Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  Chiếm Hữu Tù Binh

[BOT] Mê Truyện Dịch
Chiếm Hữu Tù Binh
Chap 10


Khi Ngụy Thương ngẩng đầu lên phía đối diện , bắt gặp Lý Tống Anh mỉm cười nâng ly .

Không muốn để ý đến sự hiện diện của hắn , Ngụy Thương cúi xuống chăm chú vào phần ăn của mình .

Cậu quyết định sẽ coi mình như 1 người riêng thế giới .Thế nhưng sẽ chẳng có ai muốn để yên cho cậu cả , vì người cậu đi cùng chính là Lý Tống Khiêm .

Một hầu nữ đi qua vô tình làm đổ ly rượu lên áo cậu .

Ngụy Thương giật mình , cậu nói với hầu nữ kia không sao , và hỏi cô ta nơi thay đồ .

Lý Tống Khiêm bất mãn lấy khăn lau lau áo cho cậu , hầu nữ giật mình co rúm người lại liếc nhìn về phía Lý Tống Anh .

Lý Tống Khiêm lúc này mới ngẩng đầu lên nhìn cô hầu nữ đang tái mét mặt lại , hắn chỉ nhàn nhạt nói :- Ngươi ...

đày làm khổ sai .

Mọi người choáng váng với câu phát ngôn của hắn , sau đó quay lại nhìn kỹ Ngụy Thương có gì đặc biệt như thế .

Trong lòng họ , mỗi người một tính toán riêng .

- Tôi sẽ đưa em đến phòng thay đồ .

- Không cần , tôi tự đi được .

Tránh hắn càng xa càng tốt .

- ....- Chỉ là thay đồ mà thôi , không cần anh phải đi theo - Ngụy Thương nhẹ giọng nói với hắn , sắc mặt Lý Tống Khiêm dịu đi vài phần .

- Em chắc mình biết nơi thay đồ ?- Chỉ cần anh nói đường đi , tôi tự tìm được .

Được ở một mình giờ khắc nào là quý giá giờ khắc đó , cậu không muốn bị làm phiền .

Lý Tống Khiêm buông cậu ra khỏi vòng tay , cho đến khi bóng dáng cậu biến mất sau cánh cửa , sắc mặt hắn quay trở về nét mặt ban đầu .

Đôi mắt thâm thúy nhìn Lý Tống Anh đang cười cười nhìn mình .

Khi Ngụy Thương cởi áo trong người , cánh cửa phòng đột nhiên vặn mở khóa .

Cậu thất thần ngẩng lên nhìn .

Bóng người cao lớn đứng ngoài cửa , đôi mắt hắn nhìn cậu cười như không cười , hắn tiến lại gần cậu .

Lý Tống Anh đóng cửa đằng sau lại , khóa chốt .

Ngụy Thương lùi người lại gần phía bàn , tay nắm chặt bình thủy tinh đặt bên trên bàn .

Lý Tống Anh nheo mắt , càng đến gần , nụ cười của hắn càng trở nên áp bức hơn khiến cậu khó thở .

- Anh vào đây làm gì ?

Ngụy Thương cau mày hỏi , cậu cảnh giác rất cao với những con người hoàng tộc ở hành tinh này , ai cũng vô cùng nguy hiểm .Lý Tống Anh không thèm trả lời câu hỏi , mà tán thưởng : - Rất đẹp .

Ánh mắt hắn đánh giá một hồi .

Sau đó hắn hỏi : - Cậu là tình nhân của nhị ca sao ?Ngụy Thương khó chịu liếc nhìn chiếc áo vứt trên thành giường mà cậu chưa kịp mặc .

- Ngụy tiên sinh , ngài ... có muốn sau lưng anh trai làm chuyện gì đó với tôi không ?

Trong lòng Ngụy Thương chợt run bần bật sau câu nói của hắn , nhìn bộ dạng này như là muốn chiếm tiện nghi của cậu bất cứ lúc nào vậy .

Ngụy Thương nhàn nhạt mở miệng , trên môi giữ nụ cười : - Điều kiện không tồi .

Ánh mắt Lý Tống Anh sửng sốt , sau đó hắn cười khẩy 1 tiếng : - Thì ra người hắn thích lại là loại người này .

Ngụy Thương nghĩ mình đã đạt được mục đích , chỉ chờ hắn mau rời đi , thì đột nhiên Lý Tống Anh bật cười : - Nhưng về căn bản thì tôi vẫn thích , thế nào , bây giờ chúng ta có thể bắt đầu chứ ?- Anh .. anh làm gì , bắt đầu cái gì cơ ?

Thấy Ngụy Thương gần như muốn lùi lại , Lý Tống Anh cười nguy hiểm , hắn nhanh chóng bắt lấy cậu , gần như định chế trụ cả người cậu trong khoảng không gian chật hẹp .

- Sao nào , không phải cậu đồng ý làm tình nhân của tôi sao ?

Ngụy Thương tránh phải đối mặt với hắn , bàn tay càng nắm chặt lấy chiếc bình đằng sau , Lý Tống Anh đã kề sát mặt tới cổ cậu .

- Thơm thật !!!Nhưng khi chiếc bình vừa định vươn lên đánh hắn , thì Lý Tống Anh bắt được tay cậu , căn bản động tác rất nhanh khiến Ngụy Thương không thể trở mặt , cậu cau mày , hắn 1 tay khóa trụ 2 tay cậu , 1 tay cầm chiếc bình ném đi : - Nguy hiểm thật , nhị Ca đã làm gì mà để một con người nguy hiểm như cậu ở lại đấy ?- Thì ra hoàng tử ở hành tinh CAPRICORN căn bản đều một duộc , đều vô liêm sỉ như nhau Ngụy Thương trào phúng nói .

Lý Tống Anh thất thần nhìn cậu , bàn tay chế trụ 2 tay cậu liền buông lỏng .Người này hắn đương nhiên phải có được , nhưng sẽ không thể dùng theo cách mà Lý Tống Khiêm theo đuổi cậu đã làm .

Lý Tống Anh xoay người đến giường , cầm lấy áo đưa cho cậu , nói : - Tôi chỉ muốn thử cậu thôi , không có ý gì cả .

