Dịch Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 330: Tiềm Lực Vô Hạn (2)



Mấy phút sau.

Ở một quán nướng gần đó.

Giang Phong và Trần Tam Vạn ngồi đối diện nhau.

"Ông mai Giang, tôi đã sống ở tỉnh thành này 5 năm rồi, nhưng chưa từng nhắc tới chuyện tôi đã từng đầu tư cổ phiếu, tại sao anh lại biết được chuyện này?"

Trần Tam Vạn hỏi lại một lần nữa.

Giang Phong cười khẽ, nói:

"Anh Trần, tôi đã nói với anh rồi, tôi không chỉ là một người làm mai mối, mà tôi còn biết xem tướng, đặc biệt là tính toán nhân duyên, ở phương diện này tôi có thể nói rằng mình không thua bất kỳ ai cả, anh có thể thử lên mạng tìm kiếm tên Giang đại sư, anh xem là rõ thôi!"

Trần Tam Vạn nghe thấy thế liền lấy điện thoại ra, tìm kiếm tên Giang đại sư, sau đó đọc tư liệu về hắn.

Ba phút sau.

Trần Tam Vạn chắp tay, nói:

"Thì ra Giang đại sư đang ở ngay trước mắt tôi, thất kính rồi!"

Giang Phong thấy Trần Tam Vạn diễn xuất như người trong giang hồ, suýt nữa hắn đã không nhịn được mà cũng làm y như thế, may mà cuối cùng vẫn kiềm được:

"Anh Trần, chúng ta quay trở lại vấn đề chính đi, mục đích của việc tới tìm anh của tôi là muốn giới thiệu cho anh một đối tượng.

Nếu như anh bằng lòng, thì anh không chỉ có vợ, mà còn có được số tiền vốn ban đầu để tiến vào thị trường chứng khoán, không cần phải lãng phí thời gian quý giá để làm một nhân viên chuyển phát nhanh nữa, có thể nói là một mũi tên trúng hai con nhạn."

Trần Tam Vạn nghe xong thì không khỏi động tâm, chỉ cần có được số tiền vốn ban đầu, thì việc kiếm tiền đối với anh là chuyện vô cùng dễ dàng, nhưng nếu như chỉ dựa vào việc làm chuyển phát nhanh thì muốn kiếm được số tiền vốn như mong muốn là chuyện rất khó, anh cực khổ làm suốt năm năm nhưng cũng chẳng được bao nhiêu, thậm chí còn chán việc này tới tận cổ.

"Giang đại sư, nếu như anh đã suy tính qua rồi, thì có lẽ anh cũng rõ hiện tại tôi đang hai bàn tay trắng, thì làm sao có cô gái nào bằng lòng gả cho tôi, thậm chí còn cho tôi tiền vốn để đầu tư cổ phiếu nữa chứ?"

Giang Phong không trực tiếp trả lời, mà đưa cho anh coi hình chụp của Tào Lan Chi, nói:

"Anh Trần, anh xem thử xem cô gái này có phù hợp với gu thẩm mỹ của mình hay không rồi nói sau."

Trần Tam Vạn cầm lấy điện thoại, xem hình chụp, trong hình là một cô gái có gương mặt vô cùng thanh tú, trông vô cùng điềm đạm và nho nhã, chỉ nhìn hình thôi mà anh đã không nhịn được sinh ra sự yêu thích,

Lúc này, đồ nướng mà hai người chọn lần lượt được bưng ra, Trần Tam Vạn trả điện thoại lại cho Giang Phong, gật đầu, nói:

"Cô gái này không tồi, đối tượng mà Giang đại sư muốn giới thiệu cho tôi là cô gái này ư?"

Cố Diệp Phi

Giang Phong cầm lấy điện thoại, bỏ nó vào trong túi, sau đó cầm lấy một xiên thịt dê, nói:

"Đúng thế, cô ấy chính là người mà tôi muốn giới thiệu cho anh. Cô ấy năm nay 24 tuổi, cao 1m64, trình độ tốt nghiệp cấp 3, thích ở nhà, không thích tới những nơi náo nhiệt, thích yên tĩnh một mình. Sở thích là xem phim, đọc tiểu thuyết, bơi lội, làm những món ngọt, nghe nhạc, chơi điện thoại, đánh mạt chược,...

Cô ấy được sinh ra trong một gia đình ở nông thôn, cuộc sống cũng không quá sung túc, là một người bình thường."

Trần Tam Vạn nghe xong liền âm thầm gật đầu, con gái mà thích ở nhà là tốt, anh thích những cô gái yêu ở nhà hơn là những cô gái suốt ngày lăn lộn ngoài đường, cô gái như thế sẽ không bị bầu không khí dơ bẩn ngoài xã hội làm ô nhiễm, tâm tư thuần khiết, không tranh quyền thế.

Ở chung với những cô gái như thế này anh sẽ không cảm thấy bị áp lực, cuộc sống sẽ khá thư thái.

Giang Phong nhân lúc thịt dê còn nóng mà ăn, sau đó tiếp tục nói:

"Còn về vấn đề mà anh vừa hỏi, đối với tôi mà nói những chuyện đó chẳng là gì cả, tôi đương nhiên có cách để thuyết phục cô ấy và người nhà của cô ấy, để anh có thể có được sự ủng hộ lớn nhất, giúp anh đông sơn tái khởi, một lần nữa tạo nên kỳ tích ở thị trường cổ phiếu."

Trần Tam Vạn đương nhiên sẽ không từ chối chuyện tốt như này.

Tuy nói rằng anh có lòng tin rằng chỉ cần làm chuyển phát nhanh thì sớm hay muộn cũng sẽ gom góp đủ tiền vốn, lúc đó anh sẽ có thể một lần nữa lăn lộn trong thị trường chứng khoán, hô phong hoán vũ trong thị trường đó, cuối cùng trở thành một bậc thầy tài chính hiển hách.

Đến lúc đó, bên người anh chắc chắn sẽ không thiếu những cô gái xinh đẹp, muốn cưới người như thế nào thì cưới.

Nhưng mà, những người phụ nữ kia chắc chắn để ý đến ví tiền của anh, có thật tình với anh hay không thì có trời mới biết.

Nhưng mà bây giờ anh đang hai bàn tay trắng, nếu như cô gái mà anh có ấn tượng rất tốt này nhìn trúng anh, bằng lòng gả cho anh, còn cho anh tiền vốn để tiến vào thị trường chứng khoán, vậy thì anh có thể chắc chắn được rằng cô gái này thật tâm với anh.

Trong thời đại này, muốn tìm được một cô gái như thế là chuyển không hề dễ dàng.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 331: Tiềm Lực Vô Hạn (3)



"Giang đại sư, anh đã nói tới mức thế này rồi mà tôi còn từ chối nữa thì đúng là dối trá!"

Bởi vì một lát nữa còn phải lái xe, cho nên hai người không uống rượu, Giang Phong nâng chén trà lên cụng với anh một cái, cười, nói:

"Sau khi tính toán, tôi thấy cô gái này và anh rất có duyên với nhau, nếu như bỏ lỡ, vậy thì cả đời này anh chẳng thể tìm được người nào thích hợp với mình hơn cô gái ấy nữa cả!"

Trần Tam Vạn cười, nói:

"Năng lực suy tính nhân duyên của Giang đại sư quả là có một không hai, tôi đương nhiên là tin tưởng anh rồi!"

Giang Phong khẽ gật đầu, nói:

"Tôi muốn nói rõ với anh trước về chuyện này.

Hai năm trước, cô gái này đã từng có một mối tình, bọn họ quen nhau khoảng nửa năm, sau đó cô ấy phát hiện người đó đã kết hôn, nên lập tức chia tay."

Trần Tam Vạn nghe xong, trong lòng cũng có một chút tiếc nuối, dù sao thì phần lớn đàn ông đều hy vọng mình là người đàn ông đầu tiên của vợ mình, anh đương nhiên cũng không ngoại lệ.

Nhưng mà việc thực hiện được mục tiêu đó trong xã hội bây giờ là chuyện vô cùng khó khăn!

Nói không khoa trương, nam nữ sau khi đi vào đời, trong mười người thì có ít nhất chín người đã không còn, người còn dư lại không phải là không muốn, mà là do không có thị trường.

Cho nên, bây giờ khi kết hôn, nam nữ hầu như không còn là hàng nguyên tem nữa, đều đã trải qua nhiều nguồn, có thể lấy được đồ secondhand là quý lắm rồi!

Có thể lấy hàng nguyên tem từ chủ hãng, ngoại trừ may mắn, còn phải là thương nhân có thực lực mạnh mẽ.

Trần Tam Vạn hiểu rõ đặc điểm đó của thời đại này, cho nên chỉ có chút tiếc nuối mà thôi, sẽ không vì chuyện đó làm làm khó dễ đối phương.

Giang Phong cũng chỉ hơi chạm nhẹ vào chủ đề này mà thôi.

Sau đó hai người vừa ăn đồ nướng vừa bàn về chuyện thị trường chứng khoán.

Từ trước tới giờ, Giang Phong chưa từng chơi cổ phiếu, cũng chưa từng chú ý tới thị trường chứng khoán, kiến thức về phương diện này của hắn có hạn, cho nên hầu như đều là Trần Tam Vạn nói, hắn nghe.

