Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  [Đm/Edit] Streamer Hóa Ra Lại Là Tay Bắn Tỉa Thần Sầu Của Liên Bang

[BOT] Mê Truyện Dịch
[Đm/Edit] Streamer Hóa Ra Lại Là Tay Bắn Tỉa Thần Sầu Của Liên Bang
Chương 19: Hương hoa


Editor: Giừa-"Ừm, chào mọi người, tôi là viện trợ của streamer đây."

Quý Hoài Ninh tủm tỉm cười chào hỏi.Kể ra cũng hơi kỳ quái, cùng là một gương mặt đó, khi được Nhạn An điều khiển thì mang dáng vẻ một anh đẹp trai lạnh lùng ngầu lòi, hiện giờ lại lộ ra một nụ cười, một chiếc răng nanh như ẩn như hiện.

Khuôn mặt của nhân vật được thiết kế dựa theo dữ liệu mẫu của Nhạn An, nên bản thân cậu dĩ nhiên cũng có chiếc răng nanh này, nụ cười dịu dàng lại càng làm tăng lên vẻ trẻ trung cho khuôn mặt."

Này, anh cẩn thận chút đi, đừng có làm biểu cảm kỳ quặc bằng mặt của tôi, hình tượng của tôi sắp toang rồi đấy."

Tiếng phàn nàn của Nhạn An vọng vào micro, do đứng cách một khoảng nên âm thanh nhỏ hơn một chút."

Đã biết, không nên chậm trễ nữa, hình như sắp hết thời gian rồi, để tôi chiến bánh hoa cho."

Hắn gật đầu với Nhạc Duy, bước tới nghiên cứu qua cấu tạo của bếp, rồi đổ dầu và đốt lò một cách thuần thục.Nhạc Duy bị lượng thông tin quá tải làm cho choáng váng, gật gù quan sát hành động của hắn.[Cà phê và bánh mì]: Cái giọng này không phải là người bạn hôm trước của streamer à?[Jelly]: Sao bạn mà lại ở nhà cậu thế, vừa nói xong đã qua tìm luôn, hử?[3xyz]: Sống chung đúng không, hử hử hử?Trong phó bản, Quý Hoài Ninh cầm xẻng chiên đứng trước bếp, dầu ăn trong nồi sủi lăn tăn, bọt khí không ngừng nổi lên xung quanh chiếc bánh.

Khi thấy thời gian sắp hết, hắn đột nhiên lật bánh lại, khéo léo kiểm soát nhiệt độ, động tác nhanh nhẹn nhưng theo trật tự.

Mặt bánh được chiên chuyển màu vàng ươm.Hắn tận dụng khoảng trống, với lấy một cái đĩa sạch, dùng xẻng nhanh tay lấy những chiếc bánh hoa từ trong nồi ra, xếp từng chiếc một lên đĩa.

Những chiếc bánh hoa mới ra lò có lớp vỏ giòn rụm, hương thơm ngào ngạt lan tỏa trong không khí.[Bánh quai chèo bổn hoa]: Anh bạn thành nghề quá, đỉnh thật sự![Nguyệt không vây]: Tay nghề thế này, thảo nào streamer lại giấu ở nhà, phải tui tui cũng giấu.[Tai thỏ]: Cho em nếm cho em nếm cho em nếm với.[Pasta]: Tui vừa phải lôi máy cảm biến ra đây, thơm quá đi mất!!!!Lúc này đồng hồ cát vẫn còn lại non nửa, thời gian vẫn còn nhiều.Nhạc Duy đứng bên cạnh xem đã lác hết cả mắt, lắp bắp nửa ngày mới nhả ra được một câu: "Đại ca, anh là đầu bếp chuyên nghiệp hả, sao đỉnh quá vậy...

Tôi ăn thử được không?"

Quý Hoài Ninh cười cười, hắn chưa kịp lên tiếng thì giọng nói của chủ acc nào đó đã vang lên trong voicechat.Nhạn An, người bị mất kính VR vào tay Quý Hoài Ninh, phản đối: "Phải đưa cho NPC nữa mà đúng không?

Đừng có ăn vụng chứ!"

Người xem kịp thời bình luận giải thích:[Coca cola]: Tôi làm nhiệm vụ này rồi, lúc bàn giao nhiệm vụ NPC chỉ nhìn một cái xong chấm điểm rồi, cuối cùng vẫn phải để mình ăn![Nước đổ ba nghìn thước]: Chuẩn, mùi vị chân thật vãi huhuhu, anh làm kiểu quái gì mà ra được hương vị này vậy, chẳng bù cho đứa có tay mà như tàn phế như tôi...

Khó ăn dữ luôn á!Nhạc Duy hăng hái: "Chúng ta mau bàn giao nhiệm vụ đi, bánh vừa ra lò, để tí nữa nguội thì tiếc lắm."

Quý Hoài Ninh điều khiển acc của Nhạn An, cùng Nhạc Duy bê đĩa ra chỗ NPC đang đứng chờ.[Để đèn]: Ngóng chờ hương vị![Nước ấm nấu ếch]: Xếp hàng đi, để tui lên trước, muốn ăn quá muốn ăn quá!NPC nhận đĩa bánh, quan sát một hồi, đưa ra bình luận: "Màu sắc đầy đủ, độ nóng vừa phải, mùi thơm ngào ngạt...

Ừm, chắc chắn phải được điểm tuyệt đối!

Xin hỏi, có thể cho tôi ăn một cái không?"

Người xem: ???Quý Hoài Ninh:........Nhạn An:..........Nhạc Duy: "Ông đừng có tưởng bở, để tôi trước!

Tôi ăn trước!"

Quý Hoài Ninh quay sang hỏi Nhạn An: "Em muốn ăn không?"

Nhạn An hơi cạn lời: "Sao cũng được, anh đưa đi."[Ngỗng lục lạc]: Chiều chuộng em nó quá, hít lẹ hít lẹ.[Legend]: Mấy người hoàn toàn phớt lờ anh Nhạc đang thật sự muốn ăn ư![Sang]: Hahahaha cả NPC cũng thèm nhỏ dãi!Quý Hoài Ninh gật đầu, đưa cho NPC một cái, NPC nhận lấy rồi ăn, đột ngột đứng bật dậy: "Ưm!

Ngon quá!"

Gã nắm lấy tay Quý Hoài Ninh: "Anh bạn trẻ, cậu có muốn theo tôi học nấu ăn không?"

Quý Hoài Ninh đáp: "Ngại quá, tôi không muốn.

Anh nhìn xem, tôi biết nấu rồi mà."

NPC: "....."

Nhạc Duy đang cầm miếng bánh hoa chuẩn bị nhét vào miệng: "...."

Nhạn An: "....."

Người xem: ......[Trời nắng chói chang]: Aaaaa đồng ý đi chứ![Vỗ tay]: Đây rõ ràng là mở tuyến nhiệm vụ ẩn mà!

Sao lại từ chối chứ!!![Chèo thuyền thuyền thuyền thuyền]:....

Lạy luôn, lần đầu tiên thấy có người từ chối NPC!Quý Hoài Ninh không hề liếc bình luận lấy một cái, cầm một miếng bánh hoa lên bỏ vào miệng: "Ừm, vị không tệ, em ăn thử đi."

Nhạn An nghe vậy, nhận lại kính VR của mình, cũng ăn một miếng— quả không hổ là tay nghề của Quý Hoài Ninh, chiếc bánh phồng vàng có độ giòn vừa phải, cắn nhẹ một miếng là nhân bánh mềm mịn sẽ trào ra, tỏa ra hương thơm ngào ngạt, mùi vị tinh tế."

Ngon quá!" hai mắt Nhạn An sáng rực, gật gật đầu."

Vậy lần sau sẽ mua nguyên liệu làm cho em ăn."

NPC nhận ra mình bị gạt qua một bên, không cam lòng nói: "Được rồi, công thức này tôi cho cậu.

Nếu một ngày nào đó cậu đổi ý, có thể đến tìm tôi."

Dứt lời, tên đầu bếp rời khỏi phó bản.Thấy Nhạn An trở lại, Nhạc Duy ghé gần lại bảo: "Quào, cậu kiếm được viện trợ đỉnh thế, ngon dữ dội luôn!

Nhưng mà cứ vậy mà từ chối liệu có ổn không?"

Nhạn An bình tĩnh lắc đầu, rất biết thân biết phận nói: "Không sao đâu, dù gì thì tôi cũng không biết nấu ăn, nhỡ đâu lại phải vào bếp tiếp thì sao?

Vẫn nên chờ anh ấy đến làm thì tốt hơn."

Cậu mở balo ra kiểm tra công thức, cho người xem nhìn— đúng là công thức làm bánh hoa, sau khi sử dụng thì có thể làm được bánh hoa.

Công thức bánh hoa là một đạo cụ, chỉ cần có đủ nguyên liệu là có thể chế tác, không cần phải đụng đến bếp nấu.

Sau khi ăn bánh thì sẽ nhận được một lượng buff thuộc tính nhỏ, nhìn chung đây là một easter egg kỷ niệm của sự kiện.Lúc này, Nhạc Duy nói với người xem: "Được rồi, tôi học xong rồi!

Lần sau nếu bị xếp ngẫu nhiên vào nhiệm vụ bánh hoa thì tôi sẽ chọn đồng ý, tới đó sẽ cho các bạn xem lúc đồng ý thì sẽ nhận được thưởng gì!"

Khán giả bị kích thích sự hứng thú, ai nấy đều đặt gạch hóng trong phần bình luận.Đĩa bánh hoa trên bàn vẫn còn lại mấy cái, nhanh chóng bị hai người quét sạch không còn một mẩu.Những người xem kết nối được cảm biến cũng may mắn hít ké được chút hương vị, hào hứng bình luận:[Cây trúc ngày càng cao]: Ngon thật sự á...[Mưa phùn]: Aaaaa tui vẫn còn muốn ăn nữa, chưa có đã thèm![Hoa ngọc lan]: Bạn tốt thế này phải tìm ở đâu, online chờ, gấp.[Cún nhỏ cún nhỏ]: Tối rồi mà vẫn phải đi order gấp, thèm phát điên rồi, tức quá!Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, hai người lại tiếp tục các hoạt động hằng ngày khác, vừa tám chuyện vừa chạy nhiệm vụ.

