Lãng Mạn (Full)Nếu như chưa từng yêu anh - Khuyết Danh

(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 40


Chương 40: Lục Vân Trạm, anh đáng chếtCon ngươi khẽ nheo lại, tay của Lục Vân Trạm, run rẩy, trong tim có gì đó như đang vỡ vụn: “.........Cô, ý cô là gì?”

“ Ý là, Ngôn Tiểu An mắc bệnh ung thư, ung thư dạ dày giai đoạn cuối.”

Ung thư dạ dày?

Giai đoạn cuối?

Ngôn Tiểu An?.......

An Lan đang nói gì thế?

Tại sao hắn nghe không hiểu?An Lan liếc mắt nhìn xung quanh, đã bị vệ sĩ bên cạnh Lục Vân Trạm tách ra khỏi đám đông, vừa nãy, khi Lục Vân Trạm ngăn cô lại, xung quanh đã bị người của Lục Vân Trạm vây lại rồi.Cho nên, những lời vừa nãy, cô mới có thể nói thoải mái, tại vì, người ở đây đông, muốn nghe thấy lời cô nói, cũng chỉ có thể Lục Vân Trạm ở trước mặt.An Lan cười nhìn người đàn ông đó sững sờ, đôi môi khẽ động: “ Lục Vân Trạm.......đau lòng không?” sắc mặt cô điềm nhiên: ‘ Lục Vân Trạm, anh đáng chết.”

Đáng đời Lục Vân Trạm, nhưng Ngôn Tiểu An người phụ nữ đó, quá vô tội.“ Ngôn Tiểu An không ăn chua không ăn cay, khẩu vị cô ấy nhạt, nhưng vì Ngôn Chi Tinh, cố chịu hơn 20 năm.

Ba năm nay, Ngôn Tiểu An mỗi tối nấu cơm chờ anh về ăn, nhưng chỉ là chờ trong vô vọng, cơm nóng lại để nguội, nguội rồi lại làm nóng, cuối cùng, những thứ đó đều phải vào trong bụng cô ấy.Cô ấy muốn đợi cùng ăn cơm với anh, nhưng mỗi lần đợi đến giữa đêm, chắc chắn anh không về chỗ cô ấy, mới bắt đầu ăn cơm tối.Đó là cơm tối sao?Đó là giờ ăn cơm à?

Anh cho rằng?

Ung thư dạ dày do đâu mà bị?Buồn cười nhất đó là, cô ấy kiểm tra ra bệnh ung thư dạ dày, tại vì do thức ăn Ngôn Chi Tinh gắp cho cô ấy, cho nến miếng gà cay Ngôn Chi Tinh gắp đó, cô ấy không ăn, cho rằng cô ấy không đúng.Anh biết tối hôm đó cô ấy làm sao mà thức qua đêm được chứ?Ồ ồ ồ....càng buồn cười hơn là, khi anh lên giường với cô ấy, lẽ nào anh một chút cũng không cảm thấy cô ấy gầy đến mức thế nào sao?

Hay là từ đầu đến cuối, anh chỉ muốn thỏa mãn dục vọng của anh?Lục Vân Trạm, tôi đã từng hỏi Ngôn Tiểu An, cô ấy có hối hận hay không.Anh biết cô ấy nói với tôi thế nào không?Cô ấy nói, ba năm nay, người trên toàn thế giới đều bình luận sau lưng cô ấy, cô ấy biết những người đó nguyền rủa cô ấy thế nào, hèn hạ, đê tiện, gái điếm, những lời sỉ nhục cô ấy, chưa có từ nào cô ấy chưa nghe.Cô ấy nói, bao nhiêu người chửi mắng sau lưng cô ấy, cô ấy không có thời gian đi quan tâm, ba năm nay, cô ấy chỉ kiên trì mỗi ngày dù cho sét đánh cũng vẫn yêu người đàn ông tên là Lục Vân Trạm.”

Kiêu ngạo như An Lan, nói đến Ngôn Tiểu An, nước mắt cũng tuôn rơi.“ Lục Vân Trạm, anh tích đức gì mà lại có tình yêu sét đánh cũng không rời thế chứ?”

An Lan cầm ly rượu lên, từ bàn bên cạnh tự rót cho mình một ly, cô nói: “ Lục Vân Trạm, đó là người trên thế giới này yêu anh nhất, sắp đi gặp thượng đế rồi. từ nay về sau, cả đời anh phải đơn độc sống trong đám đông.

Cũng sẽ không có Ngôn Tiểu An nào, bất cứ lúc nào cũng nhớ đến anh, quan tâm anh.”

Cô cụng ly mình vào ly rượu của Lục Vân Trạm: “ Lục Vân Trạm, cheers, chúc mừng anh sắp mất đi tất cả.”

Cô ngẩng đầu uống một ngụm hết ly rượu đó, khi đặt ly rượu xuống, nói: “ Còn nữa, Lục Vân Trạm, đáng đời anh.”

Nói xong, An Lan kiêu hãnh bước ra khỏi nhà họ Ngôn, lên xe của mình.Nhìn qua cửa sổ ô tô, An Lan liếc mắt nhìn Lục Vân Trạm vẫn còn đờ đẫn đứng ở đó.Những người xung quanh, bị vệ sĩ của Lục Vân Trạm, cách ra xa, bọn họ chỉ nhìn thấy đại minh tinh An Lan và Lục Vân Trạm nói chuyện, không hề nghe thấy bọn họ đang nói gì.Nhưng An Lan đi rồi, bọn họ có thể nhìn thấy, Nam Lục Bắc Hứa của đại Z quốc, cao ngạo của thành phố Minh Châu, Lục Vân Trạm, người đàn ông sắc mặt nhợt nhạt đứng ở đó.
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 41


Chương 41: Cảm nhận tình yêu gần đếnTất cả mọi người đều đang thì thầm bàn luận: “ Xảy ra chuyện gì vậy?”

“ Lục Tổng bị An Lan đá rồi?”

“ Không đúng, ai mà không biết, người phụ nữ trong lòng Lục Tổng là Chi Tinh tiểu thư của nhà họ Ngôn chứ?”

“.......cũng đúng.”

Những giọng nói đó, dần dần ồn ào hỗn tạp, bay đến tai Lục Vân Trạm.

Còn hắn lúc này, bên tai là những lời nói không ngừng nhảy nhót của An Lan.Vệ sĩ xung quanh Lục Vân Trạm dần dần lui về sau, Ngôn Chi Tinh bước lên trên khoác tay Lục Vân Trạm: “ Vân Trạm, An tiểu thư cô ấy.......nói gì thế?”

Cô cẩn thận dè dặt hỏi, nhưng cũng có dự định của riêng mình.Lục Vân Trạm dường như bị thứ gì đó làm cho thức tỉnh, gạt tay Ngôn Chi Tinh ra.Lần đầu tiên, hắn chăm chú nhìn kỹ Ngôn Chi Tinh trước mặt........cô, có đúng là người con gái trong ký ức của hắn không?Nếu như đúng, những lời An Lan nói, là những lời không có lợi với Ngôn Chi Tinh, chỉ là một sự trùng hợp?“ Vân Trạm............”

Ngôn Chi Tinh bị đẩy ra, thần sắc có chút không tốt.“ Hôm nay, rốt cuộc là sinh nhật của ai?”

Hắn mở miệng hỏi.Sắc mặt Ngôn Chi Tinh dần thay đổi: “ Là ý của ba mẹ, ba mẹ cảm thấy em và chị hai người sinh nhật chỉ cách nhau 10 ngày, tách ra không bằng cùng nhau tổ chức.

Còn có thể gắn kết tình cảm giữa hai chị em.”

Lục Vân Trạm không nói gì.“ Ngôn Tiểu An không ăn cay, em có biết không?”

Đôi hàng mi của Ngôn Chi Tinh khẽ rung, lắc lắc đầu: “ Khẩu vị nhà em đều như nhau, từ nhỏ chúng em cùng ăn cùng ngủ, chị sao có thể không ăn cay chứ?”

Ngôn Chi Tinh nói vô tội, nhưng Ngôn Tiểu An đã nhìn thấy cô ta đang nói dối.......khi Ngôn Chi Tinh nói dối, tất cả đều tỏ ra bình thường, nhưng chỉ riêng đôi mắt sẽ nháy.Nghĩ lại bữa cươm hôm đó, khi Ngôn Chi Tinh gắp miếng gà cay cho Ngôn Tiểu An, Ngôn Chi Tinh nói đây là thức ăn mà Ngôn Tiểu An thích ăn nhất.....1 không ăn cay lại thích ăn nhất gà cay sao???Không chỉ là bữa cơm đó, trong ký ức, Ngôn Chi Tinh thường xuyên gắp thức ăn cho Ngôn Tiểu An,lúc đó mình còn cảm thấy người con gái này vừa hiểu chuyện lại khôn khéo, đáng yêu.Lục Vân Trạm không muốn ở lại nữa, hắn sải chân rời đi.Ông Ngôn bà Ngôn gọi hắn lại: “ Vân Trạm, tiệc vừa mới bắt đầu, Chi Tinh còn chưa cắt bánh, sao cháu lại định đi rồi?”

Nỗi bực tức đột nhiên ập đến, tắc nghẽn trong lồng ngực, Lục Vân Trạm nhìn đôi vợ chồng trước mặt, họ đang lừa dối con gái đẻ của mình, đôi vợ chồng này không thèm để ý đến con gái của mình, thậm chí mặc kệ nỗi ấm ức mà con gái mình phải chịu.Lục Vân Trạm thay Ngôn Tiểu An căm phẫn, không hài lòng.......đột nhiên, hắn cười lên!

Hắn có tư cách gì thay Ngôn Tiểu An cảm thấy không đáng, căm phẫn và không hài lòng chứ?Hắn có tư cách gì mà đi trách tội đôi vợ chồng này?Hắn không phải cũng giống đôi vợ chồng này, coi thường người phụ nữ đó sao?“ Không ạ.

Cháu còn có việc rất quan trọng phải làm.”

Hắn nghĩ đến người con gái đó, đang ở góc nào đó trên thế giới này, giày vò với sự đau đớn bệnh tật của mình.Lồng ngực hắn nhói đau, khi Ngôn Chi Tinh đi Pháp, cũng không cảm nhận đau đớn như thế.Cảm nhận được rõ rệt, hắn đang mất đi người con gái đó, khổ tâm trong lòng......đây cũng là ba năm trước khi Ngôn Chi Tinh rời đi, hắn đã từng có cảm nhận như thế.Nếu như không ngốc, có thể nhìn rõ trái tim của mình..........Hắn, trong bất giác, đã yêu người phụ nữ đó.Nhưng vì kiêu hãnh và thù hận, tại vì một vài việc và lí do không quan trọng, hắn phủ nhận tình cảm chân thật nhất của mình, cũng phủ nhận người phụ nữ đó.
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 42


Chương 42: Chân tướng“ Lục tiên sinh, xin đợi một chút.”

Khi Lục Vân Trạm kéo cửa xe, đằng sau vang lên giọng nói già.“ Bác Hà?”

Là bác Hà quản gia, Bác Hà đuổi theo, đưa cho Lục Vân Trạm một bức ảnh: “ Vừa nãy có người phụ nữ rất xinh đẹp, đưa cho tôi bức ảnh này, nói An An dù cho ở nơi nào, cũng sẽ nhớ Bác Hà và bác gái Hà.........Lục tiên sinh, có phải An An xảy ra chuyện rồi không?”

Lão quản gia nhạy cảm, bàn tay run rẩy, cầm lấy bức ảnh trong tay: “ Gần đây mắt tôi nháy liên tục, An An tối hôm đó sau khi về ăn cơm, tôi đuổi theo sau, An An có gì đó khác lạ....Lục Tiên sinh, xin nói cho tôi biết, cậu làm gì An An nhà tôi rồi?”

Trái tim Lục Vân Trạm như bị cào xé thêm một vết.Ngôn Tiểu An giấu tất cả mọi người, hắn từ tay bác Hà cầm lấy bức ảnh đó.Trên bức ảnh, nụ cười cô sáng lạn như thế, dường như muốn đem cả sinh mạng mà đốt cháy sạch sẽ.....Ồ, lúc đó, cô ấy đã thẳng thắn đối diện với cái chết rồi sao?Mắt, tự nhiên cay cay.Đối diện câu hỏi chất vấn trực tiếp nhất của lão quản gia........cậu rốt cuộc làm gì An An nhà chúng tôi rồi?!Đúng thế!Hắn rốt cuộc làm gì An An nhà họ rồi!Lục Vân Trạm hít một hơi thật sâu: “ An An rất tốt, An An sẽ không có chuyện gì.”

Lão quản gia nghe xong, trầm mặc nói: “ Lục tiên sinh, mong cậu đối xử với An An nhà chúng tôi tốt một chút....tôi biết, mọi người đều thích Chi Tinh tiểu thư, cảm thấy An An nhà chúng tôi không hoạt bát thoải mấi như Chi Tinh tiểu thư.Nhưng, Lục tiên sinh, từ nhỏ An An nhà chúng tôi tính cách không phải như thế, khi cười vừa tươi lại vừa khéo, giống như mặt trời nhỏ vậy.”

Bác Hà từ trên người lấy ra một ví da đã cũ, mở chiếc ví ra, đưa cho Lục Vân Trạm: “ Lục tiên sinh, tôi không nói dối, An An nhà chúng tôi hồi nhỏ ai nhìn cũng yêu.

Cậu xem, cô ấy cười lên, có giống mặt trời nhỏ không?”

Trong tầng ví của bác Hà, có một bức ảnh đã ố màu.Lục Vân Trạm nheo mắt lại nhìn!Nắm lấy tay bác Hà: “ Đây là Ngôn Tiểu An hồi nhỏ sao?

Đây không phải bức ảnh Ngôn Chi Tinh hồi nhỏ sao?”

