Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Đm - Edit] Tôi Có Thể Làm Sao Bây Giờ, Tôi Còn Không Phải Là Người

[Đm - Edit] Tôi Có Thể Làm Sao Bây Giờ, Tôi Còn Không Phải Là Người
Thế giới thứ năm (37) - KẾT THÚC


Nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Thẩm Tu Triết, Sở Thời Từ thở phào nhẹ nhõm thật dài.Triết ca phát điên lên thì không ai có thể cản được, nếu nói ra sự thật cho Thẩm Tu Triết, người này phỏng chừng sẽ không quan tâm cái gì, trực tiếp mang đao đi giết người.Sở Thời Từ đợi một hồi, thấy Thẩm Tu Triết không hỏi lại, liền đẩy đẩy bờ vai hắn, muốn đi xuống thay quần áo.Thẩm Tu Triết đang chết máy, bị cậu đẩy, đầu óc bắt đầu hoạt động trở lại.

Mang một khuôn mặt đỏ bừng, ngữ khí âm lãnh hỏi cậu, "Chuyện biến thành người để sau lại nói, tại sao loa lại bị vỡ, ai đập?"

Sở Thời Từ không trả lời, nghiêng đầu thổi một hơi vào vành tai hắn.Câu chất vấn dừng ở bên miệng, thân thể Thẩm Tu Triết dần dần cứng đờ.Mắt không thể thấy, trong bóng tối cảm quan thính giác bị phóng đại vô hạn.Hắn có thể nghe thấy Tiểu Kim đang ở ngoài cửa, nói chuyện phiếm với một chính mình khác.

Có thể cảm giác được có thứ gì đó ấm áp trơn láng, đang không ngừng cọ xát vào lòng bàn tay hắn.Hơi thở ấm áp phả vào vành tai, bên tai là tiếng cười cố ý hạ thấp của chàng trai, "Anh, anh còn muốn ôm em tới khi nào?"

Trước ngày hôm nay, Thẩm Tu Triết chưa bao giờ cảm thấy thính giác quá tốt lại có thể mang đến cho hắn phiền não như vậy.Mỗi âm điệu biến đổi khi cậu nói, cùng tình yêu nồng nhiệt không thèm che giấu trong đó, hắn đều có thể nghe rõ ràng rành mạch.Chàng trai nhẹ giọng cười hai tiếng, "Anh ngại ngùng rồi."

Sở Thời Từ còn chưa kịp dứt lời, đã nhìn thấy màu đỏ ửng lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy nhanh chóng lan tràn trên cổ Thẩm Tu Triết.Đôi tai vốn đã đỏ bừng càng trở nên rõ ràng hơn.Sở Thời Từ gợi khóe môi, nâng mặt hắn lên hôn.Bộ phận riêng tư bị bại lộ, kích phát cơ chế che chắn, hệ thống đối diện với một đống mosaic phát ngốc.Nó không cần nghĩ cũng biết, Sở Thời Từ khẳng định đã hôn môi với người đàn ông của cậu.Nếu không phải do thời gian quá gấp gáp điều kiện không cho phép, bọn họ sẽ trực tiếp làm một trận chiến căng thẳng kích thích.Mà mặc kệ bọn họ chơi cái gì, trước nay đều không mang theo nó.Hệ thống u oán nhắn tin cho cấp trên,【 Vợ ơi, anh bị bệnh rồi, hiện tại đang cấp cứu.

Bác sĩ nói nếu không thấy cảnh CP ân ái, có khả năng anh sẽ trầm cảm mà chết. 】Bên kia phản hồi rất nhanh,【 Chậc. 】Hệ thống đang suy nghĩ nên trả lời như thế nào, vừa cúi đầu lại phát hiện điều kiện che chắn lại nhiều thêm một cái.【 Cập nhật hệ thống: Thêm tiếp xúc thân mật bình thường như ôm, hôn, kích hoạt chức năng mosaic. 】Hệ thống:【 ...... 】Nó thật sự tức giận rồi!

Còn như vậy nữa nó sẽ náo loạn!Hôm nay hình như có chuyện gì xảy ra, cấp trên chủ động gửi rất nhiều tin nhắn cho nó.Đọc các tin nhắn không ngừng bật lên, hệ thống hoàn toàn không còn tâm tư đùa cợt.Đám người của bộ giám sát kia phát hiện ra điều bất thường, tối hôm qua đưa cấp trên đi điều tra.Trong khoảng thời gian này điều tra càng ngày càng thường xuyên, cấp trên gửi tiền và vé đi đến vài thế giới nhỏ cho nó, bảo nó chuẩn bị chạy trốn bất cứ lúc nào.Hệ thống không nhận tiền,【 Nếu thực sự xảy ra chuyện, còn em thì sao? 】Cấp trên trả lời vẫn ngắn gọn như cũ,【 Tôi có việc khác phải làm, thành viên đội chiến đấu cũ đã biết đội trưởng bị hãm hại vào tù, tôi phụ trách tổ chức phản kháng và nội ứng.

Chờ thời cơ chín muồi, sẽ cướp ngục cứu người. 】【 Đù, cướp ngục?

Mấy người đây là muốn tạo phản? 】【 Ừ. 】【 !!! 】Lại nói thêm vài câu với cấp trên, hệ thống yên lặng hủy tất cả các bản ghi.Đây là muốn lật đổ tổng thống, sau đó thay máu cao tầng, vợ thật ngầu, nó thật yêu.————Thẩm Thừa An và Tiểu Kim nói chuyện một lúc, dò hỏi lẫn nhau.

Kỹ thuật của Thẩm Thừa An cao hơn một bậc, lại rất am hiểu lợi dụng khuôn mặt của mình để tranh thủ đồng tình, cuối cùng moi được hết gốc gác của Tiểu Kim.Đám người bác sĩ Tôn đã quyết định từ bỏ người dữ liệu này.Là Thẩm Tu Triết dùng mặt lừa gạt Tiểu Kim mở cửa sắt cho hắn, lôi kéo cô lên thuyền tặc.

Lại cầm thẻ thang máy chị Thu đưa, lên tầng 12 tìm loa nhỏ của mình.Thẩm Tu Triết không nói với Tiểu Kim rằng hắn muốn tìm loa, Tiểu Kim cho rằng hắn đến tìm người dữ liệu của mình, khi nói chuyện còn có chút cảm thán.Nhưng Thẩm Thừa An biết, những người này không phải đến cứu hắn.Hắn đang trầm tư, Tiểu Kim bên cạnh bỗng nhiên "ủa" một tiếng, "Tại sao đi vào một người, đi ra lại hai người?"

Sở Thời Từ đẩy cửa sắt ra, sửa sang lại quần áo trên người.Triết ca cao 1m9, cậu chỉ cao 1m8.

