Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Bhtt] [Edit - Hoàn] [Xuyên Sách] Nữ Phụ Trà Xanh Cùng Tổng Tài Cãi Vã Mỗi Ngày

[Bhtt] [Edit - Hoàn] [Xuyên Sách] Nữ Phụ Trà Xanh Cùng Tổng Tài Cãi Vã Mỗi Ngày
Chương 129: Chị ngoan lắm


Thương Từ và Lục Tri Ngôn rời khỏi nhà hàng, ngồi lên xe.Thương Từ hỏi: "Bọn mình đi đâu vậy?"

Lục Tri Ngôn không trả lời, chỉ lặng lẽ lái xe.Thương Từ cũng không hỏi thêm.

Sau khoảng nửa tiếng, xe dừng trước một căn biệt thự.Thương Từ có chút ngạc nhiên.Lục Tri Ngôn xuống xe, cô cũng bước theo sau.

Lục Tri Ngôn nắm lấy tay cô, dẫn cô vào trong.Khi cửa mở ra, Thương Từ thấy bên trong gần như trống rỗng, chỉ có bốn ma-nơ-canh đứng ở trung tâm.Hai ma-nơ-canh mặc váy cưới phương Tây, hai còn lại mặc hỷ phục cổ trang màu đỏ.Thương Từ bước tới nhìn kỹ, phát hiện một chiếc váy cưới là đuôi cá ren và một chiếc là váy đuôi dài, phần hoa dành dành ở eo được thêu bằng ngọc trai."

Những chiếc váy này là...?"

"Duy nhất."

Lục Tri Ngôn từ phía sau ôm lấy cô."

Chị nhờ nhà thiết kế làm riêng.

Nếu em không thích, có thể sửa lại."

Ánh mắt Thương Từ rơi vào hai bộ hỷ phục màu đỏ, trong mắt hiện lên ánh nhìn kinh ngạc.Lục Tri Ngôn tiếp tục nói:"Tiểu Từ, chúng ta... thật sự sắp kết hôn rồi đấy."

Thương Từ mỉm cười gật đầu, xoay người ôm lấy Lục Tri Ngôn."

A Ngôn, em muốn tổ chức lễ cưới vào tháng 12, tốt nhất là vào ngày có tuyết."

"Sao lại thế?"

"Vì tụi mình quen nhau vào một ngày tuyết rơi...

Chị còn nhớ hôm đó không?

Tuyết bay khắp nơi, chị đứng dưới đèn đường tỏ tình với em.

Mà... chị biết câu này không?"

Thương Từ ôm chặt lấy anh: "Nếu sau này được cùng tắm tuyết, đời này cũng xem như bạc đầu cùng nhau."

Lục Tri Ngôn cũng ôm lấy cô, nhẹ nhàng nói: "Tụi mình nhất định sẽ bên nhau đến bạc đầu."

Giọt nước mắt của Thương Từ rơi trên vai cô.Trước đây, cô chưa bao giờ nghĩ đến việc sẽ ở bên ai cả.Nhưng giờ đây, người đó đã thật sự xuất hiện, khiến mọi thứ như không thật.Lục Tri Ngôn buông cô ra, nhẹ hôn lên trán: "Tiểu Từ, chị đã mua một căn nhà bên biển.

Sau này già rồi mình sẽ về đó sống."

Thương Từ nhẹ gật đầu: "Được."

Lục Tri Ngôn nâng mặt cô lên, hôn nhẹ lên môi.Thương Từ nhắm mắt lại.Hai người quấn quýt một lúc, Lục Tri Ngôn ôm eo cô: "Tuần trăng mật em muốn đi đâu?"

"Đi đâu cũng được, chỉ cần đi cùng chị là được."

Thương Từ trả lời rồi nắm lấy tay Lục Tri Ngôn: "Mình về nhà thôi."

"Ừ, về nhà."

Rời khỏi biệt thự, hai người quay lại xe.Trên đường, Thương Từ không ngừng chụp ảnh Lục Tri Ngôn."

Chụp gì thế?"

"Người yêu em đẹp vậy, tất nhiên là phải chụp nhiều một chút rồi."

Lục Tri Ngôn chỉ mỉm cười không đáp.Về đến nhà, Lục Tri Ngôn vừa cởi áo khoác thì Thương Từ đã tiến tới hôn cô, lần này cô là người chủ động.Bàn tay Thương Từ bắt đầu không an phận, Lục Tri Ngôn còn đang thắc mắc thì đã bị cô bế bổng đưa vào phòng ngủ.Lục Tri Ngôn bị đè xuống giường: "Lại là em ở trên à?"

"Dĩ nhiên, tại sao mỗi lần em đều phải nằm dưới?"

Thương Từ mở ngăn kéo lấy ra một sợi dây.Lục Tri Ngôn thấy thế thì nghi hoặc: "Em định làm gì?"

Thương Từ nhếch môi cười: "Tăng tình cảm~"Cô ghé sát tai Lục Tri Ngôn: "

Sau này chúng ta thay phiên, hiểu chưa?"

Lục Tri Ngôn im lặng.Thương Từ buộc tay cô lại rồi hôn lên chiếc cổ thon dài ấy: "Chị ơi, được không nào~"Lục Tri Ngôn nhắm mắt, Thương Từ từ từ cởi áo cô ra: "Chị, được không~?"

Lục Tri Ngôn cắn môi.Bàn tay Thương Từ tiếp tục di chuyển xuống dưới, nhẹ giọng nói: "Không trả lời là em giận đấy."