Nhạc Duy là một streamer có kinh nghiệm phong phú, tính cách lại vừa hào phóng vừa tinh tế, thường xuyên làm bộ lơ đãng mà dẫn dắt chủ đề, dù cho Nhạn An không phải kiểu người sẽ chủ động nói chuyện phiếm, nhưng hai người vẫn giao tiếp rất suôn sẻ.Sau cấp 20, nội dung game càng trở nên phong phú hơn, ngoại trừ tuyến nhiệm vụ chính ra thì còn có cả một lối chơi dưỡng sinh được nhiều người đón nhận, phía nhà làm game cũng sẽ cập nhật thêm nhiều nội dung ở các phiên bản tiếp theo, vì vậy mà nội dung livestream collab của hai người họ cũng càng thêm phần thú vị.

Phòng livestream này nhanh chóng leo lên top đầu độ phổ biến trên trang web nền tảng, mức độ thảo luận rất cao.Ngay cả trong game cũng có người chơi phát hiện ra hai người họ, bám theo để hóng hớt.Hai người họ đang nhổ cỏ trong vườn hoa, thỉnh thoảng lại có người chơi đi qua chào hỏi ở kênh chat gần, còn xin họ chụp ảnh chung, họ cũng sẽ mỉm cười đáp lại.Để theo đuổi trải nghiệm nhập vai nhân vật trong game thực tế ảo, người chơi có thể cài đặt ẩn tên nhân vật, các streamer khi livestream thường ngày cũng sẽ đầu ẩn tên và tọa độ, một phần là để bảo vệ danh tính cho những người chơi qua đường, phần cũng là để tránh tình trạng bản thân bị fan vây kín xung quanh.

Khi làm nhiệm vụ ở khu vực hoang dã, không ít antifan sẽ cố tình tấn công streamer, có cả những kẻ cực đoan tiết lộ vị trí tọa độ của streamer để kéo người đến vây xem, thậm chí còn kéo hết antifan đến hội đồng ở khu hoang dã, bởi vậy mà có nhiều nhóm người hâm mộ bắt đầu chủ động kiểm soát hành vi của cộng đồng fan.Do địa điểm thực hiện tuyến nhiệm vụ chính cố định, mà dạo gần đây Nhạn An ngày càng nổi tiếng, thỉnh thoảng cậu cũng sẽ bắt gặp một số fan ngồi rình cậu ở địa điểm nhiệm vụ để xin chụp hình chung.

Có điều, chỉ cần không ảnh hưởng đến nhiệm vụ, cậu sẽ đồng ý chụp ảnh với họ.Tìm người ở địa điểm tổ chức sự kiện dễ dàng hơn nhiều so với tìm người không ngừng di chuyển ở khu hoang dã, chưa kể hiện giờ cả Nhạn An và Nhạc Duy đều đang ở đây, xung quanh vườn hoa đã có một vòng người vây xem.

Nếu không phải vì chỉ có người chơi nhận được nhiệm vụ vườn hoa mới có thể bước vào, thì có lẽ đám hoa cỏ trong này đã bị giẫm nát hết cả rồi."

Anh ơi!

Lúc nãy các anh làm bánh hoa em còn chưa được ăn!

Em cũng muốn ăn mà!"

Không biết người chơi nào đứng ở ngoài đột nhiên hét lớn."

Chuẩn đó!", "Tui cũng muốn ăn!"

Một đám người bắt đầu nhao nhao la lên."

Ha, mấy người mơ đẹp nhể!

Đây là thành quả mà tôi vất vả làm ra, sao có thể cho mấy người ăn miễn phí được!"

Nhạc Duy không hề dễ dãi, đứng đó trợn mắt la to với mấy người ở bên ngoài, trong tay vẫn còn đang cầm một nắm cỏ.Nhạn An đứng bên cạnh giả vờ điếc, không thèm ngẩng đầu, thành thật đóng vai một người máy nhổ cỏ."

Anh Nhạc làm cho em ăn đi, em donate!"

"Thật không đó, rõ ràng là do viện trợ của anh Nhạn vào lật ngược tình thế mà!

Anh Nhạn cho em xin miếng đi!"

Nhạn An thấy lửa đã lan sang tận chỗ mình, nhưng động tác tay vẫn không ngừng, vừa nói vừa nhổ một ngọn cỏ khác lên, kiểm tra lại số lượng thì có lẽ đủ để bàn giao nhiệm vụ rồi, cậu bèn đứng lên: "Sao cơ?

Muốn ăn hả?

Thế thì tôi..."

Cậu còn chưa nói xong, một giọng nói quen thuộc lại vọng đến từ phía bên kia đám đông: "Hử?

Đang tranh giành bánh hoa à?"

Nhạn An quay sang đó, Quý Hoài Ninh đã online rồi, đang đứng ở bên kia vườn hoa nhìn cậu.

Phía này không đông người lắm, một chàng trai cao ráo tuấn tú như hắn đương nhiên sẽ rất nổi bật.Nhạn An thẳng thắn nói: "Rõ ràng là anh làm mà, nhưng chính anh còn chưa ăn thử, tôi không định cho họ đâu, tự anh quyết đi."

Quý Hoài Ninh cười: "Không sao, thế thì em đưa cho tôi một cái là được, còn lại thì cứ đưa cho các bạn người xem ủng hộ em đi."

Phần bình luận bắt đầu lục tục donate quà:[!!!!!

Cảm ơn streamer ạ][Được chiều chuộng thích chết mất][Huhuhu dịu dàng quá, em gửi ít quà ạ!]Nhạn An và Nhạc Duy tìm NPC đứng ở vườn hoa để bàn giao nhiệm vụ, Nhạn An lôi bánh hoa ra, đầu tiên là chia cho Nhạc Duy một nửa số bánh, giữ lại cho mình một cái, rồi đưa cho Quý Hoài Ninh một cái qua hàng rào vườn hoa.Hàng rào của vườn hoa không cao, chỉ tới thắt lưng hai người, người ở bên trong đưa tay ra sẽ không bị bức tường vô hình chặn lại.Thế nhưng thật không ngờ, Quý Hoài Ninh không vươn tay ra nhận, mà lại cúi đầu xuống cắn một miếng."....Ừ, mùi vị không tệ, thật ra đây cũng là lần đầu tôi thử làm cái này, chắc chắn lần sau có thể tự mình làm."

Phần bình luận tức thì phát rồ: [!!!!!][Tôi vừa nhìn thấy cái gì vậy?][Ủa hello streamer?

Quý vị có nhớ là đang livestream không vậy ạ?][Nội dung này em được xem miễn phí thật sao?]Nhạn An sững sờ trong giây lát, im lặng nhìn hắn cắn thêm một miếng nữa, sau đó mới nhận nửa cái bánh còn lại, cuối cùng cậu mới gật đầu: "Được."

Hương hoa được mô phỏng trong game bỗng nhiên trở nên nồng nàn quyến rũ, không rõ đây là mùi hương từ nhân bánh hoa hay là từ cơn gió cuốn theo hương hoa bay ngang qua khu vườn.-Hết chương 19.
 
[Đm/Edit] Streamer Hóa Ra Lại Là Tay Bắn Tỉa Thần Sầu Của Liên Bang
Chương 20: Huấn luyện mô phỏng


Editor: I'm backkkkk-Sau khi Nhạc Duy và Nhạn An hoàn thành nhiệm vụ, họ quyết định là chiếc bánh hoa cuối cùng sẽ được give away thông qua hệ thống rút thăm trúng thưởng trong phòng livestream, và sẽ được gửi đến tài khoản của người xem sau khi họ điền form.Sau đó, hai người họ cùng nhau bước vào chế độ chơi PVP mới được mở khóa sau khi đạt cấp 20, huấn luyện mô phỏng.Hình thức của chế độ chơi này đó là hệ thống sẽ ngẫu nhiên tạo ra một bản đồ, có thể bao gồm nhiều loại địa hình khác nhau, bốn đội tham gia sẽ được teleport ngẫu nhiên đến bốn góc của bản đồ, cần phải đồng loạt di chuyển về phía trúng tâm bản đồ.

Các con quái nhỏ và các đạo cũ khác nhau như vũ khí, thuốc,... sẽ xuất hiện ngẫu nhiên trên toàn bản đồ, người chơi có thể thu thập những đạo cụ này để nâng cao sức chiến đấu.Chế độ chơi áp dụng hình thức tính điểm, khi tiêu diệt quái nhỏ hoặc đối thủ đều sẽ nhận được điểm.

Ở vị trí trung tâm bản đồ có một bệ phóng laser, mỗi đội chơi sẽ có một thiết bị khởi động laser màu khác nhau, khi sử dụng nó để khởi động bệ phóng, toàn bộ bản đồ đều có thể nhìn thấy cột sáng với màu sắc tương ứng, có nghĩa là bệ phóng đã bị đội này chiếm giữ.Trong quá trình chơi, người chơi có thể hồi sinh vô hạn.

Nếu thanh máu cạn sạch, hò sẽ tự động được đưa về điểm xuất phát ở góc bản đồ và buộc phải chạy lại vào chiến trường.

Cũng may là sau khi hồi sinh, những trang bị đã nhặt trước đó vẫn sẽ được giữ nguyên, không cần phải đi tìm mới.Chính vì vậy, các đội chơi cần phải cạnh tranh để giành quyền kiểm soát bệ phóng.

Khi thời gian thi đấu kết thúc, đội nào chiếm được bệ phóng sẽ nhận được một lượng lớn điểm thưởng, hoặc cũng có thể nói, giành quyền kiểm soát bệ phóng là cách duy nhất để có được chiến thắng, tránh xảy ra việc có những đội lựa chọn né tránh đánh nhau, đi dọn sạch quái nhỏ để giành chiến thắng.Xem xong quy tắc chơi, có một vài người xem không khỏi đặt ra câu hỏi:[Đọc quy tắc xong tui có cảm giác người hời nhất là mấy người lái phi thuyền... không phải chỉ cần bay ở phía trên bắn sạch người ở dưới thôi hay sao?][Có phải mấy ông thiết kế chế độ này không cân nhắc gì đến chuyện cân bằng nghề nghiệp phải không?

Người chơi cận chiến chẳng phải sẽ bay màu ngay từ đầu sao?]Nhạc Duy thấy vậy thì nở nụ cười: "Mọi người hơi coi thường võ sĩ trong tay anh Nhạc quá rồi đấy!

Dù có bị đối thủ khắc chế nghề nghiệp thì tôi đây vẫn mạnh lắm đấy nhá!"

"Chế độ chơi này tạo bản đồ ngẫu nhiên, nên mỗi nghề nghiệp sẽ có những lợi thế nhất định ở địa hình tương ứng.

