Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Phong Thần Châu

Phong Thần Châu
Chương 10971: Mộ Sơn Hà!



Diệp Nam Hiên trêu chọc nói: "Chậc chậc, có người cho rằng mình đẹp trai vô địch thiên hạ, ngày ngày ra vẻ, bây giờ có thể vả mặt rồi!"

Mọi người không khỏi bật cười khi nhìn thấy bộ dạng bị đả kích của Thần t*nh d*ch.

"Thần t*nh d*ch, ta nói không sai chứ? Đã nhìn thấy dáng vẻ của Hồn đại nhân, nên đối với ta, ngươi không thể có sức hút nữa rồi!"

Lúc này, một giọng nói vang lên.

Bóng dáng khá 'duyên dáng' của Ứng Ngưng Vũ từ trên trời đáp xuống, cười nói: "Bây giờ phục rồi chứ?"

Mấy vị Thiên Tuế như Ân Thiên, Triệu Tử Thông, Y Thư Thanh, Y Thư Mạn cũng lần lượt xuất hiện.

Mọi người tụ tập lại với nhau, thật náo nhiệt.

"Nếu đại nhân đang bế quan thì chúng ta cũng không quấy rầy nữa, ai nên tụ họp thì tụ họp, ai nên bàn chuyện hợp tác thì bàn chuyện hợp tác đi!"

Y Thư Thanh cười nói: "Tư Đồ Hựu, đại nhân bảo ngươi hộ pháp thì ngươi đừng đi."

"Nào nào nào, chúng ta cũng đi xem diện mạo mới của Thái Thượng Tiên Tông đi!"

Nhóm người đến nhanh, đi cũng nhanh, chỉ để lại một mình Tư Đồ Hựu đứng ở cửa sơn cốc với vẻ mặt ngơ ngác.

Cứ thế mà bỏ ta lại rồi?

Ở ba đại Tiên Vực: Tam Thanh Tiên Vực, Thái Thần Tiên Vực, Thái Thượng Tiên Vực, dị tộc đã bị tiêu diệt, thế lực nhân tộc đang nắm quyền kiểm soát. Lúc này, đương nhiên là theo đuổi sự ổn định, ba đại Tiên Vực liên thủ, hành động thống nhất mới là tốt nhất!

Mọi người quây quần bên nhau, trò chuyện với nhau về những trải nghiệm, những cuộc gặp gỡ trong suốt những năm qua.

Ba người phụ nữ Vân Sương Nhi, Diệp Viên Viên, Thời Thanh Trúc thì không cần nói nhiều, vốn dĩ họ đã rất quen thuộc với nhau, còn tính cách của Khúc Phi Yên rất cởi mở, nên cô không khó để hòa nhập với ba vị tỷ tỷ.

Diệp Nam Hiên, Dương Thanh Vân và Lý Nhàn Ngư trò chuyện vui vẻ, nhưng Thần t*nh d*ch bị đả kích, vẫn chưa hồi tỉnh.

Sự náo nhiệt bên ngoài không liên quan gì đến Tần Ninh.

Trong sơn cốc.

Tần Ninh hoàn toàn bắt đầu dung hợp đạo lộ còn lại của kiếp thứ chín.

Nhận được sự đồng hành của số mệnh Thiên Tử chín mạng, hắn bắt buộc phải lựa chọn trải qua chín kiếp.

Thời gian chín vạn năm, trải qua chín kiếp, đã khắc vào tận xưởng tủy Tần Ninh.

Đây là những gì còn lại của kiếp cuối cùng, dung hợp, hành trình lịch kiếp của hắn coi như kết thúc.

Và đây mới là hắn thật sự!

Những gì còn lại dung hợp vào cơ thể, khí tức trong người Tần Ninh cũng điên cuồng dâng lên.

Thực lực của cảnh giới Tiên Đế trung kỳ không ngừng tăng lên ...

Đó là một quá trình chậm rồi lại nhanh.

Từ từ.

Tần Ninh cảm nhận được sự biến hóa, trưởng thành của chính mình, cùng sự dụng hợp duy nhất của những gì còn lại của kiếp thứ chín, sau đó dung hợp với cơ thể hiện tại của mình.

Tất cả đều đã quay lại rồi!

Trong trạng thái xuất thần.

Tần Ninh dường như đã tiến vào một mộng cảnh.

Đây là nơi nằm giữa núi sông, biệt lập với thế giới, một sơn cốc yên tĩnh, môi trường yên bình.

Mọi thứ đều khiến người ta cảm thấy rất thoải mái.

Trong sơn cốc.

Phía sau căn nhà trúc có một cái hồ, bên hồ lúc này có một thanh niên mặc áo trắng, tóc trắng.

Anh ta có khuôn mặt tuấn tú, nheo mắt nhìn chiếc cần câu trước mặt và kiên nhẫn chờ đợi.

"Ngươi tới rồi."

Bóng dáng Tần Ninh đi tới, thanh niên mặc áo trắng, tóc trắng ôn hòa nói.

"Ngươi là ai? Tại sao ta lại nhìn thấy ngươi?"

Thanh niên áo trắng, tóc trắng nhìn Tần Ninh, cười nói: "Ta tên là Mộ Sơn Hà!"

Mộ Sơn Hà!

Nghe thấy cái tên này, Tần Ninh liền nhướng mày lên.

"Tần Ninh, hay là ta nên gọi ngươi là Mục Ninh, con trai của Vô Thượng Thần Đế Mục Vân, Nguyên Hoàng Thần Đế của Thương Mang Đại Thế Giới, mệnh Thiên Tử chín mạng nên lịch kiếp kiếp thứ chín. Bây giờ ngươi có thể gặp được ta, điều đó có nghĩa là chín kiếp của ngươi đã hợp nhất thành một rồi!

Đã từng nắm giữ Thương Mang Đại Thế Giới, vậy chính là một nhân vật cường đại giống như cha hắn hiện nay.

Chỉ thế thôi.

Tên này ... vẫn là ... một vị vua của Vạn Thiên Thế Giới.

Vua của nhân tộc!
 
Phong Thần Châu
Chương 10972: Ngươi không cần căng thẳng!



Sau khi biết được sự tồn tại của Dực Vương, kiến thức về thế giới bên ngoài của Tần Ninh đã mở rộng hơn một chút.

Ở thế giới bên ngoài, Thần của Thương Mang Đại Thế Giới cũng không phải là loại tôm tép.

Mà ở thế giới bên ngoài, sự tồn tại cường đại nhất chính là vua!

Nhân loại có vua, các đại thần tộc cũng có vua. Chỉ có những chủng tộc có tồn tại vua mới có thể trở thành sự tồn tại trên đỉnh kim tự tháp của Vạn Thiên Thế Giới.

