Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh

Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 360: Cũng không thể thật sự lôi một tên tâm thần ra đây được, đúng không?


Nói thật, nếu lúc nhỏ Cố Thần Minh vì lý do viết trong sách mà ghét An Linh, An Linh còn có thể hiểu được.

Nhưng bây giờ Cố Thần Minh đã hai mươi mấy tuổi, còn vì một lý do hoang đường như vậy mà muốn cả An gia phải chôn cùng, vậy thì hắn chắc chắn là có bệnh nặng rồi.

Dù có muốn viết về nam chính điên cuồng, cũng không thể thật sự lôi một tên tâm thần ra đây được, đúng không?

Liên tưởng đến sự kiện thiếu gia thật giả lần này, An Linh càng khẳng định rằng tiểu thuyết và hiện thực có sự khác biệt.

An Linh cảm thấy dù tiểu thuyết gốc có viết như vậy, nhưng Cố Thần Minh của thế giới hiện thực cũng không đến mức não tàn như thế, chắc chắn còn có nguyên nhân gì đó cụ thể hơn.

Nhưng vấn đề nằm ở chỗ An Linh không thể dùng máy dò nhân vật để tra Cố Thần Minh!

Tại sao lại cố tình không tra được nam nữ chính chứ!

An Linh không từ bỏ mà thử lại một lần nữa, vẫn không được.

[A a a a a tại sao vẫn không được!]

[Sao thông tin của Cố Thần Minh nhà hắn lại quý giá hơn người khác vậy! Có kênh khiếu nại nào không, tôi muốn khiếu nại cái máy dò này phân biệt đối xử nhân vật!]

Lúc này, người An gia cũng vừa ăn tối xong, đang tụ tập ở phòng khách nghỉ ngơi. Đây cũng là một thói quen ngầm hiểu của An gia. Mỗi ngày sau bữa tối, khoảng một tiếng, mọi người sẽ ở lại phòng khách chứ không lập tức về phòng.

Cũng không nhất thiết phải nói chuyện, dù là xem TV hay thậm chí nằm dài trên sofa cũng không sao. Chỉ cần cả nhà có thể ở bên nhau cũng là một cách để bồi dưỡng tình cảm.

An Linh chính là thuộc hội nằm dài.

Hai tay cô đút túi, giống như một con cá mặn nằm thẳng đơ trên sofa, hai mắt vô thần trông như đang ngẩn người, nhưng thực tế là đang vô cùng bực bội vì không thể nhìn thấu được suy nghĩ của Cố Thần Minh.

Những người khác trong An gia vì tiếng gào thét trong lòng của An Linh mà theo bản năng quay đầu nhìn cô. Sau khi ý thức được hành vi của mình có bao nhiêu không ổn, họ lại đồng loạt dời tầm mắt đi.

Người An gia: Nguy hiểm thật, suýt nữa thì bị phát hiện.

May mà An Linh hoàn toàn không chú ý đến hành động của họ, nếu không đột nhiên bị nhiều người cùng lúc nhìn chằm chằm chắc chắn sẽ cảm thấy kỳ quái.

Sau đó, họ lại ăn ý cúi đầu lấy điện thoại ra, mở nhóm chat.

[Cũng không biết bên Thu Niệm thế nào rồi. Cậu ấy đã hứa với mình ngoài việc quay phim ra sẽ không có bất kỳ tiếp xúc riêng tư nào với Cố Thần Minh, chắc là sẽ không nuốt lời đâu nhỉ?]

Người An gia vừa nghe An Linh lẩm bẩm, vừa phân tích thảo luận trong nhóm.

An Thụ Hải: [Tiểu Linh bây giờ rốt cuộc có thái độ gì với Cố Thần Minh vậy? Sao cha nghe không hiểu gì hết?]

An Quân: [Vẫn còn thích chứ gì? Em ấy trước đây theo đuổi Cố Thần Minh như vậy, sao có thể nói không theo là không theo được.]

An Sùng: [Sao lại không thể?]

An Quân: [Não yêu đương không dễ chữa như vậy đâu!]

An Sùng: [Sao, kinh nghiệm bản thân à?]

An Quân: [...]

Bùi Ngọc Ngưng: [Mẹ cảm thấy chắc là không thích nữa rồi, Tiểu Linh bây giờ hình như rất ghét Cố Thần Minh.]

An Quân: [Không thể nào, vậy tại sao em ấy lại cấm Tiểu Niệm tiếp xúc riêng với Cố Thần Minh? Chẳng phải là vì ghen tuông và lòng chiếm hữu sao?]
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 361


Bùi Ngọc Ngưng: [Có một loại tình cảm gọi là "thứ rác rưởi mà tôi đã vứt đi, nếu chị em tôi mà nhặt lại thì tôi cũng sẽ đau lòng"!]

Bùi Ngọc Ngưng: [Các con không hiểu đâu.]

[Nhưng lỡ như Cố Thần Minh không biết xấu hổ mà chủ động câu dẫn thì làm sao? Thu Niệm có giữ mình được không?]

[Chắc là không đâu, chắc là không đâu. Thu Niệm mới vào đoàn chưa được mười ngày, không đến mức chút định lực đó cũng không có.]

[Chuyện này lại không thể trực tiếp hỏi Thu Niệm được...]

[Hay là mình lén đến Ninh Thành điều tra một chút?]

"Khụ khụ." Bùi Ngọc Ngưng hắng giọng, thu hút sự chú ý của An Linh: "Tiểu Linh, con sẽ đi dự Đêm Hội Tinh Quang của đài truyền hình Đông Phương chứ?"

