Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 100: Em Vẫn Còn Trẻ, Còn Có Thể Thử



Phùng Thiến bĩu môi, nói:

"Điều kiện của người ta rất tốt, còn rất đẹp trai, chẳng biết người ta có thèm để ý tới con hay không đó!"

Trương Trân hoàn toàn không còn biện pháp nào nữa, dù sao thì trong thời đại này, cha mẹ chẳng thể ép duyên được nữa rồi. Thân là cha mẹ, bọn họ chỉ có thể kiến nghị một chút mà thôi, người làm chủ cuối cùng vẫn là bản thân con cái của bọn họ.

Nhưng mà, Trương Trân cực kỳ hài lòng về đối tượng mà cháu trai bà giới thiệu, bất kể là điều kiện gia đình hay là của chính bản thân người ta, bà cũng cảm thấy bọn họ vô cùng xứng đôi, nếu như con gái bà bỏ qua cơ hội lần này, thật sự là có chút tiếc nuối!

Vì vậy, Trương Trân chỉ có thể thở dài nói:

"Dù sao thì đây cũng là hôn sự của con, lựa chọn như nào là quyền của con. Có điều, mẹ là người từng trải, mẹ cảm thấy đối tượng mà anh họ con giới thiệu rất đáng tin cậy. Nếu như con bỏ lỡ, thì thật sự là bỏ lỡ. Dù sao thì anh họ của con cũng đã đồng ý làm bà mối cho người ta rồi, sẽ không dừng lại để chờ con!"

Trương Mai cũng không nhịn được mà chen vào hỏi:

"Tiểu Thiến, đối tượng mà con thích, người ta có thích con không vậy?"

Phùng Thiến bị người thân làm cho có chút hoảng loạn, nhưng mà sức mạnh của việc yêu thầm quá lớn, cho nên cô vẫn kiên trì nói:

"Bây giờ con vẫn còn trẻ, vẫn còn có thời gian để thử, chuyện sau này để sau này rồi nói!"

Giang Phong nghe thấy thế liền biết không thể khuyên tiếp được nữa, cho nên hắn nói:

"Em họ, nếu như em đã quyết như thế rồi thì anh sẽ không khuyên nữa, nhưng mà em có thể nói cho anh biết tên và năm sinh của người đó được không.

Anh sẽ tìm cao nhân giúp em tính nhân duyên giữa em và người đó, xem thử xem hai người có hợp nhau hay không."

Mặc dù lớn lên dưới lá cờ đỏ, phần lớn mọi người đều không quá tin vào mấy thứ này, nhưng mà đa phần con gái đều cảm thấy rất hứng thú với chuyện tính nhân duyên, Phùng Thiến cũng là một trong số những người đó.

Phùng Thiến nghe thấy anh họ nói như thế, mặc dù có chút xấu hổ, nhưng cô vẫn mở wechat ra, gửi tên và năm sinh của người mà mình yêu thầm qua cho anh họ.

Trương Trân thấy mọi chuyện đã tới nước này thì không nói thêm gì nữa, bà đi vào trong bếp xào rau.

Sau khi có được tên và năm sinh của đối phương, Giang Phong lập tức giúp em họ xứng đôi thêm một lần nữa, kết quả điểm xứng đôi hôn nhân giữa hai người hoàn toàn không đạt tiêu chuẩn, chỉ ở mức 56 - 58 mà thôi.

Giang Phong thấy điểm xứng đôi như thế thì không khỏi thở dài.

...

Trong lúc Giang Phong tới nhà dì út làm khách, Lý Hưng Văn lái xe chở vợ mình - Trương Thu Lan đi tới Phan Châu tỉnh Quảng Đông, đưa bánh trung thu cho một vị khách hàng lớn.

Từ lúc Lý Hưng Văn làm nghề buôn bán sắt thép cho tới nay, vào hai ngày lễ tết âm lịch và trung thu hàng năm, dù cho anh có bận rộn tới đâu đi nữa, thì anh đều sẽ dành ra thời gian để đi thăm hỏi khách hàng, mời khách ăn cơm, tặng quà cho khách.

Dùng những thứ này để củng cố mối sự hợp tác giữa hai bên.

Dù sao thì trong thời đại này, bất kể là làm nghề gì, thì việc cạnh tranh đều vô cùng kịch liệt, không củng cố quan hệ với khách hàng, thì sớm muộn gì cũng sẽ bị người khác thay thế.

Mà cách làm của Lý Hưng Văn hiển nhiên là rất hiệu quả, việc làm của anh khiến cho một người cực kỳ giỏi xã giao như Giang Phong cũng phải bội phục, những khách hàng mà anh đã hợp tác trong mấy năm qua, chưa từng xuất hiện tình trạng bị người cướp đi bao giờ cả.

Đồng thời, mấy bị khách đó cũng cực kỳ tin tưởng anh, dù cho tiền hàng còn chưa kịp gửi tới, nhưng chỉ cần một cú điện thoại của Lý Hưng Văn thôi, những vị khách đó đều sẽ đồng ý để tài xế kéo hàng đi trước.

Thậm chí, chỉ cần Lý Hưng Văn báo trước một tiếng, thì trì hoãn việc kết toán tiền hàng cả tuần lễ cũng là chuyện hoàn toàn có thể.

Cố Diệp Phi

Đừng xem thường việc trì hoãn kết toán tiền hàng một tuần, số tiền có thể lên tới mấy tỷ, đối với những cửa hàng nhỏ mà nói, thì việc trợ giúp như thế này hoàn toàn không hề bình thường một chút nào cả.

Vị khách hàng mà lần này Lý Hưng Văn tới thăm là Ngụy Nguyên Châu, là một trong những ông chủ buôn bán sắt thép lớn nhất ở Phan Châu.

Nói tới dây chuyền sản nghiệp buôn bán phế sắt thép, nhà môi giới như Lý Hưng Văn là kiểu người chuyên môn kiếm tiền dựa trên việc chênh lệch giá cả, phụ trách việc đem sắt thép từ nhà máy hoặc từ vựa ve chai đưa tới mấy xưởng sắt thép, từ đó kiếm lấy một chút tiền.

Nhưng mà, số tiền này không phải ai cũng có tư cách để kiếm, đầu tiên là phải ký kết được hợp đồng thu mua với bên xưởng sắt thép, sau đó phải có được nguồn cung cấp sắt thép, cuối cùng là phải có đủ tài chính để tiến hành việc 'phát sắt thép'.

Chỉ với ba điều kiện đơn giản như thế thôi đã đủ để ngăn cản không biết bao nhiêu là người muốn tham gia vào con đường này.

Mà sau khi vào nghề rồi, điều kìm hãm sự phát triển lớn mạnh của bọn họ chỉ còn lại nguồn cung cấp và tài chính mà thôi.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 101: Cháu Chỉ Là Tìm Đúng Người Làm Mai Thôi



Phan Châu.

Lệ Hồ Sơn Trang.

Đây là một trong những quán bán món Quảng Đông nổi tiếng nhất Phan Châu.

Kể từ khi Lý Hưng Văn hợp tác với Ngụy Nguyên Châu, hầu như mỗi lần tặng quà đều mời ông ta đến Lệ Hồ Sơn Trang ăn cơm, lần này cũng không ngoại lệ.

Ngụy Nguyên Châu năm nay năm mươi sáu tuổi, không nói ngoại hình bình thường, chiều cao cũng chỉ có một mét sáu ba, cộng thêm đầu hói cùng dáng người to béo, có thể dùng chữ “xấu” để hình dung.

Hai bên gặp mặt chào hỏi.

Trong lúc đợi lên món, Ngụy Nguyên Châu nhìn hai người xứng đôi vừa lứa đang ngồi đối diện, ông ngưỡng mộ nói: “Cậu Văn này, cậu không chỉ giỏi kinh doanh, thậm chí còn rất biết cách tìm vợ, cuộc sống thật viên mãn. Nếu thằng nhóc nhà chú có nữa bản lĩnh như cậu, chú có c.h.ế.t cũng yên lòng.”

Lý Hưng Văn vừa rót trà cho ông ta vừa cười nói: “Chú Nguỵ quá khen rồi, chuyện làm ăn của cháu toàn nhờ chú Nguỵ dẫn dắt, cũng chỉ là khổ cực kiếm chút tiền thôi. Còn về chuyện kiếm vợ, nói ra không sợ chú Nguỵ cười, thật ra cháu chỉ tìm đúng người làm mai thôi. Vợ cháu do người làm mai giới thiệu cho đấy.”

Ngụy Nguyên Châu sững người, ngạc nhiên hỏi: “Không phải chứ cậu Văn, cô vợ xuất sắc này của cháu là nhờ xem mắt mà cưới được sao?”

Trương Thu Lan cười ngượng khi được khen.

Lý Hưng Văn đặt tách trà đã rót trước mặt Ngụy Nguyên Châu, sau đó cười nói: “Thật sự là nhờ xem mắt đấy, nói ra cũng tính là cháu và cô ấy có duyên…”

Sau đó Lý Hưng Văn kể ngắn gọn chuyện của bọn họ, cuối cùng mới cảm thán nói: “May mà lúc đó ba cháu chọn tin tưởng Giang đại sư, đồng thời cũng là lần đầu đến mời ông mai, nếu không cháu làm gì có phúc cưới được người vợ tốt thế này.”

Trương Thu Lan đón nhận mọi lời khen ngợi của chồng, trong lòng cô tràn ngập hạnh phúc.

Ngụy Nguyên Châu càng nghe mắt càng sáng lên, đối với những chuyện thần kỳ như này, mức độ tin tưởng của người Quảng Đông là số một cả nước. Thậm chí có người cho rằng, ở một khu chung cư, muốn xác định hộ nào là người Quảng Đông thì chỉ cần xem cửa nhà có thờ cúng thần hay không là biết liền.

Tuy nói như vậy có hơi phóng đại nhưng nó cũng chứng minh niềm tin vào chuyện huyền học của người Quảng Đông hơn xa những người tỉnh khác. Ở Quảng Đông, người càng giàu thì càng tin vào mấy chuyện này.

Nên khi nghe Lý Hưng Văn nói xong, Ngụy Nguyên Châu liền vội hỏi: “Cậu Văn, vị Giang đại sư này thật sự thần kỳ như cậu nói sao? Chỉ nhìn sơ qua liền biết tình trạng hôn nhân của người khác?”

Lý Hưng Văn gật đầu: “Thật sự rất thần kỳ, chuyện này không chỉ mình ba cháu tận mắt thấy đến cả cháu và vợ cũng từng thấy qua, chúng cháu đến nay đều phục sát đất năng lực của Giang đại sư.”

Nghe đến đây, Ngụy Nguyên Châu dứt khoát nói: “Cậu Văn, thằng nhóc nhà chú năm nay ba mươi ba tuổi rồi nhưng mãi không cưới vợ, khiến chú với cô nhà lo c.h.ế.t đi được. Chú muốn mời Giang đại sư làm mai cho nó, không biết cậu có thể giúp chú gặp mặt không?”

Lý Hưng Văn bưng tách trà lên nhấp một ngụm, cười nói: “Chuyện này đương nhiên không thành vấn đề.”

Nghĩ đến chuyện hôn nhân của con trai, Ngụy Nguyên Châu bèn thở dài: “Cậu Văn, điều kiện kinh tế nhà chú không tệ, tiếc là dáng người với nhan sắc có hơi kém. Con trai chú di truyền hết khuyết điểm của chú, không chỉ nhan sắc bình thường, to béo, đến chiều cao cũng có một mét sáu lăm, là khuyết tật cấp độ ba điển hình.”

