Dịch Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời

Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 980: Chương 980



Những ngày bên bờ biển trôi qua thật vui vẻ và nhẹ nhàng, không có phiền muộn, không có áp lực, cả nhóm quây quần bên nhau, đúng nghĩa là ăn chơi hưởng thụ.

Giữa đám trai gái trẻ tuổi, lại đều đang độc thân, khi ở cạnh nhau lâu ngày thì một vài mối quan hệ… bắt đầu trở nên mập mờ.

Cố Vân Tịch là người tinh ý, cô nhìn là biết ngay có chuyện.

Nhưng người khiến cô bất ngờ nhất, lại là anh chàng “nam thần lạnh lùng” nổi tiếng, Hàn Hi.

Anh chàng này trước giờ rất ít xuất hiện ở các buổi tụ họp, hiếm khi thấy bóng dáng trong giới thượng lưu, vậy mà lần này lại chịu khó cùng đám bạn trẻ tới biển chơi, một kiểu hoạt động mà bình thường chắc chắn anh ta thấy vô vị.

Việc kỳ lạ như thế, tất có nguyên do. Không cần nói ai cũng nhận ra, Hàn Hi đối với Lương Đầu và Tưởng Hân Lôi hoàn toàn không giống người ngoài.

Bề ngoài thì còn viện cớ: “Fan của tôi mà, không dỗ sao được!”

Mọi người nhìn nhau, ai cũng lộ vẻ: “Cái lý do đó mà đòi lừa tụi này hả?!”

Còn Giang Minh Hàn thì có vẻ… hơi xui.

Ai cũng thấy rõ anh ta có cảm tình đặc biệt với Tưởng Hân Lôi, nhưng khổ nỗi ánh mắt của cô nàng lại chỉ chăm chăm dõi theo Hàn Hi, cứ như sắp nuốt trọn người ta đến nơi…

Còn gan nhất vẫn là Lý Tâm Đồng.

Sau hai ngày vui chơi bên bãi biển, cô nàng thẳng thừng chạy đến tìm Tần Mạc tỏ tình khiến anh chàng cũng phải sững người vì kinh ngạc.

Cô gái này đúng là…

Tuy khá bất ngờ, nhưng… lại chẳng nỡ từ chối thì biết làm sao?

Tần Mạc không nói gì, Lý Tâm Đồng vội lên tiếng: “Anh không cần phải trả lời ngay đâu. Em… em không bắt anh phải đưa ra quyết định liền. Em chỉ muốn cho anh biết trước, sắp tới em sẽ theo đuổi anh. Anh cứ suy nghĩ kỹ, khi nào có câu trả lời thì nói cho em biết.”

Đây là lần đầu tiên Tần Mạc gặp kiểu con gái dám chủ động như vậy. Bất giác, anh lại thấy hứng thú: “Em muốn theo đuổi anh à? Vậy định theo kiểu gì?”

Lý Tâm Đồng hơi đỏ mặt, ngượng ngùng nhìn anh: “Cái đó… sau này anh sẽ biết thôi…”

Tần Mạc không nói nữa, nhưng Lý Tâm Đồng thì lại muốn hỏi một chuyện. Cô do dự mãi, cuối cùng vẫn không mở lời.

Tần Mạc nhìn ra ngay: “Sao vậy? Muốn hỏi gì anh à?”

Lý Tâm Đồng lưỡng lự một hồi, rồi quyết định hỏi thẳng: “Em muốn biết… anh với Lạc Vũ Vi… có phải rất thân thiết không?”

Sắc mặt Tần Mạc lập tức thay đổi.

Lý Tâm Đồng vội nói: “Nếu anh không muốn trả lời cũng không sao. Em chỉ là muốn biết rõ một chút… liệu trong lòng anh, có đang có người khác hay không. Em…”

Những ngày ở đây, cô đã thấy mối quan hệ giữa Tần Mạc và Lạc Vũ Vi có gì đó không bình thường. Trước kia, tuy từng âm thầm tìm hiểu sơ qua về anh, nhưng cô không đào sâu quá, nên hoàn toàn không biết gì về quá khứ giữa anh và Lạc Vũ Vi.

Nghe nói giờ Lạc Vũ Vi đang là bạn gái của Lưu Tinh Trì, hai người rất tình cảm, còn đang chuẩn bị đám cưới. Nếu Tần Mạc là người mà cô muốn theo đuổi, thì cô là con gái cũng không ngại chủ động. Nhưng ít nhất, cô muốn hiểu rõ mọi chuyện trước.

Tần Mạc im lặng hồi lâu, rồi mới chậm rãi lên tiếng: “Cô ấy từng là vị hôn thê danh nghĩa của anh.”

Lý Tâm Đồng sững sờ.

Thấy vẻ mặt cô, Tần Mạc biết ngay, cô gái này hoàn toàn không điều tra sâu về anh.

Anh nói tiếp: “Chuyện này, bên Giang Châu hầu như ai cũng biết.”

“Mẹ của Vũ Vi và mẹ anh là bạn thân từ nhỏ. Sau này Lạc gia gặp biến cố, không còn ai, mẹ anh đã đưa Vũ Vi về nhà nuôi. Khi đó sức khỏe anh không tốt, chẳng ai xem trọng. Mẹ anh là người mạnh mẽ, nên đã để cô ấy làm vị hôn thê của anh, gọi là để chống đỡ thể diện.”

“Cô ấy đối với anh giống như chị gái vậy, luôn chăm sóc anh từ bé đến lớn. Sau này anh khỏe mạnh rồi, nhưng cô ấy không thích Tần gia, nên anh để cô ấy rời đi. Bao nhiêu năm qua cô ấy lo lắng, chăm sóc cho anh, coi như anh đã trả xong ân nghĩa nuôi dưỡng rồi.”

Lý Tâm Đồng hơi ngạc nhiên, chuyện này cô thật sự không hề biết.
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 981: Chương 981



"Vậy… là vậy à…"

Lý Tâm Đồng có chút lúng túng, không biết nên phản ứng thế nào.

Cô thật sự rất thích Tần Mạc, càng tiếp xúc lại càng thích nhiều hơn.

Có những người, chỉ cần một ánh nhìn đã khiến người ta rung động, mà chỉ cần thêm chút thời gian ở gần nhau, là trái tim không tự chủ được mà lún sâu. Cô bây giờ, chính là đang trong trạng thái ấy.

Tình yêu đến, không ngăn nổi.

Tần Mạc là người kiệm lời, càng khiến cô muốn hiểu nhiều hơn về anh, cô đều muốn biết mọi thứ.

Nhưng cô lại không thể đi điều tra sâu hơn, như vậy sẽ quá thiếu tôn trọng.

Đã nhịn không nổi, đành phải hỏi trực tiếp. Mà câu trả lời lúc này, dù là khiến cô vui mừng, nhưng lại lo lắng không yên. Không biết Tần Mạc có vì thế mà thấy cô vô duyên, không biết giữ chừng mực?