Lục Tri Ngôn mở mắt ra, hai người bắt đầu dây dưa...Nửa đêm, má cô đỏ ửng, khẽ thì thầm: "Được...

được rồi."

Lúc này Thương Từ mới tha cho cô, nhẹ hôn lên mặt: "Chị ngoan lắm."
 
[Bhtt] [Edit - Hoàn] [Xuyên Sách] Nữ Phụ Trà Xanh Cùng Tổng Tài Cãi Vã Mỗi Ngày
Chương 130: Lễ cưới - Hoàn


Hôn lễ của Thương Từ và Lục Tri Ngôn được ấn định vào ngày 25 tháng 12.

Trong khoảng thời gian đó, Thương Từ luôn bận rộn với công việc và công tác chuẩn bị hôn lễ.Lục Tri Ngôn thì chỉnh sửa lại những tác phẩm cũ để chuẩn bị tái bản.

Ngày tháng cứ thế trôi qua."

Chào mừng mọi người đến tham dự lễ cưới của cô Thương Từ và cô Lục Tri Ngôn.

Tiếp theo xin mời hai cô dâu của chúng ta tiến vào lễ đường."

Người chủ trì vừa dứt lời, cánh cửa mở ra, tiếng dương cầm vang lên, Thương Từ khoác tay Lục Tri Ngôn bước vào.Hai người cùng nhau quyết định sẽ tự dắt tay nhau bước vào lễ đường, không để ai dắt đi thay.Dưới khán đài, Thương Khúc Chi và Thương Ngôn Uyển mắt đều hoe đỏ.Cha của Lục Tri Ngôn cũng ngồi hàng ghế đầu, lặng lẽ lau nước mắt.Lục Tri Ngôn và Thương Từ nhìn nhau cười, rồi bước lên lễ đài, từng bước tiến đến trung tâm, hai bên lối đi bày đầy hoa dành dành."

Họ mặc váy cưới thật đẹp."

Hàn Vân Tư thốt lên."

Anh cũng thấy thế."

Đơn Tử Thần gật đầu đồng tình.Trong tiếng vỗ tay của mọi người, hai người dừng lại ở trung tâm, quay mặt đối diện nhau.Lục Tri Ngôn cầm micro trước, nhẹ giọng nói:"Trước tiên cảm ơn mọi người đã đến dự lễ cưới của chúng tôi.

Tiếp theo, tôi muốn nói vài lời với vợ của tôi, cô Thương Từ thân yêu.

Giây phút này chị có chút hồi hộp, nhưng thực sự rất vui khi được đứng bên cạnh em.

Được trở thành vợ em, chị cảm thấy vô cùng hạnh phúc.

Chị thực sự không biết dùng ngôn từ nào để diễn tả hết tình cảm mình dành cho em, nên chị quyết định dùng cả phần đời còn lại để chứng minh điều đó.

Cảm ơn em vì đã đồng ý làm vợ chị."

Lục Tri Ngôn mắt hoe đỏ, trong khi một giọt nước mắt của Thương Từ lặng lẽ lăn xuống.

Cô dịu dàng nhìn người đối diện, người sẽ cùng cô đi đến cuối cuộc đời.Lục Tri Ngôn đưa tay lau nước mắt cho cô, sau đó đeo nhẫn lên tay Thương Từ.Cả hai trao nhẫn xong, Lục Tri Ngôn cúi xuống hôn lên trán cô.

Nhiếp ảnh gia nhanh tay ghi lại khoảnh khắc ấy.Hai người tay trong tay rời khỏi lễ đài, mọi người phía dưới cũng theo sau bước ra ngoài.Tuyết rơi lất phất, sương mù giăng mờ, Thương Từ nắm chặt tay Lục Tri Ngôn:"Bà xã Thương, sau này xin được chỉ giáo nhiều hơn~""Bà xã Lục, mong được chỉ giáo nhiều hơn~"Cả hai cười nhìn nhau.Thương Từ buông tay Lục Tri Ngôn, khiến cô hơi ngơ ngác.Chỉ thấy Thương Từ vo tuyết thành quả bóng rồi ném trúng người cô.Lục Tri Ngôn ngẩn ra, lắc đầu: "Đồ trẻ con."

"Em vốn là trẻ con, giỏi thì đuổi theo bắt em đi!"

Thương Từ cười lớn, nhấc váy cưới chạy đi.Lục Tri Ngôn cũng vo tuyết ném lại, đuổi theo sau.Hàn Vân Tư và Đơn Tử Thần cũng tham gia "chiến sự tuyết", Kỷ Hòa lấy điện thoại ra: "Một đám nhóc con thật sự."

Thương Ngôn Uyển lắc đầu cười, Thương Khúc Chi cũng mỉm cười theo.Cha Lục nhìn hai cô con gái đùa nghịch dưới trời tuyết thì quát to: "Làm gì có cô dâu nào đi đánh nhau trong tuyết chứ, mau quay lại đây!"

Thương Từ và Lục Tri Ngôn cười đùa trong tuyết, tóc đen phủ đầy hoa tuyết trắng.[CHÍNH HOÀN VĂN]--Cuối cùng đã hoàn, cảm ơn bạn đã theo dõi đến đây nhaa~~Mình có kênh youtube đọc truyện Bách hợp, thêm một lựa chọn cho bạn nè.Kênh của mình:Diên Vĩ Hương: https://www.youtube.com/@dienvihuongThanks all,
 
Back
Top Bottom