- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 439,219
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #71
[Bhtt] [Edit - Hoàn] [Xuyên Sách] Nữ Phụ Trà Xanh Cùng Tổng Tài Cãi Vã Mỗi Ngày
Chương 69: Thế giới song song
Chương 69: Thế giới song song
Buổi lễ tổng kết kết thúc suôn sẻ, và ngay lập tức chiếm lĩnh top tìm kiếm trên weibo.Thương Từ cùng Cố Dư và các diễn viên chính khác lần lượt được phỏng vấn trước truyền thông.Cô còn cùng vài blogger quay video vẫy tay và làm động tác nhảy tay (hand dance), nhận được rất nhiều lời khen từ cư dân mạng vì tính cách thân thiện, dễ gần.Cố Dư và Thì Mộc cũng làm các hoạt động tương tự.
Sau khi hoàn tất công việc, cả nhóm quay về hậu trường.Tư Vũ Thần đưa cho Thương Từ một chai nước:"Bạn gái em đang đợi ở ngoài."
"Vâng."
Thì Mộc liếc nhìn Cố Dư, rồi nói:"Thương Từ, mai tụi mình tính đi biển chơi, em với Ôn tổng có muốn đi chung không?
Thư giãn một chút cũng tốt."
"Được, để em về hỏi A Ngôn."
"Okie, mai gặp lại nha."
Thương Từ đeo khẩu trang, rời khỏi hội trường.
Vừa lên xe, cô thấy Ôn Ngôn đang nhắm mắt nghỉ ngơi.Cô nghiêng đầu tựa lên vai đối phương, Ôn Ngôn mở mắt:"Em ra rồi à?"
"Dạo này chị vất vả lắm phải không?"
"Không sao đâu."
Quả thực, Ôn Ngôn phải chạy qua lại giữa Tập đoàn Ôn thị và W.S Entertainment nên trông có phần mệt mỏi.Thương Từ do dự:"Thì Mộc rủ tụi mình đi biển chơi.
Nhưng nếu chị mệt thì thôi, không cần đi đâu."
Nghe vậy, Ôn Ngôn ngồi thẳng dậy, nhìn sang Thương Từ:"Đi chứ.
Chị đã hứa với em sẽ cùng đi biển rồi.
Với lại đi chơi cũng là một cách nghỉ ngơi."
Thấy cô vẫn định từ chối, Ôn Ngôn ngắt lời:"Đi thôi."
"Vậy mình về nhà trước nha, em đói rồi."
Thương Từ tiếp tục tựa vào vai cô, Ôn Ngôn khẽ gật đầu, dặn tài xế lái xe.Về đến nhà, Thương Từ thay đồ, tẩy trang.
Ôn Ngôn cũng mặc đồ ở nhà rồi đi vào bếp.Thương Từ đi theo vào, Ôn Ngôn cười nói:"Để chị làm cho."
"Hôm nay để em, chị ngồi nghỉ đi."
Nói xong, Thương Từ "đẩy nhẹ" cô ra khỏi bếp.
Ôn Ngôn đành bất lực ngồi xuống ghế sofa.Khoảng một tiếng sau, Thương Từ bưng ra vài món: trứng xào cà chua, khoai tây sợi, nấm xào và canh rau tất cả đều đậm chất gia đình, màu sắc hấp dẫn.Ôn Ngôn cười nhẹ:"Trông ngon ghê."
Thương Từ ngồi xuống, đưa cho cô đôi đũa:"Chị nếm thử xem.
Hồi trước em đi làm thường xuyên tự nấu ăn đó, từ khi đến đây chưa nấu lại, không biết còn giữ phong độ không..."
Nhưng nói xong cô mới sực tỉnh, liền vội vàng chữa lời:"Ý em là trước khi gặp chị thôi."
Ôn Ngôn ngẩng đầu nhìn vào mắt Thương Từ, trong lòng cô lúc này đã có một số suy nghĩ rất rõ ràng.Người trước mặt cô, không phải là Thương Từ trước đây, hoặc có thể nói là... họ là hai người hoàn toàn khác nhau.Ôn Ngôn chậm rãi hỏi:"Tiểu Từ, em tin là trên đời có tồn tại... thế giới song song không?"
Ánh mắt Thương Từ khẽ rung:"Chắc là có.
Vũ trụ rộng lớn mà, chuyện gì cũng có thể xảy ra."
"Vậy em nghĩ... trong thế giới song song đó, em sẽ là người như thế nào?"
Thương Từ cúi đầu, trong lòng chợt nhớ đến "mình" ngoài đời thực, người đang nằm hôn mê trong bệnh viện.Cô ngẩng đầu, mỉm cười nhìn Ôn Ngôn:"Em nghĩ... trong thế giới đó, em sẽ sống một cuộc đời hoàn toàn ngược lại.
Có thể em là một bác sĩ."
Nói rồi cô tiếp tục cúi đầu ăn cơm.
Ôn Ngôn dường như đã hiểu.Có lẽ...
ở một nơi nào đó, Thương Từ là một bác sĩ thực sự.Sau khi ăn xong, hai người cùng rửa chén.
Thấy Ôn Ngôn chăm chú rửa bát, Thương Từ liền lấy điện thoại ra chụp trộm.Ôn Ngôn phát hiện liền cười nhẹ:"Chị thế này trông không đẹp đâu."
"Làm gì có~ Chị của em là đẹp nhất."
Thương Từ vừa nói vừa tiếp tục chụp, sau đó bật quay video.
Trong video, Ôn Ngôn thi thoảng liếc nhìn ống kính, khẽ mỉm cười dịu dàng.