Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  2️⃣ [Đm/Edit Hoàn] Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Vô Hạn (Từ C200-C398)

2️⃣ [Đm/Edit Hoàn] Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Vô Hạn (Từ C200-C398)
MÙA TRƯỚC GIẢI ĐẤU - Chương 323: Mùa trước giải đấu


QUYỂN 4: MÙA TRƯỚC GIẢI ĐẤU

Chương 323: Mùa trước giải đấu

Edit: Không meomeo không lấy tiền, vợ của mộc kha

Hôm diễn ra mùa trước giải đấu.Cả nhóm lâu rồi chưa rời khỏi Hồ Trò Chơi cuối cùng cũng về lại khu Tivi nhỏ.Mục Tứ Thành vừa tiến vào khu tivi nhỏ đã đệt một tiếng, hắn mở to mắt nhìn đại sảnh trung tâm, kinh ngạc hỏi: "Đây là thứ gì vậy?!"

Tầng giữa ở khu Tivi nhỏ xếp rất nhiều Tivi dần hạ xuống, lõm một lỗ tròn, chỗ trũng này có rất nhiều hàng ghế được xếp từng tầng một tạo thành đấu trường La Mã, đứng ở ngoài rìa nhìn xem thì rất giống một khu tròn dẹp.Không gian bên trong rất lớn, có vô số Tivi nhỏ lơ lửng giữa không trung, khán giả lục tục bước vào sân đấu rồi ngồi xuống, vui vẻ trò chuyện."

Đúng rồi, đây là lần đầu tiên Mục thần nhìn thấy khu Tivi nhỏ trong league."

Vương Thuấn vỗ đầu một cái, "Quên kể cậu nghe sảnh trung tâm sẽ có thay đổi rất lớn lúc bước vào mùa league."

Vương Thuấn chỉ vào khu vực lớn kia, "Một số khu Tivi nhỏ sẽ bị cải tạo thành hồ quan sát, chỗ vừa nãy cậu nhìn thấy chính là cái lớn nhất, dành cho giải đấu chính thức, chúng ta không lên được."

"Các trận đấu trong giải đấu chính thức sẽ được phát trực tiếp trong cái hồ lớn nhất này."

"Ngoại trừ hồ quan sát lớn nhất này ra thì xung quanh vẫn còn những hồ lớn nhỏ khác."

Vương Thuấn chỉ quanh bốn phía, "Các trận đấu ở mùa trước giải đấu sẽ được phát ở những hồ quan sát này."

Mục Tứ Thành nhíu mày, "Mấy cái hồ này và Tivi nhỏ có vị trí đề cử như nhau, có vị trí tốt xấu độ phơi sáng cao thấp nhỉ?

Sao có thể đảm bảo chúng ta sẽ vào hồ tốt được?"

Vương Thuấn cười một chút, "Chuyện này lại liên quan đến một thứ khác, còn gọi là [Hồ đánh cược]."

Mục Tứ Thành nghi hoặc hỏi lại: "[Hồ đánh cược]?"

Vương Thuấn gật đầu một cái, "Một năm qua, số điểm tích lũy mà các khán giả donate cho các cậu đều sẽ được hệ thống nhân lên gấp năm lần rồi cho vào [Hồ đánh cược], tất nhiên đối thủ của các cậu cũng như vậy."

"Bình thường quỹ cờ bạc của cậu và đối thủ càng lớn thì nhóm người tụ lại ở [Hồ đánh cược] càng lớn, có được hồ quan sát lớn hơn, vị trí cũng tốt, độ sắc nét cũng càng cao."

Mục Tứ Thành nhíu mày hỏi lại: "Nói cách khác, nếu như tôi muốn trận đấu của tôi được phát rõ nét ở hồ quan sát, thu hút nhiều khán giả thì hoặc là điểm donate của tôi cực kỳ cao hoặc là tôi phải đối đầu với một đội có điểm tích lũy cực kỳ cao?"

Vương Thuấn cười rồi gật đầu, "Nhưng tạm thời mọi người không cần lo lắng về vấn đề này, mùa trước giải đấu đội mọi người đã được donate khá nhiều nên hồ quan sát cũng không tệ."

"Với lại trong lúc thi đấu khán giả còn có thể liên tục donate vào [Hồ đánh cược] của các cậu, chỉ cần cậu thắng là được, hồ quan sát cũng sẽ ngày càng tốt."

Mục Tứ Thành khoanh tay nhìn hồ quan sát lớn nhất rồi "hừ" một tiếng: "Dù sao trận đấu cuối cùng của chúng ta chắc chắn sẽ được phát ở đây!"

"Vậy mọi người cũng phải lọt vào vòng loại chung kết."

Vương Thuấn đẩy bả vai Mục Tứ Thành lên phía trước, "Đến khu đăng ký mùa trước giải đấu để rút thăm chiến đội thi đấu thôi."

Vương Thuấn vừa đi vừa quay đầu lại, "Đúng rồi, rút thăm chiến đội không thể thiếu Đỗ Tam Anh, cậu ta đâu rồi?"

Bạch Liễu hơi nghiêng người để lộ Đỗ Tam Anh run rẩy đứng phía sau như sắp khóc tới nơi.Đỗ Tam Anh nước mắt rưng rưng nắm góc áo Bạch Liễu, "Hu hu hu, nơi này là nơi nào vậy..."

"Một tuần đã trôi qua."

Bạch Liễu lạnh nhạt nói, "Cậu ta lại quên hết mọi chuyện."

Vương Thuấn: "= ="Quên luôn chuyện này rồi.Sau khi Vương Thuấn phổ cập khoa học tới mức miệng đắng lưỡi khô cho Đỗ Tam Anh, Đỗ Tam Anh miễn cưỡng biết được nơi này là nơi nào, và hiện tại cậu ta nên làm gì.Đỗ Tam Anh được Bạch Liễu dẫn tới chỗ đăng ký mùa trước giải đấu.Khu vực đăng ký người đông như kiến cỏ, nhất là đoàn người xếp hàng chờ bốc thăm.

Đa số người chơi có vẻ mặt không có ý tốt nhìn chòng chọc vào đám Bạch Liễu - chiến đội vừa có nhan sắc vừa có danh tiếng.Đỗ Tam Anh run rẩy rút một tờ giấy từ trong cái hộp lớn kiểu dáng như hộp đựng phiếu thưởng, cậu ta cúi đầu nhìn thoáng qua cái tên trên tờ giấy, sau đó nhỏ giọng đọc: "[Nhà du mục]?"

Sắc mặt những người trông coi bên cạnh thay đổi, ánh mắt Vương Thuấn sáng lên.[Hệ thống thông báo: (Nhà du mục) đã bỏ quyền, (Gánh Xiếc Lang Thang) không đánh mà thắng, chiếm đoạt hồ đánh cược của đối phương][Vui lòng chọn đội ngũ tiếp theo]Đỗ Tam Anh chần chờ một lát, tiếp tục đưa tay vào rút: "[Sao Bắc Cực]?"[Hệ thống thông báo: (Sao Bắc Cực) đã bỏ quyền, (Gánh Xiếc Lang Thang) không đánh mà thắng, chiếm đoạt hồ đánh cược của đối phương][Vui lòng chọn đội ngũ tiếp theo]Đỗ Tam Anh im lặng một hồi, tiếp tục rút: "[Người lái đò sông Minh]?"[Đã bỏ quyền.]"[Sừng dê bóng rắn]?"[Đã bỏ quyền.]"[Đội đột kích]?"[Đã bỏ quyền.]"[Quạ vung nanh vuốt]?"[Đã bỏ quyền.]"..."

Ánh mắt đám đội viên của các đội ngũ khác vây quanh mùa trước giải đấu gần như có thể nhìn ra một cái động lớn trên người Đỗ Tam Anh đang không ngừng rút thăm, nghiến răng nghiến lợi cực kỳ chấn động.Tất cả đều là chiến đội bỏ quyền, CMN hợp lý chỗ nào thế?Người khác rút một lần là một trận sinh tử, phải dùng hết toàn lực mới có thể thắng được một ván, kẻ này rút thăm cứ như đi chợ, tỷ lệ thắng còn 100% nữa chứ, rút thăm một lần nuốt luôn một cái hồ đánh cược.Đỗ Tam Anh bị những người xung quanh nhìn chằm chằm thành ra tay chân luống cuống, cậu ta quay đầu nhìn thoáng qua Bạch Liễu, Bạch Liễu mỉm cười ra hiệu cậu tiếp tục rút thăm."[Đồ tể]?"

Đỗ Tam Anh rút thăm tiếp rồi ngẩng đầu lên.Những người xung quanh nhìn Đỗ Tam Anh không chớp mắt, nín thở chờ đợi hệ thống phản hồi.[Hệ thống thông báo: (Đồ Tể) đang tích cực chuẩn bị cho trận chiến, mời Gánh Xiếc Lang Thang tiền về Hồ Trò Chơi số 17 tiến hành trò chơi]Mọi người cùng thở phào nhẹ nhõm — cuối cùng cũng không rút phải đội ngũ bỏ quyền nữa."

Tôi, tôi, tôi không đánh nữa, tôi bỏ quyền."

Một giọng nói hoảng sợ truyền tới từ bên cạnh, "Tôi không đánh với Mục Tứ Thành đâu."

Mục Tứ Thành khịt mũi khi nghe thấy tên mình, ánh mắt hung dữ nhìn qua bên kia, kết quả lúc thấy mặt đối phương thì dừng lại."

Huhuhu Mục Tứ Thành từng đánh tôi trong trò chơi, tôi không đánh lại cậu ta," Người này vừa nói vừa gào khóc bỏ chạy, "Cậu ta còn lột quần của tôi cho quái vật xem."

"Tôi không muốn bị hắn ta tụt quần nữa đâu."[Hệ thống thông báo: (Đồ Tể) đã bỏ quyền, (Gánh Xiếc Lang Thang) không đánh mà thắng, chiếm đoạt hồ đánh cược của đối phương]Mọi người: "..."

Cái quần què gì đang diễn ra vậy?Bạch Liễu chậm rãi dời ánh mắt đến Mục Tứ Thành: "Cậu còn có sở thích này à?"

Mục Tứ Thành thẹn quá thành giận: "CMN sao trách tôi được chứ!

Vốn dĩ tôi với hắn cùng tranh đoạt đồ, chính hắn ám toán tôi không cướp được, tôi bắt nạt hắn chút thì có sao đâu!

Còn chưa có giết hắn cơ mà!"

Lưu Giai Nghi giễu cợt: "Chỉ có kẻ ngốc như anh mới đi làm chuyện nhàm chán này thôi."

Mục Tứ Thành tức giận: "Dù sao kết quả tốt là được rồi."

Đỗ Tam Anh tiếp tục rút thăm, cậu ta nghi ngờ chậm rãi đọc lên: "[Phù Thủy tuyệt nhất]?"

Bên cạnh có người nghẹn ngào đứng dậy: "Tôi là chiến thuật gia của [Phù Thủy tuyệt nhất], tôi cũng bỏ quyền."

"Cả đội ngũ của chúng tôi đều được Phù Thủy cứu, là fans của Lưu Giai Nghi, tuyệt đối sẽ không làm bất cứ chuyện gì tổn thương em ấy."

Người nọ trìu mến nhìn thoáng qua Lưu Giai Nghi: "Phù Thủy Nhỏ, lấy phần của bọn anh đi đến chiến thắng đi thôi."

Sau đó khóc lóc chạy đi.[Hệ thống thông báo: (Phù Thủy tuyệt nhất) đã bỏ quyền, (Gánh Xiếc Lang Thang) không đánh mà thắng, chiếm đoạt hồ đánh cược của đối phương]Mục Tư Thành ôm ngực, kéo cái giọng woaah một tiếng, nheo mắt nhìn xuống Lưu Gia Nghi: "Chỉ có kẻ ngốc như anh mới đi làm chuyện nhàm chán này thôi?"

Vẻ mặt Lưu Gia Nghi không hề có biểu cảm: "Anh đang nói gì vậy, em mù mà, không nghe thấy gì hết."

