Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 350: Cuối cùng người cũng đã cứu về được!



“Hôm nay ở Trung Hải, hắn giết Quân Kiếm Phong, đắc tội với nhà họ Quân! Lại giết thêm Quân Thiên Hùng và Trương Nhất Phong, con trai của hai người này đều lấy con gái của các nhân vật lớn ở Long Đô”.

“Bọn họ đã sớm bất mãn với Diệp Bắc Minh!”

“Tối hôm nay, Diệp Bắc Minh lại xông vào nhà họ Giả Kim Lăng chúng ta, một ngày đắc tội với vô số gia tộc, chúng ta còn có camera, tội danh của Diệp Bắc Minh đã thành, hắn không chối được đâu!”

“Anh phải báo lên Long Hồn!”

Trong đêm hôm đó, thảm án nhà họ Giả truyền khắp tầng lớp cấp cao trong Long Quốc.

Kinh sợ!

Trong phòng họp trụ sở chính Long Hồn.

Sắc mặt tất cả mọi người vô cùng khó coi.

“Diệp Bắc Minh này rốt cuộc muốn làm gì?”

“Xông vào đại sứ quán Hùng Quốc, dẫn đến kháng nghị quyết liệt từ bên đó! Long Quốc chúng ta mất hết mặt mũi ở quốc tế”.

“Hắn còn giết Quân Kiếm Phong, giới võ đạo Trung Hải đại loạn!”

“Doãn Thiên Hùng và Trương Nhất Phong có tội gì? Hắn giết người, ảnh hưởng quá xấu!”

“Tối nay lại tiến vào nhà họ Giả ở Kim Lăng, ông cụ Giả Khiếu Lâm cũng bị giết! Ông cụ Giả cả đời không làm chuyện xấu, sao lại gặp phải tai ương này?”

“Diệp Bắc Minh, cái tên ác độc!”

Mọi người trong phòng họp tức giận.

Lúc này có người hạ lệnh: “Cử người của Long Hồn đi bắt Diệp Bắc Minh về quy án, giải về Long Đô thẩm tra!”

“Diệp Bắc Minh là sư đệ của người phụ nữ kia, nên không…”

Có người lo lắng.

Một người đàn ông trung niên cười lạnh: “Không cần nói cho cô ta biết, trực tiếp bắt Diệp Bắc Minh về, phán quyết, chém đầu!”

“Làm liền một mạch!”

“Chờ cô ta biết thì Diệp Bắc Minh cũng đã là một thi thể, cô ta có thể làm gì được?”

Mọi người rối rít gật đầu.

Chém Diệp Bắc Minh rồi, bọn họ còn có thể chèn ép người phụ nữ kiêu căng kia.

Một công đôi việc.

...

Tôn Thiến mua dược liệu về, toàn thân ướt đẫm, vô cùng chật vật.

Diệp Bắc Minh lập tức chữa trị cho Hạ Nhược Tuyết.

Tốc độ luyện đan của đỉnh Thanh Mộc rất nhanh, đan dược trị thương anh luyện chế ra khi thoa lên vết thương sẽ không để lại bất kỳ vết sẹo nào.
 
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 351: Không có để lại bất kỳ vết sẹo!



Lúc ra khỏi phòng, phát hiện Tôn Thiến ngồi trên sofa ngủ gật.

Đột nhiên.

Cô ta nhảy cẫng lên, mở mắt: “Diệp Bắc Minh, Nhược Tuyết sao rồi?”

“Cô ấy không sao?”

“Tốt quá rồi, tốt quá rồi…”

Tôn Thiến vì kích động mà lập tức ngất xỉu.

Diệp Bắc Minh sải bước về phía trước, ôm cô ta về phòng.

...

Sáng hôm sau, Hạ Nhược Tuyết tỉnh lại phát hiện mình nằm ở trên giường, trên người không mặc quần áo.

Chỗ ngực đều là bùn thuốc màu đen.

Một người đàn ông nằm ở mép giường đang ngủ.

“A!”

Hạ Nhược Tuyết kêu lên một tiếng.

