Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [H Văn] [Đm/Edit] Bạch Mộc Hề - Lãnh Tĩnh Lãnh Tĩnh Liễu

[H Văn] [Đm/Edit] Bạch Mộc Hề - Lãnh Tĩnh Lãnh Tĩnh Liễu
chương18


LƯU Ý: TRUYỆN BẠN ĐANG ĐỌC LÀ H VĂN NGÔN TỪ THÔ TỤC, SONG TÍNH, SINH TỬ, SẢN NHŨ, CÔNG LÀ HÒA THƯỢNG (ĐÃ GẮN FULL TAGS NGAY NGOÀI), SAU NÀY SẼ XƯNG TA-EM, TA-CHÀNG.

KHÔNG HỢP CÓ THỂ CLICK BACK KHÔNG CẦN ĐỂ LẠI DẤU CHÂN HAY LỜI CAY ĐẮNG.

BẠN ĐÃ ĐỌC XONG CẢNH BÁO, NẾU CÒN HỒ ĐỒ TỰ DẤN THÂN VÀO HỐ KHÔNG HỢP GU RỒI XẢY RA TRIỆU CHỨNG NHƯ BUỒN NÔN THÌ CHỦ NHÀ KHÔNG CHỊU TRÁCH NHIỆM, CÓ BỆNH THÌ GẶP BÁC SĨ.

XIN CÁM ƠN CÁC VỊ ĐÃ GHÉ VÀ ĐÓN ĐỌC!*******************Gã đột nhiên bịt mũi lại, nhanh chóng mở một cái bình nhỏ ném về phía Mộ Bạch.

Mặc dù Mộ Bạch lui về phía sau cực nhanh, nhưng vẫn hít phải một ít bột phấn màu đỏ văng ra từ cái bình.

Mặt Bạc thấy dáng vẻ này của y, rồi cười ha hả: "Ha ha ha ha ha, Mộ Bạch, cho dù làm hòa thượng tốt ra sao, nhưng tâm ma sẽ vĩnh viễn theo ngươi cả đời!"

Đồng tử Mộ Bạch co rụt lại, ngẩng đầu nhìn thoáng qua Mặt Bạc, khuôn mặt y trầm xuống, y biết người kia là ai.

Nếu còn dám tự mình hiện thân, cũng đừng trách y.Y duỗi tay vung lên, ngọn lửa chí dương thành phiến mạnh mẽ lao vào Mặt Bạc, ngọn lửa này là túc địch của tà ma, nhưng đối với người thường mà nói cũng là trí mạng.Cho dù Mặt Bạc khinh công tuyệt hảo, cũng không thể tránh được ngọn lửa che trời lấp đất này, gã bị nướng hừng hực trong biển lửa, chỉ có thể phát ra tiếng gầm phẫn nộ."

Mộ Bạch, đừng trực tiếp giết chết gã!"

Diệp Tử Thanh đột nhiên vội vã chạy tới, nhìn thấy tình cảnh trước mắt, vẻ mặt nôn nóng.Mộ Bạch nhíu mày, tắt biển lửa, lộ ra Mặt Bạc đã bị thiêu cháy đen."

Vì sao?"

Vẻ mặt Diệp Tử Thanh tỏ vẻ hết nói nổi: "Huynh không rõ bột phấn vừa rồi là gì sao?"

Sắc mặt Mộ Bạch vẫn nhàn nhạt: "Biết."

"Huynh biết mà không định lấy thuốc giải về à!"

Thuốc giải nhất định ở trên người Mặt Bạc."

Chỉ hít phải một chút thôi, huống hồ tâm ma đối với ta mà nói...

Sớm đã hóa thành không."

Mộ Bạch xoay chuyển Phật châu trong tay, giọng điệu bình tĩnh."

Dù vậy cũng sẽ có ảnh hưởng, huynh thế nào đi nữa cũng vì đồ đệ của huynh mà suy xét cho bản thân mình đi, huynh phải biết rằng hiện giờ huynh không phải lẻ bóng một mình!"

Nghe đến đó ánh mắt hòa thượng lóe lóe, đôi mắt trống vắng bỗng hiện lên gì đó, nhìn cách đó không xa Quân Mộc Hề với vẻ nôn nóng chạy tới, sắc mặt y đột nhiên nhu hòa hẳn: "Ừ, ngươi nói đúng."

Ta không phải lẻ bóng một mình.Diệp Tử Thanh nhẹ nhàng vung khí lên, tức thì một bình ngọc tinh xảo bay ra từ lồng ngực tên cháy đen.

Hắn đặt dưới mũi ngửi ngửi."

Cũng may thuốc giải không bị hủy.

Phỏng chừng gã muốn cho tâm ma huynh tái phát, trong lúc lý trí quay cuồng mà cầu thuốc giải của gã, sau đó sẽ tra tấn huynh một trận."

Diệp Tử Thanh lắc đầu, đáng tiếc gã tính sai một bước, tâm ma đối với hòa thượng mà nói đã không còn giống như trước."

Nhân lúc gã điên này còn thoi thóp, giao cho ta đi, huynh không nên sát sinh, ta sẽ khiến gã muốn sống không được muốn chết không xong."

Trên mặt đạo sĩ hiện ra một nụ cười quỷ dị.Mộ Bạch gật đầu, y biết Diệp Tử Thanh có vài thủ đoạn biến thái."

Sư phụ!

Ngươi không sao chứ!"

Quân Mộc Hề thở phì phò, mặt đầy nôn nóng.Sắc mặt Mộ Bạch nhu hòa, lắc đầu, vốn định mở miệng nói ta không sao, y lại đột nhiên nhíu mày, sắc mặt có chút thống khổ."

Sư phụ!"

Quân Mộc Hề muốn tiến lên giữ chặt y, lại bị đạo sĩ ngăn cản."

Đừng đi.

Đã nói thứ này có ảnh hưởng với y, y còn không tin."

"Sư phụ ta xảy ra chuyện gì?

Sẽ không sao chứ!"

Quân Mộc Hề giãy giụa muốn tiến gần, gấp đến độ sắp rơi nước mắt."

Không sao, không sao.

Y chỉ là trúng một ít độc, ban nãy uống thuốc giải rồi, đã không còn đáng ngại."

"Thật...

Thật sao?"

Quân Mộc Hề rưng rưng nước mắt, thật cẩn thận hỏi."

Thật mà, chỉ là..."

Vẻ mặt đạo sĩ do dự."

Chỉ là?

Chỉ là cái gì?"

Thấy hắn không nói lời nào, thiếu niên càng thêm nóng nảy."

Chỉ là hai ngày sau thuốc giải mới chân chính phát huy tác dụng, ngươi..."

Nói xong lại ý vị thâm trường liếc nhìn Quân Mộc Hề một cái, trên mặt mang theo thương tiếc: "Tự giải quyết cho tốt đi!"

"Hả?

Vậy trong hai ngày này sư phụ sẽ ra sao?

Có chuyện gì không?"

Vẻ mặt hắn nghi hoặc, không biết ý đạo sĩ là gì."

Hai ngày này à, khả năng sư phụ ngươi sẽ thay đổi tính cách một chút, ngươi chăm sóc nhiều vào.

À, đúng rồi, sư phụ ngươi thương ngươi như thế, hai ngày này nhất định sẽ càng yêu thương ngươi hơn."

Diệp Tử Thanh cười ha hả, vỗ về bụi khí trắng tinh trong tay, chậm rì rì rời đi.Quân Mộc Hề không load nổi hàm ý trong lời hắn, mau chóng chạy đến xem tình huống của hòa thượng.

Đến gần rồi mới lắp bắp kinh hãi.Chỉ thấy gương mặt hòa thượng không còn là dáng vẻ lãnh đạm nữa, khóe miệng hàm chứa ý cười, đôi mắt màu đen dần nhiễm hồng, đuôi mắt cũng hơi kéo dài, có vẻ có chút yêu dị.

Vậy nhưng kết hợp với gương mặt tuấn mỹ kia, quả thực đẹp trai ngất ngưởng làm người ta không rời được mắt.Quân Mộc Hề hơi giật mình nhìn tăng nhân tuấn mỹ yêu mị trước mắt, có chút không thể tin nổi, lại nghĩ đến thay đổi tính cách trong lời đạo sĩ, hắn đã biết chuyện gì xảy ra."

Sư...

Phụ?"

Hắn thật cẩn thận gọi một tiếng, không biết sau khi thay đổi tính cách thì sư phụ sẽ biến thành như nào nhỉ."

Ừ, lại đây."

Hai mắt đỏ như máu của Mộ Bạch bình tĩnh nhìn hắn, khóe miệng nở nụ cười, không biết vì sao, Quân Mộc Hề bỗng rùng mình một cái, dâng lên cảm giác muốn quay đầu bỏ chạy.Hắn khẩn trương nuốt nước miếng, bước chân chưa động."

Sao thế?

Lúc trước không phải ngọt ngào kêu muốn sư phụ thao sao?

Sao mà bây giờ lại bắt đầu sợ sư phụ."

Giọng điệu hòa thượng có chút ủy khuất, không đợi Quân Mộc Hề phản ứng lại, đã bị y ôm vào lòng.

Vẫn là hương thiền nhàn nhạt quen thuộc, rất thơm."

A...

Sư phụ..."

Hòa thượng chôn ở cần cổ thiếu niên, hít vào một hơi thật sâu, gương mặt yêu dị tràn đầy say mê."

Đồ nhi thơm quá.

Sư phụ chỉ ngửi mùi hương trên người đồ nhi liền cứng, vậy phải làm sao bây giờ?"

Bàn tay thô to của hòa thượng không kiêng nể gì xoa nắn cặp mông đầy đặn co dãn của thiếu niên, ngoài miệng nói lời cợt nhả.Vẻ mặt Quân Mộc Hề giật mình, mặc dù hòa thượng ở trên giường sẽ nói lời cợt nhả đùa giỡn hắn, nhưng cũng chỉ là ở trên giường mà thôi, vào những trường hợp khác y vẫn là hòa thượng nghiêm túc lãnh đạm.Mộ Bạch đột nhiên biến hóa làm cho hắn có chút không biết làm sao, thiếu niên ấp úng không biết muốn nói cái gì."