Người đàn ông tự xưng là Mộ Sơn Hà này không chỉ là người nắm giữ Thương Mang Đại Thế Giới trước đây của cha hắn, mà còn là một vị vua của nhân tộc!

"Ngươi không cần căng thẳng!"

Mộ Sơn Hà cười nói: "Ta chỉ là lần theo dấu vết của cha ngươi mới phát hiện ra ngươi."

"Cha ta?"

"Ừm .... hắn ta ... đúng là một người thú vị."

Mộ Sơn Hà nhìn Tần Ninh, cười nói: "Năm đó, mệnh Thiên Tử chín mạng của hắn ta là do người trong Đại Thế Giới tạo nên, còn mệnh Thiên Tử chín mạng của ngươi là do ta tạo nên."

Những lời này vừa nói ra.

Tần Ninh đứng yên như bị sét đánh, im lặng hồi lâu.

"Là do ngươi làm?"

Tần Ninh nhìn Mộ Sơn Hà, hừ một tiếng, nói: "Số mệnh của cha ta năm đó là do Lý Thương Lan an bài, nhưng lại hại cha ta rất thảm, khiến ông ấy đã từng nhiều năm không thể phát huy được thiên phú của mình."

"Ngươi lại gieo số mệnh này lên người ta, là vì sao?"

"Nếu ngươi là vua của nhân tộc, vậy thì cấp độ của cha ta, cấp độ của ta, chắc hẳn là không lọt vào mắt ngươi mới phải!"

Những lời này vừa nói ra, Mộ Sơn Hà nhìn Tần Ninh đang rất tức giận, không khỏi mỉm cười: "Lý Thương Lan gieo số mệnh Thiên Tử chín mạng cho cha ngươi, quả thực là đã làm trì hoãn cha ngươi, nhưng số mệnh Thiên Tử chín mạng mà ta gieo cho ngươi lại giúp nâng cao thiên phú của ngươi!

"Thiên phú của cha ngươi, từ xưa đến nay, đúng là hiếm gặp!"

Hả?

Những lời này của ngươi là ý gì?

Thiên phú của cha hắn là bị số mệnh Thiên Tử chín mạng làm trì hoãn.

Thiên phú của hắn lại được số mệnh Thiên Tử chín mạng nâng cao?

Có phải hắn không bằng cha hắn không?

Mặc dù ... đó là sự thật, nhưng ... nghe có vẻ rất ngượng ngùng!

Mộ Sơn Hà cười nói: "Thế giới mà chúng ta đang ở, cho dù gọi là Càn Khôn Đại Thế Giới, hay là Thương Mang Đại Thế Giới, hay những cái tên trước đó, đều không phải la ten von co!"

"Vậy tên vốn có là gì?"

"Nguyên!"

"Nguyên Thế Giới là một trong những thế giới trong vũ trụ, hơn nữa, là một trong những thế giới cổ xưa nhất, thế giới này tràn ngập quá nhiều truyền thuyết!"

Mộ Sơn Hà nhàn nhạt nói: "Ta từ Nguyên Thế Giới đi ra, cha của ngươi cũng vậy!"

"Tương lai, nếu ngươi ra khỏi Nguyên Thế Giới, cũng chắc chắn sẽ có một trời đất riêng của mình."

Tần Ninh cười nhạt, không nói gì.
 
Phong Thần Châu
Chương 10973: Cuối cùng cũng đi đến bước này rồi



Mộ Sơn Hà tiếp tục nói: "Số mệnh Thiên Tử chín mạng của ngươi trải qua chín lần chuyển thế, viên mãn như bây giờ, đã hợp làm một với số mệnh của bản thân ngươi, vì vậy, ta mới gặp mặt ngươi như vậy."

"Số mệnh Thiên Tử chín mạng cộng với số mệnh của chính ngươi, tiếp theo, thiên phú của ngươi sẽ tăng lên một tầm cao hơn, năng lực của bản thân ngươi sẽ không bị áp chế nữa!"

Tần Ninh nhìn Mộ Sơn Hà, cười nói: "Vậy tiền bối gặp ta là để làm gì?"

"Ha ha ... cũng không có ý gì, chỉ là muốn nhìn xem người ta chọn rốt cục là người như thế nào!"

Mộ Sơn Hà nhìn Tần Ninh, tán thưởng nói: "Dị tộc ở thế giới bên ngoài quả thực có ý đồ xấu. Đây là nhà của ngươi, nhà của cha ngươi, cũng là nhà của ta, quyết tâm diệt ma của ngươi rất tốt!"

Tần Ninh nói tiếp: "Nếu đã như vậy, tiền bối dù sao cũng là một trong những vị vua đỉnh cao của Vạn Thiên Thế Giới, không cho ta chút quà gặp mặt sao?"

"Chúng ta gặp mặt, vốn là hư ảo, ta cũng không có gì có thể cho ngươi, nếu tưong lai ngưoi co thể ra khỏi Nguyen Thế Gioi thì có thể."

Tần Ninh nhịn không được nói: "Vẫn còn sớm ... "

"Có lẽ sẽ không lâu đâu!"

Không lâu đâu?

Tần Ninh nhướng mày, nói tiếp: "Ta bây giờ cũng là Tiên Đế, cảnh giới của Thần, nhưng mà còn có một đoạn đường dài cần phải đi, tiền bối chờ ta đi!"

Những lời này vừa nói ra, Mộ Sơn Hà liền mỉm cười nói: "Con đường phía trước còn dài, ai biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì?"

Hả?

Tần Ninh lập tức nói: "Thương Mang Vân Giới có biến sao?"

"Ha ha ..... "

Mộ Sơn Hà tiếp tục nói: "Ngươi cho rằng ngươi phi thăng sẽ đi tới Thương Mang Vân Giới, nhưng nếu sau khi ngươi phi thăng, trực tiếp đi tới thế giới bên ngoài thì sao?”

Tần Ninh cau mày.

"Ta nói rồi, Nguyên Thế Giới là một trong những thế giới lâu đời nhất trong vũ trụ, bọn họ tới không chỉ là để tìm một thứ, mà còn vì những cái khác."

"Cha ngươi không thể giữ được thế giới này, sớm muộn gì cũng sẽ mở ra. Và đến lúc đó, ngươi có quay về Thương Mang Vân Giới hay không thì cũng không có ý nghĩa gì nhiều, chi bằng ngươi đến thế giới bên ngoài!"

"Hơn nữa ...... "

Mộ Sơn Hà nhìn Tần Ninh, cười nói: "Nguyên Hoàng Thần Đế Tần Ninh trước đây, hệ thống đạo Thần Đế đều vẫn còn, ngươi từ tiên đỉnh đến thần đỉnh, chẳng qua cũng chỉ là quá trình dung hợp cơ thể trước đây mà thôi, có thể một trăm năm, có thể một vạn năm, có thể mười vạn năm, ai mà biết được chứ?"

