Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 340: Không cam lòng!



Khương Sơn Hà sợ hãi gật đầu: “Đúng thế, chỉ có mạnh hơn!”

Ông ta nhìn Diệp Bắc Minh, trầm mặc một lát!

Tiếp tục nói: “Diệp Bắc Minh, cậu rất mạnh, thiên phú cũng rất nghịch thiên”.

“Nhưng theo tôi được biết, thực lực võ đạo của cậu so với thế hệ trẻ của gia tộc cổ võ hàng đầu cũng không phải là mạnh nhất”.

Cậu có thể không kiêng sợ trong thế giới của người bình thường, nhưng khi đối diện với gia tộc cổ võ, có thể ngay cả cơ hội quỳ xuống xin tha cũng không có!”

“Cậu mãi mãi không biết, bọn họ đáng sợ đến mức nào!”

Diệp Bắc Minh cười: “Ồ, vậy sao?”

Khương Sơn Hà cau mày: “Cậu đừng có không tin, đến lúc đó cậu sẽ biết”.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục khinh thường ‘xì’ một tiếng: “Xì, gia tộc cổ võ cái gì chứ? Cậu nhóc, cậu tu luyện cho tốt, cùng lắm là một năm, tiêu diệt hết tất cả bọn họ cũng không vấn đề!”

Diệp Bắc Minh cười nhưng không nói gì.

Cho dù không có tháp Càn Khôn Trấn Ngục, anh có tuyệt học của chín mươi chín vị sư phụ, tự anh cũng có thể làm được!

“Diệp Bắc Minh, nhà họ Khương cổ võ tôi không có ác ý với cậu, có thể thả chúng tôi đi rồi chứ?”, Khương Sơn Hà hỏi.

Thậm chí có chút ý lấy lòng!

Có hơi bực bội khó chịu!

Gia tộc cổ võ lại nói chuyện với người bình thường bằng thái độ này.

“Được”.

Diệp Bắc Minh gật đầu.

“Cảm ơn!”

Khương Sơn Hà vui mừng: “Chúng ta đi thôi!”

“Đợi đã, tôi còn chưa nói xong”, Diệp Bắc Minh gọi bọn họ lại.

“Sao thế?”

Khương Sơn Hà kinh ngạc.

Diệp Bắc Minh nhìn ông ta: “Vừa nãy lúc lên tàu, tôi đã nghe hết các người nói chuyện với nhau, là ai nói sớm muộn gì cũng phải cho tôi chết?”

Sắc mặt đám người Khương Sơn Hà trắng bệch!

Diệp Bắc Minh nói nhanh gọn dứt khoát: “Không cần nói nhiều, mỗi người tự chặt đứt một cánh tay, sau đó cút!”

“Cái gì?”

Trong ánh mắt Khương Sơn Hà nổi lên ngọn lửa giận!

Trong nháy mắt vụt tắt!

Tức giận!
 
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 341: “Gần như đều ở trên tàu du lịch”.



Chỉ còn lại run rẩy, sợ hãi.

Ông ta sợ hãi cúi đầu, phun ra hai chữ: “Không dám!”

Ầm!

Khương Sơn Hà từ đánh gãy một cánh tay.

Những thanh niên khác của nhà họ Khương cắn răng, lần lượt đánh gãy một cánh tay của mình.

Khương Hàn Nguyệt lộ ra dáng vẻ đáng thương nhìn Diệp Bắc Minh: “Ngay cả tôi cũng cần sao?”

Cô ta rất đẹp.

Vô cùng đẹp!

Không kém hơn một ngôi sao lớn.

b* ng*c trêu ghẹo người ta!

Da thịt trắng nõn!

Thân hình chữ S gợi cảm.

Chân dài không có chút dư thừa, thẳng tắp, thon dài.

Diệp Bắc Minh lạnh băng nhìn cô ta: “Cô tưởng rằng mình rất đáng yêu, hay rất đẹp sao?”

Tất cả đám người nhà họ Khương đều tự đánh gãy cánh tay, sau đó rời đi.

Chiba Sadako sợ hãi, kinh hoàng nhìn bóng lưng Diệp Bắc Minh!

Khương Hàn Nguyệt rất đẹp, đẹp không kém gì cô ta.

Nhưng Diệp Bắc Minh không cũng bỏ qua cho cô ta!

