Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 350: Giang Đại Sư, Anh Thực Sự Hiểu Tôi



Cố Niếp Niếp ậm ừ nói: "Cảm ơn Giang đại sư đã nhắc nhở.”

"Không có gì, vậy thì nói cho tôi biết hoàn cảnh cá nhân và hoàn cảnh gia đình của cô đi!"

"Được thôi, tôi năm nay 22 tuổi..."

Tiếp theo, Cố Niếp Niếp nói với Giang Phong về hoàn cảnh cá nhân và hoàn cảnh gia đình của cô ấy một cách chi tiết, sau đó trao đổi thông tin liên lạc với Giang Phong và rồi chụp một bức ảnh.

Sau khi hoàn thành tất cả những điều này, cả hai mới thanh toán và và rời đi.

Lần này là Giang Phong chiêu đãi, tất nhiên là hắn thanh toán.

Sau khi đưa Cố Niếp Niếp trở lại trường học, Giang Phong đã gọi cho Vũ Văn Bân.

Điện thoại vừa kết nối, Giang Phong liền cười nói: “Phù Dung Đại Thần, tôi đã tìm được đối tượng phù hợp cho anh rồi đây.”

Vũ Văn Bân ngạc nhiên: "Trời ơi, tốc độ nhanh thế cơ à?"

Giang Phong mỉm cười giải thích: “Bây giờ là thời đại mà các kênh truyền thông là vua, tôi đã mở một văn phòng môi giới hôn nhân ở đây, thủ phủ của tỉnh Quảng Tây, tôi có rất nhiều nguồn tài nguyên tuyệt vời, việc mai mối theo yêu cầu của anh đương nhiên là chuyện rất đơn giản. "

Vũ Văn Bân đồng ý và nói: "Nói cũng đúng, trong thế giới văn học mạng của chúng tôi, các kênh cũng là vua."

Giang Phong nói: “Cô ấy đến từ tỉnh Quảng Tây, năm nay 22 tuổi và là sinh viên năm cuối, cô ấy hiện đang thực tập tại công ty xx, cô ấy cao 1,66 mét và trông khá xinh đẹp."

Vũ Văn Bân cười và nói: “Giang đại sư, anh thực sự hiểu tôi."

Giang Phong cười nói: "Không thể không nói, anh cùng cô ấy thật sự là có duyên phận, cô ấy kỳ thật là fan hâm mộ trung thành của anh, tác phẩm của anh cô ấy đều đã đọc qua, mỗi ngày đều theo dõi bốn tác phẩm gần đây của anh, là fan cũ của anh nhiều năm rồi, hơn nữa cô ấy còn kết bạn QQ với anh, anh nói thử xem có phải trùng hợp không?"

Vũ Văn Bân trợn to mắt khi nghe những lời này: "Ôi trời, trên đời này lại có chuyện trùng hợp như vậy? ID của cô ấy là gì? Tên QQ của cô ấy là gì? Nói thử xem tôi có ấn tượng gì không."

Giang Phong nói: “ID của cô ấy là “Tiểu Đào Đào, biệt danh QQ cũng giống như vậy, anh có ấn tượng gì không?"

Vũ Văn Bân vỗ chân và nói: "Hóa ra là cô ấy, có ấn tượng, tất nhiên là có ấn tượng, cô ấy thường giúp lồng tiếng một số nhân vật nữ trong cuốn sách của tôi (mỹ nữ Tiểu Đào Đào, cô Hiểu…), giọng nói cực kỳ hay.”

Giang Phong cười nói: “Cho nên hai người thật sự là rất có duyên, đợi một lát tôi sẽ gửi cho anh thông tin cơ bản và hình của cô ấy, tiếp đến là làm sao để cưa cẩm thì không cần tôi phải chỉ anh đâu nhỉ?”

Vũ Văn Bân hào hứng nói: "Chuyện này thì không cần phải phiền đến Giang đại sư rồi, tuy rằng tôi không có kinh nghiệm thực tế, nhưng tôi đã viết rất nhiều cuốn sách, lý thuyết để tán gái cũng rất là phong phú, vừa hay có thể thử nghiệm để cung cấp tài liệu sáng tác cho sau này.”

“Được thôi, nếu anh đã tự tin như vậy thì tôi cũng không nhúng tay vào làm gì, việc còn lại để anh tự lo liệu nhé.”

"Được rồi, cảm ơn Giang đại sư, vừa nghĩ đến việc phải cưa cẩm fan nữ của mình, tôi đã không thể không phấn khích!"

Cố Diệp Phi

"Haha, Phù Dung Sớm Nở Tối Tàn đại thần, tôi phải nhắc nhở anh một câu rằng con gái người ta vẫn còn trẻ, anh đừng có dọa người ta sợ đấy.”

“Giang đại sư anh yên tâm đi, trong lòng tôi có tính toán rồi, tôi sẽ không có gấp gáp như vậy đâu.”

“Ừm, thế thì vậy trước đi, tắt máy nhé!”

"Vâng, tạm biệt!"

"Tạm biệt!"

Sau khi cúp máy, Giang Phong vừa mỉm cười vừa lắc đầu, sau đó sắp xếp thông tin của Cố Niếp Niếp, rồi gửi kèm hình ảnh qua cho Vũ Văn Bân.

Phù Dung Sớm Nở Tối Tàn: “Wow, thật sự rất xinh đẹp, không ngờ tới tôi lại có fan nữ xinh đẹp đến vậy, cảm ơn Giang đại sư đã đem lại cho tôi cơ hội này, ân đức lớn này của anh sau này tôi sẽ báo đáp.”

Giang Phong: “Phù Dung đại thần khách sáo quá rồi, mau đi cưa cẩm fan nữ của anh đi kìa!”

Phù Dung Sớm Nở Tối Tàn: “Hi hi, thế thì tôi không khách sáo nữa, đi đây!”



8: 00 tối.

Giang Phong đến Câu lạc bộ thể hình XX đúng giờ.

Câu lạc bộ thể hình này đang phải đối mặt với một nhóm khách hàng cao cấp, xử lý một tấm thẻ năm cũng phải lên đến 10 ngàn tệ, học phí một tiết học của huấn luyện viên thể dục rẻ nhất tại câu lạc bộ đều hơn 500 nhân dân tệ, thực sự không phải là giá cả phải chăng đối với người bình thường.𝓬𝓪̂̀𝓷 đ𝓸̣𝓬 𝓭𝓲̣𝓬𝓱 𝓷𝓱𝓾̛̃𝓷𝓰 𝓫𝓸̣̂ 𝓴𝓱𝓪́𝓬 𝓵𝓲𝓮̂𝓷 𝓱𝓮̣̂ 𝓭𝓲̣𝓬𝓱 𝓰𝓲𝓪̉ 𝓸̛̉ ᴢᴀʟᴏ: 0704 730 588

Bạch Tử An đã giúp sắp xếp trước rồi.

Sau khi Giang Phong bước vào câu lạc bộ và chào hỏi Bạch Tử An thì liền có người đưa anh ta đi thay quần áo thể dục.

Sau khi thay quần áo thể dục xong, Giang Phong nhìn xung quanh thì thấy rằng có hơn một chục trai xinh gái đẹp đang tập thể dục ở đây, đàn ông thì không đẹp gì mấy, còn mấy chị gái đó đang mặc quần áo thể dục trông thật là hấp dẫn.

Bạch Tử An chỉ vào máy chạy bộ gần cửa sổ kia và nói: “Chúng ta qua đó làm nóng người trước đi!”

Giang Phong gật đầu, rồi đi cùng Bạch Tử An lên máy chạy bộ để bắt đầu làm nóng cơ thể.

“Giáo sư Bạch, anh tập luyện ở đây bao lâu rồi?”

Bạch Tử An vừa chạy bộ vừa trả lời: “Không lâu, mới tập luyện hơn 1 tuần thôi, đến khi tự mình tập luyện thì mới hiểu việc huấn luyện của Kiều Phượng Hoàng bọn họ rốt cuộc vất vả nhường nào, thật sự không biết làm sao cô ấy có thể tiếp tục kiên trì.”

Giang Phong nói: “Cường độ đào tạo đó thực sự không phải là thứ mà người bình thường có thể chịu đựng được.”
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 351: Cô Ấy Chưa Từng Tỏ Tình Mà Đã Thất Tình Rồi!



8 giờ 13 phút tối.

Câu lạc bộ thể hình XX, Giang Phong và Bạch Tử An đang trò chuyện trong khi chạy bộ.

Sau khi chạy trong bảy đến tám phút, người đã nóng lên, cả hai bắt đầu tập thể dục dưới sự hướng dẫn của huấn luyện viên thể hình, bọn họ chỉ mong có được vóc dáng mạnh mẽ, chứ không cần phải tập để có 8 múi bụng, cho nên hạng mục tập luyện có khác biệt khá lớn so với những người tập luyện cơ bắp.

Mãi đến 9 giờ 30 phút mới kết thúc tập luyện.

Phải nói một điều rằng tập thể dục thực sự rất khó khăn.

Nghỉ ngơi một lát rồi lại đi tắm, cũng đã đến 10 giờ tối.