Diệp Bắc Minh ngẩng đầu, nghi ngờ nhìn cô ấy: “Sao thế?”

“Cậu… cậu… cậu!!!”, Hạ Nhược Tuyết vội vàng ôm ngực, vừa mừng vừa sợ: “Là cậu, sao cậu lại có mặt ở đây?”

“Tối hôm qua tớ nằm mơ, hình như là mơ thấy cậu”.

“Sao tớ lại không mặc quần áo vậy?”

Hạ Nhược Tuyết vội vàng dùng chăn, bảo vệ phần trên.

Diệp Bắc Minh lại nói: “Để tớ xem”.

Anh chìa tay kéo chăn.

Mặt đẹp của Hạ Nhược Tuyết thẹn thùng, vội vàng: “Đừng… mới sáng sớm, nếu cậu muốn, buổi tối… chúng ta nói sau được không?”

Diệp Bắc Minh sửng sốt.

Có chút bối rối: “Khụ, cái đó… chuyện tối qua cậu không nhớ gì sao?”

Hạ Nhược Tuyết mặt đầy nghi ngờ: “Tối qua có chuyện gì à?”

Vì quá đau đớn, trí nhớ liên quan đến tối hôm qua Hạ Nhược Tuyết gần như quên hết.

Diệp Bắc Minh suy nghĩ, Hạ Nhược Tuyết quên mất cũng tốt.

Anh nói: “Tối qua cậu xảy ra chút chuyện, ngã bất tỉnh”.

“Tôn Thiến gọi điện thông báo cho tớ, cậu ngã bị thương ở ngực, để tớ xem xem có sẹo hay không”.

Hạ Nhược Tuyết lập tức kinh hãi: “A? Sẹo á, đừng mà! Đừng để lại sẹo mà!”

Vén chăn lên.
 
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 352: “Cậu muốn phản kháng sao?”



“Mạnh cái đầu cậu!”

Gò má Hạ Nhược Tuyết đỏ ửng, cô ấy đương nhiên biết Diệp Bắc Minh đang nói gì.

Che ngực.

Vội nhặt gối ném vào đầu Diệp Bắc Minh.

Bụp!

Đột nhiên, một tiếng vang lớn truyền tới.

Bên ngoài truyền đến giọng nói hoảng sợ của Tôn Thiến: “Mấy người là ai?”

“Sao lại xông vào nhà dân!”

Sau đó truyền đến tiếng quát: “Doanh trại Huyền Cơ Long Hồn đến bắt người, những người khác không liên quan thì tránh ra!”

Một người đàn ông ăn mặc quân trang, khí tức hùng hậu, chìa tay túm bả vai Tôn Thiến.

Tôn Thiến đâu từng nhìn thấy cảnh tượng này.

Sợ đến mức há to miệng, ngây ngốc tại chỗ!

Một giây kế tiếp.

Diệp Bắc Minh bỗng nhiên xuất hiện, đứng trước mặt người đàn ông này, túm tay anh ta.

“Tự tìm cái chết!”

Người đàn ông theo bản năng đánh một quyền về phía ngực Diệp Bắc Minh!

Đây là một Võ Linh, nếu người bình thường bị một quyền đánh trúng, chắc chắn sẽ phải chết!

Đúng là ác độc!

Ầm!

Diệp Bắc Minh giơ tay đánh ra một quyền.

“A…”

Một tiếng hét thảm, tay của đàn ông trực tiếp nổ tung, máu thịt tung tóe!

Soạt soạt soạt soạt!

Những người khác của doanh trại Huyền Cơ Long Hồn tiến lên một bước, vây quanh Diệp Bắc Minh.

Tổng cộng bảy người!

Bọn họ mặc trang phục đồng nhất, trên ngực có huy chương hình rồng, trông rất sống động, vô cùng ngang ngược!

Người đàn ông trung niên cầm đầu quát lớn: “Diệp Bắc Minh, tôi tên Chu Chính Quốc, là đội trưởng tiểu đội ba của doanh trại Huyền Cơ Long Hồn, hôm nay phụng mệnh truy bắt cậu!”

