Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Kẽ Nứt [All Hâm]

Kẽ Nứt [All Hâm]
Chương 20


Sau khi từ show trở về, mọi chuyện đều tiến hành theo từng bước.

Mỗi ngày luyện tập, học tập, xuất ngoại vụ, quay tư liệu, lịch trình của Đinh Trình Hâm được sắp xếp dày đặc.

Có điều cậu vẫn chưa từ bỏ việc điều tra người đàn ông chỉ gặp một lần kia, dù sao thì chuyện này cậu vẫn luôn để trong lòng một khắc cũng chưa từng quên.

Nhưng chuyện thì không theo ý người, cậu dò hỏi một vòng cũng không dò ra được tin tức nào của người kia từ những nhân viên công tác khác.

Hiện tại cậu không có tiền thuê thám tử tư.

Cậu bây giờ tiền kiếm được mỗi tháng phải nộp cho gia đình một phần, vốn chẳng có nhiều nên dư lại cũng chẳng được bao nhiêu.

Miễn bàn đến chuyện thuê thám tử tư này.

Nhưng mà dựa vào năng lực hiện tại của cậu thì việc điều tra ra được là vô cùng khó khăn.

Tiến độ điều tra cứ như vậy bị gác lại, Đinh Trình Hâm từ suy nghĩ xem làm sao tìm được người đàn ông kia biến thành làm thế nào để kiếm thêm tiền thuê thám tử tư.

Phương pháp đầu tiên cậu nghĩ đến là thương lượng với người nhà cậu muốn tiết kiệm tiền, tháng sau mong muốn là không đưa cho người nhà nữa.

Nhưng cậu lúc này là thời điểm hoàn toàn không được tin tưởng, cuộc trò chuyện như sau:

"Alo?

Mẹ....."

"Hâm Hâm à, gần đây thế nào có mệt không con?

Sức khỏe thế nào?

Lịch trình có bận không?

Sắp tới có thời gian về nhà không?"

Còn chưa đợi Đinh Trình Hâm tiếp tục mở miệng, mẹ ở đầu dây bên kia liền hỏi một đống câu hỏi.

Đinh Trình Hâm chỉ có thể trả lời qua loa, tận lực dẫn vào vấn đề chính.

"Không mệt ạ, sức khỏe rất tốt, lịch trình cũng không bận, sắp tới chắc là không có cơ hội về nhà.

Mẹ, con có chuyện muốn thương thượng với mẹ."

"Chuyện gì vậy, nhóc con?"

"Ừm.....mẹ, lương tháng sau có thể để cho con tự quản lý được không?"

"Cái gì?

Nhóc con con thiếu tiền lắm sao?

Có phải gặp rắc rối gì rồi không?

Có cần mẹ ra mặt giúp đỡ không?

Con yêu, con có chuyện gì phải nói ra đấy."

Đinh Trình Hâm rất ít khi đưa ra yêu cầu như vậy, mẹ tất nhiên sẽ cho rằng con mình xảy ra chuyện lớn.

"Không không không, không có gì đâu mẹ.

Con chỉ cảm thấy là con trưởng thành rồi có thể tự mình quản lý rồi thôi mà~"

Đinh Trình Hâm nghe ra cảm xúc lo lắng của mẹ liền lập tức nói bản thân không có chuyện gì.

"Ai nha, nhóc con này.

Tiền bây giờ để lại cho con cũng không ít, đủ dùng rồi.

Phần còn lại này là mẹ để cho con cưới vợ~ Ngoan, con tự mình quản lý không ổn đâu, nhiều tiền sẽ học thói xấu đó."

Mẫu thân đại nhân nghiêm túc sâu sắc nói, Đinh Trình Hâm liền cũng không nhiều lời nữa.

"Vâng a, con hiểu rồi mẹ.

Mẹ và ba nhớ giữ gìn sức khỏe nhé."

"Con ngoan, nghỉ ngơi sớm đi."

Như vậy, con đường đầu tiên của Đinh Trình Hâm bị chặn đứng.

Nhưng đại nghiệp kiếm tiền của cậu còn phải tiếp tục, dù sao thì cậu cũng không rõ có thể ở nơi này bao lâu, chuyện cậu có thể làm chính là mau chóng thuê thám tử tư giúp cậu tìm được người kia.

Con đường thứ hai của Đinh Trình Hâm chính là xin ông chủ ứng trước tiền.

Mà chuyện này đương nhiên không thể trực tiếp đi tìm Lý Phi, cậu có thể làm chính là trong thời gian rảnh ở phòng tập đi tìm người đại diện, nhờ anh ta giúp đỡ chuyển lời.

Nhưng chuyện thì không được như mong muốn, buổi huấn luyện chiều nay cậu nhận được câu trả lời của người đại diện.

"Xin lỗi, Tiểu Đinh.

Gần đây công ty quay vòng vốn có chút khó khăn, mười vạn này của cậu thực sự khó xử lý."

Đối diện với lời nói như vậy của người đại diện, Đinh Trình Hâm cũng không làm khó đối phương nữa mà gật đầu cảm ơn.

Kỳ thực cũng bình thường, ông chủ cũng sẽ không vô duyên vô cớ ứng trước nhiều tiền như vậy.

Đinh Trình Hâm cũng đã dự đoán trước được tình huống này.

Sau khi tạm biệt người đại diện, Đinh Trình Hâm cau mày trở về phòng luyện tập.

Vào thời điểm cậu đang nghĩ xem phải đi đâu để kiếm được số tiền này, sáu người còn lại đã tụ tập xung quanh.

"Đinh ca.....có phải anh gần đây cần tiền lắm không?

Chỗ còn lại này của em đưa cho anh hết này."

Hạ Tuấn Lâm vừa nghe trộm được Đinh Trình Hâm và người đại diện nói chuyện, nhưng mà cũng không nghe được nhiều chỉ biết là Đinh Trình Hâm trước mắt đang ở trong tình trạng thiếu tiền.

Hạ Tuấn Lâm đem toàn bộ tiền mình có trên người đưa cho Đinh Trình Hâm, chuyển khoản alipay một vạn ba.

"Đinh Nhi, em có từng này cũng chuyển hết cho anh."

Tống Á Hiên nói xong, alipay của Đinh Trình Hâm liền nhận được một vạn năm.

"Đinh ca, em không còn nhiều, anh đừng chê nhé."

Trương Chân Nguyên chuyển wechat sáu nghìn tệ cho Đinh Trình hâm.

Tháng này hắn vừa đưa tiền cho mẹ, sáu nghìn này là mấy tháng còn thừa gộp lại của hắn.

"Đinh ca, thiếu tiền không phải nên tìm anh em sao?

Không nghĩa khí nha, chẳng nghĩ đến bọn em đầu tiên."

Nghiêm Hạo Tường vừa nói xong, alipay của Đinh Trình Hâm đã nhận được ba vạn tệ.

"Đúng rồi, A Trình, cậu thiếu bao nhiêu, không đủ tớ xin thêm người nhà."

Mã Gia Kỳ cũng đem ba vạn còn lại của mình chuyển cho Đinh Trình Hâm.

"Đinh Nhi, em đoán là của em ít nhất rồi.

Nhưng mà anh đừng chê nhé, tại em nhỏ tuổi mà.

Nhưng anh không thể không nhận đâu nhé~" Lưu Diệu Văn đem một nghìn tệ trong tay đưa cho Đinh Trình Hâm.

Hắn xác thực là người nghèo nhất trong bảy người, chỉ vì hắn tuổi nhỏ, gia đình quản lý cũng nghiêm hơn.

Đinh Trình Hâm nhìn điện thoại trong tay tài khoản không ngừng tăng lên, đôi mắt phiếm hồng, đúng rồi, vô luận phát sinh chuyện gì, cậu còn có những người anh em mà.

