Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  (Hoa Anh Đào) Lớp Học Ám Sát [Quyển 1]

(Hoa Anh Đào) Lớp Học Ám Sát [Quyển 1]
Chap 25: Luyện tập


Vuông vuông tròn tròn vuông vuông:))==================Hiện tại đang là kì nghỉ hè, bộ tứ Sakura, Karma, Alice, Yukito đang trên đường đi tới cơ sở cũ của lớp 3E để chuẩn bị cho cuộc ám sát ở đảo Okinawa sắp tới.

Còn Asano thì đang trong kì nghỉ hè nên được về nhà thầy hiệu trưởng.- Chán quá đi~ Lẽ ra tớ đang ngồi nhà ăn đá bào dâu tây do chính tay Sakura làm chứ...

- Yukito than thở.- Mơ đi!

Không có đâu.

Nhất là khi cậu cứ lười làm việc nhà như thế.- Phải đó Alice-chan.

Nếu tớ có làm đá bào thì tớ chỉ làm cho bản thân mình, bạn thân của tớ và Levi-san ăn thôi.

Còn những người khác thì....

Còn.lâu.nhé - Sakura- Hể~ Bất công vậy.

Levi đâu có làm tí việc nhà gì đâu - Karma.- Nhưng anh ấy còn việc của anh ấy.

Cậu không thấy Levi làm việc suốt ngày à.

Mà người lúc nào cũng chăm chăm bỏ tương ớt và wasabi vào đồ ăn như cậu cũng không xứng đáng ăn.- .......- Mà nè, lần trước... tớ đã làm gì thế?- Lần nào cơ?- Thì.... lần động....- A.

Lần đó hầu như chúng tớ đều không biết gì cả.

Hình như chỉ có Karma và Levi biết thôi.- Vậy ư?

Karma, rốt cục lần trước tớ đã làm gì thế?

Tớ hỏi Levi mãi vẫn không trả lời.

Còn bảo không nên biết thì hơn nữa.

- Sakura ngây thơ hỏi.Karma chợt nhớ tới nụ hôn và khuôn mặt gợi tình của cô lần trước.

Mặt quay đi nhằm che những vệt hồng trên má.- Anh ta nói đúng đấy.

Cậu không nên biết thì hơn.- ???- Mọi người, tới nơi rồi - Alice.Ba người còn lại quay ra, tất cả học sinh lớp E đang chăm chỉ tập luyện.

Người thì tập bắn súng, người thì lo cận chiến.

Ai nấy đều có một quyết tâm chung để làm việc này: giết Koro-sensei.- Mina-san.

Họ tới rồi kìa - Kayano reo lên.- Sakura, tụi tớ biết chuyện rồi, đã ổn chưa?

- Megu.- Chào mọi người, tớ ổn rồi.

Không sao mà.

- Sakura nói.- Thật á?

Lần trước tớ xem hình ảnh vệ tinh thấy...- Aaaaa!!!

Ritsu!!!

Đừng nói, đừng nói!!!

Mà sao cậu lại ở trong điện thoại tớ...- Tớ chưa vào trong máy cậu bao giờ nên...

Nếu cậu không thích thì...

- Ritsu làm bộ mặt buồn bã.- Không sao, cậu đừng lục lọi linh tinh là được.

Ủa, Lorvo-san?- Chào em, Minamoto-san.

Ta cũng đã nghe Yuuya kể rồi.

Em vẫn cố chấp nhỉ - Lorvo.- Haizaa...

Do anh ta cứ bắt ép em đấy chứ.

Đó là lí do giờ phải mang theo cái của nợ này đây*chỉ Yukito đứng đằng sau*- Này, tớ phiền phức lắm hả?

- Yukito hỏi.- Giờ mới biết à?

- Alice.- ........- Không hiểu sao anh trai cứ thích làm khó em.

Nhiều lúc em không hiểu anh ta nghĩ gì trong đầu nữa.- Mặc dù ta quen với Yuuya đã lâu nhưng tới giờ ta cũng và sẽ không bao giờ hiểu nổi tâm tư của nó.

Thôi, lâu không gặp, xem trình độ của em có bị giảm đi không.- Vâng, ông cứ kiểm tra thoải mái, ai cũng được.- Hừm....

Tự tin quá đấy.

Vậy... thằng nhóc tóc đỏ thì sao?

- Lorvo nói.- Hử?

Gì thế?

- Karma quay ra.- Karma-kun.

Cậu sẽ đấu một trận với Sakura-chan.

Chọn đi, đấu kiểu gì cũng được - Yukito.- Vậy... cận chiến được không?- Được chứ.

Bắt đầu đi.- Sakura-chan, Karma giỏi đánh nhau lắm đó.

Có ổn không?- Không cần lo cho tớ đâu Nagisa.

Tớ sẽ tự lo liệu.

- Sakura.------------------------ Sau đây là trận đấu giữa hai học sinh giỏi nhất lớp học ám sát: Karma và Sakura.

Luật đấu là ai chém được 3 nhát dao hoặc khiến cho bị thương 3 lần vào người đối phương trước sẽ chiến thắng.

Trận đấu....

Bắt Đầu - Koro-sensei nói vào loa phát thanh.- Chấp cậu đi trước đó Sakura - Karma khiêu khích.- Thật ư?

Đừng hối hận nhé!Sakura chạy về phía trước, tay cầm dao đâm thẳng.

Karma lập tức né sang xung quanh giống kiểu của Karasuma-sensei.- Tưởng cậu chẳng để ý gì trong giờ thể dục, hóa ra cũng ghê phết nhỉ.

Nhưng.... vẫn chưa đủ.Sakura tăng tốc, đồng thời rút nốt con dao phía chân phải ra khiến cho Karma không kịp trở tay.

Do Sakura sử dụng tốc độ của mèo nên cậu đã bị dính một nhát.- 1 điểm cho Sakura.Sakura tiếp tục tấn công, không để cho đối phương kịp phản ứng.

Cô chặn mọi đường né của Karma.

Cảm giác như cô đoán trước được cậu sẽ né về bên nào vậy.- Con bé đang ép thằng nhóc phải tấn công.- Ngươi nói gì cơ bạch tuộc?- Khi bị dồn vào đường cùng, ta bắt buộc phải tấn công nếu không sẽ bị giết.- Ta hiểu rồi.

Quả đúng như lời nói của Koro-sensei, Karma đã rút dao ra, đối đầu chính thức với Sakura.

- Cuối cùng cũng chịu.- Chẳng qua không còn cách nào khác thôi~Karma lao tới, đánh cận chiến với Sakura.

Mọi đường dao của cậu đều bị cô chặn lại, cả hai đều rất cân tài cân sức.

Kì lạ là.... cho tới bây giờ lẽ ra Sakura đã phải thấm mệt khi tấn công liên hoàn như thế chứ?

Ha...

Kế hoạch của Karma có vẻ không thành công rồi.Mải suy nghĩ, cậu không hề nhận ra mình đã bị chém vào chân từ lúc nào.---------ta là phân cách----------- Cái....- 1 điểm nữa cho Sakura.- Sakura còn một con dao nữa giấu dưới đế giày ư???

- Mọi người ngạc nhiên.- Quả đúng là Sakura, giấu vũ khí khắp nơi trên người - Yukito.- Đặc biệt là át chủ bài cậu ấy luôn để dành cuối cùng.

Nhưng trong trường hợp này chắc không cần lắm.

Thậm chí cậu ấy còn không dùng tới 1/3 sức - Alice "Rốt cuộc Sakura là người mạnh đến thế nào vậy?"

- Mina.Tiếp tục trận chiến của cặp Đỏ-Trắng.

Karma phải liên tục hoạt động hết công suất cả thể lực và trí tuệ.

"Đối với mèo nhỏ này chắc phải sử dụng mấy trò chơi khăm thôi.

Nếu cứ tiếp tục như này thì mình sẽ kiệt sức mất"Nghĩ là làm, Karma nghiêng người ra phía sau tránh các nhát dao, hơi chùng xuống, hất chân nhằm làm Sakura ngã ngửa, nhưng cô đã nhanh chóng nhảy lên cao.

Từ đấy lao thẳng xuống, hướng mũi dao tới phía Karma.Rất may là cậu đã kịp phản xạ, lập tức tránh sang bên phải.

Cô ngay khi tiếp đất liền vung chân khiến con dao trong đế giày bay ra, sượt qua mặt cậu và cắm thẳng vào cái cây bên đó."

Lực mạnh thật" - Karma nghĩ, nhìn vào vết cắm rất sâu của con dao.

Mặc dù là dao nhựa nhưng có thể để lại dấu vết như vậy....

Quá sức lợi hại rồi...Vụt!!!!- Tsk...

Hụt rồi...Sakura lẩm bẩm, cú phi dao thứ hai lại trượt một lần nữa.

Karma nhân lúc đó tiến tới, cậu quyết định sử dụng chiêu trò cuối cùng, và...Chụt!!!- ????Karma đang... hôn lên trán cô.

Quá ngạc nhiên nên Sakura bỗng cứng đờ như tượng.

Còn Alice thì đang cố ngăn Yukito không lao vào mà giết tên lợi dụng kia.

- 1 điểm cho Karma.- Cái đó mà cũng tính hả tên bạch tuộc kia!!!!!!- Thôi nào Karasuma~ Trong luật ghi là làm thương đối phương thì sẽ được điểm.

Đây cũng được tính là vết thương tinh thần đó~."

Có gì đó sai sai..."

Trong khi ấy, Sakura đã load xong dữ liệu.- Cậu.... cậu.....- Gì vậy?

Hay là muốn thêm cái nữa?

- Karma cười kiểu ác quỷ.- Cậu....

ĐI CHẾT ĐI!!!!!!!!Sakura tức giận, lôi hết toàn bộ dao trong người ra phi liên tiếp vào người Karma, tạo thành một cơn mưa dao.- Aaaaa!!!!!

Sakura!!!!!!!

Em đừng làm thế!!!!!

Nguy hiểm lắm!!!!!

Nguy rồi!!!!!

Thầy không ngăn được dao nhựa!!!!!

Mấy đứa!!!!!

Giúp thầy đi!!!!

- Koro-sensei làm động tác hoảng loạn.- Sakura!!!!

Bình tĩnh đi!!!!

- Kayano.- Ặc!!!!!

Rốt cuộc con nhỏ đấy giấu bao nhiêu dao trong người thế???

- Terasaka hét lên sau khi mọi sự nỗ lực ngăn chặn đều vô ích.- Tớ có cách rồi!!!!

- Alice reo lên.- Cách gì???

Dù là gì thì làm mau lên!!!

- Maehara.- Đợi chút!!!!

Câu giờ giúp tớ!!!Alice chạy vào lớp.

Một lúc sau, cô mang ra một chiếc bánh rán, nhanh nhẹn tiến tới chỗ Sakura.- Alice!!!!

Cẩn thận!!!- Không sao!!!