Ví dụ như ở những địa hình hẹp và nhiều chướng ngại vậy, người chơi hệ cận chiến linh hoạt sẽ có lợi thế rất lớn, và nếu như bệ phóng nằm dưới lòng đất thì các loại tàu chiến phi thuyền đều có thể coi như vô dụng.

Mà ngược lại thì, ở những nơi địa hình trống trải thì khả năng bay tầm xa sẽ chiến ưu thế, nói thật thì mọi người đều đánh bộ mà người kia lại bay được thì sẽ rất là không công bằng, nên ở đây có giới hạn độ cao bay của phi thuyền nên mọi người đừng lo lắng."

Nhạn An nghiêm túc giảng giải, rất là mang phong cách truyền đạt kiến thức phổ cập khoa học.

Thường ngày cậu không nói nhiều lắm, nhưng những lúc thế này lại có vẻ rất là kiên nhẫn.Kiểu chiến đấu mô phỏng này cũng sẽ rất hữu ích trong việc huấn luyện quân sự, Nhạn An cũng khá quen thuộc với nó, có điều trước kia kỹ thuật không được hoàn thiện như game thực tế ảo bây giờ, nên cậu cũng không khỏi mong đợi."

Mọi người muốn vào đánh thì thường sẽ cố gom đội có cùng nghề nghiệp với nhau để hiệu quả chiến đấu cao hơn, nhưng hôm nay chỉ có hai người chúng tôi thôi thì chỉ đánh chơi chơi cho vui thôi, nên cứ vậy tìm trận luôn nhé."

Nhạc Duy là đội trưởng, vừa nói dứt lời đã lập tức bấm nút "tham gia".Người viện trợ nào kia vừa lên game được một lúc đã phải vội vàng quay lại phòng bên cạnh để xử lí văn kiện, thiếu tướng làm việc trong Bộ quân sự tuy rằng hiếm có hôm nào được tan làm đúng giờ, nhưng được tự chọn thời gian nghỉ ngơi.

Có điều Nhạn An cũng cảm thấy mình đang livestream collab với Nhạc Duy mà lại có thêm người thứ ba thì không hay ho cho lắm, tuy rằng bản thân Nhạc Duy cũng không để ý.

Vì vậy, vẫn chỉ có hai người Nhạc Duy và Nhạn An cùng tham gia chơi.

Bốn đội trong chế độ chơi này, yêu cầu mỗi đội phải có bốn người, nếu bạn vào một mình thì hệ thống sẽ xếp bạn ngẫu nhiên vào một đội, hoặc bạn cũng có thể lựa chọn không bổ sung thêm đồng đội mới, giữ nguyên đội hình hai người tham gia chơi.Việc số lượng người trong đội ít hơn là một hạn chế lớn với những đội bình thường, nhưng Nhạn An lại có đủ tự tin.[Úi, đánh duo luôn, dũng cảm ghê!][555, tui còn tưởng hai người sẽ bổ sung thêm đồng đội chứ, đang định lén vào xếp hàng chung mà buồn ghê...][Aaaa em cũng đang tìm trận nè!

Mong là sẽ được xếp vào chung trận!

Em vừa bấm rồi nè!][Không sao đâu, ít nhất nếu vào chung trận thì còn có cơ hội đánh đối địch với hai người họ!][Là bị hai người họ đánh mới đúng chứ hahaha!]"Chúng tôi không đủ người, chắc là sẽ hơi khó khăn chút."

Nhạn An đáp lại phần bình luận."

Hahaha, nếu xếp vào chung trận thật thì mong các bạn nể tình thương xót nhé."

Nhạc Duy nói đùa.Màn hình chuyển đổi, bản đồ đã được xây dựng xong, hai người được dịch chuyển đến góc phía Tây Nam.Họ vừa hạ cánh thì đã lập tức bị gió mạnh và cát vàng ập vào mặt, khung cảnh bốn bề hoang tàn, nơi mà hai người họ được đưa đến là địa hình sa mạc.[Á, bối cảnh được ghê!][Hai streamer một người đánh cận chiến, người còn lại là tay bắn tỉa chỉ có thể đứng yên ngắm bắn, chưa biết loại địa hình này thì có ưu thế gì.]"Không sao, các địa hình sẽ không xuất hiện lặp lại, điều này chứng tỏ ít nhất địa hình ở trung tâm bản đồ sẽ không phải sa mạc."

Nhạn An nhìn lướt một vòng địa hình xung quanh, lúc này gió đã có chút mạnh hơn, tầm nhìn cũng bị cát vàng cản trở, dù là địa hình có tầm nhìn rộng nhưng cũng không có lợi mấy cho những tay bắn tỉa.Nhạc Duy cũng nhìn ra được vấn đề, chủ động đi tới trước mặt Nhạn An, đảm nhận vị trí tiên phong."

Chúng ta đi về hướng ba giờ đi, địa hình bên đó có vẻ thấp hơn, có thể sẽ có đồ vật chôn vùi trong sa mạc, sẽ dễ tìm hơn."

Nhạc Duy nói.[Không biết có quái nhỏ xuất hiện trên đường không nhỉ?][Aaaa tui chẳng nhìn thấy gì hết, làm thế nào để xác định được địa hình vậy?

Giỏi quá vậy.][Mau tháo thiết bị truyền cảm giác ra đi, gió kiểu này thật sự có cảm giác như đang nuốt phải cát ý, khổ thân streamer.]Nhạn An gật đầu, đặt súng bắn tỉa vào tư thế sẵn sàng bắn chứ không cất súng sau lưng.

Bởi vì trên đường đi không thể lơi lỏng cảnh giác, dù sao cũng không có ai biết cơ chế làm mới của đám quái nhỏ ở nơi này, chỉ có mỗi đạo cụ được làm mới hay là chúng có bất ngờ tập kích ở trên đường hay không.Hai người bước từng bước về phía trước, họ có thể cảm nhận được độ dốc của cồn cát dưới chân mình đang dần dần chúc xuống phía dưới, Nhạn An dừng lại ở bền rìa cồn cát."

Sao thế?"

Nhạc Duy nhận ra tiếng bước chân phía sau đã dừng lại, bèn quay đầu lại nghi hoặc hỏi."

Cẩn thận một chút, đây là địa hình lõm, khó mà tránh được đòn công kích từ phía trên.

Nếu đội hướng Đông Nam cũng đi theo hướng này thì họ rất dễ tấn công chúng ta từ cồn cát bên kia."

Nhạn An chỉ về phía đối diện, ý bảo trốn ở phía sau cồn cát, Nhạc Duy cần chú ý vị trí để tránh bị tay bắn tỉa bên kia phát hiện."

Chúng ta phải làm gì bây giờ?"

"Trước hết cứ kiểm tra xem ở đây có đạo cụ hay không đã."

Nhạn An tìm được một hòn đá, ném xuống bãi cát bên dưới.

Hòn đá lăn xuống giữa bãi cát, đột nhiên như bị một tấm khiên trong suốt hất văng ra, bay ra một hướng rồi rơi bộp xuống đất, nằm bất động ở đó."

Ở đây có gì đó, xem ra chúng ta vẫn phải xuống dưới một chuyến rồi."

Nhạn An nói."

Vậy để tôi xuống một mình, cậu ở phía trên đặt súng hỗ trợ tôi."

Nhạc Duy nói, "Nếu là quái nhỏ thì tự tôi có thể giải quyết, không cần nổ súng, đỡ bị lộ vị trí."

Nhạn An gật đầu, trong tình huống đội chỉ có hai người, việc phân công không thể quá toàn diện, nhưng cậu cũng không rảnh đi chỉnh sửa kế hoạch, chỉ có thể ứng biến linh hoạt.

Cậu nhanh chóng tìm được một vị trí ở trên cồn cát, đồng thời nhìn thẳng về hướng đông, cảnh giác hành tung của đội bên kia.Nhưng ngay khi Nhạc Duy đang định xuống thăm dò, họ chợt nghe thấy một loạt tiếng bước chân hỗn loạn tới từ phía cồn cát bên kia.Mấy bóng đen ở phía bên kia thò đầu ra nhìn quanh một lát, xác định ở dưới không có người nên dứt khoát lao thẳng xuống sườn núi.

Bị gió và cát cản trở, hai người ở đầu bên này không thể thấy được rõ nghề nghiệp của từng người, tuy nhiên thì có thể xác nhận rằng đó là một đội bốn người, chỉ có một bóng đen bay bay ở phía trên, có thể thấy đó là người chơi đang điều khiển phi thuyền lơ lửng trên không trung.[Aaaa phải làm sao giờ, sắp đụng mặt nhau tới nơi rồi!][Em lót dép ngồi xuống rồi đây, không biết streamer có chơi 2 chọi 4 được không ta?][Aaaa bên kia có phi thuyền kìa!

Vừa nhắc đến tào tháo, đây không phải là địa hình thuận lợi mà cậu ấy vừa bảo sao, toang rồi!]Phần bình luận thấy sắp có đánh nhau, lập tức nhộn nhịp hơn hẳn.Nhạc Duy nói: "Kiểu gì chúng tôi cũng sẽ xuống cướp họ nhé, bọ ngựa bắt ve sầu, đằng sau còn có cả chim vàng anh nữa, có gì mà phải sợ!"

Nói là vậy, nhưng ánh mắt của anh ta vẫn lia đi tứ phía, nhìn về ba người ở phía dưới đang di chuyển vào trung tâm địa hình lòng chảo, rồi lại nhìn lên cái phi thuyền tuần tra ở sườn núi đối diện, không khỏi ném một ánh mắt dò hỏi về phía Nhạn An.Khóe môi Nhạn An cong cong: "Không sao, không cần hoảng, từ lúc bọn họ để lại phi thuyền ở phía trên là họ đã thua rồi."[Người qua đường đây ạ, lần đầu xem stream, streamer này thật sự mạnh vậy sao?][Aaa anh Nhạn kiêu ngạo quả đúng là quá ngầu, mị thích!][Ông lầu trên đừng có coi thường nha, kỹ năng của cậu ấy đỉnh lắm đó!]Cùng lúc đó, những người ở phía dưới đã đánh vào lá chắn bảo vệ trong suốt, đám quái vật bảo vệ đạo cụ từ từ xuất hiện, là hai quân Trùng tộc cấp D.Ba người ở dưới lập tức lôi vũ khí ra, vào tư thế chiến đấu, điều này giúp Nhạn An và Nhạc Duy dễ dàng phân biệt được nghề nghiệp của họ.

