- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 420,166
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #61
[Đm - Edit] Tôi Có Thể Làm Sao Bây Giờ, Tôi Còn Không Phải Là Người
Thế giới thứ ba (6)
Thế giới thứ ba (6)
Giá trị sức sống hiện tại của Sở Thời Từ là 75 điểm, trạng thái tinh thần tốt hơn nhiều so với trước đây.Tình huống trước mắt chỉ khiến cậu hơi lo lắng.Thực ra, Sở Thời Từ không có nhiều tự tin vào bản thân.Dù là Tô Triết Ngạn, Minh Triết hay Cố Vân Triết trước mắt, bọn họ đều rất ưu tú.Mà sau khi Sở Thời Từ hoàn thành xong giáo dục bắt buộc, bắt đầu bước chân vào xã hội.Cậu chưa từng học đại học, trình độ văn hóa cũng không cao.
Để bù đắp cho sự thiếu hụt này, ở thế giới đầu tiên, sau khi ở bên Tô Triết Ngạn, cậu đã tự học rất nhiều thứ.Nhưng người yêu quá xuất sắc, khiến cậu cảm thấy bất an.Sở Thời Từ đếm ngón tay liệt kê.Cậu có thể làm trâm cài, tượng nhân vật, búp bê bông, đan áo len, xem như là một người thợ thủ công đạt yêu cầu.Có thể nhảy điệu Latin, chơi đàn guitar, hát và đánh nhau đặc biệt giỏi, miễn cưỡng xem như là đa tài đa nghệ.Trừ cái này ra, cậu cũng chỉ dư lại khuôn mặt có thể nhìn được.Sở Thời Từ nằm trong lòng ngực Cố Vân Triết, nhớ lại hai thế giới trước, dần dần bình tĩnh lại.Cậu không còn là đứa trẻ tội nghiệp không ai thương yêu như trước nữa, không cần tiếp tục bị mắc kẹt trong bóng ma tâm lý.Cố Vân Triết đang trầm tư, bỗng nhiên cảm giác có thứ gì đó chen vào kẽ ngón tay của mình.Hắn cúi xuống nhìn, mấy cái xúc tu bao trùm lên tay hắn, nhìn qua có chút giống như mười ngón tay giao nhau.Cố Vân Triết nhìn thoáng qua, rồi thu hồi ánh mắt.Chỉ là tình đồng đội mà thôi, không cần để ý.7 giờ tối, Lưu trưởng lão tự mình mang bữa tối đến, ông ta quả thật nhiệt tình quá mức với người tới từ bên ngoài này.Cố Vân Triết nhận lấy đồ ăn.Hàng mi khẽ run lên, bộc lộ nội tâm khẩn trương bất an của hắn."
Vì sao ông lại..."
Hắn không nói hết câu, nhưng Lưu trưởng lão như đã hiểu được suy nghĩ trong lòng hắn, "Vì sao lại đối xử tốt với cậu như vậy?"
Ông ta nở nụ cười hiền từ, "Cậu trông rất đẹp, ở đây chúng tôi chào đón tất cả những người có ngoại hình tinh xảo xinh đẹp."
Sở Thời Từ đã chui vào áo của Cố Vân Triết từ lâu.Cậu nhìn ra ngoài qua cổ tay áo.Tay Lưu trưởng lão đặt nghiêm chỉnh trên đầu gối, không có động tay động chân gì với Cố Vân Triết.Sở Thời Từ không hiểu tại sao bọn họ lại muốn thu thập người đẹp.Đợi Lưu trưởng lão rời đi, Cố Vân Triết mở bữa tối ra.Một túi bánh mì xé tay, một hộp sữa và một cây xúc xích ngô.Là những nhãn hiệu thường thấy trong siêu thị, nhưng mỗi cái đều có hạn sử dụng rất mới.
Trong số đó, hộp sữa được sản xuất cách đây nửa tháng.Sở Thời Từ chấm hỏi đầy đầu.Điều kiện ở hầm trú ẩn dưới lòng đất, trên đường đến đây cậu đã gần như hiểu rõ.Có nước và điện, nhưng chỉ có thế mà thôi.Ở đây không thể sản xuất thực phẩm, nếu không thì nhân viên tầng dưới chót cũng không cần phải lên mặt đất tìm kiếm thức ăn.Sở Thời Từ nói ra nghi hoặc của mình, Cố Vân Triết không nói gì, chỉ khẽ gật đầu.Đây là bữa ăn ngon nhất từ khi hắn tỉnh dậy.Nhìn nam chính bình tĩnh như vậy, Sở Thời Từ cũng thả lỏng lại.Trong cuốn sách này, nam chính ban đầu là đặc công, sau này trở thành bá chủ một phương.
