Lãng Mạn (Full)Nếu như chưa từng yêu anh - Khuyết Danh

(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 60


Chương 60: Họ Ngôn đến nhàTrời!Ngày mai thế giới đổi ngày sao?Khi bọn họ còn ngạc nhiên, Lục Vân Trạm đã dìu Ngôn Tiểu An đi vào phòng ngủ rồi.An Lan nhìn không có việc của cô, ánh mắt liếc nhìn đứa bé Thẩm Việt bế trong lòng, bước đi về phía Thẩm Việt, dưới ánh mắt sửng sốt của Thẩm Việt, đưa bàn tay ngọc ngà bế đứa bé trong lòng Thẩm Việt.“ Đừng, sẽ khóc.....”

Chữ “ khóc” này, Thẩm Việt còn chưa nói ra, chớp mắt một cái, đã phát hiện, đại minh tinh An Lan, giống như mang sẵn trong người tình mẹ, bế đứa bé cười hiền dịu.trong lòng cô.(Trời......gặp ma rồi!An Lan!Nữ thần An Lan!Thẩm Việt ba giây đưa ra quyết định: “ Khụ khụ.....có chuyện này, muốn hỏi tiểu thư An một chút.”

“ Hỏi đi.”

“ An tiểu thư, tôi muốn tặng cho cô món quà, không biết cô có đồng ý nhận không?”

Thẩm Việt vừa nói xong, Mộ Dung Túc và Ngụy Đồ Phong hai người đều giật nảy mình..........Thẩm Việt là muốn theo đuổi An Lan sao?An Lan dửng dưng nói: “ Quà gì thế?”

“ Tôi tặng An tiểu thư một đứa con của chúng ta, có được không?”

Miệng Mộ Dung Túc và Ngụy Đồ Phong đã há to đến mức nhét vừa quả trứng......Thẩm Việt điên rồi?Giở trò sau lưng An Lan sao?Đôi môi đỏ của An Lan nhếch lên, lạnh lùng cười nói: “ xem ra Thẩm tiên sinh cũng là muốn có đồ đệ.”

Nói xong lại tiếp tục, “ Muốn tôi sinh con cho anh, Thẩm tiên sinh cứ thử xem.”

Thử xem?

Thử thế nào?Mộ Dung Túc và Ngụy Đồ Phong hai người vẫn chưa khỏi ngạc nhiên.......Cái này, thử thế nào?Thẩm Việt trên mặt vui vẻ: “ Được!

An tiểu thử, Thẩm Việt tôi nhất định sẽ dùng toàn lực, để ‘ thử xem’.”

Dưới sự làm chứng của hai bạn thân ở hai bên, mặt Thẩm Việt xúc động đỏ bừng lên.An Lan không tin........dùng toàn lực?

Ha ha, cô muốn xem xem, anh ta “ dùng toàn lực” thế nào.Không nói câu gì, An Lan muốn trả lại đứa bé vào lòng Thẩm Việt, cầm lấy túi xách trên ghế sofa, đi ra khỏi nhà họ Lục.Người cao ngạo không ai bằng như Lục Vân Trạm, lại ở trước mặt cô và huynh đệ của mình, nói lời xin lỗi Ngôn Tiểu An, điều này chứng tỏ Lục Vân Trạm không phải chơi đùa với Ngôn Tiểu An.Không giấu được vẻ vui mừng....người ngốc có phúc của ngốc, cô không hy vọng Ngôn Tiểu An giống như cô năm đó, lạc lõng cô đơn.Sau khi An Lan đi, Lan Uyển lại có người đến,Lục Vân Trạm vừa để Ngôn Tiểu An nằm lại trên giường trong phòng ngủ, còn anh ta xuống lầu, thì nghe thấy tiếng chuông cửa.Lúc này, ai đến đây?Mở cửa chính, người đứng ngoài cửa khiến hắn có chút ngạc nhiên.“ Ngôn tiên sinh Ngôn phu nhân.”

Lạnh nhạt của Lục Vân Trạm, khiến ba mẹ Ngôn Tiểu An vừa vào cửa đã thấy có điều khác lạ.Trước nay, Lục Vân Trạm chưa bao giờ xưng hô với bọn họ như vậy.Đều nói Nam Lục Bắc Hứa, Lục Vân Trạm lúc nào cũng tôn trọng gọi vợ chồng họ là bác trai bác gái, cho đến hôm nay, thay đổi rồi, sự thay đổi này, khiến trong lòng vợ chồng Họ Ngôn có cảm giác bất an.Ngôn Chi Tinh đi đằng sau ông bà Ngôn, cũng bước vào.“ Vân Trạm.”

Cô ta gọi một tiếng, nhưng ánh mắt Lục Vân Trạm không hề liếc nhìn cô ta, những lời tiếp theo của Ngôn Chi Tinh không thể bật ra được.Cúi đầu, nhìn bộ dạng có phần đáng thương.Trên sofa, Mộ Dung Túc và Ngụy Đồ Phong coi như không nhìn thấy, vẫn điềm tĩnh uống trà, thầm liếc nhìn trò hay trên người nhà họ Ngôn.“ Khụ khụ..........”

Ông Ngôn có chút ngượng ngùng ho lên hai tiếng, bà Ngôn lúc này mới tỉnh ngộ, vồn vã hỏi: “ Tiểu An sao rồi?”

Lục Vân Trạm lúc này mới dịu lại, giọng nói ôn hòa hơn chút: “ Cô ấy nằm trong phòng ngủ, sức khỏe không tốt.”

Sức khỏe không tốt, rốt cuộc chỗ nào không tốt, Lục Vân Trạm cũng không nói kỹ.

Nếu như ông bà Ngôn thật sự có lòng, tự nhiên sẽ hỏi hắn.“ Khụ khụ......Chi Tinh, sao con ngây ra thế, còn không đi thăm chị con xem?”

Ông Ngôn nói.Ngôn Chi Tinh sực tỉnh, vội vàng đi về phía phòng ngủ: “ Em đi xem chị thế nào.”
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 61


Chương 61: Muốn đón Ngôn Tiểu An về nhà“ Đứng lại.”

Đằng sau Ngôn Chi Tinh, vang lên giọng nói lạnh lùng, “ Ngôn Chi Tinh, cô quên lời cảnh cáo trước đây của tôi à?”

Giọng nói người đàn ông, không có chút ấm áp nào, mang đầy đe dọa, Ngôn Chi Tinh toàn thân cứng đờ, đứng ở đó, bước chân không nhấc lên nổi.Sắc mặt ông Ngôn không tốt lắm: “ Vân Trạm, Chi Tinh chỉ là đi thăm chị nó.

Dù sao chị con bé cũng vừa sinh.”

Thần sắc Lục Vân Trạm cũng thay đổi, sắc lạnh nhìn người đàn ông trung niên trước mặt, “ Ngôn tiên sinh, An An là người phụ nữ của Lục Vân Trạm của tôi, tôi sẽ không để cô ấy chịu bất cứ nguy hiểm nào.”

“ Chi tinh là em của Tiểu An, đi thăm chị sinh con, có gì mà nguy hiểm chứ.

Vân Trạm câu nói này của cậu không dễ nghe chút nào.”

Không dễ nghe sao?Như thế đã không dễ nghe rồi sao?Cười khẩy nói: “ An An không thích ăn cay, các người có biết không?

An An thích màu trắng, các người có biết không?

Ngày sinh thật sự của An An, các người còn nhớ không?”trong lòng cô.Ông Ngôn bà Ngôn còn chưa nói gì, Ngôn Chi Tinh ở bên cạnh sắc mặt đã chuyển trắng bệch rồi.Lục Vân Trạm nói những lời này làm gì!“ Vân Trạm, em không đi thăm chị là được chứ gì.”

Ngôn Chi Tinh tỏ vẻ đáng thương, hy vọng có thể che giấu nội tâm của Lục Vân Trạm.Cô ta không muốn những điều mà bao nhiêu năm nay, nỗ lực để khiến ông bà Ngôn không để tâm, có khái niệm mơ hồ, lại lần nữa bị người ta lật lại, đặc biệt là ở trước mặt ông bà họ Ngôn.Ai cũng không biết, nếu như những điều này bị nói ra trước mặt ông bà Ngôn, sự việc sẽ phát triển thế nào.“ Cái, cái gì?”

