Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  Chiếm Hữu Tù Binh

[BOT] Mê Truyện Dịch
Chiếm Hữu Tù Binh
Chap 40 : H


Chậm chạp tiến về phía hắn nhất có thể , Ngụy Thương không ngờ mình sẽ bị Lý Tống Khiêm bước nhanh đến túm cổ lôi về phía giường .

Hắn cúi xuống gặm nhấm đôi môi cậu , thi thoảng cố tình day day khiến Ngụy Thương cảm thấy đau đớn .

Cậu thừa hiểu đây là một sự trừng phạt .

Chẳng như bao lần khác , lần này từng tấc da thịt trên người Ngụy Thương , hắn đều hung hăng đánh dấu , còn lật đi lật lại người cậu xem chỗ nào chưa đánh dấu liền cúi xuống hôn cắn cho đến đỏ bừng .

Xong việc , nhìn tác phẩm của mình thật kĩ hắn mới hài lòng .

Ngụy Thương hơi mê man , trên mắt đã phủ một tầng hơi mờ , cậu nằm im bất động mặc cho người bên trên muốn làm gì thì làm .

Thế nhưng cho đến khi Lý Tống Khiêm tách đến hai chân cậu , Ngụy Thương liền theo bản năng không tránh khỏi cảm giác xấu hổ liền che thân dưới lại .

- Hừ , em thủ tiết cho thằng nào à ?

Lý Tống Khiêm nở nụ cười chế giễu , cau có không tiếc thốt ra lời lẽ cay nghiệt : - Dù vậy thì quá khứ em cũng chỉ nằm dưới thân tôi , ngày ngày hầu hạ mình tôi như một kẻ hạ lưu mà thôi "chát" một tiếng bạt tai vang lên giòn giã đến từ vị trí Ngụy Thương , cậu run rẩy , nước măt lã chã rơi , chẳng hiểu sao khi bị sỉ nhục , cậu thấy đau đớn kinh khủng .

- Câm miệng , anh lấy từ tôi mọi thứ , đến bây giờ có tư cách đòi hỏi tôi sao ?

Bên má phải Lý Tống Khiêm đỏ vằn một vết , hắn hung hăng đổ dầu bôi trơn lên , sau đó nắm lấy eo cậu đâm mạnh vào .

- A ....Ngụy Thương không tránh khỏi bị đau lan các dây thần kinh , bàn tay nắm chặt ga giường , cậu không yếu thế nhổm cổ lên cắn mạnh vào bả vai của Lý Tống Khiêm đến bật máu .

Hắn cười nhạt , ôm lấy cậu ngồi dậy , bên dưới liên tục ra vào không ngừng nghỉ .

Để cậu cắn thoải mái xong , liền nằm lấy tóc cậu kéo ra , khiến Ngụy Thương buộc phải ngửa cổ về phía sau .

Lý Tống Khiêm trầm thấp nói : - Có vẻ đây mới chính là bộ mặt thật của em , Thương à .

Ngụy Thương khinh thường không thèm nói , bàn tay cào cào phía sau lưng hắn như một con mèo nhỏ .

Lý Tống Khiêm một tay đỡ lấy gáy cậu , ra sức tìm đến đôi môi cậu hung hăng gặm nhấm , lập tức cậu liền phát ra âm thanh rên rỉ đã cố kìm nén lại .

- A , dễ thương thật , hoàng tử phi của tôi dễ thương thật .

Lý Tống Khiêm cợt nhả , tăng tốc độ .

Người bị ôm trong lòng cũng lười phản bác lại hắn , cả người cậu đỏ bừng , không biết mồ hôi đã chảy từ lúc nào .Nửa đêm , Lý Tống Khiêm thỏa mãn rút ra khỏi người Ngụy Thương , cậu co rút toàn thân , nơi hậu huyệt sưng đỏ tê liệt , hai tay nắm chặt lấy ga giường run rẩy kịch liệt , hơi thở đứt quãng .

Cậu còn lơ mơ cảm nhận được sự đóng mở của huyệt động nương theo nhịp thở của mình , cùng với một dòng dung dịch chảy ra từ bên trong khiến cho cậu xấu hổ .Ngụy Thương chẳng nói chẳng rằng nằm im đó , đầu quay về một hướng khác .

Lý Tống Khiêm thỏa mãn ngồi bên cạnh , lưng tựa vào thành giường , châm một điếu thuốc .

Thấy Ngụy Thương đầu quay ngoắt về một bên , Lý Tống Khiêm hít một hơi thuốc thật dài , đến đoạn , hắn nắm lấy cằm cậu xoay về phía mình , cúi xuống thả nụ hôn lên môi cậu .

Hơi thuốc truyền vào bất ngờ khiến Ngụy Thương đẩy vội hắn ra ho sặc sụa .

Lý Tống Khiêm cười cười nhìn cậu .

Ngụy Thương khi bình ổn hơi thở liền quay lại nhìn hắn gào lên : - Tên điên này .

Hắn không để ý , châm thuốc vào gạt tàn , sau đó xoay người lấy nước , sau khi uống mấy ngụm , liền trực tiếp đè lấy Ngụy Thương , cúi xuống hôn cậu lần nữa .

Nước truyền vào miệng của Ngụy Thương , khiến cổ họng cậu trở nên bớt khô khan .

Lý Tống Khiêm lặng lẽ đem chân cậu nâng lên .

Gần sáng , người hầu giật mình bởi tiếng hét cùng tiếng đóng cửa rầm rầm .

Rõ ràng khi Ngụy Thương cầu xin người bên trên mình sự tha thứ , nhưng hắn không hề để ý , hung hăng đòi hỏi .

Ngụy Thương sợ hãi đẩy hắn ra định chạy trốn , nhưng khi mở cửa ra được liền bị người kia nắm cổ kéo lại .

Lý Tống Khiêm đóng cửa , lôi cậu về giường : - Ngụy Thương , từ lúc em quyết định lừa dối tôi , đã không còn tư cách để cầu xin sự tha thứ nữa rồi .

Cùng lúc nói , hắn lấy từ trong ngăn kéo ra một cái băng keo , cột chặt hai tay cậu lên thành giường : - tôi đủ tự tin đảm bảo cả đời này em không thoát nổi tôi đâu .

Ngụy Thương thôi giãy dụa , tủi nhục nén sự bi thương vào lòng .

Lý Tống Khiêm không quan tâm cảm nhận của cậu nữa , thô bạo phát tiết hết tất cả sự nhung nhớ , giận dữ của hai tháng qua lên người cậu tối nay .

Tác giả : không biết các bạn đọc H của tui xong thấy sao chứ tui viết xong đọc lại thấy nó cứ bị nhạt không à :v
 
Chiếm Hữu Tù Binh
chap 41 : H


Sáng hôm sau , khi Ngụy Thương đang ngủ ngon giấc , người bên cạnh bật dậy , sau khi làm công tác vệ sinh buổi sáng xong hắn tắm rửa , mặc quần áo , đứng cạnh giường lạnh nhạt nhìn Ngụy Thương .

Người này đã thấm mệt , khắp người chi chít những vệt xanh tím đỏ .

Như mơ thấy gì đó , cậu nhíu mày , bên khóe mắt còn đọng lại giọt nước mắt .

Lý Tống Khiêm cúi xuống nhấm nháp thử giọt nước trong suốt trên mi mắt cậu , không tồi , người ta nói khi yêu vào , kể cả nước mắt mặn chát của đối phương cũng đủ khiến mình thấy ngọt ngào .

Hắn cười cười , ngắm cậu trong khoảng cách gần nhất có thể .

Người ở bên dưới vẫn ngủ , cả người tỏa ra mùi hương khiến Lý Tống Khiêm gần như khó thể dứt khỏi .

Cho đến khi Ngụy Thương cảm nhận được có hơi thở ấm nóng phả vào mặt , cậu hơi mở mí mắt nặng trĩu , thấy có bóng người lờ mờ , cậu chớp chớp mắt để nhìn cho rõ .

Khi nhận ra cái người đang nhìn chằm chằm mình là ai , một khoảnh khắc cậu chợt run rẩy , trong ánh mắt khó có thể che dấu sự sợ hãi .

