Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  [Lingorm] Vợ Của Quỷ

[BOT] Mê Truyện Dịch
[Lingorm] Vợ Của Quỷ
C25


- Nong...

Nong Orm sao lại là em?Ling Ling Kwong khiếp sợ nhìn gương mặt quen thuộc, chẳn lẽ cô với Mỹ Linh đồng thời bị đưa đến nơi này?- Tỷ tỷ...Người nọ quay đầu một cách cứng ngắc , thanh âm nhu hòa giống thần minh mang theo sự an ủi, chỉ là không hiểu sao Ling Ling Kwong cảm thấy rất sợ hãi, lực lượng nào đó trong cơ thể như nhận được triệu hoán lập tức dậy sóng.- Tỷ tỷ...

đến đây...Gương mặt không biểu cảm phảng phất như tượng người tinh xảo, hoàn mỹ như tác phẩm nghệ thuật.Ling Ling Kwong quỳ sụp xuống đất, dùng sức bịt chặt lỗ tai, trong mắt chảy xuống hai dòng máu đỏ tươi.

Thanh âm này như muốn tinh lọc cả linh hồn của cô, loại cảm giác linh hồn bị hút ra khỏi cơ thể thật sự rất thống khổ,- Không, không muốn, không được, im mồm đi!- Tỷ tỷ, Tỷ tỷ...Người nọ lặp lại như phù văn, đôi môi phấn nộn thậm chí không hề mở ra, thanh âm theo bốn phương tám hướng truyền đến tai Ling Ling Kwong, không chỗ nào không có, tinh thần như bị xâm chiếm.

Ling Ling Kwong đỏ mắt, hung hăng nắm lấy tóc mình, khó nhịn gào rú phát tiết.- Tỷ tỷ giết em đi, đến đây giết em.Trước mặt Ling Ling Kwong đột nhiên xuất hiện một thanh kiếm mộc đào, phù chú phức tạp vẽ lên toàn bộ thân kiếm, dù trình độ Ling Ling Kwong gà mờ cũng biết được đây là một thanh cực phẩm trừ tà.Toàn thân run rẩy khiến cô không kịp nghĩ nhiều liền cầm kiếm đâm về phía thiếu nữ.- Tỷ tỷ!Thời khắc kiếm gỗ đâm vào người thiếu nữ, người nọ khàn giọng thét lên, thanh âm đủ để bức điên người khác.

Ánh sáng từ trên người thiếu nữ càng thêm chói sáng, Ling Ling Kwong nháy mắt cảm thấy mình như bị mù, lần nữa lấy lại tinh thần cô đã không phải ở trong Thần Điện Quang Minh nữa mà chuyển sang một nơi u ám, dưới chân vô số sọ não cùng khung xương lạnh lẽo.Da đầu Ling Ling Kwong run lên, thân thể muốn hoạt động nhưng lại bị những bộ xương kia kéo chân, quần áo nguyên vẹn cũng bị xé tan nát, nơi đây giống như muốn kéo Ling Ling Kwong vào vực sâu.Ling Ling Kwong vô lực nhìn xương trắng dưới chân, lực lượng trong thân thể sôi trào, lúc sắp sửa tuôn ra lại bị chặn lại, khung xương dưới chân càng ngày càng dùng sức, Ling Ling Kwong thấy mình sắp bị kéo hết xuống- A A A!!!Giật mình bừng tỉnh, Ling Ling Kwong toát mồ hôi lạnh, miệng thở hổn hển, lồng ngực phập phồng.- Tỷ tỷ, cuối cùng chị cũng tỉnh rồi.Orm Kornaphat lo lắng nhìn Ling Ling Kwong, vừa nãy Ling Ling Kwong một mực ra mồ hồi lại còn nói mớ, nàng gọi nhiều lần cũng không tỉnh.Hai mắt Ling Ling Kwong không có tiêu cự, hình như vẫn chưa tỉnh lại sau cơn ác mộng, thấy tay Orm Kornaphat duỗi tới cô vô ý thức trốn tránh.Bây giờ cô vẫn còn nhớ như in cảm giác thiếu nữ quang minh phát ra thanh âm khiến cô gần như tan vỡ, người đó cũng y như Orm Kornaphat kêu cô là Tỷ tỷ!- Không, không được!!Ling Ling Kwong đẩy mạnh Orm Kornaphat ra, thân thể không ngừng co lại phía sau thẳng đến co người thành một xíu nhỏ, hai tay ôm đầu gối run lẩy bẩy, trong mắt tràn ngập hoảng sợ.- Tỷ tỷ chị sao vậy?Orm Kornaphat đau lòng nhìn Ling Ling Kwong, Tỷ tỷ nằm mơ thấy ác mộng hả?- Không, không được gọi Tỷ tỷ, không được!!Ling Ling Kwong bịt kín hai tai, cô nghĩ tới thanh kiếm gỗ đào có hoa văn phức tạp đã cắm vào thân thể thiếu nữ.Vô số thi cốt nhung nhúc lôi kéo cô.Ling Ling Kwong lớn từng này rồi chưa bao giờ trải qua cảm giác như vậy, sự thật cùng cảnh trong mơ chồng chéo, cô nhìn mặt Orm Kornaphat y hệt như mặt của thiếu nữ trong mơ, cũng đều gọi cô Tỷ tỷCô đã tỉnh chưa?Bây giờ là mơ hay thựcNgười trước mặt này là thật sao?- Không sợ, em không gọi nữa, không gọi...Orm Kornaphat nhẹ nhàng vỗ vai Ling Ling Kwong an ủi, đến tận lúc cô bình tĩnh lại, sau đó kéo cô nằm xuống đắp chăn.Lau sạch nước mắt trên mặt Ling Ling Kwong, ánh mắt Orm Kornaphat âm trầm, bộ dạng của Tỷ tỷ không giống như gặp ác mộng mà giống bị vật nào đó kích thích thần trí hơn.Nháy mắt nàng như nghĩ tới điều gì, Orm Kornaphat tiện tay triệu hồi ra một đóm ma trơi, phân phó vài câu, ma trơi nho nhỏ liền bay mất.

Đây là phép thuật chỉ quỷ vương mới có, ma trơi ở đâu tất cả quỷ ở đó đều phải nghe lệnh nàng.Ling Ling Kwong tỉnh lại lần nữa liền thấy đầu đau nhức, cô xoa xoa huyết thái dương, nhìn thiếu nữ nhu thuận ngủ bên cạnh.

Tối qua hình như cô nằm mơ, còn là mơ thấy ác mộng, nhưng giờ cô lại không nhớ rõ lắm mình mơ thấy gì.Ling Ling Kwong sờ lên gương mặt mềm mại lành lạnh của thiếu nữ, không hiểu sao có chút an tâm.- Tỷ tỷ?Thiếu nữ mở ra đôi mắt nhập nhèm chưa tỉnh ngủ, nhìn Ling Ling Kwong đã khôi phục bình thường:- Tối hôm qua Tỷ tỷ mơ thấy gì vậy?- Chị cũng không nhớ rõ lắm, hình như hôm qua chị mơ thấy bươm bướm, sau lại mơ thấy gương, hình như còn mơ thấy xương khô, mơ mơ hồ hồ... tối hôm qua chị đã làm gì hả?Orm Kornaphat thấy Ling Ling Kwong không nhỡ rõ chuyện hôm qua cũng không muốn nhắc lại:- Không có, Tỷ tỷ vẫn luôn nói mớ thôiOrm Kornaphat ôm Ling Ling Kwong vào lòng, hôn lên mắt cô an ủi.[Thôn An Bình] - Oe oe oe...Tiếng khóc trẻ con quanh quẩn trong thôn, người thôn An Bình đã nghe được tiếng khóc này nhiều lần rồi, tiếng khóc thê lương yếu ớt mờ ảo như không còn sức lực, kích thích thần kinh người nghe.Trần Đại Đảm lau một đầu mồ hôi lạnh, gió lạnh thổi qua làm hắn rùng mình, hôm qua hắn được thôn trưởng mời đến bắt quỷ, gần đây rất nhiều trẻ con trong thôn mất tích, vốn họ chỉ sợ bị bọn buôn người bắt trẻ con đi, chỉ là về sau lại thường xuyên nghe thấy tiếng trẻ con khóc thì thôn mới nghi ngờ có thứ không sạch sẽ, lúc này mới mời tróc quỷ sư về bắt.- Không phải chỉ là quỷ trẻ con thôi sao?Trần Đại Đảm trời sinh gan lớn, từ nhỏ đã đi theo sư phụ bắt quỷ, quỷ nào mà hắn chưa thấy qua, quỷ trẻ con là một trong những loại quỷ khó đối phó nhất, trẻ con là linh hồn vừa mới đầu thai, đang dừng ở giai đoạn âm dương giao thoa, nếu trẻ con chết thường đáng sợ hơn quỷ bình thường nhiều.

Nhưng kinh nghiệm bắt quỷ của hắn cũng không phải nói chơi, mặc dù chưa bắt qua quỷ trẻ con bao giờ nhưng thứ kinh khủng hơn hắn cũng đã gặp qua rồi mà.Chỉ là tiếng khóc của quỷ trẻ con này có hơi dọa người.Trần Đại Đảm loay hoay bày pháp khí lên mặt bàn, hắn vẽ đại trận cách đây không xa, vô số sợi tơ màu đen quấn lấy nhau, bên trên treo vô số chuông lục lạc vàng với đủ loại bùa chú.

Chỉ cần quỷ chạy thoáng qua đây hắn nhất định có thể bắt được.Rất ít khi có thể gặp được quỷ trẻ con, trong mặt Trần Đại Đảm ngoài sợ hãi còn có chút hưng phấn, nếu có thể bắt được quỷ trẻ con này thì sẽ cực kì nổi tiếng trong giới Tróc Quỷ.

Hai tay xoa vào nhau, bắt đầu đợi quỷ trẻ con đến.- Oe oe oe...Tiếng khóc vốn như có như không dần hiện lên rõ ràng, chỉ là có chút kỳ quái, Trần Đại Đảm mới đầu tưởng tiếng khóc ở xa nên mình nghe nhầm, nhưng theo tiếng khóc tới gần, hắn phát hiện tiếng khóc là của rất nhiều đứa trẻ trộn lẫn mà thành...Nói cách khác, tiếng khóc không chỉ của một con, chẳng lẽ....

