Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Phong Thần Châu

Phong Thần Châu
Chương 10580: Nước lên thì thuyền lên, trực tiếp thăng cấp!”



“Có điều nơi này là trong Thất Bảo Miếu Đồ, Tam Thanh tiên giáo là do Đế khí hình thành nên, cho nên chắc là vẫn có Cửu Thiên Đế Tôn Phục Linh đại trận nhưng ở trong không gian Đế khí, có lẽ đại trận không giết nổi Tiên Tôn, có điều… Giết Tiên Đế thì không thành vấn đề”.

Tần Ninh cười nói: “Vị trí cũ của Tam Thanh tiên giáo rộng lớn này là do Thất Bảo Miếu Đồ sao chép lại, chắc hắn vẫn còn nguyên công hiệu”.

Nghe vậy, Vũ Hàm Hương và Hàn Cao Cách nhíu mày.

Rốt cuộc Tần Ninh muốn làm gì?

“Ta muốn khởi động đại trận hộ giáo, khởi động Cửu Thiên Đế Tôn Phục Linh đại trận, đợi Vũ Vô Tuyết dẫn bọn Tiên Hoàng, Tiên Thánh thậm chí Tiên Đế của Dị tộc các ngươi đến, muốn g**t ch*t bọn họ bằng đại trận này chỉ là chuyện nhỏ”.

Advertisement

Lời này vừa nói ra.

Bọn Vũ Hàm Hương rùng mình, trong lòng rét run.

Tần Ninh... Tần Ninh muốn... Mai phục tiêu diệt các cường giả của tộc bọn họ.

“Ngươi... Ngươi mơ mộng hão huyền!”

Vũ Hàm Hương quát: “Cửu Thiên Đế Tôn đại trận cái gì chứ, ngươi chỉ là một Tiên Quân, sao có thể khởi động nổi?”

Nghe vậy, Tần Ninh không khỏi cười nói: “Đây đúng là một vấn đề, tiếc là, ta đọc nhiều sách vở, kiến thức uyên bác, hiểu biết sâu rộng, uy lực của trận này mạnh mẽ như vậy, chỉ một Tiên Quân nho nhỏ như ta đương nhiên không thể khởi động được nhưng trong Tam Thanh tiên giáo này có rất nhiều thứ hay ho, Thất Bảo Miếu Đồ là bản sao của Tam Thanh tiên vực, sao chép lại toàn bộ Tam Thanh tiên giáo vào đây, tuy nhiều thứ chỉ là bản sao nhưng nhờ Đế khí mà nó cũng đã biến thành vật thật”.

“Mặc dù uy lực sẽ giảm đi nhiều”.

“Nhưng dù sao đi chăng nữa cũng vẫn là một món tiên khí Đế phẩm, dẫu có bị giảm nhiều thế nào thì cũng vẫn đủ… để ta… g**t ch*t Đế giả”.

Hơn nữa.

Chưa chắc Vũ Vô Tuyết đã có thể mời được Đế giả tới.

Từ xưa đến nay ở Tiên Giới, Tiên Đế vốn đã được coi là sừng lân, lông phượng rồi nhưng nhân vật cấp bậc Tiên Tôn thì lại càng hiếm hoi hơn nữa.

Trong một đại tiên vực, số lượng Tiên Tôn không nổi mười người.

Trong mười hai đại tiên vực, có lẽ tổng số Tiên Tôn không nổi một trăm người.

Hàn Mị tộc, Cảnh Hỏa tộc đã lên kế hoạch chuẩn bị nhiều năm ở Tam Thanh tiên vực, chắc chắn phải có nhân vật cấp bậc Tiên Đế, có lẽ còn có cả nhân vật cấp bậc Tiên Tôn nữa.

Tuy nhân vật cấp bậc Tiên Đế không ít ỏi như Tiên Tôn nhưng… Người nào người nấy đều cực kỳ hiếm hoi.

Lần này, không biết rốt cuộc Hàn Mị tộc và Cảnh Hỏa tộc sẽ chuẩn bị bao nhiêu Tiên Đế để đối phó với Tần Ninh hắn.

Suy cho cùng phải xem xem Cảnh Hỏa tộc coi trọng Ôn Ngọc Trạch cỡ nào! Đại Hoàng chạy đằng trước, bước chân nhún nhảy.

Tần Ninh đi đằng sau, bước từng bước một.

Còn Vũ Hàm Hương và Hàn Cao Cách thì bị Thanh Chiếu, Thanh Tuấn áp giải.

Lão Thụ Quái và Thanh Niểu được Tần Ninh cắt cứ ở lại Luyện Tâm Thạch, phòng ngừa xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Tần Ninh cũng chỉ loanh quanh chuẩn bị ở trong Tam Thanh tiên giáo, nếu bên phía Luyện Tâm Thạch có vấn đề gì, Tần Ninh cũng có thể tới ngay.

Cứ thế, ngày lại ngày trôi qua.

Ban đầu, Đại Hoàng còn đi theo Tần Ninh lượn khắp Tam Thanh tiên giáo, mơ mộng được nhìn thấy tiên đan, tiên bảo nhưng ngày nào nó cũng chỉ thấy Tần Ninh sờ mó hết chỗ này tới chỗ kia, nhanh thì nửa ngày, lâu thì mấy ngày.

Nhưng Tần Ninh hoàn toàn không đào được món kho báu nào.

Hay phải nói là trong Tam Thanh tiên giáo không hề có kho báu! Đại Hoàng dần dần không kiên nhẫn nổi nữa, nó trèo lên một thân cây cổ thụ mọc ở vách núi, nằm vắt mình trên cành cây, ngáy khò khò.

Thỉnh thoảng Lão Thụ Quái cũng tới chỗ cái cây này chơi với Đại Hoàng, xem Tần Ninh ngày nào cũng bận rộn chuẩn bị những gì.

Cứ thế, một tháng trôi qua.

Trên Luyện Tâm Thạch, đã có Tiên Nhân Trúc Diệp Tông bắt đầu dần dần thức tỉnh.

“Kỳ Khánh, ngươi đã thăng cấp từ Tiên Quân hạ vị lên Tiên Quân thượng vị rồi à?”

“Lục Anh, ngươi c*̃ng đã đến Tiên Quân nhập phẩm rồi!”

“Luyện Tâm Thạch này rèn luyện ý chí thật đáng sợ, ta cảm thấy mình suýt thì chết vì sợ!”