Tớ không vào đâu mà lo!!!

- Nói rồi cô ném chiếc bánh bay thẳng vào miệng cái con người đang điên tiết kia.Sakura bỗng nhiên cảm thấy hương vị yêu thích liền lập tức dừng mọi hành động lại.

Ngồi phịch xuống mà ăn lấy ăn để.

Trông cô lúc này đáng yêu như một chú mèo nhỏ vô hại, ai dám nghĩ đấy là con người điên vừa muốn giết người vừa nãy chứ~Ghi chú về Sakura (2): Cuồng bánh rán tới nỗi dừng tất cả mọi việc chỉ để ăn nó.- Phù....

An toàn rồi...- Karma-kun....

Không sao chứ.....

- Nagisa hỏi thăm cậu bạn tóc đỏ đang nấp sau cái cây cắm đầy dao kia.- Ổn...

ổn rồi - Karma trả lời, cố gắng tỏ vẻ bình tĩnh nhưng cũng không giấu được chất giọng run rẩy.- Kết quả chung cuộc: Sakura thắng.- Tới giờ mà thầy vẫn chỉ quan tâm tới kết quả thôi hả???- Thầy có biết bọn em mệt đến thế nào không???- Tất cả!!!!!

Giết!!!!Sau đó là màn rượt đuổi không hồi kết của lớp E.

Ngoại trừ Sakura, Alice, Yukito, Karma thì vẫn đang ngồi ăn bắp rang đeo kính 3D mà xem phim full HD miễn phí.- Trình độ của con bé vẫn như ngày nào...

- Lorvo cảm thán.
 