Trong mắt Trần Đại Đảm lóe lên tia nghi hoặc, chẳng lẽ quỷ trẻ con không chỉ có một con?Nhưng rất nhanh hắn cũng không còn băn khoăn nữa, nếu quỷ trẻ con không chỉ có một con vậy trận pháp của hắn cũng một mẻ bắt gọn.Ánh trăng không biết từ bao giờ trở lên trắng lợt, ánh sao bị mây đen che phủ, chỉ còn lại ánh trăng chiếu rọi cả vùng đất hoang tàn, phác họa lên những cành cây già cỗi.Đêm càng lúc càng sâu.Ngọn đèn yếu ớt của những thôn dân cũng lập tức vụt tắtTrần Đại Đảm nhìn màu sắc đen như mực của bóng đêm, nhờ ánh trăng chiếu rọi mà hắn có thể nhìn thấy phạm vi trong vòng 1m.- Oe oe oe...Tiếng khóc càng lúc càng gần, càng lúc càng gần, càng lúc càng chói tai.Vô số tiếng khóc trẻ con như móng tay phụ nữ cào vào bảng đen, rợn người mà thê lương.Hòa với tiếng leng keng của chuông vàng khiến da đầu người run lên từng đợt.Bắt được rồi!

Quỷ trẻ con bị pháp trận bắt được rồi!!Trần Đại Đảm tranh thủ thời gian chạy tới, hưng phấn trong mắt khó có thể che giấu, nghe tiếng khóc vừa rồi đoán chắc cũng không ít quỷ anh đâu.Theo thời gian dần qua tiếng chuông lục lạc cũng dừng lại, Trần Đại Đảm chạy tới giữa pháp trận, mắt trận rỗng tuếch, căn bản không có con quỷ trẻ con nào!Thật kỳ quáiSao lại thế này?!!Trần Đại Đảm tim đập thình thịch, nuốt nước miếng.

Chẳng lẽ quỷ trẻ con trốn thoát rồi?

Vừa muốn thu pháp trận lại, chuông vàng lại lần nữa rung lên kịch liệt, toàn bộ lá bùa đột nhiên bùng lên cháy rụi.- Oe oe oe...Tiếng khóc trẻ con vang lên, âm thanh lần này rất gần, gần như thể đang ở bên tai mình khóc vậy...Trần Đại Đảm xoay người lại liền đối diện với gương mặt của trẻ conNhững gương mặt kia dính vào nhau lơ lửng trên không trung, tròng mắt của chúng nó chỉ còn lại lòng trắng, tất cả ánh nhìn đang hướng về hắn, gương mặt to trắng bệch như quết phấn.- Oe oe!!Thứ cuối cùng hắn nhìn thấy trước khi không còn ý thức là vô số gương mặt phóng đại của trẻ con...
 
[Lingorm] Vợ Của Quỷ
C26


Đại nhân, người ngài phân phó đã bắt được gần hết rồi, bây giờ đã có rất nhiều người biến thành cương thi, nếu không có gì xảy ra thì kế hoạch của ngài rất nhanh có thể thực hiện.Khung xương phát ra ánh sáng xanh đậm cung kính quỳ gối trong đại điện, bên cạnh còn quỳ một ít cương thi, tất cả đều cúi đầu không dám nhìn về phía thiếu nữ.Thiếu nữ có một đầu tóc trắng xám như mất đi sức sống, tóc dài che khuất hai mắt, chỉ lộ ra cái cằm trắng nõn tinh xảo.Kế hoạch à, còn thiếu cái gì đó.Giọng thiếu nữ rất nhẹ, tưởng chừng như vô hại, dịu dàng yếu ớt khiến người ta thương tiếc.Đại nhân, gần đây ngài liên tiếp xuất hiện trong giấc mơ của tróc quỷ sư kia có thu hoạch được gì không ạ?Bản lĩnh của thi vương bọn họ có thể tưởng tượng được, nhất là sau khi tỉnh giấc sức mạnh lại tiến bộ thêm, hơn nữa đại nhân còn phát hiện ra phép tế sống người, dùng phương pháp đó để cường hóa sức mạnh, chỉ là phương pháp này ngoại trừ phải dùng người sống ra còn cần một vật chết với tư cách chìa khóa, nói cách khác, phải cần một vật cực hung.- Sao?

Muốn biết hả?Thiếu nữ không trả lời khung xương, chỉ nhẹ nhàng liếc nó một cái.Thanh âm ôn nhu khiến người khác phải run rẩy.- Không... không dám, xin đại nhân tha mạng.Khung xương bị thanh âm ôn nhu của thiếu nữ dọa sợ, nó biết mình lắm mồm, lại quên mất người đang nói chuyện với mình là thi vương.

Mặc dù thi vương với quỷ vương cũng coi như cùng loài nhưng quỷ vương ít nhất chỉ âm trầm mà thôi, còn thi vương lại hoàn toàn khác biệt, tuy ôn nhu nhưng lại khiến người sợ hãi.Nói là ôn nhu nhưng thực chất phải nói là thờ ơ, thờ ơ với tất cả mọi thứ kể cả sinh mạng- Biết nên làm thế nào rồi chứ?Thiếu nữ vuốt tóc nhẹ nhàng nói, nhìn khung xương lui xuống tự đi lĩnh phạt.

Nàng tiến vào giấc mơ của tróc quỷ sư kia cũng phải 5 lần rồi, nếu là người thường chỉ cần dùng 2 lần đã có thể bị nàng khống chế hoàn toàn.Không hổ là người có nguyên linh, nhưng cũng chỉ như thế, nàng chỉ cần kích thích một lần nữa là được.

Vật đại hung cần tìm còn có gì thích hợp hơn quỷ vương chứ?Thiếu nữ vuốt tóc lên lộ ra đôi mắt xám nhạt.----Mấy người Ling Ling Kwong muốn đi đến một nơi gọi là thôn Bình An, là một thôn nhỏ khá hẻo lánh, nghe nói gần đây liên tục có trẻ con mất tích, buổi tối lúc nào cũng nghe thấy tiếng khóc.Đường đến thôn Bình An có chút xa, Ling Ling Kwong đến trễ mấy ngày, chỉ là mấy ngày nay Ling Ling Kwong liên tục gặp ác mộng, thế giới trong mơ rất quỷ dị, nhưng kết cục cuối cùng đều là Ling Ling Kwong giết chết Orm Kornaphat.

Lần nào y sì nhau khiến Ling Ling Kwong cảm thấy đây không phải là những giấc mơ tầm thường, giống như có người cố ý chi phối, nhưng nguyên nhân là gì?Chẳng lẽ có thù Orm Kornaphat?

Có thù với em ấy thì tìm cô làm gì?Hoặc là...

đang ám chỉ cái gì?Những cái này cô không dám nói với Mỹ Linh, nhỡ khiến em ấy nghĩ cô kiểu ngày nghĩ đêm mơ thì đúng là không hay, Mỹ Linh dễ dỗi lắm ấy.Nhưng liên tục nằm mơ khiến tinh thần Ling Ling Kwong có chút hoảng hốt, sức mạnh nào đó trong thân thể cô cũng mất kiểm soát.

Tiếp tục như vậy không phải cách hay, Ling Ling Kwong nghĩ đợi giải quyết xong vụ ở thôn Bình An cô sẽ về tìm lão bà bà, thuận tiện mang Mỹ Linh về ra mắt luôn.- Tiểu sư phó ngài tới rồi, chúng tôi cuối cùng cũng đợi được ngài tới.Trưởng thôn cầm tay Ling Ling Kwong mà nước mắt tuôn rơi, Ling Ling Kwong không thích người khác đụng chạm, nhất là lúc mơ hồ thấy được ánh mắt dao găm của Mỹ Linh.

Cô hậm hực rút tay mình về, vuốt vuốt mi tâm, không biết sao dạo gần đây cô ngủ càng ngày càng nhiều, nhưng tinh thần lại càng trầm trọng, thậm chí có lúc còn thấy hơi mơ hồ.- Nghe nói trước kia mọi người cũng mời tróc quỷ sư rồi, bọn họ đều nói thế nào?Ling Ling Kwong không muốn nói nhảm, cô vào thẳng chủ đề.- Những quỷ sư trước đều nói là quỷ trẻ con.Trưởng thôn hiển nhiên cũng bị dọa không nhẹ, chỉ là không dám nắm tay Ling Ling Kwong.- Quỷ trẻ con à?Ling Ling Kwong nghi hoặc, quỷ trẻ con cũng được coi là quỷ khá mạnh, nhưng chỉ cần hơi có bản lĩnh là bắt được rồi, cũng không đến mức ai đi cũng chết không toàn thây được.- Trưởng thôn, ngài có thể dẫn tôi đi đến chỗ các tróc quỷ sư trước bắt quỷ không?Ling Ling Kwong nghĩ thầm, nếu không phải quỷ trẻ con thì là gì được?Ling Ling Kwong đi theo trưởng thôn đến một đình viện nhỏ vắng vẻ, có lẽ do trong thôn lạc hậu nên loại đình viện này cũng có chút cổ, nhưng khác với những nơi khác, xung quanh đình viện rất nhiều cây hòe xum xuê khiến cả sân nhỏ âm u quanh năm không có ánh sáng.Khi Ling Ling Kwong nhìn thấy mấy cây hòe liền ngẩn người:- Ai trồng hòe ở đây thế?Sân này bỏ hoang lâu lắm rồi, cây hòe cũng không biết trồng từ bao giờ.

Mới đầu tiếng khóc trẻ con truyền ra từ đây cho nên mời tróc quỷ sư tới cũng bắt quỷ ở đây, tiểu sư phó có cảm nhận được gì không?Đương nhiên là thấy được, vấn đề lớn là đằng khác!!

Mọi người không biết mộc quỷ vi hòe, cây hòe có thể tụ âm khí à?

Huống chi ở đây còn trồng chín cây, khóa kín cửa vào, âm khí càng tụ dày đặc, quỷ bình thường cũng biến lợi hại.Ling Ling Kwong khó được đứng đắn.- Hơn nữa nhìn vị trí mấy cây hòe này, hiển nhiên không phải là muốn bắt quỷ, mà giống như...- Như cái gì?Tuy Orm Kornaphat là quỷ vương, cũng biết hòe dễ dẫn quỷ đến, nhưng lại không biết nó có tác dụng gì.- Giống như đang nuôi quỷ.Ling Ling Kwong cũng không dám tin, nuôi quỷ?