“Đúng vậy, thật không ngờ, sau khi trải qua rèn luyện, ý chí mạnh lên, thực lực của bản thân thực sự cũng… Nước lên thì thuyền lên, trực tiếp thăng cấp!”

6001231-0.jpg

 
Phong Thần Châu
Chương 10581: “Rốt cuộc Tần gia muốn làm gì nhỉ?”



Không thể không nói, kiến thức của Tần Ninh quả là điều mà bọn họ không cách nào phỏng đoán nổi.

Những điều mà vị sư phụ của tông chủ này đã tai nghe mắt thấy hay hiểu rõ, biết rõ đủ để khiến người đời chấn động.

Từng vị Tiên Nhân Trúc Diệp Tông lần lượt tỉnh lại, tới tấp rời khỏi Luyện Tâm Thạch, để tránh quấy rầy những người khác tu hành.

Sau thêm vài ngày nữa, có thêm hai vị trưởng lão thức tỉnh.

Lục trưởng lão Ứng Huyên! Tam trưởng lão Viên Văn Đống! Lục trưởng lão vốn là cảnh giới Tiên Quân thượng phẩm nhưng lần này đã lên thẳng tới cảnh giới Tiên Quân lập mệnh.

Mặc dù thoạt nhìn từ Tứ Phẩm lên Lưỡng Mệnh chỉ tăng được một cấp nhưng thực ra lại là một lần lột xác.

Còn Tam trưởng lão Viên Văn Đống thì vốn đã là Tiên Quân lập mệnh đỉnh phong, hiện tại đã lên được Tiên Quân phá mệnh, trở thành Tiên Vương sơ giai! Hoàn thành lần lột xác quan trọng nhất của đời người.

Chuyến lột xác này có khi chờ vạn năm cũng sẽ không xảy ra.

Nhưng giờ đây Viên Văn Đống đã làm được rồi! Kỳ ngộ nghĩa là phải có cơ hội mới gặp được! Đây là lý do vì sao có nhiều Tiên Nhân biết rõ rất nhiều tuyệt địa cấm địa tràn ngập nguy cơ nhưng vẫn muốn đặt mình vào vòng nguy hiểm.

Không mạo hiểm thì sao có thể có được cơ duyên hơn người?

Advertisement

Viên Văn Đống và Ứng Huyên nhanh chóng dẫn hai mươi mấy người đã tỉnh lại tới gặp Tần Ninh.

“Thái Thượng tông chủ”.

Hai người nhìn về phía Tần Ninh, khom người thi lễ.

“Tỉnh rồi à!”

Lúc này, Tần Ninh đang xắn cao tay áo, không biết kiếm đâu ra được một chiếc xẻng, đào một hố bùn dưới chân một ngọn núi.

“Vừa khéo, đào giúp ta đi”.

Tần Ninh đưa xẻng cho hai người, nói: “Cứ đào sâu xuống dưới”.

“Vâng”.

Mặc dù hai người không biết đào để làm gì nhưng vẫn làm theo.

Hiện tại, mọi người đâu còn coi Tần Ninh là một vị Tiên Quân nhập phẩm nữa?

Vị Tần Ninh Thái Thượng tông chủ này quả chẳng thua gì một vị Thái Thượng chân chính! Những điều hắn đã chứng kiến và hiểu biết của hắn khiến người ta phải kính nể.

Mấy người lập tức bắt đầu bận rộn.

Tần Ninh cũng coi như được thở phào nhẹ nhõm.

Mấy ngày qua, hắn đã đào xới, tu bổ khắp nơi trong Tam Thanh tiên giáo, thực sự mệt chết đi được.

“Ôi, nếu ta là cảnh giới Tiên Hoàng thì đã chẳng phải vất vả vậy rồi...”, Tần Ninh thở dài.

Sau đó, một tháng nữa lại trôi qua.

Thế giới trong Thất Bảo Miếu Đồ này vẫn bình yên như ban đầu.

Chư vị trưởng lão Trúc Diệp Tông đã lần lượt kết thúc luyện tâm.

Đại trưởng lão Mộ Từ Lai lên được cảnh giới Tiên Vương sơ giai.

Nhị trưởng lão Cổ Sơn Tự cũng lên được cấp bậc Tiên Vương sơ giai.

Ngoài tông chủ ra, cuối cùng Trúc Diệp Tông cũng có thêm ba vị Tiên Vương.

Người của Trúc Diệp Tông đều đã tỉnh lại, chỉ còn bốn người Diệp Nam Hiên, Thần t*nh d*ch, Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên là vẫn chưa.

Tần Ninh không sốt ruột.

Tâm tính càng kiên định thì càng có thể kiên trì được lâu.

Chắc bốn người này còn phải nhập định được thêm một tháng nữa.

Kết quả là... Trong khoảng thời gian tiếp theo, ở Tam Thanh tiên giáo rộng lớn này, diễn ra cảnh tượng như thế này:

Trên trăm vị Tiên Quân, Tiên Vương, bị Tần Ninh sắp xếp đi đào núi, lấp sông, lợp nhà ở khắp nơi trong Tam Thanh tiên giáo.

Tóm lại, chuyện Tần Ninh chuyện sai họ làm hết sức kỳ quặc.

Nhưng chư vị trưởng lão rất khâm phục Thái Thượng tông chủ nên dù chẳng ai biết Tần Ninh sai bọn họ làm vậy để được gì nhưng tất cả đều dốc hết sức hoàn thành thật cẩn thận.

Đại Hoàng nằm trên cành cây, bốn chân đong đưa qua lại, đầu gục xuống nhìn những bóng người bận rộn trong Tam Thanh tiên giáo.

“Rốt cuộc Tần gia muốn làm gì nhỉ?”
 
Phong Thần Châu
Chương 10582: “Lão Thụ Đầu nhà ngươi làm trò quái gì vậy?”



Đại Hoàng thở dài nói: “Không đi tìm báu vật lại đi sửa chỗ này, chữa chỗ kia, ôi chao, rõ là tẻ nhạt...”, Lão Thụ Quái cười ha hả nói: “Đây là trận pháp, ngươi không hiểu đâu”.

Trận pháp?

Đây là trận pháp gì?

Phải sửa chữa, chắp vá chỗ hỏng để khởi động?

