Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Phong Thần Châu

Phong Thần Châu
Chương 380: Đương Nhiên Không Phải!



Thương Hư bước lên một bước.

Bất kỳ lời nói nào của Tần Ninh thì ông ta cũng phải tuân theo hơn bất cứ kẻ nào.

Không ai rõ hơn ông ta, vị trước mắt này rốt cuộc là nhân vật như thế nào.

Chỉ giết một linh đan sư ngũ phẩm thì nào cần phải lo lắng mối họa về sau?
Thương Hư bổ vuốt ra, Thiên Địch Nguyên trước mắt ông ta như đứa trẻ lên ba, không có chỗ nào để phản kháng.

“Tần Ninh!”
Thiên Địch Nguyên hoàn toàn hoảng loạn.

“Ngươi dám giết ta thì Thiên gia của Thánh Đan các sẽ không tha cho ngươi!”
“Xì!”
Tần Ninh xì một tiếng rồi vung tay.

“Tần Ninh, ngươi không thể…”
“Tần công tử, khoan đã!”
Một giọng nói chợt vang lên lúc này.

Trong không trung một bóng người đang chậm rãi bước tới.

Chính là Thánh Minh Hoàng.

Thánh Minh Hoàng lúc này đi tới, nhìn Tần Ninh, khách khí nói: “Thiên Địch Nguyên tới thượng quốc Thánh Nguyệt của ta làm khách.

Nếu công tử giết lão ta…”
“Vậy nếu lão ta giết ta thì sao?”
Tần Ninh hỏi vặn lại.

“Không phải Tần công tử vẫn bình an vô sự sao? Thượng quốc Thánh Nguyệt ta sẽ chịu trách nhiệm với sự sợ hãi mà công tử vừa gặp”.

“Ồ? Được rồi!”
Tần Ninh cười nói: “Ta bị kinh hãi mà ông lại sẵn sàng chịu trách nhiệm.

Vậy thì lấy Thiên Nguyên linh cảnh đền bù cho ta đi!”
Vừa dứt lời, Thánh Minh Hoàng chợt sửng sốt.

“Tần công tử, cái này là… làm khó người khác quá rồi!”
“Nếu đã như vậy thì ông tránh ra đi!”

Tần Ninh lại nói: “Ông là hậu nhân của Thánh Huy, nhưng đừng phạm lỗi giống như hậu nhân của Linh Uyên!”
Câu nói này mang đủ sự uy h**p.

Nhưng nghe vậy, Thánh Minh Hoàng lại không tức giận.

Gã này chắc chắn là có chiêu bài cuối.

Thánh Minh Hoàng tránh ra rồi.

Ông ta không muốn vì Thiên Địch Nguyên mà đắc tội với Tần Ninh.

“Thánh Minh Hoàng, ông làm gì vậy?”, Thiên Địch Nguyên tức tối gào lên: “Ông là cảnh giới Thiên Võ 4 biến, sao lại sợ hắn chứ? Giết hắn đi!”.
 
Phong Thần Châu
Chương 381



Thành Minh Hoàng im lặng không đáp.
Thương Hư không hề nể nang, thẳng tay giết lão ta.
Máu tươi lan tràn khắp nơi, tí tách nhuộm đỏ mặt đất.
Thiên Địch Nguyên chết.
Lúc này, khung cảnh xung quanh trở nên tĩnh lặng.

Thánh Minh Hoàng biết, sự nhượng bộ của ông ta chắc chắn sẽ dẫn đến hậu họa cho thượng quốc Thánh Nguyệt.
Bụp…
Lúc này, một tiếng động vang lên.
Đỗ Khiên ngã xuống, sắc mặt tái mét, xương cốt bị đứt làm mấy phần.
Lão ta không phải là đối thủ của Thiên Động Tiên.
“Người này là người của thượng quốc Thánh Nguyệt sao? Ăn cây táo rào cây sung, ta giao cho ông!”
Tần Ninh vung tay, Thiên Nguyên linh cảnh xuất hiện.
“Đã hết thời gian 10 ngày, Thiên Nguyên linh cảnh trả lại cho ông.