Là những người anh em cái gì cũng không hỏi liền ủng hộ cậu.

"Đủ chưa vậy?"

Hạ Tuấn Lâm thấy Đinh Trình Hâm nửa ngày không có phản ứng, sợ đối phương không đủ.

"Không đủ thì em lại hỏi ba mẹ em."

Tống Á Hiên nhanh chóng mở wechat của người nhà lên.

"Đủ rồi đủ rồi."

Đinh Trình Hâm nhanh tay đè xuống bàn tay đang gửi tin nhắn của Tống Á Hiên, lập tức trả lời đủ rồi.

"

Sau này có chuyện gì thì nói với bọn tớ.

A Trình, gần đây cậu bận quá bọn tớ không hiểu rõ tình hình của cậu, xảy ra chuyện gì cậu đều có thể nói với bọn tớ nhé.

" Mã Gia Kỳ xoa xoa tóc Đinh Trình Hâm, hắn biết người này luôn đem mọi chuyện giấu trong lòng.

"Đúng vậy~ lần sau không được nhớ đến bọn em cuối cùng.

Nếu không phải lần này là Tiểu Hạ nghe thấy thì bọn em vẫn không biết anh thiếu tiền."

Nghiêm Hạo Tường đầu tiên là phê bình hành vi của Đinh Trình Hâm trước, sau đó liền giơ ngón tay like cho Hạ Tuấn Lâm.

Đúng lúc mấy đứa nhóc khác còn muốn nói gì đó, Khố Tử lão sư liền xuất hiện.

"Lên lớp thôi~ mấy đứa tụ tập nói gì đấy?

Mau mau vào vị trí."

Tổ ong cứ như vậy tản ra, đứng theo đội hình, giờ luyện tập buổi chiều chính thức bắt đầu.

Trước mắt, tài chính đã xong.

Vậy thì sự tình rất nhanh liền có thể phát triển rồi sao?

Câu hỏi này có lẽ rất nhanh sẽ có được đáp án.
 
Kẽ Nứt [All Hâm]
Nhật ký bệnh viện


Người ghi chép: Lưu Diệu Văn

Hôm nay thời tiết khác hẳn những ngày nắng, bên ngoài cả ngày đều mưa dầm liên miên.

Đinh ca, tư sinh của anh đã tìm đến bệnh viện rồi.

Gần đây dưới lầu bệnh viện ngày nào cũng có rất nhiều người ở đó, em và Mã ca Hạo Tường ra vào vô cùng bất tiện.

Thông cáo trong giới giải trí cũng đem chuyện của anh viết thành vô cùng rác rưởi, bọn họ còn nói anh....chết rồi.

Em có mấy lần thực sự nhịn không được, muốn ra ngoài đánh đám cẩu tử ngồi ngoài cổng bệnh viện, nhưng Mã ca ngăn em lại.

Đúng đó, mấy năm gần đây tính khí của em biến thành càng ngày càng lớn rồi.

Thời gian trước em liên lạc với Tống Á Hiên.

Nói chính xác thì là liên lạc với người nhà anh ấy.

Tình trạng của Tống Á Hiên rất không tốt, bệnh trầm cảm của anh ấy càng ngày càng nghiêm trọng, đã nghiêm trọng đến mức trong nhà không thể được có bất kỳ vật sắc nhọn nào rồi.

Chuyện của anh hình như anh ấy cũng biết rồi, nhưng ba mẹ anh ấy cấm túc anh ấy.

Mẹ anh ấy nói với em, ngày hôm đó sau khi tin tức phát sóng anh ấy đã phát điên rất lâu, ném đổ vỡ hết đồ vật trong nhà, còn muốn mở cửa ra ngoài, trong miệng nói đều là anh.

Bệnh trầm cảm của anh ấy áp chế nhiều năm như vậy cuối cùng vào ngày hôm đó đều bạo phát ra.

Nhưng mà, ba mẹ anh ấy lại càng sợ hơn.

Ba mẹ anh ấy sợ anh ấy vừa ra ngoài nhìn thấy anh, liền sẽ hoàn toàn từ bỏ hi vọng sống.

Bệnh trầm cảm anh biết mà, chính là như vậy.

Em trước nay chưa từng nghĩ tới, bệnh của Tống Á Hiên sẽ nghiêm trọng đến như vậy.

Những năm đó bị fans kích thích cũng không biến thành như vậy.

Có lẽ, sớm đã như vậy rồi.

Chỉ là khi chúng ta còn là minh tinh luôn kìm chế thôi.

Được rồi, đến đây thôi nhé.

Anh mau chóng quay lại nhé.
 
Kẽ Nứt [All Hâm]
Chương 21


Tài chính trong tay, vậy thì vấn đề còn lại liền dễ giải quyết hơn nhiều.

Đêm khuya Đinh Trình Hâm một mình trộm vào nhà vệ sinh gọi cho số điện thoại mà cậu đã học thuộc lòng.

Số điện thoại này là của thám tử XD, lúc chuẩn bị quay loại niên đại này Đinh Trình Hâm đã nhờ bạn bè giúp đỡ tra tìm số điện thoại của thám tử tư, người của giới giải trí quả thực là thần thông quảng đại, rất nhanh điện thoại của cậu đã có rất nhiều dãy số.

Sau đó, cậu căn cứ vào thời gian niên đại khảo sát những thám tử tư này, cuối cùng chọn ra số điện thoại của người này.

Điện thoại thông, đầu bên kia là giọng nói trầm ổn.

"Xin chào, tôi là thám tử XD, xin hỏi cần phục vụ gì?"

"Giúp tôi tra một người."

"Được, chỉ cần tư liệu thôi sao?"

"Đúng."

"Mười vạn."

Thám tử này rất có đạo đức nghề nghiệp, không hỏi khách hàng bất cứ thông tin riêng tư gì.

Đối thoại của hai người trực tiếp vào thẳng vấn đề chính, đơn giản rõ ràng.

"Gấp."

"Thêm ba vạn."

"Được."

"Cậu có thể cung cấp chút manh mối gì không?"

"Có nhưng không nhiều."

"OK, add wechat chúng ta gặp mặt nói chuyện.

Đến lúc đó tôi đưa số tài khoản cho cậu, nhớ chuyển tiền đặt cọc, ba vạn."

"Được."

Như vậy, cuộc điện thoại kết thúc, hai người add wechat, Đinh Trình Hâm cũng không do dự chuyển tiền đặt cọc.

Sau đó Đinh Trình Hâm gửi hình dáng đặc điểm của người kia qua wechat, cùng với địa điểm đã gặp lúc trước.

Mặc dù lượng tin tức rất ít, nhưng thám tử tỏ vẻ có thể tra ra được, yên tâm chờ đợi.

Chuyện này đến đây mới tạm coi là kết thúc, hòn đá trong lòng đè nặng trong lòng Đinh Trình Hâm cuối cùng cũng rơi xuống.

Sau khi xử lý xong chuyện này, Đinh Trình Hâm mở cửa ra nghênh đón chính là Trương Chân Nguyên đang mơ mơ màng màng rời giường đi vệ sinh.

Trương Chân Nguyên mang theo cái đầu như ổ gà, thần chí còn chưa thanh tỉnh, nhưng mà hắn vẫn nghe được một chút đoạn đối thoại của Đinh Trình Hâm.

Hắn không rõ đối phương đang làm gì, những lời đó vào tai hắn cảm giác lại càng giống như Đinh Trình Hâm bị người ta tống tiền.

"Đinh ca.....em không phải cố ý nghe trộm, anh đừng giận.

Nhưng có phải anh bị người khác tống tiền không?

Nếu như thật thì anh nói với em, em giúp anh đi đánh hắn!!"

Trương Chân Nguyên vẻ mặt mệt mỏi, rõ ràng là vừa tỉnh mộng, nhưng hắn vẫn như cũ khoe ra cơ bắp của bình tỏ vẻ có thể bảo vệ Đinh Trình Hâm.

