Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  [Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu

[BOT] Mê Truyện Dịch
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 394: Nữ phụ không may ở mạt thế (33)


"Sếp...

Sếp ơi, cô này là cô Đường thật à?"

Nguyên Bình vẫn hơi nghi ngờ cuộc đời, "Em có nghe danh cô Đường rồi, nghe nói cô ấy ở căn cứ Dương Quang tàn nhẫn vô cùng, đánh người không đến hai chiêu đã xong."

"Trước đó cổ còn đánh cả Nghiêm Nghị."

Nguyên Bình nuốt nước bọt, cái cô vừa rồi nói với bọn họ muốn váy đẹp, giày dép đẹp đủ màu sắc với trang sức là cái kẻ đánh người đến trọng thương Đường Quả ấy hả??Thời Thừa lạnh lùng liếc Nguyên Bình, "Chú có ý kiến?"

"Không... không ý kiến, chỉ là..."

Nguyên Bình than, "Không giống trong truyền thuyết."

Thời Thừa đổi một tư thế khác, gần như nằm trườn xuống sô pha, vui vẻ đáp, "Cô ấy vốn là con gái nhà nhà giàu, nên được người khác che chở, chẳng qua là có mấy người không quý trọng cô ấy thôi."

May mắn là thằng kia không quý cô ấy, nếu không anh không có cơ hội."

Từ bây giờ, cô ấy chỉ cần phụ trách việc đẹp là được."

Nguyên Bình mờ mịt, sếp bị đánh tráo hay bị nhập rồi?

Cha nội không có nguyên tắc này là Thời Thừa sát phạt quyết đoán lúc nào cũng đen mặt nhìn phụ nữ đấy hả?Edit: Phong NguyệtBeta: Jin YinĐăng trên wa---ttpad _phongnguyetnguyet_Nửa giờ sau, cửa phòng Đường Quả mở ra.

Nguyên Bình và Thời Thừa đồng thời quay sang nhìn mà hết hồn.Cô vốn rất đẹp, nhưng vì để sống sót ở mạt thế, cô phải chọn ăn mặc đơn giản.

Lúc này cô chỉ thay đổi một bộ váy khác, đi đôi cao gót xinh đẹp rồi trang điểm nhẹ, cả người đã thay đổi hoàn toàn.Dường như đây không phải là một người phụ nữ sống ở mạt thế mà là một quý cô đang chuẩn bị tham gia vài buổi tiệc tối.Thời Thừa nhanh chóng bình tĩnh lại, đi đến trước mặt cô, nhận xét, "Đẹp thật."

Ngay cả mắt cũng không dời đi, Nguyên Bình có hơi không nỡ nhìn thẳng.Sếp ơi, hình tượng đâu?

Uy nghiêm đâu?"

Sau này đi thu thập vật tư, anh sai bọn họ tìm quần áo đẹp nhất cho em."

Thời Thừa nghĩ nghĩ rồi nói thêm, "Em muốn gì cứ ghi ra, anh cho người chuẩn bị."

Đường Quả kéo tay Thời Thừa vào trong phòng.

Nguyên Bình trông chờ ở cửa, cuối cùng yên lặng rời đi.

Sếp ấy à, không nói không rằng đã thồn một đống cơm chó vào mồm anh ta rồi.Thời Thừa có hơi khẩn trương, tuy rằng phòng này anh bố trí nhưng hai người một phòng vẫn là lần đầu tiên.

Đương nhiên, mặt anh vẫn không đổi sắc, quen rồi."

Chắc anh biết em là gì đúng không?"

Thời Thừa sửng sốt, gật đầu, "Biết chứ."

Cô là zombie, kiếp trước cô nói rồi.Đường Quả nhướn mày lên, "Còn thích em không?"

"Anh thích em không phải vì em là giống loài nào."

Đường Quả bị chọc cười, "À, biết ăn nói ghê ta, bảo sao giỏi mua vui."

Anh biết ăn nói á?

Thời Thừa hoài nghi bản thân, anh chỉ không kiềm được mà nói tốt trước mặt cô thôi.

