Lãng Mạn (Full)Nếu như chưa từng yêu anh - Khuyết Danh

[BOT] Wattpad

Ban Quản Trị
25/9/25
75,856
0
0
117410042-256-k108517.jpg

(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Tác giả: ChangChang936
Thể loại: Lãng mạn
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Dù có ai chửi rủa, dù trời có sập xuống, ba năm nay Ngôn Tiểu An vẫn luôn đinh ninh rằng Lục Vân Trạm chính là trạm dừng cuối cùng của đời mình, rằng cô yêu chỉ có thể là anh.

Tình yêu của cô dành cho anh quá tha thiết, nhưng có lẽ cô sắp không chịu được nữa rồi.

Lục Vân Trạm liệu đến cuối có vứt bỏ vẻ kiêu ngạo để yêu người con gái mà anh ta vẫn xem thường?...​
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 1


Chương 1: Ngôn Tiểu An bỉ ổiKhi tất cả mọi người đều nguyền rủa sau lưng Ngôn Tiểu An, Ngôn Tiểu An chỉ chuyên tâm chuyên nhất, ba năm nay, sét có đánh thì cô vẫn yêu Lục Vân Trạm.Chỉ có mình cô biết, cô yêu sâu đậm thế nào, cũng chỉ có mình cô biết, cô sắp không chịu nổi nữa rồi...........Ba năm trướcBuổi chiều hôm Ngôn Chi Tinh đi, Lục Vân Trạm dường như phát điên lôi cô từ công ty xuống hầm gửi xe.“ Cô cho rằng cô ép Tinh Tinh đi là tôi sẽ quay sang thích cô sao?”

Lục Vân Trạm bực tức trừng mắt nhìn cô, cáu giận nói.Ngôn Tiểu An sững người một lát, trong mắt lộ vẻ áy náy......nếu như cô không nói với Ngôn Chi Tinh câu nói đó, Chi Tinh cũng sẽ không đi Pháp.“ Xin lỗi, em không cố ý.........”

“ Rầm!”

Lời còn chưa dứt, nắm đấm của Lục Vân Trạm, xượt qua tai cô, đấm vào cửa kính ô tô sau lưng cô, “ Không phải cố ý, như thế còn không phải cố ý, thế cái gì mới gọi là cố ý?”

Trong lòng Lục Vân Trạm như có lửa đốt, nhìn người con gái bị anh dọa cho hoảng sợ, trong lòng anh chẳng có nổi chút thương hại, cười khẩy một tiếng: “ Nghe Tinh Tinh nói, cô rất yêu rất yêu tôi?”

Ngôn Tiểu An lập tức đỏ mặt..........câu nói này, Chi Tinh cũng nói với Lục Vân Trạm rồi sao?“ Em....cũng đã từng yêu anh, nhưng em cũng đã nói với Chi Tinh.......”

Đố đều là chuyện của quá khứ rồi.

Nếu như không phải cuốn nhật ký viết tất cả bí mật trong lòng của cô, trùng hợp đó là, bị Chi Tinh nhặt được, chuyện này, cô mãi mãi muốn chôn giấu trong lòng, chôn vùi vĩnh viễn trong quan tài.Lời của Ngôn Tiểu An, Lục Vân Trạm một chữ cũng không muốn nghe, cũng để lỡ cơ hội hóa giải hiểu lầm.Lục Vân Trạm cười ngắt lời Ngôn Tiểu An: “ Cho nên cô ép Tinh Tinh rời xa tôi phải không?”

“ Em........”

Ngôn Tiểu An lắc đầu, “ Em thật sự không biết chuyện này tại sao lại biến thành như thế.”

“ Cô không biết?”

Lục Vân Trạm cười khẩy, lửa giận vẫn ngùn ngụt trong mắt: “ Cô không biết, cuốn nhật ký đó của cô viết đầy lời lẽ tình cảm đối với tôi, tại sao lại xuất hiện trước mặt Tinh Tinh được?

Cô không viết, Tinh Tinh làm thế nào nhìn thấy cuốn nhật ký đó của cô?

Đừng nói với tôi, rằng cuốn nhật ký đáng chết đó, vừa may lại rơi trước cửa phòng Tinh Tinh!”

Ngôn Tiểu An hết đường chối cãi, rõ ràng cuốn nhật ký của cô đã cất kỹ, bản thân cô không biết, tại sao nó lại rơi trước cửa phòng Tinh Tinh chứ?“ Cô và Tinh Tinh cùng nhau lớn lên từ nhỏ, tính cách của cô ấy cô không hiểu sao?

Nếu như cô ấy biết cô—chị họ thân thiết nhất của cô ấy, từ nhỏ đến lớn thứ gì cũng nhường cho chị họ của cô ấy, lại yêu tôi, Tinh Tinh sẽ làm thê snào, cô hiểu rõ hơn ai hết!

Cô cho rằng cô dùng trò này để giấu Tinh Tinh, là có thể che giấu được tôi sao?”

Lục Vân Trạm cao giọng nói: “ Ngôn Tiểu An!

Cô yêu tôi, chẳng liên quan gì đến tôi!

Cô nghe rõ cho tôi, dù cho cô dùng thủ đoạn bỉ ổi này để ép Tinh Tinh đi, cả đời này tôi cũng sẽ không yêu cô!”

Lục Vân Trạm vừa nói vừa thề.Ngôn Tiểu An đờ đẫn.......cô chỉ nghe thấy câu nói đó của Lục Vân Trạm, cả đời này cũng sẽ không yêu cô.

Dù cho đã quyết định buông tay, dù cho đã chuẩn bị sẵn tâm lý, khi Lục Vân Trạm nói ra câu nói này, Ngôn Tiểu An vẫn không khỏi đau đớn xót xa.Lục Vân Trạm không buông tha cô như thế, trong mắt đầy vẻ hung dữ, xé rách quần áo của cô ra.Ngôn Tiểu An mặt cắt không còn giọt máu, “ Lục Vân Trạm, anh đừng như thế............”

Đừng như thế?

Bây giờ biết sợ rồi à?

Thế thì ai dùng tính mạng của mình để ép Tinh Tinh rời xa anh ta?

Lục Vân Trạm cười khẩy khi nghĩ đến đêm qua Tinh Tinh khóc lóc đến tìm anh ta nói, muốn anh ta sau này phải đối tốt với chị của cô ấy, Lục Vân Trạm lúc này hận không thể ngấu nghiến người con gái trước mặt anh ta!Mà anh ta, cũng làm như thế rồi.
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 2


Chương 2: Đây không phải điều cô muốn sao“ Đây không phải là điều cô muốn sao?”

Lục Vân Trạm nheo mắt lại, nhìn chằm chằm vào Tiểu An: “ Cô không phải ép Tinh Tinh đi, là vì muốn điều này sao?

Được!

Tôi cho cô!”

Nói xong, bàn tay vô tình giữ chặt lấy vai của tiểu An, không chút thương xót, dạng hai chân cô ra, dưới ánh mắt hoảng sợ của Tiểu An, cơ thể đè xuống, cho vào trong người cô!Lúc này, có người đi đi lại lại dưới hầm gửi xe, Lục Vân Trạm không hề để ý đến nước mắt và sự sợ hãi của Ngôn Tiểu An, chỉ cần nghĩ đến lời Tinh Tinh dặn dò anh ta, muốn anh ta phải đối xử tốt với chị cô ấy, là Lục Vân Trạm càng điên tiết hơn.Còn cô ở phía dưới, trở thành đối tượng để anh ta trút giận...............“ Tu........”

Tiếng réo báo nước sôi đang đun trong bếp, đột nhiên réo lên.Ngôn Tiểu An từ trên sofa bật dậy, cau mày lại, tại sao lại giống việc của ba năm trước chứ?Cầm điện thoại nhìn thời gian---01:32.Đêm nay....lại không về sao?Do dự, cô gọi điện vào một số máy.Điện thoại vang lên hai tiếng, có người nghe máy.

Khóe miệng Ngôn Tiểu An lập tức nở nụ cười mừng rỡ: “ Alo, Vân Trạm, anh đang.........”

“ Tút tút tút tút........”

Người ở đầu dây bên kia điện thoại, không nói câu gì, hờ hững tắt máy.Nụ cười đang nở trên môi Ngôn Tiểu An, biến thành lạc lõng vô tận......nếu như không phải việc có liên quan đến công việc, đến thời gian nói với cô một câu, anh ta cũng không cho.Ngôn Tiểu An ngồi đờ đẫn trên ghế sofa.......ba năm trước, sau khi anh ta làm chuyện đó với cô ở dưới hầm gửi xe, từ lúc đó trở đi, van ngày là thư ký làm việc cho anh ta, ban đêm là công cụ cho anh ta thỏa mãn dục vọng.Cô và Ngôn Chi Tinh có nhiều nét giống nhau, cho nên, từ lúc đó, cô trở thành người thay thế của Ngôn Chi Tinh, là tình nhân không buồn nhìn của Lục Vân Trạm.Cô cũng hiểu, nếu như không phải khuôn mặt cô gần giống với Ngôn Chi Tinh, cô cũng chẳng có cơ hội mà ở bên cạnh Lục Vân Trạm.Ngôn Chi Tinh đi ba năm mà không có tin tức gì, chẳng ai liên lạc được với cô ấy.Ba năm rồi, Ngôn Tiểu An chưa làm rung động tình cảm của Lục Vân Trạm, suy nghĩ để Lục Vân Trạm thích mình một chút, đó là điều khó có thể xảy ra.Ngôn Tiểu An mang nỗi áy náy với Ngôn Chi Tinh, ba năm nay, Ngôn Tiểu An sống không hề thoải mái.Một phương diện là áy náy, một phương diện là trong lòng hy vọng Lục Vân Trạm sẽ thích mình....dù cho, dù cho chỉ là thích một chút, thật đấy, cô không tham lam, chỉ một chút là mãn nguyện rồi.Nhưng suy nghĩ này của cô, khiến cô tự cảm thấy nhục nhã.....

Ngôn Tiểu An, mày quá bỉ ổi, không phải mày, Ngôn Chi Tinh sẽ không đi, Ngôn Chi Tinh đi rồi, mày cũng chẳng có được tình cảm của Lục Vân Trạm.........tóm lại, ba năm này, Ngôn Tiểu An sống mệt mỏi hơn ai hết.Đối với khát vọng có được tình cảm của Lục Vân Trạm, áy náy đối với sự rời đi của Ngôn Chi Tinh.......những điều này xen lẫn vào nhau, trong lòng cô đầy mâu thuẫn giằng co nhau.Ngôn Tiểu An cả đêm không ngủ, ngày hôm sau vừa đến công ty, một loạt những lời bàn tán xì xầm vang lên, như chĩa thẳng về phía cô.“ Cậu xem tin tức chưa?

Tổng tài lại đổi bạn gái mới rồi!”

“ Cậu cũng xem rồi à?

Lần này là An Lan, là một nữ minh tinh nổi tiếng!......Này, cậu nói, tổng tài của chúng ta đa tình như thế, nhưng lại không chạm vào thư ký của tổng tài, thư ký Ngôn thảm hại quá, ở bên cạnh, mà tổng tài của chúng ta cũng ghét.”

“ Suỵt~đừng nói nữa, thư ký tổng tài đang đi về phía này đấy.”

Ngôn Tiểu An ưỡn thẳng lưng mà đi, giả vờ như không có chuyện gì, đi qua chỗ mấy người đó.Mấy lời đó, cô đều nghe cả rồi.Nhưng, thế thì có làm sao chứ?Ba năm nay, những chuyện như thế này, cô đã nghe đến mòn tai rồi.....lẽ nào trách mắng những người này, là có thể bịt được mồm bọn họ lại sao?
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 3


Chương 3: Chọn quà cho tình nhân“ Cốc cốc.”

“ Vào đi.”

Đằng sau cửa là giọng nói bình thản của người đàn ông vang lên.Ngôn Tiểu An hít thở thật sâu, mới có thể nở nụ cười mà bước vào.“ Lục Tổng, chào buổi sáng.

Đây là tài liệu của tập đoàn Thuận Phát mà tối qua anh bảo tôi sắp xếp.”

Lục Vân Trạm đứng bên ở sổ, nghe lời Ngôn Tiểu An nói, quay người lại, ngước mắt nhìn Ngôn Tiểu An, “ Uh, để đó đi.”

“ Vâng.”

Ngôn Tiểu An gật đầu, “ Lục Tổng, nếu như không còn chuyện gì, tôi ra ngoài đây ạ.”

“ Đợi chút.”

Khi Ngôn Tiểu An vừa quay người, người đàn ông đằng sau gọi cô lại: “ Hôm nay sinh nhật An Lan, cô đi cửa hàng vàng bạc chọn cho tôi một bộ trang sức làm quà, tặng cho An Lan.”

Nói xong, ném chiếc thẻ lên bàn làm việc: “ Dùng chiếc thẻ này thanh toán, không cần quan tâm giá cả, An Lan khí chất sang trọng, chọn trang sức cũng phải sang trọng.”

