Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu

[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 309: Nữ diễn viên tai tiếng (29)


Cư dân mạng nghe tin show thực tế "Minh tinh đi vào rừng rậm" phát sóng trực tiếp, tất cả sôi trào.Ngay cả dân mạng không hứng thú với gameshow cũng canh giữ trước máy tính chờ đợi.Đặc biệt là antifan của Đường Quả.

Bọn họ cắn chặt răng, vui tươi hớn hở xem từng tập phim vườn trường, rồi xem trong vẫn duy trì nụ cười cứng đờ, không kiềm được mà phải chửi một câu đụ mẹ, cô ta có độc à.Đạo diễn show là Thường Nguyên, chỉ làm show thực tế.Gameshow trứ danh trong nước cơ bản đều là ông làm.Lúc này đây, Thường Nguyên vẫy gọi các thành viên mùa một của "Minh tinh đi vào rừng rậm" lại gần.

Có tổng cộng tám người tất cả.Tô Hòa, Lương Triều, Sở Nặc, Thôi Nguyên Bân, Bạch Văn Văn, Đường Quả, Bạch Ngưng Tuyết, Thôi Ni.Trừ Bạch Văn Văn, những người khác kể cả Đường Quả đều có mấy nghìn vạn fan hâm mộ, trong đó có Tô Hòa với Lương Triều từng đạt ảnh đế, Bạch Ngưng Tuyết từng đạt thị hậu, Thôi Ni từng đạt ảnh hậu.

Sở Nặc với Thôi Nguyên Bân cũng thuộc phái thực lực.Nếu như Bạch Văn Văn là người mới, như vậy Đường Quả là diễn viên bình hoa điển hình, trừ bộ phim vườn trường lần này ra, các nhân vật của cô đều có một điểm chung là -- tôi đẹp nhất.Bạch Ngưng Tuyết là chị họ Bạch Văn Văn, nhưng nhìn qua có vẻ không thân thiết cho lắm.Lúc Bạch Ngưng Tuyết nhìn thấy Bạch Văn Văn còn giật mình thấy rõ, lộ ra một chút chán ghét."

Đây sẽ là một trải nghiệm cực kì thú vị," Thường Nguyên hứng thú nói, "Về chuyện livestream, tôi đã suy nghĩ thật lâu, cuối cùng vẫn quyết định livestream show này."

"Ngày trước chỉ là quay lại rồi đủ kiểu chỉnh sửa hậu kì, nhưng lần này tôi hi vọng một show thật chân thực."

Thường Nguyên cười tủm tỉm, hiển nhiên là rất vui vẻ, "Có một nhà đầu tư nói rõ, nếu mọi người kiên trì được đến cuối cùng, mỗi tổ sẽ nhận được một trăm triệu tiền thưởng, và tổ chiến thắng sẽ được hai trăm triệu tiền thường."

Nhìn tất cả giật mình, Thường Nguyên nói, "Tôi đã nói từ đầu rồi, đây sẽ là gameshow rất thú vị."

"Nhà đầu tư bí mật kia đã mời đội cứu viện giỏi nhất đến, sẽ theo sát toàn bộ hành trình, mọi người không cần lo lắng có vấn đề nguy hiểm."

Nghe nói mình được bảo đảm tính mạng, vài người có chút chú ý, chỉ cần kiên trì đến cuối sẽ có được một trăm triệu, ai mà không muốn chứ?Livestream nghĩa là gì, nghĩa là tăng fan đó.Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w-at-t-pad _phongnguyetnguyet_Chỉ cần không có chuyện gì xảy ra, sau khi livestream xong gameshow này, ổn định được hình tượng, ra ngoài chỉ có trăm lợi vô hại.Cuối cùng không ai lựa chọn rời đi, Thường Nguyên cũng không ngoài ý muốn."

Chúng ta chia ra thành hai người một tổ, tự mang đồ dùng và lều trại.

Thời gian dã ngoại là một tháng, trừ ngày đầu tiên, những ngày sau yêu cầu tự thu thập đồ ăn."

"Nếu kiên trì không nổi có thể rời sớm, đương nhiên là không có tiền thưởng."

Thường Nguyên không nói bọn họ có thể kiên trì mấy ngày, đây đều là nhân vật của công chúng, lúc phát trực tiếp sẽ không rời đi quá sớm."

Tôi với Đường Quả một tổ."

Lương Triều lên tiếng đầu tiên, "Chúng ta bắt đầu đi."

"Tôi với Văn Văn một tổ."

Tô Hòa nhìn mắt Đường Quả, đi đến trước mặt Bạch Văn Văn, nắm tay ả.Thôi Nguyên Bân cười hì hì, "Tôi đây chắc chắn sẽ chung tổ với chị tôi rồi, chị em đồng lòng tát biển Đông cũng cạn*."(Convert: tỷ đệ đồng tâm kỳ lợi đoạn kim - biến thể của huynh đệ đồng tâm kỳ lợi đoạn kim: một cây làm chẳng nên non/ba cây chụm lại nên hòn núi cao.

Ở đây có liên quan đến tình chị em trong nhà nên mị không dùng câu thành ngữ bên trên mà biến đổi thành câu khác...)Còn dư lại một tổ là Sở Nặc và Bạch Ngưng Tuyết, hai người không có ý kiến gì."

Thật ra từ lúc mọi người xuống xe đã bắt đầu livestream."

Thường Nguyên cười tủm tỉm nói với mấy người, dường như ông đang đùa rất dai, "Mọi người có thể bắt đầu liệt kê ra đồ dùng mình muốn mang vào."
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 310: Nữ diễn viên tai tiếng (30)


"Kem chống nắng, mang."

"Sữa rửa mặt, cũng mang."

"Còn con dao nhỏ này nữa, nhất định phải mang theo."

Lúc này đang là phát sóng trực tiếp, ngay cả ngủ cũng có camera quay bên ngoài lều, cho nên trên đường không có cơ hội bổ sung thêm đồ ăn.Một tháng, muốn sinh tồn phải dựa vào chính mình.Đường Quả không tiện từ chối, cứ mặc kệ Chu Ý nhét đồ vào cho mình.Đúng, Đường Quả mang cả một vali đi.