Nên từ rất lâu đã đặt ra tiêu chuẩn chọn vợ cho con trai, người vợ phải cao ráo, xinh đẹp để thế hệ sau ưu tú hơn, không để đời cháu phải gặp trở ngại về ngoại hình.

Kết quả mười năm trôi qua vẫn chưa tìm được người phù hợp. Chuyện này khiến chú bắt đầu xao động, định qua một hai năm nữa nếu không tìm được người phù hợp điều kiện thì sẽ hạ thấp tiêu chuẩn để thằng bé cưới đại cô nào đó về nối dõi là được.”

Lý Hưng Văn rất tin tưởng Giang Phong, anh ta khẳng định nói: “Chú Nguỵ yên tâm, Giang đại sư mà ra tay thì vấn đề sẽ được giải quyết dễ dàng.”

Ngụy Nguyên Châu rất tin tưởng vào danh tiếng đối tác kinh doanh Lý Hưng Văn này.

Dù sao mấy năm nay hai người hợp tác rất vui vẻ, Ngụy Nguyên Châu cũng đã cho Lý Hưng Văn một khoản tín dụng tới năm triệu tệ, có thể thấy ông ta tin tưởng anh ta đến nhường nào.

Đây cũng là nguyên nhân thực sự khiến ông ta lập tức hạ quyết định nhờ Giang đại sư làm mai cho con trai mình khi thấy Lý Hưng Văn ngưỡng mộ Giang đại sư, bởi vì ông tin rằng Lý Hưng Văn sẽ không bao giờ gạt ông chuyện này.

“Cậu Văn, chuyện hôn sự của con trai đã thành tâm bệnh của chú, nếu lần này có thể thuận lợi giải quyết, vậy cậu đã giúp chú việc lớn rồi.” Ngụy Nguyên Châu cảm thán nói.

“Chú Nguỵ khách sáo quá rồi!”

Lúc này, trong lòng Lý Hưng Văn rất phấn khích, tuy mối quan hệ giữa anh ta và vị khách hàng lớn Nguỵ Nguyên Châu vẫn luôn khá tốt nhưng cũng chỉ có thế thôi, tuy lúc thanh toán hàng hoá cho anh ta ít lợi ích nhưng lại không giao hết sắt vụn cho anh ta xử lý.

Đương nhiên nguyên nhân chính là do Lý Hưng Văn không có vốn để ôm nhiều sắt vụn như thế.

Tuy việc mua bán sắt vụn của Ngụy Nguyên Châu rất tốt, mỗi ngày xuất mấy trăm tấn hàng, nếu muốn giao hết cho Lý Hưng Văn xử lý thì phải có mấy chục triệu tiền vốn, nếu không sẽ không vận hành được.

Vì Lý Hưng Văn chuyển sắt vụn đến nhà máy sắt thép, người bên nhà máy cũng không thể thanh toán bằng tiền mặt, ở đây thanh toán theo chu kỳ, người có thể nhận thanh toán theo tuần đều là người có quan hệ tốt.

Bình thường sẽ mười bữa nửa tháng thanh toán một lần, thậm chí chu kỳ thanh toán kéo dài một tháng.

Nghĩ đến việc một ngày phải gửi mấy triệu tiền hàng, nhưng chỉ có thể đợi mười bữa nửa tháng sau mới lấy được tiền lại, nếu không có mấy chục triệu tiền vốn thì làm sao xoay sở chứ?

Cố Diệp Phi

Tuy điều kiện gia đình Lý Hưng văn không tệ, nhưng tài sàn cũng chỉ có mấy triệu thôi, không xoay sở nổi mối làm ăn lớn này.

Nếu có thể khiến mối quan hệ với Ngụy Nguyên Châu thêm sâu sắc, mỗi ngày chỉ cần đối phương cho anh ta thêm vài xe tải sắt, không yêu cầu thanh toán hàng bằng tiền mặt, cho anh ta chu kỳ thanh toán cố định, cho dù thu nhập của anh ta không tăng gấp đôi thì cũng tăng lên ít nhiều.



Sau đó phục vụ lần lượt lên món.

Hai người gác lại vấn đề lúc nãy, vừa ăn cơm uống rượu vừa nói những chuyện mới lạ trong ngành sắt vụn.

Ví dụ như ai bị lừa, kéo một xe sắt lỗ mất mấy chục ngàn tệ, hay chuyện giá mua sắt của nhà máy sắt thép nào đó bị giảm, xem xét tình hình thị trường gần đây giá cả vẫn sẽ có xu hướng giảm. Hoặc là than thở việc cạnh tranh giữa các đồng nghiệp hiện nay quá khốc liệt, giá cả càng lúc càng minh bạch, kiếm tiền cũng không dễ như trước nữa.

Hai người đều lăn lộn kiếm cơm ở cùng một ngành, vốn chuyện trong ngành thôi đã nói không hết rồi, chưa kể khả năng giao tiếp của cả hai đều rất tốt, khi nói chuyện sẽ mang lại cảm giác sảng khoái cho nhau.

Bữa cơm này ăn gần hai tiếng, giao lưu trò chuyện, cả chủ và khách đều vui vẻ!
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 102: Điểm Xứng Đôi Lại Thay Đổi



Trấn Phụng Dương.

Nhà dì nhỏ.

Buổi trưa, dì Trương Trân nấu một bàn đầy ắp thức ăn, nhưng lúc ăn cơm Giang Phong lại không tập trung ăn uống, hắn đang suy nghĩ chuyện điểm xứng đôi.

Rõ ràng điểm xứng đôi giữa Trương Chấn Đông và em họ đạt tới bảy mươi tám trên tổng tám mươi chín điểm, tại sao lúc hắn giới thiệu cậu ta cho em ấy thì em ấy lại từ chối không chịu chứ?

Chuyện này rõ ràng không hợp lý mà.

Tuy em họ có người trong lòng nhưng điểm xứng đôi giữa họ chỉ có năm mươi sáu trên tổng năm mươi tám thôi. Theo lý mà nói, người hắn giới thiệu phải có sức hút với đối phương lắm chứ, sao lại không thể lay động cô em họ này?

Cố Diệp Phi

Lẽ nào…

Giang Phong chợt hiểu ra, từ sau lần điểm xứng đôi có sự thay đổi, hắn vẫn luôn suy nghĩ những yếu tố cấu tạo nên điểm xứng đôi nhưng vẫn luôn không có manh mối.

Đến bây giờ, nhìn thấy Trương Chấn Đông với em họ có điểm xứng đôi cao như vậy nhưng vẫn bại dưới tay crush có điểm xứng đôi thấp, tuy nói người đến trước có lợi thế hơn người đến sau nhưng chuyện này cũng đủ để Giang Phong hiểu rõ vài thứ.

Theo suy đoán của Giang Phong, điểm xứng đôi có lẽ gồm nhiều yếu tố tạo nên. Điểm xứng đôi hiện nay chỉ thể hiện điểm số tổng hợp chứ không phải điểm của riêng từng mục.

Có lẽ điểm tình cảm giữa hai người hiện nay không cao nên em họ mới từ chối Trương Chấn Đông.

Nghĩ đến đây, Giang Phong chợt thông suốt đồng thời hiểu rõ hơn về điểm xứng đôi.

Sau đó Giang Phong cảm nhận được điểm xứng đôi mà hắn có thể nhìn thấy lại xuất hiện biến hoá mới.

Lúc Giang Phong ghép đôi em họ và Trương Chấn Đông, điểm xứng đôi đã thay đổi thành như sau:

[Điểm xứng đôi hiện tại] 78 (Tình cảm vợ chồng 55 + Môn đăng hộ đối 96 + Quan hệ gia đình 83)

[Điểm xứng đôi tối đa] 89 (Tình cảm vợ chồng 85 + Môn đăng hộ đối 98 + Quan hệ gia đình 84)

Nhìn thấy điểm xứng đôi mới toanh này, Giang Phong cảm thấy hôn nhân quả nhiên không đơn giản như tưởng tượng, tình cảm vợ chồng tốt chưa chắc có cuộc sống hạnh phúc, mà còn liên quan đến hai bên gia đình nữa.

Điều cốt lõi đầu tiên mà ai cũng hiểu chính là môn đăng hộ đối.

Môn đăng hộ đối có năm mục: điều kiện kinh tế, tam quan giống nhau, địa vị xã hội, quan niệm giáo dục, trình độ học vấn.

Tuy hôn nhân môn đăng hộ đối không chắc chắn sẽ là hôn nhân hạnh phúc, nhưng môn đăng hộ đối sẽ giúp hôn nhân suôn sẻ hơn.

Thứ hai chính là mối quan hệ gia đình như mẹ chồng con dâu, bố chồng con dâu, chị em bạn dâu, …

Chuyện bố chồng với chị em bạn dâu tạm không nhắc tới, chỉ riêng quan hệ mẹ chồng con dâu thôi cũng đủ khiến người ta đau đầu.

Mối quan hệ mẹ chồng con dâu tốt thì hôn nhân sẽ thêm suôn sẻ, nhưng nếu mối quan hệ này tệ thậm chí có thể khiến cuộc hôn nhân kết thúc.

Tứ đó có thể thấy, môn đăng hộ đối và quan hệ gia đình có ảnh hưởng rất lớn đối với hôn nhân.

Đồng thời Giang Phong cũng hiểu lý do tại sao em họ không chọn Trương Chấn Đông, vì điểm tình cảm hiện tại giữa em họ và Trương Chấn Đông chỉ có năm mươi lăm, còn chưa đạt điểm tiêu chuẩn.

Tuy nhiên hiện tại ngoài điểm tình cảm vợ chồng có hơi thấp ra, điểm hai mục sau rất tốt, đặc biệt là mục môn đăng hộ đối với số điểm cao đột phá.

“Tiểu Phong, đang nghĩ gì đó, lại uống một ly nào.”

Câu nói của dượng khiến Giang Phong hoàn hồn lại, hắn từ chối rồi cười nói: “Dượng, dượng vẫn nên tìm ba và anh cháu uống đi, lát nữa cháu còn lái xe, không thể uống rượu.”

Dượng vội nói: “Hiếm lắm cháu mới đến một lần, sao vội về như vậy?”

Giang Phong bưng ly rượu lên rồi cụng ly với dượng, sau đó cười nói: “Dượng, người làm thuê như cháu không tự do như dượng làm ông chủ, ngày mai còn phải đi làm, không về không được.”

Dượng uống một ngụm rượu, cười nói: “Nói làm ông chủ tự do nhưng thật ra như dì với dượng lại chẳng tự do là mấy. Một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày, cũng chỉ có hai ngày ba mươi và mùng một là được nghỉ ngơi một chút, thời gian còn lại đều mở tiệm buôn bán, lâu dần cảm thấy thật sự rất chán.”

Giang Phong nói tiếp: “Bây giờ cạnh tranh giữa các ngành nghề rất khốc liệt, tuy dì dượng mỗi ngày đều coi tiệm nhưng hai ngày có thể kiếm được tiền bằng một tháng lương của người khác. Đây là chuyện người ta có nằm mơ cũng không được.”

Dì cười nói: “Tiểu Phong, nếu nói kiếm tiền, họ hàng nhà ta bây giờ ai so nổi với cháu chứ? Bây giờ cháu không chỉ kiếm nhiều tiền, mà còn kiếm tiền rất nhẹ nhàng. Chỉ cần đi ăn uống, khéo léo ăn nói một chút, cách kiếm tiền như vậy thật khiến người khác ngưỡng mộ.”