Chiều cao hai người chênh lệch rõ ràng, quần áo mặc trên người cậu có chút rộng.Sở Thời Từ thắt chặt dây lưng, nghe thấy lời Tiểu Kim, gợi lên khóe môi nở nụ cười với cô.Tiểu Kim ngẩn người, gương mặt bắt đầu phiếm hồng.Sở Thời Từ quay đầu nhìn bốn phía.Dưới lầu không ngừng có tiếng súng truyền đến, tiếng quái vật gào rống vẫn ở vị trí cũ.

Xem ra cai ngục đang cực lực khống chế quái vật ở tầng 10.Những người dữ liệu ở gần đây thấy không có nguy hiểm, lại lần lượt đi ra.

Bọn họ không hiểu rõ tình hình, cuộn tròn ở bên nhau run bần bật.Bọn họ đã chú định bị tiêu hủy, Sở Thời Từ không giúp được bọn họ.Cậu lắc đầu, ánh mắt dừng lại ở Thẩm Thừa An.Người dữ liệu này ý thức được mình bị vứt bỏ, bàn tay tái nhợt gắt gao nắm chặt cây gậy, đứng ở nơi gần Tiểu Kim nhất.

Hy vọng lát nữa khi chạy trốn, bọn họ có thể mang theo hắn.Sở Thời Từ gật gật đầu với Tiểu Kim, chỉ vào cây gậy, "Tôi mang theo Triết ca, phiền Tiểu Kim lo cho An ca."

Tiểu Kim đang muốn đồng ý, lại thấy sắc mặt Thẩm Tu Triết đột nhiên trầm xuống.Hắn kéo chàng trai tóc vàng vào trong lòng ngực, cúi đầu lạnh giọng cảnh cáo bên tai cậu, "Không được gọi thân mật như vậy."

Nghe được thanh âm quen thuộc, Thẩm Thừa An bước tới hai bước.Thẩm Tu Triết vừa mới được vuốt lông xong, nghe thấy tiếng bước chân rất nhẹ, lập tức ôm người trong lòng càng thêm chặt.Hai người diện mạo giống nhau như đúc đứng trong hành lang, dựa vào cảm giác để giằng co với đối phương.Nhưng hai người đều là người mù, không ai nhìn thấy đối thủ ở đâu.Một người vẻ mặt tối tăm "nhìn về phía" vách tường, một người đằng đằng sát khí nhắm vào Tiểu Kim.Bị Thẩm Tu Triết nhắm đến, Tiểu Kim căng thẳng lùi lại một bước, "Qua trái qua trái, người dữ liệu của anh ở bên trái tôi."

Cô lại nắm lấy đầu Thẩm Thừa An điều chỉnh góc độ, "Được rồi, hiện tại hai người đã mặt đối mặt.

Có gì nói nhanh, lát nữa cai ngục không chịu nổi..."

Cô còn chưa dứt lời, dưới lầu đã truyền đến một tràng tiếng hét chói tai thảm thiết, cả tòa nhà đều chấn động.Tiểu Kim thở dài, "Không kịp rồi, có lẽ tầng 10 không cản được quái vật, chúng muốn chạy lên đây!"

Giây tiếp theo, trong cầu thang truyền đến tiếng bò sát quái dị, xen lẫn tiếng động vật kêu rít.Hai người vừa rồi còn đang giằng co, đồng thời quay đầu nhìn về phía Tiểu Kim.Thẩm Thừa An dùng sức kéo cây gậy, đưa về hướng Sở Thời Từ, "Cô ấy không an toàn, A Từ, kéo tôi đi."

Thẩm Tu Triết vốn đã định bỏ qua vấn đề này, nghe thấy câu này, ngữ khí lập tức trở nên lạnh lẽo, "Ai cho phép anh gọi em ấy như vậy?"

Bị kẹp giữa bọn họ, Sở Thời Từ cảm giác đầu cũng to ra.Cậu nắm lấy cây gậy, nhét vào trong tay Tiểu Kim, kéo tay Thẩm Tu Triết nhanh chóng chạy về phía thang máy, "Có chuyện gì để sau hãy nói!"

Mấy người dữ liệu ở tương đối gần thang máy cũng chen vào cùng bọn họ.Trong nháy mắt khi cửa thang máy sắp đóng lại, Sở Thời Từ nhìn thấy cánh cửa cầu thang đổ sập.

Một con rắn khổng lồ bò ra từ bên trong cánh cửa, trong miệng nó còn ngậm một cai ngục đã chết.Tiếng thét chói tai vang vọng hành lang, có hai người dữ liệu bị dọa đến choáng váng, nằm liệt trên mặt đất không nhúc nhích, bị con rắn khổng lồ trực tiếp nghiền áp thành thịt nát.Tiểu Kim chưa từng thấy qua cảnh tượng máu me như vậy, sợ tới mức nhắm mắt lại.

Nghe tiếng xương cốt vỡ vụn, môi Thẩm Thừa An trở nên trắng bệch, gắt gao nắm chặt cây gậy trong tay.Cửa sắt chậm rãi đóng lại, thang máy bắt đầu đi xuống.Lúc này trong số người ở đây, chỉ có Sở Thời Từ và Thẩm Tu Triết sắc mặt vẫn như thường.Sở Thời Từ bị Thẩm Tu Triết ôm chặt vào lòng, dùng sức hôn môi.Trong môi trường khép kín yên tĩnh, xúc giác của Thẩm Tu Triết càng trở nên nhạy bén.

Khi tiếp xúc với đôi môi mềm mại của Sở Thời Từ, hô hấp của hắn không kìm được mà run rẩy.Có một cảm giác thỏa mãn cực đại từ sâu trong linh hồn trỗi dậy, nháy mắt bao trùm lấy hắn.Hắn rốt cuộc không cần chạm vào vỏ loa lạnh băng, có thể thực sự có được người yêu của mình.Cùng lúc đó, hậu trường hệ thống hiện lên thông báo.【 Giá trị sức sống + 9 điểm, giá trị sức sống hiện tại: 90/100. 】Sở Thời Từ bộ dáng sạch sẽ thanh thuần, như là sinh viên còn chưa tốt nghiệp.

Trên mặt Thẩm Tu Triết che vải trắng, khuôn mặt thanh lãnh nhiễm một chút dục vọng.Tiểu Kim đỏ mặt nhìn bọn họ ôm hôn, cảm giác cảnh đẹp ý vui.Cô quay đầu đang muốn giao lưu vài câu cùng Thẩm Thừa An, lại phát hiện người bên cạnh không biết đã gục đầu xuống từ khi nào.Tiểu Kim nghĩ một lúc, thò lại gần thấp giọng thì thầm, "Có phải anh cũng muốn bạn trai hay không?"