Đỗ Tam Anh thấp thỏm tiếp tục rút thêm một cái: "Chiến đội [Hoa Hồng Bạc]?"

Đường Nhĩ nghe thấy cái tên này thì sững sờ.Có người bước ra khỏi đội ngũ, anh ta nhìn Đường Nhị Đả cười khổ: "Ngài Thợ Săn, không ngờ chúng ta lại gặp nhau bằng cách này."

"Có vẻ như tôi không có lựa chọn thứ hai nào khác ngoài việc bỏ quyền rồi."

Người này bước lên phía trước bắt tay với Đường Nhị Đả, vỗ vỗ vai hắn rồi thở dài: "Anh cố lên nhé, bảo trọng."

Đường Nhị Đả dừng một chút, nắm lại: "Xin lỗi."

Vương Thuấn đứng cạnh Bạch Liễu giải thích với cậu: "[Hoa Hồng Bạc] là đội ngũ league từng thuê anh Đường Nhị Đả, sau khi đội trưởng Đường rời đi thì thứ hạng liên tục giảm mạnh, hai năm nay đều loanh quanh trong mùa trước giải đấu."

"Có thể nói là đội ngũ hoàn toàn dựa vào đội trưởng Đường."

Đỗ Tam Anh rút tiếp dưới tín hiệu của Bạch Liễu: "Chiến đội [Con rối tàn dư]?"

Một người đẩy đám đông ra chậm rãi đi tới trước mặt Bạch Liễu và Mộc Kha, bỗng nhiên nở nụ cười: "Lâu rồi không gặp, Mộc Kha, Bạch Liễu."

Mộc Kha thoáng dừng lại: "Phương Khả?"

Phương Khả gãi gãi sau gáy: "Trí nhớ của anh không tệ đấy, vẫn còn nhớ tôi à."

Mục Tứ Thành nheo mắt lại: "Hmm– tôi cảm thấy tên này trông rất quen, nhưng lại không nhớ nổi là gặp ở đâu."

Vương Thuấn phức tạp thở dài một hơi: "Không ngờ lại gặp được Phương Khả ở chỗ này."

"Cậu ấy là con rối cuối cùng còn sống trong nhóm trước khi Trương Khôi chết, chung nhóm với Lưu Hoài và Lý Cẩu ấy."

Vương Thuấn thở dài, "Sau khi Trương Khôi chết cậu ấy rời khỏi hiệp hội Quốc Vương, không ngờ lại tự mình thành lập đội ngũ tham gia league."

Mục Tứ Thành giật mình: "À tôi nhớ ra rồi, trong Chuyến tàu cuối nổ tung Bạch Liễu đã tha cho cậu ta một mạng."

Phương Khả nhìn Bạch Liễu và Mộc Kha với nhiều cảm xúc đan xen, cuối cùng mỉm cười thoải mái: "Sau khi Lưu Hoài chết, con rối còn sống của Trương Khôi cũng chỉ còn lại mình tôi, tôi gia nhập hiệp hội khác rồi trở thành chiến thuật gia của bọn họ."

"Nhưng dường như tôi không có mệnh làm chiến thuật gia rồi."

Phương Khả nhấc tay: "Hệ thống, tôi bỏ quyền."[Hệ thống thông báo: (Con rối tàn dư) đã bỏ quyền, (Gánh Xiếc Lang Thang) không đánh mà thắng, chiếm đoạt hồ đánh cược của đối phương]Trước khi rời đi, Phương Khả quay đầu lại nhìn Mộc Kha: "Tôi muốn cùng Lưu Hoài giành chiến thắng."

Mộc Kha ừ một tiếng: "Tôi sẽ."

Phương Khả lại nhìn Bạch Liễu, cười nói: "Tôi cũng cảm thấy anh sẽ."

"Lần này anh tìm được một người khống chế rất giỏi."

Phương Khả phất tay rời đi.Đỗ Tam Anh còn đang cẩn thận rút thăm, ánh mắt của những người đứng xem bên cạnh thay đổi từ lúc mới bắt đầu không thể nào tin nổi, nghi ngờ, càng về sau càng hâm mộ ghen ghét, sau đó là hận đến tận xương.Nhưng phát triển đến bây giờ, ánh mắt mọi người đều đã chết lặng.Thi đấu cái gì nữa chứ, nhanh lên, hủy diệt đi!!
 
2️⃣ [Đm/Edit Hoàn] Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Vô Hạn (Từ C200-C398)
Chương 324: Mùa trước giải đấu


Chương 324: Mùa trước giải đấuEdit: Khỉ con của Mục Tứ ThànhMột ngày nọ ở mùa trước giải đấu, một tin tức chấn động trong trò chơi được truyền ra, rằng có một đội đã thắng liên tiếp tận 41 trận dù chưa chính thức tham gia tranh tài.Có thể nghe thấy mọi người thảo luận về điều này ở khắp mọi nơi, ngay cả những khán giả đang theo dõi giải đấu chính thức ở đại sảnh cũng không kiềm được bàn tán về chuyện này."

Quá là bất hợp lý luôn."

Có khán giả líu lưỡi nghẹn họng, "Người rút thăm của đội này có vận may kiểu gì vậy?"

Khán giả bên cạnh phổ cập khoa học cho anh ta: "Là người mới có chỉ số may mắn 100 đó."

Khán giả kia kinh ngạc: "Chỉ số may mắn 100 á?!

Sao mấy hiệp hội lớn không mời chào người mới này vậy?!"

Khán giả bên cạnh lắc đầu: "Hiệp hội lớn có giữ cũng vô dụng, vào giải đấu chính thức đội nào cũng phải so tài, không có ngẫu nhiên, không cần khâu rút thăm chiến đội này đâu."

"Mà vòng loại chung kết ấy à, anh cảm thấy may mắn có thể phát huy tác dụng gì trong giải đấu chính thức cạnh tranh khốc liệt* chứ?"*Gốc là tu la tràng (修罗情): "Tu" (修) có nghĩa là "tu hành, tu sửa", "la" (罗) là "bày biện", "tràng" (场) là "nơi, chỗ, trường, sân".

Tu La tràng là nơi diễn ra cạnh tranh khốc liệt, người chết ta sống, cũng như ván đồ sát mà mỗi người là một phe, ai tham gia hẳn là từ chết tới bị thương.

Theo Từ điển Phật học Huệ Quang, quyển 1, trang 84, A Tu La là một trong 6 đường, một trong 8 bộ chúng, một trong 10 giới, một trong những vị thần xưa nhất ở Ấn Độ, một loại quỷ thần hiếu chiến, thường bị coi là ác thần và thường tranh đấu với trời Đế Thích không ngừng nên có danh từ A Tu La trường, A Tu La chiến v.v...Khán giả nọ chép chép miệng: "Đúng là thế, nhưng chỉ số may mắn này vào mùa trước giải đấu vẫn rất là có ích mà."

"Chỉ dựa vào may mắn thôi cũng vô dụng."

Khán giả bên cạnh bĩu môi, "Chiến đội này khiến tôi cảm thấy bọn họ chỉ là một chiến đội rác rưởi tính dùng chút mấy lới lừa đảo lăn lộn một chút mùa trước giải đấu mà thôi, cứ lăn tới khi nào đã thì thôi."

"Giai đoạn sau khi mà chiến đội rác rưởi kiệt sức rồi, bọn họ vẫn phải đối đầu với mấy đội mạnh, tới lúc đó vẫn phải quỳ xuống."

Vị khán giả nọ chần chừ bảo: "Nhưng tôi cảm thấy thực lực của bọn họ không tệ, tôi hơi muốn đặt cược í."

Khán giả bên cạnh khinh thường nói: "Này là cái gì mà Gánh Xiếc Lang Thang ấy, tôi thấy không được đâu, dù sao thì tôi cũng sẽ không dễ dàng vung tiền đặt cược cho cái đội này."

"Cược vào đội này không bằng cược vào hiệp hội lớn."

Khán giả nọ ngẩng đầu lên, cuồng nhiệt dõi theo trận đấu giữa hai đội trên màn hình lớn, "Đây mới là trò chơi đối kháng đẫm máu đỉnh của chóp."

Trên màn hình là chiếc mặt nạ gã hề be bét máu, gã cười như điên dại, giơ nòng súng bắn tỉa màu xanh lá về phía người đối diện, bóp cò.【 Hệ thống thông báo: Chúc mừng người chơi Daniel chiến thắng trong trận đấu đơn, hiệp hội Người Săn Hươu được cộng một điểm. 】Toàn bộ khán đầu im lặng vài giây, một giây sau đó, tiếng reo hò đinh tai nhức óc như muốn lật tung màn hình TV."

Tên Hề ––!!"

"Tên Hề ––!!"

Daniel cả người đầy máu đăng xuất khỏi màn hình TV, máu trên người gã rỏ xuống từng giọt từng giọt, mặt nạ bằng giấy đã thấm mềm bởi máu bị gã tùy tiện tháo ra vứt sang một bên.Sau đó Daniel đột ngột dừng bước, xoay người lại, bày ra nụ cười biểu diễn tiêu chuẩn đến giả dối, nho nhã lễ độ khom người chào tất cả mọi người, sau đó cởi mũ vẫy vẫy:"Tôi là Tên Hề, mong các vị hãy ủng hộ cho tôi."

Gã cười híp đôi mắt màu xanh táo: "Nếu không người chết trong TV đó, chính là kết cục của các người."

Đối thủ của Daniel trong TV chết không nhắm mắt nằm giữa vũng máu, nỗi đau đớn khi linh hồn bị hủy diệt khiến gương mặt của hắn ta trước khi chết trở nên méo mó, cả người chi chít vết đạn bắn.Hắn ta bị Daniel hành hạ đến chết.Nói xong, Daniel chẳng thèm quan tâm khán giả reo hò như thế nào, hờ hững phất tay: "Ciao!" (Hẹn gặp lại trong tiếng Ý)Sau đó bước xuống khỏi sân khấu.Khán giả vẫn luôn bàn luận về Bạch Liễu kia nuốt một ngụm nước bọt: "Cảm giác...

đáng sợ thật đấy, Tên Hề, tôi vẫn thích lối chơi nhẹ nhàng hơn, ví dụ như phong cách chiến thuật rút thăm trúng thưởng của Gánh Xiếc Lang Thang Bạch Liễu kia, tôi thấy rất là ý nghĩa."

"Anh thì biết cái gì!"

Khán giả bên cạnh kích động, không nhịn được vặn lại, "Cái kiểu giết chóc máu me này này, xem mới sướng!

Dù Tên Hề đáng sợ đến đâu thì cũng không đánh được tới anh!

Xem gã giết người sảng khoái hơn chứ!"

"Bạch Liễu kia chỉ là cái loại đầu cơ trục lợi hèn hạ mà thôi."

Khán giả bên cạnh vô cùng khinh thường đưa ra bình luận, "Kẻ hèn nhát ấy à, sớm muộn gì cũng chết trong tay kẻ mạnh, tôi ghét nhất là cái loại này, nó mà chết thì tôi sẽ đặt cược cho đối thủ của nó."

Daniel dính máu khắp người đang đi xuống bỗng ngừng lại, gã xoay người thật mạnh, dùng tốc độ mắt thường không thấy được nhảy vọt một cái tới trước mặt khán giả vừa bình luận về Bạch Liễu.Daniel rút súng bắn tỉa máu xanh lá ra, cười vô cùng xán lạn nhắm thẳng vào người khán giả kia: "Hình như tao vừa nghe thấy mày nói xấu Bạch Liễu ấy nhỉ."

Họng súng bắn tỉa rộng như miệng kèn chĩa vào đầu khán giả nọ, Daniel hé đôi mắt màu xanh lá mạ ra, chậm rãi cúi người xuống: "Nhưng hình như lại nghe không được rõ lắm, có thể phiền ngài đây lặp lại một lần nữa giúp tao được không?"

Cả người vị khán giả nọ như chết lặng, toàn thân hắn phát run nhìn họng súng đang nhắm thẳng vào mình –– thứ này thậm chí có thể hủy diệt linh hồn của một con người!"

Tôi, tôi nói Bạch Liễu là kẻ cơ hội, cậu ta là thứ hèn nhát, cậu, cậu mới lợi hại."

