Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Phong Thần Châu

Phong Thần Châu
Chương 510: Chương 510



Thiên Lãm Thanh và Nhạc Vân Nhiên đi cùng nhau, giờ liên hợp lại cũng là một uy h**p với hắn ta.

Vân Chấn chau mày lại, rốt cuộc là ai mà dám ăn trộm ngay trước mặt ba cương quốc lớn bọn họ như vậy.

Đúng là ăn gan hùm mật báo rồi.

“Truyền tin cho Vân Sao và Vân Phong, nhất định phải cẩn thận, có khi lại là người của cương quốc khác ra tay đấy!”
“Rõ!”
Ba cương quốc đã hoàn toàn hành động.

Mà Tần Ninh lúc này thì lại ngồi xếp bằng ở trong một sơn cốc, hít vào thở ra.

“Tiểu Vũ, làm tốt lắm!”

Tần Ninh mỉm cười nói: “Lệnh bài nòng cốt này có lẽ có giá trị không nhỏ, lần này không rõ Đại Hoang Cổ mở ra bao lâu, chúng ta lại chờ rồi bán nó đi vậy!”
Tiểu Vũ kêu chíp chíp, hưng phấn không thôi.

Mặc dù không thể giết được mấy người kia, nhưng cướp đồ của bọn chúng cũng coi như báo thù cho cha mẹ của mình rồi, thế nên đứa nhỏ này kích động vô cùng.

Tần Ninh lúc này lại chuẩn bị tiếp tục tu luyện.

Hiện giờ chỉ là lúc bắt đầu của thí luyện, cuộc tranh giành lệnh bài cũng chưa đến mức kịch liệt, là cơ hội tốt để hắn tĩnh tâm tu hành.

Còn về Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi thì hắn cũng không quá lo, chỉ không biết Thánh Thiên Viêm ra sao rồi.

Suy nghĩ một hồi, hắn vẫn bắt đầu vận chuyển Âm Dương Ly Hợp Kim thể.

Hiện giờ hắn đã đạt đến tầng sáu, uy lực phát huy ra cũng mạnh mẽ vô cùng.

Kim thể tầng năm, ngưng tụ bốn chiêu linh quyết.

Kiếm âm, kiếm dương, âm dương chém, âm dương thái cực sát.

Mà kim thể tầng sáu bao hàm một chiêu tên là Kim Sơn Đạp Đỉnh.

Lời này nói ra, bóng dáng Tần Ninh lóe lên rồi biến mất.

Nửa ngày sau, Tần Ninh xuất hiện ở một bãi cỏ.

Nhưng mỗi cây cỏ của bãi cỏ này đều cao những nửa trượng.

Tần Ninh nhìn nơi đây, nheo mắt.

.
 
Phong Thần Châu
Chương 511: Chương 511



“Quả nhiên vẫn còn!”
Nói xong, Tần Ninh từng bước đi về chỗ sâu của bãi cỏ.

Bóng dáng hắn dần xuất hiện ở trung tâm bãi cỏ.

“Sóng xanh dập dờn, thật sự không nỡ phá bỏ cái nơi có linh khí thiên địa này”.

Mặc dù nói thế, nhưng Tần Ninh vẫn vung tay lên, trong nháy mắt, những cây cỏ cao nửa trượng kia liền thu nhỏ lại, mắt đất hóa thành một mảnh đất bằng dài rộng hơn trăm mét.

Từng khóm cỏ mất tích.

Tần Ninh bước chân đi đến khu trung tâm bằng phẳng.

“Tôn giả Đại Hoang, không ngờ, nơi hai chúng ta giao chiến từ mấy vạn năm trước, giờ lại giúp ta nâng cao tu vi”.

Tần Ninh ngồi xuống, nhắm chặt hai mắt.

Nơi đây yên bình khác lạ, Tần Ninh dần dần ngưng tụ hơi thở một cách ổn định.

Trong giây phút ấy, từng khóm cỏ trên mặt đất sản sinh ra những giọt ngọc lộ.

Ngọc lộ chảy ra, hội tụ ở dưới chân Tần Ninh, rồi chậm rãi tiến vào bên trong cơ thể hắn.

