Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60

Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60
Chương 350: Chương 350



"Bởi vì..."

"Do đó..."

Sau mười sáu bước, Nilsen kiểm tra lại toàn bộ, xác nhận không có sai sót, rồi đặt phấn xuống, nói với các giáo sư:

"Em đã giải xong. Cần em giải thích không?"

Đùa à? Nếu để một sinh viên giảng lại kiến thức hình học, các giáo sư già này còn mặt mũi nào nữa?

Họ xem kỹ các bước của Nilsen, rồi nói với giọng đầy tiếc nuối:

"Mary, xin lỗi. Trước đó, chúng tôi đã đánh giá bài luận của em là xuất sắc, nhưng sau khi xem cách giải của Nilsen, chúng tôi thấy bài luận của em có vấn đề về cấu trúc. Chúng tôi chỉ có thể đánh giá mức khá. Em có chấp nhận không?"

Mary thở phào nhẹ nhõm. Cô ấy cứ nghĩ với sự can thiệp của Nilsen, năm nay mình sẽ không thể tốt nghiệp đúng hạn. So với việc bị hoãn tốt nghiệp, nhận mức khá vẫn là chấp nhận được. Dù sao cô ấy cũng không nhắm đến danh hiệu xuất sắc.

Khi xuống khỏi bục, Mary kéo tay áo Nilsen, hỏi:

"Cậu cố ý muốn làm tôi mất mặt phải không?"

Nilsen với vẻ mặt vô tội, nói:

“Làm gì có? Tôi chỉ công tâm chỉ ra lỗi sai của cô thôi. Mary, tôi từng nghĩ rằng cô sẽ làm được một luận văn xuất sắc. Ít nhất thì hồi trước khi chúng ta cùng làm việc với giáo sư Vệ, cô giỏi hơn tôi nhiều. Nhưng giờ nhìn lại... nếu luận văn này là toàn bộ khả năng của cô, thì thật khiến tôi thất vọng.”

Mary nghiến chặt môi:

“Đây đúng là toàn bộ khả năng của tôi. Chẳng lẽ trong luận văn tốt nghiệp, tôi còn phải giấu diếm gì sao? Nhưng mà này, Nilsen, từ bao giờ mà cậu chuyển sang học hình học thế? Trước đây cậu nghiên cứu lý thuyết số, tôi nghe nói luận văn tốt nghiệp của cậu liên quan đến toán vật liệu. Ở Hoa Hạ, cậu rốt cuộc học được gì vậy? Nếu không phải vì tôi chắc chắn giáo sư Vệ tuyệt đối không khó chịu như cậu, thì vừa rồi tôi đã nghi ngờ phải chăng giáo sư Vệ đội lốt cậu về đây rồi.”

Nilsen nhún vai, đáp:

“Giờ tôi nghiên cứu toán học vật liệu tính toán, một ngành học mới. Chi tiết thế nào lát nữa cô sẽ thấy. Nhưng Mary, tôi phải sửa lại một quan điểm của cô. Người học toán có thể không thông thạo mọi lĩnh vực toán học, nhưng nhất định phải có cái nhìn tổng quát về tất cả công cụ toán học. Nếu cô hiểu hình học, cô đã không mất công đi đường vòng để chứng minh một vấn đề đơn giản như vậy.”

“À, tôi giới thiệu cô một bộ sách tên là Cơ sở Toán học, do giáo sư Vệ biên soạn tại Hoa Hạ. Bộ sách này rất hữu ích, hiện nay sinh viên khoa Toán của đại học Thủy Mộc đều đang học. Nhưng sách này hoàn toàn bằng tiếng Trung, cô ngoài việc đọc hiểu hình vẽ và số liệu thì chắc chẳng hiểu gì. Tôi khuyên cô nên học tiếng Trung đi.”

Mary cạn lời, im lặng. Trong lòng cô ấy nghĩ: Học hai năm ở Hoa Hạ, người này đúng là giỏi lên thật, nhưng cũng ngày càng khó ưa.

May

“Cậu cứ lo sao cho luận văn của mình không có lỗi đi. Nếu tôi mà phát hiện ra lỗi, đừng hòng mong tôi bỏ qua dễ dàng!” Mary hằn học đáp lại.

Nilsen bật cười:

“Cô? Gà mờ!” Cậu ta cố tình dùng tiếng Trung để thốt ra hai từ này.

Mary nhìn Nilsen, không nói thêm gì, mà bước về chỗ ngồi, lòng đầy bực bội. Nếu ánh mắt có thể g.i.ế.c người, Nilsen hẳn đã bị cô ấy g.i.ế.c đi g.i.ế.c lại không biết bao nhiêu lần. Nhưng tiếc là ánh mắt không thể gây sát thương, nên Nilsen vẫn nhởn nhơ, tiếp tục đưa ra hàng loạt câu hỏi cho những sinh viên đang báo cáo luận văn trên bục.

Giáo sư Meiseta ngồi đó, mặt tối sầm. Trong lòng bà ấy thầm muốn đuổi Nilsen ngay lập tức. Sinh viên của mình sao lại như thế này? Lại đi đối đầu đồng môn như thế?

Các giáo sư khác trong hội đồng bảo vệ luận văn thì nhìn nhau đầy ẩn ý. Họ chẳng dám tùy tiện khen sinh viên nào nữa, sợ vừa khen xong, Nilsen lại nhảy vào bắt bẻ, làm họ mất mặt.

Một buổi bảo vệ luận văn, vốn là nơi các học giả trình bày và tranh luận học thuật, lại bị Nilsen biến thành sân khấu riêng của cậu ta.

Đến lượt Nilsen lên bục trình bày luận văn. Những sinh viên từng bị cậu ta bắt lỗi đều trố mắt, lắng nghe từng chữ, với hy vọng bắt bẻ lại. Cuối cùng, một sinh viên phát hiện ra vấn đề, đứng bật dậy chỉ vào bảng:
 
Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60
Chương 351: Chương 351



“Cậu dùng dòng thứ bảy và dòng thứ tám để suy ra kết luận ở dòng thứ mười bốn, nhưng theo tôi biết, đây chỉ là một giả thuyết chưa bị bác bỏ, không thể coi như định lý được. Đây là lỗi nghiêm trọng!”

Giáo sư Meiseta khẽ nhíu mày. Bản năng mách bảo bà ấy rằng Nilsen không thể phạm sai lầm sơ đẳng như vậy. Nếu thực sự có lỗi này, giáo sư Vệ chắc chắn đã không ký xác nhận luận văn cho Nilsen.

Nilsen hờ hững đảo mắt, đáp lại với giọng đầy khinh thường:

“Bảo sao luận văn của cậu lại dài dòng. Cậu không hay đọc các tạp chí quốc tế à? Định lý này đã được chứng minh từ hai năm trước, chính giáo sư Vệ đã chứng minh nó trong nhóm nghiên cứu của chúng tôi. Nếu muốn kiểm tra, cậu có thể đến văn phòng giáo sư Vệ, tìm tập bốn Niên giám Toán học năm đó. Bài đầu tiên là chứng minh định lý này.”