(Hoa Anh Đào) Lớp Học Ám Sát [Quyển 1]
Ngoại truyện 3: Những mẩu truyện nhỏ


~~~~~1~~~~~Nagisa rất tự ti về chiều cao của mình.Trong khi những đứa con trai xung quanh đều cao hơn cậu, như Karma 1m75 hay Yukito 1m73.Haizaa...

Từ trước tới giờ Nagisa chưa hề thấy ai lùn như mình..........Cho tới khi gặp Levi-san:))~~~~~2~~~~~Levi đang muốn lấy một cuốn sách, nhưng nó ở vị trí quá cao so với tầm với của anh.Sakura đứng nấp ngoài cửa, muốn giúp Levi nhưng không biết dùng phương pháp nào, cô đã nghĩ tới cả cách bế Levi lên:vvv (Sakura cao hơn Levi 5cm) nhưng không dám giúp vì sợ bị ăn chưởng.Cùng lúc đó, Karma và Yukito đi ngang qua, thấy Levi như vậy liền cười sặc sụa.WARNING: Hình ảnh mang tính chất bạo lực.5 giây sau, xác hai người nằm chồng lên nhau cũng đủ cho Levi đứng lên lấy sách rồi:))~~~~~3~~~~~Levi rất hay vừa làm việc vừa uống cà phê.

Một hôm, Levi đang làm việc, anh để cốc cà phê xuống bàn.Karma đi ngang qua, ngay lập tức thay thế chiếc cốc bằng một cây xương rồng con.Levi không để ý, đưa tay ra lấy cốc, và...Đoán xem chuyện gì sẽ xảy ra:))~~~~~4~~~~~- Levi-senpai, cho em hỏi chút.- Sao cậu lại gọi như vậy hả Karma-kun?

- Sakura thắc mắc.- Thì nhìn Levi trông cũng chỉ tầm 20 thôi mà.

Gọi là senpai không đúng sao?- Khụ...

Thực ra tôi đã ngoài 30 rồi đấy.- Nà ní?

Thật ư?

Hư cấu vl!

Đó là sự thật ư???

Nhìn mặt non choẹt thế này cơ mà.

- Karma ngạc nhiên, chỉ Levi."

Hình như cậu ta muốn ăn đòn thì phải..."

- Suy nghĩ những người còn lại khi nhìn thấy khuôn mặt đen sì của cái con người cao 1m6 kia.1 phút mặc niệm cho quỷ đỏ.~~~~~5~~~~~Chuyện của hai diễn viên quần chúng ở cơ sở chính.Hầu hết học sinh ở cơ sở chính đều đã không lạ gì với danh tiếng của Sakura.

Không chỉ về ngoại hình xinh đẹp, đáng yêu mà còn vì sự thông minh, hoạt bát.

Vì thế ở cơ sở chính cô cũng có một dàn harem đông đảo.

Au nghe đâu đó còn có cả fan club nữa cơ:vvvNhưng mà...

ở cơ sở chính có một tin đồn đáng sợ xoay quanh Sakura.------------------------ Ê, mày nghe tin đồn rằng con bé Sakura lớp E rất đáng sợ chưa?

Tại sao lại thế nhỉ?

- H/s A- Không biết!

Do cô ấy giỏi võ chăng?

- H/s B- Nhưng mà...

Tao thích con bé đấy.

Tao dự định hôm nay sẽ tỏ tình - H/s A- Ủa?

Kia phải không?

- A!

Đúng rồi!

Cố lên nào!- Chúc mày may mắn!

A đi tới chỗ Sakura, cất tiếng:- Nè....

Bạn là Minamoto Sakura phải không?

Mình có chuyện muốn nói với bạn...- Ukm....

Là mình đây, có chuyện gì vậy?- A...ưm...

Mình.....mình muốn nói là...- ???- Mình....th....Thịch!!!"

Cái...cái gì thế??

Sát khí???

Ở đâu vậy??

Phát ra từ tận 4 hướng???"

- Anou....

Bạn làm sao thế?Giọng nói của Sakura cắt đứt suy nghĩ của h/s A.

Cậu lúng túng:- À...

Không có gì đâu.

Chào nhé! *chạy đi*- Gì thế nhỉ???

Ủa, Karma, Gakushu, Yukito, Levi, mọi người làm gì trong bụi cây vậy???....Bí ẩn về tin đồn đáng sợ đã được giải đáp:)~~~~~6~~~~~Trong số đám con trai chưa một ai thấy phòng của Sakura.

Và Alice thì sẽ không ngu gì mà tiết lộ cả.Vì thế, bộ ba rắc rối quyết định lẻn vào để thỏa mãn sự tò mò của mình.Cả ba đứng trước cửa phòng Sakura.

Cánh tay chầm chậm xoay tay cầm.Cạch!Cửa bị khóa rồi.Karma quyết định dùng kẹp tóc phá khóa.---------------------30 phút sau...- Tớ không làm được.

- Karma.- Sao thế?

Khó quá à?- Khoan đã, đây là khóa cửa dùng mã số mà.- Ồ.

Thảo nào không có lỗ khóa:))- What???

Thế nãy giờ cậu làm gì thế????- Tôi nghi ngờ về chỉ số IQ của cậu đấy Karma - Asano.- Bỏ qua mấy chuyện đó đi.

Giờ phải xem mã số là gì - Yukito lên tiếng.- Hừm....

Mã số có 4 kí tự.

Ngày tháng năm sinh chăng?- Ngày sinh của cô ấy...

28/9.

Thử 2809 xem.Tít tít....

Èèè!- Không phải rồi.- Vậy là gì nhỉ?

Hay là ngày tháng năm sinh của Levi-san.

Cô ấy chẳng phải rất quý anh ta mà.- Vậy sẽ là 25/12.

Đó cũng là ngày sinh của tôi, nhưng vẫn mong là không phải...

- Karma.- Thử đi!- UkmTít tít...

Èèè!- Phù...

Vậy không phải là của anh ta.- Cũng không phải của tớ...Bíp bíp, sau ba lần ghi mã số sai máy sẽ tự động phát nổ - Ổ khóa-san lên tiếng.- Nà ní!!!

Ta chỉ còn mỗi một lần thôi ư???- Được rồi.

Đoán bừa đi.

1234.

- Karma vừa nói vừa nhập mã số.- Ê ê, bộ muốn nổ tung luôn hả.- Quá trễ rồi - Asano.Tít tít, đang xác nhận mật khẩu lần cuối - Cái máy kêu.- Chúng ta tàn đời rồi.Tít tít...Ting ting!

Mật khẩu đúng.

Mừng cô trở về Sakura-sama.- .....- ....- 1234 mà cũng đúng hả?

- Cô ấy thật kì lạ.- Thôi.

Vào đi.- Ừ.Yukito chậm rãi cầm vào chiếc tay nắm cửa, từ từ xoay ra và...- Mọi người đang làm gì thế?Cả ba giật mình, quay ra đã thấy Sakura đứng lù lù đằng sau từ lúc nào.

Đáng sợ thật, còn không hề nghe thấy tiếng bước chân cơ.Ghi chú về Sakura (3): Có tài xuất hiện bất thình lình mà không ai biết.- Tớ hỏi lại, các cậu đang làm gì thế?- A ha ha...

Cậu thấy đó...- Chúng tớ định lẻn vào phòng của cậu.- Asano!

Sao lại khai ra.- Đằng nào cũng lộ, cho lộ luôn đi.Cả ba run rẩy nhìn Sakura, chờ đến khi cơn cuồng phong giáng xuống....

Nhưng...- Sao không nói sớm?

Tớ có thể cho các cậu vào mà - Cô vui vẻ nói.- Hả?- Ớ?- What's going on???- Vậy tụi mình làm gì nãy giờ nhỉ?- Thật tốn công vô ích...- Mọi người đứng đó làm gì?

Vào đi chứ.- Ừ ừ...Ba người bước vào và... lác mắt.

- Toàn màu hồng...- Lóa mắt quá...- Kyaa~ Sakura của tớ nữ tính ghê~ *Yukito lao tới*BỐP!!!- Cấm cậu lại gần!!!- Lần đầu tiên vào phòng con gái đấy.

Hóa ra cũng chỉ là một căn phòng bình thường - Karma nhìn quanh.- Thật ư?- Tại có bao giờ sang nhà tụi nó đâu.- Thì ra là vậy*gật gù*- Tên này mà ở một mình với một đứa con gái chắc đứa đấy mất trinh luôn.- Hãy nhấn 1 like cho Asano.- Oke, đã nhấn.- Trong mắt mọi người tớ biến thái tới vậy sao...Karma lắc đầu ngán ngẩm.

Bỗng Alice từ đâu chạy xồng xộc vào, lắc lấy lắc để Sakura.- Nè nè!!!

Sao cậu lại để cho bọn này vào phòng???

Tất cả!!!

Ra ngoài!!!

- Alice nói rồi đá 3 người kia ra khỏi phòng và đóng sầm cửa lại.Đặt Sakura ngồi xuống ghế, cô nói:- Sao cậu lại cho mấy người đó vào phòng?- Hử?

Cho vào thì sao?- Cậu ở một mình với một đứa trong số chúng đã nguy hiểm lắm rồi đây lại còn cả ba người.- Ba người đó làm sao?- ....Ghi chú về Sakura (4): Đầu óc đôi lúc ngu ngơ bất ngờ."

Sakura ơi là Sakura, có biết là trong nhà đang có một tên sắc lang máu S, một người thì hồ ly khoác áo tri thức, đứa còn lại là một con khuyển âm thầm chờ thời cơ mà xực.

Nhiều lúc không hiểu sao cậu ấy có gì thể sống sót tới tận bây giờ" - Thôi đừng để ý, ta ngồi uống trà ăn bánh đi.- Ukm, đợi chút.Sakura vỗ tay ba lần, lập tức mặt bàn mở ra, từ từ đi lên hai cốc trà đào thơm phức, bên cạnh là hai đĩa mochi anh đào ngon ngọt, nhìn đã muốn chảy nước miếng.- Tivi: bật.Ngay lập tức, màn hình tivi cực đại phát sáng, hiện lên một chương trình truyền hình giải trí đang nổi tiếng hiện nay.

- Ánh sáng: Mức 3.Mấy chiếc đèn gắn trên tường bỗng dưng tắt phụt đi.

Rồi chiếc đèn chùm hình quả trứng phát ra ánh sáng nhè nhẹ, tạo nên một không khí ấm áp và lãng mạn mà những thiếu nữ tuổi mới lớn rất thích.Thì ra Sakura đã nâng cấp cho căn phòng của mình lên một tầm cao mới.

Nhờ vậy mà cả hai bây giờ có thể thoải mái mà nói chuyện, xem phim, ăn bánh uống trà.

Ngoài ra trong tường còn gắn lớp cách âm đời mới nhất, khiến cho ba người bên ngoài dù có làm gì thì cũng không thể nghe thấy tiếng gì bên trong và không biết gì về mấy công nghệ này.Quả thật đừng đánh giá thứ gì qua vẻ ngoài của nó cả....~~~~~7~~~~~Vì Sakura là mèo nên cô ấy có thể bị thu hút bởi những thứ như cỏ đuôi chồn (loại cỏ dùng để dụ mèo), bạc hà mèo, những thứ chuyển động,...Ban đầu Karma không tin, cho nên ảnh quyết định thử nghiệm.Thí nghiệm số 1: Cỏ đuôi chồnSakura đang ngồi đọc sách, bỗng Karma tới vung vẩy cây cỏ trước mặt cô.1 phút...

Không có phản ứng.2 phút...

Mắt dần nhìn theo.3 phút...

Người run run, trông có vẻ như đang cố kiềm chế.Tới phút thứ 4...Meo!!!Sakura lao tới, tay cố bắt lấy vật đang cầm trên tay Karma.

Cậu hết sang trái, sang phải lại đi xuống dưới làm cô cũng đi theo.

Chợt nghĩ ra gì đó, Karma giơ cây cỏ lên cao, cô nhảy lên.

Cậu chộp lấy cơ hội ôm trọn cô vào lòng.Sakura giật mình, đẩy ra nhưng không được, đành sử dụng vũ khí cuối cùng...Kế hoạch mèo(1):Vật thử nghiệm: Cỏ đuôi chồn.Kết quả: Thành công.Ghi chú: Không nên đùa quá trớn, không sẽ bị cào.Thí nghiệm số 2: Bạc hà mèoKarma đã để một bó hoa có rất nhiều bạc hà mèo trước cửa phòng cô.Khi Sakura mở cửa, cô rất ngạc nhiên, nhưng cũng vui vẻ mang vào phòng.Hôm sau, không biết làm sao nhưng trên người Sakura có mùi bạc hà.Kế hoạch mèo (2):Vật thử nghiệm: Bạc hà mèo.Kết quả: Có lẽ thành công.Ghi chú: Về sau nên lắp camera vào để xác định chính xác kết quả.

