- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 523,951
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #21
Min Lão Đại??? Không Gả!
Chương 20
Chương 20
Jimin hớn hở chạy theo hắn xuống bếp.
Yoongi xắn tay áo lên, lấy mì và nguyên liệu trong tủ lạnh ra, còn Jimin thì ngồi vào bàn bếp, hai tay chống cằm nhìn hắn đầy thích thú.Hắn thoáng liếc cô, nhướng mày:"Nhìn cái gì?"
Jimin cười tinh nghịch:"Nhìn Min Lão Đại nấu ăn!"
Lúc hắn bỏ mì vào nồi, Jimin nhón chân lại gần, tinh nghịch chọc chọc vào lưng hắn:"Anh nấu cho tôi ăn bao nhiêu lần rồi nhỉ?
Nếu tính hôm nay luôn thì cũng hai lần rồi thì phải?"
Yoongi không trả lời, chỉ mĩm cười.Jimin cười khúc khích, rồi lại tò mò nhìn vào nồi.
Một lát sau, tô mì nóng hổi được đặt xuống bàn, Yoongi kéo ghế ngồi xuống đối diện."
Ăn đi!"
Jimin có chút ngại ngùng, nhưng vẫn cầm đũa lên, húp một ngụm nước dùng.
Cô tròn mắt, hào hứng nói:"Ngon quá!
Min Lão Đại đúng là không phải người bình thường, ngay cả nấu mì cũng ngon như vậy!"
Yoongi bật cười, ánh mắt đầy cưng chiều:"Ngon thì ăn nhiều vào, lần sau không chiều nữa đâu."
Jimin nhếch môi, vừa ăn vừa thì thầm:"Lần sau kiểu gì anh cũng nấu cho tôi thôi."
Yoongi nghe thấy nhưng không nói gì, chỉ nhìn cô ăn với ánh mắt dịu dàng.
Trong bầu không khí yên tĩnh của đêm khuya, chỉ còn tiếng húp mì đầy thỏa mãn của Jimin cùng nụ cười nhàn nhạt trên môi Yoongi.Jimin ăn xong, đẩy tô mì ra xa, vươn vai đầy thoải mái.
Hắn thu dọn bát đũa, còn cô thì chống cằm nhìn hắn, rồi bỗng nghe hắn hỏi:"Lần này muốn xem tivi, đi dạo hay là muốn thế nào?"
Jimin chớp mắt, suy nghĩ một chút rồi ngả người ra ghế, làm bộ lười biếng:"Không muốn làm gì hết, ăn no rồi buồn ngủ quá."
Yoongi nhướng mày:"Vậy đi ngủ?"
Jimin chần chừ một lát rồi dụi mắt, lười biếng nói:"Đi ngủ đi, tôi buồn ngủ thật rồi."
Yoongi bật cười nhẹ, ánh mắt đầy vẻ cưng chiều, nắm lấy tay Jimin kéo cô lên phòng.Jimin không phản kháng, ngoan ngoãn đi theo hắn, nhưng trong lòng lại có chút căng thẳng.
Hắn hôm nay thật sự quá dịu dàng... dịu dàng đến mức khiến cô hơi lo lắng.Vừa vào phòng, Yoongi đã kéo Jimin ngồi xuống giường, cúi người cẩn thận giúp cô chỉnh lại mái tóc rối."
Ngoan, ngủ sớm đi."
Hắn thấp giọng nói, giọng nói trầm ấm đầy ma mị.Jimin mím môi, nhỏ giọng hỏi:"Anh không về phòng thật à?"
Yoongi nhướng mày, ánh mắt mang theo chút thích thú."
Tôi bảo muốn ôm em ngủ mà."
Jimin bất giác nuốt nước bọt, muốn phản bác nhưng lại không biết nói gì.Thấy vậy, Yoongi nhếch môi cười nhẹ, vòng tay kéo cô ngã xuống giường, ôm trọn cô vào lòng, cuối đầu hôn lên tóc cô."
Ngủ ngon, bé cưng!"