Bảo bối nhỏ, phía dưới ướt không?

Có muốn sư phụ thao hai miệng nhỏ tham ăn của ngươi không?"

Giọng hòa thượng vừa cuốn vừa ái muội.

Làm khuôn mặt nhỏ của thiếu niên đỏ bừng."

Sư phụ...

Đừng nói nữa...

Đừng ở chỗ này..."

Chỗ bọn họ cách đại hội võ lâm không hề xa.Hòa thượng hôn một cái lên cánh môi đỏ của hắn, nâng mông hắn, trực tiếp bế lên.

Trong tư thế này hai chân Quân Mộc Hề quấn lấy eo y."

Vi sư biết một nơi rất tốt, đến đó yêu thương Tiểu Hề nha."

Thiếu niên ôm chặt cổ y, vùi đầu ở trước ngực hòa thượng, bên ngoài lộ ra vành tai đỏ bừng, lúc này mới đột nhiên ý thức được hàm ý yêu thương hơn trong lời của đạo sĩ ban nãy.Hòa thượng vận khinh công đến cực hạn, còn nhanh hơn cả lúc y bay đến chỗ Mặt Bạc.

Ai có thể ngờ được y gấp rút như thế là để yêu thương tiểu đồ đệ cơ chứ.Mộ Bạch dẫn hắn đến một rừng trúc cực kỳ hẻo lánh của Vân Mộ sơn trang, từng lớp trúc xanh biếc tươi mới đẫm ướt, tản ra hương thơm lá trúc.

Trong đó có một lối đi ẩn nấp tối ngòm thông đến một căn phòng đen kịt.Mộ Bạch dùng nội lực phá hủy cánh cửa phòng tối, sau đó thi pháp thiết kết giới, phòng ngừa có người tiến vào.

Sau khi hòa thượng thay đổi, đến phong cách hành sự cũng bạo lực hẳn.Tiến vào bên trong, Quân Mộc Hề đã bị đồ vật trong đó khiến đôi mắt hoa đào trừng lớn.

Khuôn mặt nhỏ đột nhiên trở nên trắng bệch, có suy nghĩ muốn chạy trốn.Phòng tối này rõ ràng là nơi chuyên dụng chứa đạo cụ tình thú.

Trên vách tường đen thui đầy đủ các loại roi, thô có, mềm có, mang thứ không mang theo thứ (?), dẹt dẹt mượt mà, cái gì cần có đều có.(?) mang thứ không mang theo thứ: trong qt nó vậy á chị em, mình chưa tìm ra raw để check, liên hệ bạn nhúng qt cũng chưa nhận được phản hồi, search tiếng trung nó không ra, chỉ ra một diễn đàn cần có tài khoản nạp vip mới coi được, mình không có tài khoản ngân hàng trung để nạp ấy, ai có raw gửi mình nhé, có hậu tạ, xin cảm ơn.Khiến người ta sợ hãi nhất chính là không chỉ có roi, mà còn có cả ngựa gỗ trong lần Quân Mộc Hề bị bắt trước đó, và có rất nhiều hộp nhỏ tinh xảo đẹp đẽ không biết bên trong chứa thứ gì, bên rìa có một giường trúc cực lớn, phía trên được phủ một tấm đệm mềm thật dày.

Bên cạnh còn treo các loại xích sắt, dây thừng kì quái.Quân Mộc Hề bởi vì khẩn trương, hai cánh tay ôm hòa thượng không khỏi siết lại, cơ thể phát run, ngựa gỗ lần trước đã làm cho hắn sắp chết rồi, chứ đừng nói một đống đồ trong căn phòng này, trải nghiệm cái này hắn còn giữ nổi mạng mới là lạ."

Bảo bối nhỏ, đừng sợ nha."

Mộ Bạch phát hiện khuôn mặt bé con trong lòng mình trắng bệch cùng cơ thể run rẩy, y trấn an xoa xoa bờ lưng hắn: "Đây là mật thất của đại thiếu gia mà hai ngày trước ta tìm ra, toàn là đồ của tên biến thái kia."

Quân Mộc Hề âm thầm bĩu môi, trong lòng thầm nghĩ, ngươi cũng không kém là bao."

Chúng ta chọn một cái thoải mái được không?

Hửm?"

Giọng nói nhu hòa mà mang theo mê hoặc vang vọng ở bên tai Quân Mộc Hề, hắn ma xui quỷ khiến hơi gật đầu.Nhưng còn chưa đến một phút hắn liền hối hận, bởi vì sau khi hòa thượng đặt hắn lên giường, liền xoay người với tay chọn một cái roi mềm."

A a...

Sư phụ...

Cái kia đau quá, không thoải mái chút nào......"

Vẻ mặt thiếu niên như đưa đám, tựa hồ một chút cũng không thích thứ gọi là khiến hắn thoải mái này.Hòa thượng nghe hắn nói xong, nụ cười bên môi càng sâu, lời y mềm nhẹ, dụ dỗ: "Tiểu Hề nhất định sẽ thích, làm sao sư phụ nỡ để bảo bối nhỏ bé của ta đau được?

Ngoan, vén váy lên, rồi tự mình mở chân ra."

Quân Mộc Hề nắm chặt làn váy, không chịu xốc lên, vừa rồi hòa thượng đã không nhịn được mà cởi quần lót của hắn, rồi đùa bỡn một lát, bây giờ bên trong váy đã trần trụi, còn đang chảy dịch.

Xốc lên là có thể lộ ra tiểu hoa ướt đẫm, này chẳng khác gì để y tùy ý quất?Quân Mộc Hề lắc đầu, liều chết từ chối.Hòa thượng nhướng mày, đôi mắt ngày càng đỏ: "Bảo bối, ngoan, đừng khiến cho vi sư tự mình động thủ.

Hửm?"

Thiếu niên nuốt nước miếng, cảm thấy để y tự mình động thủ rất đáng sợ, dưới dâm uy hắn đành khuất phục, run rẩy xốc làn váy lên, hai chân hơi mở ra, lộ ra tiểu hoa huyệt giữa chân hẵng còn đang chảy dịch.Dường như hòa thượng cười, tiếng cười rất nhẹ nhàng, nhưng lại khiến thiếu niên run rẩy.

Y tựa hồ là khen thưởng thiếu niên ngoan ngoãn nghe lời, ôn nhu sờ tiểu hoa huyệt dâm đãng của hắn."

Nơi này của bảo bối cũng thật xinh đẹp."

Y nhẹ nhàng khảy hai cánh môi thịt, ngón tay khẽ di bên cửa huyệt mềm mại, trong miệng còn không chút để ý khen ngợi.Quân Mộc Hề bị y dọa suýt khóc, roi mềm trên tay y vẫn lắc lư trước mặt hắn, người này còn luôn dùng tay trêu chọc hắn, động tác chậm rì khiến hắn không hề thống khoái, ngược lại làm cho trong lòng hắn vừa khẩn trương vừa lo sợ."

A...

Sư phụ...

Ha...

Tiểu Hề muốn côn thịt lớn của sư phụ cơ, đừng...

Đừng dùng cái này được không..."

Cuối cùng hắn chọn giãy giụa.
 
[H Văn] [Đm/Edit] Bạch Mộc Hề - Lãnh Tĩnh Lãnh Tĩnh Liễu
chương 19


chương này ngâm 1 tuần lận, nghe tin GD hẹn hò với Jennie, tui thất tình không beta lại luôn :(((, à trong lúc ông hòa thượng trúng độc thì ổng sẽ gọi 'em', sau 2 ngày hết thì sẽ để lại "ngươi", rồi chừng nào yêu nhau lại quay về "em" nhen!----------"Roi sẽ làm ngươi sung sướng, ta thề em sẽ yêu chúng.

Ngoan, tự mình cầm chân, sư phụ muốn yêu thương cái miệng phun nước của em."

Hòa thượng căn bản không để ý tới hắn giãy giụa, đặt hai tay hắn ở trên đùi, cũng chưa lập tức giơ roi đánh hắn, thay vào đó là nhẹ nhàng dùng roi cọ xát cửa huyệt dính nhớp của hắn.Roi này thoạt nhìn không quá khủng bố, tay cầm bằng kim loại sắc sáng chói, trên mặt còn khắc hoạ tinh mỹ long văn, phần thân được hợp từ một tán tiên, vừa mềm mại vừa có lông tơ cọ vào cửa huyệt dâm đãng mẫn cảm, làm thiếu niên ngứa ngáy đến có chút khó chịu."

Ưm...

Sư phụ...

Ngứa quá..."

Thiếu niên mím môi, muốn cho hòa thượng dừng lại động tác đùa giỡn nửa vời này."

Còn nói không thích?

Chỗ này của Tiểu Hề chảy nước này, ha hả, em xem, roi bị làm dơ rồi."

Hòa thượng nói xong giơ roi màu đen lên, bên trên quả nhiên sáng lấp lánh, ánh như bạc.Quân Mộc Hề cảm thấy rất thẹn thùng, tiểu huyệt lại không biết xấu hổ là gì mà co rụt phun ra dịch nhầy."

A, xem ra đồ nhi chờ không nổi."

Quân Mộc Hề sợ hãi nhắm mắt lại, lại phát hiện làm như vậy cảm giác càng thêm mãnh liệt, tất cả lực chú ý đều tập trung ở hoa huyệt dưới thân.Hắn cảm nhận được một cơn gió hữu lực vụt qua làm tiểu huyệt chợt lạnh, ngay sau đó cảm giác đau đớn nóng rát lan khắp tiểu huyệt."

A a!!

A!

Đau quá!

Hức hức...

A!"

Hòa thượng quất vào hoa huyệt xinh đẹp trước mắt, lực độ không hề nhẹ nhàng, tiên phong lăng lệ dừng ở dưới thân, tiểu huyệt yêu kiều nháy mắt bắt đầu trở nên sưng đỏ."

A a!

Đau...

