- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 420,311
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #71
[Đm - Edit] Tôi Có Thể Làm Sao Bây Giờ, Tôi Còn Không Phải Là Người
Thế giới thứ ba (16)
Thế giới thứ ba (16)
Tình huống tại Khu an toàn số 3 vượt ngoài dự đoán của mọi người.Sau khi thủ đô thất thủ, người sống sót mặc dù đã lập nên mười khu an toàn, nhưng văn minh vẫn liên tục suy thoái.Nhân loại mệt mỏi chạy trốn, không có tâm tư để làm các chương trình giải trí, các kênh truyền hình gần như ngừng phát sóng toàn diện.Chỉ có vài kênh do khu an toàn tổ chức phát sóng các tin tức thời sự hàng ngày, thông báo tìm người, quảng cáo tuyển binh và một số bài hát cổ vũ tinh thần.Trong phòng khách rộng lớn, không ai nói chuyện.Trong TV truyền đến tiếng cười của các minh tinh, nhưng nghe vào lại cảm thấy phá lệ quỷ dị.Phóng viên Ái bất an run rẩy chân, "Tính cả những ngày tôi ở hầm trú ẩn của Liên minh Máu, cả trước lẫn sau là khoảng 21 ngày."
Cô lại chuyển vài kênh, "Ba tuần trước, khi tôi đến đây, nơi này đã không còn ai.
Trên mặt đất đầy máu, nơi nơi đều là quái vật."
Sở Thời Từ nghiêng đầu nhìn TV, "Vậy hiện tại là chuyện gì?
Ảo giác?"
"Hai người một thần đồng thời xuất hiện ảo giác?
Điều này không bình thường.
Cậu là Tà thần, hẳn là sẽ không bị ảo giác vây khốn."
Cố Vân Triết vẫn luôn trầm mặc không nói bỗng nhiên mở miệng, "Tình huống đổ nát của các tòa nhà trong thành phố có nghiêm trọng không?"
Phóng viên Ái suy nghĩ một chút, "Trung tâm thành phố rất nghiêm trọng, có lẽ tất cả binh lực đều tập trung ở đó, người sống sót chống cự quyết liệt, cho nên quân hạm ngoài hành tinh đã sử dụng vũ khí hủy diệt quy mô lớn.
Nhà cửa bên đó sụp đổ rất nhiều..."
Cô đột nhiên vỗ tay, "Đúng rồi!
Trong vòng ba tuần rất khó có thể khôi phục thành phố trở lại nguyên trạng, chỉ cần đến những nơi bị thiệt hại nghiêm trọng nhìn thử, hẳn là có thể thấy rõ tình hình."
Cố Vân Triết không lập tức lên đường đến trung tâm thành phố.Hắn mở bản đồ xem xét một trận, rồi chuyển lại kênh truyền hình thành phố.Kênh tin tức chưa kết thúc, thanh âm ưu nhã của nữ MC quanh quẩn trong phòng.【# Hôm nay thành phố của chúng ta xảy ra nhiều vụ giết người liên hoàn, hung thủ chưa sa lưới, đề nghị người dân hạn chế ra ngoài vào ban đêm. #】【# Rạng sáng hôm qua, ba người đàn ông xông vào nhà một phụ nữ đơn thân, thực hiện hành vi hiếp dâm và phát sóng trực tiếp trên mạng, sự việc này đã gây ảnh hưởng ác liệt. #】【# Gần đây các thế lực nước ngoài ngo ngoe rục rịch, căn cứ theo chính sách mới nhất của quốc gia, các tỉnh thành thực hiện quản lý phong tỏa.
Trừ khi cần thiết, nghiêm cấm ra ngoài, thành phố chúng hưởng ứng lời kêu gọi của chính phủ, tích cực cống hiến cho hòa bình và đoàn kết của Đế quốc. #】Những tin tức này thoạt nhìn có vẻ bình thường, chỉ là thành phố này dường như không yên ổn lắm.Sở Thời Từ nhíu hàng lông mày không tồn tại, "Không cho cư dân ra ngoài, chẳng phải là cắt đứt liên lạc với bên ngoài sao?"
