- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 426,710
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #21
Mùa Hè Đến Ta Sẽ Gặp Lại Nhau.[Full]
Chương 19: Buổi xem phim bất ổn.
Chương 19: Buổi xem phim bất ổn.
Mới sáng sớm khi tôi còn đang say giấc nồng, thì cửa phong tôi đột ngột bị mở.
Nhưng do tôi ngủ quá say nên tất nhiên tôi không biết gì.
Tôi đang mơ mộng được gặp na9 trong bộ tiểu thuyết ngôn tình thì đang đến đoạn tỏ tình thì một tiếng hét thẳng vào tai tôi đưa tôi về hiện thực.- "Cháy nhà, cháy nhà rồi.
Em gái ơi dậy đi."
Thế Anh với giọng hốt hoảng vừa gọi vừa lay mạnh người tôi.Từ từ mở mắt ra, tôi chưa kịp hiểu chuyện gì.
Nhưng khi bị phá giấc ngủ như vậy tôi không khỏi cau mày lại, vơ lấy chiếc gối bên cạnh mình đáp về phía phát ra giọng nói.- Ai cho phép mày vào đây, không thấy tao đang ngủ à.Lúc này đầu tóc tôi rối bời, quần áo hình cậu bé bút chì nhìn rất trẻ con.- " Cháy nhà rồi, mày không chạy đi!."
Thằng Thế Anh lại lặp lại câu nói một lần nữa.Cháy nhà mà nó vẫn nhởn nhơ thế này, tôi dù chưa tỉnh hẳn nhưng cũng không ngu tin lời thằng ất ơ Thế Anh nói.- Kệ, tao không quan tâm, đi ra cho bố mày còn ngủ!.Tôi vừa nằm xuống thì người con trai đứng cười từ nãy đến giờ mới chịu cất tiếng.- Không ngờ bạn Ly còn có nhân cách thứ 2 này.
Bao giờ mày mới chịu bỏ cái thói cọc tính khi bị phá giấc ngủ này đây.Hình như giọng này rất quen, tôi liền nghĩ thầm "vãi là thằng Hải Nam, sao nó lại ở đây."
Tôi load một lúc mới nhớ ra hôm nay bọn tôi đã hẹn là đi xem phim.
Tôi ngồi phắt dậy, giờ thì tôi tỉnh thật rồi.Nhưng hình như có hơi ấy thì phải, là một đứa con gái ai mà lại không thấy xấu hổ khi bị người yêu nhìn thấy dáng vẻ luộm thuộm khi ở nhà chứ, tôi cũng không ngoại lệ.
Tôi vội chùm chăn lên kín người, giọng lắp bắp nói vọng ra.- Sao.....sao mày lại ở đây vậy Hải Nam.Nghe tôi nói thằng Thế Anh liền phá lên cười, giọng nói như đang châm chọc tôi.
Riết nhiều lúc tôi muốn đá nó một phát quá.- Nó qua tìm mày, mà mày vẫn đang ngủ nên tao đành dẫn nó lên đây thôi!.- Thôi Hải Nam tao với mày xuống dưới nhà đợi nó đi, chứ mày ở đây là nó cứ rúc trong chăn rồi chết ngạt lúc nào không hay.Đợi đến khi nghe thấy cửa đóng lại, tôi mới từ từ mở chăn ra, không biết Hải Nam nghĩ gì về tôi đây, tôi lăn lộn trên giường không ngừng gào thét trong lòng " Mất mặt quá đi à, mới sáng ra gặp được người yêu tưởng sẽ vui nhưng mà nó lại ngược lại hoàn toàn.Sau 5 phút tôi đã vscn xong thì bước xuống nhà với bộ quần áo chững chạc hơn, như người lúc sáng với bây giờ không phải là một.
Hai đứa kia đang ngồi chơi game nên không biết tôi đã xuống.
Tôi đi vòng qua người Thế Anh và ngồi xuống bên canh Hải Nam hơi ho nhẹ.
Những vẫn chẳng đứa nào chịu để ý, tôi ngồi một lúc mà vẫn chả ai quan tâm liền bực tức, liền đi một mạch đến chỗ cục Wifi và ngắt nó đi.
Rồi thong thả quay ra nói.- Giờ chúng mày có đi không thì nói 1 câu?.Tự dựng bị mất Wifi khiến cho Thế Anh chửi thề một câu quay sang lườm tôi một cái đầy phẫn nộ.- Mày cứ sồn sồn lên ý nhể, đợi nốt ván xem nào.
