Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  Lingorm | The Return Of Love

[BOT] Mê Truyện Dịch
Lingorm | The Return Of Love
Chương 14


Sau hơn nửa năm cuối cùng "The Return Of Love" đã được ra mắt công chúng, không ngoài dự tính bộ phim với sự góp mặt của nhiều diễn viên nổi tiếng đã tạo nên cú nổ phòng vé, doanh thu ấn tượng từ ngày đầu tiên ra mắt khiến đạo diễn vô cùng tự hào."

Cảm ơn sự ủng hộ của quý khán giả, là một dự án thử thách trong sự nghiệp..."

Đạo diễn Ann thao thao bất tuyệt phát biểu, ánh đèn flash liên tục chớp tắt."

Lời thừa nhận trước kia của Lingling Kwong có phải sự thật không?

Vui lòng cho chúng tôi biết lí do cô ấy muốn giải nghệ!"

Người phóng viên không ngại đưa ra yêu cầu thiếu tế nhị.Đứng bên cạnh đạo diễn, Lingling Kwong từ chối cho câu trả lời, âm thầm ghi nhớ tên toà soạn.

Trước cổng lớn đài 3 hàng dài phóng viên thi nhau tác nghiệp, sự chen chúc đông đúc khiến các diễn viên khó khăn di chuyển.

Đột nhiên những vệ sĩ mặc vest đen, thân hình cao lớn xuất hiện khiến đám đông tản ra hai bên, chiếc xe limousine cao cấp dừng lại trước cổng, một người đàn ông bước ra trước sự tò mò của những người xung quanh.Người đàn ông với dáng người cao, trên người là bộ suit đắt tiền đang được đám vệ sĩ tháp tùng, chiếc kính râm che đi nửa khuôn mặt cũng không giấu được gương mặt hoàn hảo bên dưới, trên tay anh ta là một bó hoa bằng vàng, những viên đá quý đính trên hoa đặc biệt chói mắt.Cách xuất hiện quen thuộc khiến Orm Kornnaphat nhíu mày.

Người đàn ông tháo kính xuống, bước đến đứng trước mặt Lingling Kwong, tự nhiên nói: "Chúc mừng em!"

Chỉ một câu ngắn gọn, Trần Mộ Lâm khiến mọi người tò mò về mối quan hệ giữa hai người, anh ta hướng bó hoa về phía Lingling Kwong, trong khi mọi người chưa hiểu chuyện gì tiếp tục phát biểu: "Mong mọi người ủng hộ.. vợ tương lai của tôi!"

Tuy có chút ngập ngừng Trần Mộ Lâm vẫn dõng dạc tuyên bố.Câu nói vừa thốt ra hiện trường như ong vỡ tổ, buổi họp báo phim đột nhiên trở thành buổi công khai đám cưới khiến bọn phóng viên vui mừng, tin tức này sẽ trở thành sự kiện hot nhất năm nay!Lin Simnathunak Mekhunthep - Con trai độc nhất của tập đoàn tài chính hàng đầu HongKong sắp trở thành chồng tương lai của Lingling Sirilak Kwong!Bảng tin hiện tại đều là thông tin kết hôn của Lingling Kwong với người thừa kế nổi tiếng, trong phòng làm việc của P'Dew, ánh mắt Lingling Kwong chứa đầy tức giận đối với người trước mặt.Trần Mộ Lâm bình tĩnh uống trà không chút né tránh ánh mắt của Lingling Kwong, thái độ trêu tức khiến cô không kiềm chế được phẫn nộ mà lớn giọng: "Anh có biết suy nghĩ không?!"

Lingling Kwong gằn giọng nói, từng câu từng chữ đều mang theo chất vấn, sự tức giận đều hiện hết trên mặt.Người tung tin đồn Lingling Kwong trở về Thái Lan chính là anh ta, những tin tức trên tạo tiền đề cho sự kiện chấn động ngày hôm nay.

Lingling Kwong lúc này chỉ nghĩ đến làm sao để giải quyết khúc mắc với Orm Kornnaphat, mối quan hệ vẫn chưa có tiến triển gì nay lại gặp rắc rối mới, hơn thế nữa lại là vấn đề Lingling Kwong chưa thể tìm được cách giải quyết.Sự xuất hiện của Trần Mộ Lâm ngày hôm nay càng khiến mối quan hệ giữa cô và nàng trở nên khó xử."

Anh chỉ công khai sự thật danh chính ngôn thuận cho em 1 danh phận, sao em lại tức giận?"

Trần Mộ Lâm tự tin nắm được Lingling Kwong trong tay, khi nhận được ảnh chụp Orm Kornnaphat đứng với Lingling Kwong tiếng chuông cảnh báo của hắn đã vang lên.

Trần Mộ Lâm lên kế hoạch đẩy nhanh quá trình để kết hôn với Lingling Kwong, khôn ngoan đánh vào điểm yếu trong lòng cô.Mẹ Kwong cần một trái tim thay thế, nếu cô phủ nhận điều hắn nói lúc đó, lập tức trái tim của người hiến tặng sẽ là của người khác, khi Trần Mộ Lâm xuất hiện hắn đã thuyết phục bố mẹ Lingling Kwong để cưới cô, mọi sự chăm sóc y tế hắn ta sẽ lo hết.Bố mẹ Kwong thấy Trần Mộ Lâm thuận mắt liền thúc giục Lingling Kwong kết hôn, bố Ling cảm thấy Trần Mộ Lâm là đối tượng rất tuyệt vời để làm thông gia, tốt hơn việc con gái ông yêu một người đồng giới.Là một người có tư tưởng phương Đông, bố Kwong cho rằng đồng tính là 1 loại bệnh.Việc này khiến mối quan hệ bố con của hai người xa cách, Lingling Kwong nhiều lần phản kháng trước sự áp đặt của gia đình nhưng bệnh tình của mẹ dần trở nặng, sự hiếu thảo khiến Lingling Kwong không thể mặc kệ đấng sinh thành.

Lingling Kwong có phần bất lực trong việc đối phó với Trần Mộ Lâm, cô sợ bản thân sẽ bỏ cuộc bởi cuộc chiến này quá không cân sức, một phần vì định kiến của gia đình còn gay gắt với việc cô yêu người đồng giới, phần còn lại chính là Trần Mộ Lâm.

Đối phương dù biết Lingling Kwong không yêu ai khác ngoài Orm Kornnaphat, vẫn luôn cố chấp theo đuổi bất chấp hiện thực Lingling Kwong vô cùng ghét bỏ sự mù quáng ấy, Trần Mộ Lâm chỉ muốn sở hữu Lingling Kwong mặc kệ tình yêu của cô có dành cho hắn hay không.

Lingling Kwong bỏ đi để lại P'Dew cùng Trần Mộ Lâm ở trong phòng, cô biết có nói gì đối phương cũng không quan tâm, ngoài việc dùng thái độ lạnh nhạt đối mặt với Trần Mộ Lâm, Lingling Kwong không còn cách nào đối phó với hắn.Trần Mộ Lâm nhìn theo bóng lưng Lingling Kwong rời đi, trong lòng không vui.

Xây nhà phải xây từ móng, Trần Mộ Lâm tiếp tục lấy lòng những người ở bên cạnh Lingling Kwong, chủ động cùng P'Dew nói chuyện đề nghị sự hợp tác trong tương lai, nhiều năm theo đuổi Lingling Kwong, anh ta đã quen với thái độ xa cách của cô.Sau khi rời khỏi toà nhà Lingling Kwong không trở về khách sạn, ngón tay khảy nhẹ lên vô lăng, đôi mắt mất đi tiêu cự nhìn ra cửa kính, tiếng chuông điện thoại kéo dài như tiếng thở dài trong lòng, bàn tay Lingling Kwong nắm chặt, ánh mắt sâu thẳm man mác buồn, những cảm xúc hỗn loạn bủa vây tâm trí.Tiếng nối máy kéo dài..

Nàng không bắt máy.

Ban nãy tuy Lingling Kwong không phủ nhận chuyện kết hôn nhưng cũng không thừa nhận, sự chần chừ ấy trong mắt Orm Kornnaphat là lời ngầm thừa nhận, nàng không khỏi rời đi trong thất vọng, phần nhiều là cảm giác đau lòng.Trái tim nàng có một lỗ hổng và lỗ hổng ấy đang ngày 1 lớn dần.Không liên lạc được với Orm Kornnaphat, Lingling Kwong bất lực nhìn dãy số trên màn hình, không còn cách nào khác cô đành chọn một dãy số khác, ánh mắt vô thức trở nên căng thẳng.Âm thanh nối máy lần nữa kéo dài, người kia đã bắt máy.

Cả hai bên đều không lên tiếng, Lingling Kwong chủ động mở lời."

Mae..."

Dù rất ngượng ngùng nhưng đây là phương án tốt nhất, Lingling Kwong gọi điện thoại cho Mae Koy hỏi thăm tình hình Orm Kornnaphat lúc này."..."

Đầu dây bên kia vẫn im lặng.Giọng nói Lingling Kwong chân thành: "Con xin lỗi vì tin tức trên mạng nhưng không như những gì mẹ thấy, chuyện này 1 lời khó nói hết, mẹ có thể để con gặp Nong Orm được không?"

Cô không dám chắc Mae sẽ đồng ý với yêu cầu của mình nhưng cô sẽ cố gắng thuyết phục."

Orm không muốn nghe máy.. con bé đang trốn trong phòng."

Mae Koy không hiểu Lingling Kwong đang suy tính điều gì, đột nhiên trở lại muốn làm lành với Orm Kornnaphat nhưng lại sắp kết hôn?

