Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Khánh Dư Niên

[BOT] Mê Truyện Dịch
Khánh Dư Niên
Chương 785: Khẩu dụ trong thư phòng 2



Để đảm bảo tính bất ngờ của hành động, y cố ý ở lại Ngô Châu vui chơi nhiều

ngày, đồng thời dựa vào lý do đi thăm người thân ở Đạm Châu để che giấu hành

tung thật sự của mình.

Điều quan trọng là phải đột ngột. Nếu không người bên phe Trưởng công chúa

chắc chắn sẽ đến, tuy mình là Hoàng tử không tước vị, là Đề ti của Giám Sát

viện, nhưng vẫn không tiến hành thanh trừng toàn bộ thủy quân của Giao Châu.

Không lầm, đúng là thanh trừng.

Đây là biện pháp khi không còn biện pháp nào khác. Theo phương pháp điều tra

chính quy, ngay cả khi có sự hỗ trợ của Giám Sát viện thì Phạm Nhàn cũng

không thể nắm được nhược điểm của một kẻ lão luyện như Thường Côn. Còn

một khi thực sự đụng độ bằng vũ lực, gây ra biến động trong quân đội, Phạm

Nhàn tự thấy Hắc Kỵ vẫn luôn đi theo bên cạnh mình cũng không thể đối mặt

trực tiếp với thế bao vây của một vạn binh sĩ. Tuy trong thành Giao Châu, ngoại

trừ tám người đi theo phía sau y thì Giám Sát viện vẫn còn một số nhân thủ

đang ẩn nấp, nhưng nếu chưa tới thời khắc quan trọng, Phạm Nhàn cũng không

muốn sử dụng.

Y chậm rãi quay người lại, lạnh lùng nhìn về phía những tướng lĩnh thủy quân ở

đằng sau, có người mặt vàng như đất, có người tỏ ra tức giận bất bình. Phạm

Nhàn cười lạnh một tiếng, trong lòng suy nghĩ, nếu bệ hạ muốn mình ổn định

Giang Nam, thu thập thủy quân, vậy thì những gương mặt xa lạ này... đương

nhiên phần lớn sẽ phải chết.

Chỉ có điều trong lòng y hiểu rõ, thủy quân Giao Châu không thể bị Thường

Côn kiểm soát một mình, chắc chắn cũng có những tướng sĩ trung thành với

triều đình. Mùa xuân, khi thủy quân Giao Châu hướng đến hòn đảo nhỏ ở Đông

Hải để giết người diệt khẩu, trong loại hành động gần như phản quốc này, chắc

chắn Thường Côn chỉ dám điều động lực lượng nòng cốt bên phe mình. Còn tối

hôm nay, y muốn thấy rõ, trong những tướng lĩnh thủy quân đang đứng trước

mặt mình... rốt cuộc ai là người trung, ai là kẻ gian.

Còn về người tên Đảng Kiêu Ba kia... Phạm Nhàn dịu dàng nói: "Đảng Phó

tướng, ngươi thấy nên xử lý việc này thế nào?"

Trong đầu Đảng Kiêu Ba đang lo lắng tính toán xem thân tín mà mình phái tới

ngoài thành có thể thoát ra ngoài trước khi cửa thành đóng lại không, đột nhiên

nghe thấy câu hỏi ôn hòa này, trong lòng giật thót, đau xót trả lời: "Đề đốc đại

nhân bất hạnh gặp nạn, mọi việc xin nhờ Tiểu Phạm đại nhân chủ trì... Chuyện

này quá lớn, theo quan điểm của ty chức, chúng ta nên lập tức sử dụng tuyến

thông tin khẩn cấp để báo cáo sự việc này về kinh đô."

Tuy nói rằng Phạm Nhàn sẽ chủ trì, nhưng lại luôn miệng yêu cầu báo cáo vụ

việc về kinh đô. Chỉ cần tin tức về cái chết của Đề đốc thủy quân Giao Châu

được gửi ra ngoài, Phạm Nhàn đang ở trong thành Giao Châu sẽ khó tránh khỏi

một số hiềm nghi tình ngay lý gian, làm chuyện gì cũng phải thận trọng hơn

nhiều. Phạm Nhàn hiểu ý tứ trong lời nói của Đảng Kiêu Ba, không khỏi gật

đầu tán thưởng, nghĩ thầm nếu biết trước rằng trong thủy quân Giao Châu có

một nhân tài như thế này thì mình đã thu nhận cho bản thân chứ không phải

mạo hiểm phái Quý Thường đến đây.

