Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!

Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 160



Mặt Mộ Hiểu Nhã méo xệch vì tức giận, cô ta đi đến một góc để dặm lại lớp trang điểm. Bản thân cô ta cũng không hiểu vì sao, chỉ cần nhìn thấy vẻ mặt điềm tĩnh của Diệp Sanh Ca, cô ta liền muốn lao đến cào cấu.

Rất nhanh, lần thử diễn thứ ba bắt đầu nhưng kết quả vẫn là NG. Càng NG, Mộ Hiểu Nhã càng phẫn nộ, khi diễn xuất cảm xúc càng lộ liễu. So với sự ổn định của Diệp Sanh Ca, Mộ Hiểu Nhã giống như một tên hề nhảy nhót.

Với diễn xuất như vậy, không ai tin được Ánh Tuyết có thể đấu với Tiết Ninh mấy chục năm.

“Cắt!” Từ Hướng Kiệt không biết đã hô cắt bao nhiêu lần, ông ta sa sầm mặt, “Nghỉ ngơi mười phút! Mộ Hiểu Nhã, cô lại đây!”

Mộ Hiểu Nhã trong lòng đã mặc định Từ Hướng Kiệt cố tình gây khó dễ cho mình, vì vậy khi Từ Hướng Kiệt giảng giải cho cô ta, cô ta vẫn giữ vẻ mặt lạnh nhạt, không biết nghe lọt tai được bao nhiêu.

Diệp Sanh Ca thấy vậy, đi đến bên cạnh Mộ Hiểu Nhã, nhàn nhạt lên tiếng: “Tiết Ninh chỉ là một phi tần, sao có thể so sánh với Đại công chúa được Hoàng đế sủng ái? Ban đầu Ánh Tuyết hoàn toàn không để Tiết Ninh vào mắt, vì vậy khi ra lệnh cho Tiết Ninh dọn ra ngoài, giọng điệu phải cao ngạo, mang theo chút thờ ơ, chứ không phải tức giận như vậy.”

Mộ Hiểu Nhã đột nhiên đứng bật dậy: “Tôi biết diễn như thế nào, không cần cô nhiều lời!”

“Tôi nhiều lời?” Diệp Sanh Ca nhìn cô ta, cười khẽ, “Mộ Hiểu Nhã, cô có phải đã quên ba năm nay, những cảnh quay của cô là do ai dạy?”

“Câm miệng!” Mộ Hiểu Nhã tức giận đến mức toàn thân run rẩy, “Không cần cô dạy, tôi cũng có thể diễn tốt!”

“Mong là vậy, nếu cô vẫn diễn không tốt, e rằng đạo diễn Từ chỉ có thể đổi người.” Diệp Sanh Ca mỉm cười, “Nhân lúc mới quay, tổn thất cũng không lớn.”

Sắc mặt Mộ Hiểu Nhã hoàn toàn thay đổi.

Cảnh quay này, cuối cùng Mộ Hiểu Nhã vẫn không thể vượt qua, đạo diễn Từ chỉ có thể đánh dấu X trên lịch trình, sau này sẽ quay bổ sung.

“Bình thường xem phim truyền hình, thấy diễn xuất của Mộ Hiểu Nhã cũng không tệ như vậy.”

“Đúng vậy! Hôm nay cô ta bị làm sao vậy, giống như không biết diễn xuất.”

“Nếu cô ta cứ tiếp tục như vậy, đến bao giờ mới quay xong bộ phim này!”



Lời bàn tán của nhân viên truyền vào tai Mộ Hiểu Nhã khiến cô ta gần như phát điên.

Chẳng lẽ không có Diệp Sanh Ca, cô ta ngay cả một cảnh quay cũng không diễn được sao?

Không, nhất định là Từ Hướng Kiệt cố tình gây khó dễ cho cô ta. Ông ta và người phụ nữ Diệp Sanh Ca kia có gian tình, đương nhiên sẽ giúp đỡ người phụ nữ đó.

Mộ Hiểu Nhã nghĩ như vậy, hận đến mức uống một ngụm nước lớn.

Lâm Nhiễm cũng đưa cốc nước trong tay cho Diệp Sanh Ca: “Hôm nay Mộ Hiểu Nhã bị sao vậy? Chẳng lẽ cô ta vẫn luôn tệ hại như vậy sao?”

Diệp Sanh Ca mỉm cười: “Cô ta cũng không đến mức tệ hại như vậy, chỉ là hôm nay người diễn đối thủ với cô ta là chị, cô ta quá muốn áp đảo về khí thế, kết quả lại phản tác dụng.”

Nói cho cùng, Mộ Hiểu Nhã trước mặt cô vẫn luôn thiếu tự tin, trong lòng cô ta rất rõ ràng bản thân có thể đi đến ngày hôm nay là nhờ Diệp Sanh Ca, cho nên trước mặt Diệp Sanh Ca, cô ta căn bản không thể nào giống như Ánh Tuyết đối đãi với Tiết Ninh, ung dung tự tại như vậy.

“Vậy phải làm sao bây giờ? Cô ta một cảnh quay cũng không hoàn thành!” Lâm Nhiễm nhíu mày, “Còn liên lụy đến chị phải quay nhiều lần như vậy.”

“Vậy thì chỉ có thể đổi người.” Diệp Sanh Ca cười tủm tỉm nói, “Chị cũng không ngại đá cô ta ra khỏi đoàn phim.”

Lúc trước cô yêu cầu Từ Hướng Kiệt ký hợp đồng với Mộ Hiểu Nhã, chẳng qua là vì lúc đó chưa xé rách mặt với Mộ Ngạn Hoài, cho nên làm cho có lệ mà thôi.

Hiện tại cô và Mộ Ngạn Hoài đã hoàn toàn trở mặt, đương nhiên rất vui lòng đuổi Mộ Hiểu Nhã đi.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 161



Ngày hôm đó, Mộ Hiểu Nhã không hoàn thành được bất kỳ cảnh quay nào, những ánh mắt nghi ngờ làm cô tacảm thấy như ngồi trên đống lửa, và khi trời chưa tối hẳn, cô ta đã rời khỏi đoàn phim.

Diệp Sanh Ca nhìn theo bóng lưng cô ta, mỉm cười bình tĩnh tiếp tục công việc quay phim của mình.

Sau khi kết thúc công việc, cô về phòng riêng, tắm xong liền lười biếng nằm trên giường không muốn làm gì.

Lâm Nhiễm ân cần làm massage cho cô, trong lúc Diệp Sanh Ca thở dài, cô nghe thấy tiếng chuông điện thoại.