Ánh mắt mong chờ nhìn Đinh Trình Hâm hi vọng đối phương nói ra lời trong lòng với hắn.

"Ngoan, quay về ngủ tiếp đi, anh không có chuyện gì đâu."

Đinh Trình Hâm nhìn cái đầu như ổ gà của Trương Chân Nguyên thì cảm thấy có chút buồn cười, vươn tay giúp đối phương vuốt vuốt, trong lời nói ngập tràn ôn nhu.

"Thật sao?"

Trương Chân Nguyên mặc dù nghe đối phương nói không sao, nhưng vẫn có chút không yên tâm.

"Thật mà, ai có thể bắt nạt anh trai em chứ."

Đinh Trình Hâm nói xong liền lôi kéo Trương Chân Nguyên đi về phía phòng ngủ, trước tiên đến phòng Trương Chân Nguyên.

Hạ Tuấn Lâm và Nghiêm Hạo Tường ngủ rất sâu, Đinh Trình Hâm nhẹ nhàng nhấc chăn trên giường của Trương Chân Nguyên lên, kéo Trương Chân Nguyên ấn xuống giường, lại tiện tay giúp Trương Chân Nguyên đắp lại chăn, vươn tay xoa xoa đầu Trương Chân Nguyên nhẹ nhàng nói "Ngủ ngon.".

Trương Chân Nguyên thực sự vẫn chưa tỉnh ngủ, đầu dính vào chăn không bao lâu liền ngủ.

Đinh Trình Hâm nhìn Trương Chân Nguyên ngủ giống như heo con, khóe miệng khẽ cong lên cười, sau đó liền đứng dậy giúp Nghiêm Hạo Tường và Hạ Tuấn Lâm chỉnh lại chăn, rồi đứng dậy rời khỏi phòng.

Lúc trở về phòng ký túc của mình, vừa mở cửa ra, Mã Gia Kỳ liền tỉnh lại.

Hắn ngủ cũng mơ màng, kỳ thật có cảm giác được Đinh Trình Hâm ở bên cạnh rời đi, từ sau khi đối phương rời đi hắn liền ngủ không yên, cho nên Đinh Trình Hâm vừa mở cửa ra hắn liền tỉnh.

"Cậu đi đâu?

Lâu vậy?"

Mã Gia Kỳ ngồi dậy, dui dụi mắt hỏi Đinh Trình Hâm vì sao ra ngoài lâu như vậy.

"Đi vệ sinh, có chút lâu.

Sau đó đi dém lại chăn cho mấy nhóc kia."

Đinh Trình Hâm đi đến bên mép giường, cởi áo chui vào trong chăn.

Có lẽ là rời đi quá lâu nên trong chăn cũng chẳng còn nhiệt độ nữa, Đinh Trình Hâm hơi rùng mình một cái.

"Cậu ấy, chiều bọn nó quá mà.

Cũng không nhỏ nữa rồi, còn đá chăn được sao?"

Mã Gia Kỳ đem chăn của mình đắp lên chăn của Đinh Trình Hâm, cho đối phương thêm chút nhiệt độ.

Sau đó vươn tay qua ôm lấy đối phương, dùng thân mình truyền nhiệt cho Đinh Trình Hâm.

"Cậu cũng vậy, cũng không nhỏ nữa.

Sao tớ vừa dậy đêm là cậu cũng dậy, như thế này tớ mà đau bụng thì cậu cả đêm không ngủ luôn à."

Đinh Trình Hâm cười trêu ghẹo Mã Gia Kỳ, cậu vẫn biết đối phương ngủ không sâu, nhưng mà lúc cậu dậy đã rất nhẹ nhàng, theo lý mà nói đối phương hẳn là không nghe thấy chứ.

"Tớ đây không phải là quen có cậu ở bên cạnh sao, đột nhiên không có người liền không quen."

Thanh âm giải thích của Mã Gia Kỳ càng lúc càng nhỏ, cảm giác giống như lập tức muốn đi vào giấc ngủ.

Đinh Trình Hâm không tiếp tục đáp lại nữa, cậu an tĩnh nằm bên cạnh Mã Gia Kỳ, mắt nhìn lên trần nhà, cậu không ngủ, chuyện nghĩ trong lòng vô cùng nhiều.

Quay trở lại đã rất nhiều ngày rồi, thời gian càng lâu trong lòng càng cảm thấy không chắc chắn.

Cậu sợ bên này vẫn chưa làm xong việc đã phải quay về bên kia rồi.

Bây lúc đó, trở về lần nữa chắc chắn sẽ bỏ lỡ mất thời gian, cho lên trong lòng cậu mong muốn nhanh một chút, phải nhanh thêm chút nữa.

Cơ hội chỉ có một lần, cậu không thể lãng phí.

Đương nhiên, ngàn vạn mạch suy nghĩ trong đầu cậu cũng đã tính đến rất nhiều khả năng, cậu còn nghĩ tới có lẽ không nhất định sẽ quay trở về, dù sao thì cậu cũng không biết có bị xe đâm chết hay không, nếu như bị đâm chết rồi có thể sẽ không quay trở lại được nữa, cứ sống như thế này sau đó thay đổi mọi thứ cuối cùng chết ở tuổi hai mươi hai, suy cho cùng thì tử vong có khả năng là chuyện không thể thay đổi.

Tuy trong lòng Đinh Trình Hâm có đủ mọi suy đoán nhưng cậu đối với tương lai cũng không rõ ràng, những chuyện này đều là giả định mà thôi.

Tương lai của cậu không thể biết trước được, cậu chỉ có thể làm một bước nhìn một bước.

Một đêm này cậu suy nghĩ miên man không bao lâu liền tiến vào trong mộng.

Quả nhiên Mã Gia Kỳ nói không sai.

Có người ở bên cạnh là có thể cải thiện giấc ngủ, hai mươi hai tuổi là cậu ở trong căn phòng thuê cũ lăn qua lăn lại không ngủ được, mà bây giờ ở thế giới này, cậu cho dù có nhất thời suy nghĩ nhiều mà mất ngủ thì cứ nghĩ một lúc là cơn buồn ngủ sẽ ập đến.

Một đêm này, cả ký túc đều ngủ rất ngon.
 
Kẽ Nứt [All Hâm]
Nhật ký bệnh viện


Người ghi chép: Trương Chân Nguyên

Đinh ca, không ngờ rằng chúng ta lại gặp nhau trong bệnh viện.

Xin lỗi, em đến muộn.

Nhiều năm như vậy, em vẫn luôn ở trong thế giới nhỏ của mình, em đang trốn tránh, em thoái thác, em thậm chí không dám lên mạng, không thể chia sẻ tâm sự với bất kỳ ai.

Ngay cả ngày hôm đó, đối mặt với anh em cũng không biết phải nói cái gì.

Đinh ca, rất xin lỗi anh.

Em trước nay chưa từng giúp được gì cho anh, năm đó em nói với anh em trưởng thành rồi có thể bảo vệ anh, nhưng từ đầu tới cuối em chỉ là một con rùa rụt đầu.

Em thậm chí còn liên lụy Nghiêm Hạo Tường, em vô dụng, em là người vô dụng nhất trên thế giới này.

Lần này, em vốn muốn nhanh chóng tới thăm anh.

Là lần đầu tiên em muốn ra khỏi mai rùa, muốn ra khỏi phòng đi tìm anh.

Nhưng ba mẹ em không đồng ý, em biết là họ sợ em phải chịu đả kích lớn.

Nhưng em không muốn nghe lời bọn họ, em lựa chọn dùng cái chết để ép.

Cuối cùng em đến đây rồi, em không giống như trong suy nghĩ của ba mẹ em ầm ĩ ở bệnh viện, em rất ngoan, em không nói chuyện, không nhìn ai, trong mắt em chỉ có anh.

