Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Fbi My Love [Fbi Tình Yêu Của Tôi]

Fbi My Love [Fbi Tình Yêu Của Tôi]
Chương 30


- Chị mau trốn ở đây đi em sẽ quay lại!

Nhớ đừng ra ngoài.Orm ra ngoài chỉ hướng ngược lại mà Wamin đang chạy kêu bọn họ đuổi theo.

Cô muốn làm rõ vấn đề này trước khi bắt wamin nên bây giờ cô không thể để Wamin bị bắt được.

Cô quay trở lại lo cho Ling- Chị đang nói sự thật hay sao?

Đó là sự thật sao?- Chị cũng đã rất sốc khi nghe nó.

Orm vẫn không tin vào mắt mình, tính nửa tin nửa của Orm lại bùng phát cô không biết cô có nên tin được người trước mặt không?

Nhưng với thái độ và cử chỉ của Ling mấy ngày qua cô đã tin một phần, ánh mắt chân thành của Ling làm Orm bối rối thả Ling đi mà không muốn nói gì thêm*****Khi Orm quay lại Thái Lan Ngồi trên xe quay trở về biệt thự nhà Orm cô vẫn chưa hết nghĩ về vấn đề của anh mình, cô không ngừng đặt ra nghi vấn "tại sao lại như vậy?"

Orm quay sang hỏi Pam- 10 Năm trước có phải ba mày phụ trách vụ án của anh tao không?- Ừm..

đứng rồi, sao mày lại hỏi lại việc này?- Vậy mày có biết đội điều tra của anh tao gồm những ai không?

Tao muốn điều tra lại.- Không phải vụ này đã được khép lại rồi sao?

Nếu biết mày lúc lại điều tra Đại Tá sẽ phạt mày đấy!- Không sao tao chỉ muốn biết đội đi cùng anh tao gồm những ai thôi!

Mày có thể hỏi ba mày giúp tao không?- Để tao thử xem sao.Chiếc xe lăn dần đến căn biệt thự mà bố mẹ Orm đang ở, Orm dặn dò Pam vài câu rồi bước vào nhà ăn cơm cùng gia đình.

Tiếng nói cười của tất cả mọi người đầy khắp căn phòng, nhưng Orm vẫn không vui lên nỗi cô chỉ đang cô gượng cười cùng với bố, những lời nói của ông Lak bảo đi mà hỏi bố làm cô cắt ngang câu chuyện mà hỏi- Bố 10 năm trước bố có biết ông Sirilak không ?Tiếng cười của tất cả mọi người bỗng im bặt khi nghe đến tên người ấy, không khí trong phòng cũng trở nên nóng lên từ ánh mắt của bố Orm, nhưng ông liền thay đổi sắc mặt mà cười nhẹ với Orm - Bố chỉ biết ông ấy là ông trùm có tiếng tại Hông Kong thôi!- À dạ con hiểu rồi!

Orm gật nhẹ đầu cúi xuống tiếp tục ăn- Tại sao con hỏi như vậy?

- Lúc nảy con lên trụ sở nghe người khác nói về ông ấy nên con hơi tò mò thôi!Ánh mắt của Orm ngước lên nhìn bố giả vờ cười để ông không để tâm đến việc này.

Nhưng người như ông làm sao không để tâm việc con gái nhắc đến một tên nguy hiểm như vậy chứ, ông nhẹ nhàng nhìn Orm muốn nói vài điều nhưng ngập ngừng không nói ra.

Ông bởi vì ông biết nếu tiếp tục có thể con gái mình sẽ điều tra kĩ hơn về vấn đề này.

Bầu không khí cũng không còn sôi động như lúc nảy, tiếng điện thoại của Orm phá tan đi bầu không khí ngột ngạc này.

Orm đứng dậy ra ngoài nghe điện thoại của Pam- Lúc nảy tao đã xem lại hồ sơ, nhưng chỉ xem được một vài người thôi, trong đó có anh Jam đã đi cùng anh mày vào tối hôm đó.- Jam?

Là tổng chỉ huy của bộ cảnh sát sao?- Ừm tao nghĩ là vậy...- Được rồi tao hiểu rồi, cảm ơn mày nhiều.- Mày cũng biết người đó lớn cở nào đúng không? không dễ chọc vào anh ấy đâu, hãy cẩn thận đó.- Được rồi việc này mày không cần phải lo.Orm lập tức lái chiếc Poscher xám của mình vào trụ sở công an chính tại Bangkok nơi Jam đang làm việc.

Cô không hẹn trước xông xông vào phòng Jam bên trong phòng độc sách là dáng người cao lớn bị mất một bên tay ngồi bình tĩnh đọc sách, Anh ngước mặt lên nhìn Orm với dáng vẻ khó chịu.- Em là....

Orm sao?