“Cậu muốn phản kháng sao?”
 
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 353: Ông ta lăn ra ngoài, thất điên bát đảo!



“Hơn nữa, có những phần tử tội phạm khác sẽ ngụy trang thành phụ nữ, trẻ em, chúng tôi vì đảm bảo an toàn cho đội viên thôi”.

Đây hoàn toàn là giảo biện.

Diệp Bắc Minh tức giận mắng: “Con mẹ nó!”

Anh như gió lốc, một bước xuất hiện bên cạnh Chu Chính Quốc.

“Bốp!”

Một cái tát giáng thẳng vào mặt Chu Chính Quốc, đánh cho ông ta lui về phía sau.

Mặt Chu Chính Quốc trong nháy mắt sưng vù!

“Đội trưởng!”

“Diệp Bắc Minh, mày chống lại lệnh bắt!”

Những đội viên khác giận dữ, xông về phía Diệp Bắc Minh.

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Diệp Bắc Minh một cước một người, đá bay toàn bộ ra khỏi phòng trọ của Hạ Nhược Tuyết.

“Diệp Bắc Minh!”

Ầm!

Chu Chính Quốc vừa mở miệng.

Diệp Bắc Minh đạp một cước vào bụng Chu Chính Quốc.

Chu Chính Quốc bay ra khỏi phòng trọ.

Nhanh!

Quá nhanh!

Dù Chu Chính Quốc thực lực Võ Vương sơ kỳ, nhưng lại không nhìn rõ tốc độ của Diệp Bắc Minh!

Thân pháp gì vậy?

Cực kỳ đơn giản, kỹ thuật không lòe loẹt, càng không có động tác dư thừa.

Một cước đạp tới, khiến người ta không thể né tránh!

Chu Chính Quốc ôm bụng, bò dậy: “Diệp Bắc Minh, mày…”

Nội lực mới vừa ngưng tụ.

Ầm!

Diệp Bắc Minh xông lên, một cước đạp vào đầu Chu Chính Quốc.

Ông ta lăn ra ngoài, thất điên bát đảo!

Chu Chính Quốc chậm rãi bò dậy.

Diệp Bắc Minh quay đầu, nói với Tôn Thiến: “Quay về phòng, chăm sóc kỹ Nhược Tuyết, tôi không về thì đừng ra ngoài”.

“Được”.

Tôn Thiến rất nghe lời.
 
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 354: Sải bước lớn đi đến!



Một giây tiếp theo, Diệp Bắc Minh giống như quỷ, trong tay có thêm kiếm Đoạn Long, kề vào cổ họng Chu Chính Quốc: “Ai bảo ông tới truy bắt tôi?”

“Ai cho ông lá gan đấy, biết tôi là ai không?”

Với thân phận thiếu soái Long Hồn của anh.

Một người của đội Huyền Cơ nhỏ bé dám bắt anh ư?

Chu Chính Quốc không dám làm bừa: “Diệp Bắc Minh, cậu biết mình đang làm gì không?”

“Tôi là người của Long Hồn, cậu dám…”

Ông ta vẫn chưa nói hết.

Đột nhiên dừng lại!

Chu Chính Quốc ngẩn người.

Bởi vì Diệp Bắc Minh lấy ra một chiếc huy hiệu, gần như giống hệt với huy hiệu của bọn họ đang đeo.

Không đúng!

Có lẽ là cấp bậc cao hơn!

Huy hiệu của Diệp Bắc Minh được chế tạo từ vàng nguyên chất, bên trên có hình cành ô-liu uốn tròn, một con rồng vàng lượn quanh.

Rồng vàng sinh động như thật, dường như muốn phá huy hiệu bay ra!

“Sao cậu lại có thứ này?”

Chu Chính Quốc ngẩn người.

Các thành viên khác của đội Huyền Cơ Long Hồn cũng cứng đờ người.

Đây là tượng trưng thân phận cấp cao nhất của Long Hồn!

Chỉ có nhân vật cấp soái mới có thứ này.