Thẩm Thừa An không trả lời cô.Tiểu Kim như một ngốc bạch ngọt không biết nhìn không khí, tiếp tục thì thầm cùng hắn, "Hay là sau khi rời khỏi đây, tôi nói với người của Cuộc Sống Ảo, để bọn họ đưa anh vào trong trò chơi công lược, chính là kiểu trò chơi có nhiều đàn ông ấy."

"Tuy rằng bọn họ không thông minh như người dữ liệu trong công nghệ thực tế ảo, nhưng là bảo bối của thế hệ VR thứ sáu, trò chơi kia có độ tự do rất cao, nhân vật cũng rất sống động, không cố gắng nhìn kỹ sẽ không phát hiện vấn đề."

Thanh âm của Tiểu Kim che lấp tiếng hôn môi cách đó không xa.Thẩm Thừa An hít sâu một hơi, cô gái này nói thật nhiều, ồn ào khiến hắn đau đầu, hiện tại đầu hắn đều là "hơn một trăm soái ca, thiên đường GAY."

Tâm tư nhỏ này của Triết ca, Sở Thời Từ đều nhìn thấu.Tranh thủ thời gian hôn vài cái trong thang máy, chính là đang tuyên bố lãnh thổ trước mặt Thẩm Thừa An.

Nói với tất cả những người cạnh tranh, đây là bạn trai của hắn.Đợi đến khi vuốt lông cho Triết ca xong, Sở Thời Từ nhìn về phía Thẩm Thừa An.Người dữ liệu kia bị Tiểu Kim dồn vào trong một góc thang máy, bị ép nghe cô giới thiệu, biểu tình từ bực bội dần dần biến thành chết lặng.Xuống đến tầng bảy, thang máy đột nhiên dừng lại, phía dưới bị cái gì đó chặn lại.Có thể cảm giác được buồng thang máy đụng vào vật gì đó, dưới đáy không ngừng truyền đến tiếng móng vuốt cào.Một người dữ liệu bị dọa đến ngẩn ngơ, duỗi tay nhấn nút.Cửa thang máy chậm rãi mở ra, anh ta còn chưa kịp chạy ra ngoài, đã bị tang thi ngoài cửa đè ngã.Nhìn hành lang đầy tang thi đang chiến đấu với cai ngục, đầu Sở Thời Từ đau nhức.Quái vật trong phòng quái vật hình thù kỳ quái nào cũng đều có, kế tiếp còn không biết sẽ gặp được cái gì.Giữ chặt tay Thẩm Tu Triết, Sở Thời Từ dẫn đầu chạy ra trước, Tiểu Kim dùng cây gậy kéo Thẩm Thừa An sát theo sau.Khi bước qua một thi thể cai ngục, Sở Thời Từ nhặt khẩu súng rơi trên mặt đất, bắn vào đầu tang thi cản đường.Tiểu Kim kinh ngạc nhìn cậu một cái.Đây là xã hội hòa bình, người biết dùng súng không nhiều lắm.

Kỹ năng dùng súng chuẩn như cậu càng hiếm thấy.Cai ngục thu hút phần lớn sự chú ý, Sở Thời Từ không tốn nhiều sức lực đã kéo Thẩm Tu Triết chạy tới cầu thang.Cậu nổ súng bắn phá khóa, kéo cánh cửa muốn chạy ra ngoài, một họng súng đột nhiên chĩa vào giữa mày cậu.Người đàn ông thân hình cao lớn máu tươi đầy mặt, cầm súng ngắn bước ra khỏi cầu thang.Tầm mắt gã lướt qua mấy người, cuối cùng dừng lại trên người Thẩm Tu Triết.

Gã dùng tiếng phổ thông chứa khẩu âm dày đặc hung tợn mà uy hiếp, "Ngục giam biến thành như vậy, có phải do mày làm hay không?"

Thẩm Tu Triết nghe được tiếng hít khí của Tiểu Kim, tuy rằng hắn không nhìn thấy, nhưng cũng ý thức được A Từ gặp rắc rối.Thấy không ai trả lời, ngón tay người đàn ông ấn vào cò súng, "Giao chứng cứ chúng mày tìm được ra đây."

Mu bàn tay Thẩm Tu Triết giấu ở sau người, lặng lẽ kéo ra lưỡi dao giấu trong tay áo.Sở Thời Từ nheo mắt lại, "Không ở đây, chứng cứ đã bị anh Lưu mang đi rồi."

"Lão Lưu?"

"Hắn ta biết chuyện này không thể giấu được, nên chuẩn bị lấy công chuộc tội, tranh thủ khoan hồng, anh không biết sao?"

Thấy ánh mắt người đàn ông dao động trong một chớp mắt, Sở Thời Từ đột nhiên bắt lấy cổ tay gã, động tác thuần thục dỡ khẩu súng của gã xuống.

Đồng thời Thẩm Tu Triết tiến lên một bước, bàn tay tái nhợt nhanh chóng lướt qua trước ngực gã.Chờ đến khi hắn rút tay về, cổ người đàn ông đã có thêm một vết cắt sâu.Nguy cơ được giải trừ, Tiểu Kim thở phào nhẹ nhõm.Cô bước qua thi thể trên đất, lắc đầu với Sở Thời Từ, "Tình hình không ổn lắm, chúng ta chưa tìm được hộp đen."

Sở Thời Từ cũng rất sầu, vừa chạy xuống cầu thang vừa trao đổi thông tin với Tiểu Kim.Nghe cô nói xong, cậu mới hiểu vì sao bác sĩ Tôn lại bốc đồng như vậy.————Bác sĩ Tôn biết cái chết của mẹ có điều khuất tất, nhưng vẫn luôn không tìm được đối tượng để báo thù.Ngày hôm qua bác sĩ Tôn nhận được video do quản lý béo gửi, trong đó viết rõ ràng nguyên nhân thực sự của cái chết.Mẹ cô phát hiện ngục giam có vấn đề, bị trả thù ác ý.

Ngục giam bỏ tiền thuê một người, để người đó lái xe đâm chết bà.

Bọn họ còn cảm thấy chưa hết giận, dựa vào ký ức làm ra một người dữ liệu giống bà.Người dữ liệu kia bị tòa ngục giam này tra tấn lặp đi lặp lại, hình ảnh đó được quản lý béo gửi đến điện thoại của bác sĩ Tôn.Nhìn thấy người dữ liệu giống như đúc mẹ mình bị sống sờ sờ đánh chết, bác sĩ Tôn hoàn toàn bị thù hận làm choáng váng đầu óc.Cô từ bỏ kế hoạch làm đâu chắc đấy của Thẩm Thừa An, áp dụng thủ đoạn cực đoan nhất.Sở Thời Từ nhíu chặt mày, xem ra quản lý béo đã nhận ra chuyện mình phản bội không thể giấu giếm nữa.Nghĩ đến đây, cậu có chút lo lắng, "Tên mập chết tiệt kia có thể chó cùng rứt giậu, tiêu hủy luôn hộp đen không?"