Trung đội trưởng nhưng lại không gõ cửa?- Em muốn hỏi về chuyện năm xưa lúc anh em mất.Khi nghe đến việc năm xưa chân mày Jam cau lại khó hiểu nhìn Orm- Em phải hỏi người phụ trách vụ án chứ!

Sao lại đến đây hỏi anh- Em biết năm đó anh đi cùng anh em.

Rốt cuộc năm đó đã xảy ra chuyện gì?

- Em đã nghe nói vợ của ông Lak cũng mất vào thời điểm đó- Tại sao trong hồ sơ vụ án lại không có?- Ai đã nói em nghe chuyện này?

- Em xin anh đấy!

Hãy kể em nghe chuyện gì đã xảy ra.- Năm đó bọn anh...

đã quá nông nỗi.Jam hít sâu một điếu thuốc thở phào nhìn Orm, anh biết cô đã biết được phần nào, anh ngồi im lặng ở vị trí Tổng chỉ huy nhìn vào cánh tay đã bị mất lần lượt kể lại cho Orm nghe như lời thú tội.Thật sự Orm vẫn khôn tin khi nghe những lời Jam kể, những người anh mà cô cho là thần tượng là ánh sáng lại đang vấy bẩn nó, bây giờ cô mới hiểu được cảm giác của Ling.

Mắt cô rưng rưng đỏ cô không biết làm gì hơn ngoài cách cắn chặt môi để che đi sự đau lòng trong tim mình, người anh mà cô luôn muốn tìm lại sự công bằng lại là người làm mất sự công bằng đó.

Bao nhiêu kì vọng của cô dần sụp đổ theo lời nói của Jam.- Và bọn anh đã được bố em bảo lãnh về nhưng mỗi người còn sống phải nộp cho ông Lak một cánh tay thay vì là mạng.- Bố!...?

Tại sao lại có bố em chứ.
 
Fbi My Love [Fbi Tình Yêu Của Tôi]
Chương 31


- Bố em đã biết chuyện bọn anh đã từng làm và đã đưa ra giao ước từ giờ ông sẽ không truy đuổi Sirilak nữa để ông ấy tha cho bọn anh một mạng.- Tại.... sao...?

Tại sao các anh làm như vậy chứ....

Công lý trong người các anh là đây sao?

Còn có cả bố em cũng biết việc này sao?....- Bởi vì 20 năm trước khi bố em là cảnh sát ông ấy cũng đã từng bắt ông Lak.

Do đều tra nhiều năm nên cả hai người họ trở nên thân thiết trên diện đối thủ.- Vậy.... bố em ... cũng biết việc các anh làm sao....Orm thét lớn đến đau lòng, có thể cô là người đau lòng nhất trọng trận chiến này, dáng người cáo lớn ấy giờ mệt mỏi đến mức gục người xuống khóc trong vô vọng, cô cứ hỏi đi hỏi lại như không tin đó là sự thật.

Jam cũng nhìn đứa em gái này mà tự trách, nhưng anh cũng không hiểu sao cô lại đau lòng đến vậy.*****Trong phòng Bố Orm- Cậu mau đều tra xem mấy hôm qua Orm đã đi đâu và làm gì, tôi thấy con bé hơi lạ.- Dạ ông chủ!- Không biết tại sao mấy nay tôi lại cảm thấy bất an trong lòng.

Có thể Orm đã biết được vài chuyện.Khi người thuộc hạ vẫn chưa kịp rời đi Orm đã lái chiếc xe Poscher về nhà, nước mắt vẫn còn động trên khuôn mặt giận dữ ấy khiến các vệ sĩ đứng ngoài thấy sợ, cả những người hầu cũng không dám nhìn vào mắt Orm.

Cô hít một hơi thật sâu trước khi vào chấp vấn bố mình, cánh cửa mở ra người thuộc hạ lui sang một bên bố Orm vẫn chưa biết chuyện gì xảy ra.

Orm tiếng gần ông với ánh mắt thất vọng, giọng rung rung - Tại... sao.. bố lại làm như vậy?

Tại sao hả?- Orm? ( Ông ngạc nhiên nhìn Orm vẫn chưa biết chuyện gì xảy ra)- Tại sao bố.... lại che giấu việc xấu hổ đó chứ?

Cô quát thẳng vào mặt ông, lớn giọng đến mức mẹ Orm phải chạy vào.- Orm con không được nói chuyện với bố như vậy!Orm nhìn người mẹ không hiểu chuyện gì rồi ôm chằm lấy bà khóc nức nở.- Mẹ....

Con...

Con phải làm sao đây mẹ!- Có chuyện gì với con vậy Orm?- 10 năm trước...

Chính bố là người.... biết rõ chuyện của anh hai nhất....- Chỉ có con và mẹ là không biết chuyện gì thôi!- Ai đã nói cho con việc này? ( Bố trừng mắt nhìn Orm)- Tất cả mọi người điều nói như vậy!

Tại sao... bố lại che dấu nó?- Che giấu chuyện gì?

Anh hai con đã làm cái gì?

