Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu

[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 319: Nữ diễn viên tai tiếng (39)


"Đạo diễn Kiều, anh xác định nữ phụ là Đường Quả?"

"Thật sự tôi nhìn trúng nhân vật này, không biết đạo diễn Kiều có thể nhường một chút được không?"

Nhà đầu tư hỏi, gần đây ông ta có bao một người mới, rất hợp gu, cho nên mới xuống nước xin xỏ.Kiều Nghiệt nhìn người đàn ông trung niên trước mặt, "Ai cũng không thể can thiệp vào chuyện chọn diễn viên của tôi."

Nhà đầu tư có chút không vui, "Đạo diễn Kiều, anh cũng không thể vì Đường Quả là người của anh mà..."

"Tôi có thể cho người của ông một cơ hội thử vai.

Nếu cô ta tốt hơn Đường Quả, vai nữ phụ là của cô ta."

Đương nhiên, không có khả năng.

Kiều Nghiệt cười lạnh.Nhà đầu tư thở phào nhẹ nhõm, ông ta cũng không trông mong Kiều Nghiệt chấp nhận.

Chỉ cần có cơ hội đi thử vai là chuyện gì cũng dễ nói.Nhớ tới tin tức mình mới biết được, ông ta nhìn sâu vào trong mắt Kiều Nghiệt, sau đó cười lên một tiếng rồi vội vàng rời đi.Ra ngoài phòng, ông ta cười lạnh.

Đường Quả không phải là tham gia gameshow sinh tồn nơi hoang dã hay sao?

Chỉ sợ là có đi không về.

Nhớ tới mình cũng chỉ là vô tình nghe lén được, ông ta thu cảm xúc lại.Bí mật.

Đây là một bí mật.Nhà đầu tư đi rồi, Kiệt Nghiệt mở show thực tế lên xem tiếp hiện trường phát sóng trực tiếp, vừa hay nhìn thấy Đường Quả cười với Lương Triều, hắn nắm con chuột thật chặt.Hai chị em Thôi Ni đã tìm thấy được mấy cây gỗ khoảng ba mét, thử một chút để xem có chống đỡ được hay không.Họ đeo ba lô lên, mang gậy gỗ ra sông rồi buộc gậy vào đùi, cứ thế đi qua.Đạn lại bay lên, tất cả đều là "Chị em họ Thôi 666."

Hai chị em khá lo lắng.

Bọn họ đỡ nhau đi, đi cà kheo trong nước rất khó, phải chịu nhiều lực cản.Cũng may là họ có kiến thức cơ bản tốt, sau mười phút đã sang được sông.

Hai người xuống dưới xong xuôi mà mồ hôi vã ra như tắm.Bên tổ Bạch Văn Văn với Tô Hòa, cả tổ Sở Nặc với Bạch Ngưng Tuyết đã tìm thấy rất nhiều gỗ, đang buộc bè.Đường Quả và Lương Triều cũng lượn lờ trong rừng, người ta thấy hai người họ đến một cành gỗ cũng không nhặt, không biết họ đang định làm gì.Đến khi... hai người thấy được một cây gỗ vừa rụng lá nằm ngang trước mặt, to bằng bắp đùi, dài khoảng mười mấy mét.Lương Triều lấy khảm đao bên người ra, chặt hết cành cây đi, chỉ còn lại một thân cây trơn bóng.Sau đó, anh làm cu li khiêng cây trở về."

Chẳng lẽ bọn họ cũng buộc bè, mà còn phải buộc từ một cái cây hoàn chỉnh?"

"6, chẳng lẽ bọn họ mắc chứng OCD?"

Nếu buộc bè thì chẳng có gì hấp dẫn nữa.

Đã có hai tổ buộc bè rồi, thiếu sáng tạo.Ngược lại, chị em họ Thôi đi cà kheo rất thú vị.

Muốn qua sông bằng cà kheo cần phải có kĩ năng."

Tôi hơi lo cho cái bè của họ đấy.

Cái vali quá nặng, dễ mà chìm thẳng."

"Ha ha ha !

Có độc à."

"Nhưng đúng tình hình mà, cái vali rất nặng."

Sau đó, bọn họ nhìn thấy Lương Triều vác cây đặt sang sông, tức khắc im lặng như tờ."

Chắc không giống như trong suy nghĩ của tui đâu nhỉ?"

"Chẳng lẽ ảnh đế Lương muốn ở đây biểu diễn chạy parkour cho chúng ta xem?"

"Nếu đúng thế, mị sẽ spam 666 cho anh ấy."

"Còn Đường Quả thì sao?

Cái vali làm sao bây giờ?"

Theo tư duy của người bình thường, không ai nghĩ Đường Quả có thể mang vali chạy trên thân cây.Hơn nữa, sông rộng bảy mét, thân cây chỉ to ngang đùi, không cẩn thận sẽ rơi xuống.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 320: Nữ diễn viên tai tiếng (40)


"Anh chạy trước nhé?"

Lương Triều hỏi, "Em chạy được thật à?"

Anh vẫn có chút không tin được, lại nhìn cái vali, "Còn..."

Đường Quả lấy điều khiển từ xa ra, người xem đã quen thuộc với động tác này."

Đừng nói là nó thật sự biết bơi."

"Nếu đúng vậy thật, tui sẽ quỳ lạy nó."

"Quả Quả, chị lấy cái công nghệ đen này từ đâu ra vậy?"

Chờ ổn định rồi, cái vali bắt đầu xuống nước.Mí mắt người xem giật giật, bên dưới vali xuất hiện một cái ván.

Nó xuống nước, lướt ván thẳng sang phía bờ bên kia.Tới bờ, nó tự động vươn đùi ra, rất nhân tính hóa mà đi lên trên bờ rồi đứng lại, tựa như đang chờ chủ nhân nó sang."

Vãi lều, đại ca vali, em lạy anh, em quỳ lạy cúng bái anh được không?"

"Quốc gia quy định sau khi lập quốc không thể thành tinh, vali đại đại, ngươi chạy mau lên, không tí nữa bị bắt bây giờ."

