Dịch Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời

Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 990: Chương 990



Sau khi hoàn tất các nghi thức trong lễ cưới, bước tiếp theo là phần dành cho giới truyền thông. Lục Hạo Đình không phải người trong giới giải trí, nên cũng không bắt buộc phải ra mặt chụp ảnh cùng phóng viên. Nhưng Cố Vân Tịch vẫn bước ra một lát để tiếp họ.

Các phóng viên dù được mời đến dự, nhưng không được trực tiếp tham gia lễ cưới. Dù sao, buổi lễ có quá nhiều khách mời, mà một số người lại không tiện lộ diện, như Gia Cát Nguyệt Hoa chẳng hạn.

Vì vậy, tất cả phóng viên được sắp xếp ngồi riêng ở khu khác, cũng được chiêu đãi bàn tiệc đàng hoàng. Thậm chí, mỗi người đến đều có phong bao lì xì, rất chu đáo!

Lục Hạo Đình từng nói, anh muốn cho Cố Vân Tịch một đám cưới khiến ai nấy đều ngưỡng mộ. Về mặt thể diện, anh tuyệt đối không để vợ mình chịu thiệt.

Với các phóng viên bây giờ, nếu chú rể càng hào phóng thì bài báo hôm sau nhất định sẽ ca ngợi anh càng yêu chiều cô dâu.

Cố Vân Tịch thay mấy bộ váy cưới, lần lượt ra chụp ảnh cùng truyền thông. Sau đó, cô cùng Trình Tấn, Hàn Hi và một số người thân quen ra chụp ảnh nhóm.

Phần còn lại của hôn lễ thì không công khai quá nhiều. Cô chỉ hứa sẽ phát thêm hình ảnh và video vào hôm sau.

Tuy không được vào khu vực tổ chức hôn lễ, nhưng phóng viên vẫn rất hài lòng, chỉ cần Cố Vân Tịch đích thân ra mặt chụp ảnh đã là đủ viết bài rồi. Còn video và ảnh chi tiết hôm sau có, họ chỉ cần tiếp tục theo sát là được.

Ngay trong buổi chiều hôm đó, Weibo lập tức bùng nổ!

“A a a a kết hôn rồi! Quả nhiên là kết hôn thật rồi ha ha ha ha!”

“Đẹp quá trời đất ơi! Đây mới đúng là cô dâu chứ! Váy cưới đỉnh thật sự!”

“Những ai từng nói Cố Vân Tịch không xứng với hào môn đâu rồi? Ra đây nói chuyện nè!”

“Chúc mừng chúc mừng! Hôn nhân viên mãn, sớm sinh quý tử nhé!”

“Lục Thiếu quả nhiên có bản lĩnh! Nói cưới là cưới liền! Đàn ông đích thực đấy, đúng là tình yêu đích thực!”

“Hu hu hu, là thanh mai trúc mã tự tay nuôi lớn đấy biết chưa!”

“Lãng mạn quá đi mất! Mình cũng muốn một đám cưới như vậy!”

Trước đây, từng có không ít người nghi ngờ Cố Vân Tịch liệu có thể thực sự gả vào hào môn hay không. Dẫu sao xã hội này luôn tồn tại định kiến, đặc biệt là với những cô gái xinh đẹp trong giới giải trí. Người ta không có được thì sẽ hạ thấp, như thể thế sẽ làm dịu đi sự ghen tị trong lòng.

Thế nhưng từ đầu Lục Hạo Đình đã từng tuyên bố công khai rằng anh nhất định sẽ cưới cô. Bây giờ, anh đã giữ đúng lời hứa. Cả cộng đồng mạng bị cơn lãng mạn này làm cho say mê, phần bình luận thì đầy người gào khóc đòi... cưới!

Sau một đợt náo loạn trên mạng, mọi người lại kéo nhau sang Weibo của Trình Tấn để “troll”.

“Tiêu Vương Điện hạ, vương phi của ngài bị người khác rước đi mất rồi, ngài còn cười vui như thế sao?”

Phía sau là một đám người cười ầm ĩ.

“Mau lên! Đi cướp dâu đi! Bọn tôi chờ xem đấy nha~”

Thế là, những người vốn thích làm loạn lại được dịp hùa vào cổ vũ. Trình Tấn chỉ biết dở khóc dở cười.

Hôm nay được tham dự lễ cưới cấp độ như vậy, anh ta đã thấy vô cùng vinh hạnh rồi. Thế mà giờ lại bị xúi đi cướp dâu? Đám cư dân mạng đúng là “không có tâm” mà!



Sáng hôm sau, toàn bộ video lễ cưới đã được biên tập hoàn chỉnh, kèm theo rất nhiều hình ảnh và tư liệu được tung ra.

Cảnh tượng trong lễ cưới xa hoa đến mức khiến cư dân mạng đồng loạt than trời: “Tôi đúng là quá ngu! Ngày xưa lại đi cưới vội vàng như vậy...”

“Tôi quyết định rồi! Phải ly hôn ngay, cưới lại lần nữa!”

“Tôi cũng muốn! A a a... đám cưới thế này mới gọi là cưới chứ!!”

“Ghen tị đến méo cả mặt đây này!”

“Bộ váy cưới kia đẹp xuất sắc luôn! Là thiết kế của chính thương hiệu nhà Vân Tịch đó nha~”

“Trời ơi! Có mẫu giống vậy không? Tôi muốn mua ngay lập tức!! A a a a a~”

“Ai biết mua ở đâu? Cho xin link với! Tôi cần lắm rồi!!”
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 991: Chương 991



Ngay sau đó, Lục Hạo Đình đích thân đăng nhập vào tài khoản cá nhân để phản hồi: “Không có mẫu giống vậy đâu. Bộ váy của Vân Tịch là phiên bản duy nhất. Nhưng nếu mọi người thích phong cách này, thì Tập đoàn Vân Thượng sẽ cho ra mắt dòng sản phẩm mới sau. Đội ngũ thiết kế đã sẵn sàng rồi.”



“A a a a chú rể xuất hiện rồi kìa!!!”

“Tôi muốn đi cướp dâu!!”

“Lập hội nhanh! Tập hợp đội cướp dâu nào!!!”

“Thật sự ghen tị với Vân Tịch ghê á! Chồng vừa tốt, lại vừa chiều!”

“Quan trọng là đẹp trai, giàu có, lại còn trẻ trung nữa! Huhuhu, đỉnh cao của đời người đây rồi!”

Mặc dù sau này Cố Vân Tịch gần như rút khỏi giới giải trí, nhưng tên tuổi của cô thì chưa từng rời khỏi ánh đèn sân khấu.

Dù gì đi nữa, hiện tại người nắm quyền lực lớn nhất trong giới giải trí, chính là cô!

Thế nên, sau lễ cưới rầm rộ ấy, ngoài những lời chúc phúc và ngưỡng mộ thì đương nhiên cũng sẽ xuất hiện kẻ ghen tị và anti-fan.

Ở đâu có người, ở đó sẽ có mâu thuẫn. Mà Cố Vân Tịch lại còn quá trẻ để đạt đến đỉnh cao như vậy, khiến nhiều người càng không phục.

Mặc dù cô đứng đầu ngành giải trí, nhưng ít người thật sự tin rằng năng lực là của chính cô. Phần lớn đều nghĩ cô chỉ là bình phong, chắc chắn có một thế lực nào đó đứng sau thao túng.

Huống chi, chủ tịch cũ của Giải Trí Thịnh Thế, chẳng phải là anh em kết nghĩa của Lục thiếu đó sao?

Bây giờ, Cố Vân Tịch gả vào Lục gia, rồi ngồi lên vị trí nữ chủ nhân, cũng là điều “hợp tình hợp lý” trong mắt người ngoài.