Lúc rời đi, ông chủ câu lạc bộ mặt tươi cười ra tiễn, còn đưa cho Giang Phong một tấm thẻ thành viên đặc biệt, có thẻ này trong tay thì hắn có thể nhận được dịch vụ tốt nhất khi đến tập luyện.

Giang Phong dĩ nhiên biết đây là người của Bạch Tử An.

Sau khi ra khỏi câu lạc bộ thể hình, Bạch Tử An hỏi: “Giang đại sư, tối nay có lẽ anh không bận gì đâu nhỉ?”

Cố Diệp Phi

Giang Phong nghe vậy lắc đầu rồi hỏi: “Giáo sư Bạch, tối nay anh còn có chương trình gì không?”

Bạch Tử An nói: “Hôm nay là sinh nhật của học sinh của tôi, cô ấy mời tôi tham gia bữa tiệc sinh nhật của cô ấy, anh có muốn đi cùng tôi không?"

Giang Phong hỏi: “Học sinh này của anh là nữ sao?”

Bạch Tử An gật đầu, “Là nữ.”

Giang Phong nói: “Tôi không quen biết cô ấy, vì vậy tôi đến tham gia bữa tiệc sinh nhật của người ta e là là không tiện cho lắm!”

Bạch Tử An nói một cách ngượng ngùng: “Giang đại sư, anh cứ đi cùng tôi một chuyến đi, tôi có thể cần sự giúp đỡ của anh.”

Giang Phong có chút lay động: “Giáo sư Bạch, nữ sinh viên này có ý với anh ư?”

“Giang đại sư, anh quả thật lợi hại!”

Bạch Tử An ca ngợi một câu rồi thở dài, nói: “Thành thật mà nói, cô ấy đã cho tôi cảm giác như vậy, nhưng điều quan trọng là cô ấy không nói rõ, cho nên tôi sợ là đã hiểu lầm cô ấy."

“Ý anh là muốn tôi giúp anh làm rõ chuyện này, nếu là sự thật, thì thuận tiện giải quyết dùm?”

Bạch Tử An ậm ừ nói: “Nếu cô ấy đường đường chính chính theo đuổi tôi, thì tôi có thể bình tĩnh từ chối, nhưng cô ấy chỉ tìm cách tiếp cận tôi, còn nắm bắt chủ đề nói chuyện rất tốt, từ trước đến giờ chưa vượt qua giới hạn, tôi thì lại không biết đối xử với cô ấy như thế nào.”

Giang Phong cười nói: “Hiểu rồi, ý anh là muốn tôi tìm cơ hội vô ý để lộ tin tức anh sắp kết hôn ra bên ngoài, sau đó làm cô ấy đau lòng, không lãng phí tuổi thanh xuân của cô ấy nữa, đúng chứ?”

“Đúng thế, bản thân tôi tự tiết lộ chuyện này thì không tiện cho lắm, nhưng nếu Giang đại sư anh tìm cơ hội vô ý tiết lộ thì không thành vấn đề, dù sao chuyện này làm càng tự nhiên càng tốt.”

Nói đến đây, Bạch Tử An thở dài, “Được người đẹp yêu mến vốn là chuyện vui nhưng mà được nữ sinh của mình yêu mến thì có chút áp lực, tôi thật sự không mong cô ấy dành hết thanh xuân thời gian ở đại học cho tôi.”

“OK, thế thì xuất phát thôi, tối nay tôi có trách nhiệm giúp anh giải quyết rắc rối này!"

“Vâng, có Giang đại sư ra tay thì tôi yên tâm rồi!”



Tại phòng khách nào đó.

Bốn sinh viên nữ đang thay phiên nhau hát.

Trong số đó, người mặc một chiếc váy trắng và đẹp nhất và khí chất nhất chính là Thọ Tinh Sở Phi, còn ba cô gái khác là bạn cùng phòng của cô.

Sở Phi năm nay 21 tuổi, là người huyện Lăng, Bạch thị, tỉnh Quảng Tây, gia cảnh khá giả, sau khi lên đại học, mỗi tháng cha mẹ đều cho cô 10 ngàn tệ làm sinh hoạt phí, lúc muốn mua mấy món đắt tiền như máy tính, điện thoại, túi xách thì còn cho tiền thêm.

Cho dù là năm 2023, sinh hoạt phí hơn 10 ngàn tệ một tháng thì có thể được sống rất thoải mái trong thời gian học đại học.

Vẻ ngoài xinh xắn, gia cảnh lại tốt, nữ sinh như vậy trường học muốn không thích cũng khó, nói không ngoa thì số nam sinh trong trường quý mến cô ta ít nhất có 1 đại đội, công khai theo đuổi cô ta thì cũng có mấy người.

Nhưng tiếc là, những nam sinh theo đuổi cô ta nhất định đã phí sức rồi, kể từ hai năm trước khi Sở Phi vào học ở trường đại học tỉnh Quảng Tây thì đã âm thầm quý mến con người phong độ nhanh nhẹn, nho nhã đẹp trai, lại có khí chất của học giả như giáo sư Bạch.

So với giáo sư Bạch trưởng thành và hài hước, Sở Phi thấy mấy nam sinh đó còn quá ngây thơ.

Nếu giáo sư Bạch tuổi ngoài 40, thế thì dù cho Sở Phi thích cũng chắc chắn sẽ không nảy sinh kiểu tâm tư đó, dù sao thì việc thầy trò yêu nhau căn bản là không được cho phép, huống chi là tuổi tác chênh lệch lớn như vậy, khả năng muốn tu thành chính quả cũng rất thấp.

Tuy nhiên, giáo sư Bạch, với tư cách là phó giáo sư trẻ nhất của trường, chỉ hơn cô 9 tuổi, sự khác biệt tuổi tác này về cơ bản có thể cho qua, điều duy nhất ngăn chặn cô đó là mối quan hệ học sinh giáo viên giữa hai người.

Về vấn đề này, Sở Phi cũng đã nghĩ đến rồi, trong thời gian học đại học, cô chỉ yêu thầm chứ không bày tỏ, đợi đến khi tốt nghiệp rồi mới nghĩ đến việc theo đuổi, để xem có thể giành được nam thần của mình không.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 352: Cô Ấy Chưa Từng Tỏ Tình Mà Đã Thất Tình Rồi! (2)



Mặc dù trong thời gian học đại học, cô chỉ yêu thầm chứ không bày tỏ, nhưng Sở Phi cũng không bận tâm đến việc giáo viên có biết tâm ý của mình hay không, dù sao thì thời gian 4 năm dài đằng đẵng mọi thứ đều có thể xảy ra, nếu anh ta không đợi cô tốt nghiệp mà yêu người khác thì phải làm sao?

Do đó, trong những năm gần đây, Sở Phi đã dùng mọi cách và sức lực để bày tỏ thái độ một cách mơ hồ với nam thần trong lòng cô.

Cố Diệp Phi

Mặc dù cô không nhận được hồi âm từ nam thần, nhưng cô ấy tin rằng với chỉ số IQ của nam thần có lẽ sẽ cảm nhận được tâm ý của cô với anh ta.

Hôm nay là sinh nhật của cô ấy, cô ấy thực sự muốn có một sinh nhật riêng tư với nam thần, chỉ có điều cách nghĩ này cũng chỉ có thể nghĩ thôi, nếu thật sự làm vậy thì chẳng khác nào tỏ tình rồi. Cô ấy bây giờ lại không rõ nam thần có thái độ thế nào với cô ấy, lại không dám đi xác nhận điều này, lỡ như làm một cách vụng về thì hỏng chuyện mất.

Do đó, Sở Phi đến đặt phòng tiệc và phải gọi ba chị em cùng phòng đến.

“Phi Phi à, khi nào thầy giáo mới đến vậy?” Câu hỏi đến từ cô gái mập đeo kính cận tên là Phương Phương.

“Lúc nãy thầy giáo có nhắn tin Wechat cho mình nói rằng thầy ấy đi cùng một người bạn đến đây, có lẽ sắp tới rồi!” Sở Phi trả lời.

"Ah? Thầy giáo đưa một người bạn đến sao? Không lẽ nào là đưa bạn gái của thầy ấy qua chứ?" Phương Phương tỏ ra ngạc nhiên nói.

Sở Phi nghe vậy âm thầm nghiến răng, chị em c.h.ế.t tiệt này chỉ biết chọc tức cô.

Mặc dù cô ấy chưa bao giờ tiết lộ trước mặt bất cứ ai rằng cô ấy thích giáo sư Bạch, nhưng đây cũng không phải lý do cô bạn mập này kích động cô.

Trong lòng Sở Phi không ngừng chửi bậy, trên mặt lại không để lộ thần sắc, thản nhiên nói: “Có lẽ không phải đâu, chưa từng nghe ai nói thầy ấy có bạn gái cả!”

Phương Phương nghĩ một lúc, cũng gật đầu nói: “Nói cũng đúng, với sự nổi tiếng của thầy ấy ở trường của chúng ta thì nếu thầy ấy có bạn gái sẽ không thể giấu được.”

Nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến liền, hai người vừa mới nói đến thầy giáo thì cánh cửa phòng bỗng mở ra, giáo sư Bạch nho nhã đẹp trai dẫn theo một chàng trai trẻ đẹp trai hơn anh ta bước vào.