Trong giây phút ấy, cơ thể Tần Ninh giống như một lòng sông khô cạn bị nước rút sạch, cơ thể mơ hồ có tiếng ồn ào vang lên.

Một lần ngồi này hết những một tháng.

Trong một tháng này, cỏ trên đất ngày ngày rơi xuống, không ngừng tích tụ ra ngọc lộ, nhỏ vào trong thân thể Tần Ninh.

Mà sau một tháng, tu vi của Tần Ninh từ Linh Phách tầng hai lên thẳng đến Linh Phách tầng năm.

Sớm ngày luyện Âm Dương Ly Hợp Kim thể đến tầng tám, tầng cao nhất, thế là có thể hoàn toàn đặt căn cơ trong cảnh giới tứ linh, sau này sẽ nhanh chóng đạt cảnh giới Địa Võ cùng Thiên Võ hơn.

“Một tháng thời gian, e là lệnh bài cũng trở nên nóng bỏng tay rồi đây.

Đem ra bán đấu giá chắc cũng không tồi”.

Tần Ninh híp mắt lại, một ánh sáng lóe lên rồi biến mất.

“Đuổi theo hắn ta!”.
 
Phong Thần Châu
Chương 512: 512: Có Ai Ăn Thịt Ngươi Chắc!”



Đột nhiên, cách đó mấy trăm mét có những tiếng hét yếu ớt vang lên, chỉ nghe thấy từng âm thanh xé gió hướng về phía Tần Ninh.

“Dám cướp đồ của cương quốc Bách Xuyên chúng ta, tên này muốn chết à!”
“Đuổi theo hắn ta, công tử ta muốn chặt tay hắn ta!”
Tiếng quát tháo vang lên không ngừng, rồi một bóng người chạy về phía Tần Ninh.

“Ơ? Thánh Thiên Viêm?”
Nhìn thấy người này, Tần Ninh hơi sửng sốt.

“Tần Ninh!”
Mà Thánh Thiên Viêm nhìn thấy Tần Ninh thì như thấy phật tổ vậy, vội vã đi đến bên cạnh hắn.

“Ngươi chạy cái gì?”
“Chạy mau, chạy mau thôi!”
Thánh Thiên Viêm nhìn Tần Ninh, vội vàng hét lên.

Hắn ta cứ tưởng thấy Tần Ninh thì sẽ được cứu, nhưng Tần Ninh lại chỉ có một mình mà không có Diệp Viên Viên hay Vân Sương Nhi ở bên, bèn hô lên.

Tần Ninh đúng là rất lợi hại.

Hai thiên chi kiêu nữ Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi không chỉ xinh đẹp mà còn có thiên phú đáng sợ, cam tâm tình nguyện làm tì nữ của Tần Ninh.

Mà Thiên Động Tiên cảnh giới Địa Võ tầng tám cũng tự nguyện đi theo Tần Ninh.

Đến cả nguyên soái Thương Hư cũng thế.

Nhưng vấn đề là bọn họ lại không có ở đây.

Mà Tần Ninh tuy có chút thủ đoạn kỳ dị, nhưng đây là Đại Hoang Cổ, địa bàn của tôn giả Đại Hoang, coi như người này đã chết hàng vạn năm rồi thì những thủ đoạn của Tần Ninh sẽ bị Đại Hoang Cổ áp chế mạnh mẽ mà không có hiệu quả gì.

Hiện giờ chẳng có ai bên cạnh Tần Ninh, cũng chẳng có con bài chưa lật, gặp phải Tần Ninh khác nào hại chính Tần Ninh.

Hắn ta biết Tần Ninh mới chỉ ở cảnh giới Linh Phách tầng một, mà đám phía sau hắn ta lại là Linh Phách tầng bốn, tầng năm, tầng sáu.

Có thể nói, từ tận đáy lòng, hắn ta vẫn chưa từng coi trọng Tần Ninh, mà là sợ những thủ đoạn và tùy tùng của hắn mà thôi.

Nhưng đột nhiên Thánh Thiên Viêm lại sửng sốt.

ppjpg

.
 