Hai tay cậu kéo chăn thật chặt , cố đắp hết những vị trí trên cơ thể bị hở ra ngoài , để ngăn không cho thú tính của Lý Tống Khiêm đánh bật mình giống như hồi ức bi thảm 3 ngày kia .

Nhận ra sự sợ hãi cùng né tránh của Ngụy Thương , không hiểu sao Lý Tống Khiêm không vui một chút nào , hắn nén sự dịu dàng lúc ban đầu lại , cau có xách cậu cùng chiếc chăn đang đắp lên rồi thả tự do xuống dưới đất .

Một người cao như hắn , thả một người vừa bị mình vặn vẹo hết cả đêm xuống nền đất cứng , ai cũng biết đây là một sự tra tấn nặng đối với Ngụy Thương .

Cậu đau không há nổi miệng nằm vật ra sàn nhà .

Lý Tống Khiêm thưởng thức nhìn nước mắt cậu lăn dài trên má : - Quên mất em mới chỉ ngủ được có 2 tiếng .

Ngụy Thương quay mặt sang hướng khác , không thèm nhìn Lý Tống Khiêm một khắc nào .

Sự ngoan cố của cậu càng khiến hắn nổi khùng lên .

Nhân cơ hội giải quyết dục vọng ban sáng bị Ngụy Thương đánh thức , Lý Tống Khiêm đưa tay xách lấy cổ Ngụy Thương lôi dậy , để cậu dựa người vào thành giường , bàn tay hắn linh hoạt khéo khóa quần chỉnh tề của mình quỳ xuống , để cậu đối mặt với hạ thân của mình .

- Há miệng .

Ngụy Thương cau có : - Tôi không còn sức lực nữa .

- Tự tôi sẽ đưa đẩy , việc của em là rên rỉ , há miệng và dạng hai chân .

Tên bỉ ổi này , Ngụy Thương thầm nghĩ , cậu há miệng , ngay sau đó cắn 2 hàm răng lại với nhau tạo ra một tiếng cộc .

Hình ảnh minh họa cho việc nếu Lý Tống Khiêm cứ nhét thứ kia vào miệng mình .Lý Tống Khiêm ung dung lôi vật to lớn kia ra khỏi quần , sáng sớm đã dựng đứng lên .

Hắn cười cợt : - Cắn đứt rồi lấy gì cho em nhún nhảy ?

- Đê tiện - Ngụy Thương không ngớt lời chửi rủa hắn .Lý Tống Khiêm nắm tóc cậu kéo ra sau , ép cậu ngửa đầu nhìn hắn : - Dũng khí không tồi .

Nhưng tôi sẽ cho em một bất ngờ lớn , Mẹ của em không chết , bà ta vẫn đang nằm trong tay tôi .

Nếu hôm nay em không ngoan ngoãn , một chữ tôi sẽ không nói .

Nghe Lý Tống Khiêm nói vậy , Ngụy Thương đang mê man vì mệt mỏi , bất chợt bừng tỉnh , không nhiều lời , từ từ há miệng . .......Lý Tống Khiêm thoải mái thở một hơi , đôi mắt mê ly nhìn khuôn miệng nhỏ bé của Ngụy Thương không ngừng phun ra nuốt vào thứ thô to của mình .

Hắn đưa tay xoa đầu cậu , hông ra sức đẩy ra tiến vào nhịp nhàng , mặc cho cậu khóc nước mắt tèm nhem trên khuôn mặt .

Thật sự rất khó thở .

Ngụy Thương tưởng như miệng mình sắp rách đến nơi , hai tay chới với lấy điểm tựa là cái eo săn chắc của nam nhân , cố đẩy ra để hít khí thở .

Nhận ra cậu sắp không chịu nổi , Lý Tống Khiêm mới chịu bắn ra .

Tối hôm qua bắn nhiều vào bên trong cậu , sáng hôm nay vẫn còn dồi dào như vậy , ai bảo Hoàng tử phi của hắn mê người đến vậy ?

Sau khi người kia rút ra , giữa đỉnh nam căn với miệng của cậu còn kéo ra một sợi chỉ bạc mỏng .

Cảm nhận được mùi vị tinh dịch quen thuộc của nam nhân sộc thẳng lên mũi cùng với sự nhơ nhớp trong khoang miệng , Ngụy Thương cố nén sự buồn nôn , muốn chạy thật nhanh vào phòng tắm , nhưng hai chân cậu đã tê liệt mất rồi .

Biết cậu có ý định làm gì , Lý Tống Khiêm chẳng muốn làm khó , trực tiếp ôm lấy cậu , sải bước về phía phòng tắm .

Ngụy Thương ở trong phòng , nhả hết những thứ trong miệng ra , nôn khan .

Hôm qua gào hét , hôm nay giọng cậu khản đặc , cất tiếng có chút đau nhức , bây giờ còn bị sự xâm phạm của nam nhân kia , liền không tránh khỏi choáng váng .
 
Chiếm Hữu Tù Binh
Chap 42


Hai người dây dưa trong nhà tắm đến tận tiếng đồng hồ , lần đầu tiên Lý Tống Khiêm có lý do phá lệ ra khỏi nhà muộn .

Khi hắn đặt Ngụy Thương lên giường , định rời đi , liền bị một tay cậu kéo lại .

Hiểu ra vấn đề , Lý Tống Khiêm xoay người lại , ra vẻ thờ ơ hỏi : - Sao ?

- Cho tôi đi gặp mẹ .

Cậu nghẹn ngào , mẹ vẫn còn sống chính là điều quý giá nhất .

- Em còn chưa khỏe ...- Không sao , tôi đủ sức để đi được .

Lý Tống Khiêm đưa tay vuốt ve chiếc cổ trắng noãn của Ngụy Thương bị mình cắn lên những dấu vết đậm màu .

Hắn hài lòng xoay người đến tủ quần áo chọn cho cậu một chiếc áo sơ mi .

Ngụy Thương cắn môi : - Hãy chọn cho tôi một chiếc áo cao cổ ...

- Ngoan , mặc vào , tôi đưa em đi gặp mẹ .

- Tôi không thể để mẹ nhìn thấy được .

Ngụy Thương khẩn thiết nhìn hắn , rồi lại nhìn chiếc áo trong tay hắn .

Cậu thật sự ấm ức muốn khóc luôn rồi .

Nhưng Lý Tống Khiêm nhất quyết không cho , hắn ném thẳng lên đầu Ngụy Thương : - Một là mặc , hai là ở nhà .

- Tôi mặc .

Nơi Lý Tống Khiêm đưa Ngụy Thương đến lại là hoàng cung .

Khi cậu hơi thắc mắc , Lý Tống Khiêm ở bên cạnh liền giải thích : - Vì thân phận đặc biệt của mẹ em , nên Hoàng đế ép phải ở lại Hoàng cung một tháng để theo dõi .

Và người được giao quyền phụ trách trông coi là tôi .

Ngụy Thương thở dài , vì quá mệt mỏi nên cậu hơi ù tai , sức lực gần như bị Lý Tống Khiêm rút cạn khi ở trên giường và trong phòng tắm .

Lý Tống Khiêm thấy bộ dạng cậu , liền ôm lấy bả vai cậu , nói nhỏ bên tai trêu chọc : - Bộ dạng em thế này , ai nhìn vào cũng biết tối hôm qua chúng ta đã rất kịch liệt đấy .

Ngụy Thương im lặng bơ đi sự có mặt của hắn , nhưng không dám tránh ra , mặc kệ Lý Tống Khiêm đỡ cậu vào trong .

Yết kiến Hoàng đế xong , giữa đường họ liền gặp phải Lý Tống Anh cùng Đa Khiết đang đi ngược chiều .

Thấy hắn , cả hai dừng lại cúi đầu chào hỏi .

Ánh mắt Lý Tống Anh lơ mơ dừng lại ở người Ngụy Thương , cảm xúc nhung nhớ khiến hắn nhất thời nhìn cậu , nửa chăm chú , nửa muốn ngây ra .

Sau đó hắn liền phát hiện những vệt đỏ sáng chói nơi cổ Ngụy Thương như vô tình , như cố ý bị ngón tay Lý Tống Khiêm vuốt ve tạo sự chú ý .