Từ thái độ thành khẩn đến giọng điệu khẩn trương, bà không biết tình cảm của Lingling Kwong đối với con gái mình là gì, hơn hết đây là chuyện riêng của 2 người, bà bối rối không biết nên làm sao cho phải.Dù Mae Koy là chỗ dựa tinh thần lớn nhất của Orm Kornnaphat nhưng đây cũng là chuyện nàng phải tự học cách đối mặt.Mae Koy là người duy nhất bên cạnh Orm Kornnaphat biết về quãng thời gian yêu đương bí mật kia của cả 2, bởi vì bà là người chứng kiến tình yêu của hai người từ lúc chớm nở đến lúc lụi tàn, biết Orm Kornnaphat yêu nhiều như thế nào, cũng biết thời gian đó Lingling Kwong đã chân thành ra sao.Nhưng mà..Điều đau lòng hơn cả khi làm mẹ là chứng kiến con gái mình khóc đến thương tâm, mỗi ngày đều rửa mặt bằng nước mắt, nhiều năm qua vẫn luôn 1 mình chưa từng yêu thêm ai khác, bà biết Orm Kornnaphat đã đau khổ như thế nào khi từ bỏ Lingling Kwong.Thế nên ngay lúc này Mae Koy hiểu rõ tâm trạng của Orm Kornnaphat đang rất suy sụp, là 1 người mẹ hiển nhiên bà sẽ thiên vị con gái mình nhưng những hảo cảm đối với Lingling Kwong không phải tự nhiên mà có, bà có chút phân vân không biết nên làm gì."

Chuyện của 2 đứa mẹ sẽ không xen vào nhưng mẹ vẫn không hiểu.. rốt cuộc tại sao 2 đứa lại chia tay, tại sao con rời đi thật lâu mới trở lại?

Tin tức kết hôn kia.."

Giọng nói của Mae Koy vẫn luôn nhẹ nhàng nhưng đâu đó Lingling Kwong vẫn cảm nhận được sự chất vấn, từng câu từng chữ đều khiến trái tim cô nhói lên, những kí ức đọng lại trong tim có cả đau đớn lẫn ngọt ngào và ở nơi sâu thẳm nhất cất chứa những tổn thương chẳng thể chữa lành.Những cái ôm ấm áp, cái nắm tay thân mật mà Orm Kornnaphat dành cho người khác, lời chia tay lạnh lùng như găm sâu vào tim, làm sao Lingling Kwong có thể quên được."

Chuyện kia.. chia tay là việc con chưa từng muốn, có lẽ chỉ có Nong Orm mới có câu trả lời còn việc kết hôn, con xin lỗi vì lúc này con không thể giải thích hết, chỉ cần mẹ và Nong Orm tin tưởng cho con thêm thời gian, chuyện này con sẽ giải quyết thật tốt.."

Lingling Kwong cố gắng nói giảm nói tránh đến việc chia tay, dù là Orm Kornnaphat chủ động nói lời này nhưng Lingling Kwong vẫn cảm thấy bản thân có trách nhiệm với nàng.

Khi ấy bản thân đã quá xúc động không suy nghĩ kĩ càng nên bỏ lỡ 4 năm, giờ đây Lingling Kwong sẽ không dễ bỏ cuộc, còn việc kết hôn với Trần Mộ Lâm vì 1 lời không thể nói hết, hơn thế nữa lúc này Lingling Kwong không dám hứa hẹn điều gì.Lingling Kwong không dám chắc bản thân có thể thắng được số phận hay không, dù vậy cô vẫn muốn dùng tất cả để đánh cược cho lần này, chỉ cần tình yêu của Orm Kornnaphat vẫn còn đó cô sẽ mạo hiểm tất cả."

Mẹ có thể để em ấy nghe máy 1 chút không?"

"..."

Mae Koy bị sự chân thành của Lingling Kwong làm lung lay, ý định muốn để cả 2 tự giải quyết nay lại muốn giúp Lingling Kwong nói vài lời, tuy vậy bà vẫn chần chừ không lên tiếng."

Con biết đột ngột xuất hiện đưa ra yêu cầu có hơi quá đáng nhưng con thật lòng muốn cùng Nong Orm giải quyết khúc mắc trước kia, nhiều năm qua con chưa từng yêu ai khác cũng chưa từng muốn tìm người thay thể hay lấy chuyện kết hôn để trả thù, con thật lòng muốn cùng Nong Orm trở lại như trước kia, cho dù chỉ là 1 khoảnh khắc.."

"Cho dù con bé nói dối con vẫn sẽ nghe?"

Mae Koy biết cho dù Orm Kornnaphat có nghe Lingling Kwong giải thích, nàng vẫn sẽ khổ sở, vẫn tiếp tục nói những lời không thật lòng.

Chính nàng nhiều năm qua vẫn luôn tự lừa chính mình huống chi mọi chuyện lúc này còn đang vô cùng bế tắc, Orm Kornnaphat là người cứng đầu sẽ không vì vài lời nói mà thay đổi quyết tâm trong lòng.Cổ họng Lingling Kwong chợt trở nên nghẹn cứng, lời muốn nói trở nên chua chát đến cực điểm: "Nói dối cũng được miễn là Nong Orm cùng con nói chuyện hơn là cứ thế im lặng rồi bỏ lỡ thêm nhiều năm nữa."

Lingling Kwong muốn biết tình cảm của Orm Kornnaphat lúc này có còn hay không, những lời giải thích hay bào chữa sẽ trở nên vô nghĩa nếu tình yêu của nàng biến mất, Lingling Kwong muốn nghe giọng nói của nàng, dù chỉ 1 câu hay là 1 chữ cũng đủ để hy vọng trong cô bừng sáng.Thế nhưng, cuối cùng nàng vẫn không cho cô 1 câu trả lời.Lingling Kwong không thể giải thích cũng không thể thoát khỏi vòng vây của số phận, thứ chờ đợi cô phía trước là những đêm dài vô tận.
 
Lingorm | The Return Of Love
Chương 15


Trái tim ngổn ngang những cảm xúc bất ổn, có quá nhiều điều Orm Kornnaphat để trong lòng.

Những bí mật nàng sẽ không bao giờ nói ra dù cho đó có thể là chìa khoá giải quyết khốn cảnh hiện tại, nhưng điều đó chỉ khiến mọi việc tệ hơn, chìa khoá có thể giải quyết vấn đề nhưng lại mở ra cánh cửa khó khăn khác.Dù đã chọn buông bỏ nhưng tận sâu trong trái tim Orm Kornnaphat vẫn không ngừng dằn vặt chính mình, những hy vọng dần chìm vào hố sâu, có thể trách ai ngoài bản thân đây?Tin tức Lingling Kwong kết hôn khiến nàng đau đớn, nàng hối hận vì sự yếu đuối của bản thân, lại thầm trách số phận muốn chia tách tình yêu của 2 người.Vậy là tình yêu có lớn đến đâu đều dễ dàng bị hiện thực vùi dập..Orm Kornnaphat mang theo nỗi đau nhớ lại quá khứ, trong đầu hồi tưởng nguyên nhân khiến cả hai xa cách.Khi tình cảm đã ổn định Lingling Kwong quyết định nói sự thật cho gia đình, không ngoài dự liệu bố mẹ Kwong kịch liệt phản đối, hai người muốn cô lập tức chia tay và trở về HongKong làm việc.Bọn họ ban đầu mắt nhắm mắt mở để Lingling Kwong phát triển sự nghiệp ở Thái Lan, khi mọi chuyện vượt tầm kiểm soát, bố mẹ Kwong liền dứt khoát đưa ra yêu cầu vô lí.Đối với thái độ tiêu cực của cha mẹ, Lingling Kwong đã có chuẩn bị.

Điều cô làm chỉ là thông báo còn quyền quyết định nằm ở bản thân, bằng cách chứng minh tình yêu của hai người là không thể chia cắt, Lingling Kwong sẽ dùng thời gian làm câu trả lời.Nhưng không ngờ sự phản đối của bố mẹ mãnh liệt hơn dự liệu, điều tồi tệ hơn là bệnh tim của mẹ tái phát làm Lingling Kwong khó xử, vấn đề ngoài kế hoạch xuất hiện khiến Lingling Kwong không biết nên giải quyết như thế nào.

Nội tâm Lingling Kwong đấu tranh kịch liệt, giữa tình thân và tình yêu đâu ai muốn phải lựa chọn?

Lingling Kwong rất yêu gia đình nhưng còn tình yêu?Lingling Kwong tin vào số phận của hai người là dành cho nhau, Orm Kornnaphat là món quà mà thượng đế gửi đến cuộc đời cô, cuộc sống vô vị trước kia biến mất kể từ khi Orm Kornnaphat xuất hiện.

Đích đến không còn là mục tiêu cần phải hoàn thành mà là sự mong chờ hướng đến tương lai, bởi vì có Orm Kornnaphat ở bên đồng hành, Lingling Kwong muốn cùng nàng thực hiện nhiều điều, cùng nhau xây dựng 1 gia đình nhỏ, mỗi ngày mới đều mang theo hy vọng sống một cuộc đời bình yên đến già.Nhưng một tình yêu luôn bị gia đình ngăn cấm sẽ không bao giờ trọn vẹn.

Lingling Kwong cứ đứng mãi giữa ranh giới tình thân và tình yêu, dù cô có dũng cảm vì hạnh phúc của riêng mình niềm vui sẽ không bao giờ trọn vẹn.Tuy vậy, khi đối mặt với Orm Kornnaphat, Lingling Kwong lại tỏ ra bản thân vẫn ổn, dùng lời nói dối trấn an lo lắng trong lòng đối phương.Giấy không gói được lửa, Orm Kornnaphat đã biết nỗi khổ tâm của Lingling Kwong thời gian qua.Bố mẹ Kwong đã đến Băng Cốc nói chuyện riêng với nàng, 2 người đến trong bí mật và không để Lingling Kwong biết.

Khi ấy Orm Kornnaphat ngây thơ nghĩ rằng đây chỉ là 1 cuộc trò chuyện thông thường, vừa vui mừng vừa lo lắng vì cuộc gặp gỡ bất ngờ mà không biết chính nó là khởi đầu đầy đau thương cho chuyện tình cảm giữa 2 người.Ngày trước, Lingling Kwong ôm nàng vào lòng thủ thỉ: "Chị đã thông báo chuyện của hai đứa mình với cha mẹ.."

