Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  Chiếm Hữu Tù Binh

[BOT] Mê Truyện Dịch
Chiếm Hữu Tù Binh
Chap 50


Những ngày kế tiếp của cậu chỉ là nằm trên giường phục hồi sức lực .

Ngụy Thương được biết đây là căn cứ của lính đánh thuê , nơi đây hội tụ đủ mọi loại tội phạm xuyên quốc gia .

Nhưng hiện giờ cậu chỉ muốn làm sao để kết thúc cuộc chiến giữa hai hành tinh này , sẽ chẳng ai phải chết nữa .

Ngụy Thương nhìn một đám người đến gần mình , đôi mắt bọn chúng như hổ đói rình lấy cậu .

Một tên bước đến gần , đặt một viên thuốc trắng lên bàn , bặm trợn nói : - Mày cứ nằm im vô dụng như vậy mãi đấy à .

Dậy uống cái này vào rồi vào phòng ngủ trong kia cho bọn tao .

Biết rõ viên thuốc kia chẳng có ý tốt , Ngụy Thương cắn môi cầu xin chúng : - Có thể cho tôi một ngày nữa để chuẩn bị được không ?

Cả bọn cười man rợ , dĩ nhiên chúng chẳng có lòng trắc ẩn nào đó để đi thương một con người như cậu cả .

Tên cầm đầu đưa cánh tay to bằng bắp đùi cậu ra phía trước , giận dữ nắm tóc Ngụy Thương lôi cậu lê lết từ trên giường xuống .

- Tao đã quá nhân từ khi để mày uống thuốc kích thích trước khi làm chuyện này , nhưng có vẻ mày muốn bị ăn hành .

Cả đám theo sau cười ầm ĩ .

Chúng kéo cậu vào một gian phòng rộng , sáng trưng đèn , nhưng Ngụy Thương hoảng hốt thật sự khi nhìn thấy một màn hãi hùng hơn .

Cả gian phòng tràn ngập tiếng thở dốc cùng tiếng phập phập do da thịt va chạm , tiếng la hét , rên rỉ của cả nam lẫn nữ , độ tuổi từ 13 14 đến tận 50 .

- Nhìn cái gì , mày nằm xuống , dạng hai chân ra , không nghe lời tao lập tức bắn chết mày .

Một tên khác hung hăng đạp cậu ngã xuống , bàn tay gã thô ráp kéo quần cậu xuống tận đầu gối .

Ngụy Thương sợ tái mặt , bò lồm cồm lùi lại đằng sau , cả người sau cú đạp kia choáng váng không hề nhẹ .

Mấy tên còn lại tiến tới giữ cậu lại , tên xé áo , tên cố định tay .

Cậu liều mình giãy giụa , liền bị một tên rút súng bắn một phát vào đùi .

Máu từ trên đùi lan ra , Ngụy Thương choáng váng , cắn chặt răng .

Một tên nắm lấy chân cậu mở rộng .

Gã cười khanh khách cúi xuống lấy lưỡi liếm dọc nam căn của cậu .

Sự xâm nhập này khiến cho cậu nhất thời không thích ứng được khẽ run rẩy , cảm giác buồn nôn ập tới .

Bên ngoài có tiếng súng nã liên tục .

Mọi người ở bên trong giật mình ngẩng đầu , dừng động tác , tất cả theo thói quen đem súng lên đạn .

Cửa phòng bị bật mở , một đám người xông vào .

Ngụy Thương mờ mờ thấy trên áo họ gắn huy hiệu quân đội của CAPRICORN .

Người dẫn đầu cao lớn đứng sừng sững trước cửa , chiếc áo choàng đến gót chân hắn càng làm hắn trở nên u ám , Ngụy Thương chỉ thấy một góc nghiêng nghiêm nghị của hắn .

Không hiểu sao khi thấy bóng hình quen thuộc đó , cậu bật khóc gọi tên hắn : - Tống Khiêm ....

Khuôn mặt người kia đang lạnh nhạt , đột nhiên cứng lại , sau đó hắn cười nhạt trách mình chỉ vì nhớ người ở nhà quá mà giờ đi đánh trận cũng ảo giác về cậu .

- Bắt giữ hết lại đem về căn cứ ...

Lý Tống Khiêm nhàn nhạt mở miệng , chuẩn bị quay người , liền bị một tiếng gọi to hơn chặn đứng người lại : - Lý Tống Khiêm , Lý Tống Khiêm ....Hắn cau mày nháo nhác tìm kiếm âm thanh đó .

Sau một hồi ánh mắt hắn đặt trên người cậu , ban đầu là vui mừng , sau đó ngạc nhiên , rồi tối sầm lại .
 
Chiếm Hữu Tù Binh
Chap 51


Tên đè giữa hai chân Ngụy Thương có súng , ngay lập tức hắn nhận ra mùi nguy hiểm , liền túm lấy cậu , họng súng đen ngòm chĩa lên đầu Ngụy Thương .

Khoảnh khắc nào đó cậu nhận ra sự hoảng hốt trong mắt Lý Tống Khiêm .

- Thả bọn tao ra , nếu không nó sẽ chết .

Người đứng bên cạnh Lý Tống Khiêm cúi thấp người hỏi : - Nhị Hoàng tử ?

- lùi lại ra sau đi ....

Thấy cả đội quân lùi lại , gã đàn ông cười thầm , kéo Ngụy Thương đứng dậy .

Bị bắn 1 phát ở trên đùi , sự di chuyển của cậu khá khó khăn , bao nhiêu sức lực dồn nén hết lại trên cơ thể gã đàn ông .

Lý Tống Khiêm không một giây rời mắt khỏi cậu , hắn lặng lẽ tránh đường cho kẻ địch .

- Chuẩn bị cho tao 1 chiếc thiết giáp .

Một lượng lớn lương thực .

Gã tiếp tục ra điều kiện , cánh tay ghì chặt khiến Ngụy Thương khó thở đỏ mặt .

- Được .

- Lý Tống Khiêm xoay người ra lệnh với cấp dưới sau đó lặng lẽ nói : - Ngươi thả lỏng cho em ấy ....- buồn cười , tao mà thả lỏng chúng mày nhân cơ hội cướp nó thì sao ?

- Người chết thì hết giá trị .

Lý Tống Khiêm đáp , gã kia hiểu ý , hơi thả lỏng cho Ngụy Thương .

Cậu nhìn hắn , đưa ánh mắt ám hiệu .

Ngụy Thương nhanh nhất có thể đưa một chân móc sau chân gã , xoay người hất ngã tên kia xuống đất .

Bị bất ngờ , gã đàn ông ngã xuống , tức giận xoay người định nổ súng , liền bị Lý Tống Khiêm lao đến bắn liên hồi vào bàn tay cầm súng khiến gã đau đớn thả súng xuống đất .

Cơ hội cho hắn đạp văng súng của gã ra xa .

Sau cú thúc chân , Ngụy Thương như hết sức lực , ngã vào người Lý Tống Khiêm .

Cậu ra sức hít lấy mùi hương ấm áp quen thuộc của hắn .

- May mà anh đến kịp ....

- Không sao nữa rồi .Lý Tống Khiêm vuốt nhẹ lưng cậu , chiếc áo đã bị cởi bỏ , , tấm lưng cậu chi chít những vết thương , khiến cho hắn không cảm nhận được độ mềm mại như trước nữa .