Ngón tay Ngụy Thương hung hăng nắm chặt , cả người như đổ vào người Lý Tống Khiêm khiến hắn ra sức hưởng thụ sự mềm mại này .

Lý Tống Khiêm cười nhạt : - Tối hôm qua thật sự cảm ơn Đa tiểu thư .

Có lẽ bây giờ tôi nên gọi tiểu thư một tiếng là em dâu rồi nhỉ ?

Đa Khiết giấu diếm sự đau đớn trong mắt , khẽ gật đầu mỉm cười với hắn .

Sau đó cô quay sang nhìn Ngụy Thương , cười cười chào hỏi .

Bên dưới tay đã bị người bên cạnh siết chặt đến đau đớn , Đa Khiết chỉ cầu được rút tay về nhưng vẫn bị Lý Tống Anh dồn ép ra sức nắm chặt .

- Không quấy rầy hai người nữa , chúng tôi đi đây .

Chúc hạnh phúc .

- Anh trai cũng vậy - Lý Tống Anh cười nhạt .

Bé con của hắn , bị người kia không thương tiếc hành hạ , nhưng hắn chẳng thể làm gì , mặc cho cậu sáng nay yếu ớt không còn sinh khí đứng trước mặt hắn , đến cả nói cũng không nói nổi , thân hình gầy gò run rẩy như sắp gục ngã .

Hiển nhiên cuộc gặp gỡ này là do Lý Tống Khiêm sắp đặt .

Còn có cả con đàn bà bên cạnh .

Lý Tống Anh hướng ánh mắt muốn giết người nhìn Đa Khiết .

Rõ ràng là cô ta yêu anh trai đến chết , vậy mà một tay không liền đưa đẩy Ngụy Thương vào tay Lý Tống Khiêm .

Đợi đến khi đi đến một góc khuất , Lý Tống Khiêm bất chợt kéo Ngụy Thương đẩy mạnh cậu áp lên một bức tường .

Ngụy Thương chẳng kịp kêu đau , đã bị người kia mạnh mẽ cúi xuống cắn lấy đôi môi ngọt ngào của cậu .

Cậu có cảm giác đôi môi sắp bị hắn cắn rách ra rồi .

Chẳng hơi đâu truy cứu vì sao hắn làm vậy , cũng chẳng phản kháng , Ngụy Thương mặc hắn muốn làm gì thì làm .

Điều cần thiết bây giờ chính là gặp mẹ .

Nhận ra cậu chẳng hề chú tâm , Lý Tống Khiêm bực dọc đưa tay vào sâu trong áo cậu , bên ngực tha hồ bị hắn nắn bóp , nhào nặn .Khoái cảm ào tới khiến cho Ngụy Thương không may để lọt ra một tiếng rên rỉ , người kia vui vẻ đưa lưỡi lộng hành trong miệng cậu không ngừng nghỉ .

Cho đến khi cậu ý thức được bàn tay hắn mò dần xuống dưới .

Ngụy Thương đưa tay bắt lấy tay Lý Tống Khiêm , lấy hết sức lực còn sót lại đẩy hắn ra khỏi người mình .

Được tự do , Ngụy Thương thở hổn hển , người tựa vào tường , cậu ngồi bệt xuống đất , hai tay run run chắp vào nhau cầu khẩn Lý Tống Khiêm : - Coi như tôi xin anh được không ?

Xin anh đừng làm ở đây , ...

đây là một sự ô nhục đối với tôi ... mẹ tôi còn ở đây ...Lý Tống Khiêm nhìn cậu , càng nghe về sau , ánh mắt hắn càng tối sầm lại .
 
Chiếm Hữu Tù Binh
Chap 43


- Được , bây giờ sẽ vào thăm mẹ em , ngay khi về nhà liền cút lên giường cho tôi .

Hắn nặng nề đi đến kéo Ngụy Thương đứng dậy .

Cậu chỉ cảm giác tay mình bị hắn kéo muốn đứt rời .

Cái tay còn lại cố gắng chỉnh lại tóc tai , cùng quần áo lộn xộn , cậu chỉ muốn xuất hiện trước mặt mẹ một cách nghiêm chỉnh và hoàn thiện nhất có thể .

Ít nhất để bà vẫn cảm nhận được cậu là vị hoàng tử kiêu hãnh ngày trước .

Vừa đến cửa phòng , Ngụy Thương chững lại , Lý Tống Khiêm thấy cậu dừng lại liền châm chọc : - Sao ?

Không vào ?Ngụy Thương cắn đôi môi tái nhợt , nhìn hắn tha thiết cầu xin : - Có ... có thể giữ bí mật mối quan hệ hai chúng ta được không ?

- Ồ - Hắn nhếch miệng , đưa mặt sát lại gần cậu : - Giữ bí mật chúng ta là vợ chồng sao ?

Hay là giữ bí mật một hoàng tử kiêu hãnh ngày đêm nằm dưới thân kẻ thù của mình rên rỉ ?

Ngụy Thương thẹn quá đưa tay che miệng hắn .

Quả nhiên từ khi bị bắt về , tính khí con người này thay đổi 180 độ rồi .

Cậu cúi đầu ngoan ngoãn : - Nói tôi là tù binh của anh .... chỉ có vậy .

Lý Tống Khiêm đứng thẳng người dậy , đưa tay hớt mái tóc mình lên , kiêu ngạo nói : - Chẳng có lý do gì tôi phải bao che cả .

Nếu bà ta biết được chuyện này , có lẽ sẽ shock chết chẳng hạn , hay là điên dại gì đó ....Ngụy Thương sợ hãi lắc đầu , đưa tay nắm chặt lấy vạt áo của hắn , đôi môi run run không thốt ra được lời nào .

Lý Tống Khiêm cười nhạt : - Có điều ... không có cơ hội rồi , bà ta hiện tại không thể tỉnh dậy , vĩnh viễn thành người thực vật .

Ngụy Thương chết trân tại chỗ , nhìn hắn , rồi lại nhìn vào cánh cửa .

Lý Tống Khiêm xoay người mở cửa , một tay nắm lấy cổ áo cậu xách vào trong .

Kết quả này khiến cho hắn hả hê , trên đầu giường của Dương Linh - mẹ của Ngụy Thương , hắn còn bồi thêm một bức ảnh của mẹ hắn , khiến cho bà ta đến chết cũng không thể quên được tội ác mình đã gây ra .

Hiển nhiên sự cố ý này của hắn , Ngụy Thương cũng nhìn thấy .

Cậu quỳ lết xuống chân giường nhìn khuôn mặt của mẹ bị hủy đi một nửa do bỏng nặng , cố vươn tay run rẩy chạm vào nơi đó .

Thấy cảnh này , Lý Tống Khiêm nhíu mày , trong lòng hắn không vui .

Hắn đưa tay xách cổ Ngụy Thương đứng dậy : - Bị bỏng nặng do bom B41 , mất một tay , nhiễm phóng xạ nặng .

Chỉ có thể tạm thời duy trì .

Thật may mắn lúc đó em được Hoàng đế đưa đi trốn thật kỹ , nếu không...Nếu không hắn sẽ chẳng gặp được người này .

Thấy chân cậu không đứng vững , tuột dần xuống dưới chân hắn , Lý Tống Khiêm giơ tay nắm tóc cậu , ép ngửa cổ lên nhìn hắn : - Em biết rõ để duy trì sự sống cho bà ta , phải làm gì rồi đấy .

Ngụy Thương hướng ánh mắt vô hồn về phía mẹ mình , khẽ hỏi : - từ bao giờ ....

- .....

- Anh phát hiện bà ấy từ bao giờ ?

- Trước khi gặp em .

- Tại sao ban đầu không giết bà ấy ?

- Tôi định để bà ta tự sinh tự diệt , đau đớn gấp vạn lần những gì mẹ tôi phải trải qua .

Nhưng sau đó để khống chế cậu , hắn đành duy trì sự sống cho bà ta .

Cách tốt nhất cho bà là không nên tỉnh lại .

Cuộc gặp gỡ chẳng được như trong tưởng tượng của Ngụy Thương .

Người nằm trên giường không có dấu hiệu của sự sống ngoài những hơi thở yếu ớt .