Bác Hà bị nắm lấy tay sững người rồi cười giải thích: “ An An nhà chúng tôi hồi nhỏ giống Chi Tinh tiểu thư, cho nên nhìn thấy hai chị em cô ấy, đều không phân được rõ ai là ai.Nhưng sau này lớn lên, Chi Tinh tiểu thư nhìn vẫn nét giống hồi nhỏ, còn An An, lớn lên không giống hồi nhỏ lắm.Phu nhân và tiên sinh nhà chúng tôi, còn nói An An không giống.”

Tay của Lục Vân Trạm, đang run lên, trong mắt hoảng loạn.Bác Hà còn nói: “ Có điều tính cách hai chị em cô ấy cũng thay đổi rồi, hồi nhỏ, An An thích cười lúc nào cũng đầy sức sống, Chi Tinh tiểu thư có chút hướng nội.

Sau đó từ khi Chi Tinh tiểu thư đến nhà chúng tôi, Chi Tinh tiểu thư càng lúc càng thích cười nói, còn An An lại càng ngày càng trầm lặng.

Có điều cũng thấy lạ, đứa trẻ này từ nhỏ đã bị phu nhân và tiên sinh yêu cầu phải nhường em.

Trong lòng đứa trẻ nào cũng sẽ không vui chứ?”

Bác Hà đang nói gì đó,Lục Vân Trạm đã không còn nghe nữa.Đột nhiên!Đưa tay nắm lấy tay bác Hà: “ Bác Hà, bác có còn nhớ, hồi nhỏ, An An có đi tham gia tang lễ của ba mẹ cháu không?

Hồi đó Chi tinh còn chưa đến nhà họ Ngôn chứ?”

“Ồ, cậu nói lần đó à, lần đó tham gia tang lễ của ba mẹ Lục tiên sinh, AN An còn lạc đường nữa, toàn thân bẩn hết cả, sau đó bị tiên sinh và phu nhân trách mắng rất lâu.

An An tiểu thư còn cười tinh nghịch nữa.

Chi Tinh tiểu thư hồi đó ba mẹ vẫn còn chưa xảy ra chuyện.”

Lục Vân Trạm cau mày lại.Cho nên, mấy năm này.....hắn nhầm đối tượng rồi sao?
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 43


Chương 43: Làm mất an an của hắn rồiTrong kí ức của hắn, người con gái đã khích lệ hắn trong tang lễ của ba mẹ mình?Cho nên, hắn làm mất An An của hắn rồi?Lục Vân Trạm, những năm này, rốt cuộc mày làm gì thế!Lục Vân Trạm, ba năm nay, mày đối xử với cô ấy thế nào!Lục Vân Trạm như người mất hồn quay về “ Lan Uyển”, nơi này, đã từng là nơi hắn bảo cô ở.Đã từng, chỉ cần mở cửa, là có thể nhìn thấy bóng dáng mảnh mai, đợi chờ hắn.Đã từng, chỉ cần hắn quay về, khoảnh khắc mở cửa ra đó, nhất định có người phụ nữ vui mừng đón lấy cặp tài liệu của hắn.Đã từng, chăm sóc quan tâm hắn, trước khi hắn tắm xem nước tắm ấm chưa.Đã từng.......những gì đã từng giờ đã không còn nữa!Khi Thẩm Việt đến Lan Uyển, đẩy cửa ra, mùi rượu tỏa ra khắp phòng“ Trời ạ, tên học Lục này tắm trong vại rượu à?”

Mộ Dung Túc mắng, đi vào trong phỏng ngủ, mới hiểu, phòng khách còn dễ chịu hơn phòng ngủ.Trong phòng ngủ, Lục Vân Trạm đang ngật ngưỡng nằm trên đất, bên cạnh là những chai rượu rỗng.“ Này này, Lục Vân Trạm, cậu tỉnh lại đi?”

Mộ Dung Túc đẩy Lục Vân Trạm, nhưng người không hề nhúc nhích.Ở bên cạnh, Thẩm Việt đẩy Mộ Dung Túc ra, “ Cậu như thế không được, để mình.”

Nói xong, từ trong nhà tắm, lấy một chậu nước lạnh hắt vào người Lục Vân Trạm.“ Hứ~ Thẩm Việt, đợi tên họ Lục này tỉnh lại, cậu chết với hắn!”

“ Đợi cậu ta tỉnh lại, cũng chẳng có thời gian mà đánh chết mình đâu.”

Lục Vân Trạm vẫn còn chìm đắm trong giấc mơ có Ngôn Tiểu An, trong mơ......quá đẹp.

Sau đó, một chậu nước lạnh, làm biến mất người con gái trong mơ đó.Sắc mặt Lục Vân Trạm trở nên đáng sợ, “ Các cậu đến làm cái gì?”

“ Xem cậu chết hay chưa.”

Mộ Dung Túc nói.“ Cút ra ngoài.”

Việc của hắn không cần ai quan tâm.“ Cậu không muốn tìm Ngôn Tiểu An nữa à?”

Thẩm Việt vừa nói xong.

Ngay tức khắc, người đàn ông lồm cồm bò dậy, tóm lấy cổ áo của Thẩm Việt, hỏi lớn: “ Ngôn Tiểu An đang ở đâu!”

“ Buông tay.”

Thẩm Việt sắp bị chèn cho tức chết, nhìn tên đàn ông trước mặt đã phát điên rồi, Thẩm Việt chỉ có thể lườm hắn mà nghĩ.........bây giờ biết vội rồi, sao hồi đó còn làm thế.Mặc dù không tán thành cách làm của Lục Vân Trạm, nhưng Thẩm Việt vẫn nói: “ An Lan mua vé máy bay vào hôm nay lúc 5h sáng đi Tam Á Hải Nam.

Mình đã tra thử, gần đây công việc của cô ta không có nơi nào phải đi Tam Á.”

Nói không cần rõ, người thông minh cũng có thể hiểu ra.Lục Vân Trạm đứng lên: “ Bây giờ mấy giờ rồi?”

“ Cậu bây giờ nhớ ra mà hỏi mấy giờ rồi à?

Say mấy ngày rồi còn nói............”

“ Im miệng!

Mình hỏi cậu, bây giờ mấy giờ!”

“ Uhm.....hai giờ 11 phút sáng.”

Lục Vân Trạm đẩy Mộ Dung Túc ra, đi nhanh vào nhà tắm, chỉ trong năm phút, tắm rửa xong, thay quần áo rồi đi ra khỏi cửa.“ Cậu không cần vội, vé máy bay đã đặt cho cậu rồi.”

Thẩm Việt gọi với đằng sau Lục Vân Trạm.“..........uhm, cảm ơn.”

Thẩm Việt cười nói: “ Khách sáo rồi.”

Người anh em theo đuổi tình yêu chân thật, là bạn bè phải giúp đỡ.

Mấy tên bạn thân chí cốt sao nỡ lòng nhìn tên họ Lục sau này phải ôm hối hận chứ?Lục Vân Trạm có máy bay riêng, nhưng nếu như không đi cùng chuyến với An Lan, làm sao có thể đi theo sau An Lan, ở nơi ven biển này, tìm thấy người con gái đó chứ?Áng nắng của sáng sớm, hắt trên người cũng đủ khiến người ta chảy mồ hôi.Bên bờ biển, trên bãi cát trắng, Lục Vân Trạm nhìn thấy bóng dáng quen thuộc đó.An Lan nói, tại sao hắn lại không phát hiện Ngôn Tiểu An gầy đi một cách đáng sợ chứ?Còn bây giờ, người phụ nữ đó, đứng trên bãi cát bên bờ biển dưới trời xanh, một trận gió thổi dường như cũng đủ cuốn cô đi.Thân hình đó, mỏng manh như tờ giấy.
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 44


Chương 44: Tìm thấy cô ấy rồiKhi cô quay người lại........

Lục Vân Trạm đã đứng ở đó, không động đậy được!Bụng của cô......cô mang thai rồi?Người gầy như thế, bụng to khiến cô càng thêm gầy hơn.Nghĩ lại tối hôm đó, người phụ nữ này, ôm chặt lấy hắn, cô nói: Xin anh ở lại.

Đây là lần cuối cầu xin hắn.Nhưng hắn lại đi mà không thèm ngoảnh đầu.Lúc đó cô đã mang thai rồi.........chỉ là vì mắc bệnh, nên cũng không nhìn rõ.Nhưng.........cũng không đến mức một chút cũng không có cảm nhận gì chứ.

Lục Vân Trạm hối hận hồi đó, là hắn quá xem thường cô, ngay cả cô mang thai, cũng không phát hiện.Nam Lục Bắc Hứa, Lục Vân Trạm kiêu ngạo là thế, khoảnh khắc này, nước mắt đã ầng ậng trong khoang mắt.Hắn đang định bước đến, một bóng người quen thuộc xuất hiện.“ An An, quay về đi, An Lan nấu cháo cho em rồi.”

Hứa Nguy nói, đưa tay đỡ lấy Ngôn Tiểu An.Lục Vân Trạm nắm chặt lòng bàn tay lại, nhìn Ngôn Tiểu An cười với Hứa Nguy, trong lòng có cảm giác chua chát, cũng có lửa giận.Hắn, ghen rồi.An An, An An, gọi thân mật đến thế sao.Hứa Nguy có quan hệ gì với Ngôn Tiểu An chứ?Còn Ngôn Tiểu An, cô có biết, bên cạnh cô là một kẻ mang đuôi sói, cô cười ngọt ngào với hắn như thế, không sợ bị tha đi sao?Lục Vân Trạm đi theo sau Ngôn Tiểu An và Hứa Nguy, cho đến khi nhìn thấy dãy phòng ven biển ở phía không xa.Không phải biệt thự cao sang gì, chỉ là kiểu cách đơn giản giống như những căn khác bên bờ biển, xung quanh trồng đủ các loại cây cối, còn cả những loài hoa hoang dã không biết tên.Ở đây, không khí trong lành, khiến người ta rất thoải mái.Ở đây cái gì cũng tốt, chỉ là có Hứa Nguy, lại thành không tốt........trong lòng Lục Vân Trạm nghĩ.Hắn đứng bên ngoài tường, nhìn qua hàng rào, thấy người phụ nữ trong vườn, An Lan bưng một bát cháo đến cho Ngôn Tiểu An, “ Mau ăn, tôi phải ngồi máy bay 5h sáng để đến nấu cơm cho cô đấy, cô mà không ăn, lần sau đừng mong ăn cơm tôi nấu nữa.”

Đột nhiên trong lòng Lục Vân Trạm nhói lên..........rốt cuộc, ai mới là người đàn ông của Ngôn Tiểu An?Hắn cảm kích An Lan, nhưng đồng thời, trong lòng lại không vui.Những việc An Lan làm........Lục Vân Trạm là người mà đàn ông cũng ghen, phụ nữ cũng ghen.Có Hứa Nguy và An Lan, còn không đủ, trong phòng lại có một người đàn ông khác bước ra.Lục Vân Trạm đã từng gặp, Phó Địch.Trong đầu nhớ lại ngày trước Phó Địch bảo hắn đưa Ngôn Tiểu An đi kiểm tra toàn thân.......lúc này, Lục Vân Trạm chỉ biết hối hận!Nếu như, nếu như hắn có thể để ý cô một chút, thì có lẽ, cô đã không mang thai mà bỏ đi không nói một lời.Trong vườn.“ Tiểu An, mặc dù những lời này, tôi không muốn nói với cô.

Nhưng là một bác sĩ, nhất định phải nói với cô sự thật, bản thân cô có lẽ cũng cảm nhận được, tình hình sức khỏe của mình, gần đây càng ngày càng kém.

Hơn nữa, tình hình đứa bé trong bụng cũng không tốt lắm, có thể kiên trì đợi đến khi đứa bé được 8 tháng hay không.....tôi cũng không nói rõ được.”

“ Bác sĩ Phó, sống chết có số, tôi đã kiên trì, nỗ lực rồi......tôi bây giờ diu nhất có thể làm chính là nghe theo lời dặn của bác sĩ, bảo vệ bản thân, đứa tẻ đã ở trong bụng tôi sáu tháng rồi, nếu như, nếu như nó thật sự không thể bình an đến thế giới này.....có cũng là số rồi.”

Còn cô, cũng sẽ cùng đứa bé đi đến một thế giới khác.Bầu không khí trở nên trầm lặng.An Lan đột nhiên nói: “ Ngôn Tiểu An, cô có muốn gặp Lục Vân Trạm một lần nữa không?”
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 45


Chương 45: Đừng động, để tôi ôm một látCơ thể Ngôn Tiểu An khẽ run.Lục Vân Trạm đứng bên ngoài tường bên vườn, vốn dĩ chỉ nghe đoạn nói chuyện của bọn họ đã thấy trong lòng hoảng loạn.

Lúc này, sau khi nghe thấy lời An Lan nói, cũng ngẩng đầu dỏng tai nghe, muốn nghe kĩ câu trả lời của Ngôn Tiểu An.“ An Lan, giấc mơ của tôi, đã tỉnh rồi. trước đây, tôi cho rằng chỉ cần mình nỗ lực, thì sẽ có được tình cảm của anh ấy, nhưng tôi bây giờ bị bệnh, càng hiểu rõ hơn, trên thế giới này, có rất nhiều điều đáng tiếc mà không thể thay đổi được.Giống như bệnh của tôi, tôi nỗ lực muốn sống, sống lâu hơn một chút, như tình hình sức khỏe, mỗi lúc lại yếu hơn.Giống như con của tôi, tôi nỗ lực muốn nó bình an sinh ra trên thế giới này, được mở mắt, nhìn thế giới phồn hoa này, nhưng trên sự thật, sức khỏe của tôi, không cho phép tôi kiên trì đến lúc đứa trẻ có thể bình an sinh ra.”

