Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Edit] (Quyển 4) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu

[Edit] (Quyển 4) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 1103 - 1105: Thiểm hôn thiên kim (88-90)


Edit: Minh NguyệtBeta: Beltious Soulia/Dã Linh
Chương 88 (1103):Bà Lý nhìn xung quanh, sau đó kéo mẹ Lạc đến nơi ít người, thấp giọng nói, "Mấy ngày trước, có người nhìn thấy Lạc Diệc Thành nhà các người và một người phụ nữ bên nhau ở một căn hộ cao cấp."

"Ban đầu người kia còn tưởng rằng mình nhìn lầm, nhưng quan sát tiếp vài ngày thì vẫn thấy Lạc Diệc Thành ở nơi đó.

Bà Lạc, vì tốt cho Diệc Thành nhà bà, bà vẫn nên về hỏi sớm chút đi.

Cô con gái nhà họ Đường là người tốt, nếu chuyện này là thật, vậy thì Lạc Diệc Thành làm vậy cũng quá tệ rồi."

Trong lòng mẹ Lạc không tin những lời này, bà cho rằng con trai của bà không phải loại người như vậy.

Nhưng những người xung quanh đều sôi nổi bàn chuyện này, tiếng còn càng ngày càng lớn.

Bà không thể không thận trọng, vội chào tạm biệt người quen, sau đó rời khỏi bữa tiệc.Bà không gọi điện thoại cho Lạc Diệc Thành ngay, nếu thật sự có việc này thì Lạc Diệc Thành chắc chắn sẽ không thừa nhận, nói không chừng sẽ còn che giấu người phụ nữ kia kỹ càng.Nghĩ một hồi, bà quyết định sẽ âm thầm nghe ngóng tin tức trước.Tiểu Quả và Diệc Thành đã ly hôn rồi, chuyện này chắc chắn không thể đến hỏi con bé được.Những người khác thì bà đều không yên lòng, dù sao thì việc xấu trong nhà cũng không tiện nói ra ngoài.Cuối cùng, bà gọi điện thoại cho chị cả Lạc, để con rể của mình tìm biện pháp điều tra xem thử có phải Lạc Diệc Thành ở bên ngoài bao nuôi người phụ nữ khác không.

Trong những năm này, người đàn ông của chị cả Lạc làm ăn cũng không tệ.

Hắn ta nghe mẹ Lạc nói như vậy, trong lòng vốn đã không hài lòng với chuyện lúc trước Lạc Diệc Thành không hiểu sao lại ly hôn giờ càng bất mãn hơn.Mỗi lần ôm người vợ xinh đẹp vào ngực thì hắn ta vô cùng muốn cảm tạ Đường Quả.

Nếu như không phải vợ của hắn ta càng ngày càng xinh đẹp thì có thể hắn ta cũng sẽ nghĩ không ra mà không chạm vào cô ấy, nếu mà như thế thì sao có được cuộc sống tốt lành như hôm nay đây.Một cô gái tốt thế mà đã bị em vợ của hắn ta đánh mất rồi.

Càng nghĩ càng thấy giận, hắn ta hỏi thăm những người bạn mà mình quen, cuối cùng tìm được Cổ Diệp.Người đàn ông của chị cả Lạc trong tay có kha khá tiền, bây giờ chuyện rất nghiêm trọng, hắn ta cũng không quan tâm số tiền kia, từ trong tay của Cổ Diệp mua được rất nhiều tin tức liên quan tới Lạc Diệc Thành.Khi nhìn thấy mọi thứ trong túi hồ sơ, hắn ta tức giận đến đỏ bừng cả mặt, không nghĩ được gì đã đưa đồ bên trong tới trước mặt chị cả Lạc.Sau khi xem xong, chị cả Lạc tức giận đến vỗ bàn, "Lạc Diệc Thành này thật sự là cánh dài cứng rắn, khó trách, khó trách.

Hóa ra ly hôn là bởi vì Tiền Bối Bối!!"

"Còn có con nữa, bọn họ mới ly hôn được mấy ngày?"

Chị cả Lạc phẫn nộ, "Xem như em hiểu rồi, căn bản không phải là vì nó không có tình cảm với Tiểu Quả mà ly hôn, mà do Tiền Bối Bối - ả phụ nữ đê tiện này đến câu dẫn nó."

"Bây giờ phải làm sao?

Muốn nói với mẹ sao?"

Chị cả Lạc nhéo lỗ tai chồng mình, "Chuyện lớn như vậy có thể không nói ư?"

Sau đó hai người liền mang theo đồ trong túi hồ sơ đến biệt thự tìm mẹ Lạc.Lúc này là ban ngày, Đường Quả không ở nhà.

Lúc mẹ Lạc nhìn thấy đồ vật bên trong thì bị tức đến ngã ngửa ngay tại chỗ.

Vốn dĩ bà cũng đã tin rằng Lạc Diệc Thành ly hôn là vì không muốn làm chậm trễ Đường Quả nữa, hóa ra hắn ta vẫn luôn dây dưa với Tiền Bối Bối, giờ còn làm người ta lớn bụng nữa.

Tính toán thời gian, đây chính là vượt quá giới hạn trong hôn nhân.Mẹ Lạc bất chấp những thứ khác, gọi điện thoại cho Lạc Diệc Thành ngay, gọi nhiều lần mới được."

Lạc Diệc Thành, mày lăn về ngay cho tao!!"

"Mẹ, sao vậy?"

"Về ngay, nếu mày không về ngay thì sau này cũng đừng nhận tao làm mẹ nữa."

Trong lòng Lạc Diệc Thành có dự cảm không tốt, nhưng hắn ta vẫn trở về biệt thự ngay.

Trong lòng của hắn ta thì mẹ Lạc vẫn vô cùng quan trọng.=====Chương 89 (1104):"Diệc Thành à, tao còn tưởng là mày có tiến bộ, tao thật sự cho rằng mày không muốn tiếp tục làm chậm trễ một cô gái tốt như Tiểu Quả nên mới ly hôn.

Thật không nghĩ tới, không nghĩ tới mày ly hôn là vì Tiền Bối Bối."

Trong lòng Lạc Diệc Thành lộp bộp một chút, sao mẹ hắn ta biết được?Chuyện này Đường Quả cũng không biết, hắn ta và Tiền Bối Bối cũng rất cẩn thận.Để tương lai có thể sống tốt hơn, hắn ta thậm chí còn bảo Tiền Bối Bối ít ra ngoài.

Ly hôn sắp một tuần rồi, hắn ta không nói cho ai cả, Tiểu Quả cũng không cố ý đi rêu rao chuyện này.Cho nên, chuyện này sao mẹ hắn ta lại biết được?"

Mẹ, con..."

"Chia tay, mày tranh thủ thời gian chia tay với Tiền Bối Bối ngay, coi như nhà họ Lạc chúng ta không có được một đứa con dâu tốt như Đường Quả thì cũng không thể là ai cũng vào được."

Hơn nữa đó còn là một người phụ nữ vô liêm sỉ, lúc con trai con dâu của bà còn có quan hệ hôn nhân đã đến quyến rũ con trai bà, còn mang thai nữa.

Loại người phụ nữ này có thể lấy sao?Nói êm tai là dư tình chưa hết, nói không dễ nghe thì đây chính là kẻ thứ ba phá hư gia đình người ta.

Dường như không có người phụ nữ nào không ghét kẻ thứ ba cả, ở trong thôn, nếu như xuất hiện kẻ thứ ba tùy tiện dụ dỗ người khác như thế này thì sẽ bị người ta chỉ vào mũi mà mắng cả một đời.Loại phụ nữ không cần mặt mũi, không biết liêm sỉ này sao có thể thành con dâu của bà được."

Mày đi nói với Tiền Bối Bối kia cho rõ ràng, nhà họ Lạc chúng ta không chào đón cô ta."

Lạc Diệc Thành lắc đầu, "Mẹ, con và Bối Bối thật lòng yêu nhau, lần trước chỉ do trời đất xui khiến mới bỏ lỡ.

Bây giờ bọn con vất vả lắm mới ở bên nhau lần nữa, cô ấy còn có con của con, sao con có thể chia tay với cô ấy được?"

"Mẹ, không phải mẹ muốn ôm cháu trai sao?

Bối Bối đã mang thai được mấy tháng, không lâu nữa mẹ sẽ được ôm cháu rồi.

Mẹ, mẹ sẽ không tàn nhẫn như vậy, bắt Bối Bối đi phá thai đúng không?"

Đối mặt với lời nói của con trai, mẹ Lạc như nghẹn ở cổ họng, dù trong lòng bà hận chết Tiền Bối Bối nhưng bà thật sự không thể nói rằng muốn Tiền Bối Bối đi phá thai được."

Hơn nữa, mẹ, con và Bối Bối đã đi đăng ký kết hôn, bây giờ con và cô ấy là vợ chồng hợp pháp."

Lần này Lạc Diệc Thành thật sự hạ quyết tâm, nhưng hắn không nghĩ tới rằng mẹ Lạc lại biết nhanh như vậy.Trong lòng hắn ta cảm thấy may rằng hai trước trước hắn ta và Bối Bối lén đi đăng ký kết hôn rồi, nếu không thì lần này sợ là lại không thể kết hôn được.Hiện tại chuyện đã thành, mẹ hắn ta cũng không thể phản đối được đi?Mẹ Lạc tức đến ngã ngửa, chị cả Lạc vội vàng đỡ lấy bà, vừa nói chuyện vừa bảo Lạc Diệc Thành nhận sai đi.

Nhưng lúc này Lạc Diệc Thành lại kiên định lạ thường.

Bởi lẽ từ đầu tới cuối hắn ta vẫn luôn nhớ kỹ rằng, năm đó cũng bởi vì cha mẹ ngăn cản nên hắn ta và Bối Bối mới không thể kết hôn.

Bây giờ thì trở ngại đến từ mẹ của hắn ta, lần này bất luận thế nào, hắn ta cũng không thể bỏ lỡ Bối Bối thêm lần nữa.Hắn ta đã có năng lực để bảo vệ tình cảm của cả hai.

Bất kể là ai cũng không thể phá hỏng tình cảm này.Mặt mẹ Lạc tràn đầy vẻ thất vọng, sợ là bà đã sinh ra một tên nghiệp chướng.

"Cút, mày cút cho tao ——"Mẹ Lạc tức giận, ném hết tất cả mọi thứ lên người Lạc Diệc Thành, Lạc Diệc Thành đành phải tạm đi trước.

Lúc hắn ta đi còn nói rằng, "Mẹ, con và Bối Bối thật lòng thích nhau, con quả thật không có tình cảm với Tiểu Quả.

Mẹ không nên tức giận, trước bình tĩnh một chút."

"Cút!!!"

Đường Quả ngồi tại quán cà phê, hơi lim dim mắt, thông qua hệ thống tiếp sóng mà quan sát được hết mọi chuyện xảy ra trong biệt thự.Cô nhìn thấy mẹ Lạc bị tức đến một câu cũng không nói được, cộng thêm bộ dạng chấp nhất của Lạc Diệc Thành khi rời đi thì khẽ cười một tiếng, "Không phải hắn ta cho rằng nếu kiên trì thì nhất định sẽ đạt được mẹ Lạc đồng ý đấy chứ?"

Hệ thống: Nghĩ hay lắm."

Ta đoán, giờ hắn ta sẽ tuyên bố với tất cả mọi người rằng hắn đã kết hôn rồi.

Vì thanh danh của Tiền Bối Bối, nhất định hắn ta sẽ làm như vậy."=====Chương 90 (1105):Quả nhiên, lúc Lạc Diệc Thành trở lại công ty thì hắn ta phát hiện ra rằng dường như đã có người biết chuyện của Tiền Bối Bối và mình.

Hắn ta thuận thế nói, "Tôi đã ly hôn rồi, bây giờ người vợ hợp pháp của tôi là Tiền Bối Bối."

Lạc Diệc Thành mạnh mẽ tuyên bố như thế làm cho đám người kia không dám bàn luận ở bên ngoài nữa.

Nhưng phàm là người thì ai cũng thích hóng drama, không lâu sau thì bọn họ đã đào ra được thời gian mà Lạc Diệc Thành và Đường Quả ly hôn, cộng thêm thời gian mà Lạc Diệc Thành và Tiền Bối Bối ở bên nhau và số tháng của con bọn hắn.

Trong lòng bọn họ thầm líu lưỡi, chuyện này không phải là ngoại tình sao?

Lạc Diệc Thành là ông chủ của công ty, bọn hắn không dám đến trước mặt hắn ta chất vấn, dù sao ai cũng đều muốn ăn cơm.

Nhưng trong lòng của bọn họ cực kỳ xem thường Lạc Diệc Thành, đương nhiên càng khinh bỉ Tiền Bối Bối.Chưa được mấy ngày, người trong hội của Đường Quả đều biết chuyện Lạc Diệc Thành và Tiền Bối Bối nối lại tình xưa, còn có thêm một đứa bé, thậm chí còn ở bên ngoài nuôi cô ta nữa.

Vả lại, chuyện năm đó Lạc Diệc Thành bị nhà họ Tiền làm khó xử cũng bị bọn họ đào lại thêm một lần.

Tất cả mọi người đang thầm mắng Lạc Diệc Thành, đồng thời tiếc cho người vô tội, âm thầm nỗ lực là Đường Quả.

Những người trong công ty đã từng nhận được sự giúp đỡ Đường Quả tức giận vô cùng, bọn họ đều cảm thấy bất bình cho Đường Quả.

Lúc tan làm, những chàng trai cô gái của thôn nhà họ Lạc kia đều đi vào văn phòng của Lạc Diệc Thành.Lạc Diệc Thành nhìn thấy bộ dạng của bọn họ như vậy, hắn ta vuốt vuốt mi tâm, hỏi, "Làm sao vậy?"

"Anh Diệc Thành, anh thật quá đáng", những cô gái trẻ tuổi này nói, "Chị Tiểu Quả là một người tốt như vậy, vậy mà anh lại làm chuyện có lỗi với chị Tiểu Quả, anh thật sự làm cho chúng em rất thất vọng."

"Anh Diệc Thành, sao anh có thể đối xử như vậy với một người tốt như chị Tiểu Quả chứ?

Chị ấy tốt như vậy, anh vậy mà...lại vì người phụ nữ khác mà ly hôn với chị Tiểu Quả."

Những người trẻ tuổi này vô cùng đau khổ, "Hôm nay chúng em không thể không vì chị Tiểu Quả mà nói vài câu.

Anh Diệc Thành, anh thật đúng là đã phụ sự tốt đẹp của chị Tiểu Quả, thật quá đáng."

"Chị Tiểu Quả thật đúng là người tốt, dù chuyện đã như vậy cũng không nỡ làm hại anh, có thể thấy được rằng chị ấy thật sự rất thích anh."

"Mà anh lại làm tổn thương chị ấy, còn giấu diếm chị ấy có con với người phụ nữ khác, tìm cớ ly hôn với chị ấy."

"Hèn gì dạo gần đây chị Tiểu Quả không tới công ty."

"Tiền Bối Bối kia rốt cuộc là có gì tốt?"

Lạc Diệc Thành chịu sự chỉ trích của vô số người, chờ những người này nói xong, hắn lại bị tất cả mọi người của thôn nhà họ Lạc đến hỏi thăm, làm cho hắn ta cạn kiệt sức lực.Hắn ta chỉ muốn nói, hắn chỉ là ở bên cạnh người mà mình vốn thích mà thôi, có lỗi gì chứ?Hắn không trở về biệt thự mà đến nhà mới.

Hắn định kể những chuyện mà hôm nay mình gặp phải cho Tiền Bối Bối nghe để tìm kiếm chút an ủi.Không nghĩ tới vừa mới vào nhà đã thấy mặt Tiền Bối Bối tái nhợt, bộ dạng giống như vừa mới khóc xong.

Hắn ta vội vàng vực dậy tinh thần, đến an ủi, "Bối Bối, sao vậy?"

"Diệc Thành, hôm nay em ra ngoài, có rất nhiều người đều chỉ trỏ em.

Thậm chí, một vài người quen trước kia còn gọi điện thoại đến hỏi em, hỏi em là làm sao để từ thân phận là một kẻ thứ ba trở thành vợ của anh."

"Diệc Thành, những người này thật quá đáng, rõ ràng em và anh quen biết với nhau trước, anh đã ly hôn với Cô Đường rồi chúng ta mới kết hôn."

"Bọn hắn chính là không muốn nhìn thấy em sống tốt."

Trong lòng Lạc Diệc Thành có chút mỏi mệt, nhưng thấy dáng vẻ của Tiền Bối Bối thì hắn vẫn an ủi, "Không sao cả, mọi chuyện sẽ qua nhanh thôi, không bao lâu nữa thì bọn hắn sẽ quên hết mấy chuyện này.

Bối Bối, chúng ta đã kết hôn rồi, ban đầu nhất định phải gian nan một chút, chờ vượt qua những ngày này, anh sẽ đưa em về nhà, sẽ vì em mà tổ chức một hôn lễ thật náo nhiệt."
 
[Edit] (Quyển 4) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 1106 - 1108: Thiểm hôn thiên kim (91-93)


Edit: Minh NguyệtBeta: Beltious Soulia/Dã Linh

Chương 91 (1106):Những người quen biết Tiền Bối Bối đều biết chuyện cô ta thành công thoát khỏi thân phận kẻ thứ ba, có con rồi kết hôn với Lạc Diệc Thành.

Mỗi một lần cô ra ngoài gặp ai thì họ sẽ luôn kéo cô ta lại, hỏi cô ta làm thế nào để "giam" Lạc Diệc Thành bên mình, làm cho hắn ta ngoan ngoãn nghe lời mình như vậy.