Cô đưa điện thoại lên tai, không kịp nhìn số điện thoại liền nhấc máy lên và nói “Alo.”

Ở đầu dây bên kia truyền đến âm thanh thở dài nặng nề, Diệp Sanh Ca ngẩn người, đột nhiên thốt lên: “Thời Đình?”

Kỷ Thời Đình nhẹ nhàng “Ừ” một tiếng: “Sao còn chưa về?”

“À, dì Tú không nói với anh sao? Tối nay em không về.” Diệp Sanh Ca giải thích, “Đoàn phim làm việc sớm và kết thúc muộn nên em ở lại trong thành phố điện ảnh để nghỉ ngơi thêm một chút. Đoàn phim sẽ nghỉ một ngày sau khoảng nửa tháng, lúc đó em sẽ về.”

Sau khi nói xong, đầu dây bên kia im lặng.

Diệp Sanh Ca cảm thấy lo lắng, vội vàng bổ sung thêm: “Xin lỗi, em nên thông báo sớm hơn.”

“Không sao.” Giọng Kỷ Thời Đình không có chút cảm xúc, “Em ngủ sớm và chú ý an toàn.”

Nói xong, anh cúp máy.

Diệp Sanh Ca nghe tiếng bận rộn trong điện thoại, đột nhiên có một linh cảm, khi cô phản ứng lại, cô đã gọi lại cho Kỷ Thời Đình.

“Có việc gì nữa?” Rất nhanh, giọng nói lạnh lùng của Kỷ Thời Đình truyền đến.

Diệp Sanh Ca dũng cảm hỏi: “Anh có phải là muốn em về không?”

Kỷ Thời Đình lạnh lùng hừ một tiếng: “Em nghĩ sao?”

“À…” Diệp Sanh Ca bị hỏi đến ngẩn người.

Khi cô phản ứng lại, Kỷ Thời Đình lại một lần nữa cúp máy.

Diệp Sanh Ca mở to mắt, vò đầu bứt tóc suy nghĩ. Mặc dù giọng điệu của Kỷ Thời Đình rất lạnh lùng, nhưng cô vẫn cảm thấy, người đàn ông này vẫn mong cô ở nhà.

Nếu thật sự không quan tâm, với tính cách của anh, anh sẽ không gọi điện cho cô.

Nghĩ đến đây, Diệp Sanh Ca quyết tâm, vội vã từ giường đứng dậy: “Tiểu Nhiên, gọi tài xế chuẩn bị đi, tôi phải về.”

“Á? Gần chín giờ rồi, sáng mai sáu giờ em phải đến trường quay.” Lâm Nhiễm ngạc nhiên.

“Tôi biết, tôi sẽ không trễ đâu.” Diệp Sanh Ca vừa nói vừa bắt đầu thay đồ.

Làm vui lòng chồng quan trọng hơn, dù có vất vả cũng không sợ.

……

Biệt thự Thiên Phàm.

Trong phòng làm việc, Kỷ Thời Đình ném điện thoại sang một bên, vẻ mặt lạnh như nước.

Anh gập ngón tay lại, nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, đột nhiên khẽ hừ một tiếng.

Anh thật không ngờ người phụ nữ này lại quay trở về mà không báo trước.

Nói đi nói lại, cô ấy cũng không ở biệt thự bao nhiêu ngày, nhưng đột nhiên cô không có mặt, Kỷ Thời Đình lại cảm thấy không quen. Dù cô không làm gì cả, chỉ nghĩ đến việc trong phòng còn có người đang chờ anh, cảm giác của anh sẽ khác biệt.

Nhưng đã đến mức này, anh không thể đổi ý.

Người đàn ông thở dài, tiếp tục làm việc.

Khoảng mười rưỡi, anh rời khỏi phòng làm việc và trở về phòng ngủ.

Nhìn thấy hình bóng mảnh mai nằm trên ghế sofa, mắt Kỷ Thời Đình hơi co rút, trong một khoảnh khắc, anh suýt nữa nghi ngờ mình nhìn nhầm.

Nhưng ngay sau đó, người trên ghế sofa cử động. Cô xoay người ngồi dậy, nở một nụ cười tươi với anh: “Anh đã hoàn thành công việc rồi sao?”

Kỷ Thời Đình mím môi, vẻ mặt khó đoán, anh nhìn cô : “Sao em lại về?”
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 162



“Bởi vì anh muốn em trở về mà.” Diệp Sanh Ca lén lút mắng trong lòng.

Nhưng những gì cô nói ra là: “Em không quen ở lại đoàn phim, nên em đã trở về.”

Kỷ Thời Đình nhướng mày, đi tới ôm cô ngồi lên đùi anh, giọng nói lạnh lùng: “Nửa đêm rồi, em về làm gì vậy?”

“Không làm gì, chỉ là em thích vậy.” Diệp Sanh Ca ôm cổ anh, giọng nói mềm mại.

Dù người đàn ông nói những lời khó chịu, nhưng cô có thể cảm nhận được, anh rõ ràng đang vui vẻ.

Lời nói không đi đôi với lòng.

Cô cảm thấy mình đã mơ hồ hiểu được cách cư xử đúng đắn khi ở bên người đàn ông này.

Quả thật, Kỷ Thời Đình khẽ hừ một tiếng, tay anh vuốt tóc dài của cô, giọng nói trầm thấp mang theo chút ấm áp: “Diễn xuất mệt mỏi không?”

“Mệt, nhưng rất vui.” Diệp Sanh Ca phấn khởi nói, “Em không ngờ mình lại có cơ hội đóng vai nữ chính, như đang mơ vậy. Cảm ơn anh.”

“Ừ?” Kỷ Thời Đình hỏi, nhìn cô với ánh mắt lười biếng.

“Là anh đã cho em cơ hội này.” Diệp Sanh Ca cười mỉm nói.

“Thế à?” Kỷ Thời Đình nhếch miệng cười như có như không, “Tôi nhớ là em đã ép tôi cho cơ hội đó mà?”

“Ừm… cái đó không quan trọng.” Cô cười ngượng ngùng, “Muộn rồi, chúng ta đi ngủ thôi.”

Kỷ Thời Đình không động đậy, ánh mắt đen thẫm chứa đựng những cảm xúc khó tả, lúc này anh cũng hoàn toàn thư giãn, miệng hơi nhếch lên, tạo nên vẻ quyến rũ.

Không khí lúc này rất hợp, Diệp Sanh Ca cảm thấy có điều gì đó khác thường, đột nhiên cô nghiêng người lên, hôn lên môi anh, và còn li3m nhẹ khóe miệng anh.

