[BOT] Wattpad
Ban Quản Trị
- 25/9/25
- 82,789
- 0
- 0
[Đm/Edit][Hoàn] Tui Tưởng Tui Là Lương Thực Dự Trữ - Mạn Vũ
Chương 57: Làm sáng tỏ
Chương 57: Làm sáng tỏ
Thư Thời dùng móng vuốt vỗ vỗ hai má, tự nhiên cảm thấy có chút ngượng ngùng.Ai cha, tự dưng được khen gì đó, bất ngờ ghê luôn á.Trên màn hình, video vẫn đang chạy, lúc này là Thư Thời mặc một bộ âu phục đang diễn thuyết trong khán phòng.Thư Thời còn chưa kịp thưởng thức dáng vẻ đẹp trai ngút ngàn của mình thì đã nghe đại mỹ nhân hỏi: Bộ âu phục này có phải rất tôn dáng cậu ấy không?Lần này Thư Thời gật đầu rất dứt khoát.Bộ âu phục này lúc cậu mặc vào đã cảm thấy rất vừa người, rất ổn thoả.
Lúc ấy, cậu đã cảm thấy hiệu quả khi mặc vào ắt hẳn rất tốt.Diệp Vọng cầm móng vuốt của cậu, giọng điệu hờ hững: "Bộ âu phục đó là ta vì cậu ấy mà đặc biệt đặt may tại Pháp, kiểu dáng là ta chọn, màu sắc cà vạt cũng do ta lựa, quả nhiên rất hợp với cậu ấy."???Nghe thế Thư Thời ngớ cả người.
Cậu trước giờ không biết bộ quần áo kia là do đại mỹ nhân đặt làm riêng cho cậu.
Trước đó nghe nói đoàn phim được đại mỹ nhân rót thêm vốn, cậu chỉ cho rằng đoàn phim có tiền nên đầu tư, chăm chút thêm vào trang phục.Trăm ngàn lần không nghĩ tới, thứ này vậy mà lại do đại mỹ nhân đặc biệt cho người đặt may?!Thế nhưng...Tại sao nha?Cậu với đại mỹ nhân lúc đó, nhiều nhất chỉ có thể coi như là hàng xóm và bạn ăn cơm, hoặc tiến thêm một bước, là bạn bè.Vì bạn bè đặt may quần áo, còn là một bộ quần áo mà cậu chỉ mặt vài lần ở trường quay, có phải là có chút tốt quá mức không...Vẻ ngạc nhiên trong mắt Thư Thời hoàn toàn không che giấu được, ánh mắt nhìn Diệp Vọng tràn đầy kinh ngạc và khó hiểu.Diệp Vọng nhếch môi, không hề che giấu ý cười trong mắt, ánh mắt nhìn Thư Thời vừa dịu dàng vừa chuyên chú.Lần đầu tiên Thư Thời nhìn thấy đại mỹ nhân lộ ra vẻ mặt như vậy, trong nhất thời nhìn đến ngây người.Diệp Vọng cúi đầu xuống, kề sát cặp mắt hồ ly trong suốt sạch sẽ lại tràn đầy nghi hoặc kia, trong giọng nói mang theo tia quyến luyến mà bình thường không có: "Bộ âu phục kia ta vẫn đang treo trong phòng thay đồ, ở trong ngăn cuối cùng."
Thư Thời kinh ngạc đến nỗi ngay cả màn hình đang chiếu đến cảnh nào cũng không thèm để ý, nghe thấy như thế xong thì đầy đầu đều là mấy dấu chấm hỏi lớn.Nếu, nếu không phải cậu và đại mỹ nhân đã ở chung một thời gian dài như vậy, nghe mấy lời này, cậu chắc chắn sẽ nghĩ đại mỹ nhân là một tên biến thái...Lén lút cất giữ quần áo cậu đã mặc qua, điều này nghe sao cũng không giống việc mà đại mỹ nhân sẽ làm nha!Thư Thời vận chuyển đầu óc quá tải của mình vài vòng.