Trước đó là chín năm, thêm ba năm sau này nữa tổng cộng là mười hai năm.

Trước kia nhà cô ta đối xử như thế với Lạc Diệc Thành, vậy mà cô ta lại có thể khiến cho Lạc Diệc Thành ly hôn để ở bên cạnh cô ta.

Bọn hắn còn nói, cô con gái nhà họ Đường tốt như vậy cũng không thể làm cho Lạc Diệc Thành động lòng, bọn họ cảm thấy Tiền Bối Bối nhất định là có biện pháp đặc biệt nào đó.Thậm chí, có người còn hỏi có phải cô nuôi tiểu quỷ không, nên mới có thể nắm chặt được trái tim của Lạc Diệc Thành như vậy.Một vài người bạn cùng phòng có quan hệ khá tốt thời đại học thậm chí thấp giọng hỏi, có phải là ở trên giường cô ta bỏ ra rất nhiều công sức không.

Những lời kia muốn khó nghe chừng nào thì có chừng ấy.

Tiền Bối Bối tức gần chết, cô ta ở đó nói rằng mình và Lạc Diệc Thành thật lòng yêu nhau, chuyện lúc trước chẳng qua là do tuổi trẻ không hiểu chuyện nên mới bỏ lỡ.Nhưng không có ai nghe những lời mà cô ta nói, bọn họ đều nói cô ta đừng giảo biện nữa.

Nếu không có chút thủ đoạn, chỉ dựa vào chút tình cảm này sao có thể bắt được tim của một người đàn ông mười hai năm?Cô con gái nhà họ Đường vừa có tài vừa có sắc, nếu là một người đàn ông khác, đừng nói ba năm, chỉ cần ba tháng đã đủ để khiến cho hắn ta vẫn luôn một lòng rồi, đó là chuyện bình thường.

Tiền Bối Bối chỉ có thể tức giận rời đi, thề sẽ không tiếp tục qua lại với những người nói hươu nói vượn này nữa.

Cô ta và Diệc Thành thật lòng yêu nhau, vì sao những người kia không hiểu cho cô ta?Không lâu sau đó, cô ta nhận được rất nhiều cuộc điện thoại của những người từng quen biết, bọn họ đều hỏi chuyện của cô ta và Lạc Diệc Thành."

Tôi và Diệc Thành là thật lòng yêu nhau, chúng tôi ở bên nhau lần nữa.

Cô Đường và Diệc Thành không có tình cảm nên bọn họ mới ly hôn, sau đó tôi mới kết hôn với Diệc Thành."

Tiền Bối Bối có chút mỏi mệt giải thích với bạn tốt.Người bạn tốt nào đó của cô ta im lặng một lúc, còn nói thêm, "Nhưng Bối Bối à, tính thời gian thì lúc bọn họ có quan hệ hôn nhân cô đã mang thai.

Không cần biết cô và Lạc Diệc Thành là thật lòng yêu nhau, hay là vương vấn không dứt được, trong lúc mà bọn họ có quan hệ hôn nhân thì cô đã lên giường với hắn ta, còn có con nữa, đây chính là kẻ thứ ba chen chân vào gia đình nhà người khác.

Nếu Lạc Diệc Thành là một tên đàn ông có trách nhiệm, lúc hắn ta phát hiện mình và cô con gái nhà họ Đường không thể nào có tình cảm thì nên dứt khoát ly hôn, một lần nữa ở bên cạnh cô."

"Thật ra thì Bối Bối, hôn lễ năm đó Lạc Diệc Thành bởi vì nhà cô đòi 66 vạn lễ hỏi nên mới quay đầu hỏi cô con gái nhà họ Đường có bằng lòng gả cho hắn ta hay không.

Chuyện này đương nhiên là nhà các người có lỗi, đồng thời cũng thể hiện rằng hắn ta là một người đàn ông không có trách nhiệm."

"Lúc trước tôi cho rằng hai người không còn liên quan nữa nên mới không nói những chuyện kia.

Nhưng hôm nay tôi muốn nói, nếu lúc ấy tôi ở dưới tình thế của hắn ta, hẳn sẽ tức giận rời đi, đồng thời mãi mãi cũng sẽ không quay lại với cô.

Trong mắt của tôi, đây là một tên người đàn ông nhu nhược, dễ tự ái, lòng tự trọng lớn, không dám cũng không biết chịu trách nhiệm, xem tình cảm như trò đùa."

"Thanh Thanh, sao cô có thể nói Diệc Thành như vậy?

Lúc ấy do bố mẹ tôi vì chuẩn bị tiền để mua nhà cho em trai của tôi nên mới làm khó xử Diệc Thành.

Diệc Thành làm như vậy, cũng chỉ vì quá tức giận."

"Bối Bối, cho dù có tức giận đi chăng nữa thì cũng không nên chà đạp thanh xuân và thời gian của người khác, mặc kệ là năm đó hay hôm nay thì Lạc Diệc Thành vẫn là một người đàn ông không có trách nhiệm."

"Bỏ đi, Thanh Thanh, tôi vốn cho rằng cô là bạn tốt nhất của mình, gọi điện thoại tới để an ủi tôi, không nghĩ rằng cô cũng giống như những người khác."

Tiền Bối Bối tắt điện thoại, trong lòng cô ta cảm thấy vô cùng ấm ức.

Cô ta có lỗi sao?=====Chương 92 (1107):Cô ta yêu Lạc Diệc Thành mười hai năm, chín năm thanh xuân, ba năm chờ đợi, thật vất vả mới tu thành chính quả, vì sao kết quả là tất cả mọi người đều trách cô ta?

Bọn hắn đều nói cô ta là kẻ thứ ba, nói cô ta dùng thủ đoạn để bò lên, thậm chí còn nói hươu nói vượn rằng cô ta nuôi tiểu quỷ.Những người này sao lại không thể nhìn thấy cô ta sống tốt chứ?

Sau đó không lâu, Tiền Bối Bối còn chưa kịp bình thường lại thì đã nhận được điện thoại của Ngưu Kim Lan.Chuyện lớn như vậy, sao Ngưu Kim Lan không biết.Lúc ấy bà ta liền mắng Tiền Bối Bối một trận che trời lấp đất, nghe Tiền Bối Bối khóc thì trong lòng bực bội vô cùng."

Đứa con gái chết tiệt, mày đúng là cánh dài cứng rắn, vậy mà dám vào lúc Lạc Diệc Thành chưa ly hôn đã lớn bụng rồi."

"Còn dám tự mình đi đăng ký kết hôn với Lạc Diệc Thành, mày muốn tao tức chết phải không?"

"Sao mày không để cho tao bớt lo thế hả, mày không nghĩ tới người trong nhà sao?"

Giờ mỗi lúc Ngưu Kim Lan ra ngoài đều sẽ bị người ta kéo lại hỏi Tiền Bối Bối và Lạc Diệc Thành đã xảy ra chuyện gì, nghe nói Tiền Bối Bối còn có con.

Bây giờ chung cư mà bọn hắn ở đã truyền ầm lên rồi."

Coi như mày không quên được Lạc Diệc Thành thì cũng không cần thiết làm hùng hùng hổ hổ để cho toàn thế giới đều biết chứ?

Tao biết rồi, có phải mày sợ tao ngăn cản nên mới định làm lớn chuyện không?"

Trong lòng Tiền Bối Bối cũng rất tức giận, cô ta mở miệng nói, "Hôn lễ năm đó nếu không phải do mấy ngườivừa mở miệng đã đòi 66 vạn lễ hỏi, con và Lạc Diệc Thành sẽ tách ra sao?

Sẽ đi đến hôm nay sao?

Còn nữa, con và Diệc Thành là thật lòng yêu nhau, anh ấy và cô con gái nhà họ Đường vì không có tình cảm mới ly hôn, sau đó ở cùng với con."

"Tiền Bối Bối, mày có biết bây giờ bên ngoài người ta đồn đại khó nghe thế nào sao?"

"Vậy thì đã sao chứ?

Bọn hắn thích xem trò cười thì xem đi, dù sao thì con và Diệc Thành sẽ không chia tay nhau, sẽ không như ý muốn của bọn hắn.

Con và Diệc Thành sẽ ân ái cả một đời, cùng nhau nuôi dưỡng con của bọn con.Còn mẹ nữa, lần này con và Diệc Thành kết hôn, mẹ cũng đừng nghĩ đến chuyện đòi tiền lễ hỏi nữa."

Nói xong, Tiền Bối Bối cúp máy, lần này cô ta tuyệt đối không thể để tiền lễ hỏi làm ảnh hưởng đến tình cảm của cô ta và Diệc Thành.Diệc Thành có thể chịu được áp lực để kết hôn với cô ta, vậy cô ta cũng có thể chịu được áp lực của mẹ mình, không để ai ngăn cản bọn hắn bên nhau.Sau đó, Tiền Bối Bối cơ bản không ra khỏi cửa.

Sau khi Lạc Diệc Thành tan làm cũng trở lại căn nhà của hắn ta và Tiền Bối Bối.Bọn hắn tự an ủi lẫn nhau, bỏ qua hết tất cả mọi âm thanh, xung quanh tựa như chỉ có thể nghe được những lời dỗ ngon dỗ ngọt.

Dưới trạng thái lừa mình dối người như thế này, tạm thời thì cuộc sống của bọn hắn cũng không tệ lắm.Điều Lạc Diệc Thành nghĩ là chờ Bối Bối sinh con xong, hẳn mẹ của hắn ta sẽ chấp nhận hết mọi chuyện.Điều Tiền Bối Bối nghĩ là chuyện này rất nhanh sẽ trôi qua.

Người trong nhà thấy không lay chuyển được cô ta thì cũng sẽ từ từ chấp nhận.Còn về những người nói xấu bọn hắn ở ngoài kia, sớm muộn rồi cũng sẽ quên chuyện này.Mọi chuyện rồi sẽ tốt đẹp, đây là lời mà bọn hắn an ủi lẫn nhau.Bọn hắn cũng không biết rằng mỗi một lần Ngưu Kim Lan ra ngoài đều sẽ tức giận trở về; cũng không biết rằng mỗi một lần mẹ Lạc đi tham dự các bữa tiệc đều có thể cảm nhận được có rất nhiều ánh mắt mập mờ kỳ quái, làm cho mặt bà nóng đến phát sốt."

Chúng ta già rồi, không quản được nữa, suy nghĩ của người trẻ tuổi khác với chúng ta."

Dáng vẻ của mẹ Lạc rất đáng thương, "Cũng do người làm mẹ là tôi đây không dạy con cho tốt, mới đánh mất một đứa con dâu tốt như Tiểu Quả."

Những người tham dự tiệc nhìn thấy vẻ gầy hốc hác mẹ Lạc thì trong lòng cũng có mấy phần đồng tình."

Người phụ nữ kia chưa vào nhà của các người chứ?"=====Chương 93 (1108):Mẹ Lạc cười lạnh một tiếng, "Sao tôi có thể để cô ta tiến vào cửa nhà họ Lạc được?

Chưa được bố mẹ cho phép đã tự mình kết hôn, còn ở bên ngoài, nói không dễ nghe thì đây gọi là bỏ nhà theo trai."

"Lúc Diệc Thành chưa ly hôn đã đến dây dưa rồi, loại phụ nữ vội vàng trèo lên này tôi cũng không hiếm lạ gì."

"Nghe nói cô ta có con của Diệc Thành, lúc trước không phải bà cũng đang chờ mong ôm cháu trai sao?"

Mẹ Lạc im lặng một chút, bà nói, "Đã có huyết mạch của Diệc Thành rồi, tôi cũng không thể không nhận."

"Chuyện này bà phải nghĩ cho thật kỹ, bây giờ Diệc Thành nhà các người đang có tiền đồ tốt đẹp, không thể để cho người phụ nữ này làm hỏng được."

Mẹ Lạc sửng sốt một chút, nói, "Ý của bà là?"

"Bà nghĩ thử, giờ người phụ nữ này có thể dựa vào con mà trèo lên, lừa gạt Diệc Thành ra ngoài ở, còn mua nhà nuôi cô ta.

Thủ đoạn này lợi hại biết bao nhiêu, sau này cháu trai ra đời, dù gì cũng là cháu trai của bà, nói không chừng cháu trai dỗ bà vui vẻ rồi thì bà sẽ tiếp nhận cô ta."

"Thật ra bà cũng không nên xen vào, đàn ông thích một người phụ nữ, nếu người làm mẹ nhúng tay nhiều sẽ làm ảnh hưởng đến tình cảm, khiến hai mẹ con sinh ra khoảng cách."

Mẹ Lạc gật đầu, rất tán thành.Bà không trực tiếp đi làm loạn với Tiền Bối Bối cũng vì bà bận tâm tình mẹ con giữa bà và Lạc Diệc Thành."

Nhưng cũng không thể cứ mặc kệ vậy được, nếu cứ tiếp tục như bây giờ thì Diệc Thành nhà các người rất dễ dàng bị cô ta qua mặt, nói không chừng sau này còn không nhận người làm mẹ là bà đâu.

Càng đáng sợ hơn là cô ta còn sẽ nắm quyền quản lý tài chính của Diệc Thành, lúc kia, ha ha, tự bà nghĩ lại đi.

Một khi đàn ông vui vẻ, phụ nữ dỗ ngọt một chút thì ai biết hắn ta sẽ giao ra cái gì."

Mẹ Lạc cau mày, "Lúc trước tôi chưa hỏi đến những chuyện này, Tiểu Quả đã quản lý cái nhà này ngay ngắn rõ ràng."

"Đường Quả là con gái nhà họ Đường, bản thân cô ấy đã có gia đình giàu có, trong công ty của Diệc Thành nhà các người thì cô ấy còn nắm giữ phần lớn cổ phần nữa.

Cô ấy không xem trọng những thứ ấy, nhưng Tiền Bối Bối kia thì chưa chắc."

"Chuyện này sợ bà không biết rồi, mấy năm trước, tôi nghe nói dì cả của Tiền Bối Bối kia giới thiệu cho cô ta không ít đàn ông già đấy, không phải là bởi vì mẹ cô ta không đưa nổi tiền lễ hỏi cho em trai của cô ta sao.

Nhà của bọn hắn chính là một nơi hút máu."

"Nói thật lòng, tôi cũng không hiểu, loại con gái được sinh ra từ nhà họ Tiền này sao Diệc Thành nhà các người lại thấy hiếm lạ thế.

Lúc trước là do nhà họ Tiền xem thường Diệc Thành nên mới không kết hôn được đấy."

Mẹ Lạc thấy có chút không ổn nên mới hỏi, "Nhà họ Tiền xem thường nên mới không kết hôn được là chuyện gì?"

Mẹ Lạc hỏi như vậy khiến cho người chung quanh đều có chút kinh ngạc, "Bà không biết sao?"

"Lúc Diệc Thành cử hành hôn lễ ở đây thì người ở quê chúng tôi đều không đến, thương lượng là muốn về quê tổ chức lại một lần."

Mẹ Lạc nắm lấy người nói chuyện, vội vàng truy hỏi."

Thật ra thì chuyện này tôi cũng chỉ nghe mà thôi, nghe nói là vào ngày kết hôn người nhà họ Tiền đòi Diệc Thành nhà các người lập tức đưa ra 66 vạn lễ hỏi, nếu không đưa ra được thì không cho Tiền Bối Bối gả đi.

Lúc ấy Diệc Thành còn hỏi Tiền Bối Bối rằng có muốn đi với hắn ta hay không, kết quả là Tiền Bối Bối cự tuyệt.Sau đó, Diệc Thành nhà các người có thể là phúc đến lòng sáng ra, nên mới quay qua hỏi cô con gái nhà họ Đường đang tham gia hôn lễ rằng có muốn đi với hắn ta hay không.

Cô con gái nhà họ Đường vốn thật lòng thích Diệc Thành, lúc đó lại có nhiều người như vậy, cô ấy không thể để hắn ta lại mất mặt thêm lần nữa, đành phải đồng ý với hắn ta."

"Cô gái này thật đúng là quá tốt. cô ấy không phải kẻ ngốc, hơn phân nửa biết nếu đồng ý như vậy sẽ có kết quả gì, nhưng cô ấy vẫn đồng ý."
 
[Edit] (Quyển 4) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 1109 - 1111: Thiểm hôn thiên kim (94-96)


Edit: Minh NguyệtBeta: Beltious Soulia/Dã Linh
Chương 94 (1109):"Hẳn cô ấy nghĩ có thể từ từ cùng Diệc Thành nhà các người phát triển tình cảm, không nghĩ tới rằng đã dùng ba năm nhưng vẫn bị tổn thương."

Mẹ Lạc nghe xong tất cả, lúc về biệt thự đã có chút mờ mịt.Rất nhiều ngày trước, người nhà họ Đường đã đến đón Đường Quả về.Bà vậy mà lại không biết hóa ra Diệc Thành và Tiểu Quả kết hôn là do chuyện như vậy.

Bà cảm thấy có chút bi ai, con trai của bà thật đúng là ngốc?

Là do bà không có dạy tốt, người tốt như vậy cũng không biết giữ lại, cũng không xứng để giữ lại...."

Luật sư Cổ, nhiệm vụ của anh đã hoàn thành, thật ra tôi đã không hứng thú với những tin tức này nữa."

Đường Quả múc kem trong ly, từng ngụm nhỏ ngụm nhỏ ăn, "Bây giờ nhà họ Lạc thế nào không liên quan gì với tôi cả."

Cổ Diệp mỉm cười, "Cái này coi như tôi tặng cho cô."

Anh nhìn ly kem đã sắp thấy đáy, "Cô Đường, con gái vẫn nên ăn ít loại đồ lạnh như kem này, ăn nhiều không tốt cho sức khỏe."