Kỷ Thời Đình thở hổn hển, anh giữ chặt cằm cô, giọng nói trầm thấp khàn khàn: “Về lại đây chỉ để quyến rũ tôi sao, hả?”

Người phụ nữ này ngày càng biết cách làm cho anh mềm lòng và cảnh giác.

“Không phải vậy đâu.” Diệp Sanh Ca lập tức phủ nhận, giọng nói nhỏ nhẹ, “Em chỉ muốn hôn anh thôi!”

Diệp Sanh Ca dần hiểu ra, sự quyến rũ có dụng ý sẽ làm anh tức giận, nhưng nếu chỉ đơn thuần bị anh lôi cuốn, lòng tự trọng của anh sẽ được thỏa mãn, anh không những không tức giận mà còn rất thích.

Hôm trước ở bệnh viện là như vậy.

Nhưng Kỷ Thời Đình đã nhận ra kế hoạch của cô, anh cười nhạt: “Cùng một chiêu thức mà dùng hai lần thì không có hiệu quả đâu.”

“Kỷ Thời Đình, anh thật là không lý lẽ!” Diệp Sanh Ca mở to mắt, “Rõ ràng là anh quyến rũ em! Anh đẹp trai, quyến rũ như vậy, sao em có thể kiềm chế được?”

Mặc dù cô trở về từ đoàn phim thật sự có ý định nâng cao thiện cảm, nhưng thật lòng mà nói, việc cô vừa hôn anh cũng là hành động bốc đồng.

Kỷ Thời Đình ánh mắt tối sầm, giữ chặt gáy cô, hôn mạnh mẽ.

Khi kết thúc nụ hôn, anh mới khẽ cười nói: “Em nói đúng, là tôi không lý lẽ.”

Diệp Sanh Ca bị nụ hôn của anh làm cho chóng mặt, miệng khô lưỡi khô, cô vô thức li3m môi, nhìn vào yết hầu của anh: “Vậy… có muốn…”

“Ngày mai em còn phải dậy sớm.” Giọng Kỷ Thời Đình vẫn khàn khàn, “Nếu làm thì tối nay đừng nghĩ đến việc ngủ.”

Diệp Sanh Ca lập tức phân vân. Cô phải dậy lúc năm giờ sáng, sáu giờ phải đến đoàn phim. Kế hoạch quay phim đã được sắp xếp, nếu cô nghỉ chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ kế hoạch của đoàn phim.

Là nữ chính, cô không thể vô trách nhiệm như vậy.

Nhưng thái độ của người đàn ông này vừa mới có chút thay đổi, cơ hội này quý giá biết bao…

Kỷ Thời Đình thấy cô mặt mày lộ vẻ khó xử, không nhịn được cười khẽ: “Thôi, em hãy đi ngủ sớm đi.”

“Vậy… khi em nghỉ ngơi…” Diệp Sanh Ca không từ bỏ ý định muốn hẹn trước lần sau.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 163



Kỷ Thời Đình nhìn, anh ôm cô đứng dậy và đưa cô lên giường.

Diệp Sanh Ca vẫn ôm chặt anh không rời, nhìn anh với vẻ mặt khẩn cầu.

“Đến lúc đó hãy nói sau.” Người đàn ông vỗ nhẹ lên mặt cô, “Tối mai em không cần phải trở về, cứ lo làm việc đi. Nếu có chuyện gì thì gọi cho tôi.”

Diệp Sanh Ca dù không cam lòng nhưng giọng nói trầm thấp của anh vẫn khiến cô cảm thấy hơi ấm trong lòng.

“Được rồi.” Cô ngoan ngoãn đáp.

Nếu thái độ của anh có thể thay đổi một lần, thì có thể thay đổi lần thứ hai.

Cô sẽ nghiên cứu kỹ lưỡng chiến lược mà Thương Thiên Ý gửi cho, lần tới trở về nhất định phải ngủ với anh!

……

Ngày hôm sau, Diệp Sanh Ca vội vã đến đoàn phim từ sớm, may mắn là không bị muộn.

Dưới sự điều phối của Từ Hướng Kiệt, đoàn phim hoạt động trơn tru, các cảnh quay buổi sáng đều qua một lần.

Buổi chiều, Mộ Hiểu Nhã lại đến, Từ Hướng Kiệt sắp xếp cho cô diễn cảnh của ngày hôm qua với Diệp Sanh Ca, nhưng Mộ Hiểu Nhã vẫn không qua được, trạng thái có vẻ tồi tệ hơn.

Từ Hướng Kiệt không còn cách nào khác, lại sắp xếp một cảnh đối đầu giữa Mộ Hiểu Nhã và hoàng đế, hy vọng cô có thể tìm lại trạng thái.

Tuy nhiên, Mộ Hiểu Nhã không biết vì lý do gì cảnh đối đầu với hoàng đế cũng rất kém, với cung nữ cũng không thể diễn được, có lẽ vì sợ hãi, trạng thái của cô hoàn toàn sụp đổ nên cô ta thậm trí còn diễn kém hơn cả một diễn viên mới.

Mộ Hiểu Nhã khóc lóc gọi điện thoại, không lâu sau đã rời khỏi đoàn phim.

Từ Hướng Kiệt cũng không cản, đứng sau máy quay với vẻ mặt nghiêm nghị.

Diệp Sanh Ca bước đến bên ông, cười tươi nói: “Đạo diễn Từ, nếu không được thì đổi người cho vai diễn ấy đi.”

“Lúc đầu ký hợp đồng với cô ấy cũng là ý của cô.” Từ Hướng Kiệt rất bất đắc dĩ, “Cô nghĩ tôi không thấy sao, khi diễn có phải cô cố tình khiêu khích cô ấy không?”

Một diễn viên giỏi hoàn toàn có khả năng k1ch thích trạng thái của đối thủ. Cảnh đối đầu giữa Diệp Sanh Ca và Tô Hàm chính là như vậy, nhờ sự k1ch thích của Diệp Sanh Ca, trạng thái của Tô Hàm ngày càng tốt, dần dần không bị yếu thế. Vì vậy, nếu Diệp Sanh Ca muốn, Mộ Hiểu Nhã không đến nỗi diễn tệ như vậy.

Nhưng cô quá hiểu Mộ Hiểu Nhã, cũng biết những cách nào có thể chọc tức cô ta, dẫn đến việc Mộ Hiểu Nhã hoàn toàn sụp đổ, không chỉ không thể diễn với Diệp Sanh Ca, mà với người khác cũng không thể diễn được.

“Đúng vậy.” Diệp Sanh Ca không do dự thừa nhận, “Dù sao diễn xuất của cô ấy cũng không tốt, đổi người cũng không đáng tiếc.”