Mặc dù ngày nào Trần Tam Vạn cũng nghiên cứu cổ phiếu, nhưng mà suốt năm năm trời không nói chuyện với ai về vấn đề cổ phiếu này, hôm nay được nói tới nó, anh lập tức như một cái máy hát, nói tới tận hai giờ sáng mới thỏa mãn mà ngừng lại.

"Thành thật xin lỗi Giang đại sư, tôi làm trì hoãn thời gian của anh rồi, suốt năm năm nay tôi không có người để tâm sự về chuyện cổ phiếu, cho nên nói tới quên mất thời gian!"

Trần Tam Vạn có hơi bối rối, nói.

Giang Phong khoát tay, cười, nói:

"Chuyện này cũng không làm trì hoãn thời gian của tôi, những lời nói tối hôm nay của anh Trần giúp tôi biết thêm được rất nhiều kiến thức, người bình thường có khi cầu còn không được đó!"

Nói xong Giang Phong liền gọi phục vụ:

"Nhân viên, tính tiền!"

Trần Tam Vạn vội vàng nói:

"Giang đại sư, bữa này để tôi thanh toán cho, sao có thể để cho người làm mai mối mời khách được chứ."

Giang Phong vừa cười vừa nói:

"Anh Trần, anh đừng xoắn quýt về vấn đề nhỏ này. Nếu như anh muốn mời tôi, thì khi nào hai người kết hôn rồi mời sau."

Trần Tam Vạn cũng là người làm chuyện lớn, nghe vậy liền cười, nói:

"Được, tôi không nhiều lời nữa, tôi đợi cuộc điện thoại vào ngày mai của Giang đại sư."

"Được, vậy thì anh Trần nhớ nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai tôi sẽ liên hệ cho anh."

"Được, hẹn gặp lại Giang đại sư!"

"Hẹn gặp lại!"

...

Ngày hôm sau.

Lúc Giang Phong thức dậy đã là 10 giờ sáng.

Tối hôm qua, sau khi ăn đồ nướng với Trần Tam Vạn xong, hắn về nhà tắm rửa gội đầu, sấy khô tóc xong cũng đã 3 giờ sáng rồi, cho nên thức dậy muộn cũng là chuyện bình thường.

Ba anh em bọn họ hiện tại vẫn đang ở nhà thuê ở bên này, Giang Phong tính đợi thêm vài tháng nữa mới dọn vào ở biệt thự Tây Phái Ngự Giang bên kia.

Lúc này, tất cả mọi người đã đi làm rồi, trong nhà chỉ còn lại một mình Giang Phong, hắn thay đồ rửa mặt xong liền đi tới quán mì ở gần đó, ăn một bát mì Lão Hữu chua cay.

Sau đó, hắn gọi điện cho Tào Đại Ưng.

Điện thoại vừa được nối máy, Giang Phong liền đi thẳng vào vấn đề:

"Anh Tào, tôi đã tìm được một đối tượng cực kỳ ưu tú để giới thiệu cho em họ của anh rồi, anh dẫn cô ấy theo để cho hai người bọn họ gặp mặt nói chuyện đi!"

Tào Đại Ưng vui vẻ nói:

"Được, vẫn gặp mặt ở quán trà lần trước sao?"

Giang Phong cười, nói:

Cố Diệp Phi

"Nơi nào cũng được, chỉ cần tiện là được!"

"Vậy thì chọn quán trà ngày hôm qua đi, yên tĩnh."

"Được, một lát gặp."

"Được, một lát gặp."

Sau khi cúp điện thoại, Giang Phong quay về nhà thuê, lái xe thẳng tới quán trà ngày hôm qua.

...

10 giờ 52 phút sáng.

Tất cả mọi người tập trung ở quán trà.

Vừa uống một chén trà, Tào mẫu đã không nhịn được mà hỏi liên tục bộ ba câu hỏi:

"Giang đại sư, đối phương là người ở đâu? Năm nay bao nhiêu tuổi? Làm công việc gì?"

Giang Phong nói:

"Anh ấy là người tỉnh Hà Bắc, xuất thân từ nông thôn, năm nay 30 tuổi, cao 1m8, tốt nghiệp đại học đứng top đầu của nước với bằng loại xuất sắc, hiện tại anh ấy đang làm một người chuyển phát nhanh với hai bàn tay trắng, nhưng mà anh ấy là một người có tiềm lực vô hạn, chắc chắn sẽ dành được thành tựu không thể tưởng tượng được ở tương lai."

Tào mẫu nghe xong thì không khỏi nhíu chặt lông mày, ngoại trừ có ưu thế về trình độ và bề ngoài, thì dù là tuổi tác, hay là công việc hiện tại, người này đều kém rất xa yêu cầu của bà.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 332: Lỡ Như Lịch Sử Tái Diễn...



Bình thường thì vừa nghe tới đây bà đã trực tiếp từ chối rồi, nhưng mà sau khi nghe được sự tích do cháu kể, bà đã biết vị Giang đại sư ở trước mặt mình không phải chỉ là một người mai mối bình thường, mà là một người mai mối có thể làm mối cho cả nghệ sĩ nổi tiếng và đại phú hào.

Nếu như cậu ta dám giới thiệu người như thế này cho con gái bà, chắc hẳn phải có lý do gì đó? Dù sao thì hôm qua bà cũng đã nói rất rõ ràng rằng muốn tìm cho con gái mình một đối tượng vừa có nhà, vừa có xe.

Tào phụ vẫn giống ngày hôm qua, yên lặng uống trà.

Tào Lan Chi thì khác, vừa nghe xong đôi mắt cô đã sáng rực lên, cô là một người học dốt điển hình, điểm thi đại học thấp tới mức cô không dám nói thẳng ra, cho nên cô thật sự rất ngưỡng mộ những người học giỏi.

Nếu như đối phương đã tốt nghiệp một trường đại học hàng đầu như Giang đại sư nói thì anh ấy đúng thật là một người rất có tiềm lực.

Chỉ có Tào Đại Ưng hiểu rõ Giang đại sư mới biết người đó có khi không đơn giản như thế, anh hỏi:

"Không biết anh chàng chuyển phát nhanh đó đã từng làm ra chuyện ghê gớm như nào mà có thể làm Giang đại sư đưa ra đánh giá cao như vậy?"

Giang Phong cười, nói:

"Kinh nghiệm của anh ấy đúng thực là không đơn giản. Anh ấy là sinh viên ngành tài chính chuyên nghiệp hệ chính quy. Vào năm anh ấy tốt nghiệp, anh ấy đã dùng 30.000 tệ làm vốn để lao vào thị trường chứng khoán, chỉ với ba năm ngắn ngủi mà anh ấy đã kiếm được hơn 10 triệu, lúc đó cái tên của anh ấy cực kỳ nổi tiếng trên sàn chứng khoán."

Cố Diệp Phi

Người Tào gia nghe xong liền giật nảy cả mình, chỉ với 30.000 tệ và thời gian ba năm mà đã có thể kiếm được hơn 10 triệu, đặt chuyện này vào bất kể ngành nghề gì đi nữa thì đều có thể cực kỳ xuất chúng.

Giang Phong nói tiếp:

"Nhưng mà, năm anh ấy 25 tuổi, anh ấy đụng phải một cái bẫy đã được cẩn thận bố trí trước, cho nên ngã xuống. Không chỉ phải bán nhà, bán xe, còn dùng hết tiền của cha mẹ và nợ hơn một triệu tệ ở bên ngoài."

Người Tào gia nghe xong thì trợn mắt há hốc mồm, sự thay đổi này không khỏi quá lớn rồi đi?

Chú Tào vẫn luôn im lặng nhịn không được mà nói:

"Việc đầu tư cổ phiếu này đáng sợ như thế sao?"

Giang Phong cười, nói:

"Việc đầu tư cổ phiếu này đúng thật là không dành cho những người bình thường, mặc dù cháu không hiểu rõ về việc đầu tư cổ phiếu này, nhưng mà cháu đã từng nghe qua câu 'Thị trường chứng khoán rất nguy hiểm, phải cẩn thận khi gia nhập'.

Dù sao thì trong mắt của cháu, muốn đầu tư cổ phiếu thì phải xem thiên phú như thế nào, người không có thiên phú tiến vào thị trường chứng khoán hầu như đều bị xem như rau hẹ mà thu hoạch, rất ít khi xuất hiện ngoại lệ."

Tào Đại Ưng hình như suy nghĩ gì đó, nói:

"Người chuyển phát nhanh này có thể dùng 30.000 tệ để kiếm hơn 10 triệu tệ, ngoại trừ việc bản thân anh ấy là người có kiến thức về tài chính, thì là một người rất có thiên phú trong việc chơi cổ phiếu!"

Giang Phong gật đầu, nói:

"Nhìn chung thì số người có được chiến tích huy hoàng như thế trên thị trường chứng khoán trong và ngoài nước có thể nói là đếm được trên đầu ngón tay, anh ấy là thiên tài tài chính trời sinh."

Tào Đại Ưng nói:

"Khó trách Giang đại sư lại nói anh ấy là người có tiềm lực vô hạn, có được thiên phú tài chính tốt như thế, tương lai của anh ấy rất đáng để chúng ta mong đợi."