May là tao có 4G không là tao hóa kiếp cho mày luôn đấy.Tôi không hi vọng vào thằng anh trai mình nhưng cũng nghĩ ít ra thằng Hải Nam sẽ quay qua nhìn tôi Nhưng không khiến tôi thẹn quá hóa giận, quay phắt lên cầu thang nghiến răng mà nói đày bực tức.- Nốt ván thì ở mẹ nhà đi, bố đi ngủ cho lành!.Hết hơi chọn quần áo mặc mà Hải Nam còn chẳng thèm nhìn tôi một cái.-Vậy thì bạn cứ chơi game đi, tôi đi ngủ.Nhưng vừa bước lên một bậc thì Hải Nam liền vứt chiếc iphone 15 mới mua tuần trước xuống ghế một cách không thương tiếc, chạm tay lên bàn khẽ nhấc bổng người nhảy qua chạy đến kéo tay tôi, nịnh nọt nói.- "Thôi mà đừng giận, mãi mới có một hôm được nghĩ.
Tao không chơi nữa giờ mình đi.."
Thế Anh chắc ván đấy thua nên gắt lên nói.- Thằng kia, mày suport mà chả làm tròn bổn phận gì hại tao tụt rank rồi này.Hải Nam nghe bạn chửi nhưng rất ngứa đòn mà ném cho nó ánh mắt lạnh lùng.- Tụt thì cày lại, giờ đi không đây.Nó dù rất không phục nhưng vẫn đi ra ngoài, hai chúng nó đi trước còn tôi vẫn cứ lững thững đi đằng sau.
Hôm nay bà tôi đã dẫn mẹ đi khám thai định kỳ, nhanh thật chưa chi đã được 3 tháng rồi.
Vừa ra tới ngoài thì đạp ngay vào mắt tôi là một con Ferrari màu trắng đang đậu ngay cửa, còn Hải Nam thù đang mở cốp cất đồ.
Đem gương mặt hoài nghi đi đến.- Đi bằng xe này?.- Ừm hứm...mày có ý kiến gì.Vãi chưởng thật chứ, nó dám đi ô tô luôn, tôi còn đang chôn chân tại chỗ chưa kịp hoàn hồn, nhưng chợt một ý nghĩ lóe lên.
Tôi hơi nheo mắt bất lực.- Tao xin mày, ai cũng biết mày giàu rồi...nhưng tao chưa muốn lên đồn uống nước chè vì tội đi xe phân khối lớn khi chưa đủ tuổi đâu!.Có vẻ lời tôi nói nó hoàn toàn bỏ ngoài tai, chỉ ậm ừ cho qua rồi không một động tác thừa đi tới ném tôi vào xe, giọng bình thản vô cùng.- Nhìn mặt tao uy tín thế này cơ mà, chúng mày không nói không ai biết tao chưa đủ tuổi đâu....lên xe đi bà cô ơi.Tôi ngồi vào ghế lái phụ còn thằng Thế Anh bị vứt ra sau ngồi.
Mà khoan hình ngư nó vừa gọi tôi là bà cô thì phải, má nó thằng này chán sống rồi à, mặt tôi tối sầm lại đợi nó lên thì đấm vào bụng nó một cú mạnh mẽ.- Vâng tôi là bà cô, vậy thì mày đang lái máy bay đấy?.Tức chết tôi mất, tôi mới có 16 tuổi thôi mà, mặt Hải Nam hơi nhíu lại nhưng vẫn phì cười.
Tôi nào biết được hành động vừa rồi đâu có khác làm nũng đâu.
Hải Nam nhìn thấy tôi chưa thắt dây an toàn vì lí do tôi đang bận dỗi rồi.Bất ngờ nó hơi nhích người qua chỗ tôi, kéo dây an toàn thắt vào, lúc rút tay lại còn không quên trêu chọc tôi, giọng nỉ non chỉ đủ tôi nghe thấy.- Vậy gọi là bảo bối nhá!.Bình tĩnh, bình tĩnh, bình tĩnh, tôi phải lặp đi lặp lại câu đó để không đỏ mặt.
Đang trong không khí vô cùng lãng mạng đầy chất ngôn tình thì giọng ngứa đòn của Thế Anh lại vang lên đầy bất lực khiến không khí trở nên lãng xẹt luôn.- 2 đôi chim di các người bớt bớt lại đi.
Mau qua đón người yêu tao nhanh lên, đừng để anh bực bội, không anh cấm chú yêu đương với bà cố nội đấy em rể Hải Nam ạ.Thằng này dọa trẻ con à, nghe nực cười thật.