Orm rất kinh ngạc, tròn mắt nhìn Lingling Kwong, không khỏi lo lắng thái độ của bố mẹ Kwong có tích cực hay không."

Bố mẹ chị không đồng ý cũng không ngăn cấm hai đứa mình yêu nhau, chỉ cần chúng ta chứng minh được tình cảm này là chân thành, không sớm thì muộn bố mẹ chị cũng sẽ chấp nhận mà thôi."

Orm Kornnaphat đã tin vào lời nói dối đó.Nhưng bố mẹ Lingling Kwong lại nói điều ngược lại.

Nàng cảm thấy bàng hoàng trước thông tin bản thân vừa nhận được, đấng sinh thành hoàn toàn không chấp nhận chuyện yêu đương của hai người, thái độ lạnh lùng yêu cầu Orm Kornnaphat chủ động chia tay."

Hãy từ bỏ Lingling Kwong đi!"

Lời nói của đối phương khiến trái tim Orm Kornnaphat tan nát."

Cô biết tình yêu không có sự chấp thuận của gia đình sẽ khó khăn thế nào chứ?

Chúng tôi sẽ không bao giờ cho phép nó yêu người cùng giới!"

Âm thanh khó nghe một lần nữa đi vào tai, khuôn mặt Orm Kornnaphat trắng bệch, một từ cũng không nói, tâm trí chỉ còn 1 mảng trắng xoá."

Cả hai thương nhau thì đã sao?

Con đường phía trước vẫn rất khó khăn!

Tình yêu của hai người có đủ sức chống chọi với hiện thực không?

Cả hai đều là người nổi tiếng nếu bị phát hiện cô đã nghĩ đến hậu quả chưa?"

Bởi vì đã có tuổi cách nói chuyện của mẹ Kwong khiến tâm lí Orm Kornnaphat bị áp lực nặng nề, nàng chỉ mới 24,25 tuổi làm sao phản bác lời mẹ Kwong nói đây?

"Xin cô hãy cho con thêm thời gian, con sẽ dùng tất cả để chứng minh tình yêu của con với Lingling Kwong là chân thành!"

Lingling Kwong là tình yêu đầu tiên và cũng là người cuối cùng Orm Kornnaphat yêu say đắm, nhưng chỉ vì nàng còn quá trẻ, những lời hứa hẹn trở nên không có giá trị trong mắt mẹ Kwong, bà không khỏi coi nhẹ lời hứa son sắt mà nàng đã dùng tất cả chân thành bày tỏ."

Yêu?

Suốt đời?

NỰC CƯỜI!!"

Trước thái độ tức giận xen lẫn chế nhạo của đối phương, Orm Kornnaphat càng trở nên lo lắng, nàng vừa muốn lên tiếng giải thích lại bị lời nói cứng rắn của mẹ Kwong làm cho cứng họng: "Cô coi cuộc đời là trò chơi thắng thì vui vẻ tận hưởng, thua thì tiếc nuối 1 chút sau đó bắt đầu lại từ đầu sao?"

"Cuộc đời của cô có thể màu hồng nhưng của con gái chúng tôi phải làm sao đây?

Cô đã quá ích kỉ khi nghĩ mọi chuyện đơn giản như thế!"

Những câu hỏi dồn dập, những lời nói khó nghe khiến Orm Kornnaphat nhất thời không thể phản bác, đều là những điều thực tế mà nàng phải đối mặt nhưng chưa tìm ra giải pháp nào hoàn hảo giải quyết vấn đề.

Orm Kornnaphat nghĩ tình cảm chỉ cần hai người chân thành là đủ, không cần để ý người ngoài nghĩ gì, nói gì, nhưng trả lời theo cách nào cũng bị mẹ Kwong đánh trả về khó mà phản bác."

Ling sẽ không bao giờ đồng ý chia tay, con bé yêu cô nhưng nó sẽ từ bỏ gia đình này sao?"

Thấy cô gái trước mắt vẫn còn sức chiến đấu, mẹ Kwong quyết định dùng chiêu bài tình cảm, bình tĩnh nói: "Chừng nào hai người còn ở bên nhau chúng tôi sẽ không nhìn mặt nó nữa, nhà họ Kwong không có người con gái này!"

Bà dùng cách đoạn tuyệt mối quan hệ phụ mẫu với Lingling Kwong để đe dọa Orm Kornnaphat, dù có hiệu quả hay không nàng đã suy sụp hơn rất nhiều.Lúc này mẹ Kwong ôm lấy ngực, khuôn mặt khổ sở gục vào vai chồng mình.Bây giờ người đàn ông với nét mặt nghiêm nghị mới bắt đầu lên tiếng: "Tôi không mong gì hơn chỉ mong con bé có 1 gia đình bình thường, tôi luôn muốn bản thân có thể bế trên tay đứa con mà nó sinh ra, một gia đình phải có bố và mẹ mới hoàn chỉnh."

Dù có tư tưởng cổ hủ nhưng cách nói chuyện của ông rất từ tốn và điềm đạm: "Tuy thời đại hiện nay phát triển nhưng không hoàn toàn cởi mở với việc này, chỉ bằng tình yêu hai người có ở bên nhau dài lâu được không?

Đừng tự tin khẳng định ngay lúc này, tôi thấy cô còn trẻ có nhiều việc cô chưa trải qua thì không biết nó kinh khủng như thế nào."

Hiện thực sẽ luôn tàn khốc hơn so với những gì ta tưởng tượng, Orm Kornnaphat và Lingling Kwong đều là người nổi tiếng, dù cả 2 là một đôi trên màn ảnh được ủng hộ nhiệt tình nhưng khi tình cảm này bị phát hiện sự nghiệp sẽ là thứ bị ảnh hưởng nặng nề nhất.Có người ủng hộ cũng sẽ luôn có người phản đối và những phiền toái không chỉ ảnh hưởng tới một cá nhân mà còn tác động đến cả tập thể, một tình yêu không thể quá ích kỉ bởi cả hai là người của công chúng.Bố Kwong nhìn sắc mặt Orm Kornnaphat trắng bệch, lời nói không vì thế mà giảm đi sự công kích: "Có thể tình cảm của 2 người còn đang tốt nhưng nghĩ xem lời yêu nói ra thì dễ nhưng để thực hiện lại dùng 1 đời để chứng minh, bây giờ thích hứa hẹn như thế nào chẳng được, 2 người vẫn còn trẻ, có nhiều chuyện đâu phải cứ muốn là được?"

Orm Kornnaphat dần bị lời nói của đối phương thuyết phục, thứ duy nhất cho nàng dũng khí yêu Lingling Kwong chính là tình yêu này, nàng dám khẳng định tình yêu mà bản thân dành cho Lingling Kwong là chân thành, thế nhưng nàng không dám khẳng định tình yêu ấy có thể chiến thắng tất thảy khó khăn mà số phận đem đến hay không.Orm Kornnaphat không muốn thấy cảnh người mình yêu bị giày xéo giữa tình thân và tình yêu, hơn thế nữa vì tương lai phía trước còn quá dài, 1 lời hứa hẹn làm sao qua được trăm ngàn thử thách?Hiện thực luôn là rào cản ngăn cách 2 trái tim, bởi vì bị nó ngăn cách tình yêu có bao nhiêu ngọt ngào cũng sẽ có bấy nhiêu đau đớn."

Mẹ con bé bị bệnh tim nếu cứ liên tục bị kích thích sẽ trở nặng, dù vậy nó vẫn một mực muốn quen cô khiến ta đau lòng.

Thẳng thắn mà nói tôi không muốn cô và con gái tôi yêu nhau, có thể nói tôi cổ hủ nhưng với tư cách là người làm cha, tôi muốn con gái mình có 1 gia đình trọn vẹn, vì vậy xin hãy từ bỏ Lingling Kwong đi!"

Bố mẹ Kwong biết con gái là người cứng đầu một khi đã làm gì đều quyết tâm hoàn thành chứ không bỏ cuộc, Lingling Kwong đặc biệt cố chấp với Orm Kornnaphat khiến họ phải tìm đến hạ sách này.

Chỉ có Orm Kornnaphat chủ động rời đi Lingling Kwong mới chấp nhận từ bỏ."

Con bé không biết chúng tôi đến, xin hãy giữ bí mật chuyện này, lời cần nói tôi cũng đã nói mong cô hiểu cho và đưa ra quyết định đúng đắn."

Bố Kwong không đợi Orm Kornnaphat trả lời liền dìu vợ rời đi.Bàn tay Orm Kornnaphat siết chặt thành nắm đấm, móng tay găm sâu vào da thịt đến ứa máu, đôi mắt màu hổ phách trở nên vô hồn, từ ngày đó trở đi trái tim nàng liền trở nên lạnh buốt.Trong lòng Orm Kornnaphat luôn hy vọng sự rời đi của bản thân sẽ giúp Lingling Kwong tốt hơn, nàng không muốn tình yêu của mình trở thành gánh nặng của đối phương.Orm Kornnaphat ghét bỏ chính mình nhu nhược khi từ bỏ Lingling Kwong nhưng cũng không đành lòng nhìn cô bị giày vò sống 1 đời không trọn vẹn.

