Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Chị Dâu

Chị Dâu
# 🌙 Chương 11: Lưỡi dao trước ngực


Căn phòng khách vắng lặng chỉ còn tiếng đồng hồ tích tắc.Orm ngồi trên ghế sofa, hai bàn tay siết chặt, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi.Anh trai chậm rãi rót trà, ánh mắt chăm chú dán vào gương mặt em gái.

Không khí ngột ngạt đến mức Orm nghe rõ tiếng tim mình đập loạn trong lồng ngực.– Orm... – Giọng anh trai trầm thấp. – Dạo này em khác lắm.

Gầy, hay mất ngủ... lại hay tránh ánh mắt của anh.

Có chuyện gì em đang giấu anh đúng không?Orm cúi gằm, môi run rẩy.

Cô muốn nói dối, muốn cười xòa để xua tan mọi nghi ngờ, nhưng cổ họng như nghẹn chặt.Anh trai tiếp tục: – Anh còn thấy... – Ánh mắt anh khựng lại ở cổ áo em gái.

Một vết hằn đỏ nhạt lóe lên dưới lớp vải mỏng. – ...Em có quan hệ với ai rồi sao?Tim Orm chấn động.

Cô siết chặt vạt áo, run rẩy: – Không... không phải như vậy...Anh trai khẽ cau mày, giọng cứng rắn hơn: – Nếu thật sự có, em phải nói với anh.

Anh không muốn em bị tổn thương, không muốn em đi theo vết xe đổ của mấy đứa bạn...Orm cắn môi đến bật máu, nước mắt dâng lên nóng hổi.

Trước mặt người thân thương nhất, cô cảm thấy mình như một kẻ phản bội.---Ngay khoảnh khắc ấy, cửa phòng khẽ mở.Ling Ling xuất hiện, bình thản như chẳng có gì.

Trên môi cô ta là nụ cười dịu dàng, trong tay còn cầm cốc sữa nóng.– Muộn rồi, để Orm thức thế này không tốt. – Cô đặt cốc xuống bàn, ánh mắt liếc qua em gái nhỏ, dừng lại ở vạt áo đang run run che chắn.Một tia sáng lóe lên nơi khóe mắt.

Rõ ràng...

Ling Ling cố tình biết hết.Anh trai thở dài, giọng dịu lại: – Thôi, muộn rồi, em về nghỉ đi.

Nhưng Orm... nhớ rằng, bất cứ chuyện gì cũng phải nói với anh.

Anh sẽ luôn ở đây.Orm òa khóc, vội gật đầu, ôm lấy anh như muốn tìm chút che chở cuối cùng.Nhưng phía sau, ánh mắt Ling Ling dán chặt vào lưng cô, vừa dịu dàng vừa chiếm hữu, như lưỡi dao kề sát trái tim.---Đêm ấy, Orm nằm trên giường, vẫn chưa thôi run rẩy.Ling Ling lặng lẽ ngồi cạnh, tay vuốt nhẹ mái tóc rối bù vì nước mắt.– Em sợ đến vậy sao? – Cô khẽ hỏi.Orm nấc nghẹn: – Tôi thấy mình tội lỗi...

Tôi đã phản bội anh trai...Ling Ling cúi xuống, ngăn dòng nước mắt bằng một nụ hôn sâu, như muốn nuốt chửng mọi lời than trách.– Nếu đã là tội lỗi... thì để tôi cùng em gánh. – Giọng thì thầm, đầy sức mê hoặc. – Nhưng em không được trốn tôi nữa.Orm run bắn, vừa muốn phản kháng, vừa không thể nào thoát khỏi vòng tay nóng bỏng ấy.Trong bóng tối, sự chiếm hữu lại tiếp diễn, mạnh mẽ hơn, như một dấu ấn khắc sâu chẳng thể xóa mờ.---Ở một góc phòng khác, anh trai Orm ngồi lặng trong màn đêm.