Khán giả nọ run run giơ ngón cái với Tên Hề.Ý cười trên mặt Daniel biến mất ngay lập tức,gã vô cảm nhìn khán giả nọ: "Tao ghét nhất là có đứa nói xấu Bạch Liễu."

"Anh ấy là người tốt nhất."

Daniel không chút do dự bóp cò súng."

Đoàng đoàng đoàng đoàng ––!"

Khán giả ôm đầu hét lên thảm thiết, suýt tè ra quần co rúm người lại dưới ghế ngồi, đợi đến khi tiếng súng ngừng lại, tên khán giả còn sống nhắn mới hoảng hồn nhận ra nơi này là đại sảnh trung tâm, đòn tấn công của Tên Hề không thể chạm vào hắn.Nhưng trong một khoảnh khắc vừa rồi, sát ý mãnh liệt của Tên Hề dành cho hắn khiến hắn cảm thấy bản thân thật sự sắp bị giết.Daniel rầu rĩ nhìn khẩu súng bắn tỉa không thể tấn công đến khán giả nọ: "Tao quên mất ở đại sảnh trung tâm không giết người được."

Khán giả nọ giơ hai tay lên, khàn giọng khóc lóc: "Tôi không nói về Bạch Liễu nữa!

Tôi không dám nữa!

Tôi sẽ đặt cược cho Bạch Liễu!

Tôi cược tất cả điểm tích lũy của mình cho cậu ta!

Cậu ta là giỏi nhất!

Giỏi nhất!"

Daniel dời tầm mắt từ cây súng lên gương mặt ròng ròng nước mắt của khán giả nọ, tựa như tiếc nuối cười một tiếng, nhún vai: "Nhưng mày không phải người tốt nhất."

"Muốn cược cho Bạch Liễu ư?"

Daniel dùng súng nâng cằm khán giả nọ lên, sự căm ghét cực đoạn hiện trên mặt gã, "Mày mà xứng à?"

"Bạch Liễu không cần thứ tín đồ thấp kém như mày."

Daniel chắp hai tay và súng ra sau lưng, ngoan ngoãn dịu dàng mà khinh miệt: "Có thể mời mày bây giờ đăng nhập vào trò chơi, sau đó để tao giết mày được không?"

Vị khán giả nọ choáng váng, hắn bất lực nhìn xung quanh mình, cố tìm người để xin sự giúp đỡ.Nhưng khán giả xung quanh đã sớm lùi ra xa, không một ai dám thò lại gần."

Tên Hề."

Hội trưởng Người Săn Hươu Sầm Bất Minh đi tới, hắn ta lạnh nhạt lướt qua người khán giả nọ rồi nhìn về phía Daniel, "Trận đấu đôi sẽ bắt đầu ngay, đừng có sang đàng."

Khán giả nọ cảm động rớt nước mắt nhìn Sầm Bất Minh.Daniel lại hoàn toàn không dời ánh mắt của mình khỏi người khán giả nọ: "Tôi đâu có thi đấu đôi đâu đúng không?

Vậy trước khi đánh đội tôi về kịp là được rồi."

"Tôi giết nó xong thì sẽ quay lại."

Daniel quay đầu nhìn Sầm Bất Minh, cười hì hì bảo, "Nhanh lắm."

Khán giả nọ váng đầu xụi lơ trên mặt đất....Vương Thuấn nhìn những người khác trong phòng nghỉ: "Mùa trước giải đấu có Đỗ Tam Anh nên chúng ta sẽ thoải mái hơn."

"Nhưng điều này không có nghĩa là sắp tới chúng ta được lơi lỏng, mọi người cũng phải chú ý đến tình trạng trong giải đấu chính thức nữa."

Vương Thuấn bấm vào bảng giao diện hệ thống, màn hình nhảy ra, lịch thi đấu vòng tròn mùa giải chính thức xuất hiện trên đó."

Mùa giải chính thức khác mùa trước giải đấu ngẫu nhiên ở chỗ nó chỉ có tổng cộng 496 trận, mỗi ngày tiến hành 16 trận, tổng cộng đấu 31 ngày, tức là tròn một tháng."

"Dựa theo thông lệ năm ngoái, các trận trong mùa giải chính thức thường kết thúc cùng lúc với mùa trước giải đấu, hoặc mùa giải chính thức kết thúc sớm hơn một chút."

Vương Thuấn tiếp tục nhấn vào màn hình, màn hình xuất hiện một chuỗi xếp hạng:"Điều quan trọng nhất cần chú ý trong thi đấu chính thức đó là bảng xếp hạng độ nổi tiếng, phần lớn người chơi nổi tiếng đều tập trung ở mùa giải chính thức."

"Đây là bảng xếp hạng 300 tuyển thủ nổi tiếng nhất hiện nay, nhưng xin lưu ý rằng độ nổi tiếng phải ổn định trong top 100 trước khi giải đấu tiếp theo bắt đầu thì mới nhận được kim bài miễn tử."

Vương Thuấn nhìn bọn họ: "Cho mọi người xem bảng xếp hạng top 300 là vì trong nhóm có hai người lọt vào top 300."

"Lưu Giai Nghi, xếp hạng 267 độ nổi tiếng."

"Bạch Liễu, xếp hạng 248 độ nổi tiếng."

"Tiện thể nói luôn, đó là vì màn trình diễn rút thăm hôm nay của Đỗ Tam Anh rất bắt mắt."

Vương Thuấn nhấn vào màn hình, "Cậu ấy thu được rất nhiều sự chú ý, xếp hạng tăng lên 351."

Đỗ Tam Anh ngạc nhiên ôi một tiếng, chỉ vào mũi mình: "Tôi á?"

Mục Tứ Thành tức giận đập bàn một cái: "Mẹ kiếp, Đỗ Tam Anh đã có tên trong danh sách rồi, sao tôi lại không cơ chứ!"

Vương Thuấn dở khóc dở cười giải thích: "Mục Thần cậu ấy à, Đường Nhị Đả và Mộc Kha đều rơi vào khúc sau, bởi vì hai người các cậu thuộc kiểu không mấy nổi tiếng, cũng không có độ nhận diện, đặc biệt là sau khi vào Hồ Trò Chơi thì cứ như chết rồi."

"Không ít khán giả cho rằng nhóm các cậu chết rồi đấy."

Mục Tứ Thành: "...

Thật là ngại quá, tôi còn sống nhăn!"

Đường Nhị Đả lúng túng ho một tiếng.Ngược lại Mộc Kha rất là bình tĩnh, kỹ năng của cậu là sát thủ, quá phô trương không phải là điều tốt."

Trong giải đấu, bất cứ trận đấu nào cũng sẽ ảnh hưởng lớn đến thử hạng."

Vương Thuấn nhìn vào màn hình, "Hôm nay thứ tự đã xảy ra dao động khá lớn, ngoài Đỗ Tam Anh ra còn có hai người mới nữa."

"Một người là Armand của Bình Minh Ánh Kim, nhờ biểu hiện xuất sắc trong trận đánh đơn, tên của cậu ta đã tăng từ hạng 681 lên 302."

Vương Thuấn nhìn Bạch Liễu: "Còn có một người khác nữa là Tên Hề của Người Săn Hươu, hôm nay thứ hạng của gã từ 549 tăng lên 203, rồi lại tụt xuống 321."

"Lúc này đây tôi sẽ nhấn mạnh về Tên Hề này một chút, tên của gã nhảy vọt là bởi vì trong trận đấu đơn có biểu hiện vượt trội, cùng với phong cách cá nhân tàn bạo, hai điều này giúp gã hấp dẫn được sự chú ý của rất nhiều khán giả."

Vương Thuấn nhấn vào màn hình, một gương mặt người chết méo mó xuất hiện."

Đây là dáng vẻ của đối thủ đã chết trong tay Tên Hề, tình trạng tử vong vô cùng khủng bố."

"Nhưng đây không phải điểm chính khiến tôi nhắc đến Tên Hề này."

Sắc mặt Vương Thuấn tối sầm, "Hành hạ đối thủ đến chết là hành vi tương đối thường gặp trong giải đấu, mang đến cho khán giả cảm giác chấn động mạnh, không đến mức khiến xếp hạng của gã tụt xuống."

"Sở dĩ xếp hạng của Tên Hề này hạ xuống, là vì trong lúc Người Săn Hươu đang đánh đôi, gã đã rời sân rồi hành hạ một khán giả đến chết."

Vương Thuấn ấn vào màn hình, màn hình hiện lên hình ảnh một cái đầu người chơi bị đập nát."

Đây chính là dáng vẻ của người chơi bị hắn hành chết."

"Tôi có thể có được tấm hình này là vì lúc Tên Hề đang chơi trò chơi vẫn bật TV nhỏ, quá trình gã hành hạ khán giả nọ đến chết đã được phát trực tiếp trên TV nhỏ nên tên của gã bị tụt hạng."

Giọng điệu Vương Thuấn căng thẳng: "Bây giờ vẫn chưa rõ vì sao gã lại hành chết khán giả kia, nhưng tôi nghe nói, Tên Hề đã sử dụng một đạo cụ nào đó ép buộc người khán giả kia đăng nhập vào trò chơi, sau đó đăng nhập theo rồi giết chết đối phương ngay khi người đó sắp qua màn."

"Sau khi giết người xong, Tên Hề còn thuận lợi đuổi kịp đội thi đấu của Người Săn Hươu."

Sắc mặt Vương Thuấn nghiêm túc: "Tóm lại, các cậu phải đặc biệt chú ý đến người mới này, đó là một người mới vô cùng nguy hiểm."

"Chuyện là..."

Đỗ Tam Anh yếu ớt giơ tay lên, "Hình như thứ hạng của Tên Hề kia đang tăng lên kìa."

Vương Thuấn khẽ giật mình, sau đó quay phắt lại nhìn biều đồ của mình, thứ hạng của Tên Hề trên đó dùng một tốc độ khó mà tin được, chỉ trong chớp mắt đã leo từ hạng 321 lên hơn 200.Mục Tứ Thành kinh ngạc: "Sao lại tăng lên thế?!"

"Thứ hạng trong giải đấu tăng mạnh như vậy nhất định là bởi thi đấu rồi."

Vương Thuấn nhanh chóng mở diễn đàn, đọc lướt nhanh như gió, "Người Săn Hươu thua trận đánh đôi, nên muốn đánh đội, thứ hạng tôi thống kê ban nãy là lúc trận đánh đội của bọn họ chưa kết thúc."

"Bây giờ thứ hạng của Tên Hề tăng lên chỉ có thể có một ý nghĩa thôi."

Bạch Liễu lạnh nhạt nói: "Gã lại thắng, đúng không?"

Vương Thuấn hít sâu một hơi: "Đúng vậy, không chỉ như thế, Tên Hề hẳn còn là MVP của trận đánh đội này, nếu không thứ hạng sẽ không lội ngược dòng nhiều như vậy."

Mục Tứ Thành nhìn chằm chằm vào bảng xếp hạng độ nổi tiếng của Vương Thuấn một hồi, do dự vỗ bả vai Bạch Liễu một cái: "Bạch Liễu, có phải tôi nhìn lầm không..."

"Thứ hạng của anh hình như cũng tăng lên theo Tên Hề này?"

Khán đài xem mùa giải chính thức.【Hệ thống thông báo: Hiệp hội Người Săn Hươu thắng trận đấu đội, nhận được 8 điểm.】【Hệ thống thông báo: Hiệp hội Người Săn Hươu kết thúc tranh tài thắng một trận đánh đơn và một trận đấu đội, tổng cộng có 9 điểm.】Tin tức chiến thắng từ trước đến nay luôn khiến khán giả phát cuồng, nhất là xuất hiện hắc mã mới trong trận đấu.Nhưng lần này lại khác với lần đầu tiên Daniel giành chiến thắng.Khán giả vừa sợ hãi vừa cuồng nhiệt nhìn Tên Hề, muốn gào thét cho gã người mới tâm thần cực đoan này, nhưng lại không một ai dám lên tiếng.Một khán giả vừa bị giết chết cách đây không lâu, ai cũng không dám chọc vào Tên Hề.Khán đài to đến như vậy, tất cả mọi người lại trầm mặc vui mừng nghênh đón trận thắng lợi này.Bỏ qua mong muốn bàn luận tột cùng trên mặt khán giả, có cảm giác như họ đang mặc niệm cho hai người chơi đã bị Daniel tàn nhẫn giết chết trong trận đấu.Máu trên người Daniel nhỏ xuống tí tách, vừa đăng xuất gã đã vứt mặt nạ gã hề, đi thẳng xuống phía dưới, đi được một nửa gã đột nhiên ngừng lại, xoay người nhìn chằm chằm đám khán giả.Khán giả theo bản năng ngửa người về sau, khẩn trương nuốt từng ngụm nước miếng....