Tiểu Kim đỡ Thẩm Thừa An, "Không đâu, hắn ta còn trông chờ vào vật này giúp hắn giảm hình phạt trong thời khắc mấu chốt."

"Nếu hắn ta mang hộp đen ra ngoài, vậy thì việc chính phủ tiêu hủy khoang thực tế ảo cũng không có gì ảnh hưởng, chúng ta hoàn toàn có thể từ từ tìm chứng cứ."

"Vấn đề là chỉ cần ngục giam ảo còn, hắn ta có thể mang hộp đen trở lại bất cứ lúc nào.

Càng kéo dài càng nguy hiểm, những ông chủ kia bắt đầu gây áp lực cho bác sĩ Tôn và Cuộc Sống Ảo.

Nếu Cuộc Sống Ảo không chịu nổi áp lực, bên chúng ta sẽ thiếu sự hỗ trợ kỹ thuật, đến lúc đó không có biện pháp mang hộp đen ra thế giới hiện thực."

Sở Thời Từ nghe không hiểu lắm, "Mang ra thế giới hiện thực?"

"Không phải như cậu nghĩ, chỉ là chuyển dữ liệu, di chuyển ra rồi di chuyển vào."

Trước khi làm gián điệp, Tiểu Kim chỉ là một sinh viên bình thường.

Cô vốn cũng không hiểu lắm, Sở Thời Từ nghe xong cũng ngây thơ mờ mịt.Cậu dứt khoát không rối rắm đến vấn đề này nữa, trực tiếp hỏi bước tiếp theo trong kế hoạch của bọn họ."

Một nhóm người chúng ta tìm anh Lưu ở trong hiện thực, một nhóm khác nhân lúc hỗn loạn này, tìm hắn ta trong ngục giam ảo."

Thời gian không đủ, Sở Thời Từ cũng không cần đi theo kế hoạch, Tiểu Kim tóm tắt đơn giản kế hoạch thành vài câu nói.Không ai trông chờ Thẩm Tu Triết mù làm cái gì, hắn chỉ cần ở tầng 5 đợi đến khi mọi chuyện kết thúc.Kỳ thật Sở Thời Từ còn có một việc không hiểu.Cậu chần chờ hỏi, "Nếu Triết ca là thông qua khoang thực tế ảo vào ngục giam ảo, vậy sau khi anh ấy chết chẳng phải sẽ tự động trở lại thế giới hiện thực giống như cai ngục sao?"

Tiểu Kim sửng sốt, "Cậu không biết tại sao chính phủ muốn tiêu hủy khoang thực tế ảo?"

"Không phải bởi vì người dữ liệu quá mức chân thật?"

"Đó chỉ là một phần nguyên nhân, thế giới thực tế ảo quá mức chân thật, sau khi phổ biến tỉ lệ phạm tội tăng lên từng năm.

Có người không phân biệt được ảo và thực, chênh lệch quá lớn, dẫn đến tỉ lệ tự sát tăng vọt."

"Đồng thời có một bộ phận khoang thực tế ảo xảy ra vấn đề, người chết trong đó có tỷ lệ nhất định sẽ rơi vào trạng thái ngủ say.

Tôi cũng không hiểu lắm, nhưng nghe bác sĩ Tôn nói, hẳn là giống như biến thành người thực vật."

"Khoang thực tế ảo do chính phủ phát hành đều trải qua kiểm tra nghiêm ngặt, nhưng khoang cá nhân mua có rủi ro xuất hiện vấn đề nguy hiểm.

Khoang chúng ta dùng đã qua kiểm tra, nhưng khoang của Thẩm Tu Triết thì không."

Sở Thời Từ theo bản năng nhìn về phía Thẩm Thừa An ở một bên.Người dữ liệu này vẫn luôn nhớ thương việc giết Thẩm Tu Triết, có lẽ chính là nghe được tin tức này ở đâu đó, muốn đánh cược một lần.————Đường đi đến tầng 5 hữu kinh vô hiểm, Tiểu Kim chào hỏi với người bên trong, lối vào phong tỏa tạm thời mở ra, để bọn họ đi vào.Tiếng la hét chói tai và tiếng gào rống vang vọng khắp ngục giam, nghe được khiến người ta bồn chồn không yên.Tất cả cửa sắt ở tầng 5 đã mở ra, một đám tuấn nam mỹ nữ xúm vào nhau trong hành lang run bần bật.Chị Thu khoanh tay dựa vào một bên, nhìn thấy bọn họ lại đây, bước lên bắt chuyện.Cô là người khôn khéo, ngữ khí và nội dung nói chuyện không có bất luận chút thiên vị nào, tựa như không biết bên trong có số liệu người.Tiểu Kim đưa mắt ra hiệu với Sở Thời Từ, dẫn cậu vào một phòng không người.Khép hờ cửa sắt, Tiểu Kim hạ giọng, "Thẩm Thừa An sẽ ra tay với Thẩm Tu Triết, các anh cẩn thận một chút.

Anh bảo Thẩm Tu Triết đừng làm gì kích thích hắn, trạng thái tinh thần của hắn không ổn định lắm."

Sở Thời Từ nhướng mày, cậu biết Tiểu Kim giả ngu trong thang máy.Cảm ơn Tiểu Kim nhắc nhở, Sở Thời Từ đang muốn đi ra ngoài, lại bị cô giữ chặt."

Thẩm Tu Triết dường như biết vài manh mối, nhưng hắn không chịu nói.

Quan hệ của các anh tốt, có thể giúp tôi hỏi thử hắn có điều kiện gì, chúng ta sẽ cố gắng đáp ứng."

Sở Thời Từ nháy mắt đã hiểu ý cô.Cậu gật đầu đồng ý, giơ tay mở cửa, hành lang lại một mảnh hỗn loạn.Chẳng qua mới rời đi một lúc, Thẩm Tu Triết đã đánh nhau với Thẩm Thừa An.Rõ ràng là hai người mù, lại đánh thật sự có khí thế.Thẩm Thừa An thân thủ kém, nhanh chóng bị khống chế.

Thẩm Tu Triết ấn người hắn xuống đất, cánh tay đè lên cổ hắn.Sở Thời Từ chạy tới ngăn lại.Thẩm Tu Triết mím chặt môi, tức đến cả người run rẩy.

Thẩm Thừa An hừ lạnh một tiếng, bị Sở Thời Từ đấm một quyền.

