Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  Chiếm Hữu Tù Binh

[BOT] Mê Truyện Dịch
Chiếm Hữu Tù Binh
Chap 30 H


Người hầu trong nhà xì xầm to nhỏ , thiếu gia cùng nhị Hoàng tử ở trong phòng cùng nhau đã 3 ngày trời rồi , thi thoảng họ chỉ thấy Lý Tống Khiêm gọi đồ ăn , và tự giác mang thức ăn thừa xuống nhà , còn tuyệt nhiên 2 người cứ vậy ở lì trong phòng ngủ , kể từ sau ngày họ nhìn thấy bộ dạng tức giận của nhị Hoàng tử khi đem thiếu gia về .

Nhưng họ thật sự chẳng biết chuyện gì cả .

Trong phòng ngủ , tiếng thút thít kéo dài , rồi lại đứt quãng , bên cửa sổ sát đất , Ngụy Thương bị người bên trên hung hăng chà đạp , cả cơ thể cậu trên dưới bầm tím do những vết cắn mới cùng vết cắn cũ .

Hai tay cậu vô lực buông thõng dưới đất , eo bị Lý Tống Khiêm cố định bên trên để hắn dễ dàng di chuyển .

Cậu không hề biết khi hắn tức giận lại đáng sợ như vậy , nguyên cả 3 ngày , lúc nào cậu cũng mê man rồi tỉnh , rồi lại tiếp tục mê man .

Lý Tống Khiêm chẳng biết điểm dừng , cúi xuống hôn lên lưng trần của Ngụy Thương , sau đó hắn bắt lấy hai tay buông thõng của cậu đưa về phía sau , nắm lấy , và đâm thúc .

Ngụy Thương ưỡn người , hai chân cậu đã trở nên run rẩy , chỉ sợ nếu như không được Lý Tống Khiêm cố định thì có lẽ một khắc nào đó liền ngã gục .

Bên dưới nền đất , nơi hai người kết hợp , đã nhỏ những dung dịch đặc sệt tạo thành một vũng .

Cậu chẳng thiết tha gì cầu xin nữa , mê mê tỉnh tỉnh , cho dù Lý Tống Khiêm có nói gì đi chăng nữa thì cũng chẳng có gì lọt vào tai cậu .

Lý Tống Khiêm bất chợt đưa tay tát vào mông cậu , gằn giọng nói :- Ngụy Thương , tỉnh táo lại cho tôi .

Ngụy Thương giật mình , nghĩ hắn bắt mình phải rên rỉ như những lần trước , liền mở miệng ngân nga theo ý hắn .

Lý Tống Khiêm thỏa mãn , đợt cuối đi vào trong thật sâu , tiếp tục bắn .

Ngụy Thương như gục xuống , hai chân không chống đỡ nổi thân thể nữa , cậu cứ thể nằm vật ra sàn nhà .

Lý Tống Khiêm cười cười , giơ ngón tay khoáy khoáy nơi huyệt động của cậu : - Chỗ này có vẻ chứa đầy rồi nhỉ ?

Hắn quay đi quay lại , xé rách một ít vải áo , vo viên lại rồi nhét tại cửa huyệt cậu , ngăn chặn không cho tinh dịch chảy ra ngoài .

Sau đó hắn ôm cậu lên , đi về phía giường .

Người nằm trong lòng hắn vô lực nhắm mắt , nhưng cậu vẫn thều thào cầu xin hắn : - đừng làm nữa , tôi ... sợ quá ... tôi không nổi nữa đâu .

Lý Tống Khiêm cúi xuống hôn cậu , nụ hôn di chuyển từ trán , xuống dần xuống dần cho đến tận bên trong đùi cậu , hắn dịu dàng xoa tóc cậu cưòi cười : - Được , ngày mai rồi tiếp tục , nay ngủ đi .

- không , anh cho tôi nghỉ 3 ngày đi , tôi mệt quá , ngày mai mà tiếp tục , tôi sẽ chết mất .

Ngụy Thương nhìn hắn , một lát sau biết phải lấy lòng hắn thế nào , liền cố gượng dậy , hôn lên môi hắn .

Lập tức cách này vô cùng hiệu quả , Lý Tống Khiêm cảm thấy trái tim mềm nhũn ra , hắn liếm liếm môi như thưởng thức một vị ngọt khó cưỡng : - Được , sẽ không còn bỏ trốn chứ ?

- Sẽ không .

Ngụy Thương nhàn nhạt đáp , đi vào giấc ngủ .

Lý Tống Khiêm ôm cậu đi vào phòng tắm : - Đợi tắm xong rồi em đi ngủ , được không ? =============

Khi Ngụy Thương tỉnh dậy , Lý Tống Khiêm đã ra ngoài từ sớm , khắp người cậu ê nhức .

Có người hầu bước vào thấy cậu tỉnh dậy liền vui vẻ đi đến : - Thiếu gia , cậu tỉnh rồi sao ?

2 ngày nay cậu sốt hôn mê trên giường , nhị Hoàng tử đã rất lo lắng .

Ngụy Thương không nói , đứng dậy định ra ngoài , nhưng có vẻ vẫn choáng , khiến cậu suýt ngã , nào ngờ , có người đi đến nhanh chóng đỡ lấy cậu .

Nhìn thấy bàn tay hắn , Ngụy Thương thừa biết là ai .

Cậu chẳng nhìn đến người kia , thấy hắn liền trực tiếp chui vào trong chăn .

Nhưng người kia đưa tay dỗ dành cậu nói : - Hôm trước tôi quá đà , ... xin lỗi .

Hôm sau khỏi ốm , em có thể tiếp tục ra ngoài .

Ngụy Thương hơi bất ngờ , không giống với những gì Lý Tống Anh cảnh báo , cậu ngồi dậy , nhìn hắn .

Lý Tống Khiêm vẫn cười nhẹ nhìn cậu .

Ngụy Thương nhận ra mái tóc hắn rối bời , theo thói quen của những tuần vừa qua , cậu đưa tay lên chỉnh lại cho hắn .

Nhưng hắn cực kì cảm thụ hành động này của cậu , thậm chí còn hơi hơi dụi đầu vào tay cậu .

Ngụy Thương chợt nhớ đến những ngày đầu tiên cậu gặp hắn , hắn cũng luôn đối với cậu như vậy , thật giống như những đứa trẻ khao khát có được tình yêu của người lớn .