Thật là khủng khiếp.Chợt Daniel cười lên, gã phất phất tay, tựa như một thiếu niên đang tuổi dậy thì hồn nhiên chào hỏi người hàng xóm của mình:"Hôm nay tôi đã thi đấu rất chăm chỉ, mong các vị hãy nhớ ủng hộ và đặt cược cho tôi nhé, cảm ơn."

"À đúng rồi."

Daniel cười đến là ngây thơ, đôi mắt màu xanh táo lấp lánh ánh sáng, "Người ghét Bạch Liễu thì không cần ủng hộ tôi đâu."

"Bởi vì tao không cần những kẻ thèm chết ủng hộ, tao sẽ giết chết hết chúng mày."

Daniel tùy tiện phất tay, thản nhiên phẩy hai ngón tay tặng một nụ hôn gió, xoay người rời đi: "Ciao~" (Hẹn gặp lại)
 
2️⃣ [Đm/Edit Hoàn] Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Vô Hạn (Từ C200-C398)
Chương 325: Mùa trước giải đấu


Chương 325: Mùa trước giải đấuEdit: Đóa Đóa - Beta: Hyên HuyênNgày thứ hai của mùa trước giải đấu.Sau mười tám lần rút thăm, cuối cùng Đỗ Tam Anh cũng rút trúng một đội không bỏ quyền thi đấu.Nhưng đội này... lại nước mắt lưng tròng leo lên sàn đấu.Vương Thuấn ngồi trong hồ quan sát của đội Bạch Liễu, lông mày anh ta giật giật, Bạch Liễu ung dung tự tại ngồi kế bên.Đối thủ run lẩy bẩy ngồi trên hàng ghế dài cách Bạch Liễu không xa, cứ liếc trộm Bạch Liễu, thấy cậu hời hợt nhìn qua thì sợ tới mức suýt kêu lên thành tiếng, năm người ôm chặt nhau run bần bật khóc nức nở."

Bọn họ bị lời tuyên cáo lúc trước của Tên Hề doạ sợ."

Vương Thuấn dở khóc dở cười: "Nghĩ cậu cũng là kẻ thích ra tay độc ác giống gã."

Bạch Liễu cười: "Sợ tới mức này mà vẫn lên đấu với chúng ta, được đấy."

"Không phải ai cũng tùy tiện bỏ quyền thi đấu được."

Vương Thuấn thở dài: "Năm ngoái hiệp hội nhỏ kiểu này cũng không biết mình có sống nổi không, dù sao thì đều phải cược thử một ván."

Bạch Liễu nhìn màn hình lớn giữa hồ quan sát: "Anh nghĩ hôm nay chúng tôi có thể kết thúc trận đấu trước khi vào vòng đấu đội không?"

Vương Thuấn ngơ ra, suy nghĩ rất lâu (nửa ngày) mới trả lời: "Tôi không biết."

"Mỗi trận đấu trong mùa trước giải đấu cũng dựa theo hình thức tính điểm, nhưng khác với cách tính tổng điểm ở giải đấu chính thức, vòng này tính điểm theo từng trận."

"Mỗi trận đấu đơn được 1 điểm, đấu đôi 3 điểm, đấu đội 8 điểm.

Nhìn số điểm được quy định như này thì dù thắng đấu đơn với đấu đôi cũng chỉ được tổng 4 điểm, vẫn phải đánh trận đấu đội."

"Từ điểm này có thể thấy đấu đơn và đấu đôi có vẻ không quan trọng lắm, cho dù có thắng thì đến cuối cùng, thắng bại thật sự vẫn phải quyết định dựa vào đấu đội."

Vương Thuấn nghiêm túc nói: "Nhưng thực tế không phải như vậy."

"Có một loại tình huống đặc biệt, chỉ cần thắng đấu đơn và đấu đôi là trận đấu sẽ kết thúc."

Vương Thuấn mở giao diện ra cho Bạch Liễu xem: "Đấu đơn và đấu đôi có một quy tắc đặc biệt, gọi là quy tắc giới hạn thời gian."

"Quy tắc này có nghĩa là: nếu trong vòng một giờ vĩ độ kết thúc trận đấu đơn hoặc đấu đôi thì bên thắng sẽ nhận được số điểm gấp đôi."

"Cũng có nghĩa là: nếu trong đấu đơn với đấu đội, bên ta đều có thể kết thúc trận đấu trong vòng một giờ vĩ độ thì tổng số điểm gấp đôi lên sẽ là 8."

Vương Thuấn nhìn Bạch Liễu: "Lúc này trận đấu sẽ kết thúc sớm, chúng tôi gọi nó là kết thúc trận đấu trước thời gian quy định."

"Ở trong giải đấu chính thức với vòng loại chung kết, kết thúc trận đấu trước thời gian quy định không có khả năng xảy ra, cho dù ở trong mùa trước giải đấu cũng rất hiếm, yêu cầu trong vòng một giờ vĩ độ hoàn thành trận đấu quá hà khắc, chỉ khi thực lực chênh lệch xa thì mới có thể làm được."

Bạch Liễu chống cằm, lười nhác nhếch mép: "Cũng có nghĩa là, chỉ cần chúng tôi có thể kết thúc trận đấu trước thời hạn thì độ chú ý cũng sẽ tăng gấp bội đúng không?"

Vương Thuấn gật đầu: "Đúng vậy, điều này thể hiện chiến đội ấy có thế mạnh áp đảo, sức mạnh là tính chất đặc biệt thu hút nhất trong mùa trước giải đấu."

"Nếu có thể kết thúc trận đấu trước thời hạn một lần ở trong thời kỳ đầu của league..."

Vương Thuấn hít sâu một hơi: "Thì lượng lớn sự chú ý thu hút được có thể rót đầy độ hot mà các cậu đang thiếu trong Hồ Trò Chơi chỉ trong một lần."

Vương Thuấn nhìn về phía Đường Nhị Đả đang khởi động để chuẩn bị lên sàn trong hồ quan sát, lẩm bẩm nói: "Kết thúc trận đấu trước thời hạn có lẽ là mơ ước mà mỗi chiến thuật gia đều theo đuổi."

Màn hình lớn giữa hồ quan sát loé sáng, hiện lên một dòng chữ:[Hệ thống thông báo: Trận đấu đơn sắp bắt đầu.][Đội viên (Thợ Săn Hoa Hồng) của Gánh Xiếc Lang Thang VS đội viên (Khách bộ hành) của Celephais][Bối cảnh trận đấu: "Con tàu mộng mơ", điều kiện chiến thắng: người chơi giết chết thuyền trưởng con tàu mộng mơ và đặt chân lên Vùng đất lạc đầu tiên sẽ giành được thắng lợi.][Trận đấu bắt đầu!]Trên người Đường Nhị Đả và người đối diện chớp lên một luồng sáng trắng, giây tiếp theo hai người đã xuất hiện trong màn hình Tivi lớn.Sau 7 phút vĩ độ.Đường Nhị Đả cầm súng đăng xuất khỏi sàn đấu, nhét súng lại sau eo.Đối thủ đi sau hắn đôi mắt hốt hoảng, đau đớn run rẩy quỳ ở cổng đăng xuất.Đường Nhị Đả do dự một chút, sau đó vẫn đi qua giơ tay đỡ đối thủ đang đầu óc không tỉnh táo dậy, thái độ tự nhiên gật đầu nói: "Đã nhường rồi*."*承让: bày tỏ sưn khiêm tốn của người thắng cuộc nói với người thua cuộc[Hệ thống thông báo: Người chơi (Thợ Săn Hoa Hồng) kết thúc trận đấu trước thời gian quy định, thắng trận đấu đơn, nhận được 2 điểm]Đường Nhị Đả đi tới bên Bạch Liễu rồi ngồi xuống, quay qua gật đầu với cậu xem như chào hỏi, Bạch Liễu cười nhẹ: "Đội trưởng Đường, anh làm tốt lắm."

"Tiếp theo tới chúng tôi rồi."

Bạch Liễu và Mục Tứ Thành chầm chậm đứng lên.[Hệ thống thông báo: Trận đấu đôi sắp bắt đầu.][Đội viên Bạch Liễu và Mục Tứ Thành của Gánh Xiếc Lang Thang VS đội viên Vương Lăng và Vong Linh Tân Binh của Celephais]...Sau 57 phút vĩ độ.Bạch Liễu chỉnh lại áo sơ mi cùng với Mục Tứ Thành luôn miệng chửi thề đăng xuất ra."

Đệt, sao mất nhiều thời gian thế nhỉ!"

Mục Tứ Thành cực kỳ không phục: "Đường Nhị Đả chỉ mất có 7 phút, sao tới lượt chúng ta lại mất hơn 50 phút lận!"

Mục Tứ Thành lầu bầu, liếc Bạch Liễu: "Bạch Liễu, chiến thuật của anh có vấn đề đúng không?"

Bạch Liễu mặt không đổi sắc trả lời: "Ừm, đặc biệt là trong tình huống cậu bỗng dưng lạc đội trên đường, chỉ nhìn ích lợi trước mắt mà tự mình đi giết boss, còn suýt liên lụy tôi thì tôi thấy chiến thuật của tôi đúng là có vấn đề."

Mục Tứ Thành: "..."

Mục Tứ Thành đang hung hăng kiêu ngạo ngay lập tức ỉu xìu xuống, nhỏ giọng lầu bầu: "Tôi cũng chỉ muốn kết thúc trận đấu sớm..."

Bạch Liễu cười khiến người khác lạnh cả sống lưng: "Muốn ra sớm thì lần sau tốt hơn là nên nghe theo tôi."

Mục Tứ Thành: "...OK."

Hai đội viên bên đối phương vừa đăng xuất ra đã ngồi bệt dưới đất, hai mắt lờ đờ, lớn miệng thở dốc, không thể tin nổi nhìn hai người đối diện đang thảnh thơi nhàn nhã đấu mồm.Phó bản đó nguy hiểm như thế, rõ ràng cần hai người phải phối hợp ăn ý, vậy mà một người trong Gánh Xiếc lại lạc đội tìm không thấy.