Làn đạn đổi hướng, độ hot của gameshow tăng vọt.Thường Nguyên sờ mũi, ông cũng không ngờ là cái show thực tế này lại bị một cái vali cướp hết ống kính, còn là dùng thực lực để cướp.Ông lại nhìn Đường Quả, đợi tí nữa phải hỏi Tiểu Đường xem là ai đưa cho.

Con gái ông lại gọi điện đòi, nếu lần này ông vẫn không mang về được, nó sẽ không để ý đến ông nữa.Lương Triều không lo lắng tí nào.

Anh dẫm lên thân cây, chạy như bay về phía đối diện.

Ngoại hình anh vốn rất ngầu, tính cách cũng kiêu ngạo bướng bỉnh, parkour cũng là trò vận động mạnh mà anh thích.Lúc chạy, anh cảm giác như mình quay về thời mười mấy tuổi, vừa định hoài niệm một chút thì đã sang đến bờ bên kia rồi.Anh lộ ra một ánh mắt tiếc nuối, fan đang xem hú hét.Kiều Nghiệt lại bình một câu: Đàn ông thích parkour chứng tỏ là đàn ông không chín chắn.Đương nhiên, rất nhanh bị làn mưa đạn nhấn chìm.Tiếp theo là đến Đường Quả.

Cô cũng nhẹ nhàng nhảy lên thân cây, chạy như bay.

Mọi người chưa kịp phản ứng lại thì cô đã sang bên kia bờ rồi.Cái này khiến người xem cảm giác parkour rất dễ dàng,"Wow wow wow, ảnh đế Lương ngầu quá đi."

"Không không không, Đường Đường nhà ta mới ngầu."

"No!

Mị thấy đại ca vali vẫn ngầu nhất."

"..."

Bạch Văn Văn cũng không tin được, "Hệ thống, có phù nào để tôi chạy được như thế không?"[Xin lỗi kí chủ, không đủ điểm.

Muốn đổi đồ cần phải cố gắng hoàn thành nhiệm vụ.

Tốc độ và kĩ năng của Đường Quả là năng lực của cô ta, không mượn sức bên ngoài.]Ý trên mặt chữ, Bạch Văn Văn có muốn thì cũng phải dựa vào chính mình.Bạch Văn Văn xém nữa chửi đổng.

Nếu không phải ả bị trói buộc với thứ hệ thống cái gì cũng điểm điểm điểm này, ả cần phải tốn hơi tốn sức chinh phục đàn ông hay sao?[Hệ thống giám định, kí chủ vui lòng chinh phục đàn ông nhưng đến lúc khó khăn lại có thái độ tiêu cực.

Để kí chủ tiếp tục cố gắng, bổn hệ thống quyết định giật điện trừng phạt kí chủ.]Bạch Văn Văn không kịp phản bác đã cảm thấy linh hồn của mình như bị sét đánh, sắc mặt lập tức tái đi, quan trọng là ả còn không kêu lên được.Xong xuôi, giá trị chán ghét của ả với hệ thống tăng lên thành 90 điểm."

Hóa ra là trừng phạt thế này."

Đường Quả có chút hiếu kì, "Có thể trực tiếp công kích linh hồn."[Kí chủ đại đại nếu có hứng thú, chờ sau khi tôi nuốt 875 xong, chúng ta nghiên cứu một chút.]
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 321: Nữ diễn viên tai tiếng (41)


Tổ Bạch Văn Văn Tô Hòa và tổ Sở Nặc Bạch Ngưng Tuyết cuối cùng cũng buộc xong bè để sang sông.Đường Quả đứng ở bờ sông, nhìn gương mặt tái nhợt của Bạch Văn Văn không chớp mắt.

Dáng vẻ hứng thú bừng bừng ấy khiến Bạch Văn Văn xém chút tăng xông.Tô Hòa nhìn sâu vào trong mắt Đường Quả, đối diện với flycam tươi cười rồi nắm tay Bạch Văn Văn đi tìm chỗ dựng lều.Lương Triều đang dựng lều ở chỗ khác, cũng dựng cả lều cho Đường Quả.Trong suy nghĩ của anh, Đường Quả là ân nhân cứu mạng, anh phải quan tâm đến cô.Đường Quả ăn hết một túi đồ ăn vặt, đứng lên.Người trước màn hình thấy cô đi đến chỗ cái vali, rồi lấy cái gì đó bên trong ra."

Thoạt nhìn giống như cái xẻng."

"Một cái xẻng nhỏ."

"Chị ấy định làm gì vậy?"

Sau khi Lương Triều dựng lều xong, anh thấy Đường Quả đang đào hố.

Anh đi đến bên rìa hố, "Em đào hố để làm gì?"

"Chứa nước thôi."

Đường Quả vẫn đào không ngừng nghỉ, "Chúng ta không thể không tắm, đúng không?"

Lương Triều kì quái, "Đây chỉ có bùn thôi, cho nước vào chẳng mấy mà đục hết."

Anh tuy thích vận động mạnh nhưng không có nghĩa là anh đã từng tham gia huấn luyện sinh tồn nơi hoang dã.Đừng nói đến Lương Triều, những người khác cũng y đúc anh, không hề có kiến thức gì về sinh tồn nơi hoang dã cả.Cũng vì vậy mới có gameshow "Minh tinh đi vào rừng rậm" này."

Chỉ là đun ít nước sôi thôi."

Đường Quả không thèm để ý mà nói, "Em có mang theo vòi hoa sen."

Người xem: "Nghe thấy gì hông mọi người ơi?"

"Hình như chị ta mang cả vòi hoa sen đi."

"Chỗ nào sao tui không thấy gì hết dị?"

"Tôi đoán lại là công nghệ đen."

"Lầu trên nói đúng, tôi cũng cảm thấy đây là công nghệ đen."

"Có chút mong chờ."

Tổ khác cũng biết là Đường Quả đào hố nhưng cũng không chú ý lắm.Nhân viên của tổ tiết mục khác họ, bọn họ đã mang hết đồ dùng sinh hoạt vào, không cần phải lo gì cả."

Lương Triều, anh đi nhóm lửa đi."