Có thể thấy đội này có hai người chơi cận chiến, một tay đột kích và một võ sĩ giống như Nhạc Duy, người còn lại có vẻ là vú em, nghề nghiệp chữa trị.Các vú em trong game "Trùng tộc" cũng được chia thành hai trường phái: Lính chữa trị của Quân đoàn Ngân Dực và trị liệu sư của Hiệp hội Lính đánh thuê.

Người chơi vú em này có một con robot nhỏ bay lơ lửng ở bên cạnh, có thể thấy đây là một lính chữa trị.

Lính chữa trị có khả năng tấn công khá mạnh, nhưng lại hồi máu ít, vũ khí chính là con robot hình cầu nho nhỏ này, bên trong có chứa một khẩu pháo nhỏ, người chơi có thể điều khiển nó để bắn pháo.Phương pháp điều trị thông thường của robot đòi hỏi phải duy trì trạng thái kết nối với mục tiêu nhận trị liệu, liên tục cung cấp năng lượng phục hồi.

Bên trong robot còn có ba chiếc kim châm cấp cứu, đó là kỹ năng chữa trị khẩn cấp, sau khi sử dụng sẽ được tự động tạo mới, nhưng thời gian CD rất dài.Lúc này, hai người chơi cận chiến đã vọt lên giao chiến với quái Trùng cấp D, trong khi robot nhỏ của lính chữa trị đang vươn khẩu pháo ra, lơ lửng chuẩn bị tấn công mục tiêu."

Xem ra họ đúng là không đề cao cảnh giác rồi."

Nhạn An nhìn tình hình chiến đấu ở phía dưới, nhỏ giọng lầm bầm.Đối phó với Trùng tộc cấp D không phải chuyện gì khó nhằn với người chơi bình thường, tuy nhiên thì lúc bắt đầu trang bị tương đối kém, một tiểu đội như vậy khó khăn lắm mới rỉa tụt được 25% máu của hai con quái nhỏ, trong khi đó hai người chơi cận chiến đã mất đi nửa thanh máu, còn lính chữa trị lại cảm thấy nếu cứ hồi máu mãi thì không giết được quái, thế là cho robot mở chế độ tấn công, nã pháo về phía quái Trùng.Nhạn An quan sát tình hình ở bên dưới, khóe miệng từ từ cong lên thành một đường vòng cung sắc bén, ánh mắt cậu sáng rực, tựa như một thanh kiếm lừng danh được mài bén nhọn, dường như mang theo cả ngọn lửa chiến ý.[Có cảm giác khí chất của streamer vừa thay đổi... có phải tui bị ảo giác không?][Không phải mỗi ông đâu...

Tôi thực sự nhìn ra được khí chất từ một nhân vật ảo nè...][Anh Nhạn ngày thường luôn có cái phong thái kiên nhẫn mà hơi lười lười, mà lúc bước vào trận chiến là cứ như biến thành một người khác.][Thuộc tính ẩn điên cuồng đúng hem, mị thích lứm.][Thế này còn quyến rũ hơn nữa... hihihi...]"Anh Nhạc, chúng ta xông thẳng xuống dưới đi."

Nhạn An nói."

Hả...

Thật sự không sao chứ?"

Mặc dù lúc nói chuyện Nhạc Duy rất ngạo nghễ, nhưng thực ra anh ta rất thận trọng, dù sao thì cũng không thể vứt hết mặt mũi đi trước mắt công chúng được."

Không sao đâu, tin tôi, bây giờ là thời điểm tốt nhất."

Nhạn An kiên định nói."...Được, đi thôi!"

Nhạc Duy cắn răng, đáp lời.Dứt lời, anh ta liền ló đầu ra khỏi cồn cát, chạy xuống phía dưới.

Đi được tới lưng chừng sườn núi, anh ta quay đầu lại nhìn thì mới phát hiện chỉ có một mình anh ta đang chạy xuống.Còn cái tên bảo "chúng ta cùng xuống" một cách rất chân thành kia thì lại bình tĩnh ngồi xổm xuống, đang điều chỉnh giá súng không biết định ngắm bắn cái gì.Nhạc Duy: ???-Hết chương 20.
 
[Đm/Edit] Streamer Hóa Ra Lại Là Tay Bắn Tỉa Thần Sầu Của Liên Bang
Chương 21: Kiến thức nâng cao


Editor: Giừa-[Hahahahaha, anh Nhạc, anh bị lừa rồi!!][Anh Nhạc: ???][Anh Nhạc: Đậu má, cậu bán đứng tôi à?]Thấy rằng sau khi hai người đạt được sự đồng thuận mà chỉ có một mình Nhạc Duy chạy xuống dưới, phần bình luận lập tức cười rồ cả đám.

Tuy rằng cũng có một số fan nghi ngờ, nhưng thấy Nhạn An vẫn ngắm bắn rất chuẩn, đoán chừng vẫn còn kế sách gì ở phía sau, nên không ai nói gì cả.Nhạc Duy lấy lại tinh thần, đoán được rằng Nhạn An có kế hoạch dự phòng, vậy nên anh ta bình tĩnh lại, tiếp tục đi về phía trước.Ba người kia đang sống mái với mấy con Trùng tộc, nghe thấy tiếng động ở phía sau, bất đắc dĩ quay đầu lại nhìn, liền bị một nắm đấm chào hỏi xã giao dộng thẳng vào mặt.Người đầu tiên ăn đấm dĩ nhiên là vú em.

Vừa hoảng loạn, lại bị tấn công đột ngột, kỹ năng của võ sĩ còn có hiệu quả hạ gục, lính chữa trị không kịp điều khiển con robot nhỏ nhắm bắn vào Nhạc Duy.

Người đồng đội võ sĩ đứng cạnh thấy vậy đành phải rời khỏi mục tiêu để cứu giúp bạn mình, nhưng lại bị con Trùng tộc có tốc đánh cao đột biến quấy phá liên tục.Trò chơi thiết kế Trùng tộc rất sát với hiện thực, đương nhiên cũng sẽ phục chế lại thuộc tính của Trùng tộc, trở nên hung bạo hơn khi gần chết.

Đây là bản năng sinh tồn bình thường của một sinh vật sống, chỉ là với những người chơi có đầy đủ trang bị, ngày thường họ chỉ cần đánh vài nhát là chết Trùng cấp D nên không ai có cơ hội chứng kiến thuộc tính này.So với võ sĩ, tay đột kích còn có một cái khiên nên có thể dễ dàng thoát được tầm quấy phá của Trùng tộc, có điều khi hắn giơ tay lên định nổ súng bắn Nhạc Duy, hắn lại cảm thấy cổ tay mình nhói lên một cái, một lực cản cực lớn khiến tay hắn mất kiểm soát, phải buông lỏng vũ khí."

Đoàng!"

Tiếng súng vọng lại từ phía xa, giây tiếp theo, khẩu súng trong tay tay đột kích đã bị bắn rớt sang một bên.Là phát đạn bắn tỉa của Nhạn An."

Súng được phát đầu game không tốt lắm, dù có bắn trúng thì cũng không gây được sát thương đáng kể, số lượng đạn nạp cũng có hạn, nên là bắn rơi vũ khí của họ trước để quấy nhiễu."

Nhạn An nhanh chóng đổi băng đạn, cũng không quên nhân cơ hội giải thích cho người xem, đồng thời cũng nghiêng đầu nghĩ ngợi lựa chọn mục tiêu tiếp theo, sau đó bóp cò.[???][Bái phục, tôi còn chưa kịp phản ứng gì hết trơn!]Ở phía dưới, Nhạc Duy đã nhanh chóng kéo tụt thanh máu của lính chữa trị xuống còn một nửa, võ sĩ khi không còn bị quấy nhiễu nữa, lập tức thực hiện một combo, sát thương rất đáng kể."

Á!"

Tay đột kích cầm khiên hoảng sợ đưa lưng về phía Nhạn An, hắn vì vội vàng muốn nhặt súng lên nên không kịp xác định hướng viên đạn bắn tới, thế là để lộ một khoảng trống lớn phía sau lưng.Vì vậy Nhạn An nhẹ nhàng bắn trúng đầu gối của hắn, tay đột kích tức thì mất thăng bằng, ngã qua một bên.

Trong game sẽ không có cảm giác đau đớn, cơ thể cũng sẽ không thật sự bị gãy xương hay bị đạn xuyên qua, nhưng phản ứng khi bị đạn bắn trúng vẫn vô cùng chân thật.[6666666][Streamer bắn viên nào trúng viên đó, bái phục.][Aaa anh Nhạc làm combo xịn xò quá!

Yêu võ sĩ rất nhìu!][Cảm giác đội bên kia bị đè không thở nổi ý.][Cẩn thận nha, hình như vẫn còn người lái phi thuyền đúng không?]"Đoàng!"

Ở phía bên kia, con Trùng bám dính lấy võ sĩ cuối cùng cũng đã bị hạ gục.

Áp lực lên người võ sĩ tức khắc giảm đi rất nhiều, hắn dần dần tiếp cận lính chữa trị đứng trên cồn cát, phi công lái tàu cũng nhận ra có gì đó không ổn, cuối cùng cũng điều khiển phi thuyền hạ xuống tiếp cận."

Chậc."

Nhạn An nhìn tình hình để hỗ trợ, bắn hai phát vào con robot nhỏ.

Con robot không thể bị tiêu diệt dễ dàng, nhưng ít nhất thì cũng có thể đẩy lui nó ra xa, làm gián đoạn việc hồi máu, giúp Nhạc Duy xử lý lính chữa trị trước.Sau đó cậu bắt đầu tăng tốc độ nạp đạn, bắn thẳng vào lính chữa trị.

Nòng súng bắt đầu nóng lên dưới tải trọng cao, nhưng đồng thời lượng máu của lính chữa trị cũng đã chạm đáy."

Bốp—" Nhạc Duy tung ra một quyền, gây ra sát thương chí mạng, thanh máu của lính chữa trị chính thức cạn sạch, gục xuống bất động.[Hay lắm, đi một người rồi!][Đừng vui mừng quá sớm, còn ba người nữa aaaa phải làm sao giờ??][Pháo phi thuyền cũng sắp đến, toang rồi!]Lợi dụng sự thiếu chuẩn bị của đối thủ, họ đã hạ được một người, nhưng phần bình luận vẫn còn rất căng thẳng, dù sao cũng là ba chọi hai, hơn nữa còn có một phi công vẫn còn đầy máu lái thuyền tham chiến, tình hình trận chiến này sắp trở nên khốc liệt hơn.Nhạc Duy lập tức quay sang tìm kiếm tay đột kích đã tàn máu, định tấn công hắn.

Anh ta nghiêng đầu tránh được một quyền từ tên võ sĩ."