Thế nhưng, ngay sau đó, mọi người phát hiện ra một điều rất đáng sợ, tất cả những bài viết bôi xấu, nói xấu hoặc công kích Cố Vân Tịch đều bị xóa trong thời gian cực ngắn!

Thậm chí không chỉ là xóa bài, mà còn thẳng tay khóa luôn cả tài khoản!

Với những tài khoản lớn ( tích V), có hàng triệu người theo dõi, bị khóa tài khoản chẳng khác nào xóa sổ cả sự nghiệp, tổn thất nặng nề là điều không thể tránh khỏi.

Sau vài lần như vậy, không ai dám lên tiếng nữa.

“Trời ơi! Cố Vân Tịch đỉnh thật đấy! Ra tay khóa tài khoản luôn, có hậu thuẫn đúng là khác biệt!”

“Chậc chậc chậc! Lấy được chồng hào môn là vậy đó! Nhìn thủ đoạn của người ta đi, không thể đụng vào được luôn!”

“Hehe, các người bớt cay cú đi. Tôi nói thật nhé, nhà mẹ đẻ của Cố Vân Tịch đã tìm được rồi, người ta còn lợi hại hơn Lục gia nữa đó! Nói chính xác thì, gả vào Lục gia là ‘hạ giá’ đấy!”

“Gì cơ? Một quả dưa lớn quá trời! Chủ thớt nói rõ hơn đi! Lục gia là hào môn bậc nhất rồi mà, thế nhà Cố Vân Tịch còn hơn à?”

“Hề hề... Cụ thể thì tôi không rõ, nhưng nghe đồn là ‘không thể đụng đến’. Gia thế người ta mạnh đến mức khiến Lục gia cũng phải ngước nhìn. Còn mấy người bị khóa tài khoản, nên cảm thấy may rồi đấy. Nếu không khéo là bị ‘mời uống trà’ luôn đó nha~”

“Thật không đấy? Chỉ vì nói vài câu trên mạng mà bị gọi lên làm việc á?”

“Tôi không tiện nói nhiều, nhưng nghe nói tầng lớp lãnh đạo cấp cao đều phải nể mặt Cố Vân Tịch vài phần, đối xử với gia tộc cô ấy vô cùng ưu ái. Nền tảng đó, các người tự hiểu nha!”

“Bảo vệ cô ấy không chỉ có Lục gia và nhà mẹ đẻ, mà còn có ‘chính quyền’ nữa! Hiểu chữ ‘chính quyền’ không?”

“Uầy uầy uầy! Vân Tịch nhà tôi ghê gớm dữ vậy á?”

“Aaaaaa tuyệt quá tuyệt quá! Mấy người suốt ngày chê Cố Vân Tịch chỉ biết dùng nhan sắc để leo lên hào môn đâu rồi? Cay chưa! Hahaha!”

“Thì ra Vân Tịch vốn dĩ đã là tiểu thư hào môn! Tốt quá rồi, giờ khỏi cần nghe mấy lời dèm pha vô nghĩa nữa!”

“Nguồn tin đáng tin nói rằng Cố Vân Tịch không chỉ là tiểu thư hào môn đơn thuần đâu nha!”

“Ai biết chi tiết thì nói đi! Nói nhanh đi! Tôi là fan ruột của Vân Tịch đó! Chân ái luôn á! Aaaaaaa nói đi màaaaa!!!”
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 992: Chương 992



“Hehe, cụ thể thì tôi không dám nói nhiều, mà cũng thật ra chẳng rõ lắm. Chỉ bật mí một chút thôi. Lễ cưới của Cố Vân Tịch tổ chức ở khu biệt thự cao cấp nổi tiếng nhất Đế Đô - Tĩnh Thủy Loan - ngay trên mặt hồ nhân tạo trong khu đó. Và để thuận tiện cho em gái xuất giá, anh cả của cô ấy đã mua một căn biệt thự nửa sườn núi trong Tĩnh Thủy Loan, ngay trước thềm lễ cưới. Ai biết Tĩnh Thủy Loan là nơi nào thì tự hiểu rồi đó!”

“Tôi biết tôi biết! Tĩnh Thủy Loan ở Đế Đô là kiểu khu nhà mà có tiền cũng chưa chắc mua được đâu! Phải có thế lực cực lớn mới vào được. Toàn là nơi ở của giới siêu giàu, hàng top đầu.”

“Nhưng mà, chẳng phải nơi đó đã bán hết từ lâu rồi à?”

“Đúng thế! Bên trên nói chuẩn. Tĩnh Thủy Loan bán sạch từ rất lâu rồi. Thế mà anh cả của Cố Vân Tịch lại có thể mua được ngay trước lễ cưới, chuyện này không nói lên tất cả sao? Ai có nhà ở Tĩnh Thủy Loan thì thân phận chắc chắn không tầm thường đâu. Mà những người đã sở hữu nhà ở đó, người ta giàu đến mức chẳng đời nào bán ra, nên nếu không có nền tảng đặc biệt, muốn mua cũng chẳng thể nào mua nổi.”

“Vậy mà anh cả cô ấy lại dễ dàng mua được... Thế còn chưa đủ để thấy nội tình à?”



Cư dân mạng ngày càng kéo đến hóng chuyện đông hơn. Cứ nhắc đến Cố Vân Tịch, là y như rằng không bao giờ thiếu chủ đề để bàn tán.

Bản thân Vân Tịch nhìn những lời đồn đoán tràn lan trên mạng, chỉ mỉm cười. Thân phận thực sự của cô, chỉ có vài người trong giới thượng tầng là biết rõ. Còn những lời truyền miệng trên mạng chỉ là đoán mò, hoặc đơn giản vì thấy cô có "thế lực chống lưng" mà suy ra thôi.

Trong giới thượng lưu, người ta rất hiểu luật bất thành văn: biết chuyện gì nên nói, chuyện gì tuyệt đối không thể nói ra. Ai cũng tự có sự ý thức cao độ.

Những tin đồn lan ra phần lớn đều xuất phát từ những vị khách có mặt trong lễ cưới, hoặc từ người nghe được tí chút gió máy, không kìm được sự tò mò nên lên mạng “xả” đôi câu.

Dù trong số đó có người biết chút sự thật, họ cũng tuyệt đối giữ kín miệng, không hé lộ ra ngoài.

Tay Lục Hạo Đình cầm ly rượu vang, khẽ nhấp một ngụm rồi bước đến bên cạnh Cố Vân Tịch, ngồi xuống cùng cô. Anh liếc nhìn màn hình, rồi bật cười nhẹ: “Yên tâm đi. Cho dù trong số họ có người biết được gì đó, họ cũng sẽ không nói ra ngoài đâu. Trong giới này có những quy tắc ngầm, ai cũng hiểu rõ: việc trong giới, không được mang ra ngoài.”

Cố Vân Tịch bật cười, nhẹ nhàng nói: “Bọn họ còn bảo em lấy anh là... hạ giá đó!”

Lục Hạo Đình phá lên cười: “Đúng! Bà xã gả cho anh đúng là anh trèo cao rồi!”

Vân Tịch đắc ý, rúc vào lòng anh: “Thế thì… sau này em có thể làm mưa làm gió trong Lục gia rồi nhỉ?”

Lục Hạo Đình suýt chút nữa bật cười thành tiếng, khẽ chạm tay vào mũi cô: “Cho dù không có gia tộc Gia Cát chống lưng, chỉ cần có anh, em vẫn có thể làm trời làm đất trong Lục gia rồi!”

Lời đường mật nghe thật êm tai, ngọt đến tận tim!

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Cố Vân Tịch không giấu nổi nụ cười hạnh phúc, dường như từ đầu đến cuối chưa từng tắt.

Lục Hạo Đình chợt nhớ ra điều gì, nghiêng người nói: “Dạo này anh cả sắp phải quay về rồi. Anh ấy nói muốn chúng ta cùng về, tiện thể gặp ba mẹ.”