Cố Vân Triết trở lại phòng ngủ chính, tìm trong áo của người đàn ông đeo kính một chiếc điện thoại.Hắn nghiên cứu một lúc, "Điện thoại có thể kết nối mạng."
Dùng điện thoại của người đàn ông đeo kính truy cập vào một ứng dụng video, màn hình tràn ngập bình luận.Lại chuyển sang diễn đàn Tieba, điều chỉnh IP sang tỉnh khác, bên trong cũng thảo luận rất sôi nổi.Người đàn ông đeo kính thường xuyên sử dụng diễn đàn Tieba, trong giao diện cá nhân của anh ta, có thể thấy những bài đăng và bình luận.Bài đăng sớm nhất hiển thị thời gian là từ hai năm trước, nội dung là sinh hoạt hàng ngày.Phóng viên Ái kêu lên một tiếng, "Hai năm trước?
Lúc đó mạng đã đứt từ lâu rồi mà?"
Cố Vân Triết nhấc mắt nhìn cô, "Thời gian có thể sửa đổi, ngày tháng đầu tiên không nhất định là thật."
Bốn ngày trước người đàn ông đăng một bài viết.【# Thành phố Z bắt đầu phong tỏa, các nơi khác thì sao? #】Bên dưới là một đống bình luận, sôi nổi nói rằng thành phố của bọn họ cũng đang bị phong tỏa quản lý.Sở Thời Từ mở bản đồ ra, so sánh với các bình luận, phát hiện toàn bộ Đế quốc đều bị phong tỏa.Bắt đầu từ đó, người đàn ông mắt kính đăng bài và bình luận càng thường xuyên hơn.Sở Thời Từ tìm giấy bút trong ngăn kéo, nhanh chóng sàng lọc ra thông tin hữu ích từ hàng chục bài đăng.【# Mọi người đã xem tin tức chưa?
Kẻ khủng bố phá hủy tòa thị chính đã bị bắt, cám ơn trời đất! #】【# Sao lại xảy ra sự việc xâm hại tình dục nữa rồi, bốn ngày mười vụ!
Nếu không bị phong tỏa thành phố, tôi nhất định phải đưa con trai đến thủ đô. #】【# Vợ tôi đi công tác ở thủ đô, mấy ngày nay đều không trả lời video call của tôi mà chỉ nhắn tin.
Tại sao đột nhiên lạnh nhạt với tôi, có phải cô ấy đã thay lòng đổi dạ rồi hay không? #】Người đàn ông đeo kính không cài đặt khóa ứng dụng, phần mềm chat cũng là trạng thái tự động đăng nhập.Lướt qua các ứng dụng trên điện thoại anh ta một lần, Sở Thời Từ sắp xếp lại thông tin.Người đàn ông bị Cố Vân Triết bắt về họ Tô, 35 tuổi, là quản lý kinh doanh của một công ty bất động sản.Có vợ làm sale, tháng trước đi công tác ở thủ đô.
Con trai bọn họ sáu tuổi, học lớp 1 tại trường tiểu học số hai thành phố.Hết thảy nhìn qua rất bình thường, nhưng trong tận thế, bình thường mới là chuyện kỳ quái nhất.Thông tin trong nhà quá ít, Sở Thời Từ biến thành kích thước bằng móng tay, bay ra ngoài dạo quanh các căn nhà lân cận.Đi vài vòng, cậu phát hiện một chuyện rất kỳ quái.Nhà có người ở thì sạch sẽ ngăn nắp, nhà không có người ở thì phủ đầy bụi, khắp nơi đều là vết máu khô.Cậu vừa suy nghĩ vừa bay trở về.Phóng viên Ái vẫn đang lẩm bẩm, "Nhà cửa ở trung tâm thành phố rõ ràng đã bị quân hạm của Tinh Thành phá hủy, sao hắn lại nói là khủng bố..."
Sở Thời Từ trầm tư hồi lâu, đột nhiên buông bút."
Thế giới của Truman!"
Thanh âm cắt ngang suy nghĩ của Cố Vân Triết, hắn nhíu mày lại, "Thế giới gì?"
Sở Thời Từ rất kích động, "Thế giới của Truman, một bộ phim rất kinh điển.
Truman lớn lên trong một phim trường lớn, mọi người xung quanh đều là diễn viên, nhưng anh ta hoàn toàn không biết gì cả.