Thật lạ lùng! Lão Thụ Quái cười ha ha, nói: “Vị Tần công tử này quả là người đã tai nghe mắt thấy nhiều điều, hiểu biết không thua lão phu là bao, phương pháp này xưa nay rất hiếm gặp”.

“Ồ?”

Advertisement

Đại Hoàng nghe vậy không khỏi nói: “Lão Thụ Quái, ngươi nói cho ta biết đi”.

Nó không tin, chuyện này có gì mà lạ?

Lão Thụ Quái nói tiếp: “Nói một cách đơn giản thì là… Trước mặt ngươi có một pho tượng đá hình người khổng lồ cao trăm trượng, ngươi không lôi nổi nó đi nhưng ngươi có thể dùng sức nước, thả người khổng lồ này xuống sông, dùng bè gỗ để nước cuốn trôi nó đi...”, Đại Hoàng bĩu môi nói: “Luyên thuyên...”, Lão Thụ Quái lại nói: “Có nói cụ thể hơn thì ngươi cũng không hiểu đâu!”

Đại Hoàng buồn bực ngán ngẩm ra mặt nói: “Ôi, ta chỉ muốn có báu vật thôi, ta sắp chết đói đến nơi rồi!”

Chết đói?

Tên chó chết này đúng là đồ háu ăn! Lão Thụ Quái nghĩ đến chuyện gì đó, mắt lập tức sáng lên: “Đại Hoàng, Đại Hoàng, ta hỏi ngươi, Tần công tử làm những chuyện này là để làm gì?”

“Để giết Dị tộc”.

“Vậy giết Dị tộc xong thì có gì?”

“Có xác chết”.

“Ngươi đần vậy”.

Lão Thụ Quái mắng: “Sẽ có Tịnh Ma Tiên Đan chứ, rất nhiều Tịnh Ma Tiên Đan, ăn không xuể!”

Đại Hoàng nghe vậy, lập tức kích động toàn thân đứng bật dậy.

“Đúng vậy, ta quên mất vụ này!”

Lão Thụ Quái tiếp tục nói: “Hiện tại Tần công tử đang chuẩn bị, ngươi không đi hỗ trợ, đến lúc giết được Dị tộc cấp bậc Tiên Vương, Tiên Hoàng, thậm chí Tiên Thánh, Tiên Đế… Ngươi sẽ chẳng được chia cho cái khỉ khô gì đâu!”

Nghe vậy, Đại Hoàng lập tức nói: “Đúng đúng, suýt thì ta quên mất vụ này!”

“Lão Thụ Quái, ngươi tốt với ta quá!”

Đại Hoàng cảm động đến rơi nước mắt nói: “Lão Thụ Đầu, nếu như ta kiếm được lợi lộc gì, nhất định ta sẽ không quên ngươi!”

Lão Thụ Quái cười ha ha nói: “Mau đi đi, mau đi đi”.

“Ừ”.

Đại Hoàng hóa thành một tia chớp màu vàng, phi tới chỗ Tần Ninh.

Cùng lúc đó.

Lão Thụ Quái ngồi trên cành cây cổ thụ mọc bám vào vách đá, hai tay v**t v* thân cây, lẩm bẩm nói: “Đây chính là Thiên Tang Tiên Thụ mà mình đã để dành cả triệu năm!”

“Nếu mình ăn nó thì chắc chắn pháp lực sẽ tăng mạnh, con chó chết tiệt kia nằm trên đây cả ngày mà chẳng biết gì hết, đúng là ngu như chó”.

Lão Thụ Quái nằm trên cành cây, bàn chân bàn tay hóa thành dây leo ôm lấy Thiên Tang Tiên Thụ.

“Ồ?”

Không bao lâu sau, Lão Thụ Quái nhướng mày.

“Sao lại có mùi khai!”

“Mặc kệ, nhanh nhanh dung hợp để tăng tiến độ tu hành đã!”

Lão Thụ Quái nói xong, há miệng táp thân cây.

Rắc một tiếng.

“Mẹ kiếp!”

Một tiếng chửi tục vang lên, kéo theo tiếng xương nứt răng rắc.

Lão Thụ Quái ngoạm phải cả mồm lông chó, liên tục nhổ ra.

Lúc này, Đại Hoàng lại đứng trên cành cây, chửi nhặng lên.

“Đại Hoàng!”

Lão Thụ Quái nhổ phì phì, mắng: “Tên khốn, sao ngươi lại quay lại?”

Đại Hoàng bị què một chân, mắng: “Lão Thụ Đầu nhà ngươi làm trò quái gì vậy?”

“Ta... Ta...”, Đại Hoàng lè lưỡi, cười hề hề: “Mặc kệ ngươi, mặc kệ ngươi, Tần gia nói đây là tiên thụ muôn đời hiếm có… Thiên Tang Tiên Thụ, bảo ta chặt nó, dung nhập vào trong trận pháp để gia cố cho vững chắc, ngươi mau tránh ra đi”.

Nói rồi, Đại Hoàng đi thẳng tới chỗ rễ cây, thân thể phồng lớn lên cả trăm trượng rồi ngoạm một cái.

6001233-0.jpg

 
Phong Thần Châu
Chương 10583: Ngươi đúng là đồ ngu.



Đại Hoàng không mất nhiều thời gian đã đào Thiên Tang Tiên Thụ ra, giao cho Tần Ninh, nó đứng bên cạnh hắn bày ra vẻ tranh công.

Tần Ninh cười to, nói: “Làm tốt lắm, cái cây này kỳ diệu lắm đấy, không thể lãng phí được”.

“Lần này, nếu có thể giết được nhiều Tiên Vương, Tiên Hoàng của Dị tộc, thậm chí là Tiên Thánh và Tiên Đế, ta nhất định sẽ không thiếu phần thưởng cho ngươi“.

Đại Hoàng nghe thế thì vẫy đuôi tít mù.

Lát sau.

Tần Ninh chôn Thiên Tang Tiên Thụ xong thì phủi tay, nói: “Gần như chuẩn bị xong hết rồi, tiếp theo chúng ta đợi khách đến là xong”.

Advertisement

Rồi hắn quay sang nhìn nhóm Mộ Từ Lai, nói với bọn họ: “Bốn người họ ngươi vẫn chưa thức tỉnh, các ngươi dẫn người đi canh giữ bốn phương hướng của đá luyện tâm, phải cẩn thận”.

“Vâng”.

Tần Ninh lại nhìn Đại Hoàng, cười nói: “Đi theo ta, ta dẫn ngươi đi đến nơi có đồ tốt”.