Ma xui quỷ khiến thế nào , cậu chợt hỏi hắn : - Tôi chưa từng thấy mẹ của anh .

Sắc mặt Lý Tống Khiêm ngưng lại , hắn ngẩng đầu nhìn thẳng vào mặt Ngụy Thương , một lát sau cười nhạt , đáp lại :

- Mất rồi .

-....- Bị ám sát khi ở hành tinh PISCES .

Ngụy Thương cảm thấy không khí ngưng đọng ngay lúc đó , không hiểu sao cậu thấy sự tàn nhẫn trong khóe mắt Lý Tống Khiêm .

Cậu tò mò hỏi hắn : - Vì sao ?

Lý Tống Khiêm kéo lấy bàn tay của cậu , vân vê da thịt trắng nõn ở nơi đó , không nói không rằng cắn lên cổ tay mềm mịn của Ngụy Thương , khiến cậu không khỏi kêu đau .

Nhưng đến cuối cùng cậu vẫn chẳng thể biết được đáp án .
.

Sau cùng , hắn tuyên bố một câu xanh rờn : - tôi sẽ kết hôn với em vào tháng sau .
 
Chiếm Hữu Tù Binh
Chap 31


Không hiểu sao khi nghe thông báo này , trái tim Ngụy Thương bất chợt nảy lên .

Cậu không hề cảm thấy khó chịu như trong tưởng tượng .

Lý Tống Khiêm thấy mặt cậu thất thần , cười nhạt cúi xuống hôn cậu .

Nhưng lần hôn này , hắn không hề cảm nhận được sự bài xích của Ngụy Thương như bao lần khác .

Điều này khiến cho hắn thật sự vui vẻ , cố gắng kéo dài nụ hôn bằng mọi cách . =======Ngụy Thương được cho phép ra ngoài như bình thường , thậm chí Lý Tống Khiêm còn mở rộng phạm vi được phép di chuyển của cậu .

Nhưng Ngụy Thương chẳng hề từ bỏ ý định rời đi , đơn giản vì người kia vẫn mãi là kẻ thù của cậu , hơn nữa cậu bị ép phải kết hôn cùng hắn .

Điều này khiến cậu không cam tâm tình nguyện .

Khi liên lạc được với Lý Tống Anh lần thứ 2 , hắn nghe máy , nhưng giọng điệu cợt nhả khiến cậu khó chịu : - Sao rồi , em mấy ngày chưa rời khỏi giường của Lý Tống Khiêm đấy ?

Ngụy Thương cố nén giận , hài hòa nói với hắn : - Một tháng nữa chúng tôi sẽ phải kết hôn , làm ơn đưa tôi đi đi .

Lý Tống Anh trầm lặng : - Em còn liên lạc được là còn chạy được .

Thế này đi , bằng mọi giá phải nghĩ cách để vào hoàng cung , lúc đó tôi mới có thể giúp em .

- Vào hoàng cung ? làm gì ?

Anh nghĩ người của hắn không mai phục chỗ đó sao ?

Trực tiếp cướp người ?

Phải mãi đến một lát sau , Lý Tống Anh mới nhàn nhạt mở miệng : - Cứ nói với hắn , em muốn tổ chức hôn lễ ở hoàng cung .

Còn lại cứ để tôi lo liệu .

Ngụy Thương bán tín bán nghi hỏi : - Hắn ... sẽ không nhận ra chứ ?

- Sẽ không .

Cậu tạm yên tâm , định bụng giao phó hết cho hắn , nhưng nếu còn bị bắt lại một lần nữa , ba ngày kia chính là ký ức tồi tệ chấn chỉnh tâm trí của cậu .

Ngụy Thương theo kế hoạch nói với Lý Tống Khiêm rằng mình muốn hôn lễ được tổ chức trong hoàng cung .

Ban đầu Lý Tống Khiêm hơi cau mày nói : - Tôi không muốn cho bất kì thằng đàn ông nào khác nhìn thấy khuôn mặt của em .

Tốt nhất càng ít người biết càng tốt .

Nhưng Ngụy Thương bắt buộc phải nắm chắc ván bài này , nên cậu không thể bỏ cuộc , trực tiếp nói với hắn : - Vì tôi là tù binh nên không được phép có một hôn lễ đàng hoàng sao ?

- không phải ...- Thấy cậu ủy khuất , Lý Tống Khiêm càng áy náy , ôm lấy bả vai cậu - Tôi không muốn em gặp nguy hiểm , tôi rất lo sợ ...- không sao - Không hiểu sao khi nghe hắn nói vậy , trong lòng Ngụy Thương có cảm giác nặng trĩu - Tôi chỉ muốn cho cả thế giới biết anh là chồng của mình .

Lý Tống Khiêm nghe xong , nụ cười của hắn bất giác nở trên môi .

Từ ngày sống cùng nhau , cả hai lúc nào cũng trong trạng thái căng thẳng .

Nhưng đối với cậu , khoảnh khắc này tuy giả dối , nhưng ít nhất nụ cười của Lý Tống Khiêm , hành động của Lý Tống Khiêm , cảm xúc của Lý Tống Khiêm , đều là sự thật .

Hắn lặng lẽ ôm lấy cậu , cưng chiều cúi xuống hít hà mùi hương trên tóc cậu : - Được , cho cả thế giới biết em là của tôi .
 
Chiếm Hữu Tù Binh
Chap 32


Ngày kết hôn nhanh chóng đến gần , Lý Tống Khiêm vô cùng hào hứng , hắn đưa Ngụy Thương đi khắp nơi , chỉ cần thứ gì cậu liếc mắt đến , hôm sau nó sẽ là của cậu .

Ngụy Thương một mặt diễn kịch trước mặt Lý Tống Khiêm , một mặt quan sát diễn biến của sự chuẩn bị cho buổi lễ .

Gần sát ngày , Lý Tống Anh đã chủ động liên lạc với cậu : - Bé con , khỏe không ?

- Nói nhanh , hắn sắp đến nơi rồi .

- Không phải lo lắng , phụ hoàng đang cho gọi hắn vào cung .Ngụy Thương thở dài một hơi , hỏi hắn : - Sao rồi ?

- Sáng mai trước 9 giờ , đại Hoàng tử sẽ đến đưa em đi .

