Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  [Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu

[BOT] Mê Truyện Dịch
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 389: Nữ phụ không may ở mạt thế (28)


Cùng lúc đó, khắp nơi xuất hiện tình huống giống như căn cứ Dương Quang.Sau đó, lại có mấy thiên tài khoa học vào căn cứ, yêu cầu một nơi an toàn để nghiên cứu virus zombie.

Nghiêm Nghị giữ bọn họ lại, cho bọn họ đãi ngộ rất tốt.Nghiêm Nghị đã sớm biết Nhan Niệm có không gian thần kỳ.

Hai người hiểu rõ trong lòng, vì để mặt đất mau chóng yên bình, gã cho Nhan Niệm lấy nước linh tuyền ra để phục vụ nghiên cứu.Không bao lâu sau, tin tức Nhan Niệm có bảo bối ức chế được virus zombie truyền khắp các căn cứ.Nhưng căn cứ Dương Quang phát triển nhanh chóng, người người đoàn kết, thực lực mạnh mẽ, bọn họ không dám làm gì.Sau lần đó, Đường Quả chẳng muốn giải thích gì với Nghiêm Nghị nữa, dường như đã thành một cái xác không hồn chỉ biết tìm kiếm vật tư.Trên gương mặt cô không có biểu tình gì, trước kia còn thỉnh thoảng thấy cô cười, hoặc khổ sở.Nhưng mà, giờ cô còn lạnh hơn cả Tần Giai Nhân."

Gần đây đừng đi ra ngoài, chuyện Nhan Niệm có bí mật đã nhiều căn cứ biết đến rồi, có nhiều người lạ đến lắm."

Tần Giai Nhân nói, dừng một chút nhìn người phụ nữ đang chợp mắt trên sô pha, càng ngày càng không hiểu cô là loại người gì.Có lẽ người khác cảm thấy Đường Quả đã thành công cụ, nhưng cô biết, không phải.Chỉ cần cẩn thận là có thể phát hiện ra người phụ nữ này thỉnh thoảng lộ ra ánh mắt hài hước, dường như đang chơi một trò chơi rất thú vị.Qua một thời gian dài, Tần Giai Nhân có thể xác định được, người này không bị chìm đắm trong tình yêu mà hình như là đang diễn kịch?Nếu thật là như vậy, cô khá hứng thú đấy."

Vậy à?"

Đường Quả mở mắt ra, cong môi, "Chắc là viên ngọc bội kia."

"Cô biết?"

Thật ra Tần Giai Nhân muốn hỏi, cô đã sớm biết rồi à?Đường Quả cười nhẹ, "Đồ của tôi sao tôi lại không biết, cô ta thật sự là con cưng của trời."

Tần Giai Nhân nhíu mày lại, đã lâu rồi cô không nghe Đường Quả nói chuyện này.

Cô cứ có cảm giác, Đường Quả nói chưa chắc đã không phải thật, có lẽ viên ngọc bội kia thật sự là của Đường Quả.Nếu ngọc bội là của Đường Quả thật, vậy là Nhan Niệm nói dối rồi?"

Cô nghĩ xem, nếu con người và zombie cũng chung sống sẽ thế nào?"

"Cái gì?"

Tần Giai Nhan hơi ngơ ngác, "Zombie với con người chung sống?

Làm sao có thể được?"

Đường Quả cười, "Nếu có ngày zombie không cắn người mà kiếm một chỗ khai thác tài nguyên, tiến hóa giống người bình thường, ngoại trừ năng lực mạnh hơn một chút thì không khác gì con người, cô nghĩ xem, zombie có thể sống chung với con người hay không?"

"Nói không chừng, con người còn phải tìm zombie để được bảo vệ ấy chứ."

Tần Giai Nhân lâu lắm rồi mới bật cười, "Cô nghĩ lạ thật, không thể nào."

Đường Quả cười không nói.