Vậy mà Diệp Bắc Minh lại có nó?

Huy hiệu này là đồ giả sao?

Cũng có khả năng!

Nhưng người bình thường không có tư cách nhìn thấy huy hiệu như này, làm sao làm giả được?

Nói đi cũng phải nói lại, chiếc huy hiệu này rất giống đồ thật, tỉ mỉ sinh động như thật, cả Long Quốc cũng không có ai dám làm giả huy hiệu cấp soái của Long Hồn.

“Tại sao? Bởi vì anh ấy là thiếu soái mới bổ nhiệm của Long Hồn!”

Đột nhiên, một giọng nói lanh lảnh vang lên.

“Thiếu soái!”

Đám người Chu Chính Quốc kinh ngạc.

Bọn họ chỉ biết, người hôm nay cần bắt là một nhân vật nguy hiểm, không ngờ lại là thiếu soái của Long Hồn bọn họ.

Tô Mạc Già mặc quân trang, oai hùng mạnh mẽ.
 
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 355: “Tại sao anh không ra tay?”



Cô ta khom lưng chín mươi độ với Diệp Bắc Minh: “Thiếu soái, tôi đến muộn rồi”.

Diệp Bắc Minh lạnh giọng nói: “Đúng là cô đã đến muộn”.

Tô Mạc Già tỏ vẻ áy náy: “Xin lỗi, thiếu soái!”

“Sáng nay, giấy ủy nhiệm của anh mới đến Trung Hải, sau khi tôi lấy được liền đến đây ngay”.

Tô Mạc Già lấy giấy ủy nhiệm thiếu soái của Diệp Bắc Minh ra.

Trực tiếp mở ra!

Sau khi đám người Chu Chính Quốc nhìn thấy chữ ký phê chuẩn bên trên, vẻ mặt liền biến sắc.

Diệp Bắc Minh là thiếu soái thật!

Chu Chính Quốc thay đổi thái độ một trăm tám mươi độ: “Thiếu soái, là chúng tôi hiểu nhầm!”

“Bây giờ chúng tôi sẽ đi ngay lập tức!”

Chu Chính Quốc rất thức thời, dẫn người quay người đi.

Diệp Bắc Minh còn trẻ như vậy, đã được bổ nhiệm thiếu soái, có thể là người bình thường ư?

Chu Chính Quốc tuyệt đối không đắc tội được!

“Tôi cho ông đi chưa?”

Chu Chính Quốc cứng đờ người quay đầu lại.

“Thiếu soái, cậu còn muốn thế nào?”

“Mỗi một người tự phế một cánh tay!”

“Cái gì?”

Trong lòng Chu Chính Quốc nổi lên cơn lửa giận.

Bọn họ là võ giả, tự phế một cánh tay thì cả đời cũng bị phế theo.

Diệp Bắc Minh cười lạnh lùng nói: “Tô Mạc Già, nói với bọn họ, ra tay với thiếu soái, theo quy định của Long Hồn, thì sẽ bị xử lý thế nào?”

Tô Mạc Già cung kính trả lời: “Thưa thiếu soái, tước quân hàm!”

“Chém đầu!”

Đám người Chu Chính Quốc toàn thân run lên.

Cắn răng, mỗi người tự chém đứt một cánh tay.

Ánh mắt Diệp Bắc Minh sầm tối nhìn một người trong đó.

“Tại sao anh không ra tay?”

Vừa nãy người này ra tay với anh, bị anh đánh nát cánh tay bằng một quyền.

Đối diện với câu hỏi của Diệp Bắc Minh, sâu trong đáy mắt người này lóe lên tia âm hiểm, thản nhiên cười nói: “Thiếu soái, vừa nãy anh tung ra một quyền phế mất một cánh tay của tôi, cho nên tôi thấy hay là bỏ qua đi?”
 
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 356: “Là ai muốn giết tôi?”



Bước lên một bước.

Lập tức xuất hiện trước mặt người này!

Tấn công một quyền!

Phập!

Tim bỗng ngừng đập, ngã thẳng xuống đất, chết!