Hình ảnh em gái với đôi mắt sưng đỏ và vết hằn mờ trên cổ cứ ám ảnh mãi trong đầu.Anh nắm chặt tay, một linh cảm u ám dâng lên...*Có gì đó... bất thường giữa Orm và Ling Ling.*
 
Chị Dâu
# 🌙 Chương 12: Vòng tay xiết chặt


Orm trằn trọc suốt đêm, từng lời anh trai nói vang vọng trong đầu, cứa sâu vào tim như dao bén.

Cô biết mình đang phản bội, biết bản thân đang dấn thân vào con đường đầy tội lỗi, nhưng... tại sao lại không thể buông?Bên cạnh, Ling Ling ngồi dựa đầu giường, vẫn tỉnh táo như thường, ánh mắt đăm chiêu nhìn dáng hình nhỏ bé đang cuộn chặt trong chăn.

Cô khẽ cúi xuống, gạt lọn tóc ướt mồ hôi trên trán Orm, nụ cười nửa dịu dàng nửa ám muội:– Em run lẩy bẩy như chim non vậy. – Giọng Ling Ling thấp và khàn, dán thẳng vào tai Orm. – Nhưng tôi biết... sâu trong em, không chỉ là sợ hãi.Orm nín thở, hai tay siết chặt ga giường.

Cô muốn phủ nhận, nhưng trái tim lại phản bội, đập nhanh đến mức như muốn nổ tung.Ling Ling không chờ lời đáp, bàn tay trượt xuống, mạnh mẽ kéo chăn ra, ép cơ thể mềm mại của Orm áp sát vào lồng ngực mình.– Tôi đã nói rồi, Orm... – Môi cô khẽ lướt trên gò má run rẩy. – Dù em thấy tội lỗi, dù em ghét tôi, nhưng tôi vẫn muốn có em.Orm bật khóc, đôi mắt mờ đi trong làn lệ.– Chị... chị muốn biến tôi thành kẻ phản bội sao?

Tôi... tôi không thể đối diện với anh trai mình...Ling Ling nâng cằm cô lên, ép ánh mắt hoảng loạn ấy đối diện với đôi mắt sâu hút:– Nếu đã không thể đối diện... thì cứ trốn trong vòng tay tôi.Rồi nụ hôn ập xuống, dữ dội đến mức nuốt chửng mọi lời kháng cự.Orm run rẩy, bàn tay chống lên vai nhưng rồi lại yếu ớt buông xuôi.

Trong từng cử động, cô vừa sợ hãi, vừa khao khát – cảm giác mâu thuẫn như kéo cơ thể cô rơi xuống vực.Hơi thở dồn dập, mùi hương quyến rũ, sự chiếm hữu đầy bá đạo... tất cả khiến Orm như tan chảy.---Trong lúc đó, ngoài hành lang tối, một bóng người đứng lặng.Anh trai Orm khẽ bước ngang qua, định gõ cửa để đưa cho em gái ít thuốc cảm.

Nhưng khi tay vừa chạm vào nắm cửa, anh dừng lại.Tiếng động khẽ, tiếng thở dồn dập vọng ra từ bên trong... làm anh khựng người.Một cơn lạnh lẽo chạy dọc sống lưng.

Anh không dám mở cửa, chỉ siết chặt nắm tay, rút lại thật chậm.Khuôn mặt anh chìm trong bóng tối, ánh mắt nặng trĩu.*Orm... rốt cuộc em đang giấu anh điều gì?*---Bên trong phòng, Orm hoàn toàn không hay biết.

Trong cơn mê loạn, cô chỉ cảm nhận rõ vòng tay Ling Ling ngày càng xiết chặt, như muốn khóa chặt cả thế giới của mình.Orm nghẹn ngào trong hơi thở đứt quãng:– Chị... nếu một ngày bị phát hiện thì sao?