Thấy cô vui là anh vui rồi.Cô zombie xinh đẹp này có độc.

Anh bị trúng độc của cô, đã thay đổi thành một người hoàn toàn khác."

Em có một kế hoạch này."

Đường Quả lấy ra trong ngăn kéo một tờ giấy, Thời Thừa liếc qua, "Anh xem đi, nếu không có vấn đề gì thì em giao việc này cho anh, được không?"

Được được được, đương nhiên là được, giao anh việc gì mà chẳng được.[Ký chủ, cô xem có đuôi nhỏ sau lưng hay không?] Hệ thống chậc một tiếng, vui nhỉ.Đường Quả cười không nói, ngắm Thời Thừa chăm chú đọc bản kế hoạch.

Nhìn anh ngạc nhiên, cô đặt tay lên gối, chờ anh đáp lại.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 395: Nữ phụ không may ở mạt thế (34)


Phần kế hoạch này cô đã viết xong từ lâu, có hơn hai mươi trang, với sức của Thời Thừa chỉ vài phút là đọc xong.

Nhưng anh dùng cả một giờ đọc rồi mới buông xuống.Anh rung động nhìn người phụ nữ trước mặt.

Quả nhiên, anh không hiểu rõ cô, có khả năng viết ra được bản kế hoạch như thế này, thật sự là báu vật.Báu vật này đã được anh nhặt về."

Em có thể để zombie không cắn người?"

"Đương nhiên."

Mắt Thời Thừa sáng lên, "Bọn họ có thể tiến hóa được giống như em, khôi phục ngoại hình và ý thức của người thường, nhớ lại thân phận của bọn họ?"

"Đúng rồi."

Trái tim Thời Thừa đập thình thịch, anh đáp lại, "Hay là chúng ta cai trị toàn cầu đi."

Người phụ nữ này xứng đáng đứng ở vị trí cao nhất, toàn thế giới phải gọi cô là nữ vương, còn anh, anh là kị sĩ trung thành nhất của cô, mãi mãi đi theo cô, bảo vệ cô.Đường Quả cười nhạt, "Không, phiền lắm, em làm gì có sức đi cứu vớt nhân loại, để người chính nghĩa đi làm đi.

Em cướp việc của bọn họ, bọn họ sống có ý nghĩa gì chứ."

Thời Thừa không nhịn được mà bật cười, nhìn vào trong đôi con ngươi của cô, anh không thấy chút dã tâm nào.Vậy cô muốn zombie chiếm một vùng để làm gì?"

Chẳng để làm gì cả, tại em thích thế thôi.

Ai cũng là con người cả, vì sao zombie lại không thể chiếm chỗ ở đây chứ?"

"Em cũng là zombie mà, chẳng lẽ em phải cùng con người đi diệt sạch zombie à?"

"Đương nhiên, em càng mong con người nhỏ bé có thể nhìn những zombie mạnh mẽ sống yên ổn ở nơi thiên đàng trong khi bọn họ phải vất vả lắm mới có thể sống sót trước động thực vật biến dị."

Đường Quả hơi ngẩng đầu lên nhìn Thời Thừa, "Em muốn bọn họ phải cầu cứu zombie, này chắc vui lắm?"

Thời Thừa hơi ngơ ngẩn, trò vui ác nhỉ?"

Zombie không phải sinh vật nguy hiểm nhất mạt thế, anh biết không?"

Thời Thừa lại ngơ ngẩn, cô cũng biết?"

Biết chứ."

Kiếp trước zombie đã bị diệt hết, nhưng con người sống ở đây vẫn phải nơm nớp lo sợ chuyện sống còn.Toàn thế giới là động thực vật biến dị, thậm chí còn có cả quái vật cực mạnh, ngay cả dị năng giả cũng không thể giết nổi.Chí ít trước khi anh chết, sinh vật biến dị này vẫn chưa tuyệt chủng, chỉ bị con người xua đuổi đến nơi vắng vẻ, thỉnh thoảng vẫn gây nguy hiểm cho con người."

Em muốn xây dựng một đế quốc zombie, là thiên đường duy nhất của hành tinh này."