Lục Vân Trạm nghe thấy lời Ngôn Tiểu An nói: “ An Lan, tôi cam chịu số phận rồi.”

Trong tim như có gì đó đập vào nhói đau, ý thức được lắc lắc đầu.......Đừng cam chịu số phận.

Ngôn Tiểu An, không cho em cam chịu số phận!Em cam chịu thì anh biết làm thế nào!Trong lòng hắn không ngừng gào thét, Ngôn Tiểu An, anh không cho phép em cam chịu số phận!Anh muốn em sống!Ung thư dạ dày, giai đoạn cuối.........trước nay, Lục Vân Trạm chưa bao giờ có khái niệm sâu sắc thế này.Nhưng lúc này, hắn rõ ràng cảm nhận được, sinh mạng người phụ nữ đó, đang bị bệnh tật mang đi.Ung thư dạ dày, giai đoạn cuối.......đại diện cho cái chết.Khoảnh khắc này, hắn rõ ràng cảm nhận được sự hoảng loạn do căn bệnh này mang lại!Nhìn qua hàng rào sắt vây tường, Lục Vân Trạm nhìn thấy người phụ nư ngồi trong vườn.

Sau đó, dần mất hút trong đó............Sáng sớm ngày hôm sau, Ngôn Tiểu An vẫn như mỗi buổi sáng, xuất hiện trên bãi cát bên bờ biển, đi chầm chậm trên cát.Đằng sau, có tiếng bước chân đi theo.Ngôn Tiểu An ngoảnh đầu, sắc mặt thay đổi, nhấc chân định chạy đi.Sắc mặt Lục Vân Trạm cũng thay đổi theo, chạy nhanh đến giữ lấy Ngôn Tiểu An, nói: “ Đừng động!”

Vòng tay dang rộng, Lục Vân Trạm ôm chặt lấy cô.Đồng thời, cảm nhận rõ rệt, cơ thể Ngôn Tiểu An đang run lên,.......cô, đang sợ hắn.Cổ họng Lục Vân Trạm nghẹn đắng lại.Ngôn Tiểu An run rẩy, “ Anh, tại sao anh lại ở đây?”

Lục Vân Trạm tại sao lại xuất hiện ở đây!“ Đừng động, chỉ một lúc, đừng động có được không?”

Giọng nói người đàn ông trầm xuống, mang theo nỗi nhớ mong, đầu gục lên vai cô, “ Để tôi ôm một lát, chỉ một lát.”

Cơ thể Ngôn Tiểu An khẽ run.......

Lục Vân Trạm đang nói gì thế?Để anh ấy ôm một lát?Dường như, Lục Vân Trạm và người đàn ông trong kí ức của cô, không giống nhau.“ Anh buông tôi ra, giữa chúng ta, đã kết thúc rồi.”

Đã kết thúc từ lâu rồi, trong lòng cô, hết lần này đến lần khác, muốn ở bên cạnh người này.“ Tôi không đồng ý, giữa chúng ta, mãi mãi sẽ không có ngày kết thúc.”

“ Lục Vân Trạm!

Giữa chúng ta, đã kết thúc từ lâu rồi!”

“ Không, tôi không đồng ý.”

“ Ha ha ha.......”

Không đồng ý?

Đến bây giờ, còn có thể cường quyền như thế sao?

Anh không đồng ý, có thể làm được gì chứ?“ Lục Vân Trạm, anh nói anh không đồng ý, anh không đồng ý thì sẽ thế nào chứ?

Tôi sắp chết rồi! sắp chết rồi anh có biết nghĩa là gì không?

Anh không đồng ý?

Anh không đồng ý anh có thể cướp người với ông trời được sao!”

Lục Vân Trạm không muốn nghe bất cứ chữ nào nữa.

Cúi đầu hôn lên môi cô.“ uhm........”

Cuối cùng..........yên tĩnh rồi.Nụ hôn của Lục Vân Trạm, mang theo sự cường quyền của Lục Vân Trạm, nhưng cũng mang theo những thứ khác.Ngôn Tiểu An không hiểu rõ bản thân mình.Chỉ trong nụ hôn này, cảm thấy dần dần thiếu không khí.Đột nhiên!Trên mặt co chặt lại, trời đất xoay chuyển, khi Ngôn Tiểu An tỉnh táo lại, mới phát hiện, Lục Vân Trạm bế eo cô lên, bước nhanh về phía trước.
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 46


Chương 46: Bắt quay về“ Anh thả tôi xuống!”

“ Thả tôi xuống!”

Lục Vân Trạm ôm chặt Ngôn Tiểu An trong lòng, mặc kệ cho cô kêu gào, cũng không thèm để ý cô.Dần dần, Ngôn Tiểu An phát hiện có gì đó khác lạ, Lục Vân Trạm đưa cô đi về hướng các lúc càng xa bờ“ Lục Vân Trạm!

Anh đưa tôi đi đâu thế!”

Ngôn Tiểu An căng thẳng kêu lên, không ngừng giãy giụa.“ Lục Vân Trạm! anh nói đi! rốt cuộc anh đưa tôi đi đâu!

Anh buông tôi xuống!

Tôi phải về nhà!

Tôi phải về nhà!”

“ Về nhà sao?”

Lục Vân Trạm nghe thấy từ “ về nhà” này, trong lòng lập tức sững lại, hừm một tiếng: “ Anh bây giờ đón em về nhà.”

“ Nhà tôi ở đó,” Ngôn Tiểu An hoảng loạn chỉ về hướng ngược lại: “ Nhà tôi ở đó!

Anh buông tôi xuống, tôi tự về nhà được.”

“ Nhà cô không phải ở đó.”

“ Ai nói chứ?

Nhà tôi ở đó, nhà bạn bè tôi đều ở đó.”

Bạn bè?

Người nhà?Lục Vân Trạm nghe nhói tai.“ Bạn bè người nhà sao?

Là ai?

An Lan?

Hay là Hứa Nguy?

Hoặc là Phó Địch đó?”

Người đàn ông vẻ không vui nói: “ Ngôn Tiểu An, cô nghe cho rõ, người nhà của cô là tôi.

Kể cả An Lan, tôi thừa nhận cô ta là bạn của cô.

Còn nữa, Hứa Nguy và Phó Địch hai tên đó, chẳng có chút quan hệ gì với cô.”

“ Anh...........anh có tư cách gì mà thay tôi quyết định bạn bè và người nhà tôi?”

Khi cô không khỏe, đều là những người này ở bên cạnh cô, an ủi cô.

Lục Vân Trạm dựa vào cái gì mà thay cô quyết định?Ở phía gần đó, mấy tên vệ sĩ mặc áo đen đang chờ ở đó.“ Boss, máy bay đã chuẩn bị rồi, bất cứ lúc nào đều có thể bay về thành phố Minh Châu.”

“ Máy bay?........

Lục Vân Trạm!

Ai nói tôi muốn về thành phố Minh Châu, tôi không muốn về!”

“ Ngoan.”

Lục Vân Trạm dùng hai bàn tay giữ chặt Ngôn Tiểu An lại.Nói xong, hôn lên môi Ngôn Tiểu An.Ngôn Tiểu An đỏ bừng mặt, bao nhiêu người còn đang nhìn!

Nhưng ngay sau đó, sắc mặt cô thay đổi, trong miệng bị nhét một viên thuốc vào.“ Anh cho tôi uống thuốc gì vậy?”

Cô còn đang mang thai!

Tên khốn Lục Vân Trạm này còn bắt cô dùng thuốc, cô bực tức nhìn Lục Vân Trạm, mắt như tóe ra tia lửa, trước khi mất đi ý thức, tay của Ngôn Tiểu An vẫn giữ chặt lấy bụng mình.Trong tiềm thức của cô, nhất định phải giữ lấy đứa bé này.....

Lục Vân Trạm khiến cô ngất đi, có phải muốn hại đứa bé trong bụng cô không.Lục Vân Trạm nhìn người phụ nữ nằm trong lòng, cúi đầu xuống, hôn nhẹ nhàng lên trán cô: “ Ngoan, ngủ một giấc, tỉnh dậy là chúng ta đến nhà rồi.”

Người đàn ông cao to, bế trong lòng người phụ nữ nhỏ nhắn, bước lên máy bay cá nhân của anh ta.“ Boss, có thể cất cánh được chưa ạ?”

“ Uhm.”.......Khi Ngôn Tiểu An vừa tỉnh lại, đầu còn có gì đó không rõ ràng.Nhưng vừa mở mắt, đã nhìn thấy khung cảnh quen thuộc, còn cả.....người quen thuộc.Lập tức, cô tỉnh táo hẳn.Ngay sau đó bò dậy, cả người thu lại trong góc giường, né tránh người đàn ông bên giường.Ánh mắt Lục Vân Trạm ấm áp: “ cô tỉnh rồi à, có đói không, muốn ăn cái gì?”

“ Tôi muốn về nhà.”

Ngôn Tiểu An đề phòng nói.Nụ cười nở trên môi Lục Vân Trạm, dần dần, giọng nói mang theo chút tức giận: “ Đây là nhà của em!”

Ngôn Tiểu An lắc đầu: “ Không phải, tôi phải về nhà, anh đưa tôi về nhà.”

Đây sao có thể là nhà của cô chứ?Đây chỉ là chiếc lồng cũi mà Lục Vân Trạm nhốt cô lại mà thôi.Cô không muốn ở đây, cô có nhà, ở đó có người quan tâm cô.“ Đưa tôi về nhà đưa tôi về nhà đưa tôi về nhà!

Lục Vân Trạm, tôi muốn về nhà!”
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 47


Chương 47: Đây là nhà của emLục Vân Trạm nhăn trán lại, trong lòng lửa giận lôi đình, nhưng nhìn thấy người phụ nữ trước mắt, chẳng có cách nào.“ Đây chính là nhà của em!”

Gần như câu nói bật ra từ kẽ răng, từng lời từng chữ nói: “ Ngôn Tiểu An, tôi nói cho cô biết, đây chính là nhà của cô.

Nhà cả đời của cô.”

Đây không phải nhà của cô!“ Lục Vân Trạm, anh để tôi đi!”

Ngôn Tiểu An trừng mắt nhìn: “ Anh đây là giữ người phi pháp!

Tôi phải báo cảnh sát bắt anh!”

Cô tức giận hét lên.Lục Vân Trạm cười khẩy, cầm điện thoại ném đến trước mặt cô...........ý gì đây?Ngôn Tiểu An nhìn chiếc điện thoại trước mặt, không hiểu.Lục Vân Trạm cố kiềm chế cơn giận: “ Gọi đi!

Điện thoại đưa cô rồi, cô báo cảnh sát đi.

Gọi đi, sững người làm gì chứ?”

Ngôn Tiểu An do dự một lát, sau đó, bực tức cầm lấy điện thoại nói: “ Gọi thì gọi!”

“ Alo, 110 phải không?

Tôi muốn báo cảnh sát!

Tôi bị người ta cầm tù!.........Đúng!

Địa chỉ, địa chỉ là “ Lan Uyển”.....đúng, chính là “ Lan Uyển” trên đường Vị Hà Nguyên.........Cái gì?

Không nhận?

Tôi bị người ta cầm tù, tại sao lại không ai quản chứ?.......Tút tút tút tút..”

Ngôn Tiểu An bực tức tắt máy, ngẩng đầu lườm Lục Vân Trạm: “ Là anh có đúng không?

Là anh!

Chắc chắn là anh nhúng tay vào!

Lục Vân Trạm, anh là đồ bỉ ổi!

Anh hèn hạ!”

Nói xong, cầm điện thoại lên ném về phía Lục Vân Trạm.Người đàn ông nghiêng đầu, điện thoại đã bay qua đầu hắn, đập vào tường đằng sau: “ Này......

Ngôn Tiểu An, tại sao tôi chưa từng biết, tính cách cô xấu như thế chứ?

Cô xem cô làm thế giống gì chứ?”

Chắc chắn là học của An Lan.Nếu không, tại sao Ngôn Tiểu An sau khi rời khỏi hắn, lại thay đổi rồi.Ngôn Tiểu An cáu giận, đột nhiên xuống giường, bước chân đi nhanh ra ngoài cửa.Nhưng dù cho tốc độ của cô có nhanh, cũng không nhanh bằng Lục Vân Trạm.Hắn đưa tay ra, dễ dàng ôm Ngôn Tiểu An vào lòng.“ Lục Vân Trạm! rốt cuộc anh muốn làm gì!”

“ Suỵt~ Đừng động,” Người đàn ông đột nhiên tiến sát Ngôn Tiểu An, nghiêng đầu dựa trên vai cô, thì thì bên vai cô: “ Đừng động, để anh dựa vào một lát.”

Ngôn Tiểu An cảm thấy khó hiểu.....có gì đó mơ hồ.

Lẽ nào là cô nghe nhầm sao?Tại sao trong giọng nói, lại có gì đó ngọt ngào ấm áp?Tại sao, hắn dường như đang cầu xin cô?Ngôn Tiểu An sững người, sau đó, lắc đầu tự chế giễu mình......nhất định là do cô nghĩ quá nhiều.Lục Vân Trạm à!

Đây chính là Lục Vân Trạm!

Lục Vân Trạm hận cô đến tận xương tủy.Tại sao có thể dùng lời lẽ ngọt ngào mà nói với cô chứ?Có lẽ.........đây chỉ là một giấc mơ?Một bàn tay lạnh giác, chầm chậm sờ lên bụng cô.

Ngôn Tiểu An giật mình, cúi đầu nhìn............sắc mặt trắng bệch.Lấy hết sức lực, đẩy người đàn ông đang ôm mình ra, hai tay Ngôn Tiểu An giữ bụng mình che chắn, cảnh cáo người đàn ông đó: “ Lục Vân Trạm! anh đừng có là hại con của tôi!”