Sau khi tỉnh táo lại, cậu lại nhận thấy có gì đó sai sai.Điều này, này, này sao nghe, đại mỹ nhân đối với cậu, hình như thật sự... thật sự bụng dạ khó lường, rắp tâm bất lương!Diệp Vọng cho hồ ly ngốc đầy đủ thời gian để suy nghĩ, đợi cậu nghĩ đủ rồi mới chậm rãi mở miệng hỏi: "Có phải rất hiếu kỳ tại sao ta lại làm thế?"
Thư Thời nhìn đại mỹ nhân, dùng sức gật đầu.Cậu thật sự rất muốn biết đại mỹ nhân rốt cục là muốn làm gì, cảm thấy nếu không biết được đáp án có thể tối nay cậu sẽ không ngủ được.Diệp Vọng dùng tay nâng đầu hồ ly ngốc lên, để cậu mặt đối mặt với mình, xác định cậu không thể né tránh mới áp sát, nhìn thẳng vào mắt hồ ly ngốc nhả từng câu từng từ: "Bởi vì, ta thích cậu ấy."
Thư Thời đơ người tại chỗ, trên mặt vẫn còn giữ nguyên nét mặt vừa rồi, trong đầu vang ong ong.Cậu mới vừa nghe lầm đúng không?Đại mỹ nhân nói thích mình?
Là loại thích nào?
Có phải là loại thích đối với bạn bè hàng xóm không?Hay là...Bàn tay đại mỹ nhân đặt sau gáy cậu vẫn chưa buông ra, Thư Thời muốn quay đầu đi suy nghĩ một chút cũng không được, chỉ có thể bị ép tiếp tục đối mặt với đại mỹ nhân.Tim cậu đập lung tung beng.
Sau khi khôi phục lại từ trong trạng thái cứng đờ, phản ứng đầu tiên chính là dời ánh mắt.Sau đó mạnh mẽ khuyên nhủ chính mình, cũng... cũng không nhất định là loại thích kia nha...Diệp Vọng vươn tay vuốt lại lông trên người Thư Thời vì căng thẳng mà dựng lên, vừa vuốt lông vừa chậm rãi giải thích: "Không phải là loại thích đối với bạn bè hàng xóm, mà là thích như thích bạn lữ."
"Muốn ôm cậu ấy xem tivi, thức dậy trên cùng một chiếc giường với cậu ấy, cùng nắm tay, ôm, hôn, làm những việc thân mật mà chỉ có bạn lữ mới có thể làm, còn muốn cùng với cậu ấy lập lời thề thiên địa chứng giám."
Lời tỏ tình đột ngột này thẳng thắn đến mức hoàn toàn không cho Thư Thời có cơ hội giảm xóc.Ngay cả khả năng tự khuyên nhủ bản thân của cậu cũng bị bóp nghẹt, còn bị lời tỏ tình đột ngột này nện cho chóng mặt hoa mắt.Đại mỹ nhân, ảnh, ảnh, ảnh từ khi nào mà bắt đầu, bắt đầu rắp tâm bất lương vậy hả!!!!!!Sao mình không biết chút gì hết vậy!Họ không phải cũng chỉ cùng ăn bữa cơm, nói chuyện phiếm, thăm nhà, tặng quà cho nhau thôi sao!Vì cái gì mà tình hữu nghị đột nhiên biến chất chứ!Còn dưới tình huống cậu hoàn toàn không biết gì cả!Thư Thời cảm thấy đầu óc mình có khả năng bị quá tải, sắp chết máy.Khoảnh khắc tay đại mỹ nhân ở gáy cậu vừa thả lỏng, cậu ngay lập tức xoay người đi, đưa lưng về phía đại mỹ nhân, tầm mắt đặt lên màn hình tivi nhưng những hình ảnh đang chiếu trên đó lại không có cái nào lọt được vào tâm trí cậu.Cậu nghe tiếng tim trong lòng ngực mình đập mạnh như sấm, trong lòng hoảng loạn.Không được, không được, không thể thế này được, phải bình tĩnh, phải bình tĩnh.Mi là một con hồ ly trưởng thành rồi, không thể như rắn mất đầu, phải tỉnh táo lại, sau đó suy nghĩ thật kỹ, ừm, phải suy nghĩ cho cẩn thận.Nhưng lần này Diệp Vọng không định áp dụng sách lược quanh co vòng vèo, nếu như đã bắt đầu thì không bằng trực tiếp làm cho tới cùng.Hắn ôm hồ ly ngốc, từng chút từng chút vuốt lông cho cậu, giúp cậu bình tĩnh lại, có thể sớm chấp nhận sự thật này, đồng thời, chậm rãi mở miệng, dùng giọng điệu không khác bình thường bắt đầu tự thuật."