"Được."

Thời Thừa đáp, "Anh giúp em."

Nữ vương của anh.Anh không kiềm chế được mà nắm tay cô thật chặt, đôi môi khẽ chạm lên mu bàn tay cô, vừa nghiêm túc vừa thành kính.Đường Quả nhìn thấy động tác quen thuộc, ngơ ngác nói với hệ thống, "Thật giống người."

Hệ thống im lặng, cứ như Thời Thừa không phải người không bằng.

Đương nhiên, nó hiểu ý của ký chủ, đã từng có người thích hôn tay cô thành kính và nghiêm túc như thế.Đường Quả lấy một phần kế hoạch ra, liếc Thời Thừa, "Em tin anh được không?"

"Được chứ."

"Vậy nhiệm vụ vĩ đại này giao cho anh.

Ở đây là danh sách zombie đã tiến hóa, trong đó có Ngô Sở đã hoàn toàn khôi phục lại hình dáng của con người, những zombie chưa tiến hóa, anh quản tất nhé."

Thời Thừa không nghĩ rằng cô sẽ tin anh như thế.

Cô thật là một bí ẩn.Hệ thống: Ký chủ làm chưởng quỹ chỉ tay năm ngón rất tốt.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 396: Nữ phụ không may ở mạt thế (35)


"Sếp ơi, bên ngoài có người đòi chúng ta trả chị dâu."

Thời Thừa ôm người phụ nữ đang lơ mơ ngủ, giúp cô chải đầu, nghe thấy thế sắc mặt lạnh đi, giọng trầm thấp, "Ai?"

"Hội Tần Giai Nhân và Thiệu Thanh, đã từng là thành viên của tiểu đội Dương Quang."

Nguyên Bình trông chờ nhìn sếp mình cầm lược gỗ, khóe miệng giật giật, "Bọn họ hình như muốn cứu chị dâu."

Thực tế quá cạn lời, từ hồi chị dâu đến căn cứ Lạc Nhật đến giờ, rất nhiều người biết chị dâu đi thay Nhan Niệm, náo loạn một thời gian.Anh ta cũng không ngờ địa vị của chị dâu ở căn cứ Dương Quang cao đến thế.Càng không ngờ là có người vì chị dâu mà đến tận căn cứ Lạc Nhật – nơi có đi không về này."

Bọn họ không tệ đâu, có thể dùng."

Đường Quả mở mắt ra, cười cười, "A Thừa, em cho phép anh dùng thủ hạ tốt của em."

"Mời bọn họ vào đi."

Nguyên Bình vội vàng ra ngoài, không hề hỏi ý kiến của Thời Thừa.

Có hỏi hay không cũng thế thôi, sếp nói lời chị dâu là thánh chỉ.Không bao lâu sau, mấy người Thiệu Thanh được mang vào.Bọn họ cứ tưởng mình sẽ được nhìn thấy một cảnh thê lương, thậm chí còn không có khả năng đi ra khỏi căn cứ Lạc Nhật.Trăm triệu không nghĩ tới...

Người cần cứu ăn mặc sang chảnh, tóc búi lên, đeo hoa tai đá quý, vòng cổ vòng tay đầy người.Cô dựa vào lồng ngực của một người đàn ông trông rất lạnh lùng, người này còn đang bóc quýt cho cô.Thiệu Thanh: Đến nhầm chỗ rồi à?Tần Giai Nhân giật giật khóe miệng, đi nhầm rồi?

Hay đang mơ?Những người khác: Hoang mang style.Đường Quả ăn một múi quýt, ngẩng đầu lên, "Sao mọi người lại tới đây?"

Tới cứu cô, miễn cho cô bị cắt miếng.Thiệu Thanh hé miệng ra nhưng không nói, cô ở đây thoải mái quá nhỉ.Anh ta không hiểu được, cũng có hơi nghi hoặc.Lại ngắm kĩ Thời Thừa rồi giật mình, đây không phải là người đàn ông mấy năm trước muốn đưa Đường Quả đi hay sao?Biểu tình của Thiệu Thanh một lời khó nói hết, này... này là chuyện gì vậy, nếu biết cô tới đây hưởng phúc, anh ta đã không cần lo đến thế này rồi."