Cậu cười khổ , đưa tay lên lau dòng nước mắt mặn chát .

Lý Tống Khiêm chẳng để cậu ở lâu , trực tiếp kéo cậu ra khỏi phòng .
 
Chiếm Hữu Tù Binh
Chap 44 : H


Điểm đến tiếp theo của hai người chẳng phải là nhà như Lý Tống Khiêm đã nói , hắn đem theo Ngụy Thương đến khu căn cứ của mình .

Bị kéo đi , cả đoạn đường cậu chẳng thể nói gì cả , trái tim như chết lặng .

Câu nói của Lý Tống Khiêm :"Thật may mắn lúc đó em được Hoàng đế đưa đi trốn thật kỹ " như vết cắt dài , cứa sâu vào vết thương của cậu khiến nó càng trở nên đau đớn.

Lúc cả gia đình cần , thì cậu đang ở đâu ?

Lý Tống Khiêm đem cậu đến trước cửa phòng , vệ sĩ hai bên cúi chào hắn .

Trong lúc đợi Lý Tống Khiêm nhập vân tay , họ lén lén nhìn Ngụy Thương , sau khi chạm phải ánh mắt của hắn liền rụt đầu lại .

Hắn chẳng so đo , cầm tay cậu đưa vào phòng làm việc .

Lý Tống Khiêm nới lỏng cà vạt , ngồi vào ghế , liếc mắt thấy Ngụy Thương vô hồn đứng trước cửa , chẳng biết đang suy nghĩ gì , nhưng điều này khiến Lý Tống Khiêm khó chịu .

Biết thế hắn sẽ không cho cậu đi gặp mẹ nữa .

- Đến đây .

Hắn vời vời cậu , tay chỉ lên đùi mình .

Ngụy Thương nghe lời , đi đến ngồi lên đùi hắn .

Mặt đối mặt .

Cậu nhìn xuống thấy khuôn mặt Lý Tống Khiêm chẳng biểu tình gì , hắn lặng lẽ tháo cà vạt của mình trói hai tay cậu ra đằng sau thật chặt , sau đó tháo nốt cái cà vạt của Ngụy Thương đem lên che mắt cậu .

Mất tầm nhìn , cậu trở nên sợ hãi .

Ngụy Thương đổ mồ hôi lạnh , mím môi .

Thật sự cậu đã kiệt sức , bây giờ mà tiếp tục .....Lý Tống Khiêm nhướn người , qua lớp áo sơ mi cắn cắn hạt đậu trước ngực cậu , còn cố day day thêm .

Khoái cảm bị khơi dậy , Ngụy Thương cong người , ngửa cổ lên , rên khẽ .

Đôi môi Lý Tống Khiêm chẳng an phận , hắn mò theo từng cúc áo , hai tay cởi áo Ngụy Thương , kéo xuống tận bả vai cậu , sau đó cởi khóa quần cậu .......gần tiếng sau : Bên ngoài chẳng ai biết được trong phòng diễn ra những gì , chỉ có người bên trong đó mới cảm nhận được không khí xấu hổ này .

Khắp phòng tràn ngập mùi vị tình dục , Lý Tống Khiếm nắm lấy eo Ngụy Thương , hạ thân di chuyển .

Cả quá trình hắn lạnh lùng theo dõi cậu khổ sở hét khản giọng , chịu đựng sự va chạm mạnh mẽ của người bên dưới .

Ngay lúc này , Ngụy Thương chỉ cảm nhận được hậu huyệt mình sưng tấy .

Nam căn ngày càng trở nên lớn kia không ngừng ra vào trong cậu như muốn trút cạn hết thảy mọi sức sống mà cậu có lúc này , khiến cho Ngụy Thương theo bản năng cố kiễng chân lên để rút thứ đang xâm nhập trong người càng xa càng tốt .

Từng giọt nước mắt tủi nhục cứ thế lăn dài trên má .

Khi Lý Tống Khiêm phát hiện ra , hắn nắm lấy cằm ướt đẫm của cậu , không vui nhíu mày : - Khi làm tình với tôi còn nghĩ đến chuyện khác sao ?

Ngụy Thương ngày càng khóc lớn khiến hắn trở nên bất lực , nếu cậu rên rỉ thì càng tốt , khoái cảm của hắn sẽ cứ thế tăng vọt , chỉ muốn đặt cậu dưới thân , ra vào không ngừng nghỉ , nhưng cậu khóc mãi như thế này chỉ khiến hắn cảm thấy phiền phức .Nước mắt chảy xuống cổ , hòa quyện với mồ hôi trên thân thể cậu .

Ánh mắt Lý Tống Khiêm chầm chậm phiêu du trên người Ngụy Thương .

Yết hầu xinh đẹp nằm trên vị trí hài hòa nhất của chiếc cổ trắng ngần .

Vai gầy vì khoái cảm mà trở nên run rẩy .Xương quai xanh khiêu gợi .Tất cả đối với hắn đều rất mê người , thật khiến người ta muốn một phát nuốt hết vào bụng .

Hắn bất chợt nắm lấy tóc cậu kéo về đằng sau khiến cậu buộc phải ngửa cổ , đôi mắt nhìn chăm chăm vào yết hầu của Ngụy Thương , sau đó hắn sát mặt lại gần , dùng miệng mút nhẹ , còn trêu đùa dùng lưỡi liếm liếm .Thật tuyệt , khi cậu cất tiếng rên rỉ đứt quãng , là lúc hắn cảm nhận yết hầu mà hắn đang cố tình ngậm lấy , run rẩy hệt như chủ nhân nó .

Động tác này khiến cho hắn mê muội , kéo dài đến tận một phút .Lý Tống Khiêm mạnh bạo , những cú thúc về sau càng sâu hơn .

- A , Thương của tôi , anh yêu em .

Anh rất yêu em .

Người ngồi trên đùi hắn vẫn nức nở , nhưng bên dưới , tiểu khả ái của cậu đã bất chợt bắn ướt nhẹp lên chiếc áo hắn đang mặc trên người vẫn chưa cởi , chỉ sau một câu nói của Lý Tống Khiêm .Lý Tống Khiêm đơ người , sau đó hắn tháo che mắt cho cậu .

Cả hai lặng lẽ , hắn nhìn cậu thở hổn hển trước mặt , sau đó mới lên tiếng : - Em cũng thích tôi phải không ?

- ....

- Trả lời .Ngụy Thương câm nín , quyết không nói .

Lý Tống Khiêm giận dữ quát : - Mau nói ngay .

- Không , tôi không thích ....

Hắn cười nhạt , lật người cậu , úp mặt cậu lên bàn làm việc , tiếp tục xỏ xiên .Hai tay hắn cởi trói cùng cởi nốt chiếc áo vướng víu trên cơ thể cho cậu .

Cùng lúc đó liền cầm tay cậu đặt vào vị trí nơi bụng của Ngụy Thương thi thoảng nhô lên vì những cú thúc , khẽ xoa .

Hắn cười gằn : - Nghĩ xem sau này con của chúng ta sẽ ở đây ?

- Hắn vẫn cầm tay cậu , lướt xuống - Hay ở đây ?

Lý Tống Khiêm thật sự điên rồi , Ngụy Thương nghĩ , đôi bàn tay nắm chặt , hắn không tiếc lời nói thô tục để biến cậu thành một người phụ nữ thật sự .

Một lát sau , hắn buông tay cậu , đem một chân cậu đặt lên bàn , một tay xoa nắn thứ yếu thế đằng trước của cậu .

Ngụy Thương đã cạn nước mắt , mệt mỏi tựa lên bàn , cả thân thể run rẩy nương theo từng sự va chạm của người bên trên .

Cậu đã nghĩ , thà mình cứ vậy mà chết đi , sẽ không phải chịu sự đau đớn nhục nhã này từng ngày nữa .

Khi Lý Tống Khiêm thỏa mãn bắn sâu vào trong cậu , thật nhiều , hắn chẳng thèm rút ra , tiếp tục động , Ngụy Thương liền kiệt sức , ngất đi .
 
Chiếm Hữu Tù Binh
Chap 45


Ngụy Thương không biết mình đã bị ngất đi từ bao lần .