(Đài truyền hình Đông Phương hay còn gọi là đài Cà Chua vì logo của đài này có màu đỏ và hình dạng giống quả cà chua.)

"Đêm Hội Tinh Quang?" An Linh ngẩn người một lúc mới phản ứng lại: "À, chắc là đi ạ."

[Mình bảo không nhận việc nữa là Dương Dao đúng là im bặt như c.h.ế.t rồi, ngay cả một thông báo cũng không có. Mình suýt nữa thì quên mất cả Đêm Hội Tinh Quang.]

Bùi Ngọc Ngưng nhíu mày: "Tiểu Linh, người đại diện đó của con quá vô trách nhiệm. Con hủy hợp đồng với giải trí Kim Trang đi, ký về công ty của mẹ."

Mặc dù An Linh có phòng làm việc riêng, nhưng hợp đồng nghệ sĩ lại ký với giải trí Kim Trang, cũng chính là công ty giải trí thuộc Cố thị. Cố Thần Minh cũng ở công ty đó.

Có công ty nhà mình không ký lại chạy sang công ty của người khác, đương nhiên cũng là một trong những hành động vĩ đại trong sự nghiệp theo đuổi của An Linh.

"Không cần đâu mẹ." An Linh từ chối: "Năm sau hợp đồng của con hết hạn rồi, đến lúc đó ký về công ty của mẹ sau."

[Bây giờ hủy hợp đồng mệt lắm, không phải không trả nổi tiền vi phạm, mà là đợi hợp đồng hết hạn thì kinh tế hơn.]

Bùi Ngọc Ngưng: "..."

"Thôi được, vậy nghe con." Bùi Ngọc Ngưng suy nghĩ một chút, vẫn không yên tâm: "Vậy mẹ cử hai trợ lý cho con trước nhé? Con dù có tạm thời không nhận phim, thì những hoạt động như đêm hội cũng phải có người sắp xếp."

Lần này An Linh không từ chối.

Dù An Linh có chủ động nhắc nhở Dương Dao sắp xếp cho mình, cô ta chắc chắn cũng sẽ không làm hết lòng. Chẳng bằng cứ nghe theo sự sắp xếp của Bùi Ngọc Ngưng, có thể tiết kiệm được rất nhiều phiền phức.

Cuối năm đã đến, các loại lễ trao giải, đêm hội cũng rất nhiều. Đêm Hội Tinh Quang là một trong những sự kiện có quy mô lớn nhất và được thảo luận nhiều nhất. Cho nên chỉ cần là ngôi sao nhận được lời mời, gần như đều sẽ ăn mặc lộng lẫy để tham dự.

Đến lúc đó, mỗi một món đồ trên người họ đều sẽ bị người ta đem ra thảo luận, so sánh. Người hâm mộ sẽ vì mấy tấm ảnh so sánh mà xé nhau đến tóe máu. Người trong ngành cũng sẽ dựa vào trang phục của ngôi sao để phân tích đãi ngộ thương hiệu của họ.

Hơn nữa, Đêm Hội Tinh Quang còn có một phần đi thảm đỏ mà năm nào độ hot cũng rất cao. Khác với các lễ trao giải khác, quy tắc thảm đỏ của sự kiện này là một nam một nữ ngôi sao đi cùng nhau.

Trong thời đại mà ai cũng thích "ship couple" này, trai xinh gái đẹp chỉ cần cùng nhau đi thảm đỏ cũng có thể thu về một lượng fan couple. Dù không có tiềm năng thành đôi, cũng có thể marketing một chút về chủ đề như "tỷ đệ hào môn", "huynh muội quý tộc" để tăng fan.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 362: Đêm Hội Tinh Quang


Tóm lại, chỉ cần tham gia là đã có thể thu về độ phủ sóng cực cao, gần như không có ai trong giới giải trí lại từ chối một cơ hội tốt như vậy.

Trong tiểu thuyết gốc cũng có nhắc đến đêm hội này, nhưng không phải là tình tiết quan trọng, chỉ là để viết rằng nam nữ chính vì đang hợp tác quay phim nên đã cùng nhau đi thảm đỏ, thu về một lượng fan couple. Từ đó làm cho nữ phụ độc ác An Linh ghen tị, làm nền cho việc An Linh sau này nhắm vào Thu Niệm.

[Nói cách khác, Thu Niệm và Cố Thần Minh sắp trở về Hải Thành một chuyến à?]

[Vậy thì mình không cần phải đến Ninh Thành rồi! Đến lúc đó lén lút quan sát một chút tình hình chung sống của hai người họ không phải là được sao?]

Bùi Ngọc Ngưng thở phào nhẹ nhõm.

Bây giờ, bà đột nhiên nhắc đến Đêm Hội Tinh Quang chính là để nhắc nhở An Linh rằng Thu Niệm sắp về nhà một chuyến. An Linh hành động quá nhanh, Bùi Ngọc Ngưng chỉ sợ mình nói chậm một chút, An Linh có thể đã lén chuồn đến Ninh Thành rồi.

"Tiểu Niệm và Tiểu Lạc cũng sẽ đi. Mẹ thấy đến lúc đó đi thảm đỏ thì để Tiểu Quân đi cùng Tiểu Niệm, còn con đi cùng Tiểu Lạc, thế nào?"

"Dạ được." An Linh không có ý kiến gì, dù sao có thể chia rẽ cặp đôi Cố Thần Minh và Thu Niệm cũng đúng ý cô.

Thực ra, sự sắp xếp này cũng là một chút tư tâm của Bùi Ngọc Ngưng với tư cách là một người mẹ.