Ưm sư phụ..."

Quân Mộc Hề đau đến nỗi nước mắt rơi lã chã, hai tay cầm chân cũng bắt đầu có chút run rẩy.Bởi vì roi mềm là loại tua rua, khiến từng nhánh chăm sóc toàn diện hoa huyệt hắn, cơ hồ đều nâng niu từng tấc thịt trong huyệt, vốn dĩ cửa huyệt mềm mại đã bị quất đến đỏ tươi, thậm chí bởi vì lăng lệ xâm nhập khiến nó kích thích mở ra một cái miệng nhỏ."

Bảo bối à, xem ra tiểu huyệt của em đã gấp chờ không nổi."

Hòa thượng nhìn tiểu huyệt bị quất đến sung huyết càng thêm mê người, mỗi lần bị quất đều chảy ra những dịch nhầy nhớp nháp, tràn ra ngoài.

Thậm chí phát ra tiếng nước bạch bạch.Quân Mộc Hề bị tiếng vang dưới thân khiến mặt đỏ bừng, nhưng hắn không thể không thừa nhận thân thể dâm đãng này bị quất có khoái cảm rất lớn, một bên kêu a a đau, một bên cảm nhận được nóng rát dưới thân dần dần biến thành vừa đau vừa sướng.

Nước mắt lưng tròng."

Hức hức... sư phụ...

ưm a!...

Ha..."

Bị roi đánh vừa đau vừa ngứa, hòa thượng quất rất có kỹ xảo, sẽ không khiến hắn bị thương, nhưng lại có cảm giác rất mãnh liệt, tiểu huyệt không chịu nổi mà phun ra từng dòng dịch nhầy.Mộ Bạch nhìn bộ dạng này của hắn, biết hắn cũng thích thú, khóe miệng cong lên một vòng, ánh mắt càng thêm yêu mị."

Tét!

Tét!"

Tiếng quất của roi vang lên trong phòng tối vắng ngắt, tựa như có thể kích phát dục vọng nơi sâu nhất lòng người."

A a!

A ha...

Không được...

Đừng đánh...

A a a!

Muốn đi...

Hức..."

Thanh âm rên rỉ của thiếu niên bỗng cao vút, bởi đôi tay dùng sức đỡ chân nên đầu ngón tay trắng bệch.

Cặp mông đầy đặn cũng hơi cong lên, cơ thể run rẩy, là do bị quất đạt tới cao trào.Lúc thiếu niên cao trào, hòa thượng vẫn quất roi, chỉ là lực độ hơi nhẹ chút, như vậy càng kéo dài khoái cảm khi cao trào của Quân Mộc Hề."

Ha a!

Đừng đánh...

Ha a..."

Khoái cảm ngày càng mãnh liệt, roi đánh hắn càng ngày càng sướng, cầm lòng không đậu nâng mông lên bắt đầu đón nhận, dịch nhầy phun ra, bắn tung tóe trên người hòa thượng."

Ưm ha...

A!...

Còn muốn...

Sư phụ..."

Hòa thượng nhìn bộ dạng thiếu niên bắt đầu trở nên dâm đãng, không khỏi cười khẽ vài tiếng: "Có phải bảo bối bị đánh rất thích đúng không?

Có thích vi sư dùng roi yêu thương em không?"

"Ha a...

Ưm..."

Mắt Quân Mộc Hề đỏ hoe, mím chặt môi, không chịu mở miệng.Hòa thượng nhướng mày: "Bảo bối không nói lời nào chính là không thích à?

Vậy vi sư không thể để đồ nhi không vui được."

Nói xong liền dừng động tác trong tay, chỉ lẳng lặng mà nhìn hắn.Quân Mộc Hề ai oán nhìn hòa thượng ác độc trước mặt, hoa huyệt dưới thân bị roi quất đã tê nhức, khiến dục vọng ngày càng tăng, làm hắn không thể không chịu thua hòa thượng."

Ưm...

Sư phụ...

Sư phụ thân ái...

Đồ nhi thích... tiểu huyệt dâm đãng ngứa không chịu nổi...

Cầu sư phụ đánh huyệt dâm của đồ nhi đi...

A ha..."

Trong miệng thiếu niên ngọt ngào cầu xin, mông nhỏ còn chủ động nâng về trước.Thần sắc hòa thượng chùng xuống, giơ tay dùng lực độ lớn quất một roi, trực tiếp kích thích cơ thể thiếu niên run lên."

A a a!!..."

Hòa thượng ngửa hắn ra sau, chiếc roi trên tay đổi phương hướng, quất vào hai đầu vú đã cứng từ lâu."

Ha a!...

Đau!..."

Đầu vú xinh đẹp sao chịu được roi quất, lập tức trở nên sưng đỏ, thậm chí hai vòng bánh bao trắng nõn cũng dần ửng hồng lên.Hai nơi non mềm trên dưới đều đang bị quất, Quân Mộc Hề vừa đau vừa sướng kêu hức hức, thân thể không nghị lực mà càng ngày càng sướng.

Ngực hắn dần dần cảm nhận được thú vui, núm vú hơi rung động, tựa như biểu hiện cho sự thích thú của chủ nhân."

Ha a!...

Sư phụ... giỏi quá..."

Tận đến lúc hai bánh bao và tiểu hoa huyệt sưng vù lên, ửng đỏ lóa mắt, lúc này hòa thượng mới chậm rãi ngừng lại.Ném roi mềm đã ướt đẫm sang một bên, hòa thượng mang ra một hộp nhỏ tinh mỹ không biết từ đâu đến, không nhanh không chậm mở ra, rồi lấy một tấm vải màu đen ở trong ra??"

Ha a...

Sư...

Phụ?"

Quân Mộc Hề khẽ thở phì phò, từ từ bình phục cảm giác mãnh liệt trong cơ thể, nhìn thấy thứ trong tay nam nhân, không khỏi có chút nghi hoặc.

Đừng nói cho hắn rằng miếng vải mỏng manh không thể mỏng hơn kia chính là quần áo đấy nhá.Chờ đến lúc hòa thượng mang miếng vải mỏng đến trước mắt hắn, sắc mặt hắn nháy mắt cứng đờ.

Cái này...

đúng là bộ quần áo!Miếng vải rách kia chính là một bộ nội y tình thú tinh tế, hẳn là được bện từ tơ lụa tốt nhất, tính chất tơ lụa lạnh lẽo, trên vải đen nhánh được thêu hoa văn tinh xảo.Hòa thượng nhẹ nhàng khom lưng đặt mảnh vải mỏng lên bụng của thiếu niên, xúc cảm lạnh lẽo làm cơ thể hắn rùng mình một cái."

Bảo bối à, mặc cái này vào, sư phụ muốn nhìn."

Hòa thượng híp mắt, nụ cười yêu dị mà lại mang theo mê hoặc, giọng điệu cũng nhẹ nhàng.Mắt Quân Mộc Hề đỏ hoe liếc y một cái, cầm quần áo, đặt ở trên tay nhìn chằm chằm, đỏ mặt thật cẩn thận tránh đầu vú và tiểu huyệt đã sưng tấy, mặc nó lên trên người.Sau khi mặc xong hắn mới phát hiện mình xem nhẹ trình độ mở mang của người ở đây, khó khăn lắm mới miếng vải mới ôm lấy hai bánh bao nhỏ của hắn, càng làm hắn cảm thấy thẹn chính là giữa mảnh vải lộ ra hai động, cũng lộ luôn đầu vú yêu kiều đỏ bừng.

Điều này khiến cho cơ thể này càng trở nên sắc tình dâm mỹ.Dọc xuống thân là hai mảnh vải đen liền, cùng một quần lót hình tam giác, nó giống phần trên, đều lộ ra hai lỗ nhỏ, vừa hay phơi bày hoa huyệt."

Sư phụ... cái này làm ta thẹn quá..."

Thiếu niên đỏ mặt, không chịu nổi quần áo dâm đãng như thế, chỉ cảm thấy thẹn thùng hận không thể đào hố chui xuống.Vẻ mặt hòa thượng rất là vừa lòng dùng một ngón tay nhẹ nhàng ngoéo dải lụa đen giữa rãnh mông hắn.

Mảnh vải lụa đen làm tôn lên làn da trắng như tuyết và huyệt thịt đỏ tươi của thiếu niên, đẹp đến nỗi làm người ta hít thở không thông, cũng dâm mỹ đến ngạt thở."

Bảo bối thật đẹp."

Hòa thượng tựa hồ là thở dài, duỗi tay ôm cơ thể mỹ lệ này vào trong lòng, chậm rãi liếm láp đôi môi hồng diễm của thiếu niên."

A... ha..."

Quân Mộc Hề ngẩng cổ ngoan ngoãn vươn đầu lưỡi nhỏ đáp lại.Hòa thượng vừa hôn hắn, vừa bế hắn lên từ trên giường, đi vào chỗ sâu phòng tối, đúng là nơi treo dây thừng xích sắt.Quân Mộc Hề bị hôn đến mơ mơ màng màng, chỉ mơ hồ cảm giác được hòa thượng bế lên, đi một lát, sau đó đặt hắn trước một cây cột."

Sư phụ..."

"Tiểu Hề, nâng chân lên."

Thiếu niên mơ màng tùy ý để hòa thượng nâng chân hắn lên, đột nhiên một cảm giác đau đớn dưới thân truyền đến, xúc cảm thô ráp cọ vào hoa huyệt mẫn cảm sưng đỏ khiến hắn cảm thấy cực kỳ kích thích.

Hắn lập tức tỉnh táo lại.Chỉ thấy hắn bị hòa thượng đỡ người dựa vào trước một cây cột, ngang bụng bị dây thừng trói chặt, chân hắn ban nãy bị hòa thượng tách ra, lúc này đang bị dây thừng ghì giữa kẽ mông."

Ư a...

Thật là khó chịu...

Ha..."

Hòa thượng chậm rãi buông lỏng hắn ra, hắn chỉ có thể một tay đỡ cây cột, tay kia giữ dây thừng phía trước."