Lương Triều tuy khó hiểu nhưng vẫn nghe theo, đi nhóm lửa.Chờ đào ra được một cái hố vừa lòng, Đường Quả đi ra bờ sông.Bọn họ cứ nghĩ là cô đi dẫn nước, nhưng hóa ra cô đi nhặt đá.Người xem: "Ồ tôi biết này. cô ấy muốn nung đá lên rồi thả vào trong hố để đun nước sôi."

"Hôm nay không nắng, nếu không thì chỉ cần dẫn nước vào luôn là được, để dưới nắng khoảng một ngày nước sẽ nóng lên."

Người hay đi sinh tồn nơi hoang dã không xa lạ gì cái này, nhưng một nữ diễn viên mà biết được đúng là khiến cho người ta cảm thấy kinh ngạc.

Bất tri bất giác, người xem có vài phần tò mò về Đường Quả, mưa đạn ném đá ít đi thấy rõ.Lương Triều nhóm lửa xong, nghe lời Đường Quả, lấy chỗ đá cô nhặt cho vào nung.Cô lại quay lại đến chỗ cái vali.

Dưới ánh mắt kinh ngạc của người xem, cô lấy ra một cái ống dài.Không sai!

Là ống nước."

666, bà cố nội tôi cũng không đỡ được, chị ăn gì tôi cúng?

Mang cả ống dẫn nước đi."

"Ha ha ha, Đường Đường chuẩn bị đầy đủ hết rồi."

"Nữ thần của em có khác."

"Tuy tôi là antifan của cô ta nhưng mà tôi không thể không phục, cô ta biết dự tính trước, ít nhất cũng không phải loại không có đầu óc."

"Là quá thông minh rồi, mọi người xem các tổ khác có ai mang xẻng với ống nước đi không?"

Đường Quả đi từ từ đến bờ sông, ném một đầu ống xuống rồi đưa đầu kia cho Lương Triều, "Hút nước để anh làm đi, công việc hủy hoại hình tượng thế này không đến lượt tôi làm."

Người xem:"Ha ha ha ha...

Hợp lí."
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 322: Nữ diễn viên tai tiếng (42)


Hơn phân nửa trong hố to là nước, đống đá bên kia cũng đã nóng lên gần hết."

Lương Triều, ném đá vào trong hố là việc nặng, không thích hợp với tôi."

Lương Triều vui vẻ, " Để anh."

Người xem:"Ảnh đế Lương, anh lại OOC rồi."

"Ảnh đế Lương, làm việc vui lắm à?"

Kiều Nghiệt nhìn người phụ nữ tươi cười trên màn hình, tươi nhất là khi cô sai bảo Lương Triều làm việc.

Trong khoảnh khắc đó, hắn chợt muốn mình thay thế Lương Triều.Nhìn bóng dáng ngu ngốc của Lương Triều, đôi mắt Kiều Nghiệt sâu thẳm, có lẽ... hắn có thể là khách mời đặc biệt?"

Wow, nước nóng thật này."

Lương Triều tò mò, thả tay xuống hố kiểm tra nhiệt độ.

Sau đó, anh thấy Đường Quả mở vali, lấy ra hai cái vòi hoa sen.Không giống với vòi hoa sen ở nhà, loại này có cả tay cầm giống cái kìm, và có cả cái ống nhỏ bên dưới nữa.Đường Quả đưa cho Lương Triều một cái, nói, "Một đầu nối với ống nước, khi nào anh tắm thì chỉ cần ấn cái tay cầm này rồi sẽ có nước, không khác vòi hoa sen trong nhà là bao."

Khán giả:"Quả nhiên là công nghệ đen, tuy rằng thần kì nhưng không có nghĩa là không làm được."

"Hiện tại tôi rất tò mò, người cho Đường Quả mấy thứ này không biết có phải nhà phát minh có thâm niên hay không."

"Tôi chỉ chú ý xem bao giờ mấy thứ này mới ra thị trường."

"Tôi muốn có cái vali."

"+1"Lương Triều lấy được vòi hoa sen, cực kì vui vẻ.

Không cần Đường Quả lên tiếng anh đã nói, "Anh đi dựng phòng tắm."

Đường Quả gật đầu, tìm chỗ ngồi xuống, nhìn các tổ khác bận rộn rồi xảy ra đủ loại chuyện hay ho.Bọn họ chưa từng được huấn luyện sinh tồn nơi hoang dã, dựng lều mãi không xong, phải dựng nhiều lần mới thành công.Lúc nhóm lửa, còn vớ phải củi ẩm, kết quả xung quanh khói bay cuồn cuộn, cứ tưởng sắp cháy đến nơi.Dù sao cũng để cho người xem haha cười to.

Ở chỗ Đường Quả chỉ có thể 666, hiện tại nhờ biểu hiện của những người khác mà bọn họ mới cảm thấy cân bằng chút.Ờ, không phải minh tinh nào cũng giống như Đường Quả, đã thắp sáng đủ loại kĩ năng sinh tồn rồi lại còn có công nghệ đen bên người.Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên watt!pad _phongnguyetnguyet_Hai người Bạch Văn Văn với Tô Hòa mãi cũng không dựng được lều một cách tử tế.

Bọn họ ngẩng đầu lên nhìn sang bên Đường Quả, hai cái lều vải buộc vững vàng, chỗ khá kín, ba mặt núi vây quanh, không những an toàn mà còn có không gian riêng tư.Cách cái lều không xa lại có một hố nước bốc hơi, cách hố nước không xa lại là một cái lều khác không biết dùng để làm gì."

Vì sao bọn họ xong hết rồi?"

Bạch Văn Văn không kiềm chế được mà oán giận, "Dân bản xứ ở thế giới này lợi hại thật nhỉ."[Kí chủ không cần coi khinh dân bản xứ, nếu không có bổn hệ thống, cô sống ở thế giới này chỉ có thể bị dân bản xứ treo lên đánh.]Bạch Văn Văn khó chịu trong lòng nhưng không dám nói gì.Ả cầm bộ quần áo đã thay ra, chuẩn bị mang ra bờ sông giặt sạch.Đương lúc ả đang muốn nhúng quần áo xuống, ả cảm giác được có người đến bên cạnh mình.

Ả quay đầu lại thấy là Đường Quả, sợ tới mức thốt lên, "Cô qua đây làm gì?"