Nhưng không cần lo lắng , anh ta sẽ yêu cầu em làm nhiệm vụ gì đó cho anh ta , đại để là liên quan đến Lý Tống Khiêm , hãy chấp nhận .

- Anh nghĩ Lý Tống Khiêm sẽ không đi theo tôi sao ?

- Tục lệ kết hôn của CAPRICORN , bên rể sẽ không được gặp mặt bên dâu trước khi hôn lễ tầm 1 tiếng , vì vậy hắn sẽ không có cách nào đi theo em , cùng lắm sẽ chỉ cho vệ sĩ làm , việc đó tôi lo liệu được .

Đến giờ Ngụy Thương mới hiểu , tại sao ngày hôm đó Lý Tống Khiêm nói hắn lo sợ cho sự an toàn của cậu .

Hắn căn bản không thể trực tiếp bảo vệ cậu được .

Thực chất trong lòng Lý Tống Khiêm luôn lo sợ Ngụy Thương sẽ giống như mẹ hắn vậy , sẽ rời bỏ hắn vào một lúc nào đó .

Đang thẫn thờ , bỗng nhiên thiết bị liên lạc của tiêm kích vang lên tiếng rè rè , Ngụy Thương bật liên lạc , bên trong phát ra tiếng nói mệt mỏi của Lý Tống Khiêm : - Đang làm gì ?

- Lái tiêm kích lượn quanh đây .

- Ừm , về thôi , tôi nhớ em .

Hắn tắt máy , Ngụy Thương lái tiêm kích trở về .

Vừa bước vào cửa , cậu liền nhận được một cái ôm rộng bao phủ cả người , Lý Tống Khiêm như dựa cả cơ thể vào người cậu , hắn áp tay lên gáy cậu , kéo gần lại , hít hà mùi hương của cậu .

- Ngày nào cũng lái tiêm kích , có vẻ em yêu thích nó hơn tôi .

- Không phải , tôi chỉ muốn ra ngoài , nhưng tại không biết làm gì nên ...Lý Tống Khiêm buông cậu ra , nắm lấy tay cậu kéo về phía ghế sopha gần đó , đặt cậu trên đùi mình .

Cằm hắn tựa lên vai Ngụy Thương , khẽ nhắm mắt : - Chỉ ngày mai thôi Ngụy Thương , tôi rất mong chờ .

Đến bây giờ cậu không hiểu nổi vì sao hắn lại yêu thích mình đến không buông , vì sao lại phải ép buộc mình như vậy .

- Tôi cũng mong chờ .

- Cậu đáp lại .- Tôi rất lo cho sự an toàn của em , chúng ta bắt buộc phải xa nhau 1 tiếng , tôi rất sợ ...Ngụy Thương nhận ra người này bị ám ảnh về cái chết của mẹ hắn quá nhiều rồi , nên hắn căn bản không thể chịu đựng được tình huống đó xảy ra thêm lần thứ hai .

- Không sao , tôi sẽ an toàn , yên tâm .

Lý Tống Khiêm nhìn cậu , dáng vẻ xinh đẹp này của cậu khiến hắn chỉ muốn nhốt mãi trong căn phòng ngủ của mình , nhưng thực ra khi cậu cười còn xinh đẹp hơn , nên đành phải cho cậu một chút tự do .

- Tôi đã cho người làm một chiếc khăn che mặt cho em , sẽ không một ai có thể xứng đáng được nhìn thấy em , Ngụy Thương .

Trong lòng cậu thầm gào lên một câu biến thái , nhưng cũng ậm ừ với hắn cho có lệ .

Tối hôm đó Lý Tống Khiêm an tĩnh ôm cậu chìm vào giấc ngủ , có lẽ đối với Ngụy Thương , đây chính là ngày bình yên nhất kể từ khi người kia bước vào cuộc đời của cậu .
 
Chiếm Hữu Tù Binh
Chap 33


Sáng hôm sau , Lý Tống Khiêm dậy sớm , chuẩn bị lễ phục .

Khi Ngụy Thương lên xe , hắn đứng ở ngoài cửa , cúi xuống nắm lấy bàn tay cậu , hôn lên trán Ngụy Thương nói : - Không sao hết , em không phải làm gì cả , sẽ có hai vệ sĩ bảo vệ em , cả buổi không cần đi đâu hết .

Hắn nói như trấn an cậu mà cũng như trấn an hắn .

Sau ngày hôm nay , sẽ chẳng có gì phải đe dọa sự an toàn của cậu nữa .

Lý Tống Khiêm nhẹ nhàng đẩy cậu vào xe , đóng cửa lại .

Ánh mắt hắn nhìn chiếc xe , sau đó bước lên chiếc xe dành riêng cho chú rể , ngồi vào .

Một lát sau chiếc xe khởi động đi về hướng đối diện .

Hoàng cung khắp nơi náo nhiệt , ai ai cũng muốn nhìn thấy mặt Ngụy Thương một lần , cậu ngồi bên trên khán đài , chiếc khăn che đậy khuôn mặt cậu khiến người ta tiếc nuối .

Hai bên là hai vệ sĩ cao lớn mà Lý Tống Khiêm cân nhắc bảo vệ cậu .

Lý Tống Khiêm còn một tiếng nữa mới đến .

Không hiểu sao Ngụy Thương bỗng nhiên sốt ruột .

Cánh cửa bật mở , qua lời chào hỏi của mọi người , Ngụy Thương biết người đến là đại Hoàng tử , đến rồi , cậu sắp được giải thoát rồi .

- Tôi đến để chào em dâu tương lại .

Đại Hoàng tử bước đến gần cậu , hắn nâng tay cậu , cúi xuống định nâng khăn lên , thì hai vệ sĩ của Lý Tống Khiêm bước đến ngăn lại .

Hai người không nói gì , lạnh lùng quét qua mặt hắn .

- Cũng gắt đấy nhỉ .

Lý Tống Đại cười cười nói nhỏ với Ngụy Thương : - Chúng ta có thể bàn chuyện chút chứ ?

Tôi nghĩ em có hứng thú với câu chuyện của cha mẹ mình .

Quả nhiên , Ngụy Thương cứng người , bàn tay bị Lý Tống Đại nắm lấy như lạnh đi .

Cậu ngẩng lên , qua lớp vải mỏng che mặt , cậu cảm nhận được hơi thở của hắn .

- Được .

- Cậu khẽ nói .

Ngụy Thương đứng dậy , hai vệ sĩ kia liền tiến tới : - Thiếu gia , ngài không nên đi lung tung .