Bảo bối à, có muốn sư phụ thao tiểu huyệt không?

Ngoan, tự mình tới đi."

Hòa thượng đi đến đầu kia dây thừng, nơi đó vừa lúc có một cái ghế, y chống tay, dù bận vẫn ung dung nhìn màn biểu diễn sắc tình dâm đãng trước mặt.

Quần áo dưới thân cũng đã được y cởi ra, hai chân mở rộng, lộ ra côn thịt màu đỏ tím thô dài đã cứng từ lâu."

A ha!...

Hức..."

Quân Mộc Hề nhìn chằm chằm đôi mắt đỏ tươi yêu dị của hòa thượng, chỉ thấy sâu thẳm trong đôi mắt kia hiện lên ánh sáng cực kỳ ác liệt.Hắn chỉ hơi giật giật chút, dây thừng đã cọ xát ở khe thịt non mềm sưng đỏ, khiến hắn vừa đau vừa sướng.

Hắn cắn răng, chậm rãi nhấc hai bước."

A !

A!..."

Bởi vì hắn đi lại, khiến dây thừng càng ngày càng hãm sâu vào trong, không chỉ phần rìa đằng trước hung hăng bị cọ xát, thậm chí huyệt thịt non mềm bên trong cũng bị tàn phá nặng.Khoái cảm cùng đau đớn cơ hồ gia tăng hơn nhiều."

A ha...

Sư...

Phụ..."

Hòa thượng nhìn dáng vẻ của hắn, nhẹ nhàng nhướng mày, chậm rãi đứng lên.
 
[H Văn] [Đm/Edit] Bạch Mộc Hề - Lãnh Tĩnh Lãnh Tĩnh Liễu
còn thở là còn edit


hi cả nhà, dạo gần đây mình nhận được kha khá mail hỏi "còn sống không chị ơi", "chị quên làm bộ này rồi hả", blabla, mình xin đính chính là mình vẫn đang edit bộ này nhé nhưng update lúc nào thì chưa biết ༎ຶ‿༎ຶ, chỉ biết tuần sau sẽ up 2 chương.mong mọi người hãy thông cảm cho mình, mình vừa đi làm vừa đi học, là admin của 4 page, trong nhà mình còn các bộ khác, bận dẫn các bé doll đi chụp choẹt nữa nên không thể edit thường xuyên được.

Nhưng chắc chắn một điều là mình sẽ không drop nên mọi người đừng lo, còn thở là còn edit. (ノ´ з ')ノcảm ơn mọi người đã đón đọc và ủng hộ nhà.
 
[H Văn] [Đm/Edit] Bạch Mộc Hề - Lãnh Tĩnh Lãnh Tĩnh Liễu
chương 20


Trong lúc Quân Mộc Hề cho rằng y đại phát từ bi muốn buông tha mình, thì chợt thấy hòa thượng lấy từ đâu ra một dải lụa màu đen, còn có một dây thừng tinh tế ngắn cũn.

“Hức…”

Hòa thượng không chỉ không hề buông tha hắn, mà còn dùng dải lụa đen che mắt hắn lại, hai tay cũng bị dây thừng trói ra sau, y còn dùng dây thừng đè lên đầu vú đang cứng, sau đó y trực tiếp kéo tay lên trước trói cùng đầu vú.

“Gì thế…

Ha a!…

Đau!

Đầu vú đau quá…”

Do Quân Mộc Hề bị che hai mắt lại, đôi tay bị trói chặt bất an động hai cái, không may lại liên lụy đầu vú sưng tấy, cơn đau làm hắn run rẩy.

Hắn biết hòa thượng sẽ không dễ dàng gì mà buông tha hắn, hai chân chật vật chầm chậm dịch chuyển về phía hòa thượng.

“Ha a…

A!…

Thật là khó chịu…

Phía sau…

Ha a!…”

Theo sự dịch chuyển của hắn, dây thừng thít càng ngày càng chặt, không chỉ cọ xát kịch liệt vào hoa huyệt non mềm phía trước, mà dương vật cũng bị va chạm đến ngóc đầu lên, thịt non nơi cửa cúc huyệt phía sau cũng bị kích thích mạnh mẽ.

Bởi vì hắn đi lại va chạm vào đầu vú, khiến đầu vú vốn cứng sưng tấy nay càng ửng đỏ hơn, thậm chí do bị lôi đi làm nó bị kéo dài về trước, nom càng thêm dâm đãng.

“Ha a…

Sư phụ!…”

Thiếu niên mặc trang phục tình thú gợi cảm, đầu vú dâm đãng bị dây thừng kéo dài, phía dưới lại bị chà xát dính nhầy nhụa, do lực quá mạnh khiến hắn rên rỉ thành tiếng.

Cảnh tượng dâm mỹ này khiến hòa thượng dù có bận đến mấy vẫn ung dung cũng phải mất kiểm soát, hô hấp bắt đầu trở nên dồn dập, hai mắt đỏ rực nhìn chằm chằm vào cơ thể đang vặn vẹo trước mặt, một tay chạm vào côn thịt cương cứng, bắt đầu vuốt lên xuống.

Tiếng dính nhớp vang lên trong phòng tối, Quân Mộc Hề giật giật lỗ tai, tuy bị bịt mắt lại, nhưng các giác quan khác rất mẫn cảm, hắn biết hòa thượng đang tự an ủi, suy nghĩ này khiến cơ thể hắn dần dà trở nên hưng phấn.

Bước chân cũng nhanh hơn hẳn.

“Ha a!…

Sư phụ…

Ngứa quá…

Âm huyệt ngứa quá…

Sư phụ mau thao đồ nhi dâm đãng của người…

Ha a…”

Dây thừng thô ráp cọ xát đè ép âm huyệt, nhưng lại tạo ra khoái cảm nhiều hơn đau đớn, thiếu niên vặn vẹo người, hoa huyệt chảy ra dòng dịch nhầy nhụa, làm cho dây thừng ướt đẫm, cúc huyệt phía sau cũng lúc co khi mở, tựa như đang hờn dỗi không được yêu thương.

Quân Mộc Hề cảm thấy trước sau đều ngứa, chỉ có thể vừa đi vừa để dây thừng thít chặt sâu hơn, hai tiểu huyệt bị va chạm vừa tê vừa sướng.

“A!

To quá!…

Gì vậy…

A ha!…”

Bỗng một đầu dây thừng cọ xát hoa huyệt sưng đỏ ngứa ngáy, do nó bị thít sâu, nên thuận thế chen vào hoa huyệt, không chỉ có hung hăng len lỏi vào cửa huyệt, thậm chí còn lẻn vào sâu chỗ mẫn cảm một chút.

“A a a!

Sướng quá!…

Muốn nữa!…”

Thiếu niên không khỏi uốn hai chân lại, vặn vẹo mông, dâm đãng cọ xát.

“Bảo bối không ngoan, sao lại tự mình chơi rồi?

Phải chờ sư phụ, đừng mất kiên nhẫn như vậy.”

Mộ Bạch kéo dây thừng ra chỗ khác, y nâng cao lên, khiến Quân Mộc Hề bị cọ xát mãnh liệt hơn, thân dây cũng chen vào chỗ sâu nhất.

“A a!

Đau…

Hức hức…

Sư phụ…

Tiểu Hề sai rồi, Tiểu Hề sẽ qua đó…

Ha a…”

Hoa huyệt bị đè ép thật sự rất đau, thiếu niên khóc lóc xin tha, hòa thượng từ từ buông dây thừng ra, lúc này hắn mới gian nan nâng mông nhỏ lên, rút thân dây trong huyệt ra, dòng dịch nhầy cũng chảy ra ngoài.

“A ha…”

Quân Mộc Hề thở phì phò, kìm nén khoái cảm phần nhô lên của thân dây đi qua va vào cúc huyệt, hai chân run lẩy bẩy sải bước về trước.

Thân dây thừng có bốn phần nhô lên, từ nhỏ đến to, khi Quân Mộc Hề đi được hai phần ba chặng đường, hoa huyệt cùng cúc huyệt gần như là bị phần nhô lên va vào, do phần đầu quá thô to, cúc huyệt nhăn nhúm bị căng đến trơn bóng, hoa huyệt phía trước cũng như cái miệng đang há.

“A a a!

A ha!

Sướng quá…”

Trước sau bị kích thích kịch liệt khiến hắn không khỏi thốt lên tiếng rên rỉ, chân cũng bắt đầu nhũn ra, phần nhô lên hung hăng cọ xát hoa huyệt cùng thịt non cúc huyệt, làm hắn banh thẳng chân, khóc lóc lên đỉnh.

“Hức hức…

Hòa thượng thúi…

Hức…

Không bao giờ để ý người nữa…”

Chờ đến khi hắn đến được chỗ hòa thượng, liền trực tiếp nghiêng ngả ngã vào trong lồng ngực y, lệ rơi khắp mặt, dải lụa màu đen cũng đã trở nên thấm ướt, trong miệng còn lên án y tàn nhẫn.

Mộ Bạch nhanh chóng cởi mấy thứ trên người hắn, kéo dây thừng dưới thân ra rồi ném xuống đất.

Quân Mộc Hề chật vật được giải phóng huyệt non, nhưng lại cảm thấy thẹn thùng muốn đào hố nhảy xuống, bởi bị cọ xát đã lâu, bỗng nhiên khoái cảm và đau đớn chợt biến mất, hai miệng nhỏ theo bản năng giữ chặt dây thừng lại, trực tiếp đè trên thịt non.

“Hức hức…

Đừng mà…

Đừng…”

Quân Mộc Hề xấu hổ vùi đầu vào ngực hòa thượng, lắc đầu không biết muốn phủ nhận cái gì, khóc ngày càng to.

Hòa thượng làm bộ bất đắc dĩ cười một tiếng, trấn an bằng cách hôn lên cần cổ trắng muốt của thiếu niên, rút dây thừng dưới thân hắn ra, nơi đó phát ra một tiếng vang nhỏ.

Quân Mộc Hề ngại ngùng đỏ bừng vành tai.