"Thầy giáo, chào buổi tối."

Thấy giáo sư Bạch bước vào, bốn người kể cả Sở Phi lần lượt cất tiếng chào.

"Chào các bạn học, để tôi giới thiệu với các em, đây là Giang đại sư, bạn tốt của thầy.”

Bạch Tử An vừa bước vào phòng thì đã lập tức giới thiệu: “Giang đại sư năm ngoái vừa tốt nghiệp Đại học XX, hiện đang là một người mai mối chuyên nghiệp, mở một văn phòng môi giới hôn nhân ngay cạnh trạm xe lửa, nếu sau khi tốt nghiệp có bạn học nào muốn kết hôn thì tìm Giang đại sư chắc chắn sẽ không sai đâu.”

"Wow, anh chàng đẹp trai này thật lợi hại!”

"Chà, hèn chi tôi nghe cái tên này quen quen!"

Khi bốn cô gái đang ngạc nhiên, Bạch Tử An lại thay Giang Phong giới thiệu: “Giang đại sư, đây là bạn học Phương Phương, đây là bạn học Trần Tú Vân, đây là bạn học Lý Tinh Tinh, còn đây là bạn học Sở Phi người tổ chức sinh nhật vào hôm nay.”

Giang Phong chào hỏi từng người một, cuối cùng nhìn vào nhân vật chính Sở Phi và nói: “Bạn học Sở Phi, mong cô thứ lỗi vì không mời mà đến, đây là chút quà mọn, chúc cô sinh nhật vui vẻ!”

Vừa nói, Giang Phong vừa đưa cho Sở Phi những món ăn vặt sáng tạo mà anh ấy đã mua trên đường.

Sở Phi nhận lấy món quà, liên tục nói cảm ơn.

Lúc này, Bạch Tử An cũng gửi quà cho cô ấy, cũng y hệt là những đồ ăn vặt sáng tạo mua cùng Giang Phong, chỉ là loại đồ ăn vặt không giống nhau.

Sở Phi nhận lấy quà, cười đến nỗi mắt híp lại.

Sau khi Giang Phong và Bạch Tử An tìm một nơi để ngồi xuống, Phương Phương đến gần Giang Phong và hỏi: “Giang đại sư, anh có phải là Giang đại sư đã mai mối cho siêu sao Tiêu Mẫn không?”

Giang Phong gật đầu, cười nói: "Không ngờ là bạn học Phương Phương cũng biết đến tôi.”

Được Giang Phong xác nhận, Phương Phương vui vẻ nói: "Giang đại sư, thật sự là anh rồi, em có theo dõi anh trên Weibo đó, không ngờ là tối nay có thể gặp người thật rồi!”

3 người bọn Sở Phi nghe thấy Phương Phương nói vậy, cũng đều biết rõ thân phận của Giang Phong, đều nhịn không được mà hưng phấn lên.

Dù sao Giang Phong cũng đã có ba bốn triệu người hâm mộ trên Weibo, có tư cách được gọi là đại minh tinh trên mạng rồi.

Tiếp theo, ba cô gái Phương Phương, Trần Tú Vân, Lý Tinh Tinh liền quay sang Giang Phong hỏi này hỏi nọ, bọn họ đều là những cô gái bình thường, đây là lần đầu tiên họ tiếp xúc gần gũi với một nhân vật nổi tiếng trên mạng, cho nên tính tò mò rất mạnh mẽ.

Sở Phi thật ra cũng có chút tò mò, nhưng so với tán gẫu với đại minh tinh trên mạng, cô vẫn thích tán gẫu với nam thần của mình hơn, cơ hội nói chuyện riêng tư như bây giờ không nhiều, đương nhiên cô phải trân trọng.

Trò chuyện hơn mười hai mươi phút, mọi người cũng đã quen thuộc với nhau, Giang Phong bưng rượu lên nói: "Nào, chúng ta nâng cốc chúc mừng sinh nhật, chúc bạn học Sở càng ngày càng xinh đẹp, ngày càng trẻ trung hơn."

Những người khác cũng lần lượt hưởng ứng và cùng nhau nâng ly chúc phúc.

Sở Phi vui mừng đến nỗi cô ấy cảm ơn rất nhiều lần và cùng nhau cạn ly.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 353: Cô Ấy Chưa Từng Tỏ Tình Mà Đã Thất Tình Rồi! (3)



Những người khác cũng lần lượt hưởng ứng và cùng nhau nâng ly chúc phúc.

Sở Phi vui mừng đến nỗi cô ấy cảm ơn rất nhiều lần và cùng nhau cạn ly.

Sau khi uống một chén rượu, Giang Phong khơi mào chủ đề nói: "Bạn học Sở, thấy em sinh nhật ngay cả nam sinh cũng không mời, có lẽ là bởi vì em chưa có bạn trai nhỉ? Trong tay tôi giữ rất nhiều thông tin của các chàng trai ưu tú, em có cần tôi giới thiệu cho 1 người không?”

Sở Phi âm thầm liếc nhìn nam thần của mình một cái, lắc đầu từ chối: "Cám ơn Giang đại sư, nhưng tôi vẫn còn trẻ, không muốn có bạn trai sớm như vậy.”

Giang Phong cười nói: "Cũng đã là sinh viên rồi mà sớm gì nữa, hơn nữa thời sinh viên tình cảm tương đối thuần túy, sau khi ra ngoài xã hội rồi thì không có tình cảm trong sáng như vậy đâu!"

Sở Phi nói: “Nói thì nói vậy thôi, nhưng tôi nghĩ sinh viên vẫn nên đặt việc học lên hàng đầu.”

Phương Phương cười toe toét nói thêm: “Giang đại sư, anh coi thầy của bọn em còn chưa yêu đây này, bọn em đương nhiên phải lấy thầy làm gương rồi, chăm chỉ học hỏi những kiến thức bổ ích, không nên phân tán sức lực vào chuyện yêu đương. "

Cái thang này đưa đến thật hoàn hảo, Giang Phong vô cùng thoải mái đạp lên, cười khanh khách nói: “Bạn học Phương Phương, ai nói thầy của bọn em chưa yêu cơ chứ?”

Những lời này vừa nói ra, bốn cô gái đều sửng sốt.

Phương Phương, Trần Tú Vân, và Lý Tinh Tinh còn ổn, họ chỉ hâm mộ giáo sư Bạch vì nho nhã đẹp trai, họ biết khả năng mình tới đâu nên không hề dám có ý nghĩ nào khác.

Cho nên, khi bọn họ nghe được Giang Phong nói thế, chỉ đơn giản là chấn động.

Nhưng Sở Phi thì khác, cô đã yêu thầm thầy giáo của mình suốt hai năm rồi, thậm chí cô đã lên kế hoạch từ lâu, sau khi tốt nghiệp đại học, cô sẽ ngay lập tức bước vào chế độ theo đuổi.

Nhưng nghe Giang đại sư nói người đàn ông mà cô đã yêu hai năm và còn nguyện làm vợ anh ta, đã có bạn gái rồi? Chuyện đó xảy ra khi nào? Tại sao không có tin tức gì trong trường chứ?

Ngay lúc bốn cô gái còn đang kinh ngạc, Giang Phong trực tiếp đổ dầu vào lửa nói: “"Nếu như không phải gần đây sư nương của các cô quá bận rộn thì thầy của các cô đã sớm cùng cô ấy đến cục dân chính để đăng ký kết hôn rồi!"

Sở Phi thất thanh nói: "Làm sao có thể chứ?"

Phương Phương cũng mở to mắt, "Tin tức lớn như vậy mà tại sao trong trường không có động tĩnh gì vậy?”

Trần Tú Vân nhìn người trong cuộc và hỏi: "Thầy ơi, thầy định đăng ký kết hôn thật à?"

Những cô gái còn lại cũng đồng loạt nhìn Bạch Tử An, chờ đợi câu trả lời của anh ta.

Bạch Tử An vui mừng khôn xiết, Giang đại sư thực sự đáng tin cậy, anh ta cứ thế mà nói về cuộc hôn nhân của mình mà không có bất kỳ dấu vết nào, theo cách này, ngay cả khi Sở Phi thực sự phải lòng anh ấy, anh ấy cũng có thể dập tắt ngọn lửa trước.

Nghe được câu hỏi của Trần Tú Vân, Bạch Tử An gật đầu khẳng định và nói: "Vâng, tôi chuẩn bị đi đăng ký rồi!"

Lý Tinh Tinh kêu lên: "Thầy ơi, thầy sắp đăng ký kết hôn rồi, nhưng trong trường không có tin đồn nào cả, thầy giữ bí mật kín ghê á! ?”

Bạch Tử An cười nói: "Đây là chuyện riêng tư cá nhân của giáo viên, không cần thiết đi thông báo khắp trường.”

Sở Phi thực sự rất buồn khi nghe điều này.

Vốn dĩ cô cho rằng người mình thích vẫn luôn độc thân, nhưng cô không biết cho đến bây giờ anh ấy đã có người để nói chuyện kết hôn.