“Cậu!”

Đám người Chu Chính Quốc kinh hãi ngây người, bị thủ đoạn kiên quyết của Diệp Bắc Minh dọa sợ tê dại da đầu.

Bọn họ từng thấy người tàn nhẫn nghiêm khắc, nhưng chưa từng thấy ai tàn nhẫn nghiêm khắc như Diệp Bắc Minh.

Dứt khoát nhanh gọn!

Cho dù là thành viên của Long Hồn, nói giết là giết.

“Người này muốn giết tôi, tôi giết anh ta, các ông có ý kiến không?”

Chu Chính Quốc vốn không dám nhìn thẳng vào mắt Diệp Bắc Minh.

“Không dám…”

Sau khi bỏ lại một câu, rồi mang theo thi thể của người này thê thảm rời đi.

Sau khi đám người Chu Chính Quốc rời đi, Diệp Bắc Minh nghi hoặc hỏi: “Đám người này là thế nào vậy, cảm giác không có tố chất của quân nhân, vừa ra tay đã muốn lạm sát người vô tội! Bọn họ cũng xứng gia nhập Long Hồn sao?”

Tô Mạc Già giải thích: “Thiếu soái, bọn họ là người của gia tộc võ đạo”.

Diệp Bắc Minh cau mày: “Long Hồn còn có người của gia tộc võ đạo ư?”

Tô Mạc Già nói: “Ngoại trừ Long Tổ và một số quân doanh bình thường ra, Long Hồn còn có đội Thần Cơ, đội Thiên Cơ, đội Huyền Cơ”.

“Đội Huyền Cơ lựa chọn người từ trong các gia tộc võ đạo của Long Quốc để lập nên”.

“Đội Thiên Cơ do quốc chủ quản lý, ngoại trừ quốc chủ, không ai có thể điều động”.

“Đội Thần Cơ vô cùng thần bí, không rõ lai lịch thế nào!”

Diệp Bắc Minh cau mày: “Chẳng trách đội Huyền Cơ có khí tức giang hồ nặng như vậy, là quân nhân mà vừa ra tay đã muốn giết người bình thường!”

“Nếu xuất thân từ gia tộc võ đạo thì có thể hiểu được”.

Tô Mạc Già thở dài: “Nếu không, thiếu soái cho rằng tại sao những gia tộc võ đạo đó lại ngoan ngoãn nghe lời như vây?”

Diệp Bắc Minh hơi ngẫm nghĩ gật đầu.

Một lát sau.

“Là ai muốn giết tôi?”

“Người của Long Hồn cũng đến, bát sư tỷ của tôi có biết không?”

“Sư phụ vẫn chưa biết, sợ rằng là lãnh đạo cấp cao khác của Long Hồn hạ lệnh cho người của Huyền Cơ đến bắt thiếu soái”, Tô Mạc Già nói: “Hừ! Đáng tiếc, bọn họ không biết thực lực võ đạo của thiếu soái”.

Trong ánh mắt Diệp Bắc Minh đầy vẻ lạnh lùng: “Xem ra phải đến Long Đô một chuyến, tôi muốn xem là ai muốn giết tôi!”
 
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 357: Đổ bê tông chắc chắn.



Giọng hơi căng thẳng của hai cô gái vang lên.

“Là tôi”.

Cửa phòng được mở ra.

Hạ Nhược Tuyết và Tôn Thiến mới thở nhẹ nhõm.

Họ nhìn ra ngoài phòng, phát hiện không có ai khác ngoài Diệp Bắc Minh.

Diệp Bắc Minh trực tiếp nói: “Nhược Tuyết, cậu ở lại Kim Lăng tạm thời không được an toàn lắm”.

“Về Giang Nam đi, ở Giang Nam, tớ có thể cho người bảo vệ hai người”.

Tôn Thiến suồng sã nói: “Hả?”

“Bảo chúng tôi đến Giang Nam ư?”

“Vậy công việc của chúng tôi phải làm thế nào, chúng tôi làm ở công ty my phẩm, bây giờ đã là nhà thiết kế cấp cao rồi, nếu bỏ đi, tất cả công sức trước đây coi như uổng phí rồi”.