Chỉ có điều Thường Côn đã chết, vụ án này cần được điều tra. Phạm Nhàn biết

Đảng Kiêu Ba là người mà mình phải lập tức nắm lấy. Y hạ quyết tâm không để

người này rời khỏi mình, điềm nhiên nói: "Việc này quan trọng, đương nhiên

phải báo cáo cho bệ hạ ngay, nhưng..."

Y thay đổi giọng điệu, thu hút sự chú ý của mọi người trong sảnh.

"Đề đốc đại nhân bất hạnh bị kẻ gian làm hại." Phạm Nhàn híp mắt, cực kỳ lạnh

lùng nói: "Một khi tin tức này được đưa ra, chỉ e sẽ gây chấn động triều chính,

cũng sẽ gây ra ảnh hưởng rất xấu trong dân gian. Tạm không bàn tới thể diện

của triều đình, mà chỉ vì bình an cho lãnh thổ quốc gia, phòng ngừa lũ gian tặc

nước khác lợi dụng sự việc này, tin tức này phải được kín... Bên phía thủy quân

Giao Châu và trong viện của ta sẽ cùng gửi mật tấu về kinh đô, trình bày rõ ràng

vụ việc tối nay với triều đình, thế nhưng!"

Y lạnh lùng nhìn mọi người: "Trong ba ngày tới, nếu ta nghe tin người dân Giao

Châu đã biết về tình hình cụ thể tối nay hay có bất cứ tin đồn không tốt nào,

đừng trách bản quan không nể mặt."

Các tướng lĩnh suy nghĩ một hồi, cảm thấy cách xử lý như vậy thực sự hợp lý,

dồn dập gật đầu. Chỉ có Đảng Kiêu Ba trong lòng thầm kêu khổ, quay sang

nháy mắt với mấy tâm phúc của Thường Đề đốc. Nếu thực sự tuân theo cách xử

lý của Phạm Nhàn thì bên ngoài sẽ hoàn toàn không biết chuyện gì đã xảy ra

trong phủ Đề đốc, tin tức trong ngoài bị ngăn cách. Lại nhìn vào thái độ của

quan phủ địa phương Giao Châu, có thể thấy những tướng lĩnh thủy quân như

mình sẽ thật sự trở thành ba ba trong rổ, không thể há miệng, cũng không có

chỗ mà chạy.
 
Khánh Dư Niên
Chương 786: Khẩu dụ trong thư phòng 3



Không để Đảng Kiêu Ba có nhiều thời gian suy nghĩ, Phạm Nhàn lạnh lùng nói:

"Chư vị đại nhân, đêm nay xảy ra vụ việc như vậy... thực sự là..." gương mặt y

không có vẻ gì là đau buồn, ngược lại có phần tự giễu và bất đắc dĩ. "...bất cứ ai

trong chúng ta ai cũng không thể thoát khỏi liên quan, mong các vị đại nhân

chịu khó ở trong trạch viện này hai ngày, đợi sự việc được điều tra rõ ràng rồi

hẵng nói."

Mệnh lệnh này được đưa ra, cũng tương đương biến tướng giam lỏng các tướng

lĩnh thủy quân.

Tiếp theo đó, đương nhiên là phải sắp xếp hậu sự cho Đề đốc đại nhân Thường

Côn. Phạm Nhàn không nhúng tay vào, chỉ đứng bên cạnh nhìn các tướng lĩnh

thủy quân rầu rĩ làm việc, nhưng y quyết không cho phép Đảng Kiêu Ba thoát

khỏi tầm mắt mình. Chuyện thu mua có thể tạm hoãn, nhưng lạnh lùng chứng

kiến cảnh tượng này, thấy thi thể của Thường Côn đã được đặt lên giường,

Phạm Nhàn không khỏi ngây ngốc. Vị lão tướng này cũng là người cũ từ thời

bắc phạt, cứ nhìn vẻ đau buồn từ tận đáy lòng của những tướng lĩnh này là thấy,

uy tín của Thường Côn trong quân đội rất cao, hơn nữa qua trận tàn sát đẫm

máu ở Đông Hải, cũng có thể thấy rằng người này có tâm địa rất độc ác.

Nhưng cứ thế, chết rồi.