Thí nghiệm số 3: Cằm.Loài mèo rất thích nhất được gãi cằm.

Nhưng Karma không biết Sakura có như thế không...Vì thế trong lúc cô đang ngủ trên sofa, Karma đã tới làm thử.Phản ứng thật bất ngờ, Sakura cố gắng vươn người tới những ngón tay đang cử động, mặt cười trông có vẻ hạnh phúc lắm, đã thế lại còn dụi dụi vào tay cậu.Phụt!!!Kế hoạch mèo (3):Vật thử nghiệm: Hành động gãi cằm.Kết quả: Thành công.Ghi chú: Lần sau nên cố kiềm chế máu mũi.Sau một thời gian thử nghiệm, Karma rút ra kết luận rằng, ngoại trừ chuột, nhện, gián,... thì cái gì thu hút mèo cũng thu hút Sakura.
 
(Hoa Anh Đào) Lớp Học Ám Sát [Quyển 1]
Chap 26: Chuyến du lịch(1)


- Oa~Đảo Okinawa đẹp ghê - Sakura cảm thán, đưa mắt nhìn hòn đảo to lớn bao bọc bởi biển nơi con tàu sắp cập bến.

Mặc dù cô đã tới nhiều nơi nhưng vẫn không có nơi nào mang lại cho cô nhiều cảm xúc như nơi này.

Nếu như...- Sakura-chan, lát nữa đi tắm biển với mình nha.

Tớ rất muốn nhìn thấy cậu mặc bikini~ BỐP!!!- Yukito!!!

Tránh xa cậu ấy ra!!!

- Alice quát.- ....Tụt cảm xúc quá...------tua cho tàu cập bến nào-----Koro-sensei đang cùng mọi người chơi dù lượn trên không.

Trong khi đó, nhóm của Nagisa đang chuẩn bị cho cuộc ám sát.

Karma đang ngồi đeo kính lặn trên bờ thì...ÙM!!!- Karma-kun!!!

- Nagisa hétVâng, anh kar nhà ta đã bị đẩy xuống biển.- Ai thế hả???

- Karma từ dưới nổi lên.- Khặc khặc, không ngờ cậu lại thiếu phòng bị như vậy - Hừ, Yukito-kun.

Thế là có ý gì hả?- Đương nhiên là...ÙM!!!- Á há há!!!

Ai nói ai đây!!!

- Karma cười sặc sụa khi thấy kẻ vừa đẩy mình rơi xuống biển.- Đừng nghịch ngợm nữa hai người, ta tới đây không phải để chơi đùa đâu.- Sakura-chan, đâu nhất thiết phải đẩ....Yukito câm lặng khi nhìn thấy nữ thần trước mắt mình.

Sakura đang mặc một bộ đồ bơi hai liền màu tím sẫm đơn giản nhưng bó sát tôn lên mọi đường cong trên cơ thể.

Màu áo tối đối lập với màu tóc trắng lại càng làm nổi bật đôi mắt màu tím mơ mộng của cô.

Đôi chân thon dài trắng trẻo hiện rõ trước mắt.

Quá... quá sức gợi cảm rồi..."

Kiềm chế...

Kiềm chế nào..."

- Ai đó đang nhủ thầm.------tua nhanh chút nha--------Kế hoạch ám sát nhanh chóng được thực hiện, và khi mọi người đang dáo dác tìm Koro-sensei thì bỗng xuất hiện bọt khí tụ lại một chỗ, và thầy ấy nổi lên, nhưng dưới dạng một quả bóng.- Cái gì đây?- Trông thầy tròn hơn bình thường đó Koro-sensei:vv- Đây là dạng phòng thủ cuối cùng của thầy.

Khi ở dạng này thì thầy sẽ không bị làm sao kể cả bom nguyên tử có nổ thầy cũng sẽ không có một vết nứt.- Hể~ Vậy sao?

Thế em sẽ chỉ...

đặt con sên biển này lên thầy thôi~ - Karma bắt đầu nghịch ngợm.- Aaaaa!!!!

Bỏ nó ra đi!!!!

- Koro-sensei đã hoảng loạn.- Thêm cái này nữa nè Karma-kun - Sakura nói rồi bỏ vài con rết lên "trái bóng"- Aaaaa!!!!

Sao em kiếm được mấy con này ngoài biển thế????- Thôi đủ rồi.

Các em về nghỉ đi, sau chuyện này chắc mọi người đều mệt lắm rồi - Karasuma-sensei nói.Mọi người chán nản đi về.

Ai ai cũng buồn khi mọi công sức đổ vào đều thành công cốc.

Không dừng ở đó, một số học sinh lớp E bắt đầu có những biểu hiện lạ.

Bao gồm cả Alice và Yukito.

Cuối cùng, cuộc gọi đáng sợ đã đến.

Điều này khiến cho 14 học sinh còn sức khỏe còn lại phải cheo leo nơi vách đá.- Khoan, Sakura-chan đâu?- Ừ nhỉ, vừa mới đây đã biến đi đâu vậy ta?- Mina-san.

Cậu ấy trên này nè - Okano từ trên đỉnh nói vọng xuống.Sau khi lên tới nơi, họ thấy Sakura đang ngồi thảnh thơi nghe nhạc ăn kem, còn có quyển tạp chí con gái ở đâu ra nữa.

Trông cô khá là thư giãn.- Nè...

Cậu lấy đâu ra mấy thứ này thế...?

- Nagisa.- À.

Mình mang chúng trong túi mà.

Kem thì mình phải mang cả thùng giữ nhiệt đi không chúng bị chảy mất - Cô thản nhiên trả lời."

Túi thần kì à?"

- Suy nghĩ của mọi người.- Cất mấy thứ đó đi Sakura.

Chúng ta còn phải tìm thuốc giải đấy.- Haii...sensei.-----------------------------Sau khi vượt qua ải bảo vệ và ải của tên sát thủ thứ nhất.

Tuy Karasuma-sensei bị thương nhưng thầy ấy vẫn có thể đi lại được.

Nhờ bản đồ Ritsu cung cấp, hiện tại lớp E đang trên đường đi.- Chà...

Cảm giác cứ như mùa hè í nhỉ...- ....- ....- ....- Giờ mà thầy còn nói được như vậy à???- Thầy có biết toàn bộ chuyện này là do thầy không???- Nagisa!!!

Quay cho Koro-sensei chóng mặt chết luôn đi!!!- Khoan, đợi chút.

Terasaka, tụt quần xuống, dạng ra chút để tớ bỏ vào.- Có thật mày là con gái không đấy Sakura????---------------------- Mọi người nhìn kìa, tên tóc vàng đó có vẻ nguy hiểm.XOẢNG!!!Tất cả ngạc nhiên khi tên đó đập vỡ cửa kính cường lực chỉ bằng tay không.

Rồi hắn bắt đầu tám nhảm về chuyện gì đó nhưng Sakura chỉ nghe lọt mấy chữ như "...nu.....

Nu.... nu...... nu......."

Khi cô load xong dữ liệu cũng đã là lúc Karma bắt đầu lên chiến đấu với tên "nu" kia.-------------------------- Karma-kun!!!!!À vâng, anh main nhà ta đã bị trúng khí độc giống hệt của tên Smoth kia.

Việc này đối với cô là rất hèn hạ, nhất là khi hắn là một sát thủ.

Vì vậy cô đã quyết định hành động.Ngay khi hắn vừa định quay ra nói gì đó với Karma thì...Xìììì....Sakura đã đứng đó từ lúc nào và phun thẳng thuốc tê liệt mà cô vừa nãy chôm được.- Xong rồi nè!

Karma-kun, đừng giả vờ nữa, dậy đi.- Thiệt tình...

Tớ định hành động thì cậu lại cướp công của tớ.

- Em nhanh trí thật Sakura-chan.

Biến thành mèo lẻn ra sau rồi hành động.

Khả năng xuất hiện bất ngờ cực kì cần thiết đối với một sát thủ.- Cảm ơn thầy Koro-sensei.- Thế là xong rồi nhỉ.

Bây giờ... có nên chơi đùa chút với tên này không ta~ - Karma cầm wasabi và tương ớt cười gian, trên người còn mọc cả đuôi và sừng.- Cậu đúng là ác quỷ chính hiệu.- Tớ sẽ coi đó là lời khen - Anh trả lời trong khi đang nhét ớt vào miệng tên "nu" kia.----------------------- Tầng tiếp theo là quán bar đó.- Quán bar à, phức tạp nhỉ - Hayami.- Chúng ta sẽ bị nghi ngờ nếu đi đông.- Ritsu, cậu không mở khóa được à?- Không thể, phải đi vòng rồi mở cửa từ bên trong mới được - Ritsu.- Hay để con gái tụi tớ đi vào, như vậy sẽ không sao ohải không?- Chỉ con gái ư, thế có hơi...- A, thế thì...

- Karma và Sakura đồng thanh nói, mắt nhìn về phía Nagisa.-------------------------- Nagisa, cậu quả thật rất dễ thương đó - Kayano.- Đừng nói thế mà...- Tụi tớ nói thật đấy.

Công nhận Sakura make-up giỏi thật, không nhận ra Nagisa là con trai luôn - Megu- Nói gì thì nói chứ trang điểm thì tớ giỏi ngang trình độ nấu ăn đó.- Thôi, chúng ta nhanh nhanh còn ra khỏi chỗ này nào - Hayami.- Ukm.Cả nhóm đi được một quãng thì Nagisa bắt gặp một anh chàng chết mê chết mệt cậu, và cậu bị dẫn đi ngay lập tức.- Hình như tớ trang điểm hơi quá thì phải...- Có lẽ vậy...- Tớ thấy bình thường.- Hey, mấy em gái, đi đâu thế?

Chơi với tụi anh chút đi.Một toán thanh niên từ đâu xuất hiện, chặn đường của cả nhóm, tầm khoảng 5 - 7 tên.- Tránh ra.- Hô!

Cô em tóc trắng này mạnh miệng ghê nhỉ.

Càng chống cự ta lại càng thích - Tên đi đầu liếm mép, đưa ánh mắt biến thái về phía Sakura, quét một lượt từ trên xuống dưới.- Làm sao giờ?

- Kayano lo lắng.- Yên tâm đi mina.

Tớ sẽ giải quyết - Sakura nói rồi quay sang bọn kia - Mấy anh giai nè~ Nếu các anh muốn chơi thì cũng được thôi, chỉ sợ các anh không cùng đẳng cấp với tụi em thôi~- Ha ha!

Không cùng đẳng cấp sao?

Vậy em ở đẳng cấp nào?

Tụi anh còn chuẩn bị.

- Một tên trong số chúng bảo.- Đây nè~ - Cô nói rồi giơ lên chiếc thẻ đen, trên thẻ được khắc dòng chữ gì đó.- Hả...

Cái này...

Khoan, màu tóc này, gương mặt này...

Tụi bây!

Chạy!

Chạy mau!

Ta đụng vào nhầm người rồi - Tên đi đầu hốt hoảng và kéo đàn em chạy thẳng.- Bảo vệ đâu?

- Sakura nói rồi giơ tấm thẻ lên, lập tức hắn cung kính và dẹp đường cho cả nhóm đi.- Cậu đã làm gì thế Sakura-chan?

- Okano.- À, tấm thẻ này của anh trai tớ.

Các cậu biết anh tớ rất có tiếng đúng không?

Khi chúng thấy dòng chữ trên thẻ rồi nhìn khuôn mặt tớ, nhận ra chúng đã đụng vào thiên kim tiểu thư nên hốt hoảng chạy ấy mà.- Ồ.

Thì ra là thế - Mọi người gật gù.---------------------- Mọi người trong đấy có làm sao không?

- Isogai.- Có.

Một tên suýt tán tỉnh Sakura và Nagisa.- Hả?

Rồi sao?- Đương nhiên là xử đẹp tụi nó rồi*cười*"Không hiểu hắn ta đã làm sao chưa?"

- Suy nghĩ của đám con trai.
 
(Hoa Anh Đào) Lớp Học Ám Sát [Quyển 1]
Thông báo


Mọi người, mình mới viết một truyện mới, là đam mĩ, tên là Chuyển ver(Karma x Nagisa) Có ai yêu em như anh.

Hình nền đây.