Giang Phong nói:

"Tôi xem trọng anh ấy ngoại trừ việc anh ấy là một người có thiên phú tài chính, còn có tính cách của anh ấy. Sau khi từ thiên đường rơi xuống địa ngục, anh ấy không hề lựa chọn cam chịu, mà là tỉnh ngộ, hiểu rõ khuyết điểm của bản thân mình, từ đó lấy lại bình tĩnh, vừa cực khổ làm một người chuyển phát nhanh kiếm tiền trả nợ, vừa mất ăn mất ngủ để nghiên cứu cổ phiếu.

Anh ấy dùng thời gian ròng rã năm năm, cuối cùng cũng trả được gần hết số nợ, đồng thời hiểu được tận gốc cổ phiếu, lĩnh ngộ một cảnh giới khác, thời gian anh ấy tái xuất giang hồ đã không còn xa nữa!"

Tào Đại Ưng liên tục tán thưởng:

"Thì ra anh ấy là tuyển thủ loại hình thiên phú, vậy mà còn dụng tâm đi nghiên cứu học tập như thế, loại người này không muốn thành công cũng khó!"

Tào Lan Chi cũng thầm mừng rỡ, người đàn ông này đúng là tài hoa hơn người, mặc dù bây giờ anh ấy có đi xuống, nhưng mà những người đàn ông bình thường khác cũng chẳng thể so được với anh ấy.

Có thể gả được cho một người đàn ông như vậy, dù có nằm mơ cô cũng cười tỉnh.

Lúc này, Tào mẫu cũng từ từ tỉnh táo lại, biết được người chuyển phát nhanh mà Giang đại sư giới thiệu cũng không phải chỉ là một người chuyển phát nhanh bình thường, mà là một chú rồng thâm tàng bất lộ, có thể bay lên trời bất cứ lúc nào.

Giang Phong cười khẽ, nói:

"Hiện tại, anh ấy tính rằng sẽ làm chuyển phát nhanh để gom góp mấy chục ngàn tệ làm vốn, sau đó sẽ một lần nữa tiến vào thị trường chứng khoán, đông sơn tái khởi, tiếp tục tạo ra chiến tích huy hoàng.

Nhưng mà, người có thiên phú cao như anh ấy lại phải dùng thời gian quý giá của mình để làm người chuyển phát nhanh, gom góp tiền vốn đúng thực là lãng phí.

Nếu như Tào gia mọi người có suy nghĩ muốn kết thân với anh ấy, vậy thì dứt khoát cho anh ấy mượn một chút tiền để làm vốn đầu tư cổ phiếu đi, sau khi anh ấy quật khởi trong thị trường chứng khoán, Tào gia mọi người cũng sẽ bay lên theo con thuyền ấy, đây là một việc đầu tư cực kỳ có lời."

Tào Đại Ưng cực kỳ tin tưởng Giang đại sư, nghe thấy thế anh lập tức tỏ vẻ:

"Em gái, nếu như em và anh ta thành đôi, anh sẽ cho em mượn số tiền kia."

Tào Lan Chi vội vàng nói:

"Cảm ơn anh."

Tào mẫu vẫn có chút băn khoăn, nói:

"Việc đầu tư cổ phiếu này nguy hiểm như thế, lỡ như lịch sử tái diễn, thì..."

"Dì Tào đừng lo lắng, trước kia anh ấy ngã xuống thảm như thế là do rất nhiều nguyên nhân, việc đầu tư cổ phiếu chỉ là một trong những nguyên nhân chính mà thôi, thiên tài chắc chắn sẽ không ngã hai lần ở một chỗ."

Nói tới đây, Giang Phong lấy điện thoại ra, đưa cho Tào Lan Chi xem hình của Trần Tam Vạn, nói:

"Cô Tào, đây là hình của anh ấy, vừa được chụp vào tối hôm qua, cô xem thử xem có thuận mắt hay không?"

Tào Lan Chi cầm lấy điện thoại, người trong hình đang mặc quần áo của nhân viên chuyển phát nhanh, mặc dù không đẹp trai, nhưng cũng không xấu, không biết có phải do hào quang của việc tài hoa hay không, mà cô nhìn anh rất thuận mắt.

Tào phụ, Tào mẫu và Tào Đại Ưng cũng không nhịn được mà đi qua nhìn.

Giang Phong nhắc nhở:

"Đây là hình anh ấy chụp sau một ngày chuyển đồ vất vả, nếu như mặc một bộ quần áo đẹp hơn, thì chắc chắn sẽ trông đẹp hơn bây giờ rất nhiều."

Tào Lan Chi nói:

"Tôi cảm thấy rất ổn, nhìn thuận mắt, có thể gặp mặt để tâm sự."

Tào phụ, Tào mẫu nhìn nhau.

Tào phụ nói:

"Giang đại sư, làm phiền cậu giúp bọn tôi sắp xếp một chút!"

Giang Phong cười, nói:

"Chú Tào đừng khách khí, đây là bổn phận của cháu, vậy để cháu gọi điện thoại cho anh ấy, nếu như kịp thì cháu sẽ hẹn anh ấy cùng đi ăn cơm trưa, nếu như không kịp thì sẽ hẹn anh ấy tới uống trà chiều, chú thấy sao?"

Tào phụ gật đầu, nói:

"Sao cũng được, Giang đại sư xem mà sắp xếp đi."
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 333: Vậy Thì Nhờ Giang Đại Sư Làm Chủ



2 giờ chiều.

Vẫn ở quán trà kia.

Dưới sự sắp xếp của Giang Phong, người Tào gia và Trần Tam Vạn cuối cùng cũng gặp mặt nhau.

Sau khi chào hỏi xong, bọn họ bắt đầu vừa uống trà vừa tán gẫu.

Với kiến thức và kinh nghiệm của Trần Tam Vạn, việc ứng phó với người của Tào gia là chuyện vô cùng dễ dàng, anh gần như là người khống chế tiết tấu của cuộc nói chuyện. Trong suốt quá trình này, Giang Phong chỉ yên lặng uống trà, nếu như không quá buồn chán thì hắn sẽ không nói lời nào.

Sau một tiếng nói chuyện, thấy hai bên đã có được ấn tượng cơ bản về nhau, Giang Phong mới hành động:

Cố Diệp Phi

"Cô Tào, cô qua bên này với tôi một chút, tôi có chuyện muốn hỏi cô."

"Được."

Tào Lan Chi trả lời, sau đó đi theo Giang Phong qua chỗ khác.

Giang Phong không hề lãng phí thời gian, đi thẳng vào chủ đề:

"Cô Tào, cô thấy anh Trần thế nào?"

Tào Lan Chi quay đầu lại nhìn Trần Tam Vạn, nhỏ giọng nói:

"Rất tốt."

Giang Phong nói:

"Nếu như cô không có ý kiến gì, vậy thì chuẩn bị kỹ càng về việc đăng ký kết hôn đi."

Tào Lan Chi kinh ngạc nói:

"Nhanh thế ư?"

Giang Phong cười, nói:

"Cô Tào, thời gian là vàng bạc! Nếu như cô có thể giữ chặt được thiên tài như anh Trần thì đừng do dự, mặc dù cuộc sống của anh ấy đang ở dưới vực sâu, nhưng mà với năng lực của anh ấy, thì việc đông sơn tái khởi chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi."

Tào Lan Chi nghe xong thì âm thầm gật đầu, cô rất hài lòng về đối tượng này, không nói tới những điểm khác, chỉ riêng việc tốt nghiệp đại học top đầu thôi đã đủ xứng với một người chỉ tốt nghiệp cấp 3 như cô rồi.

Tào Lan Chi không phải là người hay do dự, lập tức trả lời:

"Vậy thì nhờ Giang đại sư làm chủ."

Giang Phong ừ một tiếng, nói:

"Vậy cô gọi cha mẹ cô qua đây đi, tôi hỏi ý kiến của bọn họ một chút."

"Được."

Không lâu sau, Tào phụ và Tào mẫu đã đi tới trước mặt Giang Phong, hắn hỏi thẳng:

"Chú Tào, dì Tào, hai người thấy anh Trần là người như thế nào?"

Tào mẫu nói:

"Là một người không tệ."

Tào phụ nói:

"Tên nhóc này là một người rất có bản lĩnh."

Giang Phong cười, nói:

"Nếu như hai người không có ý kiến gì, vậy thì cháu sẽ nói chuyện với anh Trần, để hai người bọn họ có thể mau chóng kết hôn, hai người thấy thế nào?"

Tào mẫu kinh ngạc nói:

"Gấp thế à?"

Giang Phong dùng cách cũ để thuyết phục:

"Dì Tào, thời gian là vàng bạc! Nếu như nhà dì có thể giữ chặt được thiên tài như anh Trần thì đừng do dự, mặc dù cuộc sống của anh ấy đang ở dưới vực sâu, nhưng mà với năng lực của anh ấy, thì việc đông sơn tái khởi chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi."

Tào mẫu và Tào phụ nhìn nhau.