Vừa nghe đến nơi có đồ tốt, hai mắt Đại Hoàng sáng rực lên.

Lão thụ quái không lừa ta! Quả nhiên giúp Tần lão đại có lộc!

Advertisement

Tần Ninh dẫn Đại Hoàng đi lại trong Tam Thanh tiên giáo.

Cuối cùng, bọn họ đi đến một sơn cốc không to cũng không nhỏ.

Sơn cốc rộng khoảng trăm trượng, trong sơn cốc giăng kín mây mù.

“Đại Hoàng, ngươi nghe nói về Địa Linh Hỏa Ngọc bao giờ chưa?”

Địa Linh Hỏa Ngọc?

Đại Hoàng lắc đầu.

Tần Ninh nói tiếp: “Địa Linh Hỏa Ngọc là một loại tiên ngọc tự nhiên, từ một cục đá trải qua sự mài giũa khắc nghiệt của hoàn cảnh, trở thành ngọc thạch, ngọc thạch lại được tôi rèn trong Tiên Hỏa, Tiên Lôi, Tiên Điện mới thành loại tiên ngọc này!”

Đại Hoàng nói ngay: “Tần gia, ngươi không cần giới thiệu tỉ mỉ như vậy, ngươi nói cho ta biết có ích gì là được rồi!”

Tần Ninh cười nói: “Hai tháng qua, ta đi dạo trong Tam Thanh tiên cung này, phát hiện ra một viên Địa Linh Hỏa Ngọc tinh khiết, viên ngọc thạch ấy phải nói là hoàn mỹ”.

Nói rồi Tần Ninh dừng chân.

Một người một chó đứng trước một sơn cốc.

Có thể loáng thoáng thấy được vầng sáng màu đỏ tỏa rạng trong sơn cốc đằng trước, nhìn kỹ thì cảm giác như có hào quang thần thánh bao phủ nơi ấy.

Đại Hoàng tức khắc ch** n**c miếng, nói: “Có… Có đồ ăn ngon?”

Tần Ninh bật cười, nói: “Đương nhiên rồi, bằng không ta dẫn ngươi đến đây làm gì?”

“Địa Linh Hỏa Ngọc ẩn chứa khí cực nóng thuần khiết, giống như tiên tinh cực phẩm, tinh khiết không hề tỳ vết”.

“Bên trong sơn cốc này được tạo nên bởi một viên Địa Linh Hỏa Ngọc khổng lồ, hỏa diễm bắt nguồn từ bên trong, có tiên thụ thuộc tính chí viêm cực cao sinh trưởng, quả của nó cực kỳ ngon, hơn nữa còn có lợi cho việc tu hành của ngươi!”

Nghe vậy, Đại Hoàng không thể chờ thêm được nữa.

“Tần gia, ngài tốt với ta quá, tốt hơn lão khọm kia nhiều”.

Đại Tần dụi đầu vào Tần Ninh, bật khóc vì cảm động, nó nói: “Đời này Dương Thiên Vũ nguyện làm trâu làm ngựa cho ngài!”

“Được, được, được”.

Tần Ninh cười: “Chờ ta chuẩn bị một chút đã, khí nóng trong sơn cốc này quá mãnh liệt, phải dùng Tiên Lôi trấn áp!”

Tần Ninh lấy Thiên Lung Tiên Tháp ra.

Tiên tháp to ra mấy trăm trượng, đứng sừng sững giữa khoảng không trên sơn cốc, sau đó những tia sét khủng khiếp muôn màu muôn sắc từ trên trời giáng xuống, đánh vào trong sơn cốc.

“Cửu Anh, ngươi cũng đi ra”.

Tần Ninh nói.

Cửu Anh bay ra từ cánh tay của Tần Ninh, cơ thể nó biến lớn, cao ba trượng, nó nói với vẻ không tình nguyện: “Gia, ta sắp lột xác rồi!”

“Ừ, đi”.

Tần Ninh cười nói: “Đi với ta, ăn đồ bổ mới càng có lợi cho việc lột xác”.

“Ờ… Được rồi…”

Đại Hoàng chạy đến chỗ Cửu Anh, cười nói: “Tần Anh huynh à, hai ta đều thuộc tộc hung thú, ngươi tộc Cửu Anh, ta tộc Thiên Cẩu, gặp được chuyện tốt thế này phải lên tinh thần đi chứ!”

Cửu Anh nhìn Đại Hoàng, muốn nói lại thôi.

Chuyện tốt?

Người ta bán ngươi đi, ngươi còn tưởng là chuyện tốt ấy chứ!

Một người một Thiên Cẩu một Cửu Anh đi về phía sơn cốc.
 
Phong Thần Châu
Chương 10584: Đốt cháy chết ta rồi, cháy chết mất!”



Vừa bước vào sơn cốc, không khí nóng bỏng đã phả vào mặt.

Đại Hoàng cảm thấy bộ lông vàng óng xinh đẹp của mình sắp bị đốt cháy.

Dõi mắt nhìn vào sâu hơn, sơn cốc rộng lớn tựa như chìm trong biển lửa.

Trong biển lửa, hào quang rực rỡ chiếu rọi xung quanh, khí tức khiến người ta sợ hãi bùng nổ.

Đại Hoàng đứng bên cạnh Tần Ninh, chống lại khí hỏa diễm một cách chật vật, nó nói: “Tần gia, hỏa thụ đâu? Hỏa quả đâu?”

“Ở bên trong đó, ngươi đi đi”.

“Hả? Ngươi không đi với bọn ta à?”

Advertisement

“Ta phải ở đây tu luyện, ngươi đi đi, đi vào sâu bên trong ắt sẽ thấy, loại quả ấy vô cùng mỹ vị, chắc chắn ngươi sẽ thích”.

Nghe Tần Ninh nói một cách chắc chắn, Đại Hoàng tuy có vẻ không tin nhưng vẫn nhích từng bước đi ra ngoài.

Cho đến khi bóng dáng nó biến mất.

Chẳng bao lâu sau.

“Á! Đốt cháy chết ta rồi, cháy chết mất!”

Advertisement

“Áu áu áu, Tần gia cứu ta, cứu ta với, ở đâu không có tiên thụ cũng chẳng có tiên quả!”

“Ối mẹ ơi, đuôi của ta cháy rồi!”

Tiếng kêu gào thảm thiết của Đại Hoàng vang lên.