Tần Ninh bất giác nhìn Mộ Sơn Hà, lạnh lùng nói: "Tiền bối nhìn rõ ta như vậy, ở trước mặt người, ta cảm thấy mình như không mặc quần áo vậy!"

"Ha ha ha ha ... "

Mộ Sơn Hà cười nói: "Vũ trụ được tạo thành từ hàng ngàn thế giới là một bàn cờ. Trên bàn cờ này, các vị vua cũng chỉ là những quân cờ lớn hơn một chút. Họ là những người chơi và cũng là quân cờ. Bây giờ ta nhìn thấu ngươi, nhưng sớm hay muộn cũng có một ngày, ta không thể nhìn thấu ngươi nữa."

"Được rồi, Tần Ninh, ta chỉ là muốn gặp ngươi thôi, sau này chúng ta nhất định sẽ còn cơ hội gặp lại."

Mộ Sơn Hà nói xong, vung tay hất chiếc cần câu, thế giới xung quanh lúc này đã thay đổi.

Khoảnh khắc tiếp theo.

Trong sơn cốc.

Tần Ninh ngồi khoanh chân.

Mọi chuyện dường như chỉ diễn ra trong khoảnh khắc, nhưng khi nhìn sơn cốc xung quanh, Tần Ninh mới hiểu rằng đã rất lâu, rất lâu rồi.

Những gì còn lại của kiếp thứ chín đã dung hợp thành công.

Trước khi dung hợp những gì còn lại của kiếp thứ chín, Tần Ninh đã là Tiên Đế trung kỳ, thậm chí đã gần đến hậu kỳ.

Bây giờ, hắn đã vượt qua ba cấp: Tiên Đế đỉnh cao, Viên Mãn, Đại Viên Mãn.

Tiên Tôn sơ kỳ!

Tiên Tắc viên mãn.

Nhìn vào Thần đạo!

Đây chính là Tiên Tôn.

Lúc này, Tần Ninh nắm chặt hai tay, sức mạnh trong cơ thể hoàn toàn tự nhiên.

Mà cũng chính vào lúc này, Tần Ninh mới cảm nhận được rõ ràng - Ta là ta!

Nếu nói những năm nay, Tần Ninh tìm kiếm những gì còn lại của kiếp thứ chín của mình giống như ghép lại một cái tôi hoàn chỉnh, vậy thì bây giờ, cái tôi hoàn chỉnh này đã xuất hiện rồi!

Tần Ninh chắp tay đứng dậy, ánh mắt sáng ngời.

"Cuối cùng cũng đi đến bước này rồi."

Rất nhanh, một vài tiên thú cảm nhận được luồng khí tức mạnh mẽ giáng xuống, bao vây chúng.

"Đến đi!"

Tần Ninh không khách khí, trực tiếp vẫy tay.

Thân thể của những con tiên thú đó nổ tung, hóa thành sương máu, tiếp đó, một sức mạnh cực kỳ bá đạo đang nhanh chóng lan tràn trong cơ thể Tần Ninh ...
 
Phong Thần Châu
Chương 10974: Quay lại lần nữa!



Mấy con tiên thú bị nổ tung đó, tinh khí, huyết thần dần dần sụp đổ và tan rã với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy.

Sau đó hóa thành dòng nước đỏ chảy vào trong cơ thể Tần Ninh.

"Thôn Phệ Huyết Mạch!"

"Quay lại lần nữa!'

Trong mắt Tần Ninh tràn ngập kinh ngạc, một sự kinh ngạc cực lớn!

Trong quá khứ, ông nội Mục Thanh Vũ có sức mạnh Thôn Phệ Huyết Mạch, bà nội Diệp Vũ Thi có sức mạnh Tịnh Hóa Huyết Mạch.

Thôn Phệ Huyết Mạch, nuốt hết tinh khí, huyết thần vào trong cơ thể, nhưng sức mạnh này lại là hỗn tạp.

Tịnh Hóa Huyết Mạch là có thể thanh lọc tất cả những sức mạnh hỗn tạp này.

Sự kết hợp của cả hai, sức mạnh nuốt chửng và thanh lọc hai loại huyết mạch lại hội tụ vào trong người cha hắn.

Nuốt chửng trước, sau thanh lọc, loại chiếm đoạt này có thể nói là phương thức tu hành mạnh mẽ nhất trên thế gian.

Sau khi cha hắn trở thành Vô Thượng Thần Đế, trở thành người cai trị một thế giới, đã kết hợp Thôn Phệ Huyết Mạch và Tịnh Hóa Huyết Mạch thành một.

Cả hai dung hợp lại tạo thành một Thôn Phe Huyết Mạch hoàn chỉnh thật sự!

Huyết khí bị nuốt chửng chuyển hóa thành sức mạnh mà cá nhân cần.

Điều này con than diệu hơn cả hiệu quả của Tịnh Ma Tiên Đan.

Tại sao Tần Ninh lại mong đợi dung hợp tất cả những gì còn lại của kiếp thứ chín? Chính là đang cho đợi một ngày, cho đợi sự thể hiện hoàn toàn Thôn Phệ Huyết Mạch của bản thân mình.

Nếu như vậy, con đường tu đạo phía trước trong tương lai, có muốn tăng lên chậm một chút cũng không thể.

Trong tâm trạng vui vẻ, Tần Minh thoải mái rong ruổi trong núi non, g**t ch*t những con tiên thú hung dữ, nuốt chửng tinh khí, huyết thần, hợp nhất mấy cơ thể.

Năm đó hắn có thể nhanh chóng đạt được cảnh giới Thần Đế chính là nhờ Thôn Phệ Huyết Mạch này!

Thời gian không quá nửa ngày.

Trên dãy núi.

Từng bóng người lần lượt tới.

Dương Thanh Vân, Lý Nhàn Ngư, Diệp Nam Hiên, Thần t*nh d*ch, cùng với Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, Thời Thanh Trúc, Khúc Phi Yên đã tới.

"Sư phụ!"

Nhìn thấy Tần Ninh, mấy người cảm giác được sự dao động sức mạnh cực kỳ bất thường.

"Lần bế quan này đã qua bao nhiêu năm rồi?"

"Mười chín năm!"

Dương Thanh Vân nói tiếp: "Bây giờ Thái Thượng Tiên Vực cũng coi như ổn định. Nam Thiên Minh chúng ta, cũng như Thái Thượng Tiên Tông, Thất Bảo Lưu Ly Các, Vũ Tộc, Từ Gia, Định Thiên Tông, Thiên Đạo Tự, Viêm Long Tiên Môn, những năm gần đây, chúng tôi đã thực hiện các chiến dịch tiêu diệt tàn dư của dị tộc và những kẻ hợp tác với dị tộc, kết quả rất đáng kể."