Thói đời ngày nay nhân cách con người trở lên biến thái thế nhỉ?

Lấy quỷ làm thú cưng à?

Bọn hắn tưởng đây là chăn lợn hả?Thôn trưởng nghe thế càng hoảng sợ, quỷ đã đủ đáng sợ rồi, đây còn là người nuôi quỷ.- Nhưng ai lại ở đây nuôi quỷ nhỉ?

Còn là quỷ trẻ con, không không, âm khí đậm đặc thế này nó đã không còn là quỷ trẻ con nữa rồi, chắc chắn đã biến thành thứ khủng bố nào đấy khác rồi.Ling Ling Kwong như nghĩ tới điều gì, vỗ vỗ bả vai trưởng thôn.- Tôi đại khái biết được chuyện gì xảy ra rồi, cam đoan đêm nay sẽ bắt được nó.Trưởng thôn thấy Ling Ling Kwong tự tin như vậy lại nửa tin nửa ngờ, trong lòng nhịn không được nghi hoặc, những tróc quỷ sư trước đều chết hết rồi, tiểu sư phụ này nhìn cũng chỉ tầm 20 tuổi, có bản lĩnh lớn đến đâu?

Hy vọng sẽ không xảy ra chuyện gì.Đêm đến,Sợ quỷ khí của Orm Kornaphat làm ảnh hưởng khiến quỷ trẻ con sợ không dám ra ngoài nên Ling Ling Kwong để Orm Kornaphat trốn trong phòng, hơn nữa cô còn dán bùa khắp phòng che giấu hết quỷ khí của nàng.Ling Ling Kwong cũng không bày ra trận pháp gì, cô không biết quỷ trẻ con bây giờ đã biến thành thứ gì, cho dù sử dụng trận pháp cũng không bắt được.

Cô chỉ bày mấy cái dây chuông đồng, nếu quỷ khí yếu một chút cũng bị chuông đồng phóng đại lên, dễ dàng phát hiện.Chỉ là đợi lâu cũng không thấy quỷ trẻ con tới, Ling Ling Kwong có chút bực bội, vài ngày liên tục gặp ác mộng khiến tinh thần của cô uể oải, vừa định ngáp một cái..- Oe oe oe....Từng tiếng khóc nhỏ bé yếu ớt từ xa truyền đến, thanh âm như đã khóc rất lâu rồi, nhiều tiếng khóc hỗn tạp vào nhau trong đêm tối làm người khác sợ hãi tột cùng.Ling Ling Kwong đè ép cảm giác muốn ngáp, nghĩ thầm quỷ trẻ con này đến chả đúng lúc gì cả, sau đó chuông đồng kịch liệt vang lên, nghe tiếng quỷ khóc chắc vẫn còn ở xa, thế mà quỷ khí đã nồng đậm đến nỗi làm chuông đồng vang vọng như này, Ling Ling Kwong có dự cảm có khi cô gặp phải con quỷ kinh khủng rồi.Một thân ảnh quỷ dị chậm rãi bay qua, hình dáng như một người trưởng thành, rồi lại thấp hơn người trưởng thành rất nhiều, người được bọc bởi áo choàng đen kín mít, xa xa nhìn như một lão già còng lưng.- Cuối cùng cũng tới.Ling Ling Kwong chậm rãi bước đến, dùng kiếm gỗ đào đẩy áo choàng ra..Sau đó cô liền thấy được vô số đầu trẻ con dính vào nhau, trong mắt chỉ toàn lòng trắng, gương mặt trắng xanh.Những cái đầu kia đang cười vô cùng dữ tợn, nháy mắt nó liền đánh về phía Ling Ling Kwong.

Cô phản ứng không kịp liền bị nó đẩy ngã xuống đất, Orm Kornaphat trong phòng nhìn thấy Ling Ling Kwong bị ngã làm sao còn nhớ đến lời dặn của cô nữa.

Có thứ dám hại Tỷ tỷ của nàng, gan cũng to đấy.Nàng lập tức đến phía trước Ling Ling Kwong muốn đạp cho con quỷ kia văng ra, nhưng bất ngờ quỷ anh lại bị văng đến gần Ling Ling Kwong, nó muốn cắn lên cổ cô.- Khốn kiếp.Ma trơi màu xanh bao phủ toàn thân, những đốm lửa xanh lạnh lẽo như dây thừng quấn quanh Orm Kornaphat, hai tay nàng cũng bốc lên hai ngọn lửa hừng hực nhanh như tia chớp bắn về phía quỷ anh .ÓEEEEEEEEEEEE.......!!!!!Tiếng khóc bén nhọn thê lương của trẻ nhỏ kích thích màng não con người như tạp âm chói tai, hòa với mùi thịt bị đốt cháy thật kinh tởm.Orm Kornaphat lạnh lùng nhìn cục thịt nhầy nhụa, một giây sau lại hãi hùng thấy đoàn ma trơi lan từ đầu quỷ anh lên người Ling Ling Kwong.

Ling Ling Kwong giường như không cảm thấy đau đớn, cứ để yên cho ma trơi ăn mòn thân mình.- Không đúng!!Orm Kornaphat nhìn gương mặt lạnh tanh của Ling Ling Kwong, nàng vừa thấy Ling Ling Kwong bị thương liền lao đến nên không chú ý rằng Tỷ tỷ của nàng không thể yếu thế này được.Trừ khi...

Orm Kornaphat như nghĩ tới điều gì, ma trơi trên người lập tức trào ra bốn phía, không khí xung quanh như có màng bọc trong suốt dần dần bị lửa đột trụi.- Ảo cảnh!!Sắc mặt Orm Kornaphat âm trầm.Ling Ling Kwong bên này thấy vô số đầu trẻ con bị dính cùng một chỗ, trong mắt hiện lên tia khiếp sợ.Cuối cùng cô cũng biết những tróc quỷ sư trước bị giết thế nào rồi, đây căn bản không phải quỷ trẻ con gì cả, rõ ràng là Tiểu Quỷ Giáng!!Tiểu Quỷ Giáng là một phương pháp nuôi quỷ cực kỳ tàn nhẫn, hút khô máu của trẻ con mới sinh còn sống rồi luyện thành tiểu quỷ, tỷ lệ thành công cực thấp, bình thường con hai đầu đã rất khó gặp, mà con này đếm sơ sơ đã có mười cái đầu rồi.Hơn nữa màu mắt của nó còn là màu trắng, chẳng lẽ biến dị?

Cô nghĩ cho dù lão bà bà của mình đến cũng chưa chắc có thể thu phục được nó, Ling Ling Kwong giơ kiếm gỗ đào lên, cắn nát ngón tay nhanh chóng vẽ lên một đoạn phù văn, đây là câu chú chuyên môn đối phó với Tiểu Quỷ Giáng, cô cũng mới thấy được trên sách vở, uy lực không biết thế nào, cho dù là lão bà bà cũng chưa gặp được con Quỷ Giáng nào khó đối phó như này.Đồ vật khủng bố thế này cô có làm cách nào cũng không đối phó được.

Được rồi, còn nước còn tát, Ling Ling Kwong nghĩ như vậy liền cầm kiếm đâm vào Tiểu Quỷ Giáng.Ngay sau đó cô liền thấy nó lập tức rơi xuống.Trên người không còn một tia quỷ khí.- Chết rồi???Ling Ling Kwong không tin nổi mà nhìn kiếm của mình, tuy rằng gần đây năng lực của cô tăng lên không ít nhưng không đến nỗi giết Tiểu Quỷ Giáng trong phút mốt chứ?- Đơn giản thế á?Cô cúi người đánh giá con quỷ đang nằm trên đất, đột nhiên lại bị những con mắt trắng dã kia làm chói mắt, những con mắt nhìn chằm chằm vào Ling Ling Kwong rõ ràng vô thần lại giống như có sự sống.

Ling Ling Kwong bị những con mắt này nhìn vào thấy có chút không thoải mái, trong mắt cũng hiện lên một tia sáng trắng.Tiểu Quỷ Giáng vốn tưởng đã chết đột nhiên sống lại, nó lập tức bay về phía xa.

Ling Ling Kwong thấy hướng Tiểu Quỷ bay đi lại ngơ ngẩn như không phản ứng kịp, chậm nửa nhịp mới đuổi theo.Trong đêm khuya, trên đường nhỏ đột nhiên xuất hiện một cái rào chắn làm bằng gỗ, Ling Ling Kwong bước qua bắt lấy nó.Thân ảnh cô lập tức biến mất tại chỗ.- Qủy vương, Quỷ Vực...

Quỷ Vực xảy ra chuyện rồi...Tiêu quỷ tới báo tin cung kính quỳ trên mặt đất, một năm một mười báo cáo cho Quỷ Vương.

Orm Kornaphat nghe xong sắc mặt dữ tợn, quỷ vực sảy ra chuyện với việc Tỷ tỷ biến mất trùng hợp quá.Rốt cuộc là ai tạo ảo cảnh, Tỷ tỷ của nàng giờ đang ở đâu?Áp suất từ người Orm Kornaphat tỏa ra càng lúc càng bí bức, động đến nàng chưa tính, lại còn động đến Ling Ling Kwong, nàng nhất định phải khiến cho người nọ nếm thử mùi vị đời đời kiếp kiếp không vào được luân hồi.
 
[Lingorm] Vợ Của Quỷ
C27


Giữa đại điện u ám đặt một chiếc lồng sắt giam cầm một thân ảnh thon gầy bị vô số xiềng xích quấn chặt lấy.- Ừm~Ling Ling Kwong dần khôi phục ý thức, cô khó chịu kêu lên một tiếng, đầu đau như búa bổ.

Cô nhìn dây xích quấn lên người mình, nghĩ thầm không phải cô vừa gặp phải quỷ đánh tường à?

Thanh chắn kia là vật kết nối giữa hai không gian?Còn Tiểu Quỷ Giáng kia nữa, rõ ràng cũng có vấn đề.

Nhiều vấn đề liên tiếp khiến Ling Ling Kwong càng đau đầu, muốn giơ tay day trán lại thấy mình bị trói không cử động được.- Cô tỉnh rồi à tiểu tróc quỷ sư.Giọng nói nhàn nhạt truyền đến, Ling Ling Kwong gian nan ngẩng đầu liền phát hiện phía trước lồng sắt có một thiếu nữ thoạt nhìn chỉ có 15-16 tuổi đang ngồi .Mái tóc xám trắng che hết nửa khuôn mặt, thân hình lười biếng tựa trên ghế dựa, trong ngực còn ôm một khung xương màu tối, một tay còn vuốt ve dịu dàng.Thiếu nữ cùng khung xương, hình ảnh vô cùng kì lạ lại hài hòa đến bất ngờ.- Cô là ai?Ling Ling Kwong lạnh lùng nói, mình tự dưng biến mất hẳn Mỹ Linh sẽ nổi điên lên mất.- Tôi sao?

