Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Convert [ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼

[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 585 : Sơn Hải Kiếm Thế, Nhất Kiếm Khai Thiên


Giang Hạo nhìn ba người chết đi, chậm rãi khôi phục dáng vẻ cũ.

Dùng thân phận của Tiếu Tam Sinh, là lo lắng những người này truyền tin tức ra ngoài. Sau khi nếm một lần thua thiệt từ chỗ Đọa Tiên Tộc, hắn không muốn ăn lần thứ hai. Nếu như lần này truyền đi tên của Tiếu Tam Sinh, như vậy tên của hắn sẽ không bị quan tâm như vậy nữa.

Cũng không biết bọn hắn bí pháp truyền tin đặc thù nào nữa hay không.

"Theo lý thuyết chắc là sẽ không, trong thần thông của ta, bọn hắn gì đó ta chắc là đều sẽ phát hiện ra."

Giang Hạo vừa bổ thêm mấy đao, vừa nhặt túi trữ vật lên.

Luyện Thần viên mãn của Đọa Tiên tộc có chút không được mạnh như trong dự đoán.

Chờ sau khi nhặt ba túi trữ vật lên, hắn dùng một mồi lửa đốt xác ba người, sau đó mới đóng thần thông.

Lúc này, ánh sáng bao trùm chân trời đen kịt, tiếng nổ vang rền truyền tới từ đằng xa.

Thiên m Tông có lượng lớn cường giả bay ra. Nhìn từ xa, lực lượng xen lẫn liên miên không dứt. Chút dư ba này, cho dù là hắn cũng không dám nhìn thẳng.

"Thoạt nhìn thì chưa có đánh vào."

Chỉ cần đại trận không bị phá, chỗ của hắn vẫn tính là an toàn. Qua một chút lưỡng lự, hắn đi tới Linh Dược Viên lần nữa.

Nếu đại trận vẫn còn, Thiên m Tông và Huyền Thiên Tông có chuẩn bị đầy đủ, nếu tập kích mà không thể đánh vào, phía sau lại càng không có thể.

Trừ khi người giao thủ bên ngoài bị đánh bại.

Sau khi dành thời gian tưới Nguyệt Hoa Cam Lộ cho linh dược, Giang Hạo mới ngồi khoanh chân tại chỗ. Tạm thời hắn sẽ không trở về vị trí sơn môn, quá nguy hiểm. Trong khoảng thời gian này, hắn lục tục mua không ít vật dụng phụ trợ cho việc gieo trồng linh dược.

Đáng tiếc cuối cùng vẫn còn thiếu hơn một vạn linh thạch.

"Không biết trữ vật pháp bảo lấy được đêm nay có đủ bù vào chỗ trống hay không." Giang Hạo lấy ba cái túi trữ vật ra, thấp giọng tự nói.

Đơn giản nhìn qua túi thứ nhất, hắn phát hiện chỉ có một ít linh dược, không có cái gì khác, tại sao lại như vậy?

Lại nhìn hai túi khác, phát hiện cũng là như thế này.

"…"

"Là không ở chỗ này, hay là đã dùng hết?" Không có linh thạch, khiến cho Giang Hạo cực kỳ thất vọng, hôm nay thấy có người công kích, trong lòng hắn đã có một ít mong đợi.

Đáng tiếc, không có linh thạch.

"Vẫn phải dựa vào chính mình."

Cũng may, hắn còn có Thiên Hoàn Đan có khả năng bán, theo lý thuyết là có thể gom góp đủ.

Dị thường lần này kéo dài rất lâu, ánh sáng trên không trung lúc sáng lúc tối, hào quang dường như đã chiếu ra bên ngoài được mười ngày. Thế nhưng đại thế xuất hiện chuyển biến, trở nên không còn thuần túy nữa, giống như lời Hồng Vũ Diệp nói, Thiên m Tông và Huyền Thiên Tông không ai có khả năng khống chế cỗ đại thế này. Mà mấy ngày này hắn đều không có đi sơn môn, sau khi đại chiến bùng nổ, mấy người thủ sơn môn liền được đổi thành mấy đệ tử có thực lực khá mạnh.

Nhưng mà, trong khoảng thời gian này, trao đổi thi đấu không bị dừng lại.

Chỉ là đại thế chuyển biến, dường như mang đến không ít phiền toái cho Huyền Thiên Tông.

"Nếu không cách nào nghịch chuyển đại thế, có lẽ sẽ không thể lại giữ lại."

Thế của Đại Địa Hoàng Giả chắc chắn sẽ rộng lớn như sơn hà, sáng ngời như nhật nguyệt.

Nhưng thế hôm nay mang theo âm u, có khí tức sa đọa, đi ngược lại với Đại Địa Hoàng Giả.

Hắn chỉ có thể nhìn, không làm được gì khác.

Lại qua vài ngày nữa, trên người không ít đệ tử Thiên m Tông đều dấy lên khí huyết chi hỏa, dường như đang hô ứng với đại thế trên không trung. Mặc dù hỏa diễm bị dập tắt rất nhanh, nhưng lúc này hai cỗ đại thế đã hoàn toàn dung hợp, không quá rộng lớn. Huyền Thiên Tông vô lực hồi thiên.

Trên không trung, thân thể Cổ Vân lấp đầy máu tươi, nhìn lên đại thế trước mắt, cười ha ha:

"Nam Cung Văn Võ, ngươi thắng ta thì có thể như thế nào? Không thay đổi được toàn cục. Bỏ qua lần này, Hiên Viên nhất tộc muốn có cơ hội lần nữa sẽ vô cùng khó khăn."

Khởi thế bị đánh gãy giữa chừng, là một tổn thất vô cùng lớn.

Vẻ mặt của Nam Cung Văn Võ âm trầm đáng sợ, trầm giọng nói:

"Ngươi đúng thật là muốn chết."

Tiếng nổ vang rền truyền khắp bốn phương, không ít người của Thiên m Tông đều có chút lo lắng.

"Kiếm sư huynh, ngươi nói xem Đại Địa Hoàng Giả còn có thể xuất hiện sao?" Nam tử có quen biết với Kiếm Đạo Tiên lên tiếng- Tả Bình, đệ tử nội môn Lôi Hỏa Phong.

Gần đây vị sư huynh này luôn chỉ đạo hắn tu luyện, còn cho hắn công pháp mới. Hiện nay hắn bắt đầu luyện kiếm, thật sự chính là tiến bộ thần tốc. Sư muội hắn cũng không khác là bao, nhưng mà là công pháp khác.

"Thoạt nhìn là thất bại, thế nhưng nếu như có người thành công dung hợp đại thế vào lúc này, vậy thì sẽ là chân chính thành công. Ngươi nói xem nếu có người làm như vậy thì tông môn chúng ta sẽ cảm tạ sao?" Kiếm Đạo Tiên hỏi.

"Khó mà nói được, thế nhưng Huyền Thiên Tông chắc chắn sẽ cảm tạ. Nhưng mà ta nghe nói lần này đại thế mang đến không ít chỗ tốt cho tông môn chúng ta, chắc là cũng sẽ cao hứng." Tả Bình nói.

"Nếu như không cao hứng, vậy người này có phải sẽ thua lỗ hay không?"

"Cũng không dễ nói, không phải nói nếu Đại Địa Hoàng Giả xuất hiện sẽ mang đến chỗ tốt cho tu sĩ phổ thông chúng ta hay sao?"