Bởi nếu nàng là cô, nàng sẽ không thể từ bỏ gia đình chỉ vì yêu 1 người nhưng cũng không nỡ bỏ rơi người thương chỉ để làm bố mẹ hài lòng.Vì vậy, dù lựa chọn này là đúng hay sai đó là cách duy nhất giải quyết vấn đề khi ấy.Orm Kornnaphat chọn từ bỏ tình yêu để Lingling Kwong có thể tự do tìm được hạnh phúc mới, một tình yêu cô có thể tự hào công khai mà không lo sợ điều gì.Lingling Kwong xứng đáng có được 1 hôn lễ cùng với những lời chúc phúc tốt đẹp hơn là 1 tình yêu bị gia đình ngăn cấm, tương lai lại xa vời khó mà chạm tới.Giọt nước mắt lăn dài trên má, đôi mắt màu hổ phách bị nhấn chìm trong dòng lệ, bàn tay đặt lên miệng ngăn âm thanh nức nở tràn ra ngoài, 4 năm qua Orm Kornnaphat luôn dằn vặt chính mình, luôn sống trong nỗi nhớ nhưng phải tỏ ra mạnh mẽ.Rất muốn gặp chị, muốn được hàn gắn, muốn được yêu thương..Orm Kornnaphat đã kìm nén tất cả.Lingling Kwong đang có một cuộc sống rất tốt, Orm Kornnaphat không muốn sự ích kỉ của bản thân huỷ hoại đối phương nhưng Lingling Kwong đã quay trở lại.Đột nhiên đến gần, trò chuyện, quan tâm.. tất cả khiến Orm Kornnaphat không thể chống cự.

Một lần nữa mang theo hy vọng nhưng Lingling Kwong lại sắp kết hôn?Trái tim Orm Kornnaphat vốn đã hoá thành tro tàn, chút ấm áp kia nhanh đến rồi cũng nhanh đi, nơi lồng ngực trống rỗng chỉ vừa được sưởi ấm liền trở nên nguội lạnh, nỗi đau lần này còn đau gấp ngàn vạn lần khi ấy.Chính vì chị kết hôn, tình yêu của chị sẽ vĩnh viễn không thuộc về em nữa.Sẽ không còn hy vọng, cho dù có ảo tưởng, chút mộng tưởng đó cũng sẽ không thuộc về em nữa rồi..Tình yêu của Orm Kornnaphat tuy vẫn còn đó nhưng nàng không thể tiếp tục được nữa, người kia đã xuất hiện bên cạnh Lingling Kwong, nàng có cố gắng thì có ích gì?Tự ôm lấy cơ thể lạnh lẽo của chính mình, Orm Kornnaphat hoàn toàn bỏ cuộc.
 
Lingorm | The Return Of Love
Chương 16


Orm Kornnaphat dường như bốc hơi khỏi thế giới.

Sau khi kết thúc dự án phim "The Return Of Love", nàng đã đưa ra thông báo tạm dừng hoạt động nghệ thuật, động thái này khiến fan hâm mộ lo lắng.Lingling Kwong biết Orm Kornnaphat đang tránh mặt mình.Tình hình hiện tại có thể nói là vô cùng bi quan, mọi mặt báo đều là thông tin kết hôn của bản thân, không thể lên tiếng phủ nhận cũng không thể khiến kẻ gây hoạ biến mất, Lingling Kwong cảm thấy bất lực.Trần Mộ Lâm rất lì lợm, mỗi lần xuất hiện lại mang đủ loại quà tặng đứng trước mặt Lingling Kwong, đã 1 tháng trôi qua kể từ lần quảng bá đầu tiên của "The Return Of Love", Trần Mộ Lâm rất tận dụng cơ hội để lên báo với cô.Lingling Kwong cũng là người bình thường, có nhiều việc cô không thể giải quyết mà phải thoả hiệp.

Lingling Kwong ước có phép màu khiến Orm Kornnaphat trở lại bên mình, cả hai có thể vui vẻ bên nhau như trước kia, vừa đơn giản lại ấm áp.Lingling Kwong tiếc nuối 4 năm không thể ở bên ngắm nhìn quá trình trưởng thành của Orm Kornnaphat.

Trong lòng vẫn luôn tồn tại nhiều tiếc nuối, dù những câu hỏi vẫn chưa tìm được đáp án, nhưng Lingling Kwong biết Orm Kornnaphat chưa từng phản bội tình cảm của cô, tình yêu của nàng suốt thời gian qua vẫn còn đó chỉ là Lingling Kwong đã rời đi.Trước kia, Lingling Kwong đã để tức giận điều khiển lí trí, khi ấy cô yêu nhiều bao nhiêu liền có bấy nhiêu vô tình khi rời đi, bởi vì yêu quá nhiều nên khi thấy nàng thân thiết ở bên người khác, sự chiếm hữu cùng ganh tị khiến Lingling Kwong không thể kiềm chế được xúc động trong lòng.Vì vậy Lingling Kwong chọn chạy trốn khỏi hiện thực, rời khỏi nơi có nhiều kỉ niệm với nàng, dùng sự biến mất của chính mình ép nàng nói ra lời thật lòng, vậy mà 4 năm ròng rã chờ đợi Lingling Kwong vẫn luôn lần mò trong bóng tối, cuối cùng phải tự mình đến tìm nàng.Để có được sự mạnh mẽ của ngày hôm nay, Lingling Kwong đã trải qua hàng trăm ngày chiến đấu với nỗi đau trong lòng.

Ai cũng nói cô mạnh mẽ, là người lí trí đến lạnh lùng, nhưng chẳng ai biết sâu thẳm trong tim những vết thương còn đang mưng mủ, nó nhiễm trùng và đem đến nỗi đau tận cùng mỗi khi thoi thóp đập.Chỉ vì chờ đợi 1 người tinh thần Lingling Kwong dần trở nên kiệt quệ.Thế nhưng nếu cô dừng lại người mà cô hằng mong nhớ, tình yêu mà cô cố gắng giành lại từ tay số phận sẽ trở lại sao?Thời gian giúp Lingling Kwong nhận ra nếu cứ im lặng đứng nhìn đời này sẽ mặc định là bỏ lỡ.

Chính vì Lingling Kwong hiểu Orm Kornnaphat nhất, vừa yêu vừa giận sự cố chấp của nàng mà cô cũng là người có chấp niệm vô cùng lớn.Lingling Kwong trở lại Hồng Kông.Lần này, Lingling Kwong quyết tâm tìm câu trả lời,Những nghi vấn trong lòng cần được giải đáp dù sự thật có thể khiến bản thân đau đớn, trốn tránh chưa từng là cách Lingling Kwong đối mặt với vấn đề.Thái độ của gia đình luôn gay gắt trước khi Lingling Kwong chia tay, hiện tại lại luôn thúc ép kết hôn làm Lingling Kwong tự hỏi liệu bố mẹ đã gây áp lực khiến Orm Kornnaphat chủ động nói chia tay?Lingling Kwong cảm thấy chuyện tình yêu của mình quá gian nan, ông trời không muốn tác hợp cho nàng và cô sao?...Trước sảnh đường nhà họ Quảng hai vị phụ mẫu đều đã ngồi đợi sẵn.

Lingling Kwong thông báo muốn nói chuyện gia đình, bố mẹ Kwong nghĩ con gái muốn bàn chuyện cưới hỏi nên vui mừng chờ đợi, bởi vì mẹ đang bị bệnh, Lingling Kwong tìm từ ngữ thích hợp để nói chuyện.

Trước kia bản thân đã quá nhượng bộ và chưa đủ quyết tâm, lần này Lingling Kwong sẽ vì hạnh phúc của chính mình mà đấu tranh, cô tin rằng không sớm thì muộn bố mẹ sẽ phải thỏa hiệp, thời gian này bản thân đã tận hiếu đạo làm con.Lingling Kwong chậm rãi lên tiếng: "Bố, mẹ.. chuyện kết hôn con đã suy nghĩ kĩ rồi.."

"Như thế nào?

Để ta gọi Mộ Lâm tới bàn bạc, cưới xin không phải chuyện nhỏ."

Bố Kwong vội vàng cắt ngang nóng lòng muốn cả hai về chung một nhà, nhìn biểu hiện của Lingling Kwong khiến ông lo lắng đại sự bất thành."

Sẽ không có chuyện cưới xin gì ở đây!

Con sẽ từ hôn, bố mẹ đừng mãi cố chấp với chuyện này nữa!!"

Lingling Kwong dứt khoát tuyên bố, ánh mắt ẩn chứa sự kiên định trước nay chưa từng có.Bố Kwong mặt cắt không còn giọt máu, lo lắng nhìn sang người vợ đang ôm lấy ngực."

Con?!..

ĐỒ BẤT HIẾU!!"

Bố Kwong thét lên giữa sảnh đường, âm thanh vang vọng như sấm.Lingling Kwong cũng không yếu thế: "4 năm rồi!

4 năm qua bố mẹ có từng nghĩ cho con, có từng thấy con hạnh phúc hay không?!"

Trước thái độ phản kháng mãnh liệt của Lingling Kwong, bố mẹ cô không khỏi bất ngờ vì sự thay đổi rõ rệt, tính cách trầm ổn thường ngày giờ lại vô cùng kích động, bố Kwong cũng không kiềm chế được tức giận ngày 1 lớn, ông bước đến chỗ Lingling Kwong, mạnh mẽ giáng xuống một bạt tai.

CHÁT!!Sức lực của người đàn ông rất lớn, lực đánh xuống không hề kiềm chế khiến một bên mặt Lingling Kwong hiện rõ dấu bàn tay, chỗ bị đánh lập tức sưng đỏ.Cú tát khiến Lingling Kwong choáng váng, bên tai chỉ còn tiếng 'ong ong' vô nghĩa.

Khuôn mặt xinh đẹp trở nên khó coi bởi đau đớn, Lingling Kwong cảm nhận rõ bỏng rát trên mặt, cú tát ấy chỉ khiến quyết tâm trong lòng thêm bừng lửa, chút đau đớn này có là gì so với nỗi đau tinh thần cô đã trải qua trước kia.Trên môi là nụ cười nhạt, mỗi 1 cử động nhẹ lại khiến đau đớn trên mặt như rách ra, Lingling Kwong vẫn kiên định nói: " Suốt bao lâu nay bố mẹ vẫn không hiểu sao?

Ngày đó con đã từng nói thời gian sẽ chứng minh tình yêu kia là chân thành, cho dù lúc này con đã chia tay với em ấy cũng không xoá bỏ được hiện thực trái tim con chỉ yêu duy nhất 1 người.."