Được đào tạo chuyên nghiệp, chỉ số IQ và giá trị vũ lực đều hơn hẳn người thường.Sở Thời Từ quyết định tạm thời không suy nghĩ, đợi khi nào chồng yêu gọi, lại bay qua giúp đỡ.Thiết lập của thế giới này quá phức tạp, việc động não cứ giao cho nam chính đặc công là được rồi.Ăn xong bữa tối, Sở Thời Từ treo trên tai Cố Vân Triết, cùng hắn ra ngoài đi dạo.Cố Vân Triết được an trí ở trong một phòng gỗ đơn, các ngôi nhà xung quanh có cùng kiểu dáng và mặt ngoài giống nhà của hắn.Để tiết kiệm không gian, khoảng cách giữa các ngôi nhà rất sát, gần như là nối liền với nhau.Lối đi ở giữa khá rộng rãi, hai bên sườn đặt một ít hoa giả để trang trí.Cố Vân Triết giữ một người phụ nữ đi ngang qua lại.Người phụ nữ đó rất đẹp, mặt trái xoan mắt to, dịu dàng lại mang theo một chút đáng yêu.Cố Vân Triết mím mím môi, lộ ra một nụ cười ôn hòa.Biểu tình người phụ nữ hoảng hốt trong chốc lát, gương mặt nháy mắt trở nên đỏ bừng.Sở Thời Từ có chút kích động.Đến thế giới thứ ba này lâu như vậy, cậu chưa từng thấy nam chính cười, cậu cũng muốn nhìn một chút.Dưới sự cố ý dẫn dắt của Cố Vân Triết, người phụ nữ nói ra tất cả những gì mình biết.Cô vốn là nhân viên cấp thấp nhất của Liên minh máu, khoảng thời gian trước cấp cao nói, có thể dùng người đẹp để đổi lấy thức ăn.Cô bị chồng bắt đến đây, đổi lấy ba hộp đồ hộp.Mọi người đều cho rằng cấp cao bắt người, là muốn làm loại chuyện đó.Nhưng sau khi cô vào đây, không có bất kỳ ai động tay động chân với cô.
Ngược lại, bọn họ cung cấp cho cô nơi tắm rửa và đồ ăn đồ uống ngon.Có thể mặc quần áo sạch sẽ, mỗi ngày còn có mỹ phẩm chăm sóc da để dùng.
Chăm sóc non nửa tháng, cô từ một người xanh xao vàng vọt, trở lại vẻ đẹp tinh xảo mỹ lệ như trước mạt thế.Điều duy nhất không tốt chính là không được tự do hoạt động.Bên ngoài khu nhà gỗ có một vòng hàng rào gỗ, xung quanh là binh lính tuần tra.Chỉ được phép vào không được phép ra, cô không thể liên lạc với người bên ngoài.
Người chồng đã bán cô vào đây, chắc hẳn nghĩ rằng cô đã bị cấp cao chơi chết rồi.Nhắc đến chồng mình, nụ cười của người phụ nữ trở nên cực kỳ miễn cưỡng.Cô bứt rứt đến mức nắm chặt tay, "Trước khi mạt thế đến, chúng tôi rất yêu nhau.
Là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, sau khi tốt nghiệp đại học, anh ấy cầu hôn tôi.
Tôi và anh ấy cùng làm giáo viên tại một trường trung học, cuộc sống đẹp như trong tiểu thuyết như vậy."
"Khi vừa đến hầm trú ẩn dưới lòng đất, anh ấy luôn bảo vệ tôi, không để đàn ông khác đụng vào.
Nhưng đồ ăn càng ngày càng ít, mọi thứ đều thay đổi.
Bây giờ trong lòng anh ấy, tôi chỉ đáng giá ba hộp đồ hộp."
Sở Thời Từ nghe xong, cảm thấy cô thật đáng thương.Cậu chọc chọc vành tai nam chính, ra hiệu hắn nói vài câu an ủi.Cố Vân Triết không thích nói chuyện.Mấy lời khách sáo vừa rồi đã hao hết cước phí hội thoại của hắn rồi.Anh đứng trước mặt người phụ nữ, giống như một khúc gỗ cứng ngắc không có cảm xúc.Từ trong miệng người phụ nữ, bọn họ đại khái biết được tình hình trước mắt.Trong hàng rào có tổng cộng 83 người, là nhóm người có giá trị nhan sắc cao nhất trong hầm trú ẩn.Bọn họ ở tạm tại đây, cơm ba bữa, dinh dưỡng cân đối, cách hai ngày lại có trái cây ăn.Gần đó có phòng tắm dành riêng cho bọn họ, bên trong có đồ dùng tắm rửa và mỹ phẩm chăm sóc da.Môi trường sống sạch sẽ gọn gàng, ở mạt thế có thể nói xa xỉ.Những người từng ăn không đủ no, hiện tại ăn mặc gọn gàng xinh đẹp, nhàn nhã tán gẫu ở bên đường.Hai cô gái mười mấy tuổi dung mạo thanh tú, cầm chuột giả chọc mèo.Khung cảnh này cùng với khu lều trại bên ngoài giống như hai thế giới hoàn toàn khác nhau.Cố Vân Triết đang muốn tiến lên hỏi chuyện, lại mơ hồ nghe thấy một trận xôn xao.Xuyên qua hàng rào, có thể thấy mấy binh lính cầm súng chạy qua.