Dượng khâm phục nói: “Tiểu Phong đúng là trời sinh làm nghề mai mối, nói theo kiểu bọn trẻ bây giờ chính là tài năng đến nỗi ông trời cũng phải chạy theo ăn ké. Mới làm hai tháng đã kiếm hai ba trăm tệ, lập kỷ lục mới trong giới mai mối, một mình địch lại cả văn phòng môi giới của người ta.”

Giang mẫu rất thích nghe người ta khen con trai nhỏ của bà ấy, lúc này bà ấy cười đến híp cả mắt.

Dì tiếp tục khen: “Đây chỉ là bắt đầu thôi, bây giờ Tiểu Phong đã nổi danh trong thôn rồi, sau này chắc chắn kiếm càng nhiều tiền hơn, lúc đó một năm có thể kiếm hơn vài triệu tệ.”

Giang Phong tự biết chuyện của mình, hắn có thể làm được như bây giờ không hoàn toàn nhờ năng lực của bản thân mà nhờ có năng lực thần kỳ kia. Cho nên hắn cũng không biết nên nói thế nào trước những lời khen của dì dượng.

Giang Phong bèn bẻ lái sang chuyện em họ, hắn nói: “Dì dượng, cháu làm mai thuận lợi như vậy là nhờ có mắt nhìn người đấy.”

Nói đến đây, Giang Phong nhìn em họ đang yên lặng ăn cơm rồi khuyên nhủ lần cuối: “Em họ, anh họ không lừa em đâu, em rất xứng đôi với Trương Chấn Đông, anh khuyên em nên cân nhắc việc gặp mặt một lần đi. Nếu bỏ lỡ cơ hội lần này thì sẽ rất khó tìm người thích hợp khác.”

Phùng Sảnh bất lực nói: “Anh họ à, không phải em đã từ chối rồi sao, sao anh cứ nhắc chuyện này thế?”

Giang Phong nói: “Nếu là người khác anh đã sớm từ bỏ khuyên nhủ rồi, nhưng em là em họ anh, hiếm lắm mới gặp người xứng đôi với em như vậy, đương nhiên phải giúp em nắm bắt mối nhân duyên khó gặp gặp này rồi.”

Dì Trương Trân nói thêm: “Tiểu Sảnh, anh họ con nói đúng đó, nhân duyên tốt như vậy thực sự khó gặp, một khi bỏ lỡ sẽ không thấy nữa. Con phải suy nghĩ kỹ càng, đừng có làm ra quyết định khiến bản thân hồi hận.”

Do lúc trước dượng phải coi tiệm nên không rõ chuyện này, vội hỏi: “Chuyện này là sao?”

Dì kể lại chuyện lúc trước cho dượng nghe, cuối cùng nói: “Dù là gia cảnh hay tính cách của đối phương đều rất xứng với Tiểu Sảnh, tiếc là con nhóc này có người mình thích rồi nên không chịu.”

Dượng nghe xong cũng cảm thấy hai nhà rất xứng với nhau, đều buôn bán ở quê nhà, của cải cũng không tệ, có thể xem là môn đăng hộ đối. Nghe có vẻ đáng tin cậy hơn cái tên mà con gái cưng định hẹn hò.

Thế là ông ấy cũng khuyên nhủ nói: “Tiểu Sảnh, hiếm lắm mới gặp người xứng đôi như vậy, ba kiến nghị con nên gặp mặt một lần, dù sau quyết định cuối cùng cũng ở con, ba với mẹ không can thiệp vào nữa.”

Tính cách ngoài mềm trong cứng như Phùng Sảnh sẽ không dễ thay đổi quyết định của bản thân, cho nên cô ấy vẫn kiên quyết lắc đầu từ chối: “Thôi đi ạ, con không muốn bàn chuyện yêu đương sớm như vậy đâu, cảm ơn ý tốt của anh họ.”

Thấy em họ lại từ chối, Giang Phong bèn thở dài.

Thôi vậy, khuyên cũng khuyên rồi, nếu em họ không nghe thì cứ kệ con bé vậy.

Đợi đến lúc con bé nếm trái đắng tình yêu lại tìm cơ hội giúp con bé.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 103: Niềm Vui Tăng Ca



Sau khi từ nhà dì quay về, Giang Phong lập một nhóm chat tên “Duyên Trời Định” sau đó thêm bảy cặp đôi mà hắn đã kết duyên thành công vào nhóm rồi đánh số thứ tự dựa theo thời gian kết hôn của họ.

Ví dụ Chu Lượng và Đinh Nhã Bình là cặp đôi đầu tiên mà hắn kết đôi thành công, thế nên sẽ là số một.

Còn Lý Hưng Văn và Trương Thu Lan kết hôn muộn hơn cặp Chu Lượng và Đinh Nhã Bình nên sẽ là số hai.

Giang Văn Đông và Trâu Tiểu Ngân là cặp số ba.

Cứ như vậy mà đánh số.

Mục đích hắn lập nhóm chat rất đơn giản, làm tốt dịch vụ hỗ trợ khách hàng, đảm bảo những cặp mà hắn kết đôi có thể sống cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn.

Hôm nay cũng là ngày điểm xứng đôi xảy ra biến hoá, Giang Phong mới nảy ra hứng làm chuyện này.

Số hai: Lý Hưng Văn: “Giang đại sư, nhóm chat này để làm gì vậy?”

Số hai: Lý Hưng Văn: “Số hai đằng trước tên tôi là sao?”

Giang Phong @Số hai: Lý Hưng Văn: “Con số phía trước là số tôi đặt theo thời gian kết hôn của khách hàng.”

Giang Phong @Toàn bộ thành viên.

Giang Phong: “Mục đích lập nhóm chat là để nhắn nhủ với mọi người, vợ chồng sống với nhau lâu ngày khó tránh khỏi xích mích, có thể do mối quan hệ mẹ chồng con dâu không tốt, có thể cãi nhau vì con cái, cũng có thể vì vài chuyện lặt vặt trong cuộc sống, …”

Giang Phong: “Tóm lại, cho dù vì lý do gì thì mọi người phải nghiêm túc trò chuyện với nhau, đừng giấu trong lòng, càng giấu càng bức bách, cuối cùng phát tiết ra hết thì không hay.”

Giang Phong: “Bây giờ tôi thêm mọi người vào nhóm, sau này mọi người có gặp khó khăn trong chuyện tình cảm thì nhớ nhắn cho tôi ngay. Tôi sẽ dốc sức giúp mọi người hoà giải.”

Giang Phong: “Cuối cùng cảm ơn sự tín nhiệm của mọi người với tôi.”

Số hai: Lý Hưng Văn: “Thì ra là vậy, Giang đại sư thật có lòng.”

Số hai: Trương Thu Lan: “Giang đại sư công đức vô lượng.”

Số một: Đinh Nhã Bình: “Giang đại sư công đức vô lượng + 1”

Số ba: Trâu Tiểu Ngân: “Giang đại sư công đức vô lượng + 1”

Mọi người lũ lượt nhắn tin, trong phút chốc nhóm chat sôi nổi hẳn lên.

Giang Phong hỏi thăm tình trạng hôn nhân hiện tại của mọi người, hắn nhận ra các cặp đôi đều đang tận hưởng tuần trăng mật, ai nấy đều rất ân ái, hắn cũng yên tâm hơn.

Chưa được mấy phút thì Lý Hưng Văn đã gọi điện qua: “Giang đại sư, tôi ở Quảng Đông có một vị khách muốn mời cậu làm mai giúp con trai ông ấy, không biết có được không?”

Giang Phong đáp: “Đương nhiên không thành vấn đề, tôi làm mai không giới hạn địa điểm.”

Lý Hưng Văn cười nói: “Tôi biết Giang đại sư sẽ đồng ý mà. Bây giờ tôi chỉ nói trước một tiếng với cậu thôi, đợi qua Trung thu thì vị khách kia mới đến nhà mời ông mai.”

Giang Phong “ừm” một tiếng rồi nói: “Anh Văn, xem ra anh lại quảng cáo quảng cáo giúp tôi rồi.”

Lý Hưng Văn cười haha nói: “Vốn dĩ tôi không định quảng cáo đâu, lần này chỉ là trùng hợp thôi…”

Lý Hưng Văn kể lại toàn bộ câu chuyện, sau đó nói: “Vị khách lớn này của tôi có hơi xấu, nghe nói con trai ông ấy cũng thừa hưởng hết khuyết điểm của ông ấy, có lẽ nhan sắc cũng chẳng khá hơn là bao.

Cố Diệp Phi

Nhưng nhà ông ấy nhiều tiền lắm, cụ thể bao nhiêu tiền thì tôi không biết nhưng chắc chắn hơn trăm triệu. Nếu Giang đại sư cậu giúp con trai ông ấy giải quyết chuyện chung thân đại sự này, có lẽ danh tiếng làm mai của cậu trong ngành này sẽ lan xa, rất hữu ích cho phát triển sau này của cậu.”

Giang Phong “ừm” một tiếng rồi nói: “Anh Văn có lòng rồi.”

Sau đó hai người trò chuyện thêm mấy câu rồi cúp máy.



Ngày 09-09-2022, thứ sáu, theo lịch âm là ngày 14-08.

Ngày mai là Trung thu, vừa hay là thứ bảy và chủ nhật nên có thể nghỉ ba ngày liền.

Nên rất nhiều học sinh sinh viên, những người làm việc bên ngoài hay những người có điều kiện đều lũ lượt về nhà ăn lễ.

Chín giờ năm mươi ba phút sáng, tại ga Kiều Hồng ở thành phố ven biển thuộc khu đô thị quốc tế, hai nam nữ thanh niên tầm hai mươi bảy tuổi đang lên chuyến tàu lửa G1521.

Hai nam nữ thanh niên này không phải ai xa lạ, họ chính là Lưu Tuấn Hùng – anh họ con dì cả của Giang Phong, cô gái tên Tề Hải Yến là bạn gái Lưu Tuấn Hùng định dẫn về ra mắt gia đình.

Lưu Tuấn Hùng cao một mét bảy mươi bốn, mặc áo sơ mi sọc ca-rô phối cúng chiếc quần jean, khuôn mặt đôn hậu, thật thà, nhìn rất lương thiện.

Tề Hải Yến cao một mét sáu mươi bốn, mặc chiếc áo phông có hoa văn cùng với quần jean, mặt trái xoan, mắt to, dáng đẹp, trông khá xinh. Tóc được buộc cao bằng dây ruy băng, trên người không đeo trang sức, nhìn rất thanh thoát, giản dị.

Mười giờ không ba phút, xe lửa lăn bánh chạy về hướng tỉnh Quảng Tây.

Chín giờ ba mươi hai phút tối, xe lửa đến Quảng Tây.

Tối đó thuê phòng nghỉ ở gần nhà ga, sớm mai sẽ ngồi xe về nhà.

Thân là thanh niên tràn đầy sức sống, buổi tối lúc nghỉ ngơi, Lưu Tuấn Hùng tự nguyện tăng ca.

Sau đó, Lưu Tuấn Hùng lần nữa trải nghiệm niềm vui của gói dịch vụ sáu trăm tám mươi tám. Đây cũng là lý do cậu ta say đắm bạn gái mình, mỗi lần tăng ca đều khiến cậu ta sung sướng.

Cảm giác đó khiến cậu ta không thể dừng lại.

Ngày hôm sau.

Tết Trung thu.