Sao tình yêu lại khó như thế này cơ chứ…

Nhìn thấy vẻ bối rối của cô gái trước mặt, Tần Mạc bất giác mỉm cười: "Yên tâm đi. Giữa anh và Vũ Vi không có gì mập mờ cả. Nếu thật sự từng có chuyện gì, thì giờ anh cũng chẳng xuất hiện ở đây chơi cùng mọi người thế này."

"Cô ấy giờ sống rất tốt với bạn trai mình. Còn anh, nếu trong lòng có khúc mắc, đã chẳng thể thoải mái cùng cả nhóm vui chơi như vậy."

Lý Tâm Đồng ngây người.

Anh nói “Yên tâm đi”... là ý gì đây?

Tần Mạc không nói thêm gì nữa, chỉ lặng lẽ bước ra phía bãi biển.

Lý Tâm Đồng đứng nhìn bóng lưng anh, mím môi cười khẽ, trong lòng ngọt ngào như mật, chân không tự chủ lon ton chạy theo sau.



Những ngày vui chơi bên bờ biển thật thư thái và dễ chịu, nhưng… thời gian lại trôi quá nhanh!

Chẳng mấy chốc, mọi người phải quay lại Đế Đô, ai nấy lại bận rộn với công việc của riêng mình.

Bên phía Lục Hạo Đình, lễ cưới đã được chuẩn bị gần như hoàn tất.

Hôn lễ giữa anh và Cố Vân Tịch, cuối cùng… cũng đã đến!

Lần này không tổ chức trong nhà hàng hay khách sạn, cũng không tổ chức tại Lục gia, mà được tổ chức ngoài trời, ngay trên mặt hồ gần khu biệt thự Tĩnh Thủy Loan.

Tĩnh Thủy Loan là khu biệt thự cao cấp, không gian rộng lớn, dân cư lại thưa thớt, tổ chức sự kiện ở đây quả là vô cùng thuận tiện.

Quy trình tổ chức lễ cưới được huấn luyện và chuẩn bị ở nơi khác, còn địa điểm thực tế chỉ được sắp xếp trong vài ngày gần đây. Chính vì vậy, Cố Vân Tịch hoàn toàn không hay biết lễ cưới lại được tổ chức ngay tại Tĩnh Thủy Loan!

Vài tuần trước họ còn ở đây vui chơi mà đâu có thấy có gì bất thường?

Để chuẩn bị cho lễ cưới, Gia Cát Nguyệt Hoa đã đích thân mua một căn biệt thự gần đó cho Cố Vân Tịch, mà ngay cả cô cũng không hề biết, vì khu này trước kia nghe nói đã bán sạch rồi, chẳng rõ anh ấy xoay đâu ra được căn đó.

Lúc này, Tưởng Hân Lôi, Lương Đầu cùng mấy cô gái khác đứng trên ban công tầng ba ngắm nhìn lễ đường ngoài hồ, ai nấy đều trầm trồ thán phục.

"Trời ơi! Cái này là khi nào làm xong vậy? Sao trước giờ bọn mình không biết gì hết?"

Tĩnh Thủy Loan có phong cảnh rất đẹp, hồ nhân tạo rộng rãi, trên mặt hồ dựng đủ loại đình đài, cầu nhỏ, tiểu cảnh. Ở giữa hồ là một đình lớn, nơi sẽ diễn ra nghi thức thành hôn.

Lối đi dẫn vào được trải thảm đỏ, lan can quanh hồ cũng được quấn ruy băng đỏ rực rỡ.

Tưởng Hân Lôi chống cằm lên lan can ban công, mắt sáng lấp lánh đầy ngưỡng mộ: "Ôi trời ơi, sắc đỏ này nhìn đã thấy rộn ràng vui vẻ rồi. Cảm giác này đúng là không gì sánh bằng!"

Lúc này vẫn còn sớm, Cố Vân Tịch đã búi tóc nhưng chưa đội vương miện, cũng chưa thay lễ phục. Cô đang ở trong phòng trò chuyện với mọi người.

"Trước kia tớ cũng không biết họ đã làm lễ cưới ở đây. Tất cả chỉ trong khoảng một tuần mà thôi, nhanh đến mức tớ còn không kịp phản ứng. Váy cưới là kiểu truyền thống, mọi người cũng có phần cả đấy, đi thay đồ đi! Ít nhất thì cũng làm tóc trước đã, không là lát nữa không kịp đâu."

Mỗi phù dâu đều có bộ trang phục riêng, Lục Hạo Đình đã cho người chuẩn bị từ lâu.

Lý Tâm Đồng cười khúc khích: "Gì mà vội thế? Từ đây qua kia gần mà, lát nữa đi cũng kịp mà. Giờ còn sớm chán!"
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 982: Chương 982



Lúc này vẫn còn sớm, quả thật cũng chẳng cần vội gì.

Cảnh sắc nơi đây đẹp đến nao lòng, đặc biệt là sau khi mặt hồ được trang hoàng lại càng rực rỡ, lộng lẫy hơn.

Trước đây lúc mọi người đến chơi, phần lớn thời gian đều ở biệt thự của Lục Hạo Đình. Còn chỗ của Gia Cát Nguyệt Hoa thì nằm cao hơn, ở lưng chừng núi. Tuy không rộng bằng nhà Lục Hạo Đình, nhưng với địa vị của anh ấy, muốn mở rộng thêm cũng chẳng ai dám cản.

Chính nhờ ở cao nên tầm nhìn cũng rộng mở hơn, đứng trên ban công là có thể nhìn thấy toàn cảnh mặt hồ, quả thực quá đẹp!

Tưởng Hân Lôi nhìn không chớp mắt, đầy vẻ ngưỡng mộ:

"Trời ơi, làm người giàu sướng thật đấy! Nơi này đẹp thế kia mà các người giàu lại biết tận hưởng mới ghê. Xem ra mình phải mau mau kiếm thật nhiều tiền, sau này tự sắm lấy một căn biệt thự thế này, rồi ngày ngày ngồi ban công ngắm cảnh, chắc mình sẽ vui đến phát điên luôn quá!"

Cố Vân Tịch chớp chớp mắt, cười trêu: "Cái này còn không đơn giản à? Cậu chỉ cần kiếm được một ông chồng có biệt thự ở đây là xong! Nhìn Đường Cẩm xem, hai đứa bọn mình đều chẳng có nhà ở khu này, nhưng chồng tụi mình thì có! Thế là sau này chỗ này chính là địa bàn của tụi mình rồi, muốn ở bao lâu thì ở."

Cố Vân Tịch nghĩ bụng, cái tên Giang Minh Hàn ngốc nghếch kia, tuy hay gắt gỏng nhưng thật ra cũng không phải người xấu, thôi thì nể mặt anh Hạo Đình, giúp một tay vậy.