Vốn dĩ, em không muốn viết nhật ký gì cả, bởi vì em cái gì cũng không muốn nói, em ngồi ở trước giường nhìn anh thôi.

Là Nghiêm Hạo Tường nói với em, nếu như em viết, khi anh tỉnh lại nhìn thấy sẽ rất vui.

Cho nên, em viết rồi.

Nhưng có rất nhiều lời em không biết phải nói thế nào, nếu như anh tỉnh lại em sẽ tự mình nói với anh.

Anh tỉnh lại em sẽ không làm rùa rụt đầu nữa, em nhất định sẽ nghe lời anh đi trị liệu, đi luyện tập phục hồi.

Thế giới nhỏ bị phong bế của em, nguyện ý vì anh mà mở ra.

Nếu như có thể, hi vọng anh sớm tỉnh lại, nhìn em nhé.
 
Kẽ Nứt [All Hâm]
Chương 22


Vào một ngày đang quay chương trình cá nhân, Đinh Trình Hâm nhận được tin tức của thám tử tư kia.

Trong wechat, thám tử tư đem những thông tin hắn điều tra được làm thành hồ sơ điện tử gửi cho Đinh Trình Hâm.

Đinh Trình Hâm quay xong chương trình nhìn thấy tin nhắn gấp gáp không chờ được mở ra, nhưng nhìn thấy thông tin ở bên trong viết chưa đến một trang giấy.

Đinh Trình Hâm mặt đầy hắc tuyến nội tâm mắng thám tử tư làm việc hình thức hóa, có chút thông tin như vậy cũng cần làm thành hồ sơ.

Nhưng mà chê thì chê, trước mắt những tin tức này đối với Đinh Trình Hâm cũng đủ rồi.

Bên trên viết rõ tên họ của người kia, tuổi tác, công ty làm việc cùng chức vụ trong công ty.

Nội dung tư liệu như sau:

Họ tên: Trần Viễn

Tuổi: 30

Nghề nghiệp: Giám đốc điều hành

Công ty: Giải trí Trần Duyệt.

Chi tiết nội bộ công ty: Thành lập vào tháng trước, là công ty ma, trước mắt không có nghệ sĩ dưới trướng, không có quản lý lãnh đạo.

Đinh Trình Hâm nhìn phần tài liệu trước mắt cau mày, cậu phát hiện chuyện này thực sự không đơn giản.

Ở thế giới trước cậu chỉ đơn thuần cho rằng thời gian của Nghiêm Hạo Tường và Trương Chân Nguyên là bởi vì có người mua chuộc người đại diện, mà bây giờ ở thế giới này lại phát hiện thấy rất nhiều thứ trước đây không chú ý tới.

Nói cách khác, rất có khả năng người này cố ý tới Thời Đại Phong Tuấn làm người đại diện, mọi chuyện đã có âm mưu từ rất sớm, thậm chí rất có khả năng tất cả mọi chuyện đều do người này mà phát sinh.

Nghĩ đến đây, sau lưng Đinh Trình Hâm đổ mồ hôi lạnh, cậu hiện tại cảm thấy sau lưng giống như có một tấm lưới đen muốn kéo cậu vào trong bóng tối.

"Tiểu Đinh, sao vậy?"

Thầy Hà đột nhiên xuất hiện phía sau, anh không biết vì sao đứa nhỏ này sau khi tan làm lại cứ ngồi trong phòng hóa trang không nhúc nhích.

"Không có gì ạ~ vừa nãy chắc là em tụt huyết áp chút thôi."

Đinh Trình Hâm lặng lẽ cất di động đi, sau đó dùng giọng điệu trẻ con trả lời thầy Hà.

"Tụt huyết áp hả?

Anh có kẹo đây này, em có chuyện gì nhớ phải nói đấy."

Thầy Hà rất quan tâm lấy ra mấy viên kẹo đủ màu sắc đưa cho Đinh Trình Hâm.

Đinh Trình Hâm cười tiếp nhận, thầy Hà vẫn luôn rất ấm áp, Đinh Trình Hâm cảm thấy anh chính là sự tồn tại ấm áp nhất.

Thời điểm Thời Đại Thiếu Niên Đoàn giải tán, lúc cậu quay chương trình thầy Hà luôn đem cậu bảo vệ phía sau tránh né rất nhiều lời mắng chửi của fans.

"Tốt hơn chút nào chưa?"

Thầy Hà thấy đứa nhỏ này lại phát ngốc, khẽ lay nhẹ đối phương hi vọng cậu hồi thần.

"Dạ.

Đúng rồi, thầy Hà, em có thể hỏi anh một chuyện được không?"

Đinh Trình Hâm suy tư một lát, cảm thấy người duy nhất có thể hỏi được lúc này chính là người có nhiều kinh nghiệm trong giới giải trí như thầy Hà.

"Em nói đi."

Thầy Hà kéo chiếc ghế bên cạnh, ngồi xuống bên cạnh Đinh Trình Hâm nghiêm túc nhìn đối phương.

Vị tiền bối này chính là như vậy, cho dù là ai hỏi chuyện gì anh cũng đều rất nghiêm túc.

"Kỳ thực em ở trên mạng thấy một từ muốn hỏi thầy Hà, cái gọi là công ty ma anh có biết không?

Loại công ty này nếu chỉ có cái vỏ rỗng thì có phải nó tồn tại rất vô lý hay không?"

Đinh Trình Hâm đương nhiên biết từ này trên baidu có thể tra cứu được, nhưng Hà Cảnh rất quen thuộc với giới giải trí, từ này hỏi đối phương ngược lại càng có khả năng có được thứ cậu muốn.

"Cái này à, anh nói cho em biết đầu tiên là có rất nhiều công ty lớn, họ cần thành lập những công ty nhỏ khác chính là công ty phụ, để giúp bọn họ làm một số chuyện không tốt.

Như vậy sẽ không liên lụy đến danh tiếng của công ty lớn, có kiểm tra cũng không kiểm tra đến bọn họ.

Cho nên mới tồn tại công ty như vậy."

"Nhưng mà này, anh nói nhé Tiểu Đinh, chúng ta khinh bỉ tuyệt đối loại công ty như vậy, tốt nhất là đừng có qua lại với nó.

Giới giải trí cũng có rất nhiều chuyện dơ bẩn, anh hi vọng em có thể an ổn trưởng thành."

Hà Cảnh ở trong cái giới này đã thấy quá nhiều chuyện, anh hiểu rất rõ mặt tối của nhiều vấn đề.

Sở dĩ muốn nói những chuyện này với Đinh Trình Hâm cũng là hi vọng đối phương đời này đừng bị những thứ đó tiêm nhiễm.

"Vâng ạ, thầy Hà em hiểu rồi."

"Ừ, thế em tụt huyết áp đã đỡ hơn chưa?"

"Đỡ nhiều rồi ạ."

"Ừ, vậy em về khách sạn sớm đi nhé.

Ngày mai bay về công ty hả?

Hay là tối nay?"

"Tối nay em bay về công ty."

"Lại là chuyến bay mắt đỏ* à?"

*Chuyến bay mắt đỏ (Red-eye flight): là cách gọi những chuyến bay khởi hành lúc đêm muộn và đến nơi vào sáng hôm sau.

Thông thường, chuyến bay này kéo dài khoảng 4 đến 6 tiếng, ít hơn thời gian ngủ đêm tiêu chuẩn là 7 tiếng/đêm.

Vì chuyến bay ngắn, lại qua đêm nên hành khách ngủ không đủ giấc, từ đó nhiều người bị mắt đỏ hoe.