Không đến hai phút, họ lại quay trở về.Dưới sự thúc giục của Sở Thời Từ, Cố Vân Triết bước lên vài bước, mơ hồ nghe được đoạn đối thoại của hai người."
Lại là cưỡng hiếp tập thể, tuần này là lần thứ mấy rồi?"
"Lần thứ ba, hai lần trước là tôi và Tiểu Lưu cùng vứt thi thể đi."
"Mẫu thần không phải thích ăn thi thể sao, tại sao lại trực tiếp vứt đi?"
Binh lính bịt miệng đồng đội, "Cậu điên rồi, còn muốn dâng cho mẫu thần.
Cậu không nhìn thấy đâu, sau khi bị chơi chết rồi đều không còn là người nữa.
Chỉ là một đống thịt nát, vừa bẩn vừa hôi.
Tôi phải nhịn ghê tởm mà xử lý, mẫu thần sao có thể ăn."
Sở Thời Từ có chút do dự, đang muốn bay qua cứu người.Cách đó không xa bỗng nhiên truyền đến tiếng súng, âm thanh ồn ào trong chốc lát im bặt.Binh lính bắn chết cả nạn nhân lẫn kẻ tấn công, lấy thi thể sạch sẽ ra, đưa đến trước nhánh cây, chờ mẫu thần ăn.Bọn họ còn kéo tới một người đàn ông không còn hình người.Người đàn ông thân hình cân đối, tỷ lệ hài hòa đẹp mắt.
Nhưng hiện tại anh ta đã chết, đầu rủ xuống, trên người không còn chỗ nào lành lặn.Nghe nói khi binh lính chạy đến, người đàn ông bị hơn hai mươi tên vây quanh, cảnh tượng vô cùng hỗn loạn.Lưu trưởng lão nghe thấy động tĩnh đi tới, trên mặt vẫn mang theo nụ cười hiền từ.Ông ta liếc nhìn người này một cái, "Quá bẩn, vứt ra ngoài đi, chỉ có chuột mới có thể ăn thịt này thôi."
Cổ Thụ Thần cuốn thi thể lên, nhét vào bên trong nhánh cây, một lúc sau mọi thứ trở lại như bình thường.Người xung quanh đồng loạt quỳ xuống mặt đất, dập đầu trước nhánh cây.Liên minh Máu không biết rằng nhánh cây trước mặt, không phải là Kẻ Săn Đêm mà bọn họ tín ngưỡng, mà là một phần của Cổ Thụ Thần.Hai con quái vật này, thân thể đều là thân cây, Liên minh Máu nhận nhầm thần rồi.Sở Thời Từ lẳng lặng nhìn một màn này.Cậu cảm thấy rất hoang đường.............Sáng sớm hôm sau, Sở Thời Từ bị tiếng gõ cửa đánh thức.
Cố Vân Triết đã dậy từ sớm, đang ngồi trên giường trầm tư suy nghĩ.
Hắn ôm trợ thủ nhỏ xoa mạnh vài cái, khiến Sở Thời Từ run rẩy không ngừng.
Thủ pháp quá thô bạo, kích thích quá lớn, cậu chịu không nổi.
Nhưng dù kích động đến đâu cũng vô dụng, thân thể quả cầu này không cách nào làm được cái gì.
Ngoài cửa là một người đàn ông trẻ tuổi, là thuộc hạ của Lưu trưởng lão, trên người cũng mặc áo choàng đỏ.
Sở Thời Từ đã quan sát qua.
Trong Liên minh Máu, chỉ có những người cao cấp sống gần nhánh cây mới có thể mặc áo choàng đỏ.
Người áo đỏ xách một túi quần áo, ánh mắt nhìn thẳng vào mặt Cố Vân Triết."
Đây là Lưu trưởng lão chuẩn bị cho anh, anh đến phòng tắm rửa rồi thay đồ đi.