Những uất ức trong lòng cứ thế ào ra, nước mắt mặn chát làm một bên mặt càng trở nên đau rát, đau đớn thể xác hoà với nỗi đau trong tim, vẻ ngoài có bao nhiêu yếu đuối trong lòng lại có bấy nhiêu quyết tâm."

Nếu không phải Nong Orm dù có chết con cũng không yêu người khác!"

Lingling Kwong không biết bản thân làm gì sai, cô chỉ muốn ở bên người bản thân yêu thật lòng, cớ sao yêu 1 người lại khó đến thế?Chỉ cần trái tim chân thành giữa hai con người, dù ở bất kì giới tính nào đều có thể ở bên nhau.

Từ khi nào chỉ có tình yêu nam nữ mới được gọi là tình yêu?

Không ai có quyền định nghĩa nó, càng không ai có quyền áp đặt tình yêu của một người, cho dù là bố mẹ đi chăng nữa.Hai số có thể tạo ra nhiều tổ hợp, tại sao 2 giới tính chỉ có thể là nam nữ yêu nhau?

Chỉ vì khác với phần còn lại nên được cho là điều bất thường sao?"

Điều bố mẹ áp đặt chưa từng mang lại hạnh phúc cho con.."

"CHÚNG TA ĐỀU MUỐN TỐT CHO CON!!"

Lingling Kwong lập tức phản bác: "ĐỪNG!

Đừng bảo hai người đang làm điều tốt nhất vì con!

Những định kiến mà bố mẹ áp đặt luôn khiến con dằn vặt, chính bản thân con còn không biết bản thân đã đau đớn như thế nào ư.."

Giọng nói dần trở nên yếu ớt, Lingling Kwong đau đớn ôm lấy trái tim mình.

Cơn đau của thể xác có là gì so với nỗi đau tinh thần đây?Lingling Kwong biết chỉ bằng lời nói bố mẹ sẽ không thay đổi những suy nghĩ cổ hủ nhưng cô muốn cho bố mẹ thấy sự quyết tâm của mình."

Bố.. mẹ.. con biết 2 người yêu thương con nhưng có thể hiểu cho con 1 chút không?

Bố mẹ muốn ép con đến chết sao?"

Lingling Kwong quỳ trên sàn nhà lạnh lẽo, dáng vẻ yếu đuối, giọng nói khẩn thiết cầu xin: "Thật lòng con không thể làm hài lòng yêu cầu kia của bố mẹ, con không thể tiếp tục gượng ép chính mình được nữa.. con thà cô độc 1 đời còn hơn kết hôn với người bản thân không yêu, 1 đời còn lại rất dài.. bố mẹ muốn nhìn con cứ vậy khổ sở phải không?"

Bố mẹ Kwong bị 1 lời này của con gái làm cho cứng họng, nhất thời không thể phản bác."

Được rồi.. nếu bố mẹ không muốn con quen Nong Orm, con cũng sẽ không yêu ai khác, cũng như từ bỏ em ấy.

Một đời như vậy đã định, từ nay về sau sẽ không nhắc đến, bố mẹ cũng đừng canh cánh trong lòng, là do con bất hiếu.. cứ coi như con chưa từng tồn tại đi.."

Bố mẹ Kwong không ngờ sẽ có ngày con gái dùng chính cách của mình đe dọa, không biết là vô tình hay cố ý, cả 2 không khỏi sửng sốt trước thái độ kiên định của Lingling Kwong.Mẹ Kwong bất ngờ lên tiếng: "Con dám đe doạ bố mẹ sao?

Chỉ vì con bé kia.. nó đã nói những gì?!"

1 lời này vô tình trả lời nghi ngờ trong lòng bấy lâu, đôi mắt đen tuyền chợt trở nên lạnh lẽo, Lingling Kwong bất lực cười lớn, nụ cười mang theo 7 phần chua xót 3 phần lạnh nhạt."

Hoá ra là vậy.."

Lingling Kwong liên tục lẩm nhẩm: "Chị xin lỗi.."

Hoá ra bản thân là kẻ ngốc 4 năm qua mắt nhắm mắt mở nhìn gia đình gây khó dễ nàng, Orm Kornnaphat đã chịu đựng những gì, đã suy sụp như thế nào khi phải tự mình chống chọi với tất cả, tự mình nói ra lời đau lòng nhất, cứ vậy nhiều năm..Nong Orm của chị..

Sao em lại ngốc thế?Khoé môi cảm nhận được vị mặn của nước mắt, trái tim lần nữa như nứt ra vì nỗi đau quá lớn, bàn tay nắm chặt đè trước lồng ngực, Lingling Kwong ngăn cho nước mắt tiếp tục rơi, muốn để bố mẹ biết bản thân đang rất quyết tâm.Cho dù trong tim như có hàng trăm mảnh vỡ, cô cũng không muốn để bất cứ ai thấy dáng vẻ yếu đuối của bản thân.

"Con cũng muốn biết rốt cuộc bố mẹ đã nói gì với Nong Orm, nhưng lúc này.. không cần thiết nữa."

Bây giờ có biết cũng đã muộn.Lingling Kwong khó khăn đứng dậy, đôi chân run rẩy vì quỳ quá lâu, nơi đầu gối xuất hiện vết bầm tím cực lớn, Lingling Kwong lại không 1 lời than vãn, vô thanh vô thức quay lưng rời đi.Lingling Kwong biết có cố gắng thuyết phục cũng vô ích, bố mẹ sẽ không hiểu lòng cô.Mẹ Kwong nhận ra chính mình lỡ lời, không còn cách nào khác ngoài im lặng nhìn theo bóng lưng cô đơn trước mặt, thuốc trợ tim 1 phần ổn định cảm xúc kích động, ngón tay run run lau đi vệt nước trên má."

Ban nãy..

ông đánh con bé mạnh quá.."

Mẹ Kwong đau lòng nói, sự đau lòng hiện hữu trên gương mặt già nua, âm thanh phát ra lúc cao lúc thấp: "Mau.. cho người ngăn con bé, nhanh đóng cửa lại, đừng để nó rời đi!"

Hơn 10 người đàn ông cao lớn đứng chắn trước mặt Lingling Kwong, mọi phẫn nộ dần trở thành sự bất lực.

Tức giận theo nước mắt rơi xuống, Lingling Kwong ngước nhìn bầu trời chỉ toàn mây đen, tiếng sấm xé toạc không gian yên tĩnh, Lingling Kwong không chút phản kháng, ngọn lửa trong tim cũng hoá tro tàn.
 
Lingorm | The Return Of Love
Chương 17


Cơn mưa bên ngoài kéo dài không ngớt suốt 1 tuần, sấm chớp sáng rực 1 mảng trời đen kịt, âm thanh đáng sợ không khiến người trong phòng lo lắng, nhiều ngày bị giam lỏng Lingling Kwong vẫn luôn bình tĩnh không chút phản kháng.Những ngày mưa lớn làm Lingling Kwong nhớ về nhiều kỉ niệm xưa cũ, ở nơi trái tim cô đơn và lạnh lẽo, kí ức tươi đẹp cùng Orm Kornnaphat là tia sáng duy nhất giữa bầu trời đen tối.

Vào những ngày mưa như trút nước như thế này cô và nàng đều muốn ở nhà tận hưởng cảm giác được lười biếng, nàng sẽ như con mèo nhỏ sợ hãi tiếng sấm rền ồn ào, cả người cuộn tròn nằm trong vòng tay của Lingling Kwong tìm hơi ấm.Ai lại ngu ngốc từ chối 1 cô nàng xinh đẹp đang làm nũng chứ?Chỉ cần Orm Kornnaphat thở dài Lingling Kwong liền buông tài liệu trên tay, tất cả bận rộn của 1 ngày đều gạt sang 1 bên chỉ để nghe bé mèo nhỏ than vãn.

Nàng muốn ăn gì liền có người đi nấu, muốn mua gì liền có người trả tiền, muốn chơi đùa liền có người âm thầm ở phía sau hỗ trợ, chỉ vì nàng là Orm Kornnaphat, là viên ngọc bảo bối trên tay Lingling Kwong cưng chiều, là người duy nhất khiến trái tim Lingling Kwong rung động.Chỉ là..

Người vì nàng có thể làm tất cả giờ đây lại bị 2 chữ "gia đình" trói chặt trong chiếc lồng trách nhiệm.Lingling Kwong bất lực ngắm nhìn bầu trời không biết lúc nào sẽ sáng, không biết nên làm gì, chỉ vì đi về đâu chính mình cũng phải để lại 1 nửa trái tim.Yêu là mù quáng nhưng không thể vì yêu mà bất chấp tất cả.

Lingling Kwong là người trưởng thành, cũng là người lí trí đến lạnh lùng, nhưng chỉ vì Orm Kornnaphat là ngoại lệ duy nhất mọi quy tắc cũng vì thế mà sụp đổ.Nhưng mà Lingling Kwong không biết phải làm sao khi tình yêu và tình thân lại trở nên xung đột.Máu mủ tình thân chính là 1 nửa sinh mệnh, tình yêu chân thành cũng là 1 nửa cuộc đời, nếu chỉ được chọn 1 trong 2 chẳng khác nào hỏi Lingling Kwong muốn giữ lại tay trái hay tay phải?Cho dù so sánh thiệt hơn, bỏ đi bên nào người chịu nhiều thương tổn nhất vẫn là Lingling Kwong.

Lingling Kwong sẽ hạnh phúc sao?

Orm Kornnaphat sẽ hạnh phúc nếu Lingling Kwong chọn từ bỏ gia đình để ở bên nàng?Sẽ không..