Ông Ngôn nhất thời không hiểu ý.

Lục Vân Trạm đột nhiên nói những điều này để làm gì?Lục Vân Trạm không thèm để ý vẻ đáng thương của Ngôn Chi Tinh, cũng không cần quan tâm cảm nhận của ông bà Ngôn, hắn chỉ biết, nhất định không thể để kẻ ngốc Ngôn Tiểu An, lại lần nữa bị người nhà họ Ngôn lợi dùng và làm tổn thương.Có vài lời, nhất định phải nói rõ với người nhà họ Ngôn.“ Trước đây tôi chỉ thông báo với Ngôn tiên sinh và Ngôn phu nhân, An An mang thai con của tôi, việc sắp sinh, cũng nói địa chỉ bệnh viện cho Ngôn tiên sinh và Ngôn phu nhân biết.Muốn hỏi tại sao Ngôn tiên sinh và Ngôn phu nhân, khi con gái sinh lại không đến thăm?

Đây là việc mà làm cha mẹ nên làm phải không?”

Lục Vân Trạm chất vấn: “ Lại nói, tôi chỉ nói cho Ngôn tiên sinh và Ngôn phu nhân, việc An An nhập viện sắp sinh con, nhưng, trên sự thật, An An bị ung thư dạ dày, giai đoạn cuối.”

Câu nói này, như sét đánh bên tai, nổ trong đầu của ông bà Ngôn, đến Ngôn Chi Tinh cũng sững sờ.“ Cậu nói cái gì?”

Đột nhiên trái tim bà Ngôn như có dao cứa, đột nhiên ý thức được một vấn đề --- Tiểu An mới là con gái đẻ của bà, còn bà đến con gái đẻ mắc bệnh ung thư, cũng không biết.Cho đến lúc này, vẫn là Lục Vân Trạm nói cho bọn họ biết.Nếu như không ai nói, có phải việc Tiểu An bị mắc bệnh ung thư, sẽ không có ai biết.“ Khi An An mắc bệnh ung thư dạ dày, Ngôn tiên sinh, Ngôn phu nhân, Ngôn Chi Tinh, tôi, còn cả cô ấy, cùng ăn bữa tối vui vẻ đó.

Trong bữa cơm, chúng ta vì một miếng gà cay, trách mắng An An.........tôi rất hối hận, không biết Ngôn tiên sinh và Ngôn phu nhân nghĩ thế nào?”

“ Chúng, chúng tôi.......”

“ đừng nói gì nữa, việc đã qua đều qua cả rồi.

An An lần này không chỉ sinh còn, dạ dày cô ấy còn bị cắt đi một nửa lớn...có thể sống được, là ông trời có mắt.

Việc này, dừng tại đây, những việc này, chỉ là hy vọng mọi người nếu như không thể giống ba mẹ đối với con gái của mình mà yêu thương An An, quan tâm An An, thế thì đừng xuất hiện trước mặt cô ấy nữa.An An có tôi chăm sóc và che chở.”

Sắc mặt ông bà Ngôn và Ngôn Chi Tinh đỏ bừng lên.

Một người nói với mình như thế, các người không quan tâm con gái của mình, thế thì sau này con gái các người có tôi quan tâm và chăm sóc, xin nhờ các người sau này đừng xuất hiện trước mặt cô ấy nữa, dù cho trong lòng hay trên mặt, coi như không có đi.“ Tôi muốn đưa tiểu An về nhà......”

Bà An nghĩ một lát, đối diện thần sắc chế giễu của Lục Vân Trạm, vẫn nói ra yêu cầu này.Lục Vân Trạm lắc đầu, rất kiên định, hắn sẽ không để người phụ nữ ngốc này về nhà họ Ngôn, những cái khác không nói, Nhà họ Ngôn còn có Ngôn Chi Tinh ở đó, hắn không dám để người phụ nữ ngốc đó ở nhà họ Ngôn.“ Tiểu An, cũng là con gái của chúng tôi.”

Bà Ngôn lí nhí nói, nhưng khi nói, mắt cụp xuống, không dám nhìn thẳng vào Lục Vân Trạm.Lục Vân Trạm lần này không nói gì, chỉ là nheo đôi mắt chế giễu nhìn, không cần nói cũng biết không chào đón nhà họ Ngôn.
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 62


Chương 62: Điện thoại của Hứa NguyNgười nhà họ Ngôn, cuối cùng vẫn không nói lại được Lục Vân Trạm, Lục Vân Trạm chỉ để hai vợ chồng họ nhìn Ngôn Tiểu An và đứa bé quấn trong tã.Ngôn Chi Tinh cũng muốn vào trong phòng ngủ nhìn Ngôn Tiểu An, nhưng dưới ánh mắt của Lục Vân Trạm, cô ta không dám.Trước khi đi, trong mắt Ngôn Chi Tinh, viết đầy sự căm hận.trong lòng cô.Ba tháng sauNgôn Tiểu An còn còn chút ít chưa thích nghi với cuộc sống bây giờ, ngẩng đầu nhìn, Lục Vân Trạm đang làm việc, cô rất ấm ức lẩm bẩm nói.“ Lục Vân Trạm, em muốn về nhà, em không muốn ở lại công ty, ở phòng làm việc của anh.”

Buồn chết đi được.“ Ngoan, ở bên cạnh anh, có gì không tốt chứ.”

“ Nhưng.......”

“ Không có nhưng.”

Người đàn ông giữ vững lập trường nói: “ Em ngoan ngoãn ở bên cạnh anh, ở nơi anh có thể nhìn thấy em là được.”

Nếu không, tên khốn Hứa Nguy đó giở trò, ai biết bất cứ lúc nào mang vợ bên cạnh hắn đi chứ.Người phụ nữ ngốc ngếch Ngôn Tiểu An, không có chút đề phòng nào với Hứa Nguy, còn tốt hơn đối với hắn.Lục Vân Trạm mấy lần tìm Hứa Nguy nói chuyện, nhưng tên Hứa Nguy chỉ cười hì hì nói: “ Tình nghĩa giữa tôi và An An, Lục Vân Trạm cậu chắc chắn không thể hiểu được.”

Lời nói này, đúng là chọc tức Lục Vân Trạm, nhưng hắn không có cách nào phản kháng......

Hứa Nguy người ta đúng là khi vợ hắn mắc bệnh đã giúp đỡ, mà giúp đỡ không hề nhỏ.Con người Lục Vân Trạm này, mặc dù tàn nhẫn, nhưng cũng có nguyên tắc, trong lòng hắn, dù cho chửi mắng Hứa Nguy là tên khốn, nhưng trong thâm tâm, hắn hiểu, nếu như lúc đó không có Hứa Nguy và Phó Địch, Ngôn Tiểu An ngốc ngếch sẽ không thể có ngày hôm nay, sống khỏe mạnh bên cạnh hắn.Đối với ân nhân, Lục Vân Trạm dùng một vài thủ đoạn ghét bỏ, ghét đối phương là được, nhưng nếu như thật sự động tay, Lục Vân Trạm vẫn là kẻ ân oán phân minh.Lúc này, hai người đang nói chuyện, điện thoại của Ngôn Tiểu An réo chuông.Ngôn Tiểu An đang định nghe điện thoại, người đàn ông phía sau bàn làm việc, như một con gió bay nhanh đến trước mặt Ngôn Tiểu An, đưa tay cướp lấy điện thoại của Ngôn Tiểu An, Lục Vân Trạm nhìn trên màn hình hiển thị, trong mắt hiện rõ vẻ không vui, đưa tay ấn nút nghe, còn chưa đợi đối phương nói gì, đầu dây bên này, Lục Vân Trạm đã hừm hừm vẻ không vui, “ Họ Hứa, sau này đừng gọi điện cho vợ tôi nữa, cô ấy ở bên cạnh tôi, không rảnh rỗi nói chuyện với cậu.

Như thế đi!”