Lục Vân Trạm loạng choạng.......hắn, làm hại con của cô?Lời nói này, lại nghe từ ai vậy?“ Ngôn Tiểu An, lại đây.”

Lục Vân Trạm vẻ không vui nhìn người phụ nữ đó đang né tránh hắn, vẫy vẫy tay Ngôn Tiểu An đang đứng nép trong góc, ngữ khí rất không vui: “ Lại đây, nghe lời.”

Ngôn Tiểu An còn lâu mới qua đó.Nhìn ánh mắt Lục Vân Trạm, giống như đang phòng trộm.Nhìn Lục Vân Trạm xem ra như đang muốn mắng người.Mặt tối sầm lại, bước nhanh đến gần Ngôn Tiểu An, kéo cô từ trong góc nhà ra.
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 48


Chương 48: Ngôn Chi Tinh đến“ Lục Vân Trạm, tôi cảnh cáo anh, anh dám làm hại con của tôi, tôi, tôi liều chết với anh!”

Cô nói muốn điều chết với hắn?........

“ Muốn cũng không được.”

Đôi mắt sâu xa đó nhìn chằm chằm trên mặt cô: “ An An, ngoan, phải nghe lời.”

“ An An?........Lục Tổng, anh gọi ai thế?”

Lục Vân Trạm nheo mắt lại đầy uy hiếp: “ An An, nếu như cô không chịu nghe lời, tôi chỉ có thể để cô tiếp tục ngủ.”

Ngôn Tiểu An trợn mắt nhìn người đàn ông trước mặt: “ Bỉ ổi tiểu nhân!”

“ Ngoan,” Lục Vân Trạm bế Ngôn Tiểu An không chịu nghe lời lên giường, “ Ngủ cùng tôi một lúc.”

“ Tôi phải về nhà, tôi phải về nhà, tôi phải về nhà......”

Ngôn Tiểu An chỉ có ý niệm, khiến sắc mặt người đàn ông bên cạnh tối ầm lại, cuối cùng không kiềm chế được đã hôn lên môi cô.Hôn đến nỗi cô tức thở hổn hển, không thể nói ra được những lời khiến hắn hễ nghe là tức điên, lúc này mới buông đôi môi đã bị hắn hôn cho hằn lên vết đỏ.Lúc sau, Ngôn Tiểu An chỉ muốn nói một câu, đã bị nụ hôn của Lục Vân Trạm làm cho không bật ra được.Dù sao, hắn có thời gian để làm chuyện đó với cô.Phụ nữ mang thai thèm ngủ, sức khỏe Ngôn Tiểu An có hạn, mí mắt như muốn sụp xuống, “ tôi muốn về nhà..........”

Giọng nói càng lúc càng bé.Lục Vân Trạm vừa muốn làm, vừa cúi đầu nhìn thấy người phụ nữ đó đã ngủ rồi, những bực tức trong lòng dần biến mất, trong mắt ánh lên vẻ dịu dàng chưa từng thấy nhìn Ngôn Tiểu An.Hắn ôm người phụ nữ nằm cạnh mình, có cảm giác mãn nguyện bất thường.Bất giác, hắn cũng ngủ theo...........Ngôn Tiểu An bị Lục Vân Trạm đưa về thành phố Minh Châu mấy ngày rồi.Mấy ngày này, Lục Vân Trạm không biết đang bận việc gì, mỗi tối khi trở về, dáng vẻ dường như rất mệt.Ngày hôm đó, trong nhà đột nhiên có một người đến.“ Chị, cuối cùng chị cũng về rồi. chị, chị đi đâu thế?”

Ngôn Chi Tinh quan tâm hỏi Ngôn Tiểu An.Ngôn Tiểu An gầy đến nỗi, suýt chút nữa đến bản thân cô cũng không nhận ra nữa.Ánh mắt Ngôn Chi Tinh liếc nhìn phần bụng nhô ra của Ngôn Tiểu An.Con ngươi Ngôn Chi Tinh nheo lại, nhưng không để lộ ra.Dường như thật sự không nhìn thấy bụng của Ngôn Tiểu An, không nhìn ra Ngôn Tiểu An mang thai, Ngôn Chi Tinh thân mật khoác tay Ngôn Tiểu An, “ Chị, em raát nhớ chị.

Rốt cuộc chị đi đâu thế?”

Ngôn Tiểu An không trả lời câu hỏi của Ngôn Chi Tinh.Ánh mắt Ngôn Chi Tinh, lại lướt xuống bụng Ngôn Tiểu An lần nữa, lộ ra vẻ không cam chịu.Ánh mắt không vui, chớp một cái lại hồi phục bình thường, “ Chị, chị có thể quay về thật tốt quá, em còn cho rằng, chị đang giận em....chị, Vân Trạm có nói với chị chuyện đó không?”

Mí mắt Ngôn Tiểu An khẽ nháy một cái: “ Chuyện gì?”

Ngôn Chi Tinh làm ra vẻ xấu hổ: “ Vân Trạm nói....đợi qua một thời gian, anh ấy bận việc xong, sẽ lấy em.”

Trong lòng Ngôn Tiểu An có gì đó như vỡ vụn.....cô cho rằng mình không để ý, cho nên sẽ không đau khổ, nhưng dường như, cô lại sai rồi.Khi nghe tin Lục Vân Trạm muốn lấy Ngôn Chi Tinh, tim cô vẫn rất đau rất đau.Cô mở miệng, họng như khô lại: “ Ồ.......chúc mừng nhé.”

Miệng mấp máy nói ra lời chúc mừng.Nếu là người khác, có thể nghe thấy tâm trạng lạc lõng của Ngôn Tiểu An, nhưng Ngôn Chi Tinh dường như không nghe thấy vậy.“ Chị....đừng chúc mừng vội.

Mấy ngày trước đi làm kiểm tra với em......chị, bác sĩ nói em rất có khả năng không sinh con được, em tự thấy hổ thẹn với Vân Trạm.”

Ngôn Chi Tinh nói, đột nhiên mắt sáng lên.

“ Nhưng Vân Trạm nói, anh ấy sẽ tìm người mang thai hộ, sẽ không chê ghét em.”
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 49


Chương 49: Ép cô lên bàn phẫu thuậtNgôn Tiểu An nhìn nét mặt hạnh phúc của Ngôn Chi Tinh, trong lòng thấy cay đắng xót xa.Thật là hạnh phúc........hạnh phúc của Ngôn Chi Tinh, là hạnh phúc cả đời cô không chạm được đến.Ngôn Chi Tinh liếc nhìn thời gian: “ Chị, em về đây, không còn sớm nữa.

Hôm khác lại đến thăm chị.”

Khi Ngôn Chi Tinh trở về, phát hiện Ngôn Tiểu An có gì đó khác lạ, nhưng hắn cũng không nghĩ nhiều.“ Lục Vân Trạm, anh đưa tôi về nhà đi.”

Lục Vân Trạm vừa nghe, lại thấy buồn bực.......cô không muốn ở lại bên cạnh hắn nữa sao?Mặt lạnh lùng, ngữ khí đanh thép: “ Cô đừng mơ tưởng nữa.

Sau này sẽ vẫn ở lại đây.”........Qua vài ngày, Lục Vân Trạm đưa Ngôn Tiểu An đến một bệnh viện tư nhân.“Làm gì thế?”

Ngôn Tiểu An đề phòng nhìn bác sĩ mặc áo blue trắng: “ Các người muốn làm gì tôi?”

Lúc này, cô đã bị Lục Vân Trạm bế lên bàn phẫu thuật.Ánh đèn trên bàn phẫu thuật, toả ra ánh sáng chói mắt.“ Ngôn tiểu thư, cô đừng căng thẳng, phẫu thuật sẽ thành công.”

Một bác sĩ nói.“ Phẫu thuật?

Phẫu thuật gì chứ?”

Ngôn Tiểu An trắng bệch mặt nói: “ tôi không đồng ý làm phẫu thuật!”

“ Ngôn tiểu thư, đừng sợ, sẽ không có chuyện gì đâu.”

Có một bác sĩ, xoa lên bụng của Ngôn Tiểu An: “ Nếu như bây giờ không lấy đứa trẻ này ra, Ngôn tiểu thư có khả năng sẽ thật sự chết vì bệnh ung thư dạ dày.”

“ lấy đứa trẻ ra?.......Các người muốn làm gì con tôi!”

Sắc mặt trên mặt Ngôn Tiểu An tái mét, kích động hét lên: “ Lục Vân Trạm!

Anh muốn là gì con của tôi!

Lục Vân Trạm anh là đồ khốn nạn!

Lục Vân Trạm!

đây cũng là con đẻ của anh!

Tại sao anh có thể tàn nhẫn thế chứ!”

Ngôn Tiểu An cho rằng Lục Vân Trạm muốn người lấy ra đứa con trong bụng cô, bác sĩ đột nhiên nói: “ Ngôn tiểu thư, cô đừng căng thẳng như thế, mặc dù đứa trẻ trong bụng cô, bây giờ nếu như có mổ, sẽ vẫn hơi sớm, nhưng bây giờ y học phát triển, đứa bé sẽ không sao.Lục tiên sinh cũng rất để ý đứa bé này, Ngôn tiểu thư yên tâm, Lục tiên sinh là hy vọng đứa bé này bình an.”

Ngôn Tiểu An tạm thời yên tĩnh lại......

Lục Vân Trạm không phải muốn bỏ đứa bé của cô sao?“ Ông đi nói với Lục Vân Trạm, tôi có thể trụ được đến khi đứa bé trong bụng tôi được 8 tháng, lúc đó sẽ mổ sau.”

Dù cho bác sĩ nói, bây giờ y học phát triển, đứa bé lấy ra sẽ không sao.Nhưng Ngôn Tiểu An vẫn lo lắng.“ Lục Tiên sinh bảo tôi nói với Ngôn tiểu thư, Ngôn tiểu thư yên tâm sinh đứa bé này ra, những việc về sau, Lục tiên sinh sẽ sắp xếp, Ngôn tiểu thư không cần lo lắng những việc khác.

Lục tiên sinh rất quan tâm đứa bé này.”

Đột nhiên, trong đầu Ngôn Tiểu An lóe lên lời Ngôn Chi Tinh nói.Ngôn Chi Tinh nói cô ta không sinh con được, nhưng Lục Vân Trạm sẽ không ghét bỏ cô ta, sẽ tìm người mang thai hộ.Mang thai hộ?......

Ngôn Tiểu An không phải người bị chọn thay thế sao?“ Đừng!

Tôi không muốn!”

Ngôn Tiểu An giãy giụa, muốn nhảy xuống khỏi bàn phẫu thuật: “ Bác sĩ, tôi không sinh.

Ông để tôi đi có được không?”

Bác sĩ bối rối nhìn Ngôn Tiểu An.“ Ngôn tiểu thư, xin đừng làm khó chúng tôi, nếu không, chúng tôi không có cách nào nói lại với Lục tiên sinh.”

Thái độ làm việc này, khiến Ngôn Tiểu An càng thêm khẳng định suy nghĩ của mình – Ngôn Chi Tinh muốn cướp đứa con của cô đi, tặng cho Ngôn Chi Tinh!Lúc này, Ngôn Tiểu An hận Ngôn Chi Tinh hơn bao giờ hết.Cô nỗ lực sống thêm một ngày như thế, mỗi ngày cô sống thêm đều là vì đứa con trong bụng, cố khỏe mạnh để con cô có thể nhìn thấy thế giới này.Lục Vân Trạm nhất định là sợ cô chết bất cứ lúc nào, sẽ mang theo đứa con chưa kịp chào đời cùng chết, cho nên mới sắp xếp để cô sinh đứa bé này ra trước.Cô vùng vẫy càng mạnh, bác sĩ tiêm thuốc tê cho cô, khi giây phút giãy giụa cuối cùng, trong đầu cô chỉ có một câu nói: Lục Vân Trạm, tôi hận anh.
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 50


Chương 50: Tôi hận anhBên ngoài phòng phẫu thuật, người đàn ông thân hình cao to, đi đi lại lại ngoài hành lang, đôi mắt nhìn chằm chằm vào cánh cửa đó........người phụ nữ đó, lúc này đang phải chịu đau đớn ở bên trong.Vì đứa con của họ, nỗ lực sống như thế.Còn hắn, tuyệt đối không thể để cô có chuyện gì.Đó là con của bọn họ, hắn cũng rất mong chờ đứa con này.

Nhưng vì tính mạng của cô, hắn thà rằng để đứa bé này mạo hiểm.Mấy ngày này, hắn ra sức tìm những bác sĩ nổi tiếng trên thế giới, bỏ tiền để mời bác sĩ tốt nhất thế giới, bác sĩ sau khi xem bệnh án của Ngôn Tiểu An, đưa ra kết luận, phải tranh thủ thời gian cơ hội sống sót, phải sắp xếp phẫu thuật nhanh nhất, cắt bỏ phần lớn dạ dày.Phối hợp với thuốc vật trị liệu và các phương pháp khác, mới có cơ hội sống sót.Tình hình của Ngôn Tiểu An không lạc quan.Nếu như không chịu hợp tác trị liệu, ung thư dạ dày sẽ càng lan ra.Một khi đã lan ra, sự việc càng khó xử lý, nếu như vận may của cô quá kém, tế bào ung thư lan rộng ra.......thì trời cũng không cứu được.Mấy ngày này, hắn đang ra sức nghĩ phải làm thế nào.Cuối cùng nghiến răng, liều lĩnh!Tên Hứa Nguy đó, bị hắn nghĩ cách đưa về nhà họ Hứa, giao cho ông nội Hứa Nguy quản.Nếu không, tại sao mấy ngày này Hứa Nguy lại yên tĩnh không tìm đến gây phiền phức với hắn chứ.Còn An Lan, Lục Vân Trạm để cô ta đi diễn chương trình ở xa, tóm lại, khiến cho bọn họ bận không có thời gian.Trước khi Ngôn Tiểu An khỏe mạnh trở lâị, hắn tuyệt đối sẽ không để những đám chó mèo đó đến phá rối.Thời gian từng phút từng giây trôi qua, tim Lục Vân Trạm căng thẳng hồi hộp chờ đợi.Cánh cửa phòng phẫu thuật cuối cùng mở ra rồi, Lục Vân Trạm vội vàng lao lên.“ Lục tiên sinh, Ngôn tiểu thư bình an sinh ra một cậu con trai rồi.”