Kiếm Đạo Tiên cười gật đầu, sau đó hắn nhớ ra cái gì đó, nói:

"Ta bỗng nghĩ tới lời nói của sư phụ ta."

"A? Lời gì?" Tả Bình tò mò hỏi.

Kiếm Đạo Tiên cười nói:

"Lúc ta vừa mới nhập môn còn đang hồ đồ, sư phụ ta nói với ta, nếu như quả thật không hiểu thì đi xem núi một chút, nhìn biển một chút . Khi đó ta đang ngộ kiếm, cho nên vì để hiểu rõ kiếm, ta đã xem núi là kiếm, xem biển cũng là kiếm. Sau này ta đi qua núi, vượt qua biển cũng không thể hiểu rõ kiếm của ta. Mãi đến khi ta nhìn thấy thân ảnh trong núi, hình chiếu trong khe suối, khi đó ta mới biết được kiếm ta muốn ngộ vẫn luôn ở trong tay mình. Khi đó ta xem núi là núi, xem biển là biển."

Tả Bình nghe không hiểu, nhưng vẫn hoảng sợ nói:

"Sư phụ ngươi thật lợi hại."

"Ha ha ha." Kiếm Đạo Tiên cười bô cùng vui vẻ:

"Ta rất thích dáng vẻ này của sư đệ, nhưng mà ngươi có biết không, bắt đầu từ lúc đó, người khác nhìn ta là gì không?"

"Là gì?" Tả Bình hỏi.

"Là cái này." Kiếm Đạo Tiên dùng hai ngón làm kiếm, chỉ lên trời xanh.

Trong chớp nhoáng này, kiếm thế kinh thiên phóng lên tận trời.

Tả Bình mở to hai mắt, không dám tin.

Hắn giống như thấy được kiếm ảnh như núi như biển.

"Sơn hải kiếm thế…."

Oanh!

Tiếng nổ vô tận vang lên, chấn động toàn bộ Thiên m Tông.

Tại Linh Dược Viên, Giang Hạo không khỏi cảm thấy kinh hãi.

Hắn ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một thanh trường kiếm đâm rách chân trời, chấn động tám phương. Ngay sau đó giữa không trung truyền đến tiếng kêu thảm thiết, còn truyền đến tiếng rống giận dữ. Nhưng rất nhanh tất cả đều hóa thành hư ảo, mà toàn bộ Thiên m Tông Tất đều sẵn sàng trận địa đón quân địch.

Tất cả phòng ngự được mở ra, tất cả cường giả ra khỏi hàng.

Toàn bộ Đoạn Tình Nhai đều bộc phát ra lực lượng trước nay chưa từng có, phảng phất như đang ứng đối tai họa diệt môn.

Kiếm thế đáng sợ này có thể nghiền ép tất cả. Tất cả mọi người đang khủng hoảng, chỉ có Giang Hạo là không nhúc nhích.

Trong nháy mắt, con thỏ và Tiểu Li liền chạy tới bên cạnh hắn.

"Chủ nhân, kiếm, kiếm, kiếm này không nể mặt Thỏ gia." Con thỏ bị Tiểu Li ôm.

Tiểu Li gật gật đầu, trong mắt lại không có bất kỳ sự khủng hoảng nào. Thế nhưng nàng cũng bị tình cảnh lớn như vậy hù dọa. Nàng lớn như vậy rồi, đây là lần đầu tiên nhìn thấy kiếm lớn như vậy.

Giang Hạo không chạy là bởi vì Kiếm Đạo Tiên đã tới đây rất lâu, nếu như hắn thật sự muốn động thủ với Thiên m Tông cũng không cần đợi đến lúc này.

Quả nhiên, kiếm thế này không công kích người nào cả, mà là bắt đầu chỉnh hợp đại thế trên cao.

Một thân ảnh màu trắng lướt qua ở trên không, dường như đang đi đến đầu nguồn kiếm thế. Giang Hạo biết người kia chắc là Bạch Chỉ Trưởng lão.

"Còn tưởng rằng Chưởng giáo sẽ xuất hiện, đều như vậy rồi mà còn không có xuất hiện, không biết có phải thật sự đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn rồi hay không."

Kiếm Đạo Tiên xuất hiện, tuyệt đối đủ tư cách dẫn xuất Ma Nữ Thiên m. Nhưng vẫn khiến Giang Hạo thất vọng. Hắn cũng rất tò mò, không biết trạng thái của Chưởng giáo hiện tại là như thế nào.

Đương nhiên, phần nhiều hơn chính là khát vọng, khát vọng đối với thực lực. Hắn hiện tại còn quá yếu, phải trở nên mạnh hơn.

------
 
[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 586 : Nói Chuyện Với Vị Thánh Đạo Kia


Kiếm thế cuồn cuộn che khuất bầu trời. Giang Hạo có thể phát hiện ra chỉ có đại thế.

Bởi vì bản thân hắn đã có, tất cả cảm giác đặc biệt rõ ràng. Kiếm thế chỉnh hợp đại thế của Thiên m Tông và Đọa Tiên, bắt đầu phù hợp với đại địa.

Dưới dạng đại thế này, người ban đầu đều sẽ đạt được không ít chỗ tốt. Càng có khả năng khiến cho Đại Địa Hoàng Giả xuất hiện.

Từ một số dấu hiệu, Dọa Tiên chắc là đang chạy trốn, mà Kiếm Đạo Tiên cũng không có để ý đến những người này.

Sau một hồi.

Kiếm thế bắt đầu lắng lại, tất cả cường giả đại biểu tông môn đều đang hướng về phía đầu nguồn, dường như mong muốn bái kiến vị cường giả này.

Khí tức tại Đoạn Tình Nhai cũng chậm rãi tán đi.

Đến lúc này, tất cả đã yên tĩnh trở lại.

Giang Hạo thở phào một cái, Kiếm Đạo Tiên thế mà lại hỗ trợ, đây là chuyện hắn không nghĩ qua. Nhưng mà đối phương đến từ sớm, hiện tại mới xuất thủ tương trợ, chắc là ngoại giao trước, quân sự sau.

Tóm lại dù phía sau như thế nào thì hắn cũng phải quan tâm. Bởi vì có không ít bảo vật của Thiên m Tông ở chỗ của hắn, nhất là Thiên Hương Đạo Hoa, không cách nào kết luận được nó có an toàn hay không.

Cũng may đối phương lấy lễ để tiếp đón, nếu như đánh vào thì hậu quả khó mà lường được. Giang Hạo vốn muốn đi làm việc của mình, đột nhiên nghĩ đến cái gì đó.

Có cường giả đến, lại cực kỳ lễ phép.

"Người mà Đan Nguyên tiền bối nói tới? Mục đích là Tỏa Thiên?"

Dù hiểu rõ chuyện này, Giang Hạo cũng không có bất kỳ cảm giác an toàn nào.

Cường giả hỉ nộ vô thường, cũng không phải cứ Đan Nguyên tiền bối nói lễ phép thì nhất định sẽ lễ phép.

Còn nữa, một khi đối phương nổi lòng tham thì nhất định sẽ có phiền toái.

Kiếm Đạo Tiên này chắc là cũng giao dịch với Đan Nguyên tiền bối, cùng loại với Trang Vu Chân.

Cho

Hiện tại Bạch Trưởng lão đi qua, phía sau chắc là xem Tỏa Thiên.