"Tôi mà không có thì sao ăn được chứ, đây không phải do Luật sư Cổ rất nhiệt tình, mỗi lần hẹn tôi ra ngoài đều sẽ mua cho tôi một phần sao?"

Đường Quả mỉm cười nói.Cổ Diệp thấy nụ cười này trong lòng hơi rung động, cô cười lên thật quá đẹp mà.Đây chính là cô vợ trẻ tương lai của anh, thật xinh đẹp, thật đáng yêu.

Cái gì cũng tốt cả, chỉ là rất khó theo đuổi!

Cô luôn thích đánh lạc hướng anh, để anh không có cơ hội để bày tỏ một lần."

Cô Đường."

"Sao vậy?

Luật sư Cổ, bây giờ tôi là người độc thân, anh cũng không cần thiết chào hàng nghiệp vụ gì với tôi."

"Không phải, Cô Đường, tôi có một chuyện rất quan trọng muốn nói với cô."

Đường Quả dừng động tác, ánh mắt nhìn kỹ vào Cổ Diệp, "Chuyện gì?

Dáng vẻ này của Luật sư Cổ vẫn khiến cho tôi cảm thấy anh muốn chào hàng thứ gì đó với tôi."

"Đúng, lần này tôi cũng muốn đề cử với Cô Đường một loại gói dịch vụ độc nhất vô nhị."

Biểu cảm của Cổ Diệp nghiêm chỉnh hơn rất nhiều, nếu cẩn thận quan sát thì còn có thể cảm giác được anh rất khẩn trương.Đường Quả cười nhẹ một tiếng, "Quả nhiên là Luật sư Cổ, lúc nào cũng sẽ không quên kéo nghiệp vụ, được rồi, tôi nghe thử chút về gói dịch vụ mà anh muốn chào hàng với tôi đi.

Chẳng qua Luật sư Cổ à, hẳn anh hiểu rõ rằng bây giờ tôi căn bản không cần gói dịch vụ gì."

"Không, Cô Đường, cô cần."

Đường Quả buông thìa xuống, nhẹ giương cằm lên, cô nhìn thẳng vào Cổ Diệp, "Được rồi, Luật sư Cổ, bây giờ là thời gian chào hàng của anh, năm phút."

Khóe miệng của Cổ Diệp khóe miệng co quắp một chút, người phụ nữ này đúng là quyến rũ anh mà.Anh ho nhẹ một tiếng, sống lưng thẳng tắp, ánh mắt nhìn thẳng vào Đường Quả, dáng vẻ nghiêm túc chưa từng có."

Cô Đường, gói dịch vụ mà lần này tôi muốn chào hàng với cô là một thứ độc nhất vô nhị.

Cô không cần phải trả một đồng nào, cũng không cần tốn hao tinh lực gì cả, càng không cần lo lắng chất lượng sẽ xảy ra vấn đề.

Bởi vì, quy cách của gói dịch vụ này là vì cô mà chế."

Đường Quả nhướn mày lên, trong lòng cười chết.Hệ thống: Nó cũng cười chết."

Gói dịch vụ này tên gọi Cổ Diệp, là người độc nhất vô nhị trên thế giới này, việc duy nhất mà Cô Đường cần làm là nhận lấy."

"Anh ấy biết làm cơm, biết làm việc nhà, biết kiếm tiền, đẹp trai, biết dỗ ngon dỗ ngọt, kể chuyện cười để cô vui vẻ."

Cổ Diệp nhìn thấy Đường Quả đang mỉm cười, tiếp tục nói, "Anh ấy rất trung thành, chỉ trung thành với một mình cô, chỉ cần cô bằng lòng thì anh ấy vĩnh viễn sẽ không phản bội cô, vĩnh viễn đứng bên cạnh cô, bảo hộ cô, che chở cho cô, cho dù thứ cô muốn là sao trên trời, anh ấy cũng sẽ vì cô mà hái xuống."=====Chương 95 (1110):"Đương nhiên, anh ấy còn biết làm kem ly, có thể làm đủ loại hương vị.

Sau này dù nửa đêm cô muốn ăn thì anh ấy cũng sẽ làm cho cô."

"Cô Đường, tên của gói dịch vụ này cũng có thể gọi là bạn trai toàn năng, là thứ mà cô xứng đáng có được, suốt đời không xấu, anh ấy chỉ rung động vì cô."

Nói xong, sau lưng Cổ Diệp đầy mồ hôi lạnh, đúng là khẩn trương hơn lúc anh ra toà án.

Quả nhiên, người phụ nữ này mới là vấn đề khó khăn lớn nhất kiếp này của anh.Càng đáng sợ hơn chính là, sau khi anh nói xong cô còn cười tủm tỉm, biểu cảm không giống như suy nghĩ của anh.

"Cho nên, gói dịch vụ lần này thật ra chính là Luật sư Cổ tự tiến cử mình sao?"

Sau một lúc, rốt cuộc Đường Quả mở miệng hỏi.

Cổ Diệp thở ra một hơi, vội vàng trả lời, "Đúng vậy, chính là tôi tự tiến cử, tôi hâm mộ Cô Đường đã rất lâu rồi, cuối cùng cũng có cơ hội bày tỏ tâm ý của mình.

Cô Đường, không biết cô có bằng lòng cho tôi một cơ hội hay không.

Cổ Diệp tôi một khi đã quyết định, đã nói thì nhất định sẽ làm.

Nếu như cô cho tôi một cơ hội, tôi sẽ không phụ cô, sẽ phụ trách với cô cả một đời."

"Luật sư Cổ tự tiến cử rất thành tâm," Đường Quả giương khóe môi lên, "Nhưng bây giờ tôi vừa trở lại là người độc thân, còn chưa muốn nói chuyện yêu đương, đoạn tình cảm lúc trước đã tạo ra bóng ma tâm lý cho tôi rồi, bây giờ tôi chỉ muốn sống cuộc sống tự do tự tại."

"Vả lại, bây giờ chuyện tôi muốn làm nhất là kiếm tiền."

"Tôi biết kiếm mà."

Cổ Diệp vội vàng nói, "

Sau này, tiền của tôi đều là của cô."

Nhìn thấy dáng vẻ cười mị mị của Đường Quả, anh tiếp tục tiến lên, "Của cô vẫn là của cô, tôi cũng là của cô, mọi thứ của tôi đều của cô."

Hệ thống: Cười chết nó.

Tên Cổ keo kiệt này thật đúng là biết lựa gió phất cờ mà.Đường Quả đỡ cằm, giương mí mắt, "Nhưng bây giờ tôi còn chưa muốn yêu đương đâu."

"Không sao cả, tôi sẽ chờ đến lúc cô muốn yêu đương."

Cổ Diệp đã quyết định rằng kiếp này không theo đuổi được cô thì anh sẽ không bỏ qua.Đường Quả cười nói, "Luật sư Cổ đã có lòng thành như vậy, được anh bày tỏ như vậy thì tôi cũng không thể trực tiếp cự tuyệt rồi, nếu anh muốn đợi thì tôi sẽ không xen vào, được không?"

Trong lòng Cổ Diệp vui mừng, sao mà anh không hiểu rằng đây là cô đang cho anh cơ hội chứ."

Ừm, tôi sẽ cho em thấy được thành ý của mình."

Đường Quả đứng lên, "Chuyện của nhà họ Lạc tôi đã không còn hứng thú, Luật sư Cổ không cần nói chuyện của nhà bọn họ cho tôi nữa."

"Giày vò ba năm, tôi cũng thấy hơi mệt mỏi rồi, gần đây tôi định đi du lịch giải sầu một chút."

Biểu cảm của Cổ Diệp hơi dao động, anh hỏi thăm, "Cô Đường đi một mình sao?"

"Không, tôi sẽ thuê vệ sĩ và trợ lý."

Đường Quả cười tươi, "Tôi có tiền, dù không làm việc thì cũng sẽ có người ngày ngày ra sức kiếm tiền cho tôi."

Lúc nghe những lời này, Cổ Diệp nhớ tới Lạc Diệc Thành mỗi ngày đều làm việc rất vất vả, anh rất tán thành, con trâu này còn phải kiếm tiền cho cô vợ của anh cả đời nữa.Cô vợ trẻ đúng là vô cùng thông minh, biện pháp như vậy mà cũng có thể nghĩ ra được, mấu chốt là con trâu này cam tâm tình nguyện làm.

Đường Quả muốn đi du lịch, người nhà họ Đường biết, họ không yên lòng về cô.

Cô nói mình muốn tìm vệ sĩ và trợ lý, lúc ấy bố Đường mẹ Đường đứng ra nhận chuyện này, tỏ vẻ rằng họ muốn tự mình tuyển người.Ba ngày sau, hai người nói với Đường Quả rằng đã tìm được người thích hợp, trong lời nói còn khen không dứt miệng, nói rằng người ta một người bằng mười người.

Người này công phu quyền cước không tệ, cao lớn mạnh mẽ, lại còn nhanh nhẹn.

Biết nấu cơm, nói chuyện rất dễ nghe, thậm chí là biết được nhiều thứ tiếng.

Người này hoàn toàn có thể thỏa mãn mọi yêu cầu của con gái cưng của họ, đối phương còn có các giấy chứng nhận chuyên môn, có kinh nghiệm đi du lịch nhiều nước, họ rất yên tâm.=====Chương 96 (1111):Đường Quả cảm thấy không có vấn đề gì nên đồng ý.

Lúc mẹ Đường bố Đường mời người vệ sĩ kiêm trợ lý đến, nhìn thấy là Cổ Diệp thì hệ thống cười đến số liệu tán loạn.Nó biết ngay mà, được nhiều người khen như vậy rất có vấn đề.Lúc Đường Quả nhìn thấy Cổ Diệp thì chỉ hơi sửng sốt, cũng không thấy ngoài ý muốn."

Bố mẹ, anh ấy không phải là Luật sư Cổ sao?"

"Không sai, là Luật sư Cổ."

Mẹ Đường cười nói, "Luật sư Cổ đúng là không tệ, tuy rằng danh tiếng hơi kém nhưng có rất nhiều chuyện chúng ta đều nhờ Luật sư Cổ xử lý giúp.

Tiểu Quả, có phải là con có thành kiến gì với Luật sư Cổ hay không?"

"Mấy năm này, chúng ta cũng có qua lại với Luật sư Cổ, cậu ấy tuyệt đối không phải là loại người trong lời đồn."

Bố Đường cũng nói.Đường Minh và Đường Phong cũng gật đầu, "Có đôi khi Luật sư Cổ vẫn rất tốt, em gái, em cứ yên tâm đi.

Tìm những người không quen biết khác chúng ta cũng không yên tâm, tìm Luật sư Cổ thì chúng ta yên tâm hơn nhiều."

Tuy rằng Cổ Diệp hơi keo kiệt, nhưng làm việc đàng hoàng.

Vả lại, anh chỉ nhận người thuê đầu tiên, ở mặt này vẫn vô cùng giữ chữ tín."

Đương nhiên, em gái, nếu như em không hài lòng, chúng ta thay người khác."

Mặc dù người nhà họ Đường đều cảm thấy Cổ Diệp không tệ, nhưng nếu như cục cưng của của họ không thích thì thay người.Họ cũng không cho rằng, Cổ Diệp nhận chuyện này có vấn đề gì.

Bởi vì trong mắt của họ, Cổ Diệp chính là một người có tiền là kiếm, nhất định sẽ không bỏ qua .Tuy rằng người ta khá keo kiệt, nhưng làm việc rất ổn thỏa.

Họ đưa ra giá cao như vậy, Cổ Diệp đến nhận cũng không có gì lạ hết.

Hơn nữa trong ba năm này, thỉnh thoảng mẹ Đường bố Đường sẽ thuê Cổ Diệp làm vài chuyện, người ta quả thật có thể xử lý mọi chuyện rất tốt.

Trừ thanh danh hơi khó nghe, có chút keo kiệt như trong lời đồn thì quả thật là một người không tệ.Hơn nữa họ cũng không cảm thấy rằng người này quá keo kiệt, họ nghĩ Luật sư Cổ đối xử cũng tùy người.

Họ hoàn toàn chưa từng nghĩ đến việc Cổ Diệp sẽ có tâm tư khác, ví dụ như, cướp đi cục cưng của họ.

Đường Quả khoanh tay đến trước mặt Cổ Diệp, cô cười tủm tỉm hỏi thăm, "Được rồi, vậy thì chọn Luật sư Cổ đi, chẳng qua con người của tôi rất phiền phức, cũng rất lười.

Luật sư Cổ đã nhận việc này, vậy thì không được phép chê bai tôi phiền phức."

"Sẽ không đâu."

Trong mắt Cổ Diệp tựa như có niềm vui đang nhảy nhót, không phiền phức một chút nào, chuyện của cô vợ trẻ chính là chuyện của anh.Nếu không phải sợ người nhà họ Đường hoài nghi, anh còn muốn làm việc này miễn phí.

Làm vệ sĩ kiêm trợ lý của cô vợ trẻ không phải là chuyện nên làm hay sao?

Còn cần tiền làm gì.Anh keo kiệt với cả mọi người, nhưng hào phóng với cô vợ trẻ.

Cả người của anh đều là của cô vợ trẻ, còn có gì không thể cho cô chứ?Ngày thứ hai, Đường Quả cùng trợ lý toàn năng Cổ Diệp bắt đầu du lịch vòng quanh thế giới.Đầu tiên bọn họ đến bờ biển, Cổ Diệp thuê một căn nhà, làm hải sản cho Đường Quả ăn.

Ban ngày, anh làm thợ quay phim, giúp cô chụp đủ loại ảnh đẹp.

Họ lại đi đến nơi có núi, ngọn núi đó rất cao.

Lúc đi được một nửa, Cổ Diệp đề nghị, "Hay là để tôi cõng em đi.

Con đường núi này rất khó đi, ngày mai sẽ đau chân."

"Luật sư Cổ, anh thật sự xem mình là trâu sao?"

Đường Quả cười hỏi."

Nếu như có thể làm trâu của em, vậy tôi cam tâm tình nguyện."

Cổ Diệp nói lời thật lòng, trong lòng âm thầm nói, nếu anh là trâu, vậy thì cô vợ trẻ chính là mảnh đất khó cày nhất.Đường Quả lắc đầu, vươn tay, "Nắm tay tôi đi, cõng tôi rồi còn phải leo núi, nửa đường anh mệt chết thì tôi còn phải tìm cách đưa anh xuống dưới nữa."
 
[Edit] (Quyển 4) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 1112 - 1114: Thiểm hôn thiên kim (97-99)


Edit: Minh NguyệtBeta: Beltious Soulia/Dã Linh
Chương 97 (1112):Trong lòng Cổ Diệp vô cùng kích động, tranh thủ thời cơ nắm tay cô vợ trẻ tương lai, cẩn thận nắm tay cô đi lên.

Hệ thống: Nó đã cảm giác được ký chủ đại đại vui vẻ, tên này thật không tệ, quá biết cách làm cho ký chủ thích.

Suốt bốn giờ, Cổ Diệp vẫn luôn nắm tay Đường Quả, thỉnh thoảng anh sẽ hỏi một câu, "Em còn đi được không?

Nếu em không đi được nữa thì để tôi cõng em."

Hệ thống không khỏi phỏng đoán, tất cả sự dịu dàng và tinh tế của Cổ Diệp đời này hẳn đều dành hết cho ký chủ đại đại.

Vốn là nắm đi, sau đó đến một con đường nhỏ hẹp đầy sạn, anh dứt khoát thuận thế ôm eo Đường Quả.

Hai người sát gần nhau, lúc ấy Cổ Diệp đã cảm thấy thế giới viên mãn."

Luật sư Cổ, bình thường lúc anh lợi dụng có phải cũng giống như bây giờ không, có chút cơ hội thì xông lên ngay?"

Đường Quả tuy nói như vậy, nhưng cũng không có ý thoát khỏi Cổ Diệp.Cổ Diệp nhẹ nhàng vịn eo Đường Quả, anh thấp giọng nói, "Nếu tôi không chủ động thì sao có thể đứng ở chỗ này với em chứ?

Cô Đường chính là đám mây đẹp nhất trên trời, chỉ có gió mới có thể đuổi kịp."

"Phì ——" Đường Quả nhịn không được cười ra tiếng, "Vậy nên, anh là gió?"

"Đúng vậy, tôi là gió, em là mây."

"Tôi còn tưởng rằng anh muốn nói anh là gió tôi là cát nữa."

"Cát sao đẹp bằng mây, đặc biệt mây buổi sáng và mây ban đêm là đẹp nhất."

Cổ Diệp nắm chặt tay Đường Quả, "Tôi thích nhất là ngắm mây buổi sáng và ban đêm, đó là những lúc mây đẹp nhất."

Hệ thống: Tên Boy mưu mô này.Nhìn mây buổi sáng, ý là có thể qua đêm với ký chủ đại đại, sáng tỉnh dậy liền thấy được ký chủ đại đại bên mình (Mây).

Nhìn mây ban đêm, ý là cả ngày đều có thể ở bên cạnh ký chủ đại, ban đêm ngủ chung, không phải là có thể ôm ký chủ đại đại mà ngắm cô sao?Nói tóm lại, ý của câu này chính là anh ta muốn ở bên cạnh ký chủ đại đại cả ngày lẫn đêm.

Quả nhiên là tên tâm tư thâm trầm, là loại người thích lợi dụng sơ hở.Thế giới của người trưởng thành, đúng là có nhiều màu sắc.

"Luật sư Cổ, anh nói anh biết làm kem ly phải không?"

Cổ Diệp vội vàng nói, "Đương nhiên."

"Học lúc nào vậy?"