Ngụy Thương chưa hết bàng hoàng , sau đó vội vã mặc áo vào .

- Tôi ... có thể làm bạn với cậu chứ ?

Đáp lại hắn chỉ là một cái lắc đầu .

Mà hắn thừa hiểu nguyên do .

- Tôi sẽ không làm hại cậu , sẽ sớm đưa cậu thoát khỏi nhị Ca thật nhanh chóng .

Ngụy Thương ngẩng đầu dò xét , một lát sau cậu mở miệng hỏi : - Thật ?

- Phải .

- Hắn đang nắm giữ những người dân còn xót lại của hành tinh chúng tôi .

- Không thành vấn đề , chỉ cần cậu cho tôi cơ hội .

Suy nghĩ một lát , Ngụy Thương gật đầu : - Được .

Không khí trong phòng đã hài hòa hơn trước , mà Ngụy Thương cũng khác hẳn thái độ .

Cậu vui vẻ tiếp nhận những gì mà Lý Tống Anh nói , đôi khi còn cười cười với hắn .

Cho đến khi cả hai tưởng như mọi việc đều trở nên tốt đẹp hơn , thì cánh cửa phòng mở khóa .
 
Chiếm Hữu Tù Binh
Chap 11 : H (1)


Người mở cửa , đứng đó nhìn bọn họ ngồi gần nhau , nụ cười của Ngụy Thương còn chưa ngớt .

Lý Tống Khiêm cười lạnh , bàn tay hắn nắm chặt nắm tay khóa cửa , nhìn hai người ở bên trong .

Hắn sải bước về phía Ngụy Thương .

Thấy hắn đáng sợ như vậy , Nguy Thương rùng mình , theo bản năng lùi lại , hơi nhích gần về phía Lý Tống Anh .

Lý Tống Khiêm hỏi cậu : - Em còn muốn chạy đi đâu ?

Ngụy Thương căn bản thật sự chỉ muốn chạy .

Cậu mơ hồ cảm nhận được nếu không tránh hắn ngay bây giờ , có lẽ người kia sẽ đánh chết cậu mất .

- hừ , chắc em quên mất chúng ta còn thời hạn 3 tháng nữa .

Nhớ là mình không thể trốn chạy , cậu như chết lặng , bây giờ cậu căn bản đâu còn sự tự do như một con người nữa ?

- Lại đây .

Nhận ra cậu thất thần , Lý Tống Khiêm cau có nói , Ngụy Thương liền đi đến gần hắn .

Hắn không nói không rằng kéo cậu về , mắt nhìn Lý Tống Anh nãy giờ cười cười nhìn hắn .

Lý Tống Khiêm thành công lấy được người , bớt giận dữ hơn một chút , lên tiếng nói với người em trai kia : - Tam hoàng tử , có một số chuyện ta phải nhắc nhở ngươi , những thứ gì thuộc về ta , ngươi động tay , ta chặt tay , động chân , ta chặt chân , còn có ý muốn cướp , ta liền giết ngươi .

Nói xong liền kéo Ngụy Thương ra ngoài .

Hắn sai người chuẩn bị xe về biệt thự .

Sợ hắn sẽ làm gì , Ngụy Thương nghĩ tốt nhất nên làm gì đó để kéo dài thời gian , cậu chủ động lên tiếng : - Hoàng đế ban nãy có hẹn anh .

Người kia không thèm để ý , nhét cậu vào trong xe , nói với tài xế : - Về biệt thự .

- Vâng Suốt cả quãng đường không ai nói câu gì .

Nhưng vừa về đến nhà , Lý Tống Khiêm một mặt bắt lấy cậu , một mặt nói với thuộc hạ : - nói với Hoàng đế , bây giờ ta không rảnh nghe ông ta tiếp chuyện , 2 ngày sau ta sẽ đến .

Nói rồi liền kéo Ngụy Thương vào nhà , lên thẳng phòng ngủ .

Nhận ra con đường hắn đi hơi khác ngày thường , trong lòng Ngụy Thương bắt đầu rối lên .

- Anh định làm gì ?

Lý Tống Khiêm đóng cửa phòng lại Đôi mắt hắn như kẻ săn mồi nhìn từ trên xuống .

Hắn nở nụ cười trào phúng : - Có lẽ em nên làm tròn phận sự của một tình nhân nhỉ ?

- Anh nói cái gì ?

Ngụy Thương tái mặt lại , run rẩy lùi về sau .

Lý Tống Khiêm tháo cavat .

Chân cũng từ từ bước đến gần Ngụy Thương , hắn cười cười : - Tôi muốn em làm tròn trách nhiệm của một tình nhân .

Nhìn hắn như một tên điên đang muốn ăn sạch mình , Ngụy Thương bắt đầu hiểu ra sự nghiêm trọng của vấn đề , cậu xoay người cố gắng chạy ra tận cửa phòng .Thế nhưng lúc vừa bắt được tay nắm cửa , liền bị người phía sau nắm lấy cổ áo trực tiếp kéo cậu ném lên giường .

Cả người hắn cao lớn ép sát cậu , một tay chế trụ hai tay cậu đưa lên đỉnh đầu , một tay bắt đầu chu du trên làn da của cậu .

Ngụy Thương tái mét mặt lại , cố vùng vẫy để thoát khỏi người Lý Tống Khiêm , mùi rượu nhàn nhạt trên người hắn khiến cậu càng thêm sợ hãi .

Con người dịu dàng thường ngày của hắn dường như biến mất không chút dấu vết .

- Làm ơn thả tôi ra .... xin anh đấy .

Ngụy Thương vẫn giãy dụa , nước mắt trực trào rơi xuống vì bất lực không thể thoát khỏi hắn .

Lý Tống Khiêm vẫn chưa hề có dấu hiệu muốn dừng lại , hắn bất chợt cúi người xuống , muốn nếm thử đôi môi ngọt ngào của cậu .

Ánh mắt vẫn dõi theo biểu tình của cậu .