Chẹp! Cô ấy còn chưa tỏ tình mà đã thất tình mất rồi!

Giang Phong cười nói: "Các bạn học, tôi nói vậy mà các em có biểu cảm gì thế, hôn lễ thầy của các em sắp tới, các em không phải nên chúc mừng anh ấy sao?”

Phương Phương, Trần Tú Vân, và Lý Tinh Tinh tỉnh như mơ, lập tức từng người nâng ly rượu lên, "Thầy, chúc mừng thầy, chúng ta cùng nâng cốc chúc mừng thầy."

Sở Phi buộc phải giơ ly rượu lên, "Thầy, chúc mừng thầy!"

Giọng điệu của cô ấy có chút không đúng, may mắn là trong phòng vẫn luôn mở nhạc, khiến sự bối rối của cô qua đi, nếu không thì mọi người đều có thể nhìn ra cô ấy có gì đó không ổn.

Cố Diệp Phi

Sau khi nâng ly rượu chúc mừng thầy, Phương Phương, Trần Tú Vân, và Lý Tinh Tinh trở nên tò mò về người vợ chưa từng gặp của thầy, và muốn biết cô ấy xuất sắc như thế nào mà cướp đi thầy giáo có mê lực nhất trong trường bọn họ.

Thế là, bọn họ đều đi đến bên cạnh Giang Phong, hỏi thăm về chuyện của sư nương.

Sở Phi mặc dù không có lại gần, nhưng mà vểnh tai lắng nghe bọn họ nói chuyện.

Lý Tinh Tinh là người đầu tiên đặt vấn đề: "Giang đại sư, vừa rồi ý anh là anh có quen biết sư nương của bọn em sao, không biết sư nương của bọn em là người ở đâu?”

Trần Tú Vân bổ sung nói: “Cô ấy làm nghề gì thế?”

Phương Phương tiếp lời nói: “Đã hẹn hò với thầy của bọn em từ khi nào vậy?”
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 354: Sống Trong Gia Đình Như Vậy, Muốn Không Hạnh Phúc Cũng Khó Đấy!



Mười giờ bốn mươi ba phút tối.

Trong phòng nào đó.

Nghe được câu hỏi của ba cô gái Phương Phương, Trần Tú Vân, Lý Tinh Tinh, Giang Phong trả lời: "Vợ thầy Bạch là người tỉnh Tứ Xuyên, chính là anh thư chân chính, trước mắt đảm nhận sĩ quan huấn luyện cho nữ đặc công tỉnh Tứ Xuyên."

"Không ngờ vợ thầy lại sĩ quan huấn luyện của đội đặc công?"

Phương Phương, Trần Tú Vân, Lý Tinh Tinh và Sở Phỉ đang dựng thẳng tai nghe lén được điều này, không khỏi hít sâu một hơi. Tin tức này làm cho các cô thật sự rất chấn động.

Đừng thấy hình như khắp nơi trên mạng đều là binh chủng đặc công, cảnh sát đặc biệt gì đó. Nhưng ngoài đời thực, bên cạnh người bình thường hầu hết đều rất ít người có bạn như vậy, đặc biệt là nữ đặc công, nữ cảnh sát đặc biệt gì đó lại càng hiếm hơn.

Trần Tú Vân nói chuyện với góc độ kỳ lạ: "Vợ thầy là sĩ quan huấn luyện của đội đặc công, vậy chắc hẳn đánh nhau rất giỏi, thầy sẽ không bị bắt nạt chứ?"

Lý Tinh Tinh hào hứng nói tiếp: "Vậy thì thật sự khó nói lắm. Đàn ông ở tỉnh Tứ Xuyên nổi tiếng là thương vợ, bởi vậy mười người hết chín người là sợ vợ rồi. Cho dù thầy không phải là đàn ông tỉnh Tứ Xuyên, nhưng cưới được người vợ tỉnh Tứ Xuyên lợi hại như vậy, sợ rằng không muốn trở thành đàn ông sợ vợ cũng khó đấy."

Phương Phương cười ha hả nói: "Cho dù thầy có tài trí hơn người, nhưng tục ngữ nói 'tú tài gặp phải nhà binh, có lý cũng không thể nói rõ', gặp phải vợ là sĩ quan huấn luyện đội đặc công có võ lực cao như vậy, sợ rằng thầy sẽ bị bắt nạt càng thảm hơn đấy!"

Bạch Tử An vẫn lắng nghe các cô gái nói chuyện, nghe vậy thì thái dương xuất hiện ba vạch đen.

Ba cô gái càng nói chuyện càng hưng phấn, đề tài bắt đầu kéo sang bộ phim về đề tài quân đội "nữ đặc công", nói tới những nữ đặc công trong đó rốt cuộc ngầu tới mức nào.

Giang Phong không nhịn được nói tiếp: "Thật ra trong những nhân viên tham gia đóng bộ phim "nữ đặc công" có rất nhiều nữ đặc công đến từ tỉnh Tứ Xuyên, đặc biệt là năm nữ diễn viên tính cả nữ chính, có khoảng ba người là nữ đặc công thật sự."

Trần Tú Vân kinh ngạc nói: "Trùng hợp như vậy sao?"

Lý Tinh Tinh nói đầy vẻ ngưỡng mộ: "Tôi cũng từng xem qua "nữ đặc công" kia. Bọn họ đều tài giỏi không kém gì cánh đàn ông. Vợ thầy còn là sĩ quan huấn luyện lợi hại hơn các thành viên trong đội, thật sự quá trâu bò rồi!"

Phương Phương nhìn về phía thầy đang ngồi bên cạnh, hỏi với vẻ mặt mong đợi: "Thầy ơi, chắc thầy có ảnh của vợ thầy chứ? Có thể cho bọn em xem được không?"

"Đúng vậy, thầy cho bọn em xem ảnh của vợ thầy đi!" Hai mắt Trần Tú Vân và Lý Tinh Tinh đều sáng lên nói.

Sở Phỉ vốn chỉ ngồi lặng lẽ uống rượu không lên tiếng, lúc này cũng không nhịn được phụ họa một câu. Cô ta cũng muốn xem thử người vợ đột nhiên xuất hiện này của thầy rốt cuộc có xứng với thầy không.

Tối nay, Bạch Tử An tới tham dự sinh nhật của nữ sinh Sở Phỉ, mục đích chủ yếu là muốn dập tắt suy nghĩ không nên có trong lòng cô ta, cho nên nghe được các cô yêu cầu xem ảnh 'vợ thầy', anh ta cũng không từ chối.

Anh ta lấy điện thoại di động ra, tìm ảnh Kiều Phượng Hoàng mặc quân phục, thoải mái đưa cho các cô xem.

Sở Phỉ cầm điện thoại qua, ba cô gái Phương Phương, Trần Tú Vân, Lý Tinh Tinh lập tức sán lại gần, ánh mắt của bốn cô gái đều tập trung vào tấm ảnh trong điện thoại.

Cố Diệp Phi

Trong nháy mắt khi vừa nhìn thấy được tấm ảnh, bốn cô gái đều bị tư thế oai hùng hiên ngang của Kiều Phượng Hoàng chinh phục.

"Oa, vợ thầy đúng là quá ngầu rồi!"

"Đúng vậy, thật sự quá ngầu, vợ thầy như vậy, thảo nào thầy cũng không chống đỡ nổi!"

"Vợ thầy trông cũng thật xinh, thầy hạnh phúc thật đấy!"

"..."

Bốn cô gái đều liên tục thán phục, thậm chí lúc trước tâm tình Sở Phỉ đang sa sút, cũng không nhịn được phải khen ngợi.

Cho dù cô ta thầm mến thầy hai năm, nhưng dù sao tình cảm thầm mến này của cô ta chưa từng được đáp lại, khiến cô ta thật ra không chìm đắm quá sâu vào trong mối tình này.

Bây giờ biết người thầy mình thích đã sớm có người yêu, trong lòng khó chịu thì khó chịu, nhưng không tới mức không chịu nổi.

Đặc biệt khi thấy vợ thầy xuất sắc như vậy, trong lòng cô ta lại thoải mái!

Khi thấy đã đạt được mục đích, vẻ mặt Bạch Tử An thật sự thoải mái. Anh ta và Giang đại sư liếc nhìn nhau, trong lòng hai người hiểu nhưng không nói ra, cầm cốc rượu lên cụng ly.

Tối này, mọi người không chơi quá khuya, mười một rưỡi đã tan.

Trước khi rời đi, Giang Phong nhìn về phía bốn cô gái Sở Phỉ.

Hắn cười híp mắt nói: "Bốn bạn học, sau này còn gặp lại. Nếu có bạn nào muốn tìm đối tượng, làm ơn nhất định phải liên hệ với tôi. Tôi bảo đảm sẽ thay các người tìm một lang quân như ý."

Trần Tú Vân cười hì hì nói: "Giang đại sư, đây là anh nói đấy nhé. Đến lúc đó, tôi liên hệ anh, anh đừng có mà không nhận đấy!"