Hai người nói cái gì tôi không hiểu?Orm gục mặt xuống nhìn bố giọng cũng phần nào dịu đi theo sự thất vọng.- 10 Năm trước chính anh... hai đã giết vợ của ông trùm Sirilak nên mới bị ông ấy trả thù...không những vậy mà 6 người ấy.... còn hiếp dâm bà.

- Hả?

Orm con đang nói bậy cái gì vậy!

Chuyện đó làm sao có thể chứ!

- Điều tồi tệ hơn là....

Bố đã biết chuyện đó mà đi thương lượng với ông Lak để bỏ qua mọi chuyện....Bà hốt hoảng tay bóp chặt mát nhìn sang chồng chờ ông giải thích.

Ông cũng không ngờ Orm đã biết hết mọi chuyện- Bố làm vậy thì có gì sai!

Bố đang bảo vệ danh tiếng của nước mình!

Nếu họ biết cảnh sát Thái Lan lại đi làm những chuyện như vậy thì sẽ như thế nào?- Vì vậy... mà bố đã im lặng suốt sao?

- Đó không phải là chuyện của một người, mà là chuyện của 6 người, phải làm sao khi họ toàn là con của các quan chức cấp cao đây?Orm nhìn ông với ánh mắt tuyệt vọng, căn phòng lại một lần nữa trở nên im lặng, Orm không nói gì thêm mà quay ra trở về phòng mình.

Căn phòng cuối cùng cũng được đóng lại, Orm một mình ngồi khóc trong sự dằn vặt suốt mấy năm qua rốt cuộc cô đang bảo vệ cái gì, hai người đàn ông mà cô tin tưởng nhất lại làm như vậy với cô.

Suốt mấy năm qua cô luôn ngẫng đầu cao trước những quan tướng tham ô, bởi vì cô tự tin rằng gia đình mình là gia đình hoàng gia trong sạch nhất.

Nghĩ đến đây thôi cũng đủ làm cô cảm thấy nực cười, cô không còn dám ngẫng cao đầu trước họ nữa cũng không còn dám ngẫng cao đầu trước mặt Ling.

Cô đã không nghĩ đến cảm giác của Ling, nếu việc anh cô mất làm cô đau 10 thì việc này làm Ling đau 100.

Cô cảm thấy rất có lỗi với bọn họ vì cô đã luôn nghĩ rằng họ chính là người sai.

Orm ngồi khóc gọi cho Ling rất nhiều lần, những vẫn không nhận được hồi âm từ Ling, cho đến cuộc gọi thứ 80- Ling...

Em xin lỗi!

Nhưng em nhớ chị.- Orm có chuyện gì xảy ra sao!- Em....

đã biết hết rồi...

Liệu chúng ta có thể.... quay lại được với nhau không?Tiếng khóc của Orm cầu xin Ling làm Ling đau lòng không thôi, nhưng làm sao cô có thể vượt qua chuyện này mà chấp nhận tiếp tục chứ.

Làm sao cô có thể cùng những người giết mẹ cô mà sống hoà thuận chứ?

Nước mắt cô dưng dưng từ bỏ- Không được nữa rồi!....

Chị xin lỗi....

Chúng ta... không thể như lúc đầu được nữa!
 
Fbi My Love [Fbi Tình Yêu Của Tôi]
Chương 32


Hôm nay Ling sẽ quay về Thái để ổn định công việc sau đó sẽ quay về ở cùng ông, tuy cô không muốn việc này xảy ra nhưng cô vẫn muốn quay về, ba cô đã lớn tuổi đây là khoảng thời gian để cô có thể bù đắp cho ông thay mẹ.

Căn biệt thự đã bỏ lâu ngày nhưng lúc cô vào tất cả đã được dọn dẹp sạch, sắp xếp gọn gàng cô biết Orm đã lặng lẽ đến đây.

Ling bất ngờ ôm đầu mệt mỏi, cô không biết phải làm gì hơn.

Sự lặng lẽ của Orm làm cho cô cảm thấy vừa thương vừa khó chịu.

Ling sắp xếp một vài thứ vào vali sau đó lên phòng mà ngủ một cách nhanh chóng, cô luôn cảm thấy mệt mỏi với mọi thứ đã 28 tuổi nhưng cô vẫn không biết thế nào để có thể giải quyết mọi thứ.Chiếc Poscher đang chạy băng băng trên đường cao tốc Bangkok bên trong là dáng vẻ nhanh chóng chạy hoà vào màn đêm, Orm cảm thấy đở hơn khi lái xe cảm giác này làm cô nhớ đến Ling , tự dưng cô quay xe ngược lại ở cuối cao tốc mà phóng nhanh đến nhà Ling.

Căn biệt thự quen thuộc ấy tất cả các phòng đang được bật sáng, mắt cô cũng bật sáng theo căn phòng bởi vì cô biết Ling lúc nào cũng thích mở hết đèn như vậy ánh mắt nhìn vào phòng ngủ có đen chập chờn kia cô không thể nào kiềm được lòng mình.