Chu Ý có nói nên mang túi, nhưng nhìn cả cái vali của Đường Quả, cô nàng không có cách nào phản đối.Bởi đây là một người máy vali, chỉ cần có điều khiển từ xa, nó sẽ đi theo Đường Quả.

Ở đất bằng, nó sẽ trượt.Đất lồi lõm, nó sẽ duỗi chân ra đi, bàn chân là dạng móng vuốt cắm sâu vào đất, không cần lo không đi được, còn biết leo núi leo cây.Chu Ý rất tò mò, không rõ Đường Quả có được cái công nghệ đen này ở đâu ra.Đường Quả mang cả một cái vali xuống, flycam mini vội quay qua đến gần cô.Vali để trên đất.

Những người khác chỉ mang một cái túi lớn, đột nhiên thấy vali của Đường Quả, lộn xộn thấy rõ.Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên w.attpad _phongnguyetnguyet_Antifan cuối cùng cũng có cơ hội để phóng mưa đạn."

Ha ha ha ha, cô ta tưởng mình đang đi du lịch hay gì?"

"Trời ạ cả cái vali lớn như thế."

"Có cả váy lẫn đồ trang điểm luôn?"

"Ha ha ha ha, cười chết mị.

Chúa hề của năm."

"Chờ xem ảnh đế Lương mắng cô ta thế nào."...Lương Triều hóa đá, bận suy nghĩ xem nên thuyết phục Đường Quả thế nào để cô bỏ vali đi.Mọi người kinh ngạc, Đường Quả không hề kéo vali đi, nó tự đi theo cô."

Từ từ, cái vali cử động được?"

"Lầu trên đừng bất ngờ, hiện tại đã có vali tự động.

Nhưng mà họ vào trong rừng rậm, các thím không cảm thấy đi rừng rậm mang vali rất tấu hài à?"

Lương Triều cũng không nhịn được hỏi, "Tiểu Quả, em xác định mang cái vali này đi?"

Anh còn đi tới nhấc lên, mặt ngay lập tức biến thành màu gan heo, quá nặng."

Ha ha ha ha, ảnh đế Lương đáng yêu quá, còn muốn giúp Đường Quả xách hành lí."

"Ha ha ha ha, nhưng mà không làm được."

"Ảnh đế Lương chắc đang tuyệt vọng lắm, ha ha ha ha, ta chết cười mất."

Tô Hòa đeo một cái ba lô leo núi lớn, trong tay còn có một cái túi.

Bạch Văn Văn cũng đeo một cái túi nhỏ hơn sau lưng.

Hai người lặng yên nhìn Đường Quả."

Ngu xuẩn."

Tô Hòa thấp giọng chửi một câu, nắm tay Bạch Văn Văn đi trước.Mỗi người có một cái flycam mini, cho nên trên mạng hiện ra mấy cửa sổ liền.Một khi mọi người ở cùng nhau, hình ảnh cũng hòa làm một."

Tiểu Quả, cái vali này nặng quá, em có định bớt đồ ra không?"

Thật ra Lương Triều cũng cảm thấy ở trong rừng đến một tháng đối với con gái không khác gì tra tấn, anh hiểu rõ vì sao Đường Quả lại mang vali lớn như thế này."

Không cần, đi thôi.

Nó tự đi, không cần lo."

Người xem trực tiếp: "Nói khoác!!"

"Xem tí nữa cô ta khóc thế nào."

"Chờ tự vả."

Thường Nguyên thấy Đường Quả lấy ra một cái vali lớn tạo chủ đề cho tiết mục, cực kì hài lòng.Nhưng mà cả một cái vali lớn như thế, ông không tin có thể mang vào được."

Tiểu Đường, cô nhất định phải mang cái vali này vào à?"

"Đúng rồi."

Thường Nguyên cười, "Nếu cô đã quyết định như thế, tôi không ý kiến."

Đợi chút vào bụi cỏ cô sẽ hiểu.Người xem trực tiếp cũng đợi, nhìn Đường Quả với Lương Triều mang một cái vali lớn đi về phía rừng rậm.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 311: Nữ diễn viên tai tiếng (31)


"Vãi lều!"

"Còn có thể như thế à??"

"Thao tác này thật 666."

"Ai không phục đến đỡ Đường Quả."

"Bà cố nội tôi cũng đỡ không nổi."

Chuyện là thế này, Đường Quả đi trước, cái vali đi ngay bên cạnh cô.

Lúc vào rừng rậm, mặt đường không bằng phẳng nữa, chỉ có một con đường nhỏ đã có người đi qua.Tóm lại minh tinh ra cửa chỉ ngồi xe không có thói quen đi kiểu đường này.Sau đó, bọn họ thấy cái vali lệch pha của Đường Quả cao lên.Nó mọc ra hai "chân", bước từng bước lên trước Đường Quả.Càng khiến người ta quỳ lạy là, cái vali còn vung dao lên, bất cứ nơi nào nó đi qua, cây cỏ đều bị cắt xén hết, mở ra một con đường lớn.Hai người đi song song có chút chen chúc, nhưng một người đi thì đủ rộng rãi.Quay ra nhìn những người khác, ai cũng một tay gậy gộc, rẽ cỏ sang bên, còn gặp phải mấy cây nằm ngang cản đường không nhảy qua được thì cũng phải khom lưng xuống, nếu không cũng phải cắt đứt rồi mới đi qua được.Tóm lại, đường không dễ đi.Nhìn sang Đường Quả bên này, một cái vali mở đường, còn mở ra đường tốt, quả thực quá thuận lợi.Lương Triều ban đầu còn sửng sốt một chút, sau đó vui sướng đi theo sau.Quả nhiên, Tiểu Quả thâm tàng bất lộ, lần trước anh mới phát hiện ra.Ai cũng nghĩ là anh vội theo Đường Quả là để chăm sóc cô, thực tế là anh cho rằng Đường Quả rất lợi hại.Anh nhìn về phía Tô Hòa, cha này mắt mù.Anh không nghĩ Tiểu Quả là người như thế, ngoài đời khác hoàn toàn tin đồn, chẳng lẽ Tô Hòa cũng nghĩ vậy.Anh cảm thấy hẳn là có nguyên nhân gì đó.Mấy người đi trước vốn định quay lại xem Đường Quả xấu mặt, sau đó thấy một màn như thế, lại lộn xộn lên.Ống kính cũng đặc biệt quay đến cái vali kia, người xem điên cuồng bắn mưa đạn."