Phạm Nhàn lắc đầu tự giễu, nhớ lại câu nói ưa thích nhất trong kiếp trước,

người dùng bút luôn thua kém dùng thương, mưu quỷ kế gì cũng chẳng hữu

dụng bằng vũ lực. Tất nhiên điều này đòi hỏi vũ lực phải đủ cường đại, âm mưu

và vũ lực mỗi thứ đều có chỗ phát huy tác dụng, nhưng mình ám sát Thường

Côn, rốt cuộc là nghiêng về phía nào?

Bỏ qua những suy nghĩ lung tung trong đầu, y thì thầm một vài lời dặn dò

những điều cần lưu ý cho Tri châu Giao Châu Ngô Cách Phi, sau đó dẫn cả Ngô

Cách phỉ một vài nhân vật quan trọng trong số các tướng lĩnh thủy quân đi tới

phòng nghị sự phía sau phủ Đề đốc.

Phòng nghị sự thực ra là thư phòng, chẳng qua là diện tích rất lớn, giá cắm nến

cực kỳ xa hoa phú quý.

Phạm Nhàn nhắm mắt lại, như thể không thấy bên trong trang hoàng ra sao,

ngồi xuống ghế chủ rồi mời mọi người ngồi xuống. Ngô Cách Phi im lặng ngồi

bên cạnh Phạm Nhàn, lúc này Tri châu đại nhân đã hồi phục sau cú sốc và lòng

tín nhiệm Phạm Nhàn, nhận ra rằng sự việc hôm nay thực sự rất khủng khiếp.

Sắc mặt những tướng lĩnh thủy quân khác càng phức tạp, không biết Tiểu Phạm

đại nhân sẽ nói gì.

"Bệ hạ có mật chỉ... cho Thường đại nhân." Phạm Nhàn thở dài, đứng dậy, rút từ

trong lòng ra một phong thư, nhìn qua hai lần rồi nói: "Nhưng Thường đại nhân

đột nhiên gặp bất trắc, thế thì mật chỉ này chỉ có thể cho các ngươi nghe thôi."

Đảng Kiêu Ba cả kinh, giơ ống tay áo lên lau mồ hôi hột trên trán, không biết là

do thời tiết quá nóng hay do đau lòng vì cái chết của cấp trên, nói chung sắc mặt

hắn có vẻ khá mệt mỏi. Hắn thành khẩn nói: "Đại nhân, có vẻ không hợp quy

tắc."

Phạm Nhàn liếc mắt nhìn xuống, lạnh nhạt nói: "Câm miệng, giơ lỗ tai lên là

được."

Đã nói tới nước này rồi còn phản bác được gì. Tri châu Ngô Cách Phi dẫn đầu

quỳ xuống, Đảng Kiêu Ba cắn răng một cái, cùng với ba tướng lĩnh thủy quân

cấp cao bên cạnh cũng đồng thời quỳ xuống trước mặt Phạm Nhàn.

Phạm Nhàn liếc mắt nhìn đám người đang quỳ trước mặt mình, ho khan hai

tiếng, nói: "Thuật lại khẩu dụ của bệ hạ, các ngươi nghe cho rõ từng chữ từng

câu."

"Thưa vâng." Bốn người đồng thời đáp.

o O o

"Thường Côn, hai năm không gặp, trẫm có ba điều không hiểu, bốn mùa không

yên. Suy đi nghĩ lại, dẫu sao thì chuyện này cũng phải hỏi han trực diện ngươi

cho thật thỏa đáng thì mới có thể yên tâm được. Cho nên trẫm đã lệnh cho Phạm

Nhàn đại diện trẫm hỏi ngươi ngay trực diện."

Phạm Nhàn cúi đầu tuyên đọc, những lời viết trong bức thư này chính là lời

nhắn được đưa tới từ Hoàng đế Khánh Quốc, là khẩu dụ thực sự.

Bốn người quỳ xuống để nghe khẩu dụ, trong lòng đều lạnh buốt. Ai cũng nghe

ra lúc Hoàng đế nói những lời này, chắc chắn tâm trạng của người rất không tốt.

Đảng Kiêu Ba càng cảm thấy mồ hôi trên lưng chảy ra như suối. Chỉ nghe

giọng nói của Phạm Nhàn tiếp tục vang lên đầy lạnh lùng.

"Điều đầu tiên không hiểu, ngươi có thiếu tiền không? Trẫm có bớt xén gì bổng

lộc của ngươi không? Hay là căn nhà tặng cho ngươi ở kinh đô nhỏ quá?"