Mặt sinh viên kia đỏ bừng, ước gì có thể chui xuống đất ngay lập tức.

Hội đồng giáo sư của khoa Toán và khoa Vật liệu tại đại học Lund thảo luận về luận văn của Nilsen trong suốt một giờ, nhưng không tìm ra bất kỳ lỗi nào. Cuối cùng, họ cho cậu ta điểm Xuất sắc. Nilsen nhận điểm số ấy với vẻ mặt bình thản, phớt lờ ánh mắt hằm hằm của mọi người xung quanh. Cậu ta rời khỏi phòng bảo vệ, bước thẳng đến câu lạc bộ tennis và gọi bạn bè:

“Này, anh em, đi ăn vịt quay mừng chiến thắng nào!”

Người bạn kia nhìn cậu ta như nhìn kẻ ngớ ngẩn, nhắc nhở:

“Tỉnh lại đi. Đây là Thụy Điển, làm gì có vịt quay. Gà tây thì còn được.”

Khi Nilsen quyết định theo Vệ Thiêm Hỉ đến Hoa Hạ, nhiều học trò khác dưới trướng giáo sư Meiseta không thể hiểu nổi. Trong mắt họ, Hoa Hạ nghèo nàn và lạc hậu, đến đó thì học được gì?

Nếu muốn đi du học, thì cũng phải chọn những quốc gia tốt hơn Thụy Điển chứ.

Thế nhưng, sự thay đổi vượt bậc của Nilsen đã khiến những người này phải nín lặng. Mặc dù họ không biết cụ thể cuộc sống của Nilsen ở Hoa Hạ ra sao, nhưng những gì cậu ta học được và những bài luận mà cậu ta viết ra… đều vượt xa tầm với của họ.

Điều khiến họ nhận ra khoảng cách quá lớn giữa mình và Nilsen chính là bài luận của Nilsen được tạp chí Science chấp nhận. Không chỉ được chấp nhận, bài luận đó còn được đăng trên trang bìa, tiêu đề xuất hiện ngay trang đầu của số tạp chí kỳ đó.

Đó là Science kia mà!

Tạp chí học thuật hàng đầu thế giới, có thể sánh ngang chỉ với Nature mà thôi, một chuyên về khoa học, một chuyên về tự nhiên.

Vệ Thiêm Hỉ đã đạt được thành tựu nổi bật trong lĩnh vực toán học, nhưng cô chưa bao giờ trực tiếp gửi bài luận của mình lên Science. Mặc dù cũng có bài của cô xuất hiện trên đó, nhưng đó là vì chất lượng luận văn quá cao, gây chấn động giới toán học, sau đó được biên tập viên của Science chọn để trích dẫn. Trong khi đó, Nilsen lại đăng bài luận của mình lên Science ngay khi tốt nghiệp thạc sĩ. Người Hoa Hạ có câu để miêu tả cậu ta: "Tiềm năng vô hạn."

Trường đại học Lund lập tức phá lệ, đưa ra lời mời tuyển dụng Nilsen. Nhiều trường đại học châu Âu gần Thụy Điển cũng thi nhau gửi thư mời, nhưng Nilsen đều từ chối. Cậu ta trả lời những người mời mình:

"So với kiến thức uyên thâm của giáo sư Vệ, tôi biết mình còn kém xa. Tôi còn rất nhiều điều cần hoàn thiện, nên tạm thời chưa nghĩ đến chuyện làm việc."

Nhân viên phòng nhân sự của đại học Lund hỏi Nilsen:

"Vậy cậu muốn tiếp tục học cao hơn sao? Cậu đã nhắm đến trường nào chưa? Là ở lại đại học Lund hay muốn đến những trường tốt hơn, như Oxford, Cambridge, hay Imperial College?"

Nilsen đáp:

"Tôi vẫn định đến đại học Thủy Mộc ở Hoa Hạ để tiếp tục nghiên cứu sinh với giáo sư Vệ."

Nhân viên phòng nhân sự của đại học Lund liền tranh thủ nói:

"Theo giáo sư Vệ học tiến sĩ cũng là một lựa chọn tuyệt vời, dù sao giáo sư Vệ cũng là cựu sinh viên của trường chúng ta. Sau này cậu có nghĩ đến việc quay lại đại học Lund giảng dạy không? Nếu được, tôi gợi ý cậu tham gia chương trình hợp tác đào tạo giữa đại học Lund và đại học Thủy Mộc. Như vậy, cậu có thể lấy được bằng từ cả hai bên mà không ảnh hưởng đến việc học ở Hoa Hạ."

May

Nilsen gật đầu:

"Đúng ý tôi." Cậu ta là người Thụy Điển, sau khi học xong chắc chắn sẽ trở về. Dù không quay lại Thụy Điển, thì cũng sẽ về châu Âu, vì đây mới là nhà của cậu ta.

...
 
Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60
Chương 352: Chương 352



Khi nhận được thông báo rằng bài luận của Nilsen được Science chấp nhận, tâm trạng Vệ Thiêm Hỉ phấn khởi suốt cả ngày.

Không kể đến những học trò trước đây cô từng giúp đỡ ở đại học Lund, chỉ nói riêng về Nilsen. Cậu ta là học trò đầu tiên mà cô trực tiếp hướng dẫn sau khi trở thành trợ lý nghiên cứu viên. Từ lúc Nilsen nhập học cho đến khi tốt nghiệp thạc sĩ, cô đã tận mắt chứng kiến sự trưởng thành của cậu ta.

Nhìn cây non do mình vun trồng từng chút lớn lên và trở nên xuất sắc, trong lòng cô không khỏi cảm thấy mãn nguyện. Chính vì thế, khi soạn đề thi cuối kỳ môn Toán Ứng Dụng cho các sinh viên khoa Toán ở đại học Thủy Mộc, cô không kiềm chế được mà tăng độ khó lên hai bậc.

Đến kỳ thi cuối kỳ, Vệ Thiêm Hỉ cùng vài giáo viên khác trong khoa đích thân đến giám sát.

Bởi vì bài giảng là do cô dạy, giáo trình là do cô biên soạn, và đề thi cũng do chính cô đưa ra. Tuy tuổi cô còn trẻ, nhưng thành tựu trong lĩnh vực toán học lại khiến người khác không thể xem nhẹ. Ngoại trừ một số ít giáo viên từng dự thính lớp học của cô và biết cô giảng rất nhiều nội dung trong môn Toán Ứng Dụng, những người khác đều không rõ cô đã giảng dạy những gì. Họ thậm chí còn không biết trình độ giảng dạy của cô có tương xứng với danh tiếng trong giới toán học hay không. Vì vậy, không ít người tò mò muốn xem đề thi sẽ như thế nào.

May

Khi Vệ Thiêm Hỉ phát đề thi và chia cho các sinh viên, các thầy cô khác cũng lấy một bản đề thi để vừa đi lại trong phòng thi, vừa thử tìm đáp án. Sau khi đọc xong, không ít người tái mặt.

Vệ Thiêm Hỉ đúng là mất trí rồi sao? Sao lại ra đề khó thế này? Sinh viên làm sao làm nổi?