Từ Hướng Kiệt cảm thấy khó xử: “Hợp đồng đã ký rồi, không đơn giản như vậy. Hơn nữa, Mộ Hiểu Nhã là nghệ sĩ nổi tiếng nhất trong đoàn phim ngoài Tần Hựu Huy, nếu đổi cô ấy, fan của cô ấy chắc chắn sẽ đồng loạt phản đối bộ phim.”

“Vậy thì đổi người nổi tiếng hơn đi.” Diệp Sanh Ca chớp chớp mắt.

“Cô à cô!” Từ Hướng Kiệt bất lực lắc đầu, “Tôi sẽ suy nghĩ lại.”

Thấy vậy, Diệp Sanh Ca cũng thông minh không tiếp tục hỏi nữa, kết quả là ba ngày sau, Mộ Hiểu Nhã lại trở lại.

Và lần này, trạng thái của cô ta hoàn toàn khác, như một tướng quân chiến thắng trở về, gặp ai cũng tỏ vẻ kiêu ngạo.

Khi thấy Diệp Sanh Ca, cô ta còn thường xuyên cười nhạt.

Ngay cả thái độ của Từ Hướng Kiệt đối với Mộ Hiểu Nhã cũng thay đổi, trở nên rất hòa nhã, vì vậy hôm nay cảnh quay giữa Mộ Hiểu Nhã và hoàng đế đã thành công.

Có vẻ như Mộ Hiểu Nhã đã tìm lại được trạng thái?

Diệp Sanh Ca nhướn mày, cảm thấy có điều gì đó không bình thường.

Cô đi đến chỗ Từ Hướng Kiệt, mỉm cười gọi: “Đạo diễn Từ.”
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 164



“Thanh Ca, tôi đúng lúc đến tìm cô.” Từ Hướng Kiệt nhìn cô với vẻ lo lắng, “Chiều nay tôi sẽ sắp xếp một cảnh đối đầu giữa cô và Mộ Hiểu Nhã, lần này cô nhất định không được cố tình khiêu khích cô ấy. Để cho cô ấy diễn tốt vai diễn của mình, vai diễn của cô ấy chỉ có thể là của cô ấy, không thể đổi người được.”

Diệp Sanh Ca ngẩn ra: “Có chuyện gì vậy? Mộ Hiểu Nhã có đầu tư vào đoàn phim sao? Nhưng bộ phim này là do T.S độc lập đầu tư.”

“Không phải đầu tư.” Từ Hướng Kiệt gãi đầu, “Chờ vài ngày nữa cô sẽ biết.”

Diệp Sanh Ca hơi ngạc nhiên, rồi lại nhìn về phía Mộ Hiểu Nhã, ánh mắt của hai người giao nhau trong không khí.

Mộ Hiểu Nhã khinh thường cười với cô rồi quay đi.

Diệp Sanh Ca càng cảm thấy có điều gì đó không ổn, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra khiến Mộ Hiểu Nhã đột nhiên trở nên kiêu ngạo như vậy?

Chiều hôm đó, trong cảnh đối đầu giữa Diệp Sanh Ca và Mộ Hiểu Nhã, mặc dù màn trình diễn của Mộ Hiểu Nhã không hoàn hảo, nhưng đã tốt hơn nhiều so với vài ngày trước, vì vậy Từ Hướng Kiệt vội vã khen ngợi “tốt lắm”.

Trước đây, với chất lượng diễn xuất như vậy, Từ Hướng Kiệt chắc chắn sẽ không hài lòng, nhưng hiện tại, để nâng cao sự tự tin và trạng thái của Mộ Hiểu Nhã, ông chỉ có thể thể hiện sự công nhận.

Thấy vậy, Diệp Sanh Ca biết rằng việc loại bỏ Mộ Hiểu Nhã khỏi đoàn phim đã trở nên rất khó. Cô không quá thất vọng về điều này, chỉ là không hiểu tại sao Từ Hướng Kiệt lại thay đổi thái độ đối với Mộ Hiểu Nhã.

Ngày hôm sau, cô cuối cùng cũng biết lý do.

Vì tài khoản chính thức của bộ phim “Tiết Ninh Truyện” đã công bố bài hát chủ đề của bộ phim.

Người đầu tiên thấy bài đăng này là Lâm Nhiễm, khi đó Diệp Sanh Ca đang quay phim, Lâm Nhiễm bên cạnh lướt điện thoại và phát hiện ra bài hát chủ đề.

Cô ấy lập tức k1ch thích mọi người cùng nghe và tăng âm lượng, những nhân viên bên cạnh đều lại gần, sau khi nghe xong bài hát, sắc mặt của họ đều thay đổi.

“Bài hát này hay quá!” Một người lầm bầm, “Tôi sẽ nghe đi nghe lại cả trăm lần khi về nhà!”

“Là ai hát vậy, ai hát vậy!”

“Đúng rồi, còn có lời và nhạc, lời rất đẹp! Thích quá!”

Lâm Nhiễm ngay lập tức nhấp vào chi tiết bài đăng và ngẩn người.

“Người hát: Mộ Hiểu Nhã, lời: Mộ Hiểu Nhã, nhạc: Mộ Hiểu Nhã.” Lâm Nhiễm nói, ngạc nhiên nhìn lên, “Sao có thể?”

Nhưng tài khoản chính thức viết rõ ràng như vậy, và thực tế là như vậy. Bài hát chủ đề có tên “Hoan Tình”, lời rất đẹp, nhạc càng đẹp hơn, cộng thêm giọng hát của Mộ Hiểu Nhã rõ ràng đã được chỉnh sửa, chỉ sau hai giờ phát hành đã có hơn mười vạn lượt chuyển tiếp và được hàng triệu cư dân mạng khen ngợi.

“Bài hát này thật sự làm tôi khóc! Lần cuối cùng tôi có cảm giác này là khi nghe bài hát của Mộc Hạ.”

“Tôi cũng nghĩ đến Mộc Hạ! Cô ấy đã mất tích hơn ba năm, có tin đồn rằng cô ấy đã qua đời, hôm nay nghe bài ‘Hoan Tình’, tôi gần như nghĩ rằng Mộc Hạ mà tôi yêu quý đã trở lại!”

“Chờ đã, tác giả lời và nhạc của bài hát này đều là Mộ Hiểu Nhã, chẳng lẽ… Mộ Hiểu Nhã chính là ca sĩ sáng tác nổi tiếng một thời Mộc Hạ?”

“Giọng hát không giống lắm, nhưng Mộc Hạ đã nói rằng cô ấy chỉnh sửa giọng hát cho mỗi bài hát, có thể đây là giọng thật của cô ấy?”