Cô từ từ bấm mật khẩu đi vào mà lòng bồi hồi không thôi, cô hy vọng người mà cô nghĩ đang ở đây, bước vào phòng ngủ tầng trên là hình bóng quen thuộc vẫn ngủ với tư thế khó xem ấy.

Cô không vội đánh thức Ling mà lặng lẽ cởi chiếc áo khoác cảnh sát ra leo lên nằm cùng với vẻ mặt đắt ý.

Orm nhìn vào khuôn mặt mệt mỏi của Ling vô thức hôn vào trán cô, chỉ có Orm mới hiểu cô đã mệt mỏi cở nào.

Ánh mắt dịu dàng ấy vẫn nhìn Ling ngủ một cách say xưa, đã lâu rồi cô không được nhìn Ling gần như vậy.Sáng hôm sau Ling cảm giác tay mình có chút mỏi giường cũng bỗng chật hơn cô đang thầm nghĩ trong lòng " Có phải hôm nay mình mập hơn không?" mà mắt vẫn chưa mở lên hết, tay cô đang kẹp vào thứ gì đó không thể rút ra được, cô lờ mờ tỉnh dậy nhìn vào khuôn mặt sắc nhọn ấy, cô lập tức dụi mắt vài lần " Tại sao Orm lại ở đây" .

Ánh mắt Orm cũng dần thức dậy khi nghe thấy tiếng chị, cô nhìn chị một lúc lâu rồi mỉm cười.- Tại... sao em lại ở đây chứ?- Chị không nhớ gì sao?

Hôm qua chính chị gọi em đến bằng được mà.- Chị gọi em sao?

Chị đâu có gọi?Orm nhanh tay đưa điện thoại cho Ling xem cuộc gọi kéo dài trong 20 phút trong tin nhắn của hai người, Ling đỏ mặt nhìn Orm một cách khó hiểu cô nhớ rằng sau khi dọn dẹp xong cô đã đi ngủ ngay lập tức, tại sao lại có cuộc gọi này?

Orm nhìn vẻ mặt Ling mà đắt ý, thật ra sau khi Orm cởi áo ra đã mở điện thoại Ling và tự gọi cho cô nhầm tạo chứng cứ giả trong 20 phút đó chỉ toàn tiếng ngáy ngủ của Ling và nụ cười cô Orm " Đừng quên tôi là cảnh sát" nghĩ tới đó cô liền đứng dậy nhìn Ling- Sao?

Chị nhớ em lắm à?

Hôm qua nhé, em vừa vào phòng chị đã ôm nhào vào lòng em, làm em không kịp trở tay.

Chị liên tục nói " Orm...

Chị nhớ em quá...

Orm" bộ chị không nhớ gì sao?- Hả Ling nửa tin nửa nghi nhìn Orm đỏ mặt ngại ngùng, cô không nghĩ mình lại hành động như vậy, liền ấp úng nói- Hay... là em?

- Này này !

Chị đừng có vu khống em nha!

Rõ ràng chị ôm em ngủ!

Bây giờ chị nghi ngờ em, em bắt đền chị.Khuôn mặt trẻ con nhảy tới lui giải thích đổ lỗi cho chị, ánh mắt Orm giờ đây không còn sự lạnh lùng nào nữa mà thay vào đó là ánh mắt trẻ con đang làm nũng với Ling.

Ling ngồi bất lực nhìn Orm mà cười, nhưng không vui được bao lâu, Ling lại nhớ lại những chuyện buồn mà mặt nghiêm túc thừa nhận.- Chắc hôm qua chị gọi nhầm, giờ em về đi!- Này!

Chị đừng có mà như vậy nha!

Sao chị đuổi em về chứ?

Rõ ràng chị gọi em đến!

Bây giờ lại đuổi em về.

Em đâu dễ dãi như vậy chứ!- Vậy bây giờ em muốn sao?

- Em muốn chị nấu ăn cho em ăn!

Sau đó em sẽ về!- Được rồi!Cả hai vào bếp nấu ăn nhưng Orm vẫn cái ánh mắt dịu dàng mà nhìn Ling làm cô không thể nào tập trung được, cô bất lực đem đồ ăn ra cùng ăn cả hai cứ vậy mà ngồi ăn với nhau hết buổi.

- Xong rồi !

Em có thể rời đi được rồi!Ling vừa rửa chén vừa nói với giọng tiễn khách mà không quay đầu sang nhìn Orm, nhưng Orm không vì thế mà quay mặt bỏ đi, cô chạy lại phía sau Ling ôm chằm lấy Ling dáng người cao lớn ấy đang ôm trọn Ling vào lòng một cách chặt chẽ, khuôn mặt mệt mỏi dùi vào lòng chị nói nhỏ.- Em... xin lỗi... em không ngờ mọi việc lại đi quá xa như vậy... em không nghĩ rằng chúng ta sẽ xa nhau bằng cách này...