Cầu link."

"Cầu link a a a."

"Vali kiểu này tui cũng muốn có một cái."

"Mẹ tui sẽ không bao giờ phải lo khi tui đi leo núi nữa."

"Đường Quả, nữ thần, chỉ cần cô cho tôi link mua, sau này tôi sẽ không ném đá cô."

"Nữ thần, nữ thần, từ hôm nay trở đi em là fan trung thành của chị, là fan cực kì trung thành."

Đương nhiên cũng có antifan tỏ vẻ: "Haha, không thèm.

Đầu cơ trục lợi mà thôi."

"Đây là show sinh tồn nơi hoang dã, cô ta như thế thì còn gì thú vị nữa."

Sau đó fan đốp lại, "Đạo diễn nói ngay từ đầu rồi, có thể mang bất cứ cái gì mình muốn, nếu có thể mang cả máy bay trực thăng với ô tô vào, đạo diễn cũng không nói gì."

Mọi người yên lặng nhìn khu rừng tươi tốt cây cỏ sát nhau, lái máy bay trực thăng?

Lái ô tô?

Tìm chết à?Thôi Ni dừng lại, kéo Thôi Nguyên Bân, "Em trai, chị muốn có loại vali này."

"Chị à, em cũng thèm lắm ấy."

Thôi Nguyên Bân xách một cái túi lớn cực kì, trên lưng cũng là ba lô leo núi loại lớn nhất, mặt đau khổ, "Thực sự rất thèm."

Flycam mini linh hoạt quay đặc tả anh ta, khiến người xem chú ý."

Ha ha ha ha, tôi có thể hiểu được tâm trạng của hai chị em nhà này."

Nhìn hai chị em Thôi Ni túi lớn túi nhỏ, lại nhìn sang Đường Quả nhẹ nhàng đi về phía trước, trên lưng chỉ có một cái túi xách, còn buộc túi của Lương Triều vào cái vali, hai người này chẳng lẽ đi du lịch thật à?___Editor: Bão nhỏ 10 chương/ngày đến hết thế giới này nhé ~
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 312: Nữ diễn viên tai tiếng (32)


"Tiểu Quả, em mua cái vali này ở đâu đấy?"

Lương Triều múa may khảm đao trong tay, nhìn cái vali liên tục mở đường, đột nhiên phát hiện ra mình mang đao đi cũng vô dụng.Trước màn hình máy tính, ngàn vạn dân mạng cũng đang chòng chọc chờ Đường Quả trả lời.Ngay cả đạo diễn Thường cách đó không xa cũng dỏng tai lên nghe."

Người khác đưa cho."

Cái vali này là cô lấy được từ Emmanuelle trong nhóm, vị diện tinh tế phát triển hơn so với nơi này không biết bao nhiêu lần, cái vali này tính ra còn là một phiên bản khá cổ xưa rồi."

Ai đưa mới được?"

"Đúng, nữ thần, cầu chị nói cho em biết là ai đưa cho chị!!"

Người xem hỏng mất.Thường Nguyên cũng hỏng mất.

Vừa rồi con gái ông còn gọi điện đến nói muốn mua cái vali này."

Mọi người phải trải qua ba thử thách mới có thể đến nơi được chỉ định."

Thường Nguyên mở miệng, "Một, thuận lợi đi qua bụi cỏ."

Thấy không ai để ý, ông âm trầm nói, "Đừng nghĩ đi qua bụi cỏ là dễ, tổ tiết mục đã tăng độ khó lên, phía trước có thể có bẫy."

"Sau khi qua bụi cỏ thì sẽ đến một ngọn núi, cần phải leo qua.

Tổ tiết mục sẽ cấp dây an toàn, cam đoan mọi người không ngã xuống.

Còn bò lên thế nào, mang theo hành lí ra sao," Thường Nguyên thâm ý nhìn Đường Quả, ông không tin cái vali này cũng có thể leo núi được, "phải xem bản lĩnh của mọi người rồi."

Người xem nghe được, sôi trào."

Đạo diễn Thường nói đùa như thật."

"Ha ha ha ha, muốn cười vãi.

Cái vali có thể đi qua bụi cỏ, nhưng leo núi..."

"Vali lớn như thế, chắc chắn là không mang lên được, ngay cả ảnh đế Lương cũng không xách nổi."

"Đường Quả muốn khóc."

"Nha nha nha, chờ cô ta khóc."

Cầu mà không được cái vali, người xem có chút thẹn quá hóa giận, chờ Đường Quả mất mặt.Thường Nguyên xem phản ứng của mọi người, không ít người nhìn cái vali của Đường Quả, hiển nhiên không ai nghĩ cô có thể leo núi với một cái vali."

Thử thách cuối cùng, qua sông.

Tổ tiết mục không chuẩn bị trước công cụ, làm sao đi qua thì phải tự xem chính mình."

Thường Nguyên vui vẻ nói, rồi tránh đi.Thôi Ni: "Em trai, hiện tại chị muốn choảng vỡ đầu chó của đạo diễn Thường."

"Chị, em cũng muốn đánh."

Người xem: "Ha ha ha ha ha..."

Lương Triều nhớ chốc nữa phải leo núi rồi phải sang sông, liếc cái vali, "Tiểu Quả, không có vấn đề gì chứ?"

"Tôi khuyên cô, bỏ bớt chút đồ không cần thiết đi.

Cái vali này tuy tốt nhưng không thích hợp để đi dã ngoại."

Không biết từ lúc nào Tô Hòa đã đi đến gần Đường Quả.

Hiện giờ đang quay trực tiếp, gã đương nhiên sẽ không mở miệng nói Đường Quả không được thế này thế nọ, "Tí nữa leo núi không ai giúp cô."

Người xem thấy giọng Tô Hòa lạnh như băng cũng không cảm thấy phản cảm tí nào, ngược lại còn thấy ảnh đế Tô rất có lương tâm.Còn đối xử với người đã đá mình tốt như thế, khuyên người ta sớm bỏ cái vali cồng kềnh đi."

Ảnh đế Tô đúng là nam thần của em."

"Nam thần, nam thần, em yêu anh."

"Càng ngày càng thích Tô Tô."

