Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu

[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 339: Nữ diễn viên tai tiếng (59)


Phim mới của Kiều Nghiệt khởi quay.Lương Triều vai nam chính, nữ chính là một diễn viên rất có thực lực tên Nhiếp Linh Linh.Nam phụ khiến Đường Quả cảm thấy ngoài ý muốn, là Sở Nặc.Đến lúc bắt đầu quay cô mới hiểu rõ, vì sao mọi người hay nói Kiều Nghiệt tính tình không tốt.Dù là Sở Nặc hay Nhiếp Linh Linh, có kĩ thuật diễn thuộc phái thực lực hay không cũng bị Kiều Nghiệt chửi mắng trên dưới mười lần.Hầu như không ai một lần qua, kể cả Đường Quả.Nhưng liên quan đến Đường Quả, ai cũng phát hiện ra Kiều Nghiệt không có nguyên tắc đến mức nào.Ví dụ, có cảnh nữ phụ với nam phụ cùng diễn, Kiều Nghiệt cảm thấy chưa đủ tình cảm.Hắn tóm Sở Nặc mắng đến nghiêng trời lệch đất, Sở Nặc yên lặng chấp nhận.

Được đóng phim của Kiều Nghiệt, bị mắng đến trăm lần cũng đáng.Nhưng quay sang đến Đường Quả, Kiều Nghiệt lại kéo cô về phía mình, còn cho cô xem hắn chỉ đạo, một câu nói nặng cũng không có, "Nhớ kĩ chưa?"

"Nhớ rồi."

Đường Quả cười tủm tỉm."

Ừ."

Kiều Nghiệt xụ mặt, "Có mệt không?"

"Vẫn tốt."

"Đói không?"

"Hơi hơi."

"Vậy ăn chút gì đi rồi quay tiếp."

Mọi người: Ha ha...Sở Nặc: Có một câu đờ mờ mờ không biết nên nói hay không."

Muốn ăn gì, anh bảo người đi mua cho."

Chu Ý vội vàng nhảy ra, "Để em mua, để em mua."

"Đạo diễn, chúng tôi cũng đói, cũng mệt."

Lương Triều đứng ở bên phát ngôn, "Đạo diễn, mua nhiều nhiều chút, cho mỗi người một phần."

Kiều Nghiệt không thèm nhìn Lương Triều, quét mắt nhìn tất cả mọi người, "Đói rồi?"

"Mệt rồi?"

"Mới quay có hai giờ!!

Hiện tại chỉ là ba giờ chiều!

Mới ăn cơm trưa xong có ba tiếng đã kêu mệt???

Là diễn viên có đủ tư cách, phiền tất cả chuyên nghiệp lên cho tôi.

Ông đây quay phim không hi vọng nghe thấy bất kì ai kêu mệt!"

Ờ!"

Tiểu Ý, đi mua ít đồ ăn, chia cho mọi người."

Đường Quả cười cười, "Đạo diễn của chúng ta quá nghiêm túc rồi.

Diễn viên cũng là người, cũng sẽ mệt sẽ đói thôi."

Lương Triều cùng những người khác vội vàng gật đầu, lại nữa.

Giờ họ không chỉ có mệt thân mà tâm cũng vô cùng mệt mỏi.Kiều Nghiệt vừa rồi còn nghiêm túc đột nhiên thay đổi một trăm tám mươi độ, "Nếu ai cũng mệt thì nghỉ nửa giờ."

Sau đó, hắn gọi trợ lí đi mua đồ ăn.Lương Triều gặm đùi gà, vỗ vai Sở Nặc trưng vẻ đau khổ, khuyên nhủ, "Lần sau có mệt có đói ấy, tìm Tiểu Quả là chuẩn không cần chỉnh.

Kiều Nghiệt trước mặt Tiểu Quả cực kì không có nguyên tắc, lật mặt còn nhanh hơn lật sách."

"Tôi hiểu rồi."

Sở Nặc gật đầu, "Bí quyết để không bị mắng là Đường Quả."

"Không sai."

Nhiếp Linh Linh cười, ngồi xuống một bên, "Thật sự, từ lúc hợp tác với đạo diễn Kiều đến giờ, đây là lần đầu tiên chị thấy quay phim của cậu ta nhẹ nhàng như thế này."

"Ngày trước ấy, chị quay ba mươi lần mới qua một cảnh, mỗi cảnh bị mắng đến mười mấy lần, quen lắm rồi.

Hôm nay nhiều nhất mười lần đã qua."

Sở Nặc: "..."

Đáng sợ."

Chị Linh Linh đừng sợ," Lương Triều nháy mắt, "Về sau phim nào của Kiều Nghiệt cũng có Tiểu Quả."

Mắt Nhiếp Linh Linh sáng lên.

Chị bật cười, "Vậy thì tốt quá, ha ha, chị phải đi báo tin mừng này cho mọi người mới được."

Phim này của Kiều Nghiệt là phim hình sự trinh thám, nội dung bên trong là hành trình phá án, cũng nói về một tội phạm chỉ số IQ cao và tình cảm phức tạp giữa các nhân vật.Nam chính là cảnh sát, nữ chính là pháp y.

Nữ phụ vốn là bác sĩ nhưng sau vì nam chính mà thành pháp y.Đây là một vụ án giết người hàng loạt.

Nạn nhân có nam có nữ, ban đầu không tìm thấy được động cơ.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 340: Nữ diễn viên tai tiếng (60)


Tử trạng của nạn nhân cực kì thê thảm, chứng tỏ hung thủ giết người rất biến thái.Nếu không nhìn đến cái kết, hầu như không ai suy luận ra ai là hung thủ.Bộ phim này có tên "Ai là hung thủ".Nam chính là một cảnh sát chính nghĩa, có thể nói là công chính cương trực.