Giang Phong mỉm cười nói: "Đây chính là công việc của tôi, tôi làm sao có thể không nhận chứ! Nếu bạn học Trần lo lắng, tôi có thể giới thiệu một đối tượng cho cô ngay bây giờ."
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 355: Sống Trong Gia Đình Như Vậy, Muốn Không Hạnh Phúc Cũng Khó Đấy! (2)



Trần Tú Vân sợ đến mức liên tục xua tay nói: "Đừng, tôi mới học đại học năm thứ hai thôi, đâu cần vội tìm đối tượng như vậy chứ!"

Giang Phong thấy thế cười ha ha, sau đó nhìn về phía Sở Phỉ, nhân vật chính sinh nhật hôm nay, chỉ điểm: "Bạn Sở, nếu cô đã biết tới tên Giang đại sư của tôi, vậy chắc hẳn hiểu rõ tôi không chỉ là một ông mai chuyên nghiệp, còn am hiểu suy tính về nhân duyên.

Vừa rồi, tôi tự ý suy tính nhân duyên cho cô, phát hiện cô và một người tên là Cổ Dật Phi rất có duyên phận, nếu cô tin tôi, có thể thử tiếp xúc với người này."

Sở Phỉ nghe vậy chợt nhớ ra, Cổ Dật Phi này là bạn học cùng lớp của cô ta, người trông ưa nhìn, tính cách hình như cũng rất tốt, còn từng bày tỏ thiện cảm một cách kín đáo với cô ta.

Chỉ là lúc đó cô ta hoàn toàn đặt tình cảm vào thầy, cũng không đáp lại anh ta.

Nhưng bây giờ nghe ý của Giang đại sư, Cổ Dật Phi này và cô ta có duyên phận?

Cho dù Sở Phỉ không mê tín, nhưng cô ta tuyệt đối tin tưởng vào suy tính về nhân duyên của Giang đại sư. Nguyên nhân rất đơn giản, nếu Giang đại sư người ta không có chút tài năng, minh tinh lớn Tiếu Mẫn làm sao có thể mời hắn làm người mai mối?

Hơn nữa, lúc đó chuyện mai mối này làm thành công tới mức nàng, dân cư trên cả mạng đều thấy được.

Chứ đừng nói là Giang đại sư mở miệng lại nhắc tới Cổ Dật Phi này. Cô ta và Giang đại sư chỉ là có duyên mới gặp nhau, cô ta không cho rằng Giang đại sư người ta đã sớm điều tra thông tin về cô ta, sau đó tiếp cận cô ta, làm mai thay cô ta. Người ta không rảnh rỗi như vậy.

Chính bởi vì trùng hợp có cơ hội mới quen biết, lời chỉ điểm này của Giang đại sư mới đặc biệt đáng tin.

Bất kể có muốn đến với Cổ Dật Phi hay không, Sở Phỉ cũng sẽ nhận phần ân tình này, lập tức cám ơn: "Cảm ơn Giang đại sư đã chỉ điểm."

"Cô không cần khách sáo, vậy chúng tôi đi đây, tạm biệt!"

"Ừ, tạm biệt!"

...

Trưa hôm sau.

Trong phòng Vip của nhà hàng nào đó, Lư Bình và Mã Đại Thông mời Giang Phong ăn cơm.

Hôm nay, sắc mặt Lư Bình trông rất tốt, cả người từ trong tới ngoài đều lộ ra một cảm giác thông suốt, trên mặt còn nở nụ cười mê người, mắt thường có thể thấy được sự vui vẻ của cô ta.

Cố Diệp Phi

Thể xác và tinh thần sung sướng, mặt mày rạng rỡ, có thể thấy được người phụ nữ được tưới nhuần đúng là khác.

Mà sự thật đúng là như vậy. Mấy ngày nay, cô ta sống thật sự rất vui vẻ. Từ sau khi cô sinh con, lại chưa từng có cuộc sống phong phú như thế, đó thật sự là cuộc sống như thần tiên vậy.

Sau khi tự mình thử qua, cô ta mới hiểu được câu nói "Quá lớn, không vào được" kia của Mã Đại Thông là khái niệm thế nào.

Sau ba vòng rượu, thức ăn cũng đưa lên năm món.

Lư Bình tươi cười móc một cái chìa khóa từ trong túi ra, đưa cho Giang Phong nói: "Giang đại sư, đây là một căn hộ ở khu dân cư XX chỗ Tây Hương Đường, bây giờ tôi tặng nó cho ngài xem như cảm ơn mai mối, cảm ơn ngài đã tìm được đối tượng tốt như vậy cho tôi."

Quà cảm ơn mai mối này cũng được tính là một khoản lớn đấy!

Giang Phong khách sáo từ chối: "Tổng giám đốc Lư, quà cảm ơn mai mối của cô như vậy thật sự quá đắt tiền, tôi không thể nhận được!"

Lư Bình không cho hắn từ chối, trực tiếp nhét chìa khóa vào trong tay hắn: "Giang đại sư, ngài đừng khách sáo với tôi nữa. Tôi biết ngài vì tìm đối tượng cho tôi đã tốn không ít công sức, trong lúc đó không biết phải chạy bao nhiêu tỉnh, tốn bao nhiêu tiền ngài cũng chưa từng nhắc tới với tôi, nhưng tôi đều ghi nhớ hết những điều này.

Lư Bình tôi không có nhiều thứ khác ngoài căn hộ.

Cho nên ngài nhất định phải nhận lấy căn hộ này, bằng không trong lòng tôi thật sự sẽ áy náy."

Người ta đã nói đến mức này, Giang Phong sẽ không từ chối nữa, nhận lấy chìa khóa nói: "Được rồi, vậy tôi lại mặt dày nhận lấy phần quà lớn này của tổng giám đốc Lư!"

Lúc này, Lư Bình mới mỉm cười nói: "Giang đại sư không cần khách sáo. Đây là thứ ngài nên được. Sau này, ngài cung cấp ít giấy tờ chứng nhận, tôi sẽ bảo người làm thủ tục sang tên cho ngài."

Giang Phong khẽ gật đầu, sau đó nhìn về phía Mã Đại Thông hỏi: "Anh Mã, anh có đón ba mẹ và em gái anh tới không?"

Mã Đại Thông lắc đầu nói: "Tôi còn chưa nói chuyện này với ba mẹ tôi. Tôi tính ngày mai sẽ chuẩn bị dẫn chị Bình về quê cũ của tôi, một là lấy sổ hộ khẩu đăng ký, hai là khuyên ba mẹ tôi và em gái đến tỉnh Quế bên này sinh sống."

"Nếu cần gì giúp đỡ, anh cứ nói."

"Được, tôi hiểu, Giang đại sư, tôi mời ngài một chén nữa."

"..."

Bữa cơm này, khách và chủ đều ăn uống vui mừng, Giang Phong ngoại trừ nhận được một căn hộ, còn nhận được một loạt lời cảm ơn.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 356: Sống Trong Gia Đình Như Vậy, Muốn Không Hạnh Phúc Cũng Khó Đấy! (3)



Sáu giờ chiều.

Phòng trọ.

Ba cô gái chị Giang Tuyết và Đường An Quân, Liễu Y Y đang bận rộn nấu ăn trong bếp.

Ở phòng khách, Giang Phong lấy chìa khóa Lư Bình đưa cho hắn ra, đưa cho Giang Phi nói: "Anh cả, một khách hàng lớn của em tặng một căn hộ ở khu chung cư XX tại Tây Hương Đường. Bây giờ em tặng nó cho anh, coi như làm quà cưới cho anh và chị dâu!"

Giang Phi nghe vậy, trong lòng thầm kinh sợ. Khách hàng lớn của em trai nhà mình đúng là ghê gớm, không ngờ còn tặng nhà. Mặc dù chỉ là căn hộ bình thường, mà không phải nhà trong khu cao cấp như giám đốc Uông tặng. Nhưng ở trong tỉnh thành, cho dù căn hộ bình thường cũng phải trên một triệu, đây không phải là con số nhỏ đâu!

Anh ta vội vàng từ chối nói: "Tiểu Phong, em giữ lại căn hộ này đi. Anh và chị dâu em đã có tiền mua nhà rồi."

Giang Phong ném chìa khóa vào trong tay anh ta, nói: "Anh cầm là được rồi. Em có căn nhà ở Tây Phái Ngự Giang, đâu còn cần nhà nữa. Anh và chị dâu lấy tiền chuẩn bị mua nhà tới sửa sang lại căn hộ này, thêm ít tiền trang trí nữa, cũng có thể ở thoải mái hơn."

Giang Phi biết tính cách em mình, cũng không từ chối nữa. Dù sao, cả đời này hắn chỉ nghe theo lệnh của em trai mình.

Chờ sau khi ăn cơm tối xong, Giang Phi lại trốn vào phòng gọi điện thoại cho vợ.

Điện thoại vừa được kết nối, Giang Phi đã không nhịn được đắc ý nói: "Vợ, anh có một việc vui muốn nói cho em biết."

Trương Dung Oánh hỏi: "Có chuyện gì vui vậy?"

Giang Phi tự hào nói: "Chúng ta không cần mua nhà nữa. Tiểu Phong vừa tặng cho chúng ta một căn hộ rồi."

Trương Dung Oánh kinh ngạc nói: "Chuyện gì xảy ra vậy? Sao Tiểu Phong đột nhiên tăng căn hộ cho chúng ta?"