Tình huống hiện tại của thành phố này, rất giống với thế giới của Truman."(*) The Truman Show kể về người đàn ông 30 tuổi bị biến thành nhân vật chính trong chương trình thực tế về cuộc đời anh mà anh không hề hay biết.
Bộ phim này cho thấy sự nghịch lý, nhạo báng về sự phơi bày cuộc sống, cuộc đời của con người, và sự thao túng của "đạo diễn".
Thế giới thứ ba có sự khác biệt lớn với thế giới của Sở Thời Từ khi còn sống.Phóng viên Ái và Cố Vân Triết cũng chưa từng nghe nói về bộ phim này.Sở Thời Từ so sánh hai bên, "Truman sống ở một thị trấn nhỏ, thuộc môi trường tương đối khép kín.
Mà khu an toàn số 3, bốn ngày trước đã tiến hành phong tỏa, cũng làm cư dân nơi này tách biệt với bên ngoài, bọn họ thiếu điều kiện để phát hiện ra sự thật."
Cố Vân Triết lắc lắc điện thoại, "Không thiếu."
"Khẳng định là thiếu, quản lý Tô nói vợ hắn không nghe điện thoại.
Vậy đi, Triết ca anh dùng điện thoại của quản lý Tô, gọi video cho vợ hắn.
Nói con trai bị tai nạn, khóc lóc đòi mẹ, xem cô ta có nghe không."
Cố Vân Triết làm theo, gửi tin nhắn rồi gọi video.Hai người một cầu vây quanh điện thoại, yên lặng chờ đợi.Đợi một lúc, video bị từ chối.Đối phương gửi lại một tin nhắn.【# Xin lỗi anh yêu, camera của em hỏng rồi, con trai sao rồi?
Có bị thương nghiêm trọng không? #】Sở Thời Từ bên cạnh đẩy Cố Vân Triết, "Bảo cô ta nghe điện thoại, gọi điện cho cô ta!"
Ngoài dự đoán của cậu, điện thoại vậy mà thực sự kết nối, trong ống nghe truyền đến thanh âm mệt mỏi của một phụ nữ."
Anh yêu, em vừa mới họp xong, con sao rồi, bác sĩ nói như thế nào?"
Cố Vân Triết nhíu mày, thanh âm bình tĩnh trước sau như một, "Xin chào bà Tô, tôi là bác sĩ chủ trị của con trai bà.
Ngực của cậu bé bị ván sắt đâm thủng, tình huống không quá lạc quan."
Sở Thời Từ treo trên vành tai hắn, mơ hồ nghe được tiếng khóc thống khổ của người phụ nữ.Khi Cố Vân Triết đề nghị mẹ của đứa trẻ trở về, người phụ nữ ban đầu nói rằng công việc bận không thể về được, sau đó lại nói thủ đô phong tỏa, cô ta không thể ra ngoài.Lý do này đến lý do khác, phảng phất như cả thế giới đều ngăn cản cô ta trở về.Đã không còn cần thiết phải nghe thêm, Cố Vân Triết quyết đoán cắt đứt điện thoại.Hắn đợi hơn nửa giờ, gửi tin nhắn qua lần nữa.【# Trưa nay ăn gì? #】Đối phương trả lời ngay lập tức,【# Ăn mì gà xé nhé?
Đó là món anh thích nhất mà. #】【# Sinh nhật muốn gì? #】【# Không vội mua, đến lúc đó lại nói. #】Người phụ nữ như là hoàn toàn quên mất việc con trai bị tai nạn, bắt đầu nói chuyện phiếm với hắn.Cố Vân Triết tắt điện thoại, tháo quả cầu nhỏ lớn bằng móng tay xuống, "A Từ, em nói chi tiết tỉ mỉ về "Thế giới của Truman" cho anh nghe."...Khi còn nhỏ, gần nhà Sở Thời Từ có một rạp chiếu phim vắng vẻ, thường xuyên chiếu những bộ phim cũ.Mẹ cậu luôn dẫn cậu đi xem, khi đó ba đối xử với cậu cũng rất tốt.