Nữ chính thông minh xinh đẹp, cũng rất chính nghĩa, tính cách hơi bá đạo, là oan gia với nam chính.Nữ phụ bề ngoài đáng yêu, có nụ cười ấm áp động lòng người.Nam phụ là bạn cùng lớp của nữ phụ, là thanh mai trúc mã với nữ phụ, từ nhỏ đến lớn chỉ thích nữ phụ, không cần biết nữ phụ thích ai, anh đều yên lặng thích, chưa bao giờ đi phá cô.Đương nhiên, trong đó còn có đủ loại nhân vật quan trọng mới có thể khiến bộ phim này hoàn hảo công chiếu.Theo cốt truyện về sau, nạn nhân hồi còn sống đã từng làm việc khiến người người phẫn nộ -- ấu dâm.Một manh mối quan trọng bị phát hiện, nam nữ chính bắt đầu điều tra bối cảnh của hung thủ.

Người đầu tiên bị nghi ngờ là nam phụ.Vì hồi anh còn nhỏ đã bị một giáo viên xâm phạm.Nhưng kết quả là, không có chứng cứ chứng minh là nam phụ.

Họ lại dời ánh mắt đi, rồi trong lúc vô tình, nam chính biết nữ phụ cũng đã từng bị một giáo viên cầm thú làm tổn thương.Hơn nữa, ông ta là nạn nhân đầu tiên.Ánh mắt của họ dừng trên người nữ phụ, hiềm nghi của cô cực kì lớn.Nhưng khi nữ phụ bị điều tra thì lại xuất hiện một nạn nhân nữa.

Điều này khiến tất cả cảm thấy vụ án này thật sự khó giải quyết, đồng thời cũng mất hoài nghi với nữ phụ.Nạn nhân vẫn chết theo cách giống với các nạn nhân trước.Cứ nghĩ rằng sẽ không tìm được manh mối, nhưng ở hiện trường vụ án, họ tìm ra được một phần chứng cứ.Đó là một mảnh vụn, cuối cùng giám định ra được đó là một mảnh tên của một cái đồng hồ.Họ nhanh chóng khóa chặt mục tiêu.

Đồng hồ này nữ phụ đã từng mua làm quà sinh nhật cho nam phụ.Vì thế, hung thủ là nam phụ!Nam phụ bị bắt lại, thẳng thắn thừa nhận hết tất cả rằng mình làm..

Anh một lòng thích nữ phụ, giáo viên kia về sau lại dây dưa với nữ phụ, anh mới vụng trộm đi giết người rồi có các vụ án tiếp theo.Vụ án lẽ ra đã kết thúc, nhưng đến ngày xử án lại xuất hiện thêm nạn nhân nữa.

Thẩm phán không thể không tạm dừng để đến hiện trường vụ án.Trên sân thượng, họ thấy nữ phụ cầm dao giải phẫu.Vẫn là nụ cười tươi đẹp ấm áp, cô nhìn tất cả mọi người, chỉ nói một câu, "Thả anh ấy ra đi, tất cả đều là tôi làm.

Ngay cả vụ ở cục cảnh sát cũng là tôi làm."

Cô đã chuẩn bị kĩ để không lưu lại chứng cứ, chỉ là cô không nghĩ mình đã bị nam phụ chú ý đến rồi anh lấy mảnh vụn đồng hồ của mình ra, ném xuống hiện trường.Trên sân thượng, cô kể lại cả đời mình.

Những đứa trẻ đã từng bị nạn nhân xâm phạm chạy đến, ánh mắt vốn ngây thơ khi nhìn cô lại trở nên thần thái hơn.Tụi nhỏ gọi một tiếng, "Chị ơi."

Nữ phụ kể lại quá trình phạm tội của mình, rồi nói với những đứa trẻ, "Đừng học chị nhé."

"Giết người là phạm pháp.

Các em à, quên hết đi, cuộc đời mới của các em bắt đầu rồi.

Những kẻ khiến các em tổn thương đã bị trừng phạt.

Mà chị, cũng sẽ bị trừng phạt."

"Cậu phải sống thật tốt đấy."

Cô không nhìn nam nữ chính mà cho nam phụ một ánh mắt chan chứa tình cảm.

Ánh mắt ấy mang theo chút tình yêu, khiến người ta cảm thấy đau lòng.Cô nói với nam chính, "Anh dẫn các em ấy đi đi."

Chờ đến lúc những đứa trẻ được dẫn đi, cô từ trên cao nhảy xuống, kết thúc cuộc đời còn rất trẻ của mình.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 341: Nữ diễn viên tai tiếng (61)


Đoàn phim quay xong có chút trầm trọng.Sau đó, họ thấy nữ phụ Đường Quả đáng lẽ ra phải áp lực hơn cả họ chờ Kiều Nghiệt đút kem cho.Tâm tình trầm trọng vừa rồi, bay màu!Các diễn viên: Lạy chúa trên cao!

Vầy mà cũng được."

Hộp nữa đi mà."

Ăn xong một hộp, Đường Quả cảm thấy chưa đã nghiền.Kiều Nghiệt không đồng ý, "Không thể."

"Ăn nhiều một hộp cũng không sao đâu mà."

"Em sắp đến ngày rồi."

Chúng diễn viên: Đậu mé.Đường Quả kinh ngạc, "Hở?

Anh nhớ cả ngày của em á, A Nghiệt, anh muốn sinh bảo bảo với em đúng không?"

Đường Quả ôm tay Kiều Nghiệt, "Hóa ra anh âm hiểm như thế, vậy mà lại muốn nhét em bé vào trong bụng em."

Kiều Nghiệt: "..."

Lương Triều phì cười, ha ha ha ha, này buồn cười quá nhỉ?Nhét em bé?Ha ha ha, Kiều Nghiệt muốn lén lút nhét em bé vào trong bụng Tiểu Quả??Lỗ tai Kiều Nghiệt đỏ tưng bừng, hắn ho nhẹ một tiếng "Không có."

Nhưng người ta chỉ nhìn hắn bằng ánh mắt không tin, nếu không muốn nhét em bé thì nhớ cả lịch của người ta rõ thế làm gì.Không ngờ đạo diễn Kiều lại là người như thế nha....Hiếm lắm mới được rảnh rỗi, Đường Quả cuộn tròn trên sô pha lướt Weibo; cô phát hiện ra, người ném đá cô càng ngày càng ít.Đương nhiên, người mắng Kiều Nghiệt cũng ít, cái này khiến cô có chút không vui.Cho nên, cô động đậy ngón tay, đăng một Weibo: "Sao mọi người không ném đá tôi nữa?"