Đường Quả hơi tò mò, đàn ông hẳn sẽ không thích thứ này lắm, cô cũng chưa từng thấy Cổ Diệp ăn món đồ ngọt nào, mà dường như anh cũng không thích đồ ngọt.Cổ Diệp nhớ tới thời gian đi học làm kem lúc trước, trên mặt anh nở nụ cười.

Anh đáp, "Hẳn là hơn hai năm trước."

"A, theo tôi nhớ thì Luật sư Cổ không thích ăn đồ ngọt, vì sao anh lại muốn đi học làm kem ly thế?"

Đường Quả biết rõ còn cố hỏi.Cổ Diệp là một người thông minh, ánh mắt của anh hiện lên vẻ nghiêm túc, anh thẳng thắn nói, "Bởi vì em thích ăn, tôi nghĩ, nếu như mình học được thì ngày nào đó trong tương lai, em muốn ăn lúc nào thì tôi sẽ làm cho em ăn lúc đó."

"Luật sư Cổ thật đúng là một người có tâm."

Đường Quả nói, "Cũng thật biết tính toán, Luật sư Cổ đã có loại kỹ năng này, nếu như thật sự bỏ công sức, vậy thì chỉ sợ không có mấy người phụ nữ trên thế giới này không bị anh dỗ dành nhỉ?"

"Nhưng tôi chỉ muốn dỗ dành một mình em thôi."

Cổ Diệp tiếc nuối nói, "Còn không biết có thể dỗ được hay không nữa."

"Vậy thì Luật sư Cổ, anh phải cố thêm chút nữa rồi, tôi là một người rất khó dỗ dành đấy.

Nếu tôi tức giận thì không có cách nào dỗ được."

Đường Quả nghiêng đầu, cô nhìn thẳng vào Cổ Diệp, "Tôi tiếp nhận tâm ý của anh, nhưng anh cần phải hiểu rõ đó, Luật sư Cổ.

Anh có thể nhớ lại hoàn cảnh bây giờ của Lạc Diệc Thành trước, đó chính là kết cục khi đắc tội với tôi."

Cổ Diệp bật cười, trong lòng anh vô cùng vui vẻ và kích động, "Vào lần thứ hai nhìn thấy em, tôi đã sớm nghĩ kỹ rồi."

"Lúc đó, tôi đã bị em hấp dẫn."=====Chương 98 (1113):"Sau khi biết được em định ly hôn với Lạc Diệc Thành, mỗi ngày tôi đều khống chế bản thân, không làm gì Lạc Diệc Thành cả.

Bởi vì tôi biết em chỉ xem hắn ta là một máy kiếm tiền vĩnh cửu mà thôi, tôi không cần phải ghen với một cái máy."

"Tôi đã đợi lâu ơi là lâu, lâu đến mức sắp rụng mất thì cuối cùng em cũng ly hôn rồi."

"Cô Đường, tôi thật lòng muốn được ở bên cạnh em cả một đời, tôi bằng lòng dùng quãng đời còn lại của mình để yêu em."

Khuôn mặt của Cổ Diệp vô cùng trang nghiêm, "Vậy nên chúng ta có thể ở bên nhau không?

Tôi có thể cam đoan rằng cả tâm và thân thể của tôi đều chỉ thuộc về một mình em, em có muốn thử không?"

Hệ thống: Đây là một câu tìm bạn đời thật "hay".

Trời ơi, sao nó lại bẩn như vậy, nó đã bị tên Cổ keo kiệt này vấy bẩn mất rồi.

Mắt của Đường Quả mang ý cười, Cổ Diệp vô cùng khẩn trương, cô cũng nghe được tiếng tim đập của anh nữa.Qua một phút, cuối cùng cô cũng ngẩng đầu, cảm giác được trong lòng bàn tay của anh là mồ hôi thì mới lên tiếng, "Nếu như Luật sư Cổ không sợ, vậy thì tới đi."

"Em nói trước, những điều mà anh đã nói thì nhất định phải làm được, nếu như anh không làm được thì tuyệt đối không nên hứa hẹn."

"Đương nhiên."

Cổ Diệp cực kỳ vui vẻ, ôm người vào lòng mình, cảm giác ôm cô vợ trẻ đúng là tuyệt quá đi mà.

Còn lâu anh mới làm chuyện xấu, làm chuyện phản bội cô vợ trẻ.

Anh vất vả lắm mới dỗ được cô vào tay mình, sao có thể nối gót Lạc Diệc Thành chứ.Người bây giờ anh đang ôm trong ngực chính là báu vật của đời anh, là báu vật mà anh nâng trong lòng bàn tay, yêu quý trân trọng cả đời.Thời gian sau đó, hệ thống nhận được vô số thức ăn cho chó.

Lúc nó nhìn thấy vẻ mặt đặc sắc của những người xung quanh thì trong lòng khá đồng tình, những người này cũng giống như nó, ăn không ít thức ăn cho chó nhỉ?"

Quả Quả, em có khát không?

Có muốn uống gì không?"

"Kem ly?

Hôm nay em đã ăn hai ly rồi, nên hôm nay không được ăn kem ly nữa.

Uống ít đồ ngọt đi, hương vị cũng không tệ lắm."

"Đi xa như vậy, chân nhất định là mỏi lắm đúng không, em để chân lên người anh đi, anh xoa bóp bắp chân cho em, ngày mai sẽ không bị đau nhức."

"Trên núi hơi lạnh, trong túi của anh có áo khoác, vừa hay có thể dùng."

Lúc gió bắt đầu thổi, Cổ Diệp lấy từ trong túi ra một cái khoác choàng lên người Đường Quả, sau đó ôm cô.

Một màn này làm cho đôi mắt của mấy cặp tình nhân đang đứng bên cạnh đón gió lạnh sáng lấp lánh.

"Anh nhìn đi, bạn trai nhà người ta nước, đồ uống, đồ ăn vặt, áo khoác đều chuẩn bị đủ."

"Nhìn lại bạn trai nhà mình, hai tay trống trơn, chỉ mang mỗi điện thoại và cặp da, nói trên núi cái gì cũng có bán."

"Có thể so sánh được sao?

So không nổi."

"Lên núi, bạn trai của người ta lấy nước, xoa chân, hỏi han ân cần, khoác áo khoác cho bạn gái, còn bạn trai nhà mình thì xách máy ảnh đi chụp phong cảnh."

Hệ thống: Đồng tình.Đường Quả nghe mấy nữ sinh nói nhỏ, nhịn không được cười.Cổ Diệp thấp giọng nói với cô, "Quả Quả, em thấy loại bạn trai toàn năng như anh có phải là rất hữu dụng không?

Đi đến đâu cũng đều rất hữu dụng."

"Quả là rất hữu dụng."

Đường Quả sờ nhẹ lên mặt Cổ Diệp, nói khẽ.Cổ Diệp thừa cơ nói, "Vậy sau này lúc em muốn đi đâu đều đưa anh theo, có được không?"

"Anh không kiếm tiền sao?

Luật sư Cổ, anh không kiếm tiền, làm sao nuôi được em?"

Trong lòng Cổ Diệp kêu khổ, vì sao cô vợ trẻ còn yêu tiền hơn anh chứ, cũng may là anh đã sớm chuẩn bị.

Anh ngồi một bên, đặt hai chân Đường Quả lên đùi mình, nhẹ nhàng xoa bắp chân cho cô.

"Quả Quả tìm máy kiếm tiền vĩnh cửu, anh cũng tìm không ít.

Bây giờ phần lớn mọi chuyện đều giao cho người phía dưới đi làm, hầu hết thời gian anh chỉ cần ngồi lấy tiền là được rồi."=====Chương 99 (1114):"Trừ phi là bản án rất khó giải quyết, nếu không thì không cần anh ra tay."

"Nên Quả Quả à, em đưa anh đi theo đi?"

Cổ Diệp nói một cách tội nghiệp, rõ ràng là một người đàn ông lớn tướng rồi, nhưng bán manh làm nũng đúng là vô cùng thuần thục.Da mặt, từ nhỏ anh đã không có da mặt, chỉ cần có thể đạt được mục đích.

Vả lại, ở trước mặt cô vợ trẻ thì càng không cần mặt, dỗ cô vợ trẻ đưa anh đi chung là được.Bắp chân của Đường Quả được xoa bóp vô cùng dễ chịu, cô cũng đưa tay ra vừa giúp Cổ Diệp đấm bóp lưng vừa trả lời, "Được rồi được rồi, em sẽ đưa anh theo.

Sau này em cũng chỉ đi du lịch vòng quanh thế giới với mình anh, dù sao cũng có người giúp chúng ta kiếm tiền, đúng không?"

"Đúng đúng đúng, Quả Quả nói đều đúng cả."

Bất tri bất giác, Đường Quả và Cổ Diệp đã đi được mấy tháng.Trong mấy tháng này, đầu tiên họ đi ở trong nước, sau đó lại đi đến các quốc gia, đến những nơi có phong cảnh đặc sắc để du ngoạn.Người nhà họ Đường nhìn thấy Cổ Diệp lần đầu tiên xuất hiện ở vòng bạn bè của Đường Quả, còn có cử chỉ thân mật với cô thì biểu cảm của họ thiếu chút nữa hóa đá luôn."

Mẹ!!"

Anh cả của Đường Quả là Đường minh không nhịn được chửi một câu, "Cuối cùng con cũng hiểu rõ rồi, cái tên Cổ keo kiệt kia sao chỉ cần một vạn tệ đã bán tư liệu của Lạc Diệc Thành và Tiền Bối Bối cho chúng ta chứ."

"Hóa ra tên khốn này đang để ý tới em gái của chúng ta?"

Đường Phong cũng nói theo, "Chúng ta bị hắn ta tính kế rồi?

Bây giờ hắn ta còn dỗ em gái của chúng ta về tay nữa."

Hai người vô cùng tức giận, trăm miệng một lời, "Không đồng ý, con không đồng ý, sao em gái có thể kết hôn với loại đàn ông keo kiệt như thế này được, con tuyệt đối không đồng ý.

Em gái ngây thơ như vậy, không phải sẽ bị hắn ta tính toán cho chết sao."

Mẹ Đường và bố Đường lại bình tĩnh hơn nhiều, họ nhìn những bức ảnh đi du lịch kia.Mẹ Đường nói, "Thật ra thì con người của Tiểu Cổ vẫn được, con nhìn những bức hình này đi, tất cả hành lý đều ở trên người Tiểu Cổ, Quả Quả nhà chúng ta cũng chỉ cầm điện thoại và đồ ăn vặt.

Nhìn lại Tiểu Cổ trên lưng một cái túi xách, trên cổ treo hai cái, trên tay kéo theo ai cái vali to, còn chưa tính đến túi xách trên đó nữa."

"Ừm, bố và Tiểu Cổ gặp nhau cũng nhiều lần rồi, cậu ấy quả thật là một người rất được.

Các con không nên vì những lời đồn đại bàn luận của người bên ngoài mà phủ định người ta.

Cậu ấy vẫn luôn làm việc rất ổn thỏa, đến bây giờ đều chưa từng mắc sai lầm, có thể nói cậu ấy là một người rất giỏi giang.

Tuy rằng cậu ấy còn trẻ, nhưng bố chưa từng nghe nói đời sống cá nhân hỗn loạn."

"Nếu như cậu ấy thật sự có lòng với con gái của chúng ta, thật ra thì cũng có thể xem thử, con người của cậu ấy quả thật không tệ."

Khác với hai người anh trai của Đường Quả, mẹ Đường bố Đường hiển nhiên đã tiếp nhận sự thật này, tỏ ý phải xem lại một chút cho cẩn thận.Hai người anh trai nghe được những lời này thì cảm thấy rằng sống không còn gì luyến tiếc.Thật quá xấu xa, hóa ra đã sớm giải quyết ba mẹ của họ rồi.

Bây giờ em gái bọn họ cũng đã đồng ý rồi, bọn họ còn có thể làm sao?

Nếu không thì trùm bao tải đánh một trận?Cổ Diệp không biết rằng hai người anh vợ của mình cực kỳ muốn trùm bao tải đánh anh một trận.

Bây giờ anh rốt cuối cùng cũng đã dỗ được cô vợ trẻ về tay rồi, đương nhiên phải cùng với cô vợ trẻ đi du lịch vòng quanh thế giới thật vui mới được.Ngược lại thì người trong phòng làm việc rất sốt ruột, gọi điện thoại cho anh rất nhiều lần.Cuối cùng Cổ Diệp nhẹ nhàng buông một câu, "Không có tôi thì mấy người sẽ bị nguy hiểm đến tính mạng sao?"

"Sẽ không, Luật sư Cổ."

"Vậy mấy người tự nghĩ biện pháp đi, tôi cũng không phải là ba của mấy người, không thể cứ có phiền phức là lại đến tìm tôi.

Tự nghĩ biện pháp giải quyết, đây là cơ hội tốt để nâng cao năng lực cá nhân của mấy người."
 
[Edit] (Quyển 4) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 1115 - 1116: Thiểm hôn thiên kim (100-101)


Edit: Minh NguyệtBeta: Beltious Soulia/Dã Linh
Chương 100 (1115):"Xin nhớ kỹ cho, mấy người đã là người lớn, phải học được cách tự mình giải quyết khó khăn."

Nói xong, bộp một tiếng, Cổ Diệp cúp điện thoại, ôm eo cô vợ trẻ xuống đáy biển chơi.

Người trong phòng làm việc nghe âm thanh điện thoại bận thì vẻ mặt đầy đau khổ."

Sao rồi?"

"Ông chủ hỏi, không có anh ấy, chúng ta có chết hay không, tôi nói sẽ không.

Anh ấy còn nói, anh ấy không phải ba của chúng ta, không thể cứ có khó khăn là tìm anh ấy được, còn nói chúng ta đã là người lớn, phải học được cách tự mình giải quyết phiền phức.

Oa......

Tôi không muốn làm người lớn đâu."

Các đồng nghiệp: ...Cớ này ông chủ đưa ra hay thật đấy, anh ấy cho rằng bọn họ không xem vòng bạn bè, không biết anh ấy mỗi ngày đều đi chơi với bạn gái xinh đẹp hay sao?Thấy sắc quên nghĩa, sắc đẹp lầm người, không làm việc đàng hoàng...Có mỹ nhân, quên giang sơn.Đường Quả sống rất tốt, nhưng Tiền Bối Bối thì không ổn chút nào.Trong mấy tháng đầu, cô ta không ra khỏi cửa, không nhận điện thoại, nhờ vậy mà tránh được nhiều phiền phức.

Nhưng vì cô ta mang thai, lại không đi làm, còn có thêm các chuyện phiền toái, những thứ này làm cho cô ta luôn cảm thấy bất an.

Lúc đầu, mỗi ngày Lạc Diệc Thành còn an ủi, dỗ dành cô ta, nhưng sau này Lạc Diệc Thành làm việc mệt mỏi, vừa về nhà đã ngủ, hai người rất ít khi nói chuyện với nhau.Chẳng qua mỗi lần cô ta nhắc nhở thì Lạc Diệc Thành sẽ nói xin lỗi cô ta rất nhiều.

Trong lòng cô ta cũng thấy an tâm hơn, thấy còn hai tháng nữa là sinh con nên cô ta không khỏi hỏi, lúc nào bọn hắn có thể tổ chức hôn lễ, còn phía mẹ Lạc thế nào rồi."

Bối Bối, em đừng gấp, mai anh sẽ về bàn với mẹ."

"Được."

Ngày hôm sau, Lạc Diệc Thành về biệt thự mà rất lâu rồi hắn ta chưa quay về.Mẹ Lạc nhìn thấy hắn ta, nhưng không có ý muốn mắng.

Hắn ta nói, "Mẹ, Bối Bối còn hai tháng nữa là sinh rồi."

"Mẹ biết, mẹ cũng có tính thời gian."

Mẹ Lạc mặt không đổi sắc nói, "Sao vậy, hôm nay cuối cùng nhớ mà về nhà rồi sao?"

"Mẹ, mẹ còn đang tức giận sao?"

Mẹ Lạc ngẩng đầu nhìn Lạc Diệc Thành, "Con là con của mẹ, sao mẹ có thể giận con lâu chứ?

Nói đi, lần này con trở về là có chuyện gì."

"Mẹ, Bối Bối cũng sắp sinh rồi, mẹ thấy có phải nên bù cho cô ấy một hôn lễ không."

Hôn lễ không có cha mẹ hai bên thì không gọi là hôn lễ.

Chỉ cần cha mẹ hai bên có mặt, hắn ta và Bối Bối mới thật sự là kết hôn.Trong lòng mẹ Lạc cười lạnh, bà nói, "Diệc Thành, con thật sự muốn kết hôn với Tiền Bối Bối sao?"

"Dạ, mẹ, con không thể lại bỏ lỡ cô ấy nữa."

"Diệc Thành à, con đã từng nghĩ rằng thật ra việc các con bỏ lỡ nhau không phải do bất cứ người nào khác, mà là do các con không có đủ lòng tin với đối phương chưa?

Nếu như cô ta sớm phản kháng, vậy thì các con đã kết hôn rồi.

Nếu như con kiên trì thêm một chút, có lẽ hai đứa cũng sẽ ở bên nhau."

"Con đã biết sai rồi, mẹ, vậy nên con và Bối Bối mới muốn ở bên nhau thêm lần nữa, nhất quyết không rời xa nhau."

Mẹ Lạc thấy Lạc Diệc Thành không hiểu ý của mình thì cũng không khuyên giải nữa, bà nói, "Có thể tổ chức hôn lễ, nhưng, mẹ có điều kiện."

"Mẹ, mẹ nói đi."

Mẹ Lạc hít sâu một hơi, "Ngôi nhà này về sau sẽ do mẹ quản, chờ mẹ qua đời rồi sẽ giao lại cho con."

