- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 653,945
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm
- 36
[Lingorm] Vợ Của Quỷ
C25
C25
- Nong...
Nong Orm sao lại là em?Ling Ling Kwong khiếp sợ nhìn gương mặt quen thuộc, chẳn lẽ cô với Mỹ Linh đồng thời bị đưa đến nơi này?- Tỷ tỷ...Người nọ quay đầu một cách cứng ngắc , thanh âm nhu hòa giống thần minh mang theo sự an ủi, chỉ là không hiểu sao Ling Ling Kwong cảm thấy rất sợ hãi, lực lượng nào đó trong cơ thể như nhận được triệu hoán lập tức dậy sóng.- Tỷ tỷ...
đến đây...Gương mặt không biểu cảm phảng phất như tượng người tinh xảo, hoàn mỹ như tác phẩm nghệ thuật.Ling Ling Kwong quỳ sụp xuống đất, dùng sức bịt chặt lỗ tai, trong mắt chảy xuống hai dòng máu đỏ tươi.
Thanh âm này như muốn tinh lọc cả linh hồn của cô, loại cảm giác linh hồn bị hút ra khỏi cơ thể thật sự rất thống khổ,- Không, không muốn, không được, im mồm đi!- Tỷ tỷ, Tỷ tỷ...Người nọ lặp lại như phù văn, đôi môi phấn nộn thậm chí không hề mở ra, thanh âm theo bốn phương tám hướng truyền đến tai Ling Ling Kwong, không chỗ nào không có, tinh thần như bị xâm chiếm.
Ling Ling Kwong đỏ mắt, hung hăng nắm lấy tóc mình, khó nhịn gào rú phát tiết.- Tỷ tỷ giết em đi, đến đây giết em.Trước mặt Ling Ling Kwong đột nhiên xuất hiện một thanh kiếm mộc đào, phù chú phức tạp vẽ lên toàn bộ thân kiếm, dù trình độ Ling Ling Kwong gà mờ cũng biết được đây là một thanh cực phẩm trừ tà.Toàn thân run rẩy khiến cô không kịp nghĩ nhiều liền cầm kiếm đâm về phía thiếu nữ.- Tỷ tỷ!Thời khắc kiếm gỗ đâm vào người thiếu nữ, người nọ khàn giọng thét lên, thanh âm đủ để bức điên người khác.
Ánh sáng từ trên người thiếu nữ càng thêm chói sáng, Ling Ling Kwong nháy mắt cảm thấy mình như bị mù, lần nữa lấy lại tinh thần cô đã không phải ở trong Thần Điện Quang Minh nữa mà chuyển sang một nơi u ám, dưới chân vô số sọ não cùng khung xương lạnh lẽo.Da đầu Ling Ling Kwong run lên, thân thể muốn hoạt động nhưng lại bị những bộ xương kia kéo chân, quần áo nguyên vẹn cũng bị xé tan nát, nơi đây giống như muốn kéo Ling Ling Kwong vào vực sâu.Ling Ling Kwong vô lực nhìn xương trắng dưới chân, lực lượng trong thân thể sôi trào, lúc sắp sửa tuôn ra lại bị chặn lại, khung xương dưới chân càng ngày càng dùng sức, Ling Ling Kwong thấy mình sắp bị kéo hết xuống- A A A!!!Giật mình bừng tỉnh, Ling Ling Kwong toát mồ hôi lạnh, miệng thở hổn hển, lồng ngực phập phồng.- Tỷ tỷ, cuối cùng chị cũng tỉnh rồi.Orm Kornaphat lo lắng nhìn Ling Ling Kwong, vừa nãy Ling Ling Kwong một mực ra mồ hồi lại còn nói mớ, nàng gọi nhiều lần cũng không tỉnh.Hai mắt Ling Ling Kwong không có tiêu cự, hình như vẫn chưa tỉnh lại sau cơn ác mộng, thấy tay Orm Kornaphat duỗi tới cô vô ý thức trốn tránh.Bây giờ cô vẫn còn nhớ như in cảm giác thiếu nữ quang minh phát ra thanh âm khiến cô gần như tan vỡ, người đó cũng y như Orm Kornaphat kêu cô là Tỷ tỷ!