Phong Thần Châu
Chương 513: Chương 513



“Bách Tử Tư, ngươi đừng có quá đáng như vậy!”
Thánh Thiên Viêm thấp giọng quát: “Thượng quốc Thánh Nguyệt chúng ta không bằng cương quốc Bách Xuyên các ngươi, nhưng nếu ngươi ép ta quá thì ta cũng không ngại liều mạng với ngươi đâu!”
“Liều mạng với ta?”
Bách Tử Tư bật cười: “Chỉ dựa vào ngươi? Cũng xứng?”
“Có chuyện gì vậy?”
Tần Ninh nhìn Thánh Thiên Viêm, bình tĩnh hỏi.

“Ta phát hiện một khóm cỏ Linh Đà, tên này đến sau ta, lại nói ta cướp của hắn ta”.

“Luôn mồm vu hãm ta, giống như chính hắn ta phải chịu thiệt gì to lắm vậy!”

“Cỏ Linh Đà?”
Tần Ninh cười nói: “Chỉ một khóm cỏ cấp năm thôi mà cũng đáng để chém giết nhau hay sao? Hơn nữa, ngươi đến trước, lấy được trước, thì việc gì phải sợ chúng, bị bọn chúng đuổi theo đòi đánh chứ?”
Thánh Thiên Viêm nhìn Tần Ninh, ánh mắt cổ quái.

Tên này ngốc thật hay giả ngốc vậy trời?
Hắn ta đúng là có lí, nhưng trong Đại Hoang Cổ này thì ai nói chuyện lí lẽ chứ?
“Công tử Tần Ninh, chuyện này không liên quan đến ngươi đâu, ngươi mau đi đi!”, Thánh Thiên Viêm đứng ra trước mặt Tần Ninh, tư thế sẵn sàng chiến đấu.

“Tên nhãi không biết sống chết!”
“Bách Lĩnh, Bách Tùng, hai người các ngươi giết hắn ta cho ta”, Bách Tử Tư chằng thèm tự mình ra tay mà ra lệnh cho đàn em xông lên.

Hai bóng người lập tức tấn công Thánh Thiên Viêm.

“Cảnh giới Linh Phách tầng năm!”
Sắc mặt Thánh Thiên Viêm trở nên khó coi, hắn ta chỉ là Linh Phách tầng ba, đối diện với cảnh giới Linh Phách tầng năm thì không dễ dàng chút nào, huống hồ lại còn là hai người xông tới.

Hai tiếng thình thịch vang lên, giây phút ấy, sắc mặt Thánh Thiên Viêm trắng bệch, nắm tay như vỡ ra, máu tươi phun trào, ngã xuống đất.

“Sao thế? Ngươi ổn chứ?”
Tần Ninh quỳ xuống, nhìn Thánh Thiên Viêm.

“Sao ngươi vẫn chưa chạy đi?”.
 
Phong Thần Châu
Chương 514: Chương 514



Thánh Thiên Viêm u ám nói: “Ta sắp chết rồi, nhưng ngươi thì không thể chết được.

Khi nào tìm được Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi thì ngươi còn có thể báo thù cho ta, giờ ở lại, chúng ta đều không phải! ”
“Được rồi, sống chết cái gì chứ, mấy bọn trẻ ranh thôi mà!”
Tần Ninh vung tay, cười nói: “Ngươi cất cỏ Linh Đà vào đi, như ngươi nói đó, ở đây, đạo lý không là gì cả, nắm đấm ai mạnh hơn thì người đó có quyền nói chuyện”.

“Nhưng mà! ”
Thánh Thiên Viêm ngập ngừng.

Hắn ta muốn nói, nhưng Tần Ninh chỉ là Linh Phách tầng một, một tháng không gặp, cùng lắm cũng chỉ là tầng hai tầng ba gì đó, vốn không phải đối thủ của những tên kia.

“Thời buổi này người nào cũng không biết trời cao đất dày như vậy hả?”
Bách Tử Tư phụt cười: “Tích cực đến dâng mạng như vậy?”
“Cút đi!”
Tần Ninh nhìn đám người, bình tĩnh nói “Nếu không ta không đảm bảo các ngươi sẽ sống sót rời khỏi đây đâu”.

Lời này nói ra, Thánh Thiên Viêm chỉ thấy cạn lời.

Tính cách ngang ngược của Tần Ninh vẫn không đổi chút nào.

Nhưng giờ thì khác rồi.