Không ai nhìn thấy, khi Ngôn Tiểu An nghe lời Lục Vân Trạm nói, hai bờ vai bất giác run lên.

Nhìn chiếc thẻ trên bàn, Ngôn Tiểu An cố dằn lòng, kiềm chế tâm trạng rối bời của mình.Việc công việc riêng đều phải khom mình làm: “ Vâng, Lục Tổng.”

Ngôn Tiểu An đưa tay cầm chiếc thẻ trên bàn, đột nhiên một bàn tay từ trên bàn làm việc, giữ lấy cằm của cô, Lục Vân Trạm đẩy cằm của Ngôn Tiểu An khiến cô phải ngẩng đầu, nhìn vào đôi mắt bình tĩnh đó.Đột nhiên, bàn tay kia gỡ chiếc kính đeo trên sống mũi của Ngôn Tiểu An xuống, “ Ai có thể tưởng tượng được, thư ký Ngôn Đại của chúng ta ban ngày tóc tai búi gọn gàng, cộng thêm đôi mắt hiền lành, dáng vẻ ngoan ngoãn trinh tiết, nhưng đến buổi tối khi lên giường, thì lại không khác gì con đàn bà dâm đãng?”

Anh ta nhìn không quen ánh mắt bình tĩnh lạ thường của cô, chính là nhìn không quen thái độ khi ở nơi làm việc như thế này!Một người phụ nữ đê hèn, lại giả bộ như không có chuyện gì như thế!Anh ta nhìn không quen, muốn đưa tay phá hoại!Nhìn khuôn mặt trước mặt này, vẻ bình tĩnh trên mặt dần dần biến đổi, sắc mặt dần chuyển sang nhợt nhạt.Lục Vân Trạm đột nhiên dang hai tay ôm lấy eo cô, bế cô đặt lên bàn làm việc.Mặc kệ trên bàn làm việc còn có tài liệu chưa kí hết.“ Lục Tổng, đây là công ty!”

Ngôn Tiểu An vội vàng kêu lên.“ Công ty thì sao chứ?

Đây cũng không phải lần đầu tiên.

Ngôn Tiểu An, cô có cần thiết phải giả bộ trong sáng tinh khiết như thế sao?”

Anh ta lạnh lùng cười: “ Cô thế nào, trong lòng tôi biết rõ.”

Ý của anh ta nói, ở trước mặt anh ta, Ngôn Tiểu An không cần phải giả bộ nữa, không lừa qua mắt anh ta được.Trái tim như bị bóp nghẹt lại, Ngôn Tiểu An bất lực nhìn Lục Vân Trạm thú tính bắt đầu cởi váy của cô.“ Vân Trạm, xin anh đừng........”

“ Câm miệng!”

Lục Vân Trạm đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt mơ hồ nhìn chằm chằm vào cô, bờ môi mỏng khẽ nhếch lên cười lạnh lùng: “ Ngôn Tiểu An, tôi đã nói bao nhiêu lần rồi, không được gọi tên của tôi.

Cô là cái thá gì chứ!”

Đúng thế, cô là cái thá gì chứ, làm sao được phép gọi tên anh chứ?Đó là để dành cho Chi Tinh, không phải cô.Cô có tư cách gì?“ Xoạc” một tiếng, tiếng vải rách, thân dưới lạnh toát!Ngôn Tiểu An đờ đẫn, đầu không thể cúi xuống mà nhìn........anh ta xé rách quần của cô rồi sao?

Thế thì hôm nay cô mặc gì?Còn đang đờ người, người cô bị đè nặng xuống, còn không kịp cầu cứu, đã bị thứ ấm nóng đó cho vào.“ Uhm!”

Đột nhiên bị cho vào người, chỗ đó của cô khô rát, cô kêu lên một tiếng đau đớn.Người đàn ông vẫn đang cho thứ đó ra vào trong người cô, từng đợt từng đợt, có mấy lần, Ngôn Tiểu An đau suýt ngất đi.Hàm răng đau đớn cắn chặt vào môi, cuối cùng nhẫn nhịn ấm ức chịu đựn đến lúc gần xong, khi cô sắp ngất đi, anh ta đã phóng thứ chất lỏng đó vào trong cơ thể cô.Lục Vân Trạm thở hổn hển một cách thoải mái, mặt không biểu cảm chỉnh lại quần áo của mình, trên người anh ta, thậm chí đến một chút nếp nhăn cũng không có, còn cô thì.........
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 4


Chương 4: Chán ghét bản thân“ Ra ngoài đi.”

Lục Vân Trạm cay nghiệt nói.“ Nhưng tôi.........”

Cô lắp bắp nói: “ Quần của tôi không mặc được nữa, anh........có thể cho tôi mượn xe, tôi muốn về nhà thay.........”

Lời còn chưa dứt, người đàn ông khẽ mấp máy môi nói: “ Không được.”

Ngôn Tiểu An cắn môi, che giấu đi đôi mắt hoảng sợ, ầng ậng nước khiến người ta xót xa......

Lục Vân Trạm suýt nữa thì bị cô làm cho mê hoặc rồi!Cười khẩy nhìn, người phụ nữ này nếu như đi biểu diễn, nhất định sẽ thành công, các minh tinh cũng phải xếp hàng sau cô ta!“ Nhưng tôi..........”

“ Không phải vẫn còn một chiếc váy sao?”

Lục Vân Trạm tàn nhẫn nói: “ Hôm nay cô mặc như thế đi làm cho tôi.

Tôi sẽ kiểm tra bất cứ lúc nào, xem cô có nghe lời không.”

A!Sắc mặt Ngôn Tiểu An ngay tức khắc chuyển sang trắng bệch!Cô không dám tin, tại tai mình nghe thấy!Người đàn ông này muốn cô không mặc quần lót bên trong, chỉ mặc một chiếc váy bên ngoài, cứ thế đi làm sao?

Anh ta muốn cô mặc như thế cả một ngày sao?Toàn thân cô không ngừng run rẩy......

Lục Vân Trạm, anh thật sự hận tôi thế sao, hận tôi muốn làm nhục tôi sao?Lục Vân Trạm tận hưởng nhìn nhất cử nhất động của cô, nhìn nét mặt đau khổ của cô........

Ngôn Tiểu An, đây chính là điều cô muốn, không phải sao?Trong mắt anh ta ánh lên nét giễu cợt.Nhưng ngay sau đó, anh ta sững người lại.Người phụ nữ đó, ở trước mặt anh ta, đột nhiên trở nên yên tĩnh.Chầm chậm cúi người nhặt chiếc váy trên đất, mặc lên người.

Yên lặng không hề ồn ào, cũng không cầu cứu nữa.Yên lặng có chút bất thường.“ Lục tổng, nếu như không có việc gì, tôi đi làm việc.”

Ngôn Tiểu An cúi đầu nói.Lục Vân Trạm nhìn bộ dạng lặng lẽ của cô, trong lòng nổi giận lôi đình.Liếc ánh mắt lên bàn làm việc, hai mắt nheo lại, đưa tay cầm tập tài liệu trên bàn: “ Cầm cái này đến bộ phận bán hàng.”

Ngôn Tiểu An hơi ngẩng đầu, vừa định đưa tay đón lấy tập tài liệu trong tay Lục Vân Trạm, vừa nhìn thấy tập tài liệu, bàn tay cô khựng lại......mặt Ngôn Tiểu An nhợt nhạt như đống tro tàn, tim cảm giác như đang bị lăng trì........Tập tài liệu này, là vừa nãy Lục Vân Trạm làm chuyện đó với cô, bị đè ở dưới người cô!Nghĩ đến đây, cơ thể mảnh mai của Ngôn Tiểu An run lên như gió thổi lá rụng.Lục Vân Trạm muốn cô đưa tận tay cái này đến bộ phận bán hàng sao?!Lục Vân Trạm, con người tôi ấy à, anh càng hận tôi lại càng chán ghét tôi, cầu xin anh đừng làm nhục tôi như thế nữa!

Tôi cũng biết đau chứ!Trong lòng Ngôn Tiểu An thầm gào thét.“ Sao thế?

Không nghe thấy à?”

Giọng nói người đàn ông lạnh lùng, nhắc nhở cô.Ngôn Tiểu An đưa tay run rẩy, dường như cầm không vững tập tài liệu đó.Cô không biết tại cô làm thế nào mà ra khỏi phòng làm việc tổng tài, cô không biết cô làm thế nào đi đến được bộ phận bán hàng.Đưa tập tài liệu trong tay xong, cô chạy như bay vào trong thang máy, hai tay ra sức ấn số để lên tầng cao nhất, chạy nhanh khỏi nỗi nhục nhã ê chề đó.Ra khỏi thang máy, Ngôn Tiểu An chạy nhanh đến hoa viên ngoài trời trên nóc sân thượng.Nỗi xấu hổ nhục nhã dâng đầy trong lòng, ngăn cũng không ngăn nổi!“ Ọe.”

Kinh tởm, chán ghét bản thân!Ngôn Tiểu An nôn đến nỗi dạ dày trống rỗng, hai chân mềm nhũn dựa vào bên tường, quỳ người xuống, đưa tay lên che mặt, nước mặt dồn nén cuối cùng cũng trào ra.Ngôn Tiểu An mất hút cả buổi sáng, Lục Vân Trạm cả buổi sáng không nhìn thấy Ngôn Tiểu An đâu, trong lòng có chút gì buồn bực không yên.Lục Vân Trạm mở cửa phòng, bên ngoài phòng làm việc của anh ta là đoàn thư ký làm việc cho tổng tài, ánh mắt sắc lạnh liếc một lượt khu vực làm việc của thư ký, không nhìn thấy người phụ nữ đó,“ Cô ta đâu rồi?”
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 5


Chương 5: Gái điếm Ngôn Tiểu An“ Cô ta đâu rồi?”

Thành viên trong đoàn thư ký của phòng làm việc tổng giám đốc ngẩng đầu, nhìn thấy tổng tài của bọn họ đứng ở cửa, nét mặt sa sầm.

Trong miệng tổng tài nói ra chữ “ cô ta”, không cần nói rõ là ai, nhất định là thư ký Ngôn Tiểu An của bọn họ.“ Thư ký Ngôn sáng nay khi từ phòng làm việc của tổng tài anh ra, đã vội vàng đi đến bộ phận bán hàng, sau đó không thấy quay về nữa.”

Chu Nhài là một thành viên trong đoàn thư ký của tổng tài, bình thường đã có thành kiến với Ngôn Tiểu An, cho nên có thể tìm được cơ hội để chèn ép cô, Chu Nhài tuyệt đối sẽ không bỏ qua.Chu Nhài mỉm cười, ngọt ngào nói: “ Lục Tổng, anh có gì dặn dò không?

Giao cho tôi là được.”

Lục Vân Trạm nghe thấy Ngôn Tiểu An sau khi đi đến bộ phận bán hàng không quay lại phòng làm việc tổng tài nữa, khẽ cau mày lại, trong lòng đang nghĩ người phụ nữ chết tiệt đó chạy đi đâu không biết, không hề để ý lời Chu Nhai nói, càng không để ý nụ cười rạng rỡ trên mặt Chu Nhai cố thể hiện từ đầu đến giờ.Lục Vân Trạm gật gật đầu, để lời Chu Nhai ra sau gáy, quay người đi vào phòng làm việc của mình.“ Rầm” một tiếng, cánh cửa phòng làm việc đóng lại, nụ cười hoàn mỹ trên mặt Chu Nhai, ngay lập tức vụt tắt.“ Phụt.”

Bên cạnh có tiếng cười chế nhạo vang lên.Chu Nhai nghe thấy, đôi mắt được trang điểm kỹ càng trừng lên nhìn người vừa cười: “ Cô cười cái gì?”

Vương Hiểu Hiểu cạnh khóe: “ Tôi cười người nào đó ân cần niềm nở, kết quả tổng tài lại không nhìn thấy.”

“ Vương Hiểu Hiểu, dù cho tôi niềm nở công cốc thì có làm sao chứ, ai không biết, Ngôn Tiểu An làm thế nào để thành thư ký đầu tiên?

Ngôn Tiểu An không biết xấu hổ đi làm gái điếm, tôi không làm được, tôi chẳng qua là xem tổng tài có việc giao phó, thân làm cấp dưới, thay cấp trên đảm nhiệm, đây là trách nhiệm mà thôi.”(/)“ Nói hay lắm.

Không phải cũng muốn học cô ta sao?”

“ Hừ!

Cô cho rằng ai cũng giống loại gái điếm đó sao, cặn bã chưa từng thấy?”

Vương Hiểu Hiểu đột nhiên không nói gì, sắc mặt không còn tự nhiên nữa.Chu Nhai cảm giác đằng sau mình có người, ý thức quay ngoắt đầu lại, sắc mặt cứng nhắc: “ Thư ký Ngôn..........”