Chiba Sadako biết, vẻ đẹp của mình đối với Diệp Bắc Minh cũng không đáng nhắc tới!

Đúng vậy!

Người đàn ông mạnh mẽ như vậy thiếu gì phụ nữ?

Chiba Sadako cô ta là cái gì chứ?

Diệp Bắc Minh nói: “Chiba Sadako!”

“Chủ nhân, có thuộc hạ!”

“Dùng tất cả sức mạnh trong tay cô, tra cho tôi tin tức về nhà họ Tần Cổ Võ và nhà họ Long Cổ Võ”.

“Cái này…”

Chiba Sadako có chút do dự.
 
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 342: “Tham kiến cô Shiba!”



Nhìn thấy thi thể Chiba Keigo, bọn họ đều đỏ mắt: “Gia chủ!”

“Đại nhân!”

“Đại nhân, là ai giết ông?!!”

Những người Đông Doanh này gào lớn!

Vô cùng đau buồn!

Diệp Bắc Minh chẳng buồn nói nhảm, lấy ra một cây kim bạc, ném về phía người Đông Doanh!

Phốc phốc phốc!

Trong cơ thể mỗi người Đông Doanh đều bị ba cây kim bạc đâm vào.

Không có cảm giác gì quá lớn.

Không đau không nhột!

Giọng Diệp Bắc Minh lạnh nhạt truyền tới: “Bắt đầu từ bây giờ, nghe theo mệnh lệnh của Chiba Sadako!”

Sau khi bỏ lại những lời này, Diệp Bắc Minh nhấc chân đi ra khỏi phòng.

“Mày là ai?”

“Dựa vào đâu chứ?”

“Người Long Quốc là cái thá gì?”

Ba người Đông Doanh tức giận, gào rống về phía bóng lưng Diệp Bắc Minh rời đi!

Ầm!

Ầm!

Ầm!!!

Ba đường sương máu nổ bùm, ba người Đông Doanh trong nháy mắt… nổ tung như dưa hấu!!!

Xung quanh tĩnh mịch!

Sau đó, Diệp Bắc Minh chỉ nghe thấy sau lưng truyền đến tiếng nói:

“Cô Shiba!”

“Tham kiến cô Shiba!”

“Bắt đầu từ bây giờ, chúng tôi chính là người của cô”.

Diệp Bắc Minh sải bước rời đi, khóe miệng nhếch lên nụ cười nhạt.

Ngụy Yên Nhiên dẫn Diệp Bắc Minh trở lại chỗ ngồi.

Lúc ăn cơm, Ngụy Yên Nhiên lấy một bản hợp đồng, là giấy tờ cổ phiếu và chứng khoán.
 
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 343: Đề thăng thực lực.



“Chỉ cần anh ký tên, 5% cổ phần này chính là của anh”.



Diệp Bắc Minh có phần bất ngời: “Cho tôi cổ phần làm gì?”

Đừng nhìn cổ phần chỉ có 5%, trên thực tế rất nhiều.

Ngụy Yên Nhiên cũng chỉ có tổng cộng 10% cổ phần của dược phẩm Thiên Hương, cô ta đều chia một nửa cho Diệp Bắc Minh.

Hơn nữa.

Nhà họ Ngụy gia sản lớn, các nhân vật nòng cốt mỗi người đều giữ mấy phần trăm cổ phần, Ngụy Yên Nhiên nghiêm túc nói: “Có công lao của anh, đương nhiên phải cho anh cổ phần rồi”.

Diệp Bắc Minh cười từ chối: “Cái này không cần, vốn dĩ là nợ ân tình của cô, hơn nữa cổ phiếu của cô cũng không tốt lắm”.

“Nhưng…”

Ngụy Yên Nhiên có chút thất vọng.

Cô ta cũng có chút tâm tư, hy vọng dùng cổ phiếu để trói buộc Diệp Bắc Minh và dược phẩm Thiên Hương.

Cô ta cắn răng, nói: “Diệp Bắc Minh, thật ra thì… tôi đưa anh cổ phần là để trói buộc anh!”

“Anh không cần cổ phần là vì đã nhìn ra rồi sao?”

Diệp Bắc Minh có chút bất ngờ.

Anh quả thật đã nhìn ra!

Nhưng Ngụy Yên Nhiên nói thẳng như vậy, anh vẫn không ngờ đến.