Lưu Tuấn Hùng và Tề Hải Yến dùng bữa sáng dành cho hai người, sau đó bắt xe khách về quê.

Trên xe, Tề Hải Yến ôm cánh tay của Lưu Tuấn Hùng, nũng nịu nói: “Chồng ơi, sắp được gặp ba mẹ anh rồi, tim em đập nhanh bình bịch luôn này. Em sợ nếu họ không thích em thì phải làm sao đây? Bây giờ em không thể sống thiếu anh được.”

Lưu Tuấn Hùng nắm tay cô an ủi: “Yên tâm đi vợ yêu, ba anh thoáng lắm. Chuyện hôn sự của anh đều do anh quyết định, họ sẽ không nhúng tay vào đâu, chỉ cần anh thích thì họ cũng thích.”

Tề Hải Yến tựa đầu lên vai cậu ta, khẽ nói: “Tóm lại em sẽ theo anh cả đời này, chồng ơi, dù có gì xảy ra anh cũng không được bỏ rơi em đấy.”

Lưu Tuấn Hùng cười rồi khẽ nói: “Sao anh nỡ bỏ rơi cục cưng này chứ? Từ lúc lên giường với em, anh đã sớm không thể rời xa em rồi.”

Tề Hải Yến cắn môi nhìn anh ta đầy quyến rũ.

Trong lòng Lưu Tuấn Hùng bỗng trầm xuống, nếu không phải địa điểm không phù hợp, cậu ta còn muốn tiếp tục tăng ca.



Buổi sáng, sau khi bốn người nhà Giang Phong ăn sáng xong, họ liền lái xe mang theo các loại quà bánh trung thu đến nhà dì cả.

Nhà dì cả ở trấn Bình Sơn, huyện Lương Sơn, cách Thanh Hà trấn hơn bảy mươi cây số.

Trên đường đến nhà dì cả, cả nhà bốn người Giang Phong đều nói về cô bạn gái anh họ Lưu Tuấn Hùng dẫn về. Tuy vẫn chưa gặp mặt nhưng họ đều đã nghe qua những thông tin về chiều cao, ngoại hình của bạn gái anh họ.

Theo như dì cả nói, anh họ rất thích cô bạn gái này. Lần này dẫn về gặp mặt gia đình, nếu ba mẹ không phản đối thì sẽ đến Cục Dân chính đăng ký kết hôn.

Dì cả nói anh họ không muốn tổ chức hôn lễ cho lắm. Chủ yếu do hai bên gia đình khác tỉnh, nếu tổ chức hôn lễ sẽ gây khó khăn cho người thân bạn bè hai gia đình.

Sau bảy mươi phút, cả nhà Giang Phong đã đến nhà dì cả.

Lúc này, anh họ cùng bạn gái vẫn đang trên đường về, còn dì nhỏ dượng nhỏ vẫn chưa đến. Gia đình bọn họ là đến sớm nhất.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 104: Không Thích Hợp



Tết Trung Thu.

Mười giờ rưỡi trưa.

Giang Phong ở đường Bình Sơn đón anh họ Lưu Tuấn Hùng và bạn gái hắn, Tề Hải Yến, vừa xuống xe.

“Anh họ!”

“Tiểu Phong!”

Hai anh em bắt chuyện chào hỏi, anh họ Lưu Tuấn Hùng liền lôi kéo tay bạn gái, giới thiệu: “Yến Yến, đây chính là em họ Giang Phong, con trai nhà dì hai mà anh đã nói với em. Tiểu Phong, đây là bạn gái anh, Tề Hải Yến.”

Tề Hải Yến lúc này mỉm cười chào hỏi: “Hóa ra là em họ Tiểu Phong, chị đã sớm nghe anh họ em kể chuyện rồi, nói em trở về quê làm bà mối, mới hai tháng thôi đã kiếm được mấy chục vạn, thật sự là lợi hại!”

“Chị dâu quá khen rồi, anh chị ngồi xe lâu hẳn là đã mệt rồi đi?”

“Không mệt, cảnh sắc bên ngày rất độc đáo, chị một đường ngồi ngắm phong cảnh, chẳng biết từ lúc nào đã đến nơi rồi!”

Hai bên hàn huyên vài câu, sau đó thu dọn hành lý, lên xe về nhà!

Cố Diệp Phi

Trên xe, hai anh em tán gẫu với nhau, chủ yếu là anh họ hỏi thăm chuyện làm mai mối của Giang Phong.

Dù sao thì một thanh niên mới trưởng thành, sau khi tốt nghiệp đại học về nhà được hai tháng, chỉ riêng việc kiếm được hai ba mươi vạn từ việc làm mai mối thôi đã đủ huyền ảo tới mức bất hợp lý rồi.

Lúc nói chuyện với anh họ, Giang Phong cũng hỏi thăm tình hình công tác ở Trung Hải của anh họ mình một lần.

Đương nhiên, thỉnh thoảng cũng sẽ hỏi chị dâu một vài câu, không thể để cho người ta lần đầu tiên tới chơi đã bị lạnh nhạt được.

Nhà anh họ cách đường Bình Sơn không tính là xa, lái xe chưa đến mười phút đã tới nơi rồi.

Trong lúc chị dâu Tề Hải Yến đang đón nhận sự nghênh đón nhiệt tình của dì cả, chú lớn và đông đảo thân thích, Giang Phong mới kiểm tra điểm xứng đôi của anh họ Lưu Tuấn Hùng và chị dâu Tề Hải Yến một lần:

【 Danh tính 】 : Tề Hải Yến

【 Tuổi tác 】 : 27 tuổi

【 Chiều cao 】 : 164cm

【 Cân nặng 】 : 49 kg

【 Bối cảnh gia đình 】 : Sinh ra ở một vùng nông thôn nào đó huyện An Nguyên, tỉnh Quý Châu, trong nhà có bảy anh chỉ em...

【 Sở thích cá nhân 】 :...

【 Kinh nghiệm yêu đương 】 : Lần thứ nhất... Lần thứ 2: Lưu Tuấn Hùng

【 Điểm xứng đôi hôn nhân hiện tại 】 : 63 (Tình cảm vợ chồng 85 + Môn đăng hộ đối 21 + Quan hệ gia đình 83)

【 Điểm xứng đôi hôn nhân tối đa 】 : 75 (Tình cảm vợ chồng 91 + Môn đăng hộ đối 48 + Quan hệ gia đình 86)

Xem xét xong thông tin, Giang Phong phát hiện giá trị xứng đôi hôn nhân của anh họ Lưu Tuấn Hùng và chị dâu Tề Hải Yến hiện tại và giá trị xứng đôi tối đa mặc dù cũng không tính là cao, nhưng hai người lại cực kỳ xứng đôi, không hề kém hơn so với những đôi vợ chồng Giang Phong đã tác hợp trước đó.

Nhất là khi nhìn thấy điểm quan hệ gia đình cao tới 86 điểm, Giang Phong nhẹ nhàng thở ra, chí ít người bạn gái mà anh họ tìm được này ở chung với dì cả có lẽ rất tốt, không cần lo lắng sẽ xuất hiện vấn đề mẹ chồng nàng dâu bất hòa.

Chỉ là, khi nhìn đến bối cảnh gia đình của chị dâu, ánh mắt Giang Phong lại lộ ra một tia khác thường.

Bởi vì theo lời dì cả nói, điều kiện nhà chị dâu cũng khá ổn, trong nhà làm buôn bán nhỏ.

Mà theo như kết quả Giang Phong thấy bây giờ thì điều kiện nhà chị dâu lại là cực kỳ khó khăn.

Mặc dù không nghèo đến tình trạng không có cơm ăn, nhưng mấy anh em trai trong nhà đều không có tiền cưới vợ lại là sự thật không thể chối cãi.

Theo như cái này thì, người chị dâu tiêu chuẩn này đang cố ý che giấu gia cảnh của mình, cũng không biết anh họ có biết cái này hay không!

Đương nhiên, những cái này cũng chỉ là râu ria không đáng kể, chỉ cần cô ấy không lừa gạt tình cảm anh họ, cũng không phải loại người gặp người đệ khống, vậy thì những thứ khác cũng chỉ là vấn đề nhỏ.

Trong lúc Giang Phong đang xem tư liệu của Tề Hải Yến.

Sau khi Tề Hải Yến xuống xe, tinh thần liền bắt đầu căng lên, đứng trước mặt cha mẹ cùng với nhiều thân thích của bạn trai như vậy, đương nhiên một để lại một ấn tượng tốt cho cha mẹ và thân thích của bạn trai.

Cô thực sự rất hài lòng với bạn trai hiện tại của mình, không chỉ có dáng dấp tốt, còn ôn nhu quan tâm, thu nhập cũng tốt hơn so với rất nhiều người, lại là con một trong nhà, có thể nói là mọi điều kiện đều cực kỳ ổn.

Cho nên, khi hai người xác nhận ở cùng nhau, Tề Hải Yến sợ Lưu Tuấn Hùng ghét bỏ gia thế của cô, liền mạnh miệng nói láo, tính đợi đến sau khi kết hôn sẽ nói thật với hắn sau.

Sau đó, vì lấy lòng bạn trai, lúc cô và bạn trai làm vài việc không thể miêu tả, cô đã dùng hết sức làm hắn vui lòng, hắn muốn loay hoay thế nào liền loay hoay thế đó, chỉ cần hắn thích là được.

Mà hiệu quả thì rất rõ ràng, dù sao thì khoảng thời gian này bạn trai đối với cô cũng biểu hiện cực kỳ hài lòng, thậm chí còn chủ động đưa ra đề nghị mang nàng về gặp mặt gia đình, sau đó chuẩn bị đăng ký kết hôn.

Hiện tại, cửa bạn trai này đã không thành vấn đề, nhưng còn cửa cha mẹ chồng cũng phải qua, mặc dù bạn trai nói chuyện hôn nhân đại sự sẽ do chính hắn làm chủ, cha mẹ chắc chắn sẽ không nhúng tay vào, nhưng vì lý do an toàn, Tề Hải Yến vẫn muốn đem mặt tốt nhất của bản thân bày ra.

Bởi vậy, sau khi đến trấn Bình Sơn, Tề Hải Yến liền thu lại vẻ quyến rũ bày ra cho bạn trai xem, thay vào đó là vẻ đoan trang xinh đẹp, tự nhiên phóng khoáng.

Cộng thêm cách ăn mặc đơn giản sạch sẽ, không quá lòe loẹt của cô, đối với người nông thôn mà nói đương nhiên là rất dễ mến, độ hảo cảm tự nhiên tăng vọt, mọi người đều cảm thấy cô gái này rất tốt.

Lúc ăn cơm, sự chú ý của nhóm thân thích cơ bản đều đặt trên người anh họ và chị dâu, duy chỉ có Giang Phong đã biết được tư liệu của chị dâu, ngược lại đặt ánh mắt lên người dì cả và chú lớn.

Bây giờ, Giang Phong đã làm bà mối được hai tháng rồi, tuy nói năng lực làm mai mối của hắn mạnh, căn bản là dựa vào bật hack, nhưng không thể không nói, trải qua sự tôi luyện trong hai tháng làm mai mối, trên phương diện nhìn mặt nói chuyện, hắn tiến bộ cực kì nhanh.

Bởi vậy, mặc dù dì cả và chú lớn giấu giếm rất tốt, nhưng Giang Phong vẫn phát hiện ra có cái gì không đúng, sau đó liền để ý thấy hai người rất ít khi nói chuyện, thậm chí còn không thèm nhìn đối phương, tình huống này hẳn là cãi nhau rồi!