Bạch Văn Văn cười nhạt, "A Hòa nói đúng, vali lớn như vậy, leo núi rất bất lợi."

"Không cần."

Đường Quả từ chối.

Mục đích Tô Hòa khuyên cô chỉ có một: chọc giận cô, khiến cô lộ ra vẻ giương nanh múa vuốt.Thằng chó này cực kì tàn nhẫn.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 313: Nữ diễn viên tai tiếng (33)


"Đường Quả, đừng tùy hứng, cô không nghĩ ảnh đế Lương cũng phải cân nhắc cho cô à?"

Đúng, Bạch Văn Văn thuyết phục Đường Quả cũng có mục đích.Ả tham gia chương trình này là vì chinh phục Lương Triều, đạt được giá trị yêu thích.Ở đây còn có thể xúc tiến tình cảm của ả với Tô Hòa, đã lâu lắm rồi mức độ yêu thích không tăng lên."

Văn Văn hiền thật, đối xử với tình địch cũng rất hiền."

"Đúng á.

Tui nghe đâu Văn Văn còn là học sinh giỏi, cũng rất tài năng, người ta tinh thông cầm kì thi họa luôn ấy, bình hoa Đường Quả làm sao mà so."

Bạch Văn Văn và Tô Hòa chờ Đường Quả tức giận, nhưng đợi hơn một phút rồi, sắc mặt cô không biến hóa chút nào."

Ảnh đế Lương, anh khuyên cô ấy một chút đi."

"Rừng rậm không phải thành phố, tùy hứng sẽ xảy ra rất nhiều phiền toái.

Lại nữa, phía trước có đủ loại nguy hiểm, là một tập thể phải hiểu cho nhau, đừng chỉ nghĩ cho mình."

Có thể nói lời của Bạch Văn Văn lại bôi đen Đường Quả thêm nữa.Nếu không phải Lương Triều biết rõ Đường Quả, có lẽ cũng bị châm ngòi li gián.Trong suy nghĩ của Lương Triều, mạng của anh là Đường Quả cho.

Anh cũng không thiếu mớ tiền kia, đi để chơi là chính thôi.Đường Quả muốn mang vali đi, anh cứ để cô thoải mái, dù sao cũng chẳng phải chuyện lớn gì.Bạch Văn Văn cố tình bôi đen Đường Quả khiến anh có chút không vui.

Bạch Văn Văn là cái thá gì mà dám chửi em gái Đường Quả của anh?[Đinh!

-5 giá trị yêu thích, mức độ yêu thích -95.

Cảnh cáo!

Cảnh cáo!

Mức độ yêu thích lên đến -100, nhiệm vụ chinh phục thất bại, kí chủ sẽ bị trừng phạt nghiêm trọng.]Mặt mũi Bạch Văn Văn tối sầm, ả đã làm cái gì???Lương Triều này bị điên à???Có thế thôi cũng giảm giá trị yêu thích???

Ả nói xấu anh ta chắc?Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên watt-pad _phongnguyetnguyet_Đường Quả chân đi bốt, mặc áo dài tay, tóc buộc cao lên; nếu như không phải cô mang theo một cái vali lớn, có lẽ người ta sẽ cho rằng đây là một nhân viên chuyên đi sinh tồn nơi hoang dã.Mức độ yêu thích bị trừ đi, Bạch Văn Văn không dám lên tiếng nữa.

Trừng phạt vì nhiệm vụ thất bại rất đau, ả không muốn trải qua chút nào.Đường Quả thấy Bạch Văn Văn đi xa, khóe môi cong lên một nụ cười, "Thống tử, mi nói xem Bạch Văn Văn sẽ bị trừng phạt thế nào?"[Kí chủ đại đại, cái này tôi cũng chịu.

Nếu cô muốn biết, có thể để Lương Triều tiếp tục chán ghét cô ta, bên 875 sẽ trừng phạt cô ta.]"Thống tử, mi càng ngày càng thông minh."

"Giúp ta quét một chút xem phía trước có bẫy hay không."

Hệ thống có thể quét trong phạm vi nhất định, dọc đường đi này, nhờ có hệ thống hỗ trợ, Đường Quả vòng qua không ít lối khó đi, khiến tổ của cô cứ như đang đi dạo trong vườn hoa.[Kí chủ đại đại, trước Bạch Văn Văn có một cái hố to, bên trong toàn bùn.]"Lương Triều, đi chỗ này đi."

Đường Quả chỉ vào chỗ hố to.Lương Triều hoàn toàn không có ý kiến, dù sao anh cũng cảm thấy mình đang lợi dụng người khác.

Các tổ còn lại gặp được không ít thì cũng nhiều bẫy, hai người bọn họ lại đi một đường thuận lợi, chẳng có cái gì.Bạch Văn Văn thấy Đường Quả với Lương Triều đi càng ngày càng gần, sợ tới mức chạy vội.[Kí chủ, tôi kiến nghị cô đi theo hướng Đường Quả chỉ, hẳn là vận khí của Lương Triều rất tốt nên bọn họ đi rất thuận lợi.]Bạch Văn Văn nhìn quần mình chỉ toàn cỏ dại với bùn, kéo Tô Hòa đi về phía Đường Quả chỉ, "A Hòa, chúng ta đi chỗ này đi."

"Thống tử, 875 sinh ra đế hố Bạch Văn Văn à?"

Không thì sao Bạch Văn Văn lại đi thẳng về chỗ cái hố kia chứ?
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 314: Nữ diễn viên tai tiếng (34)


Bạch Văn Văn sợ Lương Triều lại gần rồi sẽ giảm giá trị yêu thích và khiến ả bị hệ thống trừng phạt nên càng đi càng nhanh.Cũng quên béng mất là Thường Nguyên đã nói qua, trong bụi cỏ sẽ có bẫy.Lúc đến gần cái hố, Bạch Văn Văn bước hụt, hét lên một tiếng rồi theo bản năng tóm lấy Tô Hòa kéo xuống.Hai người đều mang ba lô leo núi, rất nặng.

Bọn họ không giữ thăng bằng nổi, cả hai cứ thế ngã xuống hố.Mọi người: "..."

Người xem: "..."

"Ha ha ha ha ha..."