Giang Phi bội phục nói: "Là người khách Tiểu Phong quen năm ngoái tặng cho cậu ấy, cậu ấy lại tặng căn hộ này cho anh, nói là quà cưới cho chúng ta."

Trương Dung Oánh nghe vậy xúc động nói: "Chồng, tình cảm giữa anh em các anh tốt thật. Em ở nông thôn từng gặp rất nhiều anh em tranh giành, đánh nhau túi bụi vì ít tiền nhà, đất, thậm chí cả đời không qua lại với nhau, có thể có người anh em như Tiểu Phong, em và anh đúng là tích đức không biết bao nhiêu đời mới may mắn như vậy, cũng nên quý trọng."

Giang Phi cao hứng nói: "Anh biết rồi. Tiểu Phong nói căn hộ này là khu chung cư XX tại Tây Hương Đường. Chờ làm xong thủ tục sang tên, chúng ta sẽ lập tức mời người lắp đặt thiết bị, bỏ sáu trăm, bảy trăm vào, cho nó thật đẹp."

Trương Dung Oánh mỉm cười nói: "Được, em nghe anh, vậy không cần mua nhà nữa, tài chính lại tương đối dư dã, ngoại trừ lắp đặt thiết bị ra, còn có thể mua cho anh một chiếc xe tốt một chút."

Giang Phi mỉm cười nói: "Mua xe thì thôi, bây giờ anh lái xe này vẫn rất tốt, tiền không dùng hết cứ để đó, không chừng lúc nào đó lại cần tới."

Cố Diệp Phi

Sau đó, hai vợ chồng lại nói chuyện ngọt ngào với nhau hơn mười phút, mới tắt máy.

Sau khi Trương Dung Oánh cúp máy, không nhịn được cũng gọi điện thoại khoe với mẹ cô. Đây không chỉ đơn thuần là một căn hộ đáng giá trên một triệu, còn liên quan đến thái độ của em chồng, liên quan đến chuyện cô cưới xong, có thể sống hạnh phúc không.

Mọi người đều biết, phụ nữ bây giờ lập gia đình đều thích lấy con một, mà không thích lấy người có nhiều anh em.

Bởi vì lấy con một nói, trong cuộc sống sẽ bớt đi rất nhiều rắc rối, nói ví dụ như không ai tranh giành gia sản với bạn, không sợ không có ai trông con.

Mà lấy người có đông anh em, vậy phiền phiền thật sự cả đống lớn.

Bởi vì trên đời này gần như không có ba mẹ nào có thể xử lý mọi chuyện công bằng. Nếu ba mẹ chồng thiên vị bạn, vậy bạn sống còn thoải mái, nhưng nếu ba chồng mẹ chồng không thiên vị bạn, cuộc sống này có thể gian nan.

Đương nhiên, điều này cũng không phải là tuyệt đối, cũng có gia đình đông anh em nhưng quan hệ đặc biệt sự hòa thuận. Nếu có thể gặp được gia đình như vậy, thật sự là người phụ nữ may mắn.

Bây giờ, Trương Dung Oánh có thể khẳng định, cô gả vào gia đình như vậy, chồng cô có thể có như ngày hôm nay, đều là công lao của em chồng, bây giờ căn nhà trị giá trên một triệu, em chồng nói tặng là tặng.

Sống trong gia đình như vậy, muốn không hạnh phúc cũng khó!

Chờ cô vừa nói chuyện này với mẹ, mẹ cô cũng vô cùng xúc động: "Oánh Oánh, con đúng là gặp được gia đình tốt rồi. Chẳng qua con cũng không nên sơ suất. Con còn có một cửa ải quan trọng nhất phải qua, đó chính là sau này người em chồng này của con cũng phải cưới vợ, chỉ có quan hệ chị em dâu tốt, mới thật sự tốt."

Trương Dung Oánh nói: "Con nghe Giang Phi nói, ngày mùng một tháng năm này chúng ta bày rượu, bạn gái của em chồng cũng sẽ tới tham dự, đến lúc đó bọn con lại có thể gặp mặt. Cô ấy có dễ ở chung hay không, chắc hẳn cũng có thể nhìn ra được phần nào."

Mẹ Trương nghe vậy, tinh thần phấn chấn nói: "Vậy mẹ phải hỗ trợ quan sát giúp con."

Trương Dung Oánh mỉm cười nói: "Mẹ đừng lo lắng, em chồng này của con là Giang đại sư tiếng tăm lừng lẫy, là nhân vật lợi hại có tư cách làm mai cho minh tinh lớn Tiêu Mẫn này và thái tử gia tập đoàn Uông thị, bạn gái do cậu ấy tự mình xem xét khẳng định là người xuất sắc trên mọi phương diện, chắc sẽ không đến mức không dễ ở chung."

Trương mẫu mỉm cười nói: "Con không nói, mẹ cũng quên mất. Con nghĩ vậy cũng đúng. Người em chồng này của con làm mai mối lợi hại như vậy, xem xét đối tượng cho mình chắc chắn cũng đặc biệt xuất sắc."

Trương Dung Oánh nói: "Bây giờ không chỉ có con, cả ba chồng, mẹ chồng và em gái chồng con đều đặc biệt chờ mong tới ngày mùng một tháng năm gặp mặt bạn gái của em chồng con đấy!"
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 357: Trong Nghề Làm Mai Này, Tôi Không Phục Ai Hết



Ở thành phố nào đó của tỉnh Tương.

Hạ Đỉnh Thiên lại đi tới thành phố đã làm thay đổi cả cuộc đời anh ta sau bảy năm, trong lòng có cảm xúc khó tả.

Bảy năm trước, anh ta mới 24 tuổi còn đầy hăng hái, mặc dù xuất thân nông thôn nhưng dựa vào cái miệng giỏi ăn nói và một công việc có đãi ngộ không tệ, khiến anh ta vẫn tìm được một người bạn gái dịu dàng động lòng người ở thành phố này.

Nhưng chính là người bạn gái này của anh ta đã làm cho cuộc sống của anh ta xuất hiện một bước ngoặt quan trọng.

Vào một buổi chiều bảy năm trước, Hạ Đỉnh Thiên đi đón bạn gái ăn cơm, vừa khéo gặp phải bạn trai cũ của cô ấy qua dây dưa. Hạ Đỉnh Thiên đứng phía xa không biết bọn họ nói gì, dù sao chỉ thấy bạn gái hơi kích động, còn bạn trai cũ của cô ấy lại đang lôi kéo cô ấy.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Hạ Đỉnh Thiên lập tức nổi giận, không nói một lời đã xông lên đánh.

Người bạn trai cũ kia của cô ấy đương nhiên sẽ không chỉ chịu đòn không đánh trả, hai người rất nhanh đã đánh nhau.

Trong quá trình xô xát, Hạ Đỉnh Thiên dựa vào dáng người cường tráng đã đẩy đối phương ngã xuống đất, kết quả thật sự không khéo, gáy của đối phương đụng phải một cục đá nhọn trên mặt đất, m.á.u lập tức chảy đầy đất.

Trong giây phút đó, không chỉ Hạ Đỉnh Thiên há hốc mồm, người bạn gái của anh ta vẫn luôn ở bên cạnh khuyên can cũng há hốc mồm.

Kết quả sau đó, đối phương chết, Hạ Đỉnh Thiên vì ngộ sát mà bị kết án bảy năm tù, đồng thời còn phải bồi thường cho người nhà nạn nhân ba trăm năm mươi nghìn.

Chuyện cũ nghĩ lại mà kinh.

Hạ Đỉnh Thiên đã trả cái giá đau thương thảm thiết cho sự kích động của anh ta, không chỉ bản thân anh ta gặp họa phải vào tù, còn đẩy gia đình vốn không giàu có xuống vực sâu nghìn trượng, ba mẹ đập nồi bán sắt, tìm họ hàng bạn bè mượn hết một lượt, mới miễn cưỡng góp gần đủ số tiền bồi thường này, đến nay vẫn đang cố gắng trả nợ.

Mà sau khi anh ta vào tù chưa tới ba tháng, bạn gái đã chia tay với anh ta.

Giây phút đó, Hạ Đỉnh Thiên thật sự vô cùng hối hận.

Đáng tiếc, trên đời này không có bán thuốc hối hận.

Thoáng cái, bảy năm trôi qua.

Hạ Đỉnh Thiên cuối cùng đã kết thúc cuộc sống trong nhà tù. Sau đó, anh ta đau đớn phát hiện ra, cái giá mà anh ta phải trả không chỉ dừng lại ở đây. Đầu tiên là công việc, anh ta có tiền án, muốn tìm việc làm thật sự còn khó hơn cả lên trời.

Nói không khoa trương, anh ta có tiền án thậm chí không thể làm nổi công việc ship hàng.

Cố Diệp Phi

Thứ hai là tìm người yêu. Cho dù Hạ Đỉnh Thiên còn chưa từng thử, nhưng có thể tưởng tượng được phản ứng của người phụ nữ khi biết anh ta mới ngồi tù ra.