Ai muốn đọc thì đọc nhé.Ghi chú: Nagisa là nữ.
 
(Hoa Anh Đào) Lớp Học Ám Sát [Quyển 1]
Xả ảnh - Mừng 10k lượt đọc



 
(Hoa Anh Đào) Lớp Học Ám Sát [Quyển 1]
Chap 27: Chuyến du lịch (2)


Sau khi hai thiên tài bắn súng Hayami và Chiba xử lí xong tên sát thủ cuồng súng thì hiện tại họ đang trên sân khấu ăn mừng.

Nhưng Sakura lại nghe thấy một tiếng động lạ.Cạch!"

Hử?

Tiếng gì thế?"

Leng keng!"

Cái gì vừa rơi vậy?

Đây là... một chiếc ốc vít ư?"

- Sakura nhặt lên xem xét rồi ngẩng lên trần sân khấu.

Một thanh sắt liền với dàn đèn điện trên sân khấu đang rơi xuống.- HAYAMI!!!

COI CHỪNG!!!!- Hả?

Gì....

Ááááá!!!!!!Vùùù------ ....- Hơ...

Sao...

Hayami từ từ ngẩng lên.

Vẫn là thanh sắt nặng trịch đó.

Nhưng.... nó đã bị đóng băng liền với hai bên sân khấu nên rất may thanh sắt đó đã dừng kịp thời ngay trên đầu cô.

May thật!

Nếu mà bị rơi trúng đầu thì hậu quả sẽ không thể đoán trước được.

Mà.... tại sao nó lại bị đóng băng?- Sakura...

Làm sao cậu...Tất cả quay ra.

Sakura vẫn đứng im lặng.

Mắt nhìn chằm chằm vào phần mặt đất dưới chân đã bị đóng băng men theo hai bên tường nơi đã cố định thanh sắt vừa rồi.- Chuyện này...

Tớ sẽ giải thích sau...- Không!

Tất cả chúng tớ cần phải biết!

Cậu thực sự là ai?

Tại sao cậu lại tới đây?

Và cả cái sức mạnh kì lạ đấy nữa.

Toàn bộ sự thật cậu giấu chúng tớ suốt bấy lâu nay - Karma lên tiếng.

Quả thật suốt khoảng thời gian qua anh đã chịu đủ rồi.

Cái cách cô lảng tránh mỗi khi mọi người hỏi về các tài năng đặc biệt của cô.

Cách cô nói dối với những lí do giả tạo.

Vì thế anh đã cố gắng tìm hiểu cô.

Từ khi bước chân vào căn nhà đó anh đã do thám mọi căn phòng.

Chỉ riêng có một nơi là bị mã hóa khiến anh không thể đột nhập được.

Karma tin rằng trong đấy chứa một điều gì đó rất đặc biệt."

Sakura...

Quả thật quá bí ẩn"Cô thì sao?

Đừng tưởng cô không biết anh đã cố điều tra cô.

Vì thế cô đã phải suy nghĩ rất kĩ trước khi nói ra điều gì đó.

Tất cả những thứ liên quan tới quá khứ của cô, đều bị cất hết vào trong căn phòng nơi Yukimura-sensei đang nằm hồi sức.

Mỗi ngày...

đều phải giấu giấu diếm diếm..."

Chẳng phải nói ra sẽ tốt hơn sao Sa-chan?"

Không hiểu sao cô lại nghĩ tới câu nói của "người ấy".

Cô đã cố quên đi rồi cơ mà.

Nhưng... cũng đúng ha!

Có lẽ cô nên... nói ra thôi...

Nghe xong có lẽ họ sẽ rất ngạc nhiên đây.

Cả... sợ hãi nữa.

Dù sao...mình cũng sống cô độc một lần rồi, sống như vậy lần nữa đâu có sao.Nhếch mép một cái, Sakura chống tay lên hông, nghiêng đầu nói:- Tớ sẽ nói... chừng nào chúng ta thắng được boss và tập trung đầy đủ tất cả mọi người.- Cậu...- Sao vậy?

Chẳng phải tất cả cùng biết sẽ tốt hơn sao?

Nhất là khi chúng ta sống sót trở về nữa.- Nhưng...

Thôi được!

- Isogai thở dài.- Mina...

Chúng ta đi tiếp thôi...

- Kayano lí nhí.- Ukm!

Đi thôi!

Các bạn đang chờ ta mang thuốc giải về đấy!===============Sorry, chap này chỉ ngắn zậy thui.Bonus thêm một câu chuyện ngắn nè~ Lưu ý: Có H nhẹ.==================Sakura từ từ nâng mí mắt nặng trĩu của mình.

Ư...

Trận sốt đêm qua quả thật khiến cô mất quá nhiều sức.

Mấy giờ rồi ta?

Hả?

10:00?

À mà hôm nay là chủ nhật, ngủ tới 2 giờ chiều chắc không sao đâu.

Mình ốm mà:)) ( Au cũng đã từng dùng cách này)Bỗng Sakura cảm thấy có cái gì đó khiến chiếc giường trở nên chật chội một cách bất thường và cô không thể nào cử động được, còn có một chút nóng hổi phả vào cơ thể cô từ ba nơi khác nhau nữa.Dụi mắt rồi nhích nhẹ người để nhìn, Sakura thấy quả đầu màu đỏ đang dụi vào ngực cô ngủ hết sức ngon lành, tay cậu quàng qua người Sakura để cơ thể cô xích lại gần mình hơn.

Quay đầu sang phải là quả đầu màu cam đang vùi mặt vào cổ cô, liên tục phả ra hơi nóng.

Tay thì để đầu cô gối lên.

Dịch tầm mắt xuống dưới một chút là tên Pan đầu đen đang ôm eo Sakura mà ép mặt vào, bàn tay biến thái không yên phận mà thò vào lớp áo ngủ cô sờ soạng.

Có thật cậu ta đang ngủ không vậy?(Au: Chắc là đang mơ bậy bạ đây mà~ Yukito biến thái quá nha~Yukito: Anh đây biến thái từ bé rồi.

Giờ mi mới biết hả?Au:....)Mặt Sakura dần nóng lên vì tức giận lẫn xấu hổ.

Dự định khi tỉnh hẳn sẽ cho ba người này một trận.

Nhưng hiện tại cô mệt quá, sức không thể làm gì được.Khéo léo thoát khỏi vòng tay của họ, Sakura từ từ bước xuống giường, chợt một bàn tay rắn chắc đột ngột kéo cô lại.

Trán cô tựa vào lồng ngực ấm áp của Karma, Sakura tự khi nào đã nằm gọn trong lòng của quỷ đỏ.

Cô tròn mắt, cố gắng thoát khỏi cánh tay mạnh mẽ kia.

Nhưng vô dụng, bây giờ sức cô chẳng thể so bì với sức của anh do đã kiệt sức.

Trong khi Sakura loay hoay nghĩ cách, Karma nở một nụ cười ranh mãnh, cúi xuống hôn lên xương quai xanh của cô, thì thầm:- Yên nào Sakura-chan~- Kar....Karma-kun...

Thả ra mau....Sakura đỏ mặt, nắm lấy bả vai của Karma cố gắng đẩy ra, nhưng lại bị anh tóm cổ tay lại.

Cô nhắm tịt mắt lại, người hơi run rẩy, mím chặt môi lại cố gắng không phát ra tiếng, chân liên tục vùng vẫy.Karma thấy phản ứng quá đỗi đáng yêu của Sakura liền nhếch mép, tiếp tục lấn tới.

Anh bất ngờ cắn mạnh vào phần khung ngực cô, thô bạo liếm mút để lại ấn ký màu đỏ thẫm trên đó.

Thỏa mãn trước dấu hôn mà mình để lại, Karma từ từ di chuyển xuống, định tạo thêm vài cái nữa cho đẹp thì.....- Như thế là gian lận, tên đầu đỏ kia.- Định ăn mảnh mà không rủ bọn này hả?Hai giọng nói quen thuộc làm cho động tác của Karma chợt ngừng lại, gương mặt thể hiện sự khó chịu vì bị cắt ngang giữa chừng.

Sakura chưa kịp vui vì được giải vây thì bất ngờ bị kéo mạnh về phía sau bởi Asano và Yukito.

Asano ôm lấy eo cô, cắn mạnh vào vai cô và để lại đó dấu ấn màu đỏ.

Yukito thì đưa lưỡi mình lướt nhẹ lên tai Sakura làm cô kêu "A..." một cái.

Dù sao cậu cũng biết tai là chỗ nhạy cảm nhất trên người cô mà.

Khi đụng vào đây thì cho dù người trong lòng có quật cường đến mấy cũng trở thành mèo nhỏ ngoan ngoãn.Sau khi nghe thấy âm thanh dâm đãng ấy, ba người kia không thể kiềm chế nổi nữa mà nhanh chóng đè Sakura nằm xuống giường.

Yukito nắm chặt hai cổ tay cô đưa lên đầu, tiếp tục đưa đầu lưỡi ướt át mà chuyển động quanh vành tai khiến cô thêm kích thích.

Asano thì áp môi mình lên môi Sakura, khuấy đảo bên trong làm cho cô nhanh chóng mất dần lí trí, khóe mắt đã có vài giọt nước.

Karma lại tiếp tục công cuộc đánh dấu chủ quyền của mình, nhưng lần này anh tháo dần dần từng cúc áo của cô, từ đấy môi lưỡi Karma cũng từ từ lui xuống, và...RẦM!!!!- Phát hiện mục tiêu!!!

Alice!!!!

Ra tay đi!!!- Rõ!!

Levi-san!!Levi không ngần ngại đạp tung cửa, ra lệnh cho Alice tấn công ba tên biến thái kia.

Cô ngay lập tức quăng dây như cao bồi trói cả ba lại, lôi xềnh xệch ra khỏi phòng, vừa đi vừa mắng:- Lũ đáng ghét dám ăn trộm mật khẩu khóa phòng Sakura.

May mà Levi thấy mấy người không có trong phòng liền đi tìm, chứ không thì...

Phen này tụi bây chết với ta!!!- Aaaa!!!

Cứu!!!!- Tha đi mà Alice-chan!!!!!- ......*im lặng và không nói gì*--------------------------Sakura bước vào phòng tắm, đóng cửa lại rồi nhìn bản thân mình trong gương.

Cô có thể thấy vết hôn đỏ thẫm va một vết cắn trên vai.

Tai cô vẫn còn đỏ ửng sau chuyện vừa nãy.

Khoan, cái ấn kí sau gáy kia là sao chứ?

Chắc chắn là Yukito rồi.

Cậu ta làm lúc nào mà mình không biết thế?

Mà bọn họ cũng kì lạ thật.

Đói thì tự lết người xuống bếp mà tìm đồ ăn, lại đi cắn người lung tung như vậy.

Hừ!

Sau chuyện này phải chấn chỉnh lại mới được.(Asano + Yukito + Karma:.......Levi: Không ngờ con bé còn trong sáng tới như vậy.Alice: May quá....)=================Hết rồi nha~ Mina thấy thế nào?

Quà đền bù có thích không?Không biết bao giờ mới có xôi thịt đầy đủ mà ăn đây nhỉ? *đen tối mood*
 
(Hoa Anh Đào) Lớp Học Ám Sát [Quyển 1]
Chap 28: Giờ của quá khứ


Đoàng!!!Ầm...ầm...- Oa....oa....- Là một bé gái.Vào một đêm mưa bão lộng hành, một thiên thần trắng đã được sinh ra.

Thiên thần ấy có một cuộc sống rất hạnh phúc cùng ba mẹ, anh trai mình và những người thân yêu.Cho đến khi...Điều đó xảy ra.------------4 năm sau----------------- Mama...

Con khát nước...Sakura lững thững bước xuống cầu thang, dụi dụi đôi mắt vẫn còn đọng vài giọt nước mắt do ngái ngủ, bàn tay nhẹ nhàng đẩy chiếc cửa phòng khách ra.- Mama...Gì thế kia?

Đó là... mẹ cô và... bà bị một toán người cầm dao bao quanh.

Giật mình khi thấy đứa con gái của mình, bà hét lớn:- Sakura!!!

Chạy ngay đi!!!!Ngay lập tức, nhóm người kia quay ra nhìn thấy cô bé.

Liền sai vài người đuổi theo bắt.

Sakura quá sợ hãi, liền chạy thẳng lên tầng.Cô bé cứ chạy mải miết, cố tìm một chỗ trốn trong căn nhà rộng lớn này.