Hắn cởi áo choàng , khoác lên người cậu .

Ngụy Thương nhận ra mắt hắn đục ngầu .

Gã đàn ông thấy hắn đáng sợ tiến lại phía mình , không hiểu sao cả người run bắn , bàn tay bị bắn nát không ngừng chống đất lùi lại về sau .

- Mày đã làm gì em ấy ?

- Tôi ... tôi chưa có .....

A !Tiếng súng lại nổ mấy cái , mọi người chỉ kịp nhìn thấy gã kia ôm lấy hạ bộ của mình kêu gào khóc lóc .

- Mày đã cương cứng khi gặp vợ tao phải không ?

- Tôi biết sai rồi , xin ngài tha lỗi ....

Gã kia vươn tay run rẩy ra phía trước kéo ống quần hắn , nhưng gã rất nhanh cảm thấy việc này vô ích khi chọc phải người không nên chọc .

Lý Tống Khiêm rút chân về sau như sợ bẩn , bắn tiếp phát súng lần thứ hai vào bàn tay lành lặn của tên kia : - tay mày cởi áo của em ấy , tay mày động trên cơ thể em ấy ....

Tao phải giết chết mày , thằng chó - Hắn nghiến răng gầm lên , sự tức giận đi quá giới hạn , chưa đầy giây sau hắn liền vươn tay móc mắt gã đàn ông .

- Ánh mắt bẩn thỉu của mày nhìn em ấy bao nhiêu lần rồi ?

Những chỗ nào ? chỗ nào ? nói mau ....

Mỗi câu "chỗ nào " là một cú đấm giáng xuống mặt gã đàn ông , máu chảy từ hai hốc mắt đen ngòm cùng với từ miệng từ mũi gã khiến cho hắn hưng phấn .

Ngụy Thương không dám nhìn , xoay mặt đi .

Nhưng Lý Tống Khiêm chợt lên tiếng : - Em quay lại , nhìn kĩ hắn cho tôi - Sau đó hắn xoay người , ra lệnh cấp dưới - Cắt lưỡi , chặt chân , 20 ngày sau nếu còn sống thì phanh thây hắn làm mồi cho sói .

Cách trừng trị nguyên thủy này còn ác độc gấp vạn lần so với cái chết thông thường , Ngụy Thương rùng mình , bị hắn bế về căn cứ .

Hắn đáng sợ tới mức Ngụy Thương không dám ho he .

Khi cậu đang suy nghĩ làm cách nào để dừng cuộc chiến lại , thì Lý Tống Khiêm không nói không rằng kéo cậu về phòng mình .

Hắn đặt cậu ngồi trên mép giường , xoay người đi tìm kiếm băng bó vết thương cho cậu .

Cả quá trình , Ngụy Thương chỉ dán mắt lên người hắn , cố tìm lấy một chút biểu cảm nào đó từ hắn .

Nhưng Lý Tống Khiêm ngoại trừ cẩn thận , nghiêm túc gây tê , xử lý vết thương , mọi chuyện khác hắn đều không nghĩ .

Thật lâu sau , Ngụy Thương mới dám lên tiếng : - Tống Khiêm .... có ... có thể dừng cuộc chiến này được không ?

Bàn tay đang thành thạo quấn băng chợt dừng lại , người bên dưới ngước mắt nhìn cậu , ánh mắt hắn lạnh dần : - Tại sao ?

Ngụy Thương ấp úng , sau một hồi mới nhả ra được vài từ : - Tôi lo lắng anh bị nguy hiểm .

Lý Tống Khiêm cúi xuống không nói không rằng , đến đoạn buộc lại , hắn cố tình kéo dây một phát thật chặt , khiến Ngụy Thương cắn răng run rẩy .

Ngắm lại tác phẩm của mình xong , hắn đem đồ cất đi một chỗ .

Những tưởng người này sẽ giận dỗi cứ thế đi ra ngoài thì ngay lúc đó , Lý Tống Khiêm xoay người đem cậu nằm sấp xuống giường .

Hắn cởi áo choàng của cậu .

Tấm lưng trắng mịn ngày trước , bây giờ xuất hiện nhiều vết thương dài , ngổn ngang .

Lý Tống Khiêm nhìn như chết trân tại một chỗ , hắn đưa tay chạm vào lưng cậu , khiến Ngụy Thương giật bắn .

Sau đó cậu chỉ cảm nhận được người kia cúi xuống , hơi thở ấm của hắn phả trên lưng cậu , đôi môi hôn dọc theo từng vết thương ngổn ngang .

- A ..

Lý Tống Khiêm ....Chịu không nổi khoái cảm bắt đầu bùng phát , Ngụy Thương khe khẽ gọi tên hắn , nhưng chẳng ai đáp lại , thậm chí khi tay cậu lơ mơ cựa quậy ,hai tay hắn liền bắt lấy hai tay cậu cố định chặt ở cạnh vai Ngụy Thương .

Quá trình tẩy rửa cơ thể cậu theo cách của hắn , kéo dài đến nỗi Ngụy Thương cảm nhận mình gần như bị đè chết , đè đến ngạt thở .

Sau một hồi hắn lật người cậu lại , nhìn một vòng từ khuôn mặt , cổ , yết hầu , vai , ngực cho đến tận gót chân .

Lý Tống Khiêm đem hai đùi cậu tách ra , tỉ mần soi bên trong .

Ngụy Thương thẹn quá gào lên : - làm cái gì đấy ?

Nhưng người kia một mực không nói , lại tiếp tục cắn mút trên thân thể cậu .

Đến đoạn vết thương tại đùi cậu , hắn tỉ mỉ cúi xuống hôn nhẹ nhàng như sợ làm đối phương đau .

Ngụy Thương cười khổ , khoan dung mặc kệ hành động biến thái của hắn .
 
Chiếm Hữu Tù Binh
Chap 52


Tưởng chừng Lý Tống Khiêm sẽ trực tiếp giải thoát hết dục vọng của cả hai người nhưng hắn bất chợt ngồi dậy , nhìn chằm chằm cậu , không nói một lời trực tiếp ra ngoài .

Ngụy Thương ngơ ngác , cúi xuống nhìn thân dưới mình vẫn đang cương cứng , xấu hổ chui vào trong chăn .

Liên tiếp mấy ngày liền Lý Tống Khiêm chẳng ngó ngàng gì cậu , hắn chẳng đến gặp cậu khiến Ngụy Thương trở nên bức bối .

Nếu không gặp nhau , sao có thể năn nỉ hắn từ bỏ cuộc chiến được ?

Vậy nên Ngụy Thương chẳng thể ở lâu trong phòng , vừa định ra ngoài liền bị hai tên vệ sĩ ngăn cản lại - Làm phiền các anh có thể để tôi đi gặp nhị Hoàng tử được không ?

Hai tên vệ sĩ cúi đầu cung kính nói : - Hoàng tử phi , điện hạ lệnh cho chúng tôi canh chừng ngài , bất kì đâu cũng không được đi .Ngụy Thương cau mày : - Ta không trốn ...

- Xin ngài đừng làm khó chúng tôi .

- Có thể gọi anh ta đến đây được không ?