Nghĩ thế, cô bắt đầu nghiêm túc truyền thụ “lý lẽ kỳ cục” cho Tưởng Hân Lôi: "Các anh em của anh Hạo Đình, ai nấy đều có nhà ở quanh đây. Ngay cả lão Ngũ, người sống ẩn dật nhất trong đám, cũng có một căn chung cư cao tầng ở ngay khu bên cạnh, lái xe đến đây chỉ mất hơn hai mươi phút. Tuy là cao tầng nhưng tầm nhìn cũng không tệ đâu, cũng có thể ngắm cả mặt hồ đấy nhé!"

"Cậu xem Vũ Vi đi, bản thân cũng chẳng có nhà ở đây, nhưng sau khi cưới lão Ngũ thì lập tức trở thành bà chủ bên đó rồi."

Cố Vân Tịch quan sát kỹ nét mặt của Tưởng Hân Lôi, thấy cô nàng vẫn cười tươi, dáng vẻ thản nhiên chẳng mảy may để tâm, liền hiểu ngay: con nhỏ này đang tưởng mình nói đùa, căn bản không coi là chuyện nghiêm túc.

Haiz… cái tên Giang Minh Hàn kia, quả thật là “ngã sấp mặt” vì phụ nữ rồi.

Đáng đời!

Cố Vân Tịch lại tiếp tục dồn ép: "Này này Lôi Lôi, cậu có muốn suy nghĩ thử không? Ừm… trong mấy anh em của Hạo Đình, giờ chỉ còn mỗi lão Tứ là còn độc thân. Biệt thự của anh ta nằm ngay gần nhà Diệp Phồn, cậu có muốn cân nhắc không?"

"Sau này nếu tụi mình đều dọn về đây ở gần nhau, mà lão Tứ lỡ làm cậu tức giận, cậu chỉ cần hét một tiếng là Tam tẩu Đường Cẩm của cậu sẽ lập tức xông tới bênh vực liền. Cậu hét thêm một tiếng nữa là chị cả là mình đây cũng nghe thấy luôn, nhảy ra hỗ trợ ngay. Thế nào, có hấp dẫn không?"

“Phụt…”

“Phụt hahaha…”

Mấy cô gái trong phòng cười đến ngả nghiêng.

Tưởng Hân Lôi trợn trắng mắt: "Cái tên Giang Minh Hàn đó á? Còn lâu tớ mới để mắt tới! Khó ưa chết đi được!"

Cố Vân Tịch: “…”

Lão Tứ à… không phải chị dâu này muốn nhớ thù đâu, mà tại cậu tự chuốc lấy đấy!

Tưởng Hân Lôi tiếp lời: "Tên đó tính khí cáu kỉnh, nói chuyện chẳng dễ nghe chút nào, cứ như con nít chưa cai sữa ấy, chẳng có tí chín chắn nào. Được mỗi cái mặt là còn tạm nhìn được, mà so với nam thần của tôi thì còn kém xa!"

"Tớ cưới anh ta làm gì? Cưới thì tớ thà cưới nam thần của tớ còn hơn!"

Bên cạnh, Lương Đầu vội vàng giành phần: "Nam thần là của tớ! Tớ cũng muốn cưới anh ấy!"

Tưởng Hân Lôi nhún vai: "Được thôi được thôi, hai ta cùng cưới."

Lương Đầu không chịu: "Không được! Cậu đi cưới Giang Minh Hàn đi! Tớ cưới nam thần là đủ rồi!"

Tưởng Hân Lôi lập tức phản pháo: "Này này Tiểu Đầu, nam thần là của mọi người, hiểu không? Mọi, người đó, không thể một mình cậu độc chiếm!"
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 983: Chương 983



Lương Đầu nghĩ đến Hàn Hi, người đàn ông cao lãnh như thần tiên, trong lòng xót xa không chịu nổi: “Chỉ cần nghĩ đến việc nam thần của tớ bị cậu làm bẩn, tim tớ đau như cắt vậy đó!”

“Phụt…”

Tưởng Hân Lôi giận lắm: “Cậu đau cái gì mà đau? Không biết có bao nhiêu fan mơ được ngủ với Hàn Hi à! Nam thần đó là người trong mộng của hàng vạn thiếu nữ đấy!”

Lương Đầu nghiêng đầu, cố chấp nói: “Tớ mặc kệ! Dù sao hiện tại chỉ có hai chúng ta tiếp xúc được với nam thần, tớ phải trông chừng anh ấy cho kỹ, không thể để cậu bắt nạt anh ấy được!”

“Cậu là một tiểu yêu nữ, lại còn siêu bậy bạ nữa! Nam thần của tớ mà gặp phải cậu thì đúng là quá đáng thương!”

Tưởng Hân Lôi: “…”

“Cậu nghiêm túc đấy à?” Tưởng Hân Lôi nhìn Lương Đầu đầy vẻ không thể tin nổi: “Đầu Đầu, tớ cảm thấy như bị phản bội rồi ấy! Có trai quên bạn luôn hả? Định độc chiếm nam thần đấy à?!”

Lương Đầu gật đầu tỉnh bơ: “Chuẩn luôn! Tớ thật sự muốn độc chiếm anh ấy! Nam thần dịu dàng quá đi mất!”

Tưởng Hân Lôi không chịu nổi: “Cậu đùa đấy à? Nam thần dịu dàng chỗ nào? Tớ thấy mỗi lần gặp anh ấy đều lạnh như băng, lạnh đẹp lạnh đẹp, tớ chẳng cảm nhận được tí dịu dàng nào hết!”

Trong lòng cô, ấn tượng về Hàn Hi là kiểu lạnh lùng thần tiên, đúng chuẩn hình tượng nam thần trong mộng. Còn dịu dàng ư…

Không thấy!

Lương Đầu nhìn Tưởng Hân Lôi một cái, bản thân cũng thấy khó nói thành lời. Hình như cô cũng không biết tại sao mình lại như vậy nữa.

Cố Vân Tịch lặng lẽ nhìn hai cô bạn, không nói gì.

Haizz…

Chưa mở lòng ra được!

Xem ra người đáng thương đâu chỉ có mỗi Giang Minh Hàn, ngay cả Hàn Hi cũng chẳng dễ dàng gì!

Mấy cô gái cứ thế túm tụm lại trong phòng nói chuyện phiếm, chờ đến giờ là bắt đầu chuẩn bị.

Khi thời gian gần đến, mọi người thay xong quần áo, trang điểm chỉnh tề, ngồi trong phòng chờ đợi.

Lễ phục cưới của Cố Vân Tịch là một bộ áo cưới màu đỏ rực, đến ba ngày trước cô mới được nhìn thấy. Đây là món quà bất ngờ do Lục Hạo Đình đặt làm riêng cho cô và đúng thật là bất ngờ lớn!

Đẹp đến kinh ngạc!

Phong cách cổ điển, phượng quan hiệp bào, đuôi áo dài tha thướt, họa tiết được thêu bằng chỉ vàng cực kỳ tinh xảo. Màu đỏ rực rỡ như son, nổi bật đến chói mắt!

Các cô gái lần đầu tiên thấy một bộ lễ phục cổ trang lại lộng lẫy đến vậy, ai nấy đều trố mắt ngạc nhiên!

