Lãng Mạn [END] Tuyến thể ngủ say - Trường Tiếu Ca

[End] Tuyến Thể Ngủ Say - Trường Tiếu Ca
Ngoại truyện 5: Khúc nhạc cuối cùng


Editor: Nina

Đến giờ ăn tối, Mập Ú tiến lại gần bát thức ăn cho mèo.

Trong đó chỉ còn vài hạt, động vật hai chân đã nấn ná trong phòng lâu lắm rồi.Nó thấy hơi lo, nếu kẻ săn mồi của bầy đàn bị gì thì nó cũng sẽ bị đói theo."

Meo——" Nó bước đến cạnh cửa phòng ngủ, gào lên thảm thiết.Không ai đáp lại, còn truyền đến âm thanh kỳ lạ."

Không thể sâu thêm nữa."

Là giọng của kẻ săn mồi thứ nhất, "Đàn anh Cảnh, em muốn ra..."

"Sao nhanh thế?"

Đây là tiếng kẻ săn mồi thứ hai đang nói chuyện, "Tự mình làm thì thấy hứng hơn à?"

"Không phải... là vì anh đang nhìn, nên mới càng..."

"Càng sao cơ?"

Giọng nói trầm khàn tạm dừng trong chốc lát, thúc giục: "Quý Hồi, càng gì cơ?

Nói nhanh lên."

"Càng... hứng hơn."

Mập Ú tiến thêm hai bước về hướng phòng ngủ.

Cửa khép hờ, nó xem xét, dùng mặt đẩy mở cửa ra.Kẻ săn mồi thứ hai đang nắm lấy "chiếc đuôi" của mình di chuyển lên xuống."

Meo——" Nó trông mong nhìn lên, kêu thêm một tiếng."

Có phải Mập Ú đang kêu không anh?"

Quý Hồi hỏi.Cảnh Việt bớt chút thời giờ liếc nhìn con mèo đang ngồi đoan chính dưới giường.

Chưa được nửa giây đã dời mắt, tiếp tục dán mắt vào màn hình điện thoại."

Nó đói bụng đúng không?"

Quý Hồi dặn dò: "Cho nó thêm ít hạt mới đi anh.

Dạo này nó hơi kén ăn, để lâu là không chịu ăn nữa."

Trong lúc Quý Hồi nói những điều này, thậm chí ngón tay vẫn còn đang nằm trong người.Cảnh Việt hừ lạnh: "Em còn nhớ mình đang làm gì không đấy?"

Quý Hồi đỏ mặt tiếp tục.Nhưng chưa nhịn nổi vài lượt, cậu đã ưỡn cao bụng, ngón chân co lại.Cảnh Việt rất quen thuộc với dáng vẻ này.

Ánh mắt anh tối sầm, cầm điện thoại lên, "Quý Hồi, đợi anh ra cùng."

Năm 29 tuổi, Quý Hồi xin nghỉ việc, thi vào Đại học Chu Thành một lần nữa, bắt đầu hành trình vươn tới đỉnh cao.Ngày đầu tiên nhập học, cậu lẻn vào lớp của Cảnh Việt, ngồi dưới hàng cuối cùng để hạ thấp cảm giác tồn tại.

Cảnh Việt mặc bộ vest đen bước lên bục giảng, tầm mắt lướt qua phía dưới, cuối cùng dừng tại chỗ Quý Hồi."

Chào mọi người, thầy là giảng viên lớp thí nghiệm tuyến thể của các em.

Rất hân hạnh được gặp các em qua việc nghiên cứu tuyến thể..."

Đường nét khuôn mặt của Cảnh Việt năm 35 tuổi hầu như không thay đổi mấy, có phần hiền hòa hơn so với năm 24 tuổi."

Đây là thông tin liên lạc của thầy."

Anh xoay người viết một dãy số lên bảng đen, rồi cẩn thận lau sạch bụi phấn rơi trên nhẫn.Quý Hồi nghe thấy có người bàn tán về tình trạng hôn nhân của Cảnh Việt."

Đeo nhẫn nên chắc chắn đã kết hôn rồi.

Hình như là ngón áp út đó."

"Cũng chưa chắc, biết đâu chừng là đeo cho vui thôi."

"Phải, đã kết hôn rồi."

Cảnh Việt bật máy tính, không thèm ngẩng đầu lên: "Hôn nhân mỹ mãn, gia đình hạnh phúc, một trai một gái."

Màn hình máy tính hiển thị trên màn hình lớn, trên đó là Mập Ú đã giảm cân thành công và một chú cún đen trắng nhỏ con hơn cả Mập Ú.Quý Hồi đã đặt tên em nó là: Bé Hoa.—Hết—
 
Back
Top Bottom