Bọn họ đang đối diện với thiên chi kiêu tử của cương quốc đấy, mà Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi có ở đây đâu.

Điên cuồng như vậy sẽ tốt sao?
“Muốn chết à!”
Bách Lĩnh và Bách Tùng cùng lúc xông lên.

“Cút!”
Một tiếng quát thấp vang lên, Tần Ninh trực tiếp đấm ra.

Bụp bụp!
Bách Tử Tư lúc này liền trở nên cẩn thận.

Thiếu niên nhìn khoảng mười bảy tuổi này ấy thế mà lại là cảnh giới Linh Phách tầng năm.

“Rút lui!”
“Lui? Lui đi đâu?”.
 
Phong Thần Châu
Chương 515: Chương 515



Tần Ninh lật chưởng, kiếm âm bay ra, xuyên qua thi thể hai người.

Hành động này giống như nước chảy mây trôi, chỉ diễn ra trong mấy hơi thở.

Thánh Thiên Viêm nửa quỳ dưới đất đã hoàn toàn sửng sốt.

Cảnh giới Linh Phách tầng năm!
Tần Ninh này không đùa à?
Trước khi tiến vào đây, Tần Ninh mới chỉ là cảnh giới Linh Phách tầng một.

Mới qua hơn một tháng mà hắn đã đạt đến tầng năm rồi, kể cả là Diệp Viên Viên hoàng thể hay Vân Sương Nhi e là cũng không bằng được.

“Giết người của ta, chết đi!”
Bách Tử Tư lạnh lùng nhìn sang Tần Ninh, sát khí bừng bừng.

Một thân thực lực được thi triển ra trong chớp mắt.

Cảnh giới Linh Phách tầng bảy!
Thánh Thiên Viêm cũng lo lắng không thôi.

Tần Ninh không đi, là vì đạt đến cảnh giới Linh Phách tầng năm, có cơ sở.

Nhưng Bách Tử Tư là Linh Phách tầng bảy, cách nhau hai tầng, thực lực cách biệt gấp bội.

“Ngươi chết đi mới đúng!”
Tần Ninh lười nói nhiều, bước một bước ra, nhấc lên lên.

“Kim Sơn Đạp Đỉnh!”
Phập!
Giây phút ấy, Bách Tử Tư phi đến, một đấm này rơi vào chân Tần Ninh.

Nhưng lúc này cả gương mặt Bách Tử Tư như bị sét đánh, bỗng chốc ủ rũ đi.

Lúc này Tần Ninh trực tiếp đi đến trước mặt Bách Tử Tư, vung tay lên, cơ thể Bách Tử Tư vẫn không nhúc nhích như cũ.

ppjpg

.
 
Phong Thần Châu
Chương 516: 516: Người Cũ Đã Chết!



Tần Ninh ấn vào đầu Bách Tử Tư, phù một tiếng, thân thể của hắn ta ngã ầm ầm xuống đất.

Đám người lúc này mới phát hiện ra Bách Tử Tư đã chết từ lâu.

“Công tử!”
“Công tử!”
Những người khác định nhào lên, nhưng nhìn thấy nụ cười lạnh nhạt đó của Tần Ninh thì vội vàng lui về sau.

“Chạy mau!”
Trong chốc lát, mấy bóng người đã biến mất chẳng thấy đâu nữa.

Thánh Thiên Viêm đã hoàn toàn sững sờ.

Tần Ninh đạt đến cảnh giới Chân Linh tầng năm thì thôi đi, nhưng lại đạp chết, đạp chết Bách Tử Tư chỉ trong một đạp!
Đây là chuyện không thể nào.

Linh Phách tầng năm, đạp phát chết tươi Linh Phách tầng bảy.

Quá tà ác! Thánh Thiên Viêm tự nhận bản thân thuộc dạng thiên tài, có thể g**t ch*t kẻ trên cấp, nhưng cần thi triển một vài bí pháp gây hại cho thân thể.

Thế mà Tần Ninh lúc này, nào có dáng vẻ của việc chịu di chứng sau khi thi triển bí pháp chứ!
Không chịu chút tổn thất nào.

Tần Ninh cầm nhẫn không gian của Bách Tử Tư trong tay, khẽ lắc đầu.

Bên trong chẳng có thứ gì thú vị cả.