"Ý của mẹ là..."

"Ý của mẹ chính là quyền quản lý tài chính tạm thời giao cho mẹ, tiền mà con kiếm được trừ số tiền con chi tiêu ra thì còn lại phải giao hết cho mẹ để mẹ phân chia.

Mẹ con là người như thế nào, Diệc Thành, chẳng lẽ con còn không rõ sao, sợ mẹ lấy của con sao?"

Mẹ Lạc cười nói, "Mẹ cũng không thiếu tiền, trước kia Tiểu Quả có đưa mẹ đi mua cổ phiếu, đầu tư các loại kiếm được không ít, còn đầu tư ít tiền cho trại nuôi heo của anh rể con, mẹ có cổ phần, không thiếu tiền."=====Chương 101 (1116):"Diệc Thành, mẹ là muốn tốt cho con, với cái tính kia của người nhà họ Tiền cộng thêm việc Tiền Bối Bối là một người dễ mềm lòng, liệu cô ta có thể bỏ qua việc phụ cấp cho nhà mình không?

Nói không chừng vừa mới cưới xong là đòi mua nhà lớn cho em trai cô ta, không chừng sau này con còn phải chịu trách nhiệm với hắn ta đến khi chết nữa."

Thấy Lạc Diệc Thành còn đang do dự, mẹ Lạc lại nói, "Diệc Thành, con đừng quên là thiếu chút nữa con đã mất hết mặt mũi trong hôn lễ năm đó rồi, cuối cùng nếu không phải gặp được một cô gái hiền lành như Tiểu Quả thì liệu con có thể có ngày hôm nay sao?"

"Tiền Bối Bối có lẽ là một cô gái đơn giản, nhưng cô ta dễ mềm lòng, từ chuyện trong hôn lễ lúc trước thì con nên hiểu rõ rằng cô ta rất dễ bị người trong nhà lừa gạt.

Có mẹ giúp con quản lý cái nhà này, chờ mẹ mất đi rồi thì người nhà họ Tiền cũng không chen tay được."

"Con thấy mẹ nói có đúng không?"

"Mẹ, con nghe lời mẹ, sau này mọi quyền quản lý tài chính sẽ giao cho mẹ hết."

Lạc Diệc Thành cũng nghĩ đến chuyện trong hôn lễ lúc trước hôn lễ, cho dù hắn ta yêu Tiền Bối Bối, nhưng trong lòng chắc chắn sẽ tồn tại gút mắc này.

Hắn ta có thể tha thứ cho Tiền Bối Bối, nhưng lại không cách nào quên chuyện người nhà họ Tiền đã làm.Mẹ Lạc cười, "Vậy được rồi, con tự mình lo liệu chuyện tổ chức hôn lễ lần này đi.

Sở thích của những người trẻ tuổi và những người lớn tuổi như mẹ đây không giống nhau.

Dù sao thì với địa vị bây giờ của con thì cũng không thể tổ chức hôn lễ quá kém được, tránh bị người khác chê cười."

Về phần Tiền Bối Bối có chấp nhận hay không thì bà không xen vào.

Con trai bà đã hồ đồ rồi, bà không thể hồ đồ theo nó.

Bà đã không thể quản được bọn nó có kết hôn hay không, vậy thì bà chỉ có thể quản thật chặt tiền tài của con trai mình, tránh cho nó bị người nhà họ Tiền dỗ lấy mất."

Đúng rồi, sau này sinh con ra nếu các con không rảnh để chăm sóc thì đưa đến đây để mẹ chăm cho, dù sao mẹ cũng rảnh."

Trong lòng Lạc Diệc Thành vui mừng, đây ý là mẹ hắn ta đã chấp nhận Bối Bối rồi sao?

Trong lòng mẹ Lạc lại nghĩ, đứa bé kia dù gì cũng là con cháu của nhà họ Lạc bà, không thể để Tiền Bối Bối dạy hư nó được, đến lúc đó để nó và nhà họ Tiền cùng nhau lừa gạt tiền của con trai của bà.Nếu như vậy thì không bằng giữ lại bên người bà, bà sẽ dạy dỗ nó thật tốt, nhất định sẽ không nó trở thành công cụ bị Tiền Bối Bối lợi dụng.

Nhìn bộ dáng của người phụ nữ kia, chỉ chăm chăm vào tình yêu, sợ là không chăm sóc tốt cho con mình.

Tiểu Quả đi rồi, không còn là con dâu tốt của bà nữa, con bé là một người tốt biết bao nhiêu, là bà không có phúc khí này.Lạc Diệc Thành vô cùng cao hứng về nhà Tiền Bối Bối, nói lại những lời của mẹ Lạc.

Tiền Bối Bối nghe được rằng mẹ Lạc vậy mà bằng lòng giúp cô ta chăm con thì trong lòng khá vui vẻ, cũng cho rằng mẹ Lạc đã chấp nhận cô ta.Cô ta cũng không định làm một người mẹ toàn thời gian, trong mấy tháng mang thai này, lòng của cô ta vô cùng bất an.Cô ta đã nghĩ kỹ, chờ sinh con xong sẽ đi làm việc.

"Diệc Thành, em muốn đợi sinh con xong thì sẽ đi làm việc, bây giờ đã có mẹ trông giúp thì em cũng có thể đi làm việc rồi, em đến công ty của anh đi, có được không?"

Lạc Diệc Thành khẽ gật đầu, "Em có thể đến công ty anh, dựa theo năng lực của Bối Bối thì nhất định là rất nhanh sẽ có thể thăng chức."

"Còn muốn thăng chức?"

Tiền Bối Bối có chút kỳ quái.Lạc Diệc Thành trả lời, "Đây là quy định mà lúc trước tất cả các cổ đông của công ty đặt ra, tất cả các thành viên đều có thể tiến cử người mình quen biết đến công ty, kể cả người quản lý là anh.

Nhưng mọi người nhất định thông qua kiểm tra năng lực mới có thể đến vị trí mà mình có năng lực đảm nhận."

Thật ra phương án này là do Tiểu Quả nói.

Bởi vì người trong thôn nhà họ Lạc đến công ty tương đối nhiều, vì để đảm bảo công bằng với những người khác nên mới đặt ra điều lệ này.

Đối với chuyện này thì tất cả mọi người đều rất vui, ai cũng đều có cơ hội đề cử người có năng lực, công ty không tổn thất gì, các thành viên trong công ty cũng không có ý kiến.
 
[Edit] (Quyển 4) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 1117 - 1118: Thiểm hôn thiên kim (102-103)


Edit: Minh NguyệtBeta: Beltious Soulia/Dã Linh

[GÓC THÔNG BÁO:]Hi mọi người, mình là Minh Nguyệt đây~~Hôm nay trước khi đọc 2 chương mới thì nhóm mình có vài thông báo nhỏ muốn nhắn với các bạn nè.1.

Ngày mai là Tết Trung Thu rồi, nhóm mình muốn nhân dịp này để chúc Đỗ Liễu Liễu Đại đại Trung thu vui vẻ, cũng như để các bạn có cơ hội bày tỏ tình cảm của mình với tác giả ấy.Mình sẽ gửi câu "祝大大中秋节快乐!" (Chúc Đại đại Tết Trung Thu vui vẻ!).

Các bạn giúp mình spam câu này trong phần bình luận để mình quay video gửi qua Weibo cho Đại đại làm quà nha.

Câu này mình sẽ gõ lại trong phần bình luận để các bạn tiện spam nè.

Đây là dịp để Đại đại biết được rằng ở Việt Nam cũng có người ủng hộ mình đó. ~~2.

Nếu bạn nào biết Tiếng Trung và muốn gửi thêm lời chúc gì khác thì có thể cmt luôn nha.- Còn bạn nào không biết Tiếng Trung nhưng có thêm ý khác ấy, các bạn có thể nhắn Tiếng Việt về fanpage Minh Nguyệt Cung (link fanpage trong phần giới thiệu ở nick wa.tt.pa.d pthao200620 của mình), mình sẽ dịch qua Tiếng Trung để các bạn cmt nà.3.

Bạn nào có thêm tranh/ảnh muốn gửi cho Đại đại thì cũng nhắn qua fanpage cho mình luôn nha.4.

Ngoài ra, do hôm nay mình sẽ quay phần bình luận lại nên các bạn tạm dừng các bình luận về chương/cảm ơn nhóm dịch nha.

Ngày mai là có thể cmt lại bình thường nhé.5.

Đến 16h chiều mai (10/09/2022) thì mình sẽ chốt bình luận và quay video nhá.6.

Đây là hoạt động do nhóm tổ chức, dựa trên tinh thần tự nguyện chứ không phải bắt buộc nha.

Tuy vậy, mình vẫn mong các bạn tích cực tham gia, xem như là một cách để gửi lời tri ân đến tác giả.

7.

Thông báo đến đây là hết rồi, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ nhé.

Nếu thấy truyện hay thì các bạn đừng quên cho nhóm mình 1 vote nha.

Xin cảm ơn sự ủng hộ của các bạn.=====Chương 102 (1117):"Ý của anh là nhất định phải làm từ tầng thấp nhất lên, có phải không?"

"Đúng vậy Bối Bối, anh tin tưởng em có thể mà."

Tiền Bối Bối gật đầu, "Được rồi, vậy thì em sẽ làm từ tầng chót lên, tránh người ta nói là em luôn dựa vào anh.

Diệc Thành, anh yên tâm đi, em sẽ không làm anh mất mặt."

Dù sao cô ta cũng tốt nghiệp từ trường đại học danh tiếng, cũng đã làm việc nhiều năm như vậy, cô ta không tin mình không thể đảm nhận được chức vị của công ty.

Lạc Diệc Thành tổ chức hôn lễ với Tiền Bối Bối, cũng đi gặp người nhà họ Tiền.Ngưu Kim Lan nhìn thấy Tiền Bối Bối nâng bụng lớn, rốt cuộc đành thỏa hiệp.

Bà ta kéo Tiền Bối Bối nói chuyện tiền lễ hỏi.Bà ta vừa mới nói một chữ, sắc mặt Tiền Bối Bối liền thay đổi ngay, "Mẹ, chuyện này con khuyên mẹ tốt nhất là đừng nhắc lại."

"Tỏ vẻ chút cũng được mà?

Mẹ cũng không muốn nhiều, dù sao thì kết hôn cũng phải thể hiện một chút, Lạc Diệc Thành cũng không phải không có tiền."

Lạc Diệc Thành nghe Ngưu Kim Lan nói nhỏ thì chuẩn bị nói, lễ hỏi vẫn phải đưa.Nhưng Tiền Bối Bối nói, "Mẹ, mẹ quên chuyện lần trước rồi sao?

Con và Diệc Thành đã đi đăng ký kết hôn rồi, không phải chỉ là tổ chức một hôn lễ thôi sao?

Bây giờ vẫn là Diệc Thành nuôi con, mẹ không nên quá đáng."

"Được được được, tùy con."

Ngưu Kim Lan cũng không phải muốn đòi lễ hỏi nhiều, một hai chục vạn ra vẻ một chút là được.

Dù sao thì cũng kết hôn, Tiền Bối Bối cũng là con gái của bà ta, nếu như cái gì cũng không cần đã trực tiếp gả đi thì không biết người ta sẽ nghĩ như thế nào."

Căn nhà kia của Diệc Thành để tên của con."

Tiền Bối Bối thấp giọng nói.Ngưu Kim Lan nghe xong thì trong lòng buông lỏng, nói như vậy thì Bối Bối của nhà họ đúng thật là vẫn luôn nắm giữ được trái tim của Lạc Diệc Thành.

Trong lòng Ngưu Kim Lan hơi dao động, cũng không tiếp tục chấp nhất chuyện tiền lễ hỏi nữa.Chỉ cần sau này Bối Bối nhà bà ta đến nhà họ Lạc, làm cô chủ nhà họ Lạc, chút tiền lễ hỏi này quả thực không tính là gì.

Trái tim của Lạc Diệc Thành luôn ở trên người Bối Bối, vậy thì tất cả của Lạc Diệc Thành cũng đều là của Bối Bối nhà bà ta.

Cứ như vậy, Lạc Diệc Thành và Tiền Bối Bối tổ chức hôn lễ.Bởi vì địa vị bây giờ của Lạc Diệc Thành không thấp nên có rất nhiều người tới.Đây là thời đại mà người ta chỉ cười kẻ nghèo chứ không cười kẻ làm kỹ nữ, vả lại, Cô Đường còn không rút vốn, cũng không có xé rách mặt với Lạc Diệc Thành nên không có lý gì mà bọn hắn không đến cả.

Lúc Cô Đường đi du lịch vòng quanh thế giới đã từng nói với bọn hắn rằng, công ty kia có cổ phần của cô ấy, hi vọng mọi người vốn làm như thế nào thì cứ làm như cũ.

Vả lại, trước mắt công ty vẫn đang phát triển tốt, quan hệ hợp tác cũng sẽ không vì Lạc Diệc Thành ly hôn mà ngưng hẳn.Trước đó bọn họ cân nhắc chẳng qua là sợ nhà họ Đường tạo áp lực.

Bây giờ nhà họ Đường không làm gì, bọn hắn xem như không biết là được rồi.Đương nhiên, ở trong lòng mình, bọn hắn vẫn khá xem thường Lạc Diệc Thành và Tiền Bối Bối.

Nhất là những bà lớn trong vòng tròn, bọn họ ghét nhất chính là kẻ thứ ba bò lên, sinh con.

Lúc Tiền Bối Bối tham gia các bữa tiệc thì luôn bị người ta xa lánh, trào phúng.

Dần dà, cô ta cũng không tham gia với Lạc Diệc Thành nữa.

Lạc Diệc Thành thấy cô ta không bằng lòng đi, những lúc có mặt đành phải đưa theo mẹ và chị cả của hắn ta đi cùng.

Đương nhiên, đây là nói sau.Sau khi tổ chức hôn lễ xong, Tiền Bối Bối đưa ra ý kiến muốn đến biệt thự ở.

Lạc Diệc Thành đã quên mất, biệt thự này vốn thuộc về Đường Quả, hắn ta vui vẻ đồng ý.Mẹ Lạc thấy Tiền Bối Bối sắp sinh thì cũng không so đo, để cô ta vào ở.Ngày đầu tiên cô ta vào ở, Lạc Diệc Thành nhớ đến chuyện quản lý gia đình thì nói với Tiền Bối Bối một câu, "Căn nhà này của chúng ta vẫn luôn do mẹ quản.

Bây giờ em đang mang thai, sắp sinh rồi, còn cần mẹ đến chăm sóc nữa.

Bối Bối, em có để ý đến những thứ này không?"

"Đương nhiên sẽ không, Diệc Thành, anh xem em là gì chứ?"=====Chương 103 (1118):"Em chỉ muốn ở bên cạnh anh mà thôi, cũng không phải do coi trọng những vật ngoài thân này."

"Vậy là tốt rồi, anh biết mà, thứ Bối Bối để ý nhất chính là tình cảm giữa chúng ta.

Nếu không thì em cũng sẽ không theo anh lâu như vậy, lúc chúng ta bắt đầu thì anh cũng chỉ là một tên nghèo."

"Diệc Thành, anh biết là tốt rồi.

Chỉ cần được ở cùng với anh thì em đã rất vui vẻ.

Những thứ khác em đều không thèm để ý.

Năm đó bởi vì mẹ em yêu tiền mới khiến chúng ta xa nhau, sau này em cũng không muốn vì những thứ này mà làm tổn hại đến tình cảm của chúng ta."

Hai người tâm sự với nhau, sau đó ôm nhau ngủ.

Mẹ Lạc không bạc đãi Tiền Bối Bối, đồ ăn đồ dùng cần thiết đều cho cô ta.Tiền Bối Bối tưởng rằng mẹ Lạc đã chấp nhận cô ta, mở miệng gọi một tiếng "mẹ" rất vui vẻ.Chị cả Lạc cũng tới, chẳng qua chỉ chào cô ta một cách lãnh đạm mà thôi, hai người vốn không quen thuộc, cô ta cũng chẳng yêu cầu xa vời gì.Cô ta và chị cả Lạc - loại phụ nữ xuất thân từ nông thôn này - cũng không có tiếng nói chung, dù chồng của chị cả Lạc làm ăn phất lên nhanh, nhưng điều đó cũng không thay đổi xuất thân và thói quen được.

"Mẹ, sao mẹ lại để cô ta tới đây ở?"

Chị cả Lạc tỏ vẻ bất mãn, Tiểu Quả đưa bọn họ vào xã hội thượng lưu, lại đưa hai người đi đầu tư, giúp họ đăng ký học tập.

Làm như vậy cũng quá không hợp lý rồi, "Căn nhà này vẫn là của Tiểu Quả."

Không nói về những điểm chênh lệch, Tiền Bối Bối làm gì có tư cách ở đây.

"Tiểu Quả không so đo thì không có nghĩa là chúng ta có thể làm như vậy."

"Yên tâm đi, mẹ biết, chờ Tiểu Quả trở về, mẹ sẽ bảo Diệc Thành trả tiền biệt thự cho Tiểu Quả.

Rốt cuộc thì chúng ta có lỗi với người ta."

"Cả một đời mẹ làm người vô cùng đoạn chính, thật không nghĩ tới trong nhà lại xảy ra loại chuyện này."

Chị cả Lạc thở dài một hơi, "Được thôi, có điều làm như vậy, chỉ sợ Tiểu Quả càng sẽ không đến nơi này."

"Nơi này không đến thì tốt hơn, chuyện của Diệc Thành và Tiền Bối Bối hẳn là Tiểu Quả hẳn biết."

Mẹ Lạc nhíu mày, "Con bé là một người thông minh, chỉ là trong lòng không nói mà thôi.