Chỉ 10 phút sau bọn tôi đã đến rạp chiếu phim, vừa rồi sau khi đón cái Hải Anh xong định qua chở em gái Hải Nam nữa nhưng tôi chợt nhớ ra hôm nay thằng cháu tôi Hạo Thiên cũng đòi đi xem cùng mà nhà nó lại cùng hướng với nhà Hải Nam nên tôi liền gọi nó đi qua đón hộ.Đợi một lúc đông đủ, bọn tôi ra lấy vế, nhưng trước tiên lại đến chuyên mục chọn phim xem, vốn tôi định chọn trước nhưng não cá vàng nên quên mất giờ mới chọn.-" Tao muốn xem siêu anh hùng" thằng anh trai tôi đuáng trẻ trâu mà.- " Không ông trẻ con thế, cháu muốn xem phim hành động cơ."
Hạo Thiên cũng ý kiến.Hai đứa này chả làm nên tích sự gì mà, Hải Nam thì nó theo tôi cả Hải Nam và Uyển Nhi cũng vậy.
Để khỏi mất thời gian tôi đi đến quầy mua luôn vé xem phim chiếu rạp chủ đề kinh dị.
Mặt hai đứa kia vẻ không phục nhưng biết sao giờ người trả tiền là Hải Nam mà nó làm gì dám cãi tôi chứ.Tâm trạng đang vui vẻ của tôi lại bị tụt dốc không phanh vì đụng ngay phải mặt nyc, đúng là " tình cũ không rủ cũng đến mà".
Tôi đang nắm tay Hải Nam liền kéo nó đi qua, bọn Thế Anh thấy vậy hơi sững lại.- Chó đuổi đâu mà chúng mày chạy như điên vậy?.- "Còn hơn cả bị chó đuổi nữa." tôi hơi bực bội nói nhưng vẫn bước nhanh đi.Duy đang đi cùng một cô gái thấy tôi liền chặn lại, nói như thân lắm ý.- Lâu rồi không gặp bé Rùa.
Mày cũng đi xem phim hả?.Hứ, cái tên Rùa không phải ai cũng gọi được đâu.
Tôi lười nhác không muốn trả lời nhưng Hải Nam lại đẩy tay tôi ý muốn tôi lên tiếng.
Bất lực tôi khẽ đáp nhưng đầy sự khinh bỉ.- Mày hỏi ngu thế, đến đây không xem phim thì chẳng nhẽ đến mua đồ ăn à?.Tôi cố nhìn sang chỗ khác, chắc tôi nói vậy Duy chắc cay lắm đây nhưng không nó lại bật cười đến gần tôi.- Mỏ vẫn hỗn thế Ly.
Đi ra đây mình tâm sự tí.Nó ngang nhiên kéo tay tôi đi, tôi phản ứng lại cố giữ vững bám lấy Hải Nam giãy tay ra, tức giận quát lên.- Mày điên à, tao với mày chẳng có gì để nói cả.
Biến đi khi tao còn ăn nói tử tế!.Tôi vừa nói vừa đá chân một phát vào chỗ hiểm của nó, nhưng Duy cũng từng học võ nên rất nhanh nó bắt được chân tôi.Hải Nam không nhịn được nữa liền lên tiếng.
Hành động dứt khoát tung một đường quyền vào miệng Duy khiến nó chảy máu.
Mặt sầm lại kéo tôi ra sau, giọng chết chóc.- Duy à lâu không gặp mày vẫn hèn vậy, mày thử động vào con Ly xem, mày không yên với tao đâu!.Cô gái bên cạnh Duy thấy vậy chạy lại đỡ nó lên.
Thế Anh dơ tay cản không cho Hải Nam đấm nữa, khinh bỉ nhìn Duy.- Hải Nam à, mày đừng đánh làm gì bẩn tay ra, đi thôi phim sắp chiếu rồi!.Tôi từ mãy giờ còn núp sau Hải Nam lên không nhận ra nhím con đang giận thì phải, nó nắm chặt tay tôi kéo đi.
Nó nắm chặt nhưng không đau, tôi giả vờ kêu.- A...đau mày bỏ tao ra đã.Hải Nam hơi nhíu mày không nói lời nào nhưng vẫn bỏ ra, Uyển Nhi liền chạy lên giọng nhỏ nhẹ hỏi.- Chị quen cái anh vừa nãy hả.- Ừm, bạn học cũ.Em ý thấy tay tôi đỏ, lại vô thức xoa cho tôi hỏi han đủ kiểu.