Nhớ phải tắm rửa sạch sẽ, hiểu không?"
Cố Vân Triết không lên tiếng, duỗi tay ra nhận.
Người đàn ông đưa túi qua, đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm vào hắn không dịch chuyển, "Anh trông khá quen mắt, hình như tôi đã gặp anh ở đâu rồi."
Cố Vân Triết liếc mắt nhìn hắn ta một cái, trợ thủ nhỏ trong tay cũng thủ thế sẵn sàng.
Người đàn ông nhíu mày suy nghĩ một lúc, "Không đúng, đây có lẽ không phải lần đầu tiên tôi gặp anh.
Lần trước đến Liên minh Nhân loại, anh đã đứng phía sau lãnh đạo Liên minh Nhân loại, anh không có chút ấn tượng nào sao?"
Trên mặt Cố Vân Triết lộ ra một tia mờ mịt.Người đàn ông đánh giá hắn từ đầu đến chân một phen, cuối cùng hoang mang nhìn vào tóc của Cố Vân Triết.
Hắn ta duỗi tay sờ sờ vài cái.
Kỹ thuật nhuộm tóc của Sở Thời Từ rất tốt, không để lộ ra một chút dấu vết.
Người đàn ông thu hồi tầm mắt, "Lạ thật, anh thật sự rất giống đặc công kia."
Hắn ta một bước đi ba lần quay đầu lại, chậm rãi rời đi.
Cố Vân Triết trở lại phòng đơn, duỗi tay sờ sờ vành tai.
Trợ thủ nhỏ vẫn luôn treo ở đó đã biến mất không thấy đâu, có lẽ đã lén theo sau.
Không thảo luận trước, tự ý hành động, cũng may cậu chỉ là một quả cầu, sẽ không bị bắt.
Cố Vân Triết áp xuống bất an trong lòng, ngồi trở lại giường, suy nghĩ theo tin tức vừa nghe được.
Binh lính của Liên minh Máu, đã từng gặp lãnh đạo của Liên minh Nhân loại.Manh mối nối liền thành một đường trong đầu hắn, nhưng vẫn thiếu gì đó.
Cố Vân Triết lo lắng không lý do.
Tiềm thức của hắn đang thúc giục, không kịp nữa rồi, phải nhanh chóng tìm được đồ vật đã mất.
Nhưng hắn đã đã đánh mất cái gì, rốt cuộc là ai đã lấy đi, hắn hoàn toàn không nhớ ra.Cố Vân Triết càng ngày càng bực bội.
Hắn theo bản năng đưa tay sang bên cạnh, lại không có quả cầu nhỏ thò qua cọ hắn.
Cố Vân Triết đơ ra trong nháy chớp mắt, sau đó mới nhớ tới.A Từ không có ở đây, bọn họ lại hành động riêng lẻ.
Tuy rằng như vậy tiết kiệm được sức lực và thời gian, nhưng kỳ thật hắn không muốn tách ra chút nào.
Mỗi lần đều là trợ thủ nhỏ chủ động đề nghị, Cố Vân Triết lại chưa nghĩ ra nên phản đối như thế nào.
Trong chuyện tìm đồ này, A Từ càng tích cực hơn so với hắn. .........Khoảnh khắc binh lính quay lưng, Sở Thời Từ nhanh chóng chui vào cổ áo hắn ta.
Trang phục chiến đấu của binh lính Liên minh Máu không cao cấp như của Cố Vân Triết, chỉ là quần áo bình thường, bên ngoài có thêm áo chống đạn.
Bộ đồng phục đặc công của Cố Vân Triết không biết làm từ chất liệu gì, chống cháy chống điện, có thể tàng hình trong thời gian ngắn, còn có thể trực tiếp cất vào đồng hồ tác chiến.
Chỉ cần nhấn nút một cái là thay đồ ngay, đó vốn là kỹ năng của thiếu nữ ma pháp, vậy mà đặc vụ của Liên minh Nhân loại cũng có.Bộ trang bị này quá cao cấp, vượt xa trình độ khoa học kỹ thuật của thế giới này.
Càng tiếp xúc với Liên minh Tự do Nhân loại, càng cảm thấy tổ chức này chỗ nào cũng lộ ra cổ quái.
Giống như khoa học kỹ thuật Vĩnh Sinh ở thế giới thứ nhất, khắp nơi đều tràn ngập bất thường.Binh lính trở lại vị trí canh gác.
Anh ta đứng cứng ngắc một hồi, xác định xung quanh không có người mặc áo đỏ, nghiêng đầu nói nhỏ với đồng đội: "Vừa rồi tôi nhìn thấy một người trông rất giống đặc công cấp cao của Liên minh Nhân loại."