“Chủ yếu là không muốn phiền toái, 5 % cổ phần cũng không có bao nhiêu tiền, không cần phải lãng phí thời gian”.

“Hả?”

Ngụy Yên Nhiên ngây ra: “5% cổ phần, nếu như đan Dưỡng Nhan bán chạy, mỗi năm có lẽ được chia đến cả tỷ đấy, anh chắc chắn chứ?”

Diệp Bắc Minh gật đầu.

Anh thật sự không thiếu tiền.

Thẻ ngân hàng của thầy Nhị Thập Nhất vẫn còn trong tay.

Một tỷ không phải cứ tùy tiện quẹt?

“Đúng rồi, có chuyện cần cô hỗ trợ”.

“Anh nói đi!”, Ngụy Yên Nhiên thốt lên.

Diệp Bắc Minh bày tỏ mình cần chút dược liệu.

Niên đại càng cao càng tốt.

Chất lượng càng tinh chuẩn càng tốt.

Nhà họ Giả, một trong bốn thế gia lớn.
 
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 344: “Mạng của người khác không phải mạng sao?”



Trong phòng, một đám nam nữ nhà họ Giả đều có mặt.

Ông cụ Giả đứng đó, vẻ mặt u ám, nhìn cậu thanh niên trên giường, lạnh giọng hỏi: “Lý thần y, thật sự hết cách rồi sao?”

“Aiz”.

Lý thần y than thở: “Ông Giả, tôi thật sự đã cố gắng hết sức”.

“Cậu Giả là suy tim bẩm sinh, ngoại trừ Quỷ Môn Thập Tam Châm tại thế mới có thể cứu cậu ấy một mạng!”

“Nếu không… Aiz!”

Một tiếng thở dài.

Ánh mắt ông cụ có thể nhỏ ra máu.

Đột nhiên.

Một người đàn ông trung niên lớn tiếng: “Bố, dùng tim thay thế để phẫu thuật đi!”

“Chúng con đã tìm được một cô gái, máu và tim cô ta hoàn toàn trùng khớp với Đằng Nhi!”

Ông cụ Giả lắc đầu: “Im miệng!”

“Mạng của người khác không phải mạng sao?”

“Nhưng…”, người đàn ông trung niên mặt đầy đau khổ.

“Ông nội, cháu đau…”

Cậu thiếu niên khoảng mười bảy mười tám tuổi nằm trên giường chợt mở mắt.

Ông cụ Giả mặt đầu đau đớn, ngửa cổ lên trời than vãn: “Ông trời ơi! Giả Khiếu Lâm tôi cả đời không làm chuyện xấu, học trò khắp thiên hạ!”

“Nhà họ Giả tôi lại là thư hương môn đệ, truyền thừa hơn ba trăm năm”.

“Tại sao hôm nay lại muốn cháu trai tôi chịu phải đau khổ này?”

Ầm!

Sấm chớp bên ngoài rền vang, mưa to gió lớn!

“Ông nội… cháu đau…”, chàng trai nói một câu rồi hôn mê.

Lý thần y vội vàng tiến lên bắt mạch: “Thưa ông, cậu Giả sắp không ổn rồi”.

“Bố!”

“Ông mau hạ lệnh đi!”

Buổi tối.

Hai người Hạ Nhược Tuyết và Tôn Thiến vừa mới tan làm, mưa to như thác nước.
 
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 345: Báo cảnh sát vô dụng!



Ném vào xe thương vụ!

Nghênh ngang phóng đi.

Chỉ để lại Tôn Thiến liều mạng đuổi theo: “Nhược Tuyết, Nhược Tuyết!!!”, sau khi dạ tiệc kết thúc, Ngụy Yên Nhiên lái xe, chuẩn bị đưa Diệp Bắc Minh về chỗ ở.

Bỗng nhiên.

Điện thoại của Diệp Bắc Minh reo lên, là Hạ Nhược Tuyết gọi tới.

“Alo, Nhược Tuyết, sao vậy?”

Trong điện thoại truyền tới giọng nói của Tôn Thiến: “Diệp Bắc Minh, xảy ra chuyện… xảy ra chuyện lớn rồi!”

“Nhược Tuyết bị một đám người bắt đi”.

Diệp Bắc Minh biến sắc: “Cái gì? Xảy ra chuyện gì vậy!”

Tôn Thiến giải thích qua một lần.