- Ngài ấy đang lên kế hoạch tác chiến ở phòng chỉ huy , thật sự rất khó thưa ngài .

- Vậy .... mấy ngày nay anh ấy ngủ ở đâu ?

Hai tên vệ sĩ nhìn nhau , khó khăn nói : - thưa ngài , ở phòng chỉ huy ...Cậu thở dài quay về .

Đến tối , Ngụy Thương chợt tỉnh bởi tiếng khép cửa khẽ .

Lý Tống Khiêm rón rén bước vào .

Hắn nhẹ nhàng cởi áo khoác ngoài , mở đèn ngủ sáng nhẹ .

Thấy người vẫn nằm trên giường thở đều , hắn nhẹ nhàng thở dài một tiếng , vươn tay vuốt nhẹ gò má của cậu .

Một lát sau liền cúi xuống hôn lên cổ đối phương .

Hơi thở ấm của hắn phả vào khiến Ngụy Thương hơi nhột khẽ động đậy .Lý Tống Khiêm tưởng cậu bị giật mình vội tắt đèn định đi ra ngoài .

Nhưng người nằm trên giường đã nhanh chóng bật dậy , nắm tay hắn thật chặt : - Tống Khiêm ...Sợ mọi thứ biến mất thật sự , Ngụy Thương giơ tay còn lại bật đèn ngủ lên : - Đã vào rồi sao còn đi ?

Lý Tống Khiêm xoay người lại , lặng lẽ rút tay khỏi cậu , lạnh nhạt lên tiếng : - Vào lấy đồ .

- Trong đây còn gì ngoài tôi sao ?

Nghe lời cậu bông đùa , mặt hắn đỏ bừng lên nhìn cậu lúng túng .

Lý Tống Khiêm gãi đầu .Ngụy Thương đưa chân kéo ghế lại cho hắn ngồi , nói : - Giận dỗi gì tôi sao ?

Người trước mặt thu hết lại lúng túng của hắn , nghiêm nghị nhìn cậu nhàn nhạt trả lời : - em bị thương , tôi không tiện .

- Lúc trước anh toàn làm tôi cả đêm đến sốt vài ngày .

Cậu cau mày , không hiểu sao vì chuyện đó mà giận ngược lại hắn , vô thức cho rằng việc hắn ngủ với mình là điều hiển nhiên .

- Nếu sợ tôi bị thương , anh có thể vào ngủ chung cũng không thành vấn đề mà .

Lý Tống Khiêm ngước đôi mắt khó hiểu nhìn cậu , mặt hắn lại đỏ lên lần thứ hai .

Một lát sau , hắn lúng túng hỏi : - Tại sao em lại ở nơi này ?

Ngụy Thương ngạc nhiên , ngồi thẳng dậy hỏi hắn : - Anh nghĩ tôi bỏ trốn nên mới giận à ?

- Chứ không phải em bỏ trốn thì là gì ?

Hắn ngơ ngác hỏi , chỉ thấy cậu đưa tay xoa trán .

- Vệ sĩ trong biệt thự không báo cáo gì với anh sao ?

- Họ nói em ổn ...

- Anh không coi camera ?

- Trước khi đi vì sợ em không thích nên tôi sai người tháo camera .

- tên ngốc này .

Lý Tống Khiêm chẳng thể hiểu nổi Ngụy Thương thực sự muốn gì , rõ ràng lúc trước cậu rất bài xích với đống camera kia mà .

- Khi anh vừa đi , hoàng đế đã sai người bắt tôi , sau đó ông ta vứt tôi ra ngoài vũ trụ ....Hắn nhìn người trước mặt , không hiểu sao thấy lòng nặng trĩu , thừa hiểu Hoàng đế đã tìm cách để tra tấn cậu như thế nào .

Ngụy Thương lần lượt kể mọi chuyện , ngoại trừ thế giới tương lai và nhiệm vụ cậu đang phải làm .

Ngụy Thương nhìn người trước mặt , đưa tay ra cầm lấy tay hắn : - Trở về được không , ngừng cuộc chiến này lại .

Tôi không muốn ở đây , cũng không muốn nhìn thấy cảnh máu chảy đầu rơi nữa .

Sau đó cậu im bặt .

Chỉ thấy khuôn mặt Lý Tống Khiêm đáng sợ , xám lại một màu .
 
Chiếm Hữu Tù Binh
Chap 53


Lý Tống Khiêm hận cha mình đến cùng cực , ngày hôm sau lệnh cho rút quân , lập tức trở về đế quốc .

Ngụy Thương thở phào nhẹ nhõm .

Khi tàu vũ trụ chuyển động , khắp cơ thể cậu không khỏi nhen nhóm nỗi sợ hãi .

Lý Tống Khiêm như hiểu được , lặng lẽ ôm cậu vào lòng .

Một lát , hắn hôn lên trán cậu , khẽ thốt lên một câu ghim mãi trong lòng : - Xin lỗi , Anh xin lỗi vì tất cả .

Không hiểu sao lòng cậu trùng xuống , vậy là kết thúc rồi , từ nay cậu sẽ không phải lo nghĩ gì nữa , cậu sẽ sống chung với hắn , và hạnh phúc mãi mãi , nhất định vậy .

Đế Quốc xa hoa lộng lẫy ngay trước mặt , nhưng với Lý Tống Khiêm mà nói , nơi này lạnh lẽo từ khi người phụ nữ quan trọng nhất cuộc đời hắn mãi mãi ra đi , thậm chí hiện tại , người trong lòng hắn lúc nào cũng có nguy cơ bị cướp mất .

Bỗng nhiên xung quanh , một đội quân mai phục ở đó từ trước , đem súng chĩa vào họ .

Mặt ai nấy đều lạnh lùng , không một tia cảm xúc .

Lý Tống Khiêm chợt cười lạnh : - Chà , ông ta nhất định muốn chính tay ta động thủ mà .

Tiếng loa từ tên chỉ huy vang lên thông báo : - Nhị Hoàng tử , xin lỗi vì sự thất lễ này , nhưng nếu ngài để lại tên đàn ông bên cạnh ngài , chúng tôi sẽ để ngài bình an vô sự tại đây .

Hoàng đế chỉ vì lo lắng cậu chưa chết , nên ông ta đã phái người đến , nếu thấy nhị Hoàng tử trở về một mình , thì để cho hắn đi , nhưng nếu thấy Ngụy Thương , bắt buộc phải giết .

Lý Tống Khiêm không đáp , trực tiếp lấy súng giắt bên hông mình , hắn đem tay còn lại kéo Ngụy Thương chui gọn vào trong chiếc áo choàng của hắn , bàn tay không ngừng che chắn trên đầu cậu .

Hắn cười nhạt : - che tai vào , đừng để tiếng súng làm điếc tai em đấy .

- Vâng .

Sau đó cậu không biết gì cả , chỉ nghe thấy những tiếng súng rền bên tai , dù đã che đi rất kĩ lưỡng , đôi chân không ngừng bước theo nhịp điệu của Lý Tống Khiêm .

15 phút sau , tiếng súng giảm đi , Lý Tống Khiêm cười lặng lẽ : - Hoàng đế thật nực cười , đại quân đa số đều là ta nắm giữ , ngài chơi trò mèo gì vậy ?