Nhưng Tỏa Thiên đang ở chỗ của hắn.

"Không biết có thể bị cuốn vào trong đó hay không."

Giang Hạo lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa.

Bởi vì qua mấy ngày nữa sẽ biết được đáp án, hiện nay phải cố gắng giảm bớt sự tồn tại của mình.

Chờ đợi Bạch Chỉ Trưởng lão sắp xếp.

Ba ngày sau.

Bầu trời hoàn toàn khôi phục như thường, ảnh hưởng mà Đọa Tiên mang tới cũng dần dần tan biến.

Một kiếm kia làm cho người kinh hãi, cũng làm cho người ta hướng tới.

Giang Hạo cũng là như thế.

Hắn không biết mình phải mất bao lâu mới có thể đi đến loại cảnh giới đó, thế nhưng hắn sẽ cố gắng tới gần.

Hiện tại hắn đang gieo trồng linh dược, dù phải tiêu hao linh thạch của mình hắn cũng sẽ không tiếc.

Qua hai tháng nữa, mọi chuyện không sai biệt lắm.

Nhanh hơn kỳ hạn nửa năm gấp bội.

"Không biết có mang đến sóng gió không cần thiết hay không."

Nếu như đủ tiền lời, chút sóng gió có khả năng tiếp nhận, dù sao có rất nhiều suy đoán, không đến mức sẽ bị quan tâm.

Lại ba ngày trôi qua.

Giang Hạo đang xử lý linh dược thì nhận được thông báo của Bạch Nguyệt Hồ, tới Vô Pháp Vô Thiên Tháp.

"Tới rồi."

Không cần nhìn cũng biết Kiếm Đạo Tiên đã đàm phán với Bạch Trưởng lão.

Mà lại có thể xác định, Kiếm Đạo Tiên chính là tới vì Tỏa Thiên.

Chỉ là không biết lần này đi có thể gặp mặt đối phương hay không.

Bị biết Tỏa Thiên ở trong tay hắn, thật ra không phải là chuyện tốt.

Trong chốc lát.

Tầng năm của Vô Pháp Vô Thiên Tháp.

Giang Hạo được Ngân Sa sư tỷ dẫn tới vị trí trung tâm, nơi này có một cái bàn, phía trên có cái gương chiếu xuống.

"Sư đệ có thể ngồi ở chỗ này, sau đó để đổ lên bàn, không cần phải để ý đến những chuyện khác."

"Được."

Giang Hạo gật đầu đồng ý.

Đi lên trước, Ngân Sa sư tỷ liền bảo hắn biết có người muốn mượn đọc Tỏa Thiên. Sau khi quan sát trái phải, hắn cũng không nhìn thấy Kiếm Đạo Tiên.

"Hắn ở tầng cao, cũng sẽ không gặp mặt sư đệ, cho nên không cần quá lo lắng." Ngân Sa sư tỷ có ý tốt nhắc nhở.

Giang Hạo gật đầu nói cảm ơn, thì ra là như vậy, hắn đúng là yên tâm hơn rất nhiều.

Xem ra Thiên m Tông cũng không muốn để người ta biết Tỏa Thiên ở đâu.

Trong nháy mắt ngồi xuống cạnh bàn, Giang Hạo có một loại cảm giác không hiểu, cảm thấy đối diện cũng có một người. Sau đó hắn lấy Tỏa Thiên ra, đặt ở dưới tấm gương, từ từ mở ra.

Chữ viết phía trên bắt đầu hiện ra rõ ràng, nhưng mà ở trong mắt Giang Hạo, vẫn là hỗn loạn. Trong lúc vô hình, hắn phảng phất như thấy đối diện đưa tay đặt ở trên Tỏa Thiên.

Ngay sau đó, kiếm thế xuất hiện theo.

Vô số tế kiếm bắt đầu xuất hiện, qua một chút thời gian, Giang Hạo nhìn thấy vô số dây nhỏ ở bên trong kiếm thế. Những giây nhỏ này đang kết nối với mỗi một chữ viết.

Mà chữ viết bên trên Tỏa Thiên Chi Thuật lại chưa từng xuất hiện dây nhỏ. Đối phương dường như có chút ngoài ý muốn.

"Xem ra thứ mà thiên địa muốn che đậy, chủ yếu là nửa phần trước." Giọng nói yếu ớt truyền tới, là Kiếm Đạo Tiên.

Giang Hạo trước đó chỉ là suy đoán, bây giờ đã xác định.

Tấm gương này đúng thật sự là thần kỳ, lại có thể khiến cho hắn phát hiện ra đối phương, lại nghe được đối phương. Tương tự, đối phương cũng có thể phát hiện ra hắn.

Chỉ là hắn cũng không dám xác định, đối phương có thể nhìn thấy Tỏa Thiên Chi Thuật hay không. Tỏa Thiên Chi Thuật vốn đã rất khó coi, lại thêm Hồng Vũ Diệp phong ấn, có khả năng có thể ngăn cản đối phương.

Soạt!

m thanh đột ngột thu hút tầm mắt của Giang Hạo.

Chỉ thấy từng sợi dây nhỏ bị kéo căng cứng, sau đó kiếm ảnh chém đi từng cái.

Dây nhỏ tách ra, từng chữ viết bắt đầu hạ xuống.

Thứ tự hỗn loạn trước đó được bày ngay ngắn, Giang Hạo có thể nhìn ra, nội dung lần này đúng rồi. Cường giả quả nhiên có biện pháp của mình.

Sau khi chữ viết hình thành, Giang Hạo dường như thấy bên trên có thêm một người.

Một người nam tử dáng vẻ trung niên.

Hắn nhìn Giang Hạo, nói:

"Ta sinh ra ở Thiên Linh tộc, nhất tộc chúng ta được trời cao chiếu cố, sinh ra đã đứng ở độ cao mà vô số người chạm không tới. Đây là một loại kiêu ngạo, ta vì thế mà từng kiêu ngạo. Thế nhưng… Trong vòng một trăm năm kia, tộc chúng ta không còn xuất hiện sinh mệnh mới. Ta tưởng rằng tộc chúng ta có vấn đề, cho nên bắt đầu tìm kiếm y thuật. Nhưng mà y thuật không cứu được tộc chúng ta. Ta thăm dò vu thuật, lần này ta thành công, thế nhưng đứa nhỏ mới ra đời lại khác với đứa nhỏ Thiên Linh tộc bình thường.

Không có thiên phú, không có độ cao bẩm sinh, không chỉ như thế, ngay cả tuổi thọ đều ngắn lạ thường. Ta lại thăm dò mấy lần, kết quả vẫn là giống nhau. Ta không tiếp tục nữa, bắt đầu dành thời gian quan sát. Mười năm trăm năm, vẫn không có kết quả. Mãi đến có một ngày, đại chiến xuất hiện, tộc ta thương vong to lớn. Lần này trong tộc bắt đầu sinh đứa nhỏ, mỗi một người đều đứng tại độ cao mà người khác không thể với tới. Rất nhiều năm về sau, nhân số lại không thể tăng trưởng lần nữa.

Lần này có thêm một người so với trước đó, thế nhưng sau khi thống kê thiên phú của mỗi người, ta phát hiện ra một chuyện. Thiên phú của hai người lần này yếu hơn trước đó một bậc. Phát hiện này khiến cho ta chấn động. Ta quan sát lần nữa, không chỉ là Thiên Linh tộc, ta còn quan sát nhân loại, Đọa Tiên tộc, Chân Long nhất tộc, Giao Long nhất tộc."