Trong mưa lớn như thác đổ, Hạ Nhược Tuyết bị người ta bắt đi, chỉ còn lại túi xách.

Tôn Thiến tìm thấy điện thoại của Hạ Nhược Tuyết.

Tìm được số của Diệp Bắc Minh, gọi tới thông báo cho anh.

Cô ta chỉ có thể gọi cho Diệp Bắc Minh!

Bởi vì Tôn Thiến cảm giác người bắt Hạ Nhược Tuyết tuyệt đối không phải người bình thường.

Báo cảnh sát vô dụng!

Diệp Bắc Minh bảo cô ta định vị qua: “Tôn Thiến, cô ở dưới tầng công ty đợi tôi, đừng gấp, tôi lập tức tới ngay”.

Ngụy Yên Nhiên bất ngờ: “Xảy ra chuyện gì vậy?”

“Tôi có một người bạn gặp nguy hiểm, mượn xe cô chút”.

“Được”.

Ngụy Yên Nhiên gật đầu.

Diệp Bắc Minh lái xe thể thao của Ngụy Yên Nhiên phóng ra khỏi Trung Hải, chạy thẳng tới Kim Lăng.

Nửa tiếng sau, Diệp Bắc Minh đi đến công ty của Tôn Thiến.

Tôn Thiến ngồi ở trên bậc thang, toàn thân ướt đẫm, khóc tỉ tê.

Sau khi nhìn thấy Diệp Bắc Minh, Tôn Thiến lập tức xông đến: “Mau cứu Nhược Tuyết, cầu xin anh cứu Nhược Tuyết!”

“Yên tâm, không cần nói tôi cũng biết”.

Diệp Bắc Minh nhìn túi xách Hạ Nhược Tuyết bỏ lại.

“Tháp Càn Khôn Trấn Ngục còn có thể dùng theo dõi vạn dặm không?”

“Có thể”.

Tôn Thiến đỏ mắt: “Tấm hình này Nhược Tuyết vẫn luôn mang theo bên mình suốt mấy năm đại học đến nay”.
 
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 346: “Ai đấy? Quá to gan!”



“Sau khi cô ấy biết anh có vị hôn thê đã chủ động rút lui khỏi tình cảm của mấy người, một mình quay về Kim Long, quyết định không nhớ anh nữa”.

“Diệp Bắc Minh, nếu không phải Nhược Tuyết gặp nguy hiểm, tôi cũng sẽ không gọi cho anh”.

“Người ta thích anh, nhưng không muốn phá hỏng tình cảm của anh, anh hiểu không?”

Diệp Bắc Minh ngây người.

Anh không ngờ vị trí của mình ở trong lòng Hạ Nhược Tuyết lại cao như vậy?

Diệp Bắc Minh cất hình ảnh.

Cầm ra một cái lược.

Một giọt máu tươi nhỏ xuống.

Trước mắt Diệp Bắc Minh lập tức xuất hiện huyết ảnh của Hạ Nhược Tuyết!

Ngoài 40 kilomet.

Trong một trang viên xa hoa thuộc khu sầm uất nhất tại trung tâm thành phố.

Diệp Bắc Minh lên xe, đạp ga phóng đi.



Lúc này.

Sâu trong nhà họ Giả.

Hạ Nhược Tuyết bị người ta trói đến, trong mơ màng, cô nhìn thấy rất nhiều bác sĩ ngoại khoa.

“Ông Giả, hoàn tất phối máu, xác nhận không có vấn đề”.

“Lập tức có thể phẫu thuật”.

“Cô gái này cơ thể khỏe mạnh, cháu ông nắm chắc 70% cơ hội sống tiếp”.

Giả Khiếu Lâm chắp hai tay sau lưng, hạ lệnh: “Bắt đầu phẫu thuật!”

“Rõ!”

“Chuẩn bị thuốc mê!”

“Phẫu thuật bắt đầu!”

Hạ Nhược Tuyết lẩm bẩm: “Diệp... Bắc... Bắc Minh…”

Lập tức ngất đi!

Trong mưa lớn, Diệp Bắc Minh đạp ga đến cùng, đi về phía phủ đệ nhà họ Giả.

Bỗng nhiên.

Giọng tháp Càn Khôn Trấn Ngục truyền tới: “Nhóc, tính mạng của cô gái kia sắp mất rồi, cô ta đang nguy hiểm đến tính mạng!”