- Không, không được!!Ling Ling Kwong đẩy mạnh Orm Kornaphat ra, thân thể không ngừng co lại phía sau thẳng đến co người thành một xíu nhỏ, hai tay ôm đầu gối run lẩy bẩy, trong mắt tràn ngập hoảng sợ.- Tỷ tỷ chị sao vậy?Orm Kornaphat đau lòng nhìn Ling Ling Kwong, Tỷ tỷ nằm mơ thấy ác mộng hả?- Không, không được gọi Tỷ tỷ, không được!!Ling Ling Kwong bịt kín hai tai, cô nghĩ tới thanh kiếm gỗ đào có hoa văn phức tạp đã cắm vào thân thể thiếu nữ.Vô số thi cốt nhung nhúc lôi kéo cô.Ling Ling Kwong lớn từng này rồi chưa bao giờ trải qua cảm giác như vậy, sự thật cùng cảnh trong mơ chồng chéo, cô nhìn mặt Orm Kornaphat y hệt như mặt của thiếu nữ trong mơ, cũng đều gọi cô Tỷ tỷCô đã tỉnh chưa?Bây giờ là mơ hay thựcNgười trước mặt này là thật sao?- Không sợ, em không gọi nữa, không gọi...Orm Kornaphat nhẹ nhàng vỗ vai Ling Ling Kwong an ủi, đến tận lúc cô bình tĩnh lại, sau đó kéo cô nằm xuống đắp chăn.Lau sạch nước mắt trên mặt Ling Ling Kwong, ánh mắt Orm Kornaphat âm trầm, bộ dạng của Tỷ tỷ không giống như gặp ác mộng mà giống bị vật nào đó kích thích thần trí hơn.Nháy mắt nàng như nghĩ tới điều gì, Orm Kornaphat tiện tay triệu hồi ra một đóm ma trơi, phân phó vài câu, ma trơi nho nhỏ liền bay mất.
Đây là phép thuật chỉ quỷ vương mới có, ma trơi ở đâu tất cả quỷ ở đó đều phải nghe lệnh nàng.Ling Ling Kwong tỉnh lại lần nữa liền thấy đầu đau nhức, cô xoa xoa huyết thái dương, nhìn thiếu nữ nhu thuận ngủ bên cạnh.
Tối qua hình như cô nằm mơ, còn là mơ thấy ác mộng, nhưng giờ cô lại không nhớ rõ lắm mình mơ thấy gì.Ling Ling Kwong sờ lên gương mặt mềm mại lành lạnh của thiếu nữ, không hiểu sao có chút an tâm.- Tỷ tỷ?Thiếu nữ mở ra đôi mắt nhập nhèm chưa tỉnh ngủ, nhìn Ling Ling Kwong đã khôi phục bình thường:- Tối hôm qua Tỷ tỷ mơ thấy gì vậy?- Chị cũng không nhớ rõ lắm, hình như hôm qua chị mơ thấy bươm bướm, sau lại mơ thấy gương, hình như còn mơ thấy xương khô, mơ mơ hồ hồ... tối hôm qua chị đã làm gì hả?Orm Kornaphat thấy Ling Ling Kwong không nhỡ rõ chuyện hôm qua cũng không muốn nhắc lại:- Không có, Tỷ tỷ vẫn luôn nói mớ thôiOrm Kornaphat ôm Ling Ling Kwong vào lòng, hôn lên mắt cô an ủi.[Thôn An Bình] - Oe oe oe...Tiếng khóc trẻ con quanh quẩn trong thôn, người thôn An Bình đã nghe được tiếng khóc này nhiều lần rồi, tiếng khóc thê lương yếu ớt mờ ảo như không còn sức lực, kích thích thần kinh người nghe.Trần Đại Đảm lau một đầu mồ hôi lạnh, gió lạnh thổi qua làm hắn rùng mình, hôm qua hắn được thôn trưởng mời đến bắt quỷ, gần đây rất nhiều trẻ con trong thôn mất tích, vốn họ chỉ sợ bị bọn buôn người bắt trẻ con đi, chỉ là về sau lại thường xuyên nghe thấy tiếng trẻ con khóc thì thôn mới nghi ngờ có thứ không sạch sẽ, lúc này mới mời tróc quỷ sư về bắt.- Không phải chỉ là quỷ trẻ con thôi sao?Trần Đại Đảm trời sinh gan lớn, từ nhỏ đã đi theo sư phụ bắt quỷ, quỷ nào mà hắn chưa thấy qua, quỷ trẻ con là một trong những loại quỷ khó đối phó nhất, trẻ con là linh hồn vừa mới đầu thai, đang dừng ở giai đoạn âm dương giao thoa, nếu trẻ con chết thường đáng sợ hơn quỷ bình thường nhiều.