Những sinh viên nghiêm túc nghe giảng và ôn tập theo đề cương mà cô đưa ra trước kỳ thi, sau khi suy nghĩ kỹ lưỡng, vẫn có thể giải được bài. Còn những sinh viên lơ là trong giờ học, ôn tập qua loa, giờ đây đang ngồi trong phòng thi mà bắt đầu nghi ngờ cuộc đời mình.

Những kiến thức được hỏi trong đề này thực sự đã học qua sao?

Hình như có một công thức có thể dùng, nhưng công thức đó dài dằng dặc. Đó là công thức mà cô từng tự tay chứng minh trên bảng. Khi ấy, cô đã nhấn mạnh tầm quan trọng của công thức, nhưng lại nói:

"Công thức này dài quá, tôi không khuyến khích các bạn học thuộc lòng. Hãy nhớ cách chứng minh, khi cần thì tự mình suy diễn lại, hoặc luyện tập bốn năm lần cho quen tay, tự nhiên sẽ nhớ."

Kết quả là không ít sinh viên tin lời cô. Họ không ngờ kỳ thi thực sự có câu hỏi liên quan đến công thức này. Thế là bây giờ, họ lấy giấy ra để chứng minh lại công thức. Nhưng sau khi làm được hai bước, phần còn lại không thể nhớ nổi.

Lúc đó, Vệ Thiêm Hỉ đã thông qua biến đổi như thế nào để đơn giản hóa quá trình?

Rất nhiều sinh viên nghĩ nát óc vẫn không ra, đành cắn răng bỏ qua câu này, chuyển sang câu tiếp theo. Nhìn thoáng qua đề bài, suýt nữa thì phun m.á.u tại chỗ.

Đề thi này đúng là ứng nghiệm lời cô từng nói: "Câu khó nhất phải cực khó, câu dễ sai nhất phải cực dễ sai."

Không ít sinh viên nghi ngờ rằng Vệ Thiêm Hỉ đã bí mật theo dõi kế hoạch ôn tập của họ. Nếu không, tại sao những câu hỏi cô ra lại toàn là những kiến thức họ chưa ôn tới? Còn những điểm họ ôn kỹ, thì chẳng xuất hiện lấy một câu?

Các giáo viên giám sát thi nhìn sinh viên ngồi trong phòng ai nấy đều vò đầu bứt tai, căng thẳng đến mức như đối mặt với kẻ thù, cuối cùng không nhịn được nữa mà hỏi nhỏ Vệ Thiêm Hỉ:

"Giáo sư Vệ, có phải đề của cô khó quá rồi không? Tôi thấy bọn trẻ không làm nổi."
 
Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60
Chương 353: Chương 353



Vệ Thiêm Hỉ điềm nhiên chỉ vào vài sinh viên đang làm bài rất nhanh trong phòng thi:

"Những công cụ toán học để giải đề, tôi đều đã giảng trong lớp. Nếu các em không hiểu, thì là do không chú tâm nghe giảng, không chịu ôn tập kỹ càng, hoặc không đọc các tài liệu tôi đã chỉ định. Nếu nghiêm túc học nửa học kỳ theo đề cương ôn tập trước kỳ thi, sẽ không ai vấp phải đề thi này cả. Nhìn những em kia xem, làm bài nhanh cỡ nào? Rõ ràng là đã ôn tập kỹ. Trong khi những em khác còn đang loay hoay với câu một và câu hai, thì mấy em này đã lật sang mặt sau của đề rồi."

Các giáo viên giám thị không tin, liền bước đến gần vài sinh viên mà cô chỉ, và quả nhiên, họ đã viết kín trang giấy. Những công thức toán học được vận dụng nhuần nhuyễn, không chút lúng túng, tạo nên sự khác biệt rõ ràng với tốc độ làm bài chậm chạp của các sinh viên khác. Cảnh tượng này khiến các giáo viên giám thị toát mồ hôi hột.

Nếu để họ làm đề thi này, chắc chắn họ không thể làm nhanh như vậy, và tỷ lệ đúng cũng khó mà đảm bảo. Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng thực tế đúng là thế.

Một giáo viên lo lắng thay cho Vệ Thiêm Hỉ:

“Giáo sư Vệ, nếu tỷ lệ rớt môn của sinh viên quá cao, cô định giải thích với khoa thế nào? Lỡ lần này bị đánh giá là sự cố giảng dạy thì sao?”

“Làm sao có thể xảy ra chuyện đó?” Vệ Thiêm Hỉ hoàn toàn không lo lắng, cô đáp lại đầy tự tin:

“Chỉ cần có sinh viên đạt điểm cao, điều đó chứng minh rằng bài giảng của tôi và đề thi của tôi không có vấn đề. Chỉ là một số sinh viên chưa chịu học hành nghiêm túc mà thôi.”

Cô ngẩng cao đầu, ánh mắt sắc bén:

“‘Ninh thiếu bất lạm’ là triết lý giảng dạy của tôi. Tôi tự tin rằng bất kỳ ai hoàn thành môn học này, chỉ khi đạt được điểm số đủ trên bài kiểm tra, mới được xem là nắm vững kiến thức nền tảng của Toán ứng dụng. Nếu họ không đạt, tôi mong họ học lại vào năm sau. Thà để tất cả rớt môn, thậm chí không tốt nghiệp được, tôi cũng không cho phép bất kỳ kẻ nào qua môn một cách dễ dãi. Làm vậy không chỉ thiếu trách nhiệm với sinh viên mà còn phá hoại danh tiếng của Khoa Toán Đại học Thủy Mộc – và quan trọng hơn cả, là thiếu trách nhiệm với chính tôi.”

Cô nói, giọng dứt khoát nhưng vẫn mang nét kiêu ngạo:

“Tôi không thể chấp nhận việc một sinh viên từng học qua lớp tôi mà lại không nắm được những kiến thức cơ bản này. Nếu điều đó xảy ra, chẳng khác nào là một cái tát vào mặt tôi, là bôi nhọ danh tiếng của tôi. Còn về việc giải thích với khoa… tôi tin rằng Khoa Toán sẽ không yêu cầu tôi phải giải thích điều gì. Mục đích tôi gia nhập Đại học Thủy Mộc là để nâng chất lượng Khoa Toán lên đẳng cấp quốc tế. Và bây giờ, tôi chỉ đang làm điều mà tôi tin là đúng – cũng là điều tốt nhất cho danh tiếng của khoa.”

May

Những giám thị khác nghe xong bài phát biểu đầy hùng hồn của Vệ Thiêm Hỉ, phản ứng mỗi người một khác. Có người lắc đầu thầm trách cô cứng nhắc, không biết linh hoạt. Có người ngưỡng mộ tinh thần nguyên tắc của cô, cho rằng cô sống thật thẳng thắn và rõ ràng. Cũng có người ghen tị với vị trí của cô trong giới toán học – bởi dù cô có để cả lớp rớt môn, Khoa Toán Đại học Thủy Mộc cũng sẽ chẳng dám làm gì cô.

Chỉ riêng đám sinh viên trong phòng thi là cảm thấy lạnh gáy. Chưa thi xong, mà giáo sư Vệ đã sẵn sàng để họ rớt môn rồi sao?