“Đáng chết!!!”

Diệp Bắc Minh cắn răng, cơn giận ngút trời bộc phát: “Tôi mặc kệ là ai, cứ tổn thương đến Nhược Tuyết, tất cả đều phải chết!!!”

Vù!

Động cơ xe thể thao của Ngụy Yên Nhiên gần như bị Diệp Bắc Minh đạp nổ!

Tiếng động cơ giống như dã thú gầm thét, đi đến cửa lớn phủ đệ nhà họ Giả.

Cửa lớn màu đỏ đóng chặt!

Ngoài cửa còn có hai con sư tử lớn bằng đá.
 
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 347: Nhiệt độ dần mất đi!



“Cút!”

Diệp Bắc Minh đi sâu vào trong phủ Giả.

Những người này xông lên ngăn cản!

Kiếm Đoạn Long chém ra, kiếm khí tung hoành, những người này trực tiếp bị chém thành hai nửa!

Phòng ngự phủ Giả cơ bản không cản được Diệp Bắc Minh!

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nhắc nhở: “Nhanh chút nữa, nhanh chút nữa!”

“Khí tức sinh mạng của cô gái kia biến mất rồi!”

“Cậu còn ba phút, nếu não chết thì coi như hoàn toàn hết cách cứu chữa”.

...

Lúc này.

Hạ Nhược Tuyết nằm ở trên bàn mổ, mặt đẹp lạnh băng.

Nơi ngực cô ấy có một lỗ thủng lớn.

Tim bị người ta lấy mất!

Chuyển vào trong cơ thể cháu trai Giả Khiếu Lâm.

Tách! Tách! Tách!

Máy hô hấp nhảy theo tiết tấu.

Lý thần y mỉm cười nói: “Ông Giả, chúc mừng ông!”

“Phẫu thuật rất thành công!”

Bộp bộp bộp bộp!

Trong phòng truyền tới tiếng vỗ tay.

Giả Khiếu Lâm thở phào nhẹ nhõm, nhìn ‘thi thể’ Hạ Nhược Tuyết ở bên cạnh, ông ta hạ lệnh: “Kéo ra ngoài chôn đi, đừng để ai biết”.

“Rõ!”

Một đám người làm đang định ra tay.

Đột nhiên.

“Anh là ai?”

“A!”

Một tràn tiếng kêu thảm thiết truyền tới.

Sau đó một người đàn ông toàn thân ướt đẫm, hai mắt đỏ bừng xông vào, cầm trong tay một thanh kiếm gãy đầu rồng mang phong cách cổ xưa!

“Nhược Tuyết!!!”

Diệp Bắc Minh liếc nhìn Hạ Nhược Tuyết trên bàn mổ.

Xông đến ‘thi thể’ Hạ Nhược Tuyết.

Nhiệt độ dần mất đi!

Đáng tiếc không còn tim.

Diệp Bắc Minh không chút khách khí, xông đến bên cạnh cháu trai của Giả Khiếu Lâm.

Chìa tay túm lấy tim cậu ta!
 
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 348: “Cậu là ai?”



Cảnh tượng xuất hiện khiến ai cũng khiếp sợ!

Tim vừa mới chuyển xong, vậy mà lại bị Diệp Bắc Minh lấy ra.

Đám người Diệp Thần Y cũng sợ đến trợn tròn mắt.

Diệp Bắc Minh đặt tim của Hạ Nhược Tuyết vào trong cơ thể cô ấy.

Đồng thời, lấy ra mười ba cây kim bạc!

Đâm vào huyệt đạo của Hạ Nhược Tuyết.

Quỷ Môn Thập Tam Châm!

Hồi sinh người chết!

Giả Thiếu Lâm như sắp phát điên: “Long Nhi!!!”

Khoảng 30 giây sau, Hạ Nhược Tuyệt đã tỉnh lại.

Cô ấy mở mắt, mơ hồ nhìn thấy Diệp Bắc Minh: “Diệp Bắc Minh... là... là cậu sao?”

“Tớ chết rồi ư?”

Diệp Bắc Minh mỉm cười: “Nhược Tuyết, yên tâm, cậu sẽ không chết đâu”.

Hạ Nhược Tuyết cười nhợt nhạt rồi ngất xỉu.