Nhưng có một thanh kiếm sắt nhìn khá là hay.

Đây là một thanh kiếm sắt bị rỉ mất, nhìn giống như sắp gãy, cực kỳ bình thường.

Nhưng khi Tần Ninh cầm vào thì vô cùng hoài niệm.

“Tần công tử, đây! đây là thần binh gì sao?”, Thánh Thiên Viêm cung kính hỏi.

“Phải! Mà cũng không phải! ”
Khi đó, hắn đã sử dụng thanh kiếm này.

Linh khí cấp chín năm xưa giờ đã mất hết linh khí, rỉ sét loang lổ.

Người cũ đã chết!.
 
Phong Thần Châu
Chương 517: 517: Cái Tên Này Đúng Là Biến Thái



Mà hắn, lại quay trở về những nơi mà bản thân đã từng đi qua, trong lòng chỉ còn sự cảm thán vô tận.

Thấy Tần Ninh có vẻ không vui, Thánh Thiên Viêm cũng không dám lên tiếng.

Đi mất nửa ngày, Tần Ninh mới bắt đầu nói chuyện.

“Ngươi có biết Đại Hoang Cổ có nơi nào để tập trung không?”
Tần Ninh biết, nhưng phàm là những nơi thí luyện thế này, có nhiều người cộng thêm thời gian dài, mọi người không thể ở mãi trong trạng thái chém giết được.

Nhưng nếu trong thành cổ có thành trì thì thường mọi người sẽ không ngừng tụ tập để nghỉ ngơi hoặc giao lưu, cũng có người lấy được thiên tài địa bảo đem ra để bán.

Dễ dàng hình thành một nơi giao dịch nho nhỏ.

“Có!”, Thánh Thiên Viêm vội vàng nói: “Ta biết trong Đại Hoang Cổ có một tòa thành trì cũ nát, tên là thành Đại Hoang, thành Đại Hoang tuy đã cũ nhưng mỗi khi thí luyện Người được chọn xảy ra thì không ít người sẽ vào trong đó giao lưu hoặc lấy vật đổi vật”.

“Thành Đại Hoang! ”
Tần Ninh gật đầu.

“Thời gian đã trôi qua khá lâu rồi, trên đường đến thành Đại Hoang nếu gặp phải lệnh bài thì chúng ta sẽ thu thập sau!”
Đến thành Đại Hoang?
Thành Đại Hoang nguy hiểm vô cùng, thậm chí ở một vài phương diện thì nó còn nguy hiểm hơn cả bên ngoài.

Bên trong Đại Hoang Cổ, buôn bán mà không có thế lực mạnh mẽ thì sẽ trở thành miếng mồi béo bở cho người khác ngay.

Tức là bị người ta chém giết tùy ý.

Cho dù có vào trong đó giao lưu mà không cẩn thận thì cũng mất mạng.

Đây chính là báo Liệt Diễm, linh thú cấp bốn cao cấp, Tần Ninh một mình xông vào chém giết.

Cái tên này đúng là b**n th**.

Mấy ngày này, Tần Ninh và hắn ta đi về phía thành Đại Hoang.

Tần Ninh thính đường vô cùng, thỉnh thoảng lẻn vào một vài sơn cốc, đáy hạ lưu, thác nước, đánh nhau với linh thú, chém giết chúng, hung tàn vô cùng.

Thánh Thiên Viêm thật sự không ngờ rằng, Tần Ninh bình thường nhìn rất thư sinh nho nhã thế mà lại có một mặt hung ác đến vậy.

.
 
Phong Thần Châu
Chương 518: Chương 518



Quả nhiên Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đi theo hắn là có lí do cả.

“Tần công tử”.

Không lâu sau, Tần Ninh đi ra khỏi sơn cốc, quần áo hơi lộn xộn.

“Cỡ hai ngày nữa là sẽ đến thành Đại Hoang rồi”.

Thánh Thiên Viêm cười nói: “Không biết Tần công tử vào thành Đại Hoang làm gì? Muốn giao lưu tâm đắc hay là bán bảo bối?”
“Giao lưu tâm đắc?”
Tần Ninh cười đáp: “Trong này làm gì có ai xứng giao lưu tâm đắc với ta chứ? Ta chỉ định bán ít đồ thôi”.