Nói thật, sau khi có được năng lực thần kỳ này, Giang Phong mặc dù thường xuyên xem điểm xứng đôi của mọi người, nhưng lại rất ít khi kiểm tra điểm xứng đôi của trưởng bối trong gia đình, luôn có cảm giác xem mấy việc này của trưởng bối có chút xấu hổ.

Có điều, bây giờ giữa dì cả và chú lớn dường như xảy ra vấn đề gì đó, vì muốn biết đã xảy ra chuyện gì, Giang Phong liền đi kiểm tra thử giá trị xứng đôi hôn nhân một lần:

【 Danh tính 】 : Trương Cầm

【 Bạn đời 】 : Lưu Kiến Vinh

【 Điểm xứng đôi hôn nhân hiện tại 】 : 62 (tình cảm vợ chồng 43 + môn đăng hộ đối 76 + Quan hệ gia đình 67)

【 Điểm xứng đôi hôn nhân tối đa 】 : 72 (tình cảm vợ chồng 71 + môn đăng hộ đối 76 + Quan hệ gia đình 69)

【 Hiện trạng hôn nhân 】 :...

【 Lời bình hôn nhân 】 :...

Kiểm tra xong tình trạng hôn nhân của dì cả và chú lớn, Giang Phong không khỏi nhẹ nhõm thở phào, còn may chỉ là cãi vã vặt vãnh bình thường, chứ không phải vấn đề lớn vượt quá giới hạn gì.

Chờ lát nữa tìm cơ hội lén lút tâm sự với dì cả sau đi, tuy nói lần này dì cả và chú lớn chỉ là cãi nhau vặt, nhưng chuyện đã kéo dài hơn nửa tháng rồi, cái này nếu như không giải quyết ổn thỏa, nhỡ đâu lại cãi thành ngựa... À không không, nhỡ đâu lại càng náo càng lớn thì không ổn!

Dù sao thì sống với nhau đương nhiên sẽ xảy ra xung đột, nhưng vì một chút chuyện lông gà vỏ tỏi mà dẫn đến ly hôn cũng không ít.

Giang Phong đã từng chứng kiến một sự cố nhỏ như vậy, về một đôi vợ chồng rảnh đến nhức cả trứng, lúc nói chuyện trời đất, ông chồng huyễn tưởng việc bản thân mua xổ số trúng thưởng lớn 5 triệu, sau đó bà vợ bắt đầu thảo luận với ông ta về việc sẽ chia cho bà bao nhiêu, số còn dư lại thì tiêu thế nào.

Kết quả, vì cả hai đều không thỏa mãn với số tiền được chia, cuối cùng làm rùm beng cả lên, sau đó càng nói càng hung...

Cuối cùng, hai người ly hôn!

Bởi vậy, điều tối kỵ trong hôn nhau chính là trong lúc cãi nhau, không ai chịu nhường ai!
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 105: Đại Minh Tinh



Sau bữa ăn.

Đàn ông uống trà nói chuyện phiếm, phụ nữ thì dọn bàn, rửa bát đũa.

Tề Hải Yến vì thể hiện mà mặc kệ dì cả ngăn cản, tích cực hỗ trợ thu dọn rửa sạch bát đũa, nhìn động tác thuần thục là biết cô đã làm việc này không ít, khiến cho dì cả khá hài lòng.

Thu dọn xong bàn ăn, rửa sạch sẽ bát đũa rồi, sợ khiến người sắp trở thành con dâu mình này cô đơn, dì cả lại cùng Tề Hải Yến nói chuyện một hồi lâu, khiến Giang phong muốn tìm cơ hội để tâm sự với dì cả cũng không có.

Cố Diệp Phi

Bởi vì lát nữa sẽ phải về, cho nên Giang Phong nghĩ một hồi, cuối cùng dứt khoát ném vấn đề nan giải này cho anh họ.

Thế là, hắn liền kéo anh họ ra, nói: “Anh họ, em phát hiện cha mẹ anh có điểm gì đó là lạ, hẳn là cãi nhau, anh tìm thời gian hỏi họ một chút, thuận tiện ở giữa hòa giải, miễn lại lớn chuyện lên!”

Lưu Tuấn Hùng kinh ngạc hỏi: “Tiểu Phong, anh còn không phát hiện ra bọn họ có cái gì không đúng, em không phải là nhìn lầm rồi chứ?”

Giang Phong cười nói: “Anh họ, người làm mai mối như bọn em, quan trọng nhất chính là học cách nhìn mặt người nói chuyện, mặc dù cha mẹ anh biểu hiện ra rất bình thường, nhưng vẫn không thể qua mắt em được đâu, không tin thì đợi lát nữa bọn em rời đi rồi, anh thăm dò hai người họ một chút là biết!”

Lưu Tuấn Hùng bán tín bán nghi nói: “Được, để lát nữa anh sẽ hỏi thử!”

Giang Phong gật đầu nói: “Hừm, nếu như hai người họ thật sự đang cãi nhau, thì anh hãy nghĩ cách hòa giải giúp đi, nếu không được thì gọi điện cho em, em sẽ suy nghĩ cách giúp.”

Lưu Tuấn Hùng nói: “Yên tâm đi, trước đó anh là không chú ý, nếu quả thật hai người họ đang cãi nhau, vậy anh chắc chắn có thể khuyên nhủ bố mẹ được.”

“Vậy là tốt rồi!” Giang Phong nhẹ gật đầu, lập tức nói sang chuyện khác: “Anh họ, theo mắt nhìn của một người làm mai mối, em cảm thấy chị dâu quả thật không tệ, rất xứng đôi với anh, lần này anh dẫn chị dâu về là muốn đăng ký kết hôn rồi sao?”

Lưu Tuấn Hùng ừ một tiếng, nói: “Đúng là có suy nghĩ này, vốn dĩ anh định trước cùng chị dâu về gặp cha mẹ vợ tương lai, xin phép bọn họ trước, bàn lại chuyện kết hôn. Nhưng chị dâu em lại nói cô ấy với bố mẹ đang căng thẳng vì một số chuyện, sợ mang anh trở về sẽ không được tiếp đón chu đáo, cho nên không bằng trước lén lút đăng ký kết hôn, chờ sau này có cơ hội thích hợp sẽ mang anh trở về gặp người nhà sau.”

Giang Phong nghe vậy thì đã hiểu rõ, nhất định chị dâu là vì gia cảnh không tốt mà sinh ra tâm lý tự ti, cho nên không muốn mang anh họ về nhà ra mắt cha mẹ, sợ anh họ sẽ ghét bỏ xuất thân của mình.

Mặc dù hắn cảm thấy việc làm này có chút dư thừa, anh họ sẽ chắc chắn sẽ không vì gia cảnh mà ghét bỏ chị dâu, nhưng ngẫm lại, chị dâu lớn lên trong hoàn cảnh gia đình như vậy, có tâm lý tự ti như thế cũng là điều dễ hiểu.

Đây chính là tầm quan trọng của môn đăng hộ đối.

“Anh họ, chị dâu đã nói như vậy, vậy anh cứ nghe theo là được, người ta là cô gái xinh đẹp thùy mị, lại cái gì cũng không cần, nguyện ý cùng anh đăng ký kết hôn, vậy chắc chắn là rất yêu anh, chỉ cần biết vậy là đủ rồi!”

“Hừm, Tiểu Phong, em nói đúng, vậy thứ hai tuần sau anh sẽ cùng cô ấy tới huyện thành đăng ký kết hôn!”

...

Khoảng bốn giờ chiều, thân thích trong nhà liền lần lượt tạm biệt rời đi.

Một nhà bốn người Giang Phong cũng nói lời tạm biệt, sau đó lên xe rời đi.

Hôm nay dù sao cũng là tết Trung thu, ban ngày tới nhà dì cả tụ tập là vì muốn gặp bạn gái anh họ dẫn về một lần, buổi tối chắc chắn vẫn sẽ muốn về nhà ăn tết.

...

Cùng lúc đó.

Tỉnh thành, một biệt thự cao cấp nào đó.

Tiêu Quân ở một bên ngâm nga bài hát, một bên nêm nếm gia vị cho món canh vịt.

Món canh vịt này là món canh con gái Tiêu Mẫn thích ăn nhất.

Sau khi biết con gái sẽ trở về ăn tết Trung thu, hôm qua Tiêu Quân liền đặc biệt đi tới nhà một người nuôi vịt mua một con vịt đực già đã nuôi năm, sáu năm với giá cao, hôm nay ăn sáng xong ông liền đi xử lý con vịt đực già kia, sau đó cho thêm một lượng vừa phải chè sâm bổ lượng, cất vào hũ, cho lên bếp đun lửa nhỏ.

Bây giờ đã hầm gần xong, chỉ cần thêm muối là được, những gia vị khác thì không cần thiết.

Nêm nếm món ăn xong, Tiêu Quân nghĩ đến lát nữa là có thể nhìn thấy con gái, nụ cười trên mặt không dừng lại được.

Nhớ tới con gái Tiêu Mẫn, Tiêu Quân không nhịn được sinh lòng tự hào.

Từ nhỏ đến lớn, Tiêu Mẫn chính là một đứa con gái ngoan ngoãn nghe lời hiểu chuyện, không chỉ có dung mạo xinh đẹp đáng yêu, thành tích học tập còn cực kỳ tốt.

Trong năm cuối cấp ba, Tiêu Mẫn đã từng tình cờ tham gia một cuộc thi hát quốc gia. Cô đi qua năm cửa hạ sáu vị tướng, cuối cùng giành được giải quán quân cuộc thi hát này.

Từ đó một bước lên mây, tiến vào ngành giải trí không biết bao nhiêu người tha thiết ước mơ.

Bây giờ, Tiêu Mẫn đã s* s**ng lần mò trong ngành giải trí được mười năm, từng ba lần liên tiếp leo lên sân khấu lớn cuối năm, mặc dù vì không có kim chủ sau lưng hỗ trợ nên cô vẫn không thể đi lên thành nữ minh tinh hạng một được, nhưng cô cũng coi như là gương mặt thân quen trong mắt quốc dân, làm nữ minh tinh tuyến hai hàng đầu cũng không thành vấn đề.

Nhất là ở sân nhà Quế tỉnh (Quảng Tây), Tiêu Mẫn hoàn toàn chính là nữ minh tinh hàng đầu.

Tiêu Quân vốn chỉ là một người làm ăn nhỏ bình thường, bây giờ lại trở thành cha bằng nữ quý, ở trong căn biệt thự lớn mà trước đây nghĩ cũng không dám nghĩ, ông cảm thấy đời này thật là đáng giá!

Đương nhiên, nói đi cũng phải nói lại, con gái trở thành đại minh tinh cũng có chỗ không tốt, đó chính là muốn gặp con cũng khó, cộng thêm bạn già lo con gái ở ngoài bị người ta gây khó dễ, cho nên từ khi con gái tiến vào ngành giải trí đến nay vẫn luôn bầu bạn bên cạnh con gái, trở thành người đại diện của cô.

Điều này dẫn đến cuộc sống mười năm nay của Tiêu Quân cũng không khác lão già cô độc là mấy.

Hơn nữa, con gái năm nay đã ba mươi tuổi, nhưng đừng nói là kết hôn, ngay cả chuyện yêu đương cũng chưa từng nói qua.

Tiêu Quân biết rõ, ngành giải trí có rất nhiều nữ minh tinh lựa chọn chung thân không gả, ông đương nhiên cũng lo con gái cũng sẽ đi theo con đường này.