Ngôn Tiểu An giống như một khúc gỗ, nét mặt bình tĩnh đứng sau lưng Chu Nhau, nhìn một lúc, mới “ uhm” một tiếng, coi như không có chuyện gì, đi qua khu làm việc của tổng tài, đi về hướng nhà vệ sinh nữ.Sau khi cô đi, thành viên đoàn thư ký của phòng làm việc tổng tài thi nhau xì xào bàn luận: “ Giật cả mình.......”

“ Mọi người nói rốt cuộc cô ta có nghe thấy hay không?”

“ Nghe thấy thì nghe thấy đi, dù sao việc này, trong công ty ai chả biết, cũng không phải tin gì mới nữa.”

“ Thế cô nói xem nếu như cô ta tức giận thì làm thế nào?”

“ Cô ta tức giận thì sao chứ?

Cả công ty đều đồn ầm cả lên rồi, tổng tài cũng không phản ứng gì, tổng tài không giận là được.”

Bọn họ thi nhau nói thêm vào, đến nỗi Ngôn Tiểu An có tức giận hay không, điều đó không quan trọng.Lúc này, cũng chẳng có ai để ý, những lời nói tổn thương người khác, có làm tổn thương Ngôn Tiểu An không?Ngôn Tiểu An sau khi rời khỏi khu làm việc của tổng tài, chân bước thật nhanh đi về hướng nhà vệ sinh, tốc độ càng lúc càng nhanh, nhìn thấy nhà vệ sinh ở phía không xa, cô chạy nhanh vào nhà vệ sinh, vừa vào nhà vệ sinh, quay người khóa cửa lại.Đến lúc này, tay vẫn còn run, lưng nặng nề dựa vào cửa nhà vệ sinh, dường như ngay lập tức bị rút đi mọi sức lực, cơ thể dựa vào cửa, chầm chậm trượt xuống, bất lực dựa trên cửa.Tấm gương trước mắt, đã bị hơi nước làm mờ đi.....lẽ nào, đây là cái giá phải trả vì yêu Lục Vân Trạm sao?
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 6


Chương 6: Tự mình chấp nhậnBa năm rồi, cô cho rằng cô đã quen rồi, quen ánh mắt chán ghét của người đàn ông đó khi nhìn cô, quen phải nghe những lời nói khinh bỉ thốt ra từ miệng người đàn ông đó, cũng quen với những lời chế giễu, chỉ chỉ chỏ chỏ của những lời nói xấu sau lưng.Thật sự, cô cho rằng mình đã quen đến mức có thể bỏ qua những điều này.

Tại vì cô còn có thể ở bên cạnh anh ta, điều này, đã là hạnh phúc với cô rồi.Nhưng.......

Ngôn Tiểu An chầm chậm đưa tay vuốt ngực mình, khóe miệng nhếch lên nở nụ cười đau khổ.....ở đây sẽ còn đau nữa, ở đây cũng cảm thấy nhục nhã xấu hổ, ở đây, vốn dĩ còn có thể cảm thaáy vui buồn yêu ghét lẫn khổ đau.Điện thoại réo chuông, Ngôn Tiểu An liếc nhìn màn hình hiển thị, không hề do dự, ấn luôn nút nghe trên bàn phím.....cô đối với Lục Vân Trạm, trước nay chưa từng do dự, giống như con thiêu thân lao vào lửa, không chết thì không nghỉ.Trong điện thoại vang lên giọng nói đàn ông trầm khàn: “ Đi đâu rồi?”

“ Trong nhà vệ sinh, bụng có chút không......thoải mái....”

Đương nhiên, đây là cái cớ.Người đàn ông ở đầu dây bên kia, mở miệng ngắt giữa chừng lời nói của Ngôn Tiểu An, đi thẳng vào vấn đề: “ Tôi giao việc cho cô đã làm xong chưa?

Chọn quà cho An Lan đã gửi tặng đến đó chưa?”

Tim Ngôn Tiểu An lại nhói đau......người đàn ông này, đến cơ hội để nói câu kiếm cớ hoàn chỉnh cũng không cho.Đúng thế, đây là Lục Vân Trạm, Lục Vân Trạm ánh mắt tàn độc mỗi lần nhìn cô.(/)Anh ta hận cô chưa bao giờ hết........giống như khi ở dưới tầng hầm ba năm trước, giống như câu nói anh ta nói với cô: Ngôn Tiểu An, cô yêu tôi, liên quan gì đến tôi.Đúng, anh ta hoàn toàn làm được.

Ba năm nay, dù cho cô nỗ lực thế nào, anh ta dùng hành động nói cho cô rõ: Ngôn Tiểu An, cô yêu tôi, chẳng liên quan gì đến tôi.“ Vâng, tôi biết.”

Ngôn Tiểu An cố kiềm chế bản thân, dồn nén tâm trạng của mình, trong điện thoại, giọng nói của cô bình tĩnh lão luyện, không có bất cứ tình cảm cá nhân nào trong đó, trả lời lại Lục Vân Trạm: “ Lục tổng, tôi sẽ đi chọn quà phù hợp cho cô An Lan, đồng thời bảo đảm trước ba giờ chiều, tự tay mang tặng đến tay cô An Lan.”

Đầu dây bên kia, Lục Vân Trạm cáu giận trước thái độ làm việc của Ngôn Tiểu An. tức giận tắt máy.Trong nhà vệ sinh, điện thoại của Ngôn Tiểu An, vẫn còn ở bên tai, trong điện thoại, chỉ còn lại tiếng bận “ tút tút tút........” liên tiếp vang lên.Trong chiếc gương trước bồn rửa tay phía dối diện, có bóng dáng mảnh mai, buông điện thoại xuống, nhìn mình trong gương, nước mắt ướt đầm khuôn mặt cô.......

Giọng nói bình tĩnh của Ngôn Tiểu An trong điện thoại, giờ đây nước mắt chảy dài, dùng giọng nói không chút tình cảm cá nhân mà ứng đối mệnh lệnh của Lục Vân Trạm.Thời gian dường như ngưng động, đột nhiên ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa: “ Mở cửa, đi vệ sinh sao lại khóa cửa chính nhà vệ sinh vậy, như thế thì người khác sang thế nào được.”

Ngôn Tiểu An cất điện thoại, đứng trước bồn rửa mặt, gỡ cặp kính kiểu dáng cũ kỹ, vặn vòi nước, vốc nước lên mặt, khi ngẩng đầu lên, lau thứ chất lỏng trên mặt, đeo lại kính lên, tất cả lại như bình thường.

Quay người đi ra phía cửa, bình tĩnh mở cửa nhà vệ sinh.“ Ngôn, tiểu thư Ngôn.......”

Vương Hiểu Hiểu sững người, không ngờ cửa mở ra, lại là Ngôn Tiểu An...........

Ngôn Tiểu An có gì đó hơi khác thường?“ Uhm.”

Thần sắc Ngôn Tiểu An hững hờ, bộ dạng xa cách người khác, bình tĩnh bước ra ngoài.“ Hứ, làm bộ cao sang gì chứ.”

Chu Nhai cùng Vương Hiểu Hiểu đi vào nhà vệ sinh, hừ lên một tiếng: “ Gái điếm mà còn giả bộ như gì vậy.”

Vương Hiểu Hiểu cau mày nói: “ Chu Nhai, cô nói bớt hai câu đi, tích đức chút đi.”
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 7


Chương 7: NgấtNgôn Tiểu An mang hộp quà trong tay chuyển đến trước mặt An Lan tặng cho cô ta.Trước nay chỉ có thể nhìn thấy người thật trên tivi, lúc này đứng trước mặt cô ta, nhưng Ngôn Tiểu An không hề muốn ở lại thêm, cô nhanh chóng muốn rời khỏi nơi này.Không chỉ vì đường nét khuôn mặt An Lan và chiếc miệng giống với Ngôn Chi Tinh, càng vì buổi sáng, chiếc quần lót bị xé rách trong phòng làm việc của Lục Vân Trạm, còn cô nửa người lúc này như hở hang, chỉ mặc một chiếc váy bên ngoài........(/)Cô ngẩng đầu liếc nhìn An Lan, lông mày khẽ nhếch lên, nhìn cô ta cũng khiến mình thêm mặc cảm tự ti.Hơn nữa lúc này đến bản thân cũng không chịu nổi mình.An Lan càng cười càng khiến người ta phải chói mắt, Ngôn Tiểu An lúc này, càng tự cảm thấy mình tự ti, trong lòng trào dâng cảm giác khinh ghét mình.

Cô chỉ muốn rời khỏi đây thật nhanh, rời khỏi nơi này mới khiến cô không khỏi tự ti với An Lan.“ Thư ký Ngôn, thay tôi gửi lời cảm ơn đến Lục Tổng.

Chiếc vòng cổ kim cương này, tôi rất thích.

Cảm ơn anh ấy đã xem trọng.”

An Lan mở miệng lịch sự nói.

Hiện rõ con người có giáo dục, như ánh mắt cô ta nhìn Ngôn Tiểu An, nói không rõ đó là ý gì.Ngôn Tiểu An chỉ mong có thể nhanh chân rời khỏi, ở đó có ánh mắt của An Lan nhìn cô có ý đồ khó hiểu.“ Lời của cô An, tôi sẽ chuyển đến Lục Tổng.”

Ngôn Tiểu An nói, “ Tôi đi trước đây.”

Nói xong, quay người vội vàng rời đi.“ Thư ký Ngôn,” Giọng nói nhẹ bẫng ở đằng sau gọi giật Ngôn Tiểu An lại, Ngôn Tiểu An quay đầu lại, An Lan đứng ở bên cửa sổ, mái tóc dài uốn xoăn, ánh nắng bên ngoài cửa sổ chói vào càng toát lên vẻ đẹp như tranh, An Lan mỉm cười nói: “ Thư ký Ngôn, lần sau ra ngoài, nhớ mặc quần trong vào, người có mắt nhìn, liếc mắt là cũng có thể thấy.”

Thôi xong!Sắc máu trên mặt Ngôn Tiểu An ngay lập tức biến mất.

An Lan vẫn đang nhìn cô, ý cười vẫn hiện lên trong mắt.Ngôn Tiểu An nhấc chân bỏ chạy, môn thể dục của cô từ trước chưa bao giờ qua, nhưng bây giờ, chạy với tốc độ phá vỡ kỷ lục.An Lan liếc nhìn với ánh mắt chế giễu, khóe miệng mỉm cười, luôn hiện lên trước mặt cô.Ngôn Tiểu An như ruồi mất đầu chạy loạn lên.“ Két~” Một tiếng phanh xe chói tai vang lên, sau đó là những lời chửi mắng: “ Mẹ kiếp, cô bị bệnh thần kinh à!

Cô muốn chết thì đi nhảy lầu ấy, chạy loạn ra đường làm gì.

Mẹ kiếp, hôm nay đúng là đen đủi!”

Ngôn Tiểu An lập tức định thần lại, ngước mắt nhìn, không biết từ bao giờ, cô lại chạy như mất phương hướng, hoảng loạn chạy lên đường lớn.“ Xin lỗi xin lỗi, tôi.....xin lỗi!”

Cô không biết nên nói gì với lái xe, ánh mắt An Lan, nụ cười An Lan, luôn lơ lửng không ngừng trước mắt cô, nhưng cô biết, cô suýt nữa bị xe đâm chết rồi.Trong lòng cô rối như tơ vò, ra sức khom lưng xin lỗi, giống như ngoài việc cúi người xin lỗi, cô không còn biết làm gì khác.Chủ nhân chiếc xe suýt nữa đâm vào cô sắc mặt lạnh như tiền, “ Cút đi, đừng chắn đường nữa.

Nên xin lỗi thì tránh sang một bên xin lỗi.”

Ngôn Tiểu An vẫn khom người, liên tiếp lẩm bẩm trong miệng câu “ xin lỗi”, ngoài ra không còn câu thứ hai nữa.

Chủ nhân chiếc xe đó có chút bực bội, “ Hừ, tôi bảo cô tránh đường.”

Vừa nói, nổi giận lôi đình đi đến trước mặt Ngôn Tiểu An, đưa tay đẩy Ngôn Tiểu An sang bên đường, “ rốt cuộc cô có tránh hay không.......”

Lời còn chưa dứt, chủ nhân của chiếc xe đó đột nhiên “ hử” lên một tiếng, nhìn người phụ nữ nằm trong lòng mình, nét mặt lập tức như biến xanh.Hứa Nguy tái xanh mặt, nhìn người phụ nữ trong lòng, sắc mặt thay đổi liên tục.....

“ Hừ!

Hôm nay ra cửa không xem ngày, gặp phải con đàn bà điên này lao vào xe của mình, lão tử còn chưa đâm người, người đã ngất trong lòng lão tử rồi.”
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 8


Chương 8: Nhặt người phụ nữ về nhàHứa Nguy sắc mặt khó coi........chẳng nhẽ lại giống như trong truyền thuyết nói “ va phải ăn vạ” sao?“ Này?