Nhìn thấy Hạ Nhược Tuyết không sao, Diệp Bắc Minh xoay hướng mắt: “Các người đáng chết!!!”

Giả Khiếu Lâm khóe mắt co quắp: “Cậu là ai?”

Phốc!

Trả lời ông ta chính là một kiếm chém tới của Diệp Bắc Minh!

“Bố!”

“Ông cụ!”

Đám người nhà họ Giả kêu lên.

Diệp Bắc Minh đi ra khỏi nhà bọn họ giống như thần chết.

Ba mươi phút sau.

Diệp Bắc Minh ôm Hạ Nhược Tuyết rời đi, quay lại phòng trọ của cô ấy.

Tôn Thiến đã quay về, nhìn thấy Hạ Nhược Tuyết toàn thân là máu, Diệp Bắc Minh cũng ướt sũng người, Tôn Thiến sợ đến ngây người.

“Xảy ra chuyện gì vậy?”

“Nhược Tuyết sao vậy?”

Tôn Thiến vô cùng gấp gáp.

Diệp Bắc Minh viết một vài dược liệu ném cho Tôn Thiến, hô lớn: “Tôn Thiến, lập tức mua cho tôi một vài loại thuốc bắc”.

“Được, tôi lập tức đi đây”.

Tôn Thiến biết, những dược liệu này để cứu Hạ Nhược Tuyết.

Cô ta chạy ra khỏi tiểu khu, xông pha trong màn mưa.

Diệp Bắc Minh ôm Hạ Nhược Tuyết vào phòng, đặt trên giường.

Quỷ Môn Thập Tam Châm giữ được mạng của Hạ Nhược Tuyết.

Nhưng cần một vài dược liệu mới có thể khiến vết thương khép miệng!
 
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 349: Gửi cho anh cả Giả Tòng Nhung.



Giả Thiên Nam về nhà, nhìn thấy đám người Giả Khiếu Lâm nằm trên đất đã chết từ lâu.

Giả Thiên Nam như muốn phát điên.

Buổi tối ông ta tăng ca ở công ty, vì vậy không về.

Sau khi về nhà mới phát hiện biến cố xảy ra.

Tất cả võ giả trong nhà đều bị đánh gục!

Tất cả tầng lớp cấp cao ở phủ Giả không một ai may mắn thoát nạn, tất cả đều bị người ta một kiếm chém chết.

Chỉ có những người giúp việc bình thường mới may mắn tránh được một kiếp!

“Là ai, là ai tiến vào nhà họ Giả?!!! Lấy camera cho tôi!”

Rất nhanh camera thu hình đã được lấy ra.

Một cậu thanh niên tay cầm kiếm gãy giết tầng lớp cấp cao nhà họ Giả.

Khoảnh khắc nhìn thấy người đó!

Giả Thiên Nam toàn thân chấn động: “Diệp Bắc Minh, là Diệp Bắc Minh!”

Giang Nam và Trung Hải đều xảy ra chuyện lớn như vậy, Giả Thiên Nam đã xem qua hình của Diệp Bắc Minh.

Nhưng ông ta nằm mơ cũng không ngờ Diệp Bắc Minh sao lại xông vào nhà họ Giả?

Ông ta lập tức lấy điện thoại di động ra: “Alo, anh cả… bố bị Diệp Bắc Minh giết…”

Lúc này.

Trong quân doanh Kim Lăng cách đó mấy trăm dặm.

Giả Tòng Nhung nhận được tin tức, suýt chút nữa ngã từ trên ghế xuống.

Vua Kim Lăng, Cổ Tòng Nhung!

Con trai trưởng nhà họ Giả!

Giả Tòng Nhung đỏ mắt: “Em nói gì, bố chết? Bị Diệp Bắc Minh giết, làm sao có thể!”

Giả Thiên Nam nói: “Anh cả, là thật, em nhìn qua camera, chắc chắn là Diệp Bắc Minh”.

Ông ta sao chép lại video.

Gửi cho anh cả Giả Tòng Nhung.

Giả Tòng Nhung xem xong video, tức giận đến mức máu sôi trào!

“Diệp Bắc Minh!”

Giả Tòng Nhung như sắp cắn nát hàm răng.

Ông ta cố nén tức giận và oán hận, nói: “Em hai, trước tiên em thu dọn thi thể của bố trước, Diệp Bắc Minh này đã là một người chết”.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back