Lương Triều bật cười ha ha, rất ma mị, hoàn toàn mặc kệ flycam mini phát sóng trực tiếp hết hành động phát ngôn của mình cho người xem, dù sao hình tượng của anh cũng rất tùy ý."

Vui thật."

Càng khiến người ta sa mạc lời là Đường Quả còn đối diện với máy quay nói một câu "vui thật" khiến mọi người ầm ĩ cả lên."

Cười cợt thế mà cũng được à?"

"Ảnh đế Lương, anh OOC rồi."

"Đường Quả cô ta đáng ghét thật đấy.

Người ta ngã xuống hố còn đứng đó mà cười cười nói nói."

"Không thể không thừa nhận là chị ta trước giờ không che dấu vẻ chán ghét hai người kia."

"Ờ, viết rõ lên mặt luôn."

"Lầu trên đừng có tẩy trắng, nhà mấy người tẩy không sạch nổi đâu, đen lắm rồi."

Thường Nguyên tuy nhịn cười nhưng vẫn nhanh chóng tìm cách kéo hai người bị ngã xuống bùn lên.Náo nhiệt như thế, Đường Quả chắc chắn sẽ không bỏ lỡ.

Cô lại gần vũng bùn, nhìn hai người bên trong toàn là bùn, khóe miệng không tự chủ được mà cong lên một chút.Nếu như cả gương mặt của Tô Hòa không dính bùn, ai cũng thấy sắc mặt gã rất khó coi.Tình huống của Bạch Văn Văn cũng không tốt, tóc dính bùn, từ trên xuống dưới không có chỗ nào không có bùn.Flycam mini đương nhiên không dừng quay lại, cho nên hình ảnh của cả hai bị người xem trực tiếp thấy hết sạch sành sanh."

Tuy mị rất đau lòng cho ảnh đế Tô và Văn Văn, nhưng không hiểu sao mị lại muốn cười quá."

"Ha ha ha ha, tôi cũng thế."

"Ha ha ha ha ha!"

Đường Quả đứng nhìn hai người chằm chằm.

Ai có mắt cũng hiểu cô thực sự vui vẻ vô cùng, không hề che dấu tí gì.Thôi Ni còn đi qua hỏi thăm hai người xem có bị thương hay không, ngay cả Bạch Ngưng Tuyết không ưa Bạch Văn Văn cũng không cười mà bình tĩnh gọi người tới cứu hộ.Chỉ có Lương Triều và Đường Quả, trong mắt hai người thiếu chút nữa nói, wow wow wow, ngã đẹp quá, hai người ngã chúng tôi vui lắm, quả thực là hai kẻ kì lạ."

Ảnh đế Tô, anh không sao chứ?"

Người trong tổ cứu hộ hỏi một câu, nếu không bị thương thì kéo thẳng người lên là được.Tô Hòa hít sâu một hơi, duy trì hình tượng ôn hòa, "Không sao, đạo diễn Trần đã nói qua, trong bụi cỏ sẽ có bẫy, chẳng qua tổ tôi thiếu kinh nghiệm thôi.

Sau chuyện này, tổ tôi phải rút kinh nghiệm, đi qua bụi cỏ không thể vội, phải dò đường mới được."

Tô Hòa nói khiến những người đang cười gã cảm thấy ngượng ngùng, thuận tiện tăng yêu thích trước mặt fan, cách hành xử này thật khiến người ta bái phục.Bạch Văn Văn tuy rằng rất bực nhưng đang truyền hình trực tiếp, ả chỉ có thể cười,Hai người được kéo lên, Đường Quả chợt nói, "Đạo diễn, cho họ đi luôn hay là tắm rửa trước, đổi quần áo trước rồi mới đi?"

"Tổ tiết mục có cung cấp nước tắm không?"

Cô vừa dứt lời, Bạch Văn Văn lẫn Tô Hòa giương đôi mắt lấm bùn lên nhìn chằm chằm cô, thiếu chút nữa thì ăn tươi nuốt sống cô.Kiều Nghiệt ngồi trước máy tính, nghiêm túc ngắm gương mặt đắc ý của người phụ nữ, khóe môi gợi lên.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 315: Nữ diễn viên tai tiếng (35)


Nếu hỏi tâm trạng của Tô Hòa lúc này, gã là hận không thể đập chết Đường Quả.Nhưng mà nơi nơi đều là flycam mini, một chút hình tượng gã cũng không dám phá vỡ.Mấy năm nay gã như đi trên băng mỏng, nơm nớp lo sợ, địa vị chưa được củng cố hoàn toàn, không giống với các diễn viên phái thực lực khác như Thôi Nguyên Bân hay Sở Nặc.Một khi hình tượng bị hỏng, mấy năm của gã uổng phí.Đường Quả này là ác mộng của gã.Lúc gã thấp nhất thì rời gã mà đi, lúc gã cao nhất thì đến phá hỏng cuộc sống của gã.Tuy trên mặt không hiện ra, nhưng trong lòng Tô Hòa đã định tội chết cho Đường Quả.Chờ gameshow này kết thúc, hắn nhất định sẽ khiến cô ta hối hận.Bạch Văn Văn với Tô Hòa chỉ có thể lau bùn trên người, thay quần áo sạch sẽ rồi tiếp tục đi.Tổ tiết mục ngay từ đầu đã nói sẽ không cung cấp cái gì, nếu bọn họ muốn có nước để tắm rửa, chắc chắn sẽ bị lên án.Mà dù sao thì tổ tiết mục không phải lúc nào cũng mang theo nước tắm.

Muốn tắm rửa phải phí rất nhiều sức người sức của."

875, tôi muốn đổi phù Đảo Môi, cộng hai tấm phù Hạnh Vận nữa."

Tuy đã thay đổi quần áo sạch sẽ nhưng trên người đã ngấm bùn, thay rồi cũng ngửi thấy mùi bùn, có chút tanh hôi."

Phù Đảo Môi ném lên người Lương Triều với Đường Quả, phù Hạnh Vận tôi với Tô Hòa dùng."

Bạch Văn Văn có chút không chịu được, "Cậu nhìn phía trước giùm tôi với, đừng để xuất hiện bẫy nữa."