Tự giới thiệu tôi tên Prigkhing.- Cô tên Ling Ling Kwong đúng không?

Tên rất hay.Thiếu nữ dịu dàng vuốt bộ xương trong lòng như đang âu yếm người yêu, vẻ mặt ngây thơ không hiểu sự đời.- Thi vương Prigkhing!!!Ling Ling Kwong có nghe lão bà bà từng kể về thi vương, danh tiếng như sấm bên tai.

Thi Vương mang hình hài của một thiếu nữ, giỏi về thuật nhiếp hồn, thích động vật sống, mấy ngàn năm trước bị quỷ vương đánh trọng thương lâm vào ngủ say, không biết lúc nào có thể tỉnh lại.- Hóa ra cô biết tôi à, cũng không uổng phí thời gian qua tôi nhiếp hồn trong mộng của cô, nếu không cô sao có thể khinh địch bị một con Tiểu Quỷ Giáng thôi miên chứ.Ling Ling Kwong nghĩ đến ác mộng mình thường xuyên mơ thấy gần đây, hóa ra đều là Prigkhing giở trò quỷ, con Tiểu Quỷ Giáng kia cũng là nàng nuôi, rốt cuộc nàng muốn làm gì?- Cô bắt tôi để làm gì?Trong truyền thuyết, thuật pháp lợi hại nhất của thi vương là nhiếp hồn thuật, chỉ cần đối mặt là có thể khống chế người khác.

Nghĩ vậy, ánh mắt Ling Ling Kwong lại lạnh hơn vài phần.- Tiểu tróc quỷ sư cô nghe qua trận pháp hiến tế chưa?Thiếu nữ không trả lời thằng vấn đề của Ling Ling Kwong.- Hiến tế?Ling Ling Kwong không thể tin được mình vừa nghe thấy gì, cô từng đọc qua trong sách cổ trận pháp này.

Cái gọi là hiến tế chính là lấy người sống đổi lấy sức mạnh chứ không phải tế hà bá như trong truyện cổ tích.Loại trận pháp này sẽ rút linh hồn của người sống rồi hiến cho người vẽ trận, số người hiến tế càng nhiều thì sức mạnh của người vẽ trận càng tăng cao.Mà loại tăng cường này lại không có hạn cuối...Ling Ling Kwong còn tưởng trận pháp này chỉ có trong truyền thuyết, trận pháp ác độc này một khi khởi động thì thế giới sẽ gặp đại nạn!

Không nghĩ tới hóa ra nó có thật...- Xem ra là có nghe qua, chán ghê, còn tưởng sẽ cho cô niềm vui bất ngờ cơ.

Tiểu tróc quỷ sư này, cô biết rõ trận pháp thế thì chắc cũng biết nó cần một chìa khóa đúng không?- Thật không may, trận pháp nay hiến tế người sống nhưng lại cần một vật chết để làm chìa khóa, hơn nữa vật chết này càng hung càng tốt, cô nói tôi đã chọn được ai nào?Thiếu nữ tiếp tục vuốt ve khung xương, bâng quơ nói, thậm chí ánh mắt còn không nhìn về phía Ling Ling Kwong.- Hừ, cô cho rằng mấy ngàn năm trước làm bại tướng dưới tay, mấy ngàn năm sau người thắng nổi chắc?Ling Ling Kwong có chút sợ, thi vương muốn dùng Orm Kornaphat làm vật dẫn cho trận pháp sao?

Nói đến vật chết đại hung, làm gì có gì sánh được quỷ vương?- Cho nên ta mới cần cô giúp đó- A!

Tôi nói lung tung nhiều quá rồi...Thiếu nữ tỏ ra ảo não nói, thậm chí còn dùng tay che miệng như mình thật sự lỡ lời.Ling Ling Kwong vừa định nói cô mơ đẹp thế, tôi sẽ không giúp cô đâu.Chỉ là lời còn chưa thốt ra liền nhìn thấy mấy cương thi áp giải một bà già tóc trắng xóa vào đại điện, Ling Ling Kwong trừng lớn mắt:- Lão bà bà?Bà lão kia như bị hút khô máu thịt, mái tóc bạc màu xơ xác, cả người mềm nhũn không sức lực, nếu không có mấy con cương thi đỡ chắc đã nằm liệt một chỗ.- Tiểu mơ hồ...Bà lão nhìn thấy Ling Ling Kwong như thoáng cái sống lại, vẻ mặt kích động nhìn về phía thiếu nữ:- Cô...

Cô bắt nó làm gì?Lão bà bà khàn giọng nói.- Cứ như tôi là người xấu ấy, bà không biết vì sao tôi bắt nó à?

Bà giấu nó hơn 12 năm rồi, cần tôi giúp bà nói ra không?Thân thể Mae Koy thoáng cái có quắp như trút hết sức lực.- Chuyện.... chuyện gì?- Trong cơ thế cô phong ấn lực tượng của thủy tổ Kwong gia, dạo gần đây cô không phải luôn cảm nhận được trong cơ thể có một sức mạnh không thuộc về bản thân à?

Tôi giúp ngươi giải trừ phong ấn, chỉ là phong ấn này có chút phiền toái, phải cần gì đó kích thích nó...Thiếu nữ nói khẽ, tay che lên miệng cười.- Có đôi khi ta cảm thấy tình thân là thứ gì đó rất đẹp đẽ, nhưng đẹp hơn nữa nếu tận mắt nhìn thấy nó bị hủy diệt.Thiếu nữ quay đầu nhẹ nhàng giơ tay về phía Mae Koy, vô số sương mù màu đỏ như dây thừng trói chặt bà.- Đồ chó chết, thả bà tôi ra.Ling Ling Kwong liều mạng thoát khỏi khóa sắt, mắt chằng chịt tơ máu.- Thật tình...

Mới bắt đầu mà đã khóc rồi.Thiếu nữ tựa hồ không hiểu được, tay nắm chặt thành nắm đấm, những sợi dây sương mù đỏ thắt chặt cắt lên da thịt Mae Koy.- Ưm!Mae Koy rên lên một tiếng như đang thống khổ nhẫn nhịn, dùng sức cắn chặt môi!- Đừng, không được!!!Ling Ling Kwong như phát điên, dốc sức giãy giụa!

Xiềng xích đụng chạm lồng sắt phát ra tiếng rầm rầm.- Ồn ào quá.Thiếu nữ bịt tai ghét bỏ.

Thấy Ling Ling Kwong vẫn còn tỉnh táo thì không vui.- Làm sao bây giờ nhỉ?

Hình như còn không đủ?

Nghe nói nhân loại sáng chế ra loại cực hình tên gì mà lăng trì, nghe có vẻ không tệ.Càng nhiều sương mù đỏ quấn tới hóa thành lưỡi dao sắc bén cứa lên da thịt Mae Koy.Máu tươi tuôn ra điên cuồng khiến Mae Koy biến thành một người máu, đau đớn kích thích thần kinh bà.Đau đớn khiến bà hít thở không thông, Mae Koy yêu thương nhìn Ling Ling Kwong điên cuồng trong lồng sắt, dùng chút sức lực cuối cùng của mình nói:- Tiểu Mơ Hồ, đừng nhìn lão bà bà nữa, lão bà bà cũng biết sĩ diện.

Tiểu Mơ Hồ của bà...sau này bị người bắt nạt phải biết đánh trả đấy... không thể về ôm bà khóc nữa, lão.. lão bà bà không nỡ xa con.Vô số lưỡi dao gọt từng tàng thịt Mae Koy xuống.- KHÔNG!!!Mắt Ling Ling Kwong đỏ bừng, nhìn chằm chằm vào mớ thịt mơ hồ trước mặt.Bà của cô, bà vất vả nuôi cô 12 năm.

Bà lúc nào cũng cười lúc nào cũng nói cô chưa lớn, ngày nào cũng bắt cô học thuật bắt quỷ, chọc cô gọi cô là Tiểu Mơ Hồ.Chuyện cũ như đèn kéo quân, từng hình ảnh hiện lại trong đầu Ling Ling Kwong, cô nhìn đùi lão bà bà gần như thấy cả xương trắng, cả người gần như sụp đổ.- Tiểu Mơ Hồ, lão bà bà hình như chưa từng khen con thì phải...

Co...con thật sự rất giỏi, Tiểu Mơ Hồ của bà... về sau nhất định phải...Dao cuối cùng đâm thẳng vào tim, gần như vừa đâm xong Mae Koy cũng trút hết hơi thở.Cả người.. có lẽ không thể gọi là người được, thịt bị dao gọt sạch sẽ, một bộ xương nhuốm máu gắn liền với cái đầu chưa bị tróc, đến khi chết khung xương mới đổ ầm xuống đất nằm cùng với đống thịt của mình.- A A A!!!Mắt Ling Ling Kwong đỏ ngầu, ngửa đầu gào thét, sức mạnh trong thân thể điên cuồng đảo loạn, xiềng xích nháy mắt nát bấy!Thiếu nữ nháy mắt phấn khích.Đúng lúc này!Nàng nháy mắt liền đến bên cạnh Ling Ling Kwong đã suy sụp tinh thần, lộ ra con mắt xám trắng bắt đầu nhiếp hồn.

Ling Ling Kwong khác với người bình thường, chỉ có lúc tinh thần sụp đổ mới có thể nhiếp hồn thành công, biến thành con rối cho mình sử dụng.

Nhất là lúc vừa lấy được sức mạnh của thủy tổ cũng là lúc yếu ớt nhất.Não Ling Ling Kwong trống rỗng, sức mạnh to lớn tràn đầy thân thể cô, cảm xúc đau đớn khiến cô sụp đổ, nhưng vào lúc này một chùm sáng đột nhiên trào vào trí óc, như ánh sáng dịu dàng của thần thánh dần dần xoa dịu tâm hồn cô.