“ Được rồi chứ, cô ấy còn không phải vợ cậu, An An và cậu còn chưa kết hôn?

Hai người là làm giấy đăng kí kết hôn giả hay là thế nào, vậy mà không biết ngại mở lời là vợ này vợ nọ, họ Lục, cậu mới là nhân vật đệ nhất thiên hạ không biết xấu hổ.”

Lục Vân Trạm giận tím mắt, tắt điện thoại, còn thuận tay tắt máy luôn điện thoại của Ngôn Tiểu An.Làm mỗi chuỗi, làm như cá gặp nước, khiến cho Ngôn Tiểu An ở bên cạnh cũng phải sững sờ, mãi hồi lâu còn chưa ý thức được.Người đàn ông này.......cướp điện thoại của cô?Còn tắt điện thoại của cô?Cuối cùng nhận thức đựo, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, Ngôn Tiểu An bực mình nói: “ Lục Vân Trạm, anh xem anh làm trò gì thế!”

Bực tức trừng mắt nhìn Lục Vân Trạm, nhưng tên đàn ông này không bị uy hiếp, sắc mặt có vẻ khó coi: “ Ngôn Tiểu An, em an phận cho anh chút.”

Câu nói này, khiến người ta tức chết.“ An phận sao?

Lục Vân Trạm, sao em lại không an phận chứ?”

Tức chết đi được!“ Không sao, ít liên hệ với tên họ Hứa thôi.”
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 63


Ngôn Tiểu An tức giận nhưng cũng thấy buồn cười, lúc này, trong đầu tỉnh táo hơn rất nhiều, đột nhiên cười khẩy nói: “ Ồ......ý của Lục Tổng là bảo tôi ít liên hệ với Hứa Nguy phải không, tốt nhất đừng nghe điện thoại, không trả lời tin nhắn?

Nếu như gặp phải trên đường, giả bộ không quen biết, đúng không?”

“ Em có thể nghĩ như thế là tốt.”

Ngôn Tiểu An nhìn người đàn ông ngông nghênh trước mặt, vẻ kiêu ngạo, lửa bực tức trong người như phát nổ.trong lòng cô.“ Lục Vân Trạm! tôi thành niên rồi!

Tôi có tự do của tôi!

Có quyền lợi chọn lựa bạn bè, Lục Vân Trạm anh cũng ngông cuồng quá rồi đấy!

Cả ngày khóa tôi ở bên cạnh, tôi cũng không phải cái đó, mà bị anh ngày nào cũng dắt trên thắt lưng!”

Hiện rõ đã bị kiềm chế từ lâu, hôm nay tại vì cuộc điện thoại này, những ngày này, Ngôn Tiểu An bị tích lửa giận, ngay lập tức mở miệng trút hết ra ngoài!“ Lại nói, anh là gì của tôi mà lại hạn chế tự do của tôi, hai chúng ta có quan hệ gì?

Không phải giúp anh sinh con sao, nếu như vì tôi giúp anh sinh con, anh hạn chế tự do của tôi, thế thì được, tôi đi thay người khác sinh một đứa, dù cho anh ta là Mộ Dung Túc hay là Thẩm Việt, hoặc là Ngụy Đồ Phong, hay là Hứa Nguy hoặc Phó Địch đều được, tôi thay bọn họ sinh một đứa, đến lúc đó không phải tôi có tự do rồi không.”

Người đàn ông từ từ nheo mắt lại, giận dữ nhìn cô, vẻ nguy hiểm nói: “ An An, em nói lại một lần nữa?”

Giọng nói đàn ông rất nhẹ rất nhẹ, nhẹ như lông hồng, giống như không hề giận dữ, Ngôn Tiểu An đang bị tức dồn lên đầu, càng không ý thức được giọng nói nhẹ nhàng của người đàn ông, tâm trạng kiềm chế sau lưng........nguy hiểm, đang dần dần đến.“ Nói thì nói, tôi còn lâu mới sợ.”

“ Ồ.....em không sợ anh, thế thì nói đi.”

Ngôn Tiểu An lúc này mới cảm thấy có gì đó khác lạ, thì ra trong bất giác, cô đã bị người đàn ông này ép vào góc sofa, hắn bước lên trước một bước, cô lại lùi về sau một bước, chỉ là cô không hề biết.Lục Vân Trạm cười ha ha, trong mắt Ngôn Tiểu An, lúc này mới biết sợ hãi.......

“ Tôi, tôi còn lâu mới sợ.”

Cố tình nhấn mạnh, Ngôn Tiểu An lúc này còn hất cằm mà nói.Đôi lông mi dài của người đàn ông, cụp xuống, trong mắt xuất hiện ý cười.“ uhm, anh biết, An An không sợ anh, An An sao lại sợ anh chứ?”

Người đàn ông nhịn cười, bộ dạng như không có chuyện gì, nói.“ Anh biết là được.”

“ Anh biết chứ........thế thì em nói lại những lời vừa nãy một lần đi.”

Chữ ‘thử’ đó phát ra nhẹ tễnh, nhưng vang bên tai Ngôn Tiểu An, lập tức trong lòng phát run.“ Em, em nói gì chứ?”

Ngôn Tiểu An lắp bắp nói một tiếng, đưa tay ôm đầu: “ Em đau đầu, em đau đầu quá, bệnh của em còn chưa khỏi, Lục Vân Trạm, anh ức hiếp người bệnh, là đàn ông gì chứ.”

Lục Vân Trạm nhìn người phụ nữ bắt đầu sợ, trong lòng vừa tức vừa buồn cười. tức là khi cô tức giận lời nào cũng dám nói, buồn cười là khi, đợi cuối cùng cô hiểu ra, lại bắt đầu kiếm cớ đủ trò để né tránh.Trong lòng trước đây bực tức vì những lời cô nói chọc tức người khác, lập tức tan biến.Lục Vân Trạm đột nhiên quay người, ngồi dựa trên ghế sofa, đưa tay kéo người phụ nữ trong góc sofa: “ Em ấy à, khi tức giận, lời gì cũng dám nói.”

Nói xong, dịu dàng kéo Ngôn Tiểu An ngồi lên đùi anh ta.
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 64


Chương 64: Lục Vân Trạm nhận sai“ Là anh không tốt.”

Lục Vân Trạm kéo Ngôn Tiểu An ngồi trên đùi, nghe người đàn ông ôm cô nói, lời nói trách cô, Ngôn Tiểu An không biết mạnh mẽ từ đâu đến, trả lời một câu, chính là không chịu thừa nhận lỗi của cô.Lục Vân Trạm vừa nghe, trong lòng lại như bốc hỏa.......hừm! nói lời đó, chọc tức hắn, khác gì bảo hắn sai?Cúi đầu nhìn đôi môi hồng đó, nhớ lại lúc nãy, chính đôi môi này nói ra những lời khiến người ta tức điên đó.trong lòng cô.Cái gì mà bảo muốn thay người đàn ông khác sinh con chứ?Không chỉ là Hứa Nguy Phó Địch, cả Mộ Dung Túc, Thẩm Việt và Ngụy Đồ Phong, ba tên bạn thân của hắn cũng không tha.Ngôn Tiểu An gan em lớn quá đấy!Bực tức, Lục Vân Trạm đưa tay xoay lưng cô nằm trên đùi hắn.“ A!”

Sau khi bị xoay chuyển, Ngôn Tiểu An phát hiện tình hình có gì đó khác thường, “ Lục Vân Trạm, anh muốn làm....uh!”

Lời còn chưa dứt, đã thấy lạnh phần hông, Ngôn Tiểu An trợn tròn mắt, trong đầu như có gai đâm, nhưng ngay sau đó........

“ Bốp!”

Cuối cùng cô cũng biết, Lục Vân Trạm đã làm chuyện gì!“ Lục Vân Trạm!

Anh là đồ khốn!”

Cô hét lên,“ Bốp!”

“ Em là người bệnh!

Anh không thể!”

Cô cuối cùng hiểu ra, tên khốn này đang làm gì với cô.......cô là người bệnh, bị anh ra ấn lên đùi rồi đánh vào mông, thật là quá đáng.“ Lục Vân Trạm, em ghét anh!