Ngụy Thương cau có : - Các ngươi như thế này là đang hạn chế sự tự do của ta sao ?

- Không , chúng tôi không dám thưa ngài .

Ngụy Thương không thèm để ý , ngang nhiên đứng dậy đi lướt qua họ , ra ngoài cùng Lý Tống Đại , hai tên vệ sĩ vẫn cố ý đi theo cậu .

Vào đến một khu biệt thự khác , Lý Tống Đại cười cười nói với cậu : - Chuyện này , không tiện cho lắm .

Ngụy Thương quay người lại ra hiệu cho hai người kia không được tiến vào cửa .

Họ ngậm ngùi cúi đầu lễ phép , trong lúc đó đã kịp gửi thông báo đến cho Lý Tống Khiêm - Ngài nói có chuyện gì liên quan đến cha mẹ tôi ?

Lý Tống Đại liếc đôi mắt tinh ranh về phía Ngụy Thương , hắn không khỏi muốn nhìn khuôn mặt diễm lệ kia thêm lần nữa kể từ lần gặp mặt đầu tiên trong hoàng cung .

- Lý Tống Khiêm là người đã giết cha mẹ em .

- Chuyện này tôi biết .

- Mẹ tôi - Hoàng hậu hiện giờ chính là người đã nhờ đến sự giúp đỡ của đức vua PISCES - chính là cha ruột của em , để giết chết mẫu thân của Lý Tống Khiêm .

Ngụy Thương ngẩng đầu , như không tin vào tai mình : - Anh nói gì cơ ?

- Tôi có bằng chứng cụ thể đấy .

Hắn đưa ra trên bàn một chiếc vòng cổ .

Trùng hợp trên chiếc vòng này lại chứa mảnh ghép thứ hai rất khớp với chiếc vòng cổ của mẹ cậu .

Lý Tống Khiêm run rẩy cầm chiếc vòng lên .

Người kia tiếp tục nói : - Mẹ tôi là bạn thanh mai trúc mã với hoàng hậu PISCES , Ngụy Thương , thời gian không còn nhiều , bây giờ Lý Tống Khiêm lấy em về , chủ yếu để tiện cho việc hắn trả thù , em sẽ không bị sự giả dối của hắn làm lay động chứ ?

- Tôi hận hắn .

Lý Tống Đại nhận ra cá đã cắn câu , liền xúc động nói với cậu : - Nhưng tôi và Hoàng hậu sẽ quyết bảo vệ em đến cùng , nếu em muốn trả thù , tôi và bà sẽ giúp em .

- Ý anh là ??

- Hiện tại em bị ép phải cùng hắn kết hôn , mọi người ai ai đều biết , nhưng càng gần bên hắn càng dễ dàng giết chết hắn , tôi sẽ ở bên cạnh giúp đỡ em .

Ngụy Thương thừa hiểu cái chiêu trò này của đại Hoàng tử , nhưng khi nhớ đến Lý Tống Anh từng nhắc nhở , Ngụy Thương liền gật đầu , tay nắm chặt nói : - Chỉ cần anh giúp đỡ , tôi nhất định sẽ giết chết hắn bằng mọi giá .

Lý Tống Đại mỉm cười nhìn cậu , đạt ý nguyện của mình khiến hắn như trân trọng cậu hơn , liền nắm lấy tay cậu nói : - Tôi có thể gọi em là em trai chứ ?

Ngụy Thương gật nhẹ đầu , đứng dậy nói khẽ : - Anh trai , chúng ta sẽ liên lạc sau , tôi về được chứ ?

Lý Tống Khiêm sẽ nghi ngờ mất .

- Được , chúc em thành công báo thù được cho cha mẹ .

Ra bên ngoài , hai tên vệ sĩ nhìn cậu , cúi gằm mặt xuống , Ngụy Thương đoán giờ này có lẽ Lý Tống Khiêm đã nhận được thông báo , với tính cách của hắn sẽ mặc kệ lễ tiết vội vã chạy ngược xe để đi đến chỗ cậu .

Ngụy Thương vòng vo đi đến nơi Lý Tống Anh hẹn , hai tên vệ sĩ thấy có điềm không lành , liền khuyên cậu quay về .

Nhưng Ngụy Thương chẳng thèm đoái hoài , một mực tiến về phía trước , bước chân càng nhanh .

Cho đến khi hai người kia nhận ra cậu đang thật sự chạy trốn , liền đuổi theo , bắt giữ cậu .

Khi đang mải vùng vẫy , Ngụy Thương liền nghe thấy phía sau có người nói : - Em đây rồi .
 
Chiếm Hữu Tù Binh
Chap 34


Người bước đến chỗ cậu , hắn mỉm cười đưa tay ra phía cậu , đôi mắt hắn sáng lấp lánh : - Đi cùng tôi nào , bé con .

Ngụy Thương nhìn thấy hắn , lặng lẽ quay lại đằng sau mình .

Hai tên vệ sĩ bị bắn chết bằng súng giảm thanh , phía sau Lý Tống Anh có rất nhiều người .

Hắn không đợi cậu nói , liền đưa cậu bước vào một cánh cửa khác .

Bên trong tối đen .

Ngụy Thương hơi lo sợ , một bàn tay bị Lý Tống Anh nắm lấy , một bàn tay quơ quơ loạng choạng khiến hắn không khỏi bật cười : - Đừng sợ , đây là mê cung trong hoàng thất , rất ít người đi vào mà có thể đi ra lắm .

- Anh ... sao anh không bật đèn ?

- Bật đèn ở đây sẽ không được đâu , các ánh sáng sẽ bị làm nhiễu đi khiến tầm nhìn của em càng khó khăn hơn đấy .

Ngụy Thương căn bản bây giờ chỉ có thể đi theo hắn mon men ra đoạn đường bên ngoài .

Nào ngờ khi cậu cứ đi như vậy , đột nhiên có bước chân hung hăng chạy tới , căn bản nắm chặt lấy tay cậu , hắn nói : - Ngụy Thương ?

Giọng nói của hắn cậu chẳng thể nhầm vào đâu được .

Ngụy Thương nghe được , trong thâm tâm run rẩy , cậu không dám lên tiếng , liền bị người kia ôm chầm lấy , không cho cậu đi .

- Em đã hứa sẽ thành hôn với tôi ?

- ....