"Đồng thời cũng liên kết làm một với Tam Thanh Tiên Vực và Thái Thần Tiên Vực, trở thành đồng minh tấn công phòng thủ, hỗ trợ lẫn nhau, tốc độ cũng rất nhanh.”

Trước đây giữa các đại tiên giới đều có rào cản, mặc dù có giao dịch với nhau nhưng mọi người đều đồng ý rang các tiên giới sẽ không can thiệp lẫn nhau.

Nhưng bây giờ thì khác rồi.
 
Phong Thần Châu
Chương 10975: Trong sơn cốc



Ba đại tiên vực đã cùng nhau thiết lập lại ít nhất mười truyền tống trận quy mô lớn, bằng cách này, quan hệ trở nên mật thiết hơn, việc hợp tác sau này sẽ nhiều hơn.

Dương Thanh Vân và những người khác cũng báo cáo với Tần Ninh thành quả của mười mấy năm qua.

Đương nhiên, Thái Thượng Tiên Vực sau khi trải qua một trận chiến, sinh lực hao tổn vẫn rất lớn, ít nhất cũng phải cần mấy trăm năm, thậm chí mấy nghìn năm có lẽ mới có thể khôi phục lại như trước.

Nhưng cũng may, mỗi mot viên Tịnh Ma Tiên Đan lại bồi dưỡng không ít nhân

tài.

Nhìn chung, tất cả đều tốt.

Tần Ninh cũng hài lòng với điều này.

Hắn tiến vào Tiên Giới đã hai ba vạn năm, bây giờ cuối cùng cũng đạt được thành quả.

"Nếu đã như vậy, ba đại tiên vực là Tam Thanh Tiên Vực, Thái Thượng Tiên Vực và Thái Thần Tiên Vực sẽ giao cho các ngươi quản lý!"

Tần Ninh nói: "Mười hai Tiên Vực, hiện tại xem ra mỗi Tiên Vực đều có dị tộc, chỉ là vấn đề ít hay nhiều, mạnh hay yếu."

Dương Thanh Vân lại nói: "Những năm qua, chúng tôi cũng đã nghe ngóng tin tức bên ngoài. Dị tộc ở Thái Âm Tiên Vực, lúc đầu Vũ Âm Tộc vô cùng cường đại, nhưng bây giờ đã bị Thái Âm Tiên Giáo tiêu diệt. Trong Thái Âm Tiên Vực hiện nay, nghe theo Thái Âm Tiên Giáo, sức tấn công của họ với dị tộc rất lớn!"

Nghe vậy, Tần Ninh nhướng mày.

Đây là điều hắn không ngờ tới.

"Mặt khác, phía Thái Dương Tiên Vực, dị tộc gần như đã biến mất, chuyện này ... dường như có liên quan rất lớn đến Cốc Tân Nguyệt." Vân Sương Nhi lúc này cũng nói.

Tin tức của Cốc Tân Nguyệt ở Thái Dương Tiên Vực, bọn họ cũng nghe ngóng được rồi.

Chỉ biết rằng Cốc Tân Nguyệt đang tu hành ở Xích Dương Tiên Môn, còn cụ thể rốt cục thế nào thì không rõ.

Hơn nữa, mọi người đều mơ hồ cảm thấy Cốc Tân Nguyệt đã không còn là Cốc Tân Nguyệt trước đây nữa.

Tần Ninh lập tức nói: "Nói như vậy, trong mười hai đại Tiên Vực, ít nhất trong năm Tiên Vực đã không còn dị tộc nữa, bảy Tiên Vực còn lại thì khó có thể nói được ... "

Sau khi thảo luận xong, Tần Ninh nói: "Nếu đã như vậy, ta dự định sẽ đến Vĩnh Hằng Tiên Vực."

Mọi người đều gật đầu.

Tần Ninh trước đó đã nói muốn đến Vĩnh Hằng Tiên Vực.

Dù sao, việc đi đến từng Tiên Vực để tiêu diệt dị tộc sẽ rất rắc rối.

Nếu có thể tạo dựng được chỗ đứng vững chắc trong Vĩnh Hằng Tiên Vực mạnh nhất trong mười hai Tiên Vực, thiết lập đồng minh, giữ vai trò dẫn đầu, hiệu quả chắc chắn sẽ là tốt nhất.

Nhưng, Tần Ninh sẽ mang theo ai?

Dường như biết được ý của mọi người, Tần Ninh cười nói: "Ta chỉ mang theo Lão Thụ Quái và Đại Hoàng là được rồi, bây giờ ta đã là Tiên Tôn sơ kỳ, không yếu đuối như vậy nữa."

"Hơn nữa, Tam Thanh Tiên Vực, Thái Thượng Tiên Vực, Thái Thần Tiên Vực không thể không có các ngươi, nếu không sẽ loạn, vậy thì không tốt rồi."

"Ngoài ra, năm đó thời gian ta ở Vĩnh Hằng Tiên Vực là lâu nhất, hơn nữa ... Ta vốn dĩ sinh ra ở Vĩnh Hằng Tiên Vực."

Mọi người nghe xong đều hiểu ý Tần Ninh, lần lượt gật đầu.

"Được rồi, sau này nếu như ta ở Vĩnh Hằng Tiên Vực bị ức h**p, vẫn còn cần các ngươi hỗ trợ, vì vậy phải tu hành cẩn thận cho ta."

"Trong khoảng thời gian này ta ở Thái Thượng Tiên Vực, sẽ đi lại nhiều hơn, xem xét nhiều hơn, đồng thời chỉ bảo các ngươi nhiều hơn."

Đạt đến Tiên Tôn, những thủ đoạn mà Tần Ninh có thể dạy dỗ các đồ đệ, phu nhân có rất nhiều, hơn nữa trong tay hắn còn có Hồn Thư.

Trong Tiên Giới, đỉnh cao của Tiên Khí chính là Tạo Hóa Tiên Khí Đế Phẩm Chi Thượng!

Hồn Thư.

Có thể gọi là một trong số ít Tạo Hóa Tiên Khí cực kỳ cường đại trong toàn bộ Tiên Giới!

Đêm khuya.

Trong sơn cốc.

Dưới cửa sổ của một căn gác mái yên tĩnh, sương mù đọng lại, môi trường trong sơn cốc thật dễ chịu, nước trong hồ ôn hòa, Tần Ninh nửa nằm bên hồ, nhìn có vẻ thoải mái.