Ghét anh!”

Lườm người đàn ông của cô,......còn dám hống hách?Xem ra là đánh chưa đủ đau rồi.Ghét hắn.Ánh mắt người đàn ông lóe lên, nhấc tay ra sức “ bốp bốp bốp”, liên tiếp đánh vào phần mông tròn lẳn của cô, đánh liền ba cái.“ Ôi.........”

Đưa tay bế cô dậy, đặt cô ngồi lại lòng mình như lúc đầu: “ Được rồi được rồi.....”

Vốn dĩ muốn an ủi hai câu, nào biết, người phụ nữ trong lòng thẳng người, ngẩng đầu nhìn....lập tức, trong lòng hắn như phát hoảng.Người phụ nữ trong lòng, mắt đang ngân ngấn nước, trên đôi mi dài, còn có giọt nước mắt, không gào khóc mà ấm ức nhìn hắn như thế......Trái tim lập tức như hóa tan, không có bất cứ tức giận nào nữa.“ Đừng khóc nữa, có được không?”

Hắn mềm giọng dỗ dành cô, nhưng cô vẫn mở mắt nhìn hắn mà chảy nước mắt, vẫn khóc chảy nước mắt mà không có bất cứ âm thanh nào.Đây......“ Không khóc không khóc, anh không đánh em nữa.”

Nói như thế, Ngôn Tiểu An vừa mới rưng rưng nước mắt, bây giờ, đã thi nhau tuôn rơi hai hàng.Trong lòng Lục Vân Trạm như nhói đau, ra sức mà dỗ dành: “ An An, không khóc nữa, em nói em muốn gì, anh đều đáp ứng em.”

Bà cố nội, đừng khóc nữa, đừng khóc nữa, hắn biết sai rồi.Khuyên mãi không được, Lục Vân Trạm chỉ có thể đưa tay lau nước mắt cho cô, nhưng cũng vô tác dụng....cuối cùng, Lục đại tổng tài cuối cùng cũng hiểu một câu triết lý—phụ nữ là do nước làm ra, đàn ông là do bùn làm thành, khiến người phụ nữ khóc, thân hình người đàn ông cũng mềm theo.Bùn gặp nước, sao không mềm được chứ.Ôi.......Lục đại tổng tài hôm nay là lần thứ hai thở dài rồi.“ Em nói đi, An An, rốt cuộc muốn anh làm thế nào?”

Lục Đại tổng tài cuối cùng cúi đầu cao ngạo xuống, vẻ mặt bi thương.“ Là lỗi của anh.”

Đột nhiên, Ngôn Tiểu An mãi không lên tiếng, giờ lại bật ra bốn chữ.Ngôn Tiểu An sững người, nhìn vẻ mặt mạnh mẽ của người phụ nữ, khuôn mặt đó tràn đầy kiên định, Ngôn Tiểu An cười đau khổ một tiếng, “ Đúng, là lỗi của anh, đều là lỗi của anh, là anh không tốt, An An nói đúng.”

“ Anh còn đánh mông em.”

An An nói thêm câu nữa.“ uhm, anh không nên đánh mông An An, mông của An An là dùng để vuốt để hôn, không phải dùng để đánh......”

“ Lục Vân Trạm! anh không thật lòng hối cải!”

Mặt Ngôn Tiểu An đã đỏ như mông khỉ rồi!Bực tức nhìn Lục Vân Trạm, lời nói đó mà Lục Vân Trạm cũng nói ra được!Nói cái gì mà mông cô dùng để........ôi, dù sao cô cũng không nói ra được.
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 65


Chương 65: Nằm bò trên sofaNgười phụ nữ trước mặt, nước mắt đầm đìa, khiến tim Lục Vân Trạm đau thắt, ra sức xua tay nói: “ An An, là lỗi của anh, anh bây giờ thành tâm hối cải, đừng khóc nữa được không?”

Ngôn Tiểu An không thèm để ý Lục Vân Trạm, Lục Vân Trạm chẳng biết làm sao, chỉ có thể xua tay: “ Như thế này, An An, em xem, như thế nào mới có thể khiến em hết giận?”

Đôi mắt Ngôn Tiểu An xoay tròn: “ Thật sao, em nói ra, anh sẽ đồng ý chứ?”

“ Phải.”

Chỉ cần bà cố nội này không khóc nữa, trời mới hiểu cơ thể cô ấy bị giày vò thế nào, tại sao lại khóc thành nông nỗi này chứ.Nghe người ta nói, nước mắt là sức sống, đừng để chảy nước mắt nữa.Ngôn Tiểu An sau khi nghe Lục Vân Trạm nói, mắt sáng bừng lên, trong mắt có ý đồ đen tối: “ Uhm, là anh nói, thế thì anh vừa đánh mông em, anh, anh cũng phải để em đánh lại, hai chúng ta phải công bằng.”

Lục Vân Trạm vừa nghe, cũng chẳng sao, không phải bị vợ đánh vào mông sao, không có gì to tát.

Lại nói, sức của vợ hắn cũng chẳng khỏe gì, hắn cũng không phải không biết, đánh trên mông hắn, nói không chừng lại thành xoa mông hắn ấy chứ............Người đàn ông cao to, bị vợ xoa mông, cũng không phải là chuyện gì to, ngược lại, hình như còn giống như bị tranh thủ lợi dụng?“ Được, em đánh đi.”

“ Thật để em đánh à?”

“ Đánh đi, quân tử nhất ngôn.”

Hai mắt Ngôn Tiểu An càng sáng hơn, khóe miệng nở nụ cười ngọt ngào: “ Được, nói lời giữ lời.”

Nói xong, cô đứng dậy từ trong lòng Lục Vân Trạm, chỉ huy Lục Vân Trạm: “ Đứng lên.”

Lục Vân Trạm cũng không nghĩ nhiều, vợ bảo đứng lên thì đứng lên thôi.“ Tụt quần ra, nằm ngửa úp bụng trên sofa.”

Tình hình gì thế?......

Lục Vân Trạm nheo mắt lại, trong đầu linh hoạt trở lại, “ An An, em biết mình đang nói gì không?”

Em đương nhiên biết!.......

Ngôn Tiểu An sắp hưng phấn mà hét lên rồi!Trước nay chỉ có Lục Vân Trạm ức hiếp cô, bây giờ có thể đổi thành cô ức hiếp Lục Vân Trạm rồi.Hai mắt cô sáng lấp lánh, đầy ánh hào quang rực rỡ.Lục Vân Trạm nheo mắt, lông mày nháy nháy, biểu cảm trên mặt người phụ nữ này khác lạ, khuôn mặt đó vui mừng hớn hở...xem ra người phụ nữ này thật sự chuẩn bị “ đánh” mông hắn rồi.“ Lục Vân Trạm, anh đừng nhiều lời!

Có phải đàn ông không, vừa nãy nói rồi, quân tử nhất ngôn, nói lời giữ lời, anh muốn lật lọng à?”

Ngôn Tiểu An sợ Lục Vân Trạm hối hận, lại lôi lời nói lúc nãy của Lục Vân Trạm ra nhắc lại, chặn họng trước khi có ý đồ thay đổi.Lục Vân Trạm nheo mắt, khóe mắt đầy nguy hiểm, đột nhiên, hắn cười lên, cười hết sức dịu dàng, gật gật đầu với An An: “ Được, anh nghe An An.”