Từ “Mộc Hạ” tràn ngập trong mỗi lượt chuyển tiếp và bình luận của bài hát này.

Trong đoàn phim cũng có nhiều người đã nghe bài hát của Mộc Hạ, một số người còn là fan của Mộc Hạ, sau khi nghe xong bài hát này, ánh mắt của họ nhìn về phía Mộ Hiểu Nhã đã thay đổi.

Sau khi quay xong phim, Diệp Sanh Ca đã hiểu rõ mọi chuyện, cô cầm điện thoại, sắc mặt lạnh lùng đến mức đáng sợ.
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 165



Là một ca sĩ sáng tác, Mộc Hạ đã nổi lên trên mạng, nhưng danh tiếng của cô không chỉ giới hạn ở mạng xã hội. Khoảng bốn năm trước, bài hát đồ sộ “Mười Hạ Chín Ly” được phát hành trên Weibo, khiến tên Mộc Hạ lần đầu tiên được biết đến. Mức độ xuất sắc của bài hát này đã khiến nhiều chuyên gia trong ngành phải trầm trồ, và ngay lập tức có công ty liên hệ để ký hợp đồng với cô, nhưng Mộc Hạ đã từ chối.

Trong một năm, cô liên tục phát hành hàng chục bài hát sáng tác của riêng mình, như “Tố Ca”, “Hàn Y”, “Vũ Tụ” và nhiều bài khác. Mỗi bài hát đều gây bão mạng, tài khoản Mộc Hạ cũng nhanh chóng tích lũy được gần mười triệu người theo dõi, vô số người muốn cô tham gia chương trình, ra mắt chính thức, hoặc ít nhất là chụp một bức ảnh, nhưng Mộc Hạ chưa bao giờ phản hồi. Giống như việc cô đột ngột im lặng, bất ngờ một ngày nọ, tài khoản của cô hoàn toàn lặn mất, không còn bất kỳ thông tin nào trong suốt ba năm ba tháng.

Vì sự im lặng của cô, các bài hát của cô đã bị game và nhiều video fan-made sử dụng tràn lan, vô số người đã cover, và cả những ca sĩ nổi tiếng cũng hát những bài hát của cô trong các chương trình giải trí. Những fan trung thành của cô rất bất bình, liên tục tìm cơ hội để giới thiệu tên “Mộc Hạ”, kết quả là sau khi im lặng lâu như vậy, số lượng người theo dõi Weibo của cô lại tăng gấp đôi, số lượng người theo dõi của cô so với nhiều ngôi sao hàng đầu.

Nhiều fan có thể đã quên tên “Mộc Hạ”, nhưng không có nghĩa là họ đã quên. Khi một bài hát hoàn toàn mang phong cách Mộc Hạ là “Hoan Tình” đột ngột xuất hiện, nhiều người đã nhớ lại cảm xúc khi nghe Mộc Hạ, các fan trung thành thì khóc sướt mướt, và “Mộ Hiểu Nhã chính là Mộc Hạ” ngay lập tức trở thành chủ đề hot nhất hôm nay.

Lâm Nhiễm đã theo dõi Mộc Hạ từ lâu, nhìn thấy chủ đề hot này, cô tức giận nói: “Mộ Hiểu Nhã làm sao có thể là Mộc Hạ? Em không tin!”

“Cô ấy không phải.” Diệp Sanh Ca thở dài, “Nhưng bài hát này, quả thực là do Mộc Hạ sáng tác.”

“Có phải đây là tác phẩm mới của Mộc Hạ, cô ấy bán bản quyền cho Mộ Hiểu Nhã?” Lâm Nhiễm đoán, “Làm sao cô ấy có thể chịu đựng việc tác phẩm của mình mang tên người khác?”

Diệp Sanh Ca cười khổ: “Chị sẽ gọi một cuộc điện thoại.”

Cô đi đến góc phòng, gỡ số của Mộ Diễn Hoài khỏi danh sách đen, rồi gọi đi.

Cuộc gọi nhanh chóng được nối máy, có vẻ như Mộ Diễn Hoài đã biết trước rằng cô sẽ gọi.

“Anh có ý gì?” Diệp Sanh Ca hỏi với giọng rất bình tĩnh.

“Như ý muốn của em.” Mộ Diễn Hoài cười trầm, “Ngày xưa, chính em đã đưa bài hát này cho anh, cũng chính em đề nghị Mộ Hiểu Nhã hát bài này, gợi ý rằng cô ấy chính là Mộc Hạ, và nói rằng dù sao Mộc Hạ sẽ không xuất hiện nữa. Giờ thì ý tưởng của em đã thành sự thật, lẽ ra em nên vui mừng mới phải.”

“Mộ Diễn Hoài, anh thật là vô liêm sỉ.” Diệp Sanh Ca cười nhạt, “Anh thật sự nghĩ rằng chiêu trò này có thể có hiệu quả sao?”

“Haha…” Mộ Diễn Hoài cười, “Trừ khi em để Mộc Hạ xuất hiện. Nhưng em có dám xuất hiện không? Danh tính Mộc Hạ đã được thần thánh hóa, không biết cư dân mạng có thể chấp nhận thần thánh của họ lại có một khuyết điểm lớn như vậy hay không. Với tư cách là Diệp Sanh Ca, sự chú ý của em vẫn còn thấp, nên em có thể dùng một bông hoa để che dấu vết. Nhưng một khi em xuất hiện với danh nghĩa Mộc Hạ, bức ảnh thật của em ngay lập tức sẽ bị công bố, vô số người sẽ thấy. Hơn nữa, em có bằng chứng gì chứng minh “Hoan Tình” là tác phẩm của em?”

Anh ta cười lạnh, “Thanh Ca, anh vốn không muốn làm như vậy, là em ép anh làm thế!”
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 166



“Đúng vậy, lúc đó tôi tự ti, nên chỉ dám trốn ở hậu trường.” Diệp Sanh Ca hít một hơi sâu, “Nhưng anh nghĩ rằng tôi còn quan tâm đ ến điều đó hôm nay sao? Dù có phá hủy danh tính Mộc Hạ, tôi cũng không cho phép Mộ Hiểu Nhã lợi dụng nó!”

Nói xong, cô mạnh tay cúp máy, mặt tái nhợt.

Lời của Mộ Ngạn Hoài ngay lập tức khiến cô nhớ lại những năm tháng cô đơn ngày xưa, lúc đó cô chỉ có thể làm bạn với phim và tìm niềm an ủi trong những bài hát. Giấc mơ diễn xuất đã sớm tan vỡ, vì vậy cô bắt đầu học hát, bắt đầu sáng tác, ít nhất người ta nghe nhạc bằng tai, không phải bằng mắt. Tuy nhiên, sau khi ID Mộc Hạ vô tình nổi tiếng, sự kỳ vọng lớn nhất của cư dân mạng đối với cô vẫn là mong cô xuất hiện.