Mặt nước trong hồ gợn sóng, một lúc lâu sau, Tần Ninh khẽ thở ra, sau đó mặt nước gợn sóng, một mái tóc dài bị nước hồ làm ướt, khóe miệng nhếch lên một nụ cười, sau đó lẩm bẩm vài tiếng, nuốt xuống thứ gì đó, sau đó mới chậm rãi ngồi lên người Tần Ninh ...
 
Phong Thần Châu
Chương 10976: Làm ta nè!



Tần Ninh lúc này không khỏi nâng ly rượu bên cạnh lên nhấp một ngụm, vui vẻ nói: "Thế này mới gọi là sống chứ!"

Khúc Phi Yên ngồi trên người Tần Ninh, khẽ mỉm cười nói: "Nếu vậy thì hãy đưa ta đi cùng đi!"

"Chuyện đó là không thể!"

Tần Ninh nhéo nhéo khuôn mặt xinh đẹp quyến rũ của Khúc Phi Yên, cười nói: "Nếu ta đưa nàng theo thì còn làm được việc gì nữa chứ!"

"Làm ta nè!"

" ??? "

Khúc Phi Yên nép vào lòng Tần Ninh, nhịn không được nói: "Nhưng ta sẽ nhớ chàng lắm".

"Vậy ta sẽ cố gắng thỉnh thoảng quay lại thăm nàng", Tần Ninh cười nói: "Việc tu hành không thể chậm trễ. Phải biết thiên phú của nàng khó có người bì kịp, không được để nó mai một".

"Ta biết ... "

Khúc Phi Yên dùng ánh mắt quyến rũ mê người nhìn Tần Ninh, sau đó nói: "Nếu đã như vậy, ta nhất định phải vắt khô chang rồi mới cho chàng đi!"

"Ha ha!"

Tần Ninh khinh thường nói: "Lúc trước ta bị nàng vắt khô là do khi đó thực lực chưa đủ. Còn giờ ta đã là Tiên Tôn, còn nàng là Tiên Đế. Giờ mọi thứ đã khác xưa rôi!"

"Mong đó không chỉ là lời khoác lác!"

"Chắc chắn rồi!"

Nước trong ao gợn sóng, sóng càng lúc càng cuồn cuộn, âm thanh vang vọng trong thung lũng ...

Đêm khuya, Tần Ninh đã hoàn toàn đánh bại Khúc Phi Yên, sau đó trong lòng hắn vẫn không thể bình tĩnh lại, cho nên ...

Dựa vào tu vi Tiên Tôn mạnh mẽ của hắn, hắn còn bắt cả Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, Thời Thanh Trúc tới rồi giày vò cả ba người phụ nữ.

Cho đến cuối cùng ...

Sáng hôm sau, ánh nắng chiếu vào trong phòng, trên giường có năm người đang nắm.

Tần Ninh đã đạt đến giai đoạn sơ kì của Tiên Tôn, tràn đầy sức sống và khí lực. Hiện tại hắn cũng không vội vã tìm cách nâng cao cảnh giới mà đang bận rộn dạy dỗ bốn vị phu nhân xinh đẹp như hoa như ngọc của mình.

Hôm nay là bài học về thể lực.

Người thầy dạy hết sức có tâm!

Đồng thời, hắn cũng không quên thường xuyên kiểm tra và chỉ dạy Dương Thanh Vân cùng mấy đệ tử khác.

Khi đạt đến cảnh giới Tiên Tôn rồi, việc giảng dạy có thể thực tiễn hơn chứ không chỉ dừng ở mức nói suông.

Thời gian trôi đi ngày này qua ngày khác, mỗi sáng thức dậy, trên giường đều có năm người.

Trên thực tế, Tần Ninh mấy năm nay đã thả lỏng bản thân, chủ yếu chỉ dạy dỗ đệ tử, chỉ điểm cho mấy vị phu nhân.

Tưởng chừng chỉ là giao lưu về thể lực, nhưng thực tế tinh nguyên của Tần Ninh còn giúp các vị phu nhân sảng khoái tinh thần.

Ngoài ra, thể xác và linh hồn hợp thành một còn có tác dụng cực tốt đối với việc truyền thụ đạo Tiên Tôn, Tiên Đế và Thần Đạo cho các vị phu nhân.

Đương nhiên đối với mấy đệ tử thì tình hình không được tốt như vậy.
 
Phong Thần Châu
Chương 10977: Người tới đây hẳn không có ý định tốt đẹp gì!



Tuy nhiên, các đệ tử này cũng không phải không có chút tiến bộ nào.

Thiên phú của Dương Thanh Vân vốn không phải dạng vừa, cho nên tiến bộ không ít. Sự tiến bộ này không chỉ là do sự chỉ dạy tận tình và ưu ái của Tần Ninh mà còn là do Dương Thanh Vân tự thân phấn đấu.

Về phần Diệp Nam Hiên, trong lòng không có nữ nhân nên rút đao ra là hóa thần. Ngày ngày cùng Tần Ninh đánh trăm trận khiến Đao thuật lên nhanh như diều gặp gió.

Sau khi biết được tác dụng thần kỳ của tinh nguyên trong cơ thể Tần Ninh, Diệp Nam Hiên chỉ hận mình không phải là phụ nữ.

Còn về Thần t*nh d*ch có Huyền Hoang Thần Thể trời sinh đã mang Huyền Hoàng Khí. Từ khi tu luyện đến nay, Thể thuật quả thật là không chê vào đâu được.

Về phần Lý Nhàn Ngư, với Con Mắt Tái Sinh và Ngọc Cửu Câu được khai mở, lúc này Đạo của anh ta không đơn thuần chỉ là nghe theo Tần Ninh chỉ dạy mà còn có thể đàm đạo với Tần Ninh!

Tần Ninh rất hài lòng với biểu hiện của đệ tử và các phu nhân, hắn vốn nên rời đi từ lâu rồi.

Nhưng "cậu em" của hắn thì không chịu!

Vòng tay của mỹ nhân chính là mộ phần của các anh hùng!

Còn mộ phần của "cậu em" kia là vòng tay của mấy vị phu nhân và cả ... miệng của họ nữa.

Cho nên sau khi trì hoãn một khoảng thời gian, Tần Ninh mới quyết định rời đi.

Một điểm nữa là ...

Đại Hoàng và Lão Thụ Quái không thể ở đây lâu hơn nữa.

Đại Hoàng và Lão Thụ Quái thực lực không ngừng tăng lên, nhưng ... tất cả dị tộc trong Thái Thượng tiên vực đều bị giết hết rồi. Đại Hoàng và Lão Thụ Quái không thể có thêm Tĩnh Ma tiên đan nữa nên đều muốn rời khỏi Thái Thượng tiên vực

Đối với bọn họ mà nói, nơi nào có dị tộc, nơi đó mới là nhà.