Những sinh viên đủ năng lực đỗ vào Đại học Thủy Mộc, ai mà không phải người xuất sắc trong số xuất sắc? Nếu bị rớt môn, còn mặt mũi nào mà về quê nữa?

Nhiều người vốn định buông xuôi giờ đây nghiến chặt răng, dồn hết sức mình tập trung vào đề thi. Từng câu hỏi, từng bài toán, họ quyết tâm vật lộn với tất cả. Không còn hy vọng làm hết bài, chỉ mong đạt được điểm số tối thiểu để qua môn – để không phải chịu cảnh bị Toán ứng dụng hành hạ thêm một năm nữa.

Một giờ bốn mươi phút trôi qua, kỳ thi với độ khó "bùng nổ" cuối cùng cũng kết thúc. Vệ Thiêm Hỉ cùng các giám thị thu bài thi của học sinh và bắt đầu chấm điểm.
 
Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60
Chương 354: Chương 354



Đề bài là do Vệ Thiêm Hỉ soạn, đáp án tham khảo cũng là do cô làm. Mỗi câu hỏi đều được cô thiết lập các tiêu chí chấm điểm chi tiết. Chỉ cần lướt mắt qua, điểm của một câu hỏi sẽ được xác định ngay, mất khoảng hai đến ba phút để chấm xong một bài.

Chiều hôm đó, Vệ Thiêm Hỉ nộp bảng điểm đã được sao chép sạch sẽ lên văn phòng khoa Toán. Tiện tay, cô cũng mang bản sao bảng điểm, đáp án tham khảo của đề thi và một thông báo đến lớp vừa thi xong. Thông báo ghi rõ rằng tất cả sinh viên không đạt yêu cầu trong kỳ thi môn ‘Toán ứng dụng’ đều có thể đăng ký thi lại vào đầu học kỳ sau. Phạm vi thi vẫn giống như kỳ này, nhưng độ khó của đề thi sẽ tăng lên một bậc.

Sau khi bảng điểm được chuyền tay nhau, không khí trong lớp trở nên trái ngược hoàn toàn. Một người vui mừng, mười người buồn bã.

Tỷ lệ thi rớt mười trên một thực sự khiến Vệ Thiêm Hỉ kinh ngạc. Tuy nhiên, khi chấm bài, cô không vì thế mà nương tay. Không bớt điểm nào một cách tùy tiện, cũng không thêm điểm nào vô lý. Mỗi bài thi đều được chấm dựa trên nguyên tắc công bằng và chính xác. Cô luôn sẵn sàng tiếp nhận yêu cầu phúc khảo từ sinh viên.

Thế nhưng, trong lòng các sinh viên đều hiểu rõ. Sau kỳ thi, vốn dĩ họ đã không mấy tự tin. Việc thi rớt cũng nằm trong dự đoán, chỉ là nhìn thấy những con điểm 58, 59 khiến họ không khỏi xót xa.

Chỉ thiếu một hai điểm nữa thôi là đủ đạt rồi!

Tại sao giáo sư Vệ lại lạnh lùng, không chút cảm tình như vậy?

...

Tỷ lệ thi rớt "đáng sợ" của môn ‘Toán ứng dụng’ không chỉ khiến sinh viên kinh hoàng mà còn làm các giảng viên khác trong khoa Toán phải sửng sốt. Nhiều người đã lấy một bản đề thi để về kiểm tra trình độ nghiên cứu sinh của mình. Kết quả hiển nhiên là thảm hại không nỡ nhìn.

Kết hợp với những thành tựu toán học mà Vệ Thiêm Hỉ đã đạt được cũng như trình độ của các sinh viên do cô dẫn dắt, không ít giáo sư bắt đầu nghiên cứu kỹ đề thi ‘Toán ứng dụng’ và nhận ra những lợi ích to lớn mà môn học này mang lại. Họ lập tức yêu cầu học trò của mình:

“Lần tới khi giáo sư Vệ mở lớp, bất kể cô ấy giảng gì, các em cũng phải học. Thầy sẽ giúp các em đăng ký thi luôn. Môn học này sẽ rất hữu ích trong việc nâng cao nền tảng toán học của các em.”

Các giảng viên khoa Toán quả thực đã dốc hết tâm huyết để nâng cao trình độ toán học cho sinh viên của mình. Thế nhưng, các sinh viên lại chẳng cảm kích chút nào. Họ không muốn đến lớp của Vệ Thiêm Hỉ để chịu khổ.

Tin tức về đề thi "Toán ứng dụng" khó "bùng nổ" nhanh chóng lan khắp các trường Đại học khác. Chẳng bao lâu sau, nó còn lan đến các trường đại học khác như Đại học Hàng không và không gian Thủ đô, Đại học Công nghiệp Thủ đô, Đại học Hóa học Thủ đô. Các trường này cũng bắt đầu triển khai môn học ‘Toán ứng dụng’.

Để đảm bảo sinh viên của mình không thua kém sinh viên khoa Toán của Đại học Thanh, họ đồng loạt lựa chọn sử dụng bộ sách ‘Nền tảng Toán học’ do Vệ Thiêm Hỉ biên soạn. Thậm chí, các giáo trình mà Vệ Thiêm Hỉ sử dụng để giảng dạy cũng bị sao chép. Trong một thời gian ngắn, bất cứ lớp học nào có liên quan đến bộ sách ‘Nền tảng Toán học’ đều trở thành nỗi ám ảnh. Những sinh viên có tâm lý yếu kém thì khóc lóc thảm thiết.

Nhưng đây mới chỉ là khởi đầu.

Điều khiến sinh viên tuyệt vọng hơn cả là việc lãnh đạo Sở Giáo dục tỉnh Giang Nam, nhằm nâng cao chất lượng học sinh của tỉnh mình, đã đặc biệt cử đoàn khảo sát đến thăm Đại học Thủy Mộc.

May

Trong chuyến khảo sát, lãnh đạo Sở Giáo dục tỉnh Giang Nam quyết định ngay tại chỗ: từ nay, tất cả sách giáo khoa Toán học dành cho học sinh tiểu học và trung học ở tỉnh Giang Nam sẽ sử dụng bộ sách mới do Vệ Thiêm Hỉ biên soạn. Đồng thời, họ cũng mời cô làm người soạn đề thi môn Toán cho kỳ thi tuyển sinh đại học của tỉnh trong tương lai.
 
Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60
Chương 355: Chương 355



Vệ Thiêm Hỉ ngạc nhiên:

“Bây giờ không phải tất cả các tỉnh thành đều dùng chung một bộ đề thi quốc gia sao? Tỉnh Giang Nam đâu có quyền tự ra đề, dù tôi có làm cũng chẳng áp dụng được.”

Lãnh đạo Sở Giáo dục tỉnh mỉm cười tự hào:

“Nói thật với cô, từ những năm 1980, tỉnh chúng tôi đã hưởng ứng chủ trương của Nhà nước, đặt ra mục tiêu xây dựng thành một tỉnh lớn về giáo dục. Sau nhiều năm cân nhắc, Nhà nước đã quyết định chọn Giang Nam làm tỉnh thí điểm cho cải cách giáo dục. Bắt đầu từ năm sau, tất cả học sinh tỉnh Giang Nam sẽ có đề thi đại học riêng.”