Nghe vậy, Thánh Thiên Viêm thầm xì một tiếng.

Lần này tham gia thí luyện Người được chọn có ít nhất mười ngàn người, ai cũng là thiên tài cảnh giới Linh Phách trở lên, đến từ đế quốc, thượng quốc và cương quốc.

Ai mà không là người nổi danh khắp chốn chứ, thậm chí một trăm cao thủ bảng Thiên Anh của ba mươi sáu cương quốc gần như đều đến đủ cả.

Không có tư cách giao lưu tâm đắc với Tần Ninh?
Cái tên này lúc nào cũng thối như vậy.

Thánh Thiên Viêm lúc này cũng chỉ dám nghĩ chứ nào dám nói ra, đành cúi đầu khom lưng đi theo Tần Ninh.

Mấy ngày này, hai người cũng gặp phải mấy tiểu đội nhỏ.

Nếu không phải Tần Ninh thì e là mấy người kia sẽ xuất thủ mất.

Hai ngày sau, hai người xuất hiện trước một vùng phế tích.

Nhìn khu này khá giống một tòa thành trì.

Từng đỉnh lầu các xác xơ giờ chỉ còn lại mỗi cái khung, nhưng đứng trước nơi này vẫn cảm nhận được một sự uy nghiêm.

“Đây chính là thành Đại Hoang”.

Thánh Thiên Viêm nói.

“Ừ!”
Tần Ninh gật đầu.

Thành Đại Hoang được Hoang Thiên Trạch tạo ra, từng là một thế lực danh tiếng lẫy lừng trên khắp Cửu U đại lục.

Một giọng nói lãnh đạm vang lên, ngăn trước mặt Thánh Thiên Viêm.

“Muốn vào thành thì đưa một trăm linh thạch đây!”
Người này mặc đồ đen, lỗ mũi hếch lên, vẻ mặt hất hàm.

“Vào thành phải nộp linh thạch?”.
 
Phong Thần Châu
Chương 519: Chương 519



Thánh Thiên Viêm hét lên: “Ai quy định thế? Thành Đại Hoang vốn là đất vô chủ, vào đây mà còn đòi linh thạch?”
“Cương quốc Nam Yến chúng ta quy định!”
Thanh niên kia hừ nói: “Nơi đây đã bị cương quốc Nam Yến của ta chiếm giữ, các ngươi không phục thì cút, còn muốn vào thì phải giao linh thạch!”
Một trăm linh thạch không phải là tài nguyên rẻ.

Linh thạch dùng để tu luyện, mà các cương quốc, thượng quốc đều có rất ít linh thạch.

Muốn linh thạch thì đều phải thu mua từ tay các tông môn trong Cửu U.

Món đồ này cứ dùng một viên là ít đi một viên, cho nên nhiều người không nỡ sử dụng, chỉ đến khi đột phá cửa quan trọng thì mới dùng.

Cương quốc Nam Yến!
Nghe vậy, Thánh Thiên Viêm rụt cổ lại.

Ba mươi sáu cương quốc tuy nói đều nổi danh trong Cửu U đại lục, nhưng cũng phân chia cao thấp cả.

Ví dụ như cương quốc Bách Xuyên thì xếp hạng ở phía sau một chút.

Đương nhiên, kể cả thế thượng quốc cũng không sánh bằng được.

Mà cương quốc Nam Yến chỉ ngay sau cương quốc Đại Sở, Hỏa Hầu và Thiên Tượng, là cương quốc đứng thứ tư.

Cương quốc Nam Yến lần này có bốn thiên chi kiêu tử xuất chúng tham gia, được gọi là tứ tài Nam Yến!
Bốn người này đều nằm trong bảng Thiên Anh, nếu bọn họ ở trong thành, thì dù Tần Ninh có thực lực g**t ch*t cảnh giới Linh Phách tầng bảy cũng chẳng thể đụng vào người cương quốc Nam Yến.

“Thú vị thật đấy, đi đến đâu cũng gặp bọn không biết trời cao đất dày”.

Tần Ninh vung tay lên, không sử dụng bất kỳ linh quyết nào mà đập ra trực tiếp.

ppjpg

.
 
Back
Top Bottom