Khi mở mắt tỉnh dậy , người đằng sau vẫn ôm cứng lấy cậu .

Giữa hai người tràn ngập mùi vị ái muội khiến người ta đỏ mắt .

Cậu khẽ động eo , sự đau nhức bùng lên nơi hạ thân khiến cậu cắn răng chịu đựng .

Đặc biệt , bên dưới vẫn trướng , sự khó chịu này cho cậu biết , hắn vẫn chưa thèm rút ra khỏi người mình .

Liếc mắt qua cửa sổ thấy đã tối , Ngụy Thương định quơ tay đẩy hắn thật nhẹ nhàng ra khỏi người mình , thì đột nhiên phía sau cậu khẽ động .

Lý Tống Khiêm ôm cậu sát lại , thân dưới chuyển động .

- A ...

đừng ...Ngụy Thương cắn môi , phía bên eo bị nhức một trận khiến cậu đổ mồ hôi lạnh .

Người kia cười khẽ , tay vẫn ôm lấy cậu không nhúc nhích .

Cảm thấy thứ kia của hắn dần cứng lên trong chốc lát , Ngụy Thương có chút sợ hãi , nằm im không dám động .

Cậu thừa hiểu nếu động đậy , hắn sẽ có cái cớ để ép cậu thêm nhiều lần nữa .

Bỗng nhiên có hơi thở ấm phả vào tai cậu , sau đó Ngụy Thương chỉ cảm thấy ươn ướt phía tai .

Lý Tống Khiêm ngậm lấy tai cậu , đưa tay mò xuống phía dưới , mân mê thứ yếu thế đằng trước cậu , xoa nắn .

Ngụy Thương run rẩy , cậu hết sức lực rồi .

Trong lúc tưởng mình sẽ bị người kia ăn đến không còn giọt máu nào , thì bất chợt hắn buông tai cậu ra , nói nhè nhẹ : - em tỉnh rồi à ?

- ừm....

- Hoàng đế muốn tôi phải lấy một người vợ thứ hai ....

Để duy trì nòi giống .

Lần đó ông ta đã hỏi hắn rằng : - Con nhất định muốn lấy bằng được cậu ta ?

- Phải .

- Cuộc đời này sẽ không lấy người thứ hai ?

Lý Tống Khiêm cười nhạt : - Đức vua kính mến , gia tộc mẹ tôi trước nay chỉ chung thủy với một người .

Và tôi cũng vậy .

Lý Giang cau có , lần đầu tiên nổi trận lôi đình quát lớn với hắn : - Ngươi , ngươi lấy một đứa phế vật về , đã thế lại không thể sinh con ... ngươi không cần đến hoàng vị sao ?

Hắn biết cha mình đã tức giận , cúi đầu hành lễ , rồi đi ra ngoài .

Nhưng thừa hiểu , Lý Giang sẽ không chịu thua như vậy ...

Đoạn ký ức quay về , Lý Tống Khiêm càng ôm chặt người trong lòng lại , hắn bỗng có linh cảm , hắn sợ mất người này , giống như cách mà họ đã làm với mẹ vậy .

Thấy Ngụy Thương không biểu tình gì , Lý Tống Khiêm cúi xuống hôn lấy mái tóc của cậu : - Ở bên cạnh tôi .

Em không cần phải làm gì , chỉ ở cạnh tôi được không ?

Lời nói như là mệnh lệnh , như là cầu khẩn , Ngụy Thương nhắm mắt , mặc nước mắt trong suốt chảy ra , ướt một mảng gối .

Không hiểu sao khi hắn nói vậy , cậu đột nhiên thấy mủi lòng .

Tuyết rơi đầu mùa , Lý Tống Khiêm mặc kệ Ngụy Thương cầu xin được đi thăm mẹ , hắn một mực cấm cửa , vệ sĩ bố trí xung quanh nhà , hắn nói đề phòng rủi ro .

Ngụy Thương chẳng tin lý do của hắn , lấy lòng không được chuyển sang giận dỗi .

Nhưng hắn cố gắng vị tha , không để sự giận dữ của cậu ở trong tầm mắt .

Nhân lúc hắn không có ở nhà , cậu giả danh người hầu trốn ra ngoài .

Thật may mắn trốn thoát kịp .

Hoàng cung chẳng phải chỗ để tùy tiện đi lại , không có nhận diện khuôn mặt , vân tay và giấy thông hành , cậu chẳng thể đi đâu hết .

Trong lúc trách mình ngu ngốc vì không nghĩ ra điều này , đột nhiên cửa thang máy phía bên cạnh cậu bật mở , người đi ra ngạc nhiên nhìn cậu : - Bé con ?

Lý Tống Anh giật mình , sao cậu ấy lại chạy được ra ngoài ?

Lại còn mặc bộ đồ nhếch nhác của hầu gái .

Hắn bật cười , có chút không quen với diện mạo này của cậu , tiến đến nhéo lấy má cậu một phát : - Về ở với hắn tự dưng lại có da có thịt hẳn .

Ngụy Thương tránh tay hắn , nói nhỏ : - Tôi trốn ra ngoài đấy , có thể đưa tôi vào gặp mẹ được không ?

Lý Tống Anh xoa xoa mái tóc của hắn , tay còn lại từ trong túi quần thả ra một tấm màng nhỏ nói : - Vân tay giả của tôi đó , trước có ý định làm cho em một cái mà không tiện đưa .

Ngụy Thương nhìn tấm màng giống da người , ủ rũ hỏi : - Có vân tay nhưng không có mặt anh cũng chẳng làm gì được cả ...

- Đừng lo , Hoàng tử sẽ không bị bắt show mặt đâu - Lý Tống Anh giơ tay xoa đầu cậu, cúi xuống thì thầm vào tai cậu - Nhưng nếu bị phát hiện sẽ phạm tội giả danh hoàng tộc đấy ...

Cậu chẳng suy xét hành động của hắn , trực tiếp cúi đầu cảm tạ : - Cảm ơn anh , anh thật tốt , ...Lý Tống Anh chỉ cảm thấy mặt mình đỏ lên , không hiểu sao nhìn bé con của hắn hôm nay thấy đáng yêu quá .

Hắn lúng túng gãi đầu : - Tôi đưa em đi gặp mẹ .

Cậu lon ton chạy theo hắn .

Phòng bệnh chỉ để hai vệ sĩ đứng canh ngoài cửa , Ngụy Thương vừa nhìn thấy , tim giật thót lại kéo Lý Tống Anh lui lại .

Hắn khó hiểu nhìn cậu .

Thấy biểu cảm của hắn , Ngụy Thương lên tiếng giải thích : - Vệ .. vệ sĩ của Lý Tống Khiêm .....

- Phì ....

- Hắn đưa tay cười - Em sợ đến vậy à ?

- Nếu bị bắt gặp , nhỡ chúng ta bị bỏ mạng thì sao ?

Ngụy Thương cúi đầu , không hiểu vì sao mình lúng túng .

Người bên cạnh kéo cậu ra ngoài , vừa đi vừa nói : - Người của Lý Tống Khiêm phụ trách cứu chữa cho mẹ em , còn người canh gác là của hoàng đế , dù sao đây cũng là Hoàng cung , hắn không thể làm càn .

Ngụy Thương thở phào nhẹ nhõm , đi qua hai tên vệ sĩ vẫn run rẩy .

Lý Tống Anh ở lại thăm mẹ cùng cậu , một lát sau có điện thoại , hắn nói phải đi ngay .

Trước khi đi không quên nhắc cậu giữ cẩn thận tấm màng .

Nhưng Ngụy Thương chẳng hề biết , cùng lúc đó , Lý Tống Khiêm cũng đang ở Hoàng cung .

Toàn bộ đại điện nín thở , không khí căng thẳng khi Lý Tống Khiêm cùng Hoàng đế lại mặt đối mặt với nhau .

Cuối cùng Lý Giang vẫn là mở lời trước : - Bên trạm nghiên cứu vũ trụ có phát hiện ra một hành tinh cách chúng ta 10 phút ánh sáng .

Nơi đó sinh vật phong phú đa dạng , điều đặc biệt nhất là Uranium .