Từ "red-eye flight" ra đời từ đây. (Nguồn: https://yeumaybay.com/2017/03/chuyen-bay-red-eye-la-gi-va-tai-sao-lai-mat/)

Hà Cảnh biết rõ chuyến bay mắt đỏ khó chịu thế nào, anh vỗ vỗ Đinh Trình Hâm, đứa nhỏ này chạy qua chạy lại quay chương trình thực sự rất vất vả.

"Vâng chuyến bay mắt đỏ ạ."

Vừa nói xong nhân viên của Đinh Trình Hâm liền vào trong phòng, trước tiên khách khí chào hỏi Hà Cảnh trước, sau đó kéo Đinh Trình Hâm rời đi để kịp chuyến bay.

"Thầy Hà tạm biệt."

"Tạm biệt Tiểu Đinh, chú ý nghỉ ngơi."

"Vâng ạ."

Nói xong Đinh Trình Hâm cả đường bị nhân viên lôi kéo nhét vào trong xe, sau đó xe bắt đầu dùng tốc độ cao nhất chạy về phía sân bay.

Trong xe, Đinh Trình Hâm một mình nhìn cảnh sắc bên ngoài trầm tư nghĩ đến những lời thầy Hà vừa nói.

Sau đó lấy di động ra, gửi tin nhắn cho thám tử tư.

"Giúp tôi điều tra cái công ty ma kia thuộc công ty nào."

Rất nhanh bên kia đã trả lời bằng một icon bất đắc dĩ, sau đó trả lời.

"Không tra được."

"Vì sao?

Không đủ tiền?"

"Không, thế lực sau lưng quá mạnh, cái công ty ma này và những liên quan đều cực kỳ ít, năng lực của tôi căn bản không thể tra ra được."

Sau đó Đinh Trình Hâm cũng không tiếp tục trả lời nữa, cậu yên lặng thu hồi di động.

Cậu sắp xếp lại tin tức trong đầu, cảm thấy thời gian bản thân trở về không xác định, vẫn là nên giải quyết sự tình trước mắt mới là đáng tin nhất.

Nếu đã như vậy, nhất định phải khiến những thành viên khác ghét Trần Viễn, chán ghét tới mức nhìn thấy hắn liền biết là người xấu rồi không nghe theo lời hắn ta, như vậy Trương Chân Nguyên và Nghiêm Hạo Tường sẽ không bị mắc mưu.

Hơn nữa chuyện này chỉ có thể bảy người bọn họ biết.

Nếu không động tĩnh quá lớn sẽ gây ra hiệu ứng bươm bướm, đến lúc ấy nhỡ không may lại đổi thành người khác đến làm nhiệm vụ người đại diện kia, thì toàn bộ mọi chuyện cậu làm đều là kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

Cho nên, bây giờ làm thế nào để lập ra kế hoạch khiến các thành viên chán ghét hắn ta, đây mới là điều Đinh Trình Hâm muốn làm nhất.

Gió ngoài cửa xe thổi nhẹ, một kế hoạch đã bắt đầu xuất hiện trong đầu Đinh Trình Hâm.

Rất nhanh, ảnh đế Đinh của chúng ta đã bắt đầu thực hiện kế hoạch của mình.

Bất luận sau lưng đối thủ có mạnh cỡ nào, Đinh Trình Hâm trước nay đều không sợ hãi.
 
Kẽ Nứt [All Hâm]
Nhật ký bệnh viện


Người ghi chép: Nghiêm Hạo Tường

Đinh ca, hôm nay thời tiết rất đẹp.

Nếu không phải em yêu cầu thì Trương ca có thể vẫn bá chiếm vị trí chăm sóc trong phòng ICU không cho em vào.

Ây, phòng bệnh của anh mỗi một lần chỉ được vào một người, số lượng này xác thực là khó giành thật.

Gần đây em liên lạc được với Hạ Tuấn Lâm rồi, cậu ấy hoàn toàn biến thành một người khác.

Em cảm giác giống như không quen biết cậu ấy, Đinh ca anh có biết không.......

Cậu ấy lưu lạc phong trần rồi.

Cuộc sống hiện tại của cậu ấy em quả thực không thể tưởng tượng được, em không biết nguyên nhân khiến cậu ấy thay đổi nhiều như vậy là gì.

Có lẽ nhất định có liên quan tới việc năm đó cậu ấy rời đi.

Em khó khăn lắm mới có được địa chỉ của cậu ấy, lúc đến gặp cậu ấy thì cậu ấy đóng cửa không gặp em.

Biết là em đến nói về chuyện của anh thì cậu ấy mới mở cửa.

Từ đôi mắt đỏ của cậu ấy, em biết cậu ấy chính là Hạ Nhi.

Vô luận cậu ấy biến thành bộ dạng gì, cậu ấy vẫn là Hạ Nhi.

Cậu ấy nói ngày mai sẽ tới thăm anh, em hôm nay nhắc với anh những chuyện này để đến lúc đó anh có thấy dáng vẻ thay đổi của cậu ấy thì cũng đừng kinh ngạc.

Em cũng coi như giúp cậu ấy cho anh một cái dạo đầu trước, nói thực ra nếu như kinh ngạc có thể khiến anh tỉnh lại thì cũng khá tốt.
 
Kẽ Nứt [All Hâm]
Chương 23


Lúc chuyến bay đêm của Đinh Trình Hâm hạ cánh đã gần ba giờ sáng, sân bay tuy rằng vắng vẻ nhưng vẫn có vài tư sinh ngồi ở sảnh chờ đợi.

Tiếp theo, nhân viên trước tiên dẫn Đinh Trình Hâm đi cửa VIP, nhưng sự tình không được như ý muốn, sau khi lên xe vẫn có tư sinh bám theo xe như trước.

Xe Van đi vòng vượt qua, cuối cùng cũng cắt đuôi được đám huênh hoang kia lại phía sau, lúc về đến ký túc xá đã sáu giờ sáng.

Việc đi vòng vượt xe khiến bọn họ phải mất thêm hai giờ nữa.

Lúc Đinh Trình Hâm xuống xe, cả người đều choáng váng, ở trên xe ngủ cũng không an ổn cho nên đầu cậu cứ mơ mơ hồ hồ.

"Cảm ơn Hân ca, mọi người vất vả rồi, về sớm nghỉ ngơi nhé."

Thanh âm Đinh Trình Hâm dính dính rõ ràng là đầu óc vẫn còn chưa tỉnh táo, Lý Hân cười cười gật đầu, nhìn theo đối phương vào ký túc xá xong mới lên xe cùng tài xế rời đi.

Sáu giờ sáng, bình minh xuất hiện, Đinh Trình Hâm lung lay bám vào tường đi lên lầu, lại vừa đúng lúc gặp phải Trương Chân Nguyên xuống dưới đi vệ sinh.

"Đinh ca?

Anh vừa về à?

Chuyến bay của anh không phải ba giờ hạ cánh rồi sao, sao bây giờ mới về."

Trương Chân Nguyên vô cùng nghi hoặc, hắn nhìn Đinh Trình Hâm cầm túi lớn túi nhỏ lắc lư lung lay nghi ngờ hỏi.

Đối với lịch trình của Đinh ca bọn họ đều biết rõ, theo lý mà nói từ sân bay về đến nhà không đến một giờ, nhưng bây giờ trời sáng rồi Đinh ca mới về.

"Trên đường bị theo đuôi."

"Tư sinh?"

"Không rõ.

Là một người đàn ông."

Đinh Trình Hâm cố ý chỉ dẫn sai phương hướng, hơn nữa đến đó thì dừng, nói xong vẻ mặt mệt mỏi tiếp tục lung lay đi lên lầu.

"Ây, em đỡ anh."

Trương Chân Nguyên quên hết buồn ngủ, một tay đỡ Đinh Trình Hâm lên một tay đón lấy túi lớn túi nhỏ trong tay Đinh Trình Hâm.