Anh Nhạc, lùi lại."

Tiếng Nhạn An bình tĩnh ra lệnh vang lên bên tai anh ta.Trang bị khởi đầu bao gồm cả một thiết bị liên lạc, họ có thể kiểm tra vị trí của đồng đội mình và liên lạc trực tiếp với họ, kể cả ở khoảng cách xa thì vẫn có thể nói chuyện được với nhau.Nhạc Duy lùi lại theo bản năng.Khoảng cát trước mặt anh ta tức thì xuất hiện một loạt miệng hố, nòng súng của phi thuyền đang nã về phía anh ta.Nhạc Duy ngẩng đầu lên nhìn thì thấy một cái bóng đổ xuống mặt đất, chiếc phi thuyền đang tiến lại gần."

Đừng hoảng, tàu được cung cấp đầu trận nên hỏa lực với tầm bắn chỉ ở mức trung bình thôi.

Họ còn chưa áp sát được hoàn toàn, vẫn có thời gian ẩn nấp, anh xử lý tay đột kích trước đi."

"Được."

Nhạc Duy cũng đã học được bí quyết, nhắm thẳng vào tay của tay đột kích mà tấn công, tuy rằng kỹ năng của Hiệp hội Lính đánh thuê thường là kỹ năng tấn công tập thể, độ chính xác hơi thấp một chút, nhưng vẫn có thể sử dụng để chặn đòn phản kích của tay đột kích.

Sau khi hắn chật vật nhặt lại súng lên, lại mất thêm một lúc lọ mọ đặt ngón tay vào cò súng, nhưng còn chưa bắn được viên nào mà đã phải khổ sở cầm khiên chống đỡ, mà lượng máu thì không ngừng tụt xuống."

Đoàng!"

Nhạn An đứng lên, bắn thẳng chính diện võ sĩ, muốn dùng xung lượng để ngăn cản hắn hỗ trợ đồng đội."

Bịch—" Tay đột kích cũng đã gục xuống không dậy nổi, Nhạn An sau khi bắn xong phát đạn thì đột nhiên trượt thẳng xuống sườn núi, lao về phía trung tâm chiến trường.Ngay khi Nhạc Duy đang quay người định chuyển sang tấn công mục tiêu tiếp theo, cái bóng trên đầu anh ta đã bay đến nơi— dù sao phi thuyền cũng nhanh hơn con người một bước.Chiếc phi thuyền bắt đầu tấn công, mưa bom bão đạn rơi thẳng xuống đầu Nhạc Duy.Đồng tử của vị streamer kì cựu co rụt lại, nhưng dù sao anh ta cũng là một người có kinh nghiệm phong phú, lập tức lăn một vòng tại chỗ.

Anh ta nhanh nhẹn chộp lấy chiếc khiên hợp kim bị rơi ở một bên của tay đột kích, tuy nhiên thì thanh máu vẫn không tránh khỏi, tụt xuống một chút.[Aaaaa đánh kiểu gì giờ má ơi, võ sĩ làm sao mà địch nổi không quân!][Coi chừng phía sau!!!][Anh Nhạn đến rồi, từ từ đã!][Tay bắn tỉa lao vào thì có ích gì chứ!

Không kịp nữa rồi!]Mỗi bình luận có một kiểu suy đoán riêng, mà trong lúc Nhạn An trượt xuống dốc, cậu cũng dứt khoát nhấc súng lên bắn nổ một trong những nòng pháo của phi thuyền.Người xem chỉ thấy những tia lửa tóe ra từ miệng phi thuyền, sau đó bị bao phủ trong làn khói xám xịt, tạm thời không thấy được hành động kế tiếp của nó.[?????][Rung như vậy... mà cũng bắn trúng được sao?][Một phát súng lấy được một nòng pháo??]"Anh Nhạc, chặn võ sĩ lại."

Sức sát thương của súng bắn tỉa tăng lên rất nhiều do tốc độ bắn và trọng lượng, chỉ cần nhắm đủ chính xác thì về mặt lý thuyết, có thể thực hiện được pha bắn này.Chỉ có điều hiện giờ Nhạn An không có thời gian để giải thích, cái này chắc phải đợi fan kỹ thuật về sau xem lại rồi nghiên cứu thêm.Sau khi xuống đến đáy hổ, súng bắn tỉa đang trong thời gian chờ nguội.

Đã tiến vào tấm bắn của phi thuyền, Nhạn An dứt khoát bỏ súng bắn tỉa xuống, nhặt khẩu tiểu liên mà tay đột kích để lại, nhấc họng súng hướng lên trời— hoặc nói chính xác hơn là nhắm về phía cabin năng lượng ở đáy phi thuyền, nhả toàn bộ đạn vào đó.Mặc dù người chơi có thể hồi sinh, những món đạo cụ mà họ nhặt được lúc trước sẽ biến mất theo họ, ở một mức độ nào đó điều này có thể ngăn cảm được những người như Nhạn An tùy ý sử dụng vũ khí của một nghề nghiệp khác, thế nhưng những trang bị được cấp phát đầu game sẽ tự động tạo ra một cái mới cho người chơi sau khi hồi sinh, bởi vậy kể cả chúng có rơi ra lúc người chơi chết thì cũng sẽ không biến mất, mà ở nguyên vị trí cũ.Ánh lửa tóe ra từ đầu họng súng hệt như một vầng sáng vàng rực rỡ, tình thế được xoay chuyển nhờ vào một đòn tấn công chói lòa và sắc bén.Tấm kim loại dưới đáy thuyền nhanh chóng bị tốc độ bắn của súng tiểu liên đục thành một cái rãnh, sau đó nứt ra hoàn toàn, động cơ điện bên trong lập tức phát nổ.Trong khoảng thời gian này còn có cả âm thanh mờ nhạt của tấm lá chắn bảo vệ bị vỡ, nhưng đã bị lấn át bởi tiếng súng và tiếng nổ chói tai.

Có vẻ là con Trùng cấp D duy nhất còn sót lại cuối cùng cũng đã gục hẳn, màn bảo vệ đạo cụ đã bị dỡ bỏ, để lộ một chiếc rương ở bên trong.Nhưng đang lúc then chốt, ai thèm quan tâm đến nó chứ."

Bùm—" Phi thuyền mất đi động cơ, nặng nề rơi xuống đất, hất tung khói bụi mịt mù.[Cầm súng tiểu liên mà bắn hỏng được cả phi thuyền?][Đỉnh vãi vậy???][Trời má ơi thế này cũng được luôn hả?][Đây là súng tiểu liên trong tay anh Nhạn, sao mà giống súng tiểu liên bọn mình cầm được, có khi mình còn chả tìm được cabin năng lượng ở đâu ấy chứ!]"Tôi nói rồi mà, đầu game độ cao bay của phi thuyền chỉ ở mức trung bình thôi, giới hạn độ cao được thiết lập để cân bằng game mà, vậy nên đứng dưới đất bắn lên cũng rất dễ."

Nhạn An nhìn phần bình luận, "Không sao, tôi bắn hạ nó bây giờ đây, không phải mọi người đều biết bắn hạ nó à?"[Thầy giáo: Giảng một lần mà vẫn chưa hiểu bài à?][...Em xin lỗi, em là học sinh ngu!

Em tua lại xem lại bài đây ạ!][Em cũng thế, em chỉ biết quỳ thôi!][Không ai bảo tui chơi game cũng phải đăng ký học lớp bổ túc hết á!][Đây là kiến thức nâng cao, kiến thức nâng cao đó!!][Học không vào?

Xem không hiểu?

Hoan nghênh mọi người gia nhập bộ phận nghiên cứu video phát lại, xem xét từng góc độ quay chậm của video phát lại!

Nghiên cứu đến từng khung hình!

Đảm bảo có thể nắm rõ mọi thao tác của streamer!

Hoan nghênh gia nhập...]Nhìn cả đám bình luận kêu than, Nhạn An khẽ cười một tiếng: "Không sao, còn có nhiều thứ để mọi người học hỏi lắm."

Trên chiến trường, cậu thong dong bước đến gần chiếc phi thuyền bị bắn rơi, hệt như đang tản bộ.-Hết chương 21.
 
[Đm/Edit] Streamer Hóa Ra Lại Là Tay Bắn Tỉa Thần Sầu Của Liên Bang
Chương 22: Đối thủ


Editor: Giừa-Hứng chịu vụ nổ ở khoảng cách gần, Nhạn An khó tránh khỏi việc bị tụt đi một ít máu.

Cậu kiểm tra số đạn còn lại trong khẩu tiểu liên, không nhiều lắm, nhưng chắc cũng đủ để xử lý tên phi công vừa bị phá mất tàu.Phía bên kia, sau khi mối uy hiếp trên không biến mất, Nhạc Duy đang đối đầu với võ sĩ của đội bên kia, mà tên võ sĩ nọ vừa rồi đã phải chịu hai đợt nộ của Trùng tộc, tuy rằng đã giải quyết được quái nhưng lượng máu cũng chỉ còn non nửa, có vẻ đã sắp không gắng gượng được nữa.Nhạn An không quên nhặt khẩu bắn tỉa của mình lên, đeo lên lưng rồi dùng súng tiểu liên phá vỡ cửa tàu.[Ngầu vãi...][Tôi còn chưa load xong vụ bắn rơi phi thuyền đây...

Giờ còn phải vào trong nữa hả??][Sao lại phí đạn vào cửa tàu vậy!

Còn ít đạn lắm mà?][Không sao đâu, đây là anh Nhạn mà, một viên là đủ rồi.]Nhạn An nhìn thấy bình luận đó, nghiêm túc gật đầu.

Cậu sải bước làm bộ như mình chuẩn bị đi vào cửa, song lại dừng lại trước cửa một bước, dường như cậu đã đoán trước được gì đó, bèn để lại một vết đạn ở vị trí trước mũi chân mình: "Đúng là tôi chỉ cần một viên là đủ, bởi vì—"Cậu bắn một phát bằng khẩu tiểu liên, lặp lại trò cũ của mình, đạn trúng vào cổ tay của địch, hất văng khẩu súng lục của hắn ra ngoài.

Khẩu súng bị bật ra với một lực rất lớn, đáp xuống sàn nhà xong còn trượt dài một đoạn, cuối cùng dừng lại ở gần chỗ Nhạn An.[Đậu má làm sao anh Nhạn lại biết bên trong có người đang rình đánh?][Anh Nhạn tính trước được cả khẩu súng lục của địch luôn hả?][???