Thoạt nhìn cô không tệ nhỉ."

Tần Giai Nhân soi Thời Thừa, lại ngắm đồ đạc trong phòng, vừa nhìn đã biết là được chuẩn bị kĩ lưỡng.Cô đột nhiên ngộ ra, chẳng lẽ Đường Quả đã sớm biết mình sẽ thế này.

Cô nghĩ không sai, Đường Quả ở lại căn cứ Dương Quang để diễn kịch.Màn kịch này quá giống thật.Mục đích để làm gì?"

Nghe nói mọi người rời căn cứ Dương Quang rồi?"

Đường Quả hỏi.Sắc mặt Thiệu Thanh trầm xuống, "Trước đó Nghiêm Nghị cách ly chúng tôi, nếu không chúng tôi tuyệt đối không cho anh ta làm thế."

"Tôi biết, tôi cũng không trách các anh.

Rốt cuộc thì các anh cũng hay đi ăn chực cơm tôi, tôi cũng không làm gì có lỗi với các anh.

Nếu các anh thật sự không muốn cản, ấy gọi là ăn cháo đá bát."

Thiệu Thanh: "..."

Sao cứ có cảm giác cô này thay đổi lớn thế nhỉ.Trước kia trầm mặc ít nói, giờ thì thả bay bản thân lên tận nóc nhà.Anh ta săm soi Thời Thừa, chẳng lẽ thời gian vừa qua cô bị chiều đến hư người rồi?"

Chúng tôi đang thiếu người, các anh có muốn ở lại không?"

Đường Quả hỏi, con ngươi nghiêm túc, "Ở lại, các anh sẽ không hối hận."

Mấy người Thiệu Thanh hai mặt nhìn nhau, Tần Giai Nhân lại dứt khoát, "Được, tôi ở lại."

"Nguyên Bình, chọn phòng tốt cho Giai Nhân."

Nguyên Bình vội gật đầu, mừng thầm trong lòng.

Tần Giai Nhân là ai, là thành viên chủ chốt của căn cứ Dương Quang đó, mạnh cực kì.
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 397: Nữ phụ không may ở mạt thế (36)


Cuối cùng mấy người Thiệu Thanh lựa chọn ở lại.

Bọn họ không chấp nhận nổi chuyện Nghiêm Nghị giao Đường Quả ra.Đến khi biết được căn cứ Lạc Nhật lợi hại, bọn họ sốc thật sự, có lẽ ở lại là lựa chọn chính xác.Bọn họ cứ nghĩ Thời Thừa thích Đường Quả, coi Đường Quả là công chúa mà chiều.Sau rồi mới thấy, chiều công chúa nhỏ cái gì, rõ ràng đang tôn sùng nữ vương.Bọn họ cũng để ý thấy Đường Quả cực kì dịu dàng với Thời Thừa.

Cô chẳng cần làm gì, nhưng cứ đến giờ ăn cơm là cô sẽ chuẩn bị phần ăn cho Thời Thừa cực kì tỉ mỉ, buổi chiều còn có các loại trà bánh.Bọn họ đã thấy nhiều lần Thời Thừa xử lý công việc trong văn phòng còn cô ngồi trên sô pha bên cạnh đọc sách.Bọn họ đã từng nghĩ cô đối xử với Nghiêm Nghị đã đủ tốt.Nhưng rồi nhìn cách cô đối xử với Thời Thừa, bọn họ đã nhận ra được sự khác biệt.

Hình như cô có hơi qua loa với Nghiêm Nghị?Edit: Phong NguyệtBeta: Jin YinĐăng trên watt--pad _phongnguyetnguyet_Một ngày nọ, Thời Thừa gọi tất cả mọi người vào văn phòng, Đường Quả cũng ở đó.Cô mở miệng, "Chúng ta sắp đổi chỗ, chuyện này liên quan đến tương lai của chúng ta."