“Oaaa… cái này… cái này chắc đắt lắm nhỉ?” Tưởng Hân Lôi là người đầu tiên lên tiếng cảm thán.

Đường Cẩm cười cười: “Không chỉ là đắt đâu, cái này là có tiền cũng chưa chắc mua được. Nếu quy ra tiền, chắc cũng bằng một căn biệt thự đấy!”

Mọi người: “…”

Đường Cẩm nói tiếp: “Đây là do Lục thiếu đích thân mời một bậc thầy thiết kế trang phục cổ điển rất nổi tiếng trong nước, người này không chỉ am hiểu trang phục cổ mà còn rất giỏi thêu thùa nữa. Tốn biết bao công sức mới mời được người đó về làm trong bộ phận thiết kế của tập đoàn Vân Thượng.”

“Bộ lễ phục này của Vân Tịch là độc nhất vô nhị, cả một đội ngũ phải làm mất hơn hai tháng trời mới hoàn thành.”

Mọi người dù không phải dân trong nghề, nhưng chỉ cần nhìn cũng biết nó đẹp đến nhường nào. Còn Đường Cẩm thì rành lắm, cô còn nói tiếp: “Đây toàn là kỹ nghệ truyền thống của chúng ta. Từ chất liệu vải, màu nhuộm, đến kỹ thuật thêu đều rất kỳ công. Bộ này mà tung ra, chắc chắn sẽ gây bão, nhất định sẽ có vô số phiên bản nhái. Biết đâu lại tạo ra cả một trào lưu váy cưới cổ điển mới ấy chứ!”

Tưởng Hân Lôi ngẩn người: “Khoan… ý chị là gì vậy? Sao nghe như có ẩn ý gì trong lời chị nói thế?”

Đường Cẩm mỉm cười: “Chuẩn rồi! Chính là có ẩn ý. Bộ lễ phục này của Vân Tịch, nói không ngoa, chính là chiêu quảng bá đỉnh cao của chúng ta đó!”

Mấy cô gái nhìn nhau, vẫn chưa hiểu rõ ràng.
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 984: Chương 984



Cố Vân Tịch mỉm cười nói: “Trước giờ tớ vẫn muốn tự tạo dựng một thương hiệu riêng. Việc tìm Đường Cẩm quay về cũng là vì chuyện này. Ở nước ngoài có rất nhiều thương hiệu cao cấp, nhưng phần lớn thiết kế đều hướng đến thị trường phương Tây. Bây giờ, các thương hiệu lớn trên toàn cầu gần như đã bão hòa, muốn một thương hiệu mới nhanh chóng nhận được chú ý thì nhất định phải có cá tính, có bản sắc riêng.”

“Sau khi suy nghĩ kỹ, tớ thấy văn hóa truyền thống của chúng ta chính là điểm độc đáo nhất. Năm nghìn năm lịch sử, đó mới là lợi thế lớn nhất. Nên tớ quyết định sẽ làm theo phong cách cổ phong.”

Lạc Vũ Vi nghe vậy thì ngộ ra: “Hóa ra lễ cưới lần này sẽ được công khai rộng rãi đúng không? Kiểu gì tạo hình của cậu hôm nay cũng sẽ bị học theo cho mà xem.”

Lương Đầu nghiêng đầu nói: “Nhưng thế thì có hơi... thương mại quá không? Lục thiếu yêu cậu như thế, có chấp nhận chuyện này không?”

Đường Cẩm bật cười: “Các em ngây thơ quá rồi! Đây mà là chiêu trò thương mại gì chứ? Thân phận của Vân Tịch bây giờ đâu thua kém các công chúa hoàng tộc phương Tây. Người ta tổ chức hôn lễ, cũng đều công khai cả mà. Đó vừa là biểu tượng của thân phận, vừa là nghi lễ, là vinh dự.”

“Tình yêu của nhiều người nước ngoài vẫn được ca ngợi mãi, chẳng phải cũng rất đẹp đó sao? Nếu không có gì để lưu lại thì làm sao mọi người có thể ghi nhớ? Rất nhiều món trang sức được đấu giá cao trên thế giới là vì đằng sau chúng là những câu chuyện tình lãng mạn. Nếu không thì cũng chỉ là đồ trang sức bình thường mà thôi.”

“Nếu muốn gọi đó là chiêu trò thương mại cũng được, nhưng theo chị, đây là cách Lục thiếu thể hiện tình cảm, tặng cho Vân Tịch một điều gì đó có thể lưu giữ lại, để sau này khi nhớ về, sẽ thấy trọn vẹn. Đây không phải chuyện ai cũng làm được đâu.”

Lý Tâm Đồng - người có nhiều cơ hội tiếp xúc với giới thượng lưu - gật gù: “Em hiểu rồi! Trong giới thượng lưu, có không ít người phụ nữ không dựa vào thân thế gia đình mà tự mình tạo dựng tên tuổi. Trước đây mẹ em từng quen một bà tên là phu nhân Arthur, bà ấy là một nhà sưu tập trang sức nổi tiếng, nhờ đó mà rất được giới quý tộc săn đón.”

Đường Cẩm cười nói: “Ừm, cũng gần đúng, nhưng chưa hoàn toàn đâu.”

“Chuyện lần này, có lẽ mục đích chính của Lục thiếu vẫn là muốn tặng cho Vân Tịch một món quà, để sau này cô ấy có thật nhiều ký ức đẹp để nhớ. Gọi là một món quà kỷ niệm cũng đúng.”

Cố Vân Tịch mỉm cười: “Đúng vậy, chính xác là như thế.”

“Lúc đầu tớ và Đường Cẩm tính làm thương hiệu thời trang vì nhóm khách hàng sẽ rộng hơn. Nhưng mấy hôm trước, anh Hạo Đình đã tìm giúp tớ một đội ngũ thiết kế, cho tớ xem các mẫu lễ phục, rồi chia sẻ ý tưởng của anh ấy. Sau khi nghe xong, tớ liền đổi ý.”

“Đây là món quà anh ấy tặng tớ. Về sau, tớ sẽ cố gắng quản lý và phát triển nó thật tốt.”

Lạc Vũ Vi bất ngờ hỏi: “Vậy có phải... anh ấy tặng hẳn một thương hiệu cho cậu làm quà cưới không?”

Đường Cẩm nhướn mày cười: “Cứ hiểu như thế cũng được!”

Tưởng Hân Lôi và Lương Đầu cảm thán: “Người giàu các cậu đúng là biết chơi thật đấy!”

Mọi người: “…”

Rất nhanh sau đó, thời gian cử hành hôn lễ cũng đã đến. Đoàn đón dâu đã có mặt dưới lầu, âm thanh náo nhiệt vọng lên rõ mồn một.

Cố Vân Tịch và các cô gái đều đã trang điểm và thay đồ xong. Mọi người tụ lại trong phòng, hão hức chờ đợi, ai nấy đều không kìm được mà ló đầu ra cửa sổ ngó xuống dưới.

“Trời ơi, kiệu hoa kìa! Đẹp quá đi mất!”