Chị đừng như vậy mà bỏ em được không ?
 
Fbi My Love [Fbi Tình Yêu Của Tôi]
Chương 33


Căn phòng trở nên im lặng hẳn đi khi tiếng Orm rưng rưng nước mắt ôm Ling, Ling không bỏ ra, cũng không trả lời mà vẫn im lặng để Orm dựa vào mình.

Bây giờ trong đầu cô đầy suy nghĩ, cô không biết nên chọn lựa như thế nào.

Tiếng bật nước rửa tay từ từ tháo đôi bàn tay đang ôm lấy eo cô.

Khuôn mặt rưng rưng nước mắt
- Chị... xin lỗi... nhưng mà mỗi lần chị nghĩ đến mẹ thì....

Orm ép Ling vào chiếc bàn bếp hôn lấy Ling ngăn cho cô nói ra những từ đau lòng đó, nụ hôn lâu lắm rồi cả hai mới lấy lại, đôi môi ấy hôn vẫn ngọt ngào như vậy Orm không ngừng nuốt hết những ngọt ngào ấy, Ling cũng không từ chối mà trao hết cho cô, Orm hôn mạnh đến mức cắn vào môi Ling trong vị ngọt có lẫn chút máu nhẹ, cũng như tình cảnh của cả hai bây giờ.

Orm nhẹ nhàng hôn lấy cổ Ling từ từ ôm cô lên chiếc sofa dài trong phòng khách.

Đã rất lâu cả hai mới lấy lại cảm giác khoái cảm ấy, cơ thể Ling thành thật đón nhận nhưng cũng có chút rụt rè.

- Ling...

Em sẽ không để chị nói ra những lời tổn thương đó nữa!

- Orm...

Đừng mà...

Trong phòng giờ đây toàn tiếng rên rỉ của Ling, mọi sự đau khổ dày vò đã được giải toả trái tim tổn thương của cả hai cũng đang tìm cách dính chặt lấy nhau, Ling biết đó là sai trái nhưng cô cũng không thể nào từ chối tình cảm của Orm được.

Khuôn mặt ngọt ngào đang từ từ đi khắp cơ thể Ling một cách điêu luyện, làm cho phần dưới của cô không ngừng tiết ra, tay Orm lúc nào cũng ôm lấy cơ thể đang trần không ấy muốn Ling biết rằng cô chưa bao giờ từ bỏ được mối quan hệ này.

- Hình như..

Chị thành thật hơn rồi!

-Um...a...a..

Om...

Orm...

Đừng....

Orm nhìn Ling cười một cách thoã mãn mà ôm chằm lấy Ling như một đứa bé.

Ling không nhịn được mà ôm mặt khóc nức nở trước Orm.

- Chị...

Làm sao..

Vậy?

- Em có biết chị đã đau khổ lắm không?

Tại sao lại là em chứ?

- Ling....

- Mẹ chị....

Mẹ chị... hức hức...

Tiếng khóc ngấc lên đau đến xé lòng, một bên là tình yêu, một bên là gia đình làm sao cô có thể chọn được đây.

Những khuất ức giờ đây được bộc lộ hết ra, Orm thật không nỡ nhìn cô như vậy mà khóc.

- Chị đừng khóc... em sẽ ở đây cùng chị.

- Nhưng ba chị... ba em... aaaaa...

- Đừng tự làm đau mình nữa được không, chị đánh vào em đi này!

- Chúng ta không thể đâu...

Ling vô cùng bối rối mà tự đánh vào người mình, sự mạnh mẽ của cô giờ cũng đang sập đổ.

- Đây là chuyện của trước kia, là chuyện của hai người ấy, còn đây là chuyện của chúng ta.

Nó không liên quan!

- Hức....

Hức....

Tại sao chứ!

Orm ôm Ling vào lòng ánh mắt không thể giấu được sự sót xa.

Orm dìu Ling lên phòng một cách nâng niu cả hai ôm nhau một cách đắm đuối không muốn rời xa một chút nào cả.

- Chị ngủ đi!

Em phải quay lại trụ sở một chút!

- Hôm nay em có thể ở lại với chị không!

Chỉ hôm nay thôi!

- Nhưng mà....

Tay Ling vướng tới nắm lấy tay Orm muốn để Orm ở lại ngủ cùng, tiếng điện thoại cắt ngang hai người
- Trung đội trưởng, cô đâu rồi Đại Tá muốn gặp chúng ta vào ngày mai.

- Công việc xong hết chưa?

Nếu xong rồi thì cứ xếp lịch vào ngày mai, hôm nay tôi bận một chút.

Orm quay sang nhìn Ling mỉm cười cả hai ôm lấy nhau ngủ trong im lặng nhưng lòng hạnh phúc không thôi.