Hỏi qua chị Thu, Sở Thời Từ mới hiểu đã có chuyện gì.Có thể vì nhận thấy được uy hiếp từ trên người Thẩm Thừa An, Thẩm Tu Triết chủ động tìm hắn nói chuyện.

Bị Thẩm Thừa An chọc tức vài câu, hai người cãi nhau.Cãi một lúc, không hiểu sao đề tài lại nhảy đến một người.Thẩm Thừa An nói A Từ bị hắn sờ soạng từ trên xuống dưới vài lần, mỗi đêm hắn còn ôm A Từ vào trong lồng ngực hôn.Thẩm Tu Triết không nghe ra hắn đang khoác lác, trực tiếp nổi điên.Chị Thu vuốt tóc, "Làm cho người dữ liệu và người thật vung tay đánh nhau, mị lực lớn thật, tôi cũng muốn gặp A Từ này."

Sở Thời Từ không nghĩ tới một người tiếc mạng như Thẩm Thừa An, sau khi gặp Thẩm Tu Triết lại xúc động đến mức này.Cậu mỗi tay lôi một người, kéo cả hai vào phòng trống.Đóng cánh cửa sắt nặng nề lại, Sở Thời Từ quay lại định nói chuyện, sau khi thấy hai người lại lâm vào trầm tư.Bọn họ giống nhau, lại mặc quần áo giống nhau.

Vừa rồi tùy tay lôi đi, không nhớ rõ vị trí, trong lúc nhất thời cậu không nhận ra ai là ai.Nhận thấy được ánh mắt cậu, người bên trái nhẹ nhàng mở miệng, "A Từ."

Người bên phải lập tức quay đầu, "Ai cho phép anh gọi em ấy thân mật như vậy!"

Người nói trước cũng dùng cùng giọng điệu đáp lại, "Cút đi, con mẹ nó!"

Hai người giằng co sau một lúc lâu, cùng bước về phía Sở Thời Từ, đồng thời duỗi tay muốn ôm cậu vào lòng.Hệ thống vẫn luôn vây xem náo nhiệt, mờ mịt mà nhìn một màn này.Sở Thời Từ không muốn chơi trò Tôn Ngộ Không thật giả, hơn nữa cậu có cách để nghiệm chứng.Cậu nâng tay hôn vào mu bàn tay mình một cái.

Tiếng động không lớn, nhưng cũng đủ để hai người nghe rõ.Bọn họ đều không nhìn thấy, khoảng cách ba người lại rất gần, hai người kia đều cho rằng Sở Thời Từ đã hôn người còn lại.Người đứng bên phải cậu, bước chân dừng một chút, "A Từ?"

Người bên kia không nói chuyện, chỉ hít sâu hai hơi, miếng vải trắng trên mắt dần dần bị nước mắt thấm ướt.

Hắn mím chặt môi, thần sắc vẫn bình tĩnh như cũ, nhìn qua lại có vẻ rất ủy khuất.Có thể tự ăn dấm đến khóc, vừa nhìn là biết Triết ca.Sử dụng mọi thủ đoạn, vừa rồi còn suýt chút nữa bị đánh chết.

Nghe thanh âm Sở Thời Từ an ủi Thẩm Tu Triết, Thẩm Thừa An một mình đứng bên cạnh, biểu tình dần dần trở nên vặn vẹo.Hắn rút con dao rọc giấy giấu trong túi ra, kéo lưỡi dao đâm vào phía sau lưng Sở Thời Từ.Hệ thống đang duỗi cổ cắn đường CP, thấy thế chửi thề một tiếng, 【 Hắn không nói võ đức! 】Sở Thời Từ là người đã được huấn luyện chuyên nghiệp, thân thủ tốt hơn người bình thường rất nhiều.Cậu lập tức lắc mình né tránh, giữ lại cổ tay Thẩm Thừa An, xoay qua cánh tay hắn tránh thoát con dao rọc giấy, ấn mạnh hắn lên cửa sắt.Đánh không lại Thẩm Tu Triết, cũng không phải đối thủ của Sở Thời Từ, trong cổ họng Thẩm Thừa An phát ra từng tiếng gầm nhẹ.Sở Thời Từ không giữ được hắn, gọi Triết ca lại đây giúp đỡ.Triết ca của cậu còn đang tức giận, lạnh mặt giả vờ không nghe thấy, Sở Thời Từ tức giận dậm chân, "Thẩm Tu Triết!!!"

Thẩm Tu Triết đi tới, giữ chặt người đè vào tường.Sở Thời Từ nghẹn một bụng lửa, nắm chặt nắm tay cho Thẩm Thừa An còn đang không ngừng giãy giụa mấy quyền, đánh cho ngoan ngoãn.Cậu nghĩ nghĩ, lại quay đầu đá Thẩm Tu Triết một cái.Đợi đến khi hai người đàn ông đều im lặng, Sở Thời Từ hít sâu nắm lấy cổ áo Thẩm Thừa An, "Tôi biết anh rất ủy khuất, cảm thấy thế giới này rất không công bằng.

Tôi có thể hiểu suy nghĩ của anh, nhưng tôi đã chịu đủ rồi!"

"Tôi cho anh một cơ hội cuối cùng, con mẹ nó nói rõ với tôi ngay tại đây.

Nếu còn gây rắc rối cho tôi, ông đây bẻ đầu anh xuống hầm canh."

Cậu xắn tay áo, "Nghe rõ chưa?"

Thẩm Thừa An thở dốc kịch liệt, "Tôi cho rằng chúng ta là bạn, cậu lại vì hắn mà muốn giết tôi."

Hắn còn chưa kịp nói hết lời, lại bị đấm một cái."

Kia con mẹ nó là chồng tôi, anh hiểu quy tắc trước sau không?

Tiểu Kim không phải nói sẽ giới thiệu người yêu cho anh sao?

Anh một hai phải NTR!

Tính tình tôi không tốt, đừng chọc tôi, chọc tôi nóng nảy tôi mẹ nó giết chết anh!"

Loa nhỏ dịu dàng thiện lương bỗng nhiên biến thành tên bạo lực đầy miệng chửi thề.

Hình tượng tốt đẹp trong lòng tan biến, Thẩm Thừa An dần dần an tĩnh lại.Dưới sự uy hiếp của Sở Thời Từ, hắn bắt đầu kể về quá trình tâm lý của mình.Từ ghen tị ban đầu, từng chút từng chút phát triển thành hận ý khắc cốt ghi tâm.Những lời này Sở Thời Từ đã nghe qua nhiều lần, hiện tại chủ yếu là để Triết ca nghe.Nghe xong cảm tình phức tạp của người dữ liệu đối với mình, Thẩm Tu Triết trầm mặc trong một chớp mắt, "Nhưng trên người tôi có gì để ghen tị?"