Cái quỹ đạo ảo ma này là cố tình đấy hả?]Phi công bên địch tức đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng làm nghề phi công mà mất phi thuyền thì gần như không còn khả năng tự vệ, hắn thậm chí còn không được trang bị súng ở đầu game, có điều đội hắn may mắn vừa ra khỏi cửa đã nhặt được đạo cụ, lấy được một khẩu súng lục cho hắn phòng thân.Nhạn An thong dong bước lại gần, tiếng bước chân cậu vang lên rõ rệt trên sàn kim loại mịn.

Cậu khom lưng nhặt khẩu súng lục lên, chậm rãi chĩa vào giữa trán địch, híp mắt cười."

Bởi vì... tôi có thể cướp được súng của người ta mà."

Đoàng!Cậu giơ một ngón tay lên làm cử chỉ giữ im lặng, đáp lại là tiếng phi công địch ngã xuống đất, khẩu súng lục trong tay cậu cũng dần biến thành những mảng ánh sáng, biến mất trong không trung.Song song với đó, trận đấu tay đôi giữa Nhạc Duy và võ sĩ bên địch cũng đã kết thúc.

Đối thủ chỉ là một người chơi bình thường, kỹ năng và lượng máu đều không thể sánh bằng, hắn bị hạ gục và biến mất chỉ sau một combo của Nhạc Duy.— Tiểu đội phía Đông Nam bị quét sạch![666666][2 chọi 4 mà thắng thật này, ai mà tin nổi??][Hai streamer trình cao mà, cũng thường thôi, đánh không lại thì mất mặt lắm.][Ông bên trên đứng có to mồm, họ còn bị khắc chế nghề nghiệp nửa cơ mà, không thấy ở đoạn giữa có mấy pha nguy hiểm vl à?][Không cần phải cãi nhau làm chi!

Hoan nghênh mọi người gia nhập bộ phận nghiên cứu video phát lại của chúng tôi để xem các đoạn ghi hình slow motion từ đủ mọi góc độ!

Nghiên cứu tới từng khung hình!

Đảm bảo hiểu được hết từng thao tác của streamer!

Hoan nghênh...]ID của những người bị giết trong game được hiển thị ở thanh bên, và trên bảng xếp hạng thời gian thực do hệ thống thiết lập, điểm số của đội Tây Nam lập tức nhảy lên vị trí đầu tiên.Hệ thống: [Nhạn 111] đã giết chết [Middle]Một ID quen thuộc xuất hiện trong khu rừng phía bên kia bản đồ, một bóng người tra đao vào vỏ, có cơn gió nhẹ thổi lướt qua gương mặt hắn, lộ ra nụ cười ôn hòa tựa gió xuân.

Hắn rảo bước về phía trước.Con Trùng tộc phía sau lưng hắn bị lưỡi đao sắc bén cắt làm đôi, vết cắt trơn nhẵn, chậm rãi ngã xuống đất.Hắn không quay đầu nhìn.-Trên sa mạc.Sau khi tiễn đội Đông Nam lên bảng đếm số, Nhạn An và Nhạc Duy cùng nhau mở rương.Trong rương có một bộ đạn súng bắn tỉa có tác dụng làm tê liệt địch, kèm theo một bộ giáp ngực hai mảnh.Giáp ngực đương nhiên được trao cho Nhạc Duy, người cần phải dũng cảm lao về phía trước.Nhạn An kiểm tra số lượng đạn xong thì nhìn sang bảng xếp hạng điểm số.Đội của họ đã đánh bại 4 người chơi và giành được đạo cụ, đang tạm thời dẫn đầu.

Ngoài thông báo đội họ tiêu diệt địch ra thì không còn thông báo nào khác, hẳn là hai đội phía Bắc vẫn chưa đụng mặt nhau.Xếp ở vị trí thứ hai là đội Đông Bắc, Nhạn An nheo mắt nhìn, chênh lệch giữa đội đầu bảng và đội xếp thứ hai cũng không quá lớn.

Đánh bại người chơi chắc chắn sẽ giành được nhiều điểm hơn so với giết quái, nhưng đội của họ lại có thể giành được nhiều điểm trong thời gian ngắn như vậy..."

Nhìn điểm này, đội Đông Bắc diệt quái rất hiệu quả, có khi họ có cao thủ."

Xếp chót bảng là đội Đông Nam vừa mới bị diệt sạch, có điều họ cũng đã giết được hai con quái nhỏ kia, cũng nhận được một ít điểm.Hai người tiếp tục thăm dò ở sa mạc, rà soát hết xung quanh một lượt, mở thêm được mấy cái rương nữa, trong số đó những rương chứa vũ khí trang bị đều có quái bảo vệ, còn những rương chứa đạo cụ hồi phục thì chỉ cần mở ra là lấy được, vậy nên chúng cũng được đặt ở những nơi dễ thấy.Hiện tại hai người đã đi đến rìa sa mạc, lớp cát vàng dần thưa đi, để lộ ra khung cảnh hoang mạc, do bị phong hóa mà địa hình nhô lên dựng đứng, tạo thành một hình tam giác ngược mỏng ở phía dưới dày ở phía trên, mặt trên bị mài giũa đến bóng loáng, phía trên đỉnh rõ là hẹp nhưng lại có một cái rương được đặt ở đó."...."

Nhạn An mím môi, muốn nói nhưng lại thôi, dù cậu có bản lĩnh lớn nhưng cũng không dám chắc mình có thể lết được lên trên đấy hay không.[.....][Ê, leo lên kiểu gì giờ?][Phải bỏ rương thật sao?

Nhưng mà lượng máu còn lại cũng hơi nguy hiểm thật...][Cảm giác lên được đến nơi thì cũng chẳng có chỗ mà đặt chân.]Trước đó hai người họ đã phải đánh nhau với vài đợt quái, tuy họ có nền tảng kỹ thuật, nhưng thanh máu cũng đã tụt mất non nửa, đặc biệt Nhạc Duy là người tiên phong nên máu còn đúng nửa cây, rất cần thuốc hồi máu.Nhạc Duy đi vòng quanh cột trụ một vòng, phần dưới của nó có thể nói là rất mảnh, chỉ rộng hơn vòng ôm của một người một chút."

Nếu không lên được thì... sao mình không đánh nó xuống?"

Nhạc Duy nghĩ một hồi, cười nói.Nói thì chậm mà hành động thì nhanh, anh ta hung hăng đấm một phát vào phần mỏng nhất của cột trụ, bụi tung mù mịt.Phía trên đỉnh bị tác động rung chuyển, chiếc rương dường như cũng rung theo, đồng thời trên cột trụ cũng xuất hiện một vết nứt màu đen.[Anh Nhạc quá đỉnh!][Ra là phải đánh rớt cái rương xuống!][Hình như có gì đó!]Tuy nhiên tham vọng của Nhạc Duy không dừng lại ở đó, anh ta nhanh chóng thực hiện một combo liền mạch, vết nứt trên trụ dần dần mở rộng—"Rầm—" Dưới những phát đấm của Nhạc Duy, cây cột bị phong hóa yếu ớt sụp đổ rất nhanh, cái rương rơi xuống một bên, còn nảy bật mấy cái dưới đất.Nhạn An: "...."[Sao tự dưng thấy streamer càng lúc càng đi theo cái hướng nó sai sai là sao nhỉ? em bị ảo giác à?][Tui cũng thấy thế...]Vấn đề chi tiết ra sao cũng không quan trọng, Nhạc Duy lấy thuốc trong rương, bổ sung đủ máu cho đội mình, để lại một vài cái dự phòng, rồi tiếp tục cuộc hành trình.Khu vực sa mạc bao trùm gần như toàn bộ phía Tây Nam, về cơ bản hai người họ đã thăm dò xong, Nhạn An đổi được súng bắn tỉa mới, Nhạc Duy cũng đã lấy đủ một thân trang bị phòng thủ.Đã vậy bọn họ còn mở được một đạo cụ pháo bazooka, có vẻ như không nằm trong danh mục vũ khí và trang bị bởi vì chỉ có một phát đạn bắn, hơn nữa cũng không ràng buộc với người chơi.

Nói cách khác, sau khi người cầm đạo cụ này chết thì đạo cụ sẽ rơi ra, không hồi sinh theo người chơi, có thể coi đây là đồ dùng một lần.Nhạn An trầm ngâm: "Cái này... cũng coi như là vũ khí bắn tầm xa nhỉ?"

Phần bình luận: [Hahahahaha tay bắn tỉa biến thành tay bắn bazooka rồi.][Có một phát bắn thôi hả???

Hơi vô dụng nhỉ.][Nghe ảo nhỉ, không biết có phải là kiểu đòn át chủ bài hiếm có hay gì đó không?]Tóm lại là có thể dùng được thật, nên cuối cùng họ vẫn quyết định cho Nhạn An giữ, tùy cơ ứng biến."

Chúng ta làm gì tiếp bây giờ?"

Nhạc Duy hỏi.Nhạn An nói: "Chúng ta hơi thiệt về quân số, nên cẩn thận một chút, chậm rãi đi vòng qua, chờ cho bọn họ vào đến khu trung tâm lao vào đánh nhau thì chúng ta hẵng gia nhập.

Bây giờ mình đi hướng đông."

Đội Đông Nam vừa ăn hành ở bên này, nếu đi về phía đông thì chắc sẽ không gặp lại họ ngay, Nhạn An dự định tiếp tục đi lùng đồ, tốt nhất là trang bị đủ để biến thành cái thùng sắt.Trên bảng xếp hạng, họ vẫn đang đứng đầu, nhưng khoảng cách với vị trí thứ hai càng lúc càng bị thu hẹp.[Hiếm lắm mới thấy anh Nhạn thận trọng như này.][Đến anh Nhạn cũng không liều lĩnh nữa, có vẻ như game này khó nhai thật.]"Mấy người đừng nói nhảm, tôi lúc nào cũng cẩn thận mà?"

Nhạn An đáp lại.[Ồ?

Tôi không biết ai kia suốt ngày lao đầu thẳng vào căn cứ địch đâu nha.][Ồ?

Tôi không biết ai kia chơi bắn tỉa mà cứ thích cướp súng đánh cận chiến với người ta đâu à.]Trong khi hai người đang đi bên lề đường và tương tác với người xem, ở trung tâm bản đồ cuối cùng cũng có động tĩnh.Cột sáng thuộc về đội Đông Bắc chiếu lên không trung, song song với đó là thông báo tiêu diệt địch, hai người chơi của đội Đông Bắc cũng hạ gục được hai người của đội Tây Bắc, họ giành đủ điểm vươn lên vị trí đầu bảng.Có vẻ như hai đội phía Bắc đã bắt đầu cuộc chiến giành bệ phóng rồi.Nhạn An và Nhạc Duy chậm rãi đi đường vòng, cuối cùng vào đến khu vực gần bệ phóng có hơi muộn.