Nếu Thánh Đan các thật sự tính toán chuyện này.

Ông chỉ cần nói, người là do ta giết là được”.
Vẻ mặt Tần Ninh bình tĩnh, không có bất kỳ gợn sóng nào.
Dường như giết một linh đan sư có chỗ đứng như thế ở Thánh Đan các là chuyện chẳng đáng để hắn chú tâm.
“Ngày mai, ta xuất phát tới thượng quốc Đại Minh.

Thời gian này đã làm phiền ông rồi!”, Tần Ninh nhìn Thánh Minh Hoàng, khẽ gật đầu rồi xoay người rời đi.
Dần dần, bóng lưng của mấy người cũng biến mất.
Lúc này, Thánh Thiên Viêm đứng bên cạnh Thánh Minh Hoàng.
“Phụ hoàng, Tần Ninh này thật kiêu căng.

Không hề nể mặt người!”, Thánh Thiên Viêm không phục nói.
“Im miệng!”
Thành Minh Hoàng nặng nề gằn lên một tiếng: “Con cho rằng bên cạnh Thiên Địch Nguyên không có hộ vệ cảnh giới Thiên Võ hay sao? Sao họ lại chết? Con động não nghĩ đi?”
“Ta bảo Tần Ninh giúp con thông qua thách thức Người được chọn chính là muốn đưa tương lai của con bước ra khỏi thượng quốc Thánh Nguyệt, trở thành chỗ dựa của thượng quốc Thánh Nguyệt.

Nếu con cứ mãi không động não như thế thì ta sao có thể dựa vào con?”
Dù sao, tên nhóc Tần Ninh kia cũng có Thương Hư bên cạnh.

phong-than-chau-381-0.jpg

.
 
Phong Thần Châu
Chương 382



Thánh Minh Hoàng vung tay, bóng người biến mất trong đêm tối.

Các quốc gia trên Cửu U đại lục bình yên chung sống, tới giờ lại hình như vì Tần Ninh mà dần dần trở nên xáo trộn bất an rồi!
Nhưng không biết, thiếu niên này, rốt cuộc sẽ đi được đến đâu?
Dù sao, dựa vào phong cách hành sự của hắn thì sớm muộn cũng sẽ đắc tội với kẻ không nên đắc tội.

Những chuyện này, đã không phải là chuyện mà Tần Ninh có thể nghĩ tới rồi.

Kẻ nào muốn giết hắn thì hắn giết kẻ đó.

Đạo lý đơn giản như thế ai cũng hiểu.

Nhưng có một số người lại vì sợ hãi người đứng sau kẻ giết mình mà không dám ra tay thì chính là ngu ngốc.

Người khác muốn giết ngươi, cho dù là sợ hãi, không dám giết thì ngươi cũng chỉ có một đường chết mà thôi.

Ngày hôm sau, vừa sáng sớm, Tần Ninh đã dẫn cả đoàn gồm Vân Sương Nhi, Diệp Viên Viên và Thiên Động Tiên, Thương Hư, Tần Hâm Hâm, Minh Thanh Thanh bắt đầu xuất phát.

Mọi người ngồi trên lưng đại bàng.

Hai tay Tần Ninh trải bản đồ ra, vui vẻ nhìn ngắm.

Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi ở bên cạnh thì ngơ ngác chẳng hiểu.

Công tử nhà mình nhìn bản đồ này đã hai ngày rồi, gần như chẳng làm gì khác ngoài ăn với uống.

Nhưng tấm bản đồ đó nhìn sao cũng thấy cực kỳ bình thường.

“Công tử, rốt cuộc đây là gì vậy?”
Vân Sương Nhi bản tính đơn thuần, bèn tò mò hỏi.