Fan cộng người qua đường cộng antifan vây xem: "..."

Fan: "Đường Đường đáng yêu như thế, không ai ném đá chị đâu, chúng em là fan chị Đường mà."

Người qua đường: "Tụi này không có thói quen mắng chửi vô cớ."

Antifan: "Lười ném đá."

Ném đá cô còn không phải tạo cơ hội cho cô âu âu yếm yếm với ai đó à.[Kí chủ, antifan thế giới này không được.]"Đúng, ta rất đồng tình, không chuyên nghiệp, không đủ tiêu chuẩn, không có tí ti nguyên tắc nào."

Antifan thực ra rất buồn bực, bọn họ cơ bản có rất nhiều hội nhóm, gọi là hội anti 1,2,3...Hiện tại chỉ còn một nhóm cố gắng chống đỡ, bọn 2,3,4...

đều thành, "Fan trung thành nhất của Đường Đường 2,3,4...", nội dung mỗi ngày là..."

Yêu Đường Đường moah moah."

"Đường Đường ngầu moah moah."

"Vào đây điểm danh với Đường Đường."

"Đường Đường hôm nay lại đẹp hơn""Đường Đường mãi mãi là nữ thần của em!"...Nhóm antifan xem được, cảm thấy thật cay đôi mắt, một đám phản đồ!!Ông Đường bà Đường ra tay, xử sạch những bài viết đã từng bôi đen Đường Quả; trừ điểm đen duy nhất là chia tay với Tô Hòa, mọi chuyện đều được giải quyết.Vì thế, số người ném đá cô ít đi."

Ta cũng không ngờ người phá kế hoạch của ta lại là người nhà."

Đường Quả biết được, cảm thấy dở khóc dở cười, "Nhưng có bố mẹ như vậy, khá tốt."

Hệ thống xác định Đường Quả không tức giận, ngược lại còn thích cách làm của ông Đường bà Đường, thả lỏng dần; kí chủ đại đại vui là được rồi.Chỉ có mỗi Kiều Nghiệt biết điểm đen duy nhất của Đường Quả cũng là giả.Nếu người khác biết, không rõ có cảm thấy tự vả hay không.Hắn một định làm sáng tỏ, nhưng Đường Quả lại đẩy cửa phòng hắn ra, nhìn chằm chằm vào dãy số trên máy hắn, "Nếu anh dám nói chân tướng với Tô Hòa, anh có tin ngày nào em cũng không vui hay không?"

Kiều Nghiệt cúp máy, đứng lên, vội nắm tay cô dắt ra ngoài, nói một câu, "Đến ngày phải nghỉ ngơi nhiều, nóng giận không tốt."

Đường Quả: "..."

Cô nhìn Kiều Nghiệt pha nước đường đỏ cho mình, treo nụ cười lên, "A Nghiệt, anh chu đáo quá."

Cô từ phía sau vòng tay ôm eo Kiều Nghiệt, "Nói, anh có mục đích gì?"
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 342: Nữ diễn viên tai tiếng (62)


"Thật sự không muốn nói cho Tô Hòa?"

Kiều Nghiệt nhìn người phụ nữ uống nước trên sô pha, "Nó nên biết chân tướng."

"Không cho nói."

Kiều Nghiệt trầm mặc một chút, "Em có kế hoạch gì đúng không?"[Kí chủ đại đại, Kiều Nghiệt này thông minh thật, đúng là lọt vào mắt xanh của kí chủ có khác.]"Nếu em có kế hoạch, anh giúp em không?"

Kiều Nghiệt không nghĩ ngợi gì mà đáp luôn, "Đương nhiên."

Đường Quả cười lên ngay, ngồi bên cạnh hắn, "A Nghiệt, sao anh lại tốt như thế?"

Nếu không phải nhìn rõ ràng đôi mắt sáng trong của cô, hắn sẽ nghĩ rằng cô yêu hắn.Chắc là đời trước nợ cô rồi, đời này cũng nợ cô."

Em quyết định ăn vạ anh cả đời."

Kiều Nghiệt: "Em chắc chắn?"

"Đương nhiên, dù sao em cũng không tìm được ai hầu hạ em thoải mái như anh."

"Quả Quả rất tinh mắt."

"Trừ chuyện người này không được, mọi mặt em đều hài lòng."

Đường Quả nhìn vào mắt Kiều Nghiệt, hắn không biến sắc chút nào, không giống trong tiểu thuyết viết.

Tiểu thuyết viết là, phụ nữ nói đàn ông không được, đàn ông sẽ lôi phụ nữ đi chứng minh mình có được hay không ngay lập tức mà."

Anh được hay không, không cần chứng minh."

Kiều Nghiệt nghiêm túc nói."

Hở?

Anh thử qua rồi?"

"Tự thử hay nhờ người thử?"

Cô nheo mắt lại.Kiều Nghiệt: Không và không.Hắn đưa tay lên vuốt ve gương mặt cô, "Em muốn không?"

"Em muốn anh cho à?"[Kí chủ cô tém tém lại đi, loại đàn ông thế này tốt lắm đấy, tới thật sợ cô chịu không nổi.]"Trả lời nhanh, có cho hay không?"

Kiều Nghiệt vắt não tìm từ, con ngươi nghiêm túc lại, "Em thích anh không?"

"Nếu em muốn tò mò chứng minh gì đó mà trong lòng không thích anh, đề nghị em không nên phát sinh quan hệ thân mật với anh."

Đường Quả: "..."

Có lẽ cô nên xem xét lại người đàn ông này; cô nhìn hắn, "Anh thích em không?"

"Có."

"Em không thích anh, anh vẫn thích em chứ?"

"Ừ."

Cô ngẩn ra một chút, không nói gì một hồi lâu, "Em muốn bôi đen thanh danh của anh, còn trả thù anh, khiến anh cả đời không tìm thấy người phụ nữ khác, anh cũng vui?"

"Ừ."

"Em vui là được rồi."

Đường Quả trầm mặc, "Anh khiến em nhớ đến một người."

Cô về chỗ mình, "Anh ấy hay mua kem đủ loại cho em."

"Nhưng em đã quên mất cảm giác thích anh ấy."[Kí chủ, muốn xem video của Ngụy Việt không?