Mấy người Thiệu Thanh tò mò, chẳng lẽ là nhiệm vụ quan trọng?Đường Quả không nói nhiều, kéo Thời Thừa đi, ý muốn bọn họ tự đuổi theo.Tất cả cùng lên một chiếc xe, đi khoảng ba giờ đến một nơi xa xôi, chỗ nào chỗ đó đều đầy zombie.Mấy người Thiệu Thanh xuống xe mà nhũn cả chân.Tuy rằng bọn họ rất mạnh, nhưng nơi nơi đều là zombie thế này, đùa nhau chắc?Rất mau, bọn họ đã phát hiện ra được điểm khác thường.

Ổ zombie này hình như hơi lạ?A, hình như có cả một tòa thành lớn?Bọn họ không nhịn được mà quan sát kĩ lưỡng, rồi nhận ra đây là một tòa thành, xung quanh còn có công trình mới xây.

Cách đó không xa còn có rau dưa xanh tốt và cây ăn quả?Bọn họ trừng mắt, đây là...

Vì sao zombie ở đây hoạt động như người bình thường?Tần Giai Nhân giật mình, nhớ tới câu hỏi Đường Quả từng hỏi, rằng con người và zombie có thể sống chung hay không.Lúc đó cô nghĩ là không.Hiện tại...

Cô chỉ sốc, nếu như zombie thật sự có ý thức, không cắn người, có lẽ là có thể.Tim mọi người đập thình thịch, vô vàn khả năng xuất hiện trong đầu bọn họ."

Có cảm thấy bất ngờ không?"

Đương nhiên, bất ngờ cực kì.Biểu cảm của Thời Thừa còn bình tĩnh, đây không phải là lần đầu anh đến đây.

Thật ra thì lần đầu tiên đến, anh cũng thực sự chấn động.Anh cứ ngỡ dựa theo kế hoạch phải rất nhiều năm mới hoàn thành, không nghĩ rằng cô đã làm theo kế hoạch từ lâu rồi.Những vật có ở đây đều quý hiếm ở mạt thế.Đặc biệt là rau củ quả."

Về sau mọi người công tác ở đây."

Đường Quả nói, giọng điệu bình tĩnh, "Xây dựng đế quốc zombie."

Cứ như dùng các mảnh gỗ xây nhà không bằng."

Đế quốc zombie?"

Thiệu Thanh không rõ, vì sao lại là đế quốc zombie?Đường Quả dường như đọc được suy nghĩ của anh ta, đáp lại, "Quên nói cho mọi người biết, tôi là zombie."

Cái gì??Lần này không chỉ Thiệu Thanh mà cả Tần Giai Nhân cũng ngơ ngẩn.Cô là zombie?Không, sao cô có thể là zombie?"

Cô bị cắn từ khi nào?"

Thiệu Thanh yếu ớt hỏi.

Vì sao bọn họ không biết, zombie không phải không cắn cô hay sao?Còn nữa, nếu cô là zombie, sao cô lại giống người thường như thế?
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 398: Nữ phụ không may ở mạt thế (37)


"Tiểu Quả, cô đang đùa đúng không?

Cô sao mà là zombie được?"

Đường Quả mỉm cười, "Không đùa, tôi là zombie thật."

Khóe miệng Thiệu Thanh giật giật, anh ta không tin."

Quả Quả thật sự là zombie."

Thời Thừa nói đỡ cho cô.

Thấy đám người nghi ngờ, anh nói tiếp, "Từ khi các cậu biết đến cô ấy thì cô ấy đã là zombie rồi."

Mấy người Thiệu Thanh trừng mắt, vậy là..."

Nếu muốn hỏi vì sao Quả Quả thành zombie, từ lúc cô ấy ra khỏi biệt thự lấy thuốc cho Nghiêm Nghị đã thành zombie."

Nói đến chuyện lày, trong lòng Thời Thừa không thoải mái lắm.

Nghiêm Nghị là cái thá gì chứ."

Cô ấy lấy thuốc cho Nghiêm Nghị, bị zombie cắn ở tiệm thuốc."

Thời Thừa kể ngắn gọn, "Còn vì sao lại giấu giếm, chắc ai cũng hiểu."