Mắt Hoàng đế híp lại , tay gõ gõ trên mặt bàn .

Nếu có được lượng uranium siêu khủng đó , họ chắc chắn sẽ trở thành bá chủ vũ trụ .

Nhưng ... dù sao lượng uranium này tồn tại trên một hành tinh nghèo và có phần lạc hậu , họ vẫn khá mơ hồ về nguồn năng lượng quý giá này .

Vậy nên , Hoàng đế nghĩ , nếu giờ có thể chiếm ngay làm của riêng được ....Nghĩ vậy , ông ta đưa đôi mắt nhìn về con trai mình : - Nếu thắng lần này , ta sẽ cho ngươi đưa ra điều kiện .

Lý Tống Khiêm nắm chặt tay , nói : - Nếu tôi thắng , phải để cho em ấy yên .

Ông và em ấy , không chạm mặt nhau cả đời này .

Hoàng đế bần thần nhìn đứa con trai ông ta sủng ái nhất , trở nên toan tính điều gì đó .

Lâu sau mới gật đầu : - Được .

Nếu thua , ngươi phải nghe lệnh của ta .

Từ bao giờ hắn trở nên có điểm yếu trí mạng như vậy ?

Lý Giang thở dài , nhìn cánh cửa bị Lý Tống Khiêm đóng lại : - Nó như vậy , làm sao có thể thừa kế ngôi vị được đây ?
 
Chiếm Hữu Tù Binh
Chap 46


Khi Lý Tống Khiêm trở về nhà , việc đầu tiên theo thói quen của hắn chính là đi gặp Ngụy Thương .

Nhưng khi hắn bước vào phòng ngủ , bóng dáng cậu không thấy đâu , mà chỉ thấy một cô gái nằm trên giường ngất xỉu , cả người bị đắp chăn kín mít , y phục bên ngoài còn bị lột sạch .

Lý Tống Khiêm biết rõ người kia trốn thoát lên đẳng cấp mới rồi , hắn nắm chặt tay , lặng lẽ cười .

Thì ra chẳng gì có thể trói buộc cậu cả , kể cả sự dịu dàng của hắn , hay tình yêu thật lòng mà hắn mang lại .

Gọi người vào đánh thức cô người hầu dậy , Lý Tống Khiêm lao thẳng ra khỏi nhà , hắn biết cậu ở đâu .

Ngụy Thương tỉnh dậy , có lẽ đã là giữa trưa , không hiểu sao cậu chỉ chợp mắt một lát , thành ra ngủ quên .

Sự lo sợ trong người cậu lớn dần khi nhận ra đã trôi qua ba tiếng đồng hồ , chỉ sợ lúc này Lý Tống Khiêm đã phát hiện ra rồi .

Nhanh chào tạm biệt mẹ , cậu bước ra khỏi phòng .

Nhưng khi vừa mở cửa phòng , người đứng trước mặt khiến cậu thót tim .

Lý Tống Khiêm mặt tối sầm nhìn cậu .

Thấy hắn vung tay lên , Ngụy Thương tưởng hắn định đánh mình , liền đưa hai tay lên bảo vệ đầu .

Nhưng mọi thứ vượt qua dự liệu của cậu , người kia ôm chầm lấy cậu , làn tóc rối của hắn rơi xuống trán .

- May quá , em không trốn .

Ngụy Thương ngạc nhiên , hắn ôm cậu đến nghẹt thở , cậu cứ tưởng hắn nhất định sẽ tức giận lắm , nhưng cuối cùng cũng chỉ phát ngôn được câu này .

Bỗng nhiên hắn cúi người bế cậu lên .

- Đi ..

đi đâu ?

Cậu dè chừng hỏi hắn , không dám làm loạn .

- Về nhà .

Lý Tống Khiêm cho cậu biết mình sắp phải đi làm nhiệm vụ , hắn có phần quyến luyến cậu .

Ngụy Thương cảm thấy vui mừng khi người cậu không muốn gặp nhất lại đi xa nhà .

- Những ngày này ... mặc tôi đòi hỏi có được không ?

Hắn ôm cậu , hít hà mùi hương quen thuộc .

Ngụy Thương không nói , có vẻ là đồng ý .

Hắn nở nụ cười ôm cậu vào nhà tắm .

Phòng tắm rộng lớn được làm ấm sẵn , thấy hắn lẳng lặng cởi áo cho cậu , Ngụy Thương hoảng hốt chặn tay hắn : - Làm gì vậy ?

- Tắm cho em ...

- Không cần ... tôi tự tắm được ...Nhìn cậu đỏ ửng mặt , hắn thích thú đưa tay nhéo má cậu nói khẽ : - Chúng ta làm ở trong này đi ....Chiếc gương lắp bao lâu hôm nay mới có cơ hội sử dụng , Lý Tống Khiêm đương nhiên không thể vuột mất , hắn đưa tay bật vòi , nước từ bên dưới tự động phun sương .

Hơi ấm nước truyền vào , cùng thêm những nụ hôn của hắn rơi trên thân thể không khỏi khiến cậu cảm thấy run rẩy .

Lý Tống Khiêm đưa tay cậu lên , mút nhẹ những ngón tay cậu .

Hôm nay hắn đặc biệt dịu dàng .

Cho đến khi cậu bừng tỉnh , thấy người kia đặt mình vào bồn tắm , hắn chen người vào giữa , một tay nâng eo , cúi xuống hạ thân cậu .

Theo bản năng , Ngụy Thương khép chân lại , lắp bắp kêu : - Không được ....Lý Tống Khiêm ngẩng đầu lên khỏi hai chân cậu , cười hì hì .

Một ngón tay còn lại đưa vào hậu huyệt cậu đâm chọc , miệng ngậm vào tiểu khả ái của Ngụy Thương .

Khung cảnh khiến cậu xấu hổ , vừa định quay mặt đi để tránh , liền nhìn thấy rõ từng chi tiết ở trong gương .

- Này , tôi sẽ bắn mất đấy ....Khoái cảm dâng trào khiến Ngụy Thương lúng túng , nhìn đầu Lý Tống Khiêm nhấp nhô giữa hai chân mình .

Cả đằng trước lẫn đằng sau đều bị kích thích khiến cậu run rẩy không ngừng , hai chân co quắp giao nhau tại một điểm sau lưng Lý Tống Khiêm .

Không chịu nổi , cậu nhanh chóng cong người , có bao nhiêu bắn hết trong miệng Lý Tống Khiêm .

Sợ hắn tức giận , Ngụy Thương hoảng hốt : - Tôi ... tôi xin lỗi ....Nhưng hắn chẳng cho cậu nói hết , kéo lấy cằm cậu hôn xuống .

Mùi vị tinh dịch của cậu xộc thẳng vào mũi , Lý Tống Khiêm không cho cậu nhả ra , đưa đẩy lưỡi , ép cậu nuốt về .

Xong việc , hắn cười nhạt , đưa tay lau lấy bên khóe môi cậu bị tràn một ít dung dịch màu trắng đục .

Nhận thấy hậu huyệt của cậu đã giãn ra theo ý muốn , hắn nắm lấy thứ đã căng cứng của mình , chầm chậm tiến vào . ........Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến , Lý Tống Khiêm vắng mặt cả tháng .

Ngày hắn ra quân , Ngụy Thương cũng không đến tiễn .

Tàu vũ trụ khởi hành , thấy tàu của hắn , mọi người dân trên hành tinh đều cùng nhau vẫy tay chào .

Cùng lúc đó , có người ở hoàng cung đến biệt thự , xin phép đưa cậu đi .
 
Chiếm Hữu Tù Binh
Chap 47


Lần này đến hoàng cung thì chỉ có mình cậu .

Ngụy Thương không lo sợ , điều gì đến rồi cũng sẽ đến .

Hoàng đế ở trước mặt điềm nhiên hướng ánh mắt lạnh lẽo về phía cậu .

Một lát sau ông ta tán thưởng : - Rất đẹp , không khỏi khiến người ta mong muốn có được .

Cậu đưa ánh mắt cảnh giác về phía Lý Giang , Lý Tống Khiêm vừa đi , ông ta liền bắt cậu đến , e là có chuyện chẳng lành .