Nếu chuyện đó có thể xảy ra, 2 người đã không bỏ lỡ 4 năm thanh xuân chỉ để chờ đợi trong vô vọng.Còn nếu chọn gia đình có lẽ hoàn cảnh khi ấy sẽ không khác lúc này là bao.Lingling Kwong sẽ không bao giờ có được hạnh phúc trọn vẹn, cứ vậy mà dằn vặt chính mình trong tự trách rồi đến 1 ngày nào đó chính cô cũng sẽ đầu hàng trước số phận.Lingling Kwong không khóc không phải vì cô không đau lòng, Lingling Kwong không than thở không phải vì cô không bận tâm, tất cả chỉ vì Lingling Kwong không muốn bản thân yếu đuối trước mặt ai, toàn bộ cô đều giữ cho riêng mình mặc kệ nỗi đau có thể khiến tâm trí chịu thương tổn nặng nề.Giống như 1 bệnh nhân chưa từng đến bệnh viện, lại tựa như 1 căn bệnh không có thuốc chữa, trái tim cô chưa từng thôi đau đớn, nước mắt đều nuốt ngược vào tim.Lingling Kwong tự hỏi phải làm thế nào bố mẹ mới chấp nhận Orm Kornnaphat đây?

4 năm qua đi cũng không đủ để họ nhận ra tình yêu của cô và nàng có bao nhiêu sâu đậm, bố mẹ vẫn luôn cố chấp muốn cô cưới Trần Mộ Lâm, cho dù không phải hắn thì người kia cũng tuyệt đối không phải Orm Kornnaphat.Lingling Kwong không muốn bỏ lỡ nàng thêm nhiều năm nữa, dù là 1 ngày hay 1 giờ Lingling Kwong cũng không nhịn được mà nhớ về Orm Kornnaphat, nhưng cô vẫn luôn mắc kẹt ở nơi này, mắc kẹt trong tư tưởng bảo thủ của gia đình mà không thể làm gì khác để thoát khỏi nó.

Lingling Kwong đã nhiều lần phản kháng và rồi lần nữa chịu thua trước số phận, thế nhưng cô không muốn tiếp tục sống những ngày tháng không có ánh sáng như thế này.Có lẽ.. thời gian qua cô đã cố gắng đủ rồi.Nỗi nhớ bủa vây tâm trí làm Lingling Kwong thở dài, ánh mắt xa xăm nhìn cánh cửa khoá chặt.Trước phòng luôn có người túc trực canh gác, mọi hoạt động đều bị kiểm soát, dù bị cưỡng chế giam lỏng nhưng Lingling Kwong chưa có dấu hiệu muốn bỏ trốn, không tuyệt thực cũng không quậy phá mà vẫn luôn yên tĩnh ở trong phòng.

Động thái điềm tĩnh đến đáng sợ khiến bố mẹ Kwong lo lắng.Bất đắc dĩ họ mới dùng đến biện pháp này, lúc nói chuyện con gái phản kháng rất quyết liệt nhưng khi bị giam lỏng lại trở nên ngoan ngoãn, sự thay đổi của Lingling Kwong khiến hai người khó hiểu.Bố mẹ Kwong nhiều lần tìm đến khuyên bảo đều bị Lingling Kwong từ chối tiếp nhận, cứ như vậy kéo dài nhiều ngày mà không có kết quả gì."

MAU GỌI CẤP CỨU!!"

Tiếng người đàn ông la lớn.

Trong vòng tay bố, Lingling Kwong hoàn toàn bất tỉnh, lọ thuốc trên bàn đã thấy đáy, vươn vãi trên đất là những viên thuốc ngủ, mẹ Kwong vừa thấy cảnh tượng con gái hơi thở yếu ớt bị mang đi liền ngất xỉu.Sảnh lớn bệnh viện ồn ào, Lingling Kwong đang được hồi sức tim, gương mặt trắng bệch không có dấu hiệu tỉnh lại, giường bệnh được đẩy vào phòng cấp cứu trước sự chứng kiến của nhiều người, những người xung quanh nhận ra người vừa rồi là người nổi tiếng.Bố Kwong bất lực ngồi trước cánh cửa phòng ICU, bên trong là 2 người ông yêu nhất, vợ và con gái.Gương mặt già nua càng thêm vẻ khổ sở, trong lòng lại rối như tơ vò, tư tưởng bảo thủ bị lung lay bởi sự liều lĩnh của Lingling Kwong, 1 phần vì người ông tín nhiệm đang chần chừ không muốn giúp đỡ.Mẹ Kwong vì bị sốc khiến bệnh tình trở nặng, trong vòng 30 ngày cần lập tức thay tim, bố Kwong gọi điện yêu cầu Trần Mộ Lâm giúp đỡ, thái độ hắn ngập ngừng không lập tức đồng ý khiến bố Kwong tức giận.Trong tình huống nguy cấp như thế này Trần Mộ Lâm dần lộ ra ý định của bản thân.Trần Mộ Lâm giúp đỡ gia đình Kwong chỉ để kìm hãm Lingling Kwong, tình yêu của hắn đối với cô chỉ có sự chiếm hữu.

Trước yêu cầu của bố Kwong, Trần Mộ Lâm không muốn đồng ý.

Khi nào hắn và Lingling Kwong còn chưa là vợ chồng hợp pháp, trái tim kia khó mà nằm trong lồng ngực mẹ Kwong.

Hiện tại Trần Mộ Lâm vô pháp khống chế người con gái này, hắn bực bội khi biết Lingling Kwong vì người kia mà mạo hiểm mạng sống của chính mìnhChỉ vì cô ta em thật sự coi thường mạng sống đến vậy sao!?Trần Mộ Lâm cho người phong tỏa mọi tin tức Lingling Kwong nhập viện, trong lòng không ngừng lo lắng việc kết hôn sẽ trì hoãn thêm 1 thời gian, gương mặt đều là sự bất mãn còn lời nói lại là lời mật ngọt, sau khi hứa hẹn sẽ nói chuyện trực tiếp với bố Kwong, Trần Mộ Lâm quyết định vài ngày nữa mới trở về HongKong.1:00 AM..Trong phòng hồi sức tích cực, âm thanh 'tích tích' của máy móc khiến bố Kwong sốt ruột, con gái ông đã nằm trong đó gần 1 tuần rồi."

Tình trạng không khả quan, nếu quá 14 ngày bệnh nhân không tỉnh khả năng sẽ rơi vào trạng thái thực vật.."

Lời của bác sĩ như tiếng sấm ngang tai, bố Kwong không ngờ mọi thứ sẽ tồi tệ như thế."

Trước mắt tiên lượng vẫn rất xấu, gia đình nên chuẩn bị tinh thần."

Bác sĩ không dám đưa ra lời chắc chắn cho tình trạng của Lingling Kwong.Từ ngày Lingling Kwong được đưa đến cấp cứu, âm thanh của máy móc lúc quãng dài lúc quãng ngắn, mỗi lần đều bước một chân vào cánh cửa địa ngục rồi lại được kéo về, bảng chỉ số có thể trở thành 1 đường thẳng bất cứ lúc nào.Thuốc ngủ mà cô ấy uống mang dược tính rất mạnh, thời gian được đưa vào cấp cứu đã qua giờ vàng nhưng cũng không quá muộn cộng với tình trạng sức khỏe không tốt trước khi hôn mê, có thể nói là không nên hy vọng nhiều.Nói thẳng ra thì chỉ có phép màu mới khiến Lingling Kwong tỉnh lại.

Ánh mắt của người bố lúc này chỉ còn sự tuyệt vọng, trong lòng là sự dằn vặt: Nếu lúc ấy mình nói chuyện nhẹ nhàng hơn, để con gái có nhiều thời gian suy nghĩ hơn thì tốt rồi..Nhưng hối hận không giúp tình hình khá hơn.

Hiện tại, mẹ Kwong đang được chăm sóc ở phòng bệnh thường, dù đã tỉnh lại nhưng sức khỏe rất yếu, Trần Mộ Lâm vẫn dứt khoát đợi Lingling Kwong tỉnh mới giúp bà có trái tim thay thế.Bố Lingling Kwong như ngồi trên đống lửa, con gái thì mãi không tỉnh, vợ thì đang đứng trước quỷ môn quan, ông đã cố gắng thuyết phục nhưng người con rể này rất cứng đầu.Bố Kwong không ngừng than trách số phận, nếu ngày ấy ông không để Lingling Kwong trở về Thái thì tốt rồi, Trần Mộ Lâm cho ông biết cô đã gặp lại Orm Kornnaphat.

Chắc chắn là do Orm Kornnaphat đã to nhỏ gì đó làm đầu óc Lingling Kwong mụ mị!....Sau 2 tháng sức khỏe Lingling Kwong đã ổn định nhưng cô vẫn chưa tỉnh lại, bác sĩ đưa ra chẩn đoán cô đã rơi vào trạng thái hôn mê sâu.Lời nói không khác nào tuyên bố án tử cho Lingling Kwong, dù rất thương tiếc nhưng bác sĩ vẫn đưa ra thông báo: "Bệnh nhân đã rơi vào trạng thái thực vật, những kiểm tra cho thấy tỉ lệ hồi tỉnh là rất thấp.

Đây là thỏa thuận hiến tạng tự nguyện trước kia bệnh nhân từng kí, chúng tôi muốn xác nhận người nhà từ bỏ tiếp nhận điều trị để thực hiện mong muốn của cô ấy.."

Từ lâu về trước Lingling Kwong đã đến bệnh viện làm xác nhận tự nguyện hiến tạng, Lingling Kwong đã mất đi hy vọng về tương lai, cô không biết bản thân có thể kiên trì bao lâu, có lẽ đây là điều ý nghĩa duy nhất cô có thể làm.Bố Kwong cực kì tức giận trước thông tin bác sĩ đưa ra, đã không thể giúp con gái ông tỉnh dậy còn muốn moi tạng con bé!!

Ông lập tức đuổi bác sĩ ra khỏi phòng, thầm trách sự dại dột của con gái mình.Nhưng trước khi đi bác sĩ đã kịp đưa ra thông tin khiến bố Kwong bất lực."