Đồng đội không để bụng: "Nói thật, khi nhìn bọn họ, tôi sẽ bị mù mặt.
Ăn cái gì lớn lên mà từng người đều trắng bệch như vậy.
Tóc trắng mắt vàng, trước tận thế tôi cũng chưa từng gặp qua, Liên minh Nhân loại đào đâu ra nhiều người như vậy chứ?"
"Tôi cảm thấy là bọn họ nhuộm tóc và đeo kính áp tròng."
"Vậy còn làn da thì sao, tất cả đều trắng như xác chết, người bình thường đâu có ai trông như vậy."
Binh lính dùng họng súng chỉ về phía khu nhà gỗ, "Người mới đến hôm qua không phải cũng thế sao?"
"Hắn dù trắng, nhưng tốt xấu gì cũng giống con người.
Đặc công cấp cao của Liên minh Nhân loại là trắng bệch.
Đệt, một chút huyết sắc cũng không có, giống như quỷ vậy."
Hai người lại trò chuyện thêm một lúc, cuối cùng chuyển sang chủ đề khác."
Tối nay tôi định ăn ít đi một quả táo, xuống khu vực tầng chót tìm một người để qua đêm."
"Trên người bọn họ đều có mùi khó chịu, khẩu vị của cậu cũng thật nặng."
"Hết cách rồi, người không có mùi tôi cũng không có cơ hội."
Hai binh lính đồng thời xoay người, nhìn vào bên trong hàng rào.
Từng người cả trai lẫn gái, làn da trắng mịn, tuổi trẻ xinh đẹp, đang đi dạo trên con phố nhỏ.Binh lính bên trái thở dài, "Trước khi giao cho bọn họ chơi, thì không thể cho tôi nếm thử đồ tươi một lần sao?
Lại không nhất định phải là nữ, nam cũng ngủ được mà."
Nghe được thông tin mấu chốt, Sở Thời Từ dựng lỗ tai lên.
Nhưng bọn họ không có tiếp tục đề tài này, ngược lại chuyển sang nói chuyện về bữa tối hôm nay.Sở Thời Từ chưa từ bỏ ý định, trốn trong áo chống đạn, ngồi xổm hơn một giờ.
Cậu còn đang rối rắm không biết có nên tiếp tục ngồi xổm hay không, thân thể quả cầu bỗng nhiên run lên một cái, một màn hình sáng phóng ra từ giữa thân.Sở Thời Từ nheo mắt nhìn kỹ, là kênh trò chuyện riêng giữa đặc công và trợ thủ nhỏ.Trên đó có một tin nhắn mới.Đặc công 2033:【 Ta muốn đi tắm, A Từ.
Ngươi trở về, đi tắm cùng ta. 】Đồng hồ tác chiến thật sự rất cao cấp.
Trong tình huống không có sách hướng dẫn, trợ thủ nhỏ cũng không đáng tin cậy, Cố Vân Triết nghiên cứu hồi lâu, mới phát hiện đồng hồ còn có một kênh riêng tư.
Kỳ thật có hai cách để liên lạc với trợ thủ nhỏ.Một là bằng giọng nói, hai là bằng tin nhắn văn bản.
Trước đây bọn họ chỉ dùng phương thức qua giọng nói.Sở Thời Từ đã rời đi quá lâu, Cố Vân Triết có chút không yên tâm.
Hắn thử gửi một tin nhắn triệu hồi, đối phương lập tức trả lời:【Được!
Chờ em một chút!】Cố Vân Triết thu hồi đồng hồ.
Hắn luôn cảm thấy thái độ của trợ thủ nhỏ đối với mình có chút kỳ quái, không giống như tình cảm của cộng sự bình thường.
Thiếu đối tượng tham khảo, hắn cũng nói không rõ không đúng chỗ nào.............Bởi vì điều kiện hạn chế, nơi này chỉ có bốn phòng tắm lớn.
Cố Vân Triết vào phòng tắm nam trong cùng bên trái, bên trong có hai người đàn ông đang tắm rửa.
Làn da bọn họ trắng nõn, eo thon chân dài, tỷ lệ cơ thể rất cân đối.
Mặc dù khuôn mặt không tinh xảo bằng Cố Vân Triết, nhưng cũng coi như là anh tuấn, ở mạt thế rất khó tìm được.Sở Thời Từ gọi hệ thống ra xem: "Thống ca, mau ra đây xem mỹ nhân."
Hệ thống ở trong phòng nghe tiếng gọi, nhảy nhót mà chạy đến gian làm việc, lại bị mosaic che mờ khiến mọi thứ trở nên nhòe nhoẹt.
Cơ chế quản lý được kích hoạt, ngay cả tiếng cũng không nghe được.