Một nhà ba người bọn họ mỗi tuần đều sẽ đi, mua vé vài đồng và một túi bỏng ngô.Trong rạp chiếu phim không có một bóng người, bọn họ không kiêng nể gì cười to.
Sau này rạp phim đóng cửa, mẹ cậu lâm bệnh qua đời, ba cậu tái hôn, bắt đầu bạo hành cậu.Tuổi thơ của cậu kết thúc đột ngột, khoảng thời gian đi xem phim cùng ba mẹ mỗi tuần, với cậu mà nói đều là hồi ức quý giá.Mỗi một chi tiết trong "Thế giới của Truman" Sở Thời Từ đều nhớ rõ rành mạch.Cậu kể rất chi tiết, gần như trực tiếp chuyển hóa bộ phim thành phiên bản văn bản.Phóng viên Ái chống cằm, "Vậy ai đã biến thành phố này thành "Thế giới của Truman"?"
Sở Thời Từ gập cuốn sổ lại, "Không phải Liên minh Sao thì chính là Liên minh Nhân loại, dù sao khẳng định là người ngoài hành tinh giở trò quỷ.
Nếu chúng ta đều chắc chắn tận thế là sự thật, vậy đây nhất định là một thành phố được bện nên từ dối trá."
Cậu chỉ vào vết máu khô trên tường và tro bụi trên mặt đất, "Người trong căn nhà này đã từng bị tấn công.
Trên ga trải giường trong phòng ngủ có rất nhiều máu, bọn họ trước đây là chết trên giường."
Phóng viên Ái cầm điện thoại của quản lý Tô qua, "Ý của cậu là, mạng này cũng là giả, khi người dân trong thành phố này lên mạng, người liên lạc với bọn họ từ bên ngoài là người máy.
Dẫn tới bọn họ cho rằng mình đang nhận thông tin từ bên ngoài, kỳ thật chỉ là phản hồi của AI."
Cô đến từ một hành tinh phát triển hơn về khoa học kỹ thuật, ở phương diện này hiểu biết nhiều hơn so với người Đế quốc."
Nếu là AI trí năng được thiết lập tốt, xác thật có thể bắt giữ từ ngữ mấu chốt, tiến hành tính toán và phản hồi.
Chỗ chúng tôi cũng có, chỉ là dùng để làm việc như thủy quân giá rẻ."
Cố Vân Triết không biết suy nghĩ cái gì, ngồi ở bên cạnh không nói một lời.Sở Thời Từ và phóng viên Ái ghé vào cùng nhau lẩm nhẩm xì xào."
Dựa theo cách nói của Tà thần ngài, đầu tiên tiến hành dọn dẹp cơ bản thành phố, sau đó cấy ký ức giả cho những người sống sót, thực sự có thể đạt được "Thế giới của Truman", nhưng điều đó có ý nghĩa gì?"
"Tinh Thành không phải lên kế hoạch xây dựng mười thành phố giải trí sao?
Khu 1 là đấu trường của quân nhân bị bắt, khu 2 tạm thời dùng để tổ chức săn đuổi giết chóc, khu 3 có thể là phát sóng trực tiếp cuộc sống hàng ngày của nhân loại."
"Đơn giản như vậy?
Không giống phong cách của Tinh Thành.
Hơn nữa một nhà Truman đều sinh sống ở thị trấn nhỏ, mà người sống sót có người nhà ở nơi khác, bọn họ không thể không liên lạc với người thân và bạn bè mãi được."
"Shh— cô nói có đạo lý, căn bản lừa không được bao lâu."
"Đúng không đúng không, bọn họ nếu có thể xóa ký ức, tại sao không xóa sạch sẽ hơn?
Quan sát cuộc sống của con người là một quá trình rất dài, cũng không thể một hai tháng đã bị phát hiện."
Cố Vân Triết vẫn luôn trầm mặc, bỗng nhiên đứng lên, "Đi trung tâm thành phố."
Hắn đang muốn đi ra cửa, từ phòng ngủ chính truyền đến một tiếng động mạnh.Là quản lý Tô bị nhét vào tủ quần áo, không cẩn thận mở cửa ra.Anh ta có lẽ đã tỉnh từ lâu, vẫn luôn trốn trong tủ nghe lén.