Ling Ling Kwong muốn đuổi theo nó, muốn trầm luân vào cảm xúc này.Ánh mắt đỏ ngầu của Ling Ling Kwong dần dần bị màu trắng thay thế, cô nhìn đôi mắt màu trắng trước mặt cảm thấy rất khó chịu, cô muốn được cứu rỗi!- Ngoan, đừng chồng cự, tôi sẽ khiến cô thấy thoải mái, thả lỏng nào.Tiếng nói như ma âm vang vọng trong đầu khiến Ling Ling Kwong cực kỳ khó chịu, cô không muốn đau như vậy nữa, nỗi đau khi mất đi lão bà bà đã khiến cô dường như nghẹt thở.Cô thuận theo thanh âm kia, dần dần buông thả bản thân, khiến ánh sáng trắng kia gột rửa chính mìnhThật sự rất thoải máiCứ như vậy chìm đắm...Ánh trăng bên ngoài dần bị mây đen che khuất, bóng tối bao chùm lấy thế giới.

--.- Nửa tháng sau[Quỷ Vực]- Bẩm quỷ vương, bên ngoài tự dưng tràn vào rất nhiều cương thi, hình như đến chỗ chúng ta tuyên chiến.Orm Kornaphat lạnh lùng nhìn Hắc Vô Thường quỳ dưới chân, Ling Ling Kwong đã biến mất nửa tháng rồi, nửa tháng nay nàng điên cuồng tìm cô nhưng lại không tìm thấy dấu vết nào.

Ling Ling Kwong như bị bốc hơi khỏi nhân gian, nàng cơ hồ đã phát động toàn bộ quỷ trong Quỷ Vực đi tìm nhưng vẫn không có thu hoạch.Khoảng thời gian trước có một nhóm cương thi cao cấp công kích Quỷ Vực của nàng, chỉ là lúc đấy nàng không lưu tâm lắm, cương thi với quỷ từ ngàn năm trước vẫn luôn là đối thủ một mất một còn.

Sau khi Prigkhing chết thì hai loài vẫn luôn trong tình trạng nước giếng không phạm nước sông.

Lần nay đại quy mô cương thi tấn công Quỷ Vực chắc chắn có vấn đề, sau khi nàng về lập tức giết sạch hết cương thi, những cương thi đẳng cấp cao số lượng không nhiều lắm, nửa tháng nay cũng không thấy chúng bén mảng tới.- Hôm nay chúng lại muốn đến tìm chết?Vẻ mặt Orm Kornaphat tràn đầy lệ khí, vừa đi ra quỷ vực liền phát hiện sự việc không đơn giản như vậy, số lượng cương thi cấp thấp đông đếm không xuể, những con này chắc chắn vừa thành cương thi không lâu.- Cương thi từ đâu xuất hiện nhiều vậy?- Bọn bây đến đây là muốn chết thêm một lần à?Nàng chỉ cần một mồi lửa là thiêu rụi hết đống cương thi này.Nàng vừa muốn xuất ra ma trơi thì đột nhiên vô số lá bùa vàng rậm rạp bay tới, nhìn kỹ, chính giữa đống bùa đó còn thấy hình dáng một người mờ mờ.Ngón tay thon dài của người phụ nữ nhẹ nhàng sờ lên mặt nạ của mình...- Ling Ling Kwong?Orm Kornaphat không thể tin nhìn người phụ nữ trước mắt, gấp gáp kêu lên cái tên mình tưởng nhớ bao ngày.
 
[Lingorm] Vợ Của Quỷ
C28


- Có phải chị không, Ling Ling Kwong?Orm Kornaphat nhìn cô gái lạnh lùng trước mặt, cho dù đeo mặt nạ nàng cũng có thể xác định người này chính là Ling Ling Kwong, nhưng người trước mặt lại có khí tức rất xa lạ.Cô gái nhẹ nhàng tháo mặt nạ xuống, động tác ưu nhã giống như đang hái hoa, động tác như vậy lại khác biệt hoàn toàn với Ling Ling Kwong mà nàng biết.Ling Ling Kwong quay đầu, đôi mắt trống rỗng nhìn chằm chằm Orm Kornaphat, mái tóc trắng xóa khiến gương mặt trắng nõn hiện lên vài phần tái nhợt.- Tỷ tỷ, chị đi đâu vậy?

Nhanh đến chỗ em.Orm Kornaphat vươn tay, rốt cuộc chị của nàng đã gặp phải chuyện gì?Như đã hiểu được lời Orm Kornaphat nói, Ling Ling Kwong chầm chạp bước về phía nàng, chỉ là càng đến gần khí tràng của cô càng mãnh liệt khiến nàng không khỏi nghiêm mặt.Từ bao giờ Tỷ tỷ của nàng có sức mạnh lớn như vậy?Ling Ling Kwong đứng cách Orm Kornaphat vài mét, lấy kiếm gỗ đào ra, lúc này kiếm gỗ đã không còn bộ dáng ban đầu của nó, bùa chú màu đỏ vẽ đầy thân kiếm, có thể thấy được đây là phù văn tróc quỷ sư thường dùng để bắt quỷ.Sát khí nồng nặc quấn quanh thân Ling Ling Kwong.- Tỷ tỷ chị sao vậy?

Chị muốn.. giết em hả?Orm Kornaphat không thể tin rằng có ngày nàng sẽ cảm nhận được sát khi trên người Ling Ling Kwong.

Nàng xót xa nghĩ thời gian sớm chiều ở chung chẳng lẽ đều là giả dối?

Người Tỷ tỷ luôn luôn bảo vệ nàng chẳng lẽ chỉ là hình tượng cô xây dựng lên?- Ác quỷ không phân thiện ác, GIẾT!Trong mắt Ling Ling Kwong tràn đầy chính nghĩa nhìn về phía Orm Kornaphat như đang nhìn quỷ quái hại người!- Trong lòng Tỷ tỷ em là ác quỷ ăn thịt người sao?

Ha ha, được lắm, được lắm, hóa ra chỉ có em tự mình đa tình.Orm Kornaphat biết Ling Ling Kwong vẫn luôn muốn thoát khỏi nàng, không hiểu sao sau này cô không nhắc lại nữa.Nàng nhớ lần đầu tiên hai người làm tình, cô một mực khóc nói bọn họ là sai lầm.

Mà nàng thì sao?

Nàng càng làm mạnh hơn khiến cô ngoan ngoãn, mới đầu Ling Ling Kwong còn mắng mỏ, về sau chỉ có thể khóc lóc cầu xin.Lần thứ hai Ling Ling Kwong chạy trốn bị nàng bắt về, nàng nhớ mang máng lần đó Ling Ling Kwong khóc cực kỳ thảm, giọng đều lạc cả đi, nàng cường bạo cô suốt đêm, càng làm Ling Ling Kwong càng nhìn cô bằng ánh mắt sợ hãi, thậm chí còn phát run.Sau nữa Ling Ling Kwong không chạy trốn nữa...Hoá ra không phải cô không muốn trốn mà do sợ hãi nàng nên không dám làm.Khó trách Ling Ling Kwong nháo nhào muốn ra ngoài bắt quỷ, còn nói gì muốn cho nàng đầu thai, hóa ra đều có kế hoạch cả.Kế hoạch này đúng là chặt chẽ không chê vào đầu được.Orm Kornaphat nhìn gương mặt không cảm xúc của Ling Ling Kwong- Tỷ tỷ, sao chị lại nhẫn tâm như vậy?- Chị muốn giết em sao?

Được thôi, như chị muốn...- Tỷ tỷ, chị có từng thích em không?Xung quanh Orm Kornaphat hiện lên đừng đốm lửa ma trơi, nàng không phải không cảm nhận được sức mạnh của Ling Ling Kwong, lúc trước nàng cũng đã thấy rồi.- Người quỷ khác biết, sao có thể yêu?Ling Ling Kwong lãnh đạm nói.Orm Kornaphat nghĩ Ling Ling Kwong chưa từng thích nàng, nếu không sao cô có thể tuyệt tình như vậy?

Nàng thấy tim mình đau quá, ngọn lửa càng cháy mãnh liệt.Ling Ling Kwong vô cùng đau đầu, không biết tại sao cô rất muốn giết con quỷ trước mắt này, chỉ có giết nàng đầu cô mới không đau.

Nhưng tại sao con quỷ này lại lộ ra vẻ mặt đau thương đến thế?Mà tại sao mình lại rơi lệ?Người quỷ khác biệt, đây không phải là chuyện bình thường sao?Cô nhất định phải giết con quỷ này!

Nhất định phải giết!Ling Ling Kwong vung tay, vô số lá bùa bắn về phía Orm Kornaphat, mỗi tấm đều mang tính công kích cực mạnh.Orm Kornaphat thấy thế cũng không trốn, ma trơi vờn quanh lập tức bay lên, ngọn lửa xanh sẫm như sóng biển cuồn cuộn trào ra, những lá bùa kia gặp lửa tức cháy thành tro tàn.Ling Ling Kwong khó hiểu, dơ kiếm gỗ đào đâm về phía Orm Kornaphat.

Trong lòng Orm Kornaphat kinh sợ, rõ ràng chỉ là vài lá bùa vậy mà đã tiêu hao sức mạnh nhiều hơn nàng nghĩ, Tỷ tỷ của nàng đúng là rất mạnh.Orm Kornaphat nhẹ nhàng tránh thoát đường kiếm của Ling Ling Kwong, ngọn lửa trên tay dâng cao khiến không khí xung quanh cũng bị bóp méo vặn vẹo, ma trơi từ tay Orm Kornaphat quấn lên chân Ling Ling Kwong.Độ ấm của ma trơi không tổn thương Ling Ling Kwong, nhưng trói cô lại thì dư sức.Ling Ling Kwong lạnh lùng vung kiếm chắt đứt, thấy độ nóng ma trơi tăng cao thì nhíu mày, tiếp tục dùng kiếm gỗ đâm hướng Orm Kornaphat.Vô số lá bùa bắn ra, lần này có Ling Ling Kwong công kích, Orm Kornaphat trốn không kịp bị một ít lá bùa dính lên người, trên người lập tức bốc lên sương mù trắng kèm theo đó là mùi da thịt bị nướng cháy.

Orm Kornaphat nghiêm mặt, sức mạnh trong tay gia tăng, đôi mắt biến thành huyết hồng.Lá bùa của Ling Ling Kwong như vô cùng vô tận, bay xung quanh hai người, kiếm gỗ công kích ác liệt, kiếm khí trí mạng.