Ba mẹ mà anh nhắc đến, chính là bố mẹ ruột của Cố Vân Tịch.

Cố Vân Tịch hơi khựng lại. Từ sau khi anh cả tìm ra cô, cô mới biết mình vẫn còn ba mẹ ruột đang sống. Nhưng vì đã quen sống ở Đế Đô, nơi có anh Hạo Đình của cô nên cô vẫn luôn chọn ở lại đây.

Nhưng mà… ba mẹ…

Cô cũng thật sự muốn được gặp họ.

“Anh cả chắc chưa đi ngay đâu nhỉ? Chắc cũng phải đợi chị họ kết hôn xong đã. Đến lúc đó, chúng ta cùng về nhé?”

Lục Hạo Đình gật đầu: “Ừ, đợi chị họ với anh Đường kết hôn xong, rồi dẫn cả Tiểu Phong theo, chúng ta cùng về, xem như hai chị em cùng về nhà ra mắt.”
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 993: Chương 993



“Bên Đế Đô chắc phải làm phiền Diệp Phồn rồi. Sau khi chúng ta rời đi, công ty bên này vẫn cần người điều hành, người dưới tay em bây giờ… vẫn chưa đủ tầm để gánh vác cả một cục diện lớn như vậy. Diệp Cẩn thì còn quá trẻ, mới bước chân vào giới, chưa chắc đã đủ sức trấn áp được người khác.”

“Nhân lúc vẫn còn ở đây, chúng ta nên tranh thủ chỉ dẫn thêm một thời gian. Đợi khi mình rời đi, có Diệp Phồn chống lưng, chắc là không có vấn đề gì lớn nữa đâu.”

“Chỉ khổ cho Diệp Phồn thôi, chắc phải đợi đến lúc bọn mình quay lại thì mới được đi hưởng tuần trăng mật!”

Hiện tại Diệp Phồn và Đường Cẩm đã có con. Nhờ mối quan hệ với Cố Vân Tịch, địa vị của Đường Cẩm cũng được “thăng cấp”, Diệp gia cũng không dám coi thường Đường Cẩm như trước nữa.

Thêm vào đó, mẹ của Diệp Phồn cũng không còn phản đối gay gắt như trước, nên đám cưới của hai người không gặp trở ngại nào đáng kể.

Chỉ là gần đây quá bận: cô và Lục Hạo Đình cưới trước, Cố Hy Nhiễm và Đường Dục cũng tổ chức hôn lễ, sau đó phải cùng Gia Cát Nguyệt Hoa trở về nhà. Thế nên, lễ cưới của Diệp Phồn và Đường Cẩm phải tạm dời lại.

Cố Vân Tịch cười nói: “Cũng hết cách, ai bảo Lão Tam có con trước anh chứ. Con người ta giờ lớn tướng rồi, mà người đại ca là anh còn chưa có con nào. Đương nhiên là phải để anh ta nhường rồi, đúng không?”

Lục Hạo Đình phá lên cười, cúi đầu hôn mạnh lên má cô một cái: “Đúng rồi! Phải để lão Tam đợi thêm chút nữa!”

Nhớ đến cái vẻ vênh váo của Diệp Phồn khi biết mình có con trai lớn như vậy, Lục Hạo Đình không khỏi ghen tị, vô thức liếc sang bụng dưới của Vân Tịch…

“Chúng ta… bao giờ mới có con nhỉ?”

Cố Vân Tịch: “…”

“Anh muốn có con sao? Thích con trai hay con gái?”

Lục Hạo Đình cười dịu dàng: “Bất kể là con trai hay con gái, chỉ cần là con của chúng ta, thì anh đều yêu cả. Nhưng mà, thỉnh thoảng nghĩ đến ánh mắt đầy căm ghét của đại ca em nhìn anh, tự nhiên lại cảm thấy, hay là có con trai thì hơn.”

Cố Vân Tịch nhướng mày: “Vì sao?”

Lục Hạo Đình nhún vai: “Anh mà nuôi một đứa con gái xinh xắn từ nhỏ đến lớn, rồi bị một thằng nhãi nào đó lừa gạt đem đi mất, thì anh chắc chắn chịu không nổi! Chắc chắn sẽ giống đại ca em, muốn đánh chết thằng đó cho hả giận!”

Cố Vân Tịch: “…”

“Nên là… sinh con trai thôi! Sinh con trai đỡ phải lo mấy chuyện đau đầu đó. Sau này nó lớn lên muốn theo đuổi con gái người ta, anh còn có thể chỉ chiêu cho nó nữa! Chứ mà con gái thì… thật sự không nỡ gả đi đâu…”

Cố Vân Tịch mím môi, bật cười, rồi đột nhiên hỏi: “Anh nói xem… lần này anh theo anh cả em về nhà, liệu có bị ba em đánh không?”

Lục Hạo Đình: “…”

Thở dài…

Không còn cách nào khác!

Tự nhiên cảm thấy lạnh sống lưng, đã có một “đại ca vợ” khó chơi như vậy rồi, giờ lại thêm một “ba vợ” chưa biết tính nết thế nào…

Lục Hạo Đình nói: “Người ta nói, mẹ vợ mà thích con rể thì càng nhìn càng vừa mắt. Em nói xem, nếu anh lấy lòng được mẹ em, thì ba em có còn làm khó được anh không?”

Cố Vân Tịch: “…”

Lục Hạo Đình, anh đúng là cao tay!

Cô nghĩ nghĩ rồi nói: “Em nghe đại ca nói, ba em rất yêu mẹ em, sau khi mẹ xảy ra chuyện, ba luôn ở bên chăm sóc. Em nghĩ… ba chắc chắn là rất để tâm đến mẹ. Đến lúc đó, nếu anh có bản lĩnh khiến mẹ vui lòng, thì ba cũng sẽ đứng về phía anh thôi!”

Lục Hạo Đình cười tươi rói: “Anh đẹp trai thế này, lại còn ngoan ngoãn hiểu chuyện, em còn thích anh như vậy, thì mẹ em chắc chắn cũng sẽ thích anh thôi!”

Cố Vân Tịch: “…”

Ngoan ngoãn hiểu chuyện?

Lục đại thiếu gia, mặt anh dày thật đó!
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 994: Chương 994



Sau lễ cưới của Cố Vân Tịch, Đế Đô lại được một phen náo nhiệt.

Dù lễ cưới này được giữ kín, không công bố rầm rộ, người ngoài không biết quy mô cụ thể ra sao. Nhưng sau đó lại một số video được biên tập và công bố, riêng bộ lễ phục cưới cổ phong của Cố Vân Tịch đã lập tức gây sốt.

Ban đầu, cô cũng dự định mượn dịp này để quảng bá thương hiệu của mình. Có sự hậu thuẫn từ danh tiếng sẵn có của Cố Vân Tịch, lại thêm truyền thông, các nền tảng tự sản xuất nội dung và video ngắn thi nhau đăng tải, váy cưới cổ phong nhanh chóng trở thành trào lưu.

Đội ngũ sản xuất đã chuẩn bị xong từ trước, các mẫu thiết kế sẽ nhanh chóng được tung ra thị trường.

Tập đoàn Vân Thượng vốn đã phát triển đa ngành: giải trí điện ảnh, khách sạn nhà hàng, bất động sản... Lần này, lấn sân sang lĩnh vực hàng xa xỉ có thể xem là bước mở rộng mới.

Hiện nay, mức sống ngày càng tăng, người tiêu dùng trong nước vẫn chuộng các thương hiệu ngoại nhập. Điều này khiến Cố Vân Tịch không cam tâm. Với thực lực và danh tiếng hiện có, cô quyết tâm tạo nên một thương hiệu của riêng mình.