Ngụy Thương muốn xoay mặt tránh hắn , lập tức liền bị một tay chế trụ cằm , bắt cậu cùng hắn hôn môi .

Cho đến khi cậu không thể thở nổi , hắn mới rời đi .

Lý Tống Khiêm dùng hàm răng cắn vào cổ áo cậu , ra sức kéo .

Sức lực mạnh đủ để một hàng cúc bị đứt .

Ngụy Thương tuyệt vọng khóc nức nở .

Lý Tống Khiêm liền đưa tay che miệng cậu , đôi môi hắn theo vạt áo , hôn sâu vào da thịt cậu .

Mỗi lần đến lại để một dấu vết chói lóa .

Sau ngày hôm nay , hắn muốn người này hoàn toàn thuộc về mình .
 
Chiếm Hữu Tù Binh
Chap 12 H(2)


- Đừng vậy , Lý Tống Khiêm , chúng ta không thể như vậy được .

Ngụy Thương cố kìm nén sự run rẩy , nói với hắn .

Lý Tống Khiêm chẳng màng cậu nghĩ gì , đôi môi hắn vẫn lướt trên thân thể cậu , thi thoảng cắn một vết thật sâu .

- Em chắc chắn có thể .

Hắn nói , bàn tay bắt đầu mò mẫm đến thắt lưng cậu .

Ngụy Thương cắn chặt môi để không bật ra tiếng rên rỉ .

Cậu quay sang hướng khác , nước mắt nhòe đi ướt một mảng gối , tầm nhìn mờ mờ .

Thế nhưng cậu nhận ra trên bàn có một chiếc gạt tàn thuốc , liền với lấy .

Lý Tống Khiêm như tìm thấy một bảo vật , từng chỗ trên làn da Ngụy Thương đều không thể bỏ sót , nào ngờ ngay sau đó hắn liền mờ mờ nhận ra được Ngụy Thương sắp động thủ với mình qua cái bóng in dưới sàn nhà .

Lý Tống Khiêm liền tránh đi .

Cơ hội cho Ngụy Thương chạy thoát .

Cậu ném cái gạt tàn xuống đất , chạy thật nhanh ra phía cửa , mở toang cửa chạy ra ngoài .

Bây giờ , nếu chạy xuống tầng dưới , nhất định sẽ bị cảnh vệ bắt lại , vậy nên , cậu đã chạy về 1 phòng nào đó khóa cửa lại , để hắn không thể nhìn thấy mình .

Khi chạy đến cuối hành lang Ngụy Thương mở cửa một căn phòng , vừa định đóng cửa , thì bên ngoài cánh tay của Lý Tống Khiêm ngăn lại .

- mở cửa .

Hắn nhàn nhạt nói .

- Không , Lý Tống Khiêm , anh tha tôi đi .

Nếu hôm nay anh làm gì , tôi nhất định sẽ chết mất .

Ngụy Thương sợ hãi đè cả thân hình lên cánh cửa .

Nhưng có vẻ cậu đánh giá thấp sức lực của người này .

Hắn đẩy được cửa , bắt cậu như bắt một con gà con , bật cười nhìn xung quanh phòng : - Thì ra em thích làm ở đây .

Ngụy Thương vùng vẫy , miệng vẫn liên tục cầu xin sự tha thứ của Lý Tống Nghiêm .

Nhưng hắn chẳng thèm đoái hoài gì đến những lời van xin đó , trực tiếp đem dây cột cậu vào thành giường .

- Ngụy Thương , không sao , đừng sợ .

Hắn hôn lên mái tóc cậu , lướt xuống gò má đang tràn đầy những giọt nước mắt lăn dài của cậu .

Cần phải khiến cho cậu quen dần với những chuyện này .

Lý Tống Khiêm đã cởi hết những thứ còn sót lại trên người cậu , tất cả , tất cả từng món một , thậm chí hắn còn vặn đèn ngủ ở mức sáng nhất .

Điều này khiến cho Ngụy Thương chỉ cảm thấy xấu hổ và chật vật .

Hắn dùng sức tách rộng hai chân cậu , chen vào giữa , thân thể cậu bại lộ hoàn toàn dưới góc nhìn của hắn .

Không đợi cậu kịp phải ứng , người đàn ông phía trên liền cúi xuống , thả nụ hôn trên phía đùi trong của cậu , thích thú cắn cắn , sau đó lướt dần lên đến đầu gối .

Một lát sau , tay hắn vân vê điểm mẫn cảm trên ngực cậu , Ngụy Thương chỉ cảm thấy toàn thân run rẩy , tê liệt hết mức , không kiềm nén nổi , rên khẽ .

Lý Tống Khiêm nở nụ cười
cúi người mở ngăn kéo tủ một tuýp thuốc bôi trơn đổ ra lòng bàn tay , sau đó hắn trườn lên phía trước , một tay đỡ lấy gáy Ngụy Thương , một tay đưa xuống thăm dò tiểu huyệt phía sau của cậu .

Nhận ra ý đồ của hắn , Ngụy Thương càng vùng vẫy mạnh hơn , bàn chân cậu càng quẫy đạp hăng hơn nữa .

Thấy vậy , Lý Tống Khiêm liền mạnh mẽ áp sát hai chân cậu , hắn không vui cau có nói : - Nằm im nếu không muốn bị đau .

Nhưng Ngụy Thương càng ra sức chống trả , mặc dù vậy vẫn không nhằm nhò gì so với Lý Tống Khiêm .

Ban đầu là một ngón , sau đó là ngón thứ 2 , và ngón thứ 3 .

Ngón tay thon dài của Lý Tống Khiêm xoáy trong cơ thể cậu như những con rắn trườn bò , nhẹ nhàng nhưng cũng mạnh mẽ , khiến cho Ngụy Thương trở nên mất lý trí .

Cảm giác được nhân vật kia của Lý Tống Khiêm đã dần đứng lên từ lúc nào , Ngụy Thương hoảng hốt , nhưng bên dưới khiến cậu không thể làm gì khác ngoại trừ vặn vẹo cơ thể .

- Phản ứng run sợ này của em thật khiến đàn ông tự hào .