Giang Hạo ngồi ngay ngắn, kiếm trên mặt bàn còn đang động, chữ viết còn đang hạ xuống.

Lúc này, thân ảnh bên trên đã đứng lên.

Hắn có chút cảm khái nhìn về phía hai người, nói:

"Ta bỏ ra thời gian mấy ngàn năm, vừa quan sát vừa tra vô số điển tịch, cuối cùng hiểu rõ một chuyện. Mạnh như Chúc Long, một chủng tộc chỉ có một mình hắn, sinh ra đã thọ cùng trời đất, mở mắt liền có uy thế ngập trời, thực lực kinh thiên động địa. Yếu như nhân loại, số lượng lại nhiều như sao trời, khắp nơi đều có, sinh ra tựa như sâu kiến. Mà ngoại trừ tình huống cực đoan, chủng tộc càng nhiều sẽ càng ít nhận được sự chiếu cố của thiên địa.

Thiên Linh tộc, Chân Long nhất tộc, trời sinh thiên phú kinh người, đứng tại chỗ mà vô số người ngưỡng vọng, thế nhưng số lượng kém xa chủng tộc có xuất thân kém, càng không cách nào so sánh với nhân loại.

Đến tận đây, ta đưa ra được kết luận. Tổng số thiên phú chủng tộc, là cố định."

------
 
[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 587 : Thiên Địa Đại Đồng, Thịnh Thế Sáng Chói


Giang Hạo ngồi bên cạnh bàn bị chấn kinh, lần trước có thể thấy rõ đại khái, thế nhưng còn lâu mới được rõ ràng như lần này.

Lúc này chữ còn đang rơi xuống, thực lực của Kiếm Đạo Tiên có thể chống đỡ nội dung tiếp theo của Tỏa Thiên. Kiếm ảnh không ngừng chặt đứt dây nhỏ, bóng người này cũng càng linh động.

"Bởi vì tổng số lượng thiên phú cố định, cho nên sinh ra đã đứng tại độ cao chủng tộc, sau khi chia xong thiên phú chủng tộc, số lượng tộc sẽ không tăng thêm. Thiên Linh tộc như thế, Chân Long nhất tộc cũng là như thế. Mà Giao Long nhất tộc bởi vì tổng số thiên phú không bằng Chân Long nhất tộc, lại có rất nhiều quan hệ cùng Chân Long nhất tộc. Cho nên đại bộ phận Giao Long đều chọn Hóa Long, trở thành một thành viên trong đó.

Nhân loại thì khác, bọn hắn sinh ra đã bình thường, mặc dù giàu có thiên phú, nhưng mà số người có nó lại cực ít. Cho nên tổng số vẫn giới hạn, đều không ảnh hưởng đến số lượng tộc của bọn hắn."

Lúc này bóng người nhìn hai người xung quanh, hắn giống như có thể thấy có người đang nhìn chăm chú vào hắn.

"Sau khi phát hiện ra thứ này, các ngươi có tâm tình gì?"

Tâm tình gì? Giang Hạo suy tư một lát, cảm thấy chắc là rung động. Tài năng của người này đúng là không thể tưởng tượng nổi.

Kiếm Đạo Tiên đối diện cũng trầm mặc một lát mới truyền ra âm thanh: "Có chút không thể tưởng tượng nổi."

Bóng người khẽ mỉm cười nói: "Ta hưng phấn, vô cùng hưng phấn, cuối cùng cũng đã tìm được nguyên nhân. Chỉ cần biết được nguyên nhân ta sẽ có thể nghĩ biện pháp thay đổi chuyện này. Ta thành công, tìm được phương pháp can thiệp. Thế nhưng bản thân không cách nào thay đổi được chuyện này, cho nên ta liền thay đổi điểm xuất phát, không vây quanh Thiên Linh tộc nữa. Chuyện ta muốn làm chính là, Thiên Địa Đại Đồng, muốn một thời đại sáng chói.

Cái gì là Thiên Địa Đại Đồng? Thiên Địa Đại Đồng mà ta muốn là, không có hạn chế chủng tộc, không có tổng số thiên phú, không có hạn mức cao nhất của chủng tộc. Người người có khả năng thành đạo, người người có cơ hội đi trên con đường độc nhất vô nhị. Ta muốn, võ phu có khả năng dùng võ nhập đạo, thư sinh có khả năng dùng văn nhập đạo, Giao Long có khả năng không cần Hóa Long mà vượt qua Chân Long. Ta muốn thiên hạ vạn tộc cùng nổi lên, tranh giành thiên hạ. Ta muốn là thiên phú không còn là tất cả, mở ra thời đại sáng chói. Như thế, thực hiện Thiên Địa Đại Đồng."

"Thành công rồi sao?" Kiếm Đạo Tiên vô thức hỏi.

Bóng ảnh người trung niên mỉm cười, không có trả lời vấn đề.

Hắn ngồi xuống lần nữa, vẫn còn có rất nhiều lời, thế nhưng lần này Giang Hạo lại không hiểu gì.

Dường như dính phải lực lượng, trúc trắc mịt mờ. Không bao lâu sau, Kiếm Đạo Tiên cũng không cách nào tiếp tục nữa, chậm rãi thu hồi kiếm ảnh.

Giang Hạo biết, muốn hoàn toàn xem hết Tỏa Thiên cũng không dễ dàng.

Nhưng mà, thu hoạch lần này cũng đủ nhiều, ít nhất hắn cũng biết cái gì gọi là Thiên Địa Đại Đồng. Thật sự đúng là lý tưởng vĩ đại, đáng tiếc lý tưởng là tốt, thế nhưng hành vi lại không đáng tán thưởng, ít nhất thì hắn đều không có chút hảo cảm gì đối với thành viên Thánh Đạo.

Nhưng mà Thánh Đạo chắc chắn sẽ bị thiên địa chú ý, nếu như chỉ là những lý luận này thì không có gì đáng ngại. Nhưng mà Tỏa Thiên Chi Thuật ra đời, tất cả liền thay đổi.

Bởi vì Thánh Đạo thật sự có thể sẽ thành công.

Sau khi ánh sáng tấm gương tan biến, Giang Hạo thu hồi Tỏa Thiên.

Lúc này Ngân Sa sư tỷ có chút mờ mịt mà nhìn hắn: "Kết thúc?"

"Kết thúc." Giang Hạo gật đầu.

Ngân Sa sư tỷ cảm thấy kỳ lạ, nàng không phát hiện được cái gì cả.

Ầm!!

Đột nhiên tiếng va chạm đánh thức Giang Hạo, quay đầu nhìn lại, là Nam Cung Nguyệt phía xa đang gặp trở ngại.

"Ta ngửi được khí tức của vị kia, các ngươi làm cái gì?"

Giang Hạo đương nhiên sẽ không nói cho nàng vừa rồi người đang nhìn Tỏa Thiên. Bất quá vị kia xuất hiện, xác thực không giống như hư ảnh đơn thuần.

Mà giống như người sống ngồi ở bên cạnh hắn, cùng hắn nói chuyện với nhau.

Kiếm Đạo Tiên chắc là cũng cảm thấy như vậy, cho nên mới mở miệng hỏi thăm có thành công hay không.