Bạch Văn Văn cũng không biết, 875 của ả ném phù Đảo Môi bị hệ thống của Đường Quả thu vào trong không gian.Đi xuyên qua rừng cây, cuối cùng cũng đến núi đá.Nhân viên công tác đã ở bên trên, ném dây an toàn xuống dưới.Bọn Bạch Văn Văn cả đường đi khó ở, đến chỗ núi đá, đồng loạt liếc sang phía Đường Quả.Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên wa,ttpad _phongnguyetnguyet_Người xem một mực chờ đợi cũng sôi trào."

A a a, tui còn chưa ăn cơm nữa, chỉ chờ lúc này thôi."

"Vừa nãy cô ta dám chế nhạo ảnh đế Tô nhà ta, hiện tại ta muốn xem cô ta làm sao khóc."

"Văn Văn nhà mị hiền lành như vậy cô ta cũng dám cười, hiện giờ cười người hôm trước hôm sau người cười rồi."

Làm gì có ai may mắn đến mức đó chứ?

Đi đường thuận lợi, không gặp chút nguy hiểm nào."

Chờ Đường Quả khóc."

"Chờ Đường Quả vứt vali."

Đạn bắn bùm bùm chíu chíu kín cả màn hình, không thể ngăn lại được."

A Hòa, cẩn thận một chút."

Bạch Văn Văn nhìn Tô Hòa buộc dây an toàn, còn cẩn thận giúp gã kiểm tra một chút, khiến fan đang xem hú hét.Tô Hòa cũng nắm tay rồi cổ vũ ả.Hai chị em nhà họ Thôi bên kia ôm chầm lấy nhau, tỏ vẻ tôi rất sợ hãi, em trai tôi sợ độ cao, chị gái tôi cũng sợ độ cao khiến người xem cười ha ha.Yên tĩnh nhất là Sở Nặc với Bạch Ngưng Tuyết, hai người tuy không nói chuyện nhưng phối hợp với nhau vẫn khá ăn ý.Đường Quả với Lương Triều chung tổ, gọi là tổ có độc, còn là kịch độc.Đường Quả cùng Lương Triều thắt đai an toàn, cũng không leo núi ngay.Tất cả quan sát biểu cảm của Đường Quả, muốn nhìn xem xem cô đang nghĩ cái gì.

Màn hình trả về một cảnh đặc tả cho cái vali, biểu đạt là gì ai cũng rõ.Những người khác cũng liếc nhìn Đường Quả một cái rồi mới bắt đầu leo lên.Vừa rồi Thường Nguyên nói, tổ đầu tiên lên trên được có thể yêu cầu tổ tiết mục làm gì đó.Bạch Văn Văn với Tô Hòa liếc mắt nhìn nhau, yêu cầu của bọn họ là muốn nước tắm và quần áo sạch sẽ.Cho nên hai người leo đầu tiên.Theo sau là hai tổ còn lại.

Đường Quả vẫn đứng tại chỗ không di chuyển.

Cô uống nước, rồi lại ăn bánh quy.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 316: Nữ diễn viên tai tiếng (36)


"Cô ta từ bỏ rồi à?"

"Cô ta thuận lợi như thế, giờ chắc không tiếp thu được."

"Đúng á.

Nhưng mà cái vali kia thật sự không tệ, là mị mị cũng muốn mang theo."

Ai cũng tự hỏi, Đường Quả sẽ khóc hay không khóc.Sau đó, Đường Quả quay sang nói với Lương Triều, "Chúng ta đi."

Lương Triều chần chờ một lúc, chợt nghĩ Đường Quả chắc có ý gì đấy, nên bắt đầu leo lên.Anh vốn định lấy lại cái túi của mình nhưng Đường Quả từ chối, nói không thành vấn đề, cứ buộc túi với vali là được.Người xem nghe thấy lời này đều nghĩ là Đường Quả bị điên.Kế tiếp, Đường Quả bắt đầu leo lên.Cô lấy ra một cái điều khiển từ xa nho nhỏ, không biết bấm cái gì rồi sau đó trèo lên núi đá, hoàn toàn không quan tâm đến cái vali."

Cô ta không mang vali đi à?"

"Đúng là không mang theo thật, chỉ đeo một cái bọc nhỏ thế, một tháng tới sinh hoạt kiểu gì?"

Lúc ai ai cũng đang nghi ngờ, có người để ý đến, cái vali nó động đậy!!"

Mau xem, cái vali nó động đậy kìa!"

Tiếp theo, bọn họ cảm thấy mình vừa nhìn thấy quái vật.

Cái vali bay nhanh đến chỗ núi đá, vươn ra hai cái vuốt sắt, giữ lấy núi đá rồi leo lên.Tốc độ còn nhanh hơn cả con người."

Làm ơn nói cho tui biết đây không phải là sự thật đi, nó là người máy à?"

"Tôi đoán đấy là Autobot, kiểu...

Bumblebee ấy."

"Nố nồ, nó phải gọi là boxman luôn rồi, hoạt động trên đất bằng, mở đường trong bụi cỏ, leo được núi, khéo còn có thể bơi cả dưới nước nữa."

"A a a a, mị cũng muốn có cái vali như thế."

Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên watt,,pad _phongnguyetnguyet_Tô Hòa ngây người, Bạch Văn Văn cũng trợn mắt há mồm.Bởi vì cái vali kia leo ngay bên cạnh bọn họ, lấy tốc độ bàn thờ mà leo lên đỉnh núi.Người đang leo núi nhìn cái vali kiêu ngạo ngang ngược dường như đang chế nhạo bọn họ, gương mặt có chút đỏ lên.Bạch Văn Văn nghiến răng nghiến lợi, vali lên trên đầu thì làm sao chứ?

Đạo diễn nói phải là tổ đội lên trên đầu.Vì nước tắm, ả nhất định phải leo lên đầu tiên.Bạch Văn Văn với Tô Hòa dốc sức trèo lên trên, hai tổ còn lại cũng không tranh cái vị trí thứ nhất này.

Ai cũng hiểu, vị trí này dành cho bọn Bạch Văn Văn.Nhưng... họ phải hỏi xem Đường Quả với Lương Triều có đồng ý hay không đã."

Chúng ta lấy vị trí thứ nhất đi."

"Lương Triều, anh được không?"

Lương Triều ngại ngùng đỏ mặt, "Tiểu Quả, em không nên hỏi một người đàn ông có được hay không trước camera.