“Cửu U xã tắc đồ!”
Ầm!
Tần Ninh nói xong, cả người Thương Hư bỗng trở nên run rẩy.

Cửu U xã tắc đồ!
Năm đó, trên toàn bộ Cửu U này, tấm bản đồ này đã dấy lên một hồi gió tanh mưa máu, nhưng sau đó lại biến mất, không ngờ nó lại bị phong ấn ở trong Vạn Linh vực.

“Cửu U xã tắc đồ là thứ gì vậy?”
“Là thứ để giết người”.

Thương Hư chắp tay nói: “Công tử, thuộc hạ còn nhớ, hình như năm đó Cửu U Đại Đế cũng chưa lĩnh hội được sự kỳ diệu của tấm bản đồ này, cuối cùng đã để lại cho hai đồ tôn là Thiên Thanh Thạch và Minh Uyên, nó thật sự huyền diệu đến vậy sao?”
“Đương nhiên rồi!”
Tần Ninh phất tay.

Một tiếng nước chảy dần dần vang lên, cơ thể của con đại bàng bỗng có nước bao quanh như một dòng sông đang chảy trong không trung.

.
 
Phong Thần Châu
Chương 383: V“khốn Kiếp!”



“Bản đồ này sinh trưởng giữa đất trời, không phải do con người tạo ra.

Bí mật thì có rất nhiều, chỉ chưa chưa tìm ra mà thôi”.

Tần Ninh nói xong thì tay không ngừng múa, quyển bản đồ này dần hiện ra một ngọn núi.

Núi, nước, mây, đất, tất cả những thứ trong bản đồ này đều là thật.

“Xem ra không thể lĩnh hội trong nhất thời được, nhưng chỉ thế này thôi cũng đủ để khiến người ta kinh hãi rồi”.

Tần Ninh bình thản nói.

Đúng là như vậy, cho dù có là cảnh giới Hóa Thần đỉnh phong mạnh mẽ đi nữa, cũng không thể đem núi non dời vào trong cuốn bản đồ và phong ấn lại được.

Thủ đoạn này quá mức kinh khủng.

“Ninh ca!”
Lúc này Tần Hâm Hâm cười hì hì nói: “Sắp đến thành Đại Minh của thượng quốc Đại Minh rồi đó, hạnh phúc đời này của đệ nhờ cả vào huynh nha!”
“Cứ yên tâm!”
Tần Ninh tự tin đáp: “Chắc chắn đệ sẽ là phò mã gia của thượng quốc Đại Minh!”
“Nếu bọn họ cho rằng đệ đệ ta lấy công chúa của họ là trèo cao, thì đúng là sai lầm!”
“Ninh ca! ”, Tần Hâm Hâm ý bảo Minh Thanh Thanh vẫn đang ở đây.

“Vốn là thế mà!”
Tần Ninh vỗ vai Tần Hâm Hâm, cười nói: “Đệ đệ của ta tương lai chắc chắn sẽ là rồng giữa loài người!”
“Hehe! ”
Minh Thanh Thanh cũng ôm tay Tần Hâm Hâm, nói: “Ta không cần chàng trở thành rồng giữa loài người, ta chỉ muốn ở bên chàng cùng sống một cuộc đời bình thường, không bị ai bắt nạt”.

“Có ta ở đây, kẻ nào dám bắt nạt hai người chứ!”
Tần Ninh thở dài.

Sau chín đời chín kiếp, hắn đã có rất nhiều thân phận.

Mặc dù cuối cùng hắn vẫn là con của Vô Thượng Thần Đế, là thiếu chủ của Cửu Thiên Vân Minh, nhưng trải nghiệm của chín đời chín kiếp không phải giả.

Đời này là đời thứ mười, Tần Sơn, Tần Hải, Tần Hâm Hâm đều là huynh đệ của hắn.

Hắn đây là dung hợp ký ức của cả mười đời, chứ không phải bị cướp hồn.