Nhưng chiến thuật gia mặc sơ mi trắng tên Bạch Liễu kia không hề hoảng sợ tí nào, vẫn bình tĩnh chiến đấu, cuối cùng kết thúc trận đấu gần sát thời gian quy định.Khả năng tính toán này... khủng bố vãi![Hệ thống thông báo: Người chơi Bạch Liễu và Mục Tứ Thành kết thúc trận đấu trước thời gian quy định, thắng trận đấu đôi, nhận được 6 điểm][Hệ thống thông báo: Gánh Xiếc Lang Thang có tổng 8 điểm, kết thúc trận đấu trước thời gian quy định, tiếp tục vào đợt sau][Chiến đội Celephais bị loại]...Đỗ Tam Anh rút tờ giấy từ trong thùng ra, giơ tay lên lớn tiếng báo tên: "[Kẻ Trộm Mộ]!"...[Hệ thống thông báo: Người chơi Phù Thủy Nhỏ kết thúc trận đấu trước thời gian quy định, thắng trận đấu đơn, nhận được 2 điểm][Hệ thống thông báo: Người chơi Mục Tứ Thành và Bạch Liễu kết thúc trận đấu trước thời gian quy định, thắng trận đấu đôi, nhận được 6 điểm][Hệ thống thông báo: Gánh Xiếc Lang Thang có tổng 8 điểm, kết thúc trận đấu trước thời gian quy định, tiếp tục vào đợt sau][Chiến đội Kẻ Trộm Mộ bị loại]...Đỗ Tam Anh nhìn kĩ tên chiến đội trên giấy: "[Chó Săn Đeo Cánh*]?"*带翼猎犬: Đái Dực Liệp Khuyển...[Hệ thống thông báo: Người chơi Mộc Kha sử dụng "Một kích thoáng hiện" kết thúc trận đấu chỉ trong một phút vĩ độ, phá kỷ lục trận đấu đơn nhanh nhất, giành được danh hiệu "Cá nhân chớp điện", thắng đấu đơn, nhận được 2 điểm][Hệ thống thông báo: Người chơi Mục Tứ Thành và Bạch Liễu kết thúc trận đấu trước thời gian quy định, thắng đấu đôi, nhận được 6 điểm][Hệ thống thông báo: Gánh Xiếc Lang Thang có tổng 8 điểm, kết thúc trận đấu trước thời gian quy định, tiếp tục vào đợt sau][Chiến đội Chó Săn Đeo Cánh bị loại]...Đỗ Tam Anh nghiêm túc đọc tên chiến đội trên giấy: "[Phỉ Thúy Hổ Đặc Đán]."...[Hệ thống thông báo: Gánh Xiếc Lang Thang có tổng 8 điểm, kết thúc trận đấu trước thời gian quy định, tiếp tục vào đợt sau][Chiến đội Phỉ Thúy Hổ Đặc Đán bị loại]...Dưới ánh nhìn kính nể của người bên cạnh, Đỗ Tam Anh thò tay vào trong thùng giấy, cậu ta đọc từng chữ tên chiến đội trên giấy: "[Phong Bạo Công Quán]?"

Người kế bên liếc trộm Bạch Liễu đang đứng đằng sau canh Đỗ Tam Anh rút thăm, cẩn thận nhỏ giọng thảo luận:"...

Lần này Gánh Xiếc Lang Thang còn kết thúc trận đấu trước thời gian quy định được nữa không?"

"Dù gì Phong Bạo Công Quán cũng là đội vào được top 100 mùa trước giải đấu năm ngoái, kiểu gì cũng phải đánh đấu đội một lần rồi!"

"Lát nữa qua xem đi, để tôi nhớ số hồ quan sát của bọn họ đã, 98 nhỉ?"

Hồ quan sát số 98 người đông nghìn nghịt, người tới sau dường như không tìm nổi chỗ đứng, may mà sự đông đúc này chỉ do thị giác.Hồ quan sát trong hệ thống có thể kéo dài không gian ra vô hạn, bao nhiêu người xem cũng dễ dàng chứa được.Người xem bên trong ồn ào thảo luận:"Mạnh vãi, kết thúc trận đấu sớm liên tục cho tới giờ..."

"Năm ngoái Trình Tự Sát Thủ chỉ có mỗi trận đấu đơn mới kết thúc sớm được, đấu đôi không mạnh như này..."

"Chiến đội này chủ yếu toàn là người mới á?!

Sao lại mạnh thế được?!"

"Là do chiến thuật gia."

Có giọng nữ lười biếng xen vào cuộc đối thoại của bọn họ.Những người xem này kinh ngạc quay đầu lại, phút chốc hít sâu một ngụm khí lạnh: "Heart...

Heart Queen!"

Heart cười nhẹ vẫy tay chào bọn họ: "Chào mọi người."

Có một người xem hưng phấn đỏ cả mặt, đôi mắt phát sáng, kích động tới nỗi lời nói cũng vấp mấy lần: "Tôi là fan của cô, Queen, tôi rất thích cô!

Tôi đã cược toàn bộ điểm tích lũy của mình cho hiệp hội Quốc Vương!"

Heart mỉm cười, lông mày cong cong: "Vậy à?

Cảm ơn vì đã yêu thích tôi!

Nhưng đàn ông dù sao cũng nên giữ lại một chút cho vợ mình nhé~."

Người này ngại ngùng ngoan ngoãn gật đầu, lắp bắp: "Tôi... tôi biết rồi, Queen!"

"Sao Queen lại tới đây xem trận đấu vậy?"

Người này cẩn thận hỏi: "Không phải bây giờ cô đang chuẩn bị cho giải đấu chính thức sao?"

Heart nhìn màn hình giữa hồ quan sát, chống cầm khẽ nói: "Hôm nay không có trận đấu của hiệp hội Quốc Vương, nên tôi tới xem trận đấu của người khác, nhưng mà lát nữa phải đi về."

"Hôm nay có trận đấu của Trình Tự Sát Thủ."

Người này mặt lập tức ỉu xìu, giọng mếu máo: "Queen... phải về xem trận đấu của Spade ạ?"

Heart cười không ngớt: "Đúng vậy."

Người này như sắp khóc đến nơi, anh ta rất thích Heart, nhưng Heart theo đuổi Spade là bí mật công khai trong trò chơi, Heart nhắc tới Spade ở trước mặt rõ ràng đã làm "fan chồng" này thất tình rồi.Người kế bên thấy người xem kia sắp khóc tới nơi, bèn nhanh chóng dời đề tài: "Vừa nãy Queen nói chiến đội người mới Gánh Xiếc Lang Thang mạnh như vậy là do chiến thuật gia, có nghĩa là sao?"

"Tôi cho rằng thực lực những người mới này rất mạnh."

Người này nhìn Lưu Giai Nghi đang ngồi kế Bạch Liễu: "...ví dụ như Phù Thủy Nhỏ."

Tầm mắt Heart rơi xuống bóng lưng Phù Thủy Nhỏ: "Đúng là Giai Nghi rất mạnh, nhưng ở trong chiến đội này, tính không ổn định của em ấy cũng cao nhất, tôi bỏ ra rất nhiều công sức nhưng vẫn không thể cân bằng tính ổn định của em ấy được."

"Đây là vấn đề mà người mới đều có, cho nên trong trận đấu họ là những quả bom hẹn giờ, thỉnh thoảng sẽ có sai lầm trong thi đấu."

"Muốn những người mới này thắng thì rất đơn giản, nhưng thắng liên tục mới khó."

Heart dời mắt sang bóng lưng Bạch Liễu: "Đây là điều mà chỉ có chiến thuật gia mới làm được, đó là cân bằng tính không ổn định của đội viên."

"Người mới càng mạnh thì tính không ổn định càng khó cân bằng, chiến thuật gia Gánh Xiếc Lang Thang có thể mài mòn tính không ổn định của nhiều người mới như vậy thì rất lợi hại rồi."

Heart thay đổi tay chống cằm, tư thái lười biếng, trong mắt như có ánh nước chập chờn:"Tôi thích đàn ông giỏi dùng roi, nếu không phải gặp Spade trước thì có khi tôi sẽ rất thích cậu ta."

Người hâm mộ kế bên tức giận bất bình: "Nhưng cậu ta chơi xấu cướp Phù Thủy Nhỏ của cô đấy Queen!"

Heart nhìn người này một hồi với ánh mắt màu đỏ thắm.Người xem nọ bị cái nhìn của Heart làm im lặng.Heart lại dời mắt lên màn hình lớn, giọng điệu nhạt nhẽo:"Giai Nghi không bị ai cướp đi cả."

"Giai Nghi chủ động chọn đi theo cậu ta, mà tôi thì không thể giữ cô bé lại.

Hôm nay tôi tới chỉ để xem Giai Nghi phát huy như thế nào, đừng nói những lời biến em ấy thành đồ vật trước mặt tôi, tôi không thích."

Bên cạnh có người xem ôm ngược khinh thường hừ một tiếng: "Heart Queen, đã lâu vậy rồi mà lúc cô đánh giá chiến thuật gia vẫn không thoát nổi tiêu chuẩn nhìn đàn ông à?"

"Ngoại hình đẹp trai và dùng roi giỏi thì cao hơn người khác một bật?"

Heart nâng mi nhìn sang, nhìn một hồi mới phản ứng lại giật mình nói: "Anh là chiến thuật gia của Cuồng Nhiệt Cao Dương?"

Người nọ cười khẩy, tự đắc nói: "Xem ra Queen vẫn còn nhớ tôi nhỉ, tôi xem như thuận mắt Queen rồi?"

Heart dịu dàng cười: "Kỳ thực không nhớ rõ lắm, tôi không nhớ nổi những gã đàn ông đã xấu còn từng bại dưới tay tôi."

Người này giận tím mặt đứng lên, giây tiếp theo lại khắc chế ngồi lại, vẻ mặt vặn vẹo châm chọc nói: "Heart, cô đừng có mà đắc ý, đợi tôi thuận lợi vượt qua mùa trước giải đấu, con đàn bà như cô cứ đợi đấy."

"Thế à?"

Heart cười không quan tâm lắm, mái tóc dài màu đỏ rượu rủ xuống: "Không thì anh thắng Bạch Liễu một lần cho tôi xem đi?"

"Bạch Liễu?"

Sắc mặt người này cực kỳ kinh thường: "Chỉ có loại người luôn bị vẻ ngoài mê hoặc như cô mới thấy Bạch Liễu có chiến thuật, trong mắt tôi thì tên này chỉ đang giết gà doạ khỉ, lòe người mà thôi, là loại chiến thuật gia kém cỏi nhất."

Tác giả:Những chương có tiêu đề "Mùa trước giải đấu" đều liên quan tới league, độc giả không muốn xem có thể trực tiếp bỏ qua nha.Cúi đầu.
 
2️⃣ [Đm/Edit Hoàn] Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Vô Hạn (Từ C200-C398)
Chương 326: Mùa trước giải đấu


Chương 326: Mùa trước giải đấuEdit: Đóa Đóa - Beta: Hyên HuyênHeart Queen dường như rất hứng thú tiếp lời: "Bạch Liễu liên tục kết thúc trận đấu trước thời gian quy định."

"Đây chính là điểm sai hoàn toàn của Bạch Liễu."

Người này giễu cợt cười: "Tính không ổn định của người mới chí mạng nhiều như nào không cần tôi nói thêm với cô nhỉ Heart Queen?"

"Bạch Liễu không nghĩ tới việc đánh vài trận đấu đội để rèn tâm lý cả đội trong thời kỳ sớm như mùa trước giải đấu, mà một mực muốn xông lên tranh thủ giành lấy danh tiếng, phí hoài cơ hội tập luyện."

Người này cười nhạo một tiếng, ngạo mạn đánh giá: "Thằng ngu không biết nhìn xa trông rộng."

"Cô cứ xem đi, tới gần cuối đấu đội Bạch Liễu chắc chắn sẽ mắc sai lầm lớn, vì chiến thuật của cậu ta vốn chẳng đâu vào đâu cả."

Trong lúc hai người này nói chuyện, màn hình giữa hồ quan sát sáng lên:[Hệ thống thông báo: Gánh Xiếc Lang Thang cộng 8đ, hiện đang giữ liên thắng thi đấu, tiến vào vòng tiếp theo][Chiến đội Phong Bạo Công Quán bị loại]Mọi người đều bị bao phủ trong tiếng hoan hô tung trời, tiếng la hét chói tai lấn át giọng nói của họ, ngay cả người hâm mộ ngồi bên cạnh Heart Queen cũng không quan tâm tới cô nữa.Anh ta đứng lên điên cuồng giơ tay múa chân, hét lớn tên Gánh Xiếc Lang Thang với Bạch Liễu.Trong league, chiến thắng thể hiện tất cả.Heart Queen thu hồi tầm mắt: "Vậy cái chiến thuật đánh lén đối thủ trong hiện thực của anh thì ổn hả?"

Bạch Liễu vừa đăng xuất ra, cúi đầu phủi phủi áo sơ mi của mình, chiến thuật gia Cuồng Nhiệt Cao Dương ngồi trên ghế, từ xa khinh bỉ nhìn Bạch Liễu không hề hay biết gì cả, khoé môi chậm rãi nhếch lên nụ cười mỉa mai, nét mặt dần trở nên tàn bạo:"Tất nhiên rồi."

"Dưới tình huống ưu thế vốn kém tham gia đấu đội, chỉ cần một trong những đội viên quan trọng của Bạch Liễu bị thương mắc lỗi thì cậu ta chắc chắn sẽ thua."