“Ha ha, bảo bối thèm khát vậy ư, sư phụ sẽ tới thỏa mãn ngươi.”

Hòa thượng cười khẽ, dùng tay cọ xát hoa huyệt sưng đỏ phía dưới của thiếu niên, côn thịt to bự trực tiếp chen vào.

“A á!…

Sướng quá…

Sâu ư…

Sư phụ mỗi lần động… cái miệng dâm của Tiểu Hề đều ngứa…”

Tiểu huyệt xinh đẹp được lấp đầy, siết chặt lại, Quân Mộc Hề thỏa mãn ngẩng đầu lên, mông nhỏ bất tri bất giác xoay vẹo.

“A, phía sau của bảo bối cũng muốn thỏa mãn nhỉ.”

Hòa thượng vỗ cặp mông cong vểnh dâm đãng, rồi lại phát hiện ra cúc huyệt cũng dục cầu bất mãn mút lấy ngón tay y.

Y vừa hung hăng cắm vào hoa huyệt, vừa trực tiếp thọc hai ngón vào cúc huyệt.

“Ha a…

Sư phụ…

Phía sau của đồ nhi…

Phía sau cũng ngứa…

Ưm…”

Hòa thượng vừa thao thiếu niên vừa nhìn quanh bốn phía, đột nhiên phát hiện có một thứ giống dương vật giả dính trên tường.

Y nhướng mày, trong lòng nảy ra một ý tưởng.

Y bế hắn đi tới vách tường.

“Á a…

Sâu quá…

Sư phụ…

Người thao Tiểu Hề thật thoải mái…”

Quân Mộc Hề bị dục vọng làm sướng đến chết đi sống lại, dưới thân vừa đau vừa ngứa, cái miệng dâm đãng được hòa thượng khuấy đảo, khiến hắn đạt tới cao trào.

Nhưng mà lần này lại bị hòa thượng nắm lấy dương vật.

“Bảo bối à, phía trước bắn nhiều quá không tốt.”

“Ưm…

Sư phụ…

Ta khó chịu…”

Thiếu niên thèm khát cọ cơ bụng săn chắc của hòa thượng, dương vật bị y nắm không bắn ra được, hoa huyệt lại càng chảy ra dịch nhầy nhớp nháp.

“Lát nữa là thoải mái.

Được chứ?

Ngoan, sư phụ sẽ để ngươi bắn.”

“A á!

Sâu quá!…”

Cúc huyệt không hề lường trước bị chọc vào, hòa thượng thấy hậu huyệt của hắn cũng bị lấp đầy, bắt đầu ra vào mạnh mẽ.

Do động tác kịch liệt của y, Quân Mộc Hề không chỉ bị thao tới phát mệt ở phía trước, mà phía sau cũng bị đâm vào càng sâu, thậm chí rất nhiều lần đều chọc tới điểm G của hắn.

Kích thích trước sau khiến đại não hắn trống rỗng, trong miệng chỉ có thể rên rỉ những tiếng dâm loạn, nước mắt cũng rơi lã chã, một lần nữa lại bị hòa thượng thao đến cao trào, dương vật phía trước hơi nhỏ giọt nhưng lại không bắn ra được gì.

“A a!

Sư phụ…

Hức hức…

Huyệt dâm sắp hỏng rồi…

Ha…”

“Tiểu Hề sao có thể bị hỏng được…

Sư phụ yêu thương còn chưa hết đâu…”

Hòa thượng một bên dùng đầu lưỡi liếm láp đầu vú sưng phồng của hắn, một bên tăng tốc độ, thân thể mềm mại xinh đẹp này có thao mãi cũng không đủ.

Thời gian hẵng còn rất dài, mấy thứ ở đây có thể mang về chơi dần.

Đôi mắt hòa thượng đỏ rực đến phát sợ, nhìn đồ đệ nhỏ trước mắt bị thao đến nỗi không khép nổi miệng, trong lòng y nghĩ xấu xa.

Kích thích!
******
Vẫn là phòng ngủ cổ kính quen thuộc, thiếu niên ghé vào chiếc giường to rộng, trong tay cầm một quyển kinh Phật rất dày, cặp lông mày tinh tế nhăn lại, miệng đọc thuộc lòng.

Hôm qua Quân Mộc Hề và Mộ Bạch đã trở về Đại Phật Tự, hòa thượng từ khi thay đổi tính cách là tranh thủ theo dọc đường đi tìm mọi cách "yêu thương" hắn, y cực kỳ xấu xa, làm hắn dù về chùa rồi nhưng vẫn hờn dỗi, trách y lăn lộn tàn nhẫn, lúc bước đi cả người đều không thoải mái.

Nhưng đến hôm sau, hòa thượng lại khôi phục dáng vẻ lạnh lùng ít nói như thuở ban đầu, quả thực làm hắn tức giận nhưng không có chỗ xả.

Hơn nữa, việc đầu tiên khi hòa thượng khôi phục lại tính cách là ép buộc hắn trong 3 ngày phải thuộc lòng kinh pháp Phật môn siêu dày, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc, không cho hắn một đường sống.

Sự tức giận nhưng không chỗ xả hội tụ thành oán khí, hắn chỉ có thể oán hận đối mặt đấu tranh với kinh Phật.

“Haiz ~” Sau lần thở dài thứ 10058, Quân Mộc Hề quyết tâm đặt cuốn kinh Phật làm hắn đau đầu sang một bên, thật cẩn thận lấy cuốn truyện ở dưới gối, vui vẻ xem.

“Ấy!

Ký chủ, cậu không sợ sư phụ của cậu trừng phạt à!”

Âm thanh máy móc chợt vang lên làm thiếu niên vốn dĩ đang chột dạ run lên, thiếu chút nữa ném văng quyển truyện trong tay.

“Hệ thống?

Mi xuất hiện thật đúng lúc ha.”

Hắn vừa trở về chưa đến hai ngày nó liền xuất hiện.

“He he, bổn hệ thống là đang có tin tức tốt muốn mang đến cho ký chủ!”

Hệ thống cười hehe hai tiếng, lại như nhớ tới gì đó: “À, đúng rồi!

Nhiệm vụ lần này ký chủ cũng hoàn thành mỹ mãn, khen thưởng hai vạn tích phân, cộng thêm một nắn hình tùy ý.”

“Hả?

Đó là cái quỷ gì?”

Mỗi lần hệ thống mang đồ gì cho hắn đều sẽ khiến hắn chết đi sống lại, cực kì nguy hiểm, lần này hắn phải hỏi cho ra lẽ.

“Ui!

Ký chủ hỏi một câu rất hay à nha!”

Âm thanh đê tiện đáng khinh quen thuộc của hệ thống vang lên, nó ra vẻ nghiêm túc hạ giọng: “Khụ khụ, cái này ý, chính là thứ tốt!

Phải trên vạn tích phân mới đổi được đó.

Nó tên là nắn hình tùy ý, ý trên mặt chữ, sau khi ký chủ dùng, trong đầu có thể tưởng tượng ra hình tượng mình muốn, sau đó thân thể sẽ tự động biến hóa, thời gian là trong vòng một ngày.”

Hệ thống thấy hắn tỏ ra mờ mịt, sau đó giải thích thêm hai câu: “Nói cách khác, nếu cậu muốn biết thành thỏ con, có đuôi, hay biến thành ếch xanh gì đấy, thì chỉ cần ở trong đầu nghĩ đến hình dáng cậu muốn, thân thể sẽ tự thay đổi thành hình dáng đó.

Nói như này cậu hiểu rồi chứ.”

Quân Mộc Hề nghe thấy tác dụng thần kỳ này, không khỏi hơi giật mình: “Hình dáng nào cũng có thể biến được?”

“Đương nhiên, chỉ cần hình dáng ấy có thật ở hiện thực, nếu cậu muốn biến linh tinh không có thật thì không được.”

Quân Mộc Hề sờ sờ cằm, gương mặt như suy tư gì đó, thứ này thú vị hơn mấy món trước kia nhiều.

“A a, đúng rồi, bổn hệ thống từng nói mang cho cậu tin tốt phải không!”

Quân Mộc Hề thoát ra khỏi suy nghĩ, lấy lại tinh thần, vẻ mặt nghi hoặc: “Tin tức tốt gì?”

Tên hố cha này mà cũng có tin tốt cơ á.
 
[H Văn] [Đm/Edit] Bạch Mộc Hề - Lãnh Tĩnh Lãnh Tĩnh Liễu
chương 21


"Bởi vì tiến độ hoàn thành nhiệm vụ của ký chủ cực kỳ hoàn mỹ, đẩy nhanh đến mục tiêu nhiệm vụ, nên ký chủ có thể sẽ được về nhà sớm!"

Hệ thống hình như rất vui mừng cho hắn, trong giọng nói mang theo sự hưng phấn.Nhưng sau khi nghe xong sắc mặt Quân Mộc Hề lại cứng đờ, ngơ ngẩn có chút xuất thần, không biết băn khoăn về điều gì.

Lập tức liền phải... về nhà?"

Ký chủ?

Ký chủ?"

"Hả?"

"Có phải nghe tin sắp được về nhà vui quá nên không biết nói gì phải không?

Ha ha ha, thấy thế nào, tôi đã nói bổn hệ thống mà online chỉ có tin tốt!"

Quân Mộc Hề không trả lời nó, vẻ mặt không hề lộ ra sự hưng phấn gì, hiện tại trong đầu hắn đang tràn ngập hình ảnh một khuôn mặt tuấn tú vừa thanh lãnh vừa ôn nhu.Hắn nặng nề vùi đầu vào chiếc gối mềm mại, giọng điệu có chút rầu rĩ: "Hệ thống...

Thôi, không có gì."

Hiện giờ đầu óc hắn rối bời, cũng không biết rốt cuộc muốn hỏi điều gì."

Được rồi, bổn hệ thống đã bẩm báo xong, ký chủ cứ hoàn thành nhiệm vụ của mình là được, nhiệm vụ hằng ngày sẽ được công bố tùy vào tình huống."