"Điều thứ hai không hiểu, phải ngươi già đến mức hồ đồ rồi không? Trong thời

gian bắc phạt năm xưa, ngươi cũng là một người khôn khéo, sao bây giờ lại trở

nên ngu xuẩn như vậy?"

"Điều thứ ba không hiểu..."

Phạm Nhàn đọc đến đây tạm dừng lại một chút, thở dài trong lòng. Mặc dù vị

Hoàng đế Khánh Quốc không có mặt ở đây, còn Thương Côn vốn nên nghe

khẩu dụ đã bị mình đâm chết, nhưng khi đọc bức thư này Phạm Nhàn vẫn cảm

nhận được cơn thịnh nộ và nỗi thất vọng mãnh liệt của Hoàng đế Khánh Quốc.
 
Khánh Dư Niên
Chương 787: Khẩu dụ trong thư phòng 4



Thường Côn, Đề đốc thủy quân của Giao Châu, chính là cận thần đi theo bên

Hoàng đế Khánh Quốc trong thời gian bắc phạt năm xưa, bằng không hắn cũng

chẳng thể một mình nắm giữ một lực lượng quân sự quan trọng như thủy quân

Giao Châu. Giao Châu bắc khống chế Đông Di thành, dưới chấn nhiếp Giang

Nam phía Dưới, quan trọng biết bao!

Nhưng một vị thần tử được Hoàng đế Khánh Quốc tín nhiệm như vậy lại âm

thầm phản bội Hoàng đế, âm thầm xuất binh giúp đỡ Minh gia ở Giang Nam,

tàn sát vô số sinh linh trên hòn đảo nhỏ!

Phạm Nhàn nhìn bức thư, rầu rĩ hạ thấp tầm mắt, thầm nghĩ trong lòng Hoàng

đế đau lòng và thất vọng đến như vậy, chính là vì lý do mà Trần viện trưởng đã

từng nói: Điều Bệ Hạ không thể chấp nhận được nhất chính là bị người mà bản

thân tin tưởng lại phản bội và lừa dối mình.

Vì thế, Thường Côn nhất định phải chết. Chỉ có điều Hoàng đế vẫn cố chấp,

muốn mắng mỏ Thường Côn một trận trước lúc hắn chết. Tiếc thay... Phạm

Nhàn không hề giúp Hoàng đế hoàn thành tâm nguyện này.

Y ổn định tâm trí, tiếp tục đọc nó.

"... Có phải trái tim của ngươi đã bị chó gặm không? Nếu ngươi trả lời không

tốt, trẫm sẽ để Phạm Nhàn lôi thi thể ngươi ra cho lũ chó hoang trên đồng hoang

phương Bắc, đó chính là nơi năm xưa ngươi đã theo trẫm vào sinh ra tử. Ngươi

biết lũ chó hoang ở đó thích nhai mặt người như thế nào."

Trong thư phòng, theo tiếng tiếng Phạm Nhàn truyền lại khẩu dụ của Hoàng đế,

như có cơn gió âm u thổi qua, lạnh lẽo đến thấu xương.

Tri châu Giao Châu Ngô Cách Phỉ không thể ngờ nổi khẩu dụ của bệ hạ lại có

nội dung như vậy. Hắn hoàn toàn không biết Thường Côn đã làm gì mà khiến

bệ hạ tức giận đến như vậy, chỉ có thể há hốc mồm, thể hiện nỗi hoang mang và

kinh hãi của mình.

Còn ba vị tướng lĩnh cao cấp trong thủy quân Giao Châu, sắc mặt đã trở nên

trắng bệch, mồ hôi vẫn còn đang chảy trên lưng Đảng Kiêu Ba, nhưng ngay lập

tức đã hóa thành dòng nước đá lạnh buốt.

Ba vị tướng lĩnh khấu đầu liên tục, không ngừng nghỉ, không dám mở miệng

hỏi giò, cũng không dám lên tiếng giải thích. Bởi vì lời lẽ trong khẩu dụ tuy

hung ác, nhưng hoàn toàn không nhắc tới tội trạng cụ thể của Thường Côn.

Thiên tử nổi giận, dù chỉ trên một trang giấy nhưng những tướng lĩnh thủy quân

này vẫn không thể chống lại!

o O o

Phạm Nhàn đã chậm rãi ngồi lại trên ghế, không gọi bốn người đang quỳ trên

đất đứng dậy, lạnh lùng nói: "Tất cả đã nghe rõ chưa? Hôm nay bản quan đến

Giao Châu điều tra vụ án, điều tra chính là... vụ án về Thường Côn. Chỉ có điều

hắn đã chết từ trước, thật khiến bản quan bất ngờ."