Heart Queen thờ ơ đáp: "Chiến thuật của anh có một nhược điểm chí mạng."

Người này nhìn Heart Queen, khinh thường nói: "Phù Thủy Nhỏ đúng không?"

"Chỉ cần tôi không thể giết những người khác chết hẳn thì khi họ vào trò chơi rồi, Phù Thủy Nhỏ có thể dùng thuốc giải trị liệu cho họ."

"Đúng vậy."

Heart Queen khẽ nghiêng người về trước, trong tay xuất hiện một lá bài Poker cực kỳ sắc bén, cô dùng hai ngón tay kẹp lấy bài đặt dưới cằm người này rồi nâng lên, thì thầm bên tai gã ta: "Mà nếu anh dám động tới Phù Thủy Nhỏ thì cho dù tôi không thể giết anh ở chỗ này, tôi cũng không ngại dùng chiến thuật của anh."

"Ra tay giết người bên ngoài sàn đấu đâu."

Người này lười biếng giơ hai tay lên đầu hàng, dường như vốn không hề để ý tới lời uy hiếp của Heart: "Tôi sẽ không động vào Phù Thủy Nhỏ, kỹ năng của em ấy rất hiếm, tôi còn muốn chờ tới league năm sau chiêu mộ em ấy về mà."

"Người tôi muốn ra tay không phải em ấy."

"Tôi thích ra tay với chiến thuật gia hơn."

Ánh mắt âm hiểm của gã rơi xuống người Bạch Liễu: "Đặc biệt là những kẻ nhìn có vẻ rất huênh hoang."

Sau khi kết thúc trận đấu với Phong Bạo Công Quán, Mục Tứ Thành duỗi eo đi sau Bạch Liễu rời khỏi hồ quan sát: "Hôm nay còn đánh nữa không?"

"Không đánh nữa."

Bạch Liễu nói: "Đi Hồ Trò Chơi luyện đấu đội."

Mục Tứ Thành nghẹn họng: "Hả?

Sao nãy không luyện đấu đội luôn?"

"Bỏ đấu 1vs1 hoặc 2vs2 là có thể đánh một trận đấu đội rồi mà."

Mục Tứ Thành thắc mắc từ tận đáy lòng hỏi ngược lại: "Sao phải vào Hồ Trò Chơi luyện làm gì, trong đấy cũng không có đối thủ."

Bạch Liễu bình thản nói: "Sao lại không có đối thủ, đối thủ của các cậu là đội trưởng Đường."

Mục Tứ Thành sững sờ: "Đường Nhị Đả á???"

"Đúng vậy."

Vương Thuấn gật đầu phụ hoạ lời của Bạch Liễu: "Tôi và hội trưởng Bạch thảo luận rất lâu mới nghĩ ra một biện pháp."

"Mục Thần, cậu với Lưu Giai Nghi và Mộc Kha đều là người mới tinh, trước đó chưa từng tham gia league, cho nên khi lên sàn đấu tâm lý sẽ không ổn định, đặc biệt là trong đấu đội, nếu cậu không thể phối hợp kịp thời với người khác thì sẽ dẫn tới hỗn loạn tiết tấu tấn công và phòng thủ."

Mục Tứ Thành cau mày: "Vậy luyện trong mùa trước giải đấu là được rồi mà?"

"Không, luyện trong mùa trước giải đấu sẽ lộ rất nhiều thông tin."

Vương Thuấn lắc đầu: "Một mặt là vậy, mặt khác là đối thủ trong mùa trước giải đấu, hôm nay các cậu cũng trải nghiệm rồi, luyện tập với họ các cậu có thật sự thấy tiến bộ hơn không?"

Mục Tứ Thành ngẩn ra, im lặng.Nói thật là đối thủ hôm nay yếu tới mức khiến cậu sắp tự mãn luôn rồi, có cảm giác [League chỉ có thế thôi á?].Vương Thuấn hít sâu: "Có phải thấy yếu tới nỗi không xứng đối đầu?"

"Đối với người mới có thực lực như các cậu, dùng những đội yếu như thế làm đá mài thì chỉ khiến các cậu quen với loại chiến đội có trình độ thấp."

"Nhưng tiếp sau rất nhanh thôi các cậu sẽ đối đầu với hiệp hội cấp cao, trình độ đối thủ đột ngột tăng cao có thể khiến các cậu không thích ứng kịp, cho nên tôi với hội trưởng Bạch đều thấy dùng những hiệp hội này để luyện đấu đội không phù hợp."

Mục Tứ Thành bực bội gãi gãi gáy: "Nhưng tôi phối hợp với Bạch Liễu khá ổn mà, phí công luyện tập lần nữa làm gì?"

Vương Thuấn bất đắc dĩ thở ra một hơi: "Không phải cậu với Bạch Liễu phối hợp ổn, mà là Bạch Liễu phối hợp với cậu rất tốt."

"Cũng không phải chỉ mình cậu, mà Bạch Liễu có thể phối hợp rất tốt với bất kỳ tuyển thủ nào trong số các cậu, đội trưởng Đường cũng vậy, anh ấy là một vị tay đánh chính có nhiều kinh nghiệm, có thể bao dung cho sai lầm của các cậu ở một trình độ nhất định."

"Vấn đề là sự phối hợp giữa ba người các cậu, Bạch Liễu và đội trưởng Đường thì không có vấn đề gì rồi, nên Bạch Liễu không cần tham gia huấn luyện với các cậu."

Mục Tứ Thành không phục chỉ vào Bạch Liễu: "Nhưng tên này cũng là người mới mà!

Sao anh ta không tham gia."

Lưu Giai Nghi liếc Bạch Liễu một cái: "Anh thấy chúng ta cùng một cấp bậc với tên biến thái Bạch Liễu hả?"

Mộc Kha gật đầu: "Tôi có thể huấn luyện."

Bạch Liễu cười tít mắt: "Tôi cũng phải tập luyện, chỉ là không tham gia với mấy cậu."

Mộc Kha ngẩn ra, ánh mắt nhanh chóng đảo qua lại một chút giữa Bạch Liễu và Đường Nhị Đả, nuốt nước bọt cẩn thận hỏi: "Bạch Liễu muốn..."

"Đúng vậy, tôi ở bên phía đội trưởng Đường."

Bạch Liễu cười nhẹ: "Ba người các cậu là một đội, đối thủ là đội gồm có tôi và đội trưởng Đường."

Đường Nhị Đả sắc mặt nghiêm túc đi tới sau lưng Bạch Liễu, tay ôm ngực, tầm mắt lạnh lùng đảo qua bọn họ, nhìn là biết sẽ không giơ cao đánh khẽ.Bạch Liễu cười cực kỳ hiền từ: "Tôi thấy trình độ của tôi và đội trưởng Đường cộng lại cũng đủ để mài mòn tính không ổn định của các cậu."

Mục Tứ Thành, Lưu Giai Nghi, Mộc Kha: "..."

Vương Thuấn quay đầu nhìn Bạch Liễu: "Hôm nay hiệp hội chúng ta giành được Hồ Trò Chơi rồi, lúc nào đi cũng được được, chẳng qua là..."

Bạch Liễu nhìn Vương Thuấn: "Còn chuyện gì nữa sao?"

Vương Thuấn do dự một chút nhưng vẫn mở miệng: "Hôm nay có trận đấu của Trình Tự Sát Thủ, đối thủ là [Quân Đoàn Xương] xếp hạng 27 năm ngoái, trận đấu sắp bắt đầu rồi, mọi người có muốn đi xem trước không?"

Bạch Liễu hơi tạm ngừng: "Đi."

Hồ quan sát trận đấu của Trình Tự Sát Thủ.So với hồ số 98 của Bạch Liễu trước đó thì số người tụ tập ở cái hồ quan sát to này phải đông gấp mười lần.Bạch Liễu đứng bên rìa xa hồ quan sát nhất, cụp mi nhìn toàn cảnh chém giết trong màn hình trung tâm.Trước màn hình lớn có một MC cầm micro đang bình luận:"Bây giờ mọi người có thể thấy người chơi mạnh nhất của Trình Tự Sát Thủ - Spade đang đối chiến với đội viên [Môn Đồ] của Quân Đoàn Xương - trong vòng đấu cá nhân năm ngoái cũng giành được khá nhiều thành tích..."

Mục Tứ Thành không nhịn được than phiền: "Người này ồn vãi."

Vương Thuấn nhỏ giọng giải thích: "League được nhiều người chú ý sẽ có bình luận viên, cậu phải làm quen, có điều vào trong phó bản cậu sẽ không nghe thấy."

MC đột nhiên cao giọng nói: "Spade, Spade của chúng ta vung roi trói chặt cổ của đối phương!

Có phải anh ấy muốn giết chết đối phương kết thúc trận đấu trước thời hạn không!"

Trong màn hình, Spade quỳ một gối trên vai người chơi kia, biểu cảm lạnh lùng, một tay nắm roi kéo lên trên, đối phương bị siết tới mức sắc mặt tím tái, nhưng rất nhanh đã đổ người về phía trước, kéo Spade trên người xuống theo.Spade mượn lực thuận thế lăn người, hình như đoạt thứ gì đó của [Môn Đồ], màn hình phút chốc dập tắt.[Hệ thống thông báo: Chúc mừng người chơi Spade thu thập đủ đạo cụ liên quan, trò chơi kết thúc.][Hệ thống thông báo: Người chơi Spade kết thúc trận đấu trước thời gian quy định, thắng đấu đơn, nhận được 2 điểm]Xung quanh tĩnh lặng hơn một phút, sau đó vang dội tiếng reo hò như sóng dậy.Giọng nói lanh lảnh của MC lấn át tiếng reo hò: "Chỉ trong vòng 5 phút vĩ độ đã kết thúc trận đấu!

Phá kỷ lục thời gian đấu 1v1 trong mùa trước giải đấu!

Đây còn là trận đầu tiên của Trình Tự Sát Thủ!!!"

"Chiến đội quán quân năm ngoái không hề phụ sự mong chờ của chúng ta, trở lại với một trạng thái mạnh mẽ hơn!"

Spade đăng xuất phó bản giữa hàng nghìn ánh nhìn chăm chú, không hề để ý đi thẳng về vị trí của bản thân rồi ngồi xuống.Nghịch Thần ở bên cạnh nghiêng đầu nói chuyện với y, Spade bình thản gật gật đầu, cụp mi quấn băng gạc quanh hai tay với cán roi.Ánh mắt cuồng nhiệt của mọi người đều tụ lại trên người Spade, nhưng ánh mắt Spade vẫn không hề liếc bất kỳ ai, như là tiếng hò reo và hoan hô của những người ngoài cuộc ấy đều không liên quan tới y, tiếp nhận như một lẽ hiển nhiên.Nhìn giống như vị thần luôn được quỳ lạy cúng bái, mạnh tới mức khiến người ta cảm thấy xa lạ.Rất nhanh đấu đôi cũng bắt đầu.[Hệ thống thông báo: Đấu đôi sắp bắt đầu][Đội viên của Trình Tự Sát Thủ: Bách Dật và Bách Gia Mộc vs đội viên của Quân Đoàn Xương: Bách Phu Trường và Cốt Thuẫn Kỵ Binh]MC hưng phấn bình luận liên tục: "Năm ngoái đấu đôi là điểm yếu của Trình Tự Sát Thủ, không biết năm nay họ sẽ có thay đổi gì..."

Nhìn thấy Bách Dật và Bách Gia Mộc trong màn hình nước chảy mây trôi phản kích đối chiến, từng bước dồn đối thủ vào đường cùng, nét mặt Mục Tứ Thành dần u ám.Bạch Liễu bình tĩnh dò hỏi: "Có nhìn ra được gì không?"

Mục Tứ Thành nghiến răng hàm: "Hai người này xài chung một bộ não hả?"

"Độ phối hợp rất kinh khủng."

Nét mặt Lưu Giai Nghi trở nên nghiêm túc: "Một người cho dù gặp phải chuyện gì, người kia dù ở cách xa 18000 dặm cũng có thể nhanh chóng phản ứng kịp, tất cả chiêu thức đều trôi chảy giống như một người làm ra vậy."