Hệ thống không phát hiện ra bất thường, âm thanh máy móc buông một câu rồi biến mất.Quân Mộc Hề vùi đầu vào gối đắm mình trong những suy nghĩ như tơ vò, cảm xúc vội vàng muốn về nhà trong hắn dần phai mờ, trong đầu chỉ có bóng hình lạnh nhạt kia chiếm giữ.Mặc dù nói rằng để cải thiện thể chất thân thể hắn, và dễ tóm gọn mục tiêu công lược, nên hắn cùng hòa thượng mới phát sinh ra những chuyện này, nhưng chỉ có mình Quân Mộc Hề biết, mỗi khi ở bên hòa thượng, hắn cảm nhận được sự ấm áp cùng an tâm chưa từng có, hầu như là mỗi một giây đều vui vẻ.Hắn đây là phải lòng tên hòa thượng thúi à?Thiếu niên bần thần cọ tóc vào gối, không biết rằng mái tóc đã loã xõa, gương mặt nhăn như bánh bao, đáy lòng lại càng soi càng sáng, hắn thấy mình thật thiên tài, bởi vì trong đầu hắn chỉ có hình bóng hòa thượng, cả lúc y lãnh đạm tàn nhẫn hay gợi cảm.Hắn miên man suy nghĩ, khuôn mặt nhỏ lại đột nhiên chùng xuống, bản thân đã trở nên càng ngày càng ỷ lại hòa thượng, nhưng hắn căn bản không biết hòa thượng có ý gì với mình không.

Tuy là trên chuyện phòng the y rất đằm thắm với hắn, nhưng loại chuyện này chỉ như hòa thượng thích thân thể hắn, ngay từ đầu cũng là hắn câu dẫn trước, hơn nữa còn liên quan đến thể chất của mình, hắn càng nghĩ càng cảm thấy mình đang yêu đơn phương.Quân Mộc Hề nghĩ đến mình chỉ yêu đơn phương, nhưng mỗi ngày phải dâng mông cho y, càng nghĩ càng giận, càng nghĩ càng tủi thân, thậm chí cuối cùng đôi mắt hoa đào thoáng đỏ hoe.Lúc Mộ Bạch bước vào là thấy cảnh tượng như vậy.

Thiếu niên đầu tóc bù xù, dẩu môi, đỏ mắt, dáng vẻ như bị bắt nạt.

Chẳng lẽ do y bắt thuộc kinh phật nên mới khóc nhè?

Y có chút đau lòng, bắt đầu nghĩ lại ép hắn học thuộc trong vòng ba ngày có phải quá gấp rồi không.Bỗng rơi vào một vòng tay ấm áp tràn ngập mùi hương khiến hắn an tâm, Quân Mộc Hề vô thức dụi đầu vào ngực y, rồi lại đột nhiên hoàn hồn."

Hức...

Sư phụ?"

"Đừng khóc, sư phụ cho ngươi thư thả thêm hai ngày nha."

Vẫn là thanh âm nhàn nhạt, nhưng trong giọng nói lại mang theo sự cưng chiều.Quân Mộc Hề nào rảnh xem y hiểu lầm gì đó, người mình đang tơ tưởng chợt xuất hiện ở trước mặt, cảm giác chua xót tủi hờn trong lòng thoáng chốc dấy bừng lên, nước mắt từ khóe mi rơi xuống lã chã.Mộ Bạch thấy cảnh tượng này hơi không biết phải làm sao, lần đầu tiên y thấy thiếu niên lặng lẽ bật khóc, y đau lòng ôm chặt thiếu niên, vuốt lại mái tóc lộn xộn của hắn, lên tiếng nhẹ giọng an ủi."

Sư phụ...

Nếu ta đi rồi, người sẽ nhớ ta sao?"

Thiếu niên hít hít mũi, giọng điệu có chút nghẹn ngào.Mộ Bạch nghe hắn nói vậy, sắc mặt bỗng chốc trầm xuống, nhăn mày lại, cánh tay giữ chặt hơn, thanh âm trầm thấp: "Ta vĩnh viễn sẽ không để Tiểu Hề rời đi.

Tiểu Hề không thích ta sao?"

Giọng nói nam nhân chứa sự khẩn trương cùng nghiêm túc hiếm có, mặc dù giọng y vẫn lãnh đạm như xưa, nhưng nếu cẩn thận chú ý, thì sẽ phát hiện ra y không xưng sư phụ, mà là dùng ta."

Hức...

Thích, Tiểu Hề rất thích sư phụ..."

Là người không thích ta, chỉ mê thân thể của ta, ta đã yêu đơn phương người lại còn để người thao.Sắc mặt Mộ Bạch sửng sốt, Quân Mộc Hề không cẩn thận thốt ra suy nghĩ trong lòng, điều này làm hòa thượng vừa vui mừng vừa bất đắc dĩ."

Đồ nhi ngốc, nếu ta không thích em, thì với tính cách của ta sao mỗi lần đều có thể yêu thương em như vậy?

Hử?"

Mộ Bạch cố ý nhấn mạnh hai chữ yêu thương, trong giọng nói mang theo ý cười.Quân Mộc Hề sụt sịt, nghe đến đó bỗng nhiên sửng sốt, ngay sau đó phản ứng lại, gương mặt tràn ngập sự kinh hỉ: "Sư phụ cũng thích ta?!"

Hắn bị tin từ đơn phương thành song phương làm cho hưng phấn kích động không thôi, vốn dĩ tóc đã được vuốt lại mượt mà nhưng hắn lại dụi đầu vào ngực y khiến nó lại trở nên bù xù.Mộ Bạch nhìn dáng vẻ rộn ràng của người đang cọ lồng ngực, trong lòng cũng vui vẻ lên, dùng tay nâng khuôn mặt nhỏ đỏ bừng của hắn, ngữ điệu cực kỳ nghiêm túc: "Vi sư tuy đã ăn chay niệm phật, nhưng không phải là những hòa thượng bình thường bị hạn chế phàm tục, nếu Tiểu Hề nguyện ý làm bạn đời của ta, thì những chuyện mà các đôi tình lữ làm trong thế tục vi sư đều sẽ cho em.

Chúng ta sẽ có một hôn lễ long trọng."

Quân Mộc Hề hơi giật mình nhìn đồng tử đen nhánh của nam nhân, tảng đá đè nặng trong lòng mấy nay rơi tõm xuống, đáy lòng cũng đã âm thầm có quyết định trọng đại."

Sư phụ, Tiểu Hề không muốn rời xa sư phụ, cũng sẽ không rời bỏ sư phụ."

Hắn cũng gắt gao ôm lấy bờ vai dày rộng của y, giọng điệu mang theo kiên định.Hòa thượng hơi cong môi, người trước mặt có thể khiến y khắc sâu vào xương cốt, làm trái tim lạnh lẽo của y bùng cháy.

Y ấn môi thiếu niên, đặt xuống một nụ hôn ướt át.Một nụ hôn kết thúc, Quân Mộc Hề bị hôn có chút mơ màng, đang hoảng hốt thì bên tai vang lên tiếng hòa thượng vừa lãnh đạm vừa dịu nhẹ:"Tiểu Hề biết phụ thân em tới rồi à?

Yên tâm, vi sư sẽ tự mình nói với nhạc phụ đại nhân rằng em muốn tu luyện, sẽ không để em rời đi."

Mộ Bạch hôn nhẹ khóe môi thiếu niên, tưởng rằng hắn nói phải rời khỏi đây là do nguyên nhân này.Quân Mộc Hề biết bây giờ chưa thể nói ra chuyện hệ thống, dù sao hắn đã có quyết định, lúc sau nói ra cũng không muộn.Hắn gật đầu theo ý hòa thượng, lại nhận ra hòa thượng gọi cha hắn là nhạc phụ, khuôn mặt nhỏ đỏ lên, vùi đầu ở trong lòng y, giọng hơi rầu rĩ: "Lần này cha ta tới thăm ta sao?"

"Ừ, ông mang nhiều đồ tới để gặp em lắm, vốn dĩ ta định đến đưa em đi, bây giờ cùng đến đó đi, nhạc phụ đại nhân phỏng chừng đã sốt ruột chờ mong."

Quân Mộc Hề trừng mắt nhìn hòa thượng chưa gì đã nhanh mồm dẻo miệng như thế, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, trong lòng lại rất vui vẻ cùng y đến gặp người cha tiện nghi kia.Quân Nhiên lúc này mặc trang phục thường, ngồi ở trong đại sảnh, thảnh thơi thưởng thức trà."

Cha!"

Quân Mộc Hề cảm thấy dù sao mình cũng là đứa con ngoan, lúc này hẳn nên vui vẻ ôm người cha tiện nghi này.

Hắn nghĩ sao làm vậy, như một cơn gió nhào vào lòng Quân Nhiên."

Cuối cùng cũng tới, mời được con thiệt là khó khăn mà."

Quân Nhiên cưng chiều véo mũi hắn, gương mặt tỏ vẻ chế nhạo.Tuy nói là cha của Quân Mộc Hề, ông cũng ở độ tuổi trung niên, nhưng lại chẳng hề bị năm tháng tàn phá, gương mặt tuấn mỹ sắc sảo, dù ở trong quan trường đã lâu, nhưng lại trông không giống người làm quan, cả người tản ra mị lực đàn ông trưởng thành mà năm tháng lắng đọng lại."

Phương trượng đại sư."

Quân Nhiên nhìn về Mộ Bạch đằng sau, hơi khom lưng thăm hỏi: "Ít nhiều cũng nhờ đại sư mà con của ta mới giữ được mạng."

Mộ Bạch gật đầu đáp lễ, rồi lại lắc đầu, ngữ điệu nhu hòa hơn bình thường: "Quân phụ nói quá lời, là do công tử vốn thiên tư thông minh, cũng luyện công kỳ tài, hiện giờ làm đệ tử của ta, theo lý mà nói thì đúng là ta nên chăm sóc mọi chuyện, yêu thương đệ tử."

Quân Mộc Hề nhìn hòa thượng nghiêm trang nói hươu nói vượn, lại nghe thấy hai chữ yêu thương, bỗng chốc đỏ mặt, trong lòng âm thầm nói xấu hòa thượng da mặt thật dày."