- Nhưng bây giờ em liền chạy trốn .

- Cha mẹ tôi đã giết mẹ anh - Ngụy Thương nhàn nhạt mở miệng - Một là anh một dao giết chết tôi , hai là thả tôi ra , chúng ta sẽ không liên lụy nhau nữa .

Người ôm lấy cậu run run , nhưng vòng tay hắn vẫn siết chặt cậu .

Bỗng "bộp" một tiếng , Ngụy Thương nhận ra người phía sau mình bị đánh lén , cậu quay lại , liền cảm nhận được Lý Tống Anh nắm tay mình hung hăng kéo về , hắn không lên tiếng , ra sức cướp người từ tay Lý Tống Khiêm .

Bị đau , Lý Tống Khiêm ngã khuỵu , hắn bắt lấy gót chân cậu , khẽ hỏi : - tôi đã sai sao ?

- Phải , chúng ta đều sai .

Lý Tống Khiêm bật cười , nụ cười của hắn như xé rách trái tim cậu : - Ngụy Thương , em tốt nhất đừng để tôi bắt được .

Nếu không em sẽ phải trả giá , vì lấy đi ở tôi tất cả mọi niềm tin .

Ngụy Thương chẳng biết bao lâu mình mới ra khỏi mê cung , Lý Tống Anh đưa tay xách 2 nách cậu đặt lên máy bay trực thăng nói : - Đi trước đi , tôi có việc phải ở lại - Lý Tống Khiêm ... hắn sẽ không chết chứ ?

- Không , hắn là nhị Hoàng tử , giết hắn là tội mưu sát hoàng tộc , tôi không có lá gan đó .

- Vây... anh cẩn thận ...

- Ừm , nghỉ ngơi cho tốt , đợi tôi về .

Lý Tống Anh xoa xoa đầu cậu .

Ngụy Thương ngồi trên máy bay , ánh mắt cậu nhìn về hướng cửa mê cung , trong tâm trí còn vang lên câu nói của Lý Tống Khiêm , nhắc đến mới nhớ , cậu nhận ra khi hắn ôm mình , người hắn toàn mùi tanh của máu .

Hắn bị thương nặng sao ?
 
Chiếm Hữu Tù Binh
Chap 35


Khắp hoàng cung sau khi Ngụy Thương mất tích náo nhiệt một phen , cách đây khoảng 15 phút , nhân vật chính mà đáng ra phải nửa tiếng nữa mới được xuất hiện thì lù lù chạy vào .

Quả thực đây là một màn đặc sắc khi bọn họ lần đầu thấy biểu cảm này của Lý Tống Khiêm , cả người hắn áp bức , truyền lệnh cho toàn bộ một đội quân phong tỏa khắp ngõ ngách trong hoàng cung , còn mình cùng với một nhóm nhỏ khác chạy đến mê cung tìm kiếm .Khi đến trước cửa , một đội quân khác đang đứng canh , khiến cho Ngụy Thương buộc phải bỏ người lại để giữ chân , một mình đi vào bên trong mê cung .Những tưởng bên trong mê cung sẽ chẳng có ai cả vì rất ít người dám đi vào , vậy mà có ai đó âm thầm bố trí những kẻ đánh lén dọc lối đi , khiến cho Lý Tống Khiêm bị thương nặng khi phải đối đầu với tất cả bọn họ mà không có sự chuẩn bị trước .

Sai lầm lớn nhất là hắn quá chủ quan khi không đem theo nhiều vệ sĩ hơn nữa .

Quả nhiên không ngoài dự liệu , hắn tìm thấy cậu .

Nhưng hắn thật sự không thể giữ cậu lại , thậm chí lại bị một ai đó tiếp tục đánh lén .Khi hắn tỉnh dậy , trên đầu quấn băng trắng , mọi người quây xung quanh hắn lo lắng , Lý Tống Khiêm bật dậy , bước xuống gầm lên : - Lý Tống Đại .

Các y tá sợ hãi quỳ xuống trước mặt hắn .

Lý Tống Khiêm chỉ vào một người : - Mau gọi hắn tới ngay cho ta .

Một lát sau , Lý Tống Đại ung dung bước vào , Lý Tống Khiêm nhìn thấy hắn , cau có nói : - Trả người .

- Ai cơ ?

- Lý Tống Đại cau mày hỏi - Ngụy Thương .

- Lý Tống Khiêm gằn giọng - Ngươi giấu em ấy ở đâu ?

Lý Tống Đại càng thấy sai sai hỏi : - Gì chứ , ta đâu có hèn hạ như vậy ?

- Em ấy vừa đến nơi , ngươi đã đem người đến biệt thự của mình , vệ sĩ của ta kịp thời báo lại , ngươi liền giết hắn , không phải ngươi thì là ai ?

- Cái gì ?

Này Lý Tống Khiêm , ngươi đừng có mà ngậm máu phun người , quả thật trước đó ta nó nói chuyện với Ngụy Thương , nhưng ta căn bản không bao giờ bắt cóc một người lộ liễu như vậy cả .

- Hừ , đến mẹ ta , các ngươi còn cấu kết hãm hại bà lộ liễu như vậy , thì tha gì một Ngụy Thương nhỏ bé chứ ?

Chẳng lẽ ngươi cho rằng là Lý Tống Anh làm ?

Lý Tống Đại hết nói nổi hắn , tức giận cau mày : - Này ngươi không thể nghi ngờ là người khác làm à , tại sao ngươi cứ đổ tội cho hết hoàng tử này đến hoàng tử khác cướp thê tử ngươi vậy ?

- Hắn đi bằng đường mê cung .

Đường mê cung này chỉ có các hoàng tử và vua biết , còn ai biết đâu ?

Khi cả hai bên đang tranh cãi , cửa bật mở , Lý Tống Anh đi vào cùng Lý Giang .

Thấy Hoàng đế , tất cả mọi người đều hành lễ .

Lý Tống Anh làm ra vẻ mặt vô tội nói : - Tôi đã nghe xong 2 anh nói rồi , nhưng tôi có chứng cứ ngoại phạm nhé , khoảng thời gian đó tôi đều ở cùng với Đa tiểu thư chứ không đi đâu hết .

Lý Tống Khiêm xoa xoa mi tâm , có người đi vào báo với hắn : - Thưa ngài , chúng tôi đã cố theo sát chiếc máy bay di chuyển từ cổng Mê cung nhưng vẫn để bị mất dấu .