Hệ thống ngồi trên sofa, phát ngốc nhìn đống mosaic.
Cố Vân Triết chọn một gian nhỏ không có người, cởi bỏ bộ đồ thoải mái trên người.Mở vòi sen, nước ấm chảy ra.
Đã quá lâu không được tắm nước nóng, Cố Vân Triết ngẩng đầu lên, nhắm mắt lại lẳng lặng hưởng thụ.
Nếu chỉ có một mình, hắn tuyệt đối sẽ không tắm gội trong một hoàn cảnh nguy cơ tứ phía như thế này.
Nhưng hiện tại bên người hắn có một quả cầu.Cố Vân Triết không cần phải luôn luôn bảo trì cảnh giác, có thể thả lỏng một chút những lúc thích hợp.
Giọt nước chảy xuống theo xương quai xanh của hắn, trượt dần qua cơ ngực rắn chắc.
Sở Thời Từ nhìn giọt nước chảy qua từng múi cơ bụng rắn chắc của chồng mình, tầm mắt dần dần di chuyển xuống, cuối cùng vừa lòng gật gật đầu.
20, không hổ là người đàn ông của cậu.Cố Vân Triết đang tắm rửa, đột nhiên cảm giác có một ánh mắt nhìn chằm chằm vào mình.
Hắn cảnh giác mở to mắt, thấy trên bức tường đối diện treo một quả cầu nhỏ màu đỏ.
Cố Vân Triết nhìn vài lần mới nhận ra đây là trợ thủ nhỏ của mình.
Hắn duỗi tay nâng quả cầu lên: "A Từ."
Quả cầu phát ra thanh âm quen thuộc, "Sao vậy Triết ca?"
"Ngươi đỏ quá."
Cố Vân Triết dừng một chút, "Phòng tắm quá nóng?"
Sở Thời Từ vỗ vỗ mặt mình, "Anh cứ tắm đi, đừng để ý đến em.
Chỉ là em lâu chưa ấy, thấy anh thì thèm thôi."
Trong mắt Cố Vân Triết hiện lên một tia khó hiểu.
Sở Thời Từ có chút do dự.
Trước đó cậu đã từng thổ lộ, nhưng có vẻ nam chính đã hiểu lầm, vẫn thoải mái ôm ấp cậu như cũ.
Sau khi bình tĩnh lại, cậu cảm thấy việc tỏ tình dưới dạng một quả cầu có vẻ hơi vội vàng.
Sở Thời Từ viện cớ phòng tắm quá ngột ngạt, trực tiếp chuồn ra ngoài.Trước khi ra đến cửa, cậu quay đầu nhìn thoáng qua.
Cố Vân Triết đứng trong phòng tắm, mặt không biểu tình mà nhìn cậu.
Vì làm Cố Vân Triết càng trông đẹp hơn, những người kia đã trang điểm và thoa phấn nền tự nhiên cho hắn trước khi đưa vào hầm trú ẩn.
Hiện tại phấn nền đã bị nước rửa trôi, ánh sáng trắng chiếu lên trên người hắn, khiến hắn càng trở nên trắng hơn.Có trong nháy mắt, Sở Thời Từ cảm thấy Cố Vân Triết không giống người sống.
Ý nghĩ này dâng lên, liền không thể nào áp xuống được nữa.
Thẳng đến khi Cố Vân Triết tắm rửa xong, trong lòng Sở Thời Từ vẫn còn nhớ thương về chuyện này.—Bên trong hàng rào tập trung hơn 80 tuấn nam mỹ nữ, đang xếp hàng để nhận bữa sáng.
Khi những thành viên ở tầng dưới chót phải bán thân chỉ để đổi lấy một miếng bánh quy, nhóm người ở đây lại được ăn rau cháo nóng hổi.
Mỗi người một bát cháo, hai chiếc bánh bao và một đĩa dưa muối nhỏ.Cố Vân Triết dùng thìa khuấy nhẹ, phát hiện trong cháo còn có miếng tôm lớn đã bóc vỏ.
Khi ăn cơm, luôn có những người lính canh chừng xung quanh.
Ánh mắt những binh lính đó nhìn bọn họ rất kỳ quái, vừa thèm khát vừa khinh miệt.
Giống như đang nhìn những con heo chờ xuất chuồng, khiến người ta cảm thấy vô cùng khó chịu.Cảm giác khó chịu này chỉ ảnh hưởng đến Sở Thời Từ và Cố Vân Triết.
Một người lớn lên trong hoàn cảnh không tốt, trời sinh nhạy cảm với tầm mắt xung quanh.
Một người từng là đặc công cao cấp, bản năng thân thể khiến hắn luôn phải bảo trì cảnh giác.