Hiện tại ánh mắt nhìn bọn họ giống như đang nhìn bệnh nhân tâm thần.Sở Thời Từ ghé vào đỉnh đầu Cố Vân Triết, đánh giá tỉ mỉ người đàn ông trước mặt.Làn da quản lý Tô trắng nõn, diện mạo tuấn mỹ.
Đeo kính gọng đen, khí chất ôn nhuận văn nhã.
Tuy rằng đã hơn ba mươi tuổi, lại có sự hấp dẫn đặc biệt của đàn ông trưởng thành.Sở Thời Từ chọc chọc hệ thống, "Ra đây, xem mỹ nhân."【 Đang xem đang xem, mỹ nhân trung niên tôi rất thích! 】"Triết ca, xử lý hắn như thế nào?
Thả ra sẽ chọc phiền toái cho chúng ta."
Cố Vân Triết chưa kịp nói, quản lý Tô ngửa đầu run rẩy khẩn cầu, "Đừng giết tôi, tôi tuyệt đối sẽ không báo cảnh sát!
Tôi còn có con trai, nó mới sáu tuổi.
Nếu không có tôi nó sẽ chết, cầu xin các người!"
Anh ta vừa nói vừa rơi nước mắt, nhìn qua có chút yếu đuối.Sở Thời Từ nhìn chằm chằm mặt anh ta, cảm giác trong đầu mơ mơ hồ hồ bắt được thứ gì.Cậu vỗ vỗ vào trán nam chính, "Triết ca, anh có cảm thấy anh ta rất đẹp hay không?"
Cố Vân Triết lạnh lùng liếc mắt nhìn người đàn ông một cái, "Ta không cảm thấy."
"Nhưng khóc lên rất hấp dẫn nha."
Sắc mặt Cố Vân Triết nháy mắt sa sầm, phóng viên Ái rụt cổ dịch sang bên cạnh vài bước.Sở Thời Từ không chú ý đến sự bất thường của hắn, tiếp tục nói, "Nhân viên lễ tân ở nhà trọ ngoại ô trước đó sạch sẽ thoải mái, trông rất ngoan.
Người phụ nữ suýt đâm xe với anh trên đường cũng đặc biệt mỹ diễm.
Cả chặng đường này cũng chưa từng thấy người qua đường nào có ngoại hình bình thường, hơn nữa mỗi người đều rất trắng."
"Triết ca, em có ý tưởng lớn mật.
Anh cắt tay hắn ra, nhìn thử cấu tạo bên trong xem."
Cố Vân Triết rút chủy thủ tác chiến ra, mặt đen lại đi qua.Trong khoảnh khắc bàn tay bị cắt qua, dòng máu tuôn ra, quản lý Tô thét lên đau đớn.Sở Thời Từ chần chờ nghiêng đầu, "Em đoán sai rồi?"
Cố Vân Triết không dừng tay, hắn lột da thịt ra, cắt thêm một đao.Cuối cùng, từng sợi dây mỏng xuất hiện trong mắt mọi người.Chúng ẩn giấu dưới lớp da nhân tạo, xung quanh có thiết bị tạo máu nhân tạo.
Khi bị thương máu nhân tạo sẽ chảy ra từ miệng vết thương.Quản lý Tô cũng không khóc nữa, ngơ ngác nhìn tay mình.Anh ta ngẩng đầu, trên mặt tràn ngập mờ mịt, "Đây là cái gì, sao trong tay tôi lại có dây?"
Sở Thời Từ im lặng một lúc, "Anh có muốn thử lại không?
Nói không chừng trên chân anh cũng có."
Sau khi cẳng chân bị cắt, nhìn thấy xương cốt phiếm ánh sáng kim loại trong chính cơ thể mình, quản lý Tô hoàn toàn dại ra.Sở Thời Từ bay qua, giúp anh ta chữa lành vết thương.Nhìn người đàn ông trước mặt, cậu không nhịn được chửi thề một tiếng.Biến người sống sót thành người cải tạo, lại cấy vào ký ức giả dối, thả vào thành phố này.Liên Minh Sao đã đầu tư nhiều tinh lực vào khu 3 như vậy, thấy thế nào cũng không giống như muốn xem "Truyền hình thực tế cuộc sống của nhân loại".Sau khi biết đây cũng là người cải tạo, ánh mắt Cố Vân Triết dần dần có thêm độ ấm.Hắn vỗ vỗ vai người đàn ông coi như an ủi, lại bị người đàn ông nắm lấy cổ tay.Quản lý Tô đỏ vành mắt, thanh âm không ngăn được phát run, "Những lời các anh vừa nói đều là thật sự sao, đây thực sự là tận thế?