Đảng Kiêu Ba cắn chặt răng, ưỡn thẳng thân hình, không chút e ngại nhìn thẳng

vào mắt Phạm Nhàn, hỏi: "Hạ quan cả gan, dám hỏi Đề Ti đại nhân phụng chỉ

để điều tra vụ án gì? Đề đốc đại nhân có công với đất nước, gian khổ bảo vệ

biên cương, hạ quan thực sự không biết có tội lỗi gì... Chỉ e Giao Châu xa xôi,

Thánh thượng đã bị một số kẻ tiểu nhân gian tà lừa dối..."

Ánh mắt của Phạm Nhàn dần trở nên lạnh lẽo.

Đảng Kiêu Ba cắn tới sắp nát răng mới có thể gắng gượng nói hết cả câu: "Kính

xin Đề ti đại nhân điều tra kỹ lưỡng, trả lại công bằng cho đại nhân nhà ta, chớ

làm nguội lạnh tấm lòng của hơn vạn tướng sĩ gian khổ bảo vệ biên giới cho

triều đình...!"

Phạm Nhàn im lặng, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào mắt Đảng Kiêu Ba.

Im lặng một hồi lâu như vậy khiến bầu không khí trong thư phòng bỗng trở nên

căng thẳng.

"Có tội lỗi gì ư?" Giọng điệu Phạm Nhàn lạnh như băng phá vỡ không gian tĩnh

lặng, "m thầm cấu kết với Đông Di thành có phải là tội lỗi không? Thân là thủy

quân bảo vệ biên cương, nhưng âm thầm nắm giữ việc buôn lậu sản phẩm của

Nội Khố, có phải là tội lỗi không? Cấu kết với thương nhân Giang Nam, dung

túng cho giặc cướp... có phải là tội lỗi không?"

"m thầm điều động thủy quân rời cảng, lên đảo trên biển giết người, che giấu

vết tích cho phản tặc..." Giọng nói của Phạm Nhàn dần chuyển thành phẫn nộ,

nhìn chằm chằm vào Đảng Kiêu Ba nói: "Lá gan của thủy quân Giao Châu các

ngươi... đúng là không nhỏ. Nếu như tất cả những hành động đó còn không coi

là tội lỗi, thế thì cái gì mới được coi là tội lỗi?"

Y đột nhiên đứng dậy, híp mắt nhìn bốn người đang quỳ trên đất, nói: "Ngươi

muốn triều đình không làm nguội lạnh tấm lòng hơn vạn tướng sĩ, nhưng hành

động của các ngươi còn vô sỉ hơn lũ hải tặc uống máu người kia. Chẳng lẽ các

ngươi không sợ làm nguội lạnh tấm lòng của triều đình, làm nguội lạnh tấm

lòng của nhân dân... làm nguội lạnh tấm lòng của bệ hạ!"

o O o

Trong lúc Phạm Nhàn hùng hồn chất vấn, thực ra y vẫn liếc mắt chú ý tới ba tên

tướng lĩnh thủy quân trong số bốn người. Đảng Kiêu Ba vẫn giữ vẻ mặt trung

thành, oan khuất; còn trong hai tướng lĩnh kia có một người ánh mắt hoảng hốt,

người còn lại thì vừa sợ hãi vừa không thể tin nổi, như thể hoàn toàn không biết

về việc này.
 
Khánh Dư Niên
Chương 788: Một đêm chết người không đền mạng 1



Phạm Nhàn không quan tâm có phải người này đang diễn kịch hay không, dù

sao vẫn còn thời gian để tra khảo.

Còn lúc này, Đảng Kiêu Ba đau xót lớn tiếng nói: "Muốn đổ tội cho người khác,

thì muốn nói sao chẳng được? Giám Sát Viện định hãm hại thủy quân chúng ta,

chúng ta tuyệt đối không phục, thi thể Đề đốc đại nhân còn chưa lạnh, sao đại

nhân ngài lại nhẫn tâm bức bách như vậy?"

Phạm Nhàn cười lạnh nói: "Ngươi muốn có bằng chứng à?"