Vốn dĩ kế hoạch ban đầu của An gia là tổ chức một bữa tiệc vào cuối năm để giới thiệu thân phận của Thu Niệm. Kết quả là Thu Niệm lại nhận một bộ phim, hơn nữa bây giờ lại có thêm An Lạc, mọi người bàn bạc đều cảm thấy tiệc nhận lại tiểu thư thật và thiếu gia thật cứ gộp lại làm một.

Nhưng cả hai đều rất bận vào cuối năm, An gia cũng không muốn tổ chức bữa tiệc một cách vội vàng, cuối cùng chỉ có thể định thời gian vào năm sau, khi phim của Thu Niệm đã quay xong.

Cho nên Bùi Ngọc Ngưng muốn thông qua phần thảm đỏ của Đêm Hội Tinh Quang, để truyền đạt ra bên ngoài thái độ của An gia đối với hai sự việc tiểu thư thật giả và thiếu gia thật giả này.

Ít nhất là việc An Linh, Thu Niệm và An Lạc có thể cùng nhau xuất hiện và hòa hợp trong một dịp quan trọng như vậy, cũng đã có thể nói lên rất nhiều điều.

Thu Niệm phải đến sáng ngày diễn ra đêm hội mới tới Hải Thành, sau khi kết thúc lại phải ngồi máy bay đêm để quay về Ninh Thành.

Chủ yếu là Thu Niệm cảm thấy việc xin nghỉ trong lúc quay phim không được tốt lắm, cho nên muốn cố gắng đi về trong ngày để tránh làm chậm trễ tiến độ của đoàn phim.

Thực ra, đoàn phim của họ bao gồm cả nam chính Cố Thần Minh và một vài diễn viên khác đều phải xin nghỉ để tham gia sự kiện này. Nói cho đúng thì Thu Niệm cũng không cần phải cẩn thận quá mức như vậy, nhưng cô cho rằng mình là người mới nên vẫn cần chú ý một chút thì tốt hơn.

Những hoạt động đi thảm đỏ như thế này có thể thể hiện rất trực quan vị thế của một ngôi sao, hoặc lưu lượng của người đó trong thời gian gần đây. Vị thế càng lớn thì thứ tự xuất hiện càng về sau.

Với vị thế của An Linh và An Quân, tuy chưa đến mức có thể xuất hiện cuối cùng, nhưng thứ tự xuất hiện cũng được xếp ở phía sau.

An Linh và An Lạc vừa khéo được xếp xuất hiện ngay trước An Quân và Thu Niệm.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 363


An Lạc hôm nay mặc một bộ vest cao cấp màu đen. Mặc dù màu đen bản thân nó là một màu sắc trầm lắng, nhưng nhà thiết kế lại điểm xuyết lên trên một ít kim sa đen rất nhỏ. Khi di chuyển, những hạt kim sa đen này sẽ phản chiếu ánh sáng với độ sáng khác nhau, vừa thể hiện sự trầm ổn, khí chất, vừa thu hút ánh nhìn.

An Linh cũng mặc một chiếc váy dạ hội trễ vai bằng nhung đen cao cấp. Chiếc váy bản thân nó rất đơn giản và sang trọng, phối hợp với bộ trang sức bằng ngọc phỉ thúy, làm tôn lên vẻ cao quý và ưu nhã của cô.

Sau khi nhân viên công tác nhắc nhở ra sân, An Linh liền khoác tay An Lạc, hai người chậm rãi bước lên thảm đỏ.

Các nhiếp ảnh gia hai bên nhanh chóng bấm máy, đèn flash liên tục chớp nháy, bình luận trên sóng trực tiếp cũng ngay lập tức che kín toàn bộ màn hình.

[Tỷ đệ hào môn thật sự đây rồi! Đẹp mắt quá!]

[Nếu tính ra thì An Linh và An Lạc không có quan hệ huyết thống đúng không? Có thể ship được không!]

[Mấy má tham ăn cũng không thể cái gì cũng ăn được chứ?]

[Kệ đi! Cái gì cũng ship một chút cho dinh dưỡng cân đối!]

[Dù không có quan hệ huyết thống thì đây cũng là người chung một hộ khẩu đó, không được ship!]

[Không ngờ hai người họ lại đi cùng nhau, xem ra An gia thật sự xem An Linh là con gái.]

[Vậy là họ thật sự đã từ bỏ An Duệ rồi sao?]

Việc đi thảm đỏ đối với An Linh đã là chuyện quen thuộc. Cô giữ tốc độ đều đặn, nở một nụ cười tiêu chuẩn, thỉnh thoảng vẫy tay chào hai bên. Dưới một loạt thao tác dây chuyền như vậy, An Linh còn có thể phân tâm để nghĩ về chuyện trong cốt truyện gốc.

Trong cốt truyện gốc, ở phần đi thảm đỏ này, An Linh đi cùng với An Duệ. Thu Niệm và Cố Thần Minh xuất hiện ngay trước họ. Kết quả là khi An Linh đi thảm đỏ đã không kiềm chế được, dù cách một khoảng rất xa vẫn dùng ánh mắt ghen tị liếc nhìn bóng lưng của Thu Niệm. Chính cái liếc mắt này đã bị truyền thông chụp lại và làm thành một bài báo lớn.

Nghĩ đến đây, An Linh không khỏi có chút tò mò không biết An Duệ đang làm gì. Cô đã lâu không để ý đến An Duệ, cũng không biết cậu ta đã thoát khỏi tình trạng mượn rượu trốn tránh hiện thực hay chưa.

[Hay là tra thử xem, với tính cách của An Duệ, không chừng đang vừa xem livestream vừa đ.â.m hình nhân của mình cũng nên, ha ha ha ha.]