Hắn bỏ áo choàng ra , Ngụy Thương mở mắt , xung quanh toàn mùi thuốc súng cùng với mùi máu xộc lên khiến cậu buồn nôn .

Hắn chiều chuộng nhéo mũi cậu : - Em yếu đuối quá mà .

- Theo anh dần dần sẽ quen thôi - Cậu nở nụ cười , nắm lấy bàn tay giấu sau áo choàng của hắn .

Chỉ thấy ánh mắt Lý Tống Khiêm sáng lấp lánh , nụ cười của hắn rạng rỡ .

- được - hắn vui vẻ , kéo cậu vào trong xe .

- Đi đâu ?

- Hoàng cung , anh sẽ không đối đầu với ông ta , vì anh và vì em , anh có cách rồi .

Ngụy Thương thở dài , gặp hoàng đế khiến cậu như nghẹn lại .

Ông ta ngồi vị trí cao cao tại thượng , không vừa mắt nhìn đến cậu , dáng vẻ uy nghi điềm tĩnh của ông ta vẫn khiến Ngụy Thương sợ hãi : - ngươi chưa chết .

Lý Tống Khiêm kéo cậu sát gần mình .

Lý Giang nhìn hắn , bật cười : - Vì ta phá vỡ ước định nên con đình chiến ?

- Không , tôi muốn lập khế ước .

- Ồ - Lý Giang nhướn mày ngồi thẳng dậy - Sau vụ lần này con còn tin tưởng để lập khế ước với ta sao ?

- Tôi không bao giờ tin ông - Lý Tống Khiêm nhàn nhạt đáp - nhưng chỉ cần lấy được em ấy , tôi sẽ khiến em ấy có thể mang thai , nếu không thể lấy em ấy , cả đời này Lý Tống Khiêm không bao giờ có nổi một đứa con ...

- Lý Tống Khiêm .....

- Lần này hoàng đế chưa kịp nói gì , Ngụy Thương đã sợ hãi lên tiếng .

Nếu đứa con được sinh ra , lịch sử sẽ lặp lại một lần nữa .

Cậu không muốn ....

- Ngươi có thể mang thai ?

- Lý Giang sững người nhìn Ngụy Thương có vẻ nghi vấn .

Lý Tống Khiêm nắm lấy bàn tay Ngụy Thương chấn an cậu : - Phải , chắc chắn em ấy sẽ mang thai đứa con của tôi .

Hắn quay lại nhìn cậu cười dịu dàng , nhưng Ngụy Thương đã không giấu nổi sự lúng túng nơi đáy mắt .
 
Chiếm Hữu Tù Binh
Chap 54


Đường về nhà dài lê thê .

Cả quãng đường Ngụy Thương trở nên im lặng khiến Lý Tống Khiêm không khỏi tò mò .

- Em sao vậy ?

Cậu ngẩng đầu lên : - Chuyện mang thai ....

- à không cần lo , anh không nói đùa , chính em có thể tự mang thai nếu chúng ta quan hệ đủ số lần và đủ số tinh trùng đạt ngưỡng .

- .....

- Lát nữa anh sẽ cho em gặp 1 người .

Nhưng Ngụy Thương vội níu lấy tay hắn , hấp tấp trả lời : - Em là con trai mà ...

- Yên tâm , anh đảm bảo em có thể sinh con cho anh ...Lý Tống Khiêm cưng chiều cọ cọ mũi hắn vào mũi cậu .

Nghĩ đến việc người trong lòng sẽ mang thai cho mình , hắn không khỏi vui mừng .

Nhưng hắn chẳng đủ tinh tế nhận ra Ngụy Thương đang lo sợ điều gì .

Đến biệt thự , Lý Tống Khiêm ôm lấy cậu bước vào .

Ngụy Thương lặng lẽ đi theo hắn .

Người cần gặp cũng đã đứng ở trong phòng khách.

Nhưng vừa thấy người này , Ngụy Thương chợt sững người .

Anh ta có một vóc dáng tương tự Lý Tống Khiêm , một đôi mắt hạnh nhân sắc sảo , khi cười lên nhìn yêu nghiệt lạ thường .Quan trọng là cậu biết người này .

Mảng kí ức ngày bé khi còn ở hành tinh LEO dội về .

Ngụy Thương 4 tuổi nô đùa dưới hiên với một đám nô bộc , trên tay cầm que kẹo bông thích thú chạy về hướng thư phòng anh trai .

Nhưng cùng lúc đó liền bị tiếng rên rỉ ở trong phòng làm kinh động .

Một người đàn ông vóc dáng cao lớn ôm chặt lấy Ngụy Linh , cưỡng ép anh quay lại cùng hắn hôn môi .

Một bàn tay hắn như gọng kìm giữ chặt hai tay anh trai trên đỉnh đầu , một bàn tay lấp ló sau y phục của người dưới thân mình .

Một lát sau , Ngụy Linh thở gấp gáp được hắn thả ra , anh đỏ mặt tát cho hắn một cái thật mạnh , gầm lên : - Láo xược .

Vậy mà người kia coi như chưa từng nghe thấy , hắn ung dung chỉnh lại cổ áo cho Ngụy Linh , cười nhạt : - Người sẽ có thời gian suy nghĩ trong 3 ngày .

Từ từ tận hưởng .

Hắn xoay người đi ra khỏi thư phòng , để lại Thái tử ngơ ngác ngồi trên ghế , quần áo bị kéo lộn xộn .

Trong mắt Ngụy Thương , anh trai lúc nào cũng nghiêm trang và điềm đạm , nhưng hôm nay lại bị trở nên như vậy .

Cậu vô thức sợ người đàn ông kia .

Nào ngờ , cái người kia vừa ra khỏi thư phòng liền bắt gặp cậu , hắn liếc đôi mắt hạnh nhân xuống , nhìn chằm chằm cậu , đôi môi nhếch lên cười nhạt , hắn khẽ đưa tay xoa đầu cậu .

Ngụy Thương lảng tránh , cầm cây kẹo bông đập vào người hắn : - ngươi bắt nạt anh trai ta , ngươi là người xấu .

- Ranh con , sau này sẽ có người khác bắt nạt ngươi đấy thôi .....=======- Ngụy Thương ?

- giọng Lý Tống Khiêm vang lên cắt đứt suy nghĩ của cậu .

Ngụy Thương hoảng hốt nhìn người đối diện mình .Anh ta nheo mắt nhìn cậu , nụ cười hiện hữu trên môi anh ta khiến cậu rét run .

Nếu cái người này mà sống đến thời điểm lần đầu tiên cậu gặp anh ta , thì lúc đó anh ta cũng khoảng 60 tuổi đổ lên rồi .Người CAPRICORN có tuổi thọ trung bình là 150 tuổi , vì vậy ở tuổi 60 , họ vẫn giữ được sự trẻ trung như tuổi 20 của người LEO .

Điều này có lẽ cũng là 1 trong những nguyên nhân khiến những cuộc chiến kéo dài của người CAPRICORN.

Nhưng nghĩ lại , Ngụy Thương chợt quay lại nhìn Lý Tống Khiêm , cũng buồn cười , chẳng phải mình đang yêu một ông già 60 tuổi sao ....Thấy cậu cười , Lý Tống Khiêm ngây người , dù chẳng hiểu lý do vì sao , nhưng hắn cũng mỉm cười theo cậu .