Ả chợt nhớ mình vẫn đang phát sóng trực tiếp, vội vẽ ra một nụ cười, "Đường Quả, cô có chuyện gì không?"

"Cô đang giặt quần áo à?"

Người xem:"Cứ cảm thấy Đường Đường muốn làm gì đó."

"Đường Đường ơi, chị đừng xúc động mà.

Đây đang livestream đó, đừng có giận mà đẩy người ta xuống sông nha nha nha."

Đường Quả nhìn đống quần áo vô cùng bẩn của Bạch Văn Văn, lên tiếng, "Chúng ta sẽ phải sống ở đây một tháng."

"Tôi biết, có vấn đề gì sao?"
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 323: Nữ diễn viên tai tiếng (43)


Đường Quả không thèm chuyển ánh mắt đi, tiếp tục nói, "Cô nhúng quần áo bẩn vào trong nước sông, chúng ta làm sao uống nước được đây?"

"Cô chưa từng xem người ta đi dã ngoại à?

Khi tìm được con sông xanh sạch như thế này, còn muốn sống ở đây, muốn có nước phải lấy thùng múc ra, không nước sẽ bị ô nhiễm."

Gương mặt Bạch Văn Văn cứng lại.

Ả tưởng Đường Quả muốn cảnh cáo ả, không ngờ cô chỉ đến nhắc ả giặt quần áo sẽ ô nhiễm nguồn nước.Những người khác cũng nghe thấy, phái nam đang định đi bơi cũng vội vàng bỏ quần áo ra.Đường Quả nói đúng, phải ở đây sống một tháng.

Nếu nước bị ô nhiễm thì không thể nào sống được.Bạch Văn Văn xấu hổ cầm quần áo mang về, còn phải cười trừ nói với Đường Quả, "Cảm ơn đã nhắc nhở."

Ả nói lời này, trong lòng không biết có bao nhiêu khó chịu.Người xem:"Wow wow wow, Đường Đường chuyên nghiệp quá."

"Có ý thức bảo vệ nguồn nước này, đừng có khinh."

"Đường Quả thế này không giống sẽ vì tiền mà vứt bỏ bạn trai."

"Việc nào ra việc nấy, phiền lầu trên chỉ cần xem livestream thôi, không cần tẩy."

Có Đường Quả nhắc nhở, mọi người dùng nước thật cẩn thận, cơ bản là không dám ra sông giặt quần áo nữa.Thường Nguyên rất hài lòng.

Gameshow thực tế là để thể hiện sinh hoạt của diễn viên, tăng thêm năng lượng tích cực nữa thì càng tốt.Mời Đường Quả đến show này thật sự không sai.Vốn dĩ ông tính nhờ độ "nổi tiếng" của Đường Quả để hấp dẫn người xem, ai ngờ hấp dẫn thật.Sau khi gameshow kết thúc, người thắng lớn dễ mà là Đường Quả.

Thường Nguyên nheo mắt lại, cô gái này không đơn giản, bảo sao Kiều Nghiệt cũng cam tâm tình nguyện bị kéo xuống nước.Ngày đầu tiên có thức ăn do tổ tiết mục cung cấp.Ngày hôm sau phải tự mình chuẩn bị."

Thôi xong rồi, xong rồi..."

Gương mặt Thôi Ni trắng bệch, "Em trai, chị quên mang nhang muỗi."

Hiện tại đang là mùa hè, ở sâu trong rừng rậm có rất nhiều muỗi, bị cắn là như trúng độc, nổi nốt.Da thịt bọn họ non mịn, bị cắn hai phát đã không chịu được.Không có khả năng chỉ ngồi trong lều đúng không?Bên này Bạch Ngưng Tuyết cũng đờ người, yên lặng lấy ra một cái nhang muỗi điện.

Sở Nặc vừa nhìn thấy cũng đờ người ra."

Tôi quên mất ở đây không có điện."

Người xem:"Ha ha ha...

Bạch Ngưng Tuyết đáng yêu quá."

"Đúng đúng, nữ thần Tuyết rất đáng yêu, đi dã ngoại lại mang nhang muỗi điện."

"Tôi mang theo dầu thơm."

Bạch Văn Văn nói, "Chỉ có hai bình."

Mọi người lắc đầu, hai bình chắc chắn không đủ, ngay cả hai người Bạch Văn Văn mỗi người một lọ cũng không đủ.Người xem lại chờ mong nhìn sang Đường Quả, chờ cô lấy ra một cái gì đó.Nhưng Đường Quả lại nói, "Tôi không mang nhang muỗi."

Mấy nữ diễn viên ngượng nhịu, mùa hè sinh tồn trong rừng rậm mà không có nhang muỗi, chưa đến hai ngày tất cả đều đầy nốt trên người."

Muỗi à, không cần quá lo như thế."

Nghe thấy lời Đường Quả, mọi người đổ dồn mắt về phía cô."

Tìm cỏ đuổi muỗi là được."

"Cỏ đuổi muỗi trông như thế nào?"

Thôi Ni không hiểu hỏi luôn, chị ta sợ muỗi cắn hủy dung.Ngay cả Bạch Văn Văn cũng ước Đường Quả nghĩ ra biện pháp.

Ả không có đủ điểm để đổi đồ, nếu không vẫn có thể đổi ra nhang muỗi."

Không biết cỏ đuổi muỗi thì mọi người tìm củi ẩm.

Loại củi này đốt lên sẽ có nhiều khói, có thể xua đuổi muỗi và các loại côn trùng linh tinh, thời gian cũng dài."
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 324: Nữ diễn viên tai tiếng (44)


Mọi người nhanh chóng làm theo phương pháp của Đường Quả, tìm ít củi ẩm.

Sau khi đốt, quả nhiên là có rất nhiều khói.

Tiếng muỗi vo ve bên tai cũng đã bị xua đi, mọi người thở phào nhẹ nhõm trong lòng.Bọn họ cũng bắt chước Đường Quả đào hố đun nước, có không ít nước nóng, thoải mái tắm giặt sạch sẽ.Tuy rằng không có vòi hoa sen, nhưng thoải mái hơn nhiều so với tắm nước lạnh.Ấn tượng của tổ tiết mục với Đường Quả càng ngày càng tốt, cô nghĩ ra biện pháp cũng không cản những người khác dùng.Trái lại, có gì khó hiểu có thể đi hỏi cô ngay.Đương nhiên, trừ Tô Hòa với Bạch Văn Văn.Ban đầu Tô Hòa tới hỏi mượn Đường Quả vòi hoa sen, Đường Quả nghiêm túc nói, "Không cho."