Nói xong, đưa tay để vào phần thắt lưng, động tác từ từ, rồi cởi thắt lưng, ánh mắt Ngôn Tiểu An, bất giác nhìn theo ngón tay của Lục Vân Trạm, nhìn theo từng động tác của anh ta. thanh của thắt lưng được tháo ra, sau đó là cởi cúc quần tây, khóa.........Đôi tay ấy, vừa trắng lại vừa dài, còn đẹp hơn tay người đánh đàn, đây là bàn tay cám dỗ nhất đẹp nhất mà Ngôn Tiểu An từng nhìn thấy.Đúng, không sai, chính là cám dỗ.Đặc biệt là mỗi động tác đang làm bây giờ.Ngôn Tiểu An tự nhiên nuốt nước bọt, người đàn ông mặc dù ngón tay đang cởi quần tây, nhưng ánh mắt lại lướt trên mặt Ngôn Tiểu An, không rời chút nào.Nhìn người phụ nữ đối diện, đôi mắt xoay tròn nhìn chằm chằm vào chỗ đó của mình, Lục Vân Trạm cảm thấy máu trong người như bơm đầy, căng cứng, còn người phụ nữ đó với bộ dạng nuốt nước bọt, ánh mắt người đàn ông, càng sâu xa hơn.
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 66


Chương 66: Uy hiếpHắn như cố tình đùa cô vậy, động tác kéo khóa, đặc biệt chậm, tốc độ đó, mặc dù chậm nhưng lại càng thu hút người khác, Ngôn Tiểu An mắt không chớp nhìn chiếc khóa đó.

Ngón tay dài đó kéo chiếc khóa xuống, cảnh tượng dưới chiếc quần đó dần dần hiện ra trước mắt.Nhìn bộ dạng nhìn đến nỗi đờ đẫn của cô, khóe miệng người đàn ông nhếch lên cười chế giễu.“ Đẹp không?

Em nhìn hài lòng chưa?”

Giọng nói trầm thấp đầy cám dỗ, chầm chậm vang lên.Ngôn Tiểu An ngốc ngếch gật đầu: “ Đẹp, hài lòng.”

Lời nói vừa dứt, lập tức, đối diện vang lên tiếng cười.

Ngôn Tiểu An ngẩng đầu nhìn, nhìn thấy người đàn ông đang cười, lập tức hiểu ra vừa nãy bị tên khốn này lòe, máu trong đầu dồn lên, từ chân lên đến đầu.“ Anh!

Anh không được cười!

Mau cởi, rồi nằm lên kia!”

Ngôn Tiểu An cố tình điềm tĩnh, nhưng không biết, hai má cô đã đỏ như mông khí rồi, sớm đã bán đứng cô rồi.Lục Vân Trạm nhếch môi, nghe theo lời Ngôn Tiểu An nói, kéo quần xuống cho đến đùi, cơ thể cao to nằm dài trên ghế sofa,: “ An An, em nghĩ kỹ chưa, thật sự làm thế này sao?”

“ Đương nhiên!

Quân tử nhất ngôn nói lời giữ lời, lẽ nào anh thật sự muốn lật lọng à?”

Phụt~Lục Vân Trạm lại cười, nhưng không phải cười bình thường mà như xem thường Ngôn Tiểu An, khiến Ngôn Tiểu An như sôi máu lên.Đôi mắt chớp chớp, thuận tay lấy lại điện thoại từ trong túi quần của Lục Vân Trạm.Động tác của cô nhanh như thế, mở chức năng chụp ảnh, cũng không quan tâm đã nhắm chuẩn đối phương chưa, xạch một tiếng, cầm điện thoại giơ lên cười: “ Lục Vân Trạm, nếu như anh dám lật lọng, em sẽ đưa bức ảnh chụp anh hở mông gửi lên mạng, đến lúc đó nhất định sẽ rất hay.”

Lục Vân Trạm vừa nghe, sắc mặt đã tối sầm, đưa tay định với lấy cướp: “ Đưa anh.”

Ngôn Tiểu An cười hì hì, “ Đừng có mơ!” nói xong, ở trước mặt Lục Vân Trạm, nhét điện thoại vào ngực mình, còn ưỡn ngực ra nói: “ Lục Vân Trạm, có tài thì anh đến cướp đi.”

Lục Vân Trạm quả thật khó hiểu...... vợ ngốc của mình gần đây xem quá nhiều phim hay sao, tại sao lại nghĩ ra chiêu ngốc thế chứ?Nhưng Lục Vân Trạm không nhúc nhích.Chỉ là ánh mắt xa xăm nhìn, Ngôn Tiểu An cười hì hì: “ Lục Vân Trạm, chỉ cần anh không hối hận, để em đánh mông anh, em sẽ trả lại điện thoại cho anh.

Thế nào?”

Đôi lông mi dài của người đàn ông cụp xuống, giả bộ ngoan ngoãn, nằm trên ghế sofa, Ngôn Tiểu An lấy chiếc thắt lưng của anh ra, trói cánh tay của Lục Vân Trạm lại......đương nhiên, sức cũng không nhiều, cô chỉ là muốn Lục Vân Trạm cũng nếm thử, cảm giác nhục nhã khi bị đánh mông của người lớn.Nhưng lại không biết, hành động của cô đang kích giận người đàn ông, Lục Vân Trạm không lên tiếng, ánh mắt nguy hiểm, không nói câu gì.Nhưng Lục Vân Trạm lại không nhìn thấy.“ Lục tổng, Trương tổng của kỹ thuật Tuệ Phong đến......”

Cánh cửa đột nhiên mở ra, Vương Hiểu Hiểu sững sờ, khụ khụ, cô ta nhìn thấy cái gì thế này?Trời hiểu cô ta có phải nhìn thấy cái không nên nhìn, sẽ bị Lục tổng bịt miệng chứ?Mặt mày đau khổ, Vương Hiểu Hiểu lẩm bẩm nói: “ Lục Tổng, tôi chưa nhìn thấy gì!

Thật đấy!”

Cái này còn không bằng đừng nói gì cả!Vương Hiểu Hiểu vội đóng cánh cửa phòng làm việc tổng tài lại, vẻ mặt hối hận......mày nói mày, mày nói tại sao không vào lúc nào lại đúng lúc này,......khụ khụ!Lần này chết chắc rồi.
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 67


Chương 67: Em chỉ sinh con cho anhTình huống đột nhiên đến, không chỉ khiến Vương Hiểu Hiểu sững sờ, cũng khiến Ngôn Tiểu An và Lục Vân Trạm trong phòng đớ người.Ngôn Tiểu An vẫn còn đang trong trạng thái đờ đẫn, Lục Vân Trạm nhanh chóng hồi phục sắc mặt, hắn quay người lại, ánh mắt đầy nguy hiểm nhìn Ngôn Tiểu An.Từng bước từng bước ép lại gần cô.“ Anh, anh đừng qua đây......em, em chỉ là đùa thôi.......em làm sao biết sẽ như thế chứ?

Em làm sao biết đột nhiên lại có người vào.”

Ngôn Tiểu An lần này muốn khóc cũng không khóc được, “ Lục Vân Trạm, có gì từ từ nói, lại, lại nói, là tại anh không tốt, trước khi cởi quần, không kiểm tra xem cửa phòng khóa hay chưa.”

Trong lòng Lục Vân Trạm nghĩ thật hết cách với cô vợ ngốc này!Cười khẩy hai tiếng “ ha ha”, khi ép lại gần Ngôn Tiểu An, đột nhiên đến bên cạnh Ngôn Tiểu An, nhìn cánh cửa phòng làm việc tổng tài, Ngôn Tiểu An cũng vừa thở phào một tiếng, thì giọng người đàn ông lạnh lùng lại vang lên: “ Em nói hay lắm, trách anh trước khi cởi quần, không kiểm tra xem cửa phòng làm việc khóa hay chưa.

Em bây giờ đi khóa cửa lại ngay.”

“ Anh........ý gì thế?”

“ Xạch” một tiếng, Lục Vân Trạm đóng lại cửa phòng làm việc, chầm chậm quay người lại, nhếch nhếch lông mày: “ Ý gì?

Ý chính là.......anh lập tức, lập tức muốn cởi quần của em!”

“........A?”

“ An An, vừa nãy chơi có vui không?”

Người đàn ông bước chầm chậm lại gần Ngôn Tiểu An, khi Ngôn Tiểu An lùi về đằng sau, một bàn tay đã vòng qua eo cô, lùi thêm chút nữa, người cô đã nằm gọn trong lòng bàn tay của anh ta.Ngôn Tiểu An bị tóm gọn trong tay rồi.“ An An, đã nghe qua bao giờ, đã chơi thì phải trả, ngoan, đừng khóc, mình làm mình chịu, nghe qua câu này chưa?”

Ngôn Tiểu An muốn khóc!