- Ngụy Thương , đây là Thái Tước , bạn của anh .

Vũ khí tối tân hiện giờ của đế quốc đều do hắn góp phần không ít trong việc chế tạo ra .

Hiện tại cũng là người chế tạo ra loại thuốc có thể giúp em mang thai hiệu quả nhất .

Nghe đến hai chữ mang thai , Ngụy Thương giật mình nhìn Thái Tước , anh ta vẫn nhìn cậu không chớp mắt , khiến cậu rùng mình .

Không hiểu sao khi đứng trước mặt anh ta , cậu như bị bóc trần hết tất cả vậy .

Thái Tước đến gần cậu , Ngụy Thương theo bản năng lùi lại vào lòng Lý Tống Khiêm , khiến hắn cười nhẹ ôm lấy cậu như để che chở : - Em ấy hơi nhát .

- Không sao - Thái Tước cười nhạt - Tôi cũng từng quen một người như vậy .

Nên cũng coi như thân quen ...
 
Chiếm Hữu Tù Binh
Chap 55


- Tống Khiêm ...

- Ngụy Thương run run nói - Chúng ta có thể làm cách khác mà ...

đâu nhất thiết phải sinh con ...Thái Tước không để cậu nói nhiều , anh ta cười cười cắt ngang : - Hoàng tử phi lo lắng rồi , cậu có thể mang thai con của nhị Hoàng tử là điều mà ai trên đế quốc này cũng hi vọng .

Hơn nữa tôi cũng đã thử nghiệm sản phẩm của mình trên cả cơ thể động vật và người , tỉ lệ sinh sản đến 90% , an toàn tuyệt đối .

Nhìn mặt anh ta đầy nguy hiểm , Ngụy Thương hơi cúi xuống tránh ánh mắt như muốn xoáy sâu vào tâm can của cậu .

Nhận ra lòng cậu trùng xuống , Lý Tống Khiêm đưa tay xoa lưng cậu khích lệ : - Không sao , anh sẽ cố gắng lo hết tất cả cho em và con ...Cậu cắn môi xoay người rời đi .

Lý Tống Khiêm gật đầu nhẹ với Thái Tước : - Ngày mai bắt đầu đi .

Sáng hôm sau như dự kiến , Thái Tước đem một hộp thuốc nhỏ đến biệt thự .

Lý Tống Khiêm cùng Ngụy Thương đang ngồi đợi hắn , sự sợ hãi hiện rõ trên gương mặt cậu .

Dù người ở bên cạnh có vuốt ve , động viên cậu như thế nào , sắc mặt cậu cũng không thôi tái mét lại .

- Tống Khiêm , anh không thể ép em như vậy ...

Nhận ra giọng cậu run run , hắn quay người lại , nhìn cậu chăm chú , mãi sau đó chợt hỏi : - Em ...tại sao không muốn ?

- ....

- Chúng ta đang tìm mọi cơ hội để ở bên nhau không phải sao ?

Ngụy Thương câm lặng , dù ngày hôm nay có bị ép buộc đi chăng nữa , chỉ cần có thuốc tránh thai thì dù có ép cậu mang thai cũng không thể được .

Nghĩ đến đây cậu an tâm hẳn .

Thấy Thái Tước xoay người lại , trên tay cầm lấy một ống tiêm , tay khác cầm kéo gắp bông , cậu đưa mắt nghênh chiến lại anh ta . .....Mỗi ngày Thái Tước sẽ đến tiêm một liều vào người cậu .

Hai ngày trôi , vì sợ cậu trở nên buồn bực , Lý Tống Khiêm cho phép Ngụy Thương được tự do đi lại trong thành phố .

Khi hắn trở về nhà , việc đầu tiên là ôm lấy cậu , bàn tay sẽ vén áo cậu lên ngang ngực , hắn ghé tai vào bụng cậu nghe xem có động tĩnh gì không .

- Mới hai ngày ...

- Ngụy Thương đỏ mặt tía tai lắp bắp nói với hắn .

Lý Tống Khiêm cười cười ngẩng lên nhìn cậu .

- Thật muốn ngắm nhìn con của hai chúng ta .

Cậu xấu hổ giấu mặt vào trong lồng ngực hắn .

Người kia bật cười đưa tay xoa đầu cậu yêu thương .

Đêm khuya , mùi vị hoan ái lan tỏa khắp phòng , người ngoài nhìn vào đều biết sự việc này có lẽ đã diễn ra nhiều lần trong một khoảng thời gian dài .

Ngụy Thương không tránh khỏi rên rỉ , mặc cho người bên trên mình đang hung hăng sát nhập , mồ hôi của cả hai hòa quyện vào nhau , chảy xuống nơi đang kết hợp chặt chẽ .

Tiếng thịt va chạm cùng với tiếng ướt át vang khắp phòng càng khiến cho Lý Tống Khiêm trở nên hưng phấn .

Hắn cúi xuống cắn nhẹ xương quai xanh của cậu , thỏa mãn gầm nhẹ một hơi dài .

Bàn tay hắn xoa vuốt tiểu khả ái mẫn cảm của cậu , đôi mắt mê ly chưa từng rời khỏi đối phương lấy một giây .

Mãi cho đến khi động tác ra vào của hắn ngày một nhanh , Ngụy Thương rung động , đưa hai tay ôm lấy cổ hắn , đôi chân thon dài giao nhau tại một điểm sau lưng hắn ép sát lại .

- Chậm ...chậm thôi ...a ....aa!!!!Nhưng người kia mặc kệ , ra sức đung đưa , một hồi sau hắn đẩy hông một phát thật mạnh , đưa tất cả vào sâu trong cơ thể cậu , bắn vào một lượng dung dịch ấm nóng .

Hưởng thụ nơi hậu huyệt của cậu trở nên co rút ôm chặt lấy hắn, khiến hắn chẳng nỡ ra ngoài .

Cả hai thở hổn hển , hơi thở của nhau quấn quýt .

Một lát sau , nhận ra thứ bên trong mình lần nữa lại phát trướng , Ngụy Thương giật mình đẩy eo hắn ra : - Này , hôm nay đến đây đủ rồi , em không chịu được nữa đâu ...Lý Tống Khiêm cúi xuống hôn cậu , nghe lời rút ra khỏi hậu huyệt non mềm đang quyến rũ hắn .

Những tưởng hắn sẽ cứ thế đi ngủ , nhưng Ngụy Thương một giây sau liền bị giật mình , bởi hắn đem thứ đang cương cứng kia đặt trước mặt cậu , vẻ mặt vô tội .

Ngụy Thương thở dài há miệng , Lý Tống Khiếm vui vẻ đẩy eo , tiến sâu vào cổ họng cậu .

Hắn thỏa mãn , sức lực đong đưa ngày một nhanh , mãi cho đến khi chuẩn bị bắn , hắn liền rút ra , nhanh tay tách mở hai đùi cậu , đem thứ trướng to kia một lần nữa nhét sâu vào nơi hậu huyệt , bắn tinh .

- Vô sỉ - Cậu mắng khẽ , nhìn hắn , - Thái Tước nói phải làm đủ ....