- tìm kỹ em ấy cho ta , phong tỏa tại thành phố này cùng với sân tàu vũ trụ , bất kể ai đi ra khỏi hành tinh đều phải kiểm tra nghiêm ngặt .

Ai cũng chẳng để ý , khuôn mặt Lý Tống Anh hiện lên nét cười rõ ràng .
 
Chiếm Hữu Tù Binh
Chap 36


Ngụy Thương được đưa đến một thành phố khác .

Đến khi Lý Tống Anh quay trở về , hắn lập tức đi đến gặp cậu .

- Ăn gì chưa ?

- Chưa .

- Vậy thì đi thôi .

Thấy hắn chẳng có ý định nói sẽ thả cậu , Ngụy Thương trở nên sốt ruột , cậu liền gợi ý : -

Sau này .... thế nào ?

- Thế nào là sao ?

Lý Tống Anh ngẩng đầu , nhìn cậu , đôi mắt hắn ẩn hiện ý cười , rõ ràng hắn hiểu .

- Tôi sẽ được tự do ở ngay thành phố này sao ?

- Ngụy Thương , em còn chưa báo đáp tôi về việc cứu em ra .

Nghe hắn nói vậy , cậu trở nên lúng túng , gãi đầu : - Anh thấy tôi không còn gì trong tay ...

- Thế này đi , em ở lại ...

- Anh ...

ý là ...Hắn bật cười : - Trông em sợ hãi kìa , bé con , thả lỏng .

Tôi không tự nhận mình tốt đẹp đến nỗi giúp em không công , nhưng cũng chẳng phải tuýp người thích chơi trò giam cầm gì đó .

Ngụy Thương cảnh giác nhìn hắn , đôi tay nắm chặt thành ghế , dù đã kìm nén nhưng Lý Tống Anh vẫn nhận ra cậu rõ ràng đang hơi run rẩy .

Có lẽ cái bóng của Lý Tống Khiêm đè nặng trong lòng cậu .

Hắn nhấp một ngụm rượu , thở dài : - Em chỉ cần ở lại làm việc dưới tôi , tự do của em , tôi không lấy .

- Tôi căn bản chỉ muốn về lại hành tinh của mình ....

Ngụy Thương cúi gằm mặt xuống , hai tay cậu đã hơi thả lỏng đặt trên đầu gối .

Người kia đưa tay vuốt ve miệng cốc , trong mắt hắn , hình ảnh cậu ngồi đó , tinh xảo đến lạ .

Hắn dọa cậu : - Nếu em mà về , trên hành tinh của em , người của Lý Tống Khiêm ở khắp mọi nơi , em không sợ bị bắt về sao ?

- Tôi ...

Trường hợp này cậu quả thực không nghĩ ra , Lý Tống Khiêm chiếm được của riêng , hắn sao có thể để vụt mất hành tinh này được , thật là một miếng mỡ béo bở với hắn .

- đồng ý không ?

Ngoài tôi ra chẳng ai bảo trợ cho em được đâu .

Lý Tống Anh đánh trúng đòn tâm lý của Ngụy Thương .

Cậu cắn cắn môi cân nhắc , lâu sau khẽ gật đầu .

Hắn mỉm cười đứng dậy , khẽ xoa xoa đầu cậu :
- Ở lại với tôi đi .

Ngụy Thương nhích ra khỏi hắn , mở miệng nhàn nhạt nói : - Không sao , chỉ cần có tiền đầy đủ , tôi sẽ có nơi ở ổn định tại đây .

Anh có thể cho tôi vay chứ ?

Sau đó tôi sẽ đi làm việc cho anh .

Lý Tống Anh thở dài đứng thẳng người , hắn nhìn qua màn kính , ngoài trời đang đổ mưa , biết rõ với Ngụy Thương không thế ép buộc , hắn gật đầu :
- Được , không được quá lâu .

Hôm nay ở lại đây .

Trời mưa rồi .

- Cảm ơn anh - Cậu hài lòng , buông lỏng , nhìn theo Lý Tống Anh đi ra cửa .
 
Chiếm Hữu Tù Binh
Chap 37


Hai tháng sau ,- Lý Tống Anh , hôm nay không cần phải đón nữa , tôi có việc , thế nhé - Ngụy Thương cúp máy , thở dài .

Lẩn trốn Lý Tống Anh đã được hai ngày rồi .

Hai tháng trước hắn cho cậu chỗ ở , công việc ổn định trong công ty của mình , giao tình của cậu và hắn trở nên ngày càng tốt đẹp nếu như không có chuyện của 2 ngày trước .

Hôm đó Lý Tống Anh say rượu , chẳng biết suy nghĩ ra sao chạy đến đập cửa nhà Ngụy Thương .

Khi thấy hắn , cậu cũng chẳng bất ngờ gì , liền đưa hắn về phòng .

Nào ngờ khi tưởng chừng con người này đã ngủ say , thì bỗng nhiên hắn bật dậy nắm lấy cổ áo cậu kéo xuống , hắn nhướn người dậy thả một nụ hôn lên môi Ngụy Thương .

Ngụy Thương tái mặt đẩy hắn ra .

Lý Tống Anh giật mình hốt hoảng .

Một lát sau , hắn cười nhạt : - Bây giờ tôi đủ điều kiện để làm những chuyện giống như hắn đã từng làm với em đấy .

Ngụy Thương thừa hiểu cái người mà Lý Tống Anh nhắc đến trong miệng là ai .

Cậu quơ tay bật điện phòng sáng trưng , sau đó cầm cốc nước trên mặt bàn hất vào mặt hắn : - Đê tiện .

Lý Tống Anh hơi bất ngờ , đưa tay lau mặt , ánh mắt hắn nhìn theo cái người chạy vội ra khỏi phòng , thậm chí còn nghe được tiếng cậu khóa cửa phòng .Nếu mà cậu biết bất cứ phòng nào của cậu , hắn đều có chìa khóa chắc còn bất ngờ hơn nữa .

Hắn thừa nhận mình cũng chẳng phải quân tử gì .

Ngày hôm sau tan làm , Ngụy Thương không cho hắn đến đón mình nữa , tự cậu gọi điện đến từ chối hắn đưa đón .Thế nhưng Lý Tống Anh chẳng muốn để cậu yên , đợi Ngụy Thương vừa ra ngoài , hắn liền trực tiếp ép cậu lên xe , không nói không rằng về thẳng nhà hắn .