Thánh Đạo chắc là thất bại, Thiên Linh tộc xuống dốc, cùng với Thánh Đạo bị phong ấn, nói rõ kết quả của bọn hắn.

Hồi lâu sau.

Giang Hạo rời khỏi Vô Pháp Vô Thiên Tháp.

Không gặp mặt Kiếm Đạo Tiên là một chuyện tốt. Bị cường giả như vậy quan tâm, sẽ khiến người ta cảm thấy lo lắng.

Đọa Tiên tộc rút lui, biết rõ mục đích đến của Kiếm Đạo Tiên, như vậy phía sau sẽ không có biến cố gì.

Giang Hạo vì thế mà nhẹ nhàng thở ra.

Cuối cùng có thể an tâm gieo trồng linh dược, chỉ là còn thiếu một vạn linh thạch, phải nghĩ biện pháp bán ít đồ.

Lại qua bảy ngày.

Đầu tháng sáu.

Một đạo kiếm ảnh xông phá chân trời, thanh thế cực lớn.

"Kiếm Đạo Tiên đi rồi."

Bên trong Linh Dược Viên, Giang Hạo tự nói.

Bây giờ đại thế được củng cố, tất cả chuyện ngoài ý muốn đều đã bị xóa sạch, Huyền Thiên Tông có thể nói là bên được lợi lớn nhất.

Chỉ xem Đại Địa Hoàng Giả có xuất hiện hay không. Trước đó có lẽ không có khả năng, thế nhưng nhân vật như Kiếm Đạo Tiên ra tay, sẽ có xác suất nhất định.

Thi đấu vẫn đang tiếp tục.

Giang Hạo ở lại Linh Dược Viên, nhiệm vụ thủ vệ không thấy tiếp tục. Như thế hắn cũng vui vẻ.

Theo thời gian dần trôi, một vệt kim quang hiện ra ở trên không.

Bên trong kim quang có bóng người hiện ra, chân hắn đạp trên đại địa, mang theo khí tức Đế Vương. Thế nhưng khí tức cũng không ổn định.

Giang Hạo biết, khí tức của Đại Địa Hoàng Giả xuất hiện, dù cho lần này không thành công, tương lai cũng sẽ được ngưng tụ.

Hắn không biết rõ cụ thể là ai.

Giữa tháng bảy.

Đại thế bắt đầu tán đi, Giang Hạo nghe nói người cộng minh cùng đại thế chính là Hiên Viên Thái.

Xem ra hắn đạt được truyền thừa đầu tiên, có khả năng trở thành Đại Địa Hoàng Giả nhất.

Nhất là khi hắn còn là Sơn Hải Quyến Giả.

Gần đây hắn đang giám định một số người của Hiên Viên tộc. Bọn hắn đều không phải là Sơn Hải Quyến Giả. Bởi vậy có thể rõ ràng, Hiên Viên Thái vốn không giống bình thường.

Hắn cũng chỉ có thể nghe ngóng chút da lông về mấy chuyện này, đệ tử bình thường không có cách nào biết được càng nhiều tin tức hơn.

Nhưng mà, đối với Giang Hạo mà nói, quan trọng nhất vẫn là linh dược.

Những ngày qua, hắn bán một viên Thiên Hoàn Đan, giá bán bảy ngàn năm. Cộng thêm bán một chút phù lục, đại khái được một ngàn rưỡi.

Lại bán một số linh dược gửi ở ngoại môn trước đó ra.

Cuối cùng thành công tiến tới số linh thạch cần thiết. Hôm nay là ngày nhóm linh dược đầu tiên nảy mầm, hắn đến xem một chút có bao nhiêu bọt khí.

Linh Dược Viên.

Giang Hạo vừa mới tiến đến, tầm mắt đã bị bọt khí màu lam bao trùm.

Lúc đi qua, số bọt khí kia bắt đầu tràn vào thân thể của hắn.

【 Tu vi +1 】

【 Khí huyết +1 】

【 Tu vi +1 】

【 Tu vi +1 】

【 Linh Kiếm +1 】



Tổng cộng có hai mươi tám bọt khí màu lam, tám cái bọt khí màu xanh lá.

"Một trăm hạt giống, chỉ có hai mươi tám bọt khí màu lam?"

Không nằm trong mong muốn, khiến cho Giang Hạo có chút thất vọng.

Cũng may chênh lệch không phải là rất nhiều.

Cuối tháng bảy.

Lại một nhóm linh dược nảy mầm.

Lần này Giang Hạo phát hiện số lượng bọt khí màu lam nhiều hơn lúc trước không ít.

【 Tu vi +1 】

【 Khí huyết +1 】



Tổng cộng có ba mươi lăm bọt khí màu lam, mười hai bọt khí màu xanh lá.

Lần này vượt qua mong muốn.

Còn lại phải xem nhóm cuối cùng.

Đầu tháng tám.

Giang Hạo lần nữa đi vào Linh Dược Viên.

Đại thế Thiên m Tông đã hoàn toàn biến mất, trao đổi giữa Huyền Thiên Tông và Thiên m cũng kết thúc. Trong lúc đó, rất nhiều người thu được cơ duyên, trong đó có Hàn Minh sư đệ.

Bây giờ Hàn Minh chỉ thiếu chút nữa sẽ có thể trở thành Kim Đan, tốc độ nhanh không thể tưởng tượng nổi.

Ba mươi hai Kim Đan, đúng là rất lợi hại.

Lần này tiến vào Linh Dược Viên, Giang Hạo nhìn thấy rất nhiều bọt khí màu lam.

Nhiều hơn cả lần trước.

Thấy thế, hắn nhẹ nhàng thở ra, xem ra lần này có thể tấn thăng.

Cũng không biết Hồng Vũ Diệp lúc nào sẽ tìm tới.

Chỉ là không có linh thạch.

------
 
[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 588 : Đoạn Tình Nhai Làm Sao Làm Được?


Tiến vào Linh Dược Viên.

Giang Hạo liền bị một đống bọt khí vờn quanh.

【 Tu vi +1 】

【 Khí huyết +1 】

【 Linh thương +1 】

【 Lực lượng +1 】



Sau khi bọt khí dung nhập vào, hắn nhìn thấy trị số tu vi biến hóa.

Từ tám mươi hai bắt đầu tăng lên một đường, tám mươi lăm, tám mươi chín, chín mươi ba…

Cuối cùng dừng lại tại chín mươi chín.

Thấy thế, Giang Hạo mới thở phào nhẹ nhõm.

Lần này tổng cộng thu được ba mươi tám bọt khí màu lam.

Tổng cộng một trăm linh một.

Nhiều hơn so với dự đoán.

Nhưng mà chuyện này cũng nói lên một việc, sau khi tấn thăng Phản Hư, bọt khí mà linh dược thượng phẩm mang tới sẽ ít đi rất nhiều.

Ngày kế tiếp.

Giang Hạo thu được hai bọt khí màu lam ở trong sân.

Đến tận lúc này, hắn mới chú ý tới bảng.