Lý Tống Khiêm cười khẽ , đưa tay nắm lấy phân thân đã dựng sẵn của mình , chà chà vào nơi hậu huyệt của cậu đã được hắn nới lỏng ra trước đó .

- Không , tôi xin anh , đừng làm vậy , tôi sẽ không chịu nổi .

Ngụy Thương biết rõ giây tiếp theo hắn sẽ làm gì mình , chân cậu vung vẩy cố ý kẹp chặt , đồng thời muốn đẩy người bên trên mình ra .

- Ngụy Thương , em nhẫn nại cho tôi .

"Chát " tiếng bạt tai vang lên , đầu óc Ngụy Thương trở nên ong ong , cậu dừng mọi động tác , ánh mắt vô hồn , cũng không kêu la .

Lý Tống Khiêm biết mình ra tay nặng , nên đưa tay xoa tóc cậu , hôn lên tai nói nhẹ : - Ngoan , đợi một chút thôi , sẽ không đau , được không ?

Sau đó , Ngụy Thương chỉ cảm giác nơi riêng tư của mình bị một vật thể lạ to lớn đi vào .

Nơi đó vốn chật hẹp , bỗng dưng bị khai mở khiến nó không tránh khỏi sự bài xích .- A đau quá ...Cậu la lên , cảm giác như bị xé rách khiến cậu sợ hãi , mặc dù đã có thứ bôi trơn , và màn dạo đầu đã được Lý Tống Khiêm chuẩn bị kỹ càng .

Nhưng kết quả tiếng kêu này của cậu không đủ khiến cho Lý Tống Khiêm thương hại mà buông tha , ngược lại , hắn nắm lấy đùi cậu , lặng lẽ di chuyển eo , còn lên tiếng an ủi : - Thả lỏng một chút .

Em đang kẹp chết tôi đấy .

Dần dần , động tác của Lý Tống Khiêm càng trở nên nhanh và mạnh mẽ , hắn điên cuồng áp sát cậu luận động .

Nhận ra Ngụy Thương như cá chết mặc cho mình dày vò , Lý Tống Khiêm không vui , khẽ đánh vào mông cậu : - Kêu lên , kêu to lên cho tôi .

Ngụy Thương ra sức cắn chặt môi đến bật máu .

Sau đó cằm liền bị người phía trên bóp , ép cậu kêu lên .

Nước mắt từ đầu tưởng chừng cạn kiệt , nào ngờ bây giờ lại một lần tuôn ra thật nhiều .

- Tôi còn chưa vào hết , em khóc cái gì ?

Lý Tống Khiêm đem chân cậu gác lên vai hắn , thỏa mãn thở dài một tiếng , tay cũng không dùng lực bóp lấy đùi cậu nữa , nhưng phần hông mạnh mẽ đưa đẩy như cũ , không có dấu hiệu ngừng nghỉ , thậm chí dần dần hắn còn cố ý chôn vùi thật sâu vào trong cơ thể cậu .

Bên trong cậu mềm mại , ấm nóng bao quanh lấy phân thân hắn , khiến cho khoái cảm Lý Tống Khiêm như bùng nổ .
 
Chiếm Hữu Tù Binh
Chap 13 : H (3)


Hắn cúi xuống hôn lấy Ngụy Thương đang rên rỉ , âm thanh của cậu như liều thuốc kích dục đối với hắn .

Lý Tống Khiêm mơ hồ nhìn cậu , hắn trầm thấp gọi tên cậu : - Thương , gọi tên tôi đi .

Nhưng Ngụy Thương một mực câm nín , không gọi tên , không làm ra biểu tình gì .

Phía dưới của cậu bị thứ kia di chuyển , khiến cho cậu tê dại , không còn cảm nhận được gì nữa .

Nào ngờ Lý Tống Khiêm thấy chưa đủ , hắn một tay cởi trói cho cậu , một tay nâng cậu dậy , ép phải đối mặt với nơi hai người kết hợp .

Sắc mặt Ngụy Thương đỏ bừng , tay Lý Tống Khiêm vẫn giữ sau gáy cậu , hạ thân vẫn hung hăng ra vào .

Một lát sau hắn thả lỏng tay , nắm lấy eo cậu bắt đầu tăng tốc độ .

Đến đoạn chạy nước rút , hắn nắm chặt tay Ngụy Thương , tay đan xen , nhấp liên tục mấy cái , cũng chịu rót hết yêu thương vào trong người cậu .

Lý Tống Khiêm cảm nhận được độ co rút của thân thể Ngụy Thương , hắn nằm xuống , đầu dựa vào ngực cậu , dùng lưỡi liếm liếm bên ngực , rồi đến cổ Ngụy Thương .

Cảm nhận được hai đùi cậu run lên bần bật vì chịu sự co rút , hắn thích chí cười cười : - Làm tiếp chứ ?

Ngụy Thương trợn mắt nhìn hắn , đôi mắt cậu vẫn ươn ướt , thậm chí pha một chút hồng hồng , cả cơ thể đỏ bừng , chứa chi chít những vết hôn đỏ , không khỏi làm Lý Tống Khiêm ngứa ngáy .

Hắt bật dậy , xoay người Ngụy Thương lại , tính làm tiếp , liền nghe thấy người bên dưới kêu lên : - Không , tha cho tôi tôi không chịu được nữa đâu .

Lý Tống Khiêm đưa tay mò mẫm vào bên trong huyệt của cậu , nơi đó hắn vừa bắn vào khiến cho tay hắn đi vào trơn tuột , hắn nói : - Nơi này còn chưa chứa đủ của tôi .

Ngụy Thương rùng mình , đến giờ cậu vẫn cảm thấy tê liệt nơi đó , nếu làm tiếp , cậu sẽ chết mất .

- Không cần căng thẳng , lần đầu tiên tôi sẽ nhẹ tay .

Hắn xoa xoa đầu cậu cười nhẹ : - Tôi đưa em đi tắm , rồi chúng ta đi ngủ .

Được không ?

Ngụy Thương lười nói , nhắm mắt quay mặt đi .

Lý Tống Khiêm dang 2 tay bế cậu lên bước vào phòng tắm .
 