Vừa nghe thấy tên An Duệ, An Lạc còn hơi sững người. Sau khi nghe hết cả câu, anh cũng có chút bất đắc dĩ mà cười cười.

Lúc này, họ đã đi gần hết đoạn thảm đỏ. Phía trước chính là bậc thang dẫn vào sảnh tiệc. Đêm Hội Tinh Quang hàng năm đều được tổ chức tại sảnh tiệc tầng một của tòa nhà Tinh Quang.

Lên bậc thang vào cửa, ký tên trên bảng ký tên ở lối vào sảnh, rồi hoàn thành một cuộc phỏng vấn ngắn gọn, họ sẽ coi như đã hoàn thành toàn bộ phần đi thảm đỏ của Đêm Hội Tinh Quang.

Chân trái của An Lạc đã bước lên bậc thang đầu tiên, lại cảm thấy cánh tay phải của mình bị An Linh kéo lại.

An Lạc nghi hoặc quay đầu, phát hiện cả người An Linh đang đứng yên tại chỗ, dường như không có ý định tiếp tục đi tới.

Mặc dù không biết tại sao An Linh đột nhiên dừng lại, nhưng An Lạc vẫn rút chân về trước.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 364


Anh vừa định mở miệng hỏi nguyên nhân, lại nhìn thấy trên mặt An Linh lại lộ ra một vẻ mặt vô cùng hoảng sợ, sau đó cô từ từ ngẩng đầu lên nhìn trời.

"Sao vậy?" An Lạc không khỏi có chút lo lắng, vừa hỏi vừa theo bản năng ngẩng đầu lên muốn xem An Linh đang nhìn gì.

Nhưng anh vừa mới ngẩng đầu lên, liền cảm giác mình bị An Linh bên cạnh đẩy mạnh một cái.

An Lạc loạng choạng về phía bên cạnh vài bước. Vốn dĩ có thể đứng vững, nhưng An Linh lại trong tình huống đó cả người lao về phía anh.

Anh vốn đã không hoàn toàn đứng vững, bị một cú lao như vậy, cơ thể liền hoàn toàn mất thăng bằng ngã ngửa ra sau, làm đệm thịt cho An Linh, bị cô đè lên người.

Trong suốt quá trình này, An Lạc đều ở trong trạng thái ngơ ngác, hoàn toàn không hiểu hành động hiện tại của An Linh rốt cuộc là chuyện gì.

Anh ngã mạnh xuống đất, lưng truyền đến một cơn đau âm ỉ.

Gần như cùng lúc với cảm giác đau đớn truyền đến, An Lạc còn nghe thấy một tiếng động lớn. Nguồn phát ra âm thanh dường như ở ngay bên chân cách đó không xa, tựa hồ có một vật nặng gì đó rơi xuống đất.

Tiếp theo là vô số tiếng la hét kinh hãi, hiện trường ngay lập tức trở nên hỗn loạn.

Tất cả những điều này đều xảy ra trong vòng vài giây ngắn ngủi. An Lạc cả người nằm ngửa trên đất, trong tầm mắt một nửa là bầu trời đêm đen kịt, một nửa là tòa nhà Tinh Quang. Trong lúc hoảng hốt, anh như nhìn thấy ở một tầng nào đó của tòa nhà có một bóng đen thụt vào, nhưng đại não anh tạm thời vẫn chưa thể phân tích được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Lúc này An Linh ngồi dậy, lăn sang một bên, cũng không đứng dậy, cứ thế ngồi trên mặt đất.

Sức nặng đè trên người cuối cùng cũng biến mất, An Lạc cũng có thể ngồi dậy.

Anh đang chuẩn bị hỏi An Linh rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, lại ngay lúc ngồi dậy đã bị cảnh tượng trước mắt hoàn toàn trấn trụ.

Đồng tử của An Lạc co rút lại, không thể tin nổi nhìn mấy khối "vật liệu gỗ" đã không còn nhận ra hình dạng ban đầu nằm trước mắt. Chỉ có thể miễn cưỡng thông qua hình dạng của những mảnh vỡ này để phỏng đoán rằng khi còn nguyên vẹn, chúng có lẽ là một cái tủ gỗ hoặc tủ ngăn kéo.

Và nơi chúng đang nằm, chính là vị trí mà anh và An Linh vừa mới đứng!

Tiếng động lớn mà An Lạc vừa nghe thấy, chính là âm thanh của món đồ gỗ này từ trên cao rơi xuống vỡ tan tành!

Nếu không phải vì một loạt hành động vừa rồi của An Linh, thì bây giờ nằm ở đó không chỉ là mấy mảnh vỡ đồ gỗ, mà còn có cả t.h.i t.h.ể của anh và An Linh!

An Lạc đột nhiên quay đầu nhìn về phía An Linh đang ngồi bên cạnh. Hơi thở cô dồn dập, mắt mở to, vẻ mặt hoảng sợ vẫn chưa hoàn toàn tan đi, rõ ràng là bị dọa đến mức chưa hoàn hồn.

"Tiểu Linh!"

"Tiểu Lạc!"

Hai giọng nói vô cùng vội vã và đầy lo lắng đồng thời truyền đến từ xa, là An Quân và Thu Niệm đã chạy tới.

Thứ tự của họ vốn được xếp sau An Linh và An Lạc. Khi An Linh và An Lạc sắp đi hết thảm đỏ, họ đã xuất hiện. Chính vì cùng ở trên một thảm đỏ, họ đã thấy rõ ràng tất cả mọi chuyện xảy ra phía trước.