Nhanh chân đỡ Đinh Trình Hâm đến trước cửa phòng, giờ này Mã Gia Kỳ chắc chắn vẫn đang ngủ, Đinh Trình Hâm ở trước cửa tỏ ý để cậu tự mình vào trong.

"Được rồi, Đinh ca anh nghỉ ngơi đi nhé."

Trương Chân Nguyên mặc dù có một bụng câu hỏi muốn hỏi, nhưng hắn lại đau lòng Đinh Trình Hâm cả đêm không ngủ hơn.

"Ngoan, trong túi là đặc sản mua cho mấy đứa, em để đâu cũng được.

Không phải muốn đi vệ sinh sao?

Mau đi đi rồi về ngủ."

Đinh Trình Hâm ôn nhu xoa xoa vai Trương Chân Nguyên, sau đó liền xoay người vào phòng.

Thấy Đinh Trình Hâm vào trong phòng xong Trương Chân Nguyên mới xuống lầu đi vệ sinh.

Cho dù Đinh Trình Hâm đã đi rất nhẹ nhàng, Mã Gia Kỳ vẫn phát hiện ra ngay.

"Trời cũng sáng rồi sao cậu mới về."

Mã Gia Kỳ chống tay ngồi dậy, nhìn vẻ mặt mệt mỏi của Đinh Trình Hâm ôn nhu hỏi đối phương.

"Bị theo đuôi, thế là bọn tớ vòng mấy vòng."

Đinh Trình Hâm không nói quá chi tiết với Mã Gia Kỳ, cậu biết Mã Gia Kỳ tâm tư tỉ mỉ, có rất nhiều thứ không cần cậu nói quá nhiều, hơn nữa vừa rồi cũng đã nói chi tiết với Trương Chân Nguyên, còn lại bọn họ tự mình động não là được.

Thợ ăn thông minh nhất, chính là nói một nửa giữ một nửa.

"Tư sinh à?

Vậy cậu mau đi ngủ đi."

Mã Gia Kỳ giúp Đinh Trình Hâm đắp chăn, Đinh Trình Hâm nằm xuống xong cũng không nói thêm câu nào với Mã Gia Kỳ nữa, chớp mắt một cái liền ngủ.

Thực sự rất mệt, giấc ngủ này Đinh Trình Hâm ngủ rất say.

Cậu một đêm không mộng, ngủ rất sâu thậm chí còn không biết Mã Gia Kỳ rời đi khi nào, đã chỉnh lại chăn cho cậu khi nào.

Đinh Trình Hâm ngủ say trong phòng, nhưng dưới lầu những anh em còn lại lại đang tụ tập nghiên cứu.

"Ai, em nói cho mọi người biết nhé em nghi là Đinh ca gặp phải khó khăn."

Trương Chân Nguyên mở miệng trước, hắn gương mặt nghiêm trọng ngồi trên sô pha sờ sờ cằm.

"Chuyện hôm nay về muộn hả?

Chắc là bị tư sinh bám theo xe."

Mã Gia Kỳ nâng mắt, uống sữa nói.

"Đó cũng là một chuyện, nhưng mà chúng ta có rất ít tư sinh nam.

Em cảm thấy rất có khả năng là Đinh ca không phải bị tư sinh bám đuôi, mà là bị người khác uy hiếp."

Lời cửa Trương Chân Nguyên đã gây chú ý với những người khác, mọi người đều buông di động trong tay xuống nhìn về phía Trương Chân Nguyên, ngay cả Mã Gia Kỳ bên cạnh cũng nghiêm túc theo.

"Nam sao?"

Mã Gia Kỳ không rõ tình hình hôm qua của Đinh Trình Hâm, dẫu sao thì lúc về Đinh Trình Hâm cũng không nói rõ chi tiết.

"Đúng vậy!

Sáng nay em dậy sớm đi vệ sinh gặp Đinh ca, Đinh ca tự nói đó."

Trương Chân Nguyên nghiêm túc gật đầu, tỏ ý hắn thực sự tận tai nghe được.

"Chúng ta trước nay chưa từ bị fan nam bám đuôi."

Lưu Diệu Văn sờ sờ cằm cảm thấy chuyện này không bình thường.

"Hay là cẩu tử?"

Tống Á Hiên nghĩ một lát rồi hỏi.

"Không không không, gần đây không chỉ có chuyện này.

Hôm trước nửa đêm em đi vệ sinh, còn nghe thấy Đinh ca gọi điện thoại cho một người, thần thần bí bí trong nhà vệ sinh, nói cái gì bao nhiêu tiền gì gì đó, hơn nữa ngữ khí nghe rất giống như là đang bị đe dọa."

Trương Chân Nguyên nói đến chuyện lúc trước gặp Đinh Trình Hâm trong nhà vệ sinh, mặc dù xảy ra cũng một thời gian rồi nhưng rất khó khiến người ta không liên kết chúng lại với nhau.

Nghe đến đây mọi người cũng cảm thấy không bình thường, bắt đầu thi nhau nói những điểm bất thường của Đinh Trình Hâm gần đây.

"Đúng rồi, lần trước Đinh ca không phải thiếu tiền sao.

Nếu không phải em nghe được, thì chúng ta căn bản đều không biết."

Hạ Tuấn Lâm chống cằm, gương mặt như có thù sâu nặng.

"Theo lý mà nói, Đinh ca không thể thiếu tiền.

Anh xem, anh ấy cũng chẳng mua thứ gì lớn cả."

Nghiêm Hạo Tường cũng cảm thấy chuyện này không bình thường, mặc dù bọn họ sẽ không để ý Đinh Trình Hâm mượn tiền làm gì nhưng thực sự không thấy Đinh Trình Hâm mua trang thiết bị hay dụng cụ gì lớn cả.

"Em cảm thấy người đàn ông kia rất có khả năng là tống tiền Đinh Nhi của chúng ta, sau đó không ngừng tìm Đinh ca đòi tiền, Đinh Nhi chỉ có thể liên tục tích góp tiền cho hắn, rồi không đưa đủ tiền hắn liền bám theo xe Đinh Nhi, nói không chừng hắn còn đe dọa đến an toàn tính mạng của Đinh Nhi!!

Đáng sợ quá.

Hay là chúng ta báo cảnh sát đi."

Sức tưởng tượng của Lưu Diệu Văn vô cùng phong phú, hắn thậm chí còn liên tưởng rất chi tiết, đến mức càng nghĩ lại càng sợ, sau đó kích động đến mức trực tiếp đứng lên.

"Rồi rồi rồi, em tạm dừng cái ảo tưởng của em đi.

Ngộ nhỡ không giống như em nghĩ thì sao?"

Tống Á Hiên một tay ấn Lưu Diệu Văn xuống, tỏ vẻ đối phương nghĩ quá nhiều rồi.

"Ngộ nhỡ đúng như vậy thì sao, hoặc là tình hình còn nguy hiểm hơn thì sao?!

Không được, em cảm thấy báo cảnh sát là tốt nhất, không thể để Đinh Nhi ở trong nguy hiểm ."

Trương Chân Nguyên cũng nghĩ khả năng liên tưởng của bản thân rất mạnh, hắn cũng ủng hộ cách báo cảnh sát, hắn không muốn Đinh Trình Hâm phải chịu thương tổn.

"Trước mắt mà nói, Đinh ca ở công ty ở trong tầm mắt của chúng ta, sẽ không có gì đe dọa.

Còn lại thì chúng ta tiếp tục quan sát, hơn nữa chúng ta căn bản không biết người đàn ông kia là ai.

Còn có hắn rốt cuộc đã đe dọa cái gì A Trình, cho nên chúng ta tiếp theo quan sát A Trình nhiều hơn, tận lực không để cậu ấy một mình."

Vẫn là Mã Gia Kỳ đáng tin cậy hơn, đối sách này trước mắt cũng khiến tất cả mọi người vừa lòng.

Sau đó mọi người gật đầu giải tán.