Mấy năm trước, sự nghiệp của con gái đang ở trên đỉnh cao, cộng thêm còn trẻ, Tiêu Quân đương nhiên không có suy nghĩ để cô kết hôn.

Nhưng mấy năm gần đây, nhất là một hai năm trở lại đây, tuổi của con gái càng lúc càng lớn, cộng thêm con gái ở trong ngành giải trí cũng tiến vào thời điểm khó phát triển, bắt đầu trì trệ không tiến lên được.

Tiêu Quân liền có suy nghĩ muốn con gái kết hôn.

Nếu như con gái là một người bình thường, vậy Tiêu Quân không chừng đã mời bà mối giúp con gái sắp xếp xem mắt rồi.

Nhưng con gái không phải người bình thường, mà là một nữ minh tinh danh tiếng không nhỏ, chuyện mời bà mối sắp xếp xem mắt đương nhiên chỉ có thể bỏ qua, dù sao thì thanh danh của bà mối bây giờ kém thế nào, ông cũng không phải không biết.

Nhỡ đâu lại biến khéo thành vụng, chuyện xem mắt trở thành tin nóng, vậy thì phiền toái rồi!

Bởi vậy, chuyện hôn nhân đại sự chỉ có thể để bản thân con gái làm chủ, người làm cha như ông trừ thúc giục ngoài miệng thì cũng không giúp được gì nữa cả!

Nghĩ tới đây, Tiêu Quân không khỏi thở dài một hơi.

Nhìn thấy cũng đã sắp tới giờ, ông liền gọi điện thoại cho con gái.

Điện thoại vừa kết nối, giọng nói ngọt ngào của con gái liền vang lên: “Ba ba, con và mẹ đã lên xe rồi, đại khái khoảng hơn bốn mươi phút nữa là sẽ đến nơi.”

Nghe thấy giọng con gái, ưu sầu trong lòng Tiêu Quân nháy mắt tan biến, tươi cười nói: “Ừm, đã lên xe là được rồi, con thích ăn canh vịt, ba ba đã hầm cho con rồi, lúc trở về có thể uống ngay, nhiệt độ lúc đó sẽ vừa đủ.”

“Oa, vừa trở về đã có canh uống, ba ba, con thật sự yêu ba đến c.h.ế.t đi được!”
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 106: 85 Cân Là Một Mức Báo Động Đỏ



Năm giờ chiều.

Tại một biệt thự cao cấp nào đó.

Gia đình ba người nhà Tiêu Mẫn đang ăn tối.

Lúc này, Tiêu Mẫn đã tẩy trang và thay một bộ quần áo ở nhà rộng rãi thoải mái.

Không thể không nói, một người phụ nữ có vóc dáng đẹp và ngoại hình xinh xắn thực sự mặc gì cũng đẹp, dù chỉ quấn một chiếc khăn tắm cũng nổi bật trong mắt đàn ông.

Tiêu Mẫn rõ ràng là một người phụ nữ xinh đẹp như vậy, cho dù đó là một bộ quần áo ở nhà đơn giản thì nó cũng trở nên nổi bật khi khoác trên người Tiêu Mẫn, có một phong vị đặc biệt so với những trang phục khác.

“Wow, thật sự rất ngon đó ba ơi, tay nghề hầm canh của ba thật sự càng ngày càng tuyệt, canh vịt đực này ba hầm rất vừa miệng, nước canh tràn đầy hương vị thịt, ăn vào thật sự thơm ngọt vừa ăn, hương thơm đọng lại trong miệng, ngon hơn cả mấy đầu bếp ở khách sạn năm sao nấu nữa!” Tiêu Mẫn vừa húp canh vừa khen ngợi.

Quản lý Vương Đại liếc nàng một cái rồi nói: “Chỉ biết nịnh ba cô!”

Tiêu Mẫn cười hi hi nói: "Có đâu, con nói thật đấy, canh ba nấu vốn rất ngon mà!"

Tiêu Quân liếc nhìn vợ với vẻ mặt đắc ý, sau đó cười với con gái và nói: “Vẫn là con gái tôi biết phân biệt tốt xấu, mấu chốt của món canh ngon hôm nay ngoài độ nóng và tỷ lệ nguyên liệu ra, điều quan trọng nhất thực ra vẫn là con vịt đực già đó.

Đây chính là do ba chạy đến nhà một người nông dân ở bên Thạch Phụ để mua đó, người ta đã nuôi nó năm sáu năm rồi, nếu ba không trả giá cao thì họ sẽ không chịu bán đâu!

Có con vịt đực già như vậy để hầm canh thì mùi vị ngon là chuyện đương nhiên rồi!”

Tiêu Mẫn nghe những lời này trong lòng tràn đầy ấm áp, tuy rằng ba cô nói rất đơn giản, nhưng cô cũng không phải cô gái nhỏ cái gì cũng không biết, cô đương nhiên hiểu được, ba cô thật sự đã bỏ ra rất nhiều công sức để nấu món canh này.

Trong món canh này chứa đầy tình yêu thương của ba.

“Ba ơi, ba nấu canh là được rồi, sao lại nấu nhiều món như vậy, hơn nữa toàn là món con thích ăn. Nhưng bây giờ con phải giữ dáng, không thể ăn nhiều, ba như vậy có phải làm cho con thèm không!"

Tiêu Quân nhìn cô gái gầy gò, một mặt bất đắc dĩ nói: “Tiểu Mẫn, con coi con đã gầy đến thế nào rồi, người cao 1 mét 65, còn cân nặng không biết có được 80 cân không nữa, vậy mà còn ăn ít lại à?”

Tiêu Mẫn đính chính: “Ba à, hiện giờ con đã 83 cân rồi, nếu không kiểm soát tốt chế độ ăn uống của mình, trong thời gian ngắn có thể sẽ tăng lên hơn 90 cân, điều đó thật là đáng sợ!"

Tiêu Quân lắc đầu và nói: "Với chiều cao của con, theo ba thì phải tầm 95 cân mới thích hợp, bây giờ mới có 83 cân thực sự quá gầy!”

Quản lý Vương Đại nói: “Ông già như anh thì hiểu gì chứ, Tiểu Mẫn là người của công chúng, nếu lúc tham dự sự kiện mà bị chụp ảnh thấy tay thô, chân thô, eo thô, ông có biết nó đáng sợ như thế nào không?"

Tiêu Quân bĩu môi nói: "Những chuyện này tôi không hiểu, nhưng theo chiều cao của con gái mình, nếu cân nặng chưa đến 100 cân thì tay, eo hay chân có thể thô bao nhiêu chứ?"

Tiêu Mẫn cười nói: “Ba à, ba không hiểu tâm tư của phụ nữ, phụ nữ thà gầy còn hơn mập, đối với con mà nói, 85 cân đã là mức báo động đỏ rồi, đó là mức tuyệt đối không được chạm tới.”

Tiêu Quân: “…”

Sau khi bỏ qua vấn đề về cân nặng, Tiêu Quân suy nghĩ một lúc rồi hỏi: "Tiểu Mẫn, con từng tuổi này cũng không còn trẻ nữa, chẳng phải nên nghĩ đến chuyện quan trọng của đời mình rồi sao?"

Tiêu Mẫn từ lâu đã chuẩn bị sẵn tâm lý bị giục kết hôn nên khi nghe điều này cô cũng không kinh ngạc, chỉ lắc đầu và nói: “Ba à, con không từ chối kết hôn, nhưng con không muốn tìm người trong giới, còn người ngoài giới phù hợp với quan niệm chọn bạn đời của con thì con tiếp xúc không nhiều, vậy nên đợi đến khi nào con tìm được người phù hợp rồi nói sau nhé!”

Quản lý Vương Đại xen vào: “Lão Tiêu, chuyện này anh đừng nên gấp, em vẫn luôn tìm nơi thích hợp cho Tiểu Mẫn, con đường phát triển sự nghiệp hiện tại của Tiểu Mẫn đã bước vào giai đoạn tắc nghẽn, nếu muốn tiến xa hơn, con bé phải tìm được một người chồng có thể giúp đỡ mình. Nhưng mà người có điều kiện như vậy khó mà tìm được, cho nên chúng ta chỉ có thể từ từ chờ cơ hội mà thôi!”

Tiêu Quân nói: “Không thể chỉ nhìn vào sự nghiệp, người cũng là mấu chốt.”

Quản lý Vương Đại nói: “Đó là điều chắc chắn, anh yên tâm đi, mấy năm nay em cùng Tiểu Mẫn đi đây đi đó, từng gặp qua đủ loại người, em biết người tài nào phù hợp với Tiểu Mẫn mà.”

Tiêu Mẫn: “…”



Trấn Thanh Hà.

Thôn Long Sơn.

Gia đình Giang Phong đang nói chuyện với chú thím của anh ấy về chuyện xây nhà.

Giang Phong lấy điện thoại di động ra và mở WeChat, sau đó gửi bản vẽ và sơ đồ mặt bằng của biệt thự đôi mà anh ấy tìm thấy vài ngày trước vào nhóm gia đình, và nói: " Chú thím vào nhóm gia đình xem đi, con thấy căn biệt thự đôi này có thiết kế không tệ, không chỉ hình thức bên ngoài đẹp mà cách bố trí bên trong cũng hợp lý, và quan trọng nhất là chi phí cũng hợp lý.”

Nghe Giang Phong nói vậy, chú thím cùng Giang phụ, Giang mẫu đều lấy ra điện thoại di động mở WeChat, xem mấy bức ảnh mà Giang Phong gửi tới.

“Đây là biệt thự đôi sao? Xem trong ảnh thật sự rất đẹp.” Giang mẫu vừa xem vừa nói.

Người thím nói: “Thoạt nhìn thì đẹp, chỉ là nhìn vào thiết kế này, một nhà khoảng chừng 8 cái phòng ngủ, 5 cái sảnh, 5 cái phòng vệ sinh, còn có phòng trà, phòng cho khách, phòng để quần áo, phòng dự bị các kiểu thì thực sự quá lớn đối với gia đình chú thím!”

Gia đình thím ấy chỉ có duy nhất một người con trai, thường thì đều sống ở thị trấn, xây phòng trong nhà lớn như vậy rồi không ở thì thật là có chút không cần thiết.

Giang Phong nghe vậy cười nói: “Vấn đề này con cũng đã cân nhắc qua, thím xem thử thế này được không? Nếu nhà chú thím e ngại nhiều phòng quá thì cứ nhường tầng 3 cho gia đình con, vậy thì nhà chú thím chỉ cần bỏ ra 1/3 số tiền là được rồi.”

Người thím nghe vậy liền gật đầu nói: “"Tiểu Phong, ý kiến của con rất hay, thím thấy được đó!"

Giang Phong nhìn chú rồi nói: “Chú thấy thế nào?”

Người chú cũng gật đầu nói: "Chú cũng cảm thấy được đó, đợi đến khi chú thím về hưu trở về, hai tầng cũng đủ ở!"

Giang Phong nhìn bố mẹ, nói: "Bố mẹ, hai người thấy thế nào?"

Thực ra cách này cũng có nhược điểm, nếu gặp phải anh em hay chị em dâu thích so đo thì làm vậy dễ dẫn đến tranh chấp, thậm chí vì thế mà có khả năng trở mặt thành thù.

Tuy nhiên, Giang Phong đã nghĩ tới bố và chú của anh ấy luôn có mối quan hệ tốt, mẹ và thím của anh ấy cũng rất hòa thuận, hai gia đình không phải là loại người so đo tính toán, cho nên mới đưa ra cách này.