Lý Giang tựa người vào thành ghế .

Bộ y phục màu xanh lam càng khiến ông ta trở nên khí chất : - Cậu không sợ à ?

- Ngài hãy nói vấn đề chính ngày hôm nay ....

- Ồ - Ông ta trở nên có nửa điểm hứng thú với cậu - Ngươi làm ta thấy tò mò nếu như có thể ngồi trên chiếc ghế này đấy .Ông ta bâng quơ chỉ tay lên chiếc ghế nặng cả tấn vàng mình đang ngồi lên .

- Nếu ngươi là một cô gái thì tốt biết bao .

Quả nhiên ...

ông ta vẫn không ngừng suy nghĩ về vấn đề lấy một người vợ về cho Lý Tống Khiêm .

- Nếu ông để tôi trở về hành tinh của mình , cùng với mẹ ... thì tôi nhất định sẽ biến mất hoàn toàn , hắn sẽ không tìm thấy tôi nữa ...Lý Giang thấy cậu thức thời , gật đầu tán thưởng : - Được , nhưng ngươi nên để mẹ mình ở lại , ta có thể chữa trị cho bà ấy .

Nếu bây giờ ngươi đem theo mẹ , việc chạy trốn sẽ bị gián đoạn , mẹ ngươi cũng không thể cứu chữa .

Thấy có lý , Ngụy Thương liền đồng ý : - Vậy cứ thế đi , bây giờ tôi có thể đi luôn sao ?

- Ở lại một đêm , sáng mai bắt đầu khởi hành , dù sao có lẽ đây là lần cuối chúng ta gặp nhau .

Sáng hôm sau , Ngụy Thương được người ta đưa lên tàu vũ trụ .

Họ nói vì sự an nguy nên mời cậu ra khoang sau .

Ngụy Thương không nghi ngờ đi theo họ .

Tầm 3 tiếng sau , cảm giác khát nước tràn nơi cổ họng , cậu vội vàng ra ngoài , khoang bên ngoài không có ai .

Thấy có vấn đề , Ngụy Thương liền đi xung quanh .

Phát hiện cả con tàu không 1 bóng người , cậu mơ màng nhận ra mình đã bị lừa , con tàu này chắc chắn sẽ tự hủy trong ít phút nữa .

Ngụy Thương nản lòng , ngồi xuống mép cửa , hai tay bó gối .

Cậu cười khổ , lầm bầm : - Cuối cùng cũng chẳng được chết trên quê hương ....Sau ít phút , con tàu báo động , chế độ tự hủy đã sẵn sàng , Ngụy Thương tưởng tượng ra cái chết của mình .

Chợt nghĩ Lý Tống Khiêm sẽ biểu cảm như thế nào nếu biết cậu đã chết theo cách này ?

Sẽ đau lòng ?

Hay hả hê khi biết kẻ thù cuối cùng cũng bại hoại dưới tay mình ?

Lý Tống Khiêm chắc chắn chẳng thể biết cậu đã yêu hắn từng nào .

Còi báo động kêu ầm ĩ khiến Ngụy Thương nhức tai , vội vàng bịt chặt tai lại .

Sẽ chẳng có chuyện cổ tích gì xảy ra ở đây cả , cậu sẽ chết theo cách mà người ta không mong muốn nhất , cả người sẽ nổ tung , da thịt bị phân chia khắp vũ trụ ....3 2 1 ....Tiếng đếm như tử thần , 1 lát sau Ngụy Thương nghe thấy tiếng nổ đinh tai nhức óc , tiếng kim loại va chạm hỗn độn , trong một khoảnh khắc cậu cảm thấy toàn thân nóng bừng , sự đau đớn do những kim loại va đập vào thân thể khiến cậu trở nên chóng mặt , các mảnh vỡ hung hăng chém trên thân thể Ngụy Thương .
 
Chiếm Hữu Tù Binh
Chap 48


Ngụy Thương nhắm mắt , sự đau đớn thể xác khiến tâm trí cậu trống rỗng , đột nhiên một khoảnh khắc nào đó , kí ức quá khứ ùa về như cuốn phim quay chậm : Người ngồi trên ghế pha lê là một thiếu niên tuấn tú khôi ngô , nhưng lại tiều tụy , run run khi nghe được : - Đức vua , quân đội CAPRICORN đã phá cổng thành ...

- Đức vua , Lý Triều Dương hất vỡ bàn ngọc pha lê rồi .... sức mạnh của chúng ta giờ phải làm sao ....Mà người kia nãy giờ lộ ra sự yếu ớt từ trong nội tâm bấy lâu anh cất giấu .

Anh ta đi xuống phía 1 cậu bé mới 4 5 tuổi , ôm lấy : - Ngụy Thương , anh thật sự rất sợ mất em .... nhưng vì đế quốc , chúng ta đành phải hi sinh ..Ngụy Thương nhỏ tuổi ngước đôi mắt kiên cường về phía anh trai .

Hoàng đế lặng lẽ ôm cậu : - Ngày mai tự tay anh sẽ tạo bước nhảy thời gian , nhiệm vụ của em khi trở về quá khứ 50 năm trước , một là giết chết nhị Hoàng tử Lý Tống Khiêm , hai là giết chết con nối dõi của hắn .

Vì sao lại có chuyến đi ngày hôm nay , là vì cách đây 32 năm trước , Lý Tống Khiêm đem quân xâm lược hành tinh LEO , hành tinh LEO tuy yếu nhưng kiên cường chống lại đến cùng , cộng thêm sự trợ giúp của nguồn năng lượng Uranium có sẵn .

Thế nhưng hiện tại , 32 năm sau , con trai của Lý Tống Khiêm với Đa Khiết lên nắm quyền hành tinh CAPRICORN thay hắn - Lý Triều Dương , trở thành Bạo quân đáng sợ nhất trong mắt các hành tinh cận kề , đây chính thức là chuỗi ngày ác mộng của người dân LEO .

Ngụy Linh không còn các nào , đành phải mượn sức mạnh tối ưu nhất hiện giờ để tạo bước nhảy thời gian cho Ngụy Thương trở về quá khứ 50 năm trước , nhiệm vụ của cậu là giết chết Lý Tống Khiêm hoặc con trai hắn .

Đương nhiên anh ta thật sự không muốn đưa em trai vào nguy hiểm , nên đã từng phái người về quá khứ âm thầm giết chết Lý Tống Khiêm nhưng thật sự đã thử nhiều lần , tất cả đều thất bại trong lúc thực hiện bước nhảy thời gian .

Người thì bị khô cứng , người thì bị nổ tan .

Chỉ có người duy nhất có mẫu DNA trùng khớp với nguồn năng lượng này là Ngụy Thương .Thế nhưng việc tạo bước nhảy đầu tiên trong lịch sử của hành tinh LEO vì quá đột xuất và gấp gáp nên khiến Ngụy Thương bị chấn thương gây ra sự cố mất trí nhớ của cậu .

Ngụy Linh chẳng thể làm gì khác ngoài việc theo dõi cậu cùng thế giới quá khứ qua màn hình vi tính cả .

Nhìn cậu vô tư lớn lên , nhìn cậu được cưng chiều , anh ta cảm thấy bất mãn với chính bản thân mình .

Nhưng việc gì đến cũng phải đến , tua ngược lên đoạn năm cậu 18 tuổi , sự cố bất ngờ khiến 2 người gặp nhau cũng chính là do Ngụy Linh tự tạo ra .

Ngụy Thương nhắm nghiền mắt sau khi nhận ra có một cái hố đen hút mình vào , tránh sự va đập giữa các mảnh vụn của con tàu .

Có người đã cố liên lạc , gọi tên cậu : - Ngụy Thương , giết hắn rồi quay về với anh nhé .

Không hiểu sao khi đó , nước mắt cậu đã lăn dài trên gò má tái nhợt .Giết hắn , giết hắn , để báo thù cho cha mẹ , báo thù cho hành tinh của mình .

Số phận sắp đặt thế nào , lại khiến cho hắn cùng con trai hắn giết chết cha mẹ cậu đến hai lần , cả quá khứ lẫn tương lai , xâm phạm hành tinh của cậu từ khi còn sống cho đến khi cậu sắp chết .