“ Cô ấy đâu, cô ấy có khỏe không?”

Lục Vân Trạm cuống quýt hỏi.“ Ngôn tiểu thư được đưa đến phòng VIP rồi. vẫn phải tiếp tục theo dõi nữa.”

“ Đứa bé đâu?”

“ Cậu bé được 2,15kg, sức khỏe yếu, cần phải nằm trong lồng kính.”.........Ngôn Tiểu An tỉnh lại.Lục Vân Trạm vồn vập hỏi: “ An An, không thoải mái ở đâu, nói với anh.”

“ Con của tôi đâu?”

“ Con rất ngoan, em đừng lo lắng.”

“ Tôi muốn gặp con.”

“ Được, đợi con ra khỏi lồng kính, anh sẽ bế cho em xem, có được không?”

Ngôn Tiểu An lạnh lùng trừng mắt nhìn Lục Vân Trạm.Lục Vân Trạm, anh giả làm người tốt gì chứ?Anh muốn cướp con của tôi đi, giao cho Ngôn Chi Tinh, sao thế?

Bây giờ giả bộ làm người tốt trước mặt tôi à?“ Lục Vân Trạm, tôi hận anh.”

Lục Vân Trạm sững sờ......chằm chằm nhìn Ngôn Tiểu An, người phụ nữ này nói gì thế?“ Lục Vân Trạm, tôi sẽ không giao con của tôi cho anh, dù cho chết đi, tôi cũng sẽ không để anh được toại nguyện!”

Cô kiên định nói, trong mắt đầy lửa hận.Nhìn ánh mắt thù hận của cô, Lục Vân Trạm như rơi xuống vực sâu.Ánh mắt hận thù đó, khiến tim hắn băng giá, cô......thật sự hận hắn!Cô hận hắn vì đem sinh mạng con ra mạo hiểm sao?Nếu là thế, thế thì hận đi!Hắn chỉ cần cô sống, sống lại là được.Dù cho sống mang theo nỗi hận hắn, cũng không sao.Lục Vân Trạm nắm chặt tay lại, trên mặt nở nụ cười, dường như lại biến thành bộ dạng như lúc đầu, điềm tĩnh nói: “ Em muốn hận, thì hận đi.”

Ngôn Tiểu An khựng người lại............đột nhiên hiểu ra.Hắn không hề để ý cô.

Nỗi hận của cô, đối với người đàn ông này mà nói, không đáng một xu.Dù cho cô hận hắn muốn chết, hắn cũng chẳng hề khó chịu.Ngôn Tiểu An kiềm nén cơn giận, chầm chậm nhắm mắt lại, cô không muốn nhìn thấy hắn nữa.Lục Vân Trạm nhìn cô nằm trên giường, dường như muốn lôi cô từ cõi chết trở về, hòa với hắn làm một.“ Nghỉ ngơi đi......An An, anh sẽ làm mọi cách để em sống được.”

Hắn ở trước giường bệnh của cô mà thề.
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 51


Chương 51: Ngôn Chí Tinh thỉnh cầu quay lạiNgôn Tiểu An nhắm mắt lại, lông mi khẽ run run, nhưng khóe miệng lại lộ ra nụ cười chế giễu.........giả dối!Lục Vân Trạm, anh muốn bù đắp áy náy của anh phải không, Lục Vân Trạm, anh cũng biết áy náy à?Lục Vân Trạm, tôi mãi mãi sẽ không đem con của tôi cho anh, cho Ngôn Chi Tinh!Nỗi căm hận, trong khoảnh khắc khiến một người con gái trở thành cỗ máy hận thù.Hiểu lầm, giữa hai người, càng ngày càng lớn, giống như quả cầu tuyết vậy, có lẽ cuối cùng cũng không thể hóa giải.Ngôn Tiểu An nhắm mắt ngủ, Lục Vân Trạm chuyển một chiếc ghế ngồi xuống cạnh giường cô, giống miếng bông thấm, dấp chút nước ấm thấm lên đôi môi khô nhợt nhạt của cô.Ánh mắt nhìn đôi môi nhợt nhạt đó, trong lòng xót xa, nhưng cũng không thể giấu đi được.“ Vân Trạm.”

Một giọng nói vang lên từ ngoài cửa.Lục Vân Trạm quay đầu lại nhìn, Ngôn Chi Tinh đang đứng ngoài cửa.Lục Vân Trạm lập tức cau mày lại, nhìn Ngôn Chi Tinh tiến lại gần: “ Chị vẫn khỏe chứ?”

Lục Vân Trạm khẽ đứng lên: “ Chị em ngủ rồi, chúng ta ra ngoài nói chuyện, đừng làm ồn khiến cô ấy tỉnh.”

Nói xong, vòng qua người Ngôn Chi Tinh đi ra ngoài, để Ngôn Chi Tinh ngượng ngùng đứng ở đó.“ Vân Trạm, chị bao giờ mới tỉnh lại được?”

Cô ta nói, dè dặt hỏi Lục Vân Trạm: “ Còn cả đứa bé nữa, con trai hay là con gái?”

Lục Vân Trạm từ trong túi lấy ra một điếu thuốc, châm thuốc, hút một hơi, con ngươi nhìn xa xăm, mãi hồi lâu mới liếc nhìn người con gái đứng bên cạnh, “ Tại sao em lại đến đây?”

“ Em nghe nói chị sinh rồi, em muốn đến thăm.”

Lục Vân Trạm hút một hơi nữa, lạnh nhạt ngắt quãng: “ Anh hỏi là, tại sao em biết, chị em ở đây?”

Hắn đâu có nói với cô ta chứ?Nét mặt Ngôn Chi Tinh thay đổi, nụ cười có phần cứng nhắc: “ Em.........”

“ Trả lời anh, em từ đâu mà biết được nơi này?

Biết chị em ở bệnh viện tư nhân này?”

Nơi này, thật không phải ai cũng có thể tự do ra vào.Càng đừng nhắc đến Ngôn Chi Tinh ở trước mặt.Cô ta nghe tin tức này từ đâu chứ?“ Là ba mẹ nói.”

Ngôn Chi Tinh nói ba mẹ, chính là vợ chồng họ Ngôn, cũng chính là ba mẹ đẻ của Ngôn Tiểu An.

Lục Vân Trạm nghe xong, lộ ra vẻ ngạc nhiên, con gái đẻ sắp sinh con, Lục Vân Trạm không có lí do gì không thông báo chuyện này cho ba mẹ Ngôn Tiểu An.“ Tại sao họ không đến?”

“ Ba mẹ có việc đột xuất nên không đến được, cho nên, cho nên bảo em thay họ đến thăm chị.”

Lục Vân Trạm cụp mắt xuống, ngón tay kẹp điếu thuốc run run...........Rốt cuộc ghẻ lạnh đến thế nào, mà đến con gái đẻ của họ sinh con, cũng không đến thăm.Điều này chứng tỏ, bao nhiêu năm Ngôn Tiểu An, ở nhà họ Ngôn phải sống cuộc sống thế nào?Lục Vân Trạm xót xa, trong lòng thầm hạ quyết tâm: Người nhà họ Ngôn đã không trân quý đứa con gái này của họ, thế thì từ nay về sau, người phụ nữ Ngôn Tiểu An này, sẽ giao cho hắn yêu thương che chở.Đừng có ai muốn làm hại cô trong mắt hắn.“ Em quay về đi.”

Ngôn Chi Tinh nhìn bóng dáng quay người đi vào phòng bệnh của Lục Vân Trạm, đột nhiên nói: “ Vân Trạm!

Em sai rồi!

Em thật sự biết sai rồi!

Ba năm trước không nên đi, em hối hận rồi, Vân Trạm, chúng ta quay lại nhé, giống như lúc đầu, coi như chúng ta hồi đó chưa từng xảy ra chuyện gì, có được không?”
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 52


Chương 52: Vạch trần Ngôn Chi Tinh“ Ngôn Chi Tinh, cô đi đi, sau này, đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi.”

Nếu không, hắn sợ hắn sẽ tự tay đâm chết cô ta.Ngôn Chi Tinh khóc lóc lắc đầu, lao lên, ôm lấy lưng Lục Vân Trạm từ đằng sau: “ Vân Trạm, anh là yêu em, anh chỉ là nhất thời bị chị mê hoặc, Vân Trạm, anh quay lại đi, nhìn em đi, em vẫn yêu anh, yêu anh như ba năm trước.”

“ Buông tay.”

Trên mặt Lục Vân Trạm, lạnh lùng hơn bao giờ hết.“ Vân Trạm, anh đừng như thế, anh chỉ là thương xót chị nên mới mềm lòng, anh không hề yêu chị ấy, người anh yêu là em, em hối hận rồi, em hối hận ba năm trước đã rời xa anh.Em biết, anh nhất định là vì muốn trừng phạt em đã ích kỷ rời đi, mới giả vờ để ý đến chị, có đúng không?”

Khóe miệng Lục Vân Trạm nhếch lên nụ cười chế giễu........Tại sao hắn lại ngu muội, mờ mắt những tận mười mấy hai mươi năm chứ?Người phụ nữ này, tại sao lại có thể là người con gái lương thiện dễ gần trong kí ức của hắn chứ?“ Vân Trạm, anh nghe em nói, ba năm trước, em vô tình nhìn thấy cuốn nhật ký của chị rơi trước cửa phòng em, em mới biết, thì ra chị cũng thích anh, em từ nhỏ cùng lớn lên với chị, từ nhỏ chị đều chăm sóc em, em, lúc đó em lẫn lộn, muốn rời khỏi đây, tác thành cho chị.Nhưng, Vân Trạm, em bây giờ hối hận rồi!

Em thật sự hối hận rồi!

Vân Trạm, anh vốn dĩ là bạn trai của em mà.”

Nghe những lời nói này, trong lòng Lục Vân Trạm như có lửa cháy.Có những lời, vốn dĩ hắn không muốn nói, nhưng có những người nghĩ hắn như kẻ ngốc để lừa.Lục Vân Trạm đưa tay gỡ bàn tay của Ngôn Chi Tinh đang ôm hắn, quay người nói: “ Vốn dĩ tôi cũng không phải bạn trai của cô.

Từ đầu đến cuối, tôi nhận nhầm người rồi. tôi nhận nhầm người, là sai lầm của tôi, tôi thừa nhận.Nhưng tôi nhận nhầm người, cũng là do cô cố ý dẫn đến.Cô khiến tôi cho rằng cô chính là người con gái năm đó luôn động viên khích lệ tôi trong tang lễ của ba mẹ tôi năm đó, cô không hề giải thích, thậm chí cô còn sai vẫn mắc sai.

Ngôn Chi Tinh, có phải cô cho rằng, cô làm những đó không ai hay biết?Tôi thật khó tưởng tượng, khi chúng ta gặp nhau, cô mới hơn 10 tuổi, một đứa trẻ hơn mười tuổi mà trong lòng đã có dã tâm sâu như thế.”

Ngôn Chi Tinh hoảng loạn hét lên: “ Tại sao anh lại biết?”

Cô ta nói bật ra, đột nhiên phát hiện mình nói sai rồi, cô ta nên giữ lời, giả bộ như không biết gì.Thầm trách mình ngu ngốc.“ Làm sao tôi biết không quan trọng, quan trọng là, Ngôn Chi Tinh, cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra, cô cho rằng có thể giấu tôi cả đời sao?”

“ Nhưng, nhưng sau này chúng ta cũng yêu nhau, chúng ta rất hạnh phúc, nếu không phải cuốn nhật ký của chị, em cũng không biết việc chị thích anh, em cũng sẽ không giả lòng vị tha mà chọn lực tác thành chị, em không rời đi, chúng ta bây giờ rất hạnh phúc.”

“ Cô luôn nhấn mạnh cuốn nhật ký của chị cô, không phải nhắc tôi, cuốn nhật ký đó là do chị cô cố tình làm rơi ở cửa phòng cô sao?

Nhưng Ngôn Chi Tinh, khi cô đem cuốn nhật ký đó cho tôi xem, cô nhất định chưa từng nghĩ, tôi còn lật cuốn nhật ký đó xem lại lần sau, càng sẽ không phát hiện, bị cô dùng keo dán mặt giấy đó lại......cô muốn giấu cái gì chứ?”

“ Hu hu...........anh............”

“ Tôi đã nhìn thấy hết rồi, mặt giấy bị keo dán dính lại đó.

Chỉ cần cẩn thận một chút, là có thể xé rách hai tờ giấy mà cô dán lại với nhau, có thể nhìn thấy những tờ nhật ký bị cô giấu đi.”

Lục Vân Trạm lạnh lùng nói: “ Đó là những kí ức về thời thơ ấu của tôi và cô ấy, cô muốn dùng cuốn nhật ký này, để tôi chán ghét cô ấy, cô không muốn để tôi nhìn thấy những ghi chép về hồi ức đó, đồng thời cô lại sợ xé rách tờ giấy đó, sẽ khiến tôi nghi ngờ.Cho nên cô dùng keo dán dán hai mặt giấy lại với nhau.Ngôn Chi Tinh, cuốn nhật ký đó, thực ra không phải giống như cô nói, chị cô không cẩn thận làm rơi trước cửa phòng cô chứ, là cô lấy trộm từ trong phòng cô ấy, phải không?”

“ Em, em khoong biết anh đang nói gì, em một chữ cũng không hiểu.