Vào thời điểm quan trọng, đàn ông vẫn có uy lực hơn một chút, Tào phụ gật đầu, nói:

"Tôi tin Giang đại sư, bọn chúng muốn đăng ký kết hôn lúc nào thì đăng ký lúc đó, tôi không có ý kiến."

Giang Phong cười, nói:

"Cảm ơn sự tín nhiệm của chú Tào, vậy cháu sẽ nói chuyện này lại với anh Trần, tranh thủ giúp bọn họ đưa ra được thời gian đăng ký kết hôn ngay trong hôm nay."

Tào phụ và Tào mẫu âm thầm gật đầu, sau đó tự mình quay về chỗ ngồi.

Giang Phong hô lên với Trần Tam Vạn:

"Anh Trần, mời anh qua đây một chút, tôi có chuyện cần bàn với anh."

Trần Tam Vạn đi tới.

Giang Phong hỏi:

"Anh Trần, anh thấy cô Tào thế nào?"

Trần Tam Vạn cười, nói:

"Không khác trong tưởng tượng của tôi lắm, là kiểu người mà tôi thích."

Giang Phong cười, nói:

"Nếu như đã thích vậy thì hãy mau chóng đăng ký kết hôn đi, để sớm có được tiền vốn tiến vào thị trường chứng khoán phát huy thực lực của một thiên tài tài chính, đừng lãng phí thời gian quý báu của mình.

Lúc nãy tôi đã hỏi thăm cô Tào và cha mẹ của cô ấy rồi, bọn họ đều rất hài lòng với anh, chỉ cần anh đồng ý, thì có thể đăng ký kết hôn bất kỳ lúc nào."

Trần Tam Vạn thấy Giang Phong gọi từng người ra nói chuyện thì đã đoán được việc này rồi.

Cho nên khi nghe Giang Phong hỏi, anh hoàn toàn không hề do dự, trực tiếp gật đầu, nói:

"Tôi cũng không có ý kiến gì cả."

Thế là việc hôn sự cứ thế mà được quyết định xong.

Chuyện này tuy nhìn thì có chút hoang đường, nhưng mà thực ra cũng không khó để lý giải.

Đầu tiên là người của Tào gia, có được một ví dụ thực tế là Tào Đại Ưng, cho nên người của Tào gia cực kỳ tín nhiệm năng lực làm mai mối của Giang Phong, cộng với việc mặc dù hiện tại Trần Tam Vạn chỉ có hai bàn tay trắng, nhưng mà dù sao thì anh ấy cũng tốt nghiệp trường đại học hàng đầu với tấm bằng loại xuất sắc, mai mối cho anh ấy với một Tào Lan Chi chỉ tốt nghiệp cấp 3 là quá dư dả rồi. Đừng nói chi tới việc, Trần Tam Vạn người ta còn có quá khứ huy hoàng và tương lai rực rỡ như thế, gả được cho anh ta chắc chắn không lỗ.

Còn về phần Trần Tam Vạn, kiểu người như Tào Lan Chi vốn dĩ chính là kiểu con gái mà anh ta thích, cô còn bằng lòng gả cho anh khi anh chỉ có hai bàn tay trắng, đồng thời còn sẵn lòng cho anh tiền vốn để tiến vào thị trường chứng khoán, ủng hộ sự nghiệp của anh. Thật sự chẳng có mấy ai từ chối dược kiểu con gái như thế này cả.

Đến lúc này nhiệm vụ của Giang Phong xem như đã hoàn thành.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 334: Bình Luận Ngốc Nghếch Tràn Đầy Ý Tứ



6 giờ tối.

Ở quán cơm nào đó.

Giang Phong đang ăn cơm với phú bà Lư Bình.

Lư Bình là phú bà lớn tuổi nhất trong bốn phú bà mà Giang Phong quen biết, năm nay cô đã 42 tuổi rồi, có được mấy chục căn bất động sản ở tỉnh thành, giá trị con người lên tới mấy triệu tệ.

Hiện tại, ba phú bà Thái Quyên, Tô Dao, Tề Mỹ Hoa đều đã tìm được đối tượng phù hợp hết rồi, ai nấy đều được tình yêu hun đắp làm trẻ ra mấy tuổi, làm cho Lư Bình vô cùng hâm mộ.

Hôm nay mục đích cô mời Giang đại sư đi ăn cơm là vì chuyện gì hai bên đều rõ.

Cho nên sau khi ăn sơ qua một chút, Lư Bình liền cười tủm tỉm, nói:

"Giang đại sư, cậu xem giám đốc Thái, giám đốc Tô và giám đốc Tề đều trẻ tuổi hơn tôi, cậu cũng đã tìm kiếm được đối tượng phù hợp với bọn họ rồi, không biết tôi còn phải đợi bao lâu nữa mới tìm được đối tượng phù hợp?"

Giang Phong có hơi áy náy, nói:

"Xin giám đốc Lư đừng trách, thực ra khoảng thời gian này tôi khá bận rộn, có điều đã đi tìm không ít nơi rồi nhưng mà vẫn chưa tìm được đối tượng phù hợp với yêu cầu của cô. Tôi định hai ngày nữa sẽ đi tới Giang Chiết tìm, nhất định sẽ nhanh chóng tìm cho cô một đối tượng phù hợp."

Lư Bình bưng ly rượu lên cụng một cái, cười, nói:

"Vậy thì tôi phải làm phiền Giang đại sư rồi, chủ yếu là do ba người kia cứ khoe khoang tình cảm trước mặt tôi, khoảng thời gian này tôi bị mấy cô ấy k*ch th*ch không nhẹ."

Giang Phong uống cạn rượu, cho cô một lời khẳng định:

"Giám đốc Lư yên tâm đi, tôi sẽ dốc hết toàn lực để tìm cho cô một đối tượng phù hợp, tranh thủ trong vòng mười ngày có thể tìm được cho cô một đối tượng phù hợp."

Lư Bình cũng uống cạn ly rượu, cô thấy Giang Phong nói như thế liền hớn hở nói:

"Cảm ơn Giang đại sư."

Giang Phong cười, nói:

"Giám đốc Lư đừng khách khí, đây là chuyện mà tôi nên làm."

Nói chính sự xong, hai người bắt đầu nói chuyện phiếm, thưởng thức món ăn.

Hai người cùng nhau ăn tối tới khoảng 7 giờ.

...

Ngày hôm sau.

Giang Phong xuất phát.

Cố Diệp Phi

Lần trước, Giang Phong chạy con đường từ tỉnh Quý Châu tới tỉnh Tứ Xuyên, lần này Giang Phong chạy con đường từ tỉnh Hồ Nam tới tỉnh Hồ Bắc, sau đó chạy tới Chiết Giang để gặp bạn gái, dù sao thì lần trước khi ở tỉnh Tứ Xuyên, hắn đã hứa sẽ dành ra thời gian để đi gặp cô.

Bởi vì không quá gấp gáp, cho nên tới tối ngày thứ hai Giang Phong mới tới tỉnh thành tỉnh Hồ Bắc.

Đã tới đây rồi thì chắc chắn không thể không nếm thử món ăn nổi tiếng nhất ở đây - mì khô cay.

Đã rất lâu rồi Giang Phong chưa ăn qua món mì khô cay chính tông, hiện tại có hơi thèm, cho nên hắn đặc biệt tìm một quán mì khô cay được đánh giá cao nhất.

Sau khi mì được bưng ra, Giang Phong lập tức trộn đều lên, mùi tương vừng đặc biệt xông thẳng lên mũi của hắn.

Bởi vì Giang Phong thích ăn cay, cho nên hắn còn cho thêm tương ớt vào, một đũa mì, một hớp sữa đậu nành, cực kỳ tuyệt vời.

Mấy phút sau.

Giang Phong vô cùng hài lòng mà rời khỏi quán mì.

Tiếp đó, Giang Phong tìm một khách sạn để thuê phòng, sau khi cất hành lý, tắm rửa xong, hắn nằm trên giường, bắt đầu tìm kiếm đối tượng xứng đôi phù hợp với Lư Bình.

Một cái khung vô hình bao trùm xung quanh, hình ảnh của từng người đàn ông nhanh chóng lướt qua, cuối cùng dừng lại ở một tấm hình:

【 Danh tính 】 : Mã Đại Thông.

【 Tuổi tác 】 : 25 tuổi.

【 Chiều cao 】 : 186cm.

【 Cân nặng 】 : 78kg.

【 Bối cảnh gia đình 】 :...

【 Sở thích cá nhân 】 :...

【 Kinh nghiệm yêu đương 】 :...

【 Điểm xứng đôi hôn nhân hiện tại 】 : 64 (Tình cảm vợ chồng 70+ môn đăng hộ đối 62+ quan hệ gia đình 60).

【 Điểm xứng đôi hôn nhân tối đa 】 : 82 (Tình cảm vợ chồng 88+ môn đăng hộ đối 76+ quan hệ gia đình 82).

Sau khi xem sơ qua tư liệu của đối phương, Giang Phong liền phát hiện người anh em này rất thú vị, nếu như không phải ngày hôm nay hắn lái xe mệt, thì hắn đã hẹn người này ra ăn xiên nướng tán gẫu rồi.

Nhưng mà, hiện tại hắn đã nằm lên trên giường, cho nên không muốn đi ra ngoài nữa.

