"Tôi và Cố tiên sinh, mười năm trước từng cùng nhau đón ngọn gió lùa qua mái đình nhà họ Tô, tám năm trước ở núi Nam Sơn cùng cài lên tóc nhau đóa phượng hoàng, năm năm trước tại hồ Vị Danh cùng ngắm tuyết rơi trên đất Bắc Bình, bốn năm trước ở Tần Hoàng Đảo cùng thưởng trăng trên biển Bột Hải.Ba năm trước trên đỉnh Thái Hoa Sơn cùng ngắm sao trời Tây Nhạc, hai năm trước ở Lục Gia Chủy cùng qua chuyến đò trên sông Hoàng Phố, một năm trước tại chùa Đại Chiêu cùng dập đầu bái lạy.Tính từ ngày gặp được tiên sinh, đã hơn mười năm có lẻ.Ngày trùng phùng này, đúng vào giữa tiết thịnh hạ."
Hai mươi năm đầu đời, điều cậu thật sự canh cánh trong lòng chỉ có hai chuyện.
Lý tưởng giang hồ của cậu, và trái tim văn chương của cậu.Người ấy mang đến cho cậu cả một giang hồ để vẫy vùng.
Người ấy chở che cho trọn vẹn trái tim văn chương ấy.Công Soái ca khối xã hội, vẻ ngoài lạnh lùng nhưng nội tâm nhạy cảm, mỏng manh VS Thụ"Lão đại" khối tự nhiên, trầm ổn, kiên định với mục tiêu, tay nghề chuẩn xác đến từng chi tiết.Nhân vật chính không hoàn hảo, mọi người có thể chê bai tác giả, nhưng xin đừng "ném đá" nhân vật chính nhé.
Xin chân thành cảm ơn!Tag: Cường cường, Niên hạ, Đô thị, Ngọt văn, Trưởng thành.Tóm tắt trong một câu: Về giang hồ mơ ước và một trái tim đa cảm.Thông điệp: Con người ta có thể từ bỏ mọi thứ, nhưng không tài nào từ bỏ được khát vọng được ai đó thấu hiểu.