Hắn vẫn là hắn, là thiếu chủ của Cửu Thiên Vân Minh, cũng là Tần Ninh của Tần gia.

“Khốn kiếp!”
Minh Già Vân mặc long bào, khí thế hừng hực, dáng người khỏe mạnh, nhưng gương mặt thì băng giá.

“Không lẽ không ai có thể nói cho Trẫm biết rốt cuộc Thái tử đã bị gì à?”, Minh Già Vân phẫn nộ nói.

.
 
Phong Thần Châu
Chương 384: “xin Phụ Hoàng Bớt Giận!”



“Xin phụ hoàng bớt giận!”
Ở dưới đài, một thanh niên chắp tay cúi đầu nói: “Cơ thể của Tam ca hình như đã dính phải một loại độc lạ, đại sư Lỗ Khắc cũng phải bó tay.

Cấm Vệ Quân đang tra chuyện này rồi ạ”.

“Tra tra tra? Tra đến lúc nào mới được hả?”

Minh Già Vân phẫn nộ quát: “Minh Phong, đừng để Trẫm biết chuyện này có liên quan đến ngươi, đừng tưởng Trẫm không biết Trẫm lập Lãng Hiên làm Thái tử nên ngươi không phục”.

“Phụ hoàng!”
Minh Phong quỳ sụp xuống, cả người run rẩy: “Nhi tử không dám, nhi tử chưa bao giờ oán trách về việc để tam ca làm Thái tử!”
“Tốt nhất là như vậy!”
Minh Già Vân lạnh lùng nói.

“Minh huynh!”
Ở một góc của đại điện, có một người đang đứng yên, cười nhạt nói: “Lần này điều tra đúng là cần tốc độ, nhưng tính mạng Thái tử Minh Lãng Hiên mới là quan trọng nhất.

Giờ phải tìm linh đan sư xem thế nào đã!”
“Ta nghe nói dạo này đại sư Khương Vinh đang ở thượng quốc Thánh Nguyệt, chúng ta có thể mời đến! ”
“Thương huynh nói phải!”

Người vừa nói chuyện chính là Thương Bắc Huyền của thượng quốc Thương Long.

Thương Bắc Huyền là quốc chủ của một thượng quốc, lần này lão ta đến thượng quốc Đại Minh thế này đúng là rất kỳ lạ.

“Minh Phong, ngươi đi mời đại sư Khương Vinh chữa bệnh cho tam ca ngươi đi, nếu Lãng Hiên mà chết thì ngươi cũng đừng hòng sống!”, sắc mặt Minh Già Vân trở nên thản nhiên.

Câu nói này khiến cho Minh Phong nắm chặt hai tay lại.

“Dạ, phụ hoàng!”
“Báo!!”
Mà chính vào giờ phút này, có tiếng bẩm báo đột nhiên vang lên.

“Có chuyện gì?”

“Công chúa Thanh Thanh điện hạ đã quay về rồi ạ!”
Lời này nói ra, sắc mặt Minh Già Vân càng lạnh hơn.

“Đứa con gái hư đốn này mà cũng dám trở về à, áp giải lên điện cho ta!”, Minh Già Vân phẫn nộ nói.

Thái tử Minh Lãng Hiên và công chúa Cảnh Thục của thượng quốc Cảnh Thiên, mà Thái tử Cảnh Thượng lại lấy Minh Thanh Thanh, đây vốn là chuyện cực kỳ hoan hỉ, còn làm củng cố mối quan hệ hai nước.

Nhưng Minh Thanh Thanh lại dám bỏ trốn!
“Giờ công chúa Thanh Thanh quay về, đầu tiên là phải an ủi đã, rồi quan trọng hơn là cứu chữa Thái tử Minh Lãng Hiên!”
“Được!”.
 
Phong Thần Châu
Chương 385



Minh Già Vân kìm nén lửa giận trong lòng.