Đây là khu biệt thự Tĩnh Thủy Loan, mà địa điểm tổ chức lễ cưới lại ở rất gần, nên không cần dùng đến xe hoa. Hơn nữa, lễ phục lần này là áo cưới cổ phong, thế là họ quyết định dùng luôn kiểu kiệu hoa đỏ truyền thống.
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 985: Chương 985



Quãng đường chỉ khoảng hai cây số, đi bằng kiệu hoa là vừa đẹp!

Hai mắt Lương Đầu sáng rực lên: “Trời ơi mẹ ơi! Cái kiệu này đẹp quá trời luôn, lấy ở đâu ra vậy?”

Đường Cẩm nhìn xuống dưới, đáp: “Chị nghe Diệp Phồn nói là họ tự đặt làm đấy. Em thấy mấy hoa văn chạm trổ trên đó không? Đó là kỹ thuật thủ công truyền thống đấy, không phải ai cũng làm được đâu nha!”

“Chậc chậc! Đúng là ‘đốt tiền’!”

Lý Tâm Đồng cười lớn: “Thì kệ chứ! Dù sao Lục thiếu cũng nhiều tiền, không xài vào ngày cưới thì để làm gì?”

“Huống hồ, Vân Tịch có bao nhiêu anh trai đứng nhìn thế kia, nếu anh ấy không chịu bỏ công bỏ sức, làm sao cưới được người ta về chứ!”

Lương Đầu vẫn tò mò ngó xuống:

“Tổ chức linh đình vậy, thế mấy cô phù dâu tui mình đi kiểu gì đây? Có gì đặc biệt không?”

Trong nhóm, người biết nhiều nhất tất nhiên là Đường Cẩm, dù sao cô cũng làm trong ngành nghệ thuật, nhiều thứ còn tham gia cả khâu thiết kế.

“Các em sẽ đi xe đạp, loại xe có thêm chỗ ngồi phía sau đó, giống như xe kéo thời Thượng Hải xưa ấy. Xe được trang trí bằng hoa tươi và bóng bay, phía trước sẽ có các phù rể đạp xe chở các em đi. Kìa, thấy chưa, đang đến kìa!”

Đường Cẩm chỉ về phía xa, nơi những chiếc xe đạp đang lần lượt tiến vào, rồi chỉ cho Lương Đầu xem.

Thấy rõ dáng xe rồi, Lương Đầu lập tức sáng bừng mắt: “Trời ơi xinh quá! Còn có phù rể chở mình nữa? Vậy ai chở ai vậy? Có sắp xếp trước không?”

Đường Cẩm liếc cô một cái, mỉm cười: “Đương nhiên là có sắp xếp rồi.”

“Phù rể thì tất nhiên là các anh em thân thiết của Lục thiết. Nhưng Diệp Phồn với Đường Dục dù chưa cưới, nhưng đều có con rồi, nên chỉ giúp chuẩn bị thôi, không có trong danh sách phù rể. Danh sách chính chỉ có Giang Minh Hàn và Lưu Tinh Trì thì thấy hơi ít, nên lại mời thêm mấy người nữa.”

“Ai vậy, ai vậy?”

Mấy cô gái lập tức xúm lại, nghe đến “trai đẹp” là mắt sáng như sao.

Đường Cẩm cười rồi liếc về phía Cố Vân Tịch, ý bảo để cô nói.

Cố Vân Tịch đang ngồi chỉnh lại váy, nhìn đám bạn mặt mũi đầy háo hức mà cười nói: “Là Hàn Hi, Trình Tấn… và cả Tần Mạc nữa!”

Mấy cô lập tức sững người, tưởng mình nghe nhầm.

“Hàn Hi? Trình Tấn? Tần Mặc á?!”

Cố Vân Tịch gật đầu: “Ừ! À, còn một người nữa, hai cậu Lôi Lôi với Đầu Đầu đều quen, Diệp Cẩn!”

Tưởng Hân Lôi tròn mắt, hét lên: “Trời đất! Cậu gọi được cả Diệp đại thần về á? Từ hồi cấp ba cậu ấy biến đâu mất tiêu, sao cậu tìm được thế?”

Diệp Cẩn!

Đúng là trai đẹp cực phẩm!

Hồi cấp ba, trong lòng mấy cô gái, anh ta chính là “thần tượng tối cao”.

Cố Vân Tịch bật cười: “Hồi đó Diệp Cẩn thi đại học điểm cũng rất cao, đậu vào trường danh tiếng. Sau còn đi du học theo diện trao đổi sinh viên. Về nước thì tự khởi nghiệp, làm ăn cũng khá tốt. Chỉ tiếc thời gian chưa đủ dài, nên chưa có nền tảng vững chắc thôi.”

Tưởng Hân Lôi với Lương Đầu nghe xong thì phục sát đất.

“Đúng là thần tượng! Mới mấy năm thôi mà làm được từng ấy chuyện rồi. Giỏi thật đấy! Trong khi nhiều người bọn mình còn đang mài mông trên ghế giảng đường...”

Bọn họ giờ cũng chỉ mới độ tuổi đại học, vậy mà Diệp Cẩn đã dựa vào chính sức mình để khởi nghiệp, đúng là quá xuất sắc!

Diệp Cẩn chính là người như vậy, xuất thân không có gì đặc biệt, thậm chí còn có thể gọi là bình thường, mà ngày xưa ở trường Giang Châu Nhất Trung, nơi hội tụ toàn thiếu gia và học sinh xuất sắc, cậu ấy lại chẳng mấy nổi bật về gia thế.

Nhưng không sao, vì cậu ấy nổi bật nhờ chính bản thân mình.

Ở đâu có Diệp Cẩn, ở đó có ánh nhìn. Anh ta luôn là tâm điểm.
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 986: Chương 986



Hồi ấy, dù trong trường có Cố Vân Tịch – nữ thần học bá, có Tần Mạc – con trai của tổng giám đốc điều hành Tần thị, có cả Tần Hiên – người thừa kế chính thống Tần gia… thì Diệp Cẩn vẫn là người nổi bật giữa muôn vàn ánh hào quang, phá vây mà ra, ánh sáng chưa từng lu mờ, vinh quang chưa bao giờ mất!

Một nhân tài như vậy, sao Cố Vân Tịch có thể bỏ lỡ?

Ngay từ thời còn đi học, cô đã nhận ra năng lực của Diệp Cẩn không hề tầm thường. Sau này biết thành tựu của anh ta rất cao, trong lòng cô đã nhen nhóm ý định “đào” người về.

Nhưng khi đó Diệp Cẩn còn trẻ, ngông cuồng tuổi trẻ, trong xương cốt vẫn mang theo sự kiêu ngạo bẩm sinh. Anh ta chưa từng va chạm xã hội, nên Cố Vân Tịch vẫn kiên nhẫn đợi.

Đợi anh ta trưởng thành, đợi anh ta trải đời, đợi đến khi anh ta hiểu ra: những gì Cố Vân Tịch cô có thể cho anh ta, là thứ mà dù anh ta có nỗ lực cả đời cũng chưa chắc đạt được. Và mấy năm qua, đã đủ để Diệp Cẩn hiểu điều đó.