Đại não của An Quân và Thu Niệm cũng trở nên trống rỗng, chỉ còn lại phản ứng bản năng của cơ thể là cất bước chạy về phía An Linh và An Lạc. Thu Niệm thậm chí còn sau khi chạy vài bước đã trực tiếp cởi đôi giày cao gót vướng víu ra rồi tiếp tục chạy.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 365: Đúng là đồ không phải người!


Chờ đến khi hai người nhìn thấy An Linh và An Lạc đều đang yên ổn ngồi dưới đất, mới phát giác ra mình đã sớm toát một thân mồ hôi lạnh, ngay cả hai chân cũng bắt đầu mềm nhũn ra, run lên.

An Lạc lắc đầu với hai người đang xông tới, ra hiệu mình không sao, cả ba người đồng loạt nhìn về phía An Linh vẫn còn đang ngây người.

"Tiểu Linh! Tiểu Linh em có bị thương ở đâu không?" An Quân hai tay nắm lấy vai An Linh, nhưng lại không dám lay mạnh, chỉ có thể không ngừng gọi tên cô.

Thu Niệm đến chậm hơn một chút vì đang yêu cầu nhân viên công tác hãy báo cảnh sát và gọi xe cứu thương, đồng thời yêu cầu họ nhanh chóng cử thêm người đến hộ tống An Linh và mọi người rời đi cũng như bảo vệ hiện trường.

Bản thân cô cũng điều chỉnh một chút vị trí đứng, che trước mặt An Linh, bởi vì nhân viên truyền thông hai bên thảm đỏ đang không ngừng chen lấn về phía này, đèn flash cũng nháy lên như điên, ai cũng muốn giành được tư liệu trực tiếp.

Tại hiện trường thảm đỏ Đêm Hội Tinh Quang, vật thể rơi từ trên cao suýt chút nữa làm c.h.ế.t người, lại còn là An Linh và An Lạc, hai người đang ở tâm điểm của dư luận gần đây. Đây sẽ là một tin tức lớn đến mức nào!

Là người làm truyền thông, sao có thể bỏ qua một điểm nóng lớn như vậy!

Thực ra bây giờ họ giành giật điểm nóng cũng đã muộn, bởi vì Đêm Hội Tinh Quang được phát sóng trực tiếp toàn bộ!

Mặc dù đạo diễn phát hiện tình hình không ổn đã tắt sóng trực tiếp, nhưng những tình huống bất thường đó đã đều được phát ra ngoài.

Hàng chục triệu khán giả ngồi canh trước màn hình livestream để xem thần tượng của mình, tất cả đều đã thấy rõ ràng cảnh An Linh lao vào đẩy ngã An Lạc, sau đó vị trí họ vừa đứng ngay lập tức bị một vật nặng rơi xuống và vỡ tan tành. Còn có rất nhiều mảnh gỗ nhỏ trực tiếp bay tứ tung sau cú va chạm đó. Nếu An Linh và An Lạc chỉ cúi xuống chứ không phải ngã ra đất, hoặc đứng ở gần đó, đều có khả năng bị những mảnh vỡ này làm bị thương.

Khán giả bị cảnh tượng này làm cho kinh hãi, ngay cả bình luận trên sóng trực tiếp cũng trống trơn vài giây.

Chờ họ phản ứng lại, bình luận lại ngay lập tức bùng nổ, dày đặc che kín toàn bộ màn hình.

[Trời ơi!! Sao vậy!! Cái gì rơi xuống vậy!]

[Vãi vãi vãi vãi! Sợ c.h.ế.t khiếp, An Linh và An Lạc không sao chứ!]

[Mẹ ơi hồn tôi sắp bay mất rồi! Ơn trời phù hộ! May mà họ né được.]

[Ban tổ chức Đêm Hội Tinh Quang đang làm cái gì vậy! Sao lại có thể xảy ra chuyện nguy hiểm như vậy! Khách mời nếu thật sự xảy ra chuyện các người có chịu nổi trách nhiệm này không?]

[May quá may quá, Tiểu Linh ngồi dậy được chắc là không sao rồi! Cảm ơn chị không sao nhé hu hu hu hu, ngày mai tôi sẽ đi chùa cầu một lá bùa bình an để phù hộ cho Tiểu Linh của chúng ta.]

[Fan của Lạc ở đây cảm ơn chị Tiểu Linh! Cảm ơn cảm ơn, từ hôm nay trở đi chị chính là chị gái duy nhất của chúng tôi, sau này nếu ai nói chị một lời không phải, fan Lạc đảm bảo sẽ ra trận vì chị!]

Nhưng từ lúc tai nạn xảy ra chưa đầy nửa phút, phòng livestream đã bị đóng cửa một cách vô tình. Khán giả chỉ có thể chửi bới rồi chuyển trận địa sang Weibo. Quả nhiên phát hiện chủ đề #Vật_rơi_trên_cao_tại_Đêm_Hội_Tinh_Quang# đã bùng nổ, lên top tìm kiếm chỉ là chuyện sớm muộn.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 366: Đồ vô dụng


Bởi vì livestream của Đêm Hội Tinh Quang không chỉ có fan xem, mà còn là thứ mà tất cả các tài khoản marketing sẽ không bỏ qua.

Họ tất cả đều dốc hết sức để ké fame sự kiện này, gần như đều ghi hình toàn bộ, thậm chí vừa xem vừa chụp ảnh hoặc làm ảnh động rồi ngay lập tức đăng lên Weibo, với phương châm tham gia trực tiếp, ké fame tức thì, cứ như thể chậm hơn người khác một bước là sẽ thua cả cuộc đời. Đôi khi sau một đêm hội, một tài khoản marketing có thể đăng đến hàng chục bài Weibo.