Sau này, trong ngành hàng xa xỉ toàn cầu, cô nhất định cũng sẽ chiếm được một vị trí.

Sau khi ổn định thương hiệu thời trang, tiếp theo sẽ là mỹ phẩm.

Bởi vì sau lễ cưới của Đường Dục và Cố Hy Nhiễm, cô sẽ cùng đại ca Gia Cát Nguyệt Hoa rời đi. Nên thời gian này, Cố Vân Tịch rất bận rộn. Diệp Phồn cũng luôn kè kè bên cạnh học hỏi công việc. Khi cô đi rồi, cả tập đoàn khổng lồ này sẽ do anh ta tiếp quản.

...

Từ nhỏ Diệp Phồn đã thông minh, ở trường đã được gọi là “Diệp thần”, vốn là người kiêu ngạo, vậy mà sau một thời gian làm việc ở Vân Thượng, lại ngày càng khâm phục Cố Vân Tịch.

“Giỏi thật đấy! Bảo sao hồi đó cứ đòi làm đại ca của tôi, hóa ra đúng là có bản lĩnh thật!”

Cố Vân Tịch bật cười: “Chứ còn gì nữa! Không có bản lĩnh thì dám đứng trước mặt “Diệp thần” xưng đại ca chắc?”

“Thời gian này chịu khó theo sát tôi, nhanh chóng nắm bắt toàn bộ quy trình vận hành của tập đoàn. Đợi tôi đi rồi, cậu có thể toàn quyền điều hành. Trước mắt cứ ổn định mảng thời trang, sau đó mỹ phẩm sẽ lần lượt tung ra thị trường.”

Diệp Phồn liếc nhìn cô một cái, bỗng hỏi: “Trước khi tôi tới, những việc này ai làm?”

“Phần lớn là tôi làm.”

“Thế còn phần nhỏ?”

“Mấy phó tổng lo.”

Diệp Phồn nhướn mày: “Nhìn cô ngày thường cũng đâu có bận lắm. Giao việc cho phó tổng hết, cô không sợ bị họ gạt ra ngoài à?”

Cố Vân Tịch bật cười, ánh mắt đầy tự tin và kiêu ngạo: “Ai dám gạt tôi?”

Diệp Phồn sững người, không nói nổi câu nào.

Cũng đúng… với vị thế trong nước hiện tại của Cố Vân Tịch, thực sự không ai dám làm điều đó.

Chưa nói đến gia thế nhà mẹ đẻ, chỉ riêng việc cô là thiếu phu nhân Lục gia, với cái cách mà Lục Hạo Đình bảo vệ vợ thì trong cả tập đoàn Vân Thượng, chẳng ai dám qua mặt cô.

Diệp Phồn trầm ngâm rồi hỏi tiếp: “Hồi trước không có tôi, mấy chuyện điều hành đều do cô lo. Giờ giao hết cho tôi rồi, vậy… cô làm gì?”

“Về nhà mẹ chứ còn gì nữa! Nhưng có phải không quay lại đâu.”

Cố Vân Tịch nhướng mày cười: “Tôi còn nhiều việc phải làm lắm. Cậu chỉ phụ trách vận hành, còn tôi… lo phát triển.”

Diệp Phồn ngẩn ra: “Phát triển? Phát triển cái gì?”

“Những lĩnh vực mới! Trước đây Vân Thượng vẫn chưa đủ nổi bật. Cậu nhìn xem, giới giải trí trong nước giờ cơ bản là tôi nắm trọn. Tiếp theo là hàng xa xỉ, tôi có gu thẩm mỹ, lại có nhà thiết kế chuyên nghiệp như Đường Cẩm hỗ trợ, thành tựu tương lai rất khả quan. Sau đó là mỹ phẩm.”

“Chắc cậu cũng nghe qua rồi. Những sản phẩm mỹ phẩm của tôi rất được ưa chuộng trong giới thượng lưu, đúng không?”

Diệp Phồn phấn khích: “Tôi nghe rồi! Cực kỳ khan hiếm! Dù giá ở chỗ cô đã cao ngất rồi, nhưng nhiều người vẫn xếp hàng không mua nổi, ngoài thị trường còn bị đội giá lên gấp đôi.”

Cố Vân Tịch cười: “Đúng thế! Mấy thứ đó còn chưa sản xuất đại trà. Giai đoạn đầu chủ yếu là tạo danh tiếng thôi. Đợi khi tung ra thị trường, chắc chắn sẽ mở rộng hơn nhiều. Mà công thức là độc quyền của tôi, người khác không có được đâu.”

“Hiệu quả của nó còn vượt xa nhiều thương hiệu quốc tế. Chỉ cần quảng bá đúng cách, không lo không có người mua.”

Nghe vậy, Diệp Phồn càng thêm hứng thú. Một tập đoàn có tiềm năng phát triển lớn như vậy, ai mà không muốn tham gia?

Cố Vân Tịch tiếp lời: “Nên sắp tới cậu sẽ rất bận lắm đấy. Công ty đang cần phát triển, đây là lúc cậu có thể phát huy toàn bộ năng lực.”

“Đó mới chỉ là kế hoạch ngắn hạn. Tôi không định dừng lại ở đó đâu, sắp tới còn có một hạng mục lớn hơn nhiều.”

“Là gì?”

“Công nghệ y dược.”

Diệp Phồn nhíu mày: “Công nghệ y dược? Sao tự dưng lại làm cái đó? Tập đoàn xưa nay chưa từng đụng tới mảng này, không có kinh nghiệm gì hết, làm sao mà làm được?”

Cố Vân Tịch nhún vai: “Thì tôi vốn là bác sĩ mà! Ngành tôi giỏi nhất chính là y học. Không làm thì uổng phí hết kiến thức tôi có.”

“Nhưng kiến thức y học với việc vận hành ngành công nghệ y dược hoàn toàn khác nhau.”

Cố Vân Tịch mỉm cười: “Tôi biết chứ. Nhưng tay nghề y học của tôi chính là bàn đạp tuyệt vời. Có bản lĩnh này, tôi muốn tiếp cận công nghệ y học tiên tiến nhất cũng không khó.”

Diệp Phồn im lặng.

Nghĩ lại thì đúng là như vậy. Dù ngành nào khó khăn đến mấy, bệnh viện vẫn luôn đông đúc, bác sĩ luôn thiếu hụt. Nếu Cố Vân Tịch làm thật, tiềm năng phát triển là rất lớn.

Thậm chí, đây rất có thể sẽ trở thành trụ cột trong tương lai của tập đoàn Vân Thượng.

Cố Vân Tịch tiếp lời: “Bên bệnh viện, tôi đã bắt đầu chuẩn bị từ lâu rồi. Đợi tôi quay về là có thể đi vào hoạt động. Phòng thí nghiệm và nhà máy dược phẩm cũng đang trong quá trình xây dựng. Đây là dự án trọng điểm, cậu phải theo sát, đợi tôi về rồi sẽ bắt đầu vận hành.”

“Cô đi bao lâu?”

Cố Vân Tịch nghĩ một lúc rồi đáp: “Cái này… tôi cũng không chắc. Có khi… nửa năm đến một năm!”

Diệp Phồn: “…”

Dạo gần đây, Cố Vân Tịch gần như ngày nào cũng ở công ty, ngay cả tuần trăng mật với Lục Hạo Đình cũng gác lại, chỉ để chắc chắn rằng Diệp Phồn có thể hoàn toàn nắm vững công việc trước khi cô rời đi.

Sau đó là lễ cưới của Đường Dục và Cố Hy Nhiễm. Bao năm rồi Đường gia mới có chuyện vui lớn như vậy, đám cưới tất nhiên rất hoành tráng. Hai hôn lễ lớn khiến cả Đế Đô rộn ràng suốt mấy tháng trời. Suốt thời gian cuối năm, các đề tài nóng đều xoay quanh hai sự kiện này.