Không có chuyện gì phải làm, hắn liền lướt mấy video ngắn, đã rất lâu rồi hắn không xem video của mấy chị gái chân dài nữa.

Hắn mở một video ngắn mà mình thường xem lên, phát hiện chị gái chân dài nào đó mà hắn theo dõi đã đăng thêm không ít video, hắn xem say sưa.

Video này là video quay hình ảnh chị gái chân dài đang múa ở quảng trường, không thể không nói nhan sắc và dáng người của những cô gái học khiêu vũ là xinh đẹp nhất, dù là múa ở quảng trường cũng không thể bắt bẻ.

Giang Phong xem hết video xong lại lướt xuống tiếp.

Khi lướt tới video thứ tư, mắt Giang Phong không khỏi sáng lên, video này cũng là video mà chị gái chân dài múa ở quảng trường.

Điểm khác biệt chính là chị gái chân dài mặc quần bó mà nhóm lsp thích nhất.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 335: Không Phải Là Lừa Đảo Đấy Chứ?



Sau khi xem xong, Giang Phong nhịn không được mà bấm vào xem bình luận, hắn biết rõ những video ngắn như này sẽ có không ít những bình luận trẻ trâu, mà niềm vui của hắn chính là đọc những bình luận ngốc nghếch đó.

Quả nhiên, vừa bấm vào khu bình luận, hắn đã thấy được một cái bình luận:

"Kết quả siêu âm: Hình dáng đầy đặn, cân xứng, không bị hẹp, có chút kết tủa melanin, kích thước không xuất hiện bất thường. Tất cả chỉ mang tính chất tham khảo."

Giang Phong đọc bình luận này xong không thể không cảm thán, mẹ nó, người này quả thực đổi mới cách nhìn của hắn về sự ngốc nghếch!

Ngoại trừ cái bình luận này ra, còn có rất nhiều bình luận thú vị khác:

"Thiếu niên, đừng chỉ nhìn thấy mỗi hình bìa đã lập tức nhấn vào, con đường phía sau còn rất dài, bắt buộc phải học được cách kiềm chế, thanh tâm quả dục, đừng sa đọa ngay thời điểm cần phấn đấu nhất, đừng hỏi tại sao tôi lại ở đây, tôi ở đây là vì khuyên các vị."

"Phát triển kinh tế vùng châu thổ, bảo vệ tốt vùng ngập nước để chim nhỏ có mái nhà ấm áp, góp phần phát triển kinh tế."

"Cuộc sống đúng là không dễ dàng, nhìn xem đứa bé này đã bị ép tới mức nào rồi kìa, bảo bối tuyệt vời nhất, cố lên! Tôi vĩnh viễn ở phía sau ủng hộ cô, cầu mong sau này cô sẽ càng ngày càng xinh đẹp động lòng người!"

"Ngay lúc này đây, em trai tôi đang ngẩng đầu lên nhìn tôi, tôi nói với nó rằng, chúng ta không có cái mệnh đó, nhưng mà nó nhất quyết không muốn bỏ qua, tôi và nó đánh nhau, cuối cùng đánh cho nó ói ra luôn."

"..."

Giang Phong cảm thấy rất vui vẻ khi nhìn thấy những bình luận ngốc nghếch đó.

Một lúc lâu sau, Giang Phong tắt app đi, không thể xem nhiều những video này, ngày mai sau khi giải quyết xong sự việc của giám đốc Lư, hắn sẽ trực tiếp đi tới thành phố Hàng Châu để gặp bạn gái.

Lần này coi như phá tầng lớp bảo vệ kia, hắn cũng muốn biết tư vị của mỹ nhân thổi sáo.

Ừm, không được nghĩ nhiều, Giang Phong vứt những suy nghĩ loạn loạn thất bát nháo ở trong đầu mình ra ngoài, sau đó đọc tiểu thuyết hơn một tiếng đồng hồ, cho tới khi đầu óc có hơi mơ hồ, hắn mới đặt điện thoại lên tủ đầu giường, đi ngủ.

...

Mã Đại Thông là người Miên Dương Châu Hồ Bắc, sinh ra trong một gia đình nông thôn bình thường, sau khi tốt nghiệp một trường đại học ở tỉnh thành, anh ta cũng ở lại tỉnh thành để tìm một công việc.

Mã Đại Thông là người khá cao lớn, tướng mạo khá đẹp, người như thế vốn nên tự tin, lạc quan, nhưng mà trên thực tế từ cấp hai tới giờ anh ta vẫn luôn rất tự ti.

Nguyên nhân mà anh tự ti chính là em trai nhỏ của anh quá lớn.

Anh nói nguyên nhân này ra không biết là có bao nhiêu người đàn ông muốn đánh anh, nhưng mà đây là sự thật.

Việc tự ti này xuất phát từ việc Mã Đại Thông đã gặp phải rất nhiều tình huống bối rối, ví dụ như nhìn thấy một vài chuyện k*ch th*ch ở nơi đông người, hay là vì ma sát với quần mà anh cứng!

Những người đàn ông khác cũng có lúc gặp phải tình trạng như thế, nhưng mà người ta trông cũng không quá rõ ràng.

Còn Mã Đại Thông thì khác, em trai nhà anh lúc nằm đã to lớn hơn người bình thường rồi, đừng nói tới việc khi nó đứng lên, muốn người ta không chú ý cũng khó.

Tình huống đó chẳng phải cực kỳ xấu hổ hay sao?

Đương nhiên anh cũng có lúc tự tin, đó là khoảng thời gian anh học đại học, thời gian tắm công cộng ở trường là khoảng thời gian mà anh tự tin nhất trong cuộc đời.

Nhưng mà, sau một lần yêu đương Mã Đại Thông lại tự ti.

Không biết quá trình như thế nào, dù sao thì kết quả chính là ba chữ: Vào không được!

Những lần tiếp theo cũng như thế, sau đó mối tình ấy của anh cứ thế mà c.h.ế.t bệnh.

Kể từ lần đó, Mã Đại Thông không yêu đương nữa, anh cảm thấy làm người có nghề là được.

Đương nhiên đó cũng chỉ là lời anh tự an ủi mà thôi, mặc dù bây giờ anh còn trẻ, không cần vội vàng lo cưới vợ, cha mẹ anh cũng chưa thúc cưới, nhưng mà mấy năm nữa sẽ khác.

Dạo gần đây, Mã Đại Thông lại muốn tìm bạn gái.

Lần này, anh không muốn lại quen với một cô bé như mối tình đầu của mình nữa, trải nghiệm thực sự quá kém. Bây giờ anh muốn tìm một người có kinh nghiệm phong phú, một chị gái có thể bao dung anh.

Sau nhiều lần tìm kiếm, Mã Đại Thông đã tìm được mục tiêu, là một chị gái ở công ty kế bên.

Chị gái này khoảng chừng 30 tuổi, dáng người đầy đặn, nghe bảo còn chưa kết hôn.

Mã Đại Thông tính tan ca sẽ hẹn chị ấy đi ăn cơm.

Thứ ba, ngày 14 tháng 3 năm 2023.

Giữa trưa, sau khi tan việc, Mã Đại Thông lập tức chạy tới dưới lầu công ty bên cạnh, chờ đợi vị đại tỷ hắn nhìn trúng kia tan tầm.

Đợi vài phút, vị đại tỷ kia cuối cùng cũng xuống, đáng tiếc vị đại tỷ kia không phải đi xuống một mình, mà là cùng mấy đồng nghiệp vừa cười vừa nói.

Mã Đại Thông lấy dũng khí vài lần cũng không dám tiến lên bắt chuyện, chỉ có thể trơ mắt nhìn một đám người cười cười nói nói ở đằng xa.

“Ai...”

Mã Đại Thông thở dài, nghĩ thầm chỉ có thể đợi tới buổi chiều hoặc là ngày mai lại đến tìm cơ hội.

Đúng lúc này, một giọng nói từ phía sau vang lên: “Anh Mã, anh đây là coi trọng vị mỹ nữ nào vậy?”

Mã Đại Thông bị dọa nhảy dựng, quay lại nhìn thì thấy người vừa hỏi hắn chính là một thanh niên đẹp trai xa lạ, liền không nhịn được hỏi lại: “Cậu biết tôi sao? Xin hỏi cậu là ai?”

Thanh niên đẹp trai mỉm cười giơ tay: “Xin chào anh Mã, tôi tên là Giang Phong, đến từ Quế tỉnh, là một người làm mai mối.”

Ông mối trẻ tuổi như vậy?

Không phải là lừa đảo đấy chứ?

Cố Diệp Phi
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 336: Năm Nay 42 Tuổi...



Mã Đại Thông thầm nhủ trong lòng, nhưng bên ngoài không hề thất lễ, lập tức bắt tay với thanh niên trước mặt, nói: “Xin chào ông mối Giang!”

Giang Phong đáp: “Anh Mã, tôi có chút chuyện muốn hàn huyên với anh một lát, anh có tiện cùng đi ăn một bữa cơm không?”

Mã Đại Thông không nhịn được hỏi: “Ông mối Giang có phải là muốn giới thiệu đối tượng cho tôi không?”