Này!

Tỉnh lại, tôi không có thời gian chơi với cô, muốn bao nhiêu tiền, cứ nói thẳng.

Hôm nay tôi giải quyết.”

Hứa Nguy nhìn thấy tình hình đó, người phụ nữ trong lòng vẫn không phản ứng gì, đưa tay vỗ vỗ tay vào mặt người phụ nữ: “ Tỉnh lại, đừng giả bộ nữa, không phải muốn tiền sao?

Nói đi, muốn bao nhiêu?

Hôm nay tôi coi như nhận đen đủi đã được chưa?”

Vẫn không phản ứng.....(/)“ Này!

Cô không tỉnh lại, cùng lắm tôi chuyển bị 100 vạn, đâm chết cô cho xong.”

Không tin, như thế còn có thể tiếp tục giả bộ.Qua đi một lúc.Hứa Nguy bỏ cuộc.Nghiến răng nhìn người phụ nữ trong lòng.......chuyện gì xảy ra thế này?Trong lòng hoảng loạn, bế người đặt vào ghế ngồi sau xe, còn mình vòng qua chỗ ghế phụ, kéo cửa xe, khởi động xe, đạp chân ga, chiếc xe lao vụt đi.Hứa Nguy đưa người về nhà chung cư của mình, mở cửa, ném cô lên ghế sofa trong phòng khách.Lấy điện thoại ra gọi: “ Đến đây đi, chỗ mình có phụ nữ ngất, cậu đến xem có phải sắp chết rồi không?”

Người ở đầu dây bên kia giọng nói hoảng hốt: “ Hứa Nguy!

Mình nghe nhầm sao? phụ nữ?

Ở chỗ cậu có phụ nữ sao?

Mình còn nhớ cậu có bệnh sợ phụ nữ mà.

Cậu có thể chạm vào phụ nữ rồi sao?

Hứa Nguy!

Cậu đang đùa với mình phải không?”

Bàn tay mở cánh cửa tủ lạnh của Hứa Nguy khựng lại, biểu cảm trên mặt không tự nhiên nữa.......Xong rồi! chứng bệnh sự phụ nữ của anh ta khỏi rồi sao?Chầm chậm quay đầu lại, nhìn người phụ nữ trên sofa, Hứa Nguy cau mày lại.

Lạnh lùng nói: “ Bảo cậu đến thì cậu đến, nói nhiều thế làm gì.”

Nói xong “ bụp” một tiếng, cũng chẳng quan tâm đối phương léo nhéo gì ở đầu bên kia, tắt điện thoại đi luôn.Từ trong tủ lạnh lấy ra một lon bia, bật nắp, tu thẳng “ ực ực” mấy ngụm, uống được một nửa mới nghi ngờ bước đến trước ghế sofa, cụp mắt nhìn người phụ nữ nằm trên sofa.Hứa Nguy mang theo nghi ngờ, lấy điện thoại ra, nhân tiện lên một trang mạng về phim ảnh, down một bộ phim ngắn, vừa mở ra, bóng dáng người phụ nữ trong đoạn phim xuất hiện, Hứa Nguy như bị bỏng tay ném điện thoại đi.Bệnh sợ phụ nữ vẫn chưa khỏi, thế thì tại sao........ánh mắt của Hứa Nguy, ngừng lại trên mặt người phụ nữ nằm trên ghế sofa.Giơ một ngón tay ra, cẩn thận dè dặt chạm vào mặt người phụ nữ trên ghế, không có cảm giác khinh ghét như nhìn thấy người phụ nữ trong điện thoại lúc nãy.Lần này, Hứa Nguy đưa cả bàn tay ra, chạm lên mặt người phụ nữ..........ồ, thì ra đây chính là cảm giác khi chạm vào khuôn mặt của người phụ nữ.Đó........Ánh mắt Hứa Nguy dừng lại trên bờ môi nhợt nhạt của khuôn mặt đó, yết hầu khẽ động, đời người lần đầu tiên có cảm giác ham muốn dục vọng.Chầm chậm tiến lại gần, Hứa Nguy có chút sợ hãi, dè dặt chạm môi mình lên đôi môi nhợt nhạt đó......uhm..thì ra đây chính là cảm giác đôi môi mềm mại non nớt của người phụ nữ.....uhm, thật mềm mại.“ Hứa, Hứa Nguy!

Mình không nhìn nhầm chứ???

Cậu, cậu, cậu.....cô ấy, cô ấy, cô ấy.........”

Đột nhiên có giọng nói vang lên, Hứa Nguy ngoảnh đầu lại, nhìn thấy người ngoài cửa, vẻ mặt không vui vì bị phiền đúng lúc đang hào hứng : “ Sớm không đến muộn không đến, cậu thật biết chọn thời gian.”

“ Mình làm sao biết được Hứa Nguy có bệnh sợ phụ nữ, lại mê muội người phụ nữ đang hôn mê chứ?”

Người đó vẻ mặt dở khóc dở cười nói.
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 9


Chương 9: Cô ấy ngủ ở nhà tôi“ Phó Địch, mau đến xem, rốt cuộc cô ta làm sao thế?”

Hứa Nguy đứng sang bên cạnh, nhường lại vị trí cho người đàn ông vừa đến: “ Người phụ nữ này cũng thật quái lạ, khi mình gặp cô ta, cô ta định lao về phía xe của mình, sau khi bị mình mắng cho một trận, lại rối rít xin lỗi mình.Hình như ngoài ba chữ tôi xin lỗi ra, không biết nói gì khác.

Đây có phải là kẻ điên không?”

Có điều dù cho là điên, anh ta cũng muốn có.Trong lòng Hứa Nguy bồi thêm một câu........cảm giác hôn lên môi người phụ nữ này rất tuyệt.

Để bên cạnh anh ta, muốn hôn lúc nào thì hôn......uh, nghĩ như thế, dường như ý định này cũng không tồi.Bên đó Phó Địch đã kiểm tra cho Ngôn Tiểu An.Phó Địch không chỉ học Tây y, nguồn gốc di truyền, từ nhỏ anh ta còn học Trung y với ông của mình.

Cái này gọi là trung tây kết hợp.Sau khi bắt mạch cho Ngôn Tiểu An, thần sắc Phó Địch không tốt lắm: “ Ngất thì không có gì to tát.

Có khả năng chịu cú sốc tâm lí rất mạnh, hơn nữa, mình cảm thấy người phụ nữ này trong một thời gian dài đã phải chịu trạng thái thần kinh căng thẳng.”

“ Ồ.....nói như thế, có lẽ là phát hiện suýt nữa bị xe đâm, tinh thần nhất thời kích động nên ngất đi.

Bao giờ cô ta mới tỉnh lại?”

“ Cái này không nói rõ được.”

Phó Địch nói, nhìn Ngôn Tiểu An trên sofa, trong mắt có chút gì đó nặng nề, có gì đó không chắc chắn, nhếch miệng lên nói: “ Đợi người phụ nữ này tỉnh lại, tốt nhất là khuyên cô ta đi bệnh viện kiểm tra toàn thân.”

“ Ý gì thế?

Cậu là nói cơ thể cô ta còn có bệnh gì nữa sao?”

Hứa Nguy có chút không vui, người phụ nữ này anh ta hôn đã thấy hợp rồi, nếu như cơ thể còn có bệnh khác, điều trị khỏi là được.Phó Địch lắc lắc đầu, “ Mình cũng không chắc.

Chưa trải qua kiểm tra hóa nghiệm chụp phim, bây giờ kết luận thì hơi sớm.

Nhưng mình có thể khẳng định, người phụ nữ mà cậu đưa về, sức khỏe không khỏe mạnh.”

Đang nói, một hồi chuông điện thoại vang lên.Hứa Nguy hất cằm, nói với Phó Địch: “ Nghe điện thoại đi.

Đứng ở đó làm gì?”

“ Không phải chuông điện thoại của mình.”

“ Cũng không phải của mình......à, của cô ta?”

Ánh mắt hai người cùng liếc vào túi của Ngôn Tiểu An.Phó Địch chẳng còn kịp ngăn thì Hứa Nguy đã thò tay vào trong túi váy của con gái người ta, lấy ra điện thoại, ấn nút nghe.“ Ngôn Tiểu An, làm xong việc rồi thì lập tức quay về, nếu không căn cứ xử lý nghỉ làm.”

Hứa Nguy vừa nghe điện thoại, trong điện thoại chuyển đến giọng nói một người đàn ông.Hứa Nguy tỉnh ngộ, “ ồ” lên một tiếng rồi nói: “ Thì ra cô ta tên là Ngôn Tiểu An à.

Cô ta tạm thời không về được, đang nằm ở nhà tôi đây.”

Phó Địch quả thật muốn lao lên, cho tên Hứa Nguy này một cái cốc đầu, cậu nói cậu còn chưa được người ta cho phép, lại nghe điện thoại người thì không nói, lại còn nói người ta đang nằm ở nhà cậu.Người ta là một người phụ nữ, nằm trong nhà một người đàn ông lạ......ai nghe thấy câu này đều hiểu lầm ấy chứ.“ Hứa Nguy, cậu đừng nói linh tinh, chẳng may trong điện thoại là chồng người ta, cậu nói như thế, không phải phá hoại gia đình người ta, phá hoại tình cảm vợ chồng người ta sao?”

Ở đầu dây bên kia, sắc mặt Lục Vân Trạm như đông cứng lại.

Đặc biệt là khi nghe người đàn ông trong điện thoại nói Ngôn Tiểu An đang nằm ở nhà anh ta, đôi mắt Lục Vân Trạm sắc lạnh u tối.Đang chuẩn bị hỏi đối phương là ai.Trong điện thoại lại vang lên đoạn hội thoại của một người đàn ông khác.Lục Vân Trạm không phải tên ngốc, từ trong điện thoại nghe ra một vài manh mối.

Con ngươi u tối trở lại bình thường.Nghe thấy......“ Phó Địch, cậu căng thẳng gì chứ, gọi điện đến có lẽ là cấp trên của Ngôn Tiểu An.

Có điều thái độ của cấp trên này đúng là không tốt, đợi sau khi mình biến Ngôn Tiểu An này thành bạn gái của mình, mình sẽ lập tức bảo cô ấy xào chín con mực này đi.”

Lục Vân Trạm sa sầm mặt mày, cả người giống như một tủ đá lạnh.
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 10


Chương 10: Dám động vào cô ta“ Alo, anh là cấp trên của Ngôn Tiểu An này phải không, cô ấy hôm nay không về công ty nữa, ngủ ở nhà tôi, cứ như thế đi.”

Hứa Nguy chả cần biết ai, nghêng ngang nói xong, rồi tắt điện thoại luôn.Phó Địch che mặt, kiểu như “ mình không quen biết tên này”.Điện thoại bị ngắt.Lục Vân Trạm cầm chặt chiếc điện thoại trong tay, lập tức đứng bật dậy, vòng qua ghế sofa, với lấy chiếc áo vest khoác ngoài, bước nhanh ra ngoài cửa.Trong mắt u tối một màu!“ Hứa Nguy?........Người nhà họ Hứa?”

Lục Vân Trạm nhếch khóe môi lên, nở nụ cười đầy nguy hiểm.Người trong công ty, chỉ nhìn thấy tổng tài của bọn họ vội vội vàng vàng rời khỏi công ty.Nếu như Hứa Nguy của nhà họ Hứa, thế thì không thể ở nhà họ Hứa được.“ Tra nơi ở của Hứa Nguy.”

Anh ta gọi điện thoại, lạnh lùng dặn dò đầu dây bên kia.Chưa đến một lúc“ Tổng tài, địa chỉ là ở ‘ tả ngạn’, địa chỉ cụ thể, đã gửi vào điện thoại của anh.”

Lục Vân Trạm tắt điện thoại, mở tin nhắn điện thoại ra nhìn, đạp chân ga, Buggati phi như bay ra khỏi hầm gửi xe.Tả ngạn, nhà Hứa Nguy.“ Dingdong dingdong.”

“ Mình đi mở cửa.”

Phó Địch uống ngụm bia, chân bước nhanh về phía cửa, cũng không nghĩ nhiều, cho rằng là người giao đồ ăn đến: “ Hôm nay giao đồ nhanh thế, tăng điểm......ồ....”

Cửa vừa mở, Phó Địch sững người lại.Khuôn mặt người đàn ông này, hình như hơi quen.

Có điều chắc chắn không phải thanh niên giao đồ.Lục Vân Trạm đẩy Phó Địch đứng chặn ở cửa ra, đôi chân dài sải nhanh bước vào trong phòng.Phó Địch đứng đờ đẫn ở cửa, cuối cùng nhớ ra người này là ai rồi!“ ôi, Nam Lục Bắc Hứa, là hắn?”

Nam Lục Bắc Hứa, chỉ là nhà họ Lục phía Nam, họ Hứa phía Bắc.Đến thời này, ý là Lục Vân Trạm của nhà họ Lục phía nam, và Hứa Nguy nhà họ Hứa phía Bắc.“ hỏng rồi hỏng rồi!”