Ngụy Thương sợ hắn giống Lý Tống Khiêm , một mực lùi ra xa , liền nghe được một câu xin lỗi của Lý Tống Anh : - Xin lỗi , hôm qua tôi say quá .

Cậu thả lỏng tay chân , liền nhận thêm một câu nữa : - Từ giờ tôi sẽ chính thức theo đuổi em , Ngụy Thương .

- Anh đã có vị hôn thê .

Lý Tống Anh cười cười : - Chỉ cần em bằng lòng , tôi bằng lòng , chẳng có ai ngáng đường nổi .

Ngụy Thương cắn cắn môi , tối hôm đó ngủ không yên giấc .

Hôm nay cậu quyết định trốn hắn thêm lần nữa .

Nếu cứ cự tuyệt , cậu không nghĩ hắn đủ kiên nhẫn .

Ngụy Thương chạy ra ngoài công ty trước , rồi mới dám gọi điện cho hắn .

Từ giờ cậu sẽ cố gắng đi sớm về sớm .

Tối đến , không có xe , nên Ngụy Thương buộc phải đi bộ về nhà .

Cậu lặng lẽ nhìn lên hành tinh PISCES bây giờ thu nhỏ trong tầm mắt cậu (*) .

Đã lâu không để ý đến nó rồi .

Nỗi nhớ quê hương càng khiến Ngụy Thương muốn nhanh chóng trở về . (*) : giống như từ trái đất nhìn lên thấy mặt trăng .

Nào ngờ khi chuẩn bị sang đường , một chiếc xe đỗ lại , chặn đường cậu .

Người mở cửa xuống , một tay cầm điện thoại , một tay gỡ kính râm xuống , bạc môi hắn nhếch lên nói 1 câu trong điện thoại : - Cảm ơn , Đa tiểu thư .

Ngụy Thương nhìn thấy hắn , nỗi sợ hãi trong người một giây liền bùng lên mãnh liệt , trái tim đập liên hồi .

- Sao , chuẩn bị về rồi chứ ?

- Lý Tống Khiêm ....
 
Chiếm Hữu Tù Binh
Chap 38


Ngụy Thương thấy Lý Tống Khiêm , cậu có cảm giác chân không vững nữa , lùi lại dần , sau khi thấy hắn tiến đến , liền ra sức quay đầu lại bỏ chạy .

Lý Tống Khiêm thấy cậu chạy , theo bản năng đuổi theo , mà không nhớ đến mình còn vệ sĩ ở đằng sau .

Cậu hoảng hốt lấy điện thoại trong túi quần , mở số bấm gọi Lý Tống Anh .

Rất nhanh Lý Tống Anh liền bắt máy , không đợi hắn hỏi , Ngụy Thương gấp gáp kêu lên , giọng run run : - Cứu tôi , Lý Tống Khiêm hắn muốn bắt tôi .

Mau cứu tôi .

- Bình tĩnh , em đang ở đâu ?

Ngụy Thương đang hoảng loạn , nhìn xung quanh , nói : - Tôi còn cách 2m nữa là đến nhà hàng Đông Âu ....- Cố cầm cự , tôi đến đón em .

Hắn cúp máy , Ngụy Thương sợ hãi quay lại , Lý Tống Khiêm cách cậu chẳng được bao xa , hắn đang gọi điện thoại : - Đem xe đuổi theo em ấy .

Sao giờ hắn mới nghĩ ra mình có xe nhỉ , thật là ngu ngốc .

Khi Lý Tống Khiêm đuổi sát cậu , hắn vươn tay nắm lấy tóc cậu từ phía sau .

Hành động mạnh khiến Ngụy Thương cảm thấy da đầu mình sắp rách .

Lý Tống Khiêm ở đằng sau cười nhạt , chẳng hiểu sao cậu luôn thích đối đầu với hắn dù biết rõ mình chẳng thể nào vượt được .

Cậu bị hắn xách như gà con chuẩn bị lên xe , miệng không ngừng kêu la người qua đường giúp mình , nhưng chẳng ai dám giúp .

- Lý Tống Khiêm , anh không sợ ngày mai mình thành chủ đề bàn tán số 1 ở đế quốc sao ?

Anh .. anh là nhị Hoàng tử , anh không thể bắt người trái phép ....

- Em là vợ của tôi cả hành tinh này chứng kiến , ai dám bàn tán ?

Đi về nhà .

Ngụy Thương thừa hiểu năng lực của Lý Tống Khiêm , cho dù hôm nay có ai đó chụp được ảnh hai người họ , thì hắn có thể khiến người đó cùng bức ảnh biến mất .

Hơn nữa hành tinh này cấm chụp ảnh hoàng gia nếu chưa có sự cho phép .

Tưởng chừng mình sắp bị bắt lên xe , Ngụy Thương vùng vẫy đánh đấm lên người Lý Tống Khiêm .

Bất ngờ lúc này , xe của Lý Tống Anh đỗ lại , hắn mở cửa bước ra , nhìn Lý Tống Khiêm .

Lý Tống Khiêm cười nhạt , đem Ngụy Thương cho vệ sĩ đằng sau mình , tiến lên trước : - Ngày trước ta từng nói , người của ta , ngươi động tay , ta chặt tay , động chân , chặt chân , ngươi cướp , ta giết ngươi ....

Lý Tống Anh đưa tay vuốt vuốt mái tóc , khiến hàng tóc mái phớt lên , lộ ra cái trán kiêu hãnh của hắn : - Phải , nhị ca , tôi đến đây để cướp người .

Lý Tống Khiêm không thích điều này một chút nào , hắn rút một khẩu súng ngắn từ trong túi mình nhắm thẳng đến trán em trai .

Chẳng hiểu sao Ngụy Thương thấy cảnh này liền sợ hãi , mọi người đã chú ý hết thảy đến đây .

Nhưng dù cậu vùng vằng thế nào thì tên vệ sĩ cao lớn cũng chẳng nhúc nhích .

- Lý Tống Khiêm , anh điên à , anh định giết người tại đây sao ?

Đang lúc Lý Tống Khiêm chuẩn bị bóp cò súng , đột nhiên phía vệ sĩ của hắn bị Ngụy Thương cắn mạnh vào bàn tay , khiến anh ta bị đau thả ra .