Cá tính lạnh nhạt khiến antifan không ác cảm nổi.Đây chỉ là thể hiện bản thân mình, bọn họ không biết nên ném đá thế nào."

Thật sự muốn thành ra thế này?"

Tô Hòa có chút bi thương, "Chuyện lúc trước anh đã không ngại, không nhất thiết không thể thành bạn đúng không?"

"Anh không hiểu, lúc trước nếu em đã lựa chọn rời đi, việc gì mà giờ muốn đổi ý?"

"Anh đã có Văn Văn.

Đường Quả, anh hi vọng em hiểu được, không thể vì em đổi ý, không cam lòng mà anh chia tay với Văn Văn, đúng không?"

Ụp nồi rất lưu loát.

Rõ ràng Tô Hòa muốn mượn vòi hoa sen, Đường Quả không cho mượn, kết quả là thành cô vô cớ sinh sự vì cô không cam lòng Tô Hòa không chia tay với Bạch Văn Văn.Thằng chó này sao không lên trời đi?Thật ra Tô Hòa muốn mượn Đường Quả nhiều lắm, gã cũng nghĩ trên màn ảnh, Đường Quả sẽ không từ chối.Nhưng mà cô không những từ chối mà còn từ chối vô cùng dứt khoát."

Ảnh đế Tô, hình như anh hiểu nhầm cái gì rồi đúng không?"

Đường Quả cười như có như không, vì có ánh lửa mà gương mặt trắng nõn của cô đỏ ửng lên, trông rất đẹp mắt.Người xem trực tiếp ngơ ngẩn: "Nhan chó chuẩn bị liếm màn hình."

"Tôi là hoa đã có chủ."

Đường Quả nói ra những lời này, tất cả mọi người đều cảm thấy rất ư là đậu má.Kiều Nghiệt với cô có quan hệ gì cô không rõ à?Dù sao ai cũng biết Kiều Nghiệt bao Đường Quả.Nếu là quan hệ bạn trai bạn gái, sao Kiều Nghiệt lại không công bố?Vì Đường Quả mà thanh danh Kiều Nghiệt cũng đen, rõ ràng là bị Đường Quả liên lụy.Người xem lại nghĩ đến chuyện lúc trước, cứ mắng Kiều Nghiệt sẽ được người ta bấm like, cả người cảm thấy không khỏe."

Đời trước đạo diễn Kiều làm chuyện xấu hay gì mà đời này gặp phải cô ta vậy?"

"Cả một đời anh minh của đạo diễn Kiều cứ thế bị hủy đi."

Đường Quả liếc Tô Hòa, "Anh kì cục thật nhỉ.

Gì mà tôi đổi ý, tôi không cam lòng?

Không phải anh muốn mượn vòi hoa sen của tôi à?"

"Làm sao?

Tôi không cho anh mượn đấy, anh thẹn quá hóa giận, không lấy được gì từ tôi nên muốn lôi chuyện cũ ra sinh sự?"

"Tô Hòa, anh quá ích kỷ."

"Anh ghen ghét tôi tìm thấy người ưu tú hơn anh đúng không?"

Tay Tô Hòa nắm thành quyền, thật không biết nói lí.Rõ ràng cô ta không muốn thấy hắn sống tốt.Đổi ý gì chứ, nếu đổi ý thật sao lại quay đầu về với Kiều Nghiệt?"

Không cho là không cho, mượn bao nhiêu cũng không cho, kể cả tôi đã từng thích anh..."

Cô dừng một chút, "Hiện tại không thích, không cho mượn."

Khi cô nói thích gã, Tô Hòa nhìn thấy trong mắt cô có một chút ánh sáng...

Gã sửng sốt, chớp mắt một cái, tưởng như cô thích gã thật.Nhưng cảm giác này rất nhanh biến mất, Đường Quả thật lòng thích gã là chuyện không thể nào.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 325: Nữ diễn viên tai tiếng (45)


"Làm phiền cô rồi."

Nếu không phải biết có camera, gã tuyệt đối không bỏ qua cho cô ta.Không biết nể mặt ai cả."

Tô Hòa, tôi nói cho anh biết: một tháng này đừng hòng tới chỗ tôi mượn đồ, cho ai tôi cũng không cho anh."

Tô Hòa đột nhiên quay người lại, đối diện với ánh mắt vui vẻ của Đường Quả.

Cô nói tiếp, "Còn nữa, làm ơn nhớ kĩ tôi là hoa đã có chủ."

Những lời này khiến Tô Hòa tức chết, bị người bao mà còn nói như đúng rồi thế à?[Kí chủ, Bạch Văn Văn hình như đang tiếp cận Lương Triều.]Đường Quả nheo mắt lại, "Cô ta muốn tán tỉnh Lương Triều à?"[Chắc...

Chắc thế.]"Khác gì tìm chết đâu?"

"Lương Triều sẽ không để ta thất vọng."

Đường Quả ẩn ý nhìn Lương Triều đang đứng bên bờ sông.

Bạch Văn Văn đi đến bên cạnh anh, khen anh dựng lều giỏi, khen cái phòng tắm không tệ, có thể xin anh dạy bảo được hay không.Thực ra ả ta đang nóng vội, nhiệm vụ không tiến triển chút nào.

Tô Hòa thích ả nhưng ả vẫn cảm thấy thiếu cái gì đó.Ả tìm đến Lương Triều có hai mục đích, một là tăng mức độ yêu thích của Lương Triều, hai, để Tô Hòa chú ý đến ả, tăng mức độ yêu thích của Tô Hòa."

Thật ra A Hòa không còn ngại chuyện ngày trước nữa."

Bạch Văn Văn quan sát biểu cảm của Lương Triều, "Anh có rảnh thì khuyên Đường Quả một chút, cô ấy chấp nhất như thế, nên tìm về cuộc sống của riêng mình."