Mùa đông đến rất nhanh, Tết Nguyên Đán cũng cận kề. Cố Vân Tịch, Lục Hạo Đình, Đường Dục và Cố Hy Nhiễm đều ở lại nhà cùng người thân ăn Tết, rồi sau đó mới thu xếp hành lý, cùng Gia Cát Nguyệt Hoa rời đi.

Giữa đại dương bao la, sâu thẳm tận cùng biển cả, Cố Vân Tịch thật không ngờ, kiếp này lại có cơ hội gặp lại ba mẹ ruột của mình.

Được sống lại một đời, có anh Hạo Đình ở bên, người thân đều đoàn tụ thì cuộc đời của cô đã trọn vẹn rồi!

(Chính văn hoàn)
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 995: Chương 995



Tuy rằng Cố Vân Tịch, Lục Hạo Đình cùng Đường Dục và Cố Hy Nhiễm đã rời khỏi, nhưng sự phồn hoa của Đế Đô vẫn chưa hề giảm sút.

Có hoàng tộc Gia Cát đứng sau chống lưng, địa vị của Lục gia lại được nâng lên một tầm cao mới. Cộng thêm việc Đường gia chính thức quay về, cục diện quyền lực ở Đế Đô lập tức có những thay đổi rõ rệt.

Một số người nhạy bén đã thấy được cơ hội thăng tiến, thời gian gần đây hoạt động vô cùng tích cực.

Danh vọng, quyền lực, lợi ích – đó là thứ mà rất nhiều người theo đuổi cả đời. Người ôm mộng cầu danh, thực sự quá nhiều.

Từ sau lần xảy ra tranh cãi với mẹ qua điện thoại, Tần Mạc dứt khoát không còn liên lạc với bà ta nữa, yên tâm ở lại Đế Đô tiếp tục việc học.

Nhưng Diêu Văn Tích thì chưa yên phận. Bữa tiệc lần trước đã trở thành cú sốc quá lớn đối với bà ta. Ở tỉnh Giang Nam bao năm, bà ta luôn ở trên đỉnh cao, sinh ra đã đứng ở vị trí khiến người khác ngước nhìn.

Bây giờ, con trai đã khỏi bệnh, bà ta lại càng có nhiều thời gian để tính toán cho tương lai.

Một Đế Đô phồn hoa sôi động thế kia, sao bà ta không động lòng?



Kể từ khi Lạc Vũ Vi theo Lưu Tinh Trì đến Đế Đô thì cuộc sống cũng bình lặng hơn hẳn. Lưu Tinh Trì dặn cô, đừng nghĩ ngợi gì cả, cứ yên tâm học hành và đi làm là được.

Theo lời Lưu Tinh Trì nói, đó gọi là “dựa vào cây đại thụ hướng bóng mát”. Có đại ca và đại tẩu như thế, cả đời này anh ta cứ thoải mái tận hưởng. Dù sao người làm anh thì phải gánh vác mà.

Cậu em như anh ta chỉ cần làm một người em ngoan ngoãn là đủ.

Nghe đến đây, Lạc Vũ Vi không nhịn được bật cười. Càng tiếp xúc với Lưu Tinh Trì, cô càng cảm thấy anh là một “chàng trai báu vật”. Năng lực và học thức của anh chẳng hề kém cạnh gì Diệp Phồn và mấy người kia, chỉ là tính tình khiêm tốn, trầm lặng, thích một cuộc sống giản dị.

Quả thật, cô đúng là “nhặt được báu vật” rồi!



Gần đây, tâm trí của Diêu Văn Tích hoàn toàn đặt ở Đế Đô.

Bà ta muốn mở rộng kinh doanh đến đây, muốn đưa thế lực của Diêu tiến vào Đế Đô. Hơn nữa… bà còn muốn chồng mình được điều chuyển lên đây nhận chức vụ mới.

Mối quan hệ với Cố Vân Tịch và Lục Hạo Đình là lựa chọn tốt nhất không thể nghi ngờ. Nếu có thể kết giao được với bọn họ, thì bà ta coi như đã xây được mạng lưới quan hệ vững chắc trong thành phố quyền lực này.

Đám trẻ kia trước đây đều từng là vãn bối của bà ta, cũng từng có giao tình. Nếu nói đến hợp tác lại thì dễ dàng hơn nhiều.

Nhưng hiện tại, Cố Vân Tịch và Lục Hạo Đình đều không ở đây, còn Diệp Phồn thì bà ta không quen.

Lương Đầu và Tưởng Hân Lôi - mấy người đó chỉ là bạn bè bình thường của Cố Vân Tịch, không có tiếng nói gì trong những nhóm quyền lực nhỏ kia.

Người duy nhất có thể đột phá, chính là Lạc Vũ Vi.

Bạn trai của Lạc Vũ Vi là em kết nghĩa của Lục Hạo Đình.

Khi Diêu Văn Tích tìm đến Lạc Vũ Vi, cô vừa từ siêu thị đi ra, tay xách không ít túi to túi nhỏ, toàn là nguyên liệu nấu ăn. Cô và Lưu Tinh Trì thường tự nấu ở nhà nên số lượng thực phẩm cần mua cũng khá nhiều.

Vừa thấy Lạc Vũ Vi mang theo nhiều đồ như vậy, Diêu Văn Tích cười cười nói: “Cô còn phải tự mình đi mua đồ à? Thân phận bạn trai cô đâu có thấp, chẳng lẽ không thuê nổi vài người giúp việc sao?”

Đôi mắt Lạc Vũ Vi bình thản nhìn bà ta, cười nhạt: “Bạn trai tôi chỉ là một vệ sĩ thôi mà, e là Đại tiểu thư Diêu gia sẽ chẳng coi ra gì đâu.”

Sắc mặt Diêu Văn Tích lập tức thay đổi!

“Đại tiểu thư Diêu gia”, cách xưng hô này thật sự thú vị.

Bà ta là đại tiểu thư của Diêu gia, còn Diêu Mộng Kỳ đương nhiên cũng là đại tiểu thư Diêu gia.

Trước đây, chính Diêu Mộng Kỳ là người xem thường thân phận vệ sĩ của Lưu Tinh Trì, nên mới lựa chọn kết hôn với Tần Hiên. Kết quả là cuộc sống giờ đây loạn hết cả lên, suốt ngày khiến bà ta đau đầu, phiền muộn.

Nếu như ngày đó Diêu Mộng Kỳ gả cho Lưu Tinh Trì, thì ít ra bây giờ cô ta vẫn là một người con gái của Diêu gia. Với thân phận hiện tại của Lưu Tinh Trì, chắc chắn cần đến sự ủng hộ của Diêu gia, cũng cần sự hậu thuẫn của Tần gia. Khi đó, Diêu Mộng Kỳ sẽ không đi đối đầu với bà ta như bây giờ nữa.
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 996: Chương 996



Diêu Văn Tích cười nhạt: “Cô đúng là thông minh, biết chọn người đấy! Con bé Mộng Kỳ từ nhỏ đã được nuông chiều quá mức, ngây thơ đến mức chẳng biết nắm lấy cơ hội. Tay cầm bài đẹp mà đánh đến tan tác! So với cô thì nó còn kém xa!”

Lạc Vũ Vi chỉ nhẹ giọng: “Quá khen rồi.”

Nhưng trong lòng cô cũng thầm thừa nhận, ánh mắt chọn người của cô quả thực tốt hơn Diêu Mộng Kỳ rất nhiều!

Diêu Văn Tích khẽ nheo mắt lại, không ngờ Lạc Vũ Vi lại tỏ thái độ dửng dưng như thế, trong lòng bà ta có chút khó chịu. Bà ta không thích người không nghe lời.