Cứ chờ một thời gian đi, chờ đến khi cô rời đi, đế quốc zombie sẽ xuất hiện trong mắt người đời.

Lúc đó bọn họ sẽ thế nào nhỉ?

Khủng hoảng hay chấn động?

Muốn biết quá.[Ký chủ, Thời Thừa sai người đánh vào đây rồi.][Để Nghiêm Nghị giao cô ra, anh ta cố ý không xuất hiện, sợ Nghiêm Nghị biết anh ta có biết Nhan Niệm, không dám đổi cô đi.]Đường Quả nhướn mày, "Nhanh nhỉ, sớm hơn hẳn một năm.

Ta phải trợ công cho anh ấy một chút để thuận lợi đi theo thôi."

Hệ thống líu lưỡi, đôi khi ký chủ rớt giá đến thế đấy.Miệng thì nói không cần, nhưng thực ra lại rất thành thục."

Ai, cô đi đâu đấy?"

Tần Giai Nhân gọi, Đường Quả quay đầu lại cười, bẻ tay, "Đi làm một chuyện quan trọng."
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 390: Nữ phụ không may ở mạt thế (29)


Hôm nay mị đang rầu người vì ôn thi mà không xem được EURO nên mị đặt pass nháVẫn là cái pass quen thuộc nhưng thích chơi lại thì cứ chơi →→→→→Đọc chương mới ở đây →→→→→
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 391: Nữ phụ không may ở mạt thế (30)


Hôm nay mị đang rầu người vì ôn thi mà không xem được EURO nên mị đặt pass nháVẫn là cái pass quen thuộc nhưng thích chơi lại thì cứ chơi →→→→→Đọc chương mới ở đây →→→→→
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 392: Nữ phụ không may ở mạt thế (31)


"Sếp, sao anh lại giao Đường Quả ra?"

Thiệu Thanh trừng mắt hét, "Anh có biết hậu quả không?

Cô ấy sẽ bị giải phẫu nghiên cứu."

"Nghiêm Nghị, anh quá đáng rồi đấy."

Con ngươi của Tần Giai Nhân cũng là lửa giận, "Tôi nhìn lầm anh."

Những ai đã từng là thành viên tiểu đội Dương Quang cười lạnh trong lòng.

Hóa ra hôm nay Nghiêm Nghị muốn cho họ đi làm nhiệm vụ là sợ họ ngăn gã, không cho gã giao Đường Quả ra.Tần Giai Nhân gỡ huy chương ra, ném vào mặt Nghiêm Nghị.

"Từ bây giờ trở đi, tôi không còn là người của căn cứ Dương Quang nữa."

"Cô định đi đâu?"

Nghiêm Nghị hỏi.Tần Giai Nhân cười lạnh, "Đi tìm Đường Quả, tôi sẽ không trơ mắt để cô ấy đi chết."

Thiệu Thanh thất thần, bối rối.

Anh ta không quyết đoán được như Tần Giai Nhân.

Thật sự lúc trước anh ta nhằm vào Đường Quả như vậy cũng một phần là vì Nhan Niệm.Anh ta yêu thầm Nhan Niệm, nhưng Nhan Niệm không thích anh ta, chỉ thích Nghiêm Nghị, anh ta lựa chọn chúc phúc và bảo vệ.Hiện tại, anh ta đột nhiên có hơi hoang mang, có đánh chết anh ta cũng không nghĩ rằng lão đại sẽ để Đường Quả thay thế Nhan Niệm đến căn cứ Lạc Nhật.

Căn cứ kia có rất nhiều nhà sinh vật học thiên tài, tại mạt thế không có nhân quyền này, rất dễ bị mổ ra nghiên cứu."

Sếp, đón Đường Quả về được không?

Cô ấy sẽ chết."

"Đã giao ra, không thể về."