Một người một chó mỗi ngày lôi kéo Tần Ninh, muốn rời khỏi nơi này.

Ngày hôm nay.

Trước núi Thái Thượng Tiên Tông.

Tổ hợp kỳ quái gồm Tần Ninh, Lão Thụ Quái, Đại Hoàng, Cửu Anh đã sẵn sàng lên đường.

Trước ngọn núi, một đám người đang tụ tập lại.

"Đừng tiễn nữa!"

Tần Ninh cười nói: "Từ giờ trở đi ta sẽ đi một mạch đến Vĩnh Hằng tiên vực. Lần tới mọi người nghe thấy tên ta sẽ là khi ta vang danh khắp Vĩnh Hằng tiên vực".

Tần Ninh xua tay, sau đó cưỡi lên lưng Cửu Anh.

Dương Thanh Vân, Lý Nhàn Ngư, Diệp Nam Hiên, Thần t*nh d*ch đều quỳ xuống và khấu đầu

Một khi bước vào Tần môn thì chính là đệ tử Tần môn.

Trong tương lai, trong toàn bộ Tiên giới, thậm chí cả nơi gọi là Thần giới, cũng như ở thế giới bên ngoài, tất cả những đệ tử xuất thân từ Tần Môn nhất định sẽ là nhân vật đỉnh cao hàng đầu!

Trong khi bốn đệ tử quỳ xuống tiễn thầy ra đi một cách kính cẩn.

Đằng trước Thái Thượng Tiên Môn.

Trời đất đột nhiên rung chuyển.

Một cái hố rộng hàng chục dặm bị xé toạc trên bầu trời quang đãng, từ trong cái hố đó, những con chim và thú khổng lồ như trong truyền thuyết lao ra ngoài.

Mỗi con chim đều có đôi cánh rộng trăm thước, thân hình cường tráng và khí thế uy nghiêm.

Tiên thú này chính là: Bách Linh Đại Bằng!

Những con chim này có tiềm năng vô hạn. Nếu chúng tu luyện đến đỉnh cao thì có thể trở thành Tiên Tôn. Và mỗi con trong số hàng chục con Bách Linh Đại Bằng vừa xuất hiện đều có khi tức của cấp bậc Tiên Đế.

Phía sau Bách Linh Đại Bằng, trong khoảng không, một hòn đảo lơ lửng cao mấy trăm trượng, đường kính đáy ít nhất hai mươi dặm đột nhiên xuất hiện.

Hòn đảo này được bao phủ bởi một màu xanh đậm. Từ chân đảo đến sườn núi và đỉnh núi, có nhiều tòa kiến trúc cổ kính được bao quanh bởi ánh sáng của trận pháp. Ánh sáng tỏa ra tứ phía trông vô cùng đẹp mắt.

Hòn đảo dần dần dừng lại và lơ lửng trên không.

Tần Ninh ngẩng đầu, nhướng mày.

Khí thế này trông không giống dị tộc, vậy đám người này là ai?

Về phần Dương Thanh Vân, Diệp Viên Viên và những người khác, tất cả đều tỏ ra cảnh giác và thận trọng.

Người tới đây hẳn không có ý định tốt đẹp gì!

Trên lưng Bách Linh Đại Bằng có những chiến binh bí ẩn mặc áo giáp đen, khí tức cường đại, nhìn qua thì kém nhất là cấp độ Tiên Đế, thậm chí còn có vài người có thể xem là đứng đầu trong cấp độ này.

"Nhị thúc!"

Đột nhiên, trên hòn đảo lơ lửng, một bóng người từ trên trời bay xuống, đáp xuống rồi hét lên một cách hưng phấn với Tần Ninh - người vừa bước xuống khỏi lưng Cửu Anh.

Nhị thúc? ? ?

Mọi người xung quanh đưa mắt nhìn nhau một lúc. Sau một hồi không hiểu chuyện gì, bọn họ đột nhiên vỡ lẽ.
 
Phong Thần Châu
Chương 10978: Nếu nhìn kỹ hơn



"Nhị thúc!"

Chàng trai trẻ mặc một chiếc áo choàng màu chàm. Cậu ta có dáng người mảnh khảnh và khí chất phi phàm, thoạt nhìn cũng biết là một nhân vật thuộc hàng Tiên Đế.

Đôi mắt chàng trai trẻ trong và sáng ngời, gương mặt với những đường nét thanh tú trông vô cùng điển trai.

Nếu nhìn kỹ hơn ...

Chàng trai trẻ này trông rất giống với Hồn Vô Ngấn - kiếp thứ chín của Tần Ninh, đặc biệt là cặp chân mày và ánh mắt có phần giống nhau.

Mặc dù không thể so sánh với sự điển trai của Hồn Vô Ngấn, nhưng ... cậu thiếu này thực sự rất đẹp trai.

"Cậu là ...... "

Tần Ninh nhìn chàng thiếu niên trước mặt chỉ thấp hơn mình vài phân, sửng sốt một lát rồi đột nhiên hô lên: "Hiên Dật ??? "

Chàng trai trẻ đi tới trước mặt Tần Ninh, cúi đầu hành lễ sau đó đứng dậy, vẻ mặt kinh ngạc nói: "Nhị thúc, đúng là người rồi!"

Đằng trước Thái Thượng Tiên Tông, một đám người đang cảm thấy bối rối và khó hiểu.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Tần Ninh đỡ cậu thiếu niên đứng dậy, sau đó nhìn mọi người cười nói: "Đây là cháu trai cả của ta!"

Mọi người tôi nhìn anh, anh nhìn tôi, ai nấy đều cảm thấy khó hiểu vô cùng.

Cháu trai cả?

Chẳng bao lâu, từ hòn đảo lơ lửng trên không kia lại có một bóng người từ từ đáp xuống, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Tần Ninh.

Người vừa tới mặc bộ quần áo màu hoa oải hương, dáng người mảnh khảnh, làn da trắng như ngọc, đôi mắt quyến rũ như tỏa ra ánh sáng mê người.

Người thanh niên này có lẽ khoảng ba mươi tuổi, từ người anh ta tỏa ra một mùi thơm thoang thoảng.

Tần Ninh nhìn người mới tới, người này cũng nhìn lại Tần Ninh, còn người thanh niên tên là Hiên Dật đã lặng lẽ bước sang một bên.

Sau đó ...

Tần Ninh và người đàn ông mặc áo tím đột nhiên lao vào ôm chặt lấy nhau.

"Thật đáng ghét!"

Người mặc áo tím dùng lòng bàn tay vỗ mạnh vào lưng Tần Ninh, mắng: "Chẳng thèm đến Vĩnh Hằng tiên vực tìm ta, huynh ... huynh có biết người trong nhà giận lắm không?"

