Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Tội Nhân Vô Tội

Tội Nhân Vô Tội
Chương 40: Chương 40



Cô nghẹn ngào nói: "Em đồng ý, chỉ là… em tưởng anh sẽ từ chối em."

Trần Cảnh Diệu ôm lấy ôn hương nhuyễn ngọc vào lòng mà sững sờ trong giây lát. Lúc này đang là giữa mùa hè, hai người đều mặc quần áo mỏng nhẹ nên anh có chút hoảng hốt vì xúc cảm mềm mại trong tay.

Nhưng anh lại thích ứng rất nhanh với thân phận mới của mình.

Nếu An Đồng đã đồng ý kết giao, vậy anh cũng không cần phải quá dè dặt nữa.

Thế là anh lịch sự vòng tay qua thắt lưng An Đồng, nhẹ nhàng an ủi cô, "Làm sao tôi có thể từ chối em được, chẳng lẽ em không phát hiện ra trong suốt buổi hòa nhạc, ánh mắt tôi không hề rời khỏi em một phút nào sao? Phải nói chính tôi mới là người vừa gặp đã yêu em."

Lời nói dối vừa gặp đã yêu bị Trần Cảnh Diệu vạch trần làm An Đồng hơi xấu hổ.

Cô ôm eo Trần Cảnh Diệu làm nũng: "Cảnh Diệu, rõ ràng anh biết chuyện vừa gặp đã thích anh ở bữa tiệc là chuyện bịa, tại sao còn đồng ý hẹn hò với em?"

Trần Cảnh Diệu mỉm cười, "Bởi vì tôi nhận ra mình không quan tâm lý do em thích tôi là gì, đối với tôi mà nói, chỉ cần em thích tôi, tôi cũng có cảm tình với em là đủ."

An Đồng chăm chú nhìn anh thật sâu, trong lòng càng cảm thấy kiếp trước mình bỏ lỡ người này quả là quá đáng tiếc.

May mắn là trời xanh đã cho bọn họ một cơ hội để làm lại.



Ban đầu Trần Cảnh Diệu vốn dự định ở lại Hoa Thành ba ngày, nhưng vì cuộc gặp gỡ bất ngờ với An Đồng nên chuyến đi bị kéo dài thành nửa tháng.

Sau khi Triệu Thiên Thành nhận được tin tức An Đồng và Trần Cảnh Diệu xác định quan hệ thì kinh ngạc không thôi, anh ta không ngờ được hai người kia lại nghiêm túc đến thế.

Trong vòng nửa tháng này Triệu Thiên Thành có gặp qua Trần Cảnh Diệu và An Đồng vài lần.

Mỗi khi chứng kiến vẻ nũng nịu trong vô thức của An Đồng và biểu cảm yên lặng dung túng của Trần Cảnh Diệu, anh ta luôn có cảm giác mình vừa quen biết hai người này lần đầu tiên.

Rõ ràng quỹ đạo cuộc đời của bọn họ không hề có điểm giao nhau, tại sao cuối cùng lại quấn vào nhau chặt đến thế này được.

Duyên phận quả là một điều kỳ lạ.

Giang Đình Viễn biết được tin tức này thì không ngừng trêu chọc, nói rằng rốt cuộc An Đồng đã từ bỏ Tần Dạ Hoài mà ôm được cái đùi tốt hơn rồi.

An Đồng lựa chọn làm lơ trước những lời nửa đùa nửa thật của hắn ta.

Về phần Đến nỗi Tô Nghiên, sau khi An Đồng hủy hôn với Tần Dạ Hoài, số lần cô và cô ta chạm mặt nhau cũng ngày một ít đi. Suốt ngày cô ta chỉ bận rộn nghiên cứu cách thức làm sao để dành được trái tim của Tần Dạ Hoài nên không có thời gian đi đối phó An Đồng.

Chuyện An Đồng hẹn hò với Trần Cảnh Diệu nhanh chóng lan truyền khắp Hoa Thành, mà Tần Dạ Hoài thân là cựu hôn phu của An Đồng cũng nhận được vài lời trêu chọc.

Mặc dù không ai dám nói thẳng trước mặt, nhưng hắn cũng nghe phong thanh được không ít lời đồn thổi.

Hôm nay, Tần Dạ Hoài đến công ty làm việc lại nhớ đến người con gái từng bị hắn phớt lờ.

Mấy ngày này bên tai hắn không còn giọng nói trong trẻo của An Đồng quanh quẩn nữa, những câu chào hỏi quan tâm vô thưởng vô phạt cũng hoàn toàn biến mất khỏi điện thoại.

Tần Dạ Hoài nhận ra mình đã dần quen thuộc với những đặc quyền kia rồi, hóa ra hắn đã từng hưởng thụ nhiều đến thế sao?

Đến giờ phút này hắn mới phát hiện ra một sự thật rất nực cười, hắn thích An Đồng.