Thậm chí, với tiền án này, tương lai anh ta còn ảnh hưởng tới con cái mình. Nói ví dụ như con cái anh ta muốn thi vào nhân viên công chức, sẽ không qua được phương diện thẩm tra chính trị.

Nói chung, năm đó anh ta nhất thời kích động lại có ảnh hưởng thật sự quá lớn.

Nhìn thành phố quen thuộc mà lại xa lạ này, Hạ Đỉnh Thiên thầm thở dài, lại ngồi xe bus đi tới tới khoa XX của bệnh viện XX, thuận lợi tìm được dì của bạn gái cũ Chung Lệ Hồng đang làm bác sĩ ở đây.

Cho dù đã bảy năm không gặp, nhưng Hạ Đỉnh Thiên vừa nhìn vẫn nhận ra bà ta.

Lúc này, dì của bạn gái cũ đang khám bệnh cho bệnh nhân. Hạ Đỉnh Thiên tiến vào văn phòng lặng lẽ chờ đợi tới khi bà khám xong cho một bệnh nhân, mới lên tiếng chào hỏi: "Chào cô, bác sĩ Chương."

Có lẽ đã quá lâu, trông Hạ Đỉnh Thiên cũng thay đổi quá nhiều, cho nên bác sĩ Chương nhất thời không nhận ra anh ta, còn tưởng anh ta là bệnh nhân tới chờ bà ta khám bệnh.

Bà ta lại hỏi thẳng: "cậu tên là gì?"

Hạ Đỉnh Thiên biết bà ta bận nên không muốn chiếm quá nhiều thời gian của bà ta, lập tức nói rõ thân phận: "Bác sĩ Chương, tôi là Hạ Đỉnh Thiên – bạn trai cũ của Lệ Hồng. Không biết cô còn có ấn tượng không?"

Bác sĩ Chương nghe vậy, cuối cùng nhớ ra người trước mắt này là ai, sắc mặt không khỏi biến đổi: "Hóa... hóa ra là cậu à? Cậu tới tìm tôi có chuyện gì vậy?"

Hạ Đỉnh Thiên đương nhiên nhìn ra được sự đề phòng trong mắt bà ta, trong lòng bất lực cười: "Tôi mới ra không lâu, muốn tìm Lệ Hồng nhờ chút chuyện. Nhưng tôi đã không còn cách thức liên lạc với cô ấy, cho nên mới đến tìm bác sĩ Chương, hy vọng bác sĩ cho tôi số điện thoại của Lệ Hồng, cảm ơn!"

Bác sĩ Chương dè dặt nhắc nhở: "Ngài Hạ, Lệ Hồng đã kết hôn!"

Hạ Đỉnh Thiên cười gượng nói: "Bác sĩ Chương, cô không cần lo lắng, chuyện năm đó là do bản thân tôi nhất thời kích động mới phạm sai lầm, tôi không có ý trách móc gì Lệ Hồng, tôi cũng không muốn phá hỏng gia đình của cô ấy, chỉ đơn thuần muốn nhờ cô ấy giúp một tay thôi."

Bác sĩ Chương trầm ngâm nói: "Ngài Hạ, Lệ Hồng đã không còn ở trong thành phố này, cậu muốn tìm con bé nhờ giúp chuyện gì? Có tiện nói cho tôi biết không`?"
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 358: Trong Nghề Làm Mai Này, Tôi Không Phục Ai Hết (2)



Hạ Đỉnh Thiên hơi lúng túng nói: "Bác sĩ Chương, bảy năm trước tôi gây ra họa lớn, làm trong nhà phải đền bù sạch tiền, còn làm ba mẹ của tôi nợ một khoản tiền lớn. Sau khi tôi đi ra vẫn không tìm được việc làm, thật sự không có cách nào đành phải đến tìm cô ấy mượn ít tiền, xem thử mình có thể làm chút buôn bán nhỏ không."

Bác sĩ Chương nghĩ ngợi rồi hỏi: "Cậu cần mượn bao nhiêu tiền?"

Hạ Đỉnh Thiên đáp: "Tôi đại khái muốn mượn khoảng hai ba mươi nghìn thôi!"

Bác sĩ Chương trực tiếp ôm lấy chuyện này, nói: "Như vậy đi, ngài Hạ, cậu không cần tìm Lệ Hồng, cậu thêm WeChat của tôi, tôi chuyển tiền cho cậu."

Hạ Đỉnh Thiên nghe vậy thì hơi kinh ngạc, sau đó lắc đầu nói: "Tôi không có điện thoại."

Bác sĩ Chương nhìn đồng hồ, sau đó nói: "Vậy làm phiền ngài Hạ chờ tôi ở bên ngoài nửa giờ, tôi khám cho mấy bệnh nhân còn lại xong, sẽ đi rút tiền mặt cho cậu."

Hạ Đỉnh Thiên cảm kích nói: "Được, cảm ơn bác sĩ Chương."

"Không cần khách sáo."

Hai người khách sáo vài câu, Hạ Đỉnh Thiên lại đi ra bên ngoài chờ.

...

Năm mươi phút sau.

Bác sĩ Chương đưa ba mươi nghìn tiền mặt cho Hạ Đỉnh Thiên, nói: "Ngài Hạ, sau này cố gắng kinh doanh buôn bán, gặp chuyện đừng kích động như vậy nữa."

Tay Hạ Đỉnh Thiên nhận lấy tiền có hơi run rẩy, vẻ mặt trịnh trọng nói: "Tôi chắc chắn sẽ cố gắng nỗ lực, chờ kiếm được tiền sẽ lập tức trả lại cho cô."

Cố Diệp Phi

"Vậy chúc ngài Hạ sớm kinh doanh thịnh vượng!"

"Cảm ơn, vậy tôi không quấy rầy cô nữa, tạm biệt!"

"Tạm biệt!"

Chờ Hạ Đỉnh Thiên đi xa, bác sĩ Chương mới lấy điện thoại di động ra gọi cho cháu gái Chung Lệ Hồng.

Điện thoại vừa được kết nối, bác sĩ Chương liền hỏi: "Lệ Hồng, cháu còn nhớ Hạ Đỉnh Thiên không?"

Chung Lệ Hồng nói với giọng điệu phức tạp: "Dì, sao tự nhiên dì lại nhắc tới anh ta làm gì?"

Bác sĩ Chương nói: "Cậu ta ra tù rồi!"

Chung Lệ Hồng im lặng một lát mới nói: "Anh ta ra tù thì ra tù chứ! Cháu và anh ta đã sớm không có quan hệ rồi!"

Bác sĩ Chương nói: "Dì đương nhiên biết cháu không còn quan hệ gì với cậu ta. Chẳng qua cậu ta gây ra họa lớn như vậy, nói cho cùng vẫn là vì cháu. Nếu không, cậu ta không quen biết với người kia, sẽ không có khả năng đi tới một bước đó."

Chung Lệ Hồng hỏi: "Dì, anh ta tới tìm dì à?"

Bác sĩ Chương nói: "Ừ đúng vậy, cậu ta vừa tới tìm dì!"

Chung Lệ Hồng hít thở nặng nề: "Anh ta tới tìm dì làm gì?"

Bác sĩ Chương nói: "Cậu ta tới tìm dì muốn xin số điện thoại của cháu."

Chung Lệ Hồng chợt nín thở: "Anh ta muốn làm gì?"

Bác sĩ Chương nói: "Cậu ta vừa ra tù, bởi vì từng ngồi tù nên không tìm được công việc, trong nhà cũng bởi vì chuyện năm đó mà bồi thường sạch tiền, còn nợ họ hàng bạn bè một khoản lớn.

Cậu ta tìm cháu, muốn hỏi vay cháu ít tiền để làm ăn buôn bán nhỏ. Chẳng qua bây giờ cháu đã có gia đình của mình, dì không muốn cậu ta qua làm phiền cháu, nên chủ động cho cậu ta mượn ba mươi nghìn."

Chung Lệ Hồng thở dài nói: "Dì, chờ lát nữa cháu sẽ chuyển tiền cho dì."

Bác sĩ Chương lắc đầu nói: "Thôi, dì đâu thiếu ít tiền đó. Dì gọi điện thoại cho cháu, chỉ muốn nói cho cháu biết chuyện này thôi. Chỉ cần cậu ta không hận cháu, cậu ta có trả số tiền kia hay không cũng không sao."

Chung Lệ Hồng buồn bã nói: "Đúng là cháu có lỗi với anh ta. Chẳng qua anh ta bị kết án bảy năm chứ không phải bảy tháng, cháu không thể chờ anh ta bảy năm được."

Bác sĩ Chương hiểu, nói: "Lệ Hồng, cháu cũng đừng quá tự trách, chỉ có thể nói cháu và anh ta gặp phải tạo hóa trêu người, có duyên nhưng không có phận."

"Bỏ đi, không nhắc tới chuyện này nữa. Dì, qua mấy ngày nữa, cháu sẽ dẫn hai đứa nhóc qua thăm dì."

"Được, dì đã lâu không gặp hai chị em nó rồi."

Sau đó, hai dì cháu nói chuyện hơn mười phút mới cúp máy.

...