Sở Thời Từ quay đầu nhìn lại, trên gương mặt bình tĩnh của Thẩm Tu Triết, ẩn ẩn mang theo chút cô đơn."

Anh cho rằng tôi có nhiều thứ, kỳ thật tôi cũng chỉ có hai bàn tay trắng.

Em ấy là tất cả của tôi, tôi sẽ không cho phép bất luận kẻ nào cướp em ấy đi."————Ngục giam vẫn luôn rung chuyển, Tiểu Kim rất nôn nóng.

Cô gặp vài nội ứng, những người đó đều nói không tìm thấy anh Lưu.Cửa sắt cách đó không xa mở ra, Sở Thời Từ dẫn đầu đi ra.

Sau lưng là Thẩm Thừa An đang bịt mũi, và Thẩm Tu Triết đang lau mặt.Cậu vẫy tay với Tiểu Kim, "Tên mập trong thế giới thực, tám phần trốn ở mấy chỗ này."

Trong tay Sở Thời Từ nắm chặt tờ giấy Triết ca cung cấp, qua khe hở của mấy ngón tay, có thể thấy trên đó viết một đống chữ."

Yêu cầu đầu tiên, trước tiên cô liên hệ người bên ngoài, để bọn họ chuyển dữ liệu của Thẩm Thừa An và tôi ra ngoài, nếu không chúng tôi sẽ không nói địa chỉ."

"Yêu cầu thứ hai, tìm khoang thực tế ảo cầm tù Triết ca, trực tiếp đánh thức anh ấy, đảm bảo an toàn của anh ấy."

Sự tình đi đến bước này, căn bản không có chỗ cho Tiểu Kim cò kè mặc cả.

Cô khẽ cắn môi, trực tiếp chạy đi tìm nội ứng.Vài phút sau, cô lại chạy về."

Bác sĩ Tôn nói có thể, đã gọi người đi chuẩn bị.

Nếu không có gì bất ngờ, việc chuyển dữ liệu sẽ hoàn thành sau năm phút."

"Khoang thực tế ảo của Thẩm Tu Triết đang ở trong tòa nhà bệnh viện của cha nuôi hắn.

Bác sĩ Tôn phái người ngụy trang thành nhân viên, lẻn vào bệnh viện.

Thời gian cụ thể chúng tôi không có biện pháp xác định, nhưng sẽ mau chóng xử lý."

Cô còn chưa dứt lời, thang máy cuối hành lang đột nhiên chấn động.Theo một tiếng tiếng rầm, buồng thang máy rơi xuống.

Một con nhện khổng lồ phá vỡ cửa thang máy, phá tan cửa sắt lớn, nhanh chóng bò vào hành lang.Ánh mắt Sở Thời Từ nhìn Tiểu Kim rất phức tạp.Miệng của cô gái này, sợ là đã bị sao chổi khai quang rồi.Nhện khổng lồ vọt vào hành lang, tầng 5 một mảnh hỗn loạn.

Chị Thu không chút do dự chui vào một phòng giam gần nhất, dùng sức đóng cửa sắt lại.Đứng trong hành lang chỉ có một con đường chết, Sở Thời Từ giao manh mối cho Tiểu Kim, bảo cô mau đi tìm nội ứng.Thẩm Tu Triết và Thẩm Thừa An đứng cạnh nhau, nghe thấy tiếng thét chói tai, Thẩm Thừa An quay đầu chui vào phòng chặn lại cửa.Thẩm Tu Triết theo bản năng chạy về phía Sở Thời Từ, ngay khi bắt được cánh tay cậu, lập tức dùng thân thể bảo vệ cậu chặt chẽ trong lòng.Sở Thời Từ vốn định tìm một phòng giam trốn vào giống những người khác.Đột nhiên trên người con nhện khổng lồ kia lại mọc ra rất nhiều nhện con, từng con chui vào cửa sắt theo khe hở.

Ngay lập tức bên trong cửa sắt đóng kín vang lên tiếng la hét kinh hoàng.Sở Thời Từ kéo Thẩm Tu Triết chạy về phía bên kia hành lang, vừa mới chạy hai bước, một con quái vật cưa điện hình người liền đi ra từ trong cầu thang.Bị kẹp trước sau, Sở Thời Từ buông tay Thẩm Tu Triết ra, nhặt cái rìu dưới đất lên, xông về phía quái vật hình người.Thẩm Tu Triết nghiêng người tránh thoát tơ nhện, cúi người sờ soạng một trận, tìm thấy cây gậy Tiểu Kim vứt lại.Sở Thời Từ cởi nút trên cùng của áo sơ mi, lấy đà chạy vài bước xông lên trước, một chân đạp lên vách tường, mượn lực nhảy lên cao, bổ rìu thẳng về phía đầu quái vật.Quái vật hình người giơ cưa điện lên đón đỡ, kim loại va chạm phát ra tiếng chói tai.Thẩm Tu Triết nghiêng tai bắt giữ động tĩnh xung quanh, vài lần tránh thoát tơ nhện công kích.

Hắn không ngừng rút ngắn khoảng cách với con nhện.

Trong nháy mắt sắp bị con nhện khổng lồ cắn, dựa vào cảm giác dùng sức đâm gậy lên.Cây gậy cắm vào trong miệng nhện khổng lồ, phun ra chất lỏng tanh hôi.Thẩm Tu Triết lắc mình né tránh đám nhện con dưới chân, lùi đến trước cửa một phòng giam, cửa sắt phía sau bỗng nhiên mở ra, một bàn tay vươn tới kéo hắn vào.Thẩm Tu Triết rất nôn nóng, "A Từ còn ở bên ngoài."

Thẩm Thừa An có do dự trong nháy mắt, "Cậu ấy là người dữ liệu giống tôi, chỉ cần dữ liệu không bị tiêu hủy, sẽ không thực sự chết."

Thẩm Tu Triết còn muốn nói gì đó, lại nghe thấy một tiếng kêu rên truyền đến từ hành lang.

Hắn không để ý tới Thẩm Thừa An, chạy ra lần nữa.Sở Thời Từ nhất thời không kịp tránh, bị quái vật hình người chém trúng cánh tay.Cậu nhìn cánh tay bị cắt cụt chảy máu không ngừng, dựa vào tường thở dốc.

Phía sau là tiếng bước chân của Thẩm Tu Triết, trước khi cậu bị quái vật chém ngang lưng, Triết ca kịp thời kéo cậu đi.Sở Thời Từ dựa vào trong lòng ngực Thẩm Tu Triết, khẩn trương nhìn hai bên hành lang.Đúng lúc này, cậu cúi đầu thấy thân thể mình đang biến mất.Năm phút đã đến, cậu và Thẩm Thừa An sắp bị chuyển ra ngoài.Sở Thời Từ ngẩng đầu hôn lên khóe môi Thẩm Tu Triết, "Hình như em phải đi rồi, Triết ca, anh phải bảo vệ tốt chính mình."