Diệp Bắc Minh suy nghĩ một lúc, nói: “Thế này đi, tôi mở một công ty, cho hai cô quản lý”.

“Giai đoạn đầu đầu tư một tỷ, hai cô có thể tự do phát triển”.

“Một tỷ?”

Tôn Thiến ngẩn người.

Hạ Nhược Tuyết cũng sợ giật mình.

Tôn Thiến vô cùng kích động, lắc cánh tay của Hạ Nhược Tuyết: “Nhược Tuyết, chúng ta phát tài rồi! Ha ha ha, chúng ta phát tài rồi”.

Không đợi Hạ Nhược Tuyết nói gì.

Tôn Thiến liền lấy điện thoại gọi cho sếp xin nghỉ việc.

Sau khi thu dọn đồ đạc, Diệp Bắc Minh đưa Hạ Nhược Tuyết và Tôn Thiến về phủ Diệp ở Giang Nam.

Vạn Lăng Phong được biết Diệp Bắc Minh quay về, lập tức chạy đến: “Tham kiến chủ nhân!”

“Chiến thần Lăng Phong, Vạn Lăng Phong?”

“Chủ nhân?”

Tô Mạc Già rất kinh ngạc.

Tôn Thiến cũng sợ lè lưỡi.

Hạ Nhược Tuyết lại nhìn Diệp Bắc Minh một cách sâu sắc, trong đôi mắt lóe lên vẻ khác thường.

Diệp Bắc Minh bảo Tô Mạc Già dẫn hai cô gái đi nghỉ ngơi.

Còn mình dẫn Vạn Lăng Phong vào trong mật thất.

Mật thất sâu ba mươi mét dưới lòng đất.

Đổ bê tông chắc chắn.

Sau khi đóng cửa, Diệp Bắc Minh lâp tức dặn dò Vạn Lăng Phong chăm sóc tốt Hạ Nhược Tuyết và Tôn Thiến.

Rồi hỏi tình hình của Hầu Tử.
 
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 358: Cảnh giới mà ông ta khao khát từ lâu.



Diệp Bắc Minh gật đầu.

Hầu Tử cũng coi như có khởi đầu tốt.

Anh dặn dò Vạn Lăng Phong, đừng quan tâm quá, để tự Hầu Tử phát triển.

Nếu có khó khăn thì giúp sau.

Vạn Lăng Phong đồng ý.

Diệp Bắc Minh lại bảo ông ta ngồi xuống, lấy ra một viên đan dược màu đỏ cho Vạn Lăng Phong uống.

Vạn Lăng Phong cũng không nhìn mà nuốt luôn!

“Ông không sợ là thuốc độc à?”

“Chủ nhân, nếu cậu muốn giết tôi thì không cần đến thuốc độc!”

“Ha ha ha!”

Diệp Bắc Minh bật cười.

Rất hài lòng với lòng trung thành của Vạn Lăng Phong, anh không chọn sai người.

“Khoanh chân, ngồi xuống”.

“Rõ”.

Vạn Lăng Phong hơi nghi hoặc, nhưng vẫn làm theo.

Diệp Bắc Minh đi đến sau lưng Vạn Lăng Phong, đưa tay ra đập một chưởng.

Ầm ầm!

Trong tích tắc, khí thế cả người Vạn Lăng Phong bành trướng lên!

Gân cốt kinh mạch toàn thân lốp ba lốp bốp chấn rung, xương cốt vang lên rắc rắc.

Lúc này, khí tức cả người Vạn Lăng Phong cuồn cuộn ào ra như nước lũ vỡ đê.

Cả mật thất chấn rung, giống như bão táp ập đến.

Phải đến ba phút, khí tức bùng phát ra từ trong người Vạn Lăng Phong mới dừng lại: “Việc này… đây… thực lực của tôi… làm sao có thể?”

Toàn thân Vạn Lăng Phong run lên!

Hoàn toàn ngây ngốc.