Chiếm Hữu Tù Binh
Chap 14


2 ngày trôi qua kể từ sau đêm đó .

Ngụy Thương luôn trong trạng thái lo sợ Lý Tống Khiêm , nên bất kì khi nào hắn trở về nhà , cậu đều chạy trốn vào phòng khác khóa cửa lại .

Lý Tống Khiêm cũng không truy cứu chuyện đó , hắn lặng lẽ về phòng mình ngủ .

Cho đến khi Ngụy Thương tưởng rằng mọi chuyện kết thúc , thì cánh cửa phòng cậu bật mở , Lý Tống Khiêm đứng trước cửa âm u nhìn cậu .

Ngụy Thương tái mét mặt lùi lại phía sau .

- Em định thi gan với tôi à ?

Lý Tống Khiêm mở miệng , hắn đẩy cửa đằng sau khóa lại .

Đôi mắt vẫn nhìn chăm chăm Ngụy Thương đang tìm đường thoát thân .

- Tôi ... tôi không có , tôi chỉ hơi mệt thôi .

Lý Tống Khiêm đưa tay lên vuốt tóc mình cười lạnh .

Hắn ra lệnh : - Ngồi xuống .

Nhưng Ngụy Thương vẫn sợ hãi lùi dần .

Nhận ra được cậu sẽ vì sợ hãi mà không dám làm theo , Lý Tống Khiêm liền đe dọa : - Nếu phản kháng , tôi liền ở đây làm em đến chết .

Ngụy Thương căn bản thừa hiểu người này không chỉ mang tính chất là đe dọa , liền chọn một góc giường ngồi xa hắn nhất có thể .

Lý Tống Khiêm thôi so đo với cậu , hắn nhảy lên giường , hai ba bước chân là có thể chạy đến bắt lấy Ngụy Thương .

Cậu sợ hãi ú ớ không nói được câu gì , liền bị người kia áp môi xuống , mạnh mẽ ép cậu mở miệng .

Ngụy Thương cố lấy 2 tay đẩy hắn ra , nhưng có vẻ chẳng thể lay động được hắn .

Lý Tống Khiêm cũng chẳng có ý buông tha , mọi sự đều chủ động trên người cậu .

Thế nhưng khi Ngụy Thương tưởng như mình sẽ không còn trốn thoát được nữa , thì người kia ngồi dậy , kéo cavat chỉnh cho thẳng hơn , hắn liếc mắt nhìn sang bên cạnh nói : - Tối nay về phòng .

Ngụy Thương nắm chặt nắm đấm trong tay , xoay người vung về phía Lý Tống Khiêm cay nghiệt mắng hắn : - Tên khốn .

Vung nắm đấm ra , cậu biết rõ mình chẳng thể nào thắng nổi hắn .

Một phát cậu liền bị người kia không chế tay mình ra sau lưng , hắn đè cậu nằm sấp trên giường .

Lý Tống Khiêm cười cười nói với cậu : - Ngụy Thương của tôi , có vẻ em thích chúng ta nói chuyện với tư thế này nhỉ .

- Buông tôi ra .

Lý Tống Khiêm không giữ cậu nữa , lại ngồi thẳng lên hỏi : - Tôi nghĩ chúng ta nên thay đổi điều kiện ban đầu một chút .

- Bây giờ tôi đang là tù binh , điều kiện của anh tôi được phép không đồng ý sao ?

- Thông minh đấy - Lý Tống Khiêm nheo mắt .

Hắn đưa tay chỉnh lại những lọn tóc bị rối của Ngụy Thương - 6 tháng , ở cạnh tôi , chúng ta sẽ làm người yêu thật sự , sau đó tôi sẽ thả em đi .

- Anh đừng có được nước lấn tới .

Lý Tống Khiêm , 6 tháng ở cạnh anh , là vì anh chỉ muốn tiết dục lên người tôi .

Hãy đi tìm người khác , tôi thà ở trong ngục còn hơn là bị anh giam giữ kiểu này .
 
Chiếm Hữu Tù Binh
Chap 15


- Ngụy Thương à Ngụy Thương , có vẻ em quên thân phận thật sự của mình hiện tại rồi .

Em tất nhiên có thể liều chết với tôi , nhưng mạng sống của người dân em , em có thể nỡ sao ?

- Anh ... anh không thể ép buộc tôi như vậy được - Ngụy Thương nghiến răng nói - Chẳng phải ban đầu tôi đã nói rõ sao ?

Lý Tống Khiêm nhìn cậu , vẻ mặt không hề thay đổi của hắn khiến cậu chán ghét .

Ngụy Thương lắc đầu : - Anh không hề giữ lời hứa , tôi không dám chắc 6 tháng đó anh sẽ làm gì với tôi , và 6 tháng của anh sẽ kéo dài trong bao lâu .

- Hoặc em muốn ở lại cả đời .- Không thể nào Hắn khoanh tay cười cười đối đáp : - trước đó tôi từng nói hãy làm tôi chán em , 3 tháng sau sẽ thả em ra .

Nhưng hiện tại 3 tháng chưa đủ , tôi vẫn chưa hề chán mà ngày càng yêu thích em - Nhưng chưa tới 3 tháng - Ngụy Thương gào lên - Anh căn bản không hề yêu tôi .

Lý Tống Khiêm im lặng nhìn cậu .

Ngụy Thương cúi cúi đầu xuống nói nhẹ nhàng nhất có thể : - Lý Tống Khiêm , thả tôi đi được không , tôi xin anh , chúng ta sẽ coi như không biết nhau , tôi hèn nhát , tôi tha thứ hết cho anh được không ?

Cậu đợi câu trả lời của hắn trong vô vọng .

Kết quả hắn không nói gì , trực tiếp cho cậu cái bạt tai : - Vậy tại sao em cứu tôi ?

- Tôi căn bản không biết anh là kẻ thù của mình Ngụy Thương sợ hãi đứng dậy liền bị người kia kéo xuống , hắn cười như không cười vuốt ve bên má đau của cậu hỏi : - Tôi tự hỏi nếu ở thân phận khác em sẽ yêu tôi chứ ?