Thế nên, cô mới sai người đi tìm và đưa Diệp Cẩn về.

Mà Diệp Cẩn đúng là người biết điều. Người thông minh thì hay ở chỗ đó, không cần trải qua quá nhiều, chỉ cần nếm trải một chút, đã đủ để hiểu ra: người trước mắt mình có thể cho mình những gì.

Phía dưới đã bắt đầu náo nhiệt, nghe tiếng động thì đoàn đón dâu đã lên tới lầu rồi.

Cố Vân Tịch lúc này đã phủ khăn voan đỏ, nhưng không hiểu sao, lại bắt đầu thấy căng thẳng một cách kỳ lạ.

Đợi suốt hai kiếp người, cuối cùng cũng được gả cho anh. Mà không ngờ, lại là theo cách vừa long trọng vừa ngọt ngào thế này.

Cô chưa từng nghĩ mình sẽ tìm lại được người thân.

Dù vẫn chưa gặp lại cha mẹ ruột, nhưng có từng ấy anh trai ở bên, cô đã thấy đủ đầy lắm rồi!

Bên ngoài, chú rể đã tới trước cửa phòng, mà mấy phù dâu bên trong thì tất nhiên không dễ gì cho vào, nhất định phải “đòi” phong bì trước.

Ngay lập tức, vài phong bì đỏ được nhét qua khe cửa.

Tưởng Hân Lôi và Lương Đầu vội vàng nhặt lên xem thử.

Lục Thiếu là người có tiền mà!

Phong bì chắc chắn không nhỏ.

Kết quả cầm lên, cả đám đều sững người!

Phong bì... nhẹ bẫng, mỏng dính, vừa cầm là biết không có bao nhiêu tiền bên trong.

“Không lẽ… là... séc hả trời?”

Mấy cô nàng nhìn nhau, rồi hấp tấp xé ra xem và khi thấy con số in trên đó, ai nấy đều choáng váng...

Đúng lúc đó, bên ngoài đã vào được rồi.

Khi ánh mắt Lục Hạo Đình dừng lại chỗ cô dâu ngồi trên giường, anh không thể rời mắt được nữa.

Dưới lớp voan đỏ rực, gương mặt tinh xảo, yêu kiều ấy đang mỉm cười với anh.

Cô dâu được bế lên kiệu hoa, các phù dâu cũng lần lượt lên xe.

Lương Đầu hí hửng trèo ngay lên xe của Hàn Hi, Tưởng Hân Lôi thấy thế mắt liền sáng rỡ, cũng định chạy theo, ai ngờ Hàn Hi đã đạp xe chạy mất.

Tưởng Hân Lôi sững người: “Ơ kìa… này… đợi tớ… đợi tớ với chứ…”

Sau lưng, Giang Minh Hàn nghiến răng đuổi theo: “Mỗi xe chỉ chở một người! Cô được sắp xếp đi cùng tôi!”

Tưởng Hân Lôi tỏ vẻ không vui, người ta là nam thần mà!

Cả đời này mà được nam thần đạp xe chở một lần thì đúng là nằm mơ cũng cười tỉnh luôn ấy!

“Sao lại thế chứ? Rõ ràng ghế sau còn chỗ ngồi mà, nam thần của tôi mà…”

“Cái này gọi là khí thế, là ‘bài bản’ đấy hiểu chưa? Phù rể phù dâu đều là độc thâm, sao có thể để hai cô gái ngồi chung một xe với một phù rể được?”

Tưởng Hân Lôi chẳng thèm để ý đến anh ta nữa, mắt đảo một vòng, dù sao lần này số lượng phù rể cũng nhiều hơn phù dâu, chắc chắn vẫn còn xe thừa, cô vẫn có quyền lựa chọn!

Nhìn thấy Trình Tấn ở bên cạnh, mắt cô lại sáng lên lần nữa.

Trình Tấn là nam thần thế hệ mới, từng đóng vai nam chính cùng Cố Vân Tịch đó! Chính là người thủ đóng vai Tiêu Tĩnh Hành siêu điển trai!

Tưởng Hân Lôi lập tức nở nụ cười rạng rỡ, lao thẳng về phía Trình Tấn như ong gặp mật.
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 987: Chương 987



Từ sau bộ phim “Thịnh Thế Vương Phi”, Trình Tấn nổi đình nổi đám. Người này không chỉ đẹp trai mà còn có tài, nên Cố Vân Tịch đã sớm đưa anh về phát triển dưới trướng công ty mình. Lần này để anh làm phù rể cũng là một cách "nâng đỡ" công khai.

Chủ yếu là hôm nay buổi tiệc cưới sẽ quy tụ rất nhiều nhân vật máu mặt từ các giới, Cố Vân Tịch cũng muốn tạo cơ hội để Trình Tấn làm quen với những nhà đầu tư lớn.

Anh vốn đã điển trai, lại đóng vai kinh điển, được nhiều cô gái trẻ mê mẩn. Vừa thấy anh đạp xe tới, không ít cô gái đến xem náo nhiệt đều muốn leo lên xe anh.

Nhưng cuối cùng, tất cả đều bị Tưởng Hân Lôi đuổi xuống hết.

“Này này này! Làm gì đấy hả? Đây là xe của phù dâu ngồi đấy! Biết phù dâu là gì không?!”

Cái tên Cố Vân Tịch, chẳng ai ở đây dám động vào. Dù không phải ai cũng biết rõ thế lực đằng sau cô, Gia Cát gia rốt cuộc có lai lịch gì, nhưng chuyện các ông lớn trong giới đều phải nể mặt cô, thì ai cũng rõ.

Nghe đồn, thế lực của cô thậm chí còn mạnh hơn cả Lục gia. Một người như vậy, ai mà dám dây vào?

Mà đã là phù dâu trong đám cưới của cô, tất nhiên phải là người cực thân thiết, nên kể cả mấy tiểu thư danh môn không quen biết Tưởng Hân Lôi cũng chẳng ai dám đắc tội với cô.

Thế là, Tưởng Hân Lôi ngồi một mình trên xe của Trình Tấn khiến Giang Minh Hàn ở bên cạnh nghiến răng nghiến lợi đến nỗi... sắp vỡ răng!

Cố Vân Tịch đã lên kiệu hoa, cả đoàn đón dâu bắt đầu khởi hành đến nơi tổ chức hôn lễ. Vì quãng đường chỉ chưa đến hai cây số, lại muốn quay được nhiều cảnh đẹp, nên đoàn di chuyển rất chậm. Có người còn không đi xe, mà đi bộ theo đoàn cho vui.

Địa điểm tổ chức l

ễ cưới là khu du lịch sinh thái Tĩnh Thủy Loan, đường xá rộng rãi, cảnh sắc hữu tình, nhưng bình thường rất ít người lui tới. Đây là khu vực dành riêng cho những gia đình giàu có trong vùng sinh sống, thi thoảng mới có người đến tản bộ hay tập thể dục.