Phó Địch vội chạy vào trong.Ánh mắt Lục Vân Trạm lướt thấy bóng dáng quen thuộc trên ghế sofa, khẽ nheo mắt lại, chân bước nhanh hơn, đi về phía sofa.Hứa Nguy nheo mắt nhìn người đến, khi Lục Vân Trạm tiến lại gần sofa, anh ta đứng dậy đến trước mặt Lục Vân Trạm.Hai người đàn ông mặt đối mặt, đều quan sát đối phương và thực lực hai bên.Một lúc sau“ Cút đi.”

Lục Vân Trạm ngước mắt, ánh mắt lạnh lùng quét về phía Hứa Nguy.“ Đây là nhà tôi, người cút phải là anh mới đúng.”

Hứa Nguy thách thức nói: “ Nếu như anh đến đón thuộc hạ của mình, thế thì không cần nữa, anh đã bị rơi vào danh sách đen rồi.”

Từ lúc Lục Vân Trạm xuất hiện ở nhà của mình, Hứa Nguy đã hiểu, Lục Vân Trạm đến để làm gì.Lục Vân Trạm tuyệt đối sẽ không xuất hiện trong nhà hắn mà không có nguyên nhân, liên tưởng trước sau, không khó nghĩ đến, tên Lục Vân Trạm này chính là cấp trên của người phụ nữ nằm trên sofa tên là Ngôn Tiểu An.Chỉ là, quan hệ giữa hai người chắc chắn không bình thường, nếu không, Lục Vân Trạm chỉ vì một cuộc điện thoại, lập tức lao đến nhà anh ta ngay?Hứa Nguy nhìn có vẻ thô thiển, nhưng đó chỉ là bề ngoài, thực ra rất thông thạo.

Nếu không, Nam Lục Bắc Hứa, người thừa kế mấy đời, cũng không để đến đời này lại để danh “ Bắc Hứa” rơi trên người anh ta.“ Cho nên, Hứa đại công tử muốn tranh phụ nữ với tôi à?”

Lục Vân Trạm lạnh lùng hỏi.“ Người phụ nữ này, khi hôn cũng không đến nỗi, tôi muốn cô ta.”

Lời nói lộ liễu đầy khiêu khích.Phó Địch đứng bên cạnh, đều có thể cảm nhận được sự đối đầu gay gắt giữa hai người đàn ông.Sắc mặt Lục Vân Trạm trầm xuống, lửa trong lòng như đang bốc lên ngùn ngụt: “ Mày động vào cô ta rồi sao?”

“ Mùi vị rất tuyệt.”

Hứa Nguy nhếch nhếch khóe miệng trả lời.Rầm!Lục Vân Trạm phát cáu rồi!“ Mày là đồ đáng chết!” hai mắt như mắt rắn, như xuyên thấu nhìn Hứa Nguy, giống như nhìn một người chết vậy.
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 11


Chương 11: Nam Lục Bắc hứaNắm đấm giơ ra lao về phía Hứa Nguy, Hứa Nguy né tránh nhưng vẫn bị cú đấm của Lục Vân Trạm sượt qua mặt.“ Hừ!

Tao không nổi uy thì mày nghĩ tao là con mèo bệnh à?”

Hứa Nguy lau khóe miệng, lao lên đánh lại Lục Vân Trạm.Phó Địch lùi sang một bên, hai người này, vua đấu với vua, anh ta là người học y, vẫn nên tránh sang một bên, tránh việc trâu bò húc nhau ruồi muỗi chết.Hai người đánh nhau tơi bời, đều có thương tích, nhưng rõ ràng Lục Vân Trạm chỉ bị thương nhẹ một chút, Hứa Nguy không còn nguyên vẹn nữa.Điện thoại Phó Địch vang lên, sau khi nghe điện thoại, sắc mặt thay đổi, hấp tấp gọi Hứa Nguy: “ Hứa Nguy, đừng đánh nữa, điện thoại của lão gia!”

Nghe thấy thế, Lục Vân Trạm dừng lại trước, lùi sang một bên.Hứa Nguy nhìn phản ứng của Lục Vân Trạm, ánh mắt ánh lên vẻ nghi ngờ.Cầm lấy điện thoại mà Phó Địch đưa, đặt lên tai, gọi lên một tiếng: “ Ông nội.”

Trong điện thoại cũng không biết ông nội Hứa Nguy nói gì với Hứa Nguy, sắc mặt Hứa Nguy trở nên khó coi, giống như ăn phải cứt chó vậy, liếc mắt lườm Lục Vân Trạm đứng bên cạnh.Tắt điện thoại, Hứa Nguy nói với Lục Vân Trạm một câu: “ Đê tiện!”

Lục Vân Trạm chẳng buồn để ý, đôi mắt giảo hoạt liếc nhìn Hứa Nguy, lạnh lùng nói: “ Nam Lục Bắc Hứa, đến thời này “ Nam Lục” là chỉ tao, “ Bắc Hứa” chỉ mày.

Nhưng, Hứa Nguy, cho đến hôm nay mày không xứng là đối thủ của tao.”

“ Mày dùng trưởng bối để chèn tao, thấy vinh quang à?”

Hứa Nguy bực tức quay sang hỏi chất vấn.Lục Vân Trạm chậm rãi cầm một lon bia chưa bật nắp trên bàn, “ xạch” một tiếng kéo nắp lon ra, uống một ngụm, mới trợn mắt nhìn Hứa Nguy: “ Nhà họ Lục tao đã nói là được, nhà họ Hứa, lời mày nói có trọng lượng không?”

Hứa Nguy cắn chặt môi, hai mắt mơ hồ.Lục Vân Trạm lại tiếp tục nói: “ tao có thể dùng ông nội mày để chèn mày, là lời tao nói, có trọng lượng bên phía ông nội mày.

Nếu mày không phục, cũng có thể dùng ông nội tao để chèn tao.”

Nói xong, đặt lon bia trong tay xuống.Lục Vân Trạm cúi người xuống, đưa tay bế Ngôn Tiểu An nằm trên sofa, hai tay luồn xuống dưới chân của Ngôn Tiểu An, đột nhiên sững lại, trong con ngươi tối đen toát lên vẻ lạnh lẽo u tối, không quay lưng lại, cứ thế hỏi Hứa Nguy: “ Tại sao cô ta lại đến nhà mày?”

Trong mắt Hứa Nguy lóe lên: “ Mắt mày mờ à? không nhìn thấy cô ấy hôn mê sao?

Đương nhiên là tao bế về.”

“ Mày.... bế cô ấy về?” lửa trong mắt Lục Vân Trạm càng lúc càng nóng lên, cố gắng kiềm chế giận dữ, cắn răng hỏi: “ Ngoài bế cô ấy về, mày còn làm gì nữa, phát hiện cái gì?”

Câu hỏi này, hỏi kỳ quặc.

Lục Vân Trạm hỏi Hứa Nguy đã làm gì Ngôn Tiểu An, cái này còn dễ hiểu, nhưng Lục Vân Trạm còn hỏi Hứa Nguy “ phát hiện cái gì”, câu này có chút cổ quái.Hứa Nguy chớp mắt, trong mắt lộ ra vẻ háo hức: “ Làm gì à?

Ôm, hôn, mùi vị rất ngon.

Đến nỗi phát hiện cái gì......cái gì cần phát hiện thì đều phát hiện rồi, không sai, chính là mấy thứ mà bây giờ mày đang nghĩ.

Cơ thể người phụ nữ này, thật là đẹp.......”

Lục Vân Trạm yên tâm rồi, Hứa Nguy trả lời như thế.......nói rõ Hứa Nguy chưa phát hiện ra điều gì.Nếu không, Hứa Nguy sẽ không nói như thế.Tay của Lục Vân Trạm, vuốt vuốt ở phần mông của Ngôn Tiểu An.......may là, Hứa Nguy không hề phát hiện người phụ nữ trong lòng chỉ mặc độc một chiếc váy bên ngoài.Nếu như bị Hứa Nguy phát hiện, thế thì.......

Lục Vân Trạm lúc này có chút sợ hãi.Nhưng ở điểm này, Lục Vân Trạm cũng không nghĩ nhiều nữa, tại sao anh ta lại phải sợ hãi.Bế Ngôn Tiểu An lên, Lục Vân Trạm không ở lại lâu, trước khi đi, còn nói: “ Cảm ơn bia của mày.”
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 12


Chương 12: Ghen mà không biết“ Này, Lục Vân Trạm.”

Đột nhiên Phó Địch gọi Lục Vân Trạm lại: “ Có thời gian, vẫn nên đưa cô ấy đi bệnh viện kiểm tra toàn thân.”

Nói đến đây, lại cảm thấy có gì không đúng, Phó Địch lại giải thích: “ Cô ấy đột nhiên bị ngất, tóm lại vẫn nên đi kiểm tra toàn thân một lần.”

Lục Vân Trạm không trả lời, bế Ngôn Tiểu An đi thẳng ra ngoài.Công ty mỗi năm đều có hai lần kiểm tra sức khỏe định kỳ cho nhân viên,Một tháng trước vừa làm kiểm tra, kết quả không làm sao, Ngôn Tiểu An đã nói với hắn từ trước rồi.Lục Vân Trạm bế Ngôn Tiểu An đặt cô ngồi vào ghế phụ trong chiếc Buggati của anh ta, còn mình ngồi vào ghế lái bên cạnh, khi thắt dây an toàn cho Ngôn Tiểu An, ánh mắt lướt lên đôi môi nhợt nhạt của cô, trong đầu đột nhiên vang lên lời Hứa Nguy nói: “ cảm giác hôn người phụ nữ này rất tuyệt!Lửa trong mắt bốc lên!

Lục Vân Trạm nhìn chằm chằm vào môi Ngôn Tiểu An!Chỉ cần nghĩ đến đôi môi này bị Hứa Nguy chạm vào, hắn lại cảm thấy đôi môi này chướng mắt hơn bao giờ hết.Chẳng kịp nghĩ nhiều, Lục Vân Trạm cúi đầu, đè lên đôi môi đó.Trong đầu đều là lời nói của Hứa Nguy, nét mặt biểu cảm vô tình.

Lí trí Lục Vân Trạm sôi sục, hôn điên cuồng lên môi người phụ nữ phía dưới mình.Mang theo nụ hôn với ý trừng phạt, hắn không bỏ qua bất cứ ngóc ngách nào của cô, dường như muốn cuốn gói toàn bộ hơi thở mà Hứa Nguy để lại trên người cô đi.“ Uh.......”

Ngôn Tiểu An kêu lên một tiếng, chầm chậm mở mắt ra.Lập tức, mắt mở trừng ra, như có gì chặn ở họng.“ Lục....tổng?”

Lục Vân Trạm không quan tâm Ngôn Tiểu An, phát hiện sau khi cô tỉnh lại, có chút phản kháng, thần sắc Lục Vân Trạm trầm xuống!........người phụ nữ này phản kháng nụ hôn của anh ta, lẽ nào vẫn còn tơ tưởng nụ hôn của Hứa Nguy?Lục Vân Trạm lúc này mất đi lí trí, không nghĩ đến lúc đó Ngôn Tiểu An vẫn còn hôn mê, làm sao có thể nhớ Hứa Nguy đã từng hôn cô chứ?Nhưng đàn ông không nói lí, không thể nói lại được.Hơn nữa, Ngôn Tiểu An vừa từ trong hôn mê tỉnh lại, còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, vẫn còn mơ hồ.

Chỉ là ý thức cơ thể có chút hoảng loạn, mới phản kháng lại anh ta.Một tay giữ chặt cằm cô, ép cô mở miệng, Lục Vân Trạm như chỗ không người, trong xe vang lên âm thanh môi răng chạm nhau, nghe thôi cũng đủ khiến người ta đỏ mặt.Ngôn Tiểu An liếc mắt nhìn ra bên ngoài xe, mặt trắng bệch.

Đưa tay đẩy Lục Vân Trạm: “ Đừng, đừng như thế........”

Từ chối hắn?Chỉ một nụ hôn của Hứa Nguy, cô đã bắt đầu từ chối anh ta sao?Suy nghĩ của Lục Vân Trạm lúc này, càng lúc càng cố chấp.Lửa trong mắt như sôi sục, lí trí càng lúc càng mơ hồ, trên khuôn mặt khôi ngô tuấn tú của anh ta, nở ra nụ cười nham hiểm.Đột nhiên đưa tay ra, luồn vào trong váy của Ngôn Tiểu An, cười gian xảo: “ Ngôn Tiểu An, cô thật sự không mặc đồ lót mà chạy đến cửa hàng vàng bạc, thay tôi mua quà nặng bạn gái tôi, còn tận tay tặng cho cô ta rồi sao?”