Tôi có lưu lại hết.]Đường Quả bật cười, "Không cần, đã quên gần hết rồi."

Cô vô tình như vậy đấy, quên đi rất nhanh."

Nếu em không thích anh, Kiều Nghiệt à, anh vẫn muốn dây dưa với em cả đời ư?"

"Chỉ cần em không dọn ra ngoài."

Kiều Nghiệt nghĩ, không biết kia có phải Tô Hòa hay không, nếu đúng, hắn thắng chắc rồi.Đường Quả cười, "Vậy quãng đời còn lại anh sửa chữa sai lầm của mình đi, có lẽ sẽ có ngày em thích anh."

"A Nghiệt, cố gắng lên."

Đường Quả xoa đầu hắn, nhẹ giọng, "Em khá bao dung với người em thích, sẽ đối xử với người đó thật tốt."

Kiều Nghiệt đối diện với ánh mắt chân thành tha thiết của Đường Quả, giật mình, lại có chút mong chờ cô đối xử tốt với ai đó sẽ tốt như thế nào.Lần đầu tiên, hắn có chút mong đợi với tình cảm nam nữ."

Tình yêu cuồng nhiệt thời trung học" đã đến cái kết, nhân vật Lâm Vi Vi hấp dẫn nhất.Từ lúc phát sóng đến giờ đã thu được vô số fan.Không cần biết cô kiêu căng ngạo nghễ thế nào, vẫn có vô số người thích cô như cũ.Tập cuối Lâm Vi Vi tát nam chính Tần Mạt một cái thực sự khiến máu bọn họ sôi lên sùng sục.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 343: Nữ diễn viên tai tiếng (63)


Lâm Vi Vi tuy bá đạo và độc mồm, cũng không thích em gái song sinh của mình, nhưng cô là một người yêu ghét rõ ràng.Đến cuối cùng, cô lựa chọn rời đi, quay đầu rơi nước mắt khiến rất nhiều người cảm thấy đau lòng.Có thể nói trong bộ phim này, người xem ấn tượng nhất là nhân vật Lâm Vi Vi.

Vì phim mà trên mạng xuất hiện một cụm từ là "nước mắt Vi Vi", mang nghĩa tình cảm sâu đậm mà không thể không từ bỏ.Nửa năm sau, phim hình sự trinh thám "Ai là hung thủ" của Kiều Nghiệt bắt đầu phát sóng.Trước khi phát sóng, không cần tuyên truyền cũng có rất nhiều người mong đợi.Khác với ngày trước chỉ cần nghe đến tên Kiều Nghiệt là muốn xem; lần này họ xem là vì diễn viên Đường Quả; họ xem phim của cô, không thể không thừa nhận là cô rất có thực lực.Đóng vai Lâm Vi Vi, cô chính là một học sinh cấp ba toàn năng.Đóng vai nữ phụ bộ phim này, mặc blouse trắng, thật sự rất giống bác sĩ.Người xem phim không ai nghĩ rằng nữ phụ có khả năng sẽ là hung thủ."

Muốn đi xem phim không?"

Đây là lần đầu tiên Kiều Nghiệt chủ động hẹn Đường Quả ra ngoài; cô vừa trong phòng tắm ra, tóc vẫn ướt dầm dề như mọi khi.Kiều Nghiệt như vỡ lẽ, xoay người đi lấy máy sấy tóc ngay, chuyên nghiệp không chịu được.Khóe miệng Đường Quả câu lên, "A Nghiệt có tiến bộ, không cần em phải nhắc nữa rồi."

Kiều Nghiệt không nói gì, cẩn thận sấy tóc cho khô.

Sau đó, hắn đẩy cô vào phòng, "Đi thay quần áo." rồi đóng cửa lại.Đường Quả mở cửa ra, lộ ra gương mặt to bằng bàn tay, "Anh thật sự không định giúp em thay quần áo à?"

Kiều Nghiệt xoay người đi luôn, hắn đã quá quen với kịch bản của cô rồi.Nhớ tới vẻ mặt cười cười của cô, trong mắt hắn cũng hiện lên ý cười; hắn ngồi trên sô pha chờ cô xuống.Cô xuống dưới, Kiều Nghiệt đứng lên, đi đến trước mặt cô, tự đeo kính râm, đội mũ lưỡi trai với đeo khẩu trang cho cô.Gương mặt nhỏ bị che đi gần hết, xong xuôi, hắn nắm tay Đường Quả ra ngoài."

Chờ đã."

Đường Quả lên tiếng, buồn cười nhìn Kiều Nghiệt, "Hình như anh quên gì đó rồi?"

Thấy Kiều Nghiệt sửng sốt, cô quay người chạy vào trong nhà; một phút sau lại quay lại, trong tay nhiều thêm một cái mũ lưỡi trai, kính râm và khẩu trang, "May là em có chuẩn bị."

"A Nghiệt, có phải anh quên mất, cả nước đều biết mặt anh?

Em thì chưa chắc người ta đã biết đâu, nhưng người ta biết anh, nhận ra anh rồi chẳng lẽ lại không nhận ra em?"

Đường Quả vừa nói vừa giúp Kiều Nghiệt, "Xong, giờ đi được rồi đấy."

Hai người đi vào trong rạp chiếu phim.

Lúc vào, cả rạp đầy kín người, dường như không có chỗ thừa nào."

Anh quay phim được người ta thích đến thế à?"

Kiều Nghiệt thấp giọng, "Trước kia không thế này." rồi thâm thúy nhìn vào mắt cô, "Rất nhiều người vì em mà đến."

Hắn nắm tay người phụ nữ không buông, có cảm giác muốn nắm tay cô mãi mãi, không cần biết cô đang ở đâu.Phần đầu phim, mọi người tương đối yên tĩnh; tới phần giữa đủ loại hiềm nghi xuất hiện, khiến một ít người bắt đầu nhỏ giọng thảo luận.Đến đoạn nam phụ thừa nhận mình giết người, có người thở ra nhẹ nhõm, "Vừa nãy tớ đoán là anh ta, đúng là anh ta thật."

"Tớ thấy cậu nên xem lại tiến độ phim."