Lần này đúng là muốn khóc mà!Nhưng nước mắt lúc này lại như đối lập với cô.“ Lục Vân Trạm, em nghe rồi, em chỉ là đùa với anh thôi mà.”

Nói xong, nhìn Lục Vân Trạm không nói gì, cô đột nhiên nhớ ra còn có bức ảnh đó, “ Lục Vân Trạm, nếu như anh dám làm gì em, em sẽ gửi bức ảnh vừa nãy lên mạng.”

Lục Vân Trạm cười khẩy, đôi bàn tay dài chạm vào ngực cô: “ Ngốc hay không ngốc chứ, anh sắp cởi hết quần áo của em đi rồi, còn để ý đến điện thoại em để đây sao?”

Lườm cô một cái, trong lòng Ngôn Tiểu An thầm nói: “ Em không phải ngốc, anh chưa nghe sao? ba năm......em đây là di chứng của sau khi mang thai.

Đây là vì anh tạo thành, Lục Vân Trạm, anh là đàn ông phải chịu trách nhiệm này.”

“ Uhm, em nói đúng.”

“ Em nói đúng, anh còn cởi quần áo của em làm gì?”

“ Có trách nhiệm với em, ba năm ngốc ngếch đó là vì lần đầu tiên em mang thai, không quen, mang thai nhiều lần thì sẽ quen thôi.”

Ngôn Tiểu An không nói gì cho là đúng, nghe lời nói không biết xấu hổ đó.Ngày hôm đó, Ngôn Tiểu An để Ngôn Tiểu An nằm trên sofa, làm hết lần này đến lần khác.Cho đến khi người phụ nữ đó chịu không nổi nữa, khóc lóc cầu xin, Lục Vân Trạm lúc này mới tha cho cô.“ Lục Vân Trạm.........em đã bao giờ nói, em yêu anh.”

Sau khi xong xuôi, Ngôn Tiểu An mệt mỏi nằm đó mới khẽ mở miệng nói.Lục Vân Trạm kiêu ngạo nói: “ Đương nhiên, em không yêu anh, còn muốn đi yêu ai?”

“ Thế thì anh có nghĩ......em chỉ muốn sinh con cho anh?”

Lục Vân Trạm càng kiêu ngạo hơn: “ Em ngoài sinh con cho anh, em còn muốn sinh con cho ai?

Em sinh cho ai, anh giết chết người đó, kể cả em cũng cùng chết.

Sau đó anh cũng xuống đất cùng em.”

“........” người đàn ông này, lúc nào cũng cường quyền như thế.
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 68


Chương 68: Chương kếtNửa năm sauCơ thể Ngôn Tiểu An hồi phục cũng tương đối, Lục Vân Trạm cầu hôn với cô.Mấy ngày này, trong thành phố Minh Châu, các báo đài, toàn bộ đều dõi theo sự kiện này.Trước đây, tầng lớp thượng lưu của Minh Châu chỉ biết nhà họ Ngôn có Ngôn Chi Tinh là “ Chi Tinh tiểu thư”, còn không biết, thì ra đại tiểu thư nhà họ Ngôn là Ngôn Tiểu An.Ngôn Tiểu An ngồi trong phòng cô dâu, nghỉ ngơi một lát, Lục Vân Trạm không để cô bận tâm bất cứ việc gì, chỉ cần hôm nay cô xuất hiện tươi cười là được.Ngoài cửa, Ngôn Chi Tinh mặc chiếc váy màu gạo, xuất hiện ngoài cửa phòng của cô dâu, vén rèm cửa bước vào trong.Nhìn thấy Ngôn Tiểu An đang dựa người trên sofa nhắm mắt nghỉ ngơi.Ngôn Tiểu An hôm nay, vừa xinh đẹp lại lộng lẫy........bộ váy cưới cô dâu mặc trên cười, nghe nói là được thợ thiết kế nổi tiếng thế giới thiết kế riêng, Lục Vân Trạm vì hôn lễ này, tốn không biết bao thời gian và tiền bạc, chỉ riêng bộ váy cưới trên người Ngôn Tiểu An này, giá trị lên đến nghìn vạn.Kim cương sáng lấp lánh, khiến Ngôn Chi Tinh hoa mắt, trong mắt cô ta có gì đó ghen tị.Tất cả điều này, vốn dĩ là của cô ta!Chiếc váy cưới trên người Ngôn Tiểu An, chiếc nhẫn trên tay, những thứ đeo trên cổ, vốn dĩ là của cô ta, là Ngôn Tiểu An, con người đê tiện này, cướp mất tất cả của cô ta!Lửa giận bực tức trong mắt Ngôn Chi Tinh, cố chấp cho rằng tất cả đều là sai lầm của Ngôn Tiểu An.Cô ta đi vào, cầm lấy cốc nước trên bàn trang điểm, đi đến trước mắt Ngôn Tiểu An.......

“ roạt” một tiếng, cốc nước lạnh đã bị hất lên khuôn mặt trang điểm kĩ lưỡng của Ngôn Tiểu An, ướt hết tóc và bộ váy cưới sang trọng.“ Chi Tinh, em làm cái gì vậy?”

Ngôn Tiểu An không chút đề phòng, mở mắt nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng của Ngôn Chi Tinh, đứng trước mặt cô.

Không hiểu và nghi ngờ.........Tại sao chi tinh lại hắt nước vào cô.Ngôn Chi Tinh nghe xong cười khẩy: “ Tôi làm gì à?

Chị còn hỏi tôi làm gì sao?

Ngôn Tiểu An, chị bây giờ rất đắc ý phải không, chị toại nguyện rồi, chị cướp đi bạn trai của tôi.”

Ánh mắt Ngôn Chi Tinh lạnh lùng, như con rắn độc sắc lạnh: “ Cướp đi bạn trai của em họ, thế nào, cảm giác đó có phải rất tuyệt không?”

Lời nói này dường như đâm vào tim Ngôn Tiểu An, sắc mặt cô trở nên trắng bệch.......không thể thừa nhận, Ngôn Tiểu An áy náy đối với Ngôn Chi Tinh, mặc dù cô chưa từng làm những việc như người ngoài đồn thổi, nhưng sự thật, đúng là cô cướp đi Lục Vân Trạm.“ Chị.......”

Chị cái gì, cô cũng không nói ra được.“ Ngôn Tiểu An chị là con đàn bà đê tiện, đê tiện từ đầu đến cuối!

Cuốn nhật ký đó là chị cố tình làm rơi trước cửa phòng tôi phải không, để tôi rời khỏi đây, rời khỏi bên cạnh anh ấy, chị rất đắc ý phải không?”

Ngôn Tiểu An lắc đầu, lại lắc đầu, “ Sự việc không phải như thế, cuốn sổ nhật ký đó chị cũng không biết tại sao nó lại rơi trước phòng em.”

“ Chị cũng không biết?

Lẽ nào cuốn sổ nhật ký đó có chân biết chạy à?”

Ngôn Chi Tinh nhìn Ngôn Tiểu An đau khổ, trong lòng cô cảm thấy đau đớn.....đúng, Ngôn Tiểu An, đau khổ mới là sự trừng phạt mà chị phải chịu!Dù cho chị cướp đi tất cả của tôi thì sao chứ, chị sẽ phải đau khổ suốt đời?Chị mang nỗi áy náy với tôi, đau khổ sống cả đời đi!Trong lòng Ngôn Chi Tinh nghĩ như thế, vẻ mặt như phát điên.Đột nhiên.“ Đúng thế, lẽ nào cuốn sổ nhật ký có chân biết chạy?”

Một giọng nói chế giễu vang lên: “ Ngôn Chi Tinh, tôi đã cho cô cơ hội, cô vẫn còn chạy đến bên cạnh An An, tôi chưa đem những chuyện của cô nói cho An An, cô còn tranh thủ An An chưa biết gì, mà ức hiếp cô ấy?”