Hôm nay, Lục Hạo Đình và Cố Vân Tịch kết hôn, hai bên đường được treo đầy lồng đèn đỏ, cây cối trang trí tưng bừng. Đường phố lúc này không ai dám cản trở, nên đoàn rước dâu đi lại cực kỳ thông thoáng.

Nhiều người dân xung quanh cũng kéo tới xem, đứng hai bên đường để "hưởng ké" không khí hỷ sự.

Phía trước là đoàn nhà trai khởi hành trước, ở giữa là dàn phù rể phù dâu đạp xe theo sau, rồi mới đến kiệu hoa của cô dâu. Phía sau cùng là đoàn xe đưa đón quan khách, ai không muốn đi bộ thì ngồi xe luôn.

Có tới sáu nhiếp ảnh gia, bốn chiếc drone bay ghi hình toàn bộ quá trình. Mãi đến hơn bốn mươi phút sau, đoàn mới đến được địa điểm tổ chức - bên hồ trung tâm.

Nhà trai dẫn đầu vào thuỷ đình giữa hồ - nơi diễn ra nghi lễ chính. Các bậc trưởng bối Lục gia đã chờ sẵn ở đó.

Kiệu hoa vừa hạ xuống, Gia Cát Nguyệt Hoa đích thân dắt tay Cố Vân Tịch, nhẹ nhàng dìu cô tiến về phía lễ đường. Đây là một hồ nhân tạo, đường từ bờ ra thuỷ đình được trải thảm đỏ, váy cưới lộng lẫy đỏ tươi kéo dài không hề vướng bụi.

Khi đến trước mặt Lục Hạo Đình, Gia Cát Nguyệt Hoa trịnh trọng đặt tay Cố Vân Tịch vào tay anh.

Cô dâu chú rể lần lượt dập đầu trước ông bà nội Lục, dâng trà, bái đường thành thân, mọi nghi thức chính thức hoàn tất.

Bên hồ có ba chiếc thuyền hoa cổ đậu sẵn. Chỗ thay đồ của cô dâu cũng được sắp xếp trên một trong ba chiếc thuyền này.

Đêm động phòng… cũng sẽ diễn ra trên thuyền.

Ba chiếc thuyền này hiện đang neo quanh thuỷ đình - nơi đặt các bàn tiệc chính.

Thuỷ đình là khu vực dành cho khách quý VVIP, chỉ có ba bàn tiệc.

Phía ngoài, dọc hai bên đường là cả biển bàn tiệc, hơn ba trăm bàn, mà đây là danh sách đã được cả hai bên sàng lọc kỹ lưỡng.

Thân phận của Cố Vân Tịch trong giới thượng lưu vốn đã không phải dạng vừa. Dù không phải ai cũng biết rõ cụ thể cô là ai, nhưng chỉ cần nhìn cách các lãnh đạo cấp cao nể mặt cô thế nào… thì đã đủ hiểu: cô không phải người có thể đụng vào.
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 988: Chương 988



Bên phía Lục gia, ngoài họ hàng thân thích, các đối tác làm ăn trong và ngoài nước nhiều vô kể, Lục Hạo Đình không thể từ chối hết, nên cuối cùng đành chọn lọc ra những nhân vật quan trọng để mời đến.

Ngoài ra, bên phía hai anh em Diệp Phồn và Giang Minh Hàn cũng có không ít đối tác làm ăn muốn đến góp mặt, nên họ cũng chỉ chọn một phần trong số đó.

Còn có một thế lực “nặng ký” khác, là Đường gia!

Trên danh nghĩa, Cố Vân Tịch là cháu gái nuôi của cụ ông Đường gia. Lần này, cháu gái kết hôn, ông cụ Đường gần như đã mời hết tất cả bạn bè cũ của mình. Cộng thêm bạn bè, bạn học, đối tác của Cố Vân Tịch. Tính đi tính lại, ba trăm bàn tiệc suýt nữa còn không đủ chỗ ngồi!

Ngược lại, bên phía gia tộc Gia Cát, số lượng người đến tham dự lại là ít nhất. Nhưng chỉ cần có một mình Gia Cát Nguyệt Hoa là đủ “trấn trận” rồi. Tám người anh của Cố Vân Tịch ngồi chung một bàn, trong ba bàn ở thuỷ đình thì họ đã chiếm trọn một bàn.

Thân phận của những người này không rõ ràng, khiến không ít khách mời tò mò liếc mắt dò xét về phía họ.

Lúc thay đồ để đi mời rượu, khi Lục Hạo Đình dẫn Cố Vân Tịch vào phòng tân hôn trên thuyền, cô thực sự không giấu được vẻ ngạc nhiên.

Phòng tân hôn được trang trí vô cùng tinh tế, tràn ngập phong vị cổ trang: từ rèm cưới, chăn gối đỏ rực, cho đến những chi tiết nhỏ nhất đều cực kỳ trau chuốt. Bộ khăn trải giường màu đỏ cũng là thêu tay hoàn toàn. Cố Vân Tịch bật cười: “Bảo sao trước đó anh cứ giấu em, không ngờ lại trang trí thành ra thế này. Mà sao lại đưa phòng tân hôn lên thuyền luôn vậy?”

Lục Hạo Đình mỉm cười: “Ở Đế Đô này, anh có không ít bất động sản. Nhưng khu Tĩnh Thủy Loan này có môi trường tốt nhất. Chỉ là những căn biệt thự ở đây… mình đã ở qua cả rồi. Ngày đầu tiên sau khi cưới, tất nhiên phải cho em một trải nghiệm khác biệt. Thế nào? Có thích không?”

Phòng tân hôn này khá rộng, có hai lớp cửa. Cửa đầu tiên mở ra là một sảnh nhỏ đón khách: có bàn viết, kệ sách, ghế ngồi.

Qua lớp cửa thứ hai mới đến phòng ngủ tân hôn, qua hai lớp màn lụa mỏng, bên trong mới là giường chính.

Chiếc giường gỗ có khung, hai bên kê sạp mềm, bàn trang điểm, ghế ngồi. Cửa sổ mở ra là mặt hồ trong xanh lấp lánh, cảnh đẹp khiến người ta ngây ngất.

Căn phòng này mang đậm phong vị cổ xưa, như phòng khuê các của tiểu thư khuê môn thời xưa vậy.

Vì là phòng tân hôn, sàn được trải thảm đỏ, tường và trần cũng trang hoàng bằng lụa đỏ rực. Một nơi xinh đẹp như thế này, làm sao Cố Vân Tịch không thích cho được?

Cô mỉm cười: “Thích, cực kỳ thích!”

Nói xong, cô đưa tay định tháo bộ lễ phục trên người. Lục Hạo Đình vội vàng giơ tay ra: “Để anh!”

Lễ phục dày và phức tạp, một người tháo sao nổi. Lục Hạo Đình từ từ giúp cô cởi lớp áo bên ngoài.