Bây giờ Giang Phong đã là trụ cột của gia đình, Giang phụ dĩ nhiên không phản đối cách mà anh ta đề ra.

Vậy nên, Giang phụ cũng gật đầu và nói: "Tiểu Phong, con có thể làm bất cứ điều gì con muốn, bố không có ý kiến!"

Còn về phần Giang mẫu thì càng khỏi phải nói, từ nhỏ đến lớn toàn là Giang Phong nói sao thì làm vậy.

Giang Phong lại nhìn anh trai và nói: “Còn anh thấy thế nào?”

Cố Diệp Phi

Giang Phi vội vàng xua tay nói: "Tiểu Phong, mày làm chủ là được rồi, anh sao cũng được!”

Giang Phong thấy mọi người đều đồng ý nên đưa ra quyết định: “Nếu tất cả mọi người đều đồng ý, thế thì chuyện này quyết định vậy nhé!”
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 107: Hối Hận



Mùng 16 tháng 8 âm lịch, buổi chiều 3 giờ 13 phút.

Dưới sự dẫn đầu của một chiếc Honda Accord, một chiếc Mercedes-Benz GL63 AMG dừng trước của nhà họ Giang ở thôn Long Sơn.

Người xuống xe Accord không ai khác chính là Lý Hưng Văn, vị khách hàng đầu tiên mà Giang Phong đón tiếp kể từ sau khi làm nghề mai mối, còn người xuống xe Mercedes-Benz GL63 AMG là Ngụy Nguyên Châu, khách hàng lớn của Lý Hưng Văn cùng con trai Ngụy Tuyết Phong.

Lúc xuống xe, cha con Ngụy Nguyên Châu cầm đầy quà trên tay, trong đó có 10 bình rượu Mao Đài, 10 tấm Đại Quốc Hỷ, mười hộp trà nổi tiếng cùng giỏ quà trái cây lớn.

Nhìn vào quà tặng là biết mang ý nghĩa thập toàn thập mỹ.

Nhìn thấy Giang Phong cùng Giang phụ, Giang mẫu đang chào đón, Lý Hưng Văn vội vàng đứng dậy và đại diện giới thiệu hai bên với nhau: “Chú Giang, thím Giang, Giang đại sư, để tôi giới thiệu với mọi người, vị này chính là người mà tôi đã đề cập đến trong cuộc điện thoại trước đó với Giang đại sư, ông chủ Ngụy, còn vị này là con trai của ông chủ Ngụy, Ngụy Tuyết Phong.”

Tiếp đó, lời thoại hai bên chào hỏi lẫn nhau không đề cập tới.

Cố Diệp Phi

Sau khi chào hỏi xong, Ngụy Nguyên Châu đưa t.h.u.ố.c lá và rượu trong tay cho Giang Phong và nói: “Giang đại sư, đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, chút quà nhỏ bất thành kính ý!”

Ngụy Tuyết Phong nghe vậy cũng đưa quà trong tay cho Giang Phong.

Giang Phong vừa khéo léo tiếp nhận quà tặng, vừa đưa về hướng cha mẹ, ngoài miệng vẫn không quên khách khí nói: “Ông chủ Ngụy, sao ông lại đem nhiều quà cáp như thế, ông thật là quá khách khí rồi!”

Ngụy Nguyên Châu cười nói: “Giang đại sư, tôi là người thẳng thắn, hi vọng ngài không phiền, chỉ cần Giang đại sư anh có thể thuận lợi giải quyết chuyện hôn sự của con trai tôi thì tôi vô cùng cảm kích!”

Giang Phong trên mặt lộ ra nụ cười chuyên nghiệp và nói: “Giải quyết vấn đề hôn nhân cho khách hàng là chuyên môn của tôi, ông chủ Ngụy cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ tìm được đối tượng kết hôn phù hợp cho anh Phong mà.”

Nói đến đây, Giang Phong dùng tay làm dấu mời, “Mời vào trong uống trà, chúng ta từ từ trò chuyện!"



1 giờ rạng sáng.

Tại một cư xá nào đó ở huyện thành.

Trong phòng 303, tòa nhà A18, trong phòng khách tối om, Châu Lệ Mai (vợ cũ của Chu Lượng) ngồi trên ghế sofa với vẻ mặt u ám, ánh sáng duy nhất phát ra từ chiếc điện thoại di động của cô.

Cô ấy đã gọi điện cho chồng hiện tại từ mười giờ tối, bảo anh ta về nhà.

Lúc đó, khi người chồng hiện tại nhận được cuộc gọi đầu tiên đã trả lời một lát sẽ về.

Kết quả là hơn nửa tiếng đồng hồ vẫn không thấy bóng dáng, Châu Lệ Mai chịu không nổi nên gọi lại lần nữa, nhận được tin nhắn trả lời là đang uống rượu với bạn, sẽ về ngay.

Tuy nhiên, lại hơn nửa giờ trôi qua, vẫn không thấy bóng dáng đâu.

Châu Lệ Mai có chút tức giận gọi lại, sau đó đùng đùng nổi giận, kết quả là vẫn chưa đợi cô ta mắng mấy câu, người ta đã tắt điện thoại rồi!

Điều này khiến Châu Lệ Mai vô cùng tức giận, lập tức gọi thêm một cuộc nữa, nhưng đáng tiếc là người ta không bắt máy, dù cô có gọi hàng trăm cuộc nhưng người ta không nghe cuộc nào.

Châu Lệ Mai có bao giờ phải chịu cơn bực bội này?

Nhớ lúc trước khi cô ấy gả cho Chu Lượng, cứ mắng chửi Chu Lượng, buổi tối đi chơi cùng bạn bè, chỉ cần cô ấy gọi bảo về nhà là phải vội vàng về ngay, dù trễ mấy phút cũng đều bị ăn mắng.

Còn đối với việc cúp điện thoại hoặc không trả lời điện thoại, Chu Lượng chưa bao giờ làm dù chỉ một lần.

Bây giờ người chồng này là người chồng được mai mối sau khi cô và Chu Lượng ly hôn, điều kiện gia đình của anh ấy tốt hơn chồng cũ Chu Lượng của cô, ngoại hình của anh ấy không thua kém gì chồng cũ, thậm chí đến công phu trên giường cũng tốt hơn chồng cũ.

Nói tóm lại, Châu Lệ Mai vẫn thấy hài lòng.

Sau hơn một tuần kết hôn đến nay, người chồng hiện tại đối xử với cô rất tốt, dù sao hai người cũng là vợ chồng mới cưới mà!

Nhưng thái độ của chồng cô đối với cô tối nay đã phủ bóng đen lên trái tim của Châu Lệ Mai.

Vì vậy, cô phải thức gần như cả đêm để đợi người đàn ông đó trở về, nếu không giải thích rõ ràng, cô nhất định sẽ không để yên cho hắn.

Khi màn đêm buông xuống, nỗi oán hận trong lòng Châu Lệ Mai ngày càng nặng nề, đã sớm đạt đến ranh giới bùng nổ.

Không biết đã đợi bao lâu, ngay khi Châu Lệ Mai bắt đầu cảm thấy buồn ngủ, cánh cửa cuối cùng cũng mở ra với một tiếng cạch!

Vào lúc này, Châu Lệ Mai đã chờ đợi rất lâu trong nháy mắt liền mừng rỡ.

Tách, đèn trong phòng khách được bật lên, ánh sáng chói lóa làm Châu Lệ Mai vốn đã quen với bóng tối bị lóa mắt nên nheo mắt lại.

Rất nhanh, một người đàn ông nồng nặc mùi rượu bước vào, nhìn thấy Châu Lệ Mai đang ngồi trên sô pha, giống như là Lý Mạc Sầu nhìn thấy Lục Tự, xông tới rồi vung tay tát một cái “bốp” thật mạnh vào mặt Châu Lệ Mai.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 108: Hối Hận (2)



Ngoài miệng vẫn không quên trách mắng: “Mẹ nó, đi nhậu với bạn mà nó cứ gọi điện giục, còn dám mắng tao, để tao bị mất mặt trước bạn bè, coi tao trừng phạt mày đây!”

Vừa nói xong, lạ một tiếng “bốp”, tát Châu Lệ Mai một bạt tai.

Lần đầu tiên bị tát, Châu Lệ Mai thực sự choáng váng, cô nhẫn nhịn lòng đầy tức giận, liền nghĩ chờ tên đàn ông này trở về sẽ tính sổ để hắn thành thật nhận sai.

Kết quả người vừa trở về, còn chưa kịp nói lời nào thì bị động thủ trước rồi ư?

Sau đó, khi cái tát thứ hai của người đàn ông lại giáng xuống mặt, Châu Lệ Mai bị đánh đến tỉnh rồi.

Từ trước đến giờ cô chưa từng bị ủy khuất như thế, giống như một con mèo bị giẫm phải đuôi, trong nháy mắt mất đi lý trí, lao vào người đàn ông giằng co, cắn xé...

Mười phút sau.

Châu Lệ Mai biến thành bộ dạng như thế này: đầu tóc rối bù, quần áo rách nát, da thịt lộ ra từng mảng thâm tím, mặt sưng đỏ, khóe miệng có máu, toàn thân đau đớn.

Đương nhiên, người đàn ông cũng không khá hơn là bao nhiêu, mặt, cổ và cánh tay của anh ta bị trầy xước ở các mức độ khác nhau, còn vai thì bị cắn, trông anh ta cũng rất nhếch nhác.

Hai người trầm mặc một hồi, Châu Lệ Mai khàn giọng nói: "Chúng ta ly hôn đi!"

Người đàn ông thấp giọng nói: "Ly hôn cũng được, trả lại tiền cho tôi!"

Lúc này Chu Lệ Mai chỉ muốn rời xa người đàn ông này càng sớm càng tốt nên cô không cò kè mặc cả mà trực tiếp đáp: “Được, ngày mai cục dân chính không làm việc, hẹn gặp anh ở cục dân chính sáng ngày mốt!"

Nói xong, Châu Lệ Mai khập khiễng trở về phòng khách, khóa cửa lại.

Nằm trên giường, Châu Lệ Mai thẫn thờ nhìn ra ngoài cửa sổ.

Sau khi trải qua chuyện tối nay, cô chợt phát hiện ra chồng cũ Chu Lượng của mình rất tốt, hơn một năm gần hai năm, thái độ của Châu Lệ Mai đối với anh thực sự rất tệ, cô từng coi anh ta như người hầu, muốn mắng thì mắng.

Tuy nhiên, dù cô có la mắng thế nào, Chu Lượng cũng không bao giờ trả đũa chứ đừng nói đến việc đánh cô, dù chỉ một lần.

Khi đó, cô chỉ cảm thấy anh vô dụng, không có khí chất đàn ông, coi thường anh ta từ tận đáy lòng.

Bây giờ nghĩ lại, Châu Lệ Mai nhận ra rằng đó đều là những ưu điểm!

So với người đàn ông đã đánh cô bây giờ, anh ta thực sự mạnh hơn gấp trăm lần.

Giờ khắc này, Châu Lệ Mai thoáng có chút hối hận!

Không biết sau khi ly hôn, anh ta sống thế nào?

Nghĩ đến đây, Châu Lệ Mai âm thầm hạ quyết tâm, sau khi ly hôn với người đàn ông này vào ngày mốt, cô sẽ về nhà chồng cũ để gặp con, nhân tiện xem chồng cũ bây giờ sống thế nào!