Lời này tính ra không có gì xấu, nhưng với điều kiện Lương Triều không có ác cảm với ả ta.[Đinh, -5 giá trị yêu thích của Lương Triều, hiện tại mức độ yêu thích xuống thấp nhất -100, nhiệm vụ chinh phục Lương Triều, thất bại.][Kí chủ làm nhiệm vụ thất bại, chịu điện giật mười phút.]Bạch Văn Văn trợn mắt, không kịp phản ứng gì đã cảm giác được điện giật, ngay lập tức ngã ra đất.Không những kinh động người xem mà còn kinh động những người khác.Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên watt##pad _phongnguyetnguyet_Tô Hòa chạy thật nhanh đến, bế Bạch Văn Văn lên, giận dữ trừng Lương Triều, "Anh bênh Đường Quả nhưng cũng không cần phải ăn hiếp Văn Văn đúng không?

Cô ấy không biết gì cả."

Mặt Lương Triều lạnh đi, "Tôi không làm gì."

"Anh..."

"Lương Triều thật sự không ăn hiếp Bạch Văn Văn."

Đường Quả đi tới, nhìn chăm chú vào gương mặt tái nhợt của Bạch Văn Văn.

Cả người ả ta run lên, đau đớn kéo dài đến mười phút.

Đường Quả cười cười.Vui thật.Hệ thống: Vui ghê."

Cô không có tình người chút nào."

Tô Hòa thấy nụ cười của Đường Quả, không chịu được nữa, vội bế Bạch Văn Văn về lều.Người xung quanh có chút xấu hổ, tản ra.Lương Triều có bắt nạt Bạch Văn Văn hay không, xem lại ghi hình là được.

Tô Hòa vừa đến đã nói anh bắt nạt người khác, thật sự quá độc đoán.Và chẳng ai bỏ qua vẻ sung sướng khi người gặp họa của Đường Quả.Người xem:"Trông vui quá nhỉ."

"Đã nói rồi, cô ta không có lương tâm."

"Về sau chỉ cần nhìn mặt thôi."

"Không có tiền đồ."

"Người khác không vui lại đứng ở bên cười nhạo, loại này phải đen mãi mãi."

"Ông đây thích là được."[Kí chủ, người mắng cô nhiều lên rồi.] Hệ thống không lo lắng, nó chỉ muốn buôn dưa lê với kí chủ đại đại thôi.Đường Quả khui một chai rượu rồi uống, "Khá tốt."

"Ta sẽ bắt bọn họ phải trả giá."

Hệ thống mơ màng, kí chủ muốn trả giá cái gì cơ?"

Lương Triều, qua đây uống rượu."

Lương Triều nhận lấy ly rượu, không kiềm lòng được mà hỏi, "Em còn để ý Tô Hòa à?"

"Không, ai bảo em để ý anh ta?"

"Nếu em không quan tâm anh ta, vì sao...

Vì sao phải làm những chuyện đó?"

Còn là những chuyện cực kì khiến người ta chú ý."

So với Tô Hòa, anh thấy em với Kiều Nghiệt có tương lai hơn nhiều."

Kiều Nghiệt đang xem phát trực tiếp, mày dãn ra, nhìn Lương Triều thuận mắt hẳn, lần sau nam chính để cậu ta đi thử vai đi.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 326: Nữ diễn viên tai tiếng (46)


Tối hôm đó, Lương Triều nghe Đường Quả nói, sở dĩ bị nhiều người chú ý thế chẳng qua là không kìm được cảm giác sung sướng khi thấy Tô Hòa xui xẻo.Cô cũng nói, cô có thù với Tô Hòa, không có thích.Sau mấy ngày quan sát thêm, Lương Triều xác nhận rằng ánh mắt Đường Quả nhìn Tô Hòa không có tí độ ấm nào.Bạch Văn Văn dường như cũng không xuất hiện trước mặt anh nữa, thậm chí còn nhìn ánh với vẻ chán ghét khiến anh cảm thấy thật kì quái.Những ngày tiếp theo, Đường Quả với Lương Triều rất sung sướng.Ai cũng cảm thấy Đường Quả toàn năng, không chỉ bắt cá còn đi săn, thậm chí còn biết hết các loại thực vật trong rừng để đi tìm ra cái ăn.Bọn họ ở đây một tháng không có khả năng chỉ ăn thịt, còn cần phải ăn chút rau củ với trái cây nữa.Ngày nào Đường Quả và Lương Triều cũng vui vẻ ra ngoài rồi thắng lợi trở về.Ăn không hết cô sẽ chia cho người khác, trừ bên Tô Hòa.Tô Hòa và Bạch Văn Văn, không cần nói cũng biết có bao nhiêu xấu hổ.Người xem cũng chết lặng."

Nhắm vào không chút che dấu nhưng chẳng hiểu sao mị càng ngày càng quen."

"Cô ta có độc."

"Nhưng chị ấy lợi hại thật, tôi xem mà biết không ít rau quả trái cây dại đấy."

"Tôi lên mạng tra thử rồi, cô ấy nói đúng hết.

Còn có mấy thứ trên mạng cũng không có cơ.

Nghe đâu mấy nhà nghiên cứu thực vật học đang đi về chỗ khu rừng đó để nghiên cứu mấy loại chưa ghi lại."

"Wow, trâu đến thế cơ à."

Cứ thế nửa tháng trôi qua, Lương Triều còn tăng thêm mấy cân.

Trừ bên Tô Hòa ra thì ai cũng tăng cân cả.Hai người Đường Quả và Lương Triều lúc nào cũng sạch sẽ, thoải mái dễ chịu.Những người khác không giống thế, ít nhiều có chút chật vật.

Đặc biệt là Tô Hòa với Bạch Văn Văn, cả hai đều xanh xao vàng vọt.Thôi Ni với Thôi Nguyên Bân nói thầm với nhau, "Ngàn vạn lần đừng đắc tội Đường Quả."

"Ừ em, về sau thân thiện với Đường Quả chút."

"Cô ấy thật thú vị."