Lần đầu tiên ta gặp cậu ấy là ở Kim Thượng Entertainment, cậu ấy bất cẩn té nhào vào trong lòng ta."
Chỉ tiếc lúc ấy hắn không biết đó là hồ ly ngốc, sau đó nhìn thấy ảnh chụp mới nhớ tới, thật ra bọn họ đã sớm gặp nhau rồi."
Lúc ấy ta đã cảm thấy cậu ấy không được thông minh cho lắm, nói tới nói lui cũng chỉ có mấy lời xin lỗi như vậy."
Lời này có chút nói quá, trên thực tế lúc ấy hắn không có chút ấn tượng nào đối với hồ ly ngốc cả, cảm giác này là về sau khi nhớ tới chuyện này, tăng thêm ấn tượng.Chỉ có điều bây giờ không phải lúc nói sự thật.Móng vuốt Thư Thời đang đặt trên đầu gối Diệp Vọng bất giác giật giật, đó cũng là lần đầu tiên cậu gặp đại mỹ nhân sau khi hóa hình.Lạnh lùng và xa cách, thái độ rất tệ, còn ghét bỏ cậu vì đã chạm phải cổ áo hắn.Có điều, tối hôm đó cậu đã làm bẩn quần áo của đại mỹ nhân để báo thù, coi như hòa nhau.Thư Thời thật ngạc nhiên, không ngờ đại mỹ nhân thế mà biết đó là cậu, hơn nữa còn nhớ lâu đến vậy."
Lần thứ hai là ở Sấu Kim building, ta cùng cậu ấy mặt đối mặt, cậu ấy có một đôi mắt đặc biệt giống mi."
Chẳng qua lúc ấy lại không biết, kỳ thực là cùng một người."
Về sau thành hàng xóm, cứ như vậy mà gặp mặt, ta tăng thêm đầu tư, theo cậu ấy vào đoàn phim, không biết từ lúc nào, đã thích rồi."
Trong lòng Thư Thời rất phức tạp, hóa ra đại mỹ nhân vào đoàn phim là do đi theo cậu, hèn chi mình vừa hết vai thì hắn cũng về theo.Trước đây cậu luôn cho rằng đại mỹ nhân sẽ thích kiểu người yêu theo khuôn sáo, quy củ cứng nhắc giống hắn, thế nhưng không ngờ tới, cuối cùng thế là lại đi thích người không tuân theo quy củ như mình.Vì sao nha?Đột nhiên Diệp Vọng cất tiếng."
Cậu ấy rất đáng yêu, tuy có chút nóng tính nhưng lại tốt bụng và trong sáng, biết lễ phép, đối xử với người khác rất chân thành.
Mặc dù có chút ngốc, nhưng điều đó không ảnh hưởng đến việc ta nảy sinh tình cảm với cậu ấy."
Thư Thời giật nảy mình, suýt chút tưởng mình bất cẩn nói ra lời trong lòng.Cậu trợn tròn mắt nhìn Diệp Vọng, trong lòng oán thầm, có phải đại mỹ nhân có thuật đọc tâm không?