Nhưng lúc này, còn chuyện quan trọng hơn cần phải làm, nên Diêu Văn Tích nói: “Tôi tìm cô có việc, theo tôi qua đây một chút.”

Lạc Vũ Vi nhướng mày, thấy bà ta không đi xa, chỉ vào một tiệm bánh ngọt gần siêu thị, cô liền đi theo để xem bà ta định nói gì.

Hai người ngồi xuống, gọi hai ly nước trái cây. Nhìn Lạc Vũ Vi đối diện, Diêu Văn Tích mỉm cười: “Tìm được một người bạn trai như vậy, chắc áp lực không nhỏ chứ?”

Lạc Vũ Vi khựng lại, ngẩng đầu nhìn bà ta.

Diêu Văn Tích tiếp tục cười nói: “Tôi là người từng trải, biết rõ làm phụ nữ không dễ dàng. Với xuất thân và điều kiện của cô, tìm được một người như Lưu Tinh Trì thật ra là trèo cao. Nhưng đã tìm được thì tất nhiên không thể buông tay.”

“Dù sao thì, trên đời này có cô gái nào lại không muốn gả vào hào môn chứ? Lấy được người chồng giàu có, có nghĩa là vinh hoa phú quý không hết, con cái sinh ra đã khiến người khác ngưỡng mộ. Chúng sẽ không phải chịu những vất vả tầm thường, cũng không bị ai xem thường.”

“Chuyện như thế, cô gái nào mà chẳng mơ ước, đúng không?”

Lạc Vũ Vi lạnh nhạt: “Bà muốn nói gì thì nói thẳng.”

Diêu Văn Tích cười: “Cô đừng căng thẳng, dù sao tôi cũng từng nuôi dưỡng cô nhiều năm. Thấy cô sống tốt, tôi cũng mừng. Chỉ là… muốn nhắc nhở cô vài điều thôi!”

“Làm dâu hào môn không dễ đâu. Càng là nhà quyền thế, càng coi trọng ‘môn đăng hộ đối’. Lưu Tinh Trì tuy có năng lực, sinh ra đã trong giới ấy, nhưng về xuất thân, rõ ràng kém xa mấy người anh em kia. Nếu không muốn bị so sánh, thì chắc chắn cậu ta phải tìm được sự hỗ trợ bên ngoài.”

“Cô thử nhìn xem, mấy người anh em kia cưới ai? Lục Hạo Đình thì khỏi bàn, cưới được Cố Vân Tịch, gia thế nhà gái còn mạnh hơn cả nhà trai. Lục gia nhờ có Cố Vân Tịch làm cháu dâu mà địa vị mới vững như bây giờ.”

“Diệp Phồn thì sao? Cưới Đường Cẩm, bạn thân của Cố Vân Tịch, là trưởng phòng thiết kế hàng đầu dưới trướng cô ấy. Cô ấy không chỉ giữ vững mối quan hệ giữa Diệp Phồn và Lục Hạo Đình, mà còn kết nối chặt chẽ với Cố Vân Tịch. Tất cả đều thành một thể.”

“Còn Lưu Tinh Trì? Xuất thân vốn đã thấp hơn, hôn nhân là cơ hội duy nhất để thay đổi cuộc đời. Nếu đã không cưới được người có thế lực như Cố Vân Tịch, thì chí ít cũng không thể cưới một người kém cỏi. Nếu không, cả đời này cậu ta chẳng thể ngoi lên được. Mà cô thì đang ở bên cạnh cậu ta, chắc chắn áp lực cũng không nhỏ, đúng chứ?”

Lạc Vũ Vi nhìn Diêu Văn Tích, ánh mắt thoáng hiện tia giễu cợt. Cô dường như đã đoán được mục đích thật sự của bà ta.

“Tôi sao? Cũng ổn thôi. Anh ấy đối với tôi rất tốt, rất biết che chở, không hề để tâm đến những thứ bà vừa nói đâu.”

Diêu Văn Tích bật cười lắc đầu: “Giới trẻ bây giờ chỉ biết yêu đương. Nhưng yêu có ăn được không? Cô dám chắc anh ta sẽ yêu cô cả đời sao?”

“Người đàn ông có bản lĩnh nào mà không từng trăng hoa bên ngoài? Giờ anh ta yêu cô đấy, nhưng vài năm nữa, khi đã chán rồi, rất có thể sẽ yêu người khác. Đến lúc mất đi tình yêu ấy, cô còn giá trị gì để giữ lại?”

“Cho nên đấy, Vũ Vi, cô cần một chỗ dựa. Một hậu thuẫn đủ mạnh để hỗ trợ cho Lưu Tinh Trì. Chỉ khi đó, anh ta mới không bao giờ rời bỏ cô!”
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 997: Chương 997



Nụ cười trong mắt Lạc Vũ Vi càng thêm rõ ràng: “Đáng tiếc là tôi chẳng có nhà mẹ đẻ, chuyện này cũng chẳng thay đổi được.”

Diêu Văn Tích cười, bà ta đã đoán trước được Lạc Vũ Vi sẽ đồng ý: “Chỉ cần cô muốn, Tần gia chính là nhà mẹ đẻ của cô. Diêu gia cũng vậy.”

“Ồ?” Lạc Vũ Vi nhướng mày.

Diêu Văn Tích tiếp lời: “Vũ Vi à, cô là do chính tay tôi nuôi lớn, từ nhỏ đã sống ở Tần gia, cô là con nuôi của Tần gia, cô quên rồi sao? Còn Diêu gia, tình hình thế nào cô cũng rõ, phần lớn đều nằm trong tay tôi. Chỉ cần cô chịu, cả Tần gia và Diêu gia đều là chỗ dựa, là nhà mẹ đẻ của cô.”

“Có được sự ủng hộ của hai nhà, chuyện cô cưới Lưu Tinh Trì là chuyện chắc chắn. Cậu ta cần sự hậu thuẫn đó. Cả đời này cũng sẽ không dám làm gì cô, đảm bảo sẽ ngoan ngoãn nghe lời.”

Lạc Vũ Vi cười khẽ: “Nghe có vẻ rất hấp dẫn đấy. Vậy… lúc tôi lấy chồng, các người có thể cho tôi bao nhiêu của hồi môn?”

Diêu Văn Tích: “……”

“Vũ Vi à, Tần gia là chủ tịch tỉnh Giang Nam, thân phận này so với một số danh gia vọng tộc ở Đế Đô cũng không kém gì. Nếu cô có được sự ủng hộ của Tần gia và Diêu gia, thì thân phận sẽ ngang hàng với các tiểu thư quyền quý ở Đế Đô. Cô có biết điều đó thay đổi được những gì không?”

“Nhà mẹ đẻ mới là chỗ dựa vững chắc nhất. Chỉ khi có hậu phương mạnh, hôn nhân mới có thể bền lâu, cô hiểu chứ?”

“Dĩ nhiên tôi hiểu rồi!” Lạc Vũ Vi cười: “Lý lẽ đơn giản vậy sao tôi lại không hiểu? Có một nhà mẹ đẻ vững mạnh đứng sau, tôi tự nhiên có thể làm được nhiều việc, sẽ được người khác kính trọng. Con gái đi lấy chồng, của hồi môn là thể diện đầu tiên. Thế nên tôi mới hỏi: khi tôi cưới, các người định cho tôi bao nhiêu của hồi môn?”

Sắc mặt Diêu Văn Tích hơi khó coi.

“Có Tần gia và Diêu gia ra mặt, của hồi môn của cô dĩ nhiên sẽ không ít.”

Bà ta nói tiếp: “Việc cô nên lo bây giờ không phải là của hồi môn, mà là mau chóng kết hôn với Lưu Tinh Trì. Tần gia và Diêu gia đều muốn phát triển ở Đế Đô. Đợi đến khi chúng tôi đứng vững tại đây, thì cô cũng sẽ có địa vị tại Đế Đô, hiểu không?”