"Vả lại tôi cũng không nhìn ra được bất kỳ dấu vết giao lưu nào của bọn họ."

Mộc Kha hít sâu một hơi: "Họ làm kiểu gì thế?"

Trên màn hình lớn, bốn người đang ẩu đả trong một không gian nhỏ hẹp.Khoảnh khắc Bách Dật sắp bị một cái vuốt xương đụng vào sau lưng, Bách Gia Mộc bên cạnh ánh mắt lạnh thấu xương, phi dao mổ với độ chính xác hoàn hảo đánh trúng vào.Đồng thời khoảnh khắc Bách Gia Mộc quay đầu tấn công, Bách Dật cũng đánh bay đối thủ trước mặt lên trời.Trong không gian nhỏ như vậy, lúc tấn công hai người này lại không hề làm đối phương bị thương, công kích liên tục vô cùng mượt mà, đồng thời hai người cũng không hề nói với nhau tiếng nào.Đối phương từng bước bị dồn vào đường cùng, cuối cùng thua trận.[Hệ thống thông báo: Người chơi Bách Dật và Bách Gia Mộc kết thúc trận đấu trước thời hạn, thắng trận đấu đôi, được 6 điểm][Hệ thống thông báo: Trong trận này Trình Tự Sát Thủ nhận được tổng 8 điểm, kết thúc trận đấu trước thời gian quy định, trận đấu kết thúc][Chiến đội Quân Đoàn Xương được 0 điểm]Đám đông hoàn toàn sôi trào lên.Tất cả mọi người đều la hét kêu gào tên của Spade với Trình Tự Sát Thủ, còn có người lắc lư nhảy múa trên chỗ ngồi, như là quán quân đã sinh ra vào ngay thời khắc này.

Vương Thuấn tâm tình phức tạp nhìn mọi thứ: "Đây là sức hút trận đấu của hiệp hội cấp cao."

"So với năm ngoái thì năm nay Trình Tự Sát Thủ trưởng thành hơn rất nhiều."

Lưu Giai Nghi bình tĩnh phân tích: "Đây chắc là công lao của vị chiến thuật gia kia, anh ta huấn luyện đội này rất tốt."

Bạch Liễu xem một lúc, bình tĩnh xoay người: "Đi thôi, đi huấn luyện, bây giờ chúng ta vẫn còn kém rất xa."

Sau khi trận đấu kết thúc, Trình Tự Sát Thủ về phòng giải lao.Nghịch Thần ôm đầu, hai mắt đờ đẫn, miệng lẩm bẩm: "Làm sao đây, làm sao đây, trận sau đấu với chiến đội xếp thứ 8 có thực lực rất mạnh, không kết thúc trận đấu trước thời gian quy định được, phải đánh đấu đội rồi..."

Những người khác không hề cảm nhận được sự lo âu của Nghịch Thần, bởi vì hôm nay kết thúc trận đấu sớm nên Bách Dật cực kỳ hưng phấn xoay quanh Nghịch Thần.Chỉ có Liêu Khoa cực kỳ đồng tình nhìn Nghịch Thần: "Tình thế đã gay go tới mức này rồi à?"

Nghịch Thần nặng nề gật đầu: "Đúng vậy."

Bách Dật tò mò ngồi cạnh: "Hôm nay kết thúc trận đấu trước thời hạn rồi mà, có gì gay go vậy?"

Nghịch Thần thở dài: "Kết thúc trận đấu trước thời gian quy định không phải là để tranh đua, mà là để tránh đấu đội."

"Chiến đội chúng ta vốn chưa quen đấu đội, nếu gặp phải những hiệp hội lớn đã luyện tập thành thạo rồi thì sẽ bị đánh rất thảm."

"Đầu sỏ chính là anh!"

Nghịch Thần cực kỳ oán hận nhìn Spade có vẻ đang ngủ gà ngủ gật trên sofa.Spade đổi tư thế tiếp tục ngủ.Nghịch Thần bất đắc dĩ thở dài: "Thôi bỏ đi, giờ mắng anh cũng không có ích gì, tóm lại tình huống hiện tại của chúng ta rất nguy hiểm, phải luyện tập đấu đội nhiều hơn."

Anh quay người nhìn Liêu Khoa: "Hôm nay chúng ta có giành được Hồ Trò Chơi không?"

Liêu Khoa buông tay ra: "Không có, chúng ta tới muộn rồi, hôm nay Gánh Xiếc Lang Thang giành được Hồ Trò Chơi, đội này cũng kết thúc trận đấu trước thời hạn."

"Tôi đoán là tình huống cũng giống chúng ta, đấu đội là điểm yếu, cho nên mới giành Hồ Trò Chơi để luyện tập."

Nghịch Thần liếc Spade đang ngủ trên sofa, cố ý cao giọng nói: "Chiến thuật gia của Gánh Xiếc Lang Thang là Bạch Liễu đúng không nhỉ?"

Spade đang ngủ trên sofa bỗng mở mắt ra ngồi phắt dậy.Mặt y còn in hằn vệt đỏ do nằm ngủ, mắt nhìn chằm chằm Nghịch Thần, hỏi: "Bạch Liễu ở đâu cơ?"

Nghịch Thần: "..."

Tác giả:Độc giả không muốn xem quy tắc về mùa trước giải đấu có thể nhảy thẳng qua nha!

Tôi giới thiệu tình huống chiến đội một chút, lót đường cho trận đấu đằng sau, vào phó bản tôi sẽ đổi tiêu đề nhé!
 
2️⃣ [Đm/Edit Hoàn] Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Vô Hạn (Từ C200-C398)
Chương 327: Mùa trước giải đấu


Chương 327: Mùa trước giải đấuEdit: Lam - Beta: vcmkNghịch Thần làm mặt quỷ: "Bạch Liễu ở Hồ Trò Chơi, anh muốn qua tìm cậu ấy không?"

Spade nhìn Nghịch Thần: "Anh muốn tôi tìm Bạch Liễu làm gì?"

Nghịch Thần cười hề hề: "Bạch Liễu lấy được Hồ Trò Chơi, định hỏi cậu ấy xem có thể cho chúng ta dùng một phần không.

Tất nhiên không phải miễn phí, bên chúng ta bằng lòng dùng tiền để thuê."

"Đây chẳng phải là do cảm thấy cậu và Bạch Liễu có quan hệ tốt, có thể nói mấy câu à?"

Nghịch Thần từng bước dẫn dụ.Spade rất tán đồng gật đầu, mặt không biểu cảm đứng lên: "Tôi sẽ đưa mọi người đi hỏi thử."

Liêu Khoa đứng xem: "..."

Spade, dễ lừa thật.Ngoài Hồ Trò Chơi, Nghịch Thần nhìn bảng đánh dấu "Không phải thành viên của Gánh Xiếc Lang Thang chớ vào" đặt ở ngoài thì gãi đầu, thử thăm dò đi vào một bước.Chuông thông báo lập tức vang lên.Bạch Liễu thong thả bước ra từ Hồ Trò Chơi, Đường Nhị Đả cũng giơ súng ống theo sát phía sau.Cách một lúc lâu, Mục Tứ Thành mặt mũi bầm dập, Mộc Kha bên miệng có vết máu và Lưu Giai Nghi nhìn qua thì ít thương thế nhưng trên mặt lại có vết bầm rõ ràng miễn cưỡng dùng tay cùng chân bò ra khỏi Hồ Trò Chơi.Mục Tứ Thành quỳ rạp trên đất ho ra một ngụm máu, chết không nhắm mắt mắng: "Bạch Liễu, tổ sư nhà anh, chỉ là huấn luyện thôi mà, xuống tay cũng ác vừa, khụ khụ!"

Mộc Kha vùng kiếm giữ thân thể ngồi thẳng, thở hồng hộc, môi run lên, ngay cả nói cũng không xong.Lưu Giai Nghi đỡ hơn một chút vừa đi ra cũng dang tay dang chân gục trên mặt đất hít sâu, ho khan vài tiếng rồi nói: "Bạch Liễu, em cho rằng anh muốn giết bọn em để thay đội viên."

"Sao có thể chứ."

Bạch Liễu mỉm cười, "Nhưng mà cảm thấy nếu mấy người đến ngay cả cấp độ này cũng không chịu nổi, vậy chết trên tay mấy người trong league kia không bằng chết trên tay anh."

Mục Tứ Thành tức giận, như tố cáo chỉ tay vào Bạch Liễu nói với Lưu Giai Nghi: "Trong trò chơi anh có bảo Bạch Liễu hình như tính giết chúng ta thật, em xem kìa, anh ta thừa nhận đó!"

"Bọn tôi mà chết thì anh đi đâu tìm đội viên tốt hơn chứ!"

Bạch Liễu nâng mắt nhìn về phía của Hồ Trò Chơi.Mục Tứ Thành theo bản năng cũng nhìn theo ánh mắt Bạch Liễu, Nghịch Thần ngại ngùng và Spade nhìn chằm chằm Bạch Liễu đứng ở ngoài cửa."

Người của Trình Tự Sát Thủ sao lại ở đây?"

Mục Tứ Thành cảnh giác đứng lên che trước mặt Bạch Liễu, "Ê, nay chúng tôi thuê Hồ Trò Chơi rồi, mấy chữ "Không phải thành viên của Gánh Xiếc Lang Thang chớ vào" bộ không nhìn thấy hả?"

Bạch Liễu tiến về trước một bước, nhìn Nghịch Thần: "Có chuyện gì sao?"

Nghịch Thần gãi mặt, rất là xấu hổ đảo mắt: "Nói ra thì có hơi ngại á, nhưng mà Bạch Liễu, Hồ Trò Chơi mà đội anh thuê có thể cho bọn tôi mượn chút được không?"

"Tất nhiên không phải là mượn miễn phí!"

Nhìn thấy ánh mắt không thiện ý của người trong Gánh Xiếc Lang Thang lướt qua, Nghịch Thần vội vàng xua tay, "Bọn tôi trả tiền, mọi người báo giá đi."

Bạch Liễu trầm tư một lúc: "Có thể."

Mục Tứ Thành sợ hãi cao giọng: "Bạch Liễu!"

Bạch Liễm mỉm cười nhìn Nghịch Thần: "Nhưng không chỉ tiền, tôi còn cần một vài thứ khác."

Nghịch Thần cảnh giác: "Cái gì?"

Bạch Liễu cười: "Một vài tình báo gần nhất mà tôi sẽ dùng được."

Nghịch Thần ngẩn ra, hình như đã hiểu mà hỏi lại: "Cuồng Nhiệt Cao Dương và Nghĩa địa công cộng Russell phải không?"

"Đúng."

Bạch Liễu cười hữu hảo, "Anh Nghịch Thần, anh là một trong số ít Chiến Thuật Gia mà tôi biết đã giao chiến với hai hiệp hội này lại còn thắng, tin chắc rằng nhất định sẽ có chút kinh nghiệm quan trọng có thể chia sẻ với tôi."

Ánh mắt đen tối không nhìn rõ của Nghịch Thần nhìn Bạch Liễu một lúc, anh sờ cằm, sang đó cười sang sảng: "Tất nhiên.

Chiến Thuật Gia nên giúp đỡ nhau mà!"

Sau đó Nghịch Thần đỡ bả vai Bạch Liễu kéo cậu sang một bên, cười nói: "Nhưng mà mấy tin tức này nói thì hơi dài, tôi và cậu sang kia tâm sự, cậu để đội viên của tôi vào Hồ Trò Chơi trước nhá?"

Bạch Liễu nhìn Nghịch Thần, xoay người nói với Đường Nhị Đả: "Cho bọn họ vào, mọi người tự huấn luyện đi, tôi nói chuyện với Nghịch Thần."