Giang Phong cười nói: “anh Mã đoán đúng rồi đấy, tôi biết anh bây giờ không có đối tượng, cho nên liền nghĩ muốn giới thiệu cho anh một người, chúng ta tìm một chỗ vừa ăn vừa trò chuyện được chứ?”

“Cái này...” Mã Đại Thông có chút do dự, chủ yếu là không biết lời đối phương nói là thật hay giả.

Bản lĩnh nhìn mặt nói chuyện của Giang Phong bây giờ đã sớm đạt tới đỉnh cao, nhìn nét mặt của đối phương, hắn liền biết đối phương đang lo lắng cái gì, liền mỉm cười nói: “anh Mã, anh yên tâm đi, tôi không phải là lừa đảo, không tin anh cứ tìm kiếm thử Giang đại sư trên mạng, anh sẽ rõ thôi!”

Mã Đại Thông cũng không khách khí, trực tiếp lấy điện thoại ra tra “Giang đại sư”.

Mấy phút đồng hồ sau, Mã Đại Thông mới tươi cười nói: “Hóa ra người trước mặt lại là Giang đại sư, thật sự là bất kính!”

“anh Mã không cần khách khí, chúng ta tìm một chỗ vừa ăn vừa nói chuyện đi, anh thấy thế nào?”

“Được, ở phía trước có một quán đồ ăn nhanh hương vị cũng không tệ lắm, nếu như Giang đại sư không chê, tôi mời cậu một bữa.”

“Vậy thì cảm ơn!”

...

Mười lăm phút sau.

Tại một quán đồ ăn nhanh lớn, Giang Phong và Mã Đại Thông bưng phần ăn của mình tìm một nơi riêng tư hẻo lánh ngồi xuống, vừa ăn vừa trò chuyện.

“anh Mã, vừa rồi tôi thấy anh nhìn đứng ở dưới lầu công ty gì đó kia nhìn chằm chằm vào một mỹ nữ nào đó, đây là nhìn trúng người ta sao?” Giang Phong nhấp một ngụm coca, cười hỏi.

Mã Đại Thông nuốt thức ăn trong miệng xuống, cười hắc hắc nói: “Quả thực có suy nghĩ theo đuổi đối phương.”

Giang Phong cầm đũa lên, hỏi: “Vừa rồi tôi nhìn bộ dáng của anh hẳn là muốn hẹn đối phương ăn cơm chung, sao đến thời điểm mấu chốt lại rút lui?”

Mã Đại Thông có chút lúng túng nói: “Nếu như cô ấy đi ra một mình thì tôi sẽ lập tức tới bắt chuyện, nhưng cô ấy đi ra cùng một nhóm đồng nghiệp như vậy, tôi liền có chút sợ.”

Giang Phong không nhịn được cười, suy nghĩ một chút, sau đó trực tiếp lấy điện thoại từ trong túi ra, mở bức ảnh của Lư tổng lên, đưa cho đối phương, nói: “anh Mã, anh xem thử vị đại tỷ tỷ này một chút xem thế nào?”

Mã Đại Thông nhận lấy điện thoại, phát hiện người trong tấm ảnh là một người phụ nữ nở nang mặc lễ phục màu đen, cổ chữ V sâu, thiết kế hoàn mỹ làm nổi bật lên phần n.g.ự.c của cô, đường cong m.ô.n.g eo lại càng mê người hơn, khiến một tiểu xử nam như hắn nhìn tới nuốt nước miếng không ngừng.

Tuổi tác cụ thể thì từ tấm ảnh này không nhìn ra được, nhưng dựa theo khí chất trưởng thành kia của cô thì hẳn là lớn hơn hắn mấy tuổi.

Dáng người tướng mạo của vị đại tỷ tỷ này không hề kém cạnh so với vị đại tỷ ở công ty bên cạnh kia, thậm chí có vẻ như khí chất còn hơn một bậc, khiến cho trong lòng Mã Đại Thông không nhịn được nảy sinh hảo cảm.

Nhìn chằm chằm bức ảnh trọn vẹn mười tám giây, Mã Đại Thông mới lưu luyến không rời trả điện thoại cho Giang Phong.

“anh Mã, thế nào? Đại tỷ tỷ này anh thấy ổn chứ?” Giang Phong nhận lấy điện thoại, cười hỏi.

“Rất không tệ, dáng người nở nang kia chính là kiểu dạng tôi thích nhất.” Nói đến đây, Mã Đại Thông có chút ngứa ngáy trong lòng, hỏi tiếp: “Giang đại sư, đối tượng anh muốn giới thiệu cho tôi chẳng lẽ chính là vị đại tỷ tỷ này?”

Giang Phong cười, gật đầu nói: “Không sai, cô ấy chính là đối tượng tôi muốn giới thiệu cho anh.”

Mã Đại Thông hứng thú hỏi tiếp: “Giang đại sư, cô ấy là người nơi nào vậy?”

Giang Phong đáp: “Cô ấy là người Quế tỉnh chúng tôi.”

Mã Đại Thông lại hỏi: “Vậy cô ấy đang công tác ở tỉnh thành này sao?”

Giang Phong lắc đầu: “Cô ấy không ở đây, mà vẫn đang ở tỉnh thành Quế tỉnh chúng tôi.”

Cố Diệp Phi

Mã Đại Thông cau mày nói: “Giang đại sư, cách xa nhau như vậy, cậu có giới thiệu cô ấy cho tôi cũng không có ý nghĩa gì cả!”

Giang Phong cười nói: “anh Mã, tôi là giới thiệu cho anh đối tượng kết hôn, chứ không phải giới thiệu bạn gái cho anh.”

Mã Đại Thông khó hiểu: “Có khác nhau chỗ nào sao?”

Giang Phong trả lời: “Đương nhiên là khác nhau rồi, nếu như chỉ là bạn gái, vậy yêu xa quả thực rất khó, còn nếu như là đối tượng kết hôn, hai bên chỉ cần vừa ý liền kết hôn, đến lúc đó hai người sẽ trực tiếp sống cùng nhau.”

Mã Đại Thông gật đầu: “Nói như vậy cũng có lý.”

Giang Phong tiếp tục: “Cho nên khoảng cách không phải là vấn đề, quan trọng là hai người có duyên vợ chồng hay không.”

Mã Đại Thông đáp: “Vậy mời Giang đại sư giới thiệu đơn giản về cô ấy cho tôi đi!”

Giang Phong nhẹ gật đầu, giới thiệu: “Cô ấy là người Quế tỉnh chúng tôi, năm nay 42 tuổi...”
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 337: Tiền Khó Kiếm, Phân Khó Ăn



“Chờ một chút!”

Nghe đến đó, Mã Đại Thông đột nhiên giật mình trong lòng, vội vàng ngắt lời: “Giang đại sư, tôi không nghe lầm chứ, cô ấy năm nay đã 42 tuổi rồi?”

Giang Phong ừ một tiếng: “Đúng vậy, cô ấy đã 42 tuổi!”

Mã Đại Thông nghe đến đây thì sắc mặt liền có chút khó coi, tuy rằng hắn tương đối thích phụ nữ trưởng thành, nhưng tuổi tác cũng không thể có cách biệt quá lớn, trong vòng 10 tuổi hắn hoàn toàn có thể tiếp nhận được, còn vượt quá 10 tuổi, không phải là hắn không thích, mà là sợ rằng cha mẹ hắn không tiếp nhận được.

Mà đại tỷ này còn lớn hơn hắn tận 17 tuổi, số tuổi này rõ ràng đã vượt qua giới hạn tâm lý của hắn, kể cả bản thân hắn không ngại, nhưng chuyện hôn nhân đại sự không thể không qua ải cha mẹ, hắn lấy cái gì đi thuyết phục cha mẹ đồng ý hôn sự này đây?

Hơn nữa, nông thôn khác với thành thị, nếu như hắn thật sự lấy người lớn hơn hắn 17 tuổi, vậy hắn chắc chắn sẽ trở thành trò cười trong thôn, chỉ sợ một nhà bọn họ sẽ không thể ngóc đầu lên được trong thôn.

Cho nên, mặc dù Mã Đại Thông có chút thèm vị tỷ tỷ dáng vẻ thành thục này, nhưng cũng không thể đành tiếc nuối lắc đầu từ chối: “Giang đại sư, tôi và cô ấy cách biệt tuổi tác quá lớn, thật sự không thích hợp.”

Giang Phong nuốt đồ ăn trong miệng xuống, bắt đầu khuyên giải: “anh Mã, trong mắt tôi, bản chất của hôn nhân nói trắng ra chính là trao đổi giá trị. Ví dụ như anh Mã tuổi trẻ soái khí, cao lớn uy mãnh, làm người trung thực, thiện lương, hiếu thuận, đây đều là ưu điểm của anh, cũng là giá trị cốt lõi của anh.

Còn vị đại tỷ tỷ mà tôi giới thiệu cho anh này, nhan sắc của cô ấy không hề tệ, dáng người cực kỳ tốt, khéo hiểu lòng người, tài sản mấy ngàn vạn, đây là giá trị cốt lõi của cô ấy.

Cũng như việc anh có thiếu sót của anh, ví dụ như anh Mã nghèo, còn cô ấy thì tuổi hơi lớn, qua giao ước giữa hai bên, cuộc làm ăn nay rốt cuộc có thể làm được hay không, tôi trong lòng anh hẳn đã hiểu rõ.”