Đảng Kiêu Ba cắn răng nói: "Đúng vậy, cho dù có chặt đầu cũng chỉ là vết sẹo

bằng cái bát, sao không chết cho rõ ràng." Hắn nói năng hiên ngang lẫm liệt

nhưng trong lòng lại cực kỳ căng thẳng, chỉ mong binh sĩ thân thuộc đang đóng

bên ngoài Giao Châu có thể nhận được tin tức, đánh vào trong thành, giải cứu

các tướng lĩnh thủy quân trong trạch viện này.

Còn làm vậy có coi là tạo phản hay không? Giờ cũng bất chấp.

o O o

Phạm Nhàn nhìn hắn nói: "Bản quan đến để điều tra vụ án, thứ như chứng cứ

này, không điều tra làm sao tìm ra... Nhưng ngươi có thể yên tâm, bản quan sẽ

không ngu xuẩn đến mức đi gánh tội danh tự ý sát hại đại tướng."

Đảng Kiêu Ba lại đột nhiên cảm thấy lạnh người, bởi vì Đề đốc đại nhân chết

rất không bình thường, hắn nghĩ tới một khả năng mà trước đây chưa từng nghĩ

đến.

"Chí ít đêm hôm nay người của thủy quân không vào được thành." Phạm Nhàn

nói: "Ta có cả đêm để các người thú nhận."

Nghĩ đến những thủ đoạn của Giám Sát viện trong truyền thuyết, ba tướng lĩnh

thủy quân Giao Châu không khỏi sởn cả tóc gáy. Hai mắt Đảng Kiêu Ba như

muốn nứt ra, nhìn chằm chằm vào mắt Phạm Nhàn, hung hăng nói: "Đại nhân

định vu oan giáng họa? Chẳng lẽ không sợ..."

"Gây ra biến loạn trong quân đội?" Phạm Nhàn chà sát ngón tay, "Nếu ngươi có

bản lĩnh đó thì nổiloạn đi cho ta xem thử."

Dù lời nói rất thoải mái, nhưng trong lòng y vẫn thoáng chút lo lắng, không biết

bốn trăm Hắc Kỵ, liệu có thể giúp minh tranh thủ đủ thời gian hay không. Bản

thân y muốn thanh trừng lực lượng thủy quân của Giao Châu, nhưng cũng

không thể để cho một góc quan trọng của Khánh Quốc xuất hiện đại loạn, trước

khi bình minh nhất định phải có được khẩu cung thú nhận của tướng lĩnh thủy

quân, đồng thời còn phải tìm ra những tướng lĩnh đáng tin cậy trong thủy quân,

để bọn họ trấn an hơn vạn quan binh bên ngoài thành.

Vấn đề này... thực sự rất khó khăn.

Đảng Kiêu Ba sắc mặt trắng bệch, nhanh chóng thay đổi biểu cảm vài lần,

dường như đang cân nhắc được mất trong chuyện này. Nhưng hắn cũng hiểu,

hiện giờ cửa thành Giao Châu đã đóng, phủ Đề Đốc cũng đã bị cô lập; người

của mình muốn đến cứu mình, căn bản là không thể đến ngay được. Còn còn bị

Giám Sát viện dụng hình cả một đêm, đến thần tiên cũng chẳng chịu được.

Có điều bên ngoài vẫn còn hơn mười tướng lĩnh thủy quân, còn những thân

binh thủy quân kia tuy đã bị tước vũ khí, nhưng vẫn còn sức chiến đấu.

Ánh mắt Đảng Kiêu Ba lóe lên vẻ sắc bén, cuối cùng cũng nhận ra ý đồ thực sự

của vị quyền thần trẻ tuổi trước mặt, giọng nói hơi khàn khàn, nói từng chữ

một: "Không phải đại nhân đến Giao Châu điều tra... mà là đến Giao Châu giết

người."

Phạm Nhàn nhẹ nhàng cúi đầu, không phản bác lời nói của hắn mà mỉm cười

nói: "Không phải là sai hẳn. Những tội danh ta vừa liệt kê, trong lòng ngươi

hiểu rõ hơn ai hết. Tuy những việc mà các ngươi đã làm là trời không biết đất

không hay nhưng cuối cùng vẫn có người biết, đó là nợ của nhiều năm trước,

hôm nay trả lại đi."