Vì vậy, cô đã lùi bước. Chẳng bao lâu sau, khi gặp Mộ Ngạn Hoài, cô càng để danh tính Mộc Hạ qua một bên.

Khi mới thành lập Ting Tập, cô tràn đầy nhiệt huyết, thậm chí đã đưa một bài hát chưa kịp sản xuất cho Mộ Ngạn Hoài, định dùng danh tiếng Mộc Hạ để giúp Mộ Hiểu Nhã có được bước đi đầu tiên, nhưng Mộ Ngạn Hoài lo lắng rằng Mộ Hiểu Nhã sẽ bị định hình là ca sĩ, nên đã từ chối.

Nhưng sự nhiệt huyết lúc đó, hôm nay nhìn lại thật ngu ngốc. Cô thậm chí không thể chứng minh “Hoan Tình” là tác phẩm của mình, càng không thể đột ngột xuất hiện để nói với cư dân mạng rằng cô chính là Mộc Hạ. Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là cô không có cách để chứng minh.

Cô ngay lập tức mở Weibo, chuẩn bị đăng nhập vào tài khoản Mộc Hạ, nhưng lại bị thất bại.

Diệp Sanh Ca tức giận đến mức suýt ném điện thoại.

Lâm Nhiễm đến tìm cô: “Chị Thanh Ca, chị sao rồi? Cảnh tiếp theo là của chị.”

“Ừ, chị biết rồi.” Diệp Sanh Ca mím môi.

“Chậc, không kỳ lạ khi đạo diễn Từ không chịu thay người. Hiện tại cư dân mạng đều nghĩ rằng Mộ Hiểu Nhã chính là Mộc Hạ, không biết sẽ mang lại bao nhiêu sự quan tâm và sức hút cho bộ phim, chưa kể Mộ Hiểu Nhã còn đóng góp một bài hát chủ đề, đạo diễn Từ chắc chắn vui mừng lắm.” Lâm Nhiễm nói với vẻ tức giận, “Nhìn Mộ Hiểu Nhã vẻ mặt đắc ý… Em thực sự hy vọng Mộc Hạ sẽ sớm xuất hiện và nói vài lời.”

Diệp Sanh Ca trong lòng rơi nước mắt, cô cũng muốn, nhưng cô không thể đăng nhập vào tài khoản!

Sau khi hoàn thành cảnh quay trong ngày, cô lập tức trở về biệt thự.

Cô không thèm ăn tối, lập tức chạy vào phòng của mình, lấy máy tính ra, định khôi phục tài khoản Mộc Hạ, nhưng tài khoản này có vẻ đã bị hacker kiểm soát. Khi cô đang nỗ lực đấu tranh với đối phương, cô nhìn thấy Mộc Hạ với hai triệu người theo dõi đã retweet bài hát chủ đề “Hoan Tình” chỉ với bốn từ: “Tôi đã trở lại.”

Cô không nói rõ, nhưng bốn từ này đã đủ để giải thích mọi thứ, các fan hoàn toàn phát cuồng.

Diệp Sanh Ca tức giận đến mức không còn lời nào để nói. Có vẻ như Mộ Ngạn Hoài đã chuẩn bị sẵn sàng, đây là cách anh ta khiến cô hối hận?

Ngay cả khi cô khôi phục tài khoản lúc này cũng đã muộn, đã bị ấn tượng đầu tiên chi phối, dù cô có đăng Weibo nói Mộc Hạ không phải là Mộ Hiểu Nhã, có lẽ cũng chỉ bị xem như là kẻ đánh cắp tài khoản.

Hơn nữa, lúc trước cô sợ giao tiếp với người khác, nên người biết cô là Mộc Hạ chỉ có mỗi Mộ Ngận Hoài.

Diệp Sanh Ca đóng máy tính lại , cố gắng kiềm chế cơn tức giận của mình.

Lúc này, cô nghe thấy tiếng gõ nhẹ vào cửa phòng, quay đầu lại nhìn.

Kỷ Thời Đình đứng ở cửa, nhìn thấy vẻ mặt giận dữ của cô, hỏi một cách bình thản: “Sao vậy?”

“Không có gì, chỉ là chuyện nhỏ, em có thể giải quyết.” Diệp Sanh Ca cố gắng mỉm cười.

Cô không muốn luôn làm phiền người đàn ông này.

Tuy nhiên, trên mặt cô rõ ràng viết ba chữ to đùng: “bị bắt nạt” .
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 167