Họ phải ngủ sớm để Orm còn phải gặp đại tá vào sáng ngày mai.*****Buổi sáng khu quân sự lúc nào cũng đầy rẩy những nam sinh đang miệt mài tập luyện cho buổi thi vào cuối kì, một người vụ nữ với chiếc vest đen bước sải dài trên hành lang khiến các nam sinh mới đến phải nhìn trầm trồ mà không chào hỏi trơ mắt đứng nhìn.

Tiếng xì xào dần bắt đầu khi cô lướt qua họ, đội trưởng của họ cũng phải cuối đầu chào- Chào trung đội trưởng!- Đội trưởng đây là ai vậy ạ?( Tiếng xì xào to nhỏ hỏi ông)- Đây là Trung đội trưởng Orm!

Năm nay nếu có cơ hội các cậu sẽ được làm chung với cô ấy.- Trời, trung đội trưởng vừa đẹp vừa giỏi mà báo chí hay nhắc đến sao?Tiếng gõ cửa sau đó bước vào phòng chính của bộ chỉ huy.- Đại tá!

Có chuyện gì sao?

Bên phía cảnh sát sao lại gọi FBI?- Cô đã điều tra lại việc của ông trùm Sirilak sao?- Vâng, nhưng chuyện đó đã kết thúc, tôi sẽ không điều tra nữa.- Vậy cô biết hết rồi sao?- Vâng, bố tôi đã kể hết mọi việc với tôi, trong nhóm đó có cả con của ngài!- Vậy thì hãy để nó lắng xuống, trước khi mọi thứ đi quá xa.

Bố cô chỉ làm theo lệnh của tôi thôi!- Vâng tôi hiểu rồi!Orm bước ra phòng với ánh mắt hối hận giờ đây cô không còn muốn trả thù hay gì hết cô chỉ muốn bù đắp cho Ling, vì sự thối rửa của một hoàng tộc mà làm cho Ling phải mất đi người mẹ của cô.

Không chỉ mất mà họ đã làm những thứ dơ bẩn khiến cho Orm càng nghĩ đến càng thương Ling.

Cô bước ra đi xe lái một mạch về biệt thự, nhưng cửa đã khoá và bên trong tất cả đã được chuyển đi.
 
Fbi My Love [Fbi Tình Yêu Của Tôi]
Chương 34


Căn phòng trống rỗng làm Orm có linh cảm xấu cô vừa lay hoay vừa gọi cho Ling nhưng không ai bắt máy, cô đã chạy xe lên trường quay để kiếm Ling nhưng được biết cô đã bảo lưu hợp đồng quay mà quay về Hồng Kong một thời gian.

Orm quay ngược xe về nhà muốn ông giúp làm rõ việc này.

Chiếc xe nhanh chóng được đổ đúng chỗ trong căn biết thự rộng lớn, Orm vội bước vào phòng bố mà chưa được sự cho phép của ông.- Bố!

Ling chị ấy là con của ông Lak, xin bố hãy giúp con nói rõ việc này với chị ấy.- Cái gì!

Ling là con gái của ông ấy sao?

Orm giọng bình tĩnh lại nói với ông- Vâng, chị ấy luôn sợ nhà mình sẽ tiếp tục điều tra nên đã bỏ con đi về Hồng Kong rồi, chị sợ mọi người không chấp nhận việc của chúng con.- Con hãy để nó đi!

Nó dù gì cũng sẽ không chấp nhận được việc này đâu.- Bố cũng biết mối quan hệ của chúng con mà?

Tại sao lại để mọi chuyện cho chúng con như vậy?- Đúng đấy anh!

Tụi nhỏ không có lỗi!

Chúng ta phải tự giải quyết nó.*****Trong căn biệt thự ông Lak đã được thả tự do không không có bằng chứng cụ thể, căn biệt thự giờ đây có Ling chăm sóc cũng đã đang tươi tắn hơn so với lúc trước, tiếng cười cũng dần nhiều hơn, xung quanh căn nhà giờ đây được trồng đầy hoa.

Hình bóng Ling đang chăm sóc hoa làm ông nhớ đến người vợ của mình.- Ling!

Nắng lên rồi mau vào nhà đi con.- Ba!

Ba biết đây là hoa gì không!- Là hoa Diên Vĩ mẹ con thích nhất, đừng nghĩ con biết là ba không biết đấy nhé!

HahaNụ cười rạng rỡ như mặt trời hái một cây đem sang cho ông ngửi thử.- Ba ngửi thử đi, giống mùi trên áo mẹ lúc trước.

Ba lúc nào cũng thích mùi ấy đúng không?- Ừm, còn con?

Sao lại từ bỏ người con thích?- Ba...

Sao ba biết việt này chứ...?- Tuy xa con 10 năm nhưng ánh mắt buồn của con làm sao ba không thấy được chứ!- Tụi... con...