Mã Đại Thông bắt lấy trọng điểm, cả kinh nói: “Cô ấy có tài sản mấy ngàn vạn?”

Giang Phong gật đầu đáp: “Không sai, cô ấy chính là người có mấy chục bất động sản ở Quế tỉnh chúng tôi, mỗi tháng chỉ thu tiền thuê nhà thôi cũng đã được mười mấy vạn rồi, là Bao Tô Bà danh xứng với thực.”

Mã Đại Thông nuốt một ngụm nước bọt, tâm động mạnh.

Cố Diệp Phi

Không chỉ hắn, đổi thành bất cứ một con đỗ nghèo khỉ nào khác đụng phải cơ hội như vậy thì đều sẽ động tâm.

Giang Phong nhìn đối phương, tiếp tục nói: “anh Mã, anh suy nghĩ một chút, một tháng bây giờ của anh mới kiếm được có bao nhiêu tiền? Dựa vào tiền lương hiện tại của anh, phải làm bao nhiêu năm mới có thể tích góp đủ tiền đặt cọc để mua nhà?

Cho dù có góp đủ tiền đặt cọc, thì cũng phải làm thêm hai, ba mươi năm nữa, thực sự quá khổ.

Huống chi, bây giờ anh còn phải lấy vợ sinh con, vận khí tốt thì có thể lấy một người vợ không cần quá nhiều lễ hỏi, vận khí không tốt thì có khi phải đập nồi bán sắt mới góp đủ tiền lễ hỏi.

Sau khi lấy vợ sinh con, áp lực nuôi sống gia đình cũng không phải lớn bình thường, dù sao thì trước khi anh sáu mươi tuổi, cuộc đời của anh cũng không nhìn thấy hi vọng gì, chỉ có thể vùi đầu gian khổ kiếm tiền, tính toán từng ngày.

Sau sáu mươi tuổi, nếu như con cái thành tài, vậy anh còn có thể có cuộc sống tuổi già an ổn. Còn nếu như con cái không ra gì, vậy thời gian khổ cực của anh cũng chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi...”

Mã Đại Thông nghe vậy thì cười khổ không thôi, bây giờ hắn đã s* s**ng lần mò trong xã hội được hai, ba năm rồi, đối với sự khó khăn của việc kiếm tiền, hắn cũng đã khắc sâu vào nhận thức.

Bởi vậy, nghe những lời này của Giang Phong, hắn không hề cảm thấy là phóng đại gì cả, mà hoàn toàn tán thành.

Giang Phong lập tức đổi giọng, nói: “Nhưng nếu như anh thành một đôi với vị Bao Tô Bà này, thì mục tiêu mà anh đáng ra phải phấn đấu cả đời sẽ có thể dễ dàng thực hiện. Từ đó về sau, anh cũng không cần phát sầu vì tiền nữa, muốn đi ăn ở đâu thì đi ăn ở đó, không cần lo lắng vấn đề giá cả.

Chỉ cần nói là có thể lập tức đi du lịch, không cần phải nghĩ tới việc không có tiền hoặc là phải đi làm không có thời gian nữa.

Đồng thời còn có tiền hiếu kính cha mẹ, giúp cha mẹ cũng có được cuộc sống tốt đẹp.

Anh và cô ấy cũng chỉ kém nhau 17 tuổi mà thôi, 17 năm này có đáng là gì?

anh Mã, nói câu này cũng không khoa trương, nếu như sinh mệnh có thể mua được, vậy dùng mấy ngàn vạn bán đi 20 năm cuộc đời, người xếp hàng để có cơ hội này sợ rằng có thể xếp từ chỗ này tới tận quê của tôi, Quế tỉnh, không biết anh có tin hay không?”

Tin, sao có thể không tin chứ, cái này thực sự nói quá có đạo lý, Mã Đại Thông đã hoàn toàn bị thuyết phục.

Hai cuộc sống như vậy so sánh với nhau, chênh lệch thực tế quá lớn, chỉ cần là đàn ông bình thường, sợ rằng đều sẽ lựa chọn cuộc sống thứ hai đi?

Dù sao thì Bao Tô Bà người ta ngoại trừ hơi lớn tuổi một chút, còn lại nhan sắc không kém, dáng người thì càng tốt hơn, cho dù không có tiền cũng đã có hàng dài đàn ông muốn âu yếm, lấy cô ấy làm vợ tuyệt đối không lỗ.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 338: Tiền Khó Kiếm, Phân Khó Ăn (2)



Trong lúc suy nghĩ, Mã Đại Thông lại có chút thấp thỏm: “Giang đại sư, người ta có điều kiện tốt như vậy, có thể để ý tới một tên đỗ nghèo khỉ như tôi sao?”

Giang Phong cười nói: “anh Mã không cần tự coi nhẹ mình, trên người Bao Tô Bà có giá trị anh nhìn trúng, mà trên người anh cũng có giá trị mà Bao Tô Bà nhìn trúng, chỉ cần anh muốn, những cái khác cứ để tôi lo.”

Mã Đại Thông cũng không già mồm nữa, thẳng thắn nói: “Vậy làm phiền Giang đại sư rồi!”

“anh Mã không cần khách khí, đây là bổn phận của tôi, có điều tôi cũng muốn nói rõ với anh vấn đề này, toàn bộ nhà, phòng của cô ấy đều nằm tại tỉnh thành Quế tỉnh chúng tôi, nếu như anh kết hôn với cô ấy, hẳn là sẽ phải chuyển tới bên kia ở, cái này không có vấn đề gì chứ?” Giang Phong hỏi.

Mã Đại Thông lập tức đáp: “Đương nhiên là không có vấn đề.”

“Thật ra đây cũng không phải chuyện lớn gì, chỗ đó cô ấy có mấy chục bộ bất động sản, nếu như anh kết hôn với cô ấy, thì cũng có thể đưa bố mẹ mình sang bên kia ở.” Nói đến đây, Giang Phong lại hỏi: “Đúng rồi, anh Mã còn có anh chị em gì không?”

Mã Đại Thông trả lời: “Tôi còn có một đứa em gái.”

Giang Phong nói: “Anh có thể để em gái và bố mẹ mình ở cùng nhau, còn quê quán bên kia thì đến ngày lễ ngày tết trở về một chuyến là được, sau đó anh giấu đi tuổi của cô ấy, bên ngoài chỉ nói cô ấy lớn hơn mình mấy tuổi thì cũng sẽ không có ai nói xấu gì cả.”

Mã Đại Thông suy nghĩ một chút, nói: “Giang đại sư, cậu cảm thấy nếu tôi che giấu cả với người nhà chuyện này thì như thế nào?

Giang hong đáp: “Cái này anh che giấu cũng không có gì không ổn cả, như vậy lúc bố mẹ anh và cô ấy gặp mặt cũng sẽ không quá ngượng ngùng, dù sao thì Lư tổng cũng được bảo dưỡng không tệ, nếu như so sánh với phụ nữ nông thôn, sợ rằng phụ nữ nông thôn 30 tuổi có khi còn nhìn lớn tuổi hơn cả Lư tổng đấy!”

Mã Đại Thông nghe vậy thì như có điều suy nghĩ.

Giang Phong uống xong coca, cầm khăn giấy lau miệng, sau đó nói: “anh Mã, trước chúng ta thêm phương thức liên lạc của nhau đã, chờ chút nữa tôi phải chuẩn bị rời khỏi chỗ này đi tới Hàng thị, có lẽ phải hơn một tuần sau mới trở về, đến lúc đó sẽ cùng anh đi tới tỉnh thành Quế tỉnh gặp mặt với Lư tổng.

Anh cũng có thể nhân cơ hội này để giải quyết thủ tục từ chức trước.”

Mã Đại Thông không chút do dự, trực tiếp gật đầu nói được, công việc c.h.ế.t tiệt kia hắn đã không muốn làm từ lâu rồi.

Sau đó, hai bên trao đổi phương thức liên lạc cho nhau.

“anh Mã, vậy tôi đi trước đây, hẹn gặp lại!”

“Được rồi, hẹn gặp lại!”

...

Từ tỉnh thành Hồ Bắc tới tỉnh thành Chiết tỉnh tổng cộng là hơn bảy trăm km.

Bởi vì sắp được thấy bạn gái, Giang Phong tinh thần phấn khởi, khắp chặng đường không hề dừng xe nghỉ ngơi, chạy đường cao tốc liên tục, cuối cùng, tầm mười giờ tối, hắn tới Hàng thị.

Năm ngoái đã từng tới cho nên Giang Phong cũng đã quen thuộc, trực tiếp lái xe tới cổng đại học xx.

Cố Diệp Phi

Sau khi đỗ xe xong, Giang Phong mới gọi điện cho bạn gái.

Điện thoại vừa kết nối, Giang Phong liền hỏi: “Vợ, bây giờ em đang ở đâu?”

Hoàng Linh Vi trả lời: “Em đang ở phòng ngủ, có chuyện gì vậy?”

Giang Phong nói: “Đi ra, anh ở cửa tây chờ em.”