Sau khi Hạ Đỉnh Thiên vay được tiền, đi tới cửa hàng điện thoại bỏ ra mấy trăm mua một cái điện thoại rẻ tiền, lại thêm một sim điện thoại di động, sau đó lập tức tới nhà ga tàu hỏa mua vé đến thành phố tỉnh Quế.

Mấy ngày qua, anh ta đã tìm hiểu rõ, nếu vay được tiền, anh ta sẽ đến thành phố tỉnh Quế làm ăn buôn bán nhỏ.

Sở dĩ anh ta lựa chọn thành phố tỉnh Quế, là vì anh ta từng học đại học ở đây, vẫn tính là quen thuộc với thành phố này.

...

Ngày 3 tháng 4 năm 2023, thứ Hai.

Năm giờ chiều.

ở khu vực nào đó ở Thâm thị.

Giang Phong đứng ở cửa công ty Trung Hoa Hữu Vi, đang kiểm tra tài liệu đối tượng được ghép đôi của Lam Doanh Doanh (địa vị và thân phận là một trong những con cháu cán bộ cao cấp của cục, không khác với Bạch Tử An lắm):

【 Danh tính 】 : Hứa Tinh Thần

【 Tuổi tác 】 : 30 tuổi

【 Chiều cao 】 : 179cm

【 Cân nặng 】 : 70kg

【 Bối cảnh gia đình 】 : Xuất thân từ con cháu thư hương, ông nội và ba đều là cấp bậc đại lão viện sĩ hàn lâm. Bà nội, mẹ, cô, dượng, chú út, thím út đều là giáo sư chuyên gia trong các lĩnh vực.

【 Sở thích cá nhân 】 :...

【 Kinh nghiệm yêu đương 】 : không

【 Điểm xứng đôi hôn nhân hiện tại 】 : 77 (tình cảm vợ chồng 76+ môn đăng hộ đối 78+ quan hệ gia đình 77)

【 Điểm xứng đôi hôn nhân tối đa 】 : 87 (tình cảm vợ chồng 88+ môn đăng hộ đối 87+ quan hệ gia đình 86)

Nói thật, xem xong tài liệu của người anh em này, Giang Phong đúng là bội phục sát đất, cả gia đều là giáo sư chuyên gia của các lĩnh vực, ông nội và ba còn là đại lão cấp bậc viện sĩ hàn lâm.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 359: Trong Nghề Làm Mai Này, Tôi Không Phục Ai Hết (3)



Mà bản thân anh ta cũng cực kỳ xuất sắc, không nói tới con đường nghiên cứu học tập cụ thể, chỉ nói kết quả, ở ba năm trước đây anh ta trở thành một thành viên trong thiếu niên thiên tài Huawei, hơn nữa là nhân vật lợi hại lấy được mức lương hai triệu một năm.

Lúc hết giờ làm, Giang Phong trực tiếp bấm số điện thoại gọi cho Hứa Tinh Thần.

Điện thoại vừa được kết nối, Giang Phong lại khách sáo hỏi: "Chào ngài, xin hỏi có phải là ngài Hứa Tinh Thần không?"

"Tôi là Hứa Tinh Thần, xin hỏi anh tìm tôi có chuyện gì không?"

Giang Phong nói thẳng vào chủ đề chính: "Ngài Hứa, tôi là Giang Phong, đến từ tỉnh Quế, là một người làm mai mối chuyên nghiệp. Bây giờ tôi được người nhờ qua mai mối cho ngài, không biết ngài Hứa có đi ra nói chuyện được không?"

Hứa Tinh Thần kinh ngạc nói: "Được người nhờ làm mai cho tôi à? Là ai nhờ anh tới mai mối? Sao tôi không biết chuyện này?"

Giang Phong mỉm cười nói: "Ngài Hứa, tôi đã đến cửa công ty của ngài, nếu ngài tiện, chúng ta gặp mặt nói chuyện được không?"

Hứa Tinh Thần nói: "Được rồi, vậy anh chờ tôi mấy phút, tôi sẽ ra ngay."

"Được, lát nữa gặp!"

"Lát nữa gặp!"

Sau khi cúp máy, Giang Phong chờ đại khái bốn năm phút, đã thấy Hứa Tinh Thần đi ra.

Giang Phong nhìn về phía anh ta vẫy tay, chờ anh ta đến gần, mới giơ tay ra nói: "Chào ngài Hứa!"

Hứa Tinh Thần bắt tay hắn: "Chào ngài, ông mai Giang."

Giang Phong mỉm cười nói: "Ở đây không phải là nơi nói chuyện, tôi thấy thấy một nhà hàng trên đường tới đây. Bằng không chúng ta tới đó vừa ăn vừa nói chuyện?"

Hứa Tinh Thần đương nhiên không có ý kiến. Vì vậy hai người đều lái xe của mình tới tới một nhà hàng gần đó.

Mười lăm phút sau.

Trong gian phòng trang trí lắp đặt trang nhã, Giang Phong và Hứa Tinh Thần ngồi đối diện nhau, hai người tùy ý gọi mấy món mình thích, chờ sau khi nhân viên phục vụ rời khỏi phòng Vip, mới chính thức bắt đầu nói chuyện.

Hứa Tinh Thần nhìn về phía Giang Phong nói: "Ông mai Giang, trông ngài thật sự quá trẻ tuổi, chắc còn chưa hai mươi lăm tuổi nhỉ?"

Cố Diệp Phi

Giang Phong mỉm cười gật đầu nói: "Năm nay tôi hai mươi ba tuổi."

Hứa Tinh Thần thán phục nói: "Lợi hại, tôi chưa từng gặp qua người nào làm mai mối mà còn trẻ như vậy!"

Giang Phong mỉm cười nói: "Tôi đã tính là gì chứ! Ngài Hứa hai mươi bảy tuổi đã tiến vào công ty Huawei, trực tiếp nhận mức lương hai triệu một năm, đây mới thực sự là tuổi trẻ tài cao đấy!"

Hứa Tinh Thần bị khen thì mỉm cười, sau đó hỏi: "Ông mai Giang, ngài còn chưa nói cho tôi biết, rốt cuộc là ai nhờ ngài tới làm mai mối cho tôi đâu?"

Giang Phong cầm qua một bộ đồ ăn qua, vừa mở vừa trả lời: "Ngài Hứa, thật ra tôi được nhà gái nhờ cậy tìm đối tượng cho cô ấy. Tôi vận dụng tất cả quan hệ, vượt qua mấy tỉnh, tìm từ năm trước tới tận năm nay, mới tìm được ngài Hứa. Ngài và người khách kia của tôi có thể nói là duyên trời tác hợp, vô cùng xứng đôi."

"Có cần khoa trương như vậy không? Làm mai còn kéo dài qua mấy tỉnh, tìm từ năm trước đến năm nay à?"

Giang Phong mỉm cười nói: "Nếu là khách bình thường, vậy khẳng định không cần tốn sức lực như vậy. Những khách đặc biệt phải đối xử đặc biệt, đương nhiên phải tìm được người xứng đôi nhất mới tốt."

Nói đến đây, thấy Hứa Tinh Thần có chút nghi ngờ, Giang Phong lại nhắc nhở: "Ngài Hứa, tôi vẫn là người có chút danh tiếng trên mạng. Ngài không ngại có thể lên mạng kiểm tra thông tin về tôi trước, để tránh xem tôi thành kẻ lừa đảo lại khó nói chuyện tiếp!"

Hứa Tinh Thần nghe vậy, lấy điện thoại di động ra, vừa thao tác vừa nói: "Ông mai Giang đừng thấy lạ. Chủ yếu là thời buổi bây giờ mánh khóe lừa đảo quá nhiều, nhất thời không cẩn thận sẽ bị mắc lừa. Tôi không thể không đề cao cảnh giác được!"

"Tôi hiểu, đổi lại là tôi đột nhiên bị một người xa lạ tìm tới cửa, trong lòng cũng sẽ có chút nghi ngờ. Biệt danh trên mạng của tôi là Giang đại sư, anh kiểm tra sẽ biết!" Giang Phong vừa dùng nước trà nóng tráng bộ đồ ăn, vừa nói.

Hứa Tinh Thần rất nhanh đã tìm được thông tin về Giang đại sư, tiến vào xem một lượt mới thán phục nói: "Giỏi thật đấy, không ngờ ngài từng làm mai cho giám đốc Uông của tập đoàn Uông thị. Giang đại sư đúng là biết giấu tài!"

Giang Phong mỉm cười nói: "Ngài Hứa, ở lĩnh vực khác tôi không bằng người ta, nhưng ở trên phương diện làm mai mối, tôi không phục ai hết."

Hứa Tinh Thần cười ha ha nói: "Ngài quả thật có tư cách nói lời này. Bởi vì tôi chưa từng thấy người mai mối chuyên nghiệp nào có thể có thân phận và địa vị làm mai cho loại người như giám đốc Uông."

Giang Phong lấy ảnh chụp của Lam Doanh Doanh ra, đưa cho anh ta nói: "Đây chính là cô gái tôi tính giới thiệu cho anh. Anh xem qua mặt mũi trước, xem có phù hợp với quan điểm thẩm mỹ của anh không."
 
Back
Top Bottom