Đường Nhị Đả gật đầu, lôi Mục Tứ Thành không hề tình nguyện đang điên cuồng nhìn Bạch Liễu đi vào.Vốn dĩ người của Trình Tự Sát Thủ cũng muốn vào Hồ Trò Chơi huấn luyện, nhưng mà Bách Gia Mộc và Bách Dật dùng hết sức cũng không lôi nổi Spade đứng bất động không chịu nhúc nhích này vào được.Ánh mắt Spade vẫn nhìn Bạch Liễu đang nói chuyện với Nghịch Thần trong góc, Bách Gia Mộc và Bách Dật thiếu chút nữa đã ôm hai cái đùi của y nâng vào, mệt đến mức thở hồng hộc.Bách Dật tức giận: "Spade, anh không nghe thấy Nghịch Thần bảo chúng ta vào huấn luyện à!"

Spade dừng một chút: "Tôi không định đi vào huấn luyện."

Bách Gia Mộc hỏi lại: "Chúng ta đến đây là vì huấn luyện mà!"

Spade: "Tôi không đến vì huấn luyện."

Bách Dật ngạc nhiên: "Vậy cậu đến làm gì?"

Spade lại không nói.Y đến vì Bạch Liễu, nhưng Bạch Liễu rõ ràng không để ý đến y, từ đầu đến cuối cũng chẳng nhìn lấy một cái, cũng không muốn nói chuyện với y.Liêu Khoa bất bắc dĩ lại buồn cười gọi một tiếng: "Nghịch Thần, Spade canh giữ ở cửa, không vào huấn luyện."

Nghịch Thần quay đầu nhìn Spade vẫn chăm chú nhìn Bạch Liễu, đau đầu đỡ trán, sau đó nhìn Bạch Liễu lấy lòng, chắp hai tay nói: "Hội trưởng Bạch, phiền anh chút nhé, anh nói mấy câu kêu Spade vào huấn luyện đi, tên đó không nghe tôi nói, chỉ nghe anh thôi."

Bạch Liễu nhìn Spade từ xa, biểu cảm trên mặt cực lạnh nhạt: "Anh ta không phải tay đánh chính của tôi, để tôi ra lệnh cho y, Nghịch Thần không thấy không hợp lý à?"

Nghịch Thần cười: "Mấy chuyện không hợp lý trên người anh chắc cũng không ít đâu hội trưởng Bạch, lấy cớ "không hợp lý"... hội trưởng Bạch để ý Spade như thế, đến một câu cũng không dám nói với y sao?"

Bạch Liễu im lặng, cuối cùng vẫn mở miệng: "Spade, đi vào huấn luyện."

Spade trầm mặc một lúc, "ò" một tiếng, xoay người vào đại sảnh Hồ Trò Chơi.Y nắm chặt roi, vung vung vào đầu gối, giống như đang đánh chính mình.Thấy Spade cuối cùng cũng tình nguyện đi vào, Nghịch Thần thở một hơi, chắp tay trước ngực khom lưng cảm ơn Bạch Liễu: "Cảm ơn hội trưởng Bạch."

Bạch Liễu liếc mắt: "Không cần cảm ơn, còn đang hy vọng ngài Nghịch Thần có thể nhượng lại tình báo mà tôi hài lòng."

Nghịch Thần đứng dậy, nét cười trên mặt cũng nhạt đi: "Tình báo về Nghĩa Địa Công Cộng Russell thì người thu thập tình báo bên hiệp hội của anh cơ bản đã thu thập đủ rồi, tôi cũng không có nhiều hơn."

"Còn việc tôi làm thế nào để thắng họ thì có liên quan đến bí mật kỹ năng của tôi, nên tôi không thể nói cho anh được."

"Nhưng theo tôi thấy, Nghĩa Địa Công Cộng Russell này lâu lâu lại đổi mới đội viên thi đấu."

Nghịch Thần dựa vào tường, cảm thán, "Tình báo không có tác dụng gì, anh phải tự mình lên sân khấu mà xem thử bọn họ, khá phiền phức."

"Nhưng mà về Cuồng Nhiệt Cao Dương, tôi thật ra cũng có chút tình báo có thể cho anh biết."

Nghịch Thần nhìn Bạch Liễu: "Tôi cảm thấy độ nguy hiểm của chiến đội này lớn hơn nhiều so với Nghĩa Địa Công Cộng Russell."

Bạch Liễu nói: "Tôi biết anh đã giết Chiến Thuật Gia của họ trước thềm thi đấu."

Nghịch Thần im lặng một lúc: "Không thể giết chết, Chiến Thuật Gia đó có kim bài miễn tử, bây giờ Chiến Thuật Gia của Cuồng Nhiệt Cao Dương vẫn là gã."

Bạch Liễu nhìn Nghịch Thần: "Tôi nghe nói anh theo phái ôn hòa, chưa bao giờ động thủ đả thương người khác chứ đừng nói giết người.

Thế sao lần đó lại ra tay?"

Nghịch Thần dừng một lúc, ánh mắt xa xăm nhìn về phía cửa Hồ Trò Chơi không một bóng người: "Chiến đội này có hai người có kỹ năng gây thương tổn mạnh."

"Một người là Chiến Thuật Gia của bọn họ, tên Khổng Húc Dương, kỹ năng của gã là【im lặng không tiếng động】, sau khi sử dụng có thể đóng băng giao diện của người chơi, bao gồm cả giao diện của chính bọn họ."

"Sau khi đóng băng giao diện hệ thống, kỹ năng, hệ thống, đạo cụ dự trữ đều không dùng được, ưu thế mà hiệp hội lớn tích trữ trong nháy mắt đều không sót lại gì."

"Lúc này chỉ cần có đội viên có kim bài miễn tử trong đội, còn bị thương..."

Nghịch Thần ngẩng đầu dựa vào tường, ánh mắt bừng tỉnh mà thở ra một hơi, "Chính là một cơn ác mộng."

"Bọn họ sẽ không màng tất cả mà tấn công đội viên đó, cố gắng giết chết đối phương, vì bọn họ biết đội viên này mà chết tức là chết thật."

"Đối với hiệp hội Người Săn Hươu có tinh thần đoàn thể tương đối mạnh thì cách làm này sẽ bào mòn tâm thái của chúng tôi."

"Bởi vì giao diện bị đóng băng, Chiến Thuật Gia là tôi đến việc mở giao diện chọn bỏ quyền cũng không làm được, chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn họ tàn sát đội viên, còn phải cắn răng đi hoàn thành nhiệm vụ của trò chơi, bởi vì chỉ có qua màn mới có thể kết thúc thi đấu."

Nghịch Thần bình tĩnh nói: "Cuối cùng tôi giết chết Chiến Thuật Gia của bọn họ, ngưng hẳn kỹ năng của gã, thắng trận đấu."

Bạch Liễu hỏi: "Kỹ năng có lực sát thương còn lại là gì?"

Nghịch Thần nhớ lại: "Là【đội paparazzi】."

"Đây mới là kỹ năng nguy hiểm nhất."

Nghịch Thần nghiêng đầu, "Kỹ năng này không phải sử dụng trên sân, mà là kỹ năng sử dụng ngoài sân."

"Kỹ năng này sẽ dò được tọa độ của người thân nhất của cậu ở hiện thực."

"Sau khi có được tọa độ, bọn họ sẽ tấn công người ở tọa độ độ này trong hiện thực, đồng thời còn thông báo cho anh để anh chạy đến, anh sẽ nhìn thấy cảnh người ấy bị tấn công."

Nghịch Thần nói đến đây thì hơi hé miệng, giống như còn muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng cũng không nói ra.Bạch Liễu nâng mắt nhìn Nghịch Thần bỗng nhiên trầm mặc: "Tôi không thích nghe người khác tự bóc vết sẹo."

"Nhưng nếu lúc này anh rất cần một người nghe chuyện cũ của mình, tôi có thể không thu phí, miễn phí nghe anh kể khổ."

Bạch Liễu mặt không đổi sắc: "Tôi rất biết giữ miệng, sẽ không có ai biết được Chiến Thuật Gia đỉnh cấp lại có quá khứ đau khổ thế nào từ tôi."

Nghịch Thần không nhịn được mà bật cười: "Vậy tôi còn phải cảm ơn anh à?"

Bạch Liễu gật đầu: "Không cần khách sáo."

Nghịch Thần cười thành tiếng: "Anh thật sự rất có lòng."

Anh im lặng một lúc lâu, đột nhiên lên tiếng: "Tọa độ Cuồng Nhiệt Cao Dương dò được là nơi làm việc của người yêu tôi."

"Em ấy là giáo viên mầm non, lúc đó vừa tan tầm, trong nhà trẻ đều là em bé chưa biết đi, người của Cuồng Nhiệt Cao Dương cứ thế lái xe đâm thẳng vào."

Nghịch Thần chậm rãi thở ra một hơi: "Em ấy đẩy những đứa trẻ đó ra, bản thân bị đâm bay, bụng bị rách lớn."

"Mặc dù cuối cùng cũng không nguy hiểm đến tính mạng... nhưng không thể có con được nữa."

Nghịch Thần chậm rãi cúi đầu: "Em ấy rất thích trẻ con."

Bạch Liễu không nói tiếp.Nghịch Thần mỉm cười: "Nghe tôi nói chuyện này có phải hơi xấu hổ không?"

Bạch Liễu lắc đầu: "Chuyện lớn như thế, tôi ở hiện thực cũng chưa từng nghe báo chí đưa tin, tôi đang nghĩ có thật sự là..."

"Ừ, ra là anh nghĩ thế."

Nghịch thần lạnh nhạt nói, "Cậu gặp Lý Cẩu rồi chứ?

Tội phạm dùng tích điểm đổi đạo cụ xóa chứng cứ giết người của mình."

"Người của Cuồng Nhiệt Cao Dương cũng như thế."

"Sau khi phạm tội có thể dùng điểm tích lũy xóa sự thật phạm tội, dựa trên cơ sở này, bọn họ tiếp tục không kiêng dè gì tấn công người thường, bởi vì chẳng lo có phát sinh chuyện gì, chỉ cần đủ điểm tích lũy là có thể đổi đạo cụ xóa tất cả chuyện đã xảy ra, kể cả ký ức của người bị hại cũng xóa được, chỉ có vết thương là lưu lại mãi."

"Người yêu tôi không nhớ em ấy đã gặp chuyện gì, vì sao lại không thể có con."

Nghịch Thần ngẩng đầu: "Trừ tôi ra, không có ai biết đã ra chuyện gì."

"Sau khi xong việc tôi đã định giết gã."

Nghịch Thần nhẹ giọng: "Nhưng ở hiện thực không có chứng cứ, trong đại sảnh trò chơi không thể giết gã, sau khi vào trò chơi gã có thể sở hữu kỹ năng, cái giá phải trả để giết gã quá lớn, tôi không định lãng phí bất kỳ sinh mạng của đội viên nào chỉ để giết người này."

"Người này sớm muộn cũng phải chết."

Bạch Liễu nhìn Nghịch Thần: "Có từng nghĩ sẽ dùng đạo cụ khôi phục thân thể của người yêu anh không?"

Nghịch Thần rũ mắt: "Tôi không định dùng bất kỳ đạo cụ nào liên quan đến trò chơi lên người em ấy.

Em ấy bị tôi liên lụy một lần là đủ rồi."

Bạch Liễu nói: "Tôi nghe Vương Thuấn nói, trong lúc thi đấu, Khổng Húc Dương đột nhiên phát điên gào lên với anh, nói rằng kể cả trong hay ngoài trò chơi đều không có ai giết được gã."

Nghịch Thần bừng tỉnh: "À cái đó à, vì lúc ấy tôi đã tiên đoán gã ta."

Bạch Liễu nhìn Nghịch Thần: "Không phải lúc đó kỹ năng của anh bị đóng băng sao, sao còn tiên đoán được?"

Nghịch Thần cười tủm tỉm: "Đúng rồi, nên tôi lừa gã á, nhưng gã vẫn tin."

"Tôi nói với gã, chẳng quan tâm anh giãy giụa ti tiện thế nào, một ngày nào đó, anh sẽ chết trong tay Chiến Thuật Gia ưu tú lại tàn nhẫn nhất trên thế giới này."

Nghịch Thần quay đầu nhìn Bạch Liễu, mỉm cười, "Sao, có phải nghe rất dọa người không?"

Bạch Liễu cụp mắt: "Cũng tạm."
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back