Nếu mọi thứ sụp đổ thì sao?Ling Ling dừng lại trong giây lát, đôi mắt tối sẫm ánh lên vẻ kiên định:– Thì tôi sẽ để cả thế giới sụp đổ... miễn là em còn ở bên tôi.Orm run bắn, trái tim vỡ òa trong sợ hãi lẫn mê loạn.Nước mắt hòa cùng nụ hôn, cay đắng nhưng ngọt ngào đến chết người.---Cả đêm, Orm lịm đi trong vòng tay chiếm hữu ấy, trong khi ngoài kia, những mảnh ghép nghi ngờ đã bắt đầu xếp lại... chuẩn bị cho một cơn bão sắp ập đến.Em viết truyện để thoả mãn đam mê đọc có sai sót mn thông cảm giúp em nha
 
Chị Dâu
# 🌙 **Chương 13 - Chuyến công tác định mệnh**


Trời về đêm, thành phố rực rỡ ánh đèn, nhưng Orm lại chẳng thấy lòng mình bình yên.

Suốt cả tuần nay, cô nghe tin đồn rằng phía tập đoàn Kwong sẽ trực tiếp cử CEO đến tham gia ký kết dự án hợp tác với gia đình mình tại Singapore.

Người đó, không ai khác ngoài **Ling Ling Kwong**.Orm đã tự nhủ sẽ không liên quan gì đến chị ta nữa.

Sau những lần vượt quá giới hạn, cô cần khoảng cách, cần quên đi tất cả.

Nhưng số phận lại cố tình trêu ngươi — trong danh sách đoàn công tác, cái tên của Orm được đưa vào như một trợ lý dịch thuật, bởi cô giỏi tiếng Anh và là người phù hợp nhất hỗ trợ văn bản.Lúc nhận lệnh, Orm đã phản đối:– Con chỉ là sinh viên, làm sao đi công tác được.

Hơn nữa, công ty có nhiều phiên dịch chuyên nghiệp mà.Mẹ cô nhìn cô, ánh mắt nghiêm nghị:– Đây là cơ hội tốt để con học hỏi.

Đừng cãi nữa, Orm.

Gia đình đang cần con.Không ai biết rằng trái tim Orm lúc ấy đã run rẩy.

Một chuyến đi với Ling Ling... nghĩa là những kỷ niệm, những xúc cảm bị chôn giấu sẽ có nguy cơ sống lại.---### ✈️ **Chuyến bay đêm**Sân bay tấp nập, ánh đèn vàng hắt xuống hàng ghế chờ.

Orm kéo vali, cố gắng lẩn ra xa đám đông để khỏi phải chạm mặt Ling Ling.

Nhưng sự trốn tránh chỉ như hạt cát giữa biển người, bởi ngay khi bước đến quầy check-in, cô đã nghe thấy giọng nói trầm thấp, rõ ràng vang lên sau lưng:– Em đi cùng chuyến sao?Orm cứng người.

Quay lại, cô bắt gặp ánh mắt Ling Ling.

Người phụ nữ ấy khoác trên vai bộ vest màu xanh navy tinh tế, gương mặt trang điểm nhẹ càng tôn lên nét sắc sảo.

Vẫn là dáng vẻ CEO lạnh lùng, tự tin, khiến bất kỳ ai trong sảnh cũng phải ngoái nhìn.– Vâng... – Orm lí nhí, cúi gằm mặt.Ling Ling chỉ mỉm cười nhạt, không nói thêm, bước đến trước làm thủ tục.

Nhưng khi nhân viên hàng không xếp ghế, Orm mới chết lặng nhận ra: ghế của mình và Ling Ling nằm cạnh nhau.Khoang hạng thương gia sáng dịu, ghế ngồi rộng rãi.

Orm ngồi sát cửa sổ, khép nép như con mèo nhỏ, trong khi Ling Ling thong thả đặt tài liệu lên bàn, thắt dây an toàn.