Ánh mắt Kỷ Thời Đình hơi hạ xuống, giữ vẻ mặt bình tĩnh. “Xuống dưới ăn tối trước đi.” Anh nói một cách lạnh nhạt. Diệp Sanh Ca ngoan ngoãn “vâng” một tiếng, đi tới nhưng vẫn có vẻ không để tâm lắm, ngay cả khi Kỷ Thời Đình nắm tay cô, cô cũng không phản ứng. Bữa tối rất đơn giản, sau khi Kỷ Thời Đình ăn xong, anh nhìn thấy người phụ nữ đối diện đang cầm dao nĩa mà ngẩn ngơ. “Em đã mấy ngày không về rồi?” Anh hỏi với giọng bình thản. “Á?” Diệp Sanh Ca ngẩng đầu lên ngơ ngác, “Ừm… đã bốn ngày rồi.” “Vậy em định giữ vẻ mặt ủ rũ như vậy với tôi sao, hả?” Giọng Kỷ Thời Đình bình thản nhưng rõ ràng là anh đang tức giận. Diệp Sanh Ca vội vã nở một nụ cười: “Xin lỗi, em không cố ý đâu. Ừm… dạo này anh có bận không? Có nghỉ ngơi đầy đủ không?” Khi ở đoàn phim, thời gian rảnh của cô đều dùng để xem kịch bản và nghỉ ngơi, bốn ngày cũng chỉ gọi điện cho anh hai lần, mỗi lần nói không được nhiều thì đã cúp máy rồi. Hơn nữa… hình như hai lần đều là Kỷ Thời Đình chủ động gọi đến. Nhớ đến đây, Diệp Sanh Ca chợt cảm thấy tội lỗi. Trước đây cô còn nói muốn trở thành một người vợ chu đáo cơ mà. Kỷ Thời Đình lạnh lùng liếc cô một cái, hoàn toàn không hứng thú với những lời hỏi thăm rõ ràng là để đối phó này. “Vậy… anh đã ăn no chưa?” Diệp Sanh Ca nhìn anh với ánh mắt cầu khẩn, “Em lấy thêm chút súp cho anh nhé?” “Không cần đâu.” Kỷ Thời Đình bình thản nói, dùng khăn ăn lau khóe miệng, “Em cứ ăn của em đi.” Diệp Sanh Ca vội vàng cúi đầu, ăn xong bữa tối mà không cảm thấy gì. Sau bữa tối, Kỷ Thời Đình như thường lệ vào phòng làm việc, Diệp Sanh Ca tiếp tục chiến đấu với tài khoản, nhưng không biết sao cô lại thành công khôi phục tài khoản. Diệp Sanh Ca vui mừng khôn xiết. Dù cô không thể làm rõ Mộ Hiểu Nhã không phải là Mộc Hạ, cũng tốt hơn việc tài khoản này vẫn ở trong tay người khác. Quả nhiên, ngay sau khi khôi phục tài khoản chưa được bao lâu, Mộ Hiểu Nhã đã phòng thủ mà đăng một bài trên Weibo: “Tài khoản lâu không dùng, cuối cùng nhớ lại mật khẩu, không lâu sau đã bị hack, con người bây giờ thật xấu. Khóc.” Dưới bài đăng, các fan đều an ủi cô, tưởng rằng cô là Mộc Hạ. Diệp Sanh Ca nhìn mà thấy buồn nôn, lập tức tắt máy tính. Cô đi vào phòng tắm chính, thay đồ ngủ, nghĩ một lúc liền mang theo một đĩa trái cây ra ngoài phòng làm việc, nhẹ nhàng gõ cửa. “Thời Đình, là em đây, em mang trái cây cho anh.” Cô nói nhỏ. Người nào đó rõ ràng không vui, cô phải nghĩ cách để dỗ dành anh. Sau một lúc lâu, bên trong mới truyền đến giọng trầm thấp của Kỷ Thời Đình: “Vào đi.” Diệp Sanh Ca mở cửa vào, đặt đĩa trái cây lên bàn làm việc, ngẩng đầu mỉm cười với anh. Nhưng Kỷ Thời Đình vẫn nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, không nhìn cô. Diệp Sanh Ca nghĩ một lúc, cầm một quả dâu tây đưa đến gần môi anh: “Em bón cho anh ăn nhé.” Kỷ Thời Đình dừng tay lại, lạnh lùng nhìn cô. Diệp Sanh Ca cười mà cảm thấy lúng túng và nịnh nọt: “Anh không thích dâu tây sao? Vậy… cà chua bi?” Người đàn ông lại nhìn vào màn hình máy tính: “Không cần, em có thể ra ngoài rồi.” Diệp Sanh Ca phồng má, cho dâu tây vào miệng mình, nhai từ từ, không chịu di chuyển một bước. Kỷ Thời Đình sắc mặt tối sầm: “Còn việc gì nữa không?” “Không có, em chỉ cảm thấy chúng ta đã lâu không gặp, muốn ở cùng anh một lát.” Diệp Sanh Ca nở một nụ cười rực rỡ, “Em nhớ anh lắm.”
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 168



Nghe thấy vậy, Kỷ Thời Đình cong môi, vẻ mặt mang chút châm biếm.

Diệp Sanh Ca ngượng ngùng cúi đầu. Cô cảm thấy lời mình nói thật giả tạo.

“Rốt cuộc có chuyện gì?” Anh hỏi.

Có một khoảnh khắc, Diệp Sanh Ca định nói cho anh biết về Mộc Hạ, nhưng nghĩ lại, người đàn ông này chắc chắn không quan tâm đ ến chuyện này, hơn nữa tài khoản đã được khôi phục rồi.

Vì vậy, cô thành thật lắc đầu, nũng nịu nói: “Chỉ cần để em ở đây thôi.”

Kỷ Thời Đình nhìn cô bằng đôi mắt đen sâu thẳm, tay trái gập lại, nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, không nói gì.

Ngay từ sáng ngày đầu tiên anh đề nghị kết hôn với cô, trong tay anh đã có đầy đủ thông tin của cô, có lẽ còn đầy đủ hơn cả tưởng tượng của cô.

Vì vậy, lúc đó anh đã biết rằng người phụ nữ này có nghệ danh là “Mộc Hạ”.

Kỷ Thời Đình từ trước đến nay không quan tâm đ ến những chuyện này nên không bao giờ nhắc đến, nhưng trí nhớ của anh rất tốt. Chiều hôm nay, tình cờ nghe thấy các thư ký bàn tán về tên “Mộc Hạ”, anh lập tức hiểu rõ tình hình.

Về đến nhà, quả nhiên, người phụ nữ này tỏ ra tức giận. Anh còn nghĩ cô sẽ cầu cứu anh nhưng cô lại không nói một chữ nào.

Là không muốn làm phiền anh, hay là không đủ tin tưởng anh?

Có lẽ cả hai lý do.

Diệp Sanh Ca càng ngày càng căng thẳng dưới ánh mắt sâu thẳm của anh.

“Có thể được không?” Cô thử đưa tay ra, đặt lên tay trái của anh.

Kỷ Thời Đình vẫn không nói gì, tay phải anh cầm chuột, nhấp chuột hai lần, rồi dựa lưng vào ghế thư giãn.

Anh cong môi, giọng nói lười biếng: “Tùy em.”

Diệp Sanh Ca lập tức nở nụ cười tươi, cô len lén trèo lên bàn làm việc, rõ ràng định ngồi lên người anh, cô cẩn thận quan sát sắc mặt của anh, suy đoán xem nếu cô quá đà, anh có đuổi cô ra ngoài không.

Kỷ Thời Đình cười khẩy một tiếng, đưa tay kéo cô vào lòng.

Diệp Sanh Ca lập tức vòng tay quanh cổ anh, vui vẻ dụi đầu vào người anh. Quả nhiên, cô biết người đàn ông này bên ngoài lạnh lùng nhưng bên trong ấm áp, sẽ không thật sự giận cô.

Kỷ Thời Đình thấy dáng vẻ đắc ý của cô, hừ một tiếng, lại nhấp chuột một lần nữa.

Diệp Sanh Ca đang vui vẻ thì đột nhiên nghe thấy đoạn nhạc quen thuộc.

Cơ thể cô cứng lại.

Sau vài giây, cô mới hoàn hồn: “Đây là bài hát nổi tiếng của Mộc Hạ?”

Kỷ Thời Đình lướt qua cô bằng ánh mắt nhạt nhòa.