Vân Trạm, anh là yêu em, anh chỉ là tạm thời bị Ngôn Tiểu An mê hoặc.”

“ Câm mồm!”

Lục Vân Trạm bực tức, đến lúc này, Ngôn Chi Tinh vẫn còn chưa biết sợ, “ Cô có biết tôi đang nói gì, có hiểu hay không, không liên quan gì đến tôi, tôi không để ý.

Nhưng cô, từ nay về sau, cũng đừng xuất hiện trước mặt cô ấy.”

Ngôn Tiểu An e rằng cho đến hôm nay, vẫn nghĩ là em họ Ngôn Chi Tinh của cô, là một người con gái ngây thơ.Ngôn Tiểu An, trong tay Ngôn Chi Tinh, chỉ là thân phận chịu thiệt thòi.“ Vân Trạm, Vân Trạm........”

Dù cho Ngôn Chi Tinh khóc gào thế nào, Lục Vân Trạm quay người đi vào phòng, khóa cửa lại.Ngôn Chi Tinh đứng ngoài cửa, căm giận nắm chặt tay lại.......tên trộm Ngôn Tiểu An này, trộm đi Lục Vân Trạm của cô ta!

Trộm thân phận Lục phu nhân của cô ta!
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 53


Chương 53: Lời nói đẹp nhấtNhững ngày sau đó, giữa Ngôn Tiểu An và Lục Vân Trạm, dường như có gì đó ngăn cách ở giữa, hai người rất ít nói chuyện, phần lớn thời gian Ngôn Tiểu An đều nhắm mắt, không muốn nhìn hắn.Còn việc mà Lục Vân Trạm làm nhiều nhất, đó là khi cô nhắm mắt, chăm chú nhìn cô.Khiến Ngôn Tiểu An không quen đó là, Lục Vân Trạm dường như thay đổi rất nhiều, việc của cô, anh ta đều xử lý đâu ra đấy.Có một ngày, Ngôn Tiểu An lại bị đẩy lên bàn phẫu thuật.Lần này, Lục Vân Trạm đi vào phòng phẫu thuật cùng cô.Anh ta nắm chặt tay Ngôn Tiểu An: “ An An, phẫu thuật nhất định sẽ thành công, anh sẽ ở bên cạnh em.”

Ngôn Tiểu An không biết lần này Lục Vân Trạm lại sắp xếp phẫu thuật gì.Người đàn ông này cũng không tiết lộ gì với cô, Ngôn Tiểu An hất tay Lục Vân Trạm ra, lạnh nhạt nhắm mắt lại.Bác sĩ tiêm thuốc tê vào.Trong cơn hôn mê, Ngôn Tiểu An cảm thấy tay mình có người nắm chặt, có người, có tiếng nói, ở bên tai cô, nói một câu.Khoảnh khắc hôn mê qua đi, bên tau, câu nói văng văng đó vang lên: “ Sống cùng sống, chết cùng chết.

Em sống anh sống, em chết anh chết, em ngốc như thế, dại dột như thế, xuống dưới đất, không có anh, anh sợ em bị ức hiếp.”

“ Lục tiên sinh, phẫu thuật sắp bắt đầu rồi.

Xin ra khỏi phòng phẫu thuật.”

Lục Vân Trạm lắc lắc đầu, nắm chặt lấy tay Ngôn Tiểu An: “ Tôi ở đây với cô ấy, không có tôi, cô ấy sẽ sợ.”

Bác sĩ lắc đầu, người bị tiêm thuốc mê rồi còn biết sợ hãi gì nữa?Sợ hãi không phải người bệnh, mà là Lục Vân Trạm.Biệt danh Nam Lục Bắc Hứa, Lục Vân Trạm đứng đầu, dang tiếng vang xa, nói ra, anh sẽ tin, Lục Vân Trạm lại là người đàn ông như thế?“ Lục tiên sinh, đây là trường hợp ngoại lệ, nhưng trong phòng phẫu thuật, xin cậu giữ yên lặng, dù cho xảy ra chuyện gì, đừng làm ảnh hưởng đến phẫu thuật, tốt nhất đừng để phát ra bất cứ tiếng động nào.”

Lục Vân Trạm gật đầu biểu thị đồng ý.Phẫu thuật, đang được tiến hành.Toàn bộ, Lục Vân Trạm nhìn thấy toàn bộ quá trình phẫu thuật của Ngôn Tiểu An, khi trải qua những điều này, anh ta càng sợ mất đi người phụ nữ này.Khi phẫu thuật kết thúc, bác sĩ nói: “ Người bệnh bây giờ cần phải đưa đến phòng bệnh nặng, tiến hành quan sát, sau đó tiếp tục cần kiểm tra định kỳ, kết hợp điều trị bằng thuốc.Phần lớn dạ dày của Ngôn tiểu thư đã bị cắt, sau này dạ dày hết sức mỏng, ở phương diện ăn uống, cần đặc biệt chú ý.”

Ngôn Tiểu An nằm mơ, mơ một giấc rất dài, trong mơ, cô không ngừng chạy, có quái vật đuổi theo cô.

Đột nhiên lao vào trong lòng ấm áp, một giọng nói dịu dàng, kiên định nói với cô: Sống cùng sống, chết cùng chết, em sống anh sống, em chết anh chết.Ngôn Tiểu An không nhìn rõ tướng mạo người này, chỉ cảm thấy giọng nói rất quen tai, cô ngẩng đầu lên, khi nhìn thấy khuôn mặt này.........“An An tỉnh rồi?”

Thần sắc Ngôn Tiểu An phức tạp nhìn Lục Vân Trạm bên giường.Không phân biệt rõ câu nói đó, rốt cuộc là trong mơ nghĩ ra, hay là anh ta nói trước khi cô hôn mê.“ Nước......tôi khát........”

Mở miệng nói, mới phát hiện, cơ thể yếu ớt đến nói cũng khó khăn.Lục Vân Trạm thành thạo cầm bông thấm: “ Bây giờ còn chưa được uống nước, em vừa cắt bỏ phần ung thư dạ dày.”

Miếng bông trong tay thấm nước ấm.“ Phẫu thuật lần thứ hai này, là.....cắt bỏ phần ung thư dạ dày?

Cho nên, anh là giúp tôi trị ung thư dạ dày?”

“ uh.”

Lục Vân Trạm gật đầy: “ Không có sức, đừng nói nữa, em đừng động, anh dùng bông thấm nước giúp em đỡ khô môi.”

Ngôn Tiểu An ngạc nhiên nhìn động tác thành thạo của Lục Vân Trạm đang thấm ướt đôi môi khô của cô, giống như động tác này, anh ta thường xuyên làm vậy.
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 54


Chương 54: Em chỉ cần nhớ, sau này em thuộc về anhMiếng bông thấm lên môi, cô càng khát, bất giác đưa lưỡi liếm nước dính trên môi, chiếc lưỡi hồng thè ra liếm trên đôi môi nhợt nhạt, Lục Vân Trạm cầm chiếc bông thấm trong tay, sững người, thần sắc trong mắt, âm u tối tăm.“ Khát, vẫn muốn........”

Lục Vân Trạm nghe lời Ngôn Tiểu An nói, cụp mi xuống, đưa tay với nước ấm, thấm ướt môi cô.Có lẽ là khát quá, Ngôn Tiểu An thèm nước, cho nên cô yên lặng để Lục Vân Trạm hết lần này đến lần khác thấm ướt môi.“ Có muốn nhìn con không?”

Lục Vân Trạm đột nhiên nói.Mắt Ngôn Tiểu An sáng lên, “ Muốn.”

Nhưng...........tại sao đột nhiên anh ta để cô nhìn thấy con chứ?.......lẽ nào nói, đây là muốn cô từ biệt với con?Ngôn Tiểu An không nói gì, đợi khi Lục Vân Trạm quay lại phòng bệnh, trong lòng ôm đứa bé đang quấn chăn.“ Con trai của chúng ta.”

Lục Vân Trạm kiêu hãnh nói: “ giống anh, sau này lớn lên nhất định sẽ đẹp trai cao to.”

Ngôn Tiểu An ngó nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu con trai, càng nhìn càng không nỡ rời xa nó.Cố gắng nhưng vẫn không kiềm chế được, Ngôn Tiểu An đau khổ nhìn Lục Vân Trạm: “ Lục Vân Trạm, nể tình tôi, anh đừng chia cách tôi với con, có được không?”

Lục Vân Trạm ngạc nhiên nhìn vẻ mặt đau khổ của Ngôn Tiểu An.......

“ An An.

Tại sao em cho rằng, anh sẽ chia cách em và con của chúng ta chứ?”

“ Anh đừng giấu tôi nữa, anh sắp kết hôn với Ngôn Chi Tinh rồi phải không?

Cô ấy không thể sinh được, cho nên anh muốn đem con của tôi tặng cho cô ấy nuôi, có phải không?”

Đúng cái gì mà đúng!Lục Vân Trạm nổi giận lôi đình!Lại là Ngôn Chi Tinh!“ Ai nói với em anh muốn kết hôn với Ngôn Chi Tinh?

Còn nữa, ai nói anh muốn đem con của chúng ta tặng cho Ngôn Chi Tinh chứ?”

“ Lục Vân Trạm, đến lúc này rồi, còn giấu tôi cũng chẳng được, cái gì nên biết tôi đã biết từ lâu rồi.”

“ Em biết cái gì chứ!”

Lục Vân Trạm bực tức nói: “ Mấy lời đó lại là Ngôn Chi Tinh nói với em có phải không?

Em nói cho anh, từ bao giờ em giấu anh, đi gặp cô ta?”

Tại sao cô phải giấu hắn mà đi gặp Ngôn Chi Tinh chứ?“.......Thôi được thôi được, bây giờ sức khỏe yếu, anh cũng không hỏi em nữa,” Lục Vân Trạm phẩy phẩy tay, xót xa nhìn người phụ nữ trên giường: “ Ngôn Tiểu An, em nhớ cho anh, anh không muốn lấy Ngôn Chi Tinh, càng không có dự định lấy người khác.

Người phụ nữ duy nhất anh cần chính là em.”

A.........?“ Anh, thực ra là muốn lừa tôi đem con cho Ngôn Chi Tinh có đúng không?

Tôi biết cô ta không thể sinh được, anh thương cô ta, nhưng, con, tôi tuyệt đối không nhường cho ai hết.”

Lục Vân Trạm thật muốn rạch não cô ra, nhìn xem bên trong có phải bị nhét rơm cỏ gì không.“ Con của anh và em, tại sao phải đưa cho một người ngoài nuôi chứ?”

Lục Vân Trạm chán nản nói: “ Còn cả em họ đó của em, sau này em ít gặp cô ta, tốt nhất đừng gặp cô ta.

Nhìn thấy cô ta, thì tránh xa chút.”

“ Tại sao?”

“ Không tại sao cả!”

“ Anh không phải rất yêu rấy yêu Ngôn Chi Tinh sao?”

Ngôn Tiểu An cảm thấy mơ hồ, cô ở bên cạnh Lục Vân Trạm ba năm, Lục Vân Trạm thật sự chán ghét Ngôn Chi Tinh hay là giả tạo, cô có thể phân định được.Lục Vân Trạm hiện rõ vẻ không muốn giải thích nhiều, lẽ nào để anh ta nói, anh ta nhầm đối tượng, nhận sai người, sau đó mắt mờ mười mấy hai mươi năm sao?Lục tổng tài bất giác thấy mất mắt, giọng nói không kiên nhẫn: “ Ngôn Tiểu An, em nói nhiều thế làm gì.

Em chỉ cần biết, từ nay về sau, em thuộc về anh.”
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 55


Chương 55: Sống cùng sống chết cùng chết“ Nhưng anh cũng không yêu tôi, tôi không muốn ở bên cạnh một người đàn ông không yêu tôi, không muốn miễn cưỡng anh ta cũng không muốn miễn cưỡng mình.

Lục Vân Trạm, anh là thương hại tôi, tôi không cần sự thương hại của anh.

Chúng ta chia tay đi, đừng dây dưa níu kéo làm gì nữa.”

“ Anh không thương hại em, anh không cảm thấy miễn cưỡng chút nào.”

“ Ồ........tôi hiểu rồi, đó chính là vì con, cho nên anh muốn có trách nhiệm với tôi, có đúng không?

Tôi sẽ mang con đi, tôi bảo đảm sẽ không..........”

“ Cũng không phải vì con!”

“ Ngôn Chi Tinh hiểu lầm anh?

Cho nên cãi nhau với anh à?”

“ Không phải, đều không phải!”

Sao mà cô phiền thế chứ!“ Ồ......tôi hiểu rồi, đó chính là vì.........”

Nghe câu nói cô còn chưa nói hết “ Đó chính là vì........”, sắc mặt Lục Vân Trạm trở nên khó coi, lắc đầu, trừng mắt nhìn cô: “ Em ngậm miệng lại! không phải vì đồng tình em thương xót em!

Không phải vì con không phải vì thế mà có trách nhiệm!

Không phải vì bị ai hiểu lầm hay cãi nhau với ai!”

Lục Vân Trạm bực tức nói.Một loạt lời nói, giống như chuỗi hạt, thi nhau tuôn ra.“ Thế thì để tôi nghĩ, là vì..........”

Tại vì gì chứ!“ đừng nghĩ nữa!

Ngôn Tiểu An, anh yêu em, đã đủ chưa!”

Lục Vân Trạm bực tức hét lên, hai mắt chằm chằm nhìn Ngôn Tiểu An: “ Lục Vân Trạm yêu Ngôn Tiểu An, đã hài lòng chưa?”

“ Anh, anh nói cái gì?”