Sở Nặc nói với Bạch Ngưng Tuyết.Bạch Ngưng Tuyết ngẩng đầu nhìn về phía cô gái đang nướng cá, cong môi lên, "Lần đầu tiên tôi thấy có người mà Bạch Văn Văn không làm gì được."

Bạch Văn Văn từ khi đi du học về đã thay đổi không ít.

Cô phát hiện ra người đối nghịch với Bạch Văn Văn sẽ gặp xui xẻo.Bởi vì quá cổ quái, cô vẫn luôn tránh xa Bạch Văn Văn, tận lực không tiếp xúc với ả.Không ngờ rằng Bạch Văn Văn còn có khắc tinh, cô hi vọng khắc tinh này sống thật thọ.Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên watt*pad _phongnguyetnguyet_Hai ngày sau, Thường Nguyên gọi tất cả đến, "Nhà đầu tư thần bí giao cho mọi người một nhiệm vụ."

"Họ sẽ cho người nhảy dù đặt đồ đến các vị trí khác nhau.

Chỉ cần mọi người tìm được đồ trước khi kết thúc phát sóng, có thể đạt được một trăm triệu tiền thưởng và tổ chiến thắng được đầu tư một bộ điện ảnh."

Đừng nói những người ở đây, những người đang xem trực tiếp cũng sôi trào."

Thật muốn biết nhà đầu tư thần bí là ai, chơi mà có thể chơi được như vậy."

"Nếu tôi có tiền tôi cũng mời minh tinh đến chơi trốn tìm."

Ngày hôm sau, tất cả cầm bản đồ tổ tiết mục phát, bắt đầu đi sâu vào bên trong.Nhiệm vụ lần này có chút nguy hiểm, vì không có ai đi theo bọn họ, chỉ có flycam mini.Đạo diễn Thường cũng đã nói, tổ tiết mục trước đó đã tới vây khu vực này lại, sẽ không có thú dữ đến.Hội Đường Quả đi chưa được bao lâu, bờ sông bên kia đã có người tới.Thường Nguyên nhìn thấy, lắp bắp kinh hãi.Flycam mini chỉ quay người tham gia gameshow nên người xem không biết được tổ tiết mục đang làm gì."

Ngọn gió nào đưa cậu đến đây vậy?"
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 327: Nữ diễn viên tai tiếng (47)


Kiều Nghiệt quét mắt bốn phía, "Cô ấy đâu?"

Thường Nguyên lập tức phản ứng lại, cười nói, "Nhà đầu tư bên kia chợt ra nhiệm vụ, mấy người họ vừa mới vào rừng."

Kiều Nghiệt cau mày, Thường Nguyên vội vàng mời người vào.Ông thầm nghĩ, chẳng lẽ Kiều Nghiệt với Đường Quả là thật, nhưng ông không hỏi.Ông cũng đoán rằng có thể là thật.

Đường Quả kéo Kiều Nghiệt xuống nước khiến hắn cũng đen theo, còn like bình luận ném đá Kiều Nghiệt mà Kiều Nghiệt vẫn không tức giận."

Nghe nói gần đây cậu định quay phim mới?"

"Đúng thế."

Kiều Nghiệt giãn mi, nhớ nữ phụ và nam phụ đã được chỉnh sửa tốt, tâm tình cũng tốt lên.Thường Nguyên tươi cười, "Xem ra cậu rất hài lòng với kịch bản này, đã chọn người rồi?"

"Gần như thế."

Thường Nguyên nổi lên tâm nhiều chuyện, "Đường Quả diễn nữ chính à?"

"Không, là nữ phụ."

Kiều Nghiệt phủ định, thần thái cũng sáng lên.

Hắn nói thêm, "Nhân vật hoàn hảo nhất là nữ phụ."

Hắn còn đắp nặn một nam phụ hoàn hảo nhất cho cô.Thường Nguyên lắp bắp kinh hãi, Kiều Nghiệt không có nguyên tắc như vậy từ bao giờ?Dù bộ phim vườn trường kia không tệ, nhưng mà lịch sử đi diễn của Đường Quả vẫn chưa đủ để Kiều Nghiệt chọn ngay đâu.Nói chuyện một lúc, ông phát hiện ra Kiều Nghiệt nhìn chằm chằm về phía khu rừng, giống như đang đợi ai đó.Lần này ông đã hiểu rõ, Kiều Nghiệt động lòng."

Cậu với cô ấy..."

Kiều Nghiệt quay đầu lại nhìn Thường Nguyên, "Gì đấy?"

"Đến với nhau thật?"

Kiều Nghiệt nhăn mày lại, rất nhanh đã hiểu ý của Thường Nguyên.Hắn đơ người một lúc, nhớ đến hơn nửa tháng này hắn đều xem trực tiếp nhìn cô gái tràn đầy sức sống kia, rốt cuộc không thấy cô giống mẹ hắn chỗ nào."

Chắc vậy."

Hắn đáp lại, tự dưng cảm thấy hơi buồn cười, hắn vậy mà lại động lòng.Thường Nguyên bừng tỉnh, "Bảo sao...

Cậu không có nguyên tắc như thế."

"Trước giờ tôi cũng đâu có nguyên tắc, chỉ là không thích có người động chạm đến vai diễn của tôi thôi."

Kiều Nghiệt nói, "Tôi cho ai là quyền của tôi."

"Cậu không sợ cô ấy diễn xuất kém làm hỏng phim của cậu à?"

Kiều Nghiệt cười nhẹ, "Có tôi."

Một người đàn ông rất tự tin."

Kĩ thuật diễn của cô ấy cũng không hề kém."

Tin tưởng cô.Thường Nguyên lắc đầu, "Cậu cứng đầu giống hệt mẹ cậu."

"Đương nhiên, mẹ tôi sinh ra tôi mà."

Thường Nguyên á khẩu không đáp được.

Nói chuyện với Kiều Nghiệt chưa bao giờ là dễ dàng."

Nhưng cậu cũng đừng vội mừng, tôi thấy cô ấy thù dai lắm đấy, ngay cả Tô Hòa với Bạch Văn Văn cũng bị lăn lộn đến xanh xao vàng vọt."

Nhớ lại Thường Nguyên cũng thấy buồn cười.