Nghe vậy, Tần Ninh không khỏi bất lực cảm thán: "Ta cũng muốn đi lắm nhưng không có dịp nào đi được, lần này ... "

"Được rồi được rồi, không cần giải thích với ta, huynh giữ lại những lời này để giải thích với mẹ là được!"

"Hả?"

Tần Ninh sững người.

Sau đó, lại một bóng người xuất hiện từ hòn đảo trên không và từng bước đi xuống mặt đất.

Đó là một người phụ nữ.

Người này trông như đang ở độ tuổi nhuận sắc nhất, có lẽ không quá bốn mươi. Gương mặt vừa có nét thuần khiết vừa có phần quyến rũ, khiến người ta thoạt nhìn đã động lòng.

Hơn nữa khí chất của người phụ nữ này mang đến cho người ta một cảm giác phức tạp, trầm lặng như hoa lan nhưng cũng rực cháy như lửa.

Nhưng dù miêu tả thế nào đi nữa, cảnh tượng người phụ nữ này từng bước đi xuống mặt đất thực sự giống như một nàng tiên giáng trần khiến người ta mê mẩn.

Du trong co ve đa xap xi bon mươi nhung vẻ quyen ru trưong thanh của người này vẫn có thể mê hoặc hàng nghìn gã đàn ông.

Khúc Phi Yên, Thời Thanh Trúc và những người phụ nữ khác nhìn nhau, không khỏi cảm thấy có chút rung động trong lòng.

"Ồ? Phu nhân chưa biết sao ... "

Tư Đồ Hựu lập tức giải thích: "Người vừa gọi "nhị thuc" đó là Hồn Hiên Dật, là người của Vĩnh Hằng tiên vực. Cậu ta là con trai cả của Hồn Du Nhiên, người nhà họ Hồn của Dẫn Hồn Tiên Môn!"

"Người mặc áo tím kia tên là Hồn Thượng Dạ, là con trai thứ tư của Hồn gia".

Sau khi nghe Tư Đồ Hựu giải thích, một số người đột nhiên hiểu ra.
 
Phong Thần Châu
Chương 10979: Khoảnh khắc tiếp theo



Đương nhiên Tần Ninh cũng đã kể cho bọn họ về Hồn gia.

Chỉ là họ chưa từng gặp bất cứ người nhà họ Hồn nào.

Dẫn Hồn Tiên Môn này là một trong những thế lực hùng mạnh nhất ở Vĩnh Hằng tiên vực.

Trong Dẫn Hồn Tiên Môn, ngoại trừ môn chủ, còn có bốn trưởng lão trấn sơn!

Trong số đó.

Kiếp thứ chín của Tần Ninh là Hồn Vô Ngấn ...

Cha là Hồn Văn Diệu và mẹ là Lâm Ngọc Thiến đều là trưởng lão trấn sơn.

Có thể nói, trong toàn bộ Dẫn Hồn Tiên Môn, ngoại trừ môn chủ thì bốn vị trưởng lão quyền lực nhất cũng chính là những người mạnh nhất.

Đồng thời, nếu bốn vị trưởng lão trấn sơn cùng nhau phản đối vấn đề gì đó, thì cho dù môn chủ có đồng ý cũng không thực hiện được!

Hồn gia này chính là một trong những gia tộc cốt lõi tạo dựng nên Dẫn Hồn Tiên Môn, mấy đời môn chủ đều xuất thân từ Hồn gia.

Vì vậy, Hồn gia chắc chắn là một thế lực không thể coi thường trong toàn bộ Dẫn Hồn Tiên Môn.

Hiện nay môn chủ tuy không phải người Hồn gia, nhưng hai đại trưởng lão đều là người nhà Hồn gia, chỉ điều này cũng đủ cho thấy tầm quan trọng của Hồn gia!

"Vậy ... người này chính là ... Lâm Ngọc Thiến? Người từng được mệnh danh là một trong tam đại mỹ nhân của Tiên giới?"

Tư Đồ Hựu cười đáp: "Chính xác!"

"Hơn thế nữa, cha của Thái Tuế gia là Hồn Văn Diệu cũng đã từng được mệnh danh là đệ nhất mỹ nam Tiên giới!"

'Đã từng?" Thần t*nh d*ch đứng bên cạnh có chút ngạc nhiên.

Đương nhiên, sau này khi Thái Tuế gia lớn lên đã soán mất ngôi vị đệ nhất mỹ nam này!"

Trời đất!

Khó trách kiếp thứ chín của sư phụ lại đẹp trai kinh thiên động địa như vậy Cha là mỹ nam số một Tiên giới, mẹ cũng là một trong ba mỹ nhân đẹp nhất Tiên giới thì con muốn xấu cũng không thể.

Hơn nữa, Hồn Thượng Dạ và Hồn Hiên Dật cũng đều rất đẹp trai!

Gen của gia tộc này quá mạnh!

Tư Đồ Hựu cười hắc hắc nói: "Hồ gia đến đời của Thái Tuế gia tổng cộng có bốn hậu duệ!"

"Đại ca Hồn Du Nhiên".

"Lão nhị Hồn Vô Ngấn, chính là Thái Tuế gia của chúng ta!"

"Tam muội là Lâm Tuyết Nhiên, theo họ của Lâm đại nhân".

"Lão tứ Hồn Thượng Dạ!"

Tư Đồ Hựu nói thêm: "Trong bốn hậu duệ này, có ba người rất đẹp trai và một người là mỹ nhân tuyệt sắc như tiên giáng trần".

Mọi người nghe Tư Đồ Hựu kể chuyện mà đi hết từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác.

Lúc này, Tần Ninh đứng ở trước bậc đá, nhìn người phụ nữ kia từng bước một đi xuống, nhất thời như người mất hồn.

Khi người phụ nữ đi tới chỗ Tần Ninh, hai mẹ con đưa mắt nhìn nhau.

"Ừm ... mẹ à ... "

Tần Ninh có chút lo lắng, gãi đầu nói: "Con ... "

Lâm Ngọc Thiến giơ tay lên như muốn giáng xuống một cái tát.

Tần Ninh nhắm mắt lại, nhưng cũng không tránh né.

Nhưng cái tát này không hề giáng xuống, mà thay vào đó là một bàn tay nhẹ nhàng v**t v* gò má của Tần Ninh.

Nhẹ nhàng mà mềm mại.

"Diện mạo của con thay đổi nhiều đen mức ta that sự không thể nhận ra nữa, nhưng vừa nhìn thấy con, ta lập tức cảm nhận được con chính là máu mủ của ta!"

Giọng nói của Lâm Ngọc Thiến ngọt ngào như âm thanh của mẹ thiên nhiên.