“Cho vào!”
Minh Già Vân ngồi dậy, sắc mặt lạnh lùng: “Cho công chúa Thanh Thanh yết kiến!”, công công hét lên, mấy bóng người từ bên ngoài đại điện đi vào.

“Thanh Thanh, ngươi biết tội của mình chưa!”
Minh Già Vân nhìn thấy con gái mình thì quát lên.

Lão ta cũng không thể hiểu nổi, mình có mấy chục người con gái, ai cũng xinh đẹp và có thiên phú hơn Minh Thanh Thanh, thế mà cái tên Thái tử Cảnh Thượng đó lại cứ phải chọn Minh Thanh Thanh.

Mẹ của Minh Thanh Thanh không có địa vị cao, cho nên Minh Thanh Thanh cũng chẳng được lão ta quan tâm mấy.

Mà hiện giờ Thái tử Cảnh Thượng chọn con bé này, lão ta cũng chẳng còn cách nào.

Nhưng ai mà ngờ, Minh Thanh Thanh dám không nghe Hoàng lệnh, trốn khỏi cung điện.

“Phụ hoàng!”
Minh Thanh Thanh lúc này quỳ xuống, cung kính nói: “Phụ hoàng, Thanh Thanh không thích Thái tử Cảnh Thượng đó, con gái đã có người mình thích, mong phụ hoàng tác thành!”
Lời này nói ra, Minh Già Vân trực tiếp phát hỏa, Thương Bắc Huyền ở bên cạnh cũng lắc đầu.

“Được, ngươi nói ngươi đã có người mình thích, là ai?”
“Là ta!”

Tần Hâm Hâm lập tức bước ra.

“Hỗn xược!”
Tần Hâm Hâm vừa nói xong, hoàng tử Minh Phong kia đã trầm giọng nói: “Phụ hoàng ta mà ngươi dám gọi là thúc thúc à?”
“Thanh Thanh, rốt cuộc muội đã làm gì vậy? Muội có biết phụ hoàng đã hao tâm tổn sức vì hôn sự của muội thế nào không mà muội lại tùy ý như thế?”
“Phong ca ca, ta không thích Cảnh Thượng, hắn ta có ưu tú cỡ nào thì cũng chẳng liên quan gì đến ta, ta chỉ muốn ở bên cạnh người mình thích thôi!”.
 
Phong Thần Châu
Chương 386



Minh Thanh Thanh nói đầy lý lẽ.

Sắc mặt của Minh Già Vân ở bên trên đã lạnh lùng đến đáng sợ.

Đế quốc Bắc Minh? Tần gia?
Tần gia nào? Lão ta chưa nghe thấy bao giờ!

Cho dù Minh Thanh Thanh không gả cho Thái tử thượng quốc Cảnh Thiên thì cũng sẽ không được lấy một tên mập như thế!
“Kéo ra ngoài! Chém cho ta!”, Minh Già Vân phất tay ra lệnh.

“Chém?”
Tần Ninh lại cười ha ha bước qua.

Thấy Tần Ninh bước ra, Tần Hâm Hâm lo lắng nói: “Ca, đừng giết người, đệ chỉ muốn ở bên Thanh Thanh thôi!”
Nhìn Tần Hâm Hâm nghiêm túc như vậy, Tần Ninh hơi sửng sốt.

Tần Hâm Hâm thật lòng thích Minh Thanh Thanh.

Ban đầu, Tần Hâm Hâm bị Thư Nhã lừa, trong lòng đã đau đớn tột cùng.

Hiện giờ cậu đã được chữa lành, khó khăn lắm mới gặp được người mình yêu thật sự, người làm ca ca như hắn đương nhiên phải giúp đỡ.

“Được, ta đồng ý với đệ sẽ không ép buộc gì ai!”, Tần Ninh vỗ vai Tần Hâm Hâm và nói: “Chúng ta lấy đức phục người!”
“Ừm!”
Tần Hâm Hâm gật đầu.

