- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 533,864
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #31
Min Lão Đại??? Không Gả!
Chương 30
Chương 30
Buổi tối, Yoongi trở về, vừa bước vào nhà, ánh mắt lướt qua Soo Hee đang ngồi trên sofa nhưng không dừng lại lâu."
Anh Yoongi, anh về rồi!"
Soo Hee hớn hở khi thấy hắn trở về.Hắn không quan tâm đến sự có mặt của cô ta, chỉ cởi áo khoác đưa cho quản gia.Chú quản gia cung kính bước lên, lập tức báo cáo:"Thưa Thiếu Gia, Thiếu Phu Nhân cả buổi chiều không rời khỏi phòng, cũng không có xuống dùng cơm trưa!"
Yoongi khựng lại một chút, đôi mắt sâu thẳm ánh lên sự suy tư.Soo Hee thấy vậy, lập tức cười nhạt, chậm rãi nói:"Chắc lại nhõng nhẽo với anh thôi.
Không được anh đón một hôm liền giận dỗi, đúng là trẻ con."
Cô ta dựa người vào sofa, giọng điệu đầy vẻ châm chọc.Yoongi liếc mắt sang Soo Hee, ánh nhìn lạnh lẽo như băng:"Không đến lượt cô lên tiếng."
Giọng hắn trầm thấp, không mang theo chút cảm xúc, nhưng lại đủ để khiến Soo Hee khựng lại, sắc mặt hơi cứng đờ.Không nói thêm một lời nào, hắn sải bước lên lầu, hướng thẳng đến phòng Jimin.Hắn bước vào phòng, khẽ nhíu mày khi thấy Jimin cuộn tròn trong chăn, chỉ lộ ra một mái tóc rối bù.
Máy lạnh thì bật tận 10 độ, chẳng trách cô lại chui rúc như vậy.
Cô ngủ say đến mức không hề hay biết hắn đã trở về.Yoongi thở dài, bước đến cạnh giường, nhẹ nhàng kéo chăn xuống một chút để lộ khuôn mặt nhỏ nhắn đang vùi trong gối.Hắn ngồi xuống mép giường, vươn tay kiểm tra trán cô, sợ rằng cô lại ngủ quên đến mức lạnh cóng.
May mà nhiệt độ cơ thể vẫn ổn.Hắn tặc lưỡi, đứng dậy điều chỉnh lại máy lạnh về mức vừa phải, sau đó quay lại ngồi xuống mép giường, nhẹ nhàng vỗ vỗ vào vai Jimin, giọng trầm thấp vang lên:"Dậy đi, ăn tối rồi ngủ tiếp."
Jimin khẽ nhíu mày, rúc sâu vào chăn, lầm bầm:"Không ăn, buồn ngủ."
Yoongi cau mày, kéo chăn xuống để lộ khuôn mặt đang vùi vào gối của cô:"Cả buổi chiều em không ra khỏi phòng, định nhịn đói luôn à?"
Jimin không trả lời, chỉ lười biếng rúc người lại gần hắn như muốn tìm hơi ấm.Hắn bật cười bất lực, cúi xuống hôn nhẹ lên trán cô, giọng dịu dàng nhưng đầy cưng chiều:"Ngoan, xuống ăn rồi ngủ tiếp nhé?"
Jimin vùi mặt vào gối, bướng bỉnh lắc đầu:"Không muốn."
Yoongi nhíu mày, giọng trầm thấp đầy kiên nhẫn:"Ngoan, ăn một chút thôi, tôi bế em xuống cũng được."
Jimin vẫn không nhúc nhích:"Không thích, xuống dưới ăn không có ngon."
Hắn im lặng vài giây, ánh mắt sắc bén dần dần nhìn ra được điều gì đó, giọng nói chợt trầm xuống:"Cả buổi em không rời khỏi phòng...
Là vì cô ta?"
Jimin vừa nghe hắn hỏi, không nhịn được mà bĩu môi, đá nhẹ vào chân hắn một cái:"Anh nói thử xem?
Ở nhờ nhà người ta còn thích khiêu khích, nhìn là thấy ngứa mắt rồi."
Yoongi bật cười, bàn tay to lớn vuốt nhẹ lên mái tóc rối của cô:"Nếu em thấy chướng mắt, vậy tôi đuổi cô ta đi."
Jimin trừng mắt nhìn hắn:"Nói thì dễ, dù sao cũng là em họ của anh, đuổi đi không thấy ác à?"
Yoongi cười nhạt:"Có gì đâu mà ác?
Nếu cô ta chọc giận vợ thì không cần nể mặt."
Jimin đỏ mặt, nhưng ngoài miệng vẫn cứng rắn:"Ai là vợ anh chứ?
Đừng có gọi bậy!"
Yoongi cúi sát lại gần, giọng nói trầm thấp quyến rũ:"Hửm?
Em muốn tôi chứng minh bao nhiêu lần nữa?"
Jimin vội đẩy hắn ra, bĩu môi, giọng mang theo chút ấm ức:"Không muốn ăn!
Xuống dưới lại thấy mặt cô ta, tôi nuốt không trôi!"
Yoongi nhìn bộ dáng nhõng nhẽo của cô, không nhịn được mà nhéo nhẹ má:"Em không ăn sẽ bị đau dạ dày đó!"
Jimin càng bực, nắm lấy tay hắn lắc qua lắc lại:"Không muốn, không muốn xuống..!!!"
Yoongi bật cười, dịu dàng nắm tay cô lại, giọng trầm ấm mang theo chút cưng chiều:"Được rồi, không xuống thì không xuống, tôi kêu người mang lên cho em, chịu chưa?"
Jimin bực bội trừng hắn:"Không ăn!"
Yoongi khẽ nhướng mày, áp sát cô, giọng trầm thấp:"Em dám để bụng đói cả buổi chiều, muốn bị tôi phạt sao?"
Jimin lập tức cảnh giác, ôm chăn lùi vào góc giường:"Anh...
đừng có làm bậy!"
Yoongi bật cười, xoa nhẹ đầu cô:"Ngoan, ăn một chút thôi, tôi không muốn em nhịn đói."
Jimin còn định phản bác nhưng nhìn thấy ánh mắt nghiêm túc của hắn, cuối cùng hậm hực gật đầu.Yoongi xoa nhẹ đầu Jimin, giọng cưng chiều:"Ngoan, đi đánh răng đi rồi ra ăn."
Jimin bĩu môi nhưng vẫn ngoan ngoãn đứng dậy đi vào phòng tắm.Yoongi nhìn theo bóng lưng cô, khóe môi cong nhẹ.
Hắn bước đến giường, thuận tay xếp lại chăn gối ngay ngắn.Lúc này, dưới nhà, Soohee vừa thấy người hầu bưng khay đồ ăn lên lầu thì lập tức nhíu mày, giọng chanh chua:"Cô ta lại bày trò gì nữa sao?
Một chút chuyện nhỏ cũng làm mình làm mẩy, thật sự phiền phức."
Chú quản gia đi ngang qua, liếc mắt nhìn cô ta, giọng điềm tĩnh nhưng mang theo ý cảnh cáo:"Đây là lệnh của thiếu gia, tiểu thư Soohee nếu có ý kiến, xin tự mình nói chuyện với thiếu gia."
Soohee lập tức cứng họng, nắm chặt tay nhưng không nói thêm gì nữa.