Cô nghe nhầm rồi sao?Ngôn Tiểu An có chút chờ đợi, nhưng lại có chút sợ hãi.Lục Vân Trạm đầu như bốc hỏa, cánh tay chống xuống, cúi đầu hôn lên đôi môi khô của cô.Ngôn Tiểu An bị hôn cho đỏ mặt tía tai, Lục Vân Trạm mãi mới buông cô ra, đắc ý nói: “ Anh nói, anh yêu em rồi, từ rất lâu rất lâu, anh yêu em rồi.

Anh không chỉ mắt mờ, mà tim cũng sai lầm, suýt nữa đã để mất em.”

Anh ta nói một hơi hết: “ Bây giờ, nghe đã rõ chưa?”

Ngôn Tiểu An sững sờ, trong khoảnh khắc, không biết cảm nhận gì.Lục Vân Trạm nói yêu cô rồi?Nói anh ta đã yêu cô từ rất lâu rồi?Ánh mắt đờ đẫn dừng lại trên khuôn mặt khôi ngô tuấn tú trước mặt, Ngôn Tiểu An mãi vẫn chưa thoát ra được.Lục Vân Trạm ở bên cạnh, chờ đợi hy vọng.........tại sao cô cũng chưa phản ứng gì, đó là ý gì đây?“ Tôi không tin.”

Lục Vân Trạm tại sao có thể yêu cô chứ?Lục Vân Trạm ghét cay ghét đắng cô mới phải.Lục Vân Trạm nheo mắt lại: “ Em không tin, anh sẽ nói cho đến bao giờ em tin........

Ngôn Tiểu An, anh yêu em.

Ngôn Tiểu An, anh yêu em.......

Ngôn Tiểu An, anh yêu em.........”

Hết lần này đến laàn khác, không biết bao nhiêu lần “ Ngôn Tiểu An, anh yêu em.”

Từ khóe miệng mấp máy bật ra mấy câu nói, trong lòng Ngôn Tiểu An đang hỗn độn phức tạp.Hỏi lại lần nữa: “ Lục Vân Trạm, anh nói thật sao?”

“ Ngôn Tiểu An, anh yêu em!”

Trả lời cô vẫn là câu nói dịu dàng của Lục Vân Trạm.Khóe miệng Ngôn Tiểu An khẽ nhếch lên: “ Thế thì được, em tin anh.

Nhưng anh phải theo đuổi em lại từ đầu.”

Anh ta cho rằng chỉ nói hai câu ngọt ngào là xong sao?Nghĩ lại hồi đó, cô bị anh ta vô tình lạnh nhạt làm tổn thương, nhưng không có ai mang thuốc cho cô.“ Lục Vân Trạm, nếu lời anh nói là thật, thế thì anh phải theo đuổi em.

Nếu không em sẽ nguyện làm mẹ đơn thân.

Cùng lắm đổi họ cho con trai.......hừ!”

Ngôn Tiểu An còn chưa nói xong, đã bị người ta hôn lên rồi, những lời đó, một chữ cũng không bật ra được.Lục Vân Trạm cười khẩy nói: “ Ngôn Tiểu An, em gan to nhỉ.

Người ta có câu gì nhỉ, ba ngày không đánh được đà lấn tới.”

Ngôn Tiểu An nghe xong, cảm thấy ấm ức.......dựa vào cái gì chứ!

Hồi đó khi cô yêu anh ta, chịu bao nhiêu khổ đau.

Tại sao anh ta không hoán đổi mà theo đuổi cô, để cô cũng được cảm nhận cảm giác có người theo đuổi, là cảm giác gì?“ Theo đuổi em thì được, nhưng em dám có ý nghĩ mang con của anh đi đổi học, anh nói cho em biết, Ngôn Tiểu An, đừng có mơ!”

Nói xong, trừng phạt bằng cách lại hôn lên môi Ngôn Tiểu An, cắn mạnh một cái.......chưa đã, lại cắn một miếng nữa.Vẫn chưa đã.........Lục tổng tài bắt đầu dở trò cầm thú.Đương nhiên, Ngôn Tiểu An vừa làm phẫu thuật tỉnh lại, muốn vận động mạnh gì đó, đó là điều không thể.

Lục tổng tài chỉ có thể sờ xoạng vuốt ve, muốn tranh thủ, chỉ ăn được bữa nhẹ trước khi vào bữa chính.Đến nỗi mà muốn ăn bữa chính, thế thì phải đợi thôi.Lục Vân Trạm nhẹ nhàng hôn lên má cô: “ Em còn nhớ không?

Lần trước, em hôn trộm anh như thế.”

Ngôn Tiểu An chảy nước mắt.....thì ra, anh cũng biết.“ Lúc đó, em hôn trộm anh, anh không mắng em, có phải bắt đầu từ lúc đó, anh đã bắt đầu yêu em rồi?”

Lục Vân Trạm lắc đầu: “ Không, còn sớm hơn lúc đó.”

Chỉ là do hắn mắt mờ mà thôi.“ nếu như chưa từng yêu anh......”

Ngôn Tiểu An nói, nhưng lại bị Lục Vân Trạm cướp lời: “ Nếu như chưa từng yêu em, thế thì sinh mạng của anh nhất định không hoàn chỉnh.”

Mặt Lục Vân Trạm áp lên mặt Ngôn Tiểu An, xót xa vẻ gầy gò xanh xao của cô, giọng nói trầm khàn bật ra từ miệng Lục Vân Trạm: “ Ngôn Tiểu An, sống cùng sống, chết cùng chết.

Em sống anh sống, em chết anh chết......cảm ơn em, dũng cảm mà sống.”

Ngôn Tiểu An nghẹn ngào.......Thì ra, không phải ảo giác trong mơ, cũng không phải lừa dối. trên bàn phẫu thuật, thật sự có một người, nắm chặt lấy tay cô, thầm thì bên tai cô lời nói đẹp nhất, vào lúc ở giữa ranh giới giữa sống chết.“ nếu như.......lúc đó, em thật sự chết thì sao?”

“ Em sống anh sống, em chết anh chết.

Em ngốc như thế, sao anh có thể yên tâm để em một mình đến thế giới xa lạ bị người ta ức hiếp chứ?

Không có anh ở bên cạnh che chở em, em sẽ sợ.”

Nước mắt, như vỡ òa ra......đủ rồi, có lời nói này của anh, là đủ rồi.

Những điều không công bằng, không can tâm, đã không còn quan trọng nữa.
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 56


Chương 56: Chiều chuộngNgôn Tiểu An bây giờ đang nằm trên giường, còn có một loại cảm giác không thật.Sự thay đổi của Lục Vân Trạm, khiến cô được chiều chuộng mà lo sợ, lại có cảm giác rất bất an, giống như...........ông trời cho cô thứ đồ gì sẽ lại lấy đi bất cứ lúc nào.Tâm trạng bất an đó, đã ba ngày trôi qua rồi.Trong phòng bệnh của cô, tiếng gõ bàn phím lạch cạch, giống như sự lo lắng trong lòng cô.Ngôn Tiểu An nghiêng đầu nhìn người đàn ông dưới cửa sổ ban công.......mái tóc đen, không giống như lúc làm việc bình thường, có chút gì đó khác lạ, loạn một chút.Trên người mặc quần áo cũng không giống như khi đi làm việc thường ngày là áo sơmi và vest, mà là một chiếc áo phông màu đen, bên dưới mặc chiếc quần thể thao màu gạo, Ngôn Tiểu An nhìn sững sờ, nhìn phía dưới cửa sổ không chớp mắt, người đàn ông đang làm việc, ánh mắt chăm chú giống như đang rất bận rộn.Lục Vân Trạm chìm đắm trong công việc, nhưng có mắt người chăm chăm nhìn mình, dù cho anh ta có muốn giả bộ không biết cũng không được.Đôi môi mỏng khẽ nhếch lên.Đột nhiên, người đàn ông bất giác ngẩng đầu, ánh mắt sâu xa, bắt gặp Ngôn Tiểu An đang nằm trên giường nhìn mình.Đôi mắt đó khiến Ngôn Tiểu An mặt đỏ bừng lên, anh ta nói: Xem đi, bị anh bắt gọn rồi.Lục Vân Trạm cười nhìn người phụ nữ bị nói trúng tâm đen, đang vùi đầu vào chăn, anh nhìn công việc trong tay.......dường như, công việc đối với anh mà nói không còn lực hấp hẫn nữa.Lục Vân Trạm đứng lên, bước nhanh đến bên giường bệnh.Ngôn Tiểu An vẫn chúi đầu vào chăn, kiên quyết không ló ra.“ An An, như thế không được đâu, em sẽ bị chết ngạt mất.”

Mặt Ngôn Tiểu An vùi đầu vào chăn, càng đỏ hơn trước, lẩm bẩm nói: “ Anh đi đi, người em thế này, em sẽ không để mình bị chết ngạt đâu.”

“ uh.......anh vừa nói sai rồi, không phải chết ngạt, là bị chết sặc.”

Người đàn ông nhìn chiếc chăn quấn thành một cục đó, trong mắt anh đầy vẻ ranh ma.“ A?” chết sặc?

Lại trò gì thế?“ An An, em tính xem, sau khi phẫu thuật, em sắp được một tháng rồi chưa tắm, trong chăn hôi lắm, còn vùi đầu vào trong chăn, An An.......em mau ra đi.”

Ngay lập tức, Ngôn Tiểu An từ đầu đến chân, không có chỗ nào là không đỏ.Lục Vân Trạm là tên xấu xa.Ngôn Tiểu An nghiến răng nghiến lợi!Vốn dĩ không có gì, bị anh ta nói như thế, Ngôn Tiểu An đột nhiên cảm thấy trên người giống như phát ban vậy, hơn nữa còn ngứa toàn thân.Không chịu được nữa, Ngôn Tiểu An thò đầu từ trong chăn ra, bực tức nói: “ Lục Vân Trạm, anh cố tình phải không!”

Lục Vân Trạm khẽ cười, trong mắt đầy vẻ chiều chuộng.Nhưng cười như thế, khi Ngôn Tiểu An nghe thấy lại giống như bị cười chế giễu vậy, có gì đó khác thường!Đừng cho rừang phụ nữ mang thai không nói lý được, phụ nữ vừa sinh con ra, cũng không thèm cãi lý.

Ngôn Tiểu An bực tức cầm lấy gối ném về phía người đàn ông bên giường.Lục Vân Trạm cũng không tránh, sức lực đó của cô, chiếc gối ném lên người anh ta, cũng chỉ gãi ngứa mà thôi.Lục Vân Trạm cúi người xuống, dùng cơ thể mình giữ chặt lấy người Ngôn Tiểu An.“ Làm gì thế?

Trên người em toàn mùi hôi, sẽ bị chết sặc đấy.”

“ Ha ha ha!” tiếng cười vang lên, hiện rõ lúc này người đàn ông rất thoải mái, Lục Vân Trạm ngửi ngửi trên người Ngôn Tiểu An: “ An An, đừng động, để anh ngửi xem, có hôi hay không.”
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 57


Chương 57: An an, anh lau người giúp em nhé“ Biến thái!”

Ngôn Tiểu An đỏ mặt, hai má đỏ ửng như trứng gà hấp, đối với một vài hành động của Lục Vân Trạm, cô càng lúc càng bất lực.“ Lục Vân Trạm, anh đừng như thế.”

Quả thật bị Lục Vân Trạm làm cho đỏ mặt tía tai, Ngôn Tiểu An chỉ có thể bị động mà đi né tránh Lục Vân Trạm, cơ thể có mùi hôi, bị người đàn ông mình yêu trêu đùa như thế, Ngôn Tiểu An bất giác, nước mắt ầng ậng trong khoang mắt, nhìn đến nỗi khiến Lục Vân Trạm cảm thấy tim đập nhanh, chỗ bộ phần nào đó lại bắt đầu không nghe lời.Ngôn Tiểu An nhìn vào mắt người đàn ông đó, đột nhiên bắt đầu thấy khô miệng, bản năng liếm môi, chiếc lưỡi màu hồng liếm lên đôi môi khô, phả ra hơi thở ấm nóng, ánh mắt Lục Vân Trạm nheo lại, sau đó hơi thở gấp gáp hơn.“ An An......”

Khi kích động, hơi thở của anh ta trầm khàn hơn, “ An An.....An An.......An An......”

Từng tiếng từng tiếng gọi, dây dưa triền miên, anh cắn cắn răng, kiềm chế dục vọng, mắt chăm chăm nhìn cô.

Ngôn Tiểu An bị làm cho sợ hết hồn, Lục Vân Trạm kiềm chế cơ thể căng cứng, nói: “ An An, trên người em có mùi hôi, anh giúp em lau người nhé.”

“........”

Mắt Ngôn Tiểu An long lanh nước, nhìn thấy Lục Vân Trạm đứng dậy, đi vào nhà vệ sinh.Chỉ là, không phải nói giúp cô lau người sao?

Người đâu?

Đi vào nhà tắm nửa tiếng rồi mà chưa thấy đi ra.Ngôn Tiểu An chớp chớp mắt, cánh cửa nhà tắm, lại bị đẩy ra lần nữa, Lục Vân Trạm dùng chậu đựng nước nóng, đặt khăn mặt vào, bưng đến trước mặt cô.“ Lục Vân Trạm, anh đi vào lâu thế.”

“ thiết bị trong nhà tắm hỏng rồi, anh vừa ở bên trong sửa mãi.”

Lục đại boss nói dối mà không chớp mắt, nói xong, ra vẻ nghiêm túc cởi quần áo bệnh nhân trên người Ngôn Tiểu An.“ Lục Vân Trạm, anh đừng cởi quần áo em, em tự lau!”

“ Thế sao được chứ, em là người bệnh.”

“ Em còn có thể tự lau người cho mình được, anh đưa khăn mặt cho em, em tự lau được, những chỗ không tới, anh, nhờ anh lau cho em sau.”

“ Phiền quá, lau người mà thôi, An An, em từ chối anh như thế, lẽ nào còn sợ anh giở trò em sao?”