Một nữ sinh khác bên cạnh nhắc nhở, "Chuyện không đơn giản vậy đâu."
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 344: Nữ diễn viên tai tiếng (64)


Quả nhiên, người trong rạp nhìn tiến độ còn nhiều, không nói gì nữa.Đến ngày xử án lại có vụ án nữa xuất hiện; đối với kết quả này, người ở đây có phần đau não.Rồi thấy nam chính biến sắc, trong lòng bọn họ có dự cảm không tốt lắm.Đến khi hình ảnh chuyển đến sân thượng, nhìn thấy bóng lưng vô cùng quen thuộc, người xem sụp đổ."

Vãi!!"

"IQ cao có khác."

"Thiên sứ của tôi, nữ thần của tôi."

Editor: Phong NguyệtĐăng trên watt()pad _phongnguyetnguyet_Nữ phụ trong phim, trừ phần cuối, toàn bộ phim đều là một chị gái thông minh hiền lành, khác biệt rõ ràng với nữ chính thông minh bá đạo.Đường Quả diễn vai chị gái hiền lành này khiến trái tim người xem ấm áp, lúc cô được rửa sạch hiềm nghi, ai cũng thở ra một hơi.Nói thế, nam phụ trước bị hoài nghi, lại rửa sạch, cuối cùng hung thủ hẳn là anh.

Bọn họ quên mất, nữ phụ cũng đã từng bị hoài nghi rồi rửa sạch.Ai ngờ kết quả vòng trở lại, là nữ phụ tự báo án, không thể tẩy trắng.Thiên sứ hóa thành ác ma, quá đả kích.Ồn ào một lúc, bọn họ muốn xem tiếp, muốn biết cái kết sẽ thế nào.Nghe được câu chuyện của nữ phụ, bọn họ chỉ thấy cô bất đắc dĩ.Biến thái dâm loạn trẻ nhỏ, đôi khi cũng không chịu trừng phạt, nghiêm trọng chút là phán mấy năm.Nhưng đau thương để lại cho đứa trẻ là mãi mãi.Đa số những đứa trẻ này vào đời sẽ có bóng ma tâm lí, thậm chí còn ảnh hưởng đến kết hôn sinh con sau này, rồi dẫn đến bi kịch.Một số khác không chịu được, lựa chọn phí hoài bản thân mình.Nữ phụ này khi còn nhỏ đã từng bị giáo viên dâm loạn, vốn nghĩ là mình đã thoát được, không ngờ nhiều năm sau lại bị quấy rầy.Cô không chịu được nữa, giết người.

Lợi dụng sự chuyên nghiệp và chỉ số thông minh cao, cô thành công tránh thoát được cảnh sát.Sau đó, cô phát hiện một vài đứa bé ở cô nhi viện run bần bật, nguyên nhân khiến cô phẫn nộ.Rồi về sau, ban ngày cô là chị gái thiên sứ, là ấm áp của những đứa trẻ; ban đêm cô lợi dụng chỉ số thông minh siêu cao để lên kế hoạch giết người.Nếu không phải cô tự thú, án này sẽ trành án treo.Cô nói với những đứa trẻ, giết người phạm pháp, phải chịu trừng phạt, coi như là bài học cuối cùng cô dạy cho chúng.Cô nhảy xuống, người xem không nhịn được mà rơi nước mắt."

Đường Đường đáng ghét, vì sao không diễn "tôi đẹp nhất" nữa; diễn kiểu này làm tôi khóc cạn nước mắt mất... hức...

đau lòng quá."

"Quá hiện thực."

"Bất đắc dĩ thôi.

Những kẻ biến thái ấy, không có được xử phạt hợp lí, qua mấy năm tù thì sao?

Còn không phải ra ngoài sống tiếp à."

"Những đứa trẻ đó thật đáng thương."

Sau khi xem xong, người trong rạp lau nước mắt, mãi sau không ai phản ứng lại.Đến khi nhân viên vào gọi, họ mới lục tục đứng lên đi ra ngoài.Chẳng ai biết, lẫn trong bọn họ có người khiến bọn họ rơi nước mắt.Hai người Kiều Nghiệt và Đường Quả xem phim rất bình tĩnh, dường như không bị nhân vật trong phim đả động.Kiều Nghiệt thì đúng rồi, phim này hắn quay, kịch bản cũng là hắn viết, bao nhiêu phần cảm động xem nhiều cũng không có cảm giác nữa."

Em có suy nghĩ gì không?"

Kiều Nghiệt hỏi.Đường Quả ngẩng đầu, chỉ lộ ra đôi mắt xinh đẹp, "Suy nghĩ gì?"

"Suy nghĩ về thế giới còn rất nhiều bất công này."

Đường Quả cười lên một chút, rũ mắt, nhẹ giọng, "Không có..."

Có lẽ là... quen rồi?

Và nữ phụ cũng giống như cô, dùng cách vừa tự hủy vừa cực đoan để trả thù.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 345: Nữ diễn viên tai tiếng (65)


Nửa tháng, bộ phim hình sự trinh thám "Ai là hung thủ" cháy vé, dường như ngày nào cũng không đủ chỗ ngồi.Không ít người xem hai lần, rồi ba lần... năm lần cũng có... cuối cùng truyền cho nhau.Bộ phim này rất chấn động, Đường Quả cũng vì thế mà được công nhận có kĩ thuật diễn.Từ nữ diễn viên bình hoa phái lưu lượng thành công nhảy sang phái thực lực.Người đỏ mắt không ít; rất nhiều người muốn tìm điểm đen của Đường Quả, không cần biết thật giả thế nào, tung hết ra.Đáng tiếc, không ai mua; nhà họ Đường không cần làm gì, fan cũng cắn ngược trở lại.