【 Danh tính: Giang Hạo 】

【 Tuổi tác: Ba mươi ba 】

【 Tu vi: Luyện Tần viên mãn 】

【 Công pháp: Thiên m Bách Chuyển, Hồng Mông Tâm Kinh 】

【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm, Tàng Linh Trọng Hiện, Thần Uy, Khô Mộc Phùng Xuân, Nhật Nguyệt Hồ Thiên 】

【 Khí huyết: 100/100(có thể tu luyện) 】

【 Tu vi: 100/100(có thể tu luyện) 】

【 Thần thông: 2/3 (không thể thu được) 】

"Hơn nửa năm, cuối cùng đã đầy."

Lần này cách lần tấn thăng trước đó chỉ có khoảng bảy tháng.

Rút ngắn hơn phân nửa thời gian.

Đợi ở sân nhỏ nửa ngày, sau khi xác định sẽ không có người tìm hắn, Giang Hạo liền bắt đầu chuẩn bị tấn thăng.

Từ khi Kiếm Đạo Tiên rời đi, hắn liền đang chờ.

Chờ Bạch Trưởng lão thu hồi Tỏa Thiên, hoặc là chờ Bạch Trưởng lão hỏi thăm về nội dung Tỏa Thiên.

Nhưng mà đối phương không có bất kỳ động tĩnh gì, hai tháng liên tiếp đều là như thế.

Chắc là không có để ý đến hắn, tất cả như cũ. Đối với hắn như vậy cũng tốt.

Mà nhiệm vụ thủ sơn cuối cùng cũng kết thúc, mấy ngày trước hắn đã bàn giao nhiệm vụ, đạt được hơn một ngàn linh thạch. Vui mừng ngoài ý muốn.

Hiện tại trên người hắn còn sót lại một ngàn ba linh thạch.

Vì không muốn mấy người Trình Sầu đột nhiên tới quấy rầy, Giang Hạo dặn dò con thỏ, chuyện linh dược có thể tự mình làm chủ.

Con thỏ, Trình Sầu, bọn hắn sẽ tự mình quyết định.

Lúc hắn không có ở đây, bọn họ đều là như thế, cho nên không cần dặn dò quá nhiều.

Sau đó, Giang Hạo về trong phòng, chờ đợi trời tối.

Ban ngày tấn thăng luôn cảm thấy sẽ có phiền toái, đêm khuya không có đưa tin, cũng sẽ không có người đi tìm tới.

Trong đêm.

Giang Hạo chuẩn bị kỹ càng tất cả những gì cần thiết, bắt đầu rút tu vi và khí huyết ra.

Trong nháy mắt, hắn cảm thấy linh khí và khí huyết tràn vào thân thể của mình.

Hồng Mông Tâm Kinh điên cuồng vận chuyển, khí huyết tràn ngập quanh thân.

Nhưng mà Giang Hạo vẫn có thể dẫn dắt lực lượng, chờ tất cả thuận lợi liền có thể trùng kích Phản Hư.

Hắn vận chuyển công pháp, trình tự tấn thăng đều rõ ràng trong lòng.

Chuyện duy nhất cần để ý là tình huống đột phát, hắn không có sách về phương diện này, cho nên cần ứng biến linh hoạt.

Bất tri bất giác, tử khí bao trùm Giang Hạo, kén tằm màu tím xuất hiện lần nữa.

---

Ngày kế tiếp.

Chúc Hỏa Đan Đình.

Thanh Vũ tiên tử đang báo cáo tình huống gần đây cùng Bất Dạ.

"Những người kia đều đang xem chúng ta chê cười, hơn nữa nghe nói linh dược của bọn hắn tháng sau sẽ có thể mọc rễ nảy mầm, sớm một tháng, nghe nói là nắm giữ phương pháp gieo trồng mới. Vẫn là Linh Dược Viên của Chấp Pháp Phong, cái này phải là chúng ta. Hiện tại tốn linh thạch cũng rất khó hợp tác cùng bọn hắn. Trước đó chúng ta hờ hững lạnh lẽo, hiện tại chúng ta không với cao nổi. Có thể sớm một tháng, Chúc Hỏa Đan Đình ít nhiều đều sẽ có người xếp hàng muốn trồng. Số lượng phương pháp gieo trồng mới này khẳng định có hạn, xếp hàng cũng chưa chắc đã xếp được."

Lúc Thanh Vũ nói cảm thấy chua chua, rõ ràng là đồ của bọn hắn, hiện tại lại biến thành của người khác.

"Sớm hơn một tháng?" Bất Dạ hơi kinh ngạc, chợt nói:

"Có thể ảnh hưởng đến chất lượng hay không?"

"Chắc là không đến mức, nếu không bọn hắn làm sao dám thả ra tiếng gió. Mà lại ảnh hưởng một chút thật ra cũng không có việc gì, có một số đan dược cũng có loại nhu cầu kiểu này." Thanh Vũ nói.

Bất Dạ yên lặng, dường như cũng có chút hối hận. Phải biết, đây chính là hợp tác lâu dài.

Một khi có thể sớm hơn, sẽ có chỗ tốt vô cùng to lớn đối với hắn.

"Sư huynh hối hận rồi?" Thanh Vũ nhẹ giọng hỏi, chợt lại nói:

"Người người bên ngoài bây giờ đều nói, sư huynh ngoan cố bỏ qua núi vàng, lựa chọn bùn đất một bên. Ta đều không cách nào phản bác bọn hắn, chỉ có thể tránh."

Bất Dạ thở dài trong lòng, nhưng việc đã đến nước này còn có thể như thế nào?

Chỉ có thể yên lặng tiếp nhận, nghĩ biện pháp vãn hồi tổn thất, chỉ cần tấn thăng Nguyên Thần, sẽ có khả năng trở thành Luyện Đan Sư Luyện Thần. Như vậy tất cả vẫn còn kịp.

"Sư huynh, việc lớn không tốt." Bên ngoài đột nhiên truyền đến một giọng nói gấp gáp.

Bất Dạ và Thanh Vũ tiên tử đều hơi nghi hoặc một chút, hai người quay đầu nhìn lại, là một đệ tử Trúc Cơ đuổi vào.

"Làm sao vậy? Hoảng hốt như thế." Bất Dạ hỏi.

"Là, là Đoạn Tình Nhai." Người tới khẩn trương nói.

"Linh dược Đoạn Tình Nhai xảy ra vấn đề?" Thanh Vũ lập tức hỏi.

Chuyện này cũng không tốt, nàng chỉ tới hồi báo tin tức một chút, liền xảy ra chuyện thất trách rồi?

"Không, không phải." Người tới lắc đầu.

"Nói rõ ràng xem nào." Bất Dạ nói.

"Đoạn, Đoạn Tình Nhai, bảo, bảo chúng ta đi nghiệm thu linh dược. Bọn, bọn hắn đã trồng ra được." Người tới hít vào một hơi rồi lớn tiếng nói.

Nghe vậy, Bất Dạ và Thanh Vũ đều giật mình.

"Ngươi không có nói đùa?" Thanh Vũ cảm thấy quá giả. Làm sao có thể chứ? Ba tháng, bọn hắn làm sao mà làm được?

Dù không thèm để ý phẩm chất, cũng không thể nhanh như vậy, những linh dược này cũng không phải là các linh dược khác.

"Bọn, bọn hắn nói như vậy." Người tới chân thành nói.

"Đi, đi xem một chút trước đã." Bất Dạ không hề chần chờ, tóm lại phải xem tình huống một chút trước đã.

Trong chốc lát.

Đám người Bất Dạ ngự kiếm đi tới Đoạn Tình Nhai, trên đường có không ít người nhìn thấy.