Tiểu Hề, vi phụ nghe nói con muốn ở đây học tập kinh pháp Phật môn, suy xét cho kỹ chưa?

Không muốn trở về với ta sao?"

Quân Mộc Hề chớp mắt hai cái, khẽ liếc nhìn hòa thượng, phát hiện sắc mặt y vẫn bình thản như cũ, hắn nhăn cái mũi lại: "Cha, trước đây con từng đi du lịch với sư phụ, gặp phải nguy hiểm, rất nhiều lần đều là sư phụ kịp thời cứu con, con cảm thấy con rất cần học vài kinh pháp phòng thân.

Con không muốn làm phiền sư phụ và cha."

Quân Nhiên thấy con trai mình hiểu chuyện, trong lòng âm thầm vui mừng, gương mặt từ ái nhìn hắn: "Tiểu Hề có giác ngộ như vậy thật tốt, vậy coi như lần này vi phụ đến thăm con, lần nào muốn về thì báo cho ta, ta lập tức tới đón con."

Quân Mộc Hề gật đầu thật mạnh, âm thầm đắc ý liếc nhìn hòa thượng một cái.Mộ Bạch có chút buồn cười nhìn cử chỉ của hắn, y tìm lý do từ chối khéo Quân Nhiên, trên mặt không tỏ cảm xúc gì, phất tay gọi tiểu tăng mang điểm tâm tới, đều là món Quân Mộc Hề thích ăn.Quân Nhiên nhìn đứa con ngốc của mình vui vẻ ăn điểm tâm, sư phụ ngồi bên còn thỉnh thoảng lau miệng cho hắn, ông cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp, nhưng hoàn toàn không nghĩ đến vị phương trương đại sư này sớm đã ăn con mình sạch sẽ, vẻ mặt ông yên tâm cùng vui mừng, xem ra con mình ở đây khá dễ chịu, vậy ông an tâm rồi."

Đúng rồi, phương trượng đại sư, lần này ta đến ngoại trừ thăm con trai ra thì còn có một chuyện quan trọng."

Mộ Bạch dùng khăn lau khóe môi dính vụn bánh của thiếu niên, hỏi: "Ồ?

Là chuyện quan trọng gì, ngài cứ việc nói thẳng."

"Lần này ta đến cũng là truyền lời giúp hoàng thượng, gửi lời đến đại sư ngài, sắp tới tế tổ hoàng gia 5 năm một lần, việc này rất là quan trọng, hoàng thượng muốn mời đại sư thi pháp siêu độ cho tổ tông hoàng gia."

Tế tổ có thể xem như là một hoạt động long trọng của hoàng gia, hoàng thượng trong lúc đó đều phải ăn chay niệm phật, hơn nữa chỉ mời tăng nhân đức cao vọng trọng tiến hành siêu độ tổ tiên.

Hoàng thượng vốn dĩ từng ngỏ ý mời Mộ Bạch đến thi pháp, nhưng lại bị y uyển chuyển từ chối, lần này hoàng thượng biết được con trai Quân Nhiên là đệ tử của y, lúc này mới bảo ông dựa vào quan hệ để bàn việc.Mộ Bạch hơi trầm tư, cảm thấy đến đó cũng chẳng sao, bèn đáp ứng: "Vậy được, mấy ngày nay ta sẽ sắp xếp công việc, sẽ dẫn thêm vài cao tăng trong chùa cùng đến."

Quân Nhiên nghe y nói xong, lúc này mới xem như nhẹ nhàng thở ra, rồi xoa đầu Quân Mộc Hề, nở nụ cười: "Mấy ngày trước hoàng thượng thưởng ta không ít của ngon, ta đoán Tiểu Hề nhất định sẽ thích, nên đều mang đến cho con này."*******Lời tác giả: Éc...

Hai người thổ lộ tình cảm có đột ngột quá hông......Dù sao tình cảm cũng đã được "bồi dưỡng" trong khoảng thời gian dài rồi!

He he, cuối cùng cũng tỏ tình!

Rải hoa, lúc sau có thể thêm vài chuyện không cần kiêng nể gì nữa! (dần dần lộ ra gương mặt thật ⊙▽⊙)Lời editor: hí lô, đã lâu hem gặp, cột sống em ổn hônggg, chứ tui hổng ổn.
 
[H Văn] [Đm/Edit] Bạch Mộc Hề - Lãnh Tĩnh Lãnh Tĩnh Liễu
chương 22


Nói xong ông vỗ tay, ngoài cửa liền có hai tên sai vặt khiêng rương gỗ tiến vào.

Mở các rương này ra, bên trong đều là những kỳ trân dị bảo vực ngoại, dạ minh châu, san hô đỏ hồng, thậm chí còn có mấy vật sống nơi Tây Vực."

Chỗ này đại khái đều là bảo vật vực ngoại tiến cống cùng một số món thú vị, ta cũng chưa thấy bao giờ, Tiểu Hề lúc nào buồn chán không có việc gì làm có thể mang ra chơi."

Ông nghĩ ở chùa miếu vẫn không bằng ở nhà, với tính cách của Tiểu Hề nhất định sẽ chán nản."

Được rồi, vi phụ còn phải đi bẩm báo tin tốt cho hoàng thượng, nên đi trước đây, con phải ngoan ngoãn nghe lời sư phụ, đừng ham chơi nhé."

Quân Nhiên đi lên dặn dò hắn một hồi, sau đó liền rời đi.Hai người tiễn Quân Nhiên xong, Mộ Bạch chuẩn bị cho chuyện tế tổ hai tuần sau, còn Quân Mộc Hề ngồi ở trong phòng lục tung nghịch ngợm các món kỳ trân dị bảo vực ngoại mà cha hắn mang đến."

Viên dạ minh châu to ghê."

Quân Mộc Hề ngạc nhiên nhìn hạt ngọc châu trắng to như trái bóng trong hộp, ánh sáng trong mắt lóe lên, chắc là đắt lắm đây.

Bây giờ hắn đã quên rằng dù mình không đến mức tỷ phú, nhưng cũng là phú nhị đại không thiếu tiền."

Không đúng, có thể là quan tướng cấp cao."

Nhớ đến trước đây Quân Nhiên mặc quan phục, hình thức cực kỳ phức tạp, hình như còn thêu hình rồng màu đen sẫm, nhìn là biết chức vụ không nhỏ.Hắn vui vẻ nghĩ đến gia tài bạc triệu nhà mình, thích thú lật các loại kỳ trân dị bảo trong rương."

Phỉ thúy, hồ lô ngọc, san hô đỏ...

Đù, còn có cả bé hamster?"

Quân Mộc Hề không nghĩ tới bên trong có cả vật sống thật, hắn cẩn thận đặt nó sang một bên."

Hử?

Đây là cái gì?

Chẳng lẽ là báu vật cực kỳ giá trị?"

Hắn phát hiện một hộp gỗ cực kỳ tinh xảo được cất gọn dưới đáy rương.

Tuy chỉ là một cái hộp đựng đồ, nhưng được điêu khắc rất sắc bén, bên trên nạm đường viền hoa kim sắc, ở phần cuối còn có đầu phượng hoàng.Chiếc hộp trân quý như vậy làm Quân Mộc Hề đều không khỏi ngừng thở, lòng hiếu kỳ nổi lên, chờ mong bên trong có báu vật gì.Sau khi hắn cẩn thận tỉ mỉ mở hộp ra, lại bị thứ bên trong làm cho sửng sốt, đôi mắt hoa đào trừng lớn, tựa như không thể tin nổi vào mắt mình."

Sao lại có thứ này?!"

Quân Mộc Hề đỏ mặt, không thể tin được chiếc hộp hoa mỹ như vậy lại chứa đồ chơi người lớn.

Hắn xem như lại được thế giới này mở mang tam quan, thứ này được cất giữ kĩ càng, lại còn dám tiến cống cho hoàng thượng.Nhưng sau khi nghĩ lại thì cũng thấy bình thường, đồ này ở thế giới hiện đại rất được chào đón, huống chi là trong hoàng cung hoàng thượng có hậu cung 3000 giai lệ, những phi tử đó nhất định rất thích không lỡ buông tay.Hắn đỏ mặt, lại nghĩ tới hòa thượng của mình, trong lòng không khỏi thấy có chút may mắn.

Cũng may bạn trai mình là hòa thượng, nếu không thì ở thời đại này đàn ông nhất định có đến mấy mươi thê thiếp.Lắc lắc đầu, niệm bản thân không được suy nghĩ miên man, hắn lại dời sự chú ý sang hộp gỗ trong tay.Hộp gỗ có 3-4 vật phẩm kì lạ.

Bên trong đều là mấy món hắn chưa từng nghe kể, chưa từng nhìn thấy, tò mò cầm lên một thứ trông giống khuyên tai, trên mặt được đính con bướm màu bạc, hai bên con bướm có một viên trân châu nho nhỏ, kẹp dây xích dài đến phần đầu, sờ rất mềm mại, giống như là cao su.Quân Mộc Hề đỏ mặt, nghĩ thầm có thể đây là kẹp đầu ngực, hắn khẽ mở kẹp ra, giật giật trước ngực mình, giống như kẹp vào đầu vú mình thật.

Sau đó nhanh chóng ném nó xuống, âm thầm phỉ nhổ bản thân dâm đãng.

Nhưng tay vẫn cầm đồ khác lên thưởng thức.Hắn không cần đoán cũng biết thứ này có tác dụng gì.

Những viên tròn to hơn hạt châu đính liền nhau, phía đuôi còn có hình tròn giống chiếc nhẫn, làm người ta ngạc nhiên chính là xung quanh hạt châu có cả lông cao cấp, như là lớp bàn chải.Thiếu niên mặt càng đỏ hơn, nghĩ đến thứ này tùy ý khuấy động trong hai huyệt, liền cảm thấy dưới thân ướt át một hồi, bắt đầu ngứa ngáy khó chịu.