Ánh mắt của binh lính rất kín đáo, những người khác hoàn toàn không nhận thấy điều bất thường.Sau bữa sáng, nhóm người bắt đầu đi dạo dưới sự đốc thúc của các binh lính.
Bọn họ tốp năm tốp ba ghé vào cùng nhau, vừa đi vừa trò chuyện tán gẫu.Cố Vân Triết quan sát đám người, bên tai truyền đến thanh âm trong trẻo sạch sẽ của Sở Thời Từ."
Hai người bên trái kia trông có tinh thần hơn những người khác.
Bọn họ hẳn là những người sống sót từ Khu an toàn số 3.
Lưu trưởng lão không phải nói bọn họ cũng bị mất trí nhớ sao, hay là chúng ta đến hỏi thử một chút?"
Cố Vân Triết quay đầu nhìn lại.Một cặp nam nữ mặc đồng phục học sinh đang nắm tay nhau trò chuyện.
Liên minh Máu tỉ mỉ chọn lựa ra hơn 80 mỹ nhân, Lưu trưởng lão phụ trách quản lý.
Ông ta chuẩn bị sẵn quần áo, yêu cầu bọn họ phải mặc những bộ này, nếu không sẽ không có gì để mặc.
Bộ của Cố Vân Triết là một bộ vest đen, còn có găng tay đi kèm.
Trong lúc ăn cơm, Sở Thời Từ đã quan sát qua, có trang phục y tá, cảnh sát, đồng phục học sinh và các loại đồng phục kiểu dáng khác.
Cậu hoài nghi Lưu trưởng lão là một người thích đồng phục.Cố Vân Triết tiến lên, bắt chuyện với cặp đôi kia.
Hắn cũng ngụy trang là một người sống sót từ Khu an toàn số 3, ba người rất nhanh hòa vào câu chuyện.
Cặp nam nữ này không phải hoàn toàn mất trí nhớ, chỉ là ký ức có chút mơ hồ không rõ.
Bọn họ có thể mơ hồ nhớ rằng, Khu an toàn số 3 đã xảy ra một thảm họa lớn, nơi nơi đều người của Liên minh Nhân loại và Liên minh Sao.
Bởi vì ký ức bị thiếu hụt rất nhiều, bọn họ không còn nhớ lý do tại sao phải rời khỏi Khu an toàn số 3, chỉ biết tiềm thức đang không ngừng thúc giục bọn họ phải rời đi.Sau khi chạy trốn đến thành phố này, được Liên minh Máu tiếp nhận.
Bọn họ ở đây hơn một tuần, cũng gặp được những người sống sót khác.
Mọi người khâu ghép lại ký ức, cộng thêm suy đoán, đoán ra được đại khái biến cố ở Khu an toàn số 3.............Thành phố này từng là Khu an toàn số 2, đi qua một tuyến đường cao tốc sẽ đến Khu an toàn số 3 mới thành lập.
Khoảng hai tuần trước, sương đen vẫn luôn lơ lửng trên bầu trời đột nhiên phát động tấn công Khu số 3.
Từ trong sương đen, rất nhiều chiến hạm của Liên minh Sao xuất hiện, hệ thống phòng thủ của Khu số 3 không thể chống đỡ được cuộc tấn công quy mô lớn của người ngoài hành tinh.Khi Khu số 3 gần như sắp hoàn toàn sụp đổ, chiến hạm của Liên minh Nhân loại đột nhiên xuất hiện, thả xuống Khu số 3 rất nhiều sinh vật hình cầu không rõ nguồn gốc.
Một số lượng lớn đặc công tóc trắng mắt vàng của Liên minh Nhân loại dũng mãnh tràn vào Khu số 3, sau đó phát sinh chuyện gì, không ai còn nhớ rõ nữa.
Bọn họ cũng không biết hiện tại Khu số 3 rốt cuộc ra sao, cũng không dám trở về xem.
Hơn nữa sau khi ký ức bị mờ nhạt, cũng đã quên mất những người thân bạn bè của mình.
Không có vướng bận, liền lựa chọn ở lại Liên minh Máu này làm chỗ nương thân.Thông tin mà những người sống sót từ Khu an toàn số 3 cung cấp chỉ có bấy nhiêu.Sở Thời Từ treo ở trên cổ áo nam chính, suy nghĩ cả buổi sáng, vẫn không thể tìm ra lời giải.
Khi Cố Vân Triết ăn trưa, thuận tay túm cậu xuống, xoay tới xoay lui trong lòng bàn tay.
Thủ pháp vô cùng thành thạo, giống như xoay quả hạch đào.