Chợt nhìn thấy chiếc tủ quần áo, Sakura nhanh chóng chui vào và đóng cửa lại.Cộp!

Cộp!Có ai đó đang đến.Cộp!!

Cộp!!Tiếng động ngày một lớn dần.....Dừng lại rồi.Kẻ bên ngoài khẽ liếc mắt nhìn bao quát căn phòng, chợt dừng lại khi nhận ra vẫn còn một người khác trong này.Kẻ đó ngay lập tức chú ý tới chiếc tủ quần áo đang khép hờ kia.Kẻ đấy tiến gần tới, nắm vào tay nắm tủ, và....Kẹt...- Ê!

Thằng kia!

Làm gì mà lâu thế?

Tìm xem còn cái gì quý giá thì mang nốt đi.

Để ý cả con bé vừa nãy nữa.

Nếu bắt gặp thì giết ngay để khỏi bị lộ.- Rõ!Buông bàn tay khỏi cánh cửa tủ, người đó bước ra ngoài.Sakura khi đã chắc chắn là không có ai, liền nhẹ nhàng chui ra.

Cô bé chạy men theo hành lang, cố gắng đi tìm mẹ mình.

Bỗng một bàn tay đột ngột vươn ra, bịt chặt miệng Sakura lại và kéo vào góc.- Ưm...Cứu....- Suỵt!

Là anh đây mà!- Giọng nói này...

Oni-san?- Chứ còn ai nữa?

Mà đừng cấu!

Đau quá!- A!

Gome....

Oni-san!

Mẹ!

Mẹ bị...- Anh biết rồi.

Giờ bố sang công tác nước ngoài rồi.

Chỉ còn trông cậy vào chúng ta thôi.- Hai chúng ta ư?

Một đứa 11 tuổi, một đứa 4 tuổi thì làm được gì?- Đừng lo em gái.

Theo kinh nghiệm xem phim của anh thì cuộc giải cứu nào cũng là 90% thành công cả.- Nhỡ ta lọt vào 10% không thành công thì sao?- Thì...thôi chứ sao.- Không cãi nhau nữa.

Giờ ta phải đi tìm mẹ đã.

Vừa nãy em nghe thấy bọn chúng nói rằng đưa mẹ xuống tầng hầm gì đó.

Thử tới đấy xem.-----tua là tua là tua là tua------ Rào rào––––Trời mưa rồi.Hai đứa trẻ ngây thơ đi xuống tầng hầm.

Yuuya đi đầu, Sakura đi sau.Bình thường Sakura không bao giờ đi xuống tầng hầm này, vì ai đó đã tung tin đồn nhảm nhí rằng tầng hầm nhà nào cũng có ma. (Yuuya: Hắt xì!) Vì vậy nên cô bé có phần hơi sợ hãi, tay nắm chặt áo anh hai, mặt ủy khuất:- Oni-san...

Em sợ....- Ngoan.

Sẽ ổn thôi.Yuuya chậm rãi xoay tay nắm cửa, vừa mới mở ra ngay lập tức đã bị bọn vừa nãy tóm lấy không sót một ai.

Chúng trói anh lại, riêng Sakura thì ném cô bé lén trước mặt tên cầm đầu, bảo:- Đại ca, con nhóc này thế nào?- Hừm...

Được đấy.

Bán nó đi chắc sẽ được giá cao đây."

Bán mình đi ư?"

- Không!!!

Ta không cho phép các ngươi làm vậy!!!"

Oni-san..."

- Câm ngay đi thằng nhóc cứng đầu!!

Mắng thì mắng em ngươi í!!

Con nhóc đó bị chúng ta lừa dẫn xuống đây.

Ai ngờ lại thêm đứa chó chết như mày đi theo nữa!!

- Tên đó vừa nói vừa đá túi bụi vào bụng Yuuya.- Oni-san!!!!

Đừng!!!

Tôi sẽ làm bất cứ thứ gì các ông nói.

Chỉ cần tha cho gia đình tôi!!!

- Sakura kêu lên.- Thật ư?

Kể cả... sau này mày lớn lên phục vụ cho bọn tao?- ......- Sakura!!!!

Đừng nghe chúng!!!- Im đi!!!

Nói gì lắm thế???

- Hắn lại tiếp tục đánh vào mặt Yuuya khiến anh bất tỉnh.- Con...

Chúng mày không được đánh con tao!!!!

- Mẹ Sakura quát, giằng ra khỏi hai tên đang giữ mình, lao tới tát thẳng vào mặt thằng vừa nãy.

Điều này càng làm cho hắn tức giận hơn.----------------------Trong cơn mưa lớn dữ dội, một âm thanh chói tai đã vang lên...--------------------------Đoàng!!!!!- Mẹ!!!!!-------------------------Âm thanh đáng sợ ấy đã làm hỏng một tuổi thơ bình thường của hai đứa trẻ.

Dòng nước màu đỏ thẫm chảy lénh láng trên sàn nhà...---------------------------- Tch...

Lỡ tay rồi.

Kệ đi.

Chúng mày thu dọn mau.- Ngươi...ngươi....- Hử?

Bé con?

Mày muốn nói gì?- Ngươi...ngươi....

Aaaaaaa!!!!- Sakura!!!!---------------------------Chỉ vỏn vẹn trong một đêm, một thiên thần đã sa ngã, trở thành một ác quỷ dưới địa ngục...

Từ đó, nguồn sức mạnh bị phong ấn bấy lâu nay đã được giải thoát.----------------------------- Cháy rồi!!!!- Tụi bây!!!

Nhanh!!!

Chết cháy bây giờ!!!- Mẹ!

Mẹ ơi!- Sakura!

Đi theo anh, mẹ chết rồi!

Đừng gọi nữa!- Chết...ư...Cô lẩm bẩm, trong nháy mắt ngọn lửa bao trùm cả căn nhà.

Tất cả những kẻ vừa nãy chạy bán sống bán chết cũng vì lửa thiêu mà chết.

Riêng tên đã đâm mẹ cô may mắn tránh được.Và cô đứng đó, ngay trước mặt hắn, tay cầm con dao lấp lánh trong ánh lửa.-------------------------Một thiên thần bị ô uế có thể sẽ không thể thanh tẩy được nữa.-------------------------Sakura nhìn dòng máu đang chảy như suối dưới chân mình, tay đưa con dao lên liếm những giọt máu đọng lại, cảnh tượng thật ma mị.--------------------------- Sakura!!!Yuuya lao qua ngọn lửa cháy dữ dội đang dấn bao trọn lấy Sakura, nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng, ôn nhu nói:- Yên tâm đi Sakura...

Có anh đây rồi...

Sẽ không có ai làm hại em được...

Khụ... khụ...- Oni-san....Sakura dần lịm đi.

Ngọn lửa xung quanh cô bé bỗng xoay thành một lá chắn, bảo vệ cho hai đứa trẻ.-----------------------------Ngoài đường, một chàng trai che mặt đứng nhìn vào ngôi nhà dần cháy thành tro, lặng lẽ tiến vào.-----------------------------Sáng hôm sau- Oáp~ Mấy giờ rồi ta?Sakura nâng mí mắt nặng nề của mình lên, dụi dụi mấy cái.

Chợt cô bé nhận ra mình đang ở trong một ngôi nhà lạ.Cạch!- Ai...ai đó?Cánh cửa mở ra, một thanh niên trẻ tuổi bước vào.

Anh ta có dáng người cao ráo, khuôn mặt điển trai cùng điểm nhấn là đôi mắt đỏ như màu máu.

Mái tóc đen tuyền khẽ chuyển động trong gió.- Anh...là ai?

- Sakura run rẩy, cố nép người về góc giường.- Ryuki!

- Thanh niên đó trả lời cụt lủn.
 
(Hoa Anh Đào) Lớp Học Ám Sát [Quyển 1]
Chap 29: Một chút hi vọng


- Ryuki...

Vậy họ của anh...- Anh không có họ.

Anh bị bỏ rơi từ bé.- A...

Xin lỗi....- Không sao, dù gì chuyện cũng đã lâu rồi.Sakura muốn nói gì đó để an ủi anh chàng kia.

Nhưng chợt nhớ ra một điều, cô bé hốt hoảng nói:- Ryuki-kun!!!

Oni...

Oni-san!!!

Yuuya-nii của em đâu???

Anh ấy đâu mất rồi???- Bình tĩnh đi.

Thực ra anh cũng không biết.

Khi anh tới thì chỉ thấy mỗi em nằm đấy thôi.

Không còn ai khác cả - Ryuki giải thích.- Vậy ư...- Quên mất chưa giới thiệu rõ ràng, anh hiện tại 16 tuổi, và là một sát thủ.

Mà này, anh tìm thấy cuốn sổ này trong chiếc két sắt chống cháy của nhà em.

Có lẽ nó sẽ giúp em hiểu được tình trạng của mình bây giờ đấy.Ryuki ném cuốn sổ màu đỏ thẫm lên giường.

Sakura cầm lên và mở ra.

Nét chữ này... quen quá... là... của mẹ cô!"

Sakura.

Nếu con đang đọc những dòng chữ này thì có lẽ mẹ không còn tồn tại trên thế gian này nữa.

Thực ra mẹ đã giấu con một điều suốt bấy lâu nay.

Mẹ là một trong số những người có siêu năng lực.

Năng lực của mẹ truyền cho con gồm ba nguyên tố: lửa, băng, bóng tối.

Riêng băng là cấp cao hơn của nước.

Vì thế trong tay con đã có ba trong số bảy sức mạnh nguyên tố mạnh nhất.

Đặc biệt, bảy nguyên tố này là các nguyên tố duy nhất có hình dạng con người mang tên: Tinh linh.

Ngoài ra, tinh linh lửa của con còn có thêm sức mạnh báo trước tương lai.

Nhưng nó chỉ hướng dẫn con nên làm gì và chọn gì, chứ không nói chuyện gì sẽ xảy ra cả.

Hãy ghi nhớ, Sakura: Vào lần đầu tiên bộc phát, sức mạnh sẽ tùy thuộc vào cảm xúc của con khi ấy.

Con cần học cách kiểm soát nó.

Nhưng cũng không nên quá lệ thuộc vào siêu năng lực, con hãy đi tìm một người tại giới sát thủ có tên là Shinigami, đưa bức thư kẹp trong cuốn sổ này, anh ta sẽ giúp con.

Có lẽ khi gặp Shinigami con sẽ có một bất ngờ lớn hơn nữa.

Dù thế nào con phải nhớ: kiểm soát sức mạnh của mình, đừng để nó kiểm soát con.

Chiến thắng tuyệt nhất là chiến thắng chính bản thân mình.

Hãy nhớ, Sakura...

"Tách!Tách!- Hức...

Mẹ....Sakura đang khóc.Cô không chỉ khóc vì đã mất mẹ.Cô khóc vì đã mất tất cả.Anh trai biến mất, bố thì vô phương liên lạc, toàn bộ tài sản cháy rụi, họ hàng không có.Cuộc sống bỗng chốc bước vào đường cùng, cô chỉ còn cách duy nhất.Làm theo những gì mẹ cô để lại.--------------------------- Vậy....

Em sẽ trở thành sát thủ?- Vâng, dù sao em cũng giết người rồi, Ryuki-kun.- May cho em là anh biết anh ta ở đâu.

Sát thủ nổi tiếng như thế khó tìm lắm.---------------------------- Hừm...

Đợi chút.

Em là con của Kanato Minako.- Hai.

Shinigami-sensei.- Đừng gọi như vậy.

Ta còn chưa nhận em là học trò mà.Shinigami nhìn chằm chằm cô bé tóc trắng như tuyết trước mặt.

Từ khi nào con bé này đã trở nên lạnh lùng đến nhường này.

Anh nhớ lần cuối cùng anh gặp, cô bé trông yêu đời lắm cơ mà.

Chắc do phải nhìn thấy mẹ mình chết ngay trước mắt nên cô bé mới thế này.- ...trước khi sensei dạy con thì cho hỏi...

đây là ai ạ?

- Sakura thắc mắc, tay chỉ vào cậu bé tóc xám đứng sau lưng Shinigami.- À, đây là anh trai cùng mẹ khác cha của con đó.- .....- ....."

Sao anh ta có thể nói điều đó với khuôn mặt cười dịu dàng như thế?"