May

“Để đảm bảo hiệu quả của cải cách giáo dục, Sở Giáo dục tỉnh chúng tôi đã quyết định mời các học giả hàng đầu trong từng lĩnh vực tham gia soạn đề thi. Giáo sư Vệ, việc soạn đề môn Toán giao cho cô, còn những giáo sư khác sẽ tham gia hỗ trợ. Nhưng người đứng đầu đội ngũ soạn đề này phải là cô!”

Vệ Thiêm Hỉ chợt hiểu ra. Không lạ gì khi trong tương lai, tỉnh Giang Nam luôn là một trong những tỉnh dẫn đầu về giáo dục, học sinh đạt chất lượng rất cao. Hóa ra ngay từ đầu thập niên 80, lãnh đạo giáo dục của tỉnh đã nỗ lực hết mình vì mục tiêu này.

“Được làm người soạn đề thi đại học môn Toán cho tỉnh Giang Nam là vinh hạnh của tôi.” Vệ Thiêm Hỉ đồng ý.

Lãnh đạo Sở Giáo dục tỉnh Giang Nam, để chứng minh quyết tâm cải cách giáo dục của mình, còn đặc biệt xin một bản đề thi ‘Toán ứng dụng’ từ Vệ Thiêm Hỉ. Sau khi về tỉnh, họ không chỉ công bố đề thi này mà còn tuyên bố rằng đề thi môn Toán trong kỳ thi tuyển sinh đại học năm tới sẽ do Vệ Thiêm Hỉ phụ trách.

Ngay sau đó, các trường trong tỉnh cũng điều chỉnh lại chiến lược giảng dạy môn Toán. Dựa trên bộ sách chín tập "Đại cương Toán học" của Vệ Thiêm Hỉ, họ chia nhỏ phạm vi học tập cho từng khối lớp. Học sinh tiểu học học ba tập đầu, học sinh trung học cơ sở học ba tập giữa, học sinh trung học phổ thông học ba tập cuối. Đến năm cuối cấp, học sinh sẽ phải ôn luyện toàn bộ chín tập sách.

Ngay lập tức, cả tỉnh Giang Nam từ trên xuống dưới, tất cả học sinh học Toán đều kêu than. Các giáo viên dạy Toán cũng như đứng trước một trận chiến lớn. Nhận được bộ sách ‘Đại cương Toán học’, họ lập tức tự học trước, bởi nếu Vệ Thiêm Hỉ đưa vào quá nhiều kiến thức phức tạp, họ phải học xong thì mới giảng được cho học sinh.

Điều khiến các giáo viên cảm thấy yên tâm phần nào là Vệ Thiêm Hỉ không bổ sung quá nhiều kiến thức mới mà chỉ sắp xếp lại các kiến thức cũ một cách rõ ràng hơn, hợp lý hơn. Thay đổi lớn nhất chính là các bài tập ví dụ trong sách, khiến ngay cả những giáo viên dạy Toán lâu năm cũng mở mang tầm mắt.

Phong cách ra đề của Vệ Thiêm Hỉ đã sớm trở thành thương hiệu riêng—bài khó thì cực khó, bài dễ thì cực dễ sai, bài tổng hợp thì siêu tổng hợp.

Rõ ràng chỉ là một câu hỏi kiểm tra kiến thức đơn giản, nhưng qua tay Vệ Thiêm Hỉ, nó lại trở nên đầy biến hóa. Ngay cả những giáo viên đã dạy Toán nhiều năm cũng cảm thấy bất lực. Không phải vì họ không nắm chắc kiến thức mà vì người ra đề quá tinh quái!

...

Lớp trọng điểm khối 11, Trường Trung học phổ thông số 1 Kim Lăng, tỉnh Giang Nam.

Khi tiết học Toán sắp bắt đầu, giáo viên Toán bất ngờ ôm một chồng sách dày cộp bước vào lớp, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy.

Cô ấy cất giọng trầm buồn nói với học sinh: "Các em, hẳn là các em đã nghe tin rồi. Từ khóa của các em trở đi, đề thi đại học của tỉnh Giang Nam chúng ta sẽ được tự ra đề. Độ khó của các môn khác tạm thời chưa rõ, nhưng cô có thể chắc chắn với các em rằng, độ khó của môn Toán sẽ tăng gấp nhiều lần!"

"Cô tốt nghiệp ngành Toán của trường Sư phạm Kim Lăng. Năm đó, khi thi môn "Toán ứng dụng", cô đã đạt điểm tuyệt đối. Nhưng ngày hôm qua, cô cầm đề thi "Toán ứng dụng" do khoa Toán của trường đại học Thủy Mộc công bố trên báo và thử làm. Đề có tất cả hai mươi câu hỏi, thời gian làm bài chuẩn là một tiếng bốn mươi phút. Vậy mà cô mất đến ba tiếng đồng hồ chỉ để giải được hai câu, mà còn không chắc mình làm đúng hay không."


 
Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60
Chương 356: Chương 356



"Các em chắc đều nghe nói rồi, sang năm, đề thi đại học môn Toán của tỉnh chúng ta sẽ do giáo sư Vệ, người ra đề "Toán ứng dụng", đảm nhận. Độ khó thế nào, các em tự hiểu. Sau khi thảo luận với tổ bộ môn Toán, nhà trường quyết định rằng, từ tuần sau, chúng ta sẽ sử dụng bộ giáo trình do chính giáo sư Vệ biên soạn. Hiện tại, mỗi giáo viên đã nhận được một bộ, và trường đã đặt mua thêm từ nhà xuất bản đại học Thủy Mộc. Dự kiến cuối tuần này sách sẽ về."

"Các em hãy chuẩn bị tinh thần. Trong năm học này, toàn bộ các tiết học về văn nghệ, thể thao, lao động sẽ bị hủy và thay bằng tiết Toán. Kỳ nghỉ cuối tuần chỉ còn nửa ngày, còn kỳ nghỉ đông hè sẽ bị xóa bỏ hoàn toàn. Chỉ khi kỳ thi đại học năm tới kết thúc, các em mới có thể thực sự được giải thoát. Tất nhiên, nếu không đỗ vào trường đại học như mong muốn và muốn thi lại, các em sẽ phải đối mặt với một vòng áp lực mới."

Cả lớp sững sờ. Lớp trưởng môn Toán lên tiếng hỏi: "Cô ơi, vậy những kiến thức chúng em học trước giờ không dùng được nữa sao? Liệu một năm học lớp 12 có kịp để học lại từ đầu không?"

Giáo viên Toán lắc đầu: "Không, kiến thức trong bộ sách của giáo sư Vệ không hề vượt quá chương trình. Những gì các em đã học vẫn có thể sử dụng được. Vì vậy, tổ bộ môn đã quyết định rằng, trong tuần này, cô sẽ dạy hết nửa cuốn sách còn lại của chương trình hiện tại. Các em cố gắng dành thời gian làm bài tập thật nghiêm túc, coi đó là cách để nắm vững nền tảng. Đến tuần sau, khi sách giáo khoa mới được phát, cô sẽ dẫn dắt các em ôn lại từ đầu kiến thức cơ bản của lớp Một."