Thẩm Tu Triết không hé răng, chỉ yên lặng ôm chặt cậu.Mọi thứ trước mắt dần dần trở nên mơ hồ, khi ý thức hoàn toàn biến mất, Sở Thời Từ nhìn thấy chị Thu vươn tay ra từ trong phòng giam, đưa cho Thẩm Tu Triết một khẩu súng, bảo hắn nghĩ cách tự vệ.————Không biết qua bao lâu, Thẩm Tu Triết khôi phục ý thức.Hắn cảm giác cơ thể mình đang ngâm trong một loại chất lỏng nào đó.

Bên ngoài có người đang cãi nhau, còn có tiếng vang tích tích, như là điện tâm đồ.Ký ức từ sâu trong não hiện lên.Sau khi A Từ và người dữ liệu của hắn được đưa đi, hắn cầm súng chị Thu đưa, một mình đối kháng với hai quái vật.Quái vật cưa điện hình người đã bị A Từ chém gần chết, đánh rất dễ dàng.

Nhưng nhện khổng lồ da dày, đầu bị chọc ra một lỗ thủng, trúng năm phát súng, vẫn tung tăng nhảy nhót như cũ.Cuối cùng Thẩm Tu Triết bị tơ nhện cuốn lấy, khi hắn sắp bị nuốt chửng, hắn mất đi ý thức.

Có vẻ là người bác sĩ Tôn phái tới đã kịp thời đánh thức hắn.Tiếng cãi vã càng lúc càng lớn, lại có người xông vào phòng, hô to một câu vang dội, "Cảnh sát đây!

Không được nhúc nhích!"

Nghe thấy cảnh sát đến, dây thần kinh căng chặt của Thẩm Tu Triết thả lỏng lại.Mấy người đi đến bên cạnh hắn, mở cửa khoang thực tế ảo.

Chất lỏng bao bọc cơ thể biến mất, hai cảnh sát nâng hắn ra khỏi khoang.Bị nhốt trong khoang quá lâu, cơ thể Thẩm Tu Triết không có sức lực.

Hắn dựa vào một cảnh sát, tùy ý để bọn họ lau khô thân thể, khoác thêm áo choàng.Ngồi trên ghế, Thẩm Tu Triết nghe thấy một giọng nói già nua vang lên cách đó không xa."

Đúng vậy, tôi là cha nuôi của cậu ấy."

Thẩm Tu Triết ngắt lời ông ta, "Đã từng, ông nuôi tôi mười mấy năm, lại cầm tù tôi mười mấy năm.

Hiện giờ ân dưỡng dục tôi đã trả lại, tôi không còn nợ nần gì ông."

---Đã hơn một năm qua đi kể từ khi thoát khỏi ngục giam.Bác sĩ Tôn dựa theo manh mối Thẩm Tu Triết cung cấp, thành công tìm thấy quản lý béo trốn trong năm chỗ khả nghi, hỏi ra tung tích hộp đen.Chứng cứ trong hộp đen, đủ để kết tội ngục giam và khách hàng.Cảnh sát căn cứ vào video, tìm được tất cả nạn nhân, cứu bọn họ ra khỏi khoang thực tế ảo.Chuyện này gây ra sóng to gió lớn, dân chúng chưa bao giờ nghĩ tới khoang thực tế ảo trong mắt bọn họ mang lại niềm vui, lại biến thành ngục giam tra tấn người bị hại.Tiếng nói phản đối trong xã hội nhỏ lại, chính phủ dựa theo kế hoạch ban đầu, tiêu hủy tất cả khoang thực tế ảo và dữ liệu liên quan.Tiểu Kim còn tính là khá hiểu chuyện, không sắp xếp Sở Thời Từ và Thẩm Thừa An vào cùng một trò chơi.Sở Thời Từ được đưa vào một trò chơi thời trang dưỡng thành (giống như Ngôi Sao Thời Trang ý), Thẩm Thừa An được đưa vào trò chơi thu thập thẻ bài, làm nhân vật chính.Sau khi nhận hai trò chơi, Thẩm Tu Triết chưa từng đụng vào trò chơi thẻ bài, mỗi ngày đều đi thay đồ cho A Từ.Hắn cũng không nhìn thấy, hoàn toàn dựa vào giọng nói nhắc nhở của Sở Thời Từ, cộng thêm trí tưởng tượng của mình.Sau khi hệ thống hỏi qua cấp trên, xác nhận thay đổi thân thể bên ngoài không ảnh hưởng đến việc biến thành người.Sở Thời Từ không cần yêu đương qua màn hình điện thoại, cậu có thể biến thành người để tiến vào thế giới thực.Triết ca bị cầm tù quá lâu, sau khi ra ngoài đã 40 tuổi.

Mà bề ngoài của Sở Thời Từ thoạt nhìn còn chưa đến 20.Hai người dựa vào nhau, hệ thống kích động kêu to,【 Mẹ nó, có mùi thơm phụ tử. 】Sở Thời Từ đang cùng Triết ca hôn môi, sợ tới mức run lập cập, "Thống ca, cậu đừng làm tôi sợ."

Nhớ tới thân thế của Sở Thời Từ, hệ thống nhỏ giọng xin lỗi.Thẩm Tu Triết nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt Sở Thời Từ, ngón tay đi động ở trên người cậu.Hắn là người mù, tay chính là công cụ để hắn nhìn thế giới.Dựa vào xúc cảm ở đầu ngón tay, hắn phác họa ra hình dáng người yêu ở trong lòng.

Làn da cậu trơn bóng giống ngọc thạch, mặt mày còn tinh xảo hơn nhân vật chính trong truyện tranh.A Từ nói trước đây đã từng đánh nhau, phía sau lưng và cánh tay để lại vài vết sẹo không rõ ràng.

Thẩm Tu Triết không tưởng tượng được vết sẹo như thế nào, nhưng hắn cảm giác nếu đã ở trên người A Từ, vậy hẳn là có một loại vẻ đẹp vụn vỡ.Hai người đan mười ngón tay vào nhau, lòng bàn tay xoa nắn mu bàn tay Sở Thời Từ, môi mỏng Thẩm Tu Triết khẽ mím.Sở Thời Từ đang nghĩ chút nữa dùng tư thế nào, bỗng nhiên cảm giác được cảm xúc của Triết ca có chút hạ xuống.Cậu nâng mặt Thẩm Tu Triết, "Anh, đang nghĩ gì vậy?"

Thẩm Tu Triết ôm lấy vòng eo cậu, "A Từ, có phải anh trông rất già hay không?"