Khi máy bay cất cánh, Orm vô thức nắm chặt tay vịn, mắt nhắm nghiền.Một bàn tay ấm áp khẽ phủ lên tay cô.– Sợ bay à? – Giọng Ling Ling trầm nhưng đầy trấn an.Orm mở choàng mắt, định rụt tay lại nhưng bị giữ chặt.– Không... không phải.Ling Ling hơi nhướn mày:– Vậy em sợ... ngồi cạnh tôi?Câu hỏi ấy khiến máu Orm dồn lên mặt.

Cô lắp bắp:– Tôi... không...Ling Ling khẽ cong môi, rồi rút tay về, tiếp tục đọc tài liệu.

Nhưng Orm biết rõ, từng nhịp tim mình vẫn chưa bình tĩnh lại được.---### 🏨 **Đêm ở khách sạn**Sau nhiều giờ bay, đoàn công tác đến Singapore lúc trời đã khuya.

Khách sạn năm sao chuẩn bị sẵn phòng cho từng người.

Orm nhận phòng của mình, cố gắng thở phào khi biết phòng Ling Ling ở dãy bên cạnh.Tắm rửa xong, Orm ngồi bên giường, mở laptop kiểm tra lại bản dịch tài liệu để mai trình bày.

Đúng lúc đó, tiếng gõ cửa vang lên.Cô mở cửa, và trái tim rơi xuống đáy: chính là Ling Ling.– Tôi quên đem bản hợp đồng chỉnh sửa.

Cho tôi mượn laptop em một chút. – Câu nói lạnh nhạt, như thể chỉ là việc công.Orm gật đầu, dời sang một bên để chị ta bước vào.

Ling Ling ngồi xuống ghế, mở laptop, chăm chú gõ.

Orm đứng ngây người, cảm nhận rõ hương nước hoa thanh lạnh tỏa ra quanh căn phòng.Nửa tiếng trôi qua, Ling Ling đóng máy lại, ngẩng lên:– Cảm ơn.

Em chăm chỉ thật. – Ánh mắt chị dừng lại nơi tập tài liệu Orm vừa ghi chú.Orm đỏ mặt:– Tôi chỉ... làm việc thôi.Khoảnh khắc im lặng bao trùm.

Ling Ling chậm rãi đứng dậy, tiến lại gần.

Orm lùi bước, nhưng lưng nhanh chóng chạm vào tường.– Orm... – Giọng nói ấy khàn đi, như tiếng thì thầm. – Em biết tôi không mượn laptop chỉ để làm việc, đúng không?Orm run lên:– Chị...

đừng...Nhưng câu nói bị nuốt chửng khi Ling Ling cúi xuống, môi kề sát.

Một nụ hôn mạnh mẽ, quen thuộc, làm Orm mềm nhũn.

Cô kháng cự yếu ớt, nhưng rồi bị cuốn trọn trong hơi thở nóng bỏng.Đêm ấy, dưới ánh đèn dịu, Orm lại một lần nữa rơi vào vòng tay Ling Ling.

Không còn men rượu như lần đầu ở quán bar, không còn sự tình cờ.

Đây là sự lựa chọn của cả hai, dù Orm biết mình đang trượt sâu vào vũng lầy không lối thoát.---### 🌙 **Rạng sáng**Orm tỉnh dậy khi trời ngoài cửa sổ vừa hửng sáng.

Chăn gối lộn xộn, cơ thể ê ẩm, còn Ling Ling vẫn ngủ say bên cạnh.

Trong khoảnh khắc ấy, Orm ngắm nhìn gương mặt chị ta.

Không còn vẻ lạnh lùng, chỉ còn đường nét yên bình, dịu dàng hiếm hoi.Trái tim Orm thắt lại. *Mình sai rồi... sai thêm một lần nữa.*Cô lặng lẽ rời khỏi giường, bước vào phòng tắm.

Trong gương, gương mặt phản chiếu là một cô gái với đôi mắt đỏ hoe, môi vẫn còn vết hôn.