Mà nam chủ vẫn còn đang ngủ say của chúng ta căn bản không biết bản thân cứ như vậy bị dán lên cái mác đồ dễ vỡ, bắt đầu từ ngày hôm nay được tất cả thành viên bảo vệ.
 
Kẽ Nứt [All Hâm]
Nhật ký bệnh viện


Người ghi chép: Hạ Tuấn Lâm

Đinh ca, đã lâu không gặp.

Ánh mặt trời bên ngoài hôm nay rất đẹp, xuân về hoa nở, đẹp lắm đó.

Còn nhớ, lần trước viết thư cho anh là vào sinh nhật anh, khi đó thứ em viết đều là những điều vui vẻ, mà bây giờ em lại chan đầy nước mắt.

Nếu như anh dậy nhìn thấy tờ giấy viết thư nhăn nheo nhàu nát, đừng cười em.

Lâu như vậy rồi, chúng ta đã rất lâu không gặp rồi.

Nếu bây giờ anh mở mắt ra, chưa chắc đã nhận ra em bởi vì em thay đổi rồi.

Trước đây anh từng nói em là bạn gái nhỏ đáng yêu thanh thuần nhất trên thế giới, nhưng hiện giờ..... em đã không thanh thuần nữa rồi.

Sau khi em lui khỏi giới giải trí, làm công việc dơ bẩn nhất.

Chưa từng nói với một ai trong các anh, những chuyện này khi còn ở trong nhóm em đã có rồi.

Có lẽ là em tự sa ngã đi, em vĩnh viễn không muốn nói cho người khác biết em đã trải qua những gì.

Với anh cũng vậy, em sẽ không nói chi tiết ở đây đâu, em sợ làm bẩn tai anh.

Anh khi nào có thể tỉnh lại vậy, đến lúc đó em nhất định sẽ mặc một thân áo trắng tẩy sạch lớp trang điểm, tiếp tục dùng gương mặt thuần khiết mà anh thích nhất để gặp anh.

Đến khi đó em vẫn là tiểu bạch thỏ của anh, bạn gái nhỏ mà anh tâm tâm niệm niệm.

Được rồi~ mau tỉnh lại nhé.

Tiểu Linh Đang cũng rất nhớ Đinh ca.
 
Kẽ Nứt [All Hâm]
Chương 24


Những ngày tiếp theo Đinh Trình Hâm không có ngoại vụ đều chạy hoạt động cùng nhóm.

Đây cũng giúp cho các thành viên trong nhóm có cơ hội tiến hành bảo vệ và thăm dò toàn diện Đinh Trình Hâm.

"Anh đi vệ sinh."

"Đinh ca, đợi em chúng ta cùng đi."

Hạ Tuấn Lâm vội gọi Đinh Trình Hâm tỏ ý hắn cũng đi cùng.

"Em cũng đi."

Trương Chân Nguyên lập tức theo sau.

Kết quả sau khi hai người đi theo Đinh Trình Hâm vào nhà vệ sinh lại không đi được, chỉ đành ngượng ngùng giả vờ vào nhà vệ sinh để rửa tay.

Đinh Trình Hâm đi vệ sinh xong ra ngoài, nhìn thấy hai người đứng ở cửa làm thần giữ cửa.

Khóe miệng Đinh Trình Hâm hơi cong lên, cũng may đây là đang ở trong Thời Đại Phong Tuấn, nếu không thì ngày mai liền có thể lên hotsearch: Đinh Trình Hâm đi vệ sinh nhất định phải có đồng đội đứng gác ở cửa.

"Hai đứa.....vào nhà vệ sinh không đi vệ sinh à?"

Đinh Trình Hâm buồn cười trêu chọc hai người.

"Cái đó, em vừa rồi là tay bẩn nên đi vào rửa tay."

Hạ Tuấn Lâm cười gãi gãi đầu trả lời, Trương Chân Nguyên ở bên cạnh cũng gật đầu.

Đinh Trình Hâm đương nhiên biết hai người tại sao lại như vậy, vì thế cũng không nhiều lời cười gật đầu, xay người mang theo hai người cùng quay về phòng tập.

Như vậy xem ra, kế sách của cậu xác thực có hiệu quả.

Ngày đó cố ý dẫn đường chính là để mấy đứa nhóc chú ý, tiếp theo liền có thể đưa ra sát chiêu rồi.

Sau khi Đinh Trình Hâm quay về phòng tập liền lén lút lấy di động ra, cài đặt một đống chuông báo, mà tiếng chuông báo cũng đổi thành nhạc chuông điện thoại bình thường cậu vẫn dùng.

Sau đó cất điện thoại vào trong balo để sang một bên, tiếp tục cùng mọi người bắt đầu luyện tập hàng ngày.

"Nào, chạy vòng tròn.

Chạy mười vòng xung quanh, anh trông mấy đứa làm nóng người."

Đinh Trình Hâm nói xong, những thành viên còn lại xếp thành một hàng bắt đầu chạy.

Đinh Trình Hâm đứng ở chính giữa, cười đếm nhịp.

"Một hai ba bốn, chạy đi chạy đi."

Luyện tập như vậy chưa tới mười phút, di động của cậu đúng hẹn vang lên.

Đinh Trình Hâm trước tiên cho mọi người một ánh mắt tiếp tục chạy, sau đó đi đến chỗ để balo cầm di động lên, liếc một cái, biểu tình nghiêm túc rồi tắt điện thoại.

Sau đó tiếp tục giả bộ như không có chuyện gì, quay trở lại giữa vòng.

"Được rồi, chạy xong rồi, chúng ta luyện thể năng.

Plank."

Đinh Trình Hâm tiện tay phát nhạc, những người còn lại lập tức nằm xuống plank.

"Một tay."

Tất cả thành viên đổi thành chống một tay, đối với bọn họ mà nói thì những bài luyện tập này đã trở nên quá quen thuộc rồi.

"Ding dong~" điện thoại lại vang lên, sắc mặt Đinh Trình Hâm càng lúc càng âm trầm, quay lưng về phía mọi người ấn tắt điện thoại.

Một lần có thể mọi người ở đây không đặc biệt chú ý, nhưng đến lần thứ hai mọi người đều nhìn nhau, cuộc điện thoại này đã khiến cho những người còn lại nổi lên nghi ngờ.

"Được rồi, mọi người muốn tập thế nào?"

"Hát tình ca vương đi."

Mã Gia Kỳ đặt hàng.

"Đừng đừng đừng, tình ca vương hai mươi phút đấy!"

Lưu Diệu Văn thống khổ gào thét.

"Tình ca vương, qua đây chúng ta phát nhạc."

Đinh Trình Hâm cười vò vò đầu Lưu Diệu Văn, cũng để đánh gãy cái niệm tưởng không muốn tình ca vương của hắn.

"Nào, xuống!

Tay~ mở ra."

Đinh Trình Hâm ở bên cạnh từng người điều chỉnh, vỗ vỗ cánh tay, thử xem lực cánh tay của đối phương.

"Ding dong~" điện thoại vang lên, ánh mắt Đinh TRình Hâm hiện rõ sự thiếu kiên nhẫn, bảo mọi người tiếp tục luyện tập còn bản thân thì ra ngoài hành lang nghe điện thoại.

Đinh Trình Hâm vừa ra khỏi cửa, mấy nhóc còn lại liền nhịn không được nữa rồi.

Lập tức bám vào cửa nghe lén.

"Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi, sao không thể buông tha cho tôi?!"

"Đừng gọi điện thoại cho tôi nữa!!"

"Tiền cũng đã cho anh rồi.

Tôi sẽ chặn điện thoại, anh đừng vọng tưởng nữa."

Đinh Trình Hâm nói xong ba câu, đẩy cửa vào phòng, nhìn thấy đầu tiên chính là sáu cái đầu nhỏ đợi cậu ở cửa.