“Lúc đó, Lưu Tinh Trì cũng sẽ nở mày nở mặt với mấy người anh em của cậu ta. Tần gia và Diêu gia sẽ có thể hỗ trợ cậu ta nhiều hơn trong tương lai.”

Lạc Vũ Vi gật đầu: “Nếu vậy thì quá tốt rồi. Thế thì các người mau chóng phát triển đi, tôi đợi đấy!”

Diêu Văn Tích hơi nhíu mày, không thể đoán nổi thái độ của Lạc Vũ Vi.

Bà ta nói tiếp: “Vũ Vi, giúp đỡ là hỗ trợ nhau. Cô cũng biết đấy, ở Đế Đô, các gia tộc danh giá đầy rẫy. Dù Tần gia và Diêu gia có liên kết lại, cũng chưa đủ để vào tầng lớp thượng lưu. Nếu cô muốn có địa vị cao hơn thì nhà mẹ đẻ của cô phải càng mạnh mẽ. Có như vậy, địa vị của cô mới nâng cao được.”

“Tôi biết chứ! Nên mới bảo các người mau phát triển lên còn gì! Không thì tôi phải đợi đến bao giờ?”

Nghe vậy, Diêu Văn Tích cứ tưởng cô đã cắn câu, vội vàng nói: “Chuyện đó đơn giản thôi. Hiện tại Lưu Tinh Trì đang rất yêu chiều cô đúng không? Cậu ta chắc vẫn nghe lời cô lắm nhỉ? Vậy thì tôi sẽ chuẩn bị kế hoạch để Tần gia và Diêu gia đến Đế Đô. Cô về nói với cậu ta, để cậu ta giúp chúng tôi mở đường. Những chướng ngại ở Đế Đô, để cậu ta giải quyết. Chỉ cần làm được điều đó, tôi đảm bảo sau này sẽ ủng hộ hai người hết mình.”

Lạc Vũ Vi khẽ cười khinh một tiếng: “Hóa ra là thế. Nói một hồi, hóa ra là đến để nhờ tôi giúp!”

Sắc mặt Diêu Văn Tích sa sầm lại: “Lạc Vũ Vi, tôi đang giúp cô đấy! Cô không có nhà mẹ đẻ chống lưng…”

“Phải! Tôi đúng là cần một nhà mẹ đẻ vững mạnh. Nếu bà muốn Tần gia và Diêu gia trở thành hậu phương của tôi, thì được thôi! Nên tôi mới hỏi: khi tôi cưới, các người định cho tôi bao nhiêu của hồi môn? Nhà mẹ đẻ chẳng phải là phải hỗ trợ con gái như vậy sao?”

“Cuối cùng thì sao? Chưa thấy bà nói được bao nhiêu của hồi môn, chỉ quanh co nửa ngày, cuối cùng là muốn nhờ bạn trai tôi giúp các người vào Đế Đô thôi! Này Diêu phu nhân, muốn nhờ người thì ít ra cũng phải có thái độ cầu thị chút chứ!”

“Đừng có mà mở miệng ra là nói nhà mẹ đẻ mạnh mẽ sẽ hỗ trợ được cái gì. Chưa thấy hỗ trợ được gì thì đã muốn tôi đi giúp các người vào Đế Đô rồi. Đến chút bản lĩnh tự lập còn không có, đây không phải là nhà mẹ đẻ mạnh mẽ, mà là cái gánh nặng thì đúng hơn!”

Lạc Vũ Vi hừ lạnh một tiếng, xách đồ đứng dậy rời đi.

Lần đầu tiên Diêu Văn Tích bị người khác mắng thẳng mặt như vậy, sững người mất mấy giây mới phản ứng lại, tức đến mức toàn thân run rẩy.

“Cô… cô… Lạc Vũ Vi! Đứng lại! Cô đứng lại cho tôi!”
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 998: Chương 998



Lạc Vũ Vi chẳng buồn để ý đến bà ta, xách đồ đi thẳng về phía bãi đỗ xe.

Diêu Văn Tích bị từ chối phũ phàng như vậy thì dĩ nhiên không cam lòng, cứ bám theo sau cô, nhất định phải dạy dỗ cô một trận mới thấy hài lòng.

Thế nhưng Lạc Vũ Vi đi giày đế bằng, bước chân nhanh, còn Diêu Văn Tích thì mang giày cao gót, đuổi mãi vẫn không kịp.

Đến khi tới bãi đỗ xe, vừa trông thấy chiếc xe của Lạc Vũ Vi, Diêu Văn Tích lập tức khựng bước lại.

Đó là một chiếc siêu xe màu hồng phấn, sắc hồng nhạt đáng yêu đến mê người, đường nét vô cùng bắt mắt, là kiểu xe mà bất kỳ cô gái nào nhìn thấy cũng khó lòng cưỡng lại nổi.

Tuy không phải siêu xe hàng đầu thế giới, nhưng cũng tuyệt đối là loại đắt đỏ không tưởng.

Diêu Văn Tích nhìn kỹ logo xe, cuối cùng xác nhận: chiếc xe này ít nhất cũng phải ba triệu tệ trở lên.

Toàn bộ tài sản của Lạc Vũ Vi chắc chắn không đủ để mua nổi chiếc xe này.

Xe hơi vốn là món tiêu dùng cao cấp, có tiền chưa chắc đã dám mua kiểu xe như vậy. Mà có thể dùng được một chiếc xe như thế, đủ để thấy Lưu Tinh Trì giàu có đến mức nào.

Người bình thường khi có tiền, việc đầu tiên là mua nhà an cư, sau đó mới đầu tư vào bất động sản. Mà trong cái giới của Lưu Tinh Trì, nếu có tiền trong tay, chắc chắn sẽ xây dựng sản nghiệp.

Một thành phố đắt đỏ từng centimet đất như Đế Đô, mà Lưu Tinh Trì còn có thể tặng bạn gái mình một chiếc siêu xe thế này, cho thấy anh ta chắc chắn đã có nhà ở Đế Đô từ lâu rồi, bất động sản nhất định cũng không thiếu.

Đã có thể tặng bạn gái món quà như thế, thì những gì anh ta tự dùng chắc chắn còn xa xỉ hơn.

Tính sơ qua như vậy, rốt cuộc thì tài sản của Lưu Tinh Trì có bao nhiêu đây?

Diêu Văn Tích mím môi, trong lòng không khỏi hối hận. Trước đây quả thật bà ta đã đánh giá quá thấp Lưu Tinh Trì. Tuy xuất thân của anh ta không cao, nhưng cái vòng giao thiệp của anh ta lại quá mạnh.

Có thể sống sót trong giới trẻ tinh anh mạnh mẽ nhất của Đế Đô, xét ra thì mối quan hệ của anh ta cũng chẳng kém Tần gia là mấy, còn về mức độ giàu có thì dù chưa bằng Diêu gia, nhưng mức độ sống thì cũng chẳng thua là bao.

Lưu Tinh Trì vẫn còn trẻ, nếu phát triển thêm vài năm nữa...

Trong lòng Diêu Văn Tích hối hận không thôi: một người như vậy, sao lại để cho Lạc Vũ Vi nhặt được tiện nghi thế chứ?

Đang mải suy nghĩ, Diêu Văn Tích lỡ mất một chút thời gian, cho nên Lạc Vũ Vi đã lái xe rời khỏi bãi đỗ.



Diêu Văn Tích đứng đó, ước lượng tài sản của Lưu Tinh Trì: thực ra, tính toán của bà ta không hề sai.

Hiện tại, Lưu Tinh Trì quả thật giàu có hơn trước rất nhiều.