Ông ta lại từ cảnh giới đại tông sư đỉnh phong được Diệp Bắc Minh đánh một chưởng tiến vào cảnh giới Võ Linh!

Võ Linh!

Cảnh giới mà ông ta khao khát từ lâu.

Đó là một đường ngăn cách, rất nhiều đại tông sư cả đời cũng không thể tiến vào cảnh giới Võ Linh.

Vạn Lăng Phong òa khóc, rơi nước mắt xúc động: “Chủ nhân, ân tình của cậu như cha mẹ sinh thành! Cái mạng của Vạn Lăng Phong là của cậu!”

Diệp Bắc Minh thản nhiên lắc đầu: “Không cần cảm ơn tôi, lần trước tôi hồi phục kinh mạch cho ông, sớm muộn ông cũng có thể tiến vào cảnh giới Võ Linh”.

“Tôi cho ông uống một viên đan ngưng khí, đả thông kinh mạch cho ông, cho nên mới khiến mọi việc suôn sẻ”.

Diệp Bắc Minh giơ tay lên.
 
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Chương 359: “Thương hội Hội Phong?”



Mấy viên đan ngưng khí này đã không có hiệu quả với anh.

Uống vào cũng không thể tăng thực lực.

“Soạt!”

Vạn Lăng Phong hít khí lạnh.

Là chiến thần Lăng Phong, thống soái đại quân một triệu hai trăm ngàn người của hành tỉnh Đông Nam, vừa nhìn là nhận ra vật này.

Đan dược!

Hơn nữa còn là đan dược cực phẩm!

“Cậu cho tôi?”

Vạn Lăng Phong kích động, toàn thân run lên.

Hai chân của vị chiến thần này suýt mềm nhũn.

Một viên đan cực phẩm, tùy tiện bán đấu giá cũng được giá trên trăm triệu.

Đan dược cực phẩm, hàng trăm triệu cũng có khả năng!

Mười mấy viên đan dược cộng lại, ít nhất cũng giá trị hàng chục tỷ.

“Đan ngưng khí, có thể khiến trong vòng nửa năm ông có thể tiến vào cảnh giới Võ Vương”, Diệp Bắc Minh nói.

“Cái gì?”

Vạn Lăng Phong lại chấn hãi.

Nửa năm?

Võ Vương!

Vãi!

Đó là Võ Vương đấy!

Lúc này, Vạn Lăng Phong kích động đến mức muốn thịt nát xương tan, đi chết ngay lập tức vì Diệp Bắc Minh.

Trong lòng ông ta vô cùng hưng phấn, biết mình đã lựa chọn đúng! Từ lúc ông ta quỳ xuống, nhận Diệp Bắc Minh làm chủ nhân, đã là lựa chọn hoàn toàn đúng đắn.

Nếu không nhận Diệp Bắc Minh làm chủ nhân, kinh mạch của ông ta làm sao có thể hồi phục?

Làm sao có thể tiến vào cảnh giới Võ Linh?

Làm sao có thể có đan dược cực phẩm?

Có lẽ cả đời này chỉ là một chiến thần Lăng Phong, cho đến chết cũng ở bên rìa quyền lực của Long Quốc.

Diệp Bắc Minh lắc đầu, vỗ vai Vạn Lăng Phong: “Đừng kích động, ông nâng cao thực lực cho tốt, tôi đến Long Đô một chuyến, giết mấy người”.

Vạn Lăng Phong ngẩn người, vội nói: “Chủ nhân, sợ rằng cậu sẽ không đi Long Đô nữa”.

Diệp Bắc Minh cau mày: “Có chuyện gì?”

Vạn Lăng Phong ngưng trọng nói: “Sáng nay tôi nhận được tin, đang định báo cáo với cậu thì cậu về”.

“Thuộc hạ của tôi điều tra được thông tin, hai mươi ba năm trước, sau khi mẹ của cậu sinh hạ cậu, rời khỏi Long Đô, hình như đã đến Hương Đảo”.

“Hương Đảo?”

Diệp Bắc Minh bất ngờ.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back