Đó vẫn là tình hình khi đêm hội diễn ra theo quy trình bình thường không có bất kỳ tai nạn nào. Bây giờ đã xảy ra chuyện lớn như vậy, các tài khoản marketing đã sớm đăng video lên Weibo.

Chỉ video thôi chưa đủ, họ còn làm ảnh động, còn làm phân tích quay chậm, có người còn tìm những người chụp ảnh tại hiện trường để có thêm nhiều góc độ.

Rất nhanh, tất cả các top tìm kiếm đều bị sự kiện tai nạn mà An Linh và An Quân gặp phải trên thảm đỏ chiếm lĩnh. Càng ngày càng nhiều người biết đến vụ tai nạn này, mọi người cũng bắt đầu phát hiện ra những điểm kỳ lạ của sự việc.

[Đây thật sự là tai nạn sao? Sao tôi cảm thấy không ổn lắm.]

[Cái thứ rơi xuống nhìn giống như một cái tủ gỗ gì đó đúng không? Ném đồ từ trên cao bình thường có thể ném ra thứ lớn như vậy sao?]

[Dù sao thì tôi không nghĩ ra được tình huống nào có thể làm một vật lớn như vậy từ trên lầu rơi xuống một cách bất ngờ. Trong tình huống này cũng không thể nào có người đang làm việc trên cao được?]

[Vậy ý của các bạn là... có người cố ý?]

[Vãi, vậy không phải là mưu sát sao?]

[Người đó muốn g.i.ế.c ai? An Linh hay An Lạc? Hay là muốn gây ra một tin tức lớn nên chọn bừa ngôi sao để trả thù xã hội?]

[Chờ một chút, các bạn xem cái ảnh động quay chậm đó chưa? Họ né được hình như không phải là trùng hợp, hình như là An Linh đã nhận ra điều gì đó trước rồi đẩy An Lạc một cái sau đó mình mới lao theo.]

[Thấy rồi! Cô ấy hình như đột nhiên dừng lại còn nhìn lên trên một cái, chẳng lẽ đã nhìn thấy gì?]

[Không thể nào! Nếu nhìn thấy trước rồi mới né thì tuyệt đối không kịp.]

[Có thể là giác quan thứ sáu gì đó không? Tôi trước đây hình như đã thấy ví dụ tương tự trên mạng, nói là vốn định đi đường tắt nhưng đột nhiên có cảm giác rợn tóc gáy, liền đổi đường khác đi, kết quả ngày hôm sau nghe nói con đường đó hôm trước xảy ra án mạng.]

[Đúng đúng đúng, còn có chuyện một gia đình đi du lịch, kết quả đứa trẻ khóc lóc rất dữ dội nhất quyết không chịu lên xe buýt, kết quả chiếc xe buýt đó gặp chuyện.]

[Chuyện này cũng hoang đường quá... Chẳng bằng tin tôi là Tần Thủy Hoàng còn hơn.]

Dù sao thì các loại thuyết âm mưu, thậm chí là phân tích huyền học đều bắt đầu xuất hiện. Trước khi có được một lời giải thích đáng tin cậy, các top tìm kiếm về chuyện này có lẽ sẽ vẫn luôn treo ở đó.

...

Sau khi An Quân gọi vài tiếng, An Linh cuối cùng cũng hoàn hồn. Cô nhìn khuôn mặt quen thuộc trước mắt, vẻ mặt hoảng sợ cuối cùng cũng dần tan đi, nhưng lại lập tức bị sự thất vọng và kinh ngạc tràn ngập.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 367


"Anh hai..." An Linh cảm thấy có chút khô miệng, cô dừng lại một chút mới mở miệng: "Báo cảnh sát chưa ạ? Chuyện này chắc không phải là tai nạn đâu, bây giờ nhanh chóng cho người lên trên xem đi."

[An Duệ...]

[Lại muốn g.i.ế.c mình và An Lạc...]

Trái tim của An Linh lúc này vẫn còn đập thình thịch. Sự sống sót sau tai nạn không chỉ mang lại may mắn, mà nhiều hơn cả là sự sợ hãi.

Nếu vừa rồi cô không đột nhiên nảy ra ý định tra một chút xem An Duệ đang làm gì, cô và An Lạc e rằng đã đi gặp Diêm Vương rồi.

Nhưng dù cho lúc đó cô tra ra được An Duệ đang ở trong một căn phòng ngay phía trên vị trí cô và An Lạc đang đứng, chuẩn bị đẩy một cái tủ gỗ thấp xuống lầu để ném về phía cô và An Lạc, phản ứng đầu tiên của An Linh vẫn là không thể tin được.

Nhưng tình hình lúc đó quá khẩn cấp, hoàn toàn không có thời gian để cô suy nghĩ lại.

Cô buộc phải lựa chọn tin tưởng!

May mắn...

May mắn là cô đã đưa ra quyết định đúng đắn...

Nghe được tiếng lòng của cô, ba người còn lại lúc này đã tức giận.

Họ cuối cùng cũng biết tại sao An Linh lại có vẻ mặt thất vọng như vậy. Cố ý mưu sát, An Duệ đúng là đồ không phải người!

An Lạc lúc này cũng cuối cùng phản ứng lại. Anh vừa rồi nằm trên đất nhìn thấy bóng đen rốt cuộc là gì. Đó hẳn là An Duệ đang thò đầu ra xem mình đã thành công hay chưa!

"Để em đi xem!" An Lạc bò dậy, không quay đầu lại mà xông vào tòa nhà Tinh Quang.

"Tiểu Lạc!" Ba người còn lại muốn gọi cậu lại, nhưng An Lạc dường như đã quyết tâm đi xem tình hình, hoàn toàn không nghe họ.