Tần Ninh nhìn mẹ đang đứng gần mình, không khỏi lên tiếng nhận lỗi: "Là lỗi của con đã khiến mẹ phải lo lắng!"

"À, thực ra thì ... "

Lâm Ngọc Thiến chậm rãi nói: "Con chê bai lớp da mà ta và phụ thân con ban cho không đẹp sao?"

"Tất nhiên là không!"

"Vậy bộ dạng hiện giờ của con là sao? Cũng khá đẹp trai, có lẽ không đẹp bằng năm xưa? Nhưng quả thực đã có thêm vài phần nam tính!"

Tần Ninh nghe xong lời này thì cười xấu hổ.

Lâm Ngọc Thiến lại nói: "Đang yên đang lành con chuyển kiếp làm gì hả? Có chuyển kiếp thì cũng thôi đi, quên luôn cả cha mẹ con à?"

Lâm Ngọc Thiến đột nhiên giơ tay đấm mạnh vào mặt Tần Ninh. Còn Tần Ninh bị đánh lùi lại, biến thành một vệt sáng, bay vào trong Thái Thượng Tông rồi đập vào một ngọn núi cao, tạo ra tiếng động long trời lở đất.

Cảnh tượng này lọt vào tầm mắt của mọi người xung quanh, lập tức tạo ra một sự im lặng chết chóc.

Đây là mẹ ruột cơ mà!

Thực sự là ra tay tàn độc quá!
 
Phong Thần Châu
Chương 10980: Ta cho con mặt mũi?



Nhìn thấy biểu cảm kinh ngạc của đám người Thời Thanh Vũ, Diệp Viên Viên, Dương Thanh Vân, Diệp Nam Hiên, Tư Đồ Hựu không khỏi gãi đầu cười ngượng ngùng: "Cái đó ... Mẹ của Thái Tuế ... quả thực là .. . người có tính cách rất thẳng thắn!

Mấy người cười gượng, không biết nên nói cái gì.

Một lúc sau, Tần Ninh bò ra từ dưới chân núi hoang tàn, loạng choạng đi tới cửa núi, mắt trái tím đen, khóe miệng chảy ra máu.

c* đam nay thuc sự tan nhẫn!

Nếu như không phải Tiên Tôn sơ kỳ Tần Ninh, cú đấm này sẽ trực tiếp g**t ch*t hắn.

"Mẹ ...... "

Tần Ninh đi tới trước mặt Lâm Ngọc Thiến, gượng gạo nói: "Vợ và đệ tử con, còn có thuộc hạ nữa, đều ở đây, mẹ cho con chút mặt mũi chứ!"

"Ta cho con mặt mũi?"

Giọng nói của Lâm Ngọc Thiến càng trầm xuống, bà giơ tay lên và tung ra một cú đấm nữa

Bang! ! !

Nhưng lần này, cơ thể Tần Ninh không bị đánh bay ra xa, mà bị đấm một cú ngã xuống đất, lại phun ra một ngụm máu tươi.

"Đồ khốn này, trên dưới Hồn Gia, có ai cho ta mặt mũi không?"

Lâm Ngọc Thiến vừa dứt lời, Tần Ninh chật vật đứng dậy.

Bây giờ thì tốt hơn rồi.

Trái phải đối xứng!

Một đôi mắt đen tím nhìn cũng có vẻ thoải mái.

Lâm Ngọc Thiến liền nói: "Ông ngoại con cho dù là Môn chủ cũng vẫn phải nghe lời ta. Cha con là tộc trưởng Hồn Gia thì sao? Cũng phải nghe ta!"

"Tiểu tử con thì hay rồi, năm đó chạy khỏi Vĩnh Hang Tiên Vực mà không nói một lời, lần sau nghe thấy tên con thì đã thành Thần Môn Thái Tuế của Thái Thần Tiên Vực rồi?"

"Chuyện này năm đó, khi con ở Vĩnh Hằng Tiên Vực, ta đã nói với con rồi, nếu còn dám làm chuyện gì quá đáng sau lưng ta, ta sẽ đánh chết con!"

Nghe Lâm Ngọc Thiến mắng, Tần Ninh cúi đầu không nói gì, cũng không dám phản bác.

Nhưng vào lúc này, Diệp Nam Hiên, người đứng cách đó không xa, dường như đang nhịn cười.

"Ngưoi còn cuoi?" Ly Nhan Ngu ở mot bên trừng mắt nhìn Diệp Nam Hiên, nhỏ giọng nói: "Sư phụ bị đánh kìa!"

"Vậy thì sao?" Diệp Nam Hiên cau mày nói: "Ngày ngày đều là sư phụ đánh chúng ta, đánh người khác, có lúc nào ngươi thấy sư phụ bị mắng như này chưa? Điều này không buồn cười sao?"

Thần t*nh d*ch nghe vậy, sắc mặt nghiêm túc nói: "Diệp sư huynh, huynh như vậy là không đúng rồi. Nhìn thấy sư phụ bị mắng, huynh lại vui mừng như vậy, huynh ... phụt ... xin lỗi, ta không nhịn được nữa!"

Lý Nhàn Ngư nhìn hai tên ngốc này, nhất thời không nói nên lời.

Tần Ninh bị Lâm Ngọc Thiến đấm một cái bên phải, rồi lại đấm một cái bên trái, căn bản không dám phản bác, nhưng những người khác lại không dám tiến lên.

Trước cửa núi, chỉ nghe thấy giọng Lâm Ngọc Thiến mắng mỏ Tần Ninh vang lên hết lần này đến lần khác.

Một lúc sau, thấy cơn giận của Lâm Ngọc Thiến đã dịu đi đôi chút, Diệp Viên Viên nhìn Dương Thanh Vân nói: "Ngươi đi khuyên nhủ đi, bình thường sư phụ ngươi thương ngươi nhất."

Dương Thanh Vân gật đầu, ra vẻ dũng cảm bước lên.

"Ngươi là ai?"

Dương Thanh Vân vừa đến gần, Lâm Ngọc Thiến đã hét lên.

Dương Thanh Vân lập tức chắp tay hành lễ: "Dương Thanh Vân, là đệ tử của Tần Ninh!"

rôi.

Mẹ hắn rất xinh đẹp nhưng tính cách của bà thực sự quá nóng nảy.

Đã nhiều năm như vậy, trong Dẫn Hồn Tiên Môn, chỉ có cha hắn là bao dung với tất cả tính khí của mẹ hắn.

Khi đo, Tần Ninh là một thiên tài kiệt xuất trong Dẫn Hồn Tiên Môn, cộng với vẻ đẹp khôi ngô tuấn tú không gì sánh bằng của hắn, không ít thiếu nữ đã thầm bày tỏ tình cảm với hắn.
 
Back
Top Bottom