Trái tim của Lingling Kwong phù hợp để thay thế cho mẹ của cô ấy, chúng tôi rất lấy làm tiếc khi phải thông báo điều này nhưng đây là phương án tốt nhất, tỉ lệ bệnh nhân tỉnh lại gần như là con số 0."

Nếu Lingling Kwong cứ mãi hôn mê, ông sẽ lấy trái tim của cô thay cho mẹ cô ư?

Quá tàn nhẫn!

Để trái tim của con gái tiếp tục sống trong hình hài của người mẹ mất con, mẹ Kwong sẽ đau đớn như thế nào nếu biết được sự thật đây..Đến bác sĩ còn khuyên ông nên chọn điều đúng đắn vậy ai có thể cứu Lingling Kwong?

Sự bất lực chiếm trọn tâm trí người cha, bên nào cũng là nửa trái tim ông yêu thương, ông không muốn mất đi bên nào.

Khi Trần Mộ Lâm biết tin anh ta khiến bệnh viện chịu áp lực kinh khủng nhưng bọn họ cũng hết cách, điều hắn ta muốn không khác nào hồi sinh người chết tỉnh dậy.Dù đã tìm đến nhiều chuyên gia nhưng ai cũng lắc đầu từ chối, thậm chí Trần Mộ Lâm đã tìm đến phương pháp tâm linh, dù có bao nhiêu tiền, bao nhiêu quyền lực cũng vô dụng, mọi thứ đều thất bại.Gần 2 tháng không có tiến triển gì, Lingling Kwong nằm trên giường bệnh, âm thanh của máy điện tâm đồ kêu lên đều đặn suốt thời gian qua, chưa từng xuất hiện dấu hiệu tỉnh lại, những thiết bị hỗ trợ chỉ thêm không có bớt.Hằng ngày đều là mẹ Kwong chăm sóc cô, bà sau khi bình phục liền tự mình lo cho con gái.Trước áp lực của bố Kwong và Lingling Kwong mãi không tỉnh, Trần Mộ Lâm đã đồng ý giúp mẹ Kwong nhưng hắn ta đã giữ những giấy tờ quan trọng của Lingling Kwong để thay thế.

Cuộc phẫu thuật rất thành công, mẹ cô đã khỏe mạnh trở lại.Người bệnh trên giường không hề biết bản thân trở thành vật trao đổi, đôi mắt vẫn luôn nhắm nghiền.
 
Lingorm | The Return Of Love
Chương 18


Lâu nay Orm Kornnaphat luôn lo lắng Lingling Kwong có đang gặp vấn đề gì, suốt mấy tháng trời kể từ khi cô trở về quê nhà đã không có bất kì tin tức nào, mọi thứ liên quan đến Lingling Kwong như bị phong tỏa.Dù Orm Kornnaphat đã hạ quyết tâm sẽ rời khỏi Lingling Kwong nhưng con tim lại muốn biết đối phương có ổn không, nàng từ bỏ xuất hiện trong cuộc đời Lingling Kwong chứ không từ bỏ việc quan tâm đến cô.Đột nhiên P'Dew thông báo Lingling Kwong đang bị bệnh khiến nàng choáng váng, P'Dew nhận được thông tin liền dặn dò nàng phải chuẩn bị tinh thần thật tốt, lời này của đối phương khiến Orm Kornnaphat lo lắng không thôi, trái tim như ngồi trên đống lửa, lo lắng và sợ hãi.Sau khi Orm Kornnaphat biết Lingling Kwong đang bị bệnh liền bay thẳng tới HongKong nhưng nàng bắt đầu chùn bước.Lấy tư cách gì để quan tâm, lấy tư cách gì để đến gần chị đây?Không thể đến gần càng không thể công khai quan tâm, những đấu tranh nội tâm không kéo dài quá lâu, điều nàng muốn làm bây giờ là xác nhận Lingling Kwong liệu có đang ổn hay không.Khi Orm Kornnaphat đến, nàng thấy Trần Mộ Lâm dịu dàng nắm tay Lingling Kwong, ánh mắt tràn đầy tình yêu và lưu luyến.Orm Kornnaphat đau lòng.Trần Mộ Lâm luôn túc trực ở phòng bệnh của Lingling Kwong, anh ta có thể công khai ở bên cạnh cô, chăm sóc, quan tâm, ở bên từng giây phút của cuộc đời mà không lo lắng ánh mắt soi xét của người khác hay bị gia đình ngăn cấm.Orm Kornnaphat có thể làm tất cả nhưng không thể thực hiện điều cuối cùng, nàng không thể ở bên cạnh Lingling Kwong đến cuối của cuộc đời."

Xin lỗi.. cô là?"

Trần Mộ Lâm chủ động lên tiếng, lịch sự hướng Orm Kornnaphat vẫn luôn bất động đứng ở cửa.Orm Kornnaphat không biết nên dùng thân phận gì, là bạn bè, đồng nghiệp hay.. người yêu cũ?"

Tôi là.. chúng tôi có hợp tác qua vài tác phẩm, vừa hay có công việc gần đây nên ghé qua thăm."

Giọng nói nàng chần chừ, dù là thân phận nào nàng cũng thấy bản thân không xứng với Lingling Kwong, chỉ có thể lấy đại 1 chức danh cho qua chuyện."

À.. hóa ra là đồng nghiệp."

Trần Mộ Lâm không khỏi cao giọng, khuôn mặt mệt mỏi lộ ra nụ cười thân thiện, cố tình để Orm Kornnaphat thấy dáng vẻ vì Lingling Kwong tận tụy những ngày qua."

Tôi là Trần Mộ Lâm - chồng sắp cưới của Lingling, tôi thay em ấy cảm ơn tấm lòng của tiểu thư Sethratanapong."

Orm Kornnaphat có chút bất ngờ khi đối phương biết tên mình vậy mà ban nãy còn tỏ ra xa lạ, tuy vậy nàng không quá quan tâm vì lúc này mọi sự chú ý của nàng đều để ở người đang yên tĩnh nằm trên giường bệnh."

Hẳn là Trần tiên sinh cũng mệt rồi nhỉ, tôi có thể giúp anh trông Lingling Kwong, Trần tiên sinh cũng nên nghỉ ngơi 1 chút."

Orm Kornnaphat vẫn luôn thủy chung nhìn người trước mặt."

Không sao, tôi ổn, cảm ơn ý tốt của cô nhưng.."

"Tôi và Lingling Kwong giao tình không tệ, Trần tiên sinh không phải ngại, đến bản thân anh còn không lo được làm sao chăm sóc tốt cho Lingling Kwong?"

Orm Kornnaphat hoàn toàn phớt lờ lời muốn nói của đối phương, lời đề nghị lịch sự khiến Trần Mộ Lâm không thể từ chối."

Vậy thì làm phiền tiểu thư Sethratanapong."

Trần Mộ Lâm cắn răng nói, nhìn lên đồng hồ trên tay, thái độ hòa nhã: "15 phút nữa tôi sẽ trở lại, thời gian này làm phiền cô rồi."

"Cảm ơn anh đã tin tưởng."

Orm Kornnaphat cảm kích nói, nàng không biết đằng sau vẻ thiện chí của Trần Mộ Lâm là những âm mưu độc ác, nàng chỉ nghĩ Lingling Kwong đã tìm được hạnh phúc mới.Trần Mộ Lâm trong lòng không vui nhưng vẫn ra ngoài.Căn phòng yên tĩnh đến mức chỉ còn nghe tiếng thở đều đặn của Lingling Kwong, gương mặt cô không chút biểu cảm, sự sống yếu ớt được duy trì bởi những thiết bị hiện đại."

Lingling Kwong.."

Orm Kornnaphat nắm lấy bàn tay lạnh lẽo đưa lên má, cơ thể Lingling Kwong không còn độ ấm trước kia, không đủ để sưởi ấm trái tim nàng lúc này.

Đã rất lâu rồi nàng mới có thể tự nhiên gọi tên cô, nàng vẫn luôn yêu thích gọi cả họ lẫn tên của Lingling Kwong chỉ vì mỗi 1 chữ đều mang ý nghĩa đặc biệt, Lingling Kwong đã là cái tên khắc sâu trong tâm khảm nàng."

Chị làm sao vậy.."

Giọt nước mắt lành lạnh dọc theo khóe mắt rơi xuống, nhìn người trên giường bệnh không có dấu hiệu tỉnh giấc khiến Orm Kornnaphat đau đớn, trái tim nàng bình ổn khi được ở bên cạnh Lingling Kwong nhưng đâu đó những vết nứt đang lớn dần.Orm Kornnaphat dần hiểu ra người này không bị bệnh mà là đang hôn mê."

Lingling Kwong.. không phải chị muốn nói chuyện với em sao?

Giờ em ở đây rồi chị lại không nói gì, chị có biết em đau lòng lắm không.."

Sự thật khiến nàng mất đi khả năng ngôn ngữ, nước mắt rơi xuống bao nhiêu lòng nàng vỡ vụn bấy nhiêu, những âm thanh nức nở cũng không khiến người kia tỉnh dậy.Người Lingling Kwong yêu đang ở trước mặt nhưng cô vẫn mắc kẹt trong cơ thể của chính mình, tâm trí bị bao trùm bởi 1 màu đen tĩnh lặng, những khoảng tối vô tận khiến Lingling Kwong mất phương hướng, hoảng loạn và sợ hãi nuốt chửng cô trong thế giới vô vọng, thân xác và linh hồn bị tách làm hai.Thể xác bị những xiềng xích vô hình trói buộc còn tâm trí là những khoảng không trống rỗng.Orm..