Đối với Diệc Thành của chúng ta, con bé đã hết lòng quan tâm giúp đỡ, nếu không chỉ cần con bè rút vốn thì sẽ khiến Diệc Thành táng gia bại sản."

"Đúng vậy ạ, Tiểu Quả đúng là quá tốt."

Chị cả Lạc nói, có phải cô nên cảm thấy may mắn vì cả hai còn có làm ăn qua lại với nhau, tính cách Tiểu Quả lại tốt, vậy nên bọn họ mới không thành kẻ thù.

Không lâu sau, Tiền Bối Bối sinh một đứa con trai, là sinh tự nhiên.

Cô ta chọn sinh tự nhiên do muốn đến công ty làm sớm hơn, như vậy thì mỗi ngày đều có thể gặp mặt Lạc Diệc Thành.

Ở cữ xong, cô ta liền giao con của mình cho mẹ Lạc.Mẹ Lạc không nói gì thêm, bà tham gia các buổi tiệc, đồng thời cũng chăm sóc tốt cho cháu.

Mấy năm sau Đường Quả mới trở về, cô và Cổ Diệp dùng thời gian ba năm để đi du lịch vòng quanh thế giới.

Họ đã đi qua địa điểm chơi rất vui, cũng đi qua địa điểm nguy hiểm.

Người nhà họ Đường trên cơ bản đã tiếp nhận hai người họ.Ở mỗi một địa phương mới, họ còn chụp một bộ ảnh cưới.Trước đó, những bài đăng trong vòng bạn bè của Đường Quả chỉ có người nhà họ Đường mới có thể nhìn thấy, của Cổ Diệp cũng chỉ có người trong phòng làm việc của anh mới có thể nhìn thấy.Lúc họ chụp xong bộ ảnh cưới đầu tiên liền đăng lên vòng bạn bè trước mắt của tất cả mọi người.Việc này làm cho tất cả mọi người biết rằng Đường Quả và Cổ keo kiệt ở bên nhau.Bọn hắn đều nghĩ, đầu óc của cô gái này có phải có vấn đề không, vậy mà lại tìm một người đàn ông keo kiệt như thế.

Lúc Lạc Diệc Thành nhìn thấy ảnh chụp cũng nghĩ như vậy.

Trong mắt hắn ta có chút đau khổ, cho rằng Đường Quả sa ngã, còn gọi điện thoại hỏi thăm cô.
 
[Edit] (Quyển 4) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 1119 - 1120: Thiểm hôn thiên kim (104-105)


Edit: Minh NguyệtBeta: Beltious Soulia/Dã Linh
Chương 104 (1119):Đương nhiên là không gọi được, do Đường Quả đã sớm đổi số điện thoại rồi.

Sau khi quay về, Đường Quả và Cổ Diệp chuẩn bị kết hôn.Cổ Diệp tới cửa, trong tay cầm theo một đống văn kiện thật dày.

Người nhà họ Đường còn chưa hỏi thì anh đã giao chúng cho họ xem.Người nhà họ Đường sau khi xem xong thì trong lòng vô cùng chấn động.

Ánh mắt Đường Minh và Đường Phong nhìn Cổ Diệp tựa như muốn nói rằng tên này điên rồi đi?

Vậy mà lại chuyển tất cả tài sản, cổ phần dưới danh nghĩa của mình sang danh nghĩa em gái của bọn họ.

Việc này cần bao nhiêu dũng khí chứ?

Không nhìn thì không biết, tên này quả thực rất biết kiếm tiền, ở rất nhiều thành phố trong nước đều có cửa hàng và bất động sản, ở nước ngoài vậy mà còn có mấy ngôi biệt thự, thậm chí còn có nhà máy rượu vang nữa.Thế này... cũng không gọi là giàu bình thường nữa, đến cùng thì tên này đã móc tiền của bao nhiêu người rồi?

Nhưng bây giờ, những thứ này đều là của em gái bọn họ.Mẹ Đường và bố Đường nhìn nhau, nói, "Tiểu Cổ, trong những năm này tình cảm giữa con và Quả Quả chúng ta đều nhìn thấy, thật ra con không cần phải làm như vậy."

Nhà họ Đường bọn họ không thiếu tiền, mặc dù những thứ kia dù là ai thì cũng sẽ động lòng thôi.

"Các con đều thích nhau, hơn nữa lại rất quan trọng với đối phương, chỉ cần sau này các con tương thân tương ái, con tôn trọng, đối xử tốt với Tiểu Quả là được rồi.

Nhân phẩm của con, ta tin tưởng."

Bố Đường nói, "Vả lại, con gái nhà họ Đường chúng ta thật ra không thèm những thứ này này, chúng ta nuôi được con bé, thành ý của con chúng ta đã thấy."

"Nhưng con muốn cho."

Cổ Diệp nói, "Trước khi con gặp được Tiểu Quả, sở thích duy nhất của con chính là kiếm tiền, có thể là do lúc còn bé sợ nghèo.

Tiền con kiếm được, con lại không biết xài như thế nào, cuối cùng chỉ có thể để tiền đẻ ra tiền.

Bây giờ có Tiểu Quả, rốt cuộc con cũng biết làm sao xài tiền rồi, chính là đem hết tiền cho Tiểu Quả tiểu.

Chỉ cần cô ấy vui vẻ thì con cũng vui vẻ."

Đường Minh và Đường Phong nhìn nhau, má ơi, tên Cổ keo kiệt này rõ ràng là một Cổ bảo bảo, Cổ bảo bối.

Là loại chỉ biết kiếm tiền, không biết tiêu tiền.

"Cha mẹ, hai ngươi đừng khuyên, hai người không thèm nhưng con thì có."

Đường Quả đặt hết toàn bộ văn kiện trước mặt mình xuống, "

Sau này mọi thứ của Luật sư Cổ đều thuộc về con, anh ấy cũng thuộc về con nốt."

Cổ Diệp nở nụ cười vô cùng hạnh phúc, anh chờ câu nói này, đã chờ rất lâu.Đúng, tất cả của anh đều là của Quả Quả, anh cũng của Quả Quả.Tổ chức hôn lễ kết hôn chắc chắn cần tốn thời gian chuẩn bị.Trước lúc này, chị cả Lạc có liên lạc với Đường Quả, "Tiểu Quả, em tranh thủ đến đây một chuyến, ngôi biệt thự kia vốn là dưới danh nghĩa của em, chị và mẹ đã nói rồi, muốn hỏi thử xem em muốn biệt thự hay là gửi tiền lại cho em để chuyển biệt thự về dưới danh nghĩa của mẹ."

"Mọi người thích ở thì cứ ở đi."

Đường Quả nói."

Sao có thể chứ, Tiểu Quả, em đến đây đi.

Bây giờ có nhiều chuyện không giống nhau, cả nhà đều cảm thấy có lỗi với em, không giải quyết thì trong lòng bất an."

Đường Quả trả lời, "Vậy được rồi, ngày mai em sẽ đến, mấy năm rồi em chưa gặp mọi người, dì Lạc vẫn khỏe chứ?"

"Mẹ vẫn khỏe, thân thể cũng còn tốt, chỉ là bà khá nhớ em."

Ngày hôm sau, Đường Quả đến biệt thự.Mẹ Lạc kéo cô nói rất nhiều, lại hỏi chuyện của Cổ Diệp."

Cổ Diệp là người không tệ, mấy năm này chúng con vẫn luôn đi khắp nơi du ngoạn.

Chúng con sắp kết hôn rồi, dì Lạc không cần lo lắng, anh ấy còn đem tất cả tài sản dưới danh nghĩa của mình chuyển hết cho con.

Một người yêu tiền như anh ấy có thể làm được như vậy, đủ để chứng minh anh ấy là thật lòng."

"Con cũng cảm giác được rằng anh ấy yêu con."

Lúc nghe được lời này, trong lòng mẹ Lạc và chị cả Lạc chua chua, bọn họ cũng không có thành kiến gì với Cổ Diệp.

Người ta tốt hơn Diệc Thành nhà họ, có thể làm gì bây giờ?=====Chương 105 (1120):Mấy người nói về chuyện biệt thự, Đường Quả nói, "Dì Lạc, mọi người lượng sức mà đưa ra, dù sao chúng ta cũng từng quen biết, mọi người đưa con tám phần là được rồi."

"Không được, nói cho cùng thì chúng ta nên đền bù thật tốt cho con mới đúng."

Đúng lúc này, Tiền Bối Bối trở lại biệt thự, nhìn thấy mẹ Lạc thân mật kéo Đường Quả thì sắc mặt liền thay đổi."

Cô Đường, tại sao cô lại ở chỗ này?"

Dáng vẻ kia của cô ta thiếu chút nữa muốn hỏi là tại sao cô lại đến nhà tôi?Tính của chị cả Lạc tương đối dễ nổi nóng, "Vì sao Tiểu Quả không thể tới đây?

Ngôi nhà này vẫn là của Tiểu Quả đây này."

Tiền Bối Bối chỉ xem như chị cả Lạc đang nói nói nhảm, cô ta nhịn không được nói, "Cô Đường đã sớm ly hôn với Diệc Thành rồi, bây giờ cũng sắp kết hôn, ngôi nhà này sao có thể là của cô ấy?

Chị cả, em biết chị không thích em, nhưng chị cũng không thể nói những lời như thế này để chọc tức em chứ?"

"Ha ha..."

Chị cả Lạc cười lạnh một tiếng, nói cho cô ta biết quyền sở hữu của ngôi nhà này và điều kiện lúc trước Lạc Diệc Thành ly hôn một lần.

Cuối cùng cô còn nói muốn mua lại biệt thự này từ trong tay Đường Quả.Dù sao mẹ Lạc cũng đã quen ở nơi này, bây giờ hai người lại không thiếu tiền.

Vả lại hai người cũng có thể dùng việc này để đền bù một chút cho Đường Quả.

Nếu không phải Tiền Bối Bối vào ở thì hai người còn không có ý định làm như vậy, có căn nhà này, Tiểu Quả còn có thể về.Tiền Bối Bối nghe xong mới biết được nơi mà mình ở nhiều năm, nơi mà cô ta vẫn luôn cho là biệt thự của nhà mình vậy mà lại thuộc về Đường Quả, hơn nữa chỉ thuộc về một mình cô ấy thì trong lòng thiếu chút nữa tức chết.Cộng thêm những gì mà chị cả Lạc nói, Lạc Diệc Thành ly hôn đem sáu phần tài sản dưới danh nghĩa của mình chia cho Đường Quả, còn của Đường Quả thì một đồng hắn ta cũng không lấy thì trong lòng cô ta cũng không dễ chịu gì cho cam.

Nhất là chuyện vừa rồi, quả thật là như đánh vào mặt cô ta vậy."

Tới đây Tiểu Quả, chúng ta tìm người định giá ngôi biệt thự này, dì chuyển lại tiền cho con, sau đó chúng ta sẽ sang tên."

"Được ạ."

"Sang qua tên của dì đi."

Mẹ Lạc nói thêm một câu, khiến cho mặt của Tiền Bối Bối càng đỏ thêm.Chuyện này được xử lý rất nhanh, Tiền Bối Bối chỉ có thể trơ mắt nhìn một số tiền lớn được chuyển cho Đường Quả.

Cô ta lại nhìn thấy mẹ Lạc đem giấy tờ bất động sản cất đi.Cô ta nhìn thấy đứa bé đang chơi đùa ở một bên, muốn đi qua ôm một cái, đứa bé không đến ba tuổi, Tiền Bối Bối ôm một lúc thì nó khóc.

Tiền Bối Bối dỗ dành nó nhưng vô dụng, cuối cùng còn bị tiểu đầy người."

Sao mày có thể nghịch ngợm như vậy hả, vậy mà lại tiểu lên người của tao?

Bẩn chết mất!"

Tiền Bối Bối nhịn không được mà đánh con.

Lúc mẹ Lạc xuống lầu nhìn thấy cảnh này thì nhanh tiến lên hất Tiền Bối Bối ra.Tiền Bối Bối bị tiểu đầy người thì vô cùng ghét bỏ, vội vàng đi tắm rửa.

Hai ngày này có thể khiến cho cô ta ghê tởm chết mất.Sau ngày hôm nay, cô ta càng không muốn chăm con.Mấy năm này đi làm ở công ty, cô ta vốn cho rằng dựa vào năng lực của mình thì nhất định rất nhanh sẽ thăng chức.

Nhưng sát hạch của công ty quá nghiêm khắc, mà cô ta lại không muốn mất mặt nên chỉ có thể cắn răng làm, bây giờ rốt cuộc cũng có chút khởi sắc.Mỗi ngày cô ta đều mệt như chó vậy, nhưng không muốn phàn nàn với Lạc Diệc Thành.Người trong công ty dường như cũng không muốn đối xử thân thiện với cô ta.

Cô ta cảm thấy, tất cả mọi người đều rất lạnh lùng với mình.Lúc cô ta về thôn nhà họ Lạc, người trong thôn nhìn thấy cô ta thì không muốn nói chuyện.

Chờ cô ta đi rồi lại cười hì hì như đang nói gì đó.Lần này, mẹ Lạc lại lẳng lặng chuyển một khoản tiền lớn như vậy cho Đường Quả.Ban đêm, cô ta nhịn không được nên mới nói chuyện này với Lạc Diệc Thành."

Mẹ làm đúng, chuyện này không nói thì suýt nữa anh cũng quên mất, dù gì thì chúng ta cũng có lỗi với Tiểu Quả, quả thật nên đền bù cho cô ấy."=====Đừng quên là hoạt động chúc Đại đại Trung thu vui vẻ vẫn còn kéo dài đến 16h chiều nay nha.

Bạn nào chưa tham gia thì có thể quay lại chương 102-103 để biết thêm chi tiết nhé.~
 
[Edit] (Quyển 4) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 1121 - 1122: Thiểm hôn thiên kim (106-107)


Edit: Minh NguyệtBeta: Beltious Soulia/Dã Linh
Chương 106 (1121):Tiền Bối Bối nghe xong thiếu chút nữa tức chết.

"Bối Bối, hẳn em sẽ không để phải không?

Người anh yêu là em, biệt thự vốn của Tiểu Quả, trả tiền cho cô ấy là việc nên làm."

Tiền Bối Bối hít sâu một hơi, "Diệc Thành, vậy tổng tài sản của chúng ta rốt cuộc là bao nhiêu?"

"Đều ở chỗ của mẹ, em yên tâm đi, mẹ sẽ không phung phí, bà cũng có không ít tiền.

Ánh mắt bà rất tốt, mua cổ phiếu cái nào cũng chuẩn cả."

Tiền Bối Bối nhớ tới chuyện mấy người trong công ty bàn tán trước đó, phần lớn cổ phần trong công ty đều nằm trong tay Đường Quả.Diệc Thành vất vả cực khổ kiếm nhiều tiền như vậy lại toàn vào trong túi của Đường Quả, trong lòng cô ta có chút không cam tâm, "Diệc Thành, anh đã từng nghĩ tới việc đơn độc mở công ty chưa?"

"Bối Bối, sao em lại nói chuyện này?

Công ty này chính là do anh mở đó."

"Nhưng cổ phần của anh chỉ chiếm mấy phần trăm mà thôi."

"Như vậy đã rất nhiều rồi, trừ nhà họ Đường ra thì anh là cổ đông lớn nhất của công ty."

Tiền Bối Bối nói, "Anh vất vả cực khổ làm nhiều như vậy, nhưng đến cuối cùng phần lớn tiền đều bị những người khác lấy mất đi, em thấy bất bình thay cho anh."

"Bối Bối, tiền đủ là được rồi.

Công ty này nếu không phải lúc trước có Tiểu Quả ủng hộ thì đã không thể đi được đến ngày hôm nay."

"Bối Bối, tình cảm của chúng ta đã làm tổn thương đến Tiểu Quả, cả đời này anh cũng sẽ không rời khỏi công ty này.

Lúc trước anh đã đồng ý với Tiểu Quả sẽ cố gắng kinh doanh công ty.

Cho tới bây giờ cô ấy chưa từng đạt được tình yêu của anh, việc duy nhất mà anh có thể làm là cố gắng phát triển công ty càng ngày càng tốt."

Trong mắt Lạc Diệc Thành ánh lên vẻ quyết tâm, "Bối Bối, em nhất định sẽ ủng hộ anh đúng không?"

"Đương nhiên."

Tiền Bối Bối rủ mắt xuống, cô ta còn có thể nói gì?Đường Quả và Cổ Diệp tổ chức hôn lễ, rất nhiều người biết họ đều tới, bao gồm Lạc Diệc Thành, Tiền Bối Bối, mẹ Lạc và chị cả Lạc.Mấy năm trước Tiền Bối Bối đi dự tiệc bị người chế nhạo nên đã rất nhiều năm rồi cô ta không đến những trường hợp như thế này.

Lần này đi, cô ta đột nhiên phát hiện, cô ta đứng bên cạnh Lạc Diệc Thành không xứng đôi.

Dù chị cả Lạc hay mẹ Lạc cũng là một thân phú quý bức người, giống như họ chính là những người trong vòng này vậy.

Cô ta nhìn chung quanh, tựa như cảm nhận được vô số người chế giễu mình thì hận không thể chui vào kẽ đất.Không có ai thèm tới chào hỏi cô ta.

Những người tới chỉ chào hỏi Lạc Diệc Thành, mẹ Lạc, và chị cả Lạc.Người đàn ông của chị cả Lạc mở trại nuôi heo, đã nổi tiếng khắp cả nước, càng làm càng phát triển, có mối liên hệ rất chặt chẽ với nhà họ Đường.Tiền Bối Bối đột nhiên phát hiện ra, dường như rất nhiều người cô ta quen đều hợp tác với nhà họ Đường và Đường Quả.