Nghiêm Nghị lạnh như băng, vì một Đường Quả mà khai chiến, không đáng.Thiệu Thanh đột nhiên cười lớn, thất tha thất thểu chạy ra ngoài, tiện tay vứt luôn huy chương xuống dưới đất tạo nên một tiếng vang thanh thúy khiến tâm trạng mọi người rơi xuống đáy.

Anh ta rất thất vọng, Đường Quả làm nhiều chuyện sai không?Không, không có.Điểm lầm lỗi duy nhất của cô ấy là Nhan Niệm.Căn cứ này có thể mạnh như vậy, quan hệ với cô không rời.Sếp vì sao lại không suy nghĩ đến đó, chỉ vì Nhan Niệm mà giao cô ra, thật sự quá vô tình.Tần Giai Nhân nói đúng, anh ta không có mặt mũi nào để sống tiếp trong cái căn cứ này.

Anh ta phải đi cứu Đường Quả, đưa cô về."

Cô Đường, cô có đói không?"

"Có muốn ăn gì không?"

"Xe đi hơi nhanh, cô thấy có xóc không?"

"Cái thuốc ức chế dị năng tạm thời chỉ chốc nữa sẽ hết tác dụng, cô không cần lo."

Nguyên Bình cười lấy lòng, "May mắn là tôi đã từng gặp cô.

Sếp tôi nói, nhìn thấy cô rồi, không cần biết có điều kiện gì, chỉ cần cô muốn là phải đưa cô về."

Thật ra sếp bảo anh ta đi đón cô Đường, nhưng mà cái này không thể nói thẳng ra."

Không đói, không ăn, không xóc."

Đường Quả bình thản, hoàn toàn không có vẻ đau thương gì cả, khiến Nguyên Bình kỳ quái cực kì."

Sếp của các anh là Thời Thừa à?"

"Đúng, đúng.

Là Thời Thừa."

"À há..."

Đường Quả cười nhẹ, "Sao anh ấy không tới?"

"À ờm..."

Nguyên Bình gãi đầu, "Sếp bận lắm."

Không phải sợ bại lộ thì sẽ phiền phức à?Đường Quả cong khóe miệng, nhướn mày lên, "Sếp các anh thích tôi?"

"Phải."

Nguyên Bình không phủ nhận, "Sếp cực kì thích cô, còn chuẩn bị sẵn phòng cho cô."

Ách... lỡ mồm nói hơi nhiều.Tâm tình của Đường Quả tốt lên, "Tôi thực dụng lắm đấy.

Tôi đã từng là con gái nhà giàu, không có phòng hài lòng là không được."

Nguyên Bình há hốc mồm, ý gì?"

Chuẩn bị váy cho tôi không?"

Đường Quả chỉ bộ quần áo thể thao trên người, "Tôi rất thích đồ đẹp, váy càng đẹp, càng sang càng tốt."

"..."____Editor: Hôm nay tuyển đá, mị lại đăng trước, lỡ tí đi bão lại quênVẫn 10 chap (again)
 
[Edit] (Quyển 2) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 393: Nữ phụ không may ở mạt thế (32)


Tới căn cứ Lạc Nhật, Nguyên Bình xuống xe mà choáng.

Sếp nói cô Đường có thể không hài lòng lắm cơ mà?Vì sao anh ta cảm thấy cô Đường này cực kì vui, hỏi ý nào ra ý nấy, là một người cực kì biết hưởng thụ.Thời Thừa đứng chờ bên ngoài căn cứ, nhìn người phụ nữ nhảy xuống xe mà không khống chế được nội tâm kích động, vội chạy như bay đến trước mặt cô."

Lần này ở lại được không?"

Đường Quả cười cười nhìn anh, "Anh thích em à?"

"Ừ."

Anh đáp thẳng thừng, tựa như đang chờ cô kiểm duyệt.Tâm tình buồn bực của Đường Quả bay màu, cả người cô ấm lên, "Thích đến mức nào?"

"Rất thích."

"Ồ..."