Vậy thủ đô thế nào rồi?
Vợ tôi vẫn đang ở đó!"
Trong phòng nháy mắt an tĩnh lại.Cố Vân Triết đè lại tay anh ta, rũ mắt bình tĩnh nhìn anh ta, "Thủ đô đã thất thủ từ 5 năm trước."...Có thể là cảm thấy bọn họ là người duy nhất biết chân tướng, quản lý Tô sống chết muốn đi theo.Lý do anh ta đưa ra cũng không ngoài dự đoán của Sở Thời Từ.Nếu người vợ liên lạc qua điện thoại là giả, vậy anh ta sẽ tự mình đi đến thủ đô, mang theo con trai đi tìm vợ.Tiểu đội hai người một cầu ban đầu, biến thành ba người một cầu.Sở Thời Từ kể xong "Thế giới của Truman," hỏi anh ta, "Đây mới chỉ là phỏng đoán của chúng tôi, anh có nhớ lại gì không?"
Quản lý Tô đắm chìm trong đau khổ, "Không biết, ký ức của tôi có vấn đề, tôi không nhớ một chút gì về tận thế."
"Anh không thấy thành phố có gì bất thường sao?"
Quản lý Tô lắc đầu.Cố Vân Triết đang lái xe, nghiêng đầu nhìn anh ta một cái, "Nói về những tin tức anh xem được trong thời gian này, không cần nói chuyện nhà."
Quản lý Tô trầm ngâm nói, "Đại khái là phát sinh một loạt vụ cưỡng hiếp, còn có cướp bóc giết người, cướp ngân hàng, giết người liên hoàn.
Ồ đúng rồi, hôm qua có một kẻ điên xông vào xe buýt, đâm chết vài người..."
Sở Thời Từ cắt ngang lời hắn, "Không phải bốn ngày trước vừa mới phong tỏa sao?"
Quản lý Tô ừ một tiếng."
Bốn ngày mà đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, các anh không cảm thấy kỳ quái?"
"Rất kỳ quái sao?
Thế giới không phải vẫn luôn là như vậy à?"
Lời còn chưa dứt, quản lý Tô cứng đờ quay đầu, "Chẳng lẽ không nên là như thế này?
Tôi nhớ trên thế giới khắp nơi đều có tội phạm giết người, à đúng, ký ức của tôi có thể là giả."
Anh ta lấy điện thoại ra, muốn cho bọn họ xem tin tức ở các thành phố khác, tìm một nửa lại đặt xuống."
Suýt nữa đã quên, những gì thấy trên điện thoại cũng là giả...
Vậy thành phố này lẽ ra phải là cái dạng gì?"
Sở Thời Từ nhất thời nghẹn lời.Phóng viên Ái tò mò hỏi, "Quản lý Tô, nơi này nguy hiểm như vậy, anh không nghĩ đến việc mang con trai chạy sao?"
"Có nghĩ đến, nhưng phong tỏa rồi, hơn nữa trong nhận thức của tôi, các thành phố khác cũng giống thế này.
Đi đâu cũng không an toàn, cho nên không đi đâu cả."
Về kế hoạch cải tạo Khu an toàn số 3 của Tinh Thành, trong lòng Sở Thời Từ đã có suy đoán, chỉ là cậu không muốn tin tưởng.Ba tuần trước, Tinh Thành chiếm lĩnh Khu an toàn số 3, tổ chức trò chơi săn đuổi giết chóc.Trong thành phố có mấy trăm vạn người sống sót, bọn họ không có tử vong toàn bộ.
Những người phù hợp với thẩm mỹ của Tinh Thành còn sống, bị đưa đi chế tác thành người cải tạo.Dùng hơn hai tuần để dọn dẹp thành phố một lần.