- .....Thái Tước , Thái Tước ... lúc cậu đang vui vẻ hạnh phúc , cái tên kì đà này vẫn vui vẻ góp tên vào được .

Ngụy Thương đưa tay xoa lấy phần tóc sau gáy hắn , chợt ích kỉ nghĩ , nếu như cả đời này cứ vậy ở cùng nhau , không đi đâu hết , không làm gì hết ...Sau đó cậu chỉ cảm thấy trước mặt tối đen , ý thức trở nên mơ hồ , trực tiếp ngất đi .
 
Chiếm Hữu Tù Binh
Chap 56


Sáng hôm sau , Ngụy Thương tỉnh dậy thấy bên cạnh giường trống .

Nhận ra người đã đi ra ngoài từ sớm , cậu ngồi dậy , lén lút nhìn xung quanh liền lật dưới đệm lên một vỉ thuốc .

Tối hôm qua họ có một chút kịch liệt nên hôm nay những viên thuốc trong vỉ đều bị vỡ vụn .

Nhưng không sao , chỉ cần có thể uống đều được .

Vì vậy , cho dù Lý Tống Khiêm có ép cậu mang thai , Ngụy Thương vẫn luôn lén sau lưng hắn uống thuốc tránh thai như bình thường .

Gần đây Ngụy Thương hay ngủ rất nhiều , giấc ngủ đến bất chấp thời gian và nơi chốn .

Lý Tống Khiêm yêu thương trêu ghẹo cậu là sâu ngủ .

Ngụy Thương đơn giản chỉ nghĩ đó là tác dụng phụ của thuốc .

Lý Tống Khiêm rất siêng gọi bác sĩ đến khám cho cậu , vì vậy rất nhanh phát hiện ra Ngụy Thương đã mang thai .

Khoảnh khắc nghe tin , Lý Tống Khiêm vui mừng ôm hôn cậu , nhưng những lời nói của hắn vang bên tai cậu chỉ là gió thổi , vì đối với cậu , đây là tin dữ .

Nếu có thể có một tác động nào đó đánh bay cái thai trong bụng cậu ngay lúc này thì hay biết mấy .

Thế nhưng hắn không để điều đó xảy ra , vì vậy trong khoảng thời gian này , luôn có vệ sĩ kè kè bên cạnh Ngụy Thương , cậu đi đâu hay làm gì đều có người theo sau bảo vệ .

Việc cậu có thai khiến Hoàng đế vui vẻ , đối với cậu không còn xa cách như ngày trước , thậm chí còn quan tâm cậu chu đáo hơn .

Dường như mọi người đều đếm từng ngày từng giờ để đón đứa bé chào đời .

Thái Tước là người phụ trách cho Ngụy Thương .

Gặp anh ta mỗi ngày càng tăng thêm sự mệt mỏi cho cậu .

Ngày Ngụy Thương chuyển dạ sinh con , tất cả mọi người đều lo lắng chạy tới chạy lui .

Lý Tống Khiêm đổ mồ hôi lạnh nhìn cậu đau đớn trong phòng đỡ qua cửa kính dày .

Từng giây từng phút chờ đợi như thiêu rụi cả cơ thể hắn .

- Thái Tước , cậu chắc chắn loại thuốc đó sẽ không tổn hại gì đến em ấy chứ ?

- Chắc chắn - Anh ta đáp lại , giơ tay xoa trán , tất cả đều chỉ dựa vào Ngụy Thương có muốn sinh đứa bé hay không thôi .

Khi bác sĩ ra khỏi phòng , đáp lại sự mong chờ của mọi người chỉ là một cái thở dài và lắc đầu .

Lần thứ hai sau khi mẹ mất , Lý Tống Khiêm cảm thấy chân mình mềm nhũn : - Nguỵ ...

Ngụy Thương sao rồi ?

Bác sĩ muốn nói gì đó với hắn , nhưng lại không dám nói .

Lý Tống Khiêm đỏ mắt túm lấy áo của ông ta : - Em ấy sao rồi ?

- Ngài ấy vẫn còn ổn định , không sao hết , chỉ tạm thời mất sức - Thấy Lý Tống Khiêm thả lỏng tay , thở nhẹ nhõm , ông ta mới dám nói tiếp - Nhưng ... cái thai trong bụng ngài ấy là cái thai chết .
 
Chiếm Hữu Tù Binh
Chap 57


- Cái gì ?

Lý Tống Khiêm ngỡ ngàng , hắn tránh người chạy vào phòng Ngụy Thương .

Khắp người cậu ướt mồ hôi , bờ môi khô khốc tím tái .

Thấy hắn , cậu lảng tránh xoay đầu .

- Không sao nữa rồi , may quá em không sao .

- Hắn run rẩy nói với cậu , bàn tay nắm chặt lấy tay cậu đưa lên môi .

Ngụy Thương nhắm mắt , kết quả đã như ý nhưng đầu cậu trở nên hỗn loạn .

Không thể tin nổi mình đã tự tay sát hại đứa con trong bụng .

Lý Tống Khiêm thấy cậu đau buồn , hắn xoa tay cậu an ủi : - Chúng ta còn có thể sinh đứa trẻ khác mà ....

- Cậu nghĩ còn có thể à ?

- Bên ngoài , Thái Tước cười nhạt - Câu ta không muốn thì có ép đằng trời .

Lý Tống Khiêm nghe giọng anh ta giận run người , hắn đứng dậy cau mày hỏi : - Không phải là do thuốc của cậu có vấn đề sao ? trước đó cậu đã đảm bảo sự an toàn tuyệt đối cho em ấy và con tôi .

- Đúng là tôi đã đảm bảo sự an toàn tuyệt đối cho cậu ta và con .

- Thái Tước tiến đến , anh ta lạnh lùng xoáy sâu vào mắt của Ngụy Thương .

Cậu có cảm giác một giây đó , đôi mắt hạnh nhân kia như nhìn thấu được hết tội lỗi của mình .

Thái Tước quay lại nhìn Lý Tống Khiêm : - Thai chết kia có tác động của thuốc tránh thai .

Mọi thứ như sụp đổ trước mắt Lý Tống Khiêm , hắn nắm lấy cổ áo của Thái Tước hung hăng hỏi : - Ngươi nói sao ?

- Tôi nói thai nhi chết kia chịu sự tác động không hề nhỏ của thuốc tránh thai .

Lý Tống Khiêm quay mặt nhìn Ngụy Thương nãy giờ lén nhìn hắn , thấy ánh mắt như tàn phá cơ thể mình , cậu rời ánh mắt sang hướng khác .

Thái Tước lại tiếp tục nói : - Cậu có thể điều tra được ai là người cho cậu ta uống thuốc tránh thai mà .

Ngụy Thương nắm chặt tấm chăn trên người .

Nước mắt đã trực trào rơi xuống .

Nếu người kia tiến đến , đánh chết hay lăng nhục cậu , cậu sẽ để yên cho hắn làm vậy .

Nhưng Lý Tống Khiêm chỉ xoay người ra phía cửa , dặn dò vệ binh coi chừng cậu cẩn thận .

Ánh mắt của hắn hiện lên tia thất vọng rõ rệt .

Hắn không nhìn cậu lấy một giây .

Khi Ngụy Thương được đón về biệt thự , bóng dáng của Lý Tống Khiêm vẫn không thấy đâu .