Nghe được tiếng k** r*n, Cửu Anh như đứng trên đống lửa, ngồi trên đống than.

“Gia, ta có thể…”

“Không thể!”

Tần Ninh ngắt lời: “Ngươi là hậu duệ của hung thú Cửu Anh, nó… Tuy là Thiên Cẩu, nhưng vẫn có sự khác biệt”.

“Nhưng mà ngươi là tọa kỵ của ta, từ khi đi theo ta đến nay, cũng coi như được thấy nhiều mưa gió gian khổ”.

“Ta luôn nói muốn bồi dưỡng ngươi, nhưng vẫn dung túng ngươi, bây giờ, ngươi phải

“Thế giới do Địa Linh Hỏa Ngọc tạo nên, cộng thêm Tiên Lôi trong Thiên Lung Tiên Tháp của ta, lôi hỏa đan xen, là hoàn cảnh rèn luyện thích hợp nhất cho hung thú như các ngươi, giúp ngươi lột xác mạnh mẽ hơn, nhanh chóng hơn”.

Cửu Anh gãi đầu.

Nhìn biển lửa trước mặt, giống hệt như địa ngục.

Cửu Anh không muốn đi.

“Ngươi đi đi!”

Tần Ninh khuôn muốn cho nó thời gian dây dưa lề mề, giơ chân đá nó vào sâu bên trong sơn cốc.

Ngay sau đó.

Bên trong sơn cốc.

Tiếng kêu la thê thảm vang lên liên tục.

Bây giờ Tần Ninh không hề do dự.

Tiên Hỏa Bát Hoang Ly Thiên Viêm trong cơ thể bắt đầu tràn ra.

Ngọn lửa bao trùm toàn thân, một tia chớp từ trên trời đánh xuống.

Tiếng sấm rền vang, đinh tai nhức óc.

Tần Ninh từ tốn nói: “Địa Linh Hỏa Ngọc cũng cực kỳ có lợi cho ngươi, cuối cùng ngươi có thể hấp thụ khí hỏa viêm ở đây để thăng cấp”.

Hắn đang nói với Bát Hoang Ly Thiên Viêm.

Làm một trong số các Tiên Hỏa, thăng cấp bằng cách nào?

Đương nhiên là cắn nuốt Tiên Hỏa mạnh hơn hoặc những ngọn lửa kỳ lạ trên đời.

Tần Ninh không dừng lại.

Hắn di chuyển, khí tức trong cơ thể tràn ra.

Kim Hồng Lôi Thân Quyết bắt đầu vận chuyển.

Sáu lôi văn bao phủ khắp cơ thể Tần Ninh.

Cho dù ở đây hắn cũng có thể tiến hành luyện thể.

Bất kể khi nào, bất kể cảnh giới nào, võ giả chỉ có hai lối tu hành chính.

Luyện thể.

Luyện hồn.

Sự mạnh mẽ của thể phách và hồn phách là nền móng để võ giả lột xác, trưởng thành đến cấp bậc cao hơn.

Tiên lôi trên bầu trời cuồn cuộn giáng xuống, bộc phát ra từ bên trong Thiên Lung Tiên Tháp.

Viêm khí trong sơn cốc phun trào, bao phủ không dứt.

Trong cốc.

Một người, một Thiên Cẩu, một Cửu Anh, mỗi người đều đang dùng cách tu hành riêng để tăng thực lực của mình lên.

6001235-0.jpg

 
Phong Thần Châu
Chương 10585: “Hắn bị quân khốn nạn ấy quấy rầy ư?”



Đại trưởng lão Mộ Từ Lai cảm thán: “Đúng là khủng khiếp, dùng sấm sét, viêm khí để tu hành, sấm sét và viêm khí còn đáng sợ như thế kia, dù lão phu có vào đó thì khó có thể chịu đựng được”.

“Đúng vậy!”

Tam trưởng lão Viên Văn Đống than thở: “Thái thượng tông chủ quả nhiên không phải người bình thường, chúng ta không thể hiểu được”.

“Nói thật…”, nhị trưởng lão Cổ Sơn Tự cũng lên tiếng: “Hiện giờ ta cũng coi như bước chân vào cảnh giới Tiên Vương sơ cấp, có thể hiểu được phần nào… Nếu giao thủ với thái thượng tông chủ, ta chắc chắn sẽ phải chết”.

Advertisement

Đại trưởng lão và tam trưởng lão nghe vậy thì nhao nhao gật đầu.

Loáng cái, một tháng đã trôi qua.

Việc tu hành trong sơn cốc chưa từng ngơi nghỉ.

Chỉ có tiếng gào của Đại Hoàng và Cửu Anh yếu dần đi.

Không biết là không còn sức lực để kêu, hay là đã thích ứng, hay là đã chết…

Hôm nay.

Luyện tâm thạch xuất hiện sự dao động.

Tinh Thần Dịch là người đầu tiên tỉnh lại.

Thần t*nh d*ch ra khỏi luyện tâm thạch, rơi xuống đất, hai tay nắm chặt, toàn thân tỏa ra hào quang nhàn nhạt.

“Tông chủ”.

“Tông chủ”.

Các trưởng lão vội vàng đi nghênh đón.

“Ồ, các ngươi đều tỉnh rồi!”

Thần t*nh d*ch cười ha ha, nói: “Ba trưởng lão đều đạt đến cảnh giới Tiên Vưởng rồi!”

Đại trưởng lão Mộ Từ Lai nhìn Thần t*nh d*ch, tán thưởng: “Tông chủ cũng hoàn toàn khác trước”.

Thần t*nh d*ch cười to, siết chặt hai nắm đấm: “Lần tôi rèn tâm chí này phải nói là tuyệt không thể tả, may mà ta ý chí kiên định, bây giờ đã bước vào cảnh giới Tiên Vương đỉnh phong”.

Tiên Vương đỉnh phong?

Mộ Từ Lai, Cổ Sơn Tự, Viên Văn Đống, Chư Chỉ Lan đều ngây ra như phỗng.

Tiên Vương sơ cấp trở thành Tiên Vương đỉnh phong?

Vậy là nhảy vọt qua hai cấp tiểu thành và đại thành.

Sao có thể khoa trương đến mức ấy?

Thần t*nh d*ch xua tay, nói: “Thường thôi, thường thôi, ta thấy sư phụ cũng ra rồi, sư phụ đạt đến cảnh giới nào rồi? Tâm chí kiên định như hắn thì chắc chắn đã trở thành Tiên Vương rồi nhỉ?”