"Bộ sách này gồm chín quyển. Từ tháng Bảy năm nay đến tháng Sáu năm sau, chúng ta chỉ có mười hai tháng. Tổ bộ môn đã lên kế hoạch học ba vòng: vòng đầu tiên sáu tháng, vòng thứ hai ba tháng, vòng thứ ba hai tháng. Trong mười một tháng này, các em phải nắm vững toàn bộ tinh túy của chín quyển sách. Thời gian gấp gáp, nhiệm vụ nặng nề, các em phải cắn răng học!"

Lớp trưởng hoảng sợ đến mức tim đập thình thịch: "Cô ơi, chẳng phải cô nói không có kiến thức vượt chương trình sao? Kiến thức lớp Một đơn giản vậy, chúng em cần học lại làm gì?"

Giáo viên Toán cười gượng gạo. Cô ấy mở quyển sách đầu tiên, chép một bài tập mẫu lên bảng và nói với cả lớp: "Đây là một bài cơ bản trong quyển đầu tiên của giáo sư Vệ, nhằm rèn luyện khả năng đếm số của học sinh lớp Một. Các em thử làm xem, hình này có bao nhiêu tam giác?"

Học sinh cúi đầu vẽ rồi đếm hết lần này đến lần khác. Có người nói sáu, có người nói mười một, người khác lại bảo mười bốn. Cô giáo thở dài, dẫn học sinh đếm kỹ một lần và đưa ra đáp án đúng: mười bảy.

Cô ấy bất lực giơ tay nói: "Đây là bài toán của chương trình lớp Một mà các em coi thường. Đề bài này không vượt chương trình, nhưng các em có giải được không? Không!"

Thấy không ít học sinh bị đả kích, cô giáo nghiêm túc khuyên nhủ: "Giáo sư Vệ là một tài năng toán học thiên phú. Năm xưa, trong kỳ thi đại học, cô ấy đạt điểm tuyệt đối môn Toán, đến giờ vẫn chưa ai phá vỡ được kỷ lục. Trong lĩnh vực toán học, giáo sư Vệ là học giả nổi tiếng quốc tế. Đề do cô ấy ra vừa là cơ hội, vừa là thách thức."

"Một người ra đề xuất sắc như vậy, nếu cô ấy không muốn các em làm được bài, thì kể cả có cho các em toàn bộ tư duy và công thức giải, các em cũng không thể giải nổi. Giáo sư Vệ chính là một người ra đề xuất sắc như thế."

May

"Các em đừng coi thường kiến thức lớp Một. Khi nhận sách, hãy thử làm các bài tập kèm theo sau mỗi kiến thức. Cuối sách có đáp án tham khảo, các em có thể tự kiểm tra xem mình làm đúng được bao nhiêu bài."

Sau đó, cô giáo giơ quyển sách mới nhận lên, cho cả lớp xem bìa sách: "Nhớ kỹ bìa sách này. Tấm ảnh in giữa bìa chính là giáo sư Vệ! Đừng quên gương mặt cô ấy."
 
Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60
Chương 357: Chương 357



Cô ấy còn một câu không nói ra: "Oan có đầu, nợ có chủ. Nếu sau này thi trượt, đừng tìm cô, hãy tìm giáo sư Vệ mà hỏi!"

Cả lớp nhìn tấm bìa màu xanh lục, nhớ kỹ gương mặt Vệ Thiêm Hỉ. Trong ảnh, cô cầm sách một tay, tay kia cầm bút, gương mặt tràn đầy tự tin, thần thái rạng rỡ. Gương mặt xinh đẹp dễ tạo thiện cảm, nhưng nghĩ đến những bài toán cô soạn ra, thiện cảm ấy lập tức biến mất.

Một giáo sư vừa khiến người ta yêu mến vừa khiến người ta căm ghét!

May

...

Khi biên soạn bộ sách, Vệ Thiêm Hỉ chỉ cung cấp đáp án tham khảo, không đưa ra phương pháp giải chi tiết. Các trường trung học tại tỉnh Giang Nam chỉ còn cách tập hợp giáo viên Toán để cùng nhau thảo luận, tìm ra cách giải đơn giản nhất. Nhưng giáo viên cũng không phải vạn năng. Với những đề thi truyền thống, họ có thể đưa ra nhiều cách giải. Nhưng với bài toán của Vệ Thiêm Hỉ, họ chỉ cảm thấy bất lực và thất bại.

Dù kiến thức cần dùng đã được chỉ rõ trong đề, nhưng giữa họ và đáp án dường như bị ngăn cách bởi một lớp sương mù, không thể vén lên, không thể xua đi, và cũng không giải được bài toán.

Trước lời đề nghị từ nhiều giáo viên, lãnh đạo Sở Giáo dục tỉnh Giang Nam đích thân đến đại học Thủy Mộc, đề nghị Vệ Thiêm Hỉ soạn một bộ sách giáo khoa dành riêng cho giáo viên, cung cấp đầy đủ lời giải chi tiết cho các bài toán trong sách.

Vệ Thiêm Hỉ: "..."

Ban đầu, cô định từ chối, nhưng nghĩ lại những bài toán mình ra quả thực có phần quái ác, cô đành nghiến răng đồng ý. Vừa hay, một số học sinh đã đỗ nghiên cứu sinh của cô, cô liền triệu tập họ, dạy nhanh các kiến thức và chìa khóa giải toán, sau đó giao toàn bộ việc biên soạn sách cho họ.

Lo lắng số nghiên cứu sinh của mình không đủ, cô bèn sang các thầy cô khác mượn thêm học trò, còn gọi cả những sinh viên từng đạt điểm cao môn ‘Toán ứng dụng’ đến. Dưới sự dẫn dắt của cô, tất cả cùng nhau lao vào làm việc cật lực.

Thời gian bận rộn trôi qua vội vã, thoắt cái đã đến Tết Trung Thu. Bà cụ Vệ từ lâu đã chuẩn bị sẵn nhân bánh trung thu, đủ loại phong phú. Bà cụ kéo theo Lý Lan Tử, Trương Xuân Nha, và Diêu Thúy Phân cùng làm bánh, nặn bánh và nướng trong sự rộn ràng.

Viện nghiên cứu vật liệu tính toán vừa được thành lập tại Đại học Trung Sơn, dựa trên lý thuyết từ nhóm đề tài của Vệ Thiêm Hỉ, đã thành công chế tạo vật liệu siêu dẫn quyết định số phận của thiết bị mô phỏng sao. Tiếp đó, Viện Kỹ thuật và Công nghiệp cũng nhanh chóng tìm ra phương pháp sản xuất hàng loạt loại vật liệu này vào tháng Bảy. Ngay khi sản phẩm được sản xuất, các kỹ sư chuyên môn đã lập tức lắp đặt nó vào thiết bị mô phỏng sao.