Toàn thân Ngôn Tiểu An run rẩy, chầm chậm ngẩng đầu, mắt ngước nhìn người đàn ông trước mặt, cô dùng ánh mắt cầu xin anh ta đừng tiếp tục nói nữa.“ Từ công ty đi đến trung tâm mua sắm bao nhiêu người như thế, lại đến chỗ An Lan, cô như thế mà đi trên đường với bao người qua lại?

Ngôn Tiểu An, cô là người phụ nữ đê tiện nhất mà tôi từng gặp, không có thứ hai.”

Hai bờ môi anh ta mấp máy, ở trước mặt cô, khép khép mửo mở, tai của cô, đã không còn nghe thấy lời anh ta nói.......anh ta, đang nói gì thế?Lục Vân Trạm, đây không phải là yêu cầu của anh sao? trong lòng cô nghĩ như thế, nhưng bất giác, lời trong lòng không bật ra nổi.Khóe miệng Lục Vân Trạm lại nhếch lên, nói ra câu nói khiến Ngôn Tiểu An rụng rời: “ tôi chỉ đùa mà thôi.

Ai mà biết cô lại làm thật.

Dù cho không phải là đùa, đổi thành một người con gái khác, sẽ không đồng ý làm theo yêu cầu hoang đường này?”

Cho nên........cô là người phụ nữ xấu xa, đáng đời cô.....phải không?

Lục Vân Trạm?
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 13


Chương 13: Ngôn Chí Tinh sắp vềĐùa.......sao?Việc này là đùa à......trong miệng Ngôn Tiểu An là một vị cay đắng.Ánh mắt đờ đẫn nhìn không khí, cô nghe tiếng rạn nứt, giống như có thứ gì đó, đang ở trước mặt cô, từng chỗ từng chỗ nứt dần.Lục Vân Trạm, trong mắt anh tôi bỉ ổi đê tiện như thế, bỉ ổi đến mức anh cho rằng, việc làm nhục nhã đều có thể lấy ra để đùa, còn tôi không biết đau sao?Lục Vân Trạm cảm thấy người phụ nữ trong lòng có chút gì đó khác thường, ánh mắt cô đờ đẫn, khiến hắn phải mím chặt môi.Ngực có chút bí bức, Lục Vân Trạm bực bội mở cửa sổ xe, “ lạ quá, trời đất càng lúc càng oi bức?”

Hắn tự lẩm bẩm nói một câu.

Đưa tay vuốt vuốt ngực, ở đó bí bức một cách khó thở.Khởi động xe, điều hòa trong xe mở xuống nhiệt độ thấp nhất, Lục Vân Trạm vẫn cảm thấy tức ngực, cau mày, đạp chân ra, chiếc xe lao như bay quay về “ Lan Uyển”............Từ lần trước khi Lục Vân Trạm đón Ngôn Tiểu An từ nhà Hứa Nguy về, Lục Vân Trạm còn chưa bước chân vào cửa nhà đã lại đi rồi.Từ sau lần đó, cơ hội Ngôn Tiểu An có thể gặp được Lục Vân Trạm, chỉ là mỗi ngày đi làm........người đàn ông đó, đã hơn một tháng rồi chưa về nhà rồi.“ Thư ký Ngôn, Lục Tổng bảo cô đến phòng làm việc của anh ấy.”

Vương Hiểu Hiểu vừa từ phòng làm việc tổng tài ra, là chạy ngay đến trước mặt Ngôn Tiểu An, nói với Ngôn Tiểu An: “ Thư ký Ngôn?

Thư ký Ngôn?”

Nhưng Vương Hiểu Hiểu nhìn Ngôn Tiểu An bò ngoài trên bàn làm việc, gọi hai tiếng cũng không phản ứng, đẩy đẩy tay, lần đẩy này cuối cùng cô cũng tỉnh rồi, nhưng Ngôn Tiểu An từ trên bàn làm việc ngẩng đầu lên, đã dọa cho Vương Hiểu Hiểu một trận: “ Thư ký Ngôn, cô không sao chứ?”

Cô ta bị dọa cho giật nảy mình, sắc mặt trắng như ma vậy.“Tôi không sao.”

Tay của Ngôn Tiểu An để xuống dưới bàn, xoa xoa phần dạ dày, đứng thẳng lên: “ Cô vừa nói, Lục Tổng bảo tôi đến phòng làm việc sao?”

“ uh, Lục Tổng bảo cô đến đó.”

Vương Hiểu Hiểu có chút lo âu nhìn người phụ nữ đi loạng choạng như không có sức lực, dường như..........Thư ký Ngôn hôm nay yếu đuối đến nỗi chỉ cần một cơn gió cũng hất ngã được.Ngôn Tiểu An gõ cửa, đằng sau cánh cửa vang lên giọng nói trầm ấm của người đàn ông.

Cô đẩy cửa vào: “ Lục Tổng, anh tìm tôi sao?”

Người đàn ông đang vùi đầu vào công việc, đầu cũng không ngẩng lên, “ uh” một tiếng, ném cho Ngôn Tiểu An một tờ giấy, dặn dò: “ Dựa vào những gì trên tờ giấy này viết, mua đủ toàn bộ, tặng cho An Lan.”

Khi Ngôn Tiểu An đón lấy tờ giấy, bị dọa cho hết hồn, những thứ trên tờ giấy khi bao gồm một căn biệt thự, một chiếc xe hơi, một bộ trang sức kim cương đá quý.

Còn cả một công ty kinh doanh.“ Lục Tổng, đây.......là sinh nhật cô An Lan sao?”

Cái này viết cũng quá tay rồi.“ Không.”

Lục Vân Trạm xem xong tài liệu cuối cùng, mới đóng kẹp tài liệu lại, sau khi sắp xếp lại mặt bàn, ngồi thẳng người, nhìn Ngôn Tiểu An ngồi đối diện, ánh mắt liếc nhìn khuôn mặt nhợt nhạt của Ngôn Tiểu An, khẽ cau mày lại, “ thư ký Ngôn, Lục Thị là công ty to, là một thư ký tổng giám đốc, mong cô lần sau trang điểm xong rồi hãy ra cửa.”

Ngôn Tiểu An cảm thấy nhói tim, nhưng lại coi như không có chuyện gì mà trả lời: “ Vâng, Lục Tổng, tôi nhớ rồi.”

Lục Vân Trạm lúc này mới nhìn tờ giấy mà Ngôn Tiểu An cầm trên tay: “ Đây là phí chia tay với An Lan.”

Trong lòng Ngôn Tiểu An có chút hân hoan, nhưng, lại nghĩ đến Lục Vân Trạm ba năm nay đã từng yêu biết bao người......dù cho anh ấy chia tay với An Lan, thì có sao chứ.“ Lục tổng, tại sao lại đột nhiên như thế?”

Ngôn Tiểu An hỏi, nói xong, lập tức hối hận, việc của Lục Vân Trạm, cô chưa bao giờ có tư cách hỏi.Ngẩng đầu lên, cẩn thận dè dặt liếc nhìn người đàn ông ngồi sau bàn làm việc, khóe miệng anh ta quả nhiên nhếch lên nụ cười chế giễu, là đang cười chế giễu cô sao.“ Chi Tinh sắp về rồi.”
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 14


Chương 14: Nụ cười chế giễu của An AnChi Tinh sắp về rồi!Năm chữ giống như sét đánh vậy, nổ bên tai Ngôn Tiểu An!Mắt đờ đẫn nhìn người đàn ông đó, trong đầu Ngôn Tiểu An cảm thấy mơ hồ.......cuối cùng, Ngôn Chi Tinh sắp về rồi sao?Cho nên, tình nhân bỉ ổi như cô không được nhìn thấy ánh sáng, sắp phải lui về rồi sao?Họng như bị tắc lại, Ngôn Tiểu An há miệng cứng đờ, không bật ra được tiếng, lại há miệng, giọng nói lắp bắp như nghẹn lại: “ Chi Tinh, sắp, sắp về rồi à. chúc mừng.”

Nói xong “ chúc mừng”, cô chạy nhanh ra khỏi phòng làm việc của anh ta.Trước nay, chưa có lúc nào khiến cô hoảng loạn hơn lúc này.Không biết phải đối diện thế nào với tất cả những gì xảy ra.Chi Tinh, cuối cùng sắp về rồi.Ngón tay giữ chặt tờ giấy phí chia tay mà Lục Vân Trạm viết cho An Lan, Ngôn Tiểu An chạy một mạch ra khỏi tòa nhà Lục thị.Dạ dày đau không chịu được, cô cố ấn dạ dày của mình.Nhìn tờ giấy trong tay, cô chạy với tốc độ nhanh nhất, cẩn thận đưa món quà đó thay Lục Vân Trạm đem đến trước mặt tặng cho An Lan.Cô gặp An Lan hai lần, lần trước cũng là Lục Vân Trạm tặng quà, lần này cũng thế.Lần trước sau khi tặng quà, Ngôn Tiểu An đã từng nghĩ, nếu như có thể, đừng xuất hiện trước mặt An Lan lần nữa, cô quả thật không còn mặt mũi nào, xuất hiện lần nữa trước mặt An Lan, trước mắt vẫn là nụ cười và ánh mắt chế giễu của An Lan.“ Cô An, những thứ này, mời nhận lấy.”

Ngôn Tiểu An làm xong thủ tục, An Lan vẫn điềm tĩnh, cũng không vì thế mà cãi lộn, ký chữ đầy đủ trên các công văn tài liệu, An Lan cười tao nhã nhìn Ngôn Tiểu An đối diện, đôi môi cong đỏ non nớt nhếch lên nói:“ Thư ký Ngôn, thường xuyên thay Lục tổng tặng quà chia tay, quen việc thông thạo.”

Giọng nói của An Lan, từ tốn êm tai: “ Chỉ là tôi rất tò mò, thư ký Ngôn có cảm nhận thế nào khi mỗi lần đi tặng quà cho bạn gái của Lục Tổng?”

“ Cô An, nếu như không còn việc gì, tôi xin phép.”

Bị An Lan hỏi câu nhục nhã như thế trước mặt bao người, cô không muốn ở thêm một phút giây nào nữa trước mặt An Lan, sẽ khiến bản thân tự cảm thấy xấu hổ, khiến cô không có cách nào đối diện người phụ nữ này.Ngôn Tiểu An quay người đi, đằng sau, An Lan đứng dậy nói: “ Thư ký ngôn, mọi người đều nói cô bỉ ổi, ép em gái họ của mình ra đi, cướp lấy Lục Tổng.

Nghe nói, em họ của cô, Ngôn Chi Tinh, lần này quay về với thân phận nhà thiết kế thời trang.

Ngay lập tức, cô chỉ có thể giống như chó chui bụi rậm, nấp trong cống ngầm, nhìn em gái họ của cô hạnh phúc, không biết, có bao giờ hối hận, hồi đó đã làm những việc như thế không?”

Cơ thể Ngôn Tiểu An đứng đờ đẫn ở đó, chân như bị đóng đinh vậy, không nhấc lên nổi.An Lan nói ra những lời này, tâm trạng Ngôn Tiểu An như tan vỡ, nhưng khi An Lan nói ra câu cuối cùng, ngược lại Ngôn Tiểu An lại bình tĩnh, cô quay người, khi đối diện với An Lan, lần đầu tiên thẳng thắn nói: “ ba năm nay, dù cho bên ngoài có nói thế nào, chỉ chỉ chỏ chỏ, khinh thường cũng được, nguyền rủa cũng được, việc duy nhất mà tôi làm, dù cho sét đánh mỗi ngày cũng vẫn yêu Lục Vân Trạm.Cô hỏi tôi có hối hận về những việc mình đã làm hay không.”

Ngôn Tiểu An nhếch miệng lên cười đau khổ: “ Nhưng nếu như tôi nói cho cô, tôi chưa bao giờ làm những việc từ miệng các người nói ra, cô sẽ cảm thấy tôi giả dối phải không?”

An Lan thầm nguyền rủa, Ngôn Tiểu An người phụ nữ này, cô ta từ trước nhìn là đã thấy ngứa mắt rồi.Không chỉ là Ngôn Tiểu An người phụ nữ này, đã từng âm mưu ép em họ của mình phải đi.Mà Ngôn Tiểu An người phụ nữ này, ở trước mặt mình, lúc nào cũng không dám ngẩng đầu, sợ hãi rụt rè
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 15


Chương 15: Mang thai và bệnh ung thưLúc này, trong mắt cô ta là Ngôn Tiểu An sợ hãi rụt rè, nhưng vẫn thẳng lưng nói: “ Khi người cả thế giới này chửi mắng tôi âm mưu đẩy em họ đi, tôi không hề phản bác, có lẽ, dù cho tôi phản bác, cũng sẽ không có ai tin lời tôi nói.Lục Vân Trạm cực kỳ chán ghét tôi, tôi biết, anh ấy hận tôi, tôi cũng chưa bao giờ đi giải thích, tôi đang đợi Lục Vân Trạm nhận thức được con người chân chính của tôi, tôi luôn đợi anh ấy chủ động tin tưởng tôi.”