Lục Vân Trạm, anh thật không biết xấu hổ mà!Ngôn Tiểu An trừng mắt nhìn Lục Vân Trạm, lời này vậy mà không nói ra được.Cô nói không được, nhưng Lục Vân Trạm không vì thế mà xua tay, đưa cánh tay ra, giữ lấy cả người cô: “ Đừng động, để bị thương sẽ rất đau.”

Ngôn Tiểu An nhìn bộ dạng người đàn ông trước mặt, hận đến nỗi nghiến răng, chỉ có thể che giấu xấu hổ, mà để người đàn ông đó lau người cho mình, may là, Lục Vân Trạm cũng chỉ giúp cô lau người mà thôi.Cuối cùng thì....lau xong rồi.Ngôn Tiểu An thở phào một hơi, vẻ mặt người đàn ông ấm ức, vẻ hối hận nói: “ An An, anh không nên lau người cho em.”

Nói xong, cũng không đợi Ngôn Tiểu An trả lời, người đàn ông đó đã bưng chậu đi vào nhà tắm.Lại qua nửa tiếng sau, Lục Vân Trạm mới đau khổ đi ra, trời mới hiểu anh ta trong nhà tắm là để làm gì.Lại đi ra lần nữa, ánh mắt lướt nhìn người phụ nữ nằm trên giường, Lục Vân Trạm không kìm được cười đau khổ.........anh ta ở trong nhà tắm che giấu sự chịu đựng, người phụ nữ này cảm thấy dễ chịu nên ngủ rồi.Nhìn khuôn mặt ngủ ngon của cô, Lục Vân Trạm hít một hơi thật sâu, tự thầm nói: “ An An, anh thật là ngốc.”

Không phải sao, anh ta khoong ngốc thì ai ngốc, bao nhiêu năm như thế, dù cho là Ngôn Chi Tinh, hay là người phụ nữ khác, anh ta không có hứng thú với cơ thể những người phụ nữ này, duy nhất chỉ có người phụ nữ ngủ ngon trên giường, mới khiến anh ta không khống chế nổi mình.Những năm nay, ngoài làm chuyện đó với cô ra, anh ta không có bất cứ ai khác.

Đạo lý rõ ràng đó, tại sao chỉ khi đối diện với hậu quả một cách đáng sợ, anh ta mới hiểu được?
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 58


Chương 58: Lục Vân Trạm không biết bế conNgôn Tiểu An bế con trong tay, hôm nay, cô xuất viện rồi.“ Đưa anh.”

Lục Vân Trạm đưa tay đỡ chiếc tã bọc trong lòng Ngôn Tiểu An, bế lấy, không thể không nói, đàn ông bế con, trông rất đẹp trai, nhưng...........“ oa oa!”

Đứa trẻ vốn dĩ được Ngôn Tiểu An bế, đến lượt Lục Vân Trạm bế, lập tức há chiếc miệng nhỏ xinh, không ngừng gào khóc.Âm thanh đó, không giống như con mèo hen lúc vừa mới xinh, tiếng khóc này, khiến Ngôn Tiểu An nghe thấy cũng phải mềm lòng: “ Hay là, để em bế đi.”

Cô xót xa đứa bé bị Lục Vân Trạm bế không thoải mái, thế là đưa ra ý kiến.trong lòng cô.Sắc mặt Lục Vân Trạm tối lại, vẻ nghiêm túc: “ Không được, em sức khỏe không tốt, để anh bế, em cứ ở yên đấy.”

Lục Vân Trạm để Ngôn Tiểu An ngồi vào ghế sau xe, tự mình bế đứa bé, cũng đi vào theo sau.Bình thường anh ta có thói quen tự mình lái xe, nhưng hôm nay, để lái xe trong nhà lái.Chiếc xe đi rất êm, tất cả đều thuận lợi, ngoài việc tiếng khóc của đứa trẻ trong xe vẫn chưa ngừng.

Trên cả đường, Ngôn Tiểu An mấy lần muốn bế đứa trẻ, nhưng đều bị Lục Vân Trạm giữ lại.“ Con đang khóc!”

Ngôn Tiểu An bực mình nhìn sang Lục Vân Trạm.Người đàn ông ra vẻ nghiêm túc gật gật đầu: “ Con đang vui mà, biết là sắp về đến nhà rồi.”

Lục Vân Trạm!

Anh quả nhiên không biết xấu hổ!Ngồi ghế phụ là Thẩm Việt, ho hai tiếng, nhìn Lục Vân Trạm rồi lại nhìn Ngôn Tiểu An, cuối cùng không kìm được ngắt quãng hai người: “ Để mình bế cho...........”

Nhưng lời anh ta còn chưa nói xong, đã bị Lục boss châm biếm nói: “ Cậu biết bế trẻ con sao?”

Đùa gì chứ, Thẩm Việt và anh ta thì có gì khác nhau chứ?

Anh ta không biết bế trẻ con, Thẩm Việt và anh ta chơi với nhau bao nhiêu năm, người chưa kết hôn chưa có con, sao biết bế con chứ?“ Lục Vân Trạm, cậu đừng coi thường người khác.”

Thẩm Việt phát cáu: “ Cậu dám nói, cậu đưa cậu nhóc này cho mình bế, tuyệt đối không khóc không ồn.”

“ Thẩm Việt, mình mới biết, cậu là người rất thích đùa.”

“ Ai đùa với cậu, Lục Vân Trạm, cậu là đồ ngốc, đến đứa bé mà cũng không biết bế, cậu cho rằng mọi người đều giống cậu à?”

“ Ha ha,” Lục Vân Trạm cười khẩu, trong lòng như bốc hỏa.....Hừ, Thẩm Việt, cậu cho rằng cậu là siêu nhân à, “ Đây, cho cậu bế, có lời nói lúc nãy, nếu cậu làm nhóc con nhà mình khóc, mình nhất định đánh cho cậu phải khóc chạy về gọi ba........”

Lục đại boss rất muốn chế giễu Thẩm Việt, đáng tiếc, trời không cho người được toại nguyện.Đứa trẻ vừa được chuyển đến tay Thẩm Việt, cũng không thấy Thẩm Việt chân tay luống cuống, đã bế đứa bé vào trong tay, dỗ dành hai tiếng, là đã nín khóc rồi.Vừa nãy còn khóc toáng lên, đến tay Thẩm Việt, lập tức nín khóc lại ngoan ngoãn.Sắc mặt Lục đại Boss lúc xanh lúc trắng, giống như tấm biển đổi màu, trên mặt Lục Vân Trạm đầy vẻ bực tức lẫn ấm ức, nói: “ Cậu vận may tốt, con mình vừa khóc mệt rồi, ở trong lòng mình chuẩn bị ngủ, thì chuyển sâng tay cậu, cho nên, Thẩm Việt là cậu gặp may thôi.”

Nói gì Lục Vân Trạm cũng không thừa nhận, là anh ta không biết bế trẻ con.Thẩm Việt liếc nhìn anh ta, đưa đứa bé trong tay lại đặt vào lòng Lục Vân Trạm.........“ Oa oa....!”

Thẩm Việt cũng không quan tâm sắc mặt âm u xám xịt của Lục Vân Trạm, liếc mắt chế giễu nhìn Lục Vân Trạm, lại đưa tay bế đứa trẻ quay lại lòng mình.Nói cũng lạ, đứa bé ở trong lòng Lục Vân Trạm, ra sức mà khóc, hễ đến tay Thẩm Việt, lập tức nín khóc.“ Có một vài người, không chịu chấp nhận thất bại, không chịu chấp nhận sự thật.

Ôi!”

Thẩm Việt ôm đứa bé, bật ra những lời châm chích.Lục Vân Trạm nghe xong mặt còn tối đen hơn mực.“ Thẩm Việt, cậu lợi hại quá đấy.”

Người phụ nữ bên cạnh còn đổ thêm dầu vào lửa, khúc khích cười từ đầu đến giờ, nét mặt Lục Vân Trạm lúc đỏ lúc trắng, rồi lại chuyển sang tối sầm.
 
(Full)Nếu Như Chưa Từng Yêu Anh - Khuyết Danh
Chương 59


Chương 59: Cuối cùng được tin tưởngLục Vân Trạm bọn họ đi vào Lan Uyển, bước đến cửa nhà.Trong nhà đã có mấy người ngồi chờ ở đó.“ An Lan.”

Ngôn Tiểu An ngạc nhiên nói: “ Sao cô lại đến đây?”

An Lan kéo Ngôn Tiểu An lại, nhìn tỉ mỉ: “ Gầy rồi.”

“ Uhm, cắt bỏ phần lớn dạ dày.”

“ Tôi nghe nói rồi.”

An Lan chen ngang câu nói của Ngôn Tiểu An, đôi môi mấp máy: “ Mạng thật lớn.”

Nói xong, còn lẩm bẩm thêm hai câu, nếu điều này đổi sang cho người khác nói, Ngôn Tiểu An nhất định sẽ hiểu lầm đối phương, cho rằng đối phương là chế giễu cô, là không hy vọng cô sống, nhưng nếu như đổi là An Lan, Ngôn Tiểu An biết, An Lan thực ra vì quá vui mừng khi cô thoát được cửa ải của thần chết.“ Uhm,” Hai người khác ngồi trên ghế sofa, cũng đứng dậy chào hỏi: “ Ngôn Tiểu An, lâu rồi không gặp.”

Ngôn Tiểu An nhìn theo, ánh mắt có chút khác lạ.....là Ngụy Đồ Phong và Mộ Dung Túc, bọn họ đều là bạn thân của Lục Vân Trạm, kể cả Thẩm Việt.Nhưng bình thường cô và Thẩm Việt có thể nói được hai câu, tại vì khi Thẩm Việt nói chuyện với cô, sẽ không mang ánh mắt xa lạ, khiến cô không thoải mái.Còn Ngụy Đồ Phong và Mộ Dung Túc, cũng không thể nói bọn họ đối với cô thế nào, chỉ là ba năm nay, bình thường khi gặp Mộ Dung Túc và Ngụy Đồ Phong, ánh mắt hai người này nhìn cô, luôn khiến cô mặc cảm.Đó là vẻ chế giễu, cợt nhả.......An Lan cảm nhận được ánh mắt khác lạ của Ngôn Tiểu An, cô đi vào phía giữa Ngôn Tiểu An và Ngụy Đồ Phong, Mộ Dung Túc, kéo Ngôn Tiểu An nói: “ Tôi dìu cô vào phòng ngủ, vừa ra viện, tôi thấy sức khỏe cô vẫn yếu, nên nghỉ ngơi nhiều mới được.”

Ngôn Tiểu An đúng là cảm thấy có chút mệt mỏi, “ uhm” lên một tiếng, vừa bước về phía phòng ngủ, thì nghe thấy đằng sau chuyển đến giọng nói: “ Này, Ngôn Tiểu An, trước đây chúng tôi hiểu lầm cô, cô đừng để trong lòng, tôi và Mộ Dung Túc là hai tên khốn, cô đừng để ý.”

Cơ thể Ngôn Tiểu An khẽ run.......đối với cô mà nói, được tin tưởng là một điều gì đó xa xỉ.

Ba năm nay, người ở bên ngoài chỉ chỉ chỏ chỏ, sỉ nhục mắng nhiếc, mọi lời nói xúc phạm, cô chịu quá nhiều quá nhiều, một người chịu đựng những điều này, không ai tin cô trong sạch.An Lan là người đầu tiên, Ngôn Tiểu An cho rằng, cô ấy cũng sẽ là người cuối cùng.Nhưng hôm nay, bạn thân của Lục Vân Trạm, cũng nói với cô, hiểu lầm cô, đó thể hiện những người đã từng chỉ chỏ, nói lời ác ý, cũng sẽ dần tan biến?Sự thay đổi của Lục Vân Trạm trong thời gian ngắn này, cô nhìn thấy được, sự thay đổi đó, đối với cô mà nói, đến quá đột ngột.Cho nên, luôn suy tính hơn thiệt.Việc của ba năm trước đó, trở thành vết sẹo trong trái tim cô không thể chạm, cô không dám chủ động nhắc lại việc ba năm trước với Lục Vân Trạm.

Mấy lần cô muốn mở miệng hỏi Lục Vân Trạm, nhưng, cuối cùng, cô không nói gì, không dám nói, không dám hỏi.Nhưng..........mấy người bạn thân nhất của Lục Vân Trạm, từ nhỏ đến lớn, anh em cùng mặc một chiếc quần lớn lên, nói bọn họ đã hiểu lầm cô........Thế thì có phải, Lục Vân Trạm thực ra cũng tin việc ba năm trước là cô vô tội?Khoảnh khắc này, Ngôn Tiểu An có chút phiền muộn, có chút mừng vui, có chút khó chịu, có chút sung sướng.An Lan hiểu được cô, thế là An Lan vuốt ve tóc cô, ngoảnh đầu nhìn về phía Lục Vân Trạm: “ Cô ấy rất lo lắng bất an.

Khi tôi nhận ra con người Ngôn Tiểu An, cô ấy là như thế, dũng cảm nhưng lại yếu đuối.”

Lời An Lan nói, khiến tim Lục Vân Trạm lại nhói đau lần nữa, bước lên trước mấy bước, ôm lấy cô, hôn lên trán cô, giọng nói trầm thấp: “ An An, anh tin em, là anh không tốt, có mắt như mù không nhìn rõ em chân thành nhất đơn thuần nhất.

Là anh sai rồi.”

Đằng sau, Thẩm Việt, Mộ Dung Túc và Ngụy Đồ Phong, đều với biểu cảm khó tin, ngạc nhiên nhìn về phía hai người......

Lục Vân Trạm xin lỗi?

Trên trời dưới đất, Lục Vân Trạm kiêu ngạo không ai bằng, hôm nay lại xin lỗi sao???
 
Back
Top Bottom