"Không, sao có thể, anh đẹp trai như vậy!"

"Lần trước cùng nhau ra ngoài, anh nghe thấy có người bàn tán chúng ta.

Bọn họ nói đôi cha con này, thật đẹp."

Sở Thời Từ: "..."

Ai lắm miệng thế.Nhìn tấm vải trắng trước mắt bị nước mắt thấm ướt, Sở Thời Từ rúc vào trong lòng ngực hắn, chủ động mời hắn chơi trò chơi.Nhìn ra được Thẩm Tu Triết thật sự bị tổn thương rồi, "đánh nhau" với cậu vẫn còn khóc, khiến Sở Thời Từ đặc biệt hưng phấn.Nếu không phải khi nhìn thấy Triết ca khóc cậu sẽ đau lòng, loại vui sướng này, kỳ thật có thể thêm vài lần nữa.Mọi thứ trong bóng tối đều rất rõ ràng, Thẩm Tu Triết có thể nghe thấy A Từ đang cười trộm.

Chẳng qua hắn rất nhanh là có thể khiến A Từ không cười nổi, chỉ có thể khóc lóc xin lỗi hắn.Là người dữ liệu, Sở Thời Từ không tiện xuất hiện trước mặt người khác, sau khi rời khỏi ngục giam, cũng chưa từng gặp lại chị Thu và Tiểu Kim.Nhưng thông qua tin tức, có thể thấy chị Thu vẫn luôn thưa kiện.

Cô rất biết tận dụng hình tượng người bị hại của mình, nhân cơ hội này phá đổ rất nhiều đối thủ cạnh tranh.Có một ngày rảnh rỗi không có việc gì làm, Sở Thời Từ bỗng nhiên tò mò Thẩm Thừa An hiện giờ thế nào.Thẩm Tu Triết vô cùng không tình nguyện mở trò chơi, Sở Thời Từ thăm dò ghé qua xem.Thẩm Thừa An có lẽ đã kế thừa một ít đặc thù của nam chính sảng văn vô CP trong nguyên tác.

Hắn biến trò chơi thu thập thẻ bài thành trò chơi tranh bá vương thành.Khi Sở Thời Từ mở giao diện ra, hắn đang dẫn đàn em mới thu của mình chém giết với tướng lãnh của địch quốc.

Chỉ cần là nhân vật triệu hồi ra, mặc kệ nam nữ, đều cùng hắn đánh giặc.Nhìn Thẩm Thừa An hận không thể nhất thống thiên hạ, lại nhìn Thẩm Tu Triết chuẩn bị về quê nuôi cá trồng rau dưỡng lão, Sở Thời Từ yên lặng tắt điện thoại.---Sau khi giá trị sức sống tăng đến 90, tâm lý của Thẩm Tu Triết tốt hơn rất nhiều.

Hắn hoàn toàn ném bỏ ký ức đau khổ ra sau đầu, một lần nữa tìm lại hy vọng cuộc sống.Mang theo Sở Thời Từ về biệt thự trên núi, hàng ngày vẽ tranh, làm vận động hai người, bắt đầu nghỉ hưu non.Sở Thời Từ nhìn ra được Triết ca thật sự rất thích cuộc sống này.Có lẽ bởi vì hắn từng là đội trưởng đội chiến đấu, mỗi ngày đều bôn ba nơi chiến trường, mới có thể càng khao khát cuộc sống yên bình.Trước đây bị cầm tù trong khoang thực tế ảo quá lâu, thân thể Thẩm Tu Triết gặp chút vấn đề.

Không quá mấy năm đã bị bệnh nằm liệt giường, ra ngoài đều phải ngồi xe lăn.Thẩm Tu Triết không dám đối mặt với người yêu, nhưng Sở Thời Từ không cảm thấy có gì không tốt, mắt mù xe lăn công, cũng rất ngon.Dù sao cậu cũng ăn mặn, mặc kệ Triết ca biến thành cái dạng gì, cậu đều có thể tìm được sở thích tương ứng, sau đó hưng phấn thò lại gần nói thật ngon.Trải qua nhiều thế giới như vậy, Sở Thời Từ sớm đã học cách bình tĩnh đón nhận ly biệt.Khi giá trị sức sống rốt cuộc đạt tới 100, Thẩm Tu Triết ôm người yêu vào trong ngực, từ từ ngừng hơi thở.Hắn không phải người thích cười, ngày thường biểu tình rất ít.

Nhưng khi rời đi, khóe môi lại mang theo nụ cười nhạt.Bình thường bọn họ đều treo máy rời đi, đây là lần đầu Sở Thời Từ nhìn thấy Triết ca chết.Cậu ngẩn ra một lúc, rồi lại cười rạng rỡ, "Ngủ ngon Triết ca!

Chúng ta lát nữa gặp lại!

Em sẽ nhanh chóng đến tìm anh."————Ý thức dần dần khôi phục, Sở Thời Từ nghe thấy hệ thống chào hỏi.【 Dậy rồi hả bảo bối của tôi, lần này cậu sẽ đến thế giới huyễn tưởng phương Tây.

Nam chính là một hắc pháp sư, cậu là búp bê tà ác của hắn. 】"?

Nam chính là người xấu?"【 À đúng, chẳng phải có một đoạn thời gian thịnh hành tiểu thuyết nam chính đen tối sao, đây là tiểu thuyết thời kỳ đó.

Nam chính rất xấu, ích kỷ vô tình. 】Sở Thời Từ cảm thấy không vấn đề gì.Triết ca xuyên qua, hắc pháp sư sẽ biến thành cá mặn pháp sư.Hệ thống còn đang truyền tống cốt truyện, linh hồn Sở Thời Từ tiến vào thế giới huyễn tưởng phương Tây.Cậu đã qua thời kỳ thay đổi thế giới sẽ rơi lệ, hiện tại mỗi lần gặp mặt cậu đều tràn ngập chờ mong.Khi mở mắt ra lần nữa, Sở Thời Từ xuất hiện trong căn phòng xa lạ.Một người đàn ông mặc áo choàng pháp sư màu đen, tay cầm quyển sách không ngừng niệm chú ngữ.Tiếng niệm chú kết thúc, người đàn ông tháo mũ trùm, tóc dài buông xuống, quét qua đỉnh đầu Sở Thời Từ.Hai người đối diện một lúc lâu, người đàn ông khẽ nhíu mày, "Đứa bé này, thật xấu."

Sở Thời Từ: "...?"

Lễ phép đâu?—Naha vọt ra và nói:Vậy là xong thế giới thứ năm rồi hu yeahhh!Thế giới thứ sáu và phần kết sẽ đến thật sớm, lần này tui hứa đó
 
Back
Top Bottom