“Anh thích nhạc của Mộc Hạ?” Diệp Sanh Ca không kìm được hỏi, trái tim đập nhanh.

“Cũng tạm.” Kỷ Thời Đình nói lơ đãng, “Thỉnh thoảng có nghe vài bài của cô ấy.”

Nhưng dù vậy cũng đủ làm gương mặt Diệp Sanh Ca đỏ bừng vì kích động.

Anh… thậm chí còn nghe nhạc của cô và cảm thấy không tệ?

Diệp Sanh Ca chợt nghĩ đến những ý kiến trên mạng hiện tại, không kìm được nói ra: “Mộ Hiểu Nhã không phải là Mộc Hạ đâu, anh đừng tin những gì trên mạng nói!”

“Tôi biết.” Kỷ Thời Đình thấy vẻ mặt tức giận của cô, không nhịn được cười, “Bài hát này, không phải là loại phụ nữ hời hợt và khoe khoang như Mộ Hiểu Nhã có thể sáng tác được.”

Nghe thấy câu này, Diệp Sanh Ca cảm thấy mọi sự tức giận và uất ức trong cả ngày hôm nay đều tan biến hết.

Đúng vậy đúng vậy! Những fan đó có con mắt kiểu gì thế! Mộ Hiểu Nhã là người như thế nào, trong mấy năm qua, họ không nhận ra sao? Lại còn tin rằng người như vậy là Mộc Hạ.

Kỷ Thời Đình có lẽ hoàn toàn không hiểu về ngành giải trí, nhưng chỉ dựa vào bài hát này, anh đã thấy được sự thật!
 
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!
Chương 169



Người đàn ông này thật tuyệt vời!

Cô thật sự rất vui mừng!

Diệp Sanh Ca nghĩ vậy, không khỏi cảm thấy nước mắt cay cay, ôm chặt lấy anh: “Anh nói đúng. Chồng à, anh thật tuyệt vời!”

“Em kích động như vậy làm gì?” Kỷ Thời Đình nhướn mày nhìn cô.

Có một khoảnh khắc, Diệp Sanh Ca rất muốn nói với anh rằng cô chính là Mộc Hạ.

Nhưng cô lại cảm thấy như vậy quá xấu hổ.

Vì vậy, sau một chút do dự, cô vẫn kiềm chế, cười nói: “Em là fan của Mộc Hạ mà. Dĩ nhiên em không muốn Mộ Hiểu Nhã là Mộc Hạ. Nhưng mà các cư dân mạng đều bị cô ấy lừa, chỉ có anh nhận ra, nên em rất vui.”

Kỷ Thời Đình lãnh đạm “ừ” một tiếng.

Nhưng Diệp Sanh Ca vẫn ở trong trạng thái phấn khích, cô ở trong vòng tay của anh, quay lại, đưa tay cầm chuột: “Em cũng muốn nghe nhạc của Mộc Hạ, em sẽ phát một số bài khác.”

Trên màn hình là chuyên mục của Mộc Hạ, Diệp Sanh Ca liền đánh dấu vài bài hát, để chúng phát theo thứ tự. Rồi quay lại, nằm trong vòng tay của anh, mắt sáng lên: “Anh thích bài nào của Mộc Hạ nhất?”

Kỷ Thời Đình nhìn vành tai đỏ ửng vì phấn khích của cô, ánh mắt anh lướt qua một chút cười nhẹ, anh suy nghĩ một lát rồi nói: “Chính là bài ‘Mười Hạ Chín Lê’, còn ‘Tố Ca’ cũng rất hay. Có thể thấy ca sĩ này có ý tưởng riêng của mình, không chỉ tài năng mà còn làm việc tập trung.”

Diệp Sanh Ca nghe anh khen mà mắt đã đỏ lên.

Năm đó, cô cũng nhận được không ít lời khen, nhưng không có lời khen nào từ miệng Kỷ Thời Đình làm cô vui như vậy.

Thực ra, Diệp Sanh Ca luôn không nghĩ mình là người có tài năng đặc biệt, nhưng quả thật, cô rất tập trung vào công việc. Từ nhỏ đến lớn, cô không có người thân, không có bạn bè, những người cô đơn luôn có thể tập trung vào công việc, vì chỉ trong thế giới tinh thần đó, cô mới cảm thấy được sự thỏa mãn. Kỷ Thời Đình chỉ nghe vài bài hát của cô đã nhận ra điều này.

Một lần nữa. Anh thực sự rất tuyệt vời, cô thật sự rất vui mừng!

Kỷ Thời Đình nhìn đôi mắt đỏ của cô, không nhịn được mà véo mặt cô: “Tôi khen người khác, sao em lại khóc?”

“Em… em vui vì thần tượng của mình.” Diệp Sanh Ca giọng nghẹn ngào nói, “À, anh… có muốn biết Mộc Hạ trông như thế nào không? Các fan đều rất tò mò về lý do cô ấy không lộ diện, còn có người nói cô ấy là người chuyển giới.”

“Không hứng thú.” Kỷ Thời Đình lạnh nhạt nói, “Nghe nhạc thì nghe nhạc, xem người làm gì.”

Diệp Sanh Ca há miệng.

Cô rất vui vì người đàn ông này rất lý trí, nhưng… cô vẫn rất muốn anh biết rằng mình chính là Mộc Hạ.

Nhưng anh lại không tò mò…

“Ừ?” Kỷ Thời Đình nhận ra sự do dự của cô, nhìn cô với vẻ hỏi han, “Có gì muốn nói sao?”

“Không có gì.” Diệp Sanh Ca xấu hổ cười, “Mộc Hạ nếu biết cô ấy có một fan như anh, chắc chắn sẽ rất tự hào.”

“Em không phải là cô ấy, sao có thể chắc chắn?” Kỷ Thời Đình nhướn mày, không đợi cô nói thêm, lại tiếp tục mở miệng, “Muộn rồi, em còn phải quay lại để đóng phim vào ngày mai phải không?”

“À…” Diệp Sanh Ca ngẩn người gật đầu, câu “Vì em chính là cô ấy” bị anh ngăn lại.

“Đi thôi, về ngủ đi.” Kỷ Thời Đình vỗ vỗ eo cô, ra hiệu cô xuống.

Diệp Sanh Ca ngoan ngoãn xuống, lòng vẫn cảm thấy như bị mèo cào, biết ngay từ đầu mình nên nói cho anh biết, giờ thì ngượng ngùng không thể mở miệng…

Kỷ Thời Đình nhìn thấy vẻ mặt cô đầy buồn rầu và hối hận, nụ cười trong mắt càng sâu hơn.
 
Back
Top Bottom