Trước mặt anh là một cô gái da trắng như ngọc, khuôn mặt trang điểm đỏ hồng rực rỡ, xinh đẹp động lòng người. Lục Hạo Đình không nhịn được ôm chầm lấy cô, rồi cúi đầu đặt một nụ hôn lên đôi môi đỏ mọng.

Cố Vân Tịch sững người, thân thể theo phản xạ muốn tránh, nhưng lại bị anh nhẹ nhàng xoay người đè xuống tấm chăn cưới đỏ chót.

“Anh làm gì vậy? Ngoài kia còn bao nhiêu người đang chờ kìa!”

Lục Hạo Đình bật cười: “Đây là phòng tân hôn mà, sợ gì chứ? Bao nhiêu ngày không được ở cạnh em rồi, không nhớ anh sao?”

Những ngày gần đây vì lễ cưới, tuy bình thường hai người vẫn luôn ở bên nhau, nhưng trước đám cưới vài hôm, Gia Cát Nguyệt Hoa nhất quyết không cho họ ở gần nhau. Anh nói con gái xuất giá, trước khi về nhà chồng thì không được ở lại nhà bên đó, nếu không thì còn gọi gì là “xuất giá” nữa?

Dù có bản lĩnh đến đâu, Lục Hạo Đình cũng không dám cãi lại ông anh vợ này!

Mấy ngày không được ôm cô rồi… Anh thực sự rất nhớ cô.
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 989: Chương 989



Cố Vân Tịch bật cười: “Không nhớ!”

Sắc mặt Lục Hạo Đình lập tức trầm xuống, cúi người cắn nhẹ cô một cái:

“Thật sự không nhớ anh à?”

“Không nhớ... hahaha...!”

Cô vừa bật cười thì đã bị anh "xử lý" bằng mấy cú cắn liên tiếp.

“Đồ vô tâm! Anh bận rộn suốt mấy ngày nay vẫn không quên nhớ em, thế mà em lại chẳng nhớ anh tí nào. Mấy ngày nay chơi vui quá phải không? Để anh giúp em nhớ lại khoảng thời gian ở bên anh nhé.”

“Ưm... ha ha ha... Em không dám nữa đâu, anh Hạo Đình... A... Em không dám nữa mà... Em nhớ anh, thật sự rất nhớ!”

“Thật chứ?”

“Thật mà!” Cố Vân Tịch tròn xoe mắt, thành khẩn gật đầu.

Nhưng Lục Hạo Đình đâu dễ buông tha. Cô gái trước mặt vừa xinh đẹp, vóc dáng mềm mại, làn da trắng mịn như ngọc, bảo anh không động lòng là chuyện không thể!

Đùa nhau một lúc, anh mới đỡ cô dậy. Bộ lễ phục phức tạp của Cố Vân Tịch đã bị anh làm xộc xệch, cô ngồi trên giường đỏ, mặt đỏ bừng đầy xấu hổ, lườm anh đầy cảnh cáo.

Lục Hạo Đình bật cười: “Ngoan nào, chỉ đùa chút thôi. Anh có làm gì đâu. Người bên ngoài sẽ không biết đâu.”

Cố Vân Tịch không thèm đáp lời.

Anh lại nói: “Em mà không nhanh lên, kéo dài thêm nữa là mọi người bắt đầu nghi ngờ thật đấy.”

Cố Vân Tịch nghiến răng: “Chờ lúc khách khứa về hết, anh cứ đợi đấy, xem em xử anh thế nào!”

Nói xong, cô vội vàng đứng dậy thay đồ.

Lục Hạo Đình đứng bên nhìn cô, thấy cô ngồi trước bàn trang điểm, anh khẽ vuốt cằm, thầm nghĩ: “Khách về hết rồi, còn chưa biết là ai xử ai đâu.”

Anh gọi chuyên viên trang điểm vào chỉnh lại lớp trang điểm cho Cố Vân Tịch, thay kiểu tóc, đổi sang bộ váy mời rượu. Chuẩn bị xong, Lục Hạo Đình mới dắt cô ra ngoài tiếp rượu các bàn.



Lúc này, người thu hút ánh nhìn nhất trong tiệc cưới, có lẽ chính là Diệp Cẩn.

Người này đúng là có tài. Cố Vân Tịch chỉ mới cho anh ta một nền tảng, mà anh đã nhanh chóng thể hiện rất tốt. Hôm nay đến dự tiệc, không những quen biết nhiều người, mà còn tạo được ấn tượng mạnh với nhiều nhân vật lớn.

Khu thuỷ đình là chỗ ngồi của những người thân thiết nhất với cô dâu chú rể, hoặc là các nhân vật có địa vị cao trong xã hội. Trên ba chiếc thuyền cổ xung quanh hồ cũng được đặt bàn tiệc, những ai ngồi ở gần đều là người không tầm thường.

Trình Tấn hôm nay được ngồi ở đây, đúng là một sự ưu ái. Ngoại trừ vài bạn học cũ của Cố Vân Tịch, những người còn lại trong khu vực này đều có thân phận cao hơn hẳn anh. Dù chỉ được xếp ngồi ở cuối bàn, vị trí ấy cũng đã rất danh giá, ngoài kia còn bao nhiêu ông lớn không thể chen vào.

Mọi người đều biết anh là người được Cố Vân Tịch “đỡ đầu”, nên cũng hiểu dụng ý của cô.

Nhưng Diệp Cẩn lại càng nổi bật hơn.

Vị trí anh ta ngồi còn cao hơn cả Trình Tấn.

Anh ta được xếp ngồi bên khu “người thân và bạn bè” của cô dâu, điều này có nghĩa là người của Cố Vân Tịch.

Ngồi cạnh cô, ngoài các anh trai và dàn phù dâu ra, thì người của Đường gia là cao quý nhất. Giữa những người có lai lịch rõ ràng ấy, bỗng xuất hiện một Diệp Cẩn không rõ thân phận khiến ai cũng phải tò mò.

Dù không biết anh ta là ai, nhưng được ngồi chỗ đó chắc chắn không đơn giản, làm quen một chút thì cũng chẳng thiệt gì.

Hôm nay, Diệp Cẩn đặc biệt được mọi người săn đón.

Gia Cát Nguyệt Hoa biết hôm nay Diệp Cẩn được mời đến để làm gì, sau khi quan sát một lúc cũng phải thừa nhận: thằng nhóc này tuổi trẻ mà có bản lĩnh, ứng xử khéo léo, không hề kém cạnh.

Sau khi tiếp chuyện xong với khách khứa, Diệp Cẩn ngồi vào chỗ, ánh mắt thi thoảng lại liếc nhìn về phía Diệp Phồn.

Hôm nay là ngày cưới của Lục Hạo Đình và Cố Vân Tịch. Diệp Phồn là bạn thân của chú rể, đương nhiên cũng là phù rể, lại được sắp xếp ngồi trong thuỷ đình. Ngay cả người Diệp gia cũng được “thơm lây” nhờ con trai mà ngồi ở vị trí trung tâm.

Ánh mắt của Diệp Cẩn luôn hướng về phía đó...
 
Back
Top