Jimin không nói gì nữa, chỉ cảm thấy hơi thở ấm áp của hắn ngay bên cạnh, vòng tay rắn rỏi của hắn ôm chặt cô.
Cảm giác này... thật sự rất an toàn.Một lát sau, hơi thở của cô dần trở nên đều đặn, chìm vào giấc ngủ.
Yoongi nhìn người trong lòng, ánh mắt dịu dàng hơn bao giờ hết.
Hắn khẽ siết chặt vòng tay, nhắm mắt lại, ngủ cùng cô.Không lâu sau đó, Jimin khẽ nhíu mày, cảm thấy bụng có chút khó chịu.
Cô xoay người, định tìm tư thế thoải mái hơn để ngủ, nhưng cảm giác quặn nhẹ trong bụng lại khiến cô không tài nào ngủ nổi.Yoongi đang ôm cô cũng cảm nhận được sự cử động bất thường.
Hắn hơi mở mắt, giọng khàn khàn vì buồn ngủ:"Sao vậy?"
Jimin mím môi, định nói không sao, nhưng cảm giác buồn nôn ập đến khiến cô lập tức bật dậy, vội vàng chạy vào phòng vệ sinh.Yoongi thấy vậy liền ngồi dậy theo, ánh mắt trầm xuống.Chỉ một lát sau, trong phòng tắm vang lên tiếng nôn khan, hắn không nghĩ ngợi nhiều, nhanh chóng đi vào.
Jimin đang vịn chặt thành bồn rửa mặt, khuôn mặt nhợt nhạt, trông rất khó chịu.Yoongi vội vã tiến đến, một tay nhẹ nhàng vén tóc cô lên, tay còn lại đặt lên lưng cô, nhẹ nhàng vỗ về:"Sao đột nhiên lại bị thế này?
Có phải tại bát mì lúc nãy không?"
Jimin khó nhọc súc miệng, dựa vào bồn rửa, sắc mặt vẫn không khá hơn."
Tôi không biết nữa... chắc là do khó tiêu."
Yoongi im lặng một chút, sau đó cúi xuống bế thốc cô lên, đặt cô ngồi xuống giường."
Chờ tôi một chút."
Yoongi không nói gì thêm, nhanh chóng đứng dậy và rời khỏi phòng.
Jimin nhìn theo bóng lưng hắn, trong lòng có chút khó hiểu.
Một lát sau, hắn quay lại, trên tay cầm một hộp thuốc và ly nước ấm.Hắn ngồi xuống bên giường, mở hộp lấy viên thuốc rồi đưa đến trước mặt Jimin."
Uống đi."
Giọng hắn trầm thấp, mang theo chút ra lệnh nhưng lại dịu dàng vô cùng.Jimin có hơi do dự, cô không thích uống thuốc, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt nghiêm túc của hắn, cô cũng không dám từ chối.Cô nhận lấy viên thuốc, ngoan ngoãn uống cùng với nước.
Yoongi nhìn cô, thấy cô uống hết mới thả lỏng một chút, nhưng vẫn không quên căn dặn:"Lần sau không cho em ăn mì nữa!"
Jimin khẽ bĩu môi, nhưng cũng gật đầu.Hắn nhìn cô chăm chú một lúc, sau đó đưa tay kéo cô vào lòng, nhẹ nhàng vuốt tóc cô như đang dỗ dành một đứa trẻ."
Ngủ đi, tôi ở đây."
Jimin hơi ngẩn người, cảm giác ấm áp này khiến cô vô thức rúc vào hắn hơn.
Hơi thở trầm ổn của hắn cùng với nhịp tim vững vàng bên tai dần dần khiến cô thấy an tâm, không lâu sau đã chìm vào giấc ngủ.Yoongi cúi xuống nhìn cô gái nhỏ trong lòng mình, ánh mắt dịu dàng hiếm thấy.Hắn khẽ thở dài, hôn nhẹ lên tóc cô, thì thầm:"Em đúng là khiến tôi chẳng thể yên lòng."