Orm đưa tay chạm vào má mình, thì thầm:– Orm... mày thật sự không còn đường lui nữa rồi...
 
Chị Dâu
# 🌙 **Chương 12 - Rung động cấm kỵ**


Buổi sáng hôm sau, ánh nắng đầu tiên len qua cửa kính khách sạn, tràn vào căn phòng sang trọng.

Orm ngồi ở bàn làm việc, cầm cây bút bi trên tay mà chẳng viết nổi chữ nào.

Trước mặt cô là tập tài liệu quan trọng cho buổi họp, nhưng tâm trí lại bị ám ảnh bởi những hình ảnh đêm qua.Tiếng thở dồn dập.

Vòng tay siết chặt.

Nụ hôn ngấu nghiến.

Tất cả như vẫn còn vương lại trên da thịt.Orm lắc mạnh đầu, cố xua đi. *Không được nhớ, không được nghĩ...* Cô tự nhủ, nhưng trái tim lại phản bội lý trí.

Mỗi khi nhắm mắt, gương mặt Ling Ling lại hiện lên rõ mồn một.---### 🌐 **Cuộc họp buổi sáng**Trong phòng họp, không khí căng thẳng nhưng chuyên nghiệp.

Ling Ling ngồi ở vị trí trung tâm, ánh mắt sắc bén quét qua từng trang hợp đồng.

Ánh đèn phản chiếu làm gương mặt chị ta thêm phần quyền lực.Orm ngồi phía sau, vai trò chỉ là phiên dịch và hỗ trợ.

Nhưng không hiểu sao, mỗi lần Ling Ling cất giọng tiếng Anh trôi chảy, Orm lại cảm thấy tim mình rung lên.

Cô vừa ngưỡng mộ, vừa căm ghét chính bản thân vì không thể tách mình ra khỏi vòng xoáy này.Có lúc, ánh mắt Ling Ling khẽ liếc về phía cô.

Chỉ một thoáng thôi, Orm lập tức cúi gằm mặt xuống.

Toàn thân nóng rực, như thể vừa bị bắt quả tang.*Chị ta...

đang nghĩ gì vậy?

Đêm qua... chỉ là ham muốn, hay còn gì khác?* – Orm tự hỏi.

Nhưng cô không dám tìm câu trả lời.---### 🏙️ **Buổi chiều – tham quan dự án**Đoàn công tác được mời đi tham quan khu đất chuẩn bị đầu tư.

Nắng chiều Singapore vàng rực, gió thổi nhè nhẹ.

Orm đi cùng vài đồng nghiệp, nhưng ánh mắt cứ vô thức dõi theo dáng người phía trước – Ling Ling, trong bộ váy công sở màu trắng ôm dáng, cao gót gõ nhịp chắc nịch trên nền đá.Có lần, Orm trượt chân vì mặt đường gập ghềnh.

Ngay tức khắc, một bàn tay vươn ra đỡ lấy eo cô.– Cẩn thận. – Giọng Ling Ling khẽ vang.Khoảng cách gần đến mức Orm có thể cảm nhận hơi thở chị ta phả lên má mình.

Trái tim Orm loạn nhịp, vội vàng thoát ra, lí nhí cảm ơn.

Nhưng Ling Ling chỉ nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm như muốn nói điều gì mà không thốt thành lời.---### 🍷 **Buổi tối – bữa tiệc xã giao**Đêm nay, một bữa tiệc được tổ chức để chào mừng ký kết hợp tác.

Khách sạn lung linh ánh đèn, tiếng nhạc du dương vang vọng.

Orm diện chiếc váy đen đơn giản, tóc buông dài, gương mặt trang điểm nhẹ.

Cô không nổi bật giữa dàn doanh nhân, nhưng vẫn toát lên vẻ thanh khiết khiến nhiều người chú ý.Một doanh nhân trẻ tuổi, con trai đối tác, tiến đến mời rượu Orm.