Vệ sĩ của hắn canh chừng cậu rất nghiêm ngặt , ngoại trừ phòng ngủ , thi thoảng có người đem đồ ăn đến cho cậu , Ngụy Thương chẳng được phép đi đâu cả .

Cậu đoán có lẽ hắn đã biết hết mọi chuyện , vì vỉ thuốc còn sót lại dưới đệm đã biến mất.

Một tuần sau đó , khi Ngụy Thương tưởng chừng người kia đã bỏ mặc mình , thì nửa đêm hắn về nhà .

Nước mưa ướt từ người hắn rơi xuống sàn nhà.

Lý Tống Khiêm mở cửa phòng ngủ , đứng bên cạnh giường của cậu .Ngụy Thương cảm nhận đôi mắt rực lửa ở phía sau mình , không dám động đậy .

Nhưng hắn hoàn toàn nhận ra cậu chưa ngủ , cũng đúng , đã ở bên nhau đến mức quen thuộc cả hơi thở của đối phương , cậu thở nhẹ , hay thở mạnh , hắn đều biết , vậy nên kể cả thức , hay ngủ , hắn cũng biết .

Lý Tống Khiêm bật đèn sáng , kéo chăn của Ngụy Thương ra .

Hắn thô bạo kéo áo cậu , cúi xuống thả những nụ hôn phẫn nộ lên cơ thể cậu .

- Làm cái gì vậy ?

Ngụy Thương run rẩy , hắn uống rượu , còn là rất nhiều rượu .

- Em nói xem .

Lý Tống Khiêm nắm lấy cằm cậu , định cúi xuống liền bị cậu đẩy ra : - Em nghĩ hôm nay không thích hợp ...

- Vậy thì là bao giờ ...

- Hắn gầm lên - Ngụy Thương , em giết chết con của tôi , giết chết con trai chúng ta rồi .

Nghe hắn nói vậy , cậu giật thót tim .

Lần đầu tiên chứng kiến nước mắt của hắn lăn dài , trượt xuống khuôn mặt cậu , chỉ mấy ngày không gặp , hắn trở nên hốc hác đi rất nhiều .

Lý Tống Khiêm gục xuống hõm vai cậu , hung hăng cắn xuống .

Mùi máu cùng mùi rượu hòa quyện vào nhau như khiêu gợi hắn .

Hắn mặc kệ cậu run rẩy , một tay xé rách quần áo cậu , vừa hành động vừa lẩm bẩm : - Một đứa không được thì hai đứa , em ở yên đấy cho tôi .

Ngụy Thương cố đẩy hắn ra trong sự sợ hãi , liền bị người kia đem cà vạt buộc chặt tay cậu lên đầu giường .

Hắn bỗng trở nên dịu dàng hôn lấy cậu : - Chỉ cần sinh một đứa con thôi được không , tôi sẽ không bắt buộc em thêm nữa .

Cậu tuyệt vọng nhìn hắn : - Chỉ cần tình yêu thì không đủ à ?

- Trước đây tôi rất bài xích chuyện này vì sự ép buộc của cha tôi cược lên tính mạng của em , nhưng từ ngày em mang thai , tôi liền nhận ra mình cần có kết quả chứng minh .

Ngụy Thương nhắm mắt , nước mắt cậu thầm lặng rơi xuống thấm ướt gối nằm , mặc người kia hung hăng cắn xé . ....Từ sau hôm đó , Lý Tống Khiêm vẫn tiếp tục cho Thái Tước đến tiêm thứ thuốc kia vào người cậu mỗi ngày .

Hàng đêm vẫn chèn ép Ngụy Thương trên giường một cách thô bạo , sau đó liền biệt tăm cả ngày không thấy mặt .

Hắn còn giam cậu tại chính căn biệt thự của mình , cửa sổ bốn phía chốt chặt , phòng nào cũng có vệ sĩ canh .

Người duy nhất gặp cậu bây giờ là Thái Tước .

Chưa đầy hai tuần sau , Lý Tống Khiêm trở về , hắn sai người thu dọn hành lý của Ngụy Thương .

Cậu thấy lạ , liền hỏi hắn : - Thu dọn đi đâu vậy ?

- Tôi quyết định sẽ đem quân đến chiếm đóng hành tinh LEO , vì quá trình khiến em mang thai còn 3 tuần nữa nên quyết định đưa em đi cùng .

- Cái gì ?

- Mọi sự an toàn của em đối với tôi là trên hết , hơn nữa nếu để em ở nhà , tôi sợ sẽ tái diễn việc kia một lần nữa .

Lý Tống Khiêm căn bản không biết nãy giờ những gì mà hắn nói , Ngụy Thương chỉ để tai vào bốn chữ xâm chiếm hành tinh LEO : - Không phải trước đó anh đã nói không động đến LEO mà ?

- Nguồn tài nguyên phục vụ chiến tranh ở đó rất phong phú , nếu không chiếm , sau này nơi đó sẽ có tiềm năng trở thành mối đe dọa cho loài người .

- Sẽ không , LEO sẽ an phận , không đe dọa ai cả đâu Tống Khiêm ...

- Ngụy Thương bật dậy níu lấy tay hắn , sự sợ hãi khiến cậu mất bình tĩnh .

Nhưng người đàn ông bên cạnh cậu đã mất đi một phần niềm tin đối với cậu , hắn lạnh lùng thoát tay cậu : - Đây không phải việc em nên bàn luận , nghỉ ngơi cho sớm , ngày mai lên đường cho đỡ mệt .

Hắn bước ra khỏi phòng , như cũ khóa cửa ngoài .

Ngụy Thương lặng lẽ ngồi xuống giường , trái tim trở nên đau đớn , đây có phải cái giá cậu phải trả khi đã tự tay giết con trai mình không ?
 
Chiếm Hữu Tù Binh
Chap 58


Lý Tống Khiêm vừa đi , người đến mở cửa là Thái Tước .

Thấy anh ta , Ngụy Thương chẳng buồn nói , xoay mặt đi như thường lệ .

Nhưng người kia bình thường mặt lạnh như tiền , thì hôm nay chợt cười nhạt , một lát sau anh ta hỏi : - Cậu giận tôi đấy à ?

- Không , ai cũng sẽ như anh nếu biết được sự thật tôi giết con trai mình ....Thái Tước chẳng làm gì , ngồi xuống trước ghế đối diện cậu : - Ngụy Thương , cậu không thể thay đổi lịch sử đâu , hãy tôn trọng nó .

Ngụy Thương giật mình xoay người nhìn Thái Tước, đáy mắt cậu liên tục giật cho câu cảm nhận được mình sắp làm một chuyện gì đó quan trọng .

- Sao anh biết được ....

- Tôi là người bảo vệ Lịch sử - Anh ta thở dài - Nghe có vẻ không đáng tin , nhưng nó là sự thật , cậu và Ngụy Linh , sẽ không đối đầu được với tôi đâu , không thay đổi được gì cả ....Ngụy Thương mím môi , đột nhiên từ giường quỳ xuống van xin anh ta : - Cầu xin anh , phá lệ được không , tôi không muốn mọi thứ trở nên vô nghĩa Thái Tước kinh ngạc nhìn cậu .