Từ đó, thiết bị mô phỏng sao chính thức hoàn thành, nghiên cứu về phản ứng nhiệt hạch có kiểm soát đã đạt được bước ngoặt quan trọng. Chỉ cần hoàn thiện tổ máy phát điện, thử nghiệm kích hoạt sẽ được tiến hành.

Hằng ngày, các nhân viên kiểm tra chuyên môn đều thực hiện những đợt kiểm tra kỹ lưỡng từng chi tiết của thiết bị. Các kỹ sư cao cấp và giáo sư lão thành tại Viện Nghiên cứu Hạt nhân đã thay đổi hoàn toàn phong cách làm việc, ai nấy đều tập trung cao độ. Thậm chí, nhiều giáo sư lớn tuổi còn đích thân hướng dẫn. Điều này khiến đội ngũ phụ trách sản xuất tổ máy phát điện của viện nghiên cứu gần như bị dồn đến đường cùng.

Không giống với tổ máy phát điện truyền thống, mặc dù phản ứng nhiệt hạch có mang chữ ‘kiểm soát’, nhưng không phải theo cách mà người bình thường nghĩ. Nếu lắp tổ máy phát điện thông thường vào nhà máy điện nhiệt hạch, chỉ cần vài mili giây là đủ để thiêu hủy toàn bộ tổ máy. Vì vậy, Viện Nghiên cứu Tổ máy phát điện đã khôi phục dự án tổ máy phát điện từ dòng chất lỏng dẫn điện, vốn được đầu tư lớn vào đầu thập niên 1950 nhưng phải dừng lại do gặp quá nhiều trở ngại.

Vệ Thiêm Hỉ đích thân ra tay giải quyết các vấn đề lý thuyết liên quan đến vận hành tổ máy này. Đại học Điện tử Dung Thành và Đại học Điện tử Trường An cũng hợp lực, tận dụng lý thuyết, vật liệu, và thiết bị từ Viện nghiên cứu vật liệu tính toán Đại học Trung Sơn, để hoàn thiện phần cứng cho tổ máy phát điện từ dòng chất lỏng dẫn điện. Nhưng từ việc hoàn thiện phần cứng đến lắp ráp thành tổ máy phát điện là một chuyện, còn đảm bảo tổ máy vận hành ổn định ở trạng thái công suất cao, không xảy ra lỗi, lại là chuyện khác.
 
Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60
Chương 358: Chương 358



Các nhà nghiên cứu tại Viện Nghiên cứu Tổ máy phát điện làm việc không phân biệt ngày đêm, nhưng vẫn bị các giáo sư lão thành ở Viện Nghiên cứu Hạt nhân chê bai là chậm chạp, hiệu suất kém. Điều này khiến họ tức giận đến phát nghẹn, nhưng không thể phản bác.

Nếu Viện Nghiên cứu Tổ máy phát điện sớm khôi phục dự án tổ máy phát điện từ dòng chất lỏng dẫn điện, đồng thời hợp tác sớm hơn với Đại học Điện tử Dung Thành và Đại học Điện tử Trường An, có lẽ tổ máy phát điện đã hoàn thành từ lâu, thậm chí có thể vượt trước Viện Nghiên cứu Hạt nhân. Làm gì đến mức phải chịu cảnh bị các giáo sư lão thành chế giễu chua cay?

May mắn thay, tổ máy phát điện từ dòng chất lỏng dẫn điện đã bước vào giai đoạn kiểm tra cuối cùng. Nếu không, viện trưởng Viện Nghiên cứu Tổ máy phát điện thật sự lo ngại rằng các giáo sư lão thành của Viện Nghiên cứu Hạt nhân sẽ lên tổng lãnh đạo Viện Kỹ thuật và Công nghiệp để tố cáo họ.

Trước mắt, hai vấn đề lớn đặt ra cho tất cả những người tham gia nghiên cứu phản ứng nhiệt hạch có kiểm soát: vấn đề chọn địa điểm cho nhà máy điện và vấn đề thiết bị điều khiển khi kích hoạt.

Trong suốt quá trình nghiên cứu, tất cả các thí nghiệm mô phỏng đều được thực hiện trên chiếc siêu máy tính cũ kỹ và lạc hậu của Viện Kỹ thuật và Công nghiệp. Tuy nhiên, thí nghiệm mô phỏng và kích hoạt thực tế rất khác nhau. Thí nghiệm mô phỏng cho phép sai số trong hai giây, nhưng kích hoạt thực tế đòi hỏi sai số phải được khống chế trong 0,03 mili giây. Chiếc siêu máy tính cũ kỹ này hoàn toàn không thể đáp ứng được yêu cầu. Nếu gặp hiện tượng giật, thí nghiệm có thể thất bại ngay lập tức.

Vì vậy, việc lãng phí không chỉ là các hạt triti vốn rất quý hiếm, mà còn lãng phí thời gian và công sức của tất cả mọi người. Nếu thử nghiệm không thể hoàn thành trong ba lần, đó sẽ là cú đánh nặng nề đối với tinh thần của các nhà nghiên cứu.

May

Trước tình hình này, Vệ Thiêm Hỉ đã thay đổi kế hoạch. Thay vì tham gia trực tiếp vào việc chọn địa điểm nhà máy điện, cô quyết định ưu tiên khởi động lại kế hoạch nâng cấp siêu máy tính.

Trước đây, khi Vệ Thiêm Hỉ không có mặt, kế hoạch này đã phải dừng lại. Sau khi cô trở về nước, Viện Kỹ thuật và Công nghiệp rất muốn mời cô quay lại tiếp tục công việc. Nhưng vì trước đó họ đã không đứng về phía cô khi cô bị dư luận công kích, họ không đủ dũng khí để mở lời. Giờ đây, khi Vệ Thiêm Hỉ tự nguyện đề xuất tái khởi động dự án, viện trưởng Viện Nghiên cứu Siêu máy tính và các nhà nghiên cứu đều vui mừng khôn xiết. Họ tự dọn dẹp sạch sẽ phòng làm việc cũ của cô và đặt sẵn từng tập báo cáo tiến độ nghiên cứu lên bàn làm việc.

Sau khi đọc từng tập báo cáo, Vệ Thiêm Hỉ cảm thấy kiệt sức. So với kế hoạch ban đầu, sau ba năm, dự án nâng cấp siêu máy tính gần như không đạt được bất kỳ bước tiến nào, hoàn toàn giậm chân tại chỗ.

Bất đắc dĩ, cô phải lên kế hoạch lại từ đầu. Cô thiết lập hợp tác với Viện nghiên cứu vật liệu tính toán Đại học Trung Sơn, Đại học Điện tử Dung Thành và Đại học Điện tử Trường An, giao toàn bộ phần nâng cấp phần cứng cho ba trường này. Đồng thời, cô hợp tác với nhiều nhà nghiên cứu từ các khoa máy tính và công nghệ điện tử tại Đại học Thủy Mộc, Đại học Khoa học kỹ thuật Thủ đô, và Đại học Công nghệ Thủ đô để hoàn thiện hệ thống vận hành và tối ưu hóa hệ điều hành của siêu máy tính.