Đường Quả giống như đã đầu tư vào công ty của rất nhiều người.

Cô ta nhìn Đường Quả đang mặc áo cưới, nhìn cô ấy thật trẻ trung.

Người đàn ông Cổ Diệp kia tuy rằng danh tiếng không tốt, nhưng cô ta nghe nói rằng anh ta đã chuyển toàn bộ tài sản dưới danh nghĩa của mình sang danh nghĩa của Đường Quả.

Cô ta giật mình nhận ra, mình và Lạc Diệc Thành đã kết hôn nhiều năm như vậy, mẹ Lạc sẽ cho cô ta tiền tiêu vặt, cô ta cũng có tiền lương.

Hàng năm, những lễ phục, châu báu đồ trang sức cần có thì mẹ Lạc cũng sẽ sắp xếp tốt.

Nhưng đến tận bây giờ, cô ta cũng không biết trong nhà mình có bao nhiêu tài sản.Sau khi Đường Quả và Cổ Diệp kết hôn thì lại đi khắp nơi du ngoạn.

Cô là một người rất có khiếu đầu tư, giờ chỉ cần nằm kiếm tiền.Những người dưới tay của Cổ Diệp cũng đều đã được mài giũa, cơ bản không cần anh xuất hiện.

Từ đó hai người bắt đầu sống tiêu sái cả đời.Mà cuộc sống phiền phức của Tiền Bối Bối, chỉ vừa mới bắt đầu.Ngưu Kim Lan tìm cô ta đòi tiền, "Bối Bối, gần đây trong nhà xoay vòng vốn không được, Diệc Thành mở công ty lớn như vậy, hẳn con có thể lấy ra được ít tiền đúng không?"=====Chương 107 (1122):Tiền Bối Bối muốn nói rằng cô ta không đưa nổi, tuy mỗi tháng mẹ Lạc đều cho cô ta không ít tiền tiêu vặt, cô ta cũng có tiền lương, nhưng chúng chẳng thấm vào đâu.

Nhìn Ngưu Kim Lan, lại nhớ việc lúc trước đã kiên cường thế nào nên cô ta đành phải đồng ý.

Sau khi về nhà, cô ta đem bán sạch những món trang sức mà mình rất ít khi đeo, đổi thành tiền đưa Ngưu Kim Lan.Những món trang sức vừa mới bán không bao lâu thì mẹ Lạc đã biết."

Con xem đi, may là mẹ để ý, đồ trang sức đắt như vậy mà cô ta nói bán liền bán.

Ngưu Kim Lan kia cầm tiền xong thì vô cùng hí hửng đi mua nhà cho con trai mình."

"Vẫn là mẹ có dự kiến trước, ánh mắt của em trai đúng là không trông mong gì được, Tiểu Quả tốt biết bao nhiêu, cả người đều chiêu tài.

Không giống như cô ta, bại gia, thứ gì có được cũng đưa ra bên ngoài hết."

Chị cả Lạc nói."

Khẩu vị" của Ngưu Kim Lan càng lúc càng lớn, Tiền Bối Bối đột nhiên phát hiện ra cô ta hầu như đã bán sạch hết mọi đồ vật mình có thể bán mất rồi.

Cô ta đã đồng ý với Ngưu Kim Lan nên nhất định phải làm được.

Bất đắc dĩ, cô ta đành phải đi hỏi Lạc Diệc Thành."

Phía mẹ của em hình như không xoay vòng vốn được, chúng ta cũng không thể không giúp đúng không?"

"Bối Bối, em không cần giải thích, để anh đưa cho em."

Thật ra Lạc Diệc Thành cũng không cần dùng tiền, thứ gì mẹ Lạc cũng đều chuẩn bị cho hắn ta.

Mỗi lần giữ lại một ít nên hắn ta cũng có được kha khá tiền.

Sau khi Tiền Bối Bối đưa tiền cho Ngưu Kim Lan, cô ta nhìn thấy hộp trang sức trống trơn, lại nhớ tới Cổ Diệp vậy mà lại chuyển hết tất cả tài sản cho Đường Quả.

Trong lòng cô ta hơi bất bình, nhưng nghĩ lại thì Lạc Diệc Thành cũng dễ như trở bàn tay đưa tiền cho cô ta.

Vậy nên cô ta quyết định, thỉnh thoảng tìm Lạc Diệc Thành xin ít tiền.

Một hai lần còn được, sau này cô ta còn xin nhiều lần hơn, khiến Lạc Diệc Thành nhịn không được mà hỏi."

Diệc Thành, em chỉ là muốn xem thử một chút, lúc người đàn ông của em đưa tiền thì trong lòng sẽ có cảm giác gì."

Lạc Diệc Thành không hoài nghi nữa, "Hóa ra là thế, vậy sau này em muốn mua cái gì đều nói để anh đưa."

Tiền Bối Bối đã đánh giá thấp "khẩu vị" của Ngưu Kim Lan, bà ta thường xuyên tìm cô ta khóc lóc.

Bây giờ Lạc Diệc Thành muốn cho cô ta tiền, cô ta cũng vung tay quá trán.

Một là để thỏa mãn lòng hư vinh, hai là không muốn mất mặt.

Ngưu Kim Lan tưởng Tiền Bối Bối nắm trong tay quyền quản lý tài chính, càng ngày càng đòi nhiều hơn, tiền lấy được đều dùng để phụ cấp cho Tiền Trình Trình.

Mẹ Lạc lạnh lùng nhìn mọi chuyện xảy ra, chỉ cần bên phía Tiền Trình Trình kia có động tĩnh gì thì bà đều biết hết.

Người bà tìm đi theo dõi lại là người trong phòng làm việc của Cổ Diệp, người tương đối đáng tin cậy.Cuối cùng có một bữa tiệc vô cùng quan trọng, Tiền Bối Bối phải có mặt cùng Lạc Diệc Thành.Lúc cô ta nhìn vào hộp trang sức và giá quần áo trống trơn thì rốt cuộc cũng hoảng loạn.Lễ phục và đồ trang sức đều mới chuẩn bị năm nay, nhưng vì Ngưu Kim Lan mà cô ta cầm đi bán hết.

Bây giờ cô ta không lấy ra được.Chuyện này bị mẹ Lạc vạch ra ngay trước mặt Lạc Diệc Thành.Lạc Diệc Thành lần đầu tiên hoài nghi Tiền Bối Bối, hắn ta hỏi cô ta tiền và đồ đều đi đâu hết rồi.

Tiền Bối Bối không nói nên lời, cuối cùng mẹ Lạc nói ra chân tướng, thiếu chút nữa làm Lạc Diệc Thành tức chết.Trước trước sau sau nhiều tiền như vậy, vậy mà toàn bộ lại bị Tiền Bối Bối đem đi phụ cấp cho nhà mẹ đẻ, cộng lại cũng hơn ngàn vạn.

Tiền Bối Bối cũng không phải không biết, gút mắt giữa hắn và nhà họ Tiền."

Bối Bối, tại sao em lại làm như vậy?"

"Em, em cũng không thể không giúp được mà?"

Tiền Bối Bối tủi thân nói.Lạc Diệc Thành nói, "Là bọn hắn sắp chết đói sao?

Bây giờ em trai em đã có mấy căn nhà dưới danh nghĩa rồi, tất cả đều là do em chuyển tới đó."

Chuyện này, cuối cùng cũng không thể giải quyết được gì.

Chỉ là Lạc Diệc Thành đã sinh ra khoảng cách với Tiền Bối Bối.Nhưng bên phía Ngưu Kim Lan cũng không dừng.

Bà ta vẫn tìm Tiền Bối Bối đòi tiền, Tiền Bối Bối không đưa ra được, bà ta liền ôm Tiền Bối Bối mà khóc.=====Do hôm nay mình hơi bận nên giờ mới đăng truyện được ấy, xin lỗi vì đã để mọi người chờ lâu.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ~
 
[Edit] (Quyển 4) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 1123 - 1124: Thiểm hôn thiên kim (108-hết)


Edit: Minh NguyệtBeta: Beltious Soulia/Dã Linh
Chương 108 (1123):Bà ta nói Tiền Bối Bối không hiếu thảo, bản thân làm phu nhân nhà giàu nhưng một chút tiền cũng không đưa ra để giúp cho nhà mẹ đẻ của mình.

Tiền Bối Bối không dám nói mình nghèo, không đưa nổi tiền, cũng không thể vì giữ thể diện mà làm việc quá sức mình được.Trong lúc vô tình cô ta nhìn thấy vay qua mạng.Cô ta vay qua mạng một khoảng tiền rất lớn, đưa cho Ngưu Kim Lan, đồng thời nói rằng đây là lần cuối cùng.Cô ta định sẽ từ từ trả khoản vay này, không nghĩ tới công ty cho vay qua mạng gọi điện thoại đến đòi nợ rất nhanh.

Cô ta không có tiền trả, bọn họ liền gọi điện thoại tới công ty của Lạc Diệc Thành.

Lúc ấy ánh mắt của người trong công ty vô cùng kỳ quái.Lạc Diệc Thành nghe được Tiền Bối Bối thế mà vay qua mạng mấy trăm vạn cho Ngưu Kim Lan thì tức muốn xỉu, bây giờ còn thêm tiền lãi nữa, muốn trả hết cũng mấy ngàn vạn.

"Báo cảnh sát đi", mẹ Lạc rốt cuộc mở miệng, "Đầu tiên phải lấy lại số tiền mà Tiền Bối Bối đưa cho nhà họ Tiền đã, những chuyện khác nói sau."

Tiền Bối Bối nhìn thấy dáng vẻ thất vọng của Lạc Diệc Thành thì mặt cô ta tái nhợt, khóe môi giật giật, cuối cùng cũng không nói gì thêm.Ngưu Kim Lan là một kẻ vô lại, nhưng mẹ Lạc cũng không phải người hiền lành, bà tìm ra ghi chép về việc chuyển khoản, đồng thời tìm Tiền Bối Bối đến để đối chất, hỏi cô ta rằng số tiền này là cho Ngưu Kim Lan mượn hay là đưa cho Ngưu Kim Lan.Tiền Bối Bối thấy Lạc Diệc Thành nhìn thì cúi đầu nói, "Mượn."

Cô ta hiểu rất rõ mẹ mình có đức hạnh gì.

Bây giờ Diệc Thành đã thất vọng về cô ta rồi, cô ta không thể lại phạm sai lầm nữa.

Tiền đã lấy về được, khoản vay qua mạng vì có cảnh sát tham gia nên chỉ cần trả tiền vốn và lãi cần có.

Còn công ty cho vay qua mạng kia cuối cùng bị niêm phong.

Tiền Bối Bối và Lạc Diệc Thành cũng thể quay về như trước được nữa.

Lạc Diệc Thành đem tất cả tâm huyết của mình dồn vào công ty.

Tiền Bối Bối sợ bị Lạc Diệc Thành bỏ, con của mình cũng không quan tâm, mỗi ngày đều nỗ lực làm việc.

Chẳng qua tâm tư của cô ta không ở nơi này, lại "nạp điện" trễ, qua mấy năm đã đến giới hạn cuối cùng, không còn cách nào tiến bộ.Cô ta còn hoài nghi, Lạc Diệc Thành càng ngày càng ưu tú, liệu anh ấy có bị nữ thư ký dụ mất hay không.

Vậy nên chỉ cần rảnh là cô ta thường xuyên đến nhìn Lạc Diệc Thành.

Lạc Diệc Thành vừa trách cứ thì cô ta đã nước mắt lưng tròng, hắn ta cũng không tiện nói gì.Cuối cùng Lạc Diệc Thành phải đổi hết thư ký thành nam, Tiền Bối Bối mới không đến thường xuyên như vậy.

Trong lúc bất tri bất giác, con của Tiền Bối Bối và Lạc Diệc Thành đã mười mấy tuổi.Đứa bé này được mẹ Lạc dạy dỗ rất tốt, cũng không thân thiết với người không quan tâm đến mình là Tiền Bối Bối.

Hai tuổi nó đã biết ghi nhớ, đến nay nó vẫn nhớ được ánh mắt căm ghét của Tiền Bối Bối với mình.

Sau này nó nghe được những chuyện mà Tiền Bối Bối làm thì trong lòng thấy chướng mắt với người mẹ này của mình, thậm chí cảm thấy sỉ nhục.

Nhưng bởi vì mẹ Lạc dạy dỗ nó rất tốt, nên đến bây giờ nó cũng không để lộ ra.

Còn đối với cha mình là Lạc Diệc Thành thì nó cũng không thân thiết.

Người mà nó thân chỉ có mẹ Lạc và cả nhà chị cả Lạc.Lạc Diệc Thành đã làm cho công ty phát triển đứng đầu cả nước, Đường Quả cũng trở thành người giàu nhất cả nước.

Trong lòng Tiền Bối Bối ghen tị vô cùng.

Từ đầu tới cuối, cô ta vẫn luôn nhớ kỹ Lạc Diệc Thành nói với cô ta rằng tất cả tình yêu của anh ấy đều cho cô ta, vậy nên chỉ có thể dùng tiền để đền bù cho Đường Quả.Bây giờ nghe câu nói này, Tiền Bối Bối chỉ cảm thấy khá nực cười.

Nhưng cô ta sẽ không rời khỏi Lạc Diệc Thành, người cô ta yêu vẫn là Lạc Diệc Thành.

Rồi sẽ có một ngày, Lạc Diệc Thành đem hết tất cả những gì anh ấy có cho cô ta.

Cô ta tin tưởng vững chắc vào điều đó.

Đến khi công ty được Lạc Diệc Thành phát triển mạnh, tiến vào bảng xếp hạng toàn thế giới, tài sản của Đường Quả cũng theo đó mà tiến vào bảng xếp hạng thế giới.

Cô trở thành danh nhân thế giới, là người đầu tiên dựa vào việc đầu tư vào công ty mà lọt vào bảng xếp hạng những người giàu có.

Tiền Bối Bối cúi đầu, cô ta cũng không đi xem những cái kia.Ba mươi năm sau, mẹ Lạc qua đời.Tiền Bối Bối cảm thấy cuối cùng cũng hết khổ rồi, không nghĩ tới, trong di chúc mẹ Lạc viết là tất cả tài sản do cháu của bà kế thừa. =====Chương 109 (1124) - Hoàn:Còn tất cả cổ phần của Lạc Diệc Thành cũng đều dưới danh nghĩa con của bọn hắn, lúc nào cho, cô ta cũng không biết.

Cô ta nhìn thấy Lạc Diệc Thành tóc trắng xoá rồi nhưng vẫn nỗ lực làm việc.

Cô ta nhịn không được mà nói, "Lạc Diệc Thành."

"Bối Bối?"

Tiền Bối Bối khóc, "Anh có thể dừng lại, nhìn em được hay không?

Anh liều mạng làm việc như vậy vì điều gì?

Người có được cổ phần kia đã chết, cô ta chết rồi, cô ta đã đem tất cả cổ phần đi quyên góp.

Lạc Diệc Thành, anh không cần thiết phải vất vả công tác như vậy nữa."

"Không, anh vẫn cần, dù sao thì anh cũng đã đồng ý với cô ấy, chỉ cần còn sống thì sẽ làm ở công ty này."

Dù bây giờ hắn ta đã lui khỏi vị trí, xuống hàng hai."

Thật đáng tiếc, không thể để cô ấy trở thành người giàu nhất thế giới, có lẽ cô ấy cũng thấy thật đáng tiếc nhỉ."

Vào lúc này, Tiền Bối Bối đột nhiên phát hiện, thật ra cô ta không chỉ không có được tiền của Lạc Diệc Thành, mà cô ta còn không đạt được trái tim của hắn ta.

Không biết từ lúc nào, trái tim của Lạc Diệc Thành đã sớm trao cho người phụ nữ kia.Chỉ là điều này, đến bản thân hắn ta cũng không phát hiện được."

Lạc Diệc Thành, anh có yêu em không?"

Lạc Diệc Thành dừng một chút, mắt nhìn kỹ vào Tiền Bối Bối, tóc cô ta cũng đã hoa râm rồi.

Hắn ta nói, "Đương nhiên yêu rồi, Bối Bối, tất cả tình cảm của anh đều cho em.

Anh yêu em."

"Lạc Diệc Thành, em cũng yêu anh."

Tiền Bối Bối cười nói, trên thực tế, bọn hắn đã không còn yêu đối phương nữa rồi.

Chân ái, cái gì là chân ái?Nếu Lạc Diệc Thành yêu cô, trong mấy chục năm qua cũng sẽ không tăng ca mỗi ngày như vậy, mà sẽ bằng lòng trở về nhà bầu bạn với cô ta.

Nếu cô ta yêu Lạc Diệc Thành, mỗi ngày cũng không cần phải tính toán như vậy, mẹ Lạc lúc nào sẽ chết, làm sao mới có thể lấy được thêm ít tiền từ trong tay Lạc Diệc Thành.

Thật ra bọn hắn đã sớm không còn yêu đối phương nữa, duy trì loại quan hệ ân ái như thế này chẳng qua là không muốn tự đánh vào mặt mình mà thôi.

Không nghĩ tới, lần lừa gạt này, một lần chính là cả một đời.Dưới ánh đèn, Lạc Diệc Thành mỉm cười, tiếp tục viết bản kế hoạch.

Tiền Bối Bối quay người rời đi, không có ý ngừng lại, cũng không hỏi Lạc Diệc Thành có đói bụng không, có mệt hay không.Nếu cô ta yêu hắn ta, cô ta nhất định sẽ quan tâm đến sức khỏe của hắn ta, bảo hắn ta không nên thức đêm tăng ca.Nếu hắn ta yêu cô ta, nhất định sẽ gọi cô ta lại, bảo cô ta chờ, một mình về nhà không an toàn đâu.