Orm Kornaphat đón thế công kích, ma trơi bốc lên hừng hực hóa thành vô số dây thừng quấn lấy Ling Ling Kwong.Kiếm gỗ vung lên chặt đứt ngọn lửa, chỉ là càng chặt ngọn lửa quấn lên càng nhiều.

Ling Ling Kwong nhìn đôi mắt thương tâm của Orm Kornaphat, đầu lại bắt đầu đau.Hai người đấu thêm trăm chiêu, Ling Ling Kwong dường như không chịu nổi nữa, trong cơ thể cô như chia làm hai người, một người muốn dùng mọi biện pháp giết chết con quỷ trước mặt, người khác lại kịch liệt ngăn cản cô.Nhưng tại sao nàng lại nhìn cô bằng ánh mắt bi thương này?

Cô không chịu nổi nữa, cứ nhìn thấy đôi mắt ấy linh hồn cô lại run rẩy, cô nhất định phải giết chết thiếu nữ này!!!Ling Ling Kwong lơ lửng trên không, tròng mắt trống rỗng trầm mặc nhìn Orm Kornaphat.

Cô cắn ngón trỏ, dùng máu tươi vẽ lên kiếm phù văn phức tạp, miệng nhẩm đọc chú ngữ.-Tuân mệnh trời, cửu cung thượng thiên,Đây là một trong những chú ngữ trừ quỷ lợi hại nhất, ánh trăng lập tức bị mây đen che phủ, xung quanh tựa như hiện lên tiếng cộng hưởng của Hồng Hoang, chỉ riêng âm thanh thôi mà chúng quỷ xung quanh phải quỳ rạp xuống đất thất khiếu chảy máu."

Bách thần an vị, liệt thị thần côngHồn phách hòa luyện, ngũ tạng hoa phongBách phôi huyền chú, thất dịch hư sungHỏa linh giao hoán, diệt quỷ trừ hung"- Phụt!!!Vô số quỷ chảy máu điên cuồng, thậm chí có một số quỷ đạo hạnh kém ngất ngay tại chỗ, từng sợi huyết khí bị kiếm hút lấy chiếu đỏ cả ma trơi màu xanh u.Orm Kornaphat nhìn Ling Ling Kwong nhẩm đọc chú ngữ, mỗi một câu thốt ra khí thế lại tăng lên một tầng, nàng tin tưởng tuyết đối nếu mình không chống trả liền lập tức tan thành mây khói.Thật đáng cười, Tỷ tỷ của nàng không hề có một chút do dự nào dùng tróc quỷ chú giết nàng.Tỷ tỷ hận nàng như vậy sao?-Tỷ tỷ, em đúng là xem nhẹ chị rồi, nhưng chị cũng xem nhẹ em quá!Orm Kornaphat ngẩng đầu, trong mắt chỉ còn màu đỏ, ma trơi trên người chậm dãi yếu dần rồi tắt hẳn, toàn bộ cảnh vật bị bóng đen nuốt lấy như sinh mệnh bị ngọn lửa thiêu mất.Orm Kornaphat nhắm chặt hai mắt, hai tay vỗ mạnh!Lần nữa mở mắt ra, tròng mắt đã không phải màu đỏ mà thay thế bằng màu xanh lục như màu ma trơi, hai tay dần tách ra, hỏa diễm màu xanh bay lên, hai luồng hỏa diễm vừa xuất hiện khiến nhiệt độ xung quanh tăng lên nhanh chóng, ngay cả tóc Orm Kornaphat cũng hơi xoăn lại.

Đây là ngọn lửa bản mệnh của nàng, không phải mấy ma trơi bình thường hay dùng.Orm Kornaphat túm một phát, hai luồng hỏa diễm lập tức xuất hiện trên tay, biến thành một trường thương.

"Thượng nguyện thần tiên, thường sinh vô cùngLập tức tuân lệnh!Giết!"

Cùng lúc đó Ling Ling Kwong cũng niệm xong chú ngữ, phù văn do máu tươi vẽ vặn vẹo dữ tợn chảy về một chỗ.Kiếm gỗ đào màu máu dùng sức vung xuống, âm thanh chói tai xuyên phá màn đêm.Trường thương trong tay Orm Kornaphat đâm về phía Ling Ling Kwong, khi hai luồng sức mạnh chạm nhau, trong phút chốc không gian như ngừng lại.Theo một tiếng nổ xung kích truyền ra, sóng lửa bàng bạch nổ tung, Orm Kornaphat cùng Ling Ling Kwong cơ hồ đồng thơi lảo đảo lùi về sau, miệng phun ra máu.Theo thời gian kiếm thế của Ling Ling Kwong dần yếu đi, mặt cô trắng bệch, mồ hôi lạnh không ngừng từ hai bên thái dương chảy xuống, dường như cô đã đến cực hạn.Ling Ling Kwong bất ngờ mất thăng bằng, mũi kiếm chệch hướng, dư âm của trường thương đánh thẳng vào người cô.

Ling Ling Kwong hộc ra ngụm máu tươi, thân thể đã đến cực hạn, nhiệt độ của ma trơi quá cao, thân thể cô như lá úa chậm rãi phiêu xuống.Gần như đã không còn khí tức của sinh mệnh.- Ling Ling Kwong!!!Orm Kornaphat mãnh liệt thu hồi thế công, cũng bị kích thích đến phun máu, nàng vững vàng tiếp được Ling Ling Kwong.Orm Kornaphat bối rối ôm Ling Ling Kwong trở về, mà bên ngoài một ít quỷ vật thượng đẳng cùng cương thi lao vào chém giết, số lượng cương thi tuy đông nhưng đẳng cấp rất thấp, gần như phải gọi là đơn phương đồ sát.Nhẹ nhàng đặt Ling Ling Kwong lên giường, Orm Kornaphat ngắm nhìn nữ nhân đã hơn nửa tháng không gặp.

Gương mặt có chút thịt biến thành góc cạnh rõ ràng, một đầu tóc trắng tăng thêm vài phần tà tính, Tỷ tỷ của nàng sao lại biến thành bộ dạng này?Vừa nãy nàng bị sát khí cùng hành vi của Ling Ling Kwong làm mất tâm trí, bây giờ ngẫm lại cho dù cô muốn thoát khỏi nàng nhưng bản tính cũng không thể giả vờ được.

Ling Ling Kwong của hôm nay khác hoàn toàn với Ling Ling Kwong của thường ngày.Nghĩ vậy, Orm Kornaphat liền nhẹ nhàng dùng tay vạch mí mắt của cô lên, thấy bên trong có một sợi tuyến nhỏ cử động.

Thấy bạch tuyến quen thuộc, nắm tay Orm Kornaphat liền xiết chặt, mắt như hàn quang.- Nhiếp hồn chi thuật, Prigkhing!
 
[Lingorm] Vợ Của Quỷ
C29


Orm Kornaphat nhìn trong mắt Ling Ling Kwong giấu một tia trắng nhỏ, hóa ra là thuật nhiếp hồn.Mấy ngàn năm trước thi vương Prigkhing am hiểu nhiếp hồn chi thuật, khống chế hàng vạn cương thi đánh nhau với nàng, cuối cùng vẫn thua cậu một bậc.

Thi vương kia là lão quái vật ngàn năm mà lúc nào cũng trưng cái bộ mặt thiếu nữ ngây thơ vô hại đi nhiếp hồn, nhưng người thì biến thái hơn ai hết.Hơn một nghìn năm rồi, Prigkhing tại sao lại sống lại?Orm Kornaphat nhìn mái đầu trắng xóa của Ling Ling Kwong, đây tuyệt đối không phải vì nhiếp hồn thuật tạo thành, chắc chắn cô đã bị đả kích cực mạnh.Orm Kornaphat yêu thương hôn lên đôi môi nhợt nhạt của Ling Ling Kwong.

Nhiếp hồn thuật rất khó giải, trừ khi sinh mạng bị tổn thương hoặc có người mình yêu sẵn lòng đổi mạng lấy mạng, ngày ngày cho người bị nhiếp hồn uống máu mới có thể tỉnh lại.Chỉ là vẫn cần có một vị thuốc dẫn, nơi sâu trong cực bắc có một vực thẳm Vô Vọng, trong Vô Vọng có một đóa băng liên, đóa hoa này là thuốc dẫn tốt nhất.Orm Kornaphat nghĩ trước kia đều là Tỷ tỷ bảo vệ nàng, lần này hãy để nàng bảo vệ Tỷ tỷ.- Nào, há mồm.Trên giường cổ lớn một cô gái chân tay bị khóa đang nằm, hai mắt trống rỗng, chỉ khi nhìn đến thiếu nữ trong mắt cô mới lộ một tia hung dữ.Kiếm gỗ đào đã mất đi ánh sáng đỏ yêu dã cũng bị xích cạnh giường, trên thân chỉ còn hoa văn chìm màu đỏ, thoạt nhìn như những vết máu khô cạn.Sắc mặt Orm Kornaphat hơi tái, bưng một bát thuốc màu đỏ kiên nhẫn dụ dỗ cô gái uống.- Nào, uống thêm một hớp nữa đi, nếu không em sẽ bón chị như lần trước đó.Cô gái như nghĩ đến chuyện gì đáng sợ, trên mặt Ling Ling Kwong hiện rõ vẻ sợ hãi, người vô thức nhích xa Orm Kornaphat mấy phần.

Cô không dám cãi lời thiếu nữ, ngoan ngoãn cầm bát uống hết sạch.Tỷ tỷ nghỉ ngơi đi, em sẽ lại đến thăm chị.Orm Kornaphat đắp chăn cho Ling Ling Kwong lại bất ngờ bị cô cắn một cái, sâu đến chảy máu.

Nàng không tức giận, tùy ý Ling Ling Kwong cắn mình, nàng còn cảm nhận được đau đớn này thêm mấy ngày nữa đây?Orm Kornaphat rời khỏi phòng, phát hiện Hắc Bạch Vô Thường quỳ trên mặt đất.- Vương, thân thể ngài thế nào ạ?- Sao, tới rồi à?Orm Kornaphat không trả lời, nàng thuộc hỏa, vô cùng sợ lạnh.

Lần này nàng đến nơi cực hàn đã bị thương đến căn cơ, huống chi lần trước đấu cùng Ling Ling Kwong lúc thu hồi ma trơi đã bị trọng thương rồi, mấy ngày gần đây lại cưỡng ép rút máu, mấy chén máu tươi mới có thể luyện ra mấy giọt tinh huyết, đến cả quỷ mạnh mẽ như nàng cũng chỉ cường chống thân thể.- Vâng, bên ngoài đã có vô số cương thi vây quanh rồi.Hắc Vô Thường không dám nhìn mặt quỷ vương đại nhân, hắn chỉ biết lần này đến toàn là cương thi cấp cao, mà người đứng đầu bọn chúng chắc chắn tu vi không tầm thường.