Câu hỏi nhạy cảm này sẽ khiến lòng tự trọng của người ta tổn thương đó."

Người xem: "Vờ cờ lờ!

Ngày nào hình tượng của ảnh đế Lương cũng sụp đổ."

"Anh từng tham gia huấn luyện leo núi, hoàn toàn không có vấn đề gì."

Sở dĩ anh không vội là vì còn bận quan tâm đến Đường Quả, sợ cô xảy ra chuyện."

Vậy thì nhanh lên một chút."

Sau đó, tất cả mọi người thấy một bóng dáng mạnh mẽ leo lên núi đá, cô leo rất nhanh, động tác nhẹ nhàng tiêu sái khiến người xem sợ ngây người.Ngay cả Lương Triều cũng phải kinh ngạc một lúc rồi mới đi theo."

Wow!

Cô ta vậy mà biết leo núi."

"Không, tốc độ này quá mức điên rồ rồi?

Cô ta bật hack à?"

"Chó vãi, nữ hiệp, thân thủ chị không tệ."

Tuy có rất nhiều người xem không thích Đường Quả, nhưng theo biểu hiện của cô từ đầu đến giờ, ai cũng thấy cô không phải diễn viên bình hoa như mặt ngoài.Leo núi rất mau, động tác vừa nhanh vừa ngầu khiến bọn họ nhớ tới Lâm Vi Vi trong "Tình yêu cuồng nhiệt thời trung học" cũng là một nữ sinh rất ngầu.

Bọn họ đã bị thay đổi cái nhìn đến một nửa, và giờ họ rất chờ mong có gì đó mới hơn nữa."

Ngại quá, người thứ nhất là tôi."

Đường Quả nói, nhìn xuống Bạch Văn Văn với Tô Hòa bên dưới.Đáng ghét lại kiêu ngạo!______Editor: Chương này tốn thời gian edit quá, tại nhiều chỗ mị tìm mà không có ra.Mãi sau lấy bản gốc dịch sang tiếng Anh thì mị mới hiểu được lol Autobot là ô tô người, Bumblebee là đại ong vàng, mị cười chết mất =)))Btw, mị thấy trans từ bản dịch Anh sang phê hơn edit từ convert, chắc tại mị hay trans Anh với cả cấu trúc Anh nó không bị ngược như convert-- Nhưng mà bản Anh cũng không đúng với đủ lắm, dù sao cũng chỉ là google trans =))
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 317: Nữ diễn viên tai tiếng (37)


"Cạn ly!"

Bạch Văn Văn với Tô Hòa vất vả khổ sở leo lên núi, vừa lên đã thấy Đường Quả và Lương Triều ngồi trên một hòn đá bằng phẳng uống rượu.

Bọn họ méo mặt, ngay lập tức bị flycam tóm lại."

Nếu tôi là Bạch Văn Văn với Tô Hòa, trông tôi sẽ còn dữ tợn hơn bọn họ nhiều."

"Ừ, mị hiểu."

"Chúng ta ai cũng hiểu."

"Hai người kia quá đáng ghét."

Rượu vang là Đường Quả lấy ra từ trong vali.

Nhân viên công tác đi ngang qua mà sợ hãi đến ngây người.Đường Quả nhìn ra sông đằng sau núi, "Không biết có cá hay không."

"Cá nướng xứng với rượu vang, không tệ."

Lương Triều vô ý thức nuốt nước miếng, "Là rất không tệ."

Chờ tất cả mọi người leo lên, Thường Nguyên muốn đuổi luôn hai người ra khỏi tổ tiết mục.

Đã uống rượu thì cũng thôi đi, còn ở đó bàn chuyện bắt cá.Sao không lên trời?Người xem:"Chắc chắn hai người này đang đi du lịch."

"Không biết là đoàn du lịch nào."

"Ghen tị - ing."

Thường Nguyên ho nhẹ một tiếng, "Tổ Đường Quả với Lương Triều đứng đầu thử thách leo núi, hai người có thể đưa ra một yêu cầu."

"Anh muốn gì?"

Đường Quả hỏi Lương Triều, anh lắc đầu, "Anh cứ lấy đi, tôi chẳng cần gì cả."

"Đạo diễn Thường, hay là cho bọn tôi một cái vỉ nướng BBQ đi, cả gia vị nữa.

Tổ tiết mục chắc có chuẩn bị đúng không?"

Thường Nguyên do dự, "Chỉ cần một cái vỉ nướng thôi?"

Ông có chuẩn bị.

Dù sao thì cũng phải sống nơi hoang dã đến một tháng và tổ tiết mục không thể mang quá nhiều thức ăn đi.Nếu thực sự cần thiết, chỉ có thể liên hệ bên ngoài nhảy dù xuống đưa cho.Bạch Văn Văn nghe được là vỉ nướng BBQ, gương mặt vặn vẹo, nước tắm của ả!"

Phía dưới có sông, anh xuống đấy một chút, dựng một chỗ để tắm rửa."

Chỉ là nước sông lạnh, sợ là tắm không thoải mái.

Tô Hòa có chút hối hận, biết thế mang thêm một cái nồi.Tô Hòa nói khiến sắc mặt Bạch Văn Văn trắng bệch.

Ả tóm lấy tay Tô Hòa, "A Hòa, chúng ta ở đây sinh hoạt đến một tháng, chỉ phải tắm nước lạnh thôi sao?"

Ả tuy có hệ thống nhưng không dám đổi vật bên trong ra.Bạch Văn Văn nhìn hai người uống rượu bên kia, trong lòng kì quái, vì sao phù Đảo Môi vô dụng?[Có thể là vận khí của Lương Triều cực kì tốt, kí chủ, cố gắng chinh phục anh ta, đạt được giá trị yêu thích của anh ta.] Giọng 875 có chút kích động, chỉ là Bạch Văn Văn không phát hiện.Nói thật, ả có chút hoảng sợ.

Trước kia làm loại nhiệm vụ này, có khó mấy ả cũng vượt qua được.Ở đây ban đầu ả còn tính thuận lợi, nhưng về sau lại không có tiến triển gì.Ả còn bốn nhiệm vụ, trước mắt là Vệ Xuyên bên kia sắp tối đa, Tô Hòa bất động, hai người còn lại suýt nữa - 100.