Sao mà mình vừa nghĩ tới cái gì là đại mỹ nhân liền nói cái đó vậy?Với cả, nào có ai khen người ta mà còn nói người ta ngốc, còn, còn nói cái gì mà không ảnh hưởng đến việc nảy sinh tình cảm, ngượng, ngượng quá...Đại mỹ nhân đột nhiên được thắp sáng kỹ năng tán tỉnh hả?Bình thường lúc nói chuyện nếu có thể nói hai từ thì tuyệt đối không nói tới chữ thứ ba, hiện tại sao lại nói nhiều thế chứ...Thư Thời len lén oán thầm trong lòng, nhưng hai lỗ tai lại đỏ bừng.Diệp Vọng từng chút từng chút vuốt lông cho cậu, khóe miệng lại nhếch lên một chút.Hồ ly ngốc tâm tư gì cũng viết lên hết trên mặt, rất dễ hiểu.Vừa rồi Thư Thời bỗng nghe đại mỹ nhân nói thích mình nên bị hết hồn.Nhưng khi nghe hắn nói những điều này xong, Thư Thời cũng từ từ bình tĩnh lại, không còn mất bình tĩnh đến nổi lông tóc dựng đứng như vừa nãy nữa, chỉ có trái tim vẫn đang nhảy lambada trong lòng ngực.Với lại, cậu nghe đại mỹ nhân nói mình có nhiều ưu điểm như vậy, trong lòng có chút, phổng mũi.Không ngờ cậu ở trong lòng đại mỹ nhân là như vậy.
Cái gì mà tốt bụng, trong sáng, ai nha khen người ta quá trời, làm cậu ngượng muốn chết luôn.Lúc cậu còn đang lén ngượng ngùng thì nghe đại mỹ nhân hỏi: "Ta muốn theo đuổi cậu ấy, muốn danh chính ngôn thuận biến cậu ấy thành người của ta.
Ngươi nghĩ, ta có thành công không?"
Diệp Vọng càng nói giọng càng trầm, ánh mắt nhìn Thư Thời cũng càng lúc càng sâu thẳm.Nhưng giờ phút này Thư Thời hoàn toàn không phát hiện có chỗ bất ổn, chủ yếu do cậu bị những lời này chấn tới xây xẩm, khiến cậu nghe xong liền chết máy tại chỗ, không có tâm trí chú ý mấy thứ khác.Theo, theo đuổi?!Cậu vẫn chưa chuẩn bị tâm lý.Đại mỹ nhân định theo đuổi như thế nào?Từ từ, không đúng, hiện tại không phải lúc quan tâm đến vấn đề này...Trọng điểm hẳn phải là...Lỡ như đại mỹ nhân bắt đầu tiến hành theo đuổi, vậy mình có nên đồng ý với đại mỹ nhân hay không?Cậu từ trước tới nay chưa bao giờ nghĩ tới vấn đề này đâu!Thậm chí còn không nghĩ tới chuyện yêu đương...Chớ nói chi là cùng đại mỹ nhân hay xét nét bắt bẻ...Tuy nhiên, mặc dù đại mỹ nhân nhiều tật xấu, nhiều quy củ, nhưng ảnh đẹp lắm luôn.Với lại ảnh đối xử với mình tốt lắm.
Đang nghĩ như thế, Thư Thời lại nhớ tới trong phòng thay đồ của hắn còn treo bộ âu phục cậu từng mặc, lại trộm bổ sung thêm: À thì... có hơi biết thái chút chút mà thôi.Thư Thời vì vấn đề có nên đáp lại đại mỹ nhân hay không mà rơi vào trầm tư.Diệp Vọng thấy cậu hồi lâu không nhúc nhích, có vẻ đang ngây người, cũng không quấy rầy cậu, mà vừa giúp cậu vuốt lông vừa xem video trên màn hình.Thư Thời bất giác duỗi móng vuốt gãi đầu, cảm giác như lông đều muốn trọc.Vấn đề này khó quá à.Cảm thấy tay đại mỹ nhân đang từ từ chuyển hướng xuống bụng mình, Thư Thời bực bội giơ vuốt tát một phát.Mình còn chưa có đồng ý với hắn đâu, đừng có mà suồng sã!Diệp Vọng nhìn hồ ly ngốc bày ra vẻ mặt kiêu ngạo lại có chút phiền não, nhíu mày, thu tay lại.Thôi vậy, để cho cậu chút thời gian xây dựng lại.Thư Thời ngay cả video cũng không có tâm trạng xem, nghiêm túc ngồi xổm trên đùi đại mỹ nhân.
Suy nghĩ nửa giờ cũng không nghĩ ra được gì, thế là cậu dự tính đi nhờ sự trợ giúp từ bên ngoài.Ừm, còn cần thêm mấy sự trợ giúp nữa.