Nhưng hắn tin vào Vương của hắn.Vương của bọn hắn lợi hại như vậy nhất định có thể chiến thắng tất cả quân địch........Đã mấy ngày rồi?Ling Ling Kwong nhìn trần nhà đếm ngón tay nhẩm tính, cái người vẫn luôn ép cô uống thứ đồ uống khó nuốt đã đi đâu?

Tuy rằng thấy nàng cô liền không nhịn được muốn giết, nhưng tại sao không thấy được nàng cô lại có cảm giác kỳ lạ này?Nhớ nàng ư?Gần đây thỉnh thoảng bên ngoài phát ra tiếng nói chuyện với nhau, Quỷ Vương với Thi Vương đã đánh mấy ngày mấy đêm rồi.

Quỷ Vương là ai?

Thi Vương lại là ai?Tỷ tỷ phòng không có người thứ hai, thứ duy nhất có thể chơi là một cái gương để trên mặt bàn, trong gương sẽ thỉnh thoảng duỗi ra một đôi tay, thừa dịp cô ngủ sẽ nhét vào miệng cô vài giọt chất lỏng, cô biết hết, cô chỉ giả vờ ngủ thôi.Ling Ling Kwong chán nản cầm lên tấm gương, trong gương lại xuất hiện gương mặt quen thuộc kia.

Kỳ quái quá, cô không phải không soi gương, trong gương đáng ra phải xuất hiện gương mặt của mình mới đúng, nhưng trong tấm gương này tại sao lại xuất hiện gương mặt của người khác?Ling Ling Kwong sờ lên gương mặt trong gương, rõ ràng vừa thấy nàng liền muốn giết, nhưng thấy gương mặt này không hiểu sao cô lại thấy an tâm, bực quá đi.Người trong gương rốt cuộc là ai?Orm Kornaphat?Đúng rồi, người này có nói với cô nàng tên Orm Kornaphat.Tại sao cô chỉ cần đọc lên ba chữ này trái tim cô lại thắt lại?Lại qua thêm mấy ngày, Ling Ling Kwong đang ngủ mơ mơ màng màng, tự dưng bên ngoài phát ra tiếng đánh nhau ồn ào.- Ha ha, đây là Hắc Bạch Vô Thường à?

Hai người các ngươi đang bảo vệ ai thế?- Mấy con cương thi cấp cao chế giễu, nhìn thi thể Hắc- Bạch nằm cùng một chỗ.- Ha ha ha nhìn này, hai thi thể này có chết cũng nằm cùng nhau, đúng là cảm động thật sự chứ.Ầm!!Gã sai vặt bị đá văng ra, Ling Ling Kwong nhìn cương thi xấu xí từ cửa tràn vào.

Cô nhíu mày, đem tấm gương đặt lại trên bàn.- Ồ!!!

Hóa ra là một tróc quỷ sư?

Trong địa vực của quỷ mà lại giam một tróc quỷ sư à?

Sủng vật chăng?Một con cương thi chỉ còn một mắt lên tiếng, cười dâm đãng nhìn Ling Ling Kwong.- Còn dám trốn?

Các anh em, tróc quỷ sư này không biết đã giết bao nhiêu quỷ quái cương thi rồi, chúng ta nên làm gì bây giờ nhỉ?Lão đại, nhìn tróc quỷ sư này non mềm mọng nước, bọn em nhịn cũng lâu rồi, hôm nay chúng ta ăn mặn một chút ha?- Ha ha, được, ta tới trước, cho các ngươi học hỏi chút kinh nghiệm.Nói xong bàn tay khô nhăn nheo bắt đầu xe rách quần áo Ling Ling Kwong, cô liều mạng tránh né, xiềng xích phát ra tiếng leng keng, tuy vậy cũng không tránh kịp bàn tay của cương thi, quần áo bị lột hiện ra thân hình thon gầy mê người.Xiếng xích khóa Ling Ling Kwong bị yểm cấm chế, tuy không thể hoàn toàn phong bế linh lực của cô nhưng cũng khóa hơn phân nửa, hơn nữa cô mới chỉ dung hợp lại lực lượng, không thể hoàn toàn phát huy hết khả năng, cương thi này lại là cương thi cấp cao, Ling Ling Kwong chỉ có thể bị động giãy giụa.- Orm Kornaphat, Orm Kornaphat...Không biết vì sao, rõ ràng rất muốn giết người kia nhưng trong thời khắc nguy hiểm cô chỉ nghĩ được tên người đó.- Orm Kornaphat?

Ha ha ả sắp bị Prigkhing đại nhân làm thành tế phầm rồi, bản thân còn lo không xong sao có thể đến cứu cô?

Tiểu mỹ nhân, ngoan ngoãn nghe lời gia sẽ thương ngươi!Trên thân thể Ling Ling Kwong nhanh chóng xuất hiện dấu tay, Ling Ling Kwong bất lực giãy dụa.-ĐộpTấm gương trên bàn đột nhiên rơi xuống đất vỡ nát, làn khói xanh chậm rãi hình thành một bóng người, tiểu quỷ không mặt lập tức xuất hiện cắn lên cổ cương thi đang ở trên giường.- A a a, đau quá, cái gì đấy?Cương thi kéo thứ trên cổ ra, tiểu quỷ nhe hàm răng sắc bén.- Một tiểu quỷ cũng dám ngăn cản chuyện tốt của đại gia?Tuy quỷ kính cũng được xếp vào hàng hung nhưng ở chỗ cương thi thì cũng chỉ là con tiểu quỷ nho nhỏ, hoàn toàn không đáng để mắt tới.- Không cho phép bắt nạt nó!Tiểu quỷ kính hung dữ nhìn cương thi, lần nữa nhào tới điên cuồng gặm cắn da đối thủ.

Dù là cương thi thân thể cứng cáp, lợi hại hơn quỷ kính rất nhiều nhưng cũng bị cắn đến da tróc thịt bong.A a a a!

Cương thi kêu lên đau đớn, hung ác nắm lấy quỷ kính ném tới trên mặt đất, giẫm mấy cước, quỷ kính thét lên thê lương.Ling Ling Kwong không rõ tại sao trong gương lại xuất hiện một con tiểu quỷ, chỉ biết con quỷ này có thể biến ảo thành hình dạng của Orm Kornaphat, cô không muốn con quỷ này chết.Hai tay nhanh chóng kết ấn, trên người không có lá bùa, chỉ có thể vẽ bùa lên không trung ấn lên người cương thi.Ngay lập tức trong phòng toát ra mùi cháy khét của da thịt, cương thi đau đến hút không khí.- Dám đánh lén đại gia, đúng là không muốn sống nữa!

Được, ta thành toàn cho ngươi!Cương thi đá quỷ kính cho đàn em xử lý, hắn thì cầm lấy kiếm gỗ đào đâm thẳng vào ngực Ling Ling Kwong.- AAAAA!!!Ling Ling Kwong rên lên một tiếng, mắt không rời khỏi quỷ kính, nó bị vô số cương thi xé rách thân thể, vô số móng tay sắc bén đâm thủng da thịt, thậm chí đến gương mặt không ngũ quan cũng không buông tha.Không được, không thể làm bị thương gương mặt đó!

Nước mắt Ling Ling Kwong không ngừng rơi, hai tay lần nữa kết ấn, động tác của cô bị cương thi nhìn thấy, hắn lần nữa rút kiếm ra đâm Ling Ling Kwong thêm một nhát, Ling Ling Kwong kêu lên đau đớn.- Kêu dễ nghe phết, kêu tiếp đi!Cương thi như là tìm được thú vui, liên tục đâm vào Ling Ling Kwong- Kêu lên, tiếp tục kêu đi, ha ha!Ling Ling Kwong nhìn quỷ kính bị kéo đứt tay chân, không biết tại sao vết thương trên người dần không thấy đau nữa, thân thể cô chết lặng như hoàn toàn mất đi ý thức, tim đập chậm dần..- Nhanh thế đã chết rồi, không thú vị!Cương thi nhìn xác Ling Ling Kwong, hắn đi tới trước mặt quỷ kính nhập hội tra tấn nó, miệng quỷ kính đã sớm bị xé nứt, nó không thể phát ra bất kỳ âm thanh nào, chỉ có âm thanh xèo xèo thống khổ.Đột nhiên không khí xung quanh như bị rút đi tạo thành vô số lốc xoáy như vòi rồng nhỏ, đồ vật trong phòng lập tức nát bấy.Mấy con cương thi cấp thấp miệng phun máu tươi:- Chuyện gì xảy ra?Cương thi đầu lĩnh sững sờ quay đầu, cảm nhận được nguồn gốc của cơn lốc là xác chết của Ling Ling Kwong- Người mà hắn vừa giết chết.Hắn khiếp sợ nhìn Ling Ling Kwong đang chậm rãi ngồi dậy, chậm rì rì rút kiếm gỗ đào ra, động tác ưu nhã như mở cúc áo trước ngực.

Nữ nhân tóc trắng ngẩng đầu lộ ra đôi mắt âm trầm:- Các ngươi, đáng chết.Vừa dứt lời kiếm gỗ lập tức chém ra, toàn bộ phòng biến thành địa ngục.Ling Ling Kwong vô cảm nhìn cương thi cuối cùng ngã xuống, vừa nãy cô chỉ cách cái chết một chớp mắt, nhưng đúng lúc lại kích phát sức mạnh thủy tổ dung hợp hoàn toàn vào cơ thể Ling Ling Kwong.Vì gặp nạn sinh tử, nhiếp hồn thuật của Prigkhing cũng bị phá, trí nhớ mấy ngày nay dũng mãnh tràn vào óc...- Ha ha ha....Ling Ling Kwong vô lực cười, nhưng cười thế nào cũng không vui nổi.

Orm Kornaphat, sao em lại ngu như vậy.Rõ ràng chị đã muốn giết em, tại sao em lại không trực tiếp ra tay?

Cung cấp máu huyết nuôi dưỡng?