Nếu tất cả đều thất bại, ả...

Ả sẽ bị xóa bỏ.Đường Quả chặt ra hai cây gậy bắt cá, cùng Lương Triều xuống sông bắt cá.Đường Quả cứ vung tay xuống kiểu gì cũng sẽ có cá, fan hâm mộ đang xem bắn đạn không ngừng."

Oh oh oh, kĩ thuật bắt cá này thật lợi hại."

"Ảnh đế Lương, không nói anh đâu, anh đến một con cá cũng không bắt nổi."

"Tự nhiên để Đường Đường nhà này nuôi, mất mặt."

Thật sự là biểu hiện của Đường Quả rất hợp gu mọi người.

Chẳng ai lo đi ném đá cô nữa, vì bọn họ đã bị kĩ năng của cô thuyết phục."

Tiểu Quả dạy anh đi, sao lúc nào em cũng thành công thế?"

Lương Triều đau khổ.Người xem: "Ảnh đế Lương, anh quá đáng rồi nha."

Kiều Nghiệt nhìn hai người đứng cạnh bờ sông hợp tác vui vẻ, đầu ngón tay giật giật, đăng lên một bình luận: "Lương Triều không phải đàn ông."

Cuối cùng lòng mới thoải mái chút._____Editor: Nào nào A Nghiệt, bình tĩnh nàooooo
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 318: Nữ diễn viên tai tiếng (38)


"Hừ...

Lạnh quá."

Bạch Văn Văn nhíu mày, bắt đầu rửa sạch bùn trên người.Flycam có chế độ riêng tư, hiện tại ả không bị quay lại, còn có một nhân viên nữ canh ở bên ngoài.

Tổ tiết mục vẫn rất tôn trọng diễn viên nữ.Về phần Đường Quả, cô đang ăn cá nướng với Lương Triều.Tổ tiết mục cũng có không ít nhân viên xuống sông bắt cá, nhưng không phải ai cũng giống như Đường Quả một phát một con như thế.Qua chuyện leo núi với bắt cá, không ai không thừa nhận rằng Đường Quả có kĩ năng sinh tồn nơi hoang dã.Ăn cá xong, Thường Nguyên nói với các tổ là địa điểm đóng quân là ở bờ bên kia con sông.Vẫn như cũ, phải tự nghĩ cách để qua.

Bơi qua cũng được, nhưng mà ba lô sẽ ướt hết, đồ vật bên trong cũng sẽ bị hư hại, hơn nữa còn ảnh hưởng xấu đến hình tượng.Tổ tiết mục bố trí đoạn này chắc chắn là để thử IQ của diễn viên.Đa số người trong tổ tiết mục đã chuẩn bị cano để đi qua, ném tám người Đường Quả ở lại bên này.Bạch Văn Văn nghĩ ra biện pháp đầu tiên, buộc bè gỗ.

Sông này rộng khoảng bảy mét, một bè gỗ có thể dùng để qua sông được.Chỉ là, muốn có bè phải chặt cây.

Nhưng theo luật bảo vệ rừng, cây không thể chặt, nên chỉ có thể nhặt nhạnh một ít cành cây khô."

Tôi nghĩ lúc trước Đường Quả với ảnh đế Lương nên yêu cầu một cái cano, đáng tiếc họ đã đánh mất cơ hội."

"Đúng ròi, tại sao tui lại không nghĩ ra nhỉ.

Trước còn tưởng là bố trí cho ảnh đế Tô với Bạch Văn Văn tắm rửa, giờ mới biết là tổ tiết mục cho bọn họ cơ hội qua sông."

"Chỉ có thể nói một câu đạo diễn Thường quá âm mưu."

Sở Nặc đi dọc bờ sông, lấy một cái gậy trúc đo đạc qua mực nước, "Chiều sâu khoảng ba mét."

Nếu như một mình anh ta thì bơi qua cũng không thành vấn đề gì, coi như mang cả ba lô trên lưng, anh ta cũng có thể cẩn thận được.

Nhưng mà trò này không có phần cho bơi lội.Editor: Phong NguyệtChỉ đăng trên watt=pad _phongnguyetnguyet_"Tôi nghĩ chỉ có thể buộc bè thôi."

Bạch Văn Vân nói, "Nhưng chúng ta không thể chặt cây, chỉ có thể nhặt cành khô."

"Xem ra ngoại trừ buộc bè tre thì không có cách khác."

"Cô thấy thế nào?"

Sở Nặc hỏi Bạch Ngưng Tuyết, Bạch Ngưng Tuyết lắc đầu, cô cũng không có tí kĩ năng sinh tồn khi đi dã ngoại nào, "Chỉ có thể buộc bè tre thôi."

"Thôi đi tìm gỗ đi."

Bạch Văn Văn kéo Tô Hòa đi tìm gỗ, dù sao có nhiều tổ thế này, phải đi tìm trước mới được.Thôi Ni với Thôi Nguyên Bân nhìn nhau cười một tiếng, "Em trai, chơi nghề cũ đi."

"Ha ha, chị à, em cũng mong lắm."

Nghe được lời hai chị em, fan hâm mộ đột nhiên nhớ ra, hai chị em nhà này đi cà kheo giỏi có tiếng.

Người bình thường đi cà kheo cũng chỉ một mét, cao thủ chơi được ba mét, riêng hai chị em nhà này lên đến bốn mét.Chỉ cần họ tìm được bốn cái gậy dài đủ ba mét là có thể thuận lợi sang sông.Sau đó, hai người khóa chặt ánh mắt lên người Đường Quả với Lương Triều, nghe được Đường Quả hỏi, "Anh đã từng leo núi, chắc cũng đã từng chạy parkour rồi nhỉ?"

"Đã...

đã chạy."

Lương Triều có chút ngại, hồi mười mấy tuổi anh cực thích vận động mạnh, tuần nào cũng leo núi với chạy parkour, thậm chí còn leo lên cao ốc chạy, thiếu chút nữa dọa mẹ anh vỡ tim.Fan hâm mộ không thể ngưng cười được khi nghe quá khứ của Lương Triều.Nhưng Đường Quả hỏi cái này làm gì?"

Họ cần ít nhất bốn cây gỗ, chúng ta chỉ cần có một."

Đường Quả nói thâm ý.
 
Back
Top Bottom