Những nơi khó khôi phục, trực tiếp ném nồi cho khủng bố hoặc sự việc nào đó.Thả lại người cải tạo đã bị cấy ký ức giả vào khu 3.
Tạo ra thế giới giả dối cho bọn họ, để bọn họ sống và làm việc bình thường.Bốn ngày trước, hết thảy đã chuẩn bị ổn thoả, phong tỏa thành phố, không cho người sống sót rời đi.Tinh Thành thả nhóm khách đầu tiên vào "Khu an toàn số 3", hiện tại là "Khu giải trí số 3".Bọn họ hẳn là đã dùng kỹ thuật nào đó, đảm bảo khách có thể tùy tiện chơi mà không nguy hiểm đến tính mạng.Khách có thể làm bất cứ điều gì với người người trong thành phố này, hơn nữa đều sẽ không phải chịu trừng phạt.Từ tình huống của khu 1 và 2, khách hàng của Tinh Thành chắc chắn là nhóm ngoài hành tinh thích kích thích, muốn phát tiết dục vọng mà không phải kiêng nể gì.Chi phí đầu tư cao, vé vào cửa sẽ không thấp.Chỉ có những trò chơi giải trí ngày thường không thể chơi, mới có thể bán với giá cao.Tinh Thành không cần phải xóa hoàn toàn ký ức của người sống sót, cũng không cần thật sự phái binh phong tỏa thành phố.Dù sao không dùng được bao lâu, đại bộ phận người sống sót cũng sẽ chết.
Đến lúc đó lại tu bổ lại thân thể, sửa chữa lại ký ức đơn giản, tiếp tục tái sử dụng.Những người sống sót này có thể tái sử dụng nhiều lần.Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, người dân thành phố này sẽ vĩnh viễn sống trong vòng lặp vô tận.Dưới tình huống hoàn toàn không hay biết gì, trở thành đối tượng phát tiết của từng đám khách nhân.Bên trong xe an tĩnh có chút đáng sợ.Sở Thời Từ thấy phóng viên Ái ngồi ghế phụ đang lén lau nước mắt.Xuất phát từ đồng tình, khi quản lý Tô đề nghị đến trường tiểu học số hai đón con trai, không ai trên xe phản đối.Sau khi đứa trẻ lên xe, ngoan ngoãn ngồi bên cạnh ba.
Nó năm nay 6 tuổi, trắng nõn sạch sẽ, như búp bê sứ.Quản lý Tô ôm con trai, nghiêng người, "Trên người con trai tôi, cũng có những sợi dây đó sao?"
Cố Vân Triết không nói, trực tiếp lái xe vào một hẻm nhỏ không người.Sở Thời Từ chặt chẽ quấn lấy đứa trẻ, Cố Vân Triết cầm chủy thủ bắt đầu động đao.Vài phút sau, nhìn dây nhỏ trong cánh tay con trai, quản lý Tô ôm đầu khóc rống.Chiếc xe chạy đến trung tâm thành phố, phóng viên Ái chỉ vào tòa nhà đang thi công đằng xa, "Không sai!
Trước đây tôi đi qua khu 3, tòa nhà này đã bị sập.
Tòa nhà quá lớn, chưa xây xong..."
Cô chưa nói xong, Cố Vân Triết bỗng nhiên đánh tay lái, nhanh chóng rẽ trái vào một đường lớn khác.Một chiếc xe bồn chở xăng lao tới từ làn đối diện, vượt đèn đỏ, đâm thẳng vào đoàn xe phía trước.Những người đi bộ qua đường bị cú va đập mạnh hất văng lên.
Thân thể như pháo hoa tan ra trên không trung, rơi rải rác xuống mặt đất.Theo tiếng nổ vang kịch liệt liên tiếp, lửa lớn bao trùm toàn bộ con đường.Phóng viên Ái che miệng lại, khuôn mặt tràn ngập sợ hãi.Cố Vân Triết nhìn chằm chằm vào hiện trường vụ nổ mạnh, một đoạn ký ức rối loạn hiện ra.Đầu đau dữ dội, hắn muốn ôm đầu, giơ tay lại sờ được trợ thủ nhỏ trên đỉnh đầu.Bên tai là thanh âm lo lắng của Sở Thời Từ, "Triết ca, có phải anh nhớ lại gì hay không?"