- Tôi ....- Em sẽ yêu tôi , bắt buộc phải yêu tôi .

Ngày hôm đó , Lý Tống Khiêm rời đi , trên tay bế một nam nhân ngất xỉu , hắn ra lệnh : - Đến phòng thí nghiệm Tài xế chỉ dám nhìn hắn qua kính chiếu hậu , thấy Lý Tống Khiêm đưa tay vuốt ve tóc của Ngụy Thương , thi thoảng lại thả một nụ hôn nhẹ lên trán cậu .

Phòng thí nghiệm của hắn , chính là nơi hắn tạo ra các không gian ảo thông qua với nhau .

Tại đây , người được chọn đến không gian ảo sẽ được nằm một chỗ , các thiết bị sẽ tự động kéo tiềm thức họ vào trong không gian ảo .

Ngụy Thương và Lý Tống Khiêm sẽ là người sử dụng nó ngày hôm nay và sau đó .

Những kí ức hiện tại , sẽ một mình hắn nhớ .

Hắn và cậu sẽ trải qua nhiều không gian khác nhau , vui buồn nghèo khổ và mọi thân phận đều có , như một kiếp người vậy , chỉ có điều , cho dù cậu ở bất cứ chỗ nào cũng đều phải gặp hắn .

Ngụy Thương có yêu Lý Tống Khiêm , chính vì điều này mà hắn không hề muốn để cả 2 thoát ra thế giới ảo trong sáng kia , thế nhưng vì biến cố đó , một con virus đã phá hỏng không gian tươi đẹp mà hắn cố tình xây dựng .

Kết thúc quá khứ .
 
Chiếm Hữu Tù Binh
Chap 16


Hiện tại :
Sau khi trở về được thế giới thực :
Ngụy Thương lần thứ 2 tỉnh dậy , lần này cậu chắc chắn thế giới mình đang ở chính là hiện thực tàn khốc .

Nếu nói thời gian ở trong không gian ảo đó , không có tình cảm với Lý Tống Khiêm thì thật sự là nói dối .

Hắn đã thành công .

Nhưng cậu không thể tha thứ cho hắn , cậu chỉ muốn tránh đi thật xa .

Lý Tống Khiêm tỉnh dậy từ lúc nào , hắn ngước mắt nhìn chằm chằm vào cậu , ánh mắt lạnh lẽo khiến Ngụy Thương rùng mình .

Một lát sau hắn thở dài , bàn tay thon dài vuốt ngược mái tóc mình lên bất đắc dĩ nói : - Chúng ta lại quay trở về rồi .

Ngụy Thương thừa hiểu thủ đoạn của hắn , chán ghét quay mặt đi .

Nhưng khi cậu chưa đủ bàng hoàng , thì Lý Tống Khiêm đã đứng dậy , khoác áo khoác đến bên cậu từ lúc nào , hắn nhìn từ trên cao nhìn xuống cười lạnh : - Có vẻ em cần phải quen dần với việc lại bị tôi giam cầm thêm lần nữa .

- Vô sỉ - Ngụy Thương cả giận không nén được câu chửi , cậu nhìn hắn bằng nửa con mắt , nghiến răng nghiến lợi .

Nhưng có vẻ Lý Tống Khiêm sau câu chửi của cậu liền đột nhiên vui vẻ .

Có lẽ hắn thấy cậu thực ra sau khi rời khỏi thế giới ảo , trở nên to gan lớn mật hơn .

Lý Tống Khiêm giơ tay nắm lấy cổ áo sau gáy cậu , nhấc lên rời khỏi giường : - Về nào , tôi muốn ngủ với em .

Ngụy Thương cau có , bị cưỡng ép mặc đồ , cưỡng ép lên xe .

Lý Tống Khiêm vắt chéo 2 chân ngồi cạnh cậu , đôi mắt nhìn ra xa .

Sau đó hắn quay lại nhìn người bên cạnh , tầm nhìn của hắn lơ lửng nơi cổ áo kia bị phanh ra , còn nhìn thấy làn da trắng trên cổ cậu .

Mới nghĩ đến vậy , bên dưới hắn nóng lên , Lý Tống Khiêm lại gần hít hà mùi hương quen thuộc phát ra từ cậu .

Ngụy Thương bài xích ngồi cách xa hắn , lại bị Lý Tống Khiêm hung hăng kéo về .

Biệt thự ngay trước mắt , Lý Tống Khiêm mở cửa xe , không nói không rằng xách Ngụy Thương lên phòng ngủ .
 
Chiếm Hữu Tù Binh
Chap 17 (H)


Ánh sáng mỏng từ bên ngoài chiếu vào căn phòng , nơi người ta nhìn vào đều phải đỏ mắt tía tai .

Phía bên giường chính , một người đàn ông ghì chặt chân của người nằm dưới hắn , dưới hông đẩy ra tiến vào nhịp nhàng và nhanh chóng .

Ngụy Thương bị khoái cảm làm che mờ con mắt , hai chân bị Lý Tống Khiêm tách mạnh hết cỡ .

Lúc làm tình , Lý Tống Khiêm rất thích vặn đèn sáng , và muốn ép Ngụy Thương phải nhìn xem hắn làm cậu như thế nào - Ư ...aa ... không chịu được nữa .

Ngụy Thương rên nhẹ , càng làm người đàn ông trên mình hăng sức hơn , hắn cúi người xuống hôn cậu , bên dưới thân vẫn không ngừng ra vào .

Tiếng thịt giữa đùi và mông chạm vào nhau khiến không gian càng trở nên ái muội .

Lý Tống Khiêm ra sức nhấp , đến đoạn , hắn thở dốc , rút ra khỏi nơi tư mật của cậu , bắn ra một dung dịch ấm .

Hắn thích cảm giác nhìn hạ thân cậu nhơ nhớp , chứa toàn thứ của hắn .

Vì vậy hiện tại , xung quanh từ rốn , đến hậu huyệt , và xung quanh đùi của Ngụy Thương , đều là điểm để hắn bắn lên .