- Suy nghĩ của Sakura và Ryuki.Sau khi nghe giảng giải một hồi, Sakura và "Shinigami tương lai" kia đã hiểu ra mọi vấn đề và chấp nhận trở thành anh em.Thì ra trước đây khi sinh Yuuya xong, vài năm sau mẹ cô bị bắt cóc và bị hiếp cho nên mới tòi ra thằng bé này.

Tuy vậy nhưng cha nó nhất mực muốn nuôi thằng bé nên mẹ cô lại quay trở lại với cha cô, không tố cáo hắn.

Quả thật hiếm có ai bị "ấy ấy" xong lại tha thứ như thế.

Quá từ bi rùi 0.0---------tua xa xa chút nha------5 năm sau (9 tuổi)- Sakura!!!

Nhanh lên!!!

Khử hắn đi !!!

Hệ thống báo động sắp hoạt động lại rồi!!!- Rõ!

Nii-san!- Mấy đứa, hệ thống sẽ bật trở lại trong 10 giây nữa.

10...

9...

8...Sau khi gặp Shinigami, Sakura đã nghe theo lời mẹ mình, trở thành sát thủ.

Đặc biệt cô bé đã bộc lộ rất rõ tố chất của mình trong những bài học đầu tiên và cũng nhờ vào siêu năng lực mà cô bé sở hữu.

Ngoài ra Sakura cũng quen thêm một người bạn cùng hoàn cảnh giống mình - Yukito - cũng đang học làm sát thủ và có siêu năng lực: hệ Mộc.

Hiện tại Sakura đã kiểm soát được sức mạnh lửa, và băng.

Sức mạnh băng đã bộc phát khi cô bé đang cảm thấy cô độc, lúc ấy toàn bộ căn nhà đã đóng băng.

Vì thế hai đứa trẻ phải ở cùng Ryuki. (Au: Sau đó căn nhà ra sao hả chụy???)Đây là hình tinh linh hệ lửa của Sakura, mang tên Fire, cũng là người có khả năng dự báo tương lai.

Còn đây là hình tinh linh băng, tên Ice:

Không hiểu sao nhưng ngoại trừ Ryuki ra thì Sakura không hề bộc lộ cảm xúc vời bất cứ ai khác.

Cả Ryuki cũng chăm sóc cho Sakura rất chu đáo.

Và...cô đã thích anh từ lúc nào không hay.

Có lẽ là do anh là người thân đã luôn ở bên và ban cho Sakura ánh sáng hi vọng của đời mình trong lúc khốn cùng nhất, mặc dù ámh sáng ấy rất lẻ loi.- Sakura!!!

Bảo vệ đang đuổi theo.

Mau dùng sức mạnh đi!!!- Ukm!!!

Yukito-kun!!!Sakura quay lại, ném quả cầu lửa tự tạo lên vòi phun trên trần.

Hệ thống báo cháy ngay lập tức kêu inh ỏi và phun nước xuống.

Cô nhanh chóng khiến cho dòng nước dưới chân đóng thành băng, khiến cho địch đằng sau bị trượt chân, đứa này đè lên đứa kia.

Quang cảnh rất hỗn loạn.- Hay lắm!

Mau lên tầng trên cùng!

Trực thăng đang chờ!- Rõ!

Nii-san!!Ba người chạy lên cầu thang.

Yukito đạp mạnh chiếc cửa đã hoen gỉ do chịu mưa gió lâu ngày.

Cả nhóm thấy trên sân thượng một người mặc áo choàng đen, che kín mặt đang ngồi trên lan can xoay xoay khẩu súng.- Đến rồi hả?

Hơi lâu đó!- Ngươi là ai?- Đừng lạnh lùng thế chứ!

Sakura-chan!

Nói chuyện chút đi!- Sao anh biết tên tôi?- Cái đó không cần biết.

Chỉ cần biết là hai ta có quen nhau.Thủ sẵn thế phòng thủ, Sakura ra hiệu với hai người còn lại "ra bãi đỗ trực thăng trước, tôi sẽ ra sau".

Anh cô nhanh chóng làm theo, riêng Yukito lại chọn ở lại.- Tôi sẽ giúp.

Hai thì nhanh hơn một, phải không?- .....Đừng làm vướng chân.Cậu gật đầu, cả hai lao tới, nhằm thẳng tên áo đen mà vung dao liên tiếp.

Nhưng hắn lại chẳng phản kháng gì cả.

Chỉ né, né và né.Sakura dừng lại, nói:- Sao anh không làm gì vậy?

Định rút cạn sức lực của bọn này rồi ra đòn quyết định à?- Ồ!

Ta cần gì sử dụng cái chiêu trò bẩn thỉu như thế!

Cách của ta không hề tốn một tí sức nào mà còn đồn giản nữa.- Ý anh là sao?

- Cô nhướn mày.Người mặc áo choàng lẩm bẩm điều gì đó.

Sakura bỗng nhiên khuỵu xuống, hai tay ôm đầu, con dao rơi xuống đất, vẻ mặt đau đớn.

- Sakura!!!

Chuyện gì thế???

- Yukito ngạc nhiên, chạy lại xem xét.- Ha ha!

Đó không còn là Sakura của ngươi nữa đâu nhóc!- Hả?Cậu làm vẻ mặt khó hiểu, bỗng trực giác của sát thủ cho thấy có nguy hiểm, Yukito đột ngột né sang trái.

Phập!

Một con dao cắm thẳng vào tường, chỉ lệch mục tiêu là cậu vài cm.- Sa...Sakura?Gì thế kia?

Là cô tấn công ư?

Tại sao chứ?

Chẳng lẽ Sakura làm phản?

Khoan!

Đôi mắt màu đen kia...

Đó không phải là Sakura.

Hành động của cô... như đang bị điều khiển vậy.Rồi Yukito hướng ánh mắt tới người mặc áo choàng đen kia, chợt nhận ra rằng...Hắn...cũng sở hữu siêu năng lực.Năng lực của hắn là....

điều khiển người khác bằng giọng nói.
 
(Hoa Anh Đào) Lớp Học Ám Sát [Quyển 1]
Chap 30: Biến cố


Cảm giác càng ngày càng ít vote à nha~ Haizaa, cuộc sống mà.

Ủng hộ au chút đi chứ T.T====================- Sakura!!!

Tỉnh lại đi!!!

Đây không phải là cậu!!!Yukito la hét, mặc cho số vết thương trên người mình càng ngày càng tăng lên.

Cô thì vẫn liên tiếp tấn công một cách mạnh bạo.

Tsk, sao Ryuki mãi chưa tới?

Cậu không thể tấn công lại cô, càng không thể cứ mặc mọi chuyện như này được.

Làm sao đây?Chờ chút!

Nếu tên kia điều khiển cô thì giết chết hắn sẽ giúp cô trở lại bình thường chăng?À mà...Cô ấy cứ đứng lởn vởn chặn đường như thế thì mình làm gì được!!!Phạch phạch!!!- Trực thăng tới rồi!

May quá!Yukito chạy ra rìa tòa nhà, tóm lấy sợi dây Shinigami thả xuống rồi trèo lên.

Cậu nhanh chóng kể hết sự tình cho ba người còn lại nghe.-------------------------- Vậy là Sakura bị điều khiển bởi tên kia.

Vậy ta chỉ cần tấn công hắn là xong - "Shinigami tương lai"(Để cho dễ hình dung, mình sẽ đặt anh trai Sakura - học trò của Shinigami trong phim như vậy nhé!)- Làm được thế thì em đã không phải đứng đây cầu cứu=.=- Hm...

Anh có cách!

Hãy lợi dụng sức mạnh hệ Mộc của Yukito!- Nghĩa là sao?

Ryuki-kun?--------------------------------Trong khi mấy người kia vẫn đang tụm năm tụm ba bàn tán, kẻ mặc áo đen vẫn ung dung đứng dưới sân thượng mà nghe hết toàn bộ kế hoạch qua chiếc máy nghe lén mini.- Chà!

Sáng kiến của chúng hay đấy!

Lần này có lẽ nên giải trừ phong ấn nhỉ?

- Hắn lẩm bẩm.----------------------------Yukito và Ryuki đu dây xuống.

Trên tay họ đã cầm sẵn vũ khí.- Sakura-chan, tớ không biết cậu có nghe thấy gì không.

Nhưng tha lỗi cho tớ nhé!

- Yukito nói rồi ngay lập tức chạy thẳng tới phía Sakura.

Phòng dây leo làm từ cây tầm gai về phía cô.

Sakura cũng không đứng im, cô ném rất nhiều quả cầu lửa tự tạo, khiến toàn bộ dây cháy rụi.

Ha...

Lửa là khắc tinh của hệ Cây mà.

Trận chiến này coi bộ Yukito không có lợi thế rồi.Ấy vậy mà cậu vẫn không quan tâm, tiếp tục bắn mũi tên cây thường xuân độc.

Lần này cô không tấn công mà lại phòng vệ bằng khiên Băng.

Toàn bộ mũi tên bật ra như bị đàn hồi.

Trên sàn nhà, nơi thì bị đóng băng, nơi thì rải rác mấy cái lá cây, nơi thì cháy đen, có chỗ vẫn còn vài ngọn lửa bập bùng.

Do ở trên cao cộng thêm gió lớn từ chiếc trực thăng khiến chúng càng cháy lớn hơn nữa.

Tất cả tạo nên một đấu trường hỗn độn.BÙM!!!Một tiếng nổ lớn vang lên, khói tỏa mù trời, cản trở tầm nhìn của Sakura, đôi mắt màu tím mộng mơ thường ngày bây giờ là màu đen lay láy nhìn bao quát xung quanh, và...Vụt———Chát!!!!- Cái...cái gì?- Không thể nào!

Làm sao...Shinigami và Ryuki ngạc nhiên, làm sao con bé có thể nhắm trúng Yukito trong khi bụi mù đến nỗi cách một tấc còn không thấy như vậy chứ?

Cả nhóm đã bàn rằng sử sụng bom khói để cản trở tầm nhìn.

Trong khi Yukito giữ Sakura thì sẽ đánh thuốc mê nó.

Nhưng việc Yukito bị đánh bất tỉnh đã nằm ngoài kế hoạch.

Có vẻ... thất bại rồi.Chờ chút, kia hình như là cái xúc tu đã tấn công cậu, nhưng...

Sao nó lại màu đen, trông nó như không có hình dạng rõ ràng, mờ mờ kì ảo kiểu gì í.

Khoan, đây là...Sức mạnh bóng tối!Tất cả không hẹn mà suy nghĩ cùng một lúc.

Sức mạnh bộc phát ngay lúc này.

Là do tên áo đen ư?

----------------------------Gió thổi khiến cho cơn bụi dày đặc dần dần mờ đi, để lộ một mái tóc màu trắng, nhưng đó không phải là cô.------------------------------ Mỗi người!

Chú ý phía trước!- Ai vậy?

Không phải là Sakura!- Đó... là tinh linh Bóng tối, có tên Dark.

Khoan, tinh linh thường phải nằm trong cơ thể thân chủ chứ?Đây là hình Dark

- Nhìn kìa, dưới chân Dark chính là Sakura!

Sakura đã thực sự tách cô ta ra khỏi cơ thể rồi!!!Yukito nhân lúc Dark bị phân tâm dùng dây định kéo Sakura về phía mình, bị cô ta dẫm một phát vào tay không thương tiếc.

Dark nhìn nhóm người đang loay hoay trước mặt kia, đặc biệt là Ryuki.

Sau đó lại quay sang tên áo đen.

Ánh mắt khẽ dao động, từ lạnh lùng chuyển sang ngạc nhiên, và rồi là xúc động.- .....Nhận ra ta?

- Hắn hỏi.Gật đầu.- Đừng nói cho em ấy biết!

- Tên áo đen lại gần bế Sakura lên đưa đi, Shinigami định chặn lại nhưng Dark đã nhanh chân hơn, trói toàn bộ mọi người bằng Dây bóng đêm.

Cho tới khi tên áo đen đã đi khuất, cô mới thả tất cả ra.

Do tinh linh phải đi theo thân chủ, Dark cũng dần dần tan biến thành các hạt lấp lánh và bay theo hướng hắn vừa đi.------------------------------ Tch!

Con bé bị bắt rồi!- Sao Dark lại phản lại chúng ta?

Chẳng phải ta là đồng minh sao?