Đường Quả dẫn Lương Triều đi săn, không những săn được hết mà còn hái hết quả chín trên cây xuống.Chỉ còn lại quả xanh với cỏ dại rau dại.Hai người lấy phần mình, còn thừa chia ra cho người khác.Nên là tổ tiết mục trừ Tô Hòa với Bạch Văn Văn đều bị nuôi đến trắng trẻo mập mạp, thật sự khiến người ta dở khóc dở cười.Bao nhiêu năm rồi chưa từng thấy ai thù dai như thế.Kiều Nghiệt ngồi trên ghế, dựa ra sau, khoanh tay lại, "Cô ấy vui là được rồi."

"Hở?

Cậu động lòng với cô ấy, nếu cô ấy thù dai, nửa đời sau của cậu không mấy dễ chịu đâu."

Kiều Nghiệt cười nói, "Cô ấy về biệt thự của tôi rồi."

"Không cần biết nửa đời sau sống thế nào, cô ấy cũng sẽ ở biệt thự của tôi."

Thường Nguyên: "..."

"Cô ấy sẽ khiến cậu tai tiếng đầy mình, bị dân mạng ném đá."

"Cô ấy đã làm rồi."

Thường Nguyên sa mạc lời, lại nghe Kiều Nghiệt nói thêm, "Chỉ cần cô ấy ở biệt thự của tôi, diễn phim của tôi, chuyện khác mặc kệ, cô ấy vui là được."

Thường Nguyên: "..."______________Editor: Không có kí ức nhưng nam chính lúc nào cũng rơi sạch liêm sỉ :> Gu mị =)))
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 328: Nữ diễn viên tai tiếng (48)


"Chú ý chú ý, máy bay trực thăng bên trên, năm phút nữa nhảy dù."

Bốn tổ nghe bộ đàm truyền âm thanh đến, đây là nhà đầu tư thần bí chuẩn bị cho."

Nhà đầu tư này biết chơi thật."

Lương Triều buồn cười, "Tiêu cả một vố lớn chỉ để chúng ta đi vào trong tìm đồ."

Nhà anh có tiền anh cũng không chơi thế."

Anh đoán có lẽ là con ông cháu cha nào đấy."

Lương Triều cũng không để ý tiền thưởng và đầu tư phim điện ảnh, anh không thiếu mấy thứ này, tham gia chỉ vì vui thôi.Chị em họ Thôi không giống thế, hai người họ xuất thân ở tầng dưới, đây là cơ hội của họ.Gia thế của Sở Nặc với Bạch Ngưng Tuyết không tệ, nhưng cũng không đến mức không quan tâm trình độ, nên cũng rất thích trò chơi này.Tô Hòa càng không cần phải nói, vốn là cậu cả nhà họ Tô, nhờ "nỗ lực" mà bò lên trên đỉnh, hiện tại đây là cơ hội cực kì quan trọng đối với gã."

Vẫn là chúng ta chơi vui nhất."

Lương Triều cười, lộ ra hàm răng trắng, "Em có Kiều Nghiệt, không thiếu cái gì."

So với Tô Hòa, anh nghĩ Kiều Nghiệt cũng không tệ, ít nhất là có thể cho cô tài nguyên và nâng đỡ cô.Kiều Nghiệt xem phát sóng trực tiếp với Thường Nguyên, nghe Lương Triều nói, lên tiếng, "Lương Triều cũng không tệ lắm."

Thường Nguyên: Đừng tưởng ông không biết gì.Sao trước giờ không phát hiện ra cậu ta không có nguyên tắc như thế nhỉ."

Tôi tính để Lương Triều thử vai nam chính trong phim mới của tôi."

Thường Nguyên không cảm thấy ngoài ý muốn, chỉ ha ha cười, "Cậu vui là được."

Thấy hắn chỉ một lòng nhìn Đường Quả, ông hơi lắc đầu."

Ánh mắt của cậu không tồi."

Ông nhìn Đường Quả tránh thực vật có độc với rắn độc các thứ, phản ứng nhanh nhẹn cực kì.

Con dao của cô vung lên, một nhát nhanh tàn nhẫn chuẩn xẻ con rắn đến bảy tấc, hoàn toàn không kịp phản ứng lại.Tương phản, Lương Triều giống hệt một cô vợ nhỏ, bị rắn dọa đến tái xanh mặt, còn kéo kéo tay áo của Đường Quả, mặt mũi mất hết.Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên watt//pad _phongnguyetnguyet_Người xem:"Hình tượng của ảnh đế Lương lại sụp đổ."

"Mất mặt quá ảnh đế Lương ơi, phải núp sau lưng Đường Đường."

"Đường Đường nhà ta ngầu quá đi, một dao trí mạng, rắn độc còn không có thời gian giãy dụa."

"Tui khá tò mò, Đường Đường có thân thủ tốt như thế sao lại toàn diễn vai "tôi đẹp nhất."

""Hầy...

Chắc diễn vì đam mê."

Ngay lúc này, phát sóng chợt tối sầm.

Tổ tiết mục ngay lập tức hoảng loạn, vội vàng liên hệ với các tổ.Kiều Nghiệt cũng ngồi dậy, nghiêm túc, "Chuyện gì xảy ra?"

"Đi kiểm tra một chút."

Thường Nguyên vội vàng nói, "Liên hệ với bọn họ, yêu cầu về ngay."

Ở đây là rừng rậm nguyên sinh, nếu không rõ tình huống bên trong, bọn họ không dám phát trực tiếp.Người đang xem trực tiếp ngơ ngác, một vài người gọi cho tổ tiết mục, còn lên Weibo hỏi thăm tình hình.Tổ tiết mục nói có tình huống khẩn cấp, có thể đang ở chỗ bị nhiễu sóng, đang cố gắng xử lí.[Kí chủ, xuất hiện từ trường nhiễu sóng, có cần phát lên vệ tinh ngay không?]"Tạm thời chưa cần."

Cô lấy di động ra, không có sóng thật, gọi mãi không được.Lương Triều cầm bộ đàm để nói chuyện, muốn liên hệ nhân viên, vừa rồi có nói sẽ thả đồ xuống.Nhưng mà... cũng không có phản ứng.
 
Back
Top Bottom