Nhưng kinh nghiệm bắt quỷ của hắn cũng không phải nói chơi, mặc dù chưa bắt qua quỷ trẻ con bao giờ nhưng thứ kinh khủng hơn hắn cũng đã gặp qua rồi mà.Chỉ là tiếng khóc của quỷ trẻ con này có hơi dọa người.Trần Đại Đảm loay hoay bày pháp khí lên mặt bàn, hắn vẽ đại trận cách đây không xa, vô số sợi tơ màu đen quấn lấy nhau, bên trên treo vô số chuông lục lạc vàng với đủ loại bùa chú.
Chỉ cần quỷ chạy thoáng qua đây hắn nhất định có thể bắt được.Rất ít khi có thể gặp được quỷ trẻ con, trong mặt Trần Đại Đảm ngoài sợ hãi còn có chút hưng phấn, nếu có thể bắt được quỷ trẻ con này thì sẽ cực kì nổi tiếng trong giới Tróc Quỷ.
Hai tay xoa vào nhau, bắt đầu đợi quỷ trẻ con đến.- Oe oe oe...Tiếng khóc vốn như có như không dần hiện lên rõ ràng, chỉ là có chút kỳ quái, Trần Đại Đảm mới đầu tưởng tiếng khóc ở xa nên mình nghe nhầm, nhưng theo tiếng khóc tới gần, hắn phát hiện tiếng khóc là của rất nhiều đứa trẻ trộn lẫn mà thành...Nói cách khác, tiếng khóc không chỉ của một con, chẳng lẽ....
Trong mắt Trần Đại Đảm lóe lên tia nghi hoặc, chẳng lẽ quỷ trẻ con không chỉ có một con?Nhưng rất nhanh hắn cũng không còn băn khoăn nữa, nếu quỷ trẻ con không chỉ có một con vậy trận pháp của hắn cũng một mẻ bắt gọn.Ánh trăng không biết từ bao giờ trở lên trắng lợt, ánh sao bị mây đen che phủ, chỉ còn lại ánh trăng chiếu rọi cả vùng đất hoang tàn, phác họa lên những cành cây già cỗi.Đêm càng lúc càng sâu.Ngọn đèn yếu ớt của những thôn dân cũng lập tức vụt tắtTrần Đại Đảm nhìn màu sắc đen như mực của bóng đêm, nhờ ánh trăng chiếu rọi mà hắn có thể nhìn thấy phạm vi trong vòng 1m.- Oe oe oe...Tiếng khóc càng lúc càng gần, càng lúc càng gần, càng lúc càng chói tai.Vô số tiếng khóc trẻ con như móng tay phụ nữ cào vào bảng đen, rợn người mà thê lương.Hòa với tiếng leng keng của chuông vàng khiến da đầu người run lên từng đợt.Bắt được rồi!
Quỷ trẻ con bị pháp trận bắt được rồi!!Trần Đại Đảm tranh thủ thời gian chạy tới, hưng phấn trong mắt khó có thể che giấu, nghe tiếng khóc vừa rồi đoán chắc cũng không ít quỷ anh đâu.Theo thời gian dần qua tiếng chuông lục lạc cũng dừng lại, Trần Đại Đảm chạy tới giữa pháp trận, mắt trận rỗng tuếch, căn bản không có con quỷ trẻ con nào!Thật kỳ quáiSao lại thế này?!!Trần Đại Đảm tim đập thình thịch, nuốt nước miếng.
Chẳng lẽ quỷ trẻ con trốn thoát rồi?
Vừa muốn thu pháp trận lại, chuông vàng lại lần nữa rung lên kịch liệt, toàn bộ lá bùa đột nhiên bùng lên cháy rụi.- Oe oe oe...Tiếng khóc trẻ con vang lên, âm thanh lần này rất gần, gần như thể đang ở bên tai mình khóc vậy...Trần Đại Đảm xoay người lại liền đối diện với gương mặt của trẻ conNhững gương mặt kia dính vào nhau lơ lửng trên không trung, tròng mắt của chúng nó chỉ còn lại lòng trắng, tất cả ánh nhìn đang hướng về hắn, gương mặt to trắng bệch như quết phấn.- Oe oe!!Thứ cuối cùng hắn nhìn thấy trước khi không còn ý thức là vô số gương mặt phóng đại của trẻ con...