Đảng Kiêu Ba tuyệt vọng, chuyện thủy quân âm thầm nhúng tay vào Giang

Nam và những hành động ngấm ngầm chống lại triều đình, hắn là thân tín số

một của Thường Côn, đương nhiên trong lòng biết rất rõ, cũng biết mình khó

mà may mắn thoát khỏi, cho nên quyết định liều mình một phen!

Dường như Phạm Nhàn nhìn ra suy nghĩ sâu trong lòng hắn, chậm rãi nói:

"Động đến ta... thì thật sự là tạo phản."

Đảng Kiêu Ba lại biến sắc, đột nhiên đứng dậy, nổi giận nói: "Cho dù ngươi là

hoàng tử, cho dù ngươi là cao thủ cửu phẩm, nhưng muốn vu oan giá họa...

cũng không được!"

Vừa nói dứt lời, hắn đã xuất chưởng đánh thẳng tới mặt Phạm Nhàn!

o O o

Người thật sự ra tay, là tướng lĩnh ánh mắt đầy sợ hãi đang quỳ trên mặt đất.

Không biết hắn rút đâu ra một lưỡi đao, hét lớn một tiếng rồi vung đao chém về

phía yết hầu Phạm Nhàn. Lúc ra tay đao xé gió thét gào, mang đậm vẻ thiết

huyết của nhà binh, khiến người ta không khỏi kinh hãi.

Trái với dự đoán của mọi người, Đảng Kiêu Ba đột ngột nghiêng người, một tay

che trước người, toàn thân đâm thủng cửa thư phòng, chạy trốn vào trong vườn,

bắt đầu lớn tiếng la hét.

Phạm Nhàn, ánh mắt lạnh lùng nhìn thấy thanh đao sắp đến, ngón tay điểm một

cái lên cổ tay của tướng lĩnh kia. Tay trái của y lật lên, nhấc cái bàn đọc sách

bên cạnh lên, cực kỳ nhẹ nhàng đập cái bàn gỗ nặng nề tới!
 
Khánh Dư Niên
Chương 789: Một đêm chết người không đền mạng 2



Một tiếng rầm trầm trầm, bàn gỗ bị đập vỡ, mảnh vụn bay tán loạn. Phạm Nhàn

vươn tay vào đống mảnh vụn, lúc rút tay lại đã có thêm một thanh đao. Trên đầu

tướng lĩnh kia máu tươi đã chảy ròng ròng, mảnh gỗ vụn cắm đầy trên vai, đầu

như bị đập sâu vào giữa hai vai!

Tướng lĩnh sắp chết kia trợn mắt há hốc mồm nhìn Phạm Nhàn trước mặt, trong

đầu vang lên tiếng ong ong, quấy nhiễu những suy nghĩ cuối cùng của hắn - có

thế nào hắn cũng không hiểu, vì sao đao mà hắn chém ra chỉ có cái mã ngoài,

còn tu vi nội lực của mình đi đâu mất rồi? Có lẽ cho đến phút này hắn vẫn

không biết rằng, rượu mà hắn uống tối nay có vấn đề rất lớn.

Phạm Nhàn không thèm nhìn hắn tới một cái, chỉ bảo hai người khác đang quỳ

dưới đất đứng dậy, nhìn Ngô Cách Phỉ, mỉm cười hỏi: "Ngươi thấy hết rồi đấy,

bản quan đang muốn điều tra vụ án. Phó tướng thủy quân Giao Châu Đảng Kiêu

Ba biết tội lỗi của mình bại lộ, dưới uy nghiêm của Thiên tử đã lộ ra dấu vết

gian tà, xúi giục tướng lĩnh dưới trướng đột nhiên hành hung, có ý đồ ám sát

bản quan."

Tuy Phạm Nhàn nói năng dài dòng nhưng thực chất chỉ là tìm một lý do không

đáng tin cậy mà thôi. Ngô Cách Phỉ cắn răng run lách cách, sợ hãi đến mức

không thể nói nên lời, khó khăn lắm mới gật đầu được.

Phạm Nhàn hài lòng gật đầu, tay trái lật lên, đâm thanh đao trong tay vào bụng

tướng lĩnh kia. Máu tươi chảy ra, tướng lĩnh kia rên lên một tiếng, lìa đời.

o O o

Khi Phạm Nhàn dẫn Ngô Cách Phỉ và một tướng lĩnh thủy quân với vẻ mặt rất

khó coi đi tới trong vườn, tình hình trong vườn đã không còn như lúc ban đầu.