Công việc tại Viện Kỹ thuật và Công nghiệp đã đủ khiến Vệ Thiêm Hỉ mệt mỏi, nhưng trưởng khoa Toán tại Đại học Thủy Mộc lại giao thêm cho cô một nhiệm vụ khác.

Do tỷ lệ trượt môn ‘Toán ứng dụng’ quá cao, không chỉ trong kỳ thi cuối kỳ trước mà cả trong kỳ thi lại đầu học kỳ này, số sinh viên qua môn không đến một nửa. Trưởng khoa đau đầu đến mức vừa ký văn bản cho phép những sinh viên trượt học lại vào năm sau, vừa triệu tập nhiều giáo sư trong khoa để bàn bạc về cải cách phương pháp giảng dạy.
 
Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60
Chương 359: Chương 359



Việc này nói là cải cách giảng dạy của khoa Toán, nhưng thực chất là nhắm thẳng vào môn ‘Toán Ứng Dụng’ mà Vệ Thiêm Hỉ đang đảm nhiệm. Trưởng khoa Toán lo lắng đến mất ăn mất ngủ, bởi nếu cứ để Vệ Thiêm Hỉ tiếp tục theo cách dạy hiện tại, e rằng một nửa sinh viên khoa Toán của đại học Thủy Mộc sẽ không thể tốt nghiệp đúng hạn.

Điều này thì không thể chấp nhận được!

Sau nhiều đêm trằn trọc suy nghĩ, trưởng khoa nảy ra một ý tưởng: sắp xếp một phó giáo sư phối hợp dạy chung với Vệ Thiêm Hỉ. Theo kế hoạch, nội dung bài giảng trên lớp sẽ do Vệ Thiêm Hỉ phụ trách, còn phần giải đáp thắc mắc về bài tập và soạn chấm đề thi sẽ giao cho phó giáo sư đảm nhận.

Đề xuất này vừa được đưa ra đã lập tức nhận được sự đồng tình từ nhiều người.

Trưởng khoa Toán liền hỏi:

“Vậy, ai sẵn sàng phối hợp dạy chung với giáo sư Vệ?”

Lúc này, Hứa Kiến Dân - người hiểu Vệ Thiêm Hỉ nhất, lên tiếng:

“Những gì giáo sư Vệ giảng không khó, nhưng rất linh hoạt và đặc biệt rèn luyện tư duy toán học cho sinh viên. Tôi thì già rồi, tuy muốn san sẻ áp lực với khoa nhưng không đủ sức theo kịp tư duy của giáo sư Vệ. Nếu chẳng may cô ấy giảng xong, sinh viên hiểu mà tôi lại chưa hiểu, đến lúc họ hỏi bài tập thì tôi lại ú ớ không biết trả lời ra sao. Như thế chẳng phải mất mặt lắm sao? Vì vậy, tôi nhường cơ hội quý giá này cho lớp trẻ vậy.”

Nghe lời Hứa Kiến Dân nói, những người khác lập tức hiểu ra vấn đề.

Kỳ thi cuối học kỳ trước, có giám thị từng nhắc nhở Vệ Thiêm Hỉ rằng tỷ lệ sinh viên trượt môn quá cao có thể gây ra ‘sự cố giảng dạy’. Nhưng Vệ Thiêm Hỉ trả lời thế nào? Cô hoàn toàn không để tâm. Điều cô quan tâm duy nhất là sinh viên của mình có thực sự nắm vững kiến thức hay không. Cô còn thẳng thắn tuyên bố sẽ không bao giờ cho qua bất cứ sinh viên nào học tạm bợ, vì điều đó là sự sỉ nhục đối với danh dự của chính cô.

Giờ mà bắt họ đi giúp những sinh viên kém cỏi kia vượt rào, chẳng phải đồng nghĩa với việc tự tay tát vào mặt Vệ Thiêm Hỉ sao?

Vì muốn giúp sinh viên tốt nghiệp mà mạo phạm Vệ Thiêm Hỉ ư? Điều đó có đáng không? Dĩ nhiên là không!

Phải biết rằng Vệ Thiêm Hỉ là người duyệt bài cho rất nhiều tạp chí toán học quốc tế. Mọi người trong khoa đều đang trông chờ được đăng bài trên những tạp chí đó để lấy uy tín và thăng chức. Nếu chẳng may làm phật ý Vệ Thiêm Hỉ, cô đá hậu một phát thì sự nghiệp học thuật của họ coi như tiêu tan.

Sau khi hiểu ra lợi hại trong chuyện này, những người ban đầu đồng tình với trưởng khoa lập tức im lặng. Những giáo sư ngang tầm Hứa Kiến Dân vội vàng từ chối, viện cớ mình già rồi, chỉ muốn tập trung vào nghiên cứu, nên nhường cơ hội cho thế hệ trẻ.

Vấn đề nằm ở chỗ, đám giảng viên trẻ chẳng ai muốn nhận cơ hội này cả. Họ không màng đến thứ bậc hay lễ nghĩa, nhanh chóng từ chối:

May

“Chúng tôi còn trẻ lắm, không dám chiếm chỗ quý giá này. Xin để các giáo sư kỳ cựu của khoa phối hợp với giáo sư Vệ. Chúng tôi sẽ học hỏi kinh nghiệm từ các thầy, vài năm nữa đến lượt chúng tôi dạy thì sẽ làm tốt hơn.”

Đừng tưởng người trẻ ngây thơ, họ thừa mánh khóe. Trong đầu họ tính toán rất rõ ràng: chờ mấy giáo sư lớn tuổi mài dũa kỹ lưỡng với Vệ Thiêm Hỉ xong, hoặc khoa Toán chấp nhận phong cách giảng dạy "không khoan nhượng" của cô, hoặc cô buộc phải thỏa hiệp với cách làm của khoa. Đến lượt họ giảng dạy chung với cô, thì mọi mâu thuẫn đã được giải quyết. Ngay cả khi Vệ Thiêm Hỉ muốn trừng trị, cũng không thể nhắm vào họ được.

Nhìn hai phe già trẻ giả vờ nhường nhịn nhau, trưởng khoa Toán chỉ biết thở dài bất lực. Bảo ông ấy sa thải Vệ Thiêm Hỉ ư? Làm sao ông ấy dám!

Vệ Thiêm Hỉ ở Đại học Thủy Mộc luôn là một nhân vật gây tranh cãi.

Một số giáo sư lớn tuổi rất ngưỡng mộ phong thái nghiêm túc và thái độ nghiên cứu khoa học chặt chẽ của cô, vì vậy họ có thể chấp nhận được những yêu cầu nghiêm khắc đến mức gần như hà khắc của cô. Nhưng một số người khác lại không nghĩ như vậy. Họ cho rằng, với tư cách là một giảng viên đại học, chỉ cần giảng dạy đầy đủ và trọn vẹn nội dung là đủ, khi đánh giá sinh viên nên thiết lập mức độ khó từ dễ đến khó. Miễn là sinh viên đáp ứng được ngưỡng điểm qua là có thể nhận tín chỉ, không cần thiết phải đặt tiêu chuẩn cao như Vệ Thiêm Hỉ.
 
Back
Top Bottom