Ngôn Tiểu An cười cười, nụ cười đau khổ có chút buồn bực: “ Nhưng, có lẽ tôi không đợi được nữa.”

Dạ dày đau một cách kinh khủng, trán cô lấm tấm mồ hôi, dường như có thể nhìn thấy gân xanh nổi dưới da thịt mỏng manh.Đáy mắt An Lan hoảng loạn, khó có thể dùng ngôn ngữ gì để miêu tả.Cô ta cho rằng Ngôn Tiểu An, bỉ ổi vô liêm sỉ.Ngôn Tiểu An trước mắt.....hơi ngốc ngếch, cùng với Ngôn Tiểu An mà cô ta quen biết đó, có chút không giống.“ Cô An, câu trả lời của tôi, đã làm hài lòng trí tò mò của cô chưa?”

Ngôn Tiểu An cắn rắn, cố nở nụ cười, hoặc là cô không có cách nào để xinh đẹp tao nhã như An Lan, hoặc là cô không có khí chất xuất chúng như An Lan......nhưng, ít nhất, cô còn có thể cười sáng lạn một chút.“ Thế thì, tạm biệt.......”

An Lan bất ngờ nhìn Ngôn Tiểu An, người phụ nữ trước mặt, bóng dáng giống như kẻ điên ngã nhào xuống đấy.

An Lan không còn kịp nghĩ nhiều, chạy lại gần, giữ người phụ nữ suýt nữa ngã xuống đất: “ Này!

Này!

Cô tỉnh lại đi!

Này!

Ngôn Tiểu An!

Ngôn Tiểu An!”

Trước khi Ngôn Tiểu An nhắm mắt, nhìn thấy bóng dáng An Lan chạy lại, cô nhìn thấy trên mặt An Lan lộ vẻ hoảng sợ, cô nhìn thấy miệng An Lan không ngừng mấp máy, nhưng, cô không nghe thấy âm thanh gì hết, cuối cùng, trước mắt là một mảng màu tối tăm.“ Mau đi lái xe!”

An Lan nói với người quản lý: “ Mau đi!”..........Trong bệnh việnNgôn Tiểu An từ từ tỉnh lại.Mở mắt ra, nghi ngờ nhìn An Lan ngồi bên cạnh mình.“ Tôi đang ở bệnh viện sao?”

Đôi mắt Ngôn Tiểu An chuyển động, nhìn xung quanh, yếu ớt hỏi.“ uhm.”

“ Ồ........”

“ Ồ?”

An Lan cau mày lại, “ Cô không có gì muốn hỏi sao?”

Có gì muốn hỏi?..........

Ngôn Tiểu An không hiểu lắm, bỗng nhiên hiểu ra, nói với An Lan: “ Cảm ơn cô đưa tôi đến bệnh viện.”

“ Như thế thôi à?

Không còn gì muốn hỏi sao?”

Có gì khác muốn hỏi?

Nói gì chứ?An Lan nhìn bộ dạng Ngôn Tiểu An, đột nhiên cười khẩy một tiếng: “ Cô mang thai rồi, ba tháng.”

Ngôn Tiểu An mở trừng mắt, mắt đầy ngạc nhiên vui mừng, nhìn An Lan, cô ta lại nói: “ Đứa trẻ không giữ được, cô bị ung thư dạ dày, giai đoạn cuối.”

“ Tôi?

Ung thư dạ dày?

Giai đoạn cuối?”

Cô sững người, tinh thần bất ổn.“ Hiệu suất chữa ung thư dạ dày giai đoạn cuối gần như không có, đứa trẻ trong bụng cô, nhất định phải bỏ, nếu không, cô thật sự không sống nổi.”

Nhìn người phụ nữ trước mặt, trong lòng An Lan không biết là mùi vị gì......

“ Cô không biết mình mang thai?

Cũng không biết cô mắc bệnh ung thư dạ dày sao?”

Ngôn Tiểu An dường như không nghe thấy lời An Lan nói, mãi hồi lâu, mới ý thức được, Ngôn Tiểu An nắm lấy tay An Lan nói: “ Đừng nói cho người khác, tôi xin cô.”

Còn tay kia, đặt lên bụng mình với tư thế bảo vệ.An Lan cảnh giác nhìn Ngôn Tiểu An, “ Cô muốn làm gì?

Muốn sinh đứa bé này sao?”

“ An Lan, xin cô, giúp tôi, tôi nhất định sẽ sống đến ngày đứa bé sinh ra.”

Ngôn Tiểu An tha thiết nói: “ Xin cô thay tôi giữ bí mật, đừng nói cho bất cứ ai.”
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 16


Chương 16: Việc An An đồng ý“ Cô bị bệnh à, con sau này còn có thể có, mạng thì chỉ có một.”

Cô ta nghĩ không hiểu, Ngôn Tiểu An người phụ nữ này rốt cuộc nghĩ gì thế, “ Lại nói, cô bị bệnh này, cô không suy nghĩ cho bố mẹ mình à?

Ngôn Tiểu An, bỏ đứa con đi, chấp nhận phương án trị liệu ung thư dạ dày mà bác sĩ chỉ định, cô còn có cơ hội sống.

Nhưng nếu như cô vẫn cố chấp, giữ lại đứa bé này, mạng sống của cô sẽ không giữ lại được đâu.”

Ngôn Tiểu An cụp mắt xuống, mãi một hồi lâu mới ngước mắt nói, “An Lan,........Chi Tinh từ nhỏ đã mất bố mẹ, bố mẹ tôi đón cô ấy về nhà nuôi, bố mẹ tôi đã coi cô ấy như con của mình từ lâu rồi.Từ sau khi Chi Tinh đi Pháp, bố mẹ tôi tức giận, cũng không quan tâm đến tôi nữa, đuổi tôi ra khỏi nhà......sau này có Chi Tinh chăm sóc họ, công ty và tài sản nhà họ Ngôn, đều cho Chi Tinh hết.”

An Lan nghe mà tim co thắt lại, người phụ nữ trước mắt này, Ngôn Tiểu An với lời đồn đại hoàn toàn không giống nhau.Tập đoàn Ngôn Thị, sản nghiệp lớn như thế, nói cho Ngôn Chi Tinh là cho Ngôn Chi Tinh, mắt cũng không chớp, phụ nữ như thế, thật sự đã ép em họ mình rời đi sao?“ Thế còn Lục Vân Trạm?”

An Lan hỏi.Lời còn chưa hết, đã nhìn thấy người phụ nữ bệnh tật này lắc đầu lia lịa.“ Đừng cho anh ấy biết.

Nếu như anh ấy biết, nhất định sẽ không để tôi giữ lại đứa con này.....

An Lan, tôi biết yêu cầu của tôi rất vô lễ, nhưng tôi không còn lựa chọn, An Lan, tôi xin cô, xin cô thay tôi giữ bí mật này.

Chi Tinh sắp về rồi, cô cũng nhìn thấy, Lục Vân Trạm hôm nay bảo tôi mang quà chia tay này tặng cho cô......anh ấy rất để ý Chi Tinh.”

“ Ngôn Tiểu An, tôi nói cho cô biết một việc.

Giữa tôi và Lục Vân Trạm, trong sạch, không như những lời đồn đại bên ngoài, nhưng anh ta đến một sợi tóc cũng chưa chạm vào của tôi.

Anh ta đối với tôi như thế, cũng giống như những vụ tai tiếng tình dục trước khi gặp tôi thôi.Ngôn Tiểu An, có lẽ Lục Vân Trạm không giống như những gì cô nói, hận cô như thế, ít nhất.....anh ta chạm vào cô, cô mang thai con của anh ta.”

Ngôn Tiểu An mặt đầu đau khổ: “ Cô không hiểu, anh ấy chạm vào tôi, chỉ là vì hận tôi.”

Đối với những lời mà An Lan nói, Ngôn Tiểu An không khỏi ngạc nhiên, nhưng....“ Anh ấy chưa chạm vào cô, chỉ là vì Chi Tinh, không phải vì tôi.”

“ Từ nay về sau, cô chuẩn bị thế nào?

Sinh đứa trẻ ra?

Ai nuôi?”

“ nếu như, nếu như tôi thật sự có thể sinh đứa bé này ra, An Lan,...tôi vẫn muốn cầu xin cô một việc.”

Ngôn Tiểu An nắm lấy tay An Lan, giống như nắm một cọng cỏ cuối cùng: “ Tôi biết, tôi làm như thế, rất không nên, rất không phải đạo, nhưng, tôi không còn ai để cầu cứu nữa.”

Nhưng nếu như còn có người khác, cô cũng sẽ không cứu An Lan.“ Nếu như đứa trẻ này có thể bình an sinh ra, xin cô giúp tôi đem đứa bé này đến nhà bố mẹ tôi, cô nói, cô nói là tôi không biết xấu hổ,đã mang thai đứa con với một người đàn ông khác, cầu xin bọn họ nuôi đứa bé lớn lên thành người.”

An Lan có thể hiểu được tại sao Ngôn Tiểu An lại nói ngược với sự trong sạch của mình, nói là mang thai con của người khác, nhưng lại không nói ra cha đẻ của đứa bé, Ngôn Tiểu An là không muốn đứa bé này làm rào cản giữa Lục Vân Trạm và Ngôn Chi Tinh chăng?Cũng vì hiểu ra, An Lan mới cảm thấy tức giận, đứng giận quát mắng: “ Tôi thật đen đủi, gặp phải kẻ điên như cô, vô duyên vô cớ rõ lắm phiền phức.Lúc này, điện thoại của Ngôn Tiểu An vang lên.“ Cô đang ở đâu?

Làm có chút việc mà lâu thế à?”

Ngôn Tiểu An liếc nhìn An Lan, mới nói vào trong điện thoại: “ Tôi đang ở chỗ cô An, lập tức về ngay.”
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 17


Chương 17: Phát cáu“ Nói dối, Ngôn Tiểu An, chẳng nhẽ tôi lại không biết, cô bây giờ nói dối mà không biết xấu hổ, tôi đang ở cửa nhà An Lan.”

Trong điện thoại, khẩu khí của Lục Vân Trạm bực tức, “ Nói!

Cô rốt cuộc đang ở đâu?”

“ Tôi thật sự đang ở cùng cô An.......”

“ Ngôn Tiểu An! sắp 11h rồi!

Cô nói cô đang ở cùng An Lan?”

Lục Vân Trạm không tin: “ Lại là Hứa Nguy phải không?”

“ Hứa Nguy gì chứ?”

Cô vốn dĩ không biết Lục Vân Trạm đang nói gì, mở miệng là nói Hứa Nguy, Hứa Nguy là ai chứ?Bên cạnh, bàn tay đưa ra, giành lấy điện thoại trong tay Ngôn Tiểu An, kề lên tai, đôi môi đỏ lịch sự mở lời: “ Lục tổng, chào buổi tối.”

Nghe thấy giọng nói của An Lan trong điện thoại của Ngôn Tiểu An, Lục Vân Trạm hơi sững người, tâm trạng bực bội từ từ nguội dần.Anh ta ở công ty bảo cô đi làm việc, còn sau đó người phụ nữ này cả ngày không quay về công ty.

Điện thoại cũng không gọi được, hết giờ làm, anh ta lập từ lái xe quay về nhà, vừa mở cửa, trong nhà tối đen một màu......người phụ nữ này cả ngày không về công ty, tan làm, cũng không ở nhà!Đang tức giận, thì nhận được cuộc gọi ngoài ý muốn --- Ngôn Chi Tinh quay về rồi!Điện thoại là Tinh Tinh gọi, bảo anh mời cô ăn cơm tối.Lục Vân Trạm mừng rỡ, nhưng bữa cơm tối này tâm trạng không để ý, chẳng dễ gì đưa Ngôn Chi Tinh về nhà, Lục Vân Trạm lại quay về “ Lan Uyển, nhưng người phụ nữ đáng chết này sắp 11h rồi vẫn không ở nhà!Hứa Nguy! lẽ nào người phụ nữ đáng chết này lại ở cùng Hứa Nguy rồi?Sau đó lại lái xe đến nhà Hứa Nguy, Hứa Nguy không ở nhà, Lục Vân Trạm nhớ ra hôm nay dặn Ngôn Tiểu An đi gặp An Lan, lại phóng xe về phía nhà An Lan.Lúc này, tìm không được Ngôn Tiểu An, cơn cáu giận bộc phát, lại gọi điện lần nữa, hôm nay ít nhất gọi 20 cuộc mà cô không nghe máy.“ Muộn thế này rồi, tại sao cô ta lại ở cùng với cô?” khi Lục Vân Trạm biết Ngôn Tiểu An ở cùng An Lan, liền thở phào một hơi, nhưng cứ nghĩ đến người phụ nữ đáng chết này nửa đêm còn không về nhà, cũng không biết là chạy đi đâu, trong lòng như có lửa đốt, khẩu khí không tốt, nói như chất vấn An Lan: “ Cô dẫn cô ta đi đâu thế?”