"A Trình.....không phải chúng ta đã nói có chuyện gì cũng chia sẻ với nhau sao?"

Mã Gia Kỳ thần sắc lo lắng, lông mày nhăn lại, hắn thật sự hi vọng Đinh Trình Hâm đừng tự gánh vác một mình.

"Đúng vậy, Đinh ca có phải có người uy hiếp anh hay không?"

Trương Chân Nguyên không hề có chút xấu hổ nào khi vừa nghe lén, hắn thậm chí còn trực tiếp hỏi ra, trong mắt hắn không có chuyện gì quan trọng hơn an nguy của anh em.

"Đinh Nhi, bọn em đều nghe thấy rồi."

Lưu Diệu Văn gãi gãi đầu, hắn là người duy nhất thấy xấu hổ vì chuyện nghe lén, nhưng mà hắn cũng không cảm thấy có gì không đúng.

Ít nhất, hắn hi vọng có thể chia sẻ với Đinh Trình Hâm.

"Đinh ca, anh nói đi.

Bọn em có thể chia sẻ với anh mà."

Tống Á Hiên tiến lên kéo tay Đinh Trình Hâm lắc lắc, anh trai hắn vẫn luôn tự gánh vác một mình.

"Đinh Nhi~ chúng ta không phải là anh em sao?

Có chuyện thì phải chia sẻ với mọi người chứ."

Hạ Tuấn Lâm lời lẽ chính đáng, trực tiếp chạy tới bên cạnh Đinh Trình Hâm, dựa vào tay Đinh Trình Hâm không chịu buông, rất có một cảm giác anh không nói em sẽ không đi.

"Đúng đúng đúng~ không sai."

Nghiêm Hạo Tường nhìn ánh mắt Đinh Trình Hâm lộ ra lo lắng, nhưng hắn cảm thấy những anh em khác đều đem lời trong lòng hắn nói ra rồi, vì thế hắn cũng không nhiều lời nữa mà chỉ phụ họa.

Đinh Trình Hâm nhìn mọi người, cuối cùng nặng nề thở dài.

"Anh gần đây xác thực có gặp chút chuyện, nhưng bây giờ chúng ta cứ luyện tập xong trước đã được không?

Hơn nữa nơi này cũng không phải nơi để nói chuyện.

Về nhà, về nhà anh sẽ nói hết cho mấy đứa."

Câu trả lời của Đinh Trình Hâm làm cho những anh em còn lại hài lòng gật đầu, sau đó mọi người cũng không tụ tập ở cửa nữa.

Kỳ thực, Thời Đại Phong Tuấn không thiếu nhất chính là camera, nơi này xác thực không phải là nơi tốt để nói chuyện.

Vì vậy buổi luyện tập buổi chiều được tiếp tục tiến hành.

Luyện thể năng hai mươi phút đã xong, mọi người không ai là không ướt đẫm mồ hôi.

Luyện tập thể năng xong, sau khi mọi người nghỉ ngơi mười phút xong liền bắt đầu luyện hát nhảy, chuẩn bị cho ca khúc tiếp theo lên sân khấu.

Một buổi chiều trong phòng luyện tập cũng không có nhiều lời dư thừa, toàn bộ mọi người đều nghiêm túc tập luyện chính là vì có thể về nhà sớm một chút.

Bốn giờ chiều Khố Tử lão sư đến phòng tập, nhìn thành quả và tiến độ luyện tập của mọi người hài lòng vỗ tay.

"Hôm nay không tồi, cho nên hôm nay cho mấy đứa nghỉ sớm.

Đến đây thôi nhé, về nghỉ ngơi đi.

Ngày mai đừng đến muộn đấy."

Khố Tử lão sư nói xong liền xoay người rời đi.

Cô vừa đi, những người còn lại dùng tốc độ nhanh nhất thu dọn đồ đạc, thuận tiện thu dọn cả đồ của Đinh Trình Hâm.

Sau đó kéo Đinh Trình Hâm xoay người rời khỏi phòng tập, chạy về ký túc.

Đúng với câu nói, tan làm không tích cực, tư tưởng có vấn đề.

Cho đến khi Đinh Trình Hâm ngồi trên ghế sô pha trong nhà ăn, nhìn những thành viên còn lại đang thở gấp liền cười nghiêng ngả.

"Hahahahahaha, mấy đứa làm sao phải gấp gáp như vậy chứ."

Đáng yêu quá, bọn họ tổng cộng bảy người, sáu người nằm nhoài trên sô pha thở dốc.

"Đinh.....ca....mau nói đi!"

Hạ Tuấn Lâm vẫy vẫy tay biểu thị mau nói.

Đinh Trình Hâm cũng không úp úp mở mở nữa, dù sao thì mọi sự chuẩn bị của cậu cũng đã đủ rồi, tiếp theo đây chỉ cần làm cho những thành viên còn lại ghét người kia liền sẽ đạt được mục đích.
 
Kẽ Nứt [All Hâm]
Nhật ký bệnh viện


Người ghi chép: Mã Gia Kỳ

A Trình, cậu còn muốn ngủ bao lâu nữa vậy?

Lẽ nào cậu thực sự nỡ.....vứt bỏ tớ hay sao?

Từ sau khi dung mạo bị hủy, tớ vẫn luôn kiên cường chống đỡ trên thế giới này chỉ vì cậu.

Nếu như lần này cậu không tỉnh lại, vậy thì đưa tớ cùng đi đi.

Nhiều ngày như vậy, cậu không biết bên ngoài đã xảy ra những gì đâu.

Nếu như cậu biết chắc chắn sẽ bị tức chết, vậy thì tớ kể cho cậu nhé, nếu như cậu thực sự tức giận thì mau tỉnh lại rồi chúng ta cùng đi mắng bọn họ.

Chuyện cậu bị bệnh lại lần nữa bị người khác bịa đặt, muốn khó nghe thế nào thì khó nghe thế ấy.

Nghiêm Hạo Tường và Lưu Diệu Văn tức giận, liền đăng nhập vào tài khoản chính đã lâu không dùng bắt đầu mắng bọn họ.

Ai mà ngờ được, chúng ta giải tán lâu như vậy rồi mà vẫn còn nhiều anti fans như thế, bọn họ ngồi ở cổng bệnh viện, thậm chí còn cải trang trà trộn vào trong bệnh viện.

Cậu có biết không?

Suýt chút nữa là vào phòng ICU tìm cậu rồi.

Cũng may......cũng may bệnh viện cuối cùng cũng phát hiện.

A Trình, cậu luôn nói tính tình tớ tốt, nhưng mà tớ đã ở cổng bệnh viện mắng bọn họ một tiếng.

Hạ Tuấn Lâm và Trương Chân Nguyên đã bị tớ hạn chế trong nhà, nếu không thì bọn họ cũng đến.

Bây giờ anti fans ở bệnh viện quá nhiều, đối với bọn họ mà nói căn bản không an toàn.

Bệnh trầm cảm của Tống Á Hiên rất nặng, vẫn không có tiến triển, em ấy vẫn không thể tới gặp cậu.

Cậu sớm ngày khỏe lên, chúng ta đi thăm em ấy nhé.

Nếu như có thể, kiếp sau làm một người bình thường cũng tốt.

Có lẽ làm một người bình thường sẽ không nhiều chuyện, không thấy được mặt tối của giới giải trí, không có anti fans, tư sinh ngày ngày bám theo.

Chúng ta có thể thoải mái cười lớn, có thể càn rỡ đi mắng người, có thể làm việc mà mình thích.

Tớ có thể không kiêng kị mà yêu cậu.

Được rồi, nếu như cậu nghe được mấy lời lải nhải của tớ thì mau tỉnh lại đi nhé, tớ đợi cậu rất lâu rất lâu rồi.
 
Back
Top Bottom