An Quân và Thu Niệm cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể trước tiên đỡ An Linh dậy, chuẩn bị tìm một nơi yên tĩnh để đợi.

"Á!" An Linh đau đớn kêu lên.

"Sao vậy? Đau ở đâu!"

"Chân em hình như bị trẹo rồi."

An Linh cũng là lúc đứng dậy mới phát hiện, mắt cá chân trái của mình đau đến không đứng được, có lẽ là lúc lao tới đã không cẩn thận bị trẹo.

Chẳng qua vừa rồi luôn ở trong tình trạng adrenalin dâng cao, hoàn toàn không chú ý đến cơn đau ở chân.

An Quân vội vàng ngồi xổm xuống cõng An Linh lên, dưới sự hộ tống của Thu Niệm và nhân viên công tác, trước tiên tìm một phòng nghỉ để chờ cảnh sát và xe cứu thương đến.

Bên kia, An Lạc xông vào tòa nhà Tinh Quang rồi liền đi thẳng đến khu vực cầu thang bộ.

Thực ra trong lòng anh cũng không chắc chắn, chỉ cảm thấy vì sự kiện Đêm Hội Tinh Quang, người dùng thang máy rất nhiều, An Duệ hẳn sẽ không kiêu ngạo đến mức trắng trợn đi thang máy để tẩu thoát, khả năng rất lớn sẽ chọn đi cầu thang bộ xuống bãi đậu xe dưới hầm rồi lái xe trốn đi.

Quả nhiên, sau khi leo được ba tầng lầu, An Lạc đã bắt gặp An Duệ đang chạy xuống từ một chiếu nghỉ cầu thang phía trên.

Mặc dù An Duệ đội mũ và đeo khẩu trang, nhưng An Lạc vẫn nhận ra cậu ta ngay lập tức.

An Duệ rõ ràng không ngờ có thể gặp An Lạc ở đây. Cậu ta lúc này tuy có chút hoảng loạn nhưng nhiều hơn cả là cảm thấy tiếc nuối. Mặc dù cậu ta đã biết cái tủ mình thả xuống không thể trúng hai người kia, nhưng nhìn thấy An Lạc hoàn toàn không hề hấn gì xuất hiện trước mặt mình, cậu ta vẫn có chút không cam lòng.
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 368


Nhưng bây giờ, chạy trốn nhanh chóng mới là quan trọng.

Cậu ta đã mua vé máy bay ra nước ngoài sau hai tiếng nữa.

Trước đây An gia đã cho cậu ta ra nước ngoài du học, để thuận tiện cho việc học của cậu ta còn mua cho cậu ta một bất động sản ở nước ngoài.

An Duệ đã sớm lên kế hoạch, dù chuyện tối nay có thành công hay không, cậu ta đều phải lập tức ra nước ngoài lánh nạn.

"Cút ngay!" An Duệ mắt lộ vẻ hung dữ.

An Lạc như thể hoàn toàn không nghe thấy, chỉ đứng yên tại chỗ, ngẩng đầu nhìn về phía An Duệ đang đứng ở chiếu nghỉ cầu thang hỏi:

"Tôi và An Linh, rốt cuộc cậu muốn g.i.ế.c ai?"

An Duệ cười khẩy một tiếng, thản nhiên trả lời:

"Mày bây giờ đến hỏi câu này không cảm thấy thừa thãi à? Đương nhiên là đều muốn giết. Nhưng nếu thật sự chỉ có thể làm c.h.ế.t một đứa, thì đứa nào cũng được. Mày hài lòng với câu trả lời này chưa?"

"Thật là đáng tiếc, là do tao canh thời cơ không đúng sao? Lại không trúng được đứa nào cả."

An Duệ biết mình không thể trì hoãn thêm nữa.

Cậu ta sở dĩ dám làm như vậy, chính là vì tin chắc rằng dù có người ngay lập tức phát hiện đây không phải là tai nạn mà báo cảnh sát, cũng cần một thời gian rất lâu mới có thể điều tra ra được cậu ta. Trước đó, sẽ không một ai biết chuyện này là do cậu ta làm.

Từ đây lái xe lên đường cao tốc vành đai, không đến nửa tiếng là có thể đến sân bay. Cậu ta hoàn toàn có thể lái xe rời đi trước khi cảnh sát đến, sau đó biến mất ra nước ngoài một cách không ai hay biết.

Cậu ta không bao giờ ngờ được, An Lạc lại có thể tìm đến cậu ta nhanh như vậy.

An Duệ lôi ra một con d.a.o gấp, mở lưỡi d.a.o ra vung vẩy. Lưỡi d.a.o sắc bén dưới ánh đèn hành lang phản chiếu ánh bạc lạnh lẽo.

"Tránh ra cho tao, nếu không tao không ngại ra tay thêm lần nữa để bù đắp cho sự tiếc nuối vừa rồi đâu."

An Lạc lại vẫn như cũ phớt lờ, không những trên mặt không có một tia sợ hãi bị uy h**p, ngược lại còn cất bước lên cầu thang, từng bước một chậm rãi tiến gần đến vị trí của An Duệ.

Bước chân anh di chuyển, nhưng đôi mắt lại nhìn chằm chằm An Duệ, biểu cảm trên mặt càng lạnh đến cực điểm.

Dù là An Duệ, người đã ở cùng An Lạc hơn hai tháng với tư cách là tuyển thủ, lúc này cũng có chút bị dọa sợ. Cậu ta trước đây chưa từng nhìn thấy biểu cảm đáng sợ như vậy trên mặt người này.