Vậy mà bây giờ cậu lỡ yêu hắn .

"Ngụy Linh à , em chỉ muốn về với anh thôi "......Khi Ngụy Thương mở mắt , thấy xung quanh tối om , còn thân thể cậu bị trôi đi theo 1 hướng mà cậu không biết .

Cậu cố chống lại nó , nhưng càng chống lại càng vô ích .Một lát sau , cái hố đen nhả cậu ra ở một không gian khác .

Ngụy Thương bị rơi bộp người xuống , chân bị trẹo , sưng tấy , cậu quay người lại , hố đen đã không còn ở đấy nữa .

Xung quanh là một rừng cây um tùm , chẳng một bóng người .

Sự im lặng đáng sợ này khiến Ngụy Thương khẽ run .

Cậu theo bản năng đưa tay ôm lấy mình .

Bỗng phía đằng xa có tiếng người đi đến , theo cảm nhận cậu đoán thì bọn họ khá đông , Ngụy Thương mờ mờ quay lại , vì quá mệt mỏi và bị thương khiến cậu không thể nhìn rõ .

- Ủa , chúng mày xem ai này ?

Một người tiến đến gần , nói 1 giọng khiến Ngụy Thương vừa nghe phát đã nhận ra , tiếng hành tinh LEO của cậu .

Cậu cố gắng dụi mắt , nhìn người đứng trên mình cúi xuống , cả đám người nhìn khuôn mặt cậu , sau đó bọn chúng nhìn nhau , cười cợt .

Một tên trong số đó ngồi xuống , bàn tay hắn luồn vào chiếc áo rách nát của cậu , hưởng thụ làn da mịn màng cười cợt trêu ghẹo : - Mỹ nhân , em ở đây đợi bọn anh ăn thịt đấy à ?

Ngụy Thương run rẩy bò lùi lại tránh bọn chúng , bàn tay đã siết chặt đống lá khô cùng nắm đất cát trên mặt đất .

- Không nói là đồng ý rồi , chúng ta vui vẻ ở đây luôn nhé haha .

Cả đám người nhốn nháo , tên đứng đầu thấy Ngụy Thương có ý phản kháng , liền lôi từ trong ba lô ra một sợi dây dài , cột hai tay cậu lại .

Cậu đang bị thương , sức cùng lực kiệt , toàn thân tê buốt , bị trói thôi cũng thấy đau không chịu nổi .

Đám người kia cười khả ố , cả bọn bát nháo đòi xông vào cùng 1 lúc , tên khác bèn đứng ra nói : - Chúng mày ngồi im , giờ từng thằng một lên theo lần lượt , nhìn nó ốm yếu thế kia coi chừng mấy cây cùng lúc nó chịu sao được ?

- Phải đó , tao không muốn làm tình với 1 cái xác chết đâu .

Người đứng góc bên phải nãy giờ không nói gì , một lát sau hắn kéo gã đàn ông hùng hổ định xông vào người cậu , nói : - ngươi nhìn hắn thế kia còn có thể tiếp ngươi sao ?

Đem về cho dưỡng thương trước đi .

- Đại ca , nhưng....

- Con mồi thế kia thì phí quá , để hắn sống sau này còn hầu hạ anh em .

- Được , được ....

Biết mình tạm thời được sống , Ngụy Thương thở dài , ngất đi .
 
Chiếm Hữu Tù Binh
Chap 49 : H (cảnh báo )


Lưu ý : Đoạn này có chứa rape , biến thái , ấu dâm , cân nhắc kỹ trước khi đọc .

Khi tỉnh lại , Ngụy Thương nhận ra mình đang ở trong một tòa nhà lớn , xung quanh đa số làm bằng gỗ .

Tay cậu bị trói chặt trên thành giường , một bên truyền nước , khắp người được băng bó qua loa .

Cậu xoay đầu nhìn xung quanh , trong khu này ầm ĩ , có vẻ khá đông người
.

Ánh mắt cậu chợt dừng lại tại một cảnh tượng hãi hùng .

Bên kia phía cầu thang gỗ , hình ảnh một đứa bé trai tầm 13 14 tuổi bị còng tay vào cột cầu thang , dãy dụa .

Một người đàn ông to cao đi đến phía nó , tát cho nó một cái thật đau khiến người nó run lên , hắn ta lật ngửa người đứa trẻ lại , lỗ mãng nắm lấy phân thân còn chưa phát triển hẳn của đứa bé hung hăng nhấc lên .Đứa bé đau quá nhấc hai đùi lên , hai cẳng chân cố bấu víu lấy cánh tay thô của gã đàn ông để bớt đau đớn .Nó gào thét thảm thiết , xung quanh những gã khác cười khả ố , buông ra những lời khinh miệt nó .

Tên đàn ông kia bỏ tay ra khỏi nơi riêng tư của đứa bé , mạnh mẽ nắm lấy hai đùi đứa bé banh rộng ra hết sức có thể .Gã đưa một tay xuống nắm lấy thứ thô to của mình đặt nơi hậu huyệt nhỏ của đứa bé , một pha đẩy vào khiến nó đau đớn , đôi chân nhỏ bé cố gắng giãy giụa cho bằng được .

Chẳng màng thương tiếc một đứa trẻ , gã hung hăng đưa đẩy eo , miệng vừa nhổ bọt lên nơi cả hai kết hợp , vừa thốt ra những câu nói thô lỗ : - Mẹ nó , uống rượu xong đi chịch trai bao quả là tuyệt phẩm .

Uống rượu không con trai , bố cho uống này .

Nói xong gã vơ lấy bình rượu bên cạnh , ngửa mặt tu một hơi sau đó cúi xuống phun hết lên thân thể đứa bé .

Hai ba tên kéo khóa quần nhập cuộc vui ,một tên nắm lấy tay đứa bé mò mẫm vào trong quần mình , nơi đã sưng tướng lên , tên khác nắm tóc đứa bé ép nó há miệng ra .

Gã kia rên rỉ , hai tay nắm lấy eo đứa bé tăng tốc độ : - Sướng thế không biết , còn hơn cả đàn bà thế này .

Mẹ nó , tao tiểu luôn vào bên trong rồi chúng mày .

Bọn người bên cạnh cười ha ha chê bẩn : - Mày làm vậy lát anh em còn chỗ nào dùng ?

Những tiếng cười thô lỗ phát ra , át cả tiếng khóc của đứa bé .

Ngụy Thương sợ hãi co rúm người vào , cậu rất muốn cứu nó , nhưng căn bản mình không phải là đối thủ của họ .

Tầm mắt cậu hơi mờ nước , nhìn những gã đàn ông dần dần vây kín xung quanh đứa nhỏ che mất tầm nhìn , chỉ nhìn thấy một góc nhỏ nơi phần đùi màu lúa mạch của tên đàn ông mạnh mẽ va chạm với chiếc mông trắng của đứa bé .

Trong không khí tràn ngập hơi thở thối nát . ......Sáng hôm sau , Ngụy Thương một lần nữa bị tiếng cười đùa làm tỉnh giấc , tầm mắt cậu lờ mờ nhìn sang bên cầu thang , hoảng hốt .

Đứa bé vẫn nằm đó , tay bị còng , khuôn mặt bị đánh đến đáng thương , hai chân nó có vẻ không khép lại được nữa .

Nơi vùng kín bị thương nghiêm trọng , cả người chi chít vết tím bầm cùng máu me .

Vậy mà không ai để ý đến nó , họ chỉ nhìn lướt rồi đi qua .

Cậu không rõ nó còn sống hay đã chết nữa .

- Nhìn cái gì , nếu mày không muốn bị chơi chết như nó thì ngoan ngoãn vạch cái lỗ ra cho anh em tao chơi , nếu phản kháng , kết cục sẽ như nó mà thôi .

Một tên ngồi xuống , cầm nước lên uống .

Khuôn mặt hắn bặm trợn xấu xí , khi liếc nhìn cậu càng khủng khiếp hơn .

Ngụy Thương run như cầy sấy , cắn cắn môi , không thể tưởng tượng ra hành tinh LEO đẹp đẽ của mình trong quá khứ lại tồi tàn như vậy .
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back