“Tần công tử, đã lâu không gặp!”
Thương Bắc Huyền chắp tay cười nói: “Cả Thương Hư tiên sinh nữa, đã lâu không gặp!”
“Ông là! ”
Tần Ninh nhìn Thương Bắc Huyền, ngơ ngác không thôi.

Không nói đến Thương Hư, chỉ nguyên Thiên Động Tiên của hiện tại có cùng cảnh giới với lão ta, cũng thuộc dạng không dễ chọc.

“Hoàng đế Đại Minh!”
Tần Ninh chắp tay cười nói: “Đệ đệ Tần Hâm Hâm của ta và con gái Minh Thanh Thanh của ông yêu thương nhau thật lòng, thành đôi không tốt hay sao?”
“Ta biết ông đang lo lắng điều gì.

Sở dĩ ông muốn Minh Thanh Thanh liên hôn với thượng quốc Cảnh Thượng cũng chỉ vì như vậy sẽ liên hợp được với thượng quốc Cảnh Thiên”.

.
 
Phong Thần Châu
Chương 387: Lấy Bốn Đại Đế Quốc Làm Sính Lễ



“Nhưng ta có thể đảm bảo nếu Minh Thanh Thanh và Tần Hâm Hâm thành hôn thì tương lai sẽ còn nhiều lợi ích hơn cả thế nữa”.

“Nực cười!”
Hoàng tử Minh Phong phụt cười nói: “Một đế quốc Bắc Minh nho nhỏ sao có thể sánh bằng thượng quốc Cảnh Thiên được?”
“Sao không thể chứ?”
Tần Ninh cũng không phẫn nộ mà nói tiếp: “Thượng quốc Đại Minh có thể được xếp một trong bảy đại thượng quốc thì chắc cũng biết một vài chuyện xảy ra trong đại lục gần đây”, “Thượng quốc Linh Ương trên là Dương Dũng, dưới là Dương Khởi Nguyên đều đã bị giết, hiện giờ thượng quốc Linh Ương chỉ còn cái danh.

Bốn đại đế quốc bao gồm Thiên Nguyên, Khưu Bình, Tuyên Vũ, Mộc Nguyên, lấy đế quốc Thương Nghiễm làm đầu.

Các đế quốc này liên hợp lại thành năm đại đế quốc.

Ngoài ra cộng thêm cả đế quốc Bắc Minh vào nữa, tất cả đang tấn công và chiếm cứ thượng quốc Linh Ương.

Cộng thêm bốn đại đế quốc bao gồm Vân Dương, Đông Giang, Đại Tiễn, Nam Việt bị thôn tính nữa, có thể nói mười đại đế quốc lấy đế quốc Thương Nghiễm làm đầu đã hoàn toàn liên hợp lại làm một”.

“Đương nhiên những chuyện này sẽ cần thời gian.

Nhưng ta nghĩ, chưa đến mười năm nữa, lãnh thổ của mười đế quốc đỉnh nhọn sẽ được phân chia lại, và đế quốc Thương Nghiễm thậm chí có thể trở thành thượng quốc”.

Tần Ninh chậm rãi nói: “Như vậy thì đế quốc Thương Nghiễm cũng sẽ không kém cạnh gì thượng quốc Cảnh Thiên”.

Minh Già Vân nghe đến kế hoạch này thì trong lòng cũng rung động, bèn đáp: “Nhưng đế quốc Thương Nghiễm liên quan gì đến ngươi?”
“Lão phu Thương Hư chính là hộ vệ thiếp thân của công tử Tần Ninh, những gì của đế quốc Thương Nghiễm cũng thuộc về công tử Tần Ninh”, Thương Hư nghiêm mặt nói.

Lời này phát ra, Minh Già Vân liền sửng sốt.

Thương Bắc Huyền cũng âm thầm gật đầu.

Điều này khiến Minh Già Vân càng sửng sốt hơn.