Sở Thời Từ càng thêm xác định, đây đúng là chồng của mình.Nhân lúc Cố Vân Triết ăn cơm, Sở Thời Từ gọi hệ thống ra, "Thống ca, cậu có manh mối gì không?
Tôi sẽ sắp xếp thông tin gửi lại cho cậu, cậu suy nghĩ cùng tôi xem sao.
Tôi muốn thể hiện một chút, giúp Triết ca một phen."
Hệ thống lấy tài liệu ra, lật xem một trận, ánh mắt dần dần dại ra.【 Tôi... tôi không hiểu lắm, nhưng tôi cảm thấy Liên minh Nhân loại có vấn đề. 】"Tôi cũng cảm thấy vậy, còn gì nữa không?"【 Không có, tôi chỉ nghĩ ra đến vậy thôi. 】Trong khi Cố Vân Triết đi khắp nơi thu thập thông tin, Sở Thời Từ cũng dành cả ngày suy nghĩ.
Trong đầu cậu hiện lên những ý tưởng mơ hồ, như thể đã nắm bắt được thứ gì đó.
Nhưng vẫn thiếu một phần quan trọng, khiến cậu bây giờ còn có chút ngốc.Buổi tối, khi trở lại căn phòng gỗ nhỏ, Cố Vân Triết đóng cửa lại.
Sở Thời Từ bay ra, hào hứng khoe với hắn thành quả nghĩ ra được hôm nay."
Anh bị mất trí nhớ từ hơn một tháng trước, Khu an toàn số 3 thì gặp phải cuộc tấn công cách đây hai tuần.
Thời gian chênh lệch khá lớn, việc anh mất trí nhớ không liên quan đến Khu số 3."
Cậu mở màn hình ánh sáng ra, chỉ vào ghi chú trên đó."
Sương đen bay trên bầu trời hàng ngày chính là chiến hạm của Liên minh Sao.
Chúng không chỉ hoạt động ở thành phố này mà còn ở các khu an toàn khác.
Hai tuần trước, Liên minh Sao đã tấn công Khu an toàn số 3, Liên minh Nhân loại cũng đồng thời xuất hiện."
"Đó cũng là lý do tại sao chúng ta gặp được đặc công cấp thấp của Liên minh Nhân loại trong bãi đỗ xe dưới tầng hầm.
Bởi vì trong khoảng thời gian trước, bọn họ đã thực hiện nhiệm vụ gần đó."
"Nhưng không ai nhớ chính xác Liên minh Nhân loại rốt cuộc đã làm cái gì, có xung đột với Liên minh Sao hay không.
Lập trường của tổ chức này vẫn luôn không rõ ràng."
Cố Vân Triết rũ mắt trầm tư.Sở Thời Từ vươn xúc tua, móc đồng hồ tác chiến từ trong túi áo hắn ra."
Mỗi khi sương đen phát tín hiệu cảnh báo, đèn đỏ trên đồng hồ của anh đều sẽ nhấp nháy.
Nếu không phải Liên minh Sao đang giám sát đặc công của Liên minh Nhân loại, thì chính là Liên minh Nhân loại và Liên minh Sao kỳ thật là một phe.
Em nghiêng về khả năng thứ hai hơn, bởi vì sự diệt vong của Giáo hội Bồ Câu Trắng thật sự quá kỳ quặc, hành động của Liên minh Nhân loại lại rất mâu thuẫn."
Sở Thời Từ còn muốn tiếp tục phân tích, Cố Vân Triết lại giơ tay ra hiệu cậu dừng lại.Thanh âm luôn bình tĩnh của hắn mang theo chút phập phồng, "Liên minh Sao là lực lượng ngoài hành tinh, sao có thể hợp tác với Liên minh Nhân loại."
Sở Thời Từ khoa tay múa chân một chút, "Có hai khả năng: hoặc là Liên minh Nhân loại vì một lợi ích nào đó đã đầu hàng kẻ xâm lược, hoặc là thực chất Liên minh Nhân loại vốn dĩ chính là những kẻ xâm lược từ ngoài hành tinh, chẳng qua đã ngụy trang thành một tổ chức bản địa."
Cố Vân Triết lãnh đạm nói, "Người ngoài hành tinh và nhân loại bình thường có diện mạo bất đồng."
Sở Thời Từ nhất thời nghẹn lời.Cậu nhìn làn da tái nhợt của Cố Vân Triết, chậm rãi giơ tay lên."
Triết ca, trước đây là không có đối tượng để tham khảo, chúng ta không thể nhận ra điều bất thường.
Nhưng kể từ khi anh đi vào Liên minh Máu, anh không cảm thấy anh trắng như vậy, là không bình thường sao?"