Cậu dùng tốc độ nhanh nhất có thể chạy đến định đoạt lấy khẩu súng của Lý Tống Khiêm , nhưng bị chậm mất một bước , chỉ có thể chạy đến che chắn cho Lý Tống Anh .

Đến đoạn chuẩn bị chạy đến phía Lý Tống Anh , liền bị một phát súng bắn chệch của Lý Tống Khiêm dọa sợ .

Hắn cau mày : - Em tưởng tôi không dám bắn em à ?

- Tôi ....- Đến đây ngay lập tức , nếu em không muốn 1 giây sau hắn chết .

Ngụy Thương nắm chặt tay đến bật máu , cả người run rẩy đứng im tại chỗ , xoay người lại nhìn Lý Tống Khiêm .

Cậu lên tiếng : - Chỉ ... chỉ cần anh để Lý Tống Anh quay về bình yên ... tôi ... tôi sẽ đi theo ...- Được .

- Lý Tống Khiêm nhướn mày nhìn Lý Tống Anh , cười nhạt - cho em 2 phút đuổi hắn cút càng xa càng tốt .

Ngụy Thương vừa định quay đầu , Lý Tống Khiêm lại mắng : - Không được quay đầu , nhìn tôi .

- Được , tôi không quay đầu .

- Ngụy Thương ngẩng đầu nhìn hắn , khẽ nói với người phía sau cách mình phải đến 2 3 bước chân nữa :- Lý Tống Anh , về trước đi ...

đi mau đi .

Lý Tống Anh nãy giờ vẫn lạnh nhạt nhìn Lý Tống Khiêm , quả thực nãy giờ hắn đã nghĩ người kia chắc chắn muốn giết hắn , nhưng nếu động thủ ở đây ,người được bao che chắc chắn sẽ chỉ có mình nhị Hoàng tử mà thôi .

Ai bảo hắn chính là người được bệ hạ sủng ái nhất chứ ?

Lý Tống Anh nhìn Ngụy Thương , nhìn chằm chằm cậu đang hoảng loạn , đối diện với hắn chỉ có chiếc cổ trắng ngần yêu kiều của cậu .

Hắn hơi luyến tiếc , cuối cùng hậm hực quay người đi vào xe .

Chờ cho Lý Tống Anh đi mất , Lý Tống Khiêm mới bỏ súng cho vệ sĩ đằng sau cầm , bản thân từ từ bước đến phía cậu ,hắn từ trên nhìn xuống , trên người chẳng còn chút ôn nhu nào , nhàn nhạt lên tiếng : - Đừng có nghĩ cách trốn , sau ngày hôm nay em không thể ra khỏi phòng ngủ của tôi đâu .
 
Chiếm Hữu Tù Binh
Chap 39


Lý Tống Khiêm thành công ép cậu lên xe , hắn ra lệnh : - Đưa điện thoại đây .

Ngụy Thương cố ý không nghe lời , liền bị người bên cạnh hung hăng giữ chặt 2 cổ tay cậu , một tay lần mò khắp các túi .

Sau khi lấy được đồ , hắn chẳng đắn đo ném thẳng ra ngoài cửa sổ .

Ngụy Thương thừa biết hắn sẽ hành động vậy , lẳng lặng quay mặt ra ngoài cửa xe phía mình .

-

Sau này tôi sẽ mua đền em cái khác - Không cần - Ngụy Thương hờ hững đáp , không có được tự do thì cậu cần điện thoại làm gì ?

Lý Tống Khiêm bực bội từ tối giờ , ném điếu thuốc còn dang dở vào trong gạt tàn .

Hắn kéo cổ áo Ngụy Thương thật mạnh , ép cậu quay người vào trong nhìn hắn : - Dần dần cũng bộc lộ ý nghĩ phản kháng tôi rồi nhỉ ?

- Từ trước đến nay đều vậy - Ngụy Thương nhìn chăm chăm hắn , giờ khắc này chẳng cần nịnh nọt , đóng kịch như trước , vì cậu chẳng còn được hắn tin tưởng nữa .

Nhìn ánh mắt phẫn nộ của cậu , Lý Tống Khiêm cười nhạt : - Tối nay chúng ta sẽ làm những việc bù đắp cho hai tháng trước .

Ngụy Thương thừa hiểu đó là việc gì .

Chỉ nghĩ đến quá khứ 3 ngày trước đó , càng khiến cho đầu óc cậu trở nên hỗn loạn .

Trở về nhà , Lý Tống Khiêm hỏi cậu : - Ăn gì chưa ?

- Rồi .

- Lên phòng , tắm rửa đi .

Thân thể em nồng nặc mùi của kẻ khác , khiến tôi thấy dơ bẩn .

Ngụy Thương cắn cắn môi , lặng lẽ lên phòng tắm rửa .

Không biết từ khi nào trong phòng tắm xuất hiện một chiếc gương to đùng ốp sát vào bề mặt tường , bốn phía phòng tắm đều có .

Cậu bỗng nhiên có dự cảm chẳng lành .Sợ người kia bất ngờ xông vào , cậu lặng lẽ xoay người bước ra phía cửa nhấn chốt khóa chặt .

May mắn là hắn thật sự có ý muốn để cậu tắm thật .

Khi Ngụy Thương có ý định kéo dài thời gian , thì con người ở bên ngoài lập tức nói : - Cho em 2 phút mà không ra ngoài , tôi lập tức lấy chìa khóa mở cửa , chúng ta sẽ làm tình ở trong đó .

Cậu tức giận đập tay lên bề mặt nước kêu lõm bõm , sau đó đứng dậy mặc quần áo ra ngoài .

Lý Tống Khiêm ngồi trên giường , hắn mặc độc một bộ đồ ngủ màu xám nhạt , tóc vừa gội hơi khô khô , nhìn có vẻ buông thả hơn bình thường .

Hắn lặng lẽ khoanh tay đợi cậu , ánh mắt hướng về phía phòng tắm từ nãy đến giờ , có vẻ không kiên nhẫn .

Thấy Ngụy Thương , hắn cau có hỏi : - Áo tắm có sao không mặc ?

- Tôi ... khô rồi .

- Không cần , đằng nào cũng cởi đồ .

Lại đây .

Lý Tống Khiêm chỉ về phía giường chỗ mình .

Không hiểu sao Ngụy Thương cảm nhận giờ phút hành hình sắp đến .
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back