Có người bí mật chế giễu hai câu, có người ngay trước mặt chế giễu hai câu.

Người trước tu vi kém, người sau thực lực tương đương.

Thế nhưng Bất Dạ không để ý đến bọn hắn, những người này có lẽ còn không biết đã xảy ra chuyện gì. Nếu như tin tức là thật, như vậy…

Chính mình kiếm lợi lớn rồi.

Còn không có Linh Dược Viên có thể trồng ra linh dược trong ba tháng cả.

Liên Đạo Chí cũng thấy Bất Dạ hung hăng rời đi:

"Đây là muốn đi Đoạn Tình Nhai, xảy ra chuyện gì rồi?"

Đi qua điều tra, hắn kinh ngạc phát hiện, là Đoạn Tình Nhai trồng ra linh dược.

Khiến cho hắn có chút không thể tưởng tượng nổi.

Hắn lập tức đi theo.

Đoạn Tình Nhai, Linh Dược Viên.

"Không có khả năng, sao lại có thể như thế đây? Ta cho tới bây giờ chưa từng nghe nói qua loại chuyện này."

Thanh Vũ nhìn linh dược, bị đả kích rất lớn.

"Phẩm chất cao như vậy, tốc độ lại nhanh như vậy, làm sao có thể chứ? Nếu như Đoạn Tình Nhai có khả năng này, đã sớm được nhất mạch chúng ta chú ý rồi."

Nàng vẫn không dám tin tưởng.

"Có một số linh dược còn nở vào nửa tháng trước, hơn nữa còn không có bất kỳ dấu hiệu bị thương tổn gì, đây là ai trồng?" Bất Dạ lập tức hỏi Trình Sầu bên cạnh.

"Là Giang sư huynh gieo trồng toàn bộ quá trình." Trình Sầu đáp.

Hắn cũng không biết chuyện này sẽ khiến cho những người này cảm thấy chấn động lớn như thế.

Trong lúc nhất thời, Thanh Vũ không biết nói cái gì.

Phẩm chất như này, tốc độ như vậy, bên phía Chấp Pháp Phong thì tính là gì? Lúc trước chính mình hờ hững lạnh lùng, hiện tại vẫn có thể hờ hững lạnh lùng.

Bọn hắn đi trên tuyến ngoài cùng của tất cả mọi người, mặc dù gieo trồng như này tương lai sẽ thêm giá không ít, nhưng mà hoàn toàn là đáng giá.

Cũng không biết giá cả sẽ tăng bao nhiêu, gấp bội là nhất định. Mặc dù gửi nuôi ở trong này giá cả đã không ít, thế nhưng nếu như gấp bội lại có thể có chất lượng và tốc độ như vậy thì hoàn toàn có thể tiếp nhận.

Bất Dạ đứng tại chỗ, không thể nhịn được mà bật cười.

Nhưng hắn không dám quá phận, mà là lấy ra một ít đồ, xem như lễ gặp mặt.

Khiến cho mọi người cảm thấy hắn cũng là một vị sư huynh tốt.

Như thế, tương lai cũng dễ làm việc hơn.

------
 
[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 589 : Nữ Ma Đầu: Ngươi Quên Rồi?


Bên ngoài Linh Dược Viên Đoạn Tình Nhai.

Ầm!

Dưới cây, Liên Đạo Chí đấm vào trên cành cây, khiến cho một đống lá cây rơi xuống. Lúc này trên mặt hắn mang theo rất nhiều không cam lòng và hối hận.

Cơ hội như vậy, tốc độ như vậy vốn nên là của hắn.

Hắn là người đầu tiên tiếp xúc với Giang Hạo, là người thứ nhất tới hợp tác.

Tất cả cơ hội bày ở trước mắt, mà hắn lại bỏ qua.

Mấy lần trước đó hắn không phải là không có suy nghĩ qua, chỉ là sau khi lưỡng lự rất lâu lại từ bỏ.

Gặp thoáng qua dạng cơ hội này, là chuyện ngu xuẩn nhất hắn từng làm trong những năm này.

"Lúc trước nên thử một lần nữa, dù cho tùy tiện thử một chút cũng không đến mức này."

Hắn thở dài một tiếng, liền ổn định lại tâm tình.

Hiện tại cũng không phải là không có cơ hội.

Quan hệ của hắn và Giang Hạo coi như là không tệ, lần sau cũng có cơ hội hợp tác.

"Quả nhiên vẫn nên cố gắng thiện chí giúp người, trước đó nếu như trở mặt bởi vì linh sủng của hắn, như vậy giờ sẽ rất khó có cơ hội."

Sau khi biết được Giang Hạo không ở đây, hắn liền quay người rời đi.

Ngày mai lại tới bái phỏng, lúc này căn bản không phải là lúc để ý tới tư thái.

Bởi vì Luyện Đan Sư Chúc Hỏa Đan Đình, không đủ khiêm tốn, sẽ bỏ lỡ rất nhiều thứ.

Cao ngạo cũng phải xem là đối với người nào.

Sau khi thu hồi một phần linh dược, Thanh Vũ vẫn có chút mơ mơ màng màng.

Bất tri bất giác, nàng đã đi đến chỗ nhiều người của Chúc Hỏa Đan Đình, thậm chí cố ý tìm được người chê cười nàng trước đó. Sau đó lạnh nhạt nhìn đối phương một cái, không nói gì thêm, chỉ có khinh thường.

Nàng không xác định được những người này có biết chuyện linh dược hay không.

Thế nhưng hiện tại nói cho các nàng biết, sẽ dễ dàng dẫn tới phiền toái không cần thiết.

Bọn hắn vẫn phải thương lượng với vị Giang Hạo sư huynh kia đã.

Cũng may trước đó đã định ra hợp tác lâu dài, tất cả đều là nước chảy thành sông. Nàng không khỏi không cảm khái tầm mắt của Bất Dạ sư huynh. Luyện Đan Sư Nguyên Thần đúng là không phải là cấp bậc mà nàng có thể so sánh.

Mà thấy sự khác thường của Thanh Vũ, có người nghi hoặc, có người sắc mặt khó coi.

Chắc là còn có một bộ phận người, còn không biết Đoạn Tình Nhai đã trồng ra linh dược.

---

Ngày kế tiếp.

Giang Hạo mới đi ra từ gian phòng.

Giữa trưa hôm qua, hắn đã tấn thăng thành công.

Nhưng vì để cho mình tiến vào trạng thái tốt nhất, cho nên hắn bỏ thêm thời gian nửa ngày.

Cũng may trong lúc đó không có người đến quấy rầy hắn.

Hắn đứng ở trong sân, điều động lực lượng một chút.

Không gian xung quanh trở nên ngưng trọng mà thâm thúy, lực lượng và tầm mắt đều sẽ bị hắn thu nạp.

Phản Hư.

Câu thông hư vô, có lực lượng phai mờ sinh mệnh.

"Thật mạnh."

Phản Hư, đây đã là cảnh giới cao nhất mà hắn biết được vào lúc trước.

Hắn vẫn cảm thấy muốn đến được đây cần rất lâu, nhưng hôm nay hắn mới ba mươi ba tuổi.

Từ lúc mười chín tuổi cho đến bây giờ, tất cả mới qua mười bốn năm.

Mười bốn năm đi con đường mấy trăm năm của những người khác.