An Lan ngạc nhiên........

Lục Vân Trạm mặc dù lạnh lùng, nhưng khi ở cùng cô, vẫn rất đĩnh đạc lịch sự, chưa bao giờ nói lời khó nghe với cô.Trong mắt có chút nghi ngờ.......Tên họ Lục này thật sự hận Ngôn Tiểu An như thế sao?“ Lục tổng yên tâm, sao tôi có thể mang đi đâu một người lớn chứ, có điều hôm nay đã muộn rồi, Ngôn Tiểu An sẽ ở cùng với tôi.

Người cứ giao cho tôi, Lục Tổng không phải lo lắng, ngày mai đi làm, tôi bảo đảm, Ngôn Tiểu An vẫn nguyên vẹn đứng trước mặt anh, một sợi lông cũng không mất.”

Ở đầu dây bên kia, Lục Vân Trạm bực tức, giận dữ nói: “ Không cần phiền cô nữa, cô ta bây giờ đang ở đâu, tôi đến đón.”

An Lan nhếch nhếch lông mày nhìn Ngôn Tiểu An, ý là đang nói: Cô tự giải quyết đi.Ngôn Tiểu An đang trong bộ dạng này, có thể xuất viện sao?Ngôn Tiểu An tự ý thức được vấn đề này, còn cô càng không thể để Lục Vân Trạm đến bệnh viện, một khi đến bệnh viện, chuyện cô muốn giấu cũng không giấu nổi.Giật lấy điện thoại từ tay An Lan, Ngôn Tiểu An lấy hết dũng khí, ba năm nay, lần đầu tiên cả gan từ chối Lục Vân Trạm: “ Lục Tổng yên tâm đi, tôi bây giờ cùng ăn đêm với cô An, tôi rất tốt.

Lục Tổng không cần đến đón tôi đâu, hơn nữa điện thoại của tôi hết pin rồi.

Byebye.”

Xạch, nói xong lập tức dập điện thoại, tắt máy.Lục Vân Trạm đờ đẫn nhìn chiếc điện thoại trong tay liên tục phát ra âm thanh “ tut tut tut” báo bận, ngay sau đó, lập tức gọi lại vào số máy của Ngôn Tiểu An, “ Xin lỗi, thuê báo quý khách vừa gọi hiện đang tắt máy.”

Sắc mặt Lục Vân Trạm tối sầm lại!
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 18


Chương 18: Cơn cáu giận của anh taVẫn không chịu bỏ cuộc, đáp lại chỉ là âm thanh tút tút khó chịu đó.Lục Vân Trạm nắm chặt điện thoại, một lúc sau, sắc mặt dần dần bình tĩnh, yên lặng một cách đáng sợ trước trận mưa bão.Lại gọi điện lần nữa...Trong bệnh việnĐiện thoại của An Lan vang lên, cúi đầu nhìn số điện thoại hiển thị trên màn hình, An Lan nhếch miệng nói: “ Là Lục Vân Trạm.”

Nói xong, ấn nút nghe: “ Alo, Lục Tổng à.”

“ Người ở đâu?”

Đối phương chỉ hỏi ba chữ lạnh lùng.An Lan nhìn sang Ngôn Tiểu An, không nói gì.Lục Vân Trạm ở đầu dây bên kia nói: “ Giải quyết cô cũng có chút gai góc, nhưng việc mà Lục Vân Trạm tôi muốn làm, không có gì là không thể.”

Đã uy hiếp rồi!An Lan chỉ có thể liếc nhìn phẩy phẩy tay với Ngôn Tiểu An, bịt điện thoại lại, nói với Ngôn Tiểu An: “ Cô cũng nhìn thấy rồi, Lục Vân Trạm cáu lên rồi, tôi từ nay về sau chết đói rồi.”

Ngôn Tiểu An cầm lấy điện thoại của An Lan, áp vào tai nghe: “ Đừng làm khó cô An.

Tôi tự về được.”

“ Nửa tiếng.”

Lục Vân Trạm bình thản đưa ra thời gian: “ Nửa tiếng tôi không nhìn thấy cô ở nhà, cô có thể bảo An Lan bắt đầu nghĩ kế hoạch cho tương lai rồi.”

An Lan thật muốn chửi lúc này.“ Ngôn Tiểu An, gặp phải cô, sao tôi gặp phải chuyện phiền phức thế, bây giờ thì hay rồi, cô không về nhà, tên khốn Lục Vân Trạm đó lại đổ hết lên đầu tôi!”

“........”

Ngôn Tiểu An nghe An Lan chửi mắng, có chút bất ngờ, người đẹp lịch sự tao nhã trong mắt cô giờ đây đang nhảy lên mà chửi bới nguyền rủa.“ Có điều cô thật sự quay về sao?

Như thế này về à?”

An Lan chửi mệt rồi, nhìn sang Ngôn Tiểu An: “ Còn nữa, cô gầy quá, tôi cũng có thể bế được cô lên xe, cô gầy như thế, Lục Vân Trạm không phát hiện có gì đó bất thường sao?”

Ngôn Tiểu An cụp mắt xuống......

Lục Vân Trạm chưa bao giờ nhìn kỹ cô, làm sao có thể biết cô gầy chứ?“ tôi phải đi rồi.”

“ Tôi tiễn cô.”

“ Không cần đâu.”...........Ngôn Tiểu An lấy ra chìa khóa, loay hoay mở cửa, cửa vừa mở ra, cô đã bị một bàn tay nắm chặt vào cổ tay, kéo vào trong phòng khách.“ Lục Tổng, anh từ từ chút.”

Cô bị kéo đi, không theo kịp bước chân anh ta, mấy lần suýt ngã nhào trên đất.“ rầm.”

Lục Vân Trạm đẩy cô lên ghế sofa, Ngôn Tiểu An ý thức né bụng ra, người đàn ông trước mặt giữ lấy cằm cô, lạnh lùng nhìn lên mặt Ngôn Tiểu An, “ Nói, đi đâu?”

“ Không, không đi đâu.

Tôi ở cạnh cô An, anh cũng nghe thấy rồi.”

“ tôi hỏi cô đi đâu, không phải hỏi cô ở cùng ai.”

“ Không đi đâu cả.

Chỉ là đói bụng, cùng đi ăn cơm thôi.”

“ Ồ?”

Người đàn ông cười khẩy nói: “ Từ bao giờ, cô và An Lan lại tốt như thế?

Tại sao tôi lại không biết?”

“ Chúng tôi........chỉ là mới gặp đã thân.”

“ Phụt~” một tiếng cười phì, hiện rõ hắn không tin.

Con ngươi sâu hoáy, nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trong lòng, sắc mặt Lục Vân Trạm càng lúc càng trầm hơn.......người phụ nữ này, bắt đầu giấu giấu diếm diếm với hắn, có bí mật.Một khi ý thức được điều này, trong lòng Lục Vân Trạm lại thêm bực bội.Không nói câu gì, cúi đầu áp lên đôi môi nói dối đó......chính là chiếc miệng đó, đã bắt đầu nói dối với hắn.Tay của hắn, luồn vào trong áo cô, chầm chậm mơn trớn lên trên, dừng lại chỗ trái tim cô.....nơi này, bắt đầu giấu diếm hắn rồi!Trong lòng trào dâng cảm giác lạ lẫm, Lục Vân Trạm bực tức, tàn nhẫn cho vào trong cơ thể cô.Ngôn Tiểu An bản năng kháng cự........bất giác, tư thế bảo vệ của người mẹ, bảo vệ phần bụng.Nhưng sự chống đối của cô càng khiến người đàn ông ra sức trút nỗi cáu giận lên người cô.“ Nhẹ một chút, Lục Vân Trạm, tôi đau.......” trước nay Ngôn Tiểu An chưa bao giờ mở miệng kêu đau, một tay ôm chặt lấy bụng, lần đầu tiên mở miệng kêu đau.Lục Vân Trạm mặc kệ ánh mắt cầu cứu của cô, nỗi bực tức trong lòng vẫn thế, nhưng động tác, bất giác chậm lại.Ngôn Tiểu An không hiểu việc giữa nam nữ......nghĩ không hiểu, ngoài đau đớn ra, không có cảm giác sung sướng vui vẻ.

Tại sao, trên thế giới này còn có nhiều người như thế, lại thích việc này.
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 19


Chương 19: An lan khuyên côNgày hôm sau, Ngôn Tiểu An nhận điện thoại của bố mẹ mà quan hệ với cô đã lạnh nhạt từ lâu.“ Tối nay về nhà ăn cơm, Tinh Tinh hôm qua về nhà rồi.”

Bà Ngôn nói trong điện thoại, không nói nhiều với Ngôn Tiểu An, chỉ nói: “ Tinh Tinh rời đi ba năm, việc của ba năm trước, mọi người đều không muốn truy xét nữa.

Tinh Tinh nói nhớ con, con....và Lục Vân Trạm thôi rồi chứ.

Trong mắt mọi người đều nhìn ra, trong lòng Lục Vân Trạm chỉ có Tinh Tinh.

Con thật là, tại sao........”

Ngôn Tiểu An không muốn nghe nữa, trong lòng nghẹn đắng lại, “ vâng, tan làm con về nhà.

Con có việc, tắt máy trước đây.”

Mẹ đẻ của cô, giống như tất cả mọi người, đều nghĩ cô là người con gái xấu xa.Mọi người đều nói việc của ba năm trước, bọn họ không truy xét nữa........nhưng đến hôm nay, Ngôn Tiểu An không hiểu, ba năm trước, rốt cuộc cô đã làm sai điều gì?Cuốn nhật ký đó bị rơi mất ở cửa phòng Ngôn Chi Tinh, đem bí mật trong lòng cô chia sẻ cho tất cả mọi người, thế là, Ngôn Chi Tinh rời xa quê hương, muốn tác thành cho tình cảm của cô và Lục Vân Trạm.Và thế là, cô trở thành đối tượng cho tất cả mọi người chế giễu chửi mắng, một ví dụ điển hình cho kẻ thứ ba.Trời mới biết tại sao cuốn nhật ký đó lại rơi trước cửa phòng Ngôn Chi Tinh!Ngôn Tiểu An ngẩng đầu nhìn trời, đến bố mẹ mình còn không tin cô......có điều khoong quan trọng nữa.Tay của cô, sờ lên phần bụng của mình.Đứa trẻ hơn ba tháng trong bụng, vẫn chưa hiện rõ lộ bụng, càng vì nguyên nhân cô bị ung thư dạ dày giai đoạn cuối, cả người gầy một cách rõ rệt.Điện thoại réo lên, Ngôn Tiểu An liếc nhìn dòng tin nhắn hiển thị ngoài màn hình: đến nhà tôi ăn cơm.Là An Lan.Từ sau sự việc Ngôn Chi Tinh của ba năm trước, bên cạnh Ngôn Tiểu An không có người bạn nào, sự quan tâm lâu ngày, khiến trong lòng cô như có ánh sáng chiếu vào.Ngôn Tiểu An nhai thức ăn trong miệng, đáp lại An Lan hai câu: “ Canh cô hầm ngon quá, An Lan, cảm ơn nhé.”

An Lan trợn mắt nói: “ Ai nói là tôi hầm chứ?

Là tôi gọi ngoài quán mang đến.

Minh tinh lớn như tôi, hai tay không chạm nước, lại đi hầm canh cho một thư ký như cô sao?”

Ngôn Tiểu An liếc mắt nhìn trong bếp vẫn còn một nồi đang hầm, khẽ mỉm cười, trong lòng có cảm giác ấm áp.....ai có thể nghĩ đến, đại minh tinh An Lan, người đẹp khí chất cao sang, thật ra là một đầu bếp có tay nghề?“ Được rồi ăn cơm thôi!

Đừng cười nữa.”

An Lan nhìn sang Ngôn Tiểu An, nói: “ Ngôn Tiểu An, thương lượng với cô một chuyện.”

“ Uhm, cô nói đi.”

Đang cho vào miệng một thìa cơm, vẫn còn tâm trạng khen An Lan: “ An Lan cô làm thế nào vậy?

Đến cơm cũng nấu ngon thế này?”

“ Đừng ngắt ngang nữa, nói chủ đề chính đây.”

An Lan nói tiếp: “ Ngôn Tiểu An, cô mang thai, dù cho bây giờ Lục Vân Trạm không phát hiện ra, nhưng sớm muộn cũng sẽ biết.

Nếu như cô thật sự dự định không cần mạng cũng phải giữ lại đứa trẻ này, tôi khuyên cô sớm có dự định.”

“ Để tôi....nghĩ.” trong mắt Ngôn Tiểu An lộ ra vẻ do dự.

Cô không nỡ rời xa người đó, trân trọng mỗi phút mỗi giây ở bên cạnh người đó.“ Còn nữa....đứa trẻ này, nếu như cô sinh ra, tôi hy vọng cô có thể để tôi nhận nuôi đứa trẻ này.”
 
Back
Top Bottom