Dường như sợ Đường Quả không tin, Thời Thừa vội đáp, "Về sau căn cứ cho em làm chủ cũng được."

Nguyên Bình lau mồ hôi, sếp à, sếp muốn thế thật hả?

Cưa gái phải cưa như thế này?[Ký chủ, trung khuyển, trung khuyển đó.

Có tài, không có tí vết nhơ, có thể chiều cô lên giời, cô không cần áp lực đâu nha.] Hệ thống mừng rỡ, trung khuyển gì gì đó, nó thích nhất."

Được, anh có thành ý như thế rồi thì em không khách khí nữa."

Gì?Nguyên Bình há hốc mốc, cái cô này muốn thật đấy à?"

Về sau anh quản lý căn cứ vì em."

Nguyên Bình: "...."

Ơ hay cái cô này!Thời Thừa cười, hơi do dự nắm lấy tay cô.

Cảm giác được cô không giãy dụa, anh mừng thầm trong lòng, mắt nghiêm túc lại, "Vậy là em muốn cho tôi một cơ hội?"

"Của hồi môn em cũng đã nhận rồi, anh nói xem?"

Thời Thừa hơi bất ngờ.

Anh cứ ngỡ sẽ nhìn thấy một người phụ nữ tuyệt vọng trước mặt mình, không ngờ rằng.... sẽ có tin mừng như thế.Anh chần chờ một chút, "Nghiêm Nghị thì sao?"

Cô vẫn luôn yêu gã, yêu sâu đậm."

Quên rồi."

Đường Quả dứt khoát, "Từ lúc em ra khỏi căn cứ Dương Quang, cuộc sống của em không có Nghiêm Nghị tồn tại, thế nào, hài lòng không?"

Hài lòng, cực kì hài lòng, anh vốn không cần nhiều như thế.Anh thích cô từ khi nào anh cũng không rõ, nhưng chỉ cần cô đồng ý ở bên cạnh anh, anh sẽ ở loạn thế này bình thiên hạ, chỉ vì cô.Hóa ra anh trọng sinh là vì cô.

Thời Thừa cảm thấy hạnh phúc."

Sau này em thích anh nhé?"

Lời ngon tiếng ngọt của người phụ nữ, không ai có thể từ chối được.

Dù Thời Thừa có cứng rắn đến mấy cũng bị đôi mắt xinh đẹp nghiêm túc của cô làm trái tim loạn nhảy."

Thích anh hơn thích Nghiêm Nghị."

Đường Quả bổ sung thêm, "Được không?"

Đương nhiên là được.

Thời Thừa luống cuống chân tay, không biết đáp sao cho vừa.Đường Quả nhịn không nổi, nhón chân lên xoa đầu anh, "Đáng yêu quá, xứng đáng được thích."

Nguyên Bình: Sếp thành cún con rồi?

Còn cười ngây ngô nữa, xem ra vui lắm nhỉ."

Em nghe Nguyên Bình nói anh chuẩn bị sẵn phòng cho em?"

Gương mặt lạnh lùng của Thời Thừa nhiễm một tầng đỏ ứng.

Anh nắm tay cô không chịu buông ra, nhẹ bước dắt cô vào trong căn cứ, "Ừ."

"Chuẩn bị riêng, anh đưa em đi xem."

"Được."

Thời Thừa thỏa mãn, tin mừng ngoài ý muốn.

Anh không quá hiểu cô, kể cả kiếp trước lẫn kiếp này.Nhưng còn quan trọng nữa đâu?

Cô đã vào trong căn cứ, đã thành người của anh, anh hoàn toàn có đủ thời gian để tìm hiểu cô.

Việc anh cần làm là vì cô mà quản lý một trời yên bình, yêu cô và bảo vệ cô.Đúng, đây là ý nghĩa của cuộc đời anh kiếp này.Anh cũng không rõ vì sao mình kích động đến mức đấy.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back