- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 414,185
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #131
[Bhtt] [Edit - Hoàn] [Xuyên Sách] Nữ Phụ Trà Xanh Cùng Tổng Tài Cãi Vã Mỗi Ngày
Chương 129: Chị ngoan lắm
Chương 129: Chị ngoan lắm
Thương Từ và Lục Tri Ngôn rời khỏi nhà hàng, ngồi lên xe.Thương Từ hỏi: "Bọn mình đi đâu vậy?"
Lục Tri Ngôn không trả lời, chỉ lặng lẽ lái xe.Thương Từ cũng không hỏi thêm.
Sau khoảng nửa tiếng, xe dừng trước một căn biệt thự.Thương Từ có chút ngạc nhiên.Lục Tri Ngôn xuống xe, cô cũng bước theo sau.
Lục Tri Ngôn nắm lấy tay cô, dẫn cô vào trong.Khi cửa mở ra, Thương Từ thấy bên trong gần như trống rỗng, chỉ có bốn ma-nơ-canh đứng ở trung tâm.Hai ma-nơ-canh mặc váy cưới phương Tây, hai còn lại mặc hỷ phục cổ trang màu đỏ.Thương Từ bước tới nhìn kỹ, phát hiện một chiếc váy cưới là đuôi cá ren và một chiếc là váy đuôi dài, phần hoa dành dành ở eo được thêu bằng ngọc trai."
Những chiếc váy này là...?"
"Duy nhất."
Lục Tri Ngôn từ phía sau ôm lấy cô."
Chị nhờ nhà thiết kế làm riêng.
Nếu em không thích, có thể sửa lại."
Ánh mắt Thương Từ rơi vào hai bộ hỷ phục màu đỏ, trong mắt hiện lên ánh nhìn kinh ngạc.Lục Tri Ngôn tiếp tục nói:"Tiểu Từ, chúng ta... thật sự sắp kết hôn rồi đấy."
Thương Từ mỉm cười gật đầu, xoay người ôm lấy Lục Tri Ngôn."
A Ngôn, em muốn tổ chức lễ cưới vào tháng 12, tốt nhất là vào ngày có tuyết."
"Sao lại thế?"
"Vì tụi mình quen nhau vào một ngày tuyết rơi...
Chị còn nhớ hôm đó không?
Tuyết bay khắp nơi, chị đứng dưới đèn đường tỏ tình với em.
Mà... chị biết câu này không?"
Thương Từ ôm chặt lấy anh: "Nếu sau này được cùng tắm tuyết, đời này cũng xem như bạc đầu cùng nhau."
Lục Tri Ngôn cũng ôm lấy cô, nhẹ nhàng nói: "Tụi mình nhất định sẽ bên nhau đến bạc đầu."
Giọt nước mắt của Thương Từ rơi trên vai cô.Trước đây, cô chưa bao giờ nghĩ đến việc sẽ ở bên ai cả.Nhưng giờ đây, người đó đã thật sự xuất hiện, khiến mọi thứ như không thật.Lục Tri Ngôn buông cô ra, nhẹ hôn lên trán: "Tiểu Từ, chị đã mua một căn nhà bên biển.
Sau này già rồi mình sẽ về đó sống."
Thương Từ nhẹ gật đầu: "Được."
Lục Tri Ngôn nâng mặt cô lên, hôn nhẹ lên môi.Thương Từ nhắm mắt lại.Hai người quấn quýt một lúc, Lục Tri Ngôn ôm eo cô: "Tuần trăng mật em muốn đi đâu?"
"Đi đâu cũng được, chỉ cần đi cùng chị là được."
Thương Từ trả lời rồi nắm lấy tay Lục Tri Ngôn: "Mình về nhà thôi."
"Ừ, về nhà."
Rời khỏi biệt thự, hai người quay lại xe.Trên đường, Thương Từ không ngừng chụp ảnh Lục Tri Ngôn."
Chụp gì thế?"
"Người yêu em đẹp vậy, tất nhiên là phải chụp nhiều một chút rồi."
Lục Tri Ngôn chỉ mỉm cười không đáp.Về đến nhà, Lục Tri Ngôn vừa cởi áo khoác thì Thương Từ đã tiến tới hôn cô, lần này cô là người chủ động.Bàn tay Thương Từ bắt đầu không an phận, Lục Tri Ngôn còn đang thắc mắc thì đã bị cô bế bổng đưa vào phòng ngủ.Lục Tri Ngôn bị đè xuống giường: "Lại là em ở trên à?"
"Dĩ nhiên, tại sao mỗi lần em đều phải nằm dưới?"
Thương Từ mở ngăn kéo lấy ra một sợi dây.Lục Tri Ngôn thấy thế thì nghi hoặc: "Em định làm gì?"
Thương Từ nhếch môi cười: "Tăng tình cảm~"Cô ghé sát tai Lục Tri Ngôn: "
Sau này chúng ta thay phiên, hiểu chưa?"
Lục Tri Ngôn im lặng.Thương Từ buộc tay cô lại rồi hôn lên chiếc cổ thon dài ấy: "Chị ơi, được không nào~"Lục Tri Ngôn nhắm mắt, Thương Từ từ từ cởi áo cô ra: "Chị, được không~?"
Lục Tri Ngôn cắn môi.Bàn tay Thương Từ tiếp tục di chuyển xuống dưới, nhẹ giọng nói: "Không trả lời là em giận đấy."
Lục Tri Ngôn mở mắt ra, hai người bắt đầu dây dưa...Nửa đêm, má cô đỏ ửng, khẽ thì thầm: "Được...
được rồi."
Lúc này Thương Từ mới tha cho cô, nhẹ hôn lên mặt: "Chị ngoan lắm."