Tần Ninh nói không sai sao? Thương Hư đã trở thành...!hộ vệ của Tần Ninh?
“Hừ, ngươi nói không sai, đế quốc Thương Nghiễm rất có tiềm lực phát triển khi có nguyên soái Thương Hư tọa trấn.

Nhưng vì sao ta phải chọn tiềm lực chứ không phải hiện tại chứ?”
Minh Già Vân bình tĩnh nói.

“Rất đơn giản!”
Tần Ninh đáp: “Ông liên hợp với thượng quốc Cảnh Thiên cũng chỉ là có được sự hữu nghị của thượng quốc Cảnh Thiên mà thôi.

Tình hữu nghị này lại chẳng mang đến lợi ích gì thật chất!”

“Nếu ông chịu để Minh Thanh Thanh lấy đệ đệ Tần Hâm Hâm của ta, thì Tần Ninh ta sẵn lòng đem lãnh thổ của bốn đại đế quốc Đông Giang, Vân Dương, Đại Tiễn và Nam Việt làm sính lễ!”
Hít...!
Lời này nói ra, toàn bộ đại điện đều hít một hơi lạnh.

Bốn đại đế quốc này là bốn trong mười đại đế quốc, cộng lãnh thổ lại còn kh*ng b* hơn cả thượng quốc Đại Minh nữa.

Đúng là sính lễ nghịch thiên mà!
Đến cả thượng quốc Cảnh Thiên còn không được như vậy.

Tần Hâm Hâm đứng bên cạnh Tần Ninh lúc này cũng hoàn toàn ngơ ngác.

phong-than-chau-387-0.jpg

.
 
Phong Thần Châu
Chương 388: Nếu Không Tin Thì Ông Có Thể Thử Xem!



“Lấy đế quốc Bắc Minh làm chủ, cộng thêm các đế quốc Thiên Nguyên, Khưu Bình, Tuyên Vũ, Mộc Nguyên đã ra tay với bốn đại đế quốc kia rồi.

Phần lớn lãnh thổ đã bị bọn họ nắm trong lòng bàn tay.

Nếu liên minh năm đế quốc này không đồng ý thì ông cứ thử xuất binh đi xem có thua không?”
Tần Ninh tự tin nói: “Nếu không tin thì ông có thể thử xem!”
Lời này nói ra, sắc mặt Minh Già Vân trầm xuống.

Đế quốc Bắc Minh liên hợp với bốn đại đế quốc và tấn công bốn đại đế quốc còn lại.

Tiên phát chế nhân, nếu thượng quốc Đại Minh của lão ta còn ra tay nữa thì đúng là phiền phức.

Cộng thêm đế quốc đứng đầu mười đại đế quốc là Thương Nghiễm nữa, thượng quốc Đại Minh thậm chí còn không có phần thắng.

Nhất thời, Minh Già Vân trở nên do dự.

Thượng quốc Cảnh Thiên là một sự giúp đỡ lớn mạnh ở hiện tại, có thể ổn định quốc lực của thượng quốc Đại Minh.

Mà liên minh sáu đế quốc cho đế quốc Thương Nghiễm và đế quốc Bắc Minh đứng đầu lại cũng hoàn toàn giúp đỡ được thượng quốc Đại Minh của lão ta.

Quan trọng nhất là Tần Ninh chịu bỏ ra lãnh thổ của bốn đại đế quốc làm sính lễ.

Nếu vậy thì thượng quốc Đại Minh chỉ cần tốn có mười mấy năm là quốc lực có khi sẽ không kém hơn thượng quốc Cảnh Thiên nữa.

Nhưng như thế bọn họ sẽ đắc tội thượng quốc Cảnh Thiên.

Mà lúc này, Tần Ninh cũng không nói nữa.

Hắn đã đưa ra lợi ích cực lớn rồi, Minh Già Vân không ngốc, biết nên chọn cái gì.