Chiếc siêu xe mà Lạc Vũ Vi đang lái chính là món quà anh ta mua tặng cô.

Mấy anh em trong nhóm của anh ta: Đường Dục đã kết hôn, Lục Hạo Đình cũng đã cưới vợ, Diệp Phồn thậm chí đã có con. Bây giờ đến lượt anh ta có bạn gái, chỉ còn mỗi lão Tứ Giang Minh Hàn là vẫn còn độc thân.

Còn Cố Hy Nhiễm thì có thân phận cực kỳ đặc biệt, của hồi môn mà Gia Cát Nguyệt Hoa (anh họ cô ấy) chuẩn bị cho, chỉ riêng siêu xe đã có đến mấy chục chiếc, hầu như mỗi thương hiệu xe nổi tiếng đều có một chiếc tặng riêng.

Cố Vân Tịch là em họ của Cố Hy Nhiễm, thậm chí còn được ưu ái hơn nữa.

Đường gia và Lục gia vốn dĩ là hào môn, những thứ này với họ chẳng thiếu gì.

Diệp Phồn cũng là đại thiếu gia nhà giàu, còn Đường Cẩm lại là nhà thiết kế, tài chính chẳng đến nỗi nào. Dù không quá xa hoa, nhưng Diệp Phồn thì quá giàu rồi!

Người cuối cùng chính là Lạc Vũ Vi.

Xuất thân của cô quá yếu, tiền cô có trong tay đến một căn hộ nhỏ ở Đế Đô cũng không đủ mua. Lưu Tinh Trì xót bạn gái bị người ta coi thường trong những dịp gặp mặt, nên đã mua cho cô một chiếc siêu xe để tặng.

Tuy rằng anh không thể giúp cô sánh ngang với Cố Vân Tịch hay Cố Hy Nhiễm, nhưng chí ít cũng sẽ không để bạn gái mình quá thiệt thòi.

Khi nhận được chiếc xe này, Lạc Vũ Vi thực sự đã sững người vì kinh ngạc!

Giờ phút này, khi đang lái xe rời đi, từ gương chiếu hậu nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên sững sờ của Diêu Văn Tích, Lạc Vũ Vi cảm thấy có chút buồn cười.

Cô liếc nhìn chiếc siêu xe mình đang cầm lái: nói thật, đến bản thân cô cũng thấy có chút chột dạ!
 
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời
Chương 999: Chương 999



Cô thật sự không ngờ Lưu Tinh Trì lại tặng cô một chiếc xe đắt tiền như vậy. Trước đó, anh đã mua nhà, sửa sang tổ ấm cho hai người, cô còn tưởng tiền của anh chắc cũng gần cạn rồi.

Dù sao thì sống trong cái giới này, chi tiêu đâu có nhỏ.

Không ngờ, anh vẫn sẵn sàng bỏ ra một khoản lớn như vậy để mua xe tặng cô.

Nghĩ đến việc Lưu Tinh Trì còn đứng tên một căn hộ riêng cho cô, lòng cô lại càng chột dạ hơn.

Ban đầu, anh vốn định mua một căn hộ mới ở khu trung tâm thành phố, chuẩn bị cho tương lai kết hôn. Anh nói sẽ để tên cả hai người. Khi đó cô nghĩ, căn hộ đó nằm ngay trung tâm, giá rất cao, lại còn là nhà thuộc khu học xá, sau này con cái đi học cũng tiện.

Mắc một chút thì cũng được thôi! Cô cũng định góp một phần, hai người cùng gánh vác, để tên hai người là hợp lý.

Nhưng còn chưa kịp mua căn hộ đó…

Thì bên khu biệt thự Thanh Thành Sơn Thủy lại có cơ hội, Lưu Tinh Trì liền nhanh chóng chớp lấy. Sau khi xử lý xong xuôi, anh nói muốn chia một nửa cho cô, thêm tên cô vào sổ đỏ. Khi đó cô sợ đến mức không dám nhận.

Cuối cùng, biệt thự ở Thanh Thành Sơn Thủy để tên riêng anh, còn căn hộ ở trung tâm thành phố lại để một mình cô đứng tên.

Lưu Tinh Trì nói đó là tài sản riêng của cô, sau này nếu đã là người của anh, dù là cô đi làm hay ở nhà chăm con, lỡ như một ngày nào đó tình cảm rạn nứt, thì ít nhất cô vẫn có một mái nhà để về.

Có thể nói, anh đã thay cô giải quyết mọi nỗi lo về sau.

Không ngờ mới chỉ qua một thời gian ngắn, anh lại tặng thêm cho cô một chiếc xe đắt đỏ thế này. Lạc Vũ Vi cầm vô lăng, trong lòng lo lắng: Mình phải làm sao, mới có thể xứng đáng với tấm lòng của anh dành cho mình đây?

Về đến nhà, cô liền bắt tay vào nấu ăn. Lưu Tinh Trì đã nói buổi trưa sẽ về ăn cơm.

Cô vừa nấu gần xong thì anh trở về.

Vừa thấy cô đang bận rộn trong bếp, lòng anh bỗng ấm áp, bước lại gần: “Hôm nay không bận à? Sao nấu ăn xong sớm vậy?”

Lạc Vũ Vi cười: “Hôm nay cũng ổn, em về sớm một chút. Anh chắc mệt lắm rồi, nghỉ ngơi đi, cơm canh sắp xong rồi đó.”

Giờ Lục Hạo Đình đã đưa Cố Vân Tịch đi rồi, nên hiện tại Lưu Tinh Trì lại khá bận.

Ngừng một lát, Lạc Vũ Vi kể lại chuyện xảy ra hôm nay: “Hôm nay Diêu Văn Tích đến tìm em. Em đoán chắc là do buổi tiệc nhận người thân lần trước bên Đường gia, bà ta đã thấy rõ vị trí của anh. Lúc Vân Tịch cưới, chắc bà ta lại càng cảm nhận được rõ ràng hơn.”

“Hôm nay bà ta nói, chỉ cần em giúp bà ta mở đường phát triển ở Đế Đô, thì Tần gia và Diêu gia sẽ mãi mãi làm chỗ dựa cho em, là nhà mẹ đẻ của em.”

“Em không đồng ý. Nhưng em hiểu tính bà ta, bà ta sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy đâu. Giờ bệnh tình của Tần Mặc đã khỏi, cuộc sống bà ta không còn gánh nặng gì. Từ nhỏ Diêu Văn Tích đã cực kỳ cố chấp với quyền lực. Giờ có thời gian, bà ta liền nhắm đến Đế Đô, không chỉ muốn đưa việc làm ăn đến đây, mà còn có vẻ đang có ý định để Chủ tịch Tần nhận chức ở Đế Đô, tiến sâu vào giới hào môn nơi này.”

Lưu Tinh Trì cau mày: “Bà ta làm khó em à?”

Người phụ nữ Diêu Văn Tích đó, Lưu Tinh Trì cũng từng gặp qua: cứng đầu, độc đoán đến đáng sợ, thích khống chế người khác. Lạc Vũ Vi trước kia do bà ta nuôi dưỡng, giờ tiếp cận được với tầng lớp này, bị Diêu Văn Tích tìm tới cũng chẳng có gì lạ.

Lạc Vũ Vi mỉm cười: “Cũng không đến mức làm khó, em không đồng ý thì bà ta cũng chẳng làm gì được. Em không để tâm là được.”

“Em chỉ muốn nói trước với anh một tiếng, để anh chuẩn bị tinh thần. Bà ta là kiểu người cực đoan và độc đoán, một khi đã quyết định gì thì rất khó thay đổi. Nếu không đi được đường em, có khi bà ta sẽ quay sang tìm anh. Còn cả Tần Mặc nữa, dù gì cũng là con ruột bà ta, chưa chắc đã không bị gây áp lực đâu.”
 
Back
Top