Cắn mạnh nhất không phải fan Đường Quả mà là antifan hóa fan.Đến khi bộ phim ngừng chiếu, phòng bán vé thống kế được 66 tỷ, con số này thực sự không thể tưởng tượng nổi, lại bùng nổ thêm một đợt nữa.Không bao lâu sau, bộ phim chiếu cả ở nước ngoài, cũng bùng nổ không nhỏ.Đặc biệt là nước H thường hay vì phim điện ảnh mà sửa lại luật cũng đánh giá cao bộ phim này; người nước H cảm thấy cách xử lí của nữ phụ khiến họ hả giận cực kì, đồng thời cũng cảm thấy tiếc nuối.Bộ phim này có sức ảnh hưởng như thế, cả Kiều Nghiệt lẫn Đường Quả cũng không đoán trước được.Đầu tiên, những người đã bị ấu dâm từ khi còn nhỏ, từ thanh niên, cho đến kết hôn sinh con hay còn đọc sách đều đứng dậy; họ viết ra những trải nghiệm của mình, hi vọng thế giới trả lại công bằng cho họ.Họ đã từng xấu hổ, không dám mở miệng, sợ bị khinh bỉ, sợ bị biến thái uy hiếp, sợ cầm thú hành hạ họ.Xem xong phim, họ mới phát hiện ra, mình sai rồi.Giấu giếm, tránh né, trốn tránh, cuối cùng cũng chỉ khiến chúng nó đắc ý.Chúng nó phạm phải sai lầm, lại không bị trừng phạt, mãi mãi không ý thức được là mình sai.Ngay cả biến thái xâm phạm các cô gái trẻ cũng chỉ cười nói, là các cô ăn mặc quá hở hang, quá mê người, là các cô câu dẫn chúng nó.Cưỡng từ đoạt lí như vậy vẫn có người ủng hộ, đây là xã hội dung túng.Hiện tại, những người đã từng bị tổn thương không còn im lặng được nữa.Sự việc càng ngày càng nghiêm trọng, cái kim trong bọc rồi cũng có ngày lòi ra.Rất nhiều người lớn thậm chí còn không biết con cái họ đã từng trải qua những chuyện như thế."

A Nghiệt, anh nổi tiếng rồi đấy."

Đường Quả nhìn tin tức mà cười, "Không ngờ nước H vì một bộ phim điện ảnh mà thay đổi cả pháp luật."

"Cái gì cũng có thể xảy ra."

Kiều Nghiệt cũng không để ý lắm; thật sự, phim có ảnh hưởng lớn như vậy là vì có những diễn viên xuất sắc, đặc biệt là người phụ nữ trước mặt hắn.Cô như nhập chính mình vào nhân vật, cảm giác... cô chính là cô gái muốn lấy lại công bằng cho những đứa trẻ kia.Có đôi khi, cô không giống như một người phụ nữ chỉ mới hai mươi mấy mà giống như một người đã trải qua vô số tang thương trắc trở hơn."

Anh nhìn em làm gì?"

Đường Quả cười cười, "Em biết anh thích em rồi, nhưng nếu anh hỏi em có thích anh không, em vẫn trả lời là không thích nhé; A Nghiệt anh phải cố lên."

Kiều Nghiệt nghiêm túc gật đầu, ánh mắt thành kính, "Anh sẽ cố gắng."

Cố gắng để cô quên đi những tổn thương hắn đã cho cô và thích hắn."

Anh là anh trai cùng cha khác mẹ của Tô Hòa."

Kiều Nghiệt đột nhiên mở miệng, "Sau khi mẹ anh mang thai anh, ông ta có phụ nữ bên ngoài.

Sau anh lại tra ra được, ông ta đã dây dưa với bà ta từ rất lâu rồi."
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 346: Nữ diễn viên tai tiếng (66)


"Bà ta không có bối cảnh gì, chỉ là đàn em cùng trường của ông ta; cả hai vẫn luôn yêu nhau."

"Mãi khi ông ta tiếp nhận sản nghiệp của gia tộc, cần phải có một người vợ có bối cảnh, và mẹ anh là người được chọn."

Kiều Nghiệt cúi đầu, nhàn nhạt nói, "Sau khi kết hôn, mối tình đầu của ông ta tìm tới, hai người nối lại tình xưa."

"Ông ta nghĩ mẹ anh kết hôn với ông ta thành kết cục đã định, quay đầu hồi ức lại tình yêu mình đã mất."

Đáy mắt Kiều Nghiệt mang theo trào phúng, "Mẹ anh là một người dám yêu dám hận, khi biết được chân tướng, mẹ bị động thai rồi ở bệnh viện sinh anh ra, sau đó đưa anh về nhà họ Kiều, mau chóng li hôn với ông ta."

"Thân thể mẹ không tốt nên mất sớm, trước khi đi, mẹ có để lại cho anh một bản kế hoạch."

Nghe đến đó, Đường Quả có chút kinh ngạc.

Kiều Nghiệt kéo thân thể mềm mại của cô vào lòng ôm, hết sức thỏa mãn, nói tiếp, "Mẹ đi quá vội, nhanh chóng muốn chặt đứt quan hệ, lại vì sinh anh ra mà thân thể không tốt, không có ưu thế khi phân chia tài sản bên nhà họ Tô."

"Mẹ dành thời gian cuối cùng cho anh một bản kế hoạch đánh nhà họ Tô, để nhà họ Tô phá sản."

Mắt Đường Quả hiện lên ánh sáng, "Mẹ anh tàn nhẫn thật."

Cô thích!Kiều Nghiệt nhìn ra ưa thích trong mắt cô, trong lòng thỏa mãn; quả nhiên là người hắn thích."

Anh từng bước từng bước dựa theo kế hoạch mà làm, thuận tiện thêm một bước nữa, nhà họ Tô không cản được."

"Một bước thêm vào là để Tô Hòa liên tục thất bại về sau," Thần sắc Kiều Nghiệt nghiêm lại, "Nét bút hỏng duy nhất là để em liên lụy vào."

Hắn chạm vào gương mặt của Đường Quả, "Nhưng anh không hối hận."

"Nếu anh không đả kích Tô Hòa, em sẽ không rời nó đi."

"Nhưng mà anh chỉ thương hại em thôi."

Đường Quả nhổm dậy từ trong ngực hắn, "Anh trả thù liên lụy đến người vô tội là em."

Đối mặt với gương mặt nghiêm túc không có nụ cười của Đường Quả, Kiều Nghiệt ngẩn ra một lúc, "Anh xin lỗi."

"Nếu xin lỗi có ích thì còn cần pháp luật để làm gì?

Anh xem, trong phim của anh, những nhân vật đã từng bị tổn thương, những đứa bé đã từng bị tổn thương, chỉ cần một câu xin lỗi hay sao?"