Hắn đã rất lịch sự dạm ngõ cho Tần Hâm Hâm rồi đấy.

Nếu không được nữa thì chỉ đành cướp thôi.

“Bệ hạ!”

Bên ngoài đại điện, có tiếng hô thất thanh vang lên.

“Thái, Thái tử điện hạ lại phát tác rồi, không có ai ngăn cản được hết ạ”, một tên thái giám vội vàng nói.

“Sao cơ?”
Chính vì chuyện này mà hắn ta bị phụ hoàng nghi ngờ, không có ngày nào yên ổn.

Tần Ninh nghe vậy thì chân mày cũng giãn ra.

“Nếu điều kiện ban nãy ta nói chưa đủ để làm ông động lòng, thì thêm một điều kiện nữa, thế nào?”
Tần Ninh cười nói: “Ta chữa bệnh cho Thái tử, nếu khỏi lại thì hôn sự này coi như chốt, được không?”.
 
Phong Thần Châu
Chương 389: Nhóc Thúi Miệng Lưỡi Dẻo Quẹo”



Lời này nói ra, cả người Minh Già Vân liền sững sờ.

“Được, được được!”
Minh Già Vân vội vàng nói: “Nếu ngươi chữa được cho con trai ta thì ta sẽ đồng ý hết, cho Minh Thanh Thanh lấy Tần Hâm Hâm, chọn ngày thành thân!”
“Được!”
Tần Ninh gật đầu: “Vậy đưa ta đi gặp Thái tử!”

Lúc này, Thiên Động Tiên, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đã có cái nhìn khác hẳn về Tần Ninh.

Vị công tử này chẳng quan tâm đến chuyện gì cả, phảng phất như một người theo đạo Phật vậy.

Nhưng kết hợp với những chuyện cũ, hắn lại luôn hết mực lo cho Tần Sơn, Tần Hải và Tần Hâm Hâm.

Không thể không nói, công tử rất tốt với huynh đệ của mình.

Lúc này Tần Hâm Hâm đã cảm động vô cùng.

Lãnh thổ của bốn đại đế quốc và trị bệnh cho thái tử.

Lần này Tần Ninh cực kỳ kiên nhẫn, không hề tức giận, tất cả đều vì cậu.

“Ca, cảm ơn huynh, cảm ơn huynh”.

Thân thể mập mạp ôm chặt lấy Tần Ninh, Tần Hâm Hâm kích động múa máy chân tay.

“Biến đi!”, Tần Ninh chau mày mắng: “Tên nhóc ngốc, chuyện chung thân đại sự của đệ, lãnh thổ của bốn đại đế quốc có là cái gì đâu?”
“Nếu đệ có thích Cửu Thiên Huyền Nữ thì ta cũng sẽ lấy cái Cửu U Đại Lục làm sính lễ cho đệ lấy!”
“Ca, kể từ hôm nay, huynh chính là thần tượng của đệ, cả đời này đệ sẽ lấy huynh làm gương!”, Tần Hâm Hâm kích động nói.

“Nhóc thúi, miệng lưỡi dẻo quẹo”.

Mấy người Tần Ninh đi theo Minh Già Vân, họ rời khỏi đại điện, đi đến đông cung.

Lúc này, bên ngoài đông cung có mấy chục vệ binh với thần sắc nghiêm trọng.

Ở giữa là một thanh niên mặc áo xanh, tóc dài tung xõa, cả người cầm kiếm kêu gào liên tục.

Kiếm của hắn ta đâm liên tục về phía các vệ binh kia.

“Ông què, bắt hắn ta lại, đánh cho hắn ta một trận!”
Tần Ninh lên tiếng.

“Tần Ninh, ngươi muốn làm gì?”
Hoàng tử Minh Phong đột nhiên quát lên: “Ngươi đừng có làm loạn, bảo ngươi cứu người mà ngươi lại giết người à?”.
 
Back
Top Bottom