Dù là Thiên Đạo Trúc Cơ cũng phải mất hai ba mươi năm.

"Hiện tại không biết ta có thể xếp thứ mấy trong thập đại đệ tử thủ tịch."

Diệp Nhã Tình sư tỷ thứ năm Luyện Thần hậu kỳ, thứ tư chắc là Luyện Thần viên mãn, thứ ba chắc là Phản Hư sơ kỳ.

"Chắc là khoảng thứ ba gì đó."

"Liễu Tinh Thần cũng sắp Luyện Thần rồi, may mà ta nhanh hơn hắn một bước, đã Phản Hư."

Trong tất cả các nằm vùng, đã không có người nào có tu vi vượt qua hắn.

Tu vi ngang hắn cũng chỉ có một Hải Minh Đạo nhân, hiện tại còn không thể xảy ra xung đột cùng đối phương.

Dù sao hắn muốn đi hải ngoại tìm kiếm Thiên Thần Đạo nhân trước, sau đó xem tình huống rồi mới quyết định có tìm Phong Hoa đạo nhân hay không.

Mà chỉ có hắn là vừa có thể liên hệ xa lại ở gần, cho nên Hải Minh đạo nhân rất là quan trọng.

Các nằm vùng khác cũng phải đề phòng.

Liễu Tinh Thần đang còn tốt, hắn chỉ muốn xem kịch.

Mính Y sư tỷ đã lâu không gặp, không biết đang làm gì. Hoa Nhạc sư tỷ không phải tới canh chừng hắn, cho nên hai người sẽ rất ít tiếp xúc.

Giang Hạo cũng chỉ suy nghĩ qua mấy chuyện này một chút, việc cấp bách là chuyện khác.

Hắn tưới nước cho Thiên Hương Đạo Hoa trước. Hắn muốn xác định lần này cần phải mấy ngày mới có thể ra bọt khí.

Vốn định an tâm chờ đợi, nhưng mà điều khiến cho hắn không nghĩ tới chính là, gần đây đi Linh Dược Viên thường xuyên gặp được người tới bái phỏng. Bất Dạ sư huynh thậm chí còn nói, sau này nếu như muốn gieo trồng linh dược thượng phẩm gì có thể ưu tiên bọn hắn. Liên Đạo Chí sư huynh cũng cười nói, muốn gieo trồng hạt giống linh dược gì, giá cả, linh thạch phụ trợ, đều không là vấn đề. Chỉ cần muốn, hạt giống nhất định sẽ được đưa tới ngay.

Không chỉ bọn hắn, còn có những người khác của Chúc Hỏa Đan Đình. Giang Hạo có chút mờ mịt, sau này mới biết được, là lần này gieo trồng linh dược quá nhanh.\

"Lần trước cũng không phải là như thế." Giang Hạo suy tư rất lâu mới hiểu rõ.

Loại linh dược trước đó, rất nhiều người đều biết được nên gieo trồng như thế nào là nhanh nhất. Nhưng lần này, những người khác lại đều không biết, cho nên mới dẫn tới oanh động nhất định. Cũng may cũng không tính là quá lớn, hơn nữa hiện tại hạt giống cơ bản đều đã được gieo xuống, cũng không có người nào quấn chặt lấy.

Nhiều lắm là tới lộ cái mặt, lần sau có thể sẽ hợp tác. Thế nhưng Giang Hạo cũng không thể tùy tiện đồng ý, bởi vì quá tốn linh thạch. Trừ khi những người này nguyện ý trả số linh thạch kia.

"Ách, theo cách nói của Liên Đạo Chí sư huynh, hình như bảo hắn trả cũng không thành vấn đề."

Chín ngày sau.

Sóng gió này dần dần ngừng lại.

Mà Giang Hạo cũng về trong sân, thu vào hai bọt khí màu lam.

【 Tu vi +1 】

【 Khí huyết +1 】

"Từ bảy ngày biến thành chín ngày."

"Chỗ thánh dược còn chưa xuất hiện, trước đó là nửa tháng, hiện tại chắc là phải gần một tháng."

Giang Hạo tính toán đơn giản một chút, chỉ trong sân nhỏ một tháng thu thập được bảy bọt khí, muốn tấn thăng phải đợi khoảng hai năm rưỡi.

Đối với Phản Hư mà nói, tốc độ như vậy cũng đã không thể tưởng tượng nổi rồi.

Tối hôm đó.

Giang Hạo vừa đi vào sân nhỏ liền bốn mắt nhìn nhau cùng một vị nữ tử.

"Chuẩn bị xong chưa?" Nàng mở miệng hỏi.

Giang Hạo vô thức sững sờ, trong lúc nhất thời không biết nên chuẩn bị cái gì.

Đối phương nhướng mày: "Ngươi quên rồi?"

"Không có, vãn bối làm sao dám quên chuyện tiền bối nhắn nhủ, chỉ là còn cần làm chuẩn bị cuối cùng." Giang Hạo vội vàng cúi người trả lời.

Hô!

Gió nhẹ quét qua, Giang Hạo đột nhiên phát hiện đối phương đã xuất hiện ở trước mặt. Ngay sau đó, một ngón tay chỉ vào trán của hắn.

Xúc cảm xuất hiện.

Hô!

Lực lượng cường đại phun trào, Giang Hạo nghe thấy quần áo trên người đang phát ra tiếng gào thét, tóc cũng đang đong đưa giãy dụa. Qua một lúc sau, quần áo cũng không đủ sức ở trên người hắn nữa. Mặc dù chẳng có chuyện gì, thế nhưng Giang Hạo bị dọa cho phát sợ.

Lúc này, nàng mới tạm thu hồi ngón tay kia:

"Lúc này ngày mai ta sẽ lại tới tìm ngươi, nếu như ngươi còn chưa chuẩn bị xong chuyện đi hải ngoại với ta, ha ha!"

Tiếng nói vừa dứt, Hồng Vũ Diệp biến mất theo.

Giang Hạo cũng nhẹ nhàng thở ra, thì ra thật sự chính là đi hải ngoại. Nhưng mà thời gian một ngày đúng là đủ để chuẩn bị. Đi Chấp Pháp Phong nhận cái nhiệm vụ là được.

Linh Dược Viên thì cần bàn giao một phen. Chỉ là có chút đáng tiếc, cá trắm đen kia đã lâu rồi không có xuất hiện, cũng không chiếm được tin tức gì.

Ngày kế tiếp.

Giang Hạo đi vào Nhiệm Vụ Đường.

"Sư đệ, đã lâu không gặp, muốn ra ngoài rồi sao? Đến, ta giới thiệu cho ngươi nhiệm vụ chất lượng tốt gần đây, dài nhất, có thể ở bên ngoài sáu tháng. Đây là ta đặc biệt xin cho sư đệ. Dĩ nhiên thời gian dài mà thất bại thì trừng phạt cũng có chút nặng." Nhiệm vụ sư tỷ cười nói.

Giang Hạo: "…"

"Thất bại trừng phạt là bao nhiêu?"

"Hiện tại bình thường là hai ngàn rưỡi, ra ngoài thời gian dài là sáu ngàn."

"Gấp bội còn nhiều hơn một ngàn?"

"Thế nhưng thời gian dài, không cần lãng phí thời gian vừa đi vừa về."

Cuối cùng Giang Hạo chọn bình thường. Hắn không có phiền toái vừa đi vừa về.

------
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back