Đại trưởng lão Mộ Từ Lai nghe hắn nói thế thì trả lời ngay: “Thái thượng tông chủ vẫn chưa vào luyện tâm thạch”.

“Vũ Hàm Hương và Hàn Cao Cách của Hàn Mị tộc đến, còn cả Vũ Vô Tuyết nữa, thái thượng tông chủ giết hơn mười người của Dị tộc, bắt giữ Vũ hàm Hương và Hàn Cao Cách, thả Vũ Vô Tuyết đi, để cho cô ta đi gọi người đến!”

Nghe vậy, Thần t*nh d*ch giật mình.

Sư phụ chưa đi vào luyện tâm thạch?

“Không phải, sau khi bọn ta tỉnh lại, thái thượng tông chủ nói hắn không cần đi vào, luyện tâm thành không có ích cho hắn, nếu lại thăng cấp quá nhanh thì cảnh giới của hắn sẽ không được ổn định”.

Thần t*nh d*ch nghe vậy thì hiểu ngay.
 
Phong Thần Châu
Chương 10586: Cảm giác này đúng là sung sướng!



Từ trước đến nay, con đường mà sư phụ đi được suy xét kỹ càng.

Sư phụ vừa mới đạt đến cảnh giới Tiên Quân, có lẽ hắn cảm thấy mình cần ổn định cảnh giới.

Thần t*nh d*ch nói: “Vậy sư phụ đâu?”

“Ở sơn cốc bên kia, dẫn theo con chó vàng và Cửu Anh đại nhân, đang tu hành”.

Nghe thế, Thần t*nh d*ch nói: “Ta đi xem”.

“Vâng”.

Một lát sau.

Thần t*nh d*ch đi đến lối vào sơn cốc, sấm sét bao trùm, nổ đùng đoàng không dứt.

Trong sơn cốc, sóng nhiệt cuộn trào phả vào mặt.

Dù hắn đã đạt đến cảnh giới Tiên Vương đỉnh phong thì vẫn cảm thấy bực bội trong lòng.

“Sư phụ?”

Thần t*nh d*ch gọi.

“Dịch Nhi?”

Ngay lập tức có tiếng động phát ra từ trong sơn cốc.

Lát sau.

Tần Ninh xuất hiện ở lối vào, toàn thân tr*n tr**, khi Thần t*nh d*ch nhìn về phía này, Tần Ninh vung tay lên, một bộ áo trắng đã phủ lên người hắn.

“Kết thúc rồi à? Đến cấp bậc nào rồi?”

“Tiên Vương đỉnh phong!”

“Ừm…”, Tần Ninh gật đầu, nói: “Giống như những gì ta nghĩ, không tệ, tiếp theo phải chăm chỉ tu luyện Kim Huyền thể, từ Tiên Hoàng đến Tiên Thánh, rồi lên Tiên Đế, tuyệt đối không được gián đoạn”.

“Sư phụ yên tâm, đệ tử nhớ rõ”.

Tần Ninh nói: “Ta ở trong đây tu hành, đã không có gì tràn ra nữa, ta để Bát Hoang Ly Thiên Viêm lại, ngươi vào rèn luyện thể chất của mình, thuận tiện trông chừng Đại Hoàng và Cửu Anh, đừng để chúng chạy ra”.

“Vâng”.

Thần t*nh d*ch đang định đi vào sơn cốc.

“Hahaha…”

Bên trong Tam Thanh tiên giáo.

Trên luyện tâm thạch treo lơ lửng trên không.

Một bóng người đạp gió bay ra, xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.

“Ta, Diệp Nam Hiên, đã là Tiên Vương đỉnh phong rồi! Hahahaha…”

Diệp Nam Hiên cầm đao đứng vững giữa không trung, toát ra khí thế vương giả.

Cảm giác này đúng là sung sướng!

Bao nhiêu năm qua vùi đầu tu luyện khổ cực, chậm rãi thăng cấp từng bước một.

Mà nay gặp được sư phụ, tốc độ thăng cấp tăng nhanh hơn nhiều.

Thần t*nh d*ch lườm hắn ta, hừ một tiếng: “Đắc ý!”

“Sư phụ”.

Diệp Nam Hiên chợt lóe lên, ngay sau đó xuất hiện bên cạnh Tần Ninh và Thần t*nh d*ch.
 
Phong Thần Châu
Chương 10587: Cuộc đại chiến mới từ từ hạ màn.



“Thành Tiên Vương đỉnh phong rồi, vào trong kia rèn luyện, miễn cho có tai họa ngầm!”

Diệp Nam Hiên gật đầu.

Sư huynh đệ hai người họ cùng nhau đi vào sơn cốc.

Diệp Nam Hiên hỏi: “Sư phụ chưa thăng cấp à?”

“Sư phụ không luyện tâm!”

“Hả?”

“…”

Tần Ninh không để ý đến tiếng thì thầm của hai đệ tử.

Hắn đi ra ngoài, lại đi lên luyện tâm thạch.

Advertisement

Thần t*nh d*ch và Diệp Nam Hiên lần lượt tỉnh lại, quá trình luyện tâm của Diệp Viên Viên và Thời Thanh Trúc cũng đến lúc kết thúc rồi.

Đợi mãi.

Cuối cùng Diệp Viên Viên cũng tỉnh lại.

Trước đó, Diệp Nam Hiên và Thần t*nh d*ch đều dừng ở cảnh giới Tiên Vương sơ cấp, Diệp Viên Viên bước vào cảnh giới Tiên Vương tiểu thành.

Lần này, nếu không có gì bất ngờ thì có lẽ nàng sẽ đột phá cảnh giới Tiên Vương đỉnh cấp.

Chỉ có điều.

Ba bậc của cảnh giới Tiên Vương đỉnh cấp.

Cảnh giới Ngưỡng Thiên Tiên Đài.

Cảnh giới Đăng Thiên Tiên Đài.

Cảnh giới Đạp Thiên Tiên Đài.

Tần Ninh cũng không đoán trước được Diệp Viên Viên có thể đạt đến cảnh giới nào.

Diệp Viên Viên chậm rãi đi ra ngoài, khí tức trong cơ thể hoàn chỉnh, vững chắc, Tần Ninh không có cách nào nhìn ra được cấp bậc của nàng.

“Sao rồi?”