Nếu có cơ hội, thì cô sẽ tái hôn với anh ấy và sống những ngày tháng thật hạnh phúc, thật ra anh ấy cũng rất tốt.

Sau hôm ông chủ Ngụy đưa con trai đến tận nhà nhờ tìm người mai mối, Giang Phong đã chủ động lái xe ra ngoài để tìm đối tượng phù hợp cho Ngụy Tuyết Phong.

Anh ta không thể nào không tích cực, thực sự là ông chủ Ngụy tặng quá nhiều quà rồi, chỉ riêng lễ vật và bao lì xì để nhờ mai mối đã có giá trị bằng 50.000 đến 60.000 tệ, sự hào phóng của lời đề nghị gần như làm mới nhận thức của gia đình Giang Phong.

Phải biết rằng, đây chỉ là nhờ mai mối chứ không phải cảm ơn đã mai mối!

Cố Diệp Phi

Cảm ơn đã mai mối chỉ sau khi đã làm nên chuyện mới tặng, còn nhờ mai mối là trả trước cho người mai mối một chút thù lao, dù cho sự việc thành công hay không cũng sẽ không trả lại, hai cái này là những khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Nhờ mai mối lần này còn nhiều hơn cả người ta cảm ơn đã mai mối, có thể tưởng tượng được cảm ơn đã mai mối mà người mai mối nhận được khi xong chuyện sẽ còn kinh ngạc đến chừng nào!

Với điều kiện gia đình Giang Phong hiện tại, còn không có tư cách coi nhẹ giá trị của đồng tiền.

Vừa hay gia đình chuẩn bị xây nhà mới, cần rất nhiều tiền, nên việc ông chủ Ngụy đến tận nhà nhờ mai mối có thể nói là đến rất đúng lúc.

Tất nhiên, quà nhờ mai mối của ông chủ Ngụy rất hào phóng, nhưng độ khó của nhiệm vụ cũng tương ứng tăng lên rất nhiều, dù sao thì điều kiện cá nhân của Ngụy Tuyết Phong quả thực có chút kém, có thể gói gọn trong ba từ: lùn, mập, xấu.

May mắn thay, Ngụy Tuyết Phong có điểm cộng siêu hạng, đó chính là gia đình anh ta có tài sản hàng tỷ đô la, và anh ta là con một trong gia đình, điều này giúp Giang Phong có không gian thao tác rộng rãi, nếu không, cho dù Giang Phong có năng lực thần kỳ, e là cũng khó để tìm được một cô gái xinh đẹp bằng lòng lấy anh ta.

Giang Phong lái xe một mạch về phía nam, tìm kiếm theo hướng tỉnh Quảng Đông.

Vẫn ra sức tìm kiếm trong phạm vi bán kính tám mươi dặm và về cơ bản có thể bao phủ một thành phố vừa và nhỏ.

Trên đường đi, Giang Phong đã tìm được những đối tượng kết hôn khá phù hợp cho Ngụy Tuyết Phong, nhưng thật không may, chiều cao và ngoại hình của những cô gái này không đáp ứng được yêu cầu của khách hàng.

Vì vậy, Giang Phong chỉ có thể lắc đầu tiếc nuối, sau đó tiếp tục lái xe đến huyện tiếp theo.

Sau khi tìm kiếm hết huyện này đến huyện khác, Giang Phong đã đến ranh giới của Phan Châu, khi anh ta đến huyện Cao Lương để tiếp tục tìm đối tượng phù hợp cho Ngụy Tuyết Phong, một làn sóng vô hình lấy anh ta làm trung tâm và quét qua, trong nháy mắt bao phủ lấy khu vực có bán kính tám mươi dặm.

Sau đó, các hình đại diện nhấp nháy liên tục và cuối cùng khóa vào một trong các hình đại diện nữ:

[Họ tên] Hạ Linh Linh

[Tuổi] 23 tuổi

[Chiều cao] 168 cm

[Cân nặng] 48 kg

[Gia cảnh] Sinh ra tại một ngôi làng ở huyện Cao Lương, tỉnh Quảng Đông, trong gia đình có năm anh chị em...

[Sở thích tính cách] …

[Lịch sử tình trường] Đang trong giai đoạn được theo đuổi...

[Giá trị kết hôn hiện tại] 49 (quan hệ vợ chồng 35+ quan hệ gia đình tốt 26+ quan hệ gia đình 80)

[Giá trị kết hôn cực hạn] 69 (quan hệ vợ chồng 83+ quan hệ gia đình tốt 40+ quan hệ gia đình 84)

Nhìn thấy giá trị tương xứng này, Giang Phong trầm mặc một lát.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 109: Thực Sự Là Ông Ấy Tặng Quá Nhiều Rồi



Trước khi giá trị kết hôn có sự thay đổi, Giang Phong giới thiệu đối tượng cho khách hàng thì giá trị kết hôn sẽ không thấp hơn 80 điểm, nhưng sau khi giá trị kết hôn có sự thay đổi, tiêu chuẩn về sự phù hợp mà Giang Phong nhắm trúng không còn là giá trị thể hiện toàn diện, mà nó chủ yếu tập trung vào mối quan hệ giữa tình cảm vợ chồng và gia đình.

Miễn là hai giá trị này không thấp hơn 80 điểm, ngay cả khi điểm tổng thể không lý tưởng, vẫn có thể cân nhắc tác hợp.

Giống như bây giờ người đang được mai mối cho Ngụy Tuyết Phong tên là Hạ Linh Linh, mặc dù tổng giá trị cực hạn chỉ có 69 điểm, nhưng bởi vì quan hệ tình cảm vợ chồng và quan hệ gia đình đều có giá trị khá cao, nên rất đáng để Giang Phong tác hợp!

Thế là, Giang Phong không còn nhiều đắn đo mà phóng thẳng xe đến mục tiêu “Giết” !



Hạ Linh Linh sinh ra trong một gia đình nông thôn bình thường, có lẽ bởi vì cô ấy là con gái duy nhất trong nhà, cô ấy được cha mẹ và các anh trai yêu thương, nhưng cô ấy cũng bị cha mẹ quản lý rất nghiêm khắc.

Khỏi phải nói, khi còn đi học, cô ta bị cha mẹ cấm yêu đương một cách nghiêm ngặt.

Vì vậy, mặc dù mọi người đã theo đuổi cô từ khi cô còn học trung học cơ sở, nhưng Hạ Linh Linh luôn ghi nhớ lời nói của cha mẹ và luôn từ chối những lời tán tỉnh, không bao giờ cho họ cơ hội.

Đến trung học rồi tới đại học cũng vẫn như thế!

Sau khi tốt nghiệp đại học, bố mẹ sợ cô đi làm bên ngoài sẽ bị đàn ông nơi khác dụ dỗ, nên đã hết sức giục cô về quê tìm việc, tốt nhất là tìm một người bản xứ làm bạn đời.

Đây có thể coi là quan niệm mà người dân quê xưa nay vẫn giữ, đó là không muốn con gái đi lấy chồng xa, nhất là những gia đình chỉ có một người con gái trong nhà thì càng phải đặc biệt coi trọng điều này.

Suy cho cùng, trong mắt người dân nông thôn, nếu con gái họ lấy chồng ở bản xứ, thì cha mẹ họ có thể thường xuyên gặp con gái họ. Còn nếu lấy chồng ngoại thành, nhất là ở tỉnh xa thì mỗi năm gặp mặt họ một lần quả thực rất khó, đây là điều mà nhiều gia đình nông thôn thương con gái không thể chấp nhận được.

Mặc dù giao thông trong thời đại này đã rất phát triển, không còn đi lại khó khăn giống như trước đây. Nhưng nếu con gái đi lấy chồng ngoại tỉnh, tiền xe đưa đón có thể lên đến một đến hai ngàn một lượt, điều này quá xa xỉ đối với người nông thôn!

Vì vậy, con gái trong làng nếu lấy chồng xa thì tốt hơn là gả vào gia đình khá giả, còn nếu gả vào gia đình bình thường, bình quân một năm sẽ không được gặp mặt cha mẹ một lần.

Hạ phụ và Hạ mẫu có bốn người con trai, chỉ có duy nhất một đứa con gái bảo bối, bọn họ tuyệt đối sẽ không muốn gả con gái mình đi xa như vậy.

Còn Hạ Linh Linh từ nhỏ đến lớn toàn rất nghe lời cha mẹ, dưới sự yêu cầu kịch liệt của cha mẹ, cô từ bỏ cơ hội đi làm ở tỉnh khác, trực tiếp về quê tìm công việc với mức lương bình thường.

Vì cô ấy làm việc ở thị trấn, cách nhà không quá 20 km nên cô có thể về nhà để ở bên cha mẹ vào thứ bảy và chủ nhật hàng tuần.

Và mỗi khi cô ấy trở về và nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt của cha mẹ mình, cô ấy cảm thấy rất hài lòng và cảm thấy rằng điều này thực sự cũng rất tốt.

Mọi thứ trong cuộc sống bây giờ đều ổn, nhưng chuyện tình cảm làm cho Hạ Linh Linh có chút rối rắm.

Hiện tại có ba người đàn ông theo đuổi cô, một người là bạn học đại học của cô, theo đuổi cô ba bốn năm rồi và đến hiện tại anh ta vẫn chưa bỏ cuộc. Một người là bác sĩ của bệnh viện nhân dân huyện, cũng đã theo đuổi cô hơn nửa năm. Còn có một bồi bàn làm việc ở một nhà hàng nào đó trong huyện, cũng theo đuổi cô đã hơn ba tháng.

Trong số ba người đàn ông này, ai cũng đều có điểm mạnh và điểm yếu riêng.

Cố Diệp Phi

Để có tiếng nói chung, thì chắc chắn là người bạn cùng lớp đại học của cô ấy có ưu thế hơn.

Xét về điều kiện kinh tế, bác sĩ làm việc ở bệnh viện nhân dân huyện có ưu thế hơn.

Về dáng vóc và ngoại hình, người phục vụ lại chiếm ưu thế.

Trong ba người đàn ông này, người bị loại đầu tiên là bạn học đại học của cô, dù sao cũng là người liên tỉnh, sẽ không lọt vào mắt xanh của cha mẹ cô, đây là nguyên nhân chính khiến cô không bao giờ cho anh ta cơ hội.

Cả hai người đàn ông còn lại đều không thể thực sự gây ấn tượng với cô ấy, vì vậy họ hiện đang trong trạng thái quan sát.

Hạ Linh Linh rất rõ ràng, dáng người và ngoại hình là vốn liếng lớn nhất của cô, hiện tại cô vẫn còn trẻ, có thể dùng hai ba năm để từ từ tìm, nếu cô ấy có thể tìm được một người mà cô ấy hài lòng và bố mẹ cô ấy cũng hài lòng thì tuyệt biết mấy.

Ngày hôm nay, Hạ Linh Linh không phải đi làm, đang ngồi trước cửa nhà cầm điện thoại di động xem một đoạn phim ngắn, đương nhiên không phải xem những mỹ nam gì đó, mà là đang xem những livestream du lịch và livestream thư pháp, đó là những thứ cô ấy quan tâm hơn.

Trong khi Hạ Linh Linh đang tập trung chiêm ngưỡng một đôi thư pháp mỏng bằng vàng, một giọng nói đột nhiên vang lên bên cạnh cô: “Xin chào, cho hỏi đây có phải là nhà của Hạ Linh Linh không?”
 
Back
Top Bottom