Điều bất ngờ đó là trung tâm bản đồ không phải địa hình núi rừng bình thường, mà là một mặt hồ băng, bệ phóng nằm trên một rặng đá ngầm kéo dài ra giữa hồ, tuy nhiên đá ngầm không nhô lên cao hơn mặt hồ quá nhiều, có lẽ chỉ cao tầm một bậc thang.Lớp băng trên hồ rất dày, nhìn từ xa có thể thấy vài bóng người đang chiến đấu ác liệt trên đó.

Đạn và kỹ năng bay tứ tung, mặt đất dưới chân họ cũng rung lên.Trong lúc hai người còn đang núp sau tảng đá, âm thầm quan sát tình hình, thì đội Đông Nam từ hướng khác xông vào chiến trường, phi thuyền nhả bom đạn bừa bãi, xem ra hai đội họ có chung ý tưởng, chờ người ta đánh nhau xong mình vào hưởng lợi.Nhạn An mở ống ngắm bắn tỉa ra, miễn cưỡng phân biệt được nghề nghiệp của một vài người giữa trận hỗn chiến.Ngoại trừ đội Đông Nam họ đã đối đầu, cậu tạm thời không xác định được ai là người đội Đông Bắc, ai là người đội Tây Bắc.

Có điều ở đây chỉ có một cái phi thuyền của đội Đông Nam, còn lại đều là nghề nghiệp dưới đất, coi như là tin tốt.Đúng như dự đoán, phi thuyền của đội Đông Nam vừa lại gần thì đã bị tất cả bao vây.Trên chiến trường có rất nhiều người chơi cận chiến, ngoài ra còn có cả người chơi hệ tầm xa của Hiệp hội Lính đánh thuê âm thầm bắn tên ở rìa ngoài.

Hiện tại ba đội đang đánh nhau khá cân kèo, hiện trường rất hỗn loạn, Nhạc Duy cũng quyết định nhập hội náo nhiệt, chào Nhạn An một cái xong vọt đi.Điều khiến Nhạn An chú ý trong trận chiến là một bóng người đang vung đao laser, cậu mơ hồ có cảm giác rất quen thuộc.Cậu chỉ thấy người đó linh hoạt né tránh được hết mưa bom bão đạn, không thèm để tâm đến đám người đánh cận chiến mà lao nhanh tới tiếp cận mục tiêu tầm xa thuộc Hiệp hội Lính đánh thuê, đánh bay sạch thanh máu của hắn.Hệ thống: [Ninh Tĩnh Trí Viễn] đã giết chết [Thằng nào chơi tao]Nhạn An nheo mắt lại.-Hết chương 22.
 
[Đm/Edit] Streamer Hóa Ra Lại Là Tay Bắn Tỉa Thần Sầu Của Liên Bang
Chương 23: Đao và súng


Editor: Giừa-"Keeng—"Đó là âm thanh viên đạn va trúng đao.Ở đầu bên kia, tay đột kích cầm đao như gắn mắt sau lưng, vung đao sang một cách chính xác để chặn viên đạn tập kích, như thế hắn biết rõ rằng sẽ có người tấn công mình từ sơ hở phía sau.Họng súng của Nhạn An vẫn chưa tắt khói, nhưng dường như cậu đã đoán được kết quả này từ trước, vậy nên ngay sau khi bóp cò, cậu dứt khoát cất súng đi, thay đổi địa điểm ngắm bắn của mình.Người nọ liếc nhìn về phía viên đạn bay tới, không bắt được bóng dáng của Nhạn An vì cậu đã trốn đi, nhưng cũng đồng thời để lộ ra khuôn mặt của mình— quả nhiên là Quý Hoài Ninh.Hắn lén xếp hàng tìm trận cùng lúc với Nhạn An, thành công ghép vào chung trận— và đương nhiên, trở thành đối thủ của cậu.[???

Lần đầu tiên thấy có người chặn được súng của anh Nhạn đấy, ai vậy trời?][Làm thế quái nào mà chặn được viên đạn chuẩn quá vậy?][Aaaaa, cái ID này, không phải là "bạn thân" của anh Nhạn đó sao, là cái người lúc nãy vừa mới xuất hiện trên livestream á.][Bái phục luôn, chơi game giỏi như này, xong còn biết nấu ăn, người đàn ông này đúng là hấp dẫn chết người!][Hí hí, yêu nhau lắm cắn nhau đau à, hí hí hí...]Mặc dù hai người họ chỉ giao tranh trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, nhưng phần bình luận đã nổ tung rồi.Nhạn An cúi xuống thay đổi tư thế, một sự phấn khích chậm rãi dâng lên trong lồng ngực, ánh mắt cậu dường như càng thêm sáng ngời, tràn trề ý chí chiến đấu.Cậu và Quý Hoài Ninh đã ở chung một đội kể từ hồi mới gia nhập quân đội, tập luyện cùng nhau không hề ít, kể cả khi vị trí huấn luyện của họ khác nhau, về sau khi thành lập đội tác chiến, thỉnh thoảng họ vẫn so tài với nhau.Bọn họ là những người đồng đội tốt nhất của nhau, cũng là đối thủ ngàn năm có một.Do tình hình chiến sự căng thẳng, cộng thêm chấn thương của Nhạn An, cũng đã nhiều năm trôi qua kể từ lần cuối họ có cơ hội cạnh tranh lẫn nhau.Mặc dù không phải trận đấu một chọi một hoàn toàn, nhưng Nhạn An hiểu, Quý Hoài Ninh tới đây chính là vì muốn đánh với cậu một trận.Sắc mặt Nhạn An càng thêm phần nghiêm túc, cậu và Quý Hoài Ninh đều đã quá quen thuộc với chiến thuật của nhau.

Tương tự như việc Quý Hoài Ninh đoán được chính xác vị trí ngắm bắn của Nhạn An, Nhạn An cũng biết rằng Quý Hoài Ninh có thể đoán được vị trí của mình, vậy nên mới quyết đoán di chuyển.Đối đầu với Quý Hoài Ninh, chỉ có thận trọng lẩn trong bóng tối mới có thể nắm bắt được sơ hở của hắn.Tuy nhiên, Nhạn An quan sát thấy bóng dáng của Nhạc Duy đang hòa vào trận hỗn chiến, cậu bèn nổ súng cản bớt quân địch xung quanh anh ta, làm tròn trọng trách hỗ trợ bên ngoài.Đây không phải kiểu trò chơi tính thắng thua bằng chiến đấu một chọi một, mà là một cuộc cạnh tranh điểm số giữa các đội, Nhạn An nghĩ."

Anh Nhạc, cẩn thận người cầm đao kia, giữ chân anh ta."

Nhạn An nói."

Rõ."

Quý Hoài Ninh vừa tránh né một đòn của võ sĩ, vừa nghiêng người né viên đạn của Nhạn An, nhưng vẫn không thể tránh được việc Nhạn An, người đã quá quen thuộc với hắn, nắm được sơ hở, bị cứa tụt một ít máu.

Bản thân hắn đang ở giữa chiến trận, nhất thời không có cách nào thoát thân.

Quý Hoài Ninh nghĩ, nếu hắn cứ để Nhạn An nằm bắn lén ở bên ngoài thì thì sẽ không cách nào kiểm soát được những đòn công kích của cậu, mà máu thì cứ bị bào liên tục, chi bằng hắn lao thẳng ra ngoài chơi cận chiến với Nhạn An.Đúng vậy, đây không phải là trò chơi một chọi một, đội của hắn vẫn còn ba người, đối đầu với đội hai người Nhạn An và Nhạc Duy coi như vẫn còn chút lợi thế.Chính vì vậy, Quý Hoài Ninh quyết đoán lao ra khỏi chiến trường, xông thẳng về hướng mà hắn đoán Nhạn An đang ẩn nấp.[Ối, muốn tấn công trực diện luôn sao??][Ảnh tới rồi ảnh tới rồi!][Anh Nhạn sao còn chưa chạy thế, người ta đuổi đến nơi rồi kìa!]Trong lòng Nhạn An biết rõ rằng nơi ẩn náu của mình sẽ bị Quý Hoài Ninh phát hiện, vì vậy nhân lúc hắn chưa đến nơi, cậu nắm chắc thời cơ bắn thêm vài phát cấu máu của Quý Hoài Ninh.Thấy Quý Hoài Ninh rất nhanh đã phán đoán được vị trí của mình, ngoài dự đoán của mọi người, Nhạn An không hề trốn tránh, thậm chí còn đứng lên đi về phía Quý Hoài Ninh.Chẳng mấy chốc, khoảng cách đã thu hẹp, đối với Nhạn An mà nói, đây là khoảng cách cực kỳ nguy hiểm, một khi đã bị Quý Hoài Ninh quấn lấy là sẽ rất khó chạy thoát.

Mặt khác, khoảng cách gần thế này, sát thương từ súng bắn tỉa sẽ càng lớn.Thanh máu của Quý Hoài Ninh còn chưa đầy một nửa, trong khi Nhạn An vẫn đang gần như đầy cây.Quý Hoài Ninh không hề hoảng loạn, lúc này hắn đã bước vào phạm vi cận chiến, đây là sân nhà của hắn.[Aaaa anh Nhạn phải chơi cận chiến rồi!][Sao lại không kéo giãn khoảng cách?

Thôi streamer toi rồi đấy, chờ hồi sinh đi!][Ủa sao vừa rồi không chạy?][Cận chiến thì cứ chờ ăn hành đi.]Đối diện với cục diện tưởng chừng như không còn đường sống, Nhạn An nở một nụ cười tươi.Phía đối diện, ánh đao của Quý Hoài Ninh vung về phía cậu như một bóng ma.Cậu nhẹ nhàng dịch chuyển sang trái một chút, điều chính góc độ, cổ tay linh hoạt uyển chuyển nhấc lên—"Keeng—"Lưỡi đao kim loại bị báng súng cản trở, chặn đứng đòn tấn công.Nụ cười của Nhạn An càng thêm rạng rỡ.Quý Hoài Ninh sững sờ, ánh mắt lóe lên một tia kinh ngạc, nhưng chỉ trong tích tắc nụ cười thường ngày đã trở lại.Hai người họ đối diện nhau.Một đao một súng, tương ngộ trên chiến trường.Lưỡi đao và thân súng va chạm tạo thành một khúc hòa tấu, chỉ trong tích tắc họ đã trao đổi qua lại mấy chiêu, để nói về kỹ năng và nghề nghiệp thì hiện tại đây là một cuộc cạnh tranh thuần túy về thể lực.Nhạn An chỉ phòng thủ chứ không tấn công, khẩu súng trên tay cậu được sử dụng như một tấm khiên chắn không kẽ hở, chặn lại mọi đòn tấn công của Quý Hoài Ninh.[Choáng mẹ rồi...