Miệng Thiệu Thanh chua xót, không nhịn được mà hỏi, "Vậy...

Vậy còn ngọc bội?"

"Của tôi."

Đường Quả không quan tâm lắm, "Nhan Niệm đổi lấy nó bằng một hộp Penicillin."

"Còn vì sao không giống, là vì cô ta lấy máu nhận chủ, ngọc bội thay đổi hình dáng, trừ cô ta ra không ai dùng được."

"Vậy là cô ta nói dối?"

Tần Giai Nhân hỏi, thật ra cô không nghi ngờ gì Đường Quả.

Ngay từ đầu cô đã không ưng Nhan Niệm, cứ cảm giác ả khá bốc đồng, biểu hiện tốt nhưng lại có không ít tâm tư nhỏ.Đường Quả cong môi, "Đúng, giờ tin tôi không?"

Mấy người Thiệu Thanh nhìn nhau, lúc này cô còn cần lừa người à?

Bọn họ mặc niệm cho Nghiêm Nghị, bỏ ai không bỏ, lại bỏ một người như thế này.Nhớ trước đây cô giải thích đủ kiểu mà Nghiêm Nghị và bọn họ không chịu tin, giờ đúng là bị vả mặt bôm bốp."

Đi thôi, đi ngắm đế quốc zombie của chúng ta."

Thiệu Thanh do dự, "Tiểu Quả còn muốn cho Nghiêm Nghị biết chân tướng không?"

"Không quan trọng nữa."

Đường Quả liếc mắt nhìn Thời Thừa đang gấp gáp, nắm lấy tay anh, "Biết thì đã sao, cũng có thay đổi được kết quả đâu, chỉ có thể để hắn ta hối hận cả đời.

Đương nhiên, tôi hi vọng hắn ta hối hận cả đời."

Giờ này Tần Giai Nhân đã hiểu rõ ràng.

Đường Quả dường như đã biết trước, diễn lâu như thế là để Nghiêm Nghị khắc sâu ấn tượng, chờ tương lai phân rõ trắng đen, Nghiêm Nghị sẽ phải chịu cực nhiều đau khổ.Người phụ nữ này đủ tàn nhẫn.Nhưng, cô thật sự thưởng thức người như vậy."

Ánh mắt mọi người không tệ, không tốn công sức của tôi.

Sẽ nhanh thôi, mọi người sẽ biết lựa chọn của mọi người sẽ có lợi cho tương lai, cực kì may mắn."

Mấy người Thiệu Thanh đầu đầy vạch đen.

Cô thấu hiểu lòng người thật đấy, chỉ một màn trước mắt này thôi cũng đã đủ thấy họ may mắn đến mức nào rồi.Thiệu Thanh và mọi người vào trong thành.

Đường Quả và Thời Thừa giao nhiệm vụ cho họ xong thì nhắn lại tin cho căn cứ Lạc Nhật.Cùng lúc đó, căn cứ Lạc Nhật cũng thả ra tin tức: Đã bắt được Nhan Niệm, đang đưa về phòng thí nghiệm, chuẩn bị tiến hành một thí nghiệm quan trọng.Cái tin tức cố ý thả ra này rất nhanh chóng được các căn cứ khác biết được.Ngày thứ ba, Nghiêm Nghị biết tin.

Gã sửng sốt, hỏi theo bản năng, "Cô ta không chạy?"

Thực lực của cô mạnh như thế, dị năng khôi phục rồi phải chạy đi dễ dàng mới đúng."

Không có, nghe nói cô ta không phản kháng, đã bị đưa vào trong phòng thí nghiệm."

"Hiện tại chẳng biết còn sống hay không."

Nghe được cấp dưới báo tin, Nghiêm Nghị chỉ cảm thấy lồng ngực đau nhói, có một cảm giác không hình dung được ngập trong người gã.Cả ngày, đầu gã chỉ nghĩ đến người phụ nữ kia.

Cô đã chết chưa?

Cô sẽ chết sao?

Làm thế nào cũng không tẩy được ra khỏi đầu.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back