Giữa bọn họ không còn hôn ước trói buộc, cô đã có được tình yêu mới, thế nhưng Tần Dạ Hoài vẫn không nhịn được mà nhớ đến cô.

Tần Dạ Hoài cầm áo vest của mình lên, lần đầu tiên rời khỏi công ty vì việc riêng trong giờ hành chính.

Hắn biết rõ, cứ đến ngày này mỗi tháng An Đồng đều đến chợ hoa lớn nhất của Hoa Thành để học cắm hoa, thế nên hắn tức tốc lái xe ngay đến đó.

An Đồng quả nhiên đang có mặt ở đây.
 
Tội Nhân Vô Tội
Chương 41: Chương 41 (Hoàn)



41.

Tần Dạ Hoài lao đến giữ chặt vai An Đồng, nói: "An Đồng, chúng ta quay lại với nhau đi. Anh biết em đề nghị hủy hôn, hiện giờ còn hẹn hò với Trần Cảnh Diệu là vì lúc trước anh giận dữ tuyên bố rằng mình yêu Tô Nghiên, cho nên em mới làm vậy để trả thù anh. Hiển nhiên lần này em trả thù thành công rồi. Sở dĩ anh nói mình thích Tô Nghiên là vì thấy em quấn lấy anh quá phiền phức, đành dùng cô ta làm cớ để từ chối em. Nhưng đoạn thời gian này anh mới nhận ra mình nhớ nhung những ngày được em theo đuổi nhiều thế nào, có lẽ anh thích em thật rồi.

Vậy nên, chúng ta có thể khôi phục lại hôn ước được không?"

An Đồng bị Tần Dạ Hoài từ đâu lao đến giữ chặt làm giật cả mình, sau khi nghe hắn nói xong lại lộ ra vẻ mặt chấn kinh.

Hắn có yêu Tô Nghiên hay không thì liên quan gì đến cô?! Quả nhiên Tần Dạ Hoài trước nay luôn xem mình là cái rốn của vũ trụ.

An Đồng tránh thoát khỏi bàn tay Tần Dạ Hoài, còn chưa kịp mở miệng phản bác đã bị kéo vào một vòng ôm ấm áp quen thuộc.

Hôm nay Trần Cảnh Diệu đưa An Đồng cùng đến lớp học cắm hoa, anh chỉ mới quay vào trong chọn lựa vài bông hoa hồng đẹp, vừa bước ra đã trông thấy ngay cảnh tượng có người tỏ tình với người yêu mình.

Nhưng làm sao có thể để Tần Dạ Hoài được như ý?

Mặc dù biết những lời Tần Dạ Hoài nói đều là giả dối, trông thấy hai người kia tiếp xúc gần như vậy vẫn khiến trong lòng Trần Cảnh Diệu không khỏi ghen tuông.

Anh kéo An Đồng vào lòng mình như muốn tuyên bố chủ quyền với đối phương.

"Hình như anh Tần có hiểu lầm gì rồi thì phải?

Hôn ước giữa anh và cô ấy đã hủy bỏ từ lâu, mà hiện giờ tình cảm giữa tôi và An Đồng đang rất tốt đẹp, có thể sẽ sớm đi đến hôn nhân, cho nên tôi khuyên anh Tần nên thu lại những tâm tư không nên có kia đi."

Sau khi thấy Trần Cảnh Diệu xuất hiện, An Đồng cũng không thèm cố chấp đấu trí đấu dũng với Tần Dạ Hoài nữa.

Cô xoay người lại nhìn thẳng vào Trần Cảnh Diệu như muốn xác nhận: "Anh nói thật sao? Anh muốn kết hôn với em sao?"

Trần Cảnh Diệu hôn lên vầng trán mịn màng của cô, ngữ điệu không còn lạnh lùng như vừa nãy: "Đương nhiên là thật. Từ ngày chúng ta chính thức hẹn hò, tôi đã hạ quyết tâm phải kết hôn với em rồi. Quyền quyết định luôn nằm trong tay em, chỉ cần em muốn, tôi có thể giao phó hết thảy mọi thứ cho em bất cứ lúc nào."

Tần Dạ Hoài bị cảnh tượng thân mật như cá nước của hai người kia đ.â.m thẳng vào tim, hắn từ từ lùi lại, cuối cùng vẫn lựa chọn rời đi.

Nhà họ Trần không phải thế lực mà hắn có thể đụng vào.

Ở phía bên kia, An Đồng cũng chủ động hôn lên môi Trần Cảnh Diệu, anh nâng mặt cô lên nhanh chóng đảo khách thành chủ.

Hai người quấn quýt hôn nhau giữa những đóa hoa tươi đẹp.

Mà cuộc sống hạnh phúc của bọn họ chỉ vừa mới bắt đầu.

Hoàn chính văn.
 
Back
Top Bottom