"Tiểu Quả à, qua mấy năm nữa, tôi thật sự không làm nổi nữa rồi, không có cách nào làm cả đời ở công ty."

"Không có cách nào, haizz, người đã già, không còn dùng được nữa."

"Em ra đi quá sớm, nếu em đợi thêm mấy năm nữa, tôi nhất định sẽ kiếm cho em nhiều tiền hơn, nói không chừng em còn có thể được xếp vào top 10 người giàu nhất thế giới.

"Lạc Diệc Thành vừa viết bản kế hoạch vừa lảm nhảm, "Bối Bối có lẽ lại tức giận rồi, cô ấy vốn là như vậy.

Tôi đã nói với cô ấy rất nhiều lần, tất cả tình yêu của tôi đều cho cô ấy, nếu không thì tôi sẽ không kết hôn với cô ấy rồi."

"Em không hề do dự mà đồng ý kết hôn với tôi, ngay cả một hôn lễ ra dáng cũng không có, người nhà chúc phúc cũng không có, tất cả đều do tôi nhất thời xúc động, em vì giữ mặt mũi cho tôi nên đã đồng ý.

Em còn lãng phí ba năm trên người của tôi, còn ủng hộ sự nghiệp của tôi như vậy, chăm sóc tốt cho người nhà của tôi như vậy, còn giúp thôn nhà họ Lạc của chúng tôi làm giàu."

"Công ty này là tâm huyết của tôi, cũng là tâm huyết của em, tôi đã từng nói sẽ vì em mà cố gắng làm việc, làm cho công ty phát triển nhất."

"Thứ mà tôi có thể đền bù cho em, chỉ có tiền.

Dù sao tất cả tình yêu của tôi đều cho Bối Bối, nhưng cô ấy vẫn luôn giống một cô gái vậy, luôn thích tính toán chi li."

"Tiểu Quả, vì sao mà em cứ tốt mãi như vậy chứ?

Haizz..."....[Ký chủ, có phải Lạc Diệc Thành thích cô không?] "Thì đã sao?

Ta lại không thích hắn ta, người mà ta thích là người keo kiệt với tất cả mọi người ấy."

Đường Quả cười nhẹ một tiếng, "Đi thôi, đi tới một thế giới khác, hy vọng ở thế giới sau anh ấy sẽ ngoan một chút."

"Kiếp nào anh ấy cũng đều thề là kiếp sau nhất định sẽ rất ngoan."

Hệ thống: Lêu lêu lêu.Khoe khoang!=====Thế giới 15 đã đến hồi kết rồi, cảm ơn mọi người đã cổ vũ và đồng hành cùng nhóm mình suốt thời gian qua.Mai sẽ một thế giới mới cùng sự trở lại của bạn BeltiousSoulia với vai trò editor, mong các bạn tiếp tục ủng hộ nhóm nha.Btw, đây là thế giới đầu tiên mình edit, nếu có chỗ nào chưa ổn thì mình mong các bạn góp ý để mình cải thiện nha.

Cảm ơn các bạn rất nhiều
 
[Edit] (Quyển 4) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 1125 - 1127: Vương phi bị đổi ký ức (1-3)


Edit: Beltious Soulia/Dã LinhBeta: Minh Nguyệt
Chương 1 (1125):"Vương phi cứ nghỉ ngơi trước đi, bản vương còn có việc quan trọng cần xử lý."

Thượng Quan Cảnh thuận tay vén khăn đội đầu của cô dâu sang một bên, cất giọng lạnh nhạt, "Ngươi đã thành Vương phi của bản vương rồi, bản vương hy vọng ngươi hiểu chuyện và tuân theo quy củ của phủ Cảnh Vương."

"Vâng, thưa Vương gia."

Đường Quả ngoan ngoãn trả lời.

Cô liếc hắn một cái rồi rủ mắt xuống ngay.

Đêm tân hôn mà trông hắn chẳng vui vẻ gì cho cam.Cô nói thầm với hệ thống: "Sao lại vừa mới đến đã kết hôn nữa rồi?"[Ách...

Tôi cũng không biết.

Nhưng mà ký chủ đại đại ra quân thì đã kết hôn hay không cũng chẳng ảnh hưởng gì, đúng không ký chủ?] Hệ thống nhỏ nhẹ.

Ai biết được cả hai xuyên đến thế giới nào chứ.

May là nó đã ôm đùi ký chủ rồi.

Có ký chủ đại đại đây, dăm ba cái thử thách đều không thành vấn đề.Thượng Quan Cảnh nhìn tiểu thư khuê các ngoan ngoãn ngồi trên giường, trong mắt không có chút hứng thú nào.

Nghĩ đến việc không thể ở bên người mình yêu, hắn càng thêm ngứa mắt.

Thấy cô cứ cúi đầu mãi, hắn tức giận quay người đi.

Vừa ra đến cửa, hắn hít sâu một hơi, một ngày nào đó hắn sẽ cướp người hắn yêu về, để nàng làm Vương phi của hắn."

Ra ngoài hết đi."

Thượng Quan Cảnh đi rồi, Đường Quả lập tức đuổi hết mọi người ra ngoài.

Cô tò mò, không biết chuyện thế giới này là như thế nào.Cô tìm một vị trí thoải mái để dựa vào, sau đó nhắm mắt lại, tiếp thu ký ức.Đây là thế giới cổ đại do vua đứng đầu, người vừa đi ra là Thượng Quan Cảnh, tức Cảnh Vương của nước Nam Thục, em trai cùng mẹ đẻ ra của Hoàng đế hiện tại.Còn Đường Quả, nàng ấy là con gái lớn của thượng thư Đường Duyên Tân.

Nàng đúng chuẩn tiểu thư khuê các, cười không lộ răng, đoan trang hiền thục, điềm đạm an tĩnh, không màng danh lợi.

Nói gọn lại thì, nàng là hình mẫu con dâu lý tưởng trong mắt chủ mẫu của các gia tộc lớn.Nàng có một em gái song sinh tên là Đường Giảo.

Tính nết Đường Giảo lại hoàn toàn trái ngược với Đường Quả.

Nàng ta hoạt bát, hiếu động, rất thích ra ngoài ngao du.

So với nguyên chủ ngoan ngoãn quy củ, Đường Giảo rực rỡ tươi sáng hơn hẳn.

Ở thế giới này, gặp được người như vậy rất ít, nên Đường Giảo rất có sức hút.

Hơn thế nữa, nàng ta cũng là một cô gái tài hoa.Nguyên chủ cũng có tài, nhưng mà nàng khiêm tốn, nghĩ rằng không cần phải so với thiên hạ làm gì.

Cách ăn mặc của nàng cũng giống như tính nết của nàng vậy, rất quy củ, không to gan lớn mật như Đường Giảo.Mặc người ngoài nói nọ nói kia, tình cảm của hai chị em nhà nàng rất tốt.

Mỗi khi Đường Giảo ra ngoài, nàng ta sẽ mang về cho Đường Quả vài món đồ hay ho.

Ngược lại, Đường Quả ở nhà sẽ chuẩn bị đồ dùng cho Đường Giảo đi du ngoạn.Dần dà, cả hoàng thành đều biết đến Đường Giảo.

Nàng ta được ca ngợi là đệ nhất mỹ nhân của hoàng thành.Người yêu mến nhị tiểu thư nhà họ Đường có thể xếp hàng dài đến tận bên ngoài hoàng thành.Đường Giảo ra ngoài, kết bạn được với Cảnh Vương Thượng Quan Cảnh và Hoàng đế Thượng Quan Dực.

Tài hoa và tính cách hoạt bát của nàng khiến cả hai đều yêu mến.

Đường Giảo không biết thân phận của bọn hắn, chỉ coi là bạn ngâm thơ, hoàn toàn không ngờ rằng lần gặp gỡ đó là nguyên nhân dẫn đến bi kịch cả đời của hai chị em nhà mình.Sau khi về hoàng thành, Thượng Quan Dực và Thượng Quan Cảnh lập tức sai người đi hỏi thăm thân phận của Đường Giảo.

Bọn hắn cũng nhận ra người anh em của mình cũng thích Đường Giảo nên đều có tính toán riêng để giành bằng được nàng.=====Chương 2 (1126):Cuối cùng, Thượng Quan Dực vẫn có ưu thế hơn.

Hắn lập tức hạ chỉ nạp Đường Giảo làm Giảo phi, còn đại tiểu thư nhà họ Đường, cũng chính là nguyên chủ thì thành Vương phi của Cảnh Vương.Cảnh Vương có tức thì làm được gì?Thượng Quan Dực là Hoàng đế, hắn chỉ là Cảnh Vương, thánh chỉ đã hạ rồi, hắn kháng chỉ được sao?

Hắn cũng muốn kháng chỉ lắm chứ, nhưng hắn nào phải đối thủ của Thượng Quan Dực, hơn nữa cả hai còn là anh em ruột, hắn đâu có muốn tình anh em tan vỡ vì một cô gái hay là bị tiểu nhân lợi dụng sơ hở.Và thế là Thượng Quan Cảnh không cam tâm tình nguyện bái đường thành thân với nguyên chủ.Đêm tân hôn giống như vừa nãy, hắn lấy cớ có việc để không phải động phòng.

Cứ như vậy, cả hai bắt đầu cuộc sống hôn nhân hữu danh vô thực.Thượng Quan Dực cứ nghĩ, Thượng Quan Cảnh có không vui thì cũng để trong lòng vậy thôi.

Thượng Quan Cảnh vẫn giống như ngày trước, vẫn thường xuyên tiến cung chơi cờ cùng hắn hoặc ra ngoài du ngoạn.

Có khác thì khác ở chỗ là bây giờ còn có thêm một Đường Giảo đi cùng nữa.Đối với chuyện bạn ngâm thơ thành Hoàng đế và Vương gia còn bản thân thì thành phi tử của Hoàng đế, Đường Giảo có phần không chấp nhận nổi.

Nhưng việc đã đến nước này, nàng cũng chẳng thể phản kháng.

Hơn nữa, Hoàng đế đối xử với nàng không tệ lắm, nàng vẫn có thể thường xuyên ra ngoài đi chơi, không khác trước kia là bao.Cả Đường Giảo lẫn Thượng Quan Dực đều không ngờ rằng, sau khi thành thân, Thượng Quan Cảnh lén lút tìm người tài ở khắp nơi để cướp Đường Giảo về.Sau khoảng một năm, hắn đã tìm thấy được cao nhân có thể đổi ký ức.

Hắn dùng một số tiền lớn mời người đó về rồi hạ độc nguyên chủ, sau đó truyền tin đến cho Đường Giảo biết.

Đường Giảo lo lắng cho chị, vội vàng xuất cung đi thăm.

Nhân lúc này, Thượng Quan Cảnh để người ta tráo đổi ký ức của hai chị em với nhau.Giải độc xong, ký ức của nguyên chủ biến thành của Đường Giảo và ngược lại.

Để nguyên chủ không bị phát hiện, Thượng Quan Cảnh còn yêu cầu người ta không nghịch chuyển ký ức của nàng.

Tức là một khi thay đổi, ký ức của nàng sẽ vĩnh viễn không thể khôi phục lại được, suốt cả đời nàng sẽ luôn cho rằng bản thân mình là Đường Giảo.

Như vậy, Hoàng huynh hắn sẽ không nghi ngờ gì.Còn đối với Đường Giảo, hắn thương nàng ta như thế, tất nhiên chỉ thay đổi ký ức của nàng mười năm thôi.

Hắn tin rằng mười năm là đủ rồi.Thượng Quan Cảnh hoàn toàn không ngờ rằng Thượng Quan Dực thật sự thích Đường Giảo.

Sau khi Đường Quả bị đưa về cung, Thượng Quan Dực chỉ nhìn ánh mắt đã nhận ra nàng không phải Đường Giảo.Hắn đe dọa nàng nhưng nàng vẫn một mực khẳng định mình là Đường Giảo.

Hắn phái người đến phủ Cảnh Vương hỏi thăm, Đường Giảo cứ khăng khăng mình là Đường Quả.Hắn đoán, hẳn là Thượng Quan Cảnh đã động tay động chân.Thượng Quan Cảnh có được người mình yêu, sao có thể thả ra được?

Hắn nói, chỉ cần Thượng Quan Dực khiến Vương phi của hắn thừa nhận mình là Đường Giảo, hắn sẽ trả nàng cho Thượng Quan Dực.Thượng Quan Dực tức giận bỏ đi.

Hai anh em sinh ra khoảng cách, thường xuyên tranh đấu mỗi khi lên triều.

Thượng Quan Dực không thích Đường Quả, thậm chí còn có oán giận với nàng vì gương mặt đó khiến hắn mất đi người mà mình yêu nhất. .Một lần, khi sứ giả các nước khác đến Nam Thục, có một quốc vương nói với hắn: "Nghe danh Nam Thục có một vị đệ nhất mỹ nhân, không biết Hoàng đế Nam Thục đây có thể mời nàng đến để chúng ta ngắm một lần được không?"=====Chương 3 (1127):Đối với người mình không thích, đưa ra cho người ta nhìn cũng chẳng sao.Thượng Quan Dực vui vẻ đồng ý.

Hắn cho người trang điểm cho nguyên chủ thật đẹp và gọi nàng ra.Tên quốc vương kia kinh ngạc trước vẻ đẹp của nàng, lập tức xin dùng tất cả báu vật mang đến để đổi lấy mỹ nhân.

Tại nước của gã, mỹ nhân cũng có thể dùng tiền để trao đổi, ngay cả phi tử cũng vậy.

Chỉ cần không phải chính thê là có thể đổi thoải mái, gã cảm thấy yêu cầu của mình không có gì quá đáng cả.Nếu như Đường Quả là người Thượng Quan Dực yêu, đương nhiên hắn sẽ không đồng ý, thậm chí còn nổi giận.

Đáng tiếc, nàng không phải.

Nàng còn là người hắn hận nữa chứ.

Nếu như nàng không giống Đường Giảo, Giảo Nhi sẽ không bị đánh tráo.

Vậy nên, lúc đó hắn đã đồng ý.Mặc kệ bao nhiêu người phản đối, hắn còn tuyên bố "miệng vàng lời ngọc" : "Một phi tần địa vị thấp hèn thôi mà, sao không đổi được?"

Thượng thư Đường Duyên Tân tức gần chết.

Tiếc thay, hoàng quyền tối thượng, ông không phản bác nổi, chỉ có thể trơ mắt nhìn con gái bị tên quốc vương kia mang đi.Nguyên chủ sống thêm được mười năm thì bệnh chết.Sau đó một khoảng thời gian thì ký ức của Đường Giảo khôi phục.

Nàng nhớ hết tất cả những chuyện đã xảy ra.

Biết được chuyện của chị gái, nàng hận hai tên đàn ông kia vô cùng.Tuy nàng đã có hai con với Thượng Quan Cảnh, Thượng Quan Dực vẫn đưa nàng tiến cung sau khi phát hiện ra nàng đã khôi phục ký ức.

Nàng không phản kháng được, đành phải tuân theo.

Nhân lúc Thượng Quan Dực không chú ý, nàng ám sát hắn, trả thù cho chị.Nhưng Thượng Quan Dực là Hoàng đế, nào có dễ ám sát như thế.Vì quá thích nàng, cho dù nàng có làm ra việc tày trời như vậy, hắn vẫn tha thứ.

Còn về phía Thượng Quan Cảnh, hắn cũng chuẩn bị để đưa nàng ra ngoài.

Nàng giống như lục bình vậy, chỉ có thể trôi theo dòng nước.

Bất tri bất giác, vẻ linh động hoạt bát khi xưa trong mắt nàng không còn nữa.

Đây là xã hội nam quyền, nàng muốn báo thù, muốn làm nhiều việc thế nào cũng đành bất lực.Cả đời nàng dây dưa với hai tên kia cho đến chết.

Bọn hắn như phát điên, tranh giành nàng như thế, có bao giờ nghĩ rằng nàng có đồng ý hay không đâu?

Bọn hắn chưa bao giờ nghe ý kiến của nàng, còn khiến nàng mang danh yêu tinh họa quốc để thiên hạ chửi rủa.

Con cái của nàng cũng vì nàng mà không ngóc đầu lên được, cuối cùng cũng chết trong ấm ức."

Bi kịch, đúng là bi kịch."

Xem xong cốt truyện, Đường Quả cảm thán, "Mấy thằng cặn bã thật chẳng ra gì."

"Mà nguyên chủ cũng ngoan ngoãn lắm cơ."

Đường Quả cười nhạo, "Là Đường Quả thì một lòng với Thượng Quan Cảnh, không tiếc phải trả giá.

Là Đường Giảo thì toàn tâm toàn ý với Thượng Quan Dực.

Ở nước ngoài mười năm, chết vì tâm bệnh.

Bị người yêu vứt bỏ, ưu tư mà chết."

"Sao trên đời này lại có những người phụ nữ không biết rằng nên quyết đoán buông bỏ những kẻ không đáng nhỉ.

Người cần yêu thương nhất chính là bản thân mình cơ mà."[Có thể là đầu óc bị gì rồi.] Hệ thống yếu ớt đáp.

Nó cảm thấy hai tên cặn bã kia nhất định sẽ rất thảm."

Ngủ cái đã rồi tính tiếp."

Hôm sau, hệ thống hoảng loạn.

Nó nhận ra, ký chủ đại đại đã hóa thân thành cô tiểu thư khuê các ngoan hiền kia rồi.=====Chào mừng các bạn đến với Thế giới 16: Vương phi bị đổi ký ức ^^Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ ~~
 
Back
Top Bottom