Không thể đến với nhau đâu ba!- Chuyện đó đã kết thúc trong 10 năm trước rồi, ở trong giới xã hội nếu con không thể chấp nhận được việc đấy thì đến đời con, đời cháu, sẽ mãi căm thù lẫn nhau.- Nhưng mà...- Hãy để...- Thưa ông chủ, có khách muốn gặp ông, ông ấy tên Korn muốn gặp ông nói chuyện một lát.

Và có cả cô gái FBI đi cùng.

Chúng tôi có cần đuổi họ về không?- À!

Cũng nhanh thật, không cần đâu mau mời họ vào đi!Cổng chính chặt chẽ đang từ từ mở ra như trong lòng cả hai người cũng đang rung động, ánh mắt Ling cũng bất ngờ khi Orm tìm đến đây một mình.

Bố Orm từ từ bước vào trước mắt ông là kẻ thù đã từng giết con ông cũng là đối thủ tri kỉ của ông vào 10 năm trước.

Họ không cười với nhau nhưng ánh mắt có phần dịu lại.- Đã lâu không gặp, ông cũng như ngày nào!

Vẫn phong độ như lúc còn làm cảnh sát!- Chà!

Coi ai trước mặt đây, lâu không gặp mà đã ngồi một chỗ rồi!

Haha!

Bây giờ tôi có thể dễ dàng bắt ông rồi!Bố Orm kề đầu trước mặt ông Lak cả hai vẫn như cũ lúc nào cũng muốn đối đầu với nhau.

Nhìn một lúc lâu cả hai cũng bật cười rộn rã trong sự khó hiểu của hai cô gái trẻ.- Hôm nay ông đến đây muốn rớt dâu à?- Vậy ông có cho tôi đón con dâu về không!- Không!

Tôi không muốn nó làm con dâu của ông!Hay!

Chí Lý, bây giờ ông già rồi, phải ở lại chăm sóc!Bố Orm vừa nói vừa đưa tay biểu hiện như chấp thuận, quá đúng, ông từ từ lui lại kéo lấy tay áo Orm đẩy Orm bước lên.- Vậy!

Tôi sẽ để con gái tôi ở lại chăm sóc cho ông!

Thấy được không?- Hahha, Hahha ( Cả hai người cùng cười đồng thanh)Orm khó hiểu nhìn bố - Bố!

Vậy là đã làm hoà rồi sao?- Con còn không mau làm hoà với Ling đi, chúng ta xong chuyện rồi chỉ còn chúng con thôi!Hai ông bố nhìn nhau mỉm cười, họ không nói là chấp nhận, cũng không nói là từ chối, họ muốn con họ tự suy nghĩ, vì họ biết nếu mối thù này cứ lặp lại, đến đời sau cũng sẽ không bao giờ nguôi.Orm hớn hở nhìn Ling vẫn đang bất ngờ mà chạy lại ôm lấy cô trước mặt hai ông bố.

- Có thật là chúng con có thể không bố?...- Ba....

Nhưng mà...Ông Lak nắm lấy tay Ling vẫn còn đang ngập ngừng chưa chấp nhận nói.- Hãy để quá khứ là quá khứ, hiện tại là hiện tại.

Con hãy làm theo suy nghĩ của con.- Ba....

Con cảm ơn baLing nước mắt rưng rưng nhìn ba, cô vẫn rất yêu Orm nhưng cô chỉ sợ nỗi đau mất vợ của ông không thể nguôi.

Cô mừng rỡ nhìn lấy hai người ba, mà ôm chặt lấy Orm.

Cô thật sự không nghĩ ba mình lại đồng ý nhanh như vậy.

Bao nỗi nhớ giờ đây cũng không ngừng thổn thức trong cô.Đã chưa vào đến nhà nhưng cả 4 người đã ở ngoài nói chuyện rộn ràng không ngớt, tất cả các vệ sĩ điều rất bất ngờ khi cô gái FBI ấy lại là người yêu của Ling, nhưng tất cả cũng rất vui vì mọi chuyện đã kết thúc.

Căn biệt thự cứ ngỡ là ngục tối bây giờ lại có thêm một phần ánh sáng của công lý.
 
Fbi My Love [Fbi Tình Yêu Của Tôi]
Chương 35


Tại tiệc cưới Palace Banquet Holdings ở Hông Kong.Do sự bất lợi của ông Lak nên họ đã quyết định tổ chức tiệc tại Hồng Kong, họ cũng chỉ mời những người bạn thân thiết của hai gia đình đến chúc phúc, tất cả báo chí cũng biết tin mà đến săn lùng, một người là trung đội trưởng FBI giờ lại đi cưới con gái của ông trùm xã hội ở Hông Kong, tin tức liền trở nên nóng hổi tại hai quốc gia làm cho cộng động mạng không khỏi xuýt xa chúc mừng.

Những bình luận không bao giờ ngừng nghỉ " Chuyện gì đây?

Họ đã cưới nhau!