Thả đồ lại vào chỗ cũ, hắn vỗ khuôn mặt nhỏ đỏ bừng của mình, dặn lòng lúc nào cũng phải tỉnh táo.Đáy hộp còn có một chuỗi hình cầu màu bạc, các viên to nhỏ không đồng nhất, nhưng bên trong đều ruột ruỗng có lục lạc bạc nho nhỏ, nhẹ nhàng đung đưa là phát ra tiếng chuông thanh thúy.Khiến hắn tò mò là đồ nặng dưới đáy hộp, có lẽ là hai bộ quần áo, nói là quần áo cũng không đúng, chi bằng nói là nội y tình thú, chỉ là không quá tinh xảo như thời hiện đại.

Thiếu niên giơ chúng lên, đầu tiên là một bộ sườn xám màu đỏ, hai bên xẻ tà cực kỳ khoa trương, cơ hồ đều lộ hết phần ngực, giữa ngực khoét rỗng, phía trước là một lớp lụa đỏ mỏng manh.

Mặc thế nào cũng bại lộ hết.Mà bộ còn lại theo phong cách thiên dị vực.

Có tay áo phồng bồng bềnh, phần áo trên là kiểu dáng bó ngực màu xanh biếc, dưới thân là loại mỏng manh, phần trên chủ yếu đính trang sức, đều là các viên lục lạc nhỏ, phần cổ có đeo kèm mã não xanh ngọc, vòng tay vòng chân được làm bằng vàng bạc gắn lục lạc.

Mặc dù kiểu dáng đơn giản, nhưng chất liệu cực kỳ tinh mỹ, tổng thể tạo sự mỹ cảm, không giống trang phục tình thú lắm.Ánh mắt Quân Mộc Hề sáng lên, hắn cực kì thích bộ này, vải dệt cũng rất trơn mềm, thoạt nhìn đã thấy rất thoải mái.

Hắn nghĩ về sau có cơ hội nhất định phải mặc vào cho hòa thượng xem.Xem đồ xong, hắn đỏ mặt cất đi, đặt ở một nơi cực kỳ bí mật, hắn biết mấy thứ này tuyệt đối không thể bị hòa thượng kia phát hiện, nếu không nhất định dâng mình cho hố lửa."

Thị chư pháp không tướng, bất sinh bất diệt......"

Quân Mộc Hề ngồi ở mép giường, nhíu chặt mày, trong tay cầm quyển kinh Phật rất dày, mở miệng lải nhải.Mấy ngày nay hắn đang đau khổ thuộc kinh Phật, hòa thượng ban tử lệnh cho hắn, cần phải thuộc lòng tâm pháp trong vài ngày, đến lúc tế tổ, y sợ lại xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, trong khoảng thời gian này muốn dạy một vài công pháp pháp thuật cho hắn."

Haiz, xuyên đến đây cũng vẫn phải học thuộc là sao..."

Khuôn mặt nhỏ nhăn nhó, cuốn kinh Phật này tối nghĩa khó hiểu, vốn dĩ trong đầu hắn đều là hệ thống tri thức hiện đại, hiện giờ kêu hắn học thuộc kinh Phật, thứ bên trong rất khó giải thích, chỉ có thể học vẹt, hiện tại cũng mới thuộc được nửa non mà thôi."

A ~ không được, hòa thượng nói lát nữa tới kiểm tra, không thể lười biếng..."

Quân Mộc Hề mím môi, lén nhìn cuốn truyện dưới gối, trong lòng hơi ngo ngoe rục rịch.Lần trước đang đọc dở thì hệ thống xuất hiện cắt ngang, hắn còn chưa đọc phần kết, rốt cuộc thư sinh cùng mèo yêu có kết như nào...Lần thứ ba lén nhìn cuốn truyện, cuối cùng vẫn không chống lại sức hút của nó, quyết định ném cuốn kinh phật sang một bên, vui vẻ cầm cuốn truyện lên đọc."

Hả!?

Chuyện này là sao!

Thư sinh này có phải đàn ông không vậy, mèo yêu quyến rũ vậy còn không động lòng?"

Hắn càng đọc càng tức giận, hận không thể tự biến thành thư sinh kia thỏa mãn tâm nguyện của mèo yêu, bàn tay ban đầu nhẹ nhàng vuốt ve hamster cũng không khỏi tăng lực đạo, làm chú hamster giãy giụa kịch liệt."

Má, sao còn chưa hôn?"

"Hôn ai?"

Trong lúc hắn đang chăm chú theo dõi thư sinh và mèo yêu trong truyện ngược luyến tình thâm, một thanh âm nhàn nhạt chậm rãi truyền đến, hắn nháy mắt giật mình phát run, chú hamster trong tay nhân cơ hội chạy thoát, bắt đầu nhảy loạn xạ khắp nơi."

Đương nhiên là hôn...

Ai đó?!"

Hắn còn không kịp kinh hoảng thất thố vì hòa thượng đột nhiên xuất hiện, vội vàng chạy bắt hamster, nếu nó chạy loạn là một đi không trở lại.Ánh sáng hắt vào trong phòng, một mảnh hỗn độn, đồ đạc loạn xạ, cuối cùng hắn cũng tóm được hamster, cất vào lồng sắt.Bỗng bầu không khí yên ắng đến lạ."

Rầm..."

Hắn khẩn trương nuốt nước miếng, thật cẩn thận ngẩng đầu."

Hơ hơ...

Sư phụ..."

Sắc mặt Mộ Bạch lãnh đạm đến cực điểm, cầm lồng sắt đựng hamster lại gần, thờ ơ nhìn lướt qua cuốn truyện vừa rồi trong lúc loạn xạ rơi từ giường xuống."

Xem ra là đã hoàn thành nhiệm vụ rồi nhỉ."

Giọng điệu hòa thượng nhẹ nhàng từ tốn lãnh đạm, lại khiến Quân Mộc Hề chợt rùng mình.

Hắn có cảm giác chốc lát nữa mình phải trả giá bằng máu đại giới.

Cuốn truyện thật làm hỏng việc mà!Quân Mộc Hề trong lòng hối hận đan xen, trên mặt vừa tỏ hối lỗi vừa nở nụ cười lấy lòng, ý muốn để hòa thượng nhận ra đồ đệ của mình đáng yêu ra sao mà giơ cao đánh khẽ.Mộ Bạch cũng không nói thêm gì, hai mắt vờn quanh bốn phía, sắp xếp lại đồ đạc bừa bộn, rồi cúi đầu nhặt đồ dưới giường lên."

Hử?

Đây là cái gì?"

Quân Mộc Hề vốn đang thấp thỏm túm góc áo, nghe y nói vậy thì nghi hoặc ngẩng đầu, khi nhìn thấy thứ trong tay hòa thượng liền đỏ mặt, đôi mắt hoa đào mở bừng.

Kia không phải chính là đồ tình thú mà hắn giấu sao!!

Xong rồi!

Lạnh thấu tim.Mộ Bạch nhìn biểu cảm bất thường của hắn, y cảm thấy hứng thú nhướng mày, bé con giấu y chuyện gì mà lại phản ứng như thế?Dưới ánh mắt tuyệt vọng của Quân Mộc Hề, y mở hộp gỗ tinh xảo ra, đôi mắt Mộ Bạch bắt đầu sâu thẳm, đột nhiên cười khẽ hai tiếng, chỉ là ý cười không lan tận đáy mắt."

Là vi sư không thỏa mãn được em?

Lén lút giấu thứ này chơi một mình?"

"Không phải đâu sư phụ!

Những cái đó... chúng rớt từ cái rương của cha ta, ta chỉ là tạm xem chút..."

Thiếu niên nghe y nói vậy vội vàng lắc đầu như trống bỏi, bởi vì chột dạ nên giọng càng ngày càng nhỏ.

Trong lòng càng phát lạnh, hiện giờ không biết "làm" một trận có tác dụng không.Mộ Bạch không để ý tới hắn phủ nhận, cũng không định để ý tới, y ngồi ở mép giường, không nhanh không chậm mở đồ ra tiếp, nhìn sơ qua, trên gương mặt lãnh đạm hiện lên ý cười lạnh."

Ta thấy Tiểu Hề cực kỳ thích những thứ này, không thì sao phải giấu kỹ như thế?

Nếu không phải vi sư cơ duyên xảo hợp, chắc còn lâu mới phát hiện ra."

"Không phải..."

Quân Mộc Hề giật giật miệng, nhỏ giọng lẩm bẩm một câu, do dự bước tới trước mặt hòa thượng, bẽn lẽn kéo góc áo y, thấy y không phản đối, đánh bạo bò lên đùi y, dùng gương mặt trắng nõn dụi ngực y."

Sư phụ...

Tiểu Hề... không dám nữa đâu...Xin vi sư hãy tha thứ Tiểu Hề lần này đi..."

Giọng điệu thiếu niên mềm mại mang theo ý lấy lòng, bờ mông còn cố ý cọ hạ thể nam nhân, ý đồ dùng sắc đẹp câu dẫn nam nhân chú ý đến mình.Mộ Bạch nâng cằm hắn, nhẹ nhàng cọ hai cái, giọng điệu có chút lạnh lùng: "Lại bắt đầu giở trò?

Nếu những thứ đó khiến em đủ thỏa mãn thì em hãy tự dùng cho thân thể dâm đãng này đi."___________chào mng, đây là chuyên mục 1 tháng gặp 1 lần =)))))))))))
 
[H Văn] [Đm/Edit] Bạch Mộc Hề - Lãnh Tĩnh Lãnh Tĩnh Liễu
ngoảnh


ôi chao 20 ngày nữa đã tròn 1 năm drop ròi sao =))))))) ai còn nhớ chú cá mỏng manh này không, nhớ nhiều thì 20 ngày nữa bão chương 🗽 (có thể full luôn =)))))chắc sẽ không sát nguyên tác nhiều vì mình edit hoàn toàn dựa trên qt không có bản gốc tiếng trung để check 😖 đó cũng là lí do năm ngoái nản vì nhiều từ khó lại không tìm ra raw 🙏🏻
 
Back
Top Bottom