"Mày, mày làm gì?" Theo sự tiến lại gần của An Lạc, An Duệ cũng không khỏi lùi lại vài bước, nhưng cậu ta vẫn cố tỏ ra mạnh miệng: "Thật sự muốn tìm c.h.ế.t phải không?"

Một chiếu nghỉ cầu thang chỉ lớn có vậy, An Duệ có lùi cũng không lùi đi đâu được. Cậu ta cũng không thể nào chạy ngược lên lầu lại. Cậu ta đang vội, nếu trì hoãn thêm nữa thì phiền phức sẽ lớn.

Sau khi An Lạc cũng bước lên chiếu nghỉ cầu thang, An Duệ biết mình không thể do dự. Cậu ta cắn môi, chỉ coi cảm giác đáng sợ mà mình cảm nhận được từ An Lạc là một loại ảo giác.

An Lạc dù có ở trường võ thuật thì đã sao? Chẳng phải cũng đã bị mình ấn xuống đánh qua, chắc là chỉ học được vài chiêu múa may vô dụng thôi.

Huống chi trong tay mình còn có dao. Cùng lắm thì đ.â.m cho An Lạc vài nhát, xem anh còn có gì để vênh váo!
 
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh
Chương 369


Dùng tủ ném xuống để g.i.ế.c người và trực tiếp dùng d.a.o g.i.ế.c người không phải đều là g.i.ế.c sao? Mình rốt cuộc đang sợ cái gì?

Nghĩ đến đây, An Duệ không còn bất kỳ e ngại nào nữa. Cậu ta hét lên một câu "Là do chính mày cứ một hai phải tìm chết!" rồi giơ d.a.o xông tới.

Đối mặt với tình huống nguy hiểm như vậy, An Lạc không những không lùi, trên mặt cũng không xuất hiện bất kỳ sự hoảng loạn nào, ngược lại sắc mặt vẫn như thường, bước sang phải một bước, sau đó nghiêng người né con d.a.o An Duệ đã đ.â.m tới.

Chờ đến khi An Duệ đ.â.m hụt vào không khí, An Lạc xem chuẩn thời cơ vươn tay trái ra khống chế cổ tay phải của đối phương, rồi bẻ ngược lại.

"A!!" Tay cầm d.a.o của An Duệ lập tức mất lực, đồng thời một cơn đau nhói truyền đến cũng làm cậu ta không nhịn được kêu lên. Con d.a.o đó tự nhiên cũng tuột khỏi tay và rơi xuống đất.

Nhưng An Lạc vẫn chưa dừng lại. Tay trái anh không buông, tay phải c.h.é.m một chưởng về phía yết hầu của An Duệ. Lần này An Duệ ngay cả kêu cũng không kêu được.

Tiếp theo, tay phải của An Lạc nắm thành quyền, không chút lưu tình đ.ấ.m vào bụng An Duệ. An Duệ bị cú đ.ấ.m này làm cho không tự chủ được mà co người lại. Nhưng sau khi cúi người xuống, thứ chào đón cậu ta lại là đầu gối phải được An Lạc nâng lên. Cằm dưới của cậu ta bị cú va chạm này làm bị thương nặng, hai hàm răng bị buộc phải va vào nhau, cắn phải lưỡi của mình một cách mạnh bạo.

An Duệ đau đến mức hoa cả mắt, nhưng cậu ta còn chưa kịp kêu lên, cánh tay vốn đã bị vặn lại bị An Lạc hung hăng kéo đi. Cả người cậu ta bị lực đạo này quăng đi, từ trên cầu thang lăn xuống, rơi xuống chiếu nghỉ cầu thang tiếp theo.

An Duệ mặt úp xuống đất, lưỡi bị cắn rách chảy ra m.á.u tràn ra khóe miệng, nhỏ giọt xuống đất. Đầu hình như cũng trong lúc ngã đã va phải một bậc thang nào đó. Cậu ta bây giờ toàn thân đều đau, chỉ cảm thấy mình như tan thành từng mảnh, muốn bò cũng không bò dậy nổi.

Trong tầm mắt, cậu ta nhìn thấy An Lạc rút khăn tay trong túi áo n.g.ự.c ra, ném ra sau đó cúi người dùng nó bọc lấy thứ gì đó trên mặt đất. Khi đứng dậy lại, trong tay anh đã cầm con d.a.o gấp được bọc kỹ, rồi lại một lần nữa nhìn chằm chằm vào mình và di chuyển bước chân, từng bước một đi xuống cầu thang.

Lần này, An Duệ thật sự sợ hãi.

Cậu ta cảm thấy An Lạc cũng đã điên rồi.

Rõ ràng trước đây là một kẻ yếu đuối mặc người x** n*n, tại sao lại đột nhiên biến thành như vậy?

"Mày cho rằng trước đây tao không phản kháng, là vì sợ mày sao?"

An Lạc vừa đi, vừa tốt bụng giải đáp nghi vấn trong lòng An Duệ.

"Thứ tao sợ là An gia đứng sau lưng mày. Tao sợ một gia đình có thể nuôi ra một kẻ như mày cũng là những kẻ ác bá ngang ngược. Tao biết rõ lúc đó tao không có gì trong tay, nếu vì đắc tội với mày mà bị gây khó dễ, thậm chí bị buộc phải rời cuộc thi, thì tao sẽ càng mất nhiều hơn được."

"Cho nên tao đã nhịn."

"Còn mày, chẳng qua chỉ là một thằng vô dụng cho rằng mình có xuất thân tốt rồi ỷ thế h.i.ế.p người thôi. Thật ra mất đi thân phận An thiếu gia, mày chẳng là cái thá gì cả."
 
Back
Top Bottom