Như nhớ đến một khoảnh khắc đáng sợ nào đó anh ta khẽ rùng mình lắc đầu : - Tôi đã từng vượt thời gian để bảo vệ trọn vẹn một người .... nhưng rốt cuộc lại khiến cả mình và anh ta rơi vào hoàn cảnh không lối thoát .

- .....

- Ngụy Thương à , nếu cậu cần cả hòa bình , và hạnh phúc , hãy phấn đấu cho tương lai , đừng nên thay đổi lịch sử .

Ngụy Thương như mềm nhũn , ý ở ngay lời nói , Thái Tước muốn đem cậu trở về hiện tại .

- tôi sẽ nói hết cho Lý Tống Khiêm , anh ấy sẽ nghe tôi , dừng cuộc chiến với LEO .

Thái Tước bật cười trách cậu quá ngây thơ , anh ta túm lấy cổ áo cậu , dang một tay lên không trung .

Hố đen thời gian xuất hiện trước mặt , cuốn lấy người Ngụy Thương vào .

Người vừa xuất hiện trước mặt Ngụy Linh , anh liền dang tay đỡ lấy cậu .

Cả một quãng đường dài , cậu khóc cạn nước mắt , tất cả mọi công sức , tất cả mọi thứ đều đổ sông đổ bể ngay trước mặt cậu .

Lý Tống Khiêm sẽ thất vọng lắm nếu cậu bỏ trốn biệt tăm như vậy ...

À không , trong tương lai này , hắn hẳn là đã có một người con và một người vợ hiền theo đúng nghĩa .

- Ngụy Thương ...

- Tiếng Ngụy Linh vang bên tai , anh ôm lấy cậu đang khóc nức nở như một đứa trẻ .

Sau đó liếc nhìn Thái Tước vẫn đang túm cổ áo cậu , lườm nguýt anh ta : - Bỏ tay !

Thái Tước thả tay , nhún hai vai vô tội .

Ngụy Thương vừa trở về quá khứ 50 năm trước , thời gian đối với cậu dài lê thê hơn 10 năm , nhưng đối với Ngụy Linh và người hiện tại chỉ là một tiếng đồng hồ .

Thậm chí , đứa trẻ một tiếng trước mới 5 tuổi , bây giờ đã trở thành một thiếu niên 18 tuổi khiến Ngụy Linh hơi hoảng hốt , anh không biết nên dỗ đứa trẻ này kiểu gì .

- Anh , em đã làm gì sai mà phải để em chịu như vậy ...

- Em không sai gì cả - Ngụy Linh thất thần nhìn cậu đưa tay xoa lưng em trai cố chấn an bằng mọi cách .

- Em muốn sinh con cho anh ấy , em muốn làm tất cả mọi việc cho anh ấy , nhưng mà còn hành tinh của chúng ta .

Em chỉ cầu hạnh phúc chứ không còn gì hơn .

Em chỉ cần được hạnh phúc thôi mà .

- ....

- Vậy mà em vô dụng đến thế , hạnh phúc không giữ nổi , hành tinh của mình thì lại càng không .

Như nhận ra điều gì đó , cậu quay lại , vứt hết mọi sự tự tôn chắp tay cầu xin Thái Tước : - Thái Tước , xin anh cho tôi quay trở lại , tôi sẽ kể hết mọi chuyện với anh ấy rồi đi có được không ?

Coi như tôi xin anh đấy .

Nếu tôi đột nhiên biến mất , anh ấy sẽ hận tôi chết mất , tôi đã giết chết con của anh ấy rồi , tôi không thể biến mất như thế được .

- Sự xuất hiện của cậu ở nơi đó vốn dĩ đã là sai lầm rồi .

Ngụy Linh quay lại nhìn Thái Tước nãy giờ đang vô tội đứng đó , cau có mắng anh ta té tát : - Anh ...

đang yên đang lành xách cổ thằng bé về đây làm gì ?

Anh ta bật cười vui vẻ : - tôi đang cho cậu ta một cơ hội mà ?

- Cơ hội cái đầu anh , bây giờ không chỉ còn nước dâng hành tinh cho quân địch , mà Lý Tống Khiêm đó lại còn căm thù em trai tôi như vậy .

Nụ cười của Thái Tước vẫn không ngớt khiến Ngụy Linh càng muốn cào rách bản mặt của người này ra .

Ngay lúc đó , đột nhiên một vệ binh xông vào , khẩn cấp báo cáo : - thưa bệ hạ , phía CAPRICORN đề nghị giảng hòa - Giảng hòa ?

- Vâng , họ muốn đàm phán .

Ngụy Linh nhìn Thái Tước , nãy giờ anh ta vẫn ung dung như vẻ đã biết việc này từ lâu .

- Họ muốn người ngồi trên bàn đàm phán với họ là Nhị Hoàng tử thưa bệ hạ .

Thời gian là hai ngày sau , .... tại đế quốc CAPRICORN .

Yêu ... yêu cầu một mình Nhị Hoàng tử - Khốn khiếp - Ngụy Linh gầm lên - Thế không phải muốn bắt em trai ta làm con tin sao ?

- Từ từ - Thái Tước hất mặt về phía Ngụy Thương , cười nhạt - cậu ta không thể trốn tránh trách nhiệm được đâu .
 
Chiếm Hữu Tù Binh
Chap đặc biệt


Chương này khum phải truyện nha Tác giả : ban đầu mình định cho truyện đi sâu 1 chút để nói về quãng thời gian hạnh phúc của hai nhân vật chính trong khoảng thời gian thụ mang thai , nhưng mà mình tốn thời gian quá , căn bản bỗng dưng dạo gần đây bị thích cp Thái Tước và Ngụy Linh quá nên muốn kết thúc sớm để viết phần hai cho đôi này :))) không biết các bạn thấy sao chứ nguy cơ là mình chỉ muốn viết những cảnh ngược , còn mấy cảnh hạnh phúc mình bị bí ý tưởng mới đau chứ .

Chắc tại mình bị ế quá lâu :))Thêm một hướng rẽ khác của cốt truyện: Đến phân cảnh này mình cũng phân vân về việc để Ngụy Thương ở lại quá khứ , bị Lý Tống Khiêm ép sang hành tinh LEO cùng với hắn , sau đó liền trốn đi gặp Hoàng đế của LEO để bàn cách ứng phó hắn , rồi bị hắn bắt được và sau đó ... k có sau đó nữa .

Thế nhưng tôi đột nhiên muốn tiết lộ thân thế của Thái Tước quá , hơn nữa cũng muốn ngược Tống Khiêm chút xíu , đợi 32 năm đối với hắn chắc chắn là một thử thách .

Tất nhiên thì đừng ai nghĩ hắn của hiện tại là một ông cụ khốt gần 70 tuổi nha 😂 cũng là 70 tuổi đó , nhưng đối với hành tinh CAPRICORN thì vẫn còn là một thanh niên tràn đầy sức sống chán , vậy nên mới có vụ Ngụy Thương gặp Đế hoàng CAPRICORN nhưng ngạc nhiên vì trông ông ta giống anh trai của Lý Tống Khiêm hơn là cha hắn 😂....Nói vậy thôi chứ nãy giờ tôi huyên thuyên vui là chủ yếu .

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ :))))
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back