Lục Vân Trạm bước đến, nếu không phải hắn để tâm, bảo thuộc hạ theo dõi động tĩnh của Ngôn Chi Tinh, chỉ sợ cô ta không thật thà.......cô ta đúng là không biết điều, còn chạy đến phòng cô dâu nghỉ.Nếu không phải hắn cẩn thận, hôm nay nếu như không vào kịp, hắn dám bảo đảm, người phụ nữ ngốc Ngôn Tiểu An này, nhất định sẽ vì những lời nói của Ngôn Chi Tinh, mà ôm nỗi áy náy cả đời trong lòng đối với Ngôn Chi Tinh, cả đời sống không yên ổn.“ Vân Trạm......”

Thần sắc vừa nãy đắc ý của Ngôn Chi Tinh, lập tức trở nên hoảng loạn.......cô ta không ngờ, Lục Vân Trạm tại sao lại đến, cô ta vừa nãy còn nhìn thấy ông bà Ngôn nói chuyện với Lục Vân Trạm.Trong lòng run rẩy, Ngôn Chi Tinh nuốt miếng nước bọt: “ Vân Trạm, anh nghe em nói, em chỉ là.........”

“ Không cần nói nữa.”

Ngôn Tiểu An không hiểu gì nhìn hai người này, hết sức mơ hồ, rốt cuộc hai người này đang nói gì thế.“ An An, sau này tránh xa người phụ nữ này ra.”

Ánh mắt đề phòng nhìn Ngôn Chi Tinh trước mắt.......hắn đúng là mắt mờ, bị người phụ nữ giả bộ lương thiện này, lừa lâu như thế.Rất cảm ơn, người phụ nữ này vì tự làm lộ bản chất của mình.“ rốt cuộc là xảy ra chuyện gì thế?”

Ngôn Tiểu An hỏi.Sắc mặt Ngôn Chi Tinh thay đổi liên lục, lại nói: “ Lục Vân Trạm, anh như thế không công bằng với em, em yêu anh không kém Ngôn Tiểu An! em yêu anh thật lòng!”

Nghe thấy lời này, Lục Vân Trạm như nghe thấy truyện cười: “ Ngôn Chi Tinh, cô đừng cho rằng tôi không biết ba năm trước cô đột nhiên rời đi là vì cái gì?”

Cuối cùng sắc mặt Ngôn Chi Tinh thay đổi chóng mặt........anh ta biết rồi?“ Em......chỉ là nhìn thấy cuốn nhật ký đó, em muốn tác thành.........”

“ Vô liêm sỉ!”

Lục Vân Trạm nói: “ Cô không phải nhìn thấy cuốn nhật ký đó mà tác thành cho An An, cô là vì bản thân cô!

Cô ăn trộm bản thiết kế của An An, đi tham gia cuộc thi thiết kế của Tô Phi Địch, đồng thời được phía Tô Phi Địch chính thức mời đi Pháp học tập....nhưng giả vẫn là giả, dù cho cô có chút thiên phú về phương diện thiết kế, nhưng cũng không thể bằng An An được, cô ở Pháp cũng chẳng sung sướng gì, phải không?”

“ Lục Vân Trạm, anh đang nói gì thế?

Bản thiết kế gì thế?

Cái gì mà Tô Phi Địch?”

Ngôn Tiểu An hiện rõ vẻ hoảng loạn trong mắt, thực ra cô cũng đã đoán ra được, nhưng, chính vì trong lòng nghĩ như thế, cô không dám đi nhận, mới càng hoảng loạn như thế.Lục Vân Trạm thở dài một tiếng, không giấu diếm nữa: “ An An, bản thiết kế hồi đó của em, em biết mất ở đâu không?

Là cô ta.”

Anh ta chỉ về Ngôn Chi Tinh sắc mặt đang trắng bệch: “ Cô ta trộm bản thiết kế mà em chuẩn bị dùng để đi tham gia tác phẩm của Tô Phi Địch.

Chính xác là nói, cô ta đem tác phẩm thiết kế của em đi tham gia Tô Phi Địch, còn tác phẩm thuộc về em, lại viết tên của cô ta mang đi tham gia rồi.”

Lục Vân Trạm xoa đầu của Ngôn Tiểu An: “ Cho nên, cô ta không phải vì tác thành cho em, cô ta là vì sự ích kỷ của bản thân cô ta.

Còn nữa, cuốn nhật ký đó, cũng là cô ta trộm từ chỗ em, đặt ở cửa phòng cô ta.”

Sự việc....là như thế sao?Trong bất giác, cánh cửa phòng cô dâu mở ra, một đám phóng viên đẩy vào, vốn dĩ đám phóng viên này chỉ muốn phỏng vấn một chút tâm trạng của cô dâu Ngôn Tiểu An khi làm vợ của Nam Lục Bắc Hứa Lục Vân Trạm, nhưng không ngờ, lại quay được những tư liệu này!“ Trời......”

Có người hét lên.Lúc này, Ngôn Chi Tinh mới phát hiện đằng sau có người, vốn dĩ cô ta quay lưng lại phía cửa, ngay tức khắc quay mạnh đầu lại, nhìn thấy bao nhiêu chiếc máy quay nhằm vào cô ta.Tim thật sự hoảng sợ!“ Đừng chụp!

Đừng chụp!

Đừng như thế!”

Nhưng những phóng viên này như lũ ruồi nhặng bâu vào vậy, càng lúc càng đông.“ Ngôn tiểu thư, cô làm như thế, Phía Tô Phi Địch có biết việc này hay không?”

“ Ngôn tiểu thư......”........giọng nói chất vấn dồn dập của đám phóng viên khiến Ngôn Chi Tinh quay cuồng.Trong đám người, cô ta nhìn thấy ông bà Ngôn.“ Ba mẹ....cứu con với.......”

Nhưng, trên mặt của hai người trung niên đó, lộ vẻ thất vọng.Có thể nói, từ nhỏ đến lớn, từ sau khi Ngôn Chi Tinh đến nhà họ Ngôn, ông bà Ngôn chăm sóc quan tâm Ngôn Chi Tinh không kém gì Ngôn Tiểu An.Còn lúc này, tận tai nghe thấy tin tức như sét đánh bên tai này, biểu cảm thất vọng không giấu đi đâu được.Đây là đứa con gái mà bọn họ yêu chiều nửa đời người?Đột nhiên trong khoảnh khắc, mắt ông Ngôn đỏ lên, không phải nhìn về Ngôn Chi Tinh, mà là lướt qua Ngôn Chi Tinh, nhìn trên người Ngôn Tiểu An........những năm này, có phải bọn họ đã để lỡ đứa con này, xem thường đứa con này.Bọn họ lúc nào cũng dặn dò đứa con này phải nhường em, bao dung với em.......Ngôn Tiểu An cũng nhìn thấy ông bà Ngôn, cô cụp mắt xuống.Dù cho lúc này trong mắt ông bà Ngôn mang theo áy náy, nhưng từ trong lòng mà nói, cô thật có cách nào có thể tha thứ cho họ.Sau khi trải qua sống chết, có thể là rộng lượng, nhưng cũng có thể là thông suốt.Có lẽ...có lẽ cô vốn dĩ không có duyên phận với ba mẹ, có lẽ, có lẽ cô mới là đứa con được nhận nuôi.

Chỉ có nghĩ như thế trong lòng Ngôn Tiểu An mới cảm thấy dễ chịu hơn chút.Tại vì chỉ có nghĩ như thế, cô mới không nghĩ: là tại vì cô không tốt, cho nên ba mẹ mới đối xử với cô như thế.Hôn lễ bắt đầu rồi.Dù cho Ngôn Tiểu An đồng ý hay không, cô đều phải cầm tay ông Ngôn, đi qua thảm đỏ đó, tay của cô được trao cho Lục Vân Trạm.Khi tay cô được Ông Ngôn trao cho Lục Vân Trạm, Lục Vân Trạm khẽ nói một câu khiến Ngôn Tiểu An suy nghĩ.“ Bao nhiêu năm nay......ba mẹ sai rồi.”

Ông Ngôn không xin lỗi, cũng không cầu xin tha thứ.

Nhưng khoảnh khắc con gái xuất gia, ông ta nói, ông ta sai rồi.Mắt Ngôn Tiểu An rơm rớm........cô nhìn Lục Vân Trạm......Này, anh nghe thấy chưa?Ba nói, họ làm sai rồi. họ thừa nhận họ sai rồi.Cô không cần xin lỗi, cũng không cần bù đắp.Cô muốn, chỉ là câu nói, “ Ba mẹ sai rồi.”