Hoàng Linh Vi dừng lại ba giây, mới vừa mừng vừa sợ nói: “Anh đến Hàng thị? Khi nào thì anh đến? Sao không nói trước với em một tiếng chứ?”

“Đây không phải là muốn cho em niềm vui bất ngờ sao!”

Giang Phong cười hắc hắc nói: “Anh vừa mới đến đã lập tức gọi điện thoại cho em đây!”

Hoàng Linh Vi lập tức kêu lên: “Vậy anh chờ một chút, em ra ngay đây!”

Cúp điện thoại xong, Hoàng Linh Vi ngẩng đầu một cái, liền thấy ba cái đầu hừng hực ngọn lửa bát quái, đó chính là ba chị em cùng phòng Trương Đan, Vương Lâm và Lý Tiểu Hoa.

“Vi Vi, chồng em lại đến thăm sao?”

“Vi Vi, em ra ngoài muộn như vậy, tối nay chắc là không trở lại đi?”

“Chắc chắn là không trở lại rồi, xem ra công chúa Vi Vi của chúng ta tối nay sẽ thất thân rồi!”

Nhìn ba người chị em này nháy mắt ra hiệu với mình, Hoàng Linh Vi nghiêm chỉnh nói: “Thu ngay lại tâm tư xấu xa của mấy người đi, em và bạn trai chỉ là tình yêu đơn thuần trong sáng mà thôi, kể cả tối nay không trở về thì cũng sẽ không thất thân.”

Trương Đan: “Dừng lại!”

Vương Lâm: “Suýt chút nữa chị đã tin rồi!”

Lý Tiểu Hoa: “Vi Vi, phải làm tốt biện pháp an toàn.”

Hoàng Linh Vi: “Mấy người...”

Mười giờ rưỡi tối.

Tại một cửa hàng ăn đêm gần đại học xx, Giang Phong và Hoàng Linh Vi ngồi đối diện nhau, tình ý thì thầm, cùng ăn bữa khuya.

Lúc này, trong lòng Hoàng Linh Vi tràn đầy kinh hỉ, từ hồi đi Thiên phủ cô và bạn trai bước qua ranh giới, mở khóa rất nhiều cách chơi thân mật, cô liền hận không thể từng giây từng phút dính chung một chỗ với bạn trai.

Ngày ngày mong ngóng bạn trai tới thăm mình.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 339: Chờ Em Tốt Nghiệp Rồi, Anh Sẽ Lập Tức Đến Nhà Em Cầu Hôn



Bây giờ, bạn trai đột nhiên xuất hiện, thật sự khiến cô kinh ngạc vui mừng vô cùng.

“Chồng, lần này anh ở Hàng thị bao lâu?” Hoàng Linh Vi đút hắn một con tôm bóc vỏ, hỏi.

“Đại khái là khoảng một tuần đi!” Giang Phong vừa thưởng thức món ăn nổi tiếng của Hàng thị, vừa nói.

Hoàng Linh Vi lại hỏi: “Vậy ngày mai anh muốn đi nơi nào chơi?”

Giang Phong nghiêm trang nói: “Anh đi tới đệ nhất danh lam thắng cảnh ở đây, công viên đầm lầy, chơi một chút.”

“Hàng thị còn có cái này sao?” Hoàng Linh Vi đăm chiêu suy nghĩ cũng không nghĩ ra ở chỗ nào Hàng thị có phong cảnh như vậy.

Mãi tới lúc lơ đãng nhìn thấy nụ cười ý vị thâm trường trên khóe môi bạn trai, cô mới hậu tri hậu giác kịp phản ứng, thẹn tới đỏ bừng cả khuôn mặt, trực tiếp sử dụng tuyệt kĩ Phật sơn Vô Ảnh Cước, vừa đá vừa nhỏ giọng nói thầm: “đ* h** s*c.”

Giang Phong cười hắc hắc, tăng nhanh tốc độ ăn.

Không đến mười phút đồng hồ sau, Giang Phong đã ăn no bụng, còn Hoàng Linh Vi vì giữ dáng cho nên buổi tối vốn không được ăn khuya, cho nên đã buông đũa từ sớm.

Thế là, hai người liền tính tiền rồi rời đi.

Mấy phút đồng hồ sau, Giang Phong đã lái xe tới một khách sạn cấp cao nào đó.

Hoàng Linh Vi cắn môi một cái: “Anh không đưa em về trường học sao?”

Giang Phong tiến tới sát người cô, cười tủm tỉm nói: “Chúng ta còn phải đi xem danh lam thắng cảnh, đây chính là địa bàn của em, nếu như chủ nhân là em không phối hợp, vậy nguyện vọng của anh đâu thành hiện thực được chứ?”

Hoàng Linh Vi: “...”

Lúc Giang Phong đang giải quyết thủ tục nhập phòng, một đôi nam nữ đi đến, người đàn ông trực tiếp hỏi: “Có phòng nhỏ không?”

Mỹ nữ quầy lễ tân vừa giúp Giang Phong giải quyết thủ tục nhập phòng, vừa lễ phép đáp: “Có, xin chờ một chút.”

Giang Phong vốn chỉ theo bản năng nhìn sang, nhưng năng lực nhìn mặt nói chuyện của hắn đã quá mạnh, dù chỉ là lướt qua có hai, ba giây, hắn vẫn có thể nhìn ra chút dị thường.

Điểm dị thường này nằm ở người phụ nữ kia, Giang Phong nhìn thấy chút do dự trong ánh mắt của cô ấy.

Hiếu kỳ, Giang Phong liền thử kiểm tra thông tin xứng đôi của cặp nam nữ này, không nhìn thì không biết, nhìn thì kết quả lại khiến người ta giật nảy cả mình.

Mắt thấy thủ tục nhập phòng của Giang Phong đã hoàn thành xong, mỹ nữ quầy lễ tân đang định chuẩn bị giúp đôi nam nữ kia giải quyết thủ tục nhập phòng, Giang Phong lại không kịp cân nhắc gì khác, trực tiếp nói với vị khách nữ kia: “Mỹ nữ, người đàn ông này là một người đàn ông tốt, cô hãy tha cho anh ấy đi, đừng làm tai họa tới anh ấy.”

Chu Tiểu Quyên nghe vậy thì giật nảy mình, giả ngu đáp: “Anh đang nói chuyện với tôi sao?”

Người đàn ông đi cùng với Chu Tiểu Quyên tên là Triệu Văn Phong, hắn cũng nghe thấy lời nói của Giang Phong, chỉ cảm thấy cực kỳ khó hiểu.

Hoàng Linh Vi ôm cánh tay Giang Phong, ghé vào lỗ tai hắn nói nhỏ: “Chồng, anh đang làm gì vậy?”

Giang Phong vỗ vỗ tay bạn gái trấn an, nhìn về phía Chu Tiểu Quyên nói: “Mỹ nữ, thật ra trong lòng cô hẳn là hiểu rõ lời tôi nói, sở dĩ cô biến thành dạng này đúng là do tra nam làm hại, nhưng cô cũng không thể trả thù lung tung được! Người đàn ông này đã theo đuổi cô nhiều năm, đối xử với cô cũng không tệ, kể cả cô không thích người ta, thì cũng không cần phải trả thù làm gì cả!”

Chu Tiểu Quyên sắc mặt đại biến, nhìn Giang Phong, lại nhìn Triệu Văn Phong, sau đó không nói tiếng nào, lập tức xoay người rời đi.

Cố Diệp Phi

Triệu Văn Phong ngây người, hắn căn bản không hiểu chuyện gì đang xảy ra, thấy Chu Tiểu Quyên xoay người rời đi, hắn vội vàng gọi: “Tiểu Quyên, em chờ tôi một chút đi!” Vừa dứt lời, hắn liền hỏi lấy lại thẻ căn cước ở chỗ quầy lễ tân, muốn nhanh chóng đuổi theo.

Giang Phong đúng lúc lên tiếng, nói: “Anh còn dám đuổi theo sao? Anh chán sống rồi à?”

Nghe vậy, Triệu Văn Phong lập tức thu lại bước chân, nhìn Giang Phong, nói: “Người anh em à, đây là có chuyện gì vậy chứ? Cậu vừa mới nói cô ấy muốn trả thù tôi? Sao có thể như vậy được?”

Người trong cuộc đã không còn ở đây, Giang Phong cũng không làm trò bí hiểm nữa, gọn gàng dứt khoát nói: “Cô ấy bị lây nhiễm virus HIV, là do một tên đàn ông cặn bã lây cho cô ấy, bây giờ cô ấy cực kỳ hận thù thế giới này, hận thù tất cả đàn ông. Anh đã hiểu chưa?”

Lời này vừa nói ra, Hoàng Linh Vi, mỹ nữ quầy lễ tân và Triệu Văn Phong đều không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.

Nhất là Triệu Văn Phong vừa mới chuẩn bị thuê phòng cùng cô ta, mồ hôi lạnh đã chảy đầy người.

Nghi ngờ trong lòng cũng từng cái một được gỡ, khó trách trước đây dù có theo đuổi thế nào cô ta cũng không có phản ứng gì, thái độ gần đây lại đột nhiên thay đổi, vậy mà còn trực tiếp hẹn hắn ra đây thuê phòng.
 
Back
Top