Tần Ninh hỏi.

“Thành công dựng lên Ngưỡng Thiên Tiên Đài rồi!”

Diệp Viên Viên cười nói.

“Tốt lắm!”

Tần Ninh mỉm cười, hắn nhìn Thời Thanh Trúc vẫn đang ở trong luyện tâm thạch, nói: “Có lẽ phải một lúc nữa cô ấy mới tỉnh, nàng đi với ta trước!”

Tần Ninh dẫn Diệp Viên Viên đến Tam Thanh tiên giáo, rồi lại đi đến một sơn cốc khác.

Hai người bọn họ đi vào sơn cốc.

Bên trong sơn cốc rực rỡ sáng ngời.

Hương thơm nhè nhẹ bỗng lan tỏa.

“Đây là đâu?”

“Lát nữa ta lại nói cho nàng biết!”

Tần Ninh kéo Diệp Viên Viên vào, nói: “Mấy ngày nay ngâm mình trong sấm sét và lửa nóng, một luồng khô nóng tích tụ trong cơ thể, nếu không phát tiết thì trong lòng cứ cảm thấy bứt rứt không yên”.

Diệp Viên Viên nghe hắn nói thế thì đỏ mặt.

Nàng còn tưởng Tần Ninh dẫn nàng đi tu luyện.

Không ngờ…

Tần Ninh thấy trong sơn cốc có một hồ nước nho nhỏ, bèn nói: “Đi nào, đi nào, ta không nhịn được rồi!”

Trong sơn cốc.

Chỉ trong chốc lát, mưa rào tầm tã, mưa nện lá chuối…

Mãi lâu sau.

Cuộc đại chiến mới từ từ hạ màn.

6001238-0.jpg

 
Phong Thần Châu
Chương 10588: Diệp Viên Viên ghi nhớ từng điều một.



Tần Ninh nhìn Diệp Viên Viên, tò mò hỏi: “Nàng… Cười cái gì?”

Diệp Viên Viên tựa vào tảng đá cạnh hồ với tư thái biếng nhác, dùng một tay chống cằm, cười nói: “Ta cười chàng quả nhiên càng già càng không biết xấu hổ”.

“Hả?”

“Vừa rồi còn có thể ra vẻ không bằng cầm thú như vậy, thế mà bây giờ lại nghiêm túc nói với ta về chuyện tu hành?”

Tần Ninh cũng ngồi khoanh chân bên hồ, hắn khoác một chiếc áo bào màu trắng, nói một cách nghiêm túc: “Từ đầu đến đuôi ta đều đang nói về tu hành.”

Advertisement

“Tuy thiên phú của nàng đích xác rất cao, ngày xưa ở đại lục Vạn Thiên đã thế, bây giờ vẫn vậy, nhưng nàng buộc phải thừa nhận là ở phương diện này cũng có công lao ta chăm chỉ cày cấy nhiều năm, đúng không?”

Nghe hắn nói thế, Diệp Viên Viên cầm lòng không đặng mà mắng hắn.

Nhưng nàng cũng biết, tinh nguyên của Tần Ninh quả thực có năng lực đặc biệt.

Nó có tác dụng thần kỳ với nàng.

Advertisement

Trên thực tế, không chỉ có tác dụng với nàng, mà còn có hiệu quả với nhóm Thời Thanh Trúc, Vân Sương Nhi.

Điều này đúng là không thể tưởng tượng nổi.

Hơn nữa dùng miệng và bắn vào trong có công hiệu thần kỳ khác nhau.

Tần Ninh nói tiếp: “Được rồi, nói chuyện đứng đắn.”

“Bây giờ nàng đã là Tiên Vương đỉnh cấp, bước vào cảnh giới Ngưỡng Thiên Tiên Đài, nàng cần phải biết, con đường sau này nên đi như thế nào mới là chính xác.”

“Tiên Vương dựng ba đài là tiên đài thông thiên, mục đích là chuẩn bị để tiến vào cảnh giới Tiên Hoàng”.

Tần Ninh nói một cách nghiêm túc: “Tiên Hoàng thật sự chỉ có ba cảnh giới”.

“Nhất Mệnh Đài!”

“Nhị Tiên Đài!”

“Tam Đạo Đài!”

“Tục xưng Nhất Mệnh Nhị Tiên Tam Đạo!”

Tần Ninh từ tốn nói: “Nhất Mệnh Đài tức là Tiên Hoàng tự dựng lên mệnh đài của mình, còn Nhị Tiên Đài là lấy tiên lực trong trời đất làm gốc, tích lũy thành đài”.

“Tam Đạo Đài tức là đài căn cơ được tạo nên bởi đại đạo của chính mình!”

“Nhớ kỹ, cảnh giới Tam Đài cho dù tu luyện chậm, thăng cấp chậm thì cũng không sao hết, nhất định phải vững chắc”.

“Cảnh giới Tiên Hoàng, tiếp nối cảnh giới thấp và chuyển tiếp lên cảnh giới cao hơn!”

“Sở dĩ cấp bậc cuối cùng của cảnh giới Tiên Vương, Tiên Vương đỉnh cấp, sẽ có ba bậc Ngưỡng Thiên Tiên Đài, Đăng Thiên Tiên Đài, Đạp Thiên Tiên Đài là bởi vì để chuẩn bị cho cảnh giới Tiên Hoàng”.

“Nhất Mệnh Nhị Tiên Tam Đạo, ba bậc này liên quan đến con đường tu hành ba đại cảnh giới Tiên Thánh, Tiên Đế, Tiên Tôn!”

“Tu luyện vững vàng, ổn định, sau này thành Thánh thành Đế thì sẽ vô cùng chắc chắn, nhưng nếu con đường tu hành không vững chắc, nhất định sẽ bị hủy hoại nghiêm trọng, dẫn tới kết quả không thể phi thăng thành thần”.

Diệp Viên Viên gật đầu.

“Cảnh giới Tiên Thánh, một mình trở thành thánh, cả người được bao phủ trong thánh quang, cảm giác ấy... Chắc hẳn khi nàng ở Thượng Thanh Lâu cũng thấy được rồi, các Tiên Thánh có độ che phủ của thánh quang và khả năng bộc phát tiên lực không hề giống nhau, cùng cảnh giới thì vẫn có sự khác biệt, ở cảnh giới Tiên Hoàng, độ ổn định của mỗi người cũng khác.”