Trong tiếng la hét và "bôi nhọ" từ Đảng Kiêu Ba, các tướng lĩnh thủy quân đang

chờ điều tra cũng đã tụ tập lại một chỗ, trong mắt đầy cảnh giác và hung dữ.

Lúc này, Đảng Kiêu Ba đã hoàn thành công tác tuyên truyền, công bố cho các

đồng nghiệp về Giám Sát viện định như thế nào, đám quan văn trong kinh đô

định ra làm sao, Đề đốc đại nhân qua đời một cách kỳ lạ, Giám Sát viện muốn

tận dụng cơ hội này để bắt người, chỉ e bọn họ định tung lưới bắt gọn các tướng

lĩnh thủy quân.

Cũng có tướng lĩnh cảm thấy bối rối, xư nay Giám Sát viện và quân đội luôn

duy trì mối quan hệ tốt đẹp, tuy mọi người ở đây đều biết rằng Giám Sát viện là

là nha môn đáng ghét và vô sỉ nhất trên thế gian, nhưng vì sao... Giám Sát viện

lại muốn đối phó với thủy quân Đại Châu? Điều này có ích lợi gì cho Tiểu

Phạm đại nhân? Nếu như hôm nay Tiểu Phạm đại nhân đến đây để đoạt binh

quyền, thế thì vì sao... chỉ dẫn theo có tám thuộc hạ?

Thế nên một số tướng lĩnh bán tín bán nghi trước lời nói của Đảng Kiêu Ba.

Suy đoán triều đình âm mưu hãm hại Đề Đốc đại nhân quá chấn động, nhưng

các tướng lĩnh thủy quân vẫn cảm nhận có gì đó bất thường trong bầu không khí

đêm nay. Người của Giám Sát viện, vị Tiểu Phạm đại nhân kia chắc chắn có

mục đích riêng. Hơn nữa thi thể của Đề đốc Thường Côn, người đã dẫn dắt thủy

quân Giao Châu hơn mười năm, hiện vẫn đang nằm thẳng cẳng trên giường,

tiếng khóc của những tiểu thiếp vẫn còn vọng lại.

Thường Côn có rất nhiều thân tín trong thủy quân của Giao Châu, tuy tình hình

hiện tại vẫn chưa rõ ràng nhưng đã có một số tướng lĩnh nắm chắc vũ khí trong

tay, đứng sau Đảng Kiêu Ba. Bọn họ đều cảm giác được nguy hiểm. Phủ Đề

Đốc đã bị bao vây, cổng thành Giao Châu đã đóng, những binh sĩ thủy quân ở

cảng biển không hề biết rằng quan tướng chủ quản của mình đang bị biến tướng

giam lỏng trong thành... Nếu Giám Sát viện thật sự muốn tận dụng cơ hội này

để giết người, thế thì hiện tại là cục diện thuận lợi nhất.

Được các tướng lĩnh thủy quân dẫn dắt, những binh sĩ thủy quân vốn bị tước vũ

khí cũng bắt đầu hò hét, giằng co với quân đội châu thành Giao Châu, từ từ ép

về phía này, tình hình trở nên vô cùng căng thẳng.

Nhưng Phạm Nhàn lại không hề căng thẳng.

Y lạnh lùng đánh giá mọi người trong vườn, nhướn mày, lạnh giọng nói: "Làm

sao? Định tạo phản à?"

Phạm Nhàn là Đề ti toàn quyền của Giám Sát viện, bây giờ chức vụ Khâm sai

toàn quyền ở khu vực Giang Nam vẫn chưa bị loại bỏ. Miễn là kinh đô không

đưa chỉ thị nào mới đến đây, cho dù y ở nơi nào, lời nói của y cũng đại diện cho

uy nghiêm của Hoàng Đế Khánh Quốc. Cho dù là loại hung hãn như thủy quân

Giao Châu cũng không ai dám bỏ qua điểm này.

Huống chi thiên hạ đều biết, nhân vật quyền quý trẻ tuổi tuấn tú đang đứng

trước mặt... vốn là loài rồng.

Các tướng lĩnh thủy quân không nhịn được lén lút nhìn Đảng Kiêu Ba, muốn

xem xem tiếp theo hắn sẽ xử lý như thế nào. Lúc này Đảng Kiêu Ba đã ngồi

trên lưng hổ, hắn biết nếu mình không chống trả, sau đêm nay chắc chắn sẽ

thành cái xác chết, nhưng nếu muốn chống trả... mình phải tìm lý do gì?
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back