"Có thù báo thù, có oán báo oán, anh trả thù Tô Hòa vì mẹ anh ta phá gia đình của anh.

Nhưng anh lợi dụng em để đối phó Tô Hòa là anh xúc phạm đến em."

Đường Quả nghiêm túc, "Em là một người vô tội."

"Vậy vì sao em lại chấp nhận?"

"Em không đồng ý anh tạo áp lực cho Tô Hòa ngay, lúc ấy em còn thích anh ta mà."

Nghe cô nói, tim của Kiều Nghiệt xém nữa tắc nghẽn.Đường Quả bật cười, "Kiều Nghiệt, lúc đó anh cũng chỉ muốn áp dụng cách thức như thế để cướp em từ tay Tô Hòa, khiến anh ta khốn khổ.

Kiều như, anh không có bố yêu thương, nên muốn cướp đi người tốt nhất với Tô Hòa; anh ghen tị."

Kiều Nghiệt đơ tại chỗ, lâm vào trầm tư, "Chắc vậy, là anh không đúng."

"Em muốn xử anh thế nào?"

Hắn nhìn cô, dường như cô nói cái gì hắn sẽ làm cái đó.Đường Quả dịch đến trước mặt Kiều Nghiệt, "Vì thái độ nhận sai của anh rất tốt, nên anh có cả một đời để đền tội; hiện tại em muốn ăn kem, anh đi mua cho em đi."

Hệ thống: Kí chủ đại đại đôi khi rất chó.Kiều Nghiệt ngây người một chút, cầm đôi tay lạnh lẽo của Đường Quả, không suy nghĩ gì mà từ chối, "Không được, sắp hết hè rồi; em cũng vừa mới hết ngày, không thể ăn."

Đường Quả: "..."

Cô nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Kiều Nghiệt, nheo mắt lại, "Đời trước chúng ta có quen nhau hay không?"______Editor: Ấy ấy bắt đầu nghi ngờ rồi ~
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 347: Nữ diễn viên tai tiếng (67)


"Có à?"

Đầu Kiều Nghiệt không có kí ức, "Chắc là không."

Đường Quả bật cười, "Đúng vậy, em đùa, sao lại có thể."

Chắc cô cảm giác sai rồi.Từ Lãnh Duệ, Đường Tranh, Dạ Chu, Ngụy Việt và đến Kiều Nghiệt trước mắt này, cô cảm thấy họ có điểm chung.[Kí chủ đại đại, cô nói xem có phải tính trung khuyển hay không?] Là một hệ thống rất tri kỉ, lúc này cần phải giúp kí chủ phân tích vấn đề."

Mi nhìn ra cái gì rồi?"[Người ta chỉ biết là kí chủ đại đại rất có sức hút nha; những người đã bị cô tán đều biến thành trung khuyển, ngay cả Lãnh Duệ biến thái như thế cũng quỳ dưới váy kí chủ.]Đường Quả: "Ai thêm cài đặt vua nịnh nọt vào cho mi thế?"[Chắc là tự có đó.]"Ngoan một chút, mấy ngày nữa anh cho đi ăn kem."

Kiều Nghiệt không có biện pháp nào trước nước mắt phụ nữ, rõ ràng đã hơn hai mươi rồi mà cả ngày chỉ muốn ăn kem."

Em...

Em muốn ăn tất cả các vị."

Thần sắc Kiều Nghiệt mềm đi, "Được rồi, anh cho em đi tiệm, vị nào cũng đào một muỗng cho vào trong bát; nếu em thích như thế, về sau một tháng ăn ba lần."

Đường Quả giật mình, kháng nghị ngay lập tức, "Một tháng ba lần làm sao mà đủ?"

Ngay lúc này, cửa mở.Chu Ý đứng ngoài cửa, vừa hay nghe đến "Một tháng ba lần làm sao mà đủ", cả người cứng đờ tại chỗ; cô nàng nghẹn lại một cảm xúc không thể miêu tả được.Cô nhìn mắt Kiều Nghiệt và Đường Quả, cố gắng nhả ra một câu, "Em không nghe thấy chi hết."

"Hai người cứ tiếp tục."

"Chốc nữa em vào."

Nói xong, cô nàng chạy vội ra ngoài, đóng cửa cái rầm.Đứng bên ngoài, vẻ mặt Chu Ý kinh khủng, hóa ra đạo diễn Kiều tính tình không tốt là có nguyên nhân.Một tháng chỉ có thể được ba lần??Đối mặt với nữ thần của cô nàng mà cũng chỉ được ba lần; trong lòng Chu Ý không cân bằng, nữ thần tốt như thế, làm sao có thể chỉ ba lần được?Cô nàng cuối cùng cũng hiểu rõ, đàn ông tính tình không tốt rất có thể là không được.Chậc chậc chậc, trông thì ngon mà xài không được à.Trong phòng yên tĩnh lại một lúc rồi Kiều Nghiệt mới lên tiếng, "Hình như Tiểu Ý hiểu lầm gì đó."

"Em ấy hiểu lầm anh một tháng chỉ được ba lần."

"Cái gì?"

Đường Quả không nhịn được cười, nhéo mặt hắn, "Em ấy nghĩ một tháng anh chỉ đủ làm ba lần, không thỏa mãn được em.

A Nghiệt, thanh danh anh khó giữ rồi."

"Tiểu Ý nào biết..."

Cô lắc đầu, chậc một tiếng, "Một lần cũng không có."

Kiều Nghiệt: "..."

Cô đánh giá Kiều Nghiệt; hắn cũng không tức giận, chỉ là ánh mắt tối đi; cuối cùng, hắn nói, "Anh sẽ cố gắng để Quả Quả thích anh sớm."

"Ừa?"

Kiều Nghiệt nắm tay cô, thành kính hôn lên mu bàn tay, nói một câu cực kì không đứng đắn, "Anh cũng rất tò mò một tháng anh được bao nhiêu lần, cực kì muốn thử với Quả Quả."

Ánh mắt hắn sáng quắc, không hề che dấu tình yêu bên trong, dường như muốn thiêu đốt người ta."

Vậy cố lên nha."

Đường Quả rút tay ra, "Em còn chưa tha thứ cho anh đâu đấy."