“Ở cảnh giới Tiên Hoàng, nếu đi sai đường, đi không ổn định, vậy thì tuyệt đối không thể trở thành Tiên Đế”.

Tần Ninh giảng giải không ngừng, vẻ mặt nghiêm túc, chăm chú, hắn nói tất cả những gì mình biết cho Diệp Viên Viên.

Diệp Viên Viên ghi nhớ từng điều một.

Trên thực tế, những năm qua Tần Ninh đâu chỉ dạy dỗ đệ tử của mình, mà hắn còn chỉ bảo các hồng nhan tri kỷ bên cạnh.

Từng câu từng chữ đều khắc ghi trong lòng.

Cuối cùng, Tần Ninh nhìn mặt hồ tĩnh lặng, nói: “Hồ nước này tên là hồ Tịnh Tâm, là thánh địa tu hành của Tam Thanh tiên giáo năm xưa, nàng ở trong đây ổn định tâm thần sẽ có thể ngộ khác.”

Tần Ninh vươn vai, đứng dậy và nói: “Ta đi xem Thanh Trúc.”

Diệp Viên Viên cũng đứng dậy khỏi tảng đá bên hồ, ôm Tần Ninh từ sau lưng, nói: “Gấp lắm à?”
 
Phong Thần Châu
Chương 10589: “Đúng là cha!”



Nghe nàng hỏi câu ấy, lại cảm nhận được xúc cảm mát lạnh từ đằng sau, Tần Ninh mỉm cười, nói: “Có lẽ nàng ấy còn phải mất một lúc nữa, không vội, không vội...”, mưa rơi trên lá chuối, cuồng phong vũ bão, lại quét sạch hết thảy.

Đến cuối cùng.

Tần Ninh thấy Diệp Viên Viên đã lộ vẻ mệt mỏi mới đi ra khỏi sơn cốc.

Hắn lại đi lên luyện tâm thạch.

Thời Thanh Trúc vẫn đang ngồi khoanh chân tu luyện.

Tần Ninh khẽ chau mày.

Advertisement

Theo cảm giác của hắn.

Bốn người Diệp Nam Hiên, Thời Thanh Trúc sẽ lần lượt thức tỉnh.

Luyện tâm thạch không liên quan đến thiên phú, mà nằm ở chỗ tâm chí mạnh hay yếu.

Sức mạnh ý chí của Diệp Nam Hiên, Thần t*nh d*ch, Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên không chênh lệch nhiều.

Ba người đều đã hoàn thành, mà Thời Thanh Trúc vẫn chưa tỉnh, điều này nằm ngoài dự đoán của Tần Ninh.

Tần Ninh dứt khoát canh giữ ở một chỗ cách Thời Thanh Trúc không xa.

Mấy ngày tiếp theo.

Mỗi ngày, Tần Ninh sẽ đến sơn cốc có Địa Linh Hỏa Ngọc kiểm tra tiến độ tu hành của Diệp Nam Hiên, Thần t*nh d*ch, Đại Hoàng và Tần Anh.

Rồi hắn đi đến hồ Tịnh Tâm, mây mưa với Diệp Viên Viên vài lần, hai người cùng nhau minh tâm tĩnh ngộ.

Sau đó hắn trở lại chỗ luyện tâm thạch, là bạn với Thời Thanh Trúc.

Đồng thời, Tam Thanh tiên giáo ngoại trừ mấy chỗ này thì còn có vài nơi kỳ diệu khác, hắn cũng dẫn người của Trúc Diệp Tông đi thăm dò.

Thất Bảo Miếu Đồ là đế khí chân chính, không gian bên trong bắt chước địa vực Tam Thanh tiên giáo trăm vạn năm trước.

Tuy đã thu nhỏ gấp nhiều lần, song vẫn là một địa vực rộng lớn.

Mà những thứ xuất hiện bên trong địa vực này một nửa là giả, nhưng một nửa còn lại là thật.

Ví dụ như luyện tâm thạch, sơn cốc Địa Linh Hỏa Ngọc, cùng với hồ Tịnh Tâm vốn có trong Tam Thanh tiên giáo đều là thật.

Những thứ thần kỳ trong Tam Thanh tiên giáo năm xưa không chỉ có thế mà thôi.

Chẳng qua, Tần Ninh cũng đã đi kiểm tra những nơi khác, phần lớn đều là giả.

Nhưng cũng có một vài nơi cực kỳ có ích cho việc tu hành của nhiều Tiên Quân trong Trúc Diệp Tông.

Thời gian trôi qua từng ngày.

Hôm nay.

Tần Ninh và Diệp Viên Viên trao đổi về sự thần bí của tiên thể, hơn nữa tiến hành đào sâu nghiệm chứng, cuối cùng cả hai cùng hiểu được sự huyền diệu của chân lý, sau đó ra khỏi hồ Tịnh Tâm, đi đến chỗ luyện tâm thạch.

Thời Thanh Trúc vẫn đang nhập định.

Nhưng lần này… Không giống những lần trước.

Thời Thanh Trúc được bao phủ bởi một vầng sáng nhàn nhạt.

Đột nhiên.

Một hạt châu màu xanh biếc từ từ xuất hiện, ngưng tụ ở ngực Thời Thanh Trúc, sau đó bay ra khỏi cơ thể nàng, lơ lửng giữa nàng và Tần Ninh.

Hạt châu này…

Tần Ninh ngạc nhiên.

Đố là hạt châu kỳ lạ mà phụ thân gieo vào cơ thể Thời Thanh Trúc khi cứu nàng năm xưa.

“Cha!”

Tần Ninh kinh ngạc hô lên.

“A”.

Một giọng nói hơi lộ vẻ ngạc nhiên đáp lại tiếng gọi của hắn.

Hạt châu tỏa ra ánh sáng chói lóa, cuối cùng ngưng tụ thành hình dạng một người đàn ông cao lớn đứng ở giữa Thời Thanh Trúc và Tần Ninh.

Nhìn kỹ.

Người này mặc một chiếc áo màu mực nhạt viền vàng, lẳng lặng đứng ở đó, mang đến cho người ta một cảm giác lạnh lùng cao nhã, phong tư xuất chúng, thần vận độc đáo.

Ngũ quan tuấn mỹ, lại có vài phần nho nhã và cao quý.

“Cha!”

Tần Ninh kinh ngạc: “Đúng là cha!”

6001240-0.jpg

 
Back
Top Bottom