", " Thật nhanh" ," Đúng vậy tôi thích điều đó" ," Ôi họ như một chuyện cổ tích", " Tôi ngưỡng mộ tình yêu của họ quá".Trong bữa tiệc toàn là những người có chức lớn tham gia tất cả mọi người đều luôn ủng hộ cho họ và đứng đây chứng kiến được cảnh họ hạnh phúc.

Tiếng nhạc vang lên cũng là lúc cả hai được bước đến với nhau, ánh mắt Ling nhìn Orm cười rỡ trong sự ngại ngùng, nhưng lại rất chân thật.

Cả hai bên gia đình điều chấp thuận việc này thì đúng thật nó cũng là một kì tích để hai người nhớ mãi.

- Ông sướng nhất rồi nha, giờ có thêm một cô con gái vừa giỏi vừa đẹp
Đại tá đến gần Bố Orm vừa cười vừa vỗ vai ông.

- Tôi cũng không nghĩ cuối cùng lại như vậy.

Nhưng tôi biết hiện giờ chúng nó đang rất hạnh phúc.

- Sao rồi?

Ông Lak?

Ông thấy con gái chúng tôi thế nào?

- Con bé Orm này đúng là có khí phách làm FBI haha lúc tôi bị nó tra vấn tôi cũng sợ nó như lúc ông Korn tra vấn tôi.

Haha
- Haha vậy là do ông sợ gia đình đó rồi!

Tiếng nói cười rộn rã của những người ở đây bao gồm có cả những tên máu mặt cũng đang hoà làm một, ở đây họ không còn là đôi thủ của nhau.

Giờ đây Thái và Hồng Kong nhờ đám cưới của hai người mà cũng coi là có thể hợp tác lâu dài.
*****
2 tháng sau khi đám cưới.

- Cái gì?

Đây là nhà của chúng ta ở Hồng Kong sao?

- Sao chị hoảng hốt vậy?

- Nếu ba mẹ biết sẽ mắng tụi mình cho xem!

- Em muốn đi đi lại lại thăm ba!

Với lại sau này công việc của em cũng có nhiều việc ở Hồng Kong!

Mặt Ling bĩu môi nhìn Orm đang lo tươm tất mọi việc.

- Ôi!

Thiếu thảo quá em cũng đang quên mất chị rồi thì phải!

Orm nhẹ nhàng ôm Ling hôn má cô một cái.

- Chị cũng đang bỏ bê em đó thôi!

Này nhá hôm qua chị đã cùng với mẹ em đi shopping mà không hề cho em đi cùng!

Vừa nói Orm vừa kéo Ling xuống giường mà nhìn chằm chằm Ling, Ling mỉm cười nhìn Orm không một chút gì là sợ.

Cả hai trao cho nhau những nụ hôn ngọt ngào như lúc mới yêu, chỉ khác bây giờ là tính yêu của họ đã mãnh liệt hơn trước bởi vì họ không bị cản trở bất kì điều gì cả!

Khi Ông Lak biết hôm nay tụi nhỏ sẽ đến thăm ông đã chuẩn bị một mâm cơm nhỏ đầy bàn ăn, ông vui sướng đến mức đi đi lại lại chờ bọn họ về.

Orm tay xách bánh và trái cây với một vài túi đồ mang đến cho ông, còn Ling thì vẫn như trước vẫn bước ra xe với mấy cái bánh ngọt mà ăn như một đứa trẻ.

- Ba con có mua một vài đồ ăn đến đây!

- Ba!

Dạo này ba có khoẻ không con nhớ ba lắm!

Ling vừa thấy ba thì hớn hở đưa chiếc bánh còn dang dở lên miệng Orm cho cô cắn, sau đó chạy một mạch đến hớn hở ôm chằm lấy ba.

- Ơ con bé này!

Sao lại làm vậy!

Cả hai người cười trông bất lực họ vào phòng ăn cười nói một cách vô tư, họ bàn công việc với nhau ngoài việc xã hội đến chính trị, đến công việc của ông rồi chuyển sang Orm, họ nói nhiều đến mức làm cho Ling khó chịu không có vẻ muốn nghe cô chỉ biết ngồi đây ăn và nghe họ nói.

Đến đây là hết rùi tui không ngờ chuyện lại được mọi người ủng hộ nhiều đến vậy, và nhiều khi tui vãn còn quá nhiều thiếu sót trong việc diễn tả cảm xúc tui sợ mọi người thấy nhàm chán nhưng lại được mọi người đọc từng chương thì tui rất cảm kích, nếu đọc thấy có phần không hay hãy cho tui lời khuyên nhé tui sẳn sàng tiếp thu mọi thứ.

Câu chuyện này cũng đã kết thúc và nếu được mọi người ủng hộ nhiều như vậy thì sắp tới tui sẽ ra chuyện của LingOrm tiếp.

Cảm ơn tất cả mọi người đã đọc hết chuyện cùng tui nha ^_^
 
Back
Top Bottom