Hai anh em nhà này đúng là vừa đẹp vừa tinh tế mà, từ nãy đến giờ mặc cho tôi nói liên mồm nhưng Hải Nam lại cứ im thin thít.- "Thằng Duy nyc hồi trước của mày à" Hải Anh nhớ ra gì đó.Trời bạn tôi sao không chọn thời điểm để nói gì vậy, nghe câu nói mặt Hải Nam càng tức giận hơn, tôi đáp qua loa nhưng tay vẫn nắm lấy áo Hải Nam.- Hầy, sai lầm tuổi trẻ thôi.Vào rạp tôi và Hải Nam ngồi ghế gần nhau ngay hàng đầu còn bọn kia thì bị đẩy xuống dưới.
Sao lúc trước tôi không biết Hải Nam dỗi dai thế nhỉ.- Giận à!.- Không.Mồm nó nói nhưng vẫn vẫn cứ dính lấy màn hình đang chiếu, đến đoạn có ma nó hơi nhíu mày lại, tôi đoán chắc sợ rồi.
Cơ hội tốt để tôi làm mỹ nhân cứu anh hùng, xích lại gần tôi thì thầm vào tai nó.- Không phải sợ, tao bảo vệ mày.Tôi là người tin khao học nên chuyện ma mãng không dọa tôi được đâu, Hải Nam nghe vậy hơi quay người lại, hoài nghi nói.- Được, để tao xem ai bảo vệ ai!.Tự tin thì tôi có thừa nhưng khi đến đoạn con ma đột ngột xuất hiện, quá bất ngờ tôi tuột miệng hét lên.- Ôi mẹ ơi, gì vậy..Đây không phải sợ mà tôi chỉ giật mình thôi, không để ý lúc hét tôi còn ôm lấy Hải Nam úp mặt vào người nó.
Đến khi tiếng Hải Nam vang lên tôi mới ý thức được.- Sao sợ à, đứa nào vừa nãy còn kêu sẽ bảo vệ tao mà.- Không ai sợ chứ, tao chỉ giật mình thôi.Rất nhanh phim đã khép lại bọn tôi đi ra ngoài.
Mấy đứa kia thì trốn đi chơi riêng hết, Uyển Nhi kêu mệt lên tôi nhờ Hạo Thiên trở em ấy về rồi.
Tự nhiên máu bà mối của tôi lại nổi lên, muốn ship otp này quá đi à.
Giờ chỉ còn hai đứa khiến bầu không khí rơi vào im lặng, để phá tan nó tôi lên tiếng trước.- Ê Hải Nam sao vừa rồi mày tức giận vậy, vì thằng Duy à...- Không.Ủa rồi lý do gì khiến ny tôi giận vậy.- Vậy mày giận tao à.- Không.Ể gì vậy, cái gì cũng không rồi rốt cuộc là làm sao đây.- Hải Nam mày thiếu ngôn từ à, hỏi cái gì cũng không, bực à nhen.Tôi hết kìm chế nổi, bước đi trước, Hải Nam do có đôi chân dài nên đuổi kịp tôi rất nhanh, kéo tôi dừng lại.
Cười bất lực nói.- Ai dạy mày cái thói dỗi ngược lại vậy hả Ly.Tôi không thèm đáp lại.
Hải Nam mặt hơi nghiêm nghị xoa đầu tôi đầy cưng chiều- Tay vừa rồi bị nó kéo có đau không.Ý nó bảo chuyện vừa rồi à, tôi hơi liếc xuống tay lắc đầu.- Lần sau gặp nó thì tránh xa ra nha, nó không tốt đẹp gì đâu.Tôi gật đầu tỏ ý biết, giờ tôi cảm thấy hình như làm bạn với làm ny nó khác nhau thật, nó hình như quan tâm tôi hơn, bảo vệ tôi.
Xem ra lựa chọn này của tôi không sai rồi.Cứ nhắc đến tên Duy là tôi khó chịu, để không bàn về đề tài này nữa, tôi kéo Hải Nam đi về quán đối diện.- Tao khát nước rồi.- Rồi rồi, đi mua trà sữa, mày đúng là heo mà.-----------------------------------------------------------
Dù chưa đủ 100 lượt xem nhưng tác giả vẫn muốn đăng chương mới nè, cố chấp quá à.
Nhớ ủng hộ tui nhé, dạo này lười quá muốn có thêm động lực