Kornnaphat..?Cảm giác rất quen thuộc, đâu đó lại nhói lên đầy đau đớn..Một ít rồi lại một ít, cứ thế mỗi lần tăng dần theo cấp số nhân, Lingling Kwong nhận ra Orm Kornnaphat không chỉ là một mà là tất cả những gì cô có.Những sợi xích khiến bản thân không thể chạy trốn, Lingling Kwong để tâm trí tìm đến những kí ức bị thất lạc, từng vùng kí ức được mở ra khiến thế giới ảo mộng trở nên đẹp đẽ.Orm Kornnaphat là chấp niệm của Lingling Kwong, những kỉ niệm trở thành thước phim quý giá làm cô mãi đắm chìm trong đó.Trong lòng sẵn sàng từ bỏ hiện thực..Đột nhiên bên tai liên tục là tiếng thủ thỉ của ai đó, những câu nói than trách, những lời thú tội..

Lingling Kwong không biết đó là gì nhưng sự phẫn nộ đã hình thành khi những câu chuyện đều liên quan đến Orm Kornnaphat.Lingling Kwong không ngừng đấu tranh với chính mình để thức dậy nhưng mọi nỗ lực đều vô ích khiến cô dần bỏ cuộc và rồi giọng nói dễ nghe vang lên, hơi ấm truyền đến từng tế bào trong cơ thể, còn có cảm giác quen thuộc.Lingling Kwong cố gắng đánh thức thân thể đang ngủ say, cô cảm nhận được người cô yêu đang ở bên cạnh.Ý chí sống trở lại sau nhiều lần từ bỏ.Bỗng chốc những quyết tâm ấy dần được thay thế bởi sự phẫn nộ, âm thanh không liền mạch liên tục vang lên, ở thế giới bên ngoài Lingling Kwong nghe thấy tên nàng.Chuyện gì đang xảy ra?"

CÔ CÒN DÁM TỚI ĐÂY!"

Bố Kwong hét lên khiến trái tim Orm Kornnaphat như ngừng đập, bàn tay nàng vô thức nắm chặt tay Lingling Kwong."

Cô cút khỏi đây ngay!

Do ai mà con bé mới nằm ở đây chứ!!"

Mỗi một câu nói đều mang theo sự thù ghét, ông đi đến kéo Orm Kornnaphat ra khỏi người con gái mình.Orm Kornnaphat trong đầu đều là sự khó hiểu và hoang mang, nàng không biết bản thân đã làm gì khiến hai người tức giận đến vậy, đột nhiên xuất hiện chì chiết nàng gây họa khiến Lingling Kwong nằm ở kia mãi không tỉnh, Orm Kornnaphat không hiểu chuyện gì đang xảy ra.Tại sao bố mẹ lại tức giận với Nong Orm?

Em ấy đã làm gì sai mà phải nhận lấy cơn thịnh nộ ấy?!Lingling Kwong rất muốn lên tiếng bảo vệ người thương nhưng cơ thể lại không nghe lời, cô tức giận bố mẹ không phân biệt phải trái đã đem mọi sai lầm đổ lên người nàng, mặc cho hiện thực chính sự thúc ép của bọn họ mới khiến Lingling Kwong làm ra hành động dại dột.

"Con bé vừa từ Thái về liền một hai đòi hủy hôn nhất quyết không muốn lấy Mộ Lâm, cô đã tiêm nhiễm điều gì vào đầu con bé?

Chính cô đã nói cho nó biết chuyện trước kia!?"

Khi Orm Kornnaphat còn đang không hiểu chuyện gì đang xảy ra bên mặt lại trở nên nóng rát.

Cú tát mạnh khiến nàng bất ngờ, mẹ Kwong dùng hết sức làm nàng chao đảo muốn ngã xuống, trước mắt hai vị phụ huynh Orm Kornnaphat giống như một con cáo, vừa tinh ranh vừa thích gây họa.

Không ai được phép ức hiếp nàng!!!

Lingling Kwong thật sự muốn phát điên rồi.

Cô không hiểu tại sao bố mẹ lại mù quáng với niềm tin sai lầm kia, hơn thế nữa lúc này cô lại bất lực nhìn người yêu bị chính gia đình của mình hắt hủi, Lingling Kwong thật sự muốn đưa Orm Kornnaphat rời đi, rời khỏi nơi chỉ có bất hạnh và luyến tiếc này.

"Nếu biết sẽ có ngày này tôi sẽ không để con bé trở về Thái Lan, sao cô có thể mặt dày như thế?

Cô coi những lời tôi nói trước kia đều như gió thoảng sao?"

"Do.. tôi ư?"

Orm Kornnaphat càng bất ngờ, tâm trí càng thêm hỗn loạn.

Chính bọn họ mới là người có lỗi, không phải do em!!

"Cô còn dám giả ngốc?

Nếu không phải cô tại sao Lingling lại 1 mực muốn hủy hôn thậm chí là nói lời khó nghe với bố mẹ nó!

Con bé còn uống thuốc.. tất cả là tại cô!

Nếu nó không gặp cô thì tốt rồi, cô không xứng đáng đứng ở đây, vì cô mà con gái tôi mới ra nông nỗi này, đó là tình yêu à?

Cô với nó là sai lầm!!!"

Tình yêu này là sai lầm?

Orm Kornnaphat đối diện với những lời buộc tội vô cớ chỉ có thể im lặng, thế nhưng khi biết tình cảm của Lingling Kwong dành cho nàng 4 năm qua vẫn còn đó, nàng không cho phép bất cứ ai khinh rẻ tình yêu của Lingling Kwong!Chút dũng khí cuối cùng hóa thành âm thanh bật thành tiếng: "4 năm qua tôi đã cố gắng sống như người vô hình, cố gắng không quan tâm đến người mình yêu, cố gắng làm hài lòng gia đình chị bằng cách im lặng, người sai chỉ có tôi thôi sao?

Người khiến chị ấy nằm đây là do tôi ư?"

Nàng khó khăn hít thở, từng lời nói đều là lời mà nhiều năm trước nàng không thể nói ra: "Các người muốn nói gì tôi cũng được nhưng các người không có quyền nói cảm tình của chúng tôi là giả!"

Xen lẫn với âm thanh yếu ớt là tiếng nức nở, những giọt nước mắt đau lòng rơi như mưa, Orm Kornnaphat ngăn cho chính mình yếu đuối, tiếp tục nói: "Tôi đã nghe theo lời 2 người chủ động nói chia tay thậm chí gượng ép chính mình diễn vở kịch kinh tởm kia chỉ để Lingling Kwong hoàn toàn nghĩ tôi phản bội chị ấy.."

Bàn tay đặt trước lồng ngực cảm nhận nhịp đập yếu ớt, những uất ức nhấn chìm Orm Kornnaphat trong đau đớn cùng bất lực, đôi chân không thể đứng vững vì sức nặng tâm lí khiến nàng mệt mỏi, dù vậy nàng vẫn không để bản thân cúi đầu trước hiện thực."

Tôi cũng biết đau lòng mà..

4 năm qua có thời khắc nào các người để tôi yên không?

Mỗi ngày đều mắng chửi tôi, sai lầm cũng là do tôi.."

Nong Orm.."

Nhưng tôi chưa từng hối hận, yêu Lingling Kwong tôi sẵn sàng dùng nửa trái tim để chứa đựng tình cảm này, cho dù nó có đau đớn, có là liều thuốc độc tôi vẫn không hối hận, tôi chỉ muốn yêu 1 người thôi mà.. sao lại khó khăn đến vậy chứ..?"

Orm Kornnaphat hoàn toàn bất lực.Lingling Kwong nghe được những gì Orm Kornnaphat đã chịu đựng, gia đình mà bản thân luôn yêu thương lại tổn thương người mình yêu, Orm Kornnaphat 4 năm qua chưa từng hạnh phúc kể từ khi chia tay.Làm sao một người khi ấy mới hơn 20 tuổi có thể chịu nổi những đả kích này đây?Những lời bố mẹ nói với Orm Kornnaphat khiến Lingling Kwong đau lòng, dù là bất cứ ai cũng không được tổn thương người cô yêu!Bàn tay lại một lần nữa rơi xuống, Orm Kornnaphat không hề né tránh, Trần Mộ Lâm xuất hiện giữ lấy tay bà sau đó ra sức trấn an cảm xúc của hai người, thái độ lại thể hiện sự đồng tình với lời nói của bố mẹ Kwong.Khi Trần Mộ Lâm đến sự mất kiềm chế của bố mẹ Kwong chỉ có tăng, không có giảm, 2 người đều ngầm thừa nhận hắn là con rể tương lai, chỉ bởi vì hắn là nam nhân.Nếu Lingling Kwong yêu hắn tương lai sẽ không chịu lời soi mói đàm tiếu, không bị gia đình ngăn cấm và không trái với lí lẽ thông thường, hai người sẽ nhận được sự tác hợp trời ban và những lời chúc phúc từ mọi người.Còn Orm Kornnaphat?Ngay từ đầu đã không có gì, không có tương lai và không được công nhận.Bố mẹ Kwong luôn cố chấp với những định kiến mà xã hội áp đặt, những điều trái với chuẩn mực đều không được tồn tại, đặc biệt khi con gái họ vì tình yêu sai trái này mà muốn từ bỏ cuộc sống, niềm tin sai lầm trong họ càng được củng cố."

Mộ Lâm hãy đưa cô ta ra khỏi đây!

Ta không muốn nhìn thấy cô ta nữa!!"

Mẹ Kwong đối với Trần Mộ Lâm đầy tín nhiệm.Orm Kornnaphat thấy cảnh đó chỉ có thể bất lực đến mức bật cười, nàng im lặng chịu đựng sự ghẻ lạnh của gia đình Kwong bởi vì nàng biết dù có giải thích cũng vô dụng.Bố mẹ Kwong sẽ không vì vài câu nói của nàng mà từ bỏ những suy nghĩ kia, từ 4 năm trước sự cố chấp ấy chưa từng thay đổi."

Cô là đồ rắn độc, còn không mau rời khỏi đây!!!"

Càng nhiều lời khó nghe được thốt ra, mẹ Kwong không giữ nổi bình tĩnh thật sự muốn ra tay với Orm Kornnaphat lần nữa."

Nong Orm.."

Âm thanh yếu ớt phát ra từ giường bệnh.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back