Như thế, đủ rồi.Lục Vân Trạm thương xót nắm chặt tay cô.Ngày hôm đó, dưới sự chúc phúc của mọi người, Lục Vân Trạm hôn lên môi cô dâu của anh.Trên hôn lễ, An Lan trở thành phù dâu, ngoài dự đoán của mọi người, ai cũng không ngờ, An Lan trở thành bạn thân của Ngôn Tiểu An.An Lan xinh đẹp, có lẽ dưới thiên hạ, cũng chỉ có An Lan làm phù dâu cho Ngôn Tiểu An không biết đố kị.“ Tiểu An, chúc phúc cô.”

An Lan chân thành nói, khóe miệng nở nụ cười tươi tắn.......mọi người chỉ nhìn nhấy Ngôn Tiểu An, cuối cùng cũng có được trái tim của người đàn ông Lục Vân Trạm đó.Nhưng không biết, trong đó, Ngôn Tiểu An như trải qua chín chín tám mốt kiếp nạn, cuối cùng, mới có được như ý nguyện.“ Ngôn Tiểu An, nếu như không phải cô, có lẽ.......tôi cũng sẽ tiếp tục sống những tháng ngày mơ hồ như thế.”

An Lan nói một câu, Thẩm Việt từ trong đám phù rể, bước đến đằng sau An Lan: “ Em xem, Đậu Đậu nhà Lục Vân Trạm đáng yêu như thế, Lan lan, chúng ta cũng sinh một baby của mình nhé.”

“ Cút!”

An Lan không nói câu gì, quay ra chửi Thẩm Việt mặt dày một câu, những ngày này, mặc cho cô dùng mọi thủ đoạn cũng không hất được con đỉa đói này đi.Hứa Nguy đứng ở cửa giáo đường một lúc, Phó Địch đi bên cạnh anh ta.“ Đi thôi.”

Hứa Nguy lại liếc mắt nhìn bãi cỏ bằng phẳng, lại nhìn Ngôn Tiểu An nụ cười dịu dàng, trong mắt có gì tiếc nuối.“ Sao thế?

Hối hận à?”

Phó Địch nhếch miệng lên cười.Hứa Nguy châm một điếu thuốc: “ Nam Lục Bắc Hứa, Hứa Nguy nhà họ Hứa, cũng có kiêu ngạo của mình.”

Nói thì mạnh mẽ như thế,, nhưng trong lòng hối hận vì hồi đó không kiên định theo đuổi, cũng chỉ có mình anh ta biết.Phó Địch cũng không nói lại, tay đút túi quần, đi theo sau Hứa Nguy, miệng nhai kẹo cao su.......đột nhiên nghĩ ra gì đó, nói: “ Hứa Nguy, cậu nói sau này nếu như cậu không thể gặp được người phụ nữ mà cậu có thể chạm vào, thế cậu không phải sống thế này cả đời sao?”

Lời còn chưua nói hết, đã bị Hứa Nguy đạp cho một cái vào chân: “ Cút!

Lão tử chẳng vội, cũng không phải sống thế cả đời. cậu còn hơn tôi ấy, cũng sống cả đời một mình thôi.”

“ Này, người ta đùa thôi mà........”........Hai năm sauHứa Nguy lại đến trước mặt Ngôn Tiểu An.Tất trùng, vì để đề phòng Hứa Nguy, Lục Vân Trạm hôm nay bảo Vương Hiểu Hiểu ở bên cạnh Ngôn Tiểu An.“ Tiểu An, trò biến hình này hay, mua cái này mua cái này.”

Hứa Nguy ra sức mua đồ chơi cho con trai của Ngôn Tiểu An.Trời mới hiểu anh ta không chịu an phận, chính là muốn Lục Vân Trạm nhìn thấy anh ta mua đồ chơi sẽ phát điên.Hứa Nguy từ sau khi không có được Ngôn Tiểu An, quả nhiên cũng không gặp được người phụ nữ nào mà anh ta có thể chạm được, cha anh ta suốt ngày ép cưới, Hứa Nguy ngứa ngáy khó chịu với Lục Vân Trạm, lại nghĩ, mình không sống ổn thì họ Lục cũng đừng có mơ.Nghĩ như thế nên thường xuyên đến làm phiền Ngôn Tiểu An.Hiệu quả đúng là thần kỳ, mỗi lầ nđều khiến Lục Vân Trạm tức giận lôi đình.Đặc biệt có một lần, Lục Vân Trạm xắn tay áo đến tìm anh ta cãi nhau, nhìn Lục Vân Trạm cuống quýt, trong lòng Hứa Nguy lại càng vui.“ Anh đừng giả lòng tốt, Lục Tổng chúng tôi nói rồi, không cần anh mua đồ chơi.”

Bên cạnh, Vương Hiểu hiểu từ trong tay Hứa Nguy cướp trò chơi biến hình mà Hứa Nguy vừa cầm vào: “ Đồ chơi của tiểu công tử tập đoàn Lục thị chúng tôi, chúng tôi tự mua.”

Hứa Nguy bực bội, đưa tay cướp đồ chơi với Vương Hiểu Hiểu, Vương Hiểu Hiểu cũng tranh lại, không biết thế nào mà hai người lại ngã sõng soài xuống, như thế còn chưa xong.Vương Hiểu Hiểu chớp mắt, lại chớp mắt.....đột nhiên!“ Bốp!”

Một cái bạt tai vang lên, Vương Hiểu Hiểu hét lên: “ Biến thái!

Lưu manh!

Lưu manh!”

Khi Hứa Nguy và Vương Hiểu Hiểu ngã, môi chạm vào chỗ mềm mềm.Anh ta sững người, mãi hồi lâu, khi cái bạt tai vang lên, lúc này mới tỉnh ngộ.Nhưng không hề tức giận, nhìn Vương Hiểu Hiểu chạy vào nhà vệ sinh, anh ta kéo Ngôn Tiểu An lại: “ Tiểu An, cô ấy tên là gì?

Bao nhiêu tuổi?

Nhà ở đâu?

Chuyên ngành gì?

Thích gì?”

“..........”

Ngôn Tiểu An bị Hứa Nguy hỏi dồn dập, cũng thấy đau đầu.Hứa Nguy vui sướng giữ lấy tay Ngôn Tiểu An.Trời mới hieẻu, cả đời anh ta lần đầu tiên hôn Ngôn Tiểu An, lần thứ hai......dành cho người con gái vừa nãy.

Người con gái đó tốt thì tốt, chỉ là dữ quá.Hứa Nguy nghĩ một lát, ghê gớm cũng không sao. quan trọng là khi anh ta hôn cô ấy, sau đó anh ta vẫn có thể đứng ở đó.Trời ơi!

Ông trời có mắt!...........Một hôm buổi tốiNgôn Tiểu An vừa tắm xong, đã bị người đàn ông từ đằng sau ôm lấy: “ An An, An An của anh.”

Ngôn Tiểu An đỏ bừng mặt, cô cũng không phải chưa từng trải qua, nhưng cứ nghe thấy giọng nói đầy tình cảm này lại thấy lạ.“ An An.”

Hôn lấy cô, rồi thầm thì nói, “ Cảm ơn em yêu anh, cảm ơn vì em chưa bao giờ buông bỏ tình yêu này.......An An, muốn thế này bên em đến khi cả hai đứa mình cùng già đi.”

“ Biến thành già thì rất xấu.”

“ Không xấu, An An biến thành bà già, cũng là bà già xinh đẹp nhất.”

Cô, hôn đáp trả đôi môi ấy, đưa tay vòng ra ôm lấy cổ anh, kiễng chân lên, trao nụ hôn nồng nhiệt nhất.......

Lục Vân Trạm, nếu như chưa từng yêu anh, cuộc đời em không hoàn chỉnh....cảm ơn số phận cuối cùng đã không tàn nhẫn với chúng ta.HẾT


 
Back
Top Bottom