Ngụy Thương co rút , hai chân bị bó thành tư thế chữ M , sau khi nam nhân thỏa mãn , chân cậu liền được thả lỏng , bàn chân đặt xuống đệm giường không tránh khỏi màn run rẩy kịch liệt .

Nào ngờ một lát sau , Lý Tống Khiêm ép cậu xoay người , Ngụy Thương đuối sức kêu lên : - Đừng , không nổi nữa , chúng ta đã ... cả ngày rồi .

Lý Tống Khiêm cười nhạt , không đáp , hắn nhấn lưng cậu xuống , để ngực Ngụy Thương ép sát đệm , 2 tay đem hông cậu nhấc lên cao , tiếp tục xỏ xiên .

Tư thế này khiến hắn vào sâu hơn , dễ chạm vào điểm mẫn cảm của Ngụy Thương , vì vậy cậu nhanh chóng bắn ra .

Người bên trên đột nhiên mở miệng : - Thương , kìm nén rồi ra cùng tôi .

Sau đó tay hắn nắm lấy phần đằng trước của cậu , đặt tay lên đỉnh đầu nó , để ngăn cậu không bắn lần hai Ngụy Thương cắn chặt răng , nhưng tiếng ngân nga trong vòm họng khiến cậu không thể nào kìm nén .

Thật lâu sau , bàn tay Lý Tống Khiêm đặt trên phân thân của cậu khẽ xoa nắn , bản thân hắn cũng chạy nước rút , thân dưới di chuyển thật nhanh .

Hắn thật sự muốn cậu ra cùng lúc với hắn .

Ngụy Thương không nhịn được liền rên rỉ lớn .

- Thích không ?

Lý Tống Khiêm hỏi , nhưng đáp lại hắn chỉ là tiếng rên rỉ kia , người nằm dưới không có ý định nói .

Lý Tống Khiêm cười nhạt , mọi động tác dừng lại , phân thân thô cứng của hắn vẫn nằm trong cơ thể cậu , nhưng không nhấp nữa .

Ngụy Thương thấy lạ , nhưng cũng không nói , biểu tình vẫn run rẩy như cũ .

- Ban nãy ... có thích không ?

Lý Tống Khiêm giơ tay nắm tóc cậu , bắt Ngụy Thương quay một nửa mặt lại .

Nhưng cậu chỉ thở hổn hển , quyết không nói .

Lý Tống Khiêm trở nên lạnh lẽo , sắc mặt u ám , bên dưới hông tiếp tục di chuyển , phát ra tuyên bố mới khiến Ngụy Thương tái mặt : - Tối nay đừng hòng ngủ .
 
Chiếm Hữu Tù Binh
chap 18


Dạo gần đây Lý Tống Khiêm thường xuyên vắng nhà , thi thoảng đến tối tối , sau khi phát tiết xong ở trên giường , tắm rửa cho Ngụy Thương xong , hắn sẽ rời nhà .

Hắn an bài cho cậu một người hầu , có tên là Lex .

Cậu bé chừng 14 tuổi , rất quấn người .

Ngụy Thương ban đầu còn lạnh nhạt , sau đó cũng bắt đầu chấp nhận Lex .Mỗi sáng cậu bé sẽ vào phòng chuẩn bị quần áo cho Ngụy Thương , hoặc cậu bé sẽ chăm chỉ đặt một bông hoa lên bàn để Ngụy Thương trở nên vui vẻ .

- Người hầu mới tốt chứ ?

Lý Tống Khiêm nhấp trà , lấy một ít bánh phu thê cắt nhỏ ra cho Ngụy Thương , từ sau ngày đó hắn vẫn tưởng cậu rất thích bánh này .

Ngụy Thương lẳng lặng lấy dĩa ăn .

Thực ra là cậu đang tưởng nhớ đến người chị quá cố của mình .- Cũng được .

- Cậu bé có nét giống người PISCES nên tôi quyết định để lại cạnh em - Ừ .

- Ngày kia chúng ta phải đến hoàng cung gặp cha tôi Ngụy Thương ngừng động tác , cậu bỏ dĩa xuống ngẩng lên : - Tại sao ?

- Ông nói muốn gặp em .

- Tôi không muốn đi đâu hết Ngụy Thương kiên quyết từ chối .

Cậu trong khoảng thời gian này , cảm thấy bản thân mình thật sự ô uế , nên sẽ kiêng dè chẳng muốn đi đâu .

- Nghe lời .

Người ngồi đối diện phát ra âm thanh lạnh lẽo , hắn đưa tay ra nâng cằm cậu , ép cậu phải nhìn mắt hắn : - Đây không phải là điều em được phép từ chối .

- Thế nào cũng được .

Ngụy Thương cau mày , hất mặt ra tránh sự tiếp xúc của người kia .

Thấy biểu hiện lạnh nhạt của cậu , hắn thật sự tức giận , nói thêm lần nữa : - Nhắc nhở em một điều , đừng có chơi đùa với sự kiên nhẫn của tôi .

Tôi cần em tuân lệnh .

Ngụy Thương mệt mỏi quay lại , nhìn mà như không nhìn hắn : - Tùy ý anh .

Sau đó cậu rời đi .

Lý Tống Khiêm có phẫn nộ đến đâu , cũng không tìm được lý do để ép buộc cậu .

Hắn tức giận đứng dậy , giật chiếc áo choàng trên vai ghế , xô cửa bước ra ngoài .

Lex nhận ra Ngụy Thương ảo não đi về phòng , lén lút nhìn xuống dưới nhà thấy Lý Tống Khiêm đã đi .

Cậu vào phòng Ngụy Thương , dáng người bé con liền leo lên phía cuối giường Ngụy Thương , bó gối ngồi nhìn cậu .

Ngụy Thương vùi mặt vào trong chăn , chẳng còn hứng thú gì nhìn xem ai vào nữa , thì đột nhiên Lex khẽ nói : - thiếu gia , Lex sẽ lớn để bảo vệ thiếu gia , bằng mọi giá .

Ngụy Thương không đáp , Lex khẽ nói : - Ngài khóc đó à ?

- Ta thật sự ghen tị với ngươi .

Người trong chăn đột nhiên nói , Lex đơ người , cuối cùng cũng chịu tâm sự với mình .