Anh ta tỏ ra lịch thiệp, hỏi han về việc học tập, công việc.

Orm đáp vài câu xã giao, cố giữ khoảng cách.Từ xa, Ling Ling đứng giữa vòng vây khách khứa, ly rượu vang đỏ trên tay.

Nhưng ánh mắt chị ta không rời khỏi Orm.

Nhìn cảnh cô trò chuyện cùng người đàn ông khác, trong lòng Ling Ling dấy lên cảm giác lạ lẫm – khó chịu, bực bội, giống như... ghen.Chị tiến lại, đặt tay lên vai Orm một cách tự nhiên:– Orm, tôi cần em hỗ trợ chút việc.Người đàn ông kia thoáng bất ngờ, lịch sự gật đầu rồi rời đi.

Orm nhìn Ling Ling, mắt mở to:– Chị... làm gì vậy?Ling Ling nhún vai:– Em quên à?

Em đang là trợ lý tạm thời của tôi.

Không được bỏ đi mà không có sự cho phép của cấp trên.Nói rồi, chị khẽ cúi xuống, thì thầm sát tai:– Và tôi cũng không thích nhìn em cười với người khác.Má Orm bừng đỏ.

Cô lắp bắp:– Chị... chị điên rồi.Nhưng Ling Ling chỉ cong môi cười, ánh mắt chan chứa sự chiếm hữu.---### 🌌 **Đêm muộn – ban công khách sạn**Tiệc tàn, Orm lặng lẽ ra ban công hít thở.

Thành phố về đêm rực sáng, nhưng lòng cô lại ngổn ngang.Tiếng bước chân vang lên sau lưng.

Orm không cần quay lại cũng biết là ai.– Sao em tránh tôi? – Ling Ling hỏi, giọng thấp và trầm.– Vì... tôi không muốn tiếp tục sai lầm nữa. – Orm siết chặt lan can, không dám đối diện. – Chuyện hôm qua... tôi sẽ coi như chưa từng xảy ra.Ling Ling im lặng một lúc lâu.

Rồi bất ngờ, chị xoay người Orm lại, ép lưng cô dựa vào lan can.

Ánh mắt chị sáng rực, mãnh liệt.– Orm, em nghĩ em có thể quên sao? – Ling Ling khẽ nói. – Tôi thì không.

Tôi nhớ từng chi tiết... nhớ đến phát điên.Orm run rẩy:– Nhưng chị là... chị dâu tương lai của tôi.

Nếu ai biết chuyện này, tôi... tôi không còn mặt mũi nào...Ling Ling cúi xuống, môi gần như chạm vào môi cô:– Vậy thì đừng để ai biết.

Chỉ cần chúng ta hiểu, là đủ.Orm thở gấp.

Trong giây phút ấy, lý trí và trái tim giằng xé dữ dội.

Cô muốn đẩy Ling Ling ra, nhưng bàn tay lại vô thức nắm chặt lấy áo chị.Nụ hôn đến như bão tố.

Lần này không còn do dự, không còn ngập ngừng.

Đêm Singapore chứng kiến hai trái tim cấm kỵ cuốn lấy nhau, vừa đam mê vừa đau khổ.---### 🌙 **Sáng hôm sau**Orm thức dậy với đôi mắt đỏ hoe.

Cô ngồi thẫn thờ bên giường, ôm gối.

Trong lòng là hàng ngàn câu hỏi: *Tại sao mình không thể dứt ra?

Tại sao cứ yếu đuối trước chị ấy?*Cô biết rõ, mối quan hệ này không thể có kết thúc.

Nhưng cùng lúc, trái tim lại đập rộn ràng mỗi khi nhớ đến Ling Ling.Orm tự trách mình, nhưng cũng không thể phủ nhận: cô đã rung động thật sự.

Không chỉ là dục vọng, mà là tình cảm.---### ✍️ **Kết thúc chương 12**
 
Back
Top Bottom