Sao cứ như đang xem phim võ thuật vậy!][Đúng là cao thủ đánh nhau có khác!]ư[Hoa mắt lắm rồi, não em không load kịp!][Tôi chỉ muốn hỏi, quý vị có thật là đang chơi game không đấy?]Tuy nhiên khẩu súng cồng kềnh vẫn không thể nào so được với tốc độ của lưỡi đao, Nhạn An cuối cùng cũng lộ ra sơ hở.Đao của Quý Hoài Ninh đột ngột vung về phía trước, đối mặt với Nhạn An, đĩ nhiên hắn sẽ dốc hết toàn lực, chưa kể đây là trong game, không đời nào có chuyện giơ cao đánh khẽ.Mặc dù vậy, lưỡi đao này không đánh trúng vào tay bắn tỉa trước mặt hắn, mà trúng vào thân cây ở phía sau.Quý Hoài Ninh đột nhiên bừng tỉnh, nhận ra vừa rồi Nhạn An đã vừa đánh vừa lùi, tập trung phòng thủ, trong khi hắn cứ mù quáng lao lên tấn công, chỉ muốn bức cho Nhạn An mau chóng lộ ra sơ hở, vô thức bị cậu kéo ra khỏi khu vực thoáng đãng ven hồ vừa rồi.Hiện tại hai người họ đang đứng ở giao lộ giữa khu vực rừng trên sườn đồi Đông Bắc và khu vực đồng bằng ở trung tâm, cây cối đã bắt đầu dày đặc hơn, thì ra Nhạn An đã dự định sử dụng địa hình phức tạp ở đây để tạo khoảng cách với hắn.Trong chớp mắt, Quý Hoài Ninh hiểu được ý đồ của cậu, nhưng lưỡi đao của hắn vẫn đang cắm sâu trong thân cây.Đây là nước cờ sai của hắn.Khoảng cách giữa hai người đã trở nên rất hẹp, tựa như Quý Hoài Ninh đang đè Nhạn An lên thân cây, bàn tay nắm đao như đang chống trên thân cây, gần gũi đến mức dường như có thể cảm nhận được hô hấp nóng rực của hai người đan xen vào nhau.Cả hai nhất thời ăn ý không động đậy."

Anh Ninh, chúng ta đánh nhau thì anh cũng đừng nương tay như vậy chứ, hay là lâu lắm không đấu nên anh quên mất vụ này à?"

Hai người giằng co trong vài giây, Nhạn An đột nhiên túm lấy bàn tay đang cầm đao của Quý Hoài Ninh, rướn người lên sát gần bên tai hắn, để lại hơi thở ấm áp.Quý Hoài Ninh không thể nhìn rõ biểu cảm của cậu, có điều hắn chắc chắn tên nhóc xảo quyệt này đang cười, vì vậy hắn cũng nở nụ cười: "Tất nhiên, tôi..."

"Đoàng!"

Lời còn chưa dứt, họng súng đã lặng lẽ đè lên bụng hắn, đối phương không thèm đợi hắn phát biểu cảm tưởng, quyết đoán nổ súng.

Quý Hoài Ninh bị viên đạn găm vào người tạo thành lực đẩy, tách hai người xa khỏi nhau.Thanh máu của Quý Hoài Ninh trống rỗng, hắn ngã quỵ xuống đất.

Nhạn An cũng không khá hơn là bao, thanh máu của cậu đã bị bào mòn rất nhiều trong trận đánh cận chiến vừa rồi, lúc này chỉ còn khoảng một phần tư.Lời của Quý Hoài Ninh mắc kẹt trong cổ họng, cuối cùng bị nuốt ngược trở vào, biến thành một nụ cười bất lực.Lúc Nhạn An giữ tay Quý Hoài Ninh, ở khoảng cách gần như vậy, sát thương của súng bắn tỉa vô cùng kinh khủng, tuy rằng trước đó máu của Quý Hoài Ninh không còn nhiều, nhưng cũng không đến nỗi mỏng như tờ giấy.

Một phát súng lấy mạng của hắn, chính cậu cũng phải chịu sát thương phản lại, thế nhưng Nhạn An không chút do dự, tay còn lại vẫn tàn nhẫn bóp cò súng.Quả nhiên là ở trên trường, không thể nào mất cảnh giác.Nhạn An cất súng đi, phần bình luận đã phát rồ đến nơi.[Trời má ơi!!!

Tình tiết chạy nhanh quá không theo nổi!!][Chơi game thôi mà hồi hộp thế này, còn cả âm mưu các thứ nữa luôn!!][Anh Nhạn tàn nhẫn tiễn người anh em tốt của mình về nơi chín suối, tau cười chết!][Có mình tui nghe nội dung cuộc trò chuyện của họ hả, quá trời thông tin lun!][Không mình lầu trên đâu, tui cũng nghe nhưng mà điên quá tui không gõ chữ kịp...][+1, tui cũng phát rồ xong não đẻ ra cả chục nghìn từ nè...][Thương nhau lắm cắn nhau đau, xong còn quen biết nhau nữa... hí hí, hí hí hí!!][Đừng đi mà, tui xem với!!]......Tuy nhiên thì vẫn có những người để ý đến trận chiến.[Streamer máu mỏng lắm rồi, như này sao mà đánh, lao vào trung tâm xong tèo luôn đó!][Thật ra anh Nhạc ở bên kia vẫn ổn, lúc mấy đội hỗn chiến không bị biến thành bia ngắm.][Anh Nhạc chơi cận chiến máu dày mà, vừa xong ở bên stream bên kia anh Nhạc còn kéo người ra làm khiên chắn súng đó, làm tên kia bắn chết đồng đội mình luôn, cười chết tui!]Nhạn An không vội vàng rời đi, những người chơi hồi sinh như Quý Hoài Ninh sẽ không thể trở lại trung tâm trong một thời gian ngắn, mà thời gian thi đấu sắp kết thúc rồi.Cuộc cạnh tranh cá nhân giữa Nhạn An và Quý Hoài Ninh chỉ là ngoại lệ, hiện tại thắng bại vẫn phụ thuộc vào tình hình trận hỗn chiến trên mặt hồ băng ở trung tâm.

Nhạc Duy rất linh hoạt, âm thầm gặt được vài mạng người, tuy là có khiến nhiều người tức điên nhưng anh ta vẫn né được ngon lành, tiện tay kéo được người ta chắn đao, lại đổ thêm ít dầu vào tình hình hỗn loạn, còn bản thân thì vẫn khỏe re.Cậu liên lạc cho Nhạc Duy: "Anh Nhạc, tình hình sao rồi?"

"Trung tâm không còn nhiều người nữa, còn có mấy phút nữa là kết thúc rồi, chúng ta vẫn đang xếp thứ hai, phải làm sao giờ?"

"Ở đó còn bao nhiêu người?"

"Mỗi đội còn lại khoảng một hai người gì đó, tôi không xử lý một mình được đâu!

Nhưng mà tình hình vẫn đang loạn quá nên chưa ai đụng được vào bệ phóng để đổi chủ."

Nhạn An nghĩ ngợi một hồi, lục khẩu pháo bazooka ở trong túi ra, chợt nghĩ ra một ý tưởng."

Tôi biết rồi."

"Làm sao?"

"Nói chung là, 15 giây cuối cùng, anh Nhạc nhất định phải đứng trên bục đổi bệ phóng, tôi sẽ đến ngay, căn thời gian phải chuẩn, chỉ cần chờ một tí là được."

"Ok."

Nhạn An vội chạy tới bên hồ băng, lúc này thời gian đếm ngược chỉ còn một phút, Nhạc Duy đang rút lui về hướng bệ phóng, ngăn chặn những người khác xông vào.

Thấy anh ta đang cố gắng đến gần bệ phóng mấu chốt của game, ánh mắt của mọi người lập tức đổ dồn về phía Nhạc Duy, không hẹn mà cùng nhau dồn sát thương về phía anh ta.Nhạn An nhân cơ hội này, vẫn còn dư ra chút thời gian rảnh để nhấc khẩu súng bắn tỉa lên, giúp Nhạc Duy chặn vài đòn của địch, thậm chí còn tiện tay gặt một mạng.Thời gian đếm ngược 20 giây, Nhạn An đổi sang khẩu pháo bazooka, chậm rãi kéo động cơ—Đèn đỏ trên khẩu pháo liên tục sáng lên, đang trong trạng thái nạp năng lượng.16 giây—Nhạc Duy tung ra chiêu cuối có sát thương diện rộng, đẩy tất cả những người chơi xung quanh anh ta ra, ngăn không cho họ bước lên bệ phóng.15 giây—"Bùm—" Đạn đặc biệt trong khẩu bazooka đột ngột bắn ra, mục tiêu lại không phải nhằm vào bất cứ người chơi nào, mà là trung tâm mặt hồ.Mặt hồ băng lập tức vỡ tan trước năng lượng khổng lồ từ khẩu bazooka, nhiệt lượng từ phát đạn lan tỏa ra xung quanh, làm tan chảy mặt băng trên hồ.Tất cả người chơi xung quanh đều không kịp phản ứng, từng người từng người mất thăng bằng, ngã xuống nước."

A!!!"

"Cái gì thế này—"[???

Thì ra cái khẩu bazooka đó được dùng như này hả?][Tui cũng rất muốn biết cái gì đang diễn ra!!!][Hahaha cười chết mất thôi, thì ra mặt hồ băng còn chơi được kiểu này.][À, trông cứ như hấp sủi cảo ấy nhỉ...

đói ghê.]"Anh Nhạc, nhanh lên!"

Nhạn An gào lên trong kênh liên lạc."

Được!"

Nhạc Duy nhìn thấy Nhạn An lôi khẩu bazooka ra, nhanh chóng hiểu được ý định của cậu, lập tức lao lên bệ phóng để chiếm đài.5 giây cuối cùng, cột sáng thuộc về đội Tây Nam của Nhạn An và Nhạc Duy thắp sáng toàn bộ bản đồ.-Hết chương 23.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back