Cô đứng lên, về phòng thay quần áo; lúc cô xuống, Kiều Nghiệt vẫn còn trên sô pha, "Tiểu Ý chắc có việc, em ra ngoài đây."

"Đi thì cùng đi."

Kiều Nghiệt không nghĩ ngợi gì mà theo sau.Chu Ý trộm nhìn Kiều Nghiệt, lại nhìn Đường Quả, vội nói, "Quả Quả, chị sắp được nhận giải thưởng nữ phụ xuất sắc nhất của "Tình yêu cuồng nhiệt thời trung học"."

"Còn nữa, có nhiều hợp đồng đóng phim với quay gameshow mời chị, chị có định đi không ạ?"
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 348: Nữ diễn viên tai tiếng (68)


"Không tham gia gameshow."

"

Sau này đa phần chỉ diễn phim của A Nghiệt."

Chu Ý tròn mắt, "Chị Quả Quả, đây là tìm đường chết đấy."

Rất mau cô nàng đã kịp phản ứng lại, thực ra đóng phim với Đường Quả cũng không đến mức quá quan trọng đúng không?Cô là cô cả nhà họ Đường, ngày trước thích nhất là mua nước tương*, cô không diễn cùng lắm là lui ra ngoài, không giống với các nữ minh tinh khác.(*mua nước tương: theo tìm hiểu của mị thì từ này là từ mạng, nhiều nghĩa nhưng chắc nghĩa chỗ này là diễn viên quần chúng :D)Chu Ý cũng không ép, "Nếu có phim với hội diễn chị hứng thú thì sao ạ?"

"Nếu có chị sẽ không từ chối, còn gameshow đẩy hết cho chị đi."

"Được rồi ạ."

Chu Ý mặt đau khổ, gọi điện thoại từ chối; cô nàng cũng khó trong lòng lắm chứ.

Minh tinh trong tay là cành vàng lá ngọc, không muốn đóng phim sẽ về nhà kế thừa gia sản, biết làm sao bây giờ?Thôi kệ đi, về sau chị Quả Quả không làm, cô cũng không làm, về nhà kế thừa gia sản. [Kí chủ đại đại, cô không định làm siêu sao quốc tế à?] Hệ thống tò mò.Đường Quả mỉm cười, "Là một ca sĩ đã từng nổi tiếng thế giới, làm siêu sao quốc tế không có khiêu chiến gì nữa.

Ta ở đây đã gần hai năm rồi, còn khoảng mười một năm thôi, mệt như thế làm gì?"[À...

Tôi chỉ cảm thấy có gì đó sai sai...] Rõ ràng là kí chủ đang muốn dùng hết sức để lăn lộn Kiều Nghiệt đúng không?Thôi, cô vui vẻ là được.

Nếu thế giới nào cũng có một Ngụy Việt, kí chủ chắc chắn sẽ rất vui vẻ.Không biết Kiều Nghiệt này cuối cùng có thể thành Ngụy Việt bản thăng cấp không nhỉ?Editor: Phong NguyệtĐăng trên watt---pad _phongnguyetnguyet_Đường Quả đoạt giải nữ phụ xuất sắc nhất, không ai ngoài ý muốn.Bạch Văn Văn đến cùng Tô Hòa; ả đương nhiên hi vọng mình có thể đoạt giải, nhưng nghĩ lại, không thể.Ả ở giới giải trí xem như là người mới, lần đầu đóng vai nữ chính thôi; diễn viên có bối cảnh có thực lực quá nhiều, không tới phiên ả.Từ lúc Vệ Xuyên bị phạt tù chung thân, không có ai đáng tin ở giới giải trí này nữa.Cũng may là ả có hệ thống, chinh phục Vệ Xuyên thành công, nhận được khen thưởng.Mà Tô Hòa, chỉ còn một chút nữa là thành công.Ả nhìn lên đài thấy Đường Quả tỏa sáng trên đài nhận thưởng, trong lòng có chút ghen ghét, "Dân bản xứ lợi hại như vậy à?

Hóa ra là con gái nhà họ Đường, giấu cũng kĩ thật."[Kí chủ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ, còn hai mục tiêu Tô Hòa và Kiều Nghiệt.][Nhắc kí chủ một câu, vận khí của Kiều Nghiệt thịnh hơn Tô Hòa nhiều; nếu kí chủ thành công chinh phục Kiều Nghiệt sẽ được nhận gói phần thưởng siêu lớn, là kĩ năng sử dụng vĩnh viễn.]Những lời này khiến Bạch Văn Văn động tâm, kĩ năng sử dụng vĩnh viễn, ả đã sớm muốn.Nhưng nghĩ lại phải chinh phục Kiều Nghiệt mới được như thế, tâm trạng ả rơi xuống đáy vực.[Đường Quả không phải thích Tô Hòa hay sao?

Kiến nghị kí chủ có thể chinh phục Tô Hòa xong nghĩ cách để Đường Quả quay lại với Tô Hòa, sau đó cô có cơ hội chinh phục Kiều Nghiệt.]Trong lòng Bạch Văn Văn vẫn vô định, có thể à?Ả cũng định như thế; tuy rằng ả rất thích Tô Hòa, nhưng ả đã xuyên qua quá nhiều thế giới rồi.Thích gì đó đã sớm không còn, những người này chết là chết hẳn, còn à chết rồi vẫn phải tiếp tục.Quan trong nhất với ả đương nhiên là gói quà lớn.Ả không kiềm lòng được mà nhìn về Kiều Nghiệt cách đó mấy chỗ; người đàn ông chỉ chăm chú nhìn người phụ nữ trên sân khấu, sườn mặt thôi cũng đẹp hơn Tô Hòa rồi.Ả cũng không biết, chỉ cần ở cùng chỗ với Đường Quả, đối thoại giữa ả và 875 đều bị nghe thấy.Đường Quả đi xuống nhìn Bạch Văn Văn một chút; hiện tại cô có thể chắc chắn 875 thuộc loại hệ thống ác.Nói trắng ra là hệ thống bản lậu để đánh cắp vận khí cho ai đó."

Chúc mừng cô, Đường Quả."

Bạch Văn Văn vẻ mặt chân thành.
 
Back
Top Bottom