Lấy mạng đổi mạng?Ling Ling Kwong đến trước mặt quỷ kính, mở ra đôi tay vẫn luôn nắm chặt của nó.Chỉ có một bình sứ nhỏ...Ling Ling Kwong ngửi ngửi, mùi máu tanh sộc thẳng lên não.

Orm Kornaphat em ấy cảm thấy mình hẳn là không về được nữa nên mới rút máu đưa cho quỷ kính?Rút nhanh vài lá bùa ra ổn định lại hồn phách của quỷ kính, Ling Ling Kwong lại lấy vài lá bùa dán lên người mình khiến máu tạm thời ngừng chảy.

Cô bị thương rất nghiêm trọng, cho dù khôi phục sức mạnh thủy tổ cũng là nỏ mạnh hết đà, nhưng cô không thể ngã xuống.

Ling Ling Kwong nhanh chóng lách mình ra khỏi cửa.Orm Kornaphat, em nhất định phải chờ chị, nhất định...Prigkhing đang nhìn pháp trận mình tạo ra, mấy vạn người đã chuẩn bị xong, đây chỉ là nhóm đầu tiên, sau sẽ hiến tế nhiều người hơn.Không lâu nữa nàng sẽ là chủ thần duy nhất của thế giới này.Tất cả đều sẽ phải phủ phục dưới chân nàng."

Ta nở hoa trong sự giết chóc, như hoa trong buổi bình minh"Prigkhing nhìn sắc trời bên ngoài,- Một ngàn năm rồi,- Mặt trời ngày mới sắp ló rạng...- Về rồi hả?Prigkhing nhìn Ling Ling Kwong vừa xuất hiện, sờ lên tóc cô:- Cũng phải... những cương thi kia không phải đối thủ của cô.Ánh mắt không tiêu cự của Ling Ling Kwong nhìn chằm chằm nàng, chỉ là đôi mắt bị mái tóc trắng dài che phủ.- Bảo bối ngoan, có muốn nói lời tạm biệt với Orm không?Ling Ling Kwong tiếp tục cúi đầu, lặng yên nuốt xuống búng máu nghẹn ở cổ, ngực đau đớn từng cơn, móng tay gắt gáo nắm chặt, cố gắng khiến mặt mình không hiện ra biểu cảm gì.- Giết!!!Ling Ling Kwong chết lặng nhả ra chữ giết.-Ngoan, chút nữa cô giúp tôi giết ả đi.Prigkhing lạnh lùng cười.

Orm Kornaphat ơi là Orm Kornaphat, 1000 năm trước cô giết tôi, lần này tôi sẽ cho cô nếm trải tư vị này, nhất định rất thú vị.Trong sơn động, hoặc có thể nói là mắt trận pháp, bên trong tràn đầy sương mù màu đỏ.

Ling Ling Kwong vô cùng quen thuộc loại sương mù này, cô từng bước đi tới, sương mù che khuất tầm nhìn, Ling Ling Kwong không buông tha bất kì ngóc ngách nào, cô bước chậm trên mặt đất tìm kiếm Orm Kornaphat, không gian tĩnh lặng đến nỗi Ling Ling Kwong có thể nghe thấy cả hô hấp của mình.Sơn động có chút sâu, càng tiến sâu vào bên trong sương mù càng đậm đặc.

Ling Ling Kwong nghe được tiếng thở dốc rất gần mình.

Cô lần mò đi đến chỗ đó, Ling Ling Kwong hoảng sợ trừng lớn hai mắt, chỉ thấy trên vách động khóa lấy vô số nhân loại, nguyên một đám ánh mắt trỗng rỗng.Đây là hiến tế người sống?Ling Ling Kwong cảm thấy da đầu có chút run lên, nhưng không dám chậm trễ, tiếp tục đi nhanh vào trong, xung quanh vách tường treo đầy người.

Không biết đi bao lâu, rốt cuộc xung quanh không còn nghe thấy hơi thở của người khác nữa.Rất nhanh đã đến cuối cùng của sơn động, sương mù đậm đặc như tích ra nước, xiềng xích màu đen xuất hiện trước mắt, dây xích như những con rắn khổng lồ chạy dọc chạy ngang, chỗ giao thoa duy nhất lờ mờ có một bóng người.Ling Ling Kwong nhẹ nhàng đi tới như sợ làm ồn đến người đó.- Orm Kornaphat...Ling Ling Kwong không dám nhìn tới quần áo đã ướt sũng máu của nàng.

Tứ chi Orm Kornaphat bị khóa, ngồi quỳ dưới đất, phía đuôi của dây xích tạo thành hình móc câu đâm xuyên qua xương tì bà.Khóa sắt rỉ sét khóa chặt xương cốt của nàng, chỗ quấn lấy đã biến thành màu đen, chỗ thịt mới sinh vẫn còn chảy máu đầm đìa, chảy xuôi tạo thành vũng máu lớn dưới đất.Orm Kornaphat trước mặt vô cùng xa lạ, không hề mềm mại đáng yêu như lúc mới gặp, cũng không tràn đầy lệ khí như lúc bại lộ thân phận.

Người trước mắt lạnh băng như một cỗ thi thể đã chết từ lâu...Ling Ling Kwong thậm chí không dám đụng vào nàng:- Nong Orm...

Nong Orm...Ling Ling Kwong bất lực hô lên tên Orm Kornaphat...- Ư...Cuối cùng người nọ khẽ hừ một tiếng, chậm rãi mở mắt, nàng tưởng chừng như mình đang hoang tưởng:- Tỷ...

Tỷ?Ling Ling Kwong không nhịn nổi nữa, nước mắt vỡ òa:-Là chị, là chị, chị nhớ lại rồi, Orm Kornaphat em phải gắng lên!- Vô dụng thôi chị, em không chống đỡ được nữa, trước khi chết em có thể gặp lại chị.. em rất vui... khụ khụ...Orm Kornaphat ho khan mấy tiếng, giống như ho hết phế phủ ra bên ngoài, vừa ho vừa nôn ra máu.Ling Ling Kwong đau lòng nhìn Orm Kornaphat, tại sao nàng lại tới đây, chẳng phải là vì muốn thay thế cho cô hay sao?Trước khi đến đây cô đã nghĩ kĩ rồi, muốn cứu Orm Kornaphat chỉ còn cách duy nhất...Orm Kornaphat trước kia từng nói qua từ khi nàng sinh ra đã không có linh hồn, không nằm trong ngũ hành, cũng không vào được luân hồi, nhưng nàng luôn bị linh hồn của cô thu hút, mỗi lần chỉ cần ăn một chút thôi tinh thần cũng đã tươi tắn hơn hẳn, linh hồn của cô vẫn luôn là thuốc bổ tốt nhất.- Orm Kornaphat, nhanh lên, nhanh nuốt linh hồn của chị.Ling Ling Kwong đưa cổ đến bên miệng Orm Kornaphat.- Không, không muốn!!Orm Kornaphat lắc đầu cự tuyệt, nàng không chống đỡ được nữa nhưng Tỷ tỷ của nàng nhất định phải còn sống.

Nàng sao không hiểu được ý đồ của Ling Ling Kwong, Tỷ tỷ ngốc của nàng đây là muốn hi sinh mạng sống của mình.Orm Kornaphat nhìn Ling Ling Kwong.

Tỷ tỷ, em làm sao nỡ chứ...- Orm Kornaphat, chị van em, em ăn chị đi.

Chị cầu xin em!Ling Ling Kwong cầu xin Orm Kornaphat, nước mắt đong đầy, nhìn Orm Kornaphat với ánh mắt kiên định.

Nếu không phải tại cô sao nàng có thể biến thành bộ dạng như hôm nay, là cô thua thiệt Orm Kornaphat, Ling Ling Kwong như làm ra quyết định, tháo vòng cổ ném mạnh xuống đất, miếng ngọc lập tức nát bấy.Orm Kornaphat đột nhiên ngơ ngẩn, mùi thơm vốn đã khó cưỡng, huống chi bây giờ nàng như nỏ mạnh hết đà, cơ hồ trong nháy mắt đôi mắt Orm Kornaphat đỏ ngầu, hung hăng cắn lên cổ Ling Ling Kwong.Thời khắc cắn lên cổ cô, nước mắt Orm Kornaphat cũng rơi xuống bờ vai Ling Ling Kwong.Cảm giác linh hồn bị hút ra không hề dễ chịu chút nào, đau đớn vô cùng, nhưng Ling Ling Kwong kiên quyết ôm thật chặt Orm Kornaphat, cố gắng đưa cổ hướng về phía miệng của nàng.- Dùng phách của chị, bù đắp hồn em.- Từ nay về sau chị và em sẽ không tách rời.- Orm Kornaphat, chị... thật sự rất yêu rất yêu em...- Cho dù có chết chị cũng muốn chết trong vòng tay em.Thời gian dần trôi, ý thức Ling Ling Kwong cũng dần mông lung, hồn phách rút ra khỏi thân thể, mang đi không phải cái chết, mà là sự biến mất.Tan thành mây khói ư?Hẳn là thế...Đến điểm cuối của sinh mệnh, trong lòng Ling Ling Kwong cũng không cảm thấy đau.

Nghĩ tới lần đầu tiên hai người gặp mặt, thiếu nữ nhẹ nhàng dựa vào người cô, mềm mại như vậy...Đúng rồi, cô đang dùng linh hồn của mình ôm lấy người cô yêu.Là ánh sáng ư?Có cái gì đó hình như đang dừng lại...Trên đại điện Prigkhing lập tức mở to hai mắt:- Không!

Sẽ không đâu, không thể nào!!Nàng nhanh chóng chạy ra đại điện, còn chưa kịp tới sơn động, một đoàn ma trơi màu đỏ sền sệt đã bao lấy toàn thân nàng.Ánh lửa chói mắt chiếu sáng đêm đen.

Xa xa, tia sáng đỏ chậm rãi chạy rọc theo đường chân trời.Trời cuối cùng cũng sáng!Prigkhing gắt gao nhìn vòng tròn màu đỏ kia.

Một ngàn năm rồi, nàng ruột cuộc vẫn là người thua cuộc.Orm Kornaphat cẩn thận ôm nữ nhân trong ngực, ánh sáng đỏ chiếu vào mái tóc trắng tỏa ra màu sắc nhu hòa.

Thật ra màu đỏ vốn đại biểu cho hai thái cực, là hy vọng cũng là tử vong...Orm Kornaphat dẫm lên vô số xương trắng, ôm chặt thi thể trong ngực.- Tỷ, em đưa chị về nhà.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back