- Ít nhất ngươi còn có tự do , còn ta thì không .

Ngụy Thương tiếp tục nói .

Lex nghe xong mặt buồn thiu : - Tôi chưa bao giờ thấy ngài cười .

Ngụy Thương thở dài , cậu sẽ chẳng bao giờ được cười nữa , nếu như mỗi ngày ở bên cạnh kẻ thù giết cha mẹ mình , bị hắn dày vò mỗi đêm , ở bên cạnh hắn rên rỉ như một sủng vật , tùy ý hắn sai bảo .

- Thiếu gia , ngài để cho tôi che chở ngài cả đời được không ?

Lex thật tình nói , ánh mắt lấp lánh hi vọng nhìn người nằm đầu giường , Ngụy Thương quả nhiên cứng người lại , hỏi Lex một câu : - Ngươi nói sao ?

- Từ lần đầu nhìn thấy ngài , tôi thật sự đã muốn che chở cho ngài .

- Câm miệng - Ngụy Thương giật mình , cậu ngồi dậy lập tức , nhìn Lex ngồi cuối giường đang bị kinh động - ngươi ... không được nói câu này ra ngoài , càng không được nói đến tai hắn .

Cậu thừa hiểu sự việc nghiêm trọng như thế nào .

Nếu ngày đó không cười đùa với Lý Tống Anh , cậu nhất định sẽ không bị hắn cưỡng bức vào tối hôm đó .

Cậu rất sợ hắn .

Lex vẫn ương bướng nói : - Thiếu gia , đó là thật sự , tôi thật sự yêu ngài - Cút - Ngụy Thương sợ hãi đuổi Lex - Ngươi nên suy xét lại việc làm của mình trước khi quá muộn .

Sau khi nghĩ thông suốt hãy đến gặp ta .

Lex lui xuống giường , cúi gằm mặt xuống , rồi đi ra ngoài .

Còn mỗi mình Ngụy Thương ở trong phòng , cậu đưa hai tay lên áp vào mặt , bất lực thở dài một hơi .
 
Chiếm Hữu Tù Binh
Chap 19


Nửa đêm Lý Tống Khiêm mới mò về , men rượu khiến hắn chuyếnh choáng , theo thói quen mở cửa phòng ngủ , ngửi thấy mùi hương quen thuộc , hắn bình lặng trở lại .

Có đôi lúc hắn tự hỏi , nếu sau này khi về phòng ngủ , không còn được ngửi thấy mùi hương này nữa , hắn có thể sẽ lại như trước , cả đêm trầm tư , ngủ không ngon giấc .

Lý Tống Khiêm nhấc chăn , từ khi quay trở về thế giới thực , Ngụy Thương trở nên ngoan ngoãn hẳn , trước đây cậu sẽ lẩn trốn ở một nơi nào đó để không thấy hắn nữa , còn hắn sẽ phải đi quanh nhà tìm cậu bắt về phòng ngủ .

Hắn cúi người gần mái tóc cậu , hít một hơi thật dài .

Mùi hương của cậu dễ gây nghiện với hắn nhất .

Âm thanh rên rỉ của cậu khiến hắn dễ sa đọa nhất .

Ngụy Thương cảm nhận được có bàn tay lần mò vào trong quần mình , bắt lấy phần đằng trước cậu xoa nắn , cậu cau mày , hai đùi cố khép thật chặt , nhưng chẳng nhằm nhò gì .

Người kia một tay khác đưa lên ngực cậu xoa nắn .

Một lúc sau hắn cúi người hôn cắn lên cổ cậu .

Ngụy Thương không chịu nổi , rên khẽ .

Sau đó cậu nói : - Hôm nay tôi không muốn làm .

- Tại sao ?

Người phía trên không dừng động tác - Tôi mệt .

- Hừm , có vẻ sau khi nghe được lời tỏ tình của thằng nhóc kia , em đã tập cách từ chối tôi ?

Lý Tống Khiêm đột nhiên nhắc đến , cảm nhận được người trong tay hắn cứng lại , Lý Tống Khiêm cười nhạt : - còn may em biết cách từ chối .

- Anh theo dõi tôi ?

Ngụy Thương như bừng tỉnh , đẩy người đằng sau mình ra xa , tự động bật dậy .

Lý Tống Khiêm đưa tay kéo mạnh cậu lật xuống giường .

- Ai cho anh theo dõi tôi ?

- Xung quanh nhà chỗ nào cũng gắn camera mà .

Hắn có ý định tiếp tục việc làm còn dang dở , định cúi người xuống hôn cậu .

Ngụy Thương quay mặt tránh đi chỗ khác khiến nụ hôn của hắn rơi trên tai cậu .

- Tháo camera xuống , tôi không muốn bị tước đi quyền riêng tư mỗi khi anh không có ở đây .

Lý Tống Khiêm cười nhạt , tiếp tục hành sự , đương nhiên hắn sẽ không tháo , nhất định không tháo .

Ngụy Thương vùng vẫy cau có , một lát sau như nhớ đến việc gì , cậu hỏi : - Vậy còn Lex ?

Lex thì sao ?

- A ... như vậy còn nghĩ đến nó sao ?

Lý Tống Khiêm nghiêm mặt , hắn không vui hỏi .

Trong tâm trí Ngụy Thương lúc này chỉ nghĩ đến an nguy của Lex , không nhận ra hắn đang khó chịu .

- Tránh ra , tôi muốn đi gặp nó .

- Cậu vùng ra khỏi vòng tay hắn , đứng dậy đi ra cửa - Hừ , em là ngu ngốc thật hay muốn trêu ghẹo tôi ?

- Người đằng sau chợt lên tiếng , đồng thời hắn hung hăng chạy đến , tay nắm lấy tóc cậu kéo lại .

- Đau !

- Còn biết đau cơ à ?

- Lý Tống Khiêm ép cậu xoay mặt lại , hắn cúi xuống nhìn cậu , đôi mắt sắc bén khiến Ngụy Thương rùng mình , khoảnh khắc đó cậu nhận ra tự chôn mình thật rồi
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back