- Yukito bực tức đá bay một thùng hàng.Ryuki thì vẫn ngồi im lặng, lông mày khẽ nhíu lại, bàn tay siết chặt tới nỗi chảy cả máu.

Anh nói:- Ta nhất định phải đem Sakura trở về.------------------------------ Ư...

Đau đầu quá!

Hử?

Đây là đâu?Sakura mơ màng nói, tay dụi dụi đôi mắt tím còn đọng nước.

Sau khi tỉnh hẳn, cô bé nhận ra mình đang ở trong một căn phòng màu trắng toát như bệnh viện, trên người Sakura cũng đang mặc một bộ quần áo màu trắng.- A!

Cậu tỉnh dậy rồi!Sakura quay sang hướng phát ra giọng nói.

Đối diện giường cô là một cô bé có mái tóc ngắn màu xanh dương, mắt màu hồng đậm tuổi xêm xêm tuổi cô, khoảng 9 - 10 tuổi.

Sakura ngay lập tức thủ thế phòng vệ, lạnh lùng nói:- Đây là đâu?- ......Đoán xem:)))- ......"

Con nhỏ này muốn chết à?"

- Hi hi.

Đùa thôi, đây là nơi giam giữ những người có siêu năng lực, là....bla...bla.... (Chi tiết xin được nói ở chap sau) A!

Tớ nghe nói cậu là người có tới 3 loại sức mạnh quý!

Có thật thế không? *mắt long lanh*- 3 ư?

Không phải.

Tôi chỉ có 2 thôi - Sakura phủ nhận.- Là 3 mà.

Lửa, băng và bóng tối.- Bóng tối ư...Sakura chợt nhớ ra, lúc trước khi bản thân bị bộc phát sức mạnh lửa, cũng cảm thấy mình không thể kiểm soát được chính cơ thể và mỗi thứ dần dần tối đi.

Khi còn trên sân thượng cũng như vậy, cũng gây ra chuyện gì rồi ư?

- À đúng rồi, cậu tên là gì để gọi nhau cho dễ - Cô bé tóc xanh ấy nói, cắt đứt mạch suy nghĩ của Sakura- Tôi ư?

Minamoto Sakura.- Ukm.

Mình là Nariki Alice.

Rất vui được gặp cậu.
 
(Hoa Anh Đào) Lớp Học Ám Sát [Quyển 1]
Chap 31: Bí ẩn


Tòa nhà Kirita, nơi ẩn dưới cái lốt nhà máy sản xuất thực phẩm chính là nơi giam giữ những đứa trẻ tội nghiệp mang siêu năng lực trên người.

Họ nhận biết được người nào có siêu năng lực do một trong số chúng có người có sức mạnh "nhìn thấy những người có siêu năng lực".

Chúng bắt cóc về và gắn lên cổ họ một chiếc vòng.

Mỗi khi có ý định trốn đi hoặc làm sai điều gì, chỉ cần nhấn nút một cái, dòng điện 1000W ngay lập tức sẽ được kích hoạt.

Chúng kiểm soát người có siêu năng lực bằng cách đó.

Đa số mọi đứa trẻ bị bắt về đây đều phải đi làm nhiệm vụ được giao, hầu hết là đi giết người.

Và người nhận tiền thưởng không ai khác, là bọn chúng, mặc dù chả làm cái *beep* gì cả.

Bên cạnh đó, nơi này cũng là nơi họ thực hiện các thí nghiệm lên cơ thể người với những thí nghiệm điên rồ và phi lí.

Nhưng nhờ vậy mà có khá nhiều siêu năng lực nhân tạo đã được tạo ra.Về siêu năng lực có hai hệ: siêu năng lực Đặc biệt và siêu năng lực phụ.

Siêu năng lực Đặc biệt chính là 7 sức mạnh nguyên tố mạnh nhất: Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Bóng tối, Ánh sáng.

Riêng Thủy có cấp cao hơn là Băng.

Chỉ siêu năng lực Đặc biệt mới có thể hiện thân dưới dạng Tinh linh như của Sakura.

Năng lực phụ thì yếu hơn nhưng phong phú hơn.

Trong số đó tiêu biểu là bay, siêu thính giác, siêu thị giác, dịch chuyển tức thời, khả năng nghe tiếng động vật,...

Ngoài ra, có một số năng lực siêu hiếm như nói chuyện với người chết, vô hiệu hóa, vượt thời gian,...

Tỉ lệ những người sở hữu siêu năng lực Đặc biệt và siêu năng lực hiếm là 1/1 tỷ người.Về phân loại, siêu năng lực chia thành 4 loại.

Thứ nhất là "chỉ có khi còn nhỏ".

Khi lớn lên tầm 10 tuổi nó sẽ mất sức mạnh.

Thứ hai là " bình thường ".

Loại này có hạn sử dụng lâu dài, nhưng mỗi lần dùng chỉ dùng được một phần trong tổng số sức mạnh.

Loại thứ ba là " cực đại ", tức là sức mạnh sẽ được giải tỏa toàn bộ trong một lần sử dụng duy nhất.

Và từ ấy toàn bộ sức mạnh sẽ không còn nữa.

Cuối cùng là " giảm tuổi thọ", như nghĩa của nó, loại này sử dụng sức mạnh rất tốt, nhưng mỗi khi dùng sẽ mất dần tuổi thọ.

Đa số đều nằm ở loại thứ hai.Siêu năng lực thường ttuyền từ mẹ sang con, hay làm khế ước chuyển giao từ người này sang người khác.

Chú ý, khi lần đầu tiên sử dụng, là khi được giải phong ấn, sức mạnh có thể bị bộc phát, rất nguy hiểm.----------------------------- Cậu là Nariki Alice?- Ukm.- Sức mạnh gì?- Hả?

À!

Nói chuyện với người chết.- Thế...RẦM!!!Chưa kịp nói hết câu, cửa phòng bị mở một cách mạnh bạo, một gã cao to lực lưỡng, trên mặt có một vết sẹo lớn chéo từ trên mắt xuống, ăn mặc trông có vẻ giống bảo vệ tiến vào, chỉ thẳng vào mặt Sakura mà quát:- Ê nhỏ tóc trắng!

Mau đi đi!

Có nhiệm vụ cho mày kìa!

Mày vinh dự lắm mới được làm việc trong ngày đầu đến đây đấy!

- Gã cười."

Tên này..."

Sakura bắt đầu cảm thấy khó chịu, lòng bàn tay đã sẵn sàng vũ khí cho hắn cháy nát cái khuôn mặt sẹo xấu xí đang khinh bỉ mình kia.

Bỗng Alice ghé sát vào tai khuyên:- Tớ nghĩ cậu không nên là vậy!

Tòa nhà này không dễ phá hủy như những căn nhà khác.

Tạm thời tớ sẽ giải thích sau.

Còn giờ cậu mau làm theo lời hắn đi kẻo rước họa vào thân.Sakura bình tĩnh lại, thở ra hít vào kiềm chế.

Không hiểu sao cô lại nhanh chóng nghe lời cô bé mới quen này.

Do sự tin tưởng chăng?Gã bảo vệ kia thấy Sakura có vẻ không có ý phản khảng gì, liền kéo mạnh tay cô ra ngoài rồi đá sầm cửa vào.--------------------------Một thời gian sau, cánh cửa lại một lần nữa bị đạp mạnh, tên bảo vệ bặm trợn khi nãy ném Sakura vào, mình cô bé đầy thương tích.

Ngay cả bộ váy trắng hồi trước cũng dính đầy máu tươi.

Cơ thể cô bất động do cạn kiệt sức lực, không thể cử động.- Sakura!!!

Có sao không???

- Alice hốt hoảng nói.- Nhóc con, ngày đầu làm việc như vậy là tốt đấy.

Bọn ta rất cần những đứa có sức mạnh và khả năng ám sát như mày.

Cứ tiếp tục phát huy thì ắt sẽ có thưởng!

Ha ha ha ha!!!

- Hắn cười lớn rồi khóa cửa lại.- Tên khốn...

- Alice chửi thầm.- Ư...- Sakura-chan!

Tỉnh rồi à?

Có chuyện gì vậy?

- Hộc...

Chúng... bắt tôi đi thiêu rụi cả một ngôi làng... chỉ vì ngôi làng đó... không chịu bán đất cho chúng...

Mọi thứ phải xong trong 1 tiếng nên... phải cần thêm sức mạnh...

Một lần nữa... tôi bị tên áo đen điều khiển...- Rồi hiểu rồi.

Đừng nói nữa.

Uống nước đi!

Mình có để dành ít bánh cho cậu.

Mau ăn nhanh!- Cảm ơn...Sakura cầm lấy miếng bánh mì khô khốc đã bị cháy quá nửa, có thể thấy ở đây chúng không quan tâm gì đến sức khỏe của nạn nhân cả.

Thôi, có cái ăn là được rồi.

Không biết mình ở đây bao ngày không ăn mà bụng réo kinh thế.Sakura ăn lấy ăn để, chợt nhớ ra gì đó, cô nói:- Vậy cậu thì sao?

Ở đây chúng có bắt cậu làm gì không?- ...Tớ thì không bị bắt đi làm nhiệm vụ do không có năng lực tấn công như thế.

Tớ thường ở trong căn phòng này tạo kết giới bảo vệ tòa nhà khỏi các linh hồn chết oan do bọn chúng và trốn khỏi con mắt người thường.

Có lẽ cậu không biết nhưng có rất nhiều người đã chết khi làm nhiệm vụ hoặc thí nghiệm.

Các linh hồn ấy thường ám xung quanh tòa nhà này hòng trả thù.

Nếu kết giới mất, các linh hồn ấy sẽ vào được đây và giết tất cả những ai từng hành hạ mình.

Do đó tớ bị bắt ở đây.

Mỗi đêm ở một mình tớ vẫn thường nghe thấy tiếng khóc lóc, kêu gào,...

Sợ lắm.

May giờ có cậu rồi.

Tớ không phải ở một mình nữa.- .....Có nghĩa là từ khi bị bắt tới giờ cậu chưa từng ra ngoài?- Ừ!- Bao lâu rồi?- Chắc khoảng...

5 năm rồi."

5 năm?

Bị bắt đi từ lúc 4 tuổi?

Cô ta chưa từng ra khỏi căn phòng này suốt từng ấy thời gian?"

Sakura bỗng cảm thấy đáng thương thay cho cô bé này.

Vậy mà Alice vẫn có thể vui cười, lạc quan yêu đời như thế.

Nghị lực mạnh mẽ thật!- ....Vậy cậu chưa từng muốn thoát khỏi đây sao?

- Cô hỏi.- Điều đó là không thể.

Kể cả khi cậu có siêu năng lực Đặc biệt.

Cả tòa nhà này nơi nào cũng gắn camera 24/7 360° sắc nét bắt trọn từng khoảnh khắc:vvv.

Ngay cả trong phòng ta cũng có 4 cái lận.

Tường làm bằng vật liệu chống cháy, lại còn yểm pháp "vô hiệu hóa" nên lửa của cậu không làm gì được đâu.

Trong phòng không có cửa sổ, sàn nhà gắn máy cảm ứng nhiệt siêu nhạy nên mọi đường đi nước bước của ta chúng đều nắm rõ trong lòng bàn tay.

Hành lang bên ngoài luôn có hai bảo vệ túc trực trước cửa mỗi phòng, cả hai đều chuẩn bị sẵn mặt nạ phòng độc và mang theo súng, dao yểm phép "vô hiệu hóa".

Kể cả khi đánh bại hai tên lực lưỡng ấy ta cũng phải vượt qua 3 nơi: hành lang laze, phòng thử trí và ao nước sôi mới tới cửa chính.

Nhưng cửa gắn khóa chống trộm công nghệ cao, nếu nhập sai mã dù chỉ một lần cũng sẽ phát nổ.

Kinh khủng nhất là hình phạt của chúng.

Mình chưa dám trốn đi lần nào nên chưa biết nhưng những ai đã từng thử đều bị bắt lại, không ai trong số đó còn cơ thể nguyên vẹn cả.- ....- ....chưa kể còn